Truyện do "myuyen" sưu tầm

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 9: Tan

      [​IMG]

      ~~~♥~~~

      Niềm vui đến với Cự Giải quả quá ngắn ngủi, còn chưa nếm đủ vị ngọt của nó, vậy mà ai đó muốn cướp mất khỏi rồi. Bóng dáng nhắn nặng nhọc ngã xuống đất, từng giọt, từng giọt huyết thương đỏ tươi nở rộ, mi tiệp khẽ chớp. Giải đưa tay cố gắng nắm lấy góc áo Thiên Yết, nhưng bất lực, hơi thở lúc khó khăn hơn, máu người cứ tuôn ngừng...

      Thiên Yết ôm ngực bay ra xa, va vào tường mạnh rồi ngã xuống đất, miệng hộc ngụm máu tươi. Ánh mắt thống khổ, đau đớn của nhìn chăm chăm về phía Cự Giải... nằm đó...

      Nằm dưới chân của Song Tử.

      Song Tử ngửa cổ cười sảng khoái đầy trào phúng:" Thiên Yết? Vị Thần Ánh Sáng? Cũng chỉ qua là tên bất tài vô dụng"

      Lúc nãy, Song Tử từ đâu xuất , mặt lạnh như tiền, sát khí bâu quanh , Yết cảm thấy nguy hiểm lan tỏa, người trước mặt hình như còn là bạn nữa, kéo Cự Giải ngây ngô hiểu gì ra sau lưng.

      Song Tử chỉ nở nụ cười môi, rằng nhào đến tấn công Thiên Yết, mỗi chiêu như đều muốn cướp mạng sống của Yết. Vì lo bảo vệ cho Giải, Yết thể đánh trả mà chỉ có thể thủ, thêm việc phép thuật cũng chưa hồi phục toàn diện, có vẻ yếu thế khi bị Song Tử ra đòn.

      Trong lúc hai bên đấu nhau quyết liệt Cự Giải dùng bùa hộ thân bảo vệ hai người, Thiên Yết vui mừng nhìn viên ngọc nhắn trong tay Giải phát ra vòng hào quang vàng nhạt. Chưa kịp cảm thán, Song Tử dùng hết sức tấn công, đập nát màn bảo vệ khiến cho viên ngọc trong tay Giải vỡ nát. Mà viên ngọc đó chính là linh lực của , vỡ ngọc chẳng khác nào giết chết Cự Giải cách gián tiếp.

      Thiên Yết bị hất ra xa, lau máu khóe môi, vịn tường đứng vững dậy, quát lớn:" Tránh xa Giải ra, đây là cuộc chiến của ta và ngươi liên quan đến ấy"

      Song Tử chặc lưỡi, ngồi chổm xuống cạnh Giải, giật lấy viên ngọc vỡ làm đôi trong tay Giải, hào quang nhàn nhạt bắt đầu yếu dần , thương tiếc bảo:" xinh đẹp thế này, may phải biến mất sớm đến thế. Vai diễn của hết rồi. Biến cho khuất mắt"

      Mâu quang Song Tử lóe lên tia độc ác, đứng phắt dậy, chân nâng lên chuẩn bị đá phăng Cự Giải ra xa. Thế nhưng...

      " Ôi! Thiên Bình đáng mến, đến đúng lúc lắm!"

      Thiên Bình bất ngờ xuất , rất nhanh cướp lấy thân xác Cự Giải dưới chân Song Tử sang bên, phía bên này Ma Kết cùng Kim Ngưu đứng sẵn từ lúc nào. Ngưu vẫn đút tay trong túi áo, khuôn mặt trầm lặng, ảm đạm.

      Ma Kết la lên:" Sư Tử kìa!"

      Ngón tay cậu chỉ thẳng về trước, bóng hình phờ phạc thiếu sức sống, đôi môi trắng nhợt, tướng xiêu quẹo từ phía sau lưng Song Tử lên. Sư Tử nghe thấy giọng la của Ma Kết, dường như có quay sang nhìn chốc, rồi rất nhanh tựa vào lòng ngực Song Tử, thỏ thẻ:" Đừng hại họ có được ? mạnh thế này, có cả Vương Quốc riêng cơ mà?"

      Song Tử hất tay, xô mạnh Sư Tử ngã nhào về trước, khinh bỉ đáp lại :" Con đàn bà ngu ngốc lắm chuyện"- Sau đó mỉm cười, bước chân thong thả về phía Thiên Yết tức giận, mắt đỏ ngầu, gân xanh nổi đầy cả chiếc cổ dày vạm vỡ.

      Thiên Yết cáu bẩn:" Đồ súc vật, ngươi còn là con người ? Cả người ngươi mà ngươi cũng có thể đánh"

      Song Tử trào phúng, ôm bụng cười to:" Ta vốn dĩ đâu phải con người, con đàn bà ngu xuẩn kia cũng chỉ là món ăn tạm mấy năm qua mà thôi"

      Sư Tử yếu ớt, hơi thở như hấp hối cố gắng chống thân người cách nặng nhọc, nước mắt lã chã rơi má, đau đớn, thất vọng đến tê tâm liệt phế gọi tên :" Song Tử"

      Bóng tối kéo đến, lạnh lẽo, đơn, tủi thân... Trái tim buốt nhói như ai đó bóp lấy nó, bóp chặt rồi lại xé toạt nó ra. Đau!.

      Ma Kết nhanh chậm đến bên cạnh Sư Tử, bồng lên, cậu đánh mắt về phía Song Tử đầy kinh tởm, tức giận, oán hận. Cậu :" ngờ, tao từng xem mày là bạn"

      Song Tử nhếch mép:" Ngu xuẩn"

      Ma Kết gắt gỏng với Thiên Bình:" Giết chết ta "

      cần đợi Thiên Bình lên tiếng, Kim Ngưu vội cướp lời:" Cuộc chiến này vốn dĩ là của hai người họ, đừng nhúng tay vào. Trước giờ người thắng là vua, người thua làm giặc thôi"

      Tiếng vỗ tay vang lên, Song Tử đánh mắt về hướng Kim Ngưu:" hổ danh là con của Vua Sói, tính cách trung lập chẳng khác nào ông ta"

      Câu đó làm Ma Kết mở to mồm hết cỡ, cậu ngạc nhiên đến nỗi chết đứng tại chỗ, nhìn từ xuống dưới Kim Ngưu, đâu có chỗ nào giống sói đâu chứ?. Ngược lại Thiên Bình rất thản nhiên ngồi xuống bên cạnh Cự Giải, hình như tạo nên viên ngọc cho , còn Xử Nữ hiểu vấn đề, nước mắt ngắn dài xoa tay xoa chân cho Sư rồi lại quay qua giúp Giải.

      Kim Ngưu nâng khóe môi:" Tôi có thể xem đó là lời khen. Và tôi nhắc cho cậu nhớ điều: LỜI TIÊN ĐOÁN CHƯA BAO GIỜ SAI"

      Song Tử hừ lạnh:" Vậy tôi là người đầu tiên thay đổi lời tiên đoán đó"

      đôi co với nữa, Ngưu ngồi xếp bằng xuống đất như muốn xem kịch hay, tay chỉ ý mời, rồi quay sang giúp Thiên Bình. Ma Kết còn chưa hoàn hồn cứ đứng đần ra đó, nước miếng còn thể nuốt nữa là... Quá khó, khô khốc vì phát hoảng...

