CHƯƠNG 4: HÃY ĐỂ TRÒ CHƠI BẮT ĐẦU ~~~♥~~~ "Sao ta có thể tìm được đến đây? Lũ vô dụng các ngươi làm việc kiểu gì thế?" Trong căn phòng tối đen như mực, chỉ có ánh sáng hơi nhè phát ra từ chiếc đèn ngủ nơi góc tường, mà hình như nó cũng sắp tắt rồi, nó chớp chớp kiểu hỏng đến nơi. Giọng tức giận vang khắp căn phòng lớn, người đó đứng trong bóng tối, hình dáng ra sao, chẳng ai có thể nhìn . Phía dưới đống đổ nát trong bóng tối, hai nhân ảnh run rẩy lập cập, họ sợ hãi lên tiếng: "Xin chủ nhân bớt giận, chúng nô ..." " làm gì? Hả? ta tìm được đây rồi còn làm cái quái gì nữa?" Xoảng Xoảng Rầm Rầm Người đó bắt đầu nổi điên, cơn giận như nổi lửa, đập hết những đồ vật trong tầm với, hét lớn:" Cút! Cút hết!" Đám người phía dưới hoảng hốt, dập đầu ba cái, họ nhanh chóng mở cửa phòng lui ra, chủ nhân giết họ là may mắn lắm rồi. Chợt trong bóng tối, thứ ánh sáng trắng lên, người đó bước lại gần chiếc đèn, ánh đèn chớp nhoáng hình dáng ta, tay . con dao sắc bén phát ra ánh sáng, khuôn mặt lạnh tanh, mái tóc rối tung trông đáng dọa người làm sao. mân mê con dao dưới ánh sáng đèn yếu ớt:" Hãy để trò chơi được bắt đầu. Thiên Yết, Cự Giải hai người các ngươi đến được đừng hòng rời được" Tịt Chiếc đèn đứt bóng, căn phòng tối om, u cùng giọng cười sắc lạnh như vọng nơi địa ngục sâu thẳm. ~~~♥~~~ Quay lại Thiên Yết với Cự Giải, sau đêm ngủ ngon lành, Giải vẫn còn ngủ nướng giường nhưng Yết tỉnh dậy, thấy ngủ ngon quá nên cậu cũng nỡ kêu. Đắp lại chiếc mềm bị bung ra, cậu lặng lẽ xuống nhà dưới, vốn là muốn tự tay làm bữa sáng cho . Nhưng khi bước đến được cửa bếp, cậu kinh ngạc. Bộ cậu có thuê thêm giúp việc sao?. " là ai vậy? Sao lại ở trong nhà tôi?" Xử Nữ ngân nga câu hát, chợt quay đầu về phía cậu, mỉm cười tươi tắn:" Tôi là Xử Nữ, mẹ tôi bảo tôi về đây để tập quen với cuộc sống sau này của hai ta" Thiên Yết vỗ lên trán, hôm qua mẹ cậu có gọi báo nhưng cậu quên bén sau khi Giải xuất , cậu bảo:" Hôm qua, cũng thấy những điều nên... À... ừ... chúng ta có thể trao đổi về vấn đề cuộc hôn nhân này ?" Khác xa với ý nghĩ của Thiên Yết, Xử Nữ giận dữ hay la toáng lên, rất vui vẻ, phấn khởi cách lạ thường đứng trước mặt cậu:" Muốn hủy hôn ước phải ? Tôi cũng rất muốn về điều đó đây. Tôi và cậu chẳng có tý tình cảm nào cả, với lại tôi có người trong lòng, hình như cậu cũng vậy" Cuộc chuyện giữa hai người quá ngắn ngủi, cũng bởi họ hiểu nhau từ cử chỉ đến suy nghĩ. Cả hai đều muốn hủy hôn ước từ bé. Vừa kết thúc cuộc trò chuyện cũng là lúc Thiên Bình bước tới. cầm chiếc khăn bông to, im lặng lướt qua hai người. Thấy thế cả Yết lẫn Xử đồng thanh hỏi:" Làm gì