      Phía bên này Thiên Yết dường như dần thay đổi.

      Đôi mắt của dần dần chuyển sang màu vàng...

      tức giận trong dần bộc phát, cơn thịnh nộ tuôn trào nhìn người con ngất bên kia. Chưa bao giờ thấy vô dụng như hôm nay, cả thân người như phát ra luồn ánh sáng, mỗi lúc mỗi rực rỡ hơn, chói mắt hơn và... Nóng đến nỗi có thể so sánh với ngọn lửa của mặt trời hành tinh hệ.

      Song Tử có chút sợ, lùi lại vài bước, trong đầu bắt đầu hoang mang, lời thốt cần suy nghĩ:" Sao có thể? Ngươi ràng chưa hợp nhất được mà?"

      Thiên Yết vẽ vời nụ cười nhạt môi:" Ngươi muốn phong ấn sức mạnh của ta, tâm có đó nhưng lực còn yếu quá nhóc con à!"

      Thần Ánh Sáng bộc phát sức mạnh tiềm năng hàng ngàn năm qua chưa đạt đến đỉnh cao của nó, trong phút chốc con dân, mọi vật đều kính cẩn cúi đầu quỳ rạp dưới chân . Quyền lực.

      Sức mạnh của được các nhà tiên tri đến như vị thần bất bại, có kẻ ngang tầm, càng ai đánh bại được cho dù kẻ đó có mạnh đến cỡ nào. độc trong đôi mắt Yết dần bao phủ hết tình thương còn sót lại, cái nhìn nồng đậm về phía Cự Giải dần bị che khuất. Và rồi nó chỉ còn sót lại nỗi lạnh nhạt, ảm đạm và vô hồn.

      " Chúng ta nên kết thúc sớm chút"

      Bước chân Song Tử lùi dần về sau hơn, tìm đường thoát thân, uy quyền người Thiên Yết dần áp đảo . số quý tộc sinh ra có năng lực đặc biết, đó là khiến kẻ yếu hơn quy phục, tuân lệnh dù kẻ đó muốn.

      Song Tử đường đường là Vua Bóng Tối nơi những kẻ bị nguyền rủa trú ngụ, hà cớ gì lại có thể phục tùng dưới chân Thiên Yết? Thế nhưng bước chân chậm rãi, từ tốn của Thiên Yết càng đến gần...

      Song Tử thể chống cự được quyền lực, hai chân như chôn dưới đất, đầu gối đau điếng như ai đó đập mạnh vào bắt phải quỳ xuống. chống cự, vùng vẫy, dùng hết khả năng để chạy thoát khỏi ngọn lửa sắp thiêu đốt mình, nhưng bất lực. lại nở nụ cười, nụ cười quái dị, nụ cười phục:" Được lắm Thiên Yết, ngươi chơi bẩn"

      Thiên Yết cảm xúc trả lời:" , ngươi chính là vết bẩn mà ta cần loại bỏ. khí của BLACK ô uế vì hơi thở ngươi quá nhiều rồi"

      "Đừng"

      giọng thét gào la lên khi ngọn lửa liếm đến góc áo của Song Tử, Song Tử thể chống chế, hai tay nắm thành nắm đấm, mắt nhắm nghiền, chết hay tan biến cũng thể quỳ. thể phục tùng Thiên Yết...

      Nhưng ngọn lửa nuốt trọn Song Tử như chờ đợi, nó chỉ len lỏi táp lấy bên má nóng rát, rồi từ từ nhả ra. luồn hơi ấm nhào vào lòng , có gì đó lành lạnh xoa cái nóng bừng rát da . Song Tử chậm rãi mở to đôi mắt. Ấm áp quá!

    2. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 10: Thể Xác 18+

      [​IMG]

      ~~~♥~~~

      Trong khoảng , mùi hương thịt cháy khét khuấy nhiễu khứu giác Song Tử, cứ đưa mắt nhìn thân thể bé trước mặt lúc nhợt nhạt . Đôi mắt độc đoán của dần dịu xuống, thứ cảm giác gì đó rất ấm áp len lỏi vào trái tim khô cằn, lạnh giá của . Song Tử đưa tay choàng ôm lấy Sư:" Ngu ngốc"


      Sư Tử mỉm cười ôn nhu với , chớp mi, từng giọt nước mắt long lanh trong suốt hòa lẫn vào máu tươi lăn xuống má :" Ừ, cũng chỉ vì em quá thôi"


      Ngọn lửa từ Thiên Yết dần tối lại và biến mất, đứng đó, mắt vô cảm nhìn Song Tử ôm chầm Sư Tử, dùng cả thân thể che chở cho ... Nhưng điều quan trọng nhất, Song Tử ném hết tất cả tự tôn để quỳ gối dưới chân Thiên Yết. Song Tử chấp nhận phục tùng vô điều kiện.


      Thiên Yết có vài phần được tự nhiên, chẳng hiểu sao lại cảm thấy chướng mắt, lãnh cảm quay người ngược hướng với đôi nam nữ tình nồng ý đậm kia. mạch trở về phòng, cần nước gột rửa những tạp niệm nên có trong đầu.


      Ma Kết thấy Thiên Yết lạnh lùng rời thèm đoái hoài đến người vợ dở sống dở chết nơi đây. Cậu vô tri vô giác đuổi theo Thiên Yết, những chưa kịp động vào góc áo , Kim Ngưu lôi cậu trở về vị trí cũ:" Đừng có nhiều chuyện"


      Cậu đưa tay chỉ Cự Giải dưới đất rồi lại nhướng mày về phía Thiên Yết:" Sao có thể để ấy nằm đây lo?"


      Kim Ngưu đứng phắt dậy, cho tay vào túi áo, bước thong dong hướng về phía cổng chính cung điện, giọng vẫn còn vang:" Muốn theo hay ?"


      Dù lòng vẫn còn khó chịu, bâng khuâng muốn ở lại nhưng thấy Thiên Bình cùng Xử Nữ lo lắng, nên cậu cũng chỉ có thể thở dài hơi. Cúi đầu, buông thỏng hai tay, chậm chạp sau Kim Ngưu, lẽ suốt đời cứ như con chó theo đuôi thế này sao?


      " theo"


      Giọng có chút hờn trách nhưng rất nhanh cậu phải hối hận, bởi lẽ Kim Ngưu cách Ma Kết rất xa, chậm vài phút nữa thôi. Có lẽ cậu mất dấu mất. ngờ Ngưu lại nhanh đến như vậy đấy. Cậu tò te chạy theo, cất giọng líu lo mỏi mệt, mà dường như người nghe cũng quen rồi, rất im lặng, im đến nỗi cậu giành hết phần của luôn:" À... Ngưu này, chị là tộc Sói phải ?"


      Kim Ngưu gật đầu.


      " Chị có thể biến hình phải ?"


      Lại gật đầu.


      " Chị trà trộn vào trái đất phải ?"


      Gật đầu lia lịa.


      Thấy vậy Ma Kết thừa cơ hội làm tới:" Chị tôi lắm phải ?"


      Theo đà cứ gật gù, Kim Ngưu thoáng nghe liền dừng lại, bên tai nghe giọng cười khoái chí của Ma Kết vang lên. Cậu ôm bụng cười ngất:" Tôi biết chị tôi nhiều đến thế nào mà!!! Đại tỷ tôi cũng chị lắm!"


      Kim Ngưu đanh mặt, bạnh quai hàm, thở hắt hơi mạnh:" Tự kỷ"


      Sau đó bước chân nhanh hơn về phía trước, cái dáng vẻ tức giận của Kim Ngưu càng khiến Ma Kết khoái chí cười ngớt, cậu lẻo đẻo sau, dám bước ngang cũng chẳng hơn vì sợ ăn đập. Nhưng cậu cứ bụm miệng nhịn cười đến nỗi nước mắt ứa ra, bụng đau thắt, tim đập loạn.


      Kim Ngưu biết cái tên Ma Kết thần kinh , cũng có tình ý với cậu. Chỉ là... Ngưu biết cách bày tỏ tình cảm ra sao thôi. mỉm cười rất , rất đỗi tự nhiên nhưng vô cùng nhanh biến mất khi Ma Kết vô tình nhìn thấy. Cậu nắm lấy tay Kim Ngưu, đan xen mười ngón tay vào nhau:" Chúng ta sinh vài đứa tiểu cẩu nhé chị?"


      Bốp


      cái dang tay mạnh tát vào má Ma Kết , Ngưu tức tối bỏ . Lợi dụng thời cơ thế là vừa. Kết giận, cọc cằn, ngược lại còn vui vẻ ôm má chạy theo:" Chúng ta có thể thương lượng mà"


      ~~~♥~~~


      Quay lại với Song và Sư, sau khi Thiên Yết, Kim Ngưu và lẫn cả Ma Kết bỏ . Song Tử ôm lấy Sư Tử ngất lịm trong lòng bay , hóa thành con dơi khổng lồ rồi mang mất, Xử Nữ gọi với theo vì lo lắng cho Sư. Thế nào chăng nữa nơi Song đưa Sư đến chắc chắn rất nguy hiểm, với lại người Sư Tử chằng chịt vết thương thế mà, cẩn thận nhiễm trùng chết. Thiên Bình bế Cự Giải tay, khuôn mặt lãnh đạm ngày nào trở về, :" Vua Bóng Tối bảo vệ ấy"


      Rồi bế lấy Cự Giải bước vào trong, Xử Nữ nén lại chút nhìn về phía chân trời, cầu mong là như vậy. Sau đó lo lắng tiếp bước chạy theo Thiên Bình.


      Lúc Thiên Bình đưa Cự Giải về phòng, Xử Nữ đương nhiên bị ra rìa, được mời đúng hơn là đuổi về lãnh cung, ý chỉ phòng của . Xử Nữ buồn tủi, thầm lặng bỏ về phòng.


      " Để ấy ở đó và lui ra "


      Thiên Yết bước ra khỏi phòng tắm, thấy Thiên Bình chuẩn bị cởi hết quần áo Cự Giải và mang tắm sạch vết thương người. hiểu sao trong lòng Thiên Yết lại khó chịu, nhưng biểu lộ cảm xúc ra ngoài khuôn mặt. Chỉ thoáng giận dữ đuổi Thiên Bình , Thiên Bình lui ra và đóng chặt cánh cửa lại.


      Đứng bên cạnh Cự Giải, quan sát viên ngọc màu vàng nhạt cổ , có lẽ Thiên Bình giúp giữ lại được tính mạng, nhưng thần lực chắc hoàn toàn biến mất rồi. Cự Giải đương nhắm mắt bất tỉnh, bỗng mở choàng đôi mắt mệt mỏi, hoảng sợ nhìn lấy Thiên Yết:" Mơ sao?"


      " "


      Lúc này Cự Giải còn hoang mang, nhìn vào đôi mắt hoàn vẹn màu vàng của Thiên Yết, bật cười:" Đây là mơ rồi"


      " "


      Tiếng thứ hai vang lên, thân hình nặng trịch đè lên thân thể mềm mại sau lớp áo sắp cởi hết của Giải, nhíu mi. Đau và nặng quá!


      Chiếc giường lún sâu xuống, Cự Giải mở mắt lần nữa, lòng nặng trĩu như mang phải ngàn quả tạ. thanh tuyệt vọng vang lên nho bên tai Thiên Yết:" trở về rồi sao?"


      Thiên Yết hừ lạnh nơi yết hầu, nhắm mắt, tỳ cằm vào chiếc cổ thon dài của . Tay nghịch vài lọn tóc bê bết máu vướng vai .


      Tạp niệm nổi lên, thứ mà vứt bỏ ngàn năm qua trỗi dậy. Thân thể bên dưới căng cứng sợ sệt hay chờ đợi . biết. chỉ biết tại thèm khát thân thể bên dưới, làn da non mịn như lụa, trắng ngần như sữa tươi, vài bông hoa huyết đỏ tươi nở rộ cơ thể quyến rũ.


      Đôi môi rất nhanh cuốn lấy, nuốt trôi hết những thanh bên trong miệng Cự Giải.


      Trêu đùa, mân mê, vuốt ve, chiều, nâng niu, mãnh liệt, nhàng, tự nguyện,...


      Thiên Yết đan xen những ngón tay của Giải vào lòng bàn tay , phía bên dưới dòng điện nóng ran khó chịu, dục hỏa tăng cao, tiếng rên rỉ nho bên tai lại càng làm mụ mị kiểm soát được bản thân.


      vào bên trong . cách nhàng.


      gấp rút, mạnh bạo, cưỡng đoạt đau đớn như lần đầu tiên. Cự Giải thở dốc hoan ái, thứ cảm giác khoái lạc này làm bay bổng. Đôi ngực sữa bầu bĩnh được cưng chiều ngậm lấy, nụ hôn ngọt ngào đong đưa, vờn quanh nhụy hoa ửng hồng tươi mát.


      " Thiên Yết"- Trong lúc dục vọng bao lấy tâm trí, hạnh phúc gọi lấy tên .


      " Hử?"- cũng chỉ biết mụ mị trả lời.


      Dáng vẻ sung sướng ma mị dưới thân làm rất nhanh đạt được khoái cảm, cái thúc mạnh. Thiên Yết lấp đầy bên trong .


      Dòng sữa trắng đặc sệt chảy ra, bé còn thoi thóp sau hoạt động dữ dội, mãnh liệt. Vừa mới được xong, Cự Giải mệt nhọc gối đầu vào lòng ngực Thiên Yết ngủ say.


      Ngược lại, Thiên Yết cảm thấy mệt, để nằm trong lòng, bao bọc bằng vòng tay rộng, mắt vô cảm nhìn lên trần nhà. Khuôn mặt Yết chẳng giống người đàn ông sau hoan ái mệt mỏi, ủ rủ tý nào, cứ lạnh lùng như thế. Cho đến khi trái tim khẽ đau nhói, nhịp tim bị dừng lại rồi thắt chặt đánh nhanh...


      Có lẽ nào?

    3. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 11: Hãy Em

      [​IMG]

      ~~~♥~~~


      Thiên Yết gồng mình, cố gắng áp chế cơ đau ở tim, bóp mạnh vào lòng ngực trái, tâm trí bấn loạn.