vậy?" Thiên Bình thản nhiên trả lời:" Tới giờ tắm của Giải rồi" Yết ngơ ngáo hỏi:" Cậu tắm cho ấy?" Thiên Bình gật đầu cách trong sáng, suy tư viễn vong hay sâu xa lắm. Đơn giản là hầu tắm thôi mà. Vèo cơn gió lạnh xộc qua, bóng dáng nhanh thoăn thoắt lướt qua Xử, Thiên Bình phản ứng nhanh hơn người thường, kịp xoay người tránh né để bị va chạm, nhưng chiếc khăn tay biến mất tung tích. Lúc hai người đồng nhìn lên, thấy Yết chạy nhanh. Ầm Đóng luôn cái cửa thương tiếc. Thiên Bình cùng Xử Nữ trao nhau ánh mắt khó hiểu, chớp nhoáng Xử ôm bụng cười lăn lộn:" Cậu ta ghen với trai của người kìa" Trong đầu Thiên Bình khó hiểu trầm tư. Sao lại ghen? Lúc Thiên Yết còn bé, tôi cũng tắm cho cậu mà? ~~~♥~~~ nằm ngủ rất ngon bị nắm đầu lôi dậy, Cự Giải có chút bất mãn:" ngủ mà" Yết bế lên, lao thẳng vào phòng tắm:" tắm buổi sáng thôi" Cự Giải bừng tỉnh, thơ ngây hỏi:" phải là Thiên Bình tắm cho em sao?" Thiên Yết dùng ánh mắt giết người trao cho Giải, lập tức im bật, trong đầu vang lên câu nghi vấn có câu trả lời. sao thế nhỉ? Hay tại vì Thiên Bình tắm cho nữa, nên giận? là hết chỗ để nổi nữa. Thiên Yết nhét vào bồn tắm, nghịch ngợm pha nhiều xà phòng, xoa chút tạo bọt trong lòng bàn tay. chu miệng bé thổi, bong bóng xà phòng bay cao, được chốc lại vỡ tan giữa trung. Cậu nhìn , dùng bàn chải mềm cà lưng cho Giải, giọng lảnh lót của Giải vang lên:" Yết à, nếu em bắt cóc đến nơi khác, nơi thuộc về . có đồng ý theo ?" " Em em bắt tôi, tôi có quyền từ chối?" Cậu trêu chọc, trào phúng cười , giọng bỡn cợt của làm đanh mặt, nghiêm túc hỏi:" Có những thứ tưởng tượng nổi đâu, vì quên rất nhiều ký ức rồi" "Đâu cũng được, miễn nơi đó có em" Cự Giải mỉm cười nhàng, trong lúc này nhu mì, yếu mềm đúng với dáng con hơn. Nắm lấy bàn tay sờ loạn của nơi phía dưới , Thiên Yết nhếch mép:" Đừng có đùa với lửa" thè lưỡi, buông tay ra. phải muốn làm tình với cậu, chỉ là... Thiên Yết tại chính là mảnh ghép cuối cùng, thân xác Thần của Thiên Yết bị Vua Bóng Tối sát hại, thế nhưng Yết thể chết được, nên độc ác gieo từng phần hồn phách của Yết khắp vũ trụ. Tổng thể là mười ba mảnh, cần phải đưa Yết của tại trở về, vị Thần muôn dân kính mến chờ đợi hồi sinh... Nhưng, muốn. Vì Thiên Yết ấy đối với rất tệ... vốn là người được chọn nên mới phải để bên cạnh, ngoài mặt luôn vui vẻ, nhưng khi chỉ có hai người... chẳng bằng con vật nuôi trong cung điện to lớn. Mười hai mảnh ghép, có mảnh tốt, mảnh xấu, nhưng hầu hết là tốt. Thiên Yết tại, mảnh ghép còn sót lại cuối cùng, cũng là con người lương thiện nhất. Đầu ngón tay bấm sâu vào lòng bàn tay, giấu nỗi đau trong tim, muốn. muốn nhưng phải làm, thể ích kỷ chỉ nghĩ đến bản thân như thế. Nếu vị Thần Ánh Sáng quay về, có lẽ BLACK trở về như xưa, về lại điểm khởi đầu nguyên thủy ngập tràn trong máu tanh. Thiên Yết thấy trầm tư, quan tâm hỏi:" Em suy nghĩ về việc gì? Sao lại rưng rưng nước mắt thế này" "Á Á Á..." giọng thét lớn ai oán vang khắp nhà, Cự Giải ngồi trong bồn tắm ngừng vặn vòi nước, xối nước vào mắt:" Sao lại chét xà phòng cay đó vào mắt tôi?" Thiên Yết gãi sau ót, cười huề:" quên" muốn đập đầu vô thành bồn rồi ngất luôn cho rồi, hai chữ nhàng bào chữa cho việc ác độc vừa rồi ư? Dễ dàng quá vậy!.
Chương 5: Trói Buộc♥ ~~~♥~~~ Rầm Chiếc bàn học lao thẳng tới nam học sinh đứng gần đó, cú va chạm mạnh vào bụng làm đau đớn ngã xuống đất, cong người thống khổ, tay ôm bụng, nước mắt lưng chừng. Bóng dáng thanh mảnh nhàng ngồi ghế khẽ đứng lên, hai tay cho vào túi áo khoác, bước lại gần. nắm tóc giật ngược lên, khiến buốt hết da đầu, nheo chặt mắt ngẩng đầu đối diện ánh mắt lạnh lẽo của Ngưu: " Tránh xa tao ra, có nghe chưa?" Người con trai gật đầu ngừng, Kim Ngưu khinh bỉ buông tay, đứng dậy bước ra khỏi lớp. May đây là giờ ra chơi, với lại đám đàn em rất biết cách che giấu đóng chặt hết tất cả các cửa lại. Kim Ngưu bực bội rời khỏi, may va phải tên ngược hướng, bả vai bị chạm mạnh có hơi nhói, Ngưu hất cằm:" Bộ có mắt à? đứng kiểu gì đó?". Đối diện Kim Ngưu là chàng trai có khuôn mặt non nớt, nụ cười vương vấn môi cậu, khóe mắt cậu nhếch lên, tinh quái trả lời:" Đại tỷ ơi, tôi mà có mắt sao tôi thích chị được chứ?". Kim Ngưu hừ lạnh, quay mặt định bước bị cậu nắm lấy khuỷu tay:" ăn với tôi đại tỷ?" " thích" " mà" " bảo là " " Tôi ăn vạ trước lớp chị đó!" " Cái tên này... Được rồi, thôi" Ma Kết sau lưng hân hoan nối bước theo, cậu vừa huýt gió vừa luyên thuyên, Kim Ngưu im lặng, dường như bất cần với mọi thứ, xung quanh có bao nhiêu thứ hấp dẫn cũng thể nào lọt vào được chú ý của . chút, Ma Kết có vẻ mệt, cậu cũng bắt đầu chơi trò im lặng giống Kim Ngưu, khoảng cách giữa hai người chỉ có gang tay bé, thế mà Ma Kết lại thấy nó xa, nhiều lần muốn chạm vào Kim Ngưu. Đôi tay cũng nâng lên, chỉ chút xíu nữa thôi... Nhưng cậu lại buông lơ, rút tay lại, cúi mặt nhìn những bước chân chậm rãi của hai người, cậu có can đảm và cũng chẳng muốn ăn đập giữa trường đâu. Kim Ngưu nhếch môi, đánh mắt về phía cậu cái liếc xéo. ~~~♥~~~ Sư Tử cùng Song Tử rủ rê nhau lên sân thượng của trường ăn, ban đầu Cự Giải có chút nhiều chuyện hỏi:" Họ đâu vậy?" Thiên Yết bèn trả lời:" Tìm chỗ riêng tư để giải quyết vấn đề đại " Chỉ là câu trả lời lại làm Cự Giải cười nham nhở nhìn về phía Thiên Yết, cậu được phen nuốt nước bọt khó khăn. Đó chỉ là Cự Giải đùa thôi, Thiên Bình mua vài món cho Cự Giải, vào tai :" Vua bóng tối bắt đầu hành động, mang Thiên Yết trở về BLACK là cách tốt nhất, càng sớm hy vọng thắng càng nhiều" Trái tim Cự Giải thoáng nhói, ũ rũ khó khăn chớp mi mắt, đáp khẽ:" Ừ" Trong lòng Cự Giải muốn, buồn bã ngồi cạnh Thiên Yết, cay cay khóe mi, muốn khóc biết bao nhiêu. Cả giờ ra chơi, chỉ nhìn cậu, Thiên Yết bây giờ trong đáng làm sao, cậu dịu dàng, sủng nịnh hết lòng, chưa kể chỉ có bây giờ với cậu mới hòa hợp, muốn làm gì cũng được. Nếu ngày mai, khi mang Thiên Yết trở về BLACK, tất cả mười ba mảnh ghép hợp lại, Thần ánh sáng ngày nào lại trở về, có lẽ lại trở về vơí cái bóng ma sợ hãi, chôn vùi bản thân vào đêm tối đen mịt mờ nơi phòng trống lạnh lẽo kia. Thế nhưng, thể nào mang Thiên Yết về, tâm thức đấu tranh kịch liệt cỡ nào, cũng chỉ có thể cười nhạt đầy đau khổ. thể thay đổi được gì cả. ~~~♥~~~ TRÓI BUỘC Đúng vậy, Cự Giải từ khi sinh ra bị trói buộc với Thiên Yết, vị thần tối thượng kia, đưa tay nghịch bong bóng xà phòng thơm ngát bên trong bồn. ngã người về sau, tựa vào thành bồn, ánh mắt ưu tư lại ngước nhìn ngẩn ngơ trần nhà. giờ trôi qua, cứ ngồi trong bồn tắm, nước bên trong lạnh từ lâu, da Giải bắt đầu nhăn nheo xấu xí, nhưng quan tâm. " Thiên Bình, nếu tôi đem Thiên Yết về, có phải tôi ích kỷ lắm ? Và BLACK rơi vào nguy hiểm vì điều ngu xuẩn mà tôi làm?. Thiên Bình cầm chiếc khăn bông ngồi dưới sàn phòng tắm bên cạnh Giải, vuốt tóc Giải, mâu quang vẫn lãnh đạm như mọi khi:" Ai cũng đều ích kỷ" Lần đầu tiên trong ngàn năm qua, Thiên Bình được chứng kiến giọt nước mắt đầu tiên của Cự Giải, chớp nhanh mi tiệp để cuốn giọt nước mắt yếu đuối đó. lấy lại vẻ tươi cười, tinh quái như thường ngày:" thôi, đem Thiên Yết về BLACK thôi" rồi Cự Giải đứng dậy, giang tay, Thiên Bình choàng khăn ngang người , chú ý, quan sát kỹ từng đường nét tâm tư khuôn mặt . Thầm thở dài, bảo:" Nếu muốn, đừng làm" "BLACK là nhà, là tất cả của tôi": Cự Giải , nghiêng đầu, mỉm cười với . ~~~♥~~~ Xử Nữ hiểu cái gì khi bị Thiên Bình lôi , quyết định bắt cóc Xử Nữ cho dù có muốn hay . hiểu sao trong đầu lên những khái niệm điên cuồng, ở BLACK hầu như tồn tại bóng dáng con người, muốn tạo ra chủng loại mới BLACK - Con người. Còn người giúp tạo, cần người con trai, thế là bắt luôn Ma Kết, Song Tử khi bị lôi theo, Thiên Bình thấy Song Tử và Sư Tử là cặp, cho nên tiện tay bắt cặp tiện lợi hơn nhiều. Và có chút rắc rối đó là... Kim Ngưu từ khi nào xuất trong lúc Thiên Bình bắt người, để lộ thân phận... Kết quả là bắt luôn Kim Ngưu, trọn bộ năm người đến nhà Thiên Yết. " Này! Tên phù thủy kia thả chúng tôi ra" Song Tử la toáng bên trong chiếc kén cứng cáp do Thiên Bình tạo ra, Thiên Bình lấy tai nghe và điện thoại của Xử bật nhạc lên nghe. Coi như lời chế nhạo, chửi bới giống khí chẳng nhằm nhò gì . Còn bên trong phòng Thiên Yết, cậu mở mắt kinh ngạc, khó tin nhìn vào Cự Giải, hề có phép thuật như những phù thủy khác, cho nên việc chứng minh khá khó. Cự Giải đưa tay đến trước mặt Thiên Yết, hiền hòa bảo:" Nắm lấy tay em, em cho xem ký ức của chính mình" Thiên Yết hơi chần chừ tin lắm, nhưng vẫn đưa tay nắm lấy tay Cự Giải, nhắm mắt, hít hơi sâu. Xung quanh Cự Giải lên vòng tròn lửa đỏ cháy rực, rồi làn sóng nước nhàng lăn tăn bên trong chiếc vòng tròn nơi hai người đứng, bỗng cơn cuồng phong gào thét nổi lên, cuốn những tia lửa cháy bén dữ dội. Thiên Yết còn tin vào mắt mình nữa, cậu như chết điếng tại chỗ, miệng há hốc nhìn những thứ xung quanh biến đổi dần dần... Rồi căn phòng của cậu trở thành gian khác, Yết buông tay Giải, mở mắt mỉm cười, ngón tay chỉ về phía trước. Yết quay đầu nhìn theo ngón tay , thể nào ngậm miệng lại được nữa, bậc thang cao kia, chàng trai giống hệt như cậu, nhưng khuôn mặt lại lạnh nhạt, nụ cười cũng hờ hững như . đứng đó, xung quanh như phát ra ánh sáng chói mắt, phía dưới hàng vạn loài vật chỉ có trong truyền thuyết ra, họ quỳ lạy, ca tụng gọi tên . Lùi lại vài bước, Thiên Yết chạm phải Cự Giải, cậu bàng hoàng, hoảng sợ nhìn chằm chằm vào , rồi loạt ký ức ùa về làm cậu choáng váng ngã xuống, ôm lấy đầu thống khổ la hét. Cự Giải cứ đứng đó trơ mắt nhìn cậu, mười hai mảnh ghép kia cũng như cậu, họ cũng đau đớn khi nhìn thấy được quá khứ, nhớ được tất cả. Bóng tối vắng lặng, lạnh lẽo bao trùm lấy tâm thức của Thiên Yết, kéo theo những ký ức xa xăm tựa dòng lũ cuốn phăng phá hủy mọi thứ. Cự Giải đau xót ôm lấy Thiên Yết, xung quanh lại trở về là căn phòng tĩnh mịch như trước. Trái tim đau, như ai xát muối vào, chỉ muốn phút giây cuối cũng để được bên Thiên Yết. Đến lúc rồi. Chú thích: Mảnh ghép Thiên Yết gọi cậu. Thần ánh sáng Thiên Yết gọi .
Chương 6: Black 18+ ~~~♥~~~ thế giới được bao trùm bởi bóng tối, lạnh lẽo, độc nằm sâu bên trong chiếc hố đen vũ trụ, nó như nỗi kinh hoàng của loài người - Vùng chết. " Hai người bị điên rồi à... AAAA" Ma Kết bịt chặt hai mắt mình lại, bản thân cậu cứ như con la hét mãi thôi, Sư Tử sợ hãi nép vào lòng Song Tử, còn Song Tử cáu bẩn, dùng hết sức để phá kén, nhưng chẳng khác nào con bướm bé bất lực. Kim Ngưu cầm chiếc điện thoại nằm ngoài vùng phủ sóng, lạnh nhạt chớp mắt, ngón tay khẽ khàng lướt mặt kính, sau lúc mới lấy tai nghe cắm chui vào, lặng lẽ nghe nhạc, khuôn mặt giống như quan tâm, chẳng liên quan đến . Còn Xử Nữ muốn thoát ra khỏi kén, muốn bay tới đánh cho Thiên Bình trận, nhưng khi nghe Thiên Bình , liền ngồi im động đậy:" Ngoài này có khí, nếu muốn đầu nổ tung hay bị rút sạch tất cả khí bên trong cơ thể. tôi cho ra" Cự Giải bế lấy Thiên Yết tay, ánh mắt sắc lạnh dọa người, khuôn mặt bầu bĩnh giờ đây chẳng khác nào chiếc gương huyền bí, đáng sợ lại mơ hồ nhìn thấy nhân ảnh bên trong. Và rồi cánh cổng nơi hố đen mở ra, lối sâu thẳm dần , lớp sương mù màu trắng xóa bao trùm lấy đám người họ. Cự Giải nhắm chặt mi mắt, Thiên Bình cũng như , cả hai cùng thả lỏng cơ thể... " Hai người làm cái gì đó... AAAAA ... Cái quái gì vậy?" Song Tử cùng Ma Kết thảm thiết kêu la, họ đồng thanh đồng loạt hỏi, sau đó hoa mắt chóng mặt nhận ra vận tốc rơi tự do của cái kén, nội tạng bên trong như bị dồn ngược lên não, Ma Kết nôn ọe, Song Tử còn giữ được tỉnh táo nữa. Đến khi cái kén sắp chạm đất, Song Tử ôm chặt lấy Sư Tử, còn Ma Kết bị Kim Ngưu đá cước bay xa, cậu đương nhiên muốn lợi dụng phút cuối trong hỗn loạn mà ăn đậu hủ của . Thế nhưng... Cái kén đột ngột dừng lại, năm người bên trong chưa dừng kịp với vận tốc, họ bay lên đập mạnh vào thành kén, rồi nhanh chóng rớt xuống dập mặt hôn sàn kén, cách rất thân thương. Thiên Bình, cùng Cự Giải cũng dừng lại, hai người đứng thẳng, mở mắt, khuôn mặt lạnh tanh cảm xúc hướng về phía trước mà . ~~~♥~~~ Cảm giác như vừa lạc vào vườn cổ tích, nơi chỉ có những kẻ độc ác, kinh tởm tồn tại cùng cái vương quốc bóng tối của họ. Song Tử vuốt mặt, khóe môi chợt nâng lên, nụ cười quái gỡ rất nhanh biến mất, đỡ lấy Sư Tử, xuýt xoa lau nước mắt cho . Còn Kim Ngưu phủi bụi hai bên vai áo, khinh khỉnh nhìn Ma Kết đau khổ ôm ngực tựa vào bên, tránh xa phạm vi tấn công của Ngưu. Xử Nữ bất tỉnh... " Chúng ta về đến nơi rồi" Cự Giải nhàng mỉm cười đỡ lấy Thiên Yết, cậu mơ màng tỉnh dậy, đầu có hơi choáng, mắt vừa tìm được ánh sáng, tâm liền kinh động chết ngay tại chỗ. Yết đưa tay tát vào mặt, đau! Vậy đây phải là mơ. Ký ức trở lại nhưng Yết vẫn chưa tin, bản thân cậu còn lo chưa xong, sao có thể quản hết cả vương quốc to lớn như thế. Cậu quay người đối diện với cùng :" Thời điểm là bao giờ?" - Ánh mắt Thiên Yết rũ xuống, có gì đó rất nặng treo lủng lẳng trong tim Giải, đưa tay lại gần khuôn mặt non nớt, hiền hòa của Yết, áp lòng bàn tay lạnh lẽo vào bờ má ấm áp ấy, buồn, luyến tiếc, che giấu sau chiếc mặt nạ vui vẻ:" Tối nay" Thiên Yết thở dài, cậu dường như nhớ lại từng con đường, bước chân tiêu soái thản nhiên, được chừng chục bước, cậu dừng lại, quay lại nhìn chằm chằm Thiên Bình, khó hiểu hỏi:" Đem theo họ làm gì thế?" Thiên Bình lúc này mới nhớ những vật nuôi mới của , tay vỗ vào lớp vỏ kén, vẫn chỉ có biểu , bảo:" Nhân giống, tạo nên chủng loài mới" Ma Kết dở khóc dở cười, ánh mắt cầu cứu. Thiên Yết lắc đầu thở dài:" Có thể thả họ ra được ?" " Ờ" Thiên Bình phẩy , cái kén cứng cáp đó lập tức biến mất, vì khoảng chừng mét, nên cả bọn được hưởng ưu đãi thêm lần hạ cánh đầy đau đớn. Nhờ vậy mà Xử Nữ bừng tỉnh, khóc nấc, làm nũng như đứa con nít làm Thiên Bình thêm quýnh quoáng. Chưa dừng ở đó, Kim Ngưu nãy giờ rất thầm lặng, từ bao giờ đứng bật dậy, di chuyển chậm rãi ra sau lưng Thiên Bình, ánh mắt oán thán, khóe môi nhếch lên cao tạo thành nụ cười khinh rẻ, cái tên đần độn trước mặt cư nhiên bắt cóc ?. Kim Ngưu đưa hai tay lên ngang mặt, ngón giữa mạnh dạn chỉ ra, còn các ngón kia đóng chặt lại vào lòng bàn tay. Cự Giải định lên tiếng can ngăn, nhưng muộn mất rồi. Bốp cú đá móc kinh điển vào sau ót Thiên Bình, dù là phù thủy chăng nữa, thân thể vẫn là xương thịt cũng biết đau vậy. Thiên Bình bụm ót, từ từ xoay người ra sau, mặt đối mặt, mắt đối với ngón giữa hai bàn tay, thở dài ngán ngẩm, chấp với con . " Ở BLACK giơ ngón giữa lên, ý nghĩa giống trái đất đâu" Thiên Bình xong, từ tốn khom lưng bế lấy Xử Nữ khóc ròng dưới đất lên, mạch bỏ vào cung điện nguy nga, vắng lặng và lạnh lẽo kia. Kim Ngưu khó hiểu quay sang hỏi Cự Giải:" Ở đây nó có nghĩa gì?" Cự Giải che miệng cười:" Nó cũng tựa tựa như trái đất thôi, nhưng có chút phóng khoáng tý. Nó có nghĩa là: hãy giúp tôi tạo ra đứa bé. À... Và người đàn ông bình thường có quyền từ chối đâu" Khóe mắt Kim Ngưu co giật liên hồi, cái gì mà nó lẳng lơ quá vậy! liền giấu hai bàn tay ra sau lưng, liếc xéo Ma Kết chổng vó bên kia, thờ ơ nghe tiếp bài nhạc trong điện thoại gần cạn pin. Sư Tử, Song Tử lẫn Ma Kết đều khó hiểu, sao chẳng ai ra đón bọn họ cả. Chẳng phải Thiên Bình gọi Cự Giải là công chúa sao?. " Tôi là Công Nương Cancer, nhưng gọi Công Chúa cũng được" " đọc được ý nghĩ của tôi?"- Ma Kết bật người đứng dậy, kinh ngạc nối tiếp kinh ngạc. Cự Giải nghiêng đầu, cười híp mắt với cậu, sau đó tung tăng chạy theo sau lưng Thiên Yết, nắm lấy góc áo cậu, im lặng bước vào cung điện. ~~~♥~~~ Giờ khắc hợp nhất mười ba mảnh ghép đến, Thiên Yết cứ ngỡ rất đông đúc, náo nhiệt hay có phép thuật kinh thiên động địa lắm, nhưng chẳng có gì cả, hề có những cảnh lốc xoáy, sấm chớp nổi lên cuồn cuộn như trong phim. Cảnh vật tĩnh lặng, cậu nằm chiếc giường cộc cùng Cự Giải. mỉm cười nhìn cậu:" em , dòng máu xử nữ của em chính là cánh cửa hợp nhất của " Thiên Yết tròn xoe mắt nhìn xoáy . Bên trong đôi ngươi đen láy ấy chẳng có gì ngoài hình ảnh của cậu, bàn tay mềm mại lướt ngực Yết, vẽ vời vòng tròn rồi lại lớn, ma quái lả lướt xuống bụng, rồi nghịch ngợm vào bên trong chiếc quần lụa mềm của Yết. Cậu cứ đơ mắt nhìn quyến rũ, mặt đỏ ửng, hơi thở gấp gáp, cậu nắm chặt lấy cổ tay đến đau. Cự Giải đưa mắt nhìn cậu, giọng lảnh lót như chú chim vàng khẽ ngân vang: " em !" " Được" Cậu nằm đè lên người , dạo đầu, ân ái, thương nhàng, Yết thúc nhanh cậu bé vào bên trong , nơi đó chặt khíp. Cả hai bắt đầu triền miên chiếc giường cộc. Đôi tay Giải bấu chặt vào tấm chăn, cố ném lại cái đau rát buốt bên dưới, hình như mảnh thịt nào đó bên trong bị Yết xé toạt ra. Tiếp sau cái đau chưa dứt là những cú nhấp mạnh, phía dưới càng thêm đau, càng thêm thống khổ chịu đựng. Thiên Yết mặt tia cảm xúc, mắt cậu mở to, to đến vô hồn, to đến nỗi làm trái tim Cự Giải chợt vỡ tan, bao nhiêu hy vọng đều bị cháy rụi bởi ngọn lửa địa ngục. Đôi ngươi cậu lãnh đạm chứng kiến nước mắt Cự Giải lăn dài má, chắc chắn là rất đau nhưng lại câm nín, giấu nghẹn tiếng hét vào sâu bên trong huyết quản. " Có phải đây là điều em muốn? Muốn tôi trở về làm vị thần cao ngạo kia?" Cự Giải bặm môi, mỉm cười ngọt ngào:" Vương Quốc này cần trở về" Thiên Yết tức giận, thúc mạnh bạo hơn, ánh mắt cậu lên rất nhiều đường vân đỏ, cậu rống giận:" Vậy còn em? Em cần tôi ư?" Cái thúc mạnh làm Cự Giải đau, co những ngón chân mình lại để chịu đựng, cắn mạnh vào bờ môi mỏng bên dưới, làn máu tanh tươi bâu lấy đầu lưỡi , lại mỉm cười hòa lẫn trong nước mắt:" BLACK cần , còn em ra sao cũng quan trọng" Thiên Yết dừng lại điệu bộ, nhìn sâu, lâu và cái nhìn rét lạnh ấy làm Giải nhắm chặt mắt lại. Sau lúc, lại bắt đầu nhấp, đưa vào rút ra, nâng chân lên cao, càng thêm điên cuồng quyết liệt hơn ban nãy, Cự Giải câm nín, hé mắt nhìn . Vị Thần Ánh Sáng trở về rồi! Cho đến khi ưỡn người, tay nắm lấy tóc giật mạnh, thứ gì đó ấm nóng hòa lẫn bên trong Cự Giải, ngã xuống nằm úp người , hương vị nam tính của đan xen vào máu môi Giải, cười nhạt đầy tủi hổ với bản thân. Choàng tay ôm lấy cơ thể thở dốc của , từ từ rơi vào giấc mộng, nhưng loáng thoáng bên tai , giọng rất , rất trầm ấm vang lên:" xin lỗi"
Chương 7: Thiên Yết Trở Về ~~~♥~~~ Mặc kệ phía dưới tê tái, đuối sức làm hai chân bũn rũn nhưng Cự Giải vẫn cố gắng tươi tỉnh cùng Thiên Yết đến chính điện, bên nụ cười, hé mở dù chỉ lời nào cả. Có lẽ quen rồi, quen với lạnh nhạt của Thiên Yết ngày trước, nhưng trái tim vẫn cứ đau, vẫn cứ lưu luyến, có chút