      Mảnh ghép thứ mười ba? thể nào được.


      ràng tất cả hợp nhất lại, mảnh ghép thứ mười ba cũng chỉ là phần hồn phách của thôi, sao có thể tùy tiện gây ra cảm xúc đau đớn này. Bỗng nhiên đôi mắt đau rát, co quắp người, quằn quại bóp chặt ngực trái, đôi mắt cau chặt, nhắm nghiền. Quát:


      " Chết tiệt!"


      Cự Giải bị hất tung ra, giật mình, bừng tỉnh ngây người hiểu chuyện, đứng phắt dậy chạy nhanh vào phòng tắm. Nước chiếc máng đổ vào khuôn mặt xối xả, nhưng cảm giác đau rát vẫn chưa chịu nguôi ngoai.


      Từ sau , bàn tay bé, hơi e dè lo sợ đặt lên vai , giọng dịu dàng, ân cần hỏi:" bị đau sao?". Thiên Yết đập tay vào chiếc bồn rửa mặt bằng vàng ngọc lấp lánh, lắc đầu dứt khoát, thế nhưng Cự Giải chui tọt vào khoảng trống giữa đôi tay và thành bồn. Thấy vậy, khép mi, đôi mày khó chịu nhăn nhó.


      " Để em xem nào": rồi, cần cho phép của , tự tiện đưa tay đến đôi mày cau có, vuốt hàng lông mày rậm rạp, những ngón tay thon dài khẽ xoa nhè vào mi mắt:" sao đâu"


      Cách chuyện, dụ dỗ chẳng khác đứa bé. Thiên Yết vốn rất thích ngọt, chịu ngọt và ưa nhàng, chậm rãi giãn hàng lông mày tướng ra, rũ mi, có hơi chần chừ mở mắt.


      Đôi mắt vừa mở ra, cũng là lúc Cự Giải nhoẻn miệng cười, biết nên vui hay nên buồn. Có lẽ là lẫn lộn cảm xúc rồi, bởi lẽ tâm thức vui nhưng tim đau nhói.


      Đôi ngươi của thay đổi, lúc màu đen quen thuộc, lúc màu vàng rực rỡ. Giải chợt hiểu ra, mảnh ghét Thiên Yết thứ mười ba đấu tranh giành lấy quyền làm chủ cơ thể này. tên ngang bướng.


      Nhưng nếu cứ giành lấy quyền sở hữu như thế, chẳng khác nào làm hại chính bản thân mình, vốn dĩ mười ba mảnh ghép là mà. Nâng tay, Cự Giải vuốt ve đôi má :" sao đâu, nhớ lời hứa của chúng ta ? Em giúp mà"


      Mâu quang Thiên Yết trở nên đen thẳm, ánh mắt dịu dàng, thương chăm chú nhìn lấy khuôn mặt , khóe môi nâng lên lộ vẻ cười, nụ cười vừa buồn vừa nuối tiếc, gật đầu. Rồi rất nhanh, đôi ngươi đen láy ấy bị che lấp bởi màu vàng chói mắt. Cự Giải vẫn mỉm cười nhu mì với Yết, :" Hãy em "


      Thiên Yết còn đau đớn nữa, cảm giác thắt chặt bên trong dường như dịu rất nhiều, chỉ có điều trái tim cứ đập loạn lên, cả người nóng ran và có cảm giác muốn ôm vào lòng. Cứ ôm mãi trong lòng muốn buông.


      chán ghét cái cảm giác thương tầm thường này, cười lạnh trong lòng. bao giờ có thể động tâm vì nữ tử, nam nhân càng .


      " Đừng có làm vẻ mặt giả tạo thế nữa"


      Nụ cười môi Cự Giải đông cứng lại, biết rằng Thần Ánh Sáng nhạt nhẽo, băng lãnh kia trở về, nhưng hứa với Thiên Yết thứ mười ba kia, phải giúp , cứu vớt trái tim đơn độc, hơi ấm này. lại cười, dù bản thân hề vui, vẫn tỏ ra vui vẻ, mạnh mẽ, kiên cường, nhưng trái tim nặng nhọc và tràn đầy nước mắt:" Hãy em "


      Yết phớt lờ câu của , với tay lấy chiếc khăn bông được mắc giá, lau sạch khuôn mặt ướt sũng, sau đó ném chiếc khăn lên đầu .


      Giải vẫn đứng lì ra đó hứng trọn cái khăn trắng, nó bao phủ đầu , che khuôn mặt tê tái, khóe mắt long lanh như có làn suối mơ nhàng muốn chảy xuống. Giọng hơi khàn vì cổ họng Giải khô khốc, khó nhọc cất lời:" Hãy em "


      vẫn im lặng rời .


      vẫn trùm cái khăn, cúi đầu nhìn xuống chân để tìm đường theo ra ngoài, nghe tiếng nằm lên giường, cũng từ bước đến, tay chạm vào làn da nóng rực của Yết, đều mặc bất cứ thứ gì người. lì lợm, kiên trì đến cùng" Hãy em ". dừng lại, rồi tiếp:" Qua ba lần trả lời, tất là đồng ý"


      Lời vừa dứt cổ tay đau buốt, ai đó nắm chặt lấy cổ tay kéo mạnh, khiến cả thân thể mảnh mai, yếu ớt ngã nhào về trước, nằm ngang người Thiên Yết.


      bàn tay to, nó ma mãnh đặt ở mông . nhàng vuốt ve, khẽ dùng lực, phát mạnh bạt tay vào bên mông của .


      Chát


      " A..."


      đau, khá nhói và rát, dường như kiên nể, dùng hết lực để đánh, tựa như muốn bỏ tức vậy, chiếc khăn trắng đầu bị giật phăng ra, ném vào góc tường, đôi mắt sắc lạnh, mặt đanh lại:" Em muốn tôi giao cấu mạnh bạo với em, em mới chịu im lặng phải ?"


      Chát Chát Chát


      Nước mắt Cự Giải lăn dài má, vùng vẫy, chống cự, bặm chặt môi dưới, hai tay cấu chặt vào ga giường để chịu đựng những cái đánh đau rát của . Quả là rất đau!


      Vô tri vô giác, đưa tay xoa đôi mông trắng tuyết nở hoa của , những ngón tay dài to lớn in hằn bờ mông bé. Trông tội nghiệp, làm lòng thương hoa tiếc ngọc biết bao nhiêu.


      bật cười khi dừng lại, hơi bất ngờ cùng cảm giác nhồn nhột, dễ chịu bên dưới:" vừa đánh vừa xoa sao?"


      Thiên Yết trả lời, lật lại, xoay nằm đàng hoàng trong lòng, đôi tay siết chặt lấy . Cự Giải ngẩng đầu nhìn , đôi mắt cả hai chạm vào nhau. Ánh sáng vàng nhàn nhạt tỏa ra, mệt mỏi rũ mi, chớp mắt, thở dài:" Sao tôi lại đau lòng thế này?"


      Cự Giải khúc khích cười vui vẻ, tay đặt vào lòng ngực :" Vì em đau"


      Sau đó cả hai cùng im lặng, cứ nằm đó và nhìn nhau, cho đến khi đôi mắt thể chống cự lại cơn buồn ngủ nữa. Cự Giải ngủ say. Còn Thiên Yết, khuôn mặt tuấn mỹ hoàn hảo vẫn cứ nghiêng về phía Giải, nhìn sâu, sâu đến nỗi như muốn biết được nghĩ gì trong đầu. Thiên Yết như Cự Giải, có thể đọc được suy nghĩ của người khác.


      ~~~♥~~~


      Thiên Bình trở về phòng hay ra cửa bị khóa, lục lọi lại áo nhưng thấy chìa khóa đâu. lẽ bỏ quên bên trong phòng, thể phá tài sản trong cung điện được, nội quy cho phép, thế là lẳng lặng hóa thành con dơi to lớn bay ra khỏi cửa sổ hành lang để vào ban công phòng.


      Lúc mở được cửa ban công...


      Bốp


      cái gối ném thẳng vào mặt , Xử Nữ tủi thân ngồi giường khóc nức nở. Thiên Bình đau đầu, lắc cái đầu nguầy nguậy, đem theo bọn người này là sai lầm lớn, mà lớn nhất là vác theo cục nợ đầy rắc rối - Xử Nữ.


      biết vào phòng khi nào rồi khóa chốt luôn, bước đến gần , bảo:" Về phòng "


      Xử Nữ lắc đầu, trùm mềm, nằm lên giường trốn luôn, có cỡ nào cũng . Thiên Bình còn sức đâu mà nữa, mặc muốn làm gì làm, đẩy xích qua bên kia giường, còn nằm góc , nhắm mắt nghỉ ngơi.


      Nhưng Xử Nữ cứ kiếm chuyện hết gác chân này, rồi lại gác tay kia, sáp sáp lại gần . thể tịnh tâm nghỉ ngơi được. Phiền phức!.


      ~~~♥~~~


      Sau lúc đuổi theo Kim Ngưu, Ma Kết hụt hơi ngừng lại thở hổn hển, miệng lầm bầm:" Tiểu Mỹ Cẩu chạy nhanh quá!"


      Vừa dứt lời, sau ót Ma Kết lạnh toát, lông tơ người cậu dựng đứng cả lên, giữ nguyên tư thế, Ma Kết cười hì hì quay đầu lại:" À... Tiểu Mỹ Nhân mới đúng"


      Tiếp đó ...


      Ma Kết được hưởng vài cái đấm, hoàn toàn miễn phí, đúng chất lượng, miễn đổi trả.


      Bầm dập te tua, nhưng vẫn chừa cái tật, miệng cười ngớt, trào phúng:" Chúng ta thương lượng được rồi nhé!"


      Bốp


      Nốc ao, Ma Kết ngất xỉu tại chỗ sau cú đấm xoáy hết sức " nhàng" của Kim Ngưu, lườm cậu bất tỉnh nhân dưới đất, khinh khỉnh bỡn cợt:" Đáng đời"


      Sau đó nắm lấy hai cổ chân cậu, kéo lê lết ném vào lùm cây rậm rạp nào đó ai để ý. Cho muỗi và côn trùng cắn chết cậu .


      Phủi tay, Kim Ngưu nhảy chân sáo bỏ , lâu lắm rồi nhớ bản thân có thể vô tư, vui vẻ nhảy nhót như thế. Được vài bước, dừng lại, thấy tội nghiệp và nỡ...


      Nên đành quay trở lại, vác xác cậu về cung điện bỏ trong chuồng ngựa ngủ hôm vậy.

    4. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 12: Tổn Thương

      [​IMG]

      ~~~♥~~~

      Có những vết thương thể nào lành lại được, có những cố gắng cũng trở thành vô nghĩa. Hy vọng càng nhiều, thất vọng càng nhiều. càng sâu đau càng đậm, tổn thương đến tê liệt tâm can.

      BLACK trở nên yên ổn hơn rất nhiều, cuộc sống mưu sinh chẳng khác nào trái đất là bao. Cự Giải cũng muốn học theo những người vợ nội trợ nơi địa cầu, trời còn tối đen như mực, vậy mà kéo Xử Nữ cùng Kim Ngưu ra chợ trong trấn.

      Nơi đây chia ra làm bốn quận. Đông, Tây, Nam, Bắc. Cung điện trang hoàng tọa lạc ở trấn Nam, còn chợ phải rất xa, nếu chỉ là những quái nhân bình thường, họ cũng phải mất nửa ngày để đến nơi - Ở BLACK có vô số chợ, nhưng nơi bán hàng chất lượng chỉ có quận Tây.

      " Chúng ta bằng cái gì đây?"-Xử Nữ ngờ vực hỏi:

      Cự Giải mỉm cười, còn Kim Ngưu lại im lặng, thoắt cái Ngưu biến hình thành con sói lông trắng khổng lồ, bộ lông dày mềm mại chạm vào Xử Nữ, hơi hoảng sợ lùi lại vài bước. Kim Ngưu có đôi mắt xanh lam lấp lánh dưới khung cảnh đem huyền dị , Cự Giải bảo:" thôi.

      Cả hai người cùng ngồi lưng Kim Ngưu, ôm chặt lấy và... Ngưu dùng hết tốc lực băng qua cánh rừng vào con đường mòn đến thị trấn Tây.

      Lúc Cự Giải trở về, trời vẫn chưa sáng hẳn, Thiên Yết mệt mỏi vẫn còn nằm ngủ li bì giường. Đến khi tỉnh dậy thấy bàn thức ăn thịnh soạn thơm phức. Cự Giải mặt mũi lấm lem, còn mang chiếc tạp đề đứng cạnh ghế ăn chờ . chìa tay làm động tác mời. Yết lạnh nhạt đến và ngồi xuống như cái máy, nhìn sơ lược vòng bàn, phũ phàng hất tay:" Dẹp hết "

      Giải ngây ra, mặt hơi méo mó:" Cái này em chính tay..."

      " Tôi bảo dẹp"

      Lời của bị cướp mất, Yết còn hùng hổ hất chiếc khăn trải bàn xuống, làm cho những món ăn nóng hổi chờ đợi, kỳ vọng của Giải vung vãi dưới sàn. Chết đứng tại chỗ, Giải trơ mắt nhìn công sức từ lúc khuya lặn lội tới giờ. Đổ sông đổ biển cả rồi.

      lắc đầu, cười buồn, cố giấu những giọt nước mắt mặn đắng chực chờ được phóng thích, cúi đầu, cười hiền, nhu thuận như chẳng có gì, :" Để em làm món khác"

      " cần"- Yết bực dọc trả lời, lạnh lùng đập mạnh tay xuống bàn, đứng dậy định rời . Nhưng Cự Giải nắm chặt lấy cổ tay .

      " chưa ăn sáng mà, vậy em kêu người nấu. Đừng cáu bẩn như thế, được ?"

      Lúc này Thiên Yết mới dừng lại, hơi cúi đầu nhìn , thoáng trong đôi mắt lên vẻ thương tiếc, mười ngón tay đều băng bó cả, chưa kể tới nơi cổ tay có gì đó ửng đỏ giống như bị phỏng. Trong lòng Yết dâng lên cỗ chua xót, hờn trách, hất tay ra:" Phiền phức"

      Thiên Yết rất nhanh rời mất bóng.

      sợ, sợ lún sâu vào tình , sợ trái tim bình lặng này phải điên cuồng, bối rối, muốn . Cũng giống như cha mẹ , nhau nhiều, sâu đậm, để rồi khi chia ly, người lãng quên, người trầm cảm đến nỗi tự hành hạ bản thân, trở nên điên loạn và biến mất.

      Còn Cự Giải cứ đứng đờ đẫn nhìn theo bóng dáng khuất dần của . Thiên Bình bước vào, muốn chữa thương cho , nhưng Giải vội xua tay:" cần đâu, cảm giác đau này thoải mái hơn nhiều"

      rồi, nước mắt bắt đầu rơi, từng giọt từng giọt trong suốt xuyên thấu vạn vật, đau lòng nhìn tâm huyết, tình mình bỏ ra bị chà đạp, bị vức bỏ. Nắm chặt lòng bàn tay, hất khuôn mặt kiên định, quật cường, đôi má đỏ ửng và sống mũi cay xòe, từng viên châu sa long lanh trong nắng tựa sương mờ e ấp.

      " được bỏ cuộc"

      Ngày nào cũng thức sớm, mua đồ ăn ngon, tươi và bổ dưỡng, học hỏi Kim Ngưu làm vài món ngon, Giải rất chăm học, có lúc bị phỏng cả mu bàn tay đau rát, chỉ bặm môi, rửa nước rồi lấy gì đó quấn lại. Thế nhưng, bao nhiêu kỳ vọng của đều bị đổ sông đổ biển, càng lúc càng tức giận hơn. Đập đổ hết tất thảy mọi thứ, có hôm còn về phòng ngủ, gặp lại nhíu mi, gắt gỏng lớn giọng.

      Tuy như vậy, Cự Giải cũng chỉ hồn nhiên đáp lại bằng nụ cười ngọt ngào, ôn nhu hỏi han , vài từ chửi mắng đáp lại , rồi lướt qua nhanh. Trái tim bằng sứ xinh đẹp của Giải càng ngày càng nứt, từng vết cắt mỗi lúc sâu hơn. cười buồn, hy vọng quá nhiều rồi chăng? Tự tin vào bản thân quá mức rồi phải? Cuối cùng ... Cự Giải vẫn chỉ là thứ gì đó nên tồn tại trong cuộc đời của Thiên Yết mà thôi.

      ~~~♥~~~

      Cự Giải mở tròn mắt, kinh ngạc, tức giận, đau tâm, tâm trí mê man, choáng váng nhìn đôi nam nữ ân ái hôn nhau say đắm giường của . Giải phải tuýt người hiền lành, cũng chẳng phải kẻ hung hăn, chua ngoa vô ý thức. bước tới, từng bước nhàng, đến khi khoảng cách cả ba người gần trong tích tắc...

      Chát

      bạt tay mạnh, rát in hằn má trái Thiên Yết, từ lúc bước đến thèm đoái hoài đến nhân ảnh mảnh mai, sợ sệt núp bóng trong lòng . Giữa đôi mắt có gì đó chua xót, cay quá! nấc nở khóc, tiếng khóc càng lúc càng cao, khóc như đứa trẻ sau khi bị mẹ mắng, rồi đưa tay xoa lên má trái , thút thít, ân cần hỏi:" Đau ?"

      Thiên Yết nhìn , mắt đặt người của nữ tử hoảng hốt dưới thân, khó khăn chớp mi, cắn mạnh môi dưới, lắc đầu:" Biến "

      Cự Giải cười giễu cợt, gật đầu, nhắm chặt mi tiệp, những giọt pha lê rất nhanh rơi vào vành tai , Giải quay người về hướng cửa, rời .

      " Em xin lỗi, thể giữ lời hứa được rồi"

      Bóng dáng Cự Giải đơn, tuyệt vọng lặng lẽ rời , đôi vai nhấp nhô run rẩy bên trong lớp áo mỏng. vai còn vướng lại vài giọt sương sớm, dù nhìn lâu chỉ là cái liếc thoáng, cũng thấy đau lòng. Cự Giải rất nhiều, nhưng lại đủ can đảm để . Bóng ma tình chết dở sống dở của cha mẹ , vẫn còn tồn động mãi đâu đây.

      Thiên Yết phẩy tay, nữ tử kiều sống động dưới thân liền biến mất, con hình nhân xinh xắn nằm giường. Chỉ là con búp bê, chỉ là vai diễn để khiến Giải bỏ cuộc mà thôi.

      ~~~♥~~~

      Cự Giải biến mất tung tích, Thiên Bình rằng xem như chẳng có gì xảy ra, Xử Nữ cứ cuốn lên hỏi han. Còn Kim Ngưu vẫn lãnh đạm như cũ, kèm sau đó là Ma Kết, cậu cúi đầu dám chơi lố như bữa trước nữa. Ngủ với ngựa là cực hình thê thảm nhất.

      Thiên Yết giật mình tỉnh giấc, đưa đôi mắt vàng nhàn nhạt ánh kim ra ngoài cửa sổ. Sắc trời còn tối, sao lại thể ngủ ngon như lúc trước được nữa. Tay Yết bất tri bất giác sờ bên cạnh như tìm hơi ấm quen thuộc nào đó. Rồi chợt nhận ra... Nơi đó trống rỗng, bên cạnh, còn hơi ấm thân quen bao ngàn năm nay khiến thể ngủ say được.

      Đưa tay vuốt mặt, trái tim rất đau, như ai đó đâm nhiều nhát dao vào, rồi tiếng cười lảnh lót ngây thơ của ai vang bên tai, giọng ngọt ngào, đôi tay mềm mại thùy mị đặt lên ngực làm càng. Rồi nhớ đến dáng vẻ đơn của khi rời , bóng dáng của tổn thương sâu đậm đến biết bao, tựa như khi ấy cả bầu trời sụp đổ đè nặng lấy tâm hồn . Đôi vai gầy guộc nhấp nhô trong vạt áo, những giọt nước mắt lành lạnh rơi xuống vành tai . Nụ cười sầu bi chết tâm khi bị làm tổn thương... Sao lại nhớ đến như thế?

      Mùi hương thơm ngát bên cánh mũi Thiên Yết, những món ăn do làm khiến trái tim ấm áp, nhưng cố chấp... đáp lại tình của Giải.

      Rồi đến hương bị ngọt thanh nơi môi Cự Giải, hương thơm dịu dàng tóc , chiếc cổ, làn da trắng như tuyết, mịn màn như lụa, , yết ớt đến nỗi... Khi nằm lên người ... Thiên Yết rất sợ làm Cự Giải chết vì ngạt thở mất.

      " Nếu nhớ, hãy tìm ấy "

      Song Tử từ đâu xuất ngồi bên hiên cửa sổ, cười buồn tiếp:" Đừng để khi mất mới tìm lại"

      Thiên Yết khuôn mặt vẫn vô cảm xúc hỏi:" ấy ở đâu?"

      " tìm người cha của mình đấy"

      Thiên Yết bật người đứng dậy, luồn ánh sáng nhàn nhạt tỏa ra khắp cơ thể, tức giận, muốn giết chết ai đó. Trước khi rời quên cảm ơn Song Tử:

      " Cảm ơn và... Song Tử này... Sư Tử là người con tốt, hãy trân trọng ấy"

      Song Tử tựa lưng vào khung cửa, khuôn mặt buồn bã của hướng lên bầu trời đen kịt của BLACK, môi khẽ mím thành đường dài, rồi từ từ nâng lên tạo thành nụ cười thản nhiên, gật đầu.

      Nhân ảnh Yết rời mất, Song Tử choàng tay ôm lấy thân hình nhắn trong lòng, bảo:" Về ngủ được chưa?"

      Người con tiều tụy, kém sắc lại xanh xao đến mức kỳ dị ủ rũ gật đầu, nhìn trông thiếu sức sống và mệt mỏi, cả thân người tựa vào lòng ngực , mặc muốn mang đâu cũng được. Sư Tử trong ánh sáng của căn phòng, chỉ có khuôn mặt nhợt nhạt của lộ ra bên ngoài, còn cả cơ thể đều được quấn chặt trong lớp vải trắng, có nơi loang lỗ máu rất đáng sợ. khó nhọc thở :" Em muốn về nhà"

      " Ừ, về nhà thôi"

      Song Tử ôn nhu ôm lấy Sư Tử, sợ đau nên dám siết chặt tay, nhưng lại sợ buông thõng biến mất. cứ lắm lúc nhìn , như chắc chắn rằng. Sư Tử rời khỏi đôi tay .

    5. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 13: Chạm Vào Tim

      [​IMG]

      ~~~♥~~~


      Thiên Yết chạy nhanh, đúng hơn là bay, mà cũng đúng... đương ngồi lưng con dơi đen to lớn. và nó trông như sắp ngủ gật đến nơi. Yết cáu bẩn:" Này, đừng có ngủ gật"


      Con dơi cố gắng chống mắt quan sát trong màn đêm, mệt mỏi lên tiếng:" Ngày mai có thể đem Xử Nữ ném về trái đất được ?"


      Thiên Yết bật cười:" "


      Thiên Bình ảm đạm gật đầu, ngày mai nên nhấn nước cho chết bà Xử Nữ , cứ ồn ào như thế mãi làm sao có thể yên giấc mà ngủ được. Sức dơi chứ có phải con trâu, con bò đâu.


      Trong màn đêm đen tối huyền ảo của BLACK, Thiên Yết lo lắng khôn nguôi chăm chú quan sát cảnh vật bên dưới cánh rừng sâu hun hút. Cự Giải từ lớn lên tại BLACK, tất nhiên sợ bóng tối, nhưng thể chất vốn yếu ớt, phép thuật chẳng có, duy nhất được viên ngọc hộ thân, tuy nhiên nó cũng yếu đuối như vậy. Nếu gặp phải kẻ bị nguyền rủa... dám tưởng tượng đến, tâm trạng càng lúc càng khó chịu, nôn nao, tay chân ngứa ngáy, lòng bồn chồn ngồi yên, mắt dáo dát cố gắng tìm .


      Thế nhưng chẳng thấy gì ngoài những cảnh vật đen huyền, yên ắng.


      " Thiên Bình, loài dơi nhìn rất tốt trong bóng đêm, ngươi thử tìm giúp ta Cự Giải ở đâu "


      Thiên Bình tìm đây, chỉ là quá mệt nên năng lực có hạn, phải chốc mới nhìn thấu qua được đám cây rậm rạp, bỗng đoạn thanh xào xạc vang lên, tiếng khóc thút thít trong yết hầu quen thuộc. bóng hình bé nằm xụi nền cỏ bị dậm nát...


      Và...


      Gần đó có vài con dã thú hung hăng tiến lại, Giải sợ hãi lùi về sau, chân hình như bị gãy rồi, cử động được. Đau lắm!.



      Cự Giải cứ lùi, tay với được hòn đá nào lại ném vào bọn chúng. Những con dã thú mình người đầu sói, có cả đầu trâu, hay kinh tởm hơn là con chuột khổng lồ với đôi chân bé tẹo của con người. Chúng nhe hàm răng sắc bén, nụ cười nhếch mép lạnh lẽo kinh tởm hướng về . thèm thuồng trong đôi mắt đỏ ngầu của chúng.


      Càng sợ càng quýnh quáng hơn, nước mắt cứ tuôn lã chã mặt, vài cái cây đâm vào người Giải đến chảy máu, nhưng trong lúc này còn cảm giác quan tâm đến chúng nữa. hoảng sợ.


      Mùi máu tươi thanh ngọt nơi thơm, chúng liếm môi cười ha hả. Kẻ bị nguyền rủa luôn là những tên dã man đói khát, lúc nào chúng cũng chỉ biết ăn, muốn mạnh hơn. Lâu ngày có gì bỏ bụng, chúng đâu thể bỏ qua con mồi màu mỡ, đậm hương vị dâng đến miệng như thế.


      Giải hét:" Tránh xa ta ra"- quẳng hòn đá trúng mặt tên đầu sói, lại quát:" Cút !"


      Nhưng bọn chúng lại tiến lại gần hơn, thưởng thức miếng mồi quằn quại sợ hãi cách thú vị.


      " Đừng lại gần đây"


      Giải cầm viên ngọc trong tay, giọng khuẩn khiết như cầu xin chúng... Thế nhưng, quên rồi ư? Lương tâm của chúng bị chó ăn mất rồi.


      Chúng nhào đến cùng cơn đói, tên đầu trâu ngửa cổ cười khinh khỉnh, còn tên chuột bỡn cợt thè chiếc lưỡi nham nhám của nó ra liếm láp khuôn mặt . Cái lưỡi kinh, hôi thối và to lớn, cái liếm gom cả cái đầu nhắn của rồi.


      nhe hàm răng ố vàng, sắc nhọn cắn mạng vào bên tay Cự Giải.


      " Aaaaa"


      bị hai tên khốn kia giữ chặt, viên ngọc bị rơi khỏi tay và dẫm nát, vết cắn sâu hoắn vào bả vai Giải, làm thống khổ thét lớn, nước mắt ứa ra, lòng hoảng sợ đến tuột độ, hơi thở dồn dập như bị chặt lại, nghẹn đắng. Đau đớn cong người về phía trước. Chết!


      Tên chuột nhây mạnh hàm răng như muốn cắn lìa cái tay của ra khỏi cơ thể, nỗi đau thể xác này làm sao có thể chịu đựng nổi. Mờ mờ ảo ảo trong màn sương mù, đôi mắt mọng nước của như muốn nhắm chặt lại, tay tê dần, tâm trí mơ màng vì mất máu quá nhiều. nhoẻn miệng cười, nụ cười buồn luyến tiếc, nỗi nhớ lan tỏa buốt dần trong tim Giải:" Thiên Yết!"


      Xoẹt


      Tia sáng chói mắt lóe lên, gian lạnh lẽo chợt ấm áp lạ thường, ba tên chết tiệt dơ bẩn, ác độc dần biến thành đám tro tàn bay lượn trong trung, Cự Giải mê man nhìn chúng, cánh tay còn lại khó nhọc nhấc lên chạm vào khoảng . Mùi thịt cháy khét, tiếng la hét ai oán vang bên tai, mọi thứ dường như ù , nghe thấy gì nữa, cũng chẳng nhìn được gì. màu đen huyền bí lặng yên bao trùm lấy tiềm thức , kéo vào giấc ngủ sâu cùng... Nụ cười ngây ngốc của Thiên Yết. nhớ !.


      ~~~♥~~~


      Cự Giải bỗng giật mình tỉnh giấc, ngồi bật dậy, đau đớn ôm lấy tay, mồ hôi lạnh rịn đầy trán, đôi mắt vẫn còn trong cơn hoảng sợ nhìn mọi thứ xung quanh cách đề phòng. Chưa thể xử lý được thông tin, ngơ ngác nhìn căn phòng quen thuộc.


      Từ đâu vòng tay ôm siết chặt lấy, lòng ngực này, cái ôm này quen thuộc quá!


      Cả thân thể căng cứng hoảng hốt của dần giãn ra, trái tim như muốn nhảy khỏi lòng ngực từ từ yên tĩnh trở về vị trí cũ, khóe môi Giải nâng lên, nụ cười nửa vời, có gì đó thổn thức trong tim. chậm rãi quay đầu nhìn lại.


      Thiên Yết lười nhác ngáp hơi dài, kéo vào lòng, ôn nhu, sủng nịnh:" Ngoan, nằm xuống ngủ nào"


      Cự Giải như há hốc mồm, mơ sao? Thiên Yết cũng có thể chuyện nhàng vậy sao? bật cười khoái chí, nếu là mơ có làm gì quá cũng đâu sao nhở? Giải nâng tay...


      Chát Chát Chát...


      Ba cái tát vang lên, những dấu tay in hằn , đôi mắt hận thù hằn học của nhìn sau vào đáy mắt . Đôi ngươi vàng nhạt ánh kim ảm đạm, bị tát cho tỉnh, im lặng nhìn Giải.


      Rồi Thiên Yết thở dài, nắm lấy bàn tay bé mới dùng sức tán vào mặt , là Cự Giải đánh, vậy mà người đau phải . Lòng bàn tay đỏ chót, trái tim đau như cắt, sợi dây móc vào góc tim rồi kéo chì nó xuống. bật khóc, đôi mắt rưng rưng, bao nhiêu tủi hổ dường như dâng trào ra hết. Thiên Yết quan sát , chăm chăm vỗ vào tấm lưng mỏng manh của . kéo tay lên miệng, thổi vào, thương xót xuýt xoa:" Có đau tay ?"


      Cự Giải dụi mắt, gật đầu.


      Cái cổ tay thon của bị nắm lấy, dùng cả hai tay bao trùm lấy, rồi nhàng xoa dịu:" Đừng khóc nữa, đói ?"


      Thấy được dỗ ngọt, Giải cũng làm nũng tới, gật đầu.


      Thiên Yết lau nước mắt cho , bế tay xuống nhà bếp của cung điện to lớn, vắng bóng người. Nửa đêm thế này ai còn thức chứ.


      " Ngồi yên đó"


      ngoan ngoãn gật đầu, nhìn đến cái tay còn hơi nhói nhưng vết thương lành để lại cái sẹo mờ mờ. Đây phải mơ, thực, thực dọa người. Cự Giải tin, nhưng vẫn chẳng muốn mọi thứ trước mặt biến thành hư .


      " Em hôn mê bao nhiêu lâu rồi?"


      Thiên Yết bận bịu thắt chiếc tạp đề ngang hông, nhìn trông đáng quá khổ và kỳ cục đến ấm lòng Cự Giải. đưa hai ngón tay thay cho câu trả lời. Cự Giải khẽ cười:" Hai ngày rồi ư?"


      lắc đầu:" , hơn hai mươi năm rồi"


      Giải hơi ngây ra, ngủ tận hai mươi năm vì vết cắn? Có làm quá vấn đề ?. Thiên Yết dù đối diện với nhưng vẫn nhận ra được khó tin trong mắt Giải, vội :" Viên ngọc hộ mệnh của em bị dẫm nát, rất khó để gom đủ hồn phách"


      bật cười khoái chí:" gom được bao nhiêu mảnh ghép? Cảm giác thế nào?"


      Yết hơi nhướng môi mỉm cười, thản nhiên trả lời:" Hừm... Em chỉ có bảy... Nhưng lại khó khăn hơn gấp mười lần khi gom đủ của đấy. Đó là lời của Thiên Bình "


      Cự Giải hiền hòa đưa tay bụm miệng, cười tươi như hoa, hai chân đung đưa giữa khoảng chân ghế. được cao.


      Nghĩ thôi cũng đủ thấy mệt rồi, sựng lại nhớ ra vấn đề chính:" Vậy còn Sư Tử, Ma Kết, Xử Nữ? Bọn họ ra sao rồi? Họ là người thường mà?"


      Thiên Yết cầm con cá mà Thiên Bình lặng lội mua lên, đập mạnh khiến nó đau đớn vùng vẫy rồi im bật, nằm dài thớt đợi xẻ thịt ra.


      " Sư Tử tại bình phục rồi, ấy trở thành vợ của Vua Bóng Tối, bán linh hồn tất nhiên già cũng chẳng chết được đâu. Xử Nữ cũng xuất giá tòng phu rồi, chồng là dơi vợ muốn là con gì nữa?. Còn Ma Kết hơi thảm hại chút khi thủ tục chuyển từ người thường thành... Ờ ... là cậu muốn thành mèo"


      Cự Giải ôm bụng cười ngất:" Kim Ngưu là sói cơ mà"


      Thiên Yết nhún vai, cũng buồn cười nhưng cố nhịn lại:" Họ còn có cả bốn đứa con, ngày mai em được thấy chúng. Lúc em ngủ, chúng vẫn thường đến chơi"



      " Em rất chờ đợi"


      Nghĩ đến cái cảnh lai con này con kia của bọn thể nào nhịn cười, cười đến sặc, đến khóc ròng luôn.


      Sau lúc, món canh cá thơm ngon bổ dưỡng đặt trước mặt Cự Giải, cảm động, có chút nghi ngờ:" Từ khi nào lại biết nấu ăn thế?"


      Vẫn kiểu trả lời thành của :" Từ lúc biết bản thân em nhiều đến mức nào"- dừng lại, trầm tư chút, lại :" Xử Nữ bảo, ở trần gian, muốn giữ người và làm cho họ hết giận, phải biết lót đầy dạ dày họ"


      Giải ngờ nghệch, khúc khít cười sặc lần nữa:" Ôi! ngốc quá! Cái này là vợ giữ chồng mới đúng cơ mà"


      Thiên Yết ngẩng đầu nhìn , mâu quang sa sầm, bật cười cùng .


      Lớn rồi còn để bị con nít lừa, nhưng sao. Miễn vui cười khóc lóc, rời bỏ là được rồi. Thiên Yết dừng lại, mút muỗng canh cá, đút cho ăn, :" xin lỗi"


      Giải trả lời, ngậm thức ăn trong miệng, đôi mắt tinh nghịch ngày nào như biết cười ra, cái gật đầu nhè cũng đủ thể lời của dành cho . giấc ngủ hai mươi năm, cũng đủ hành hạ trái tim rồi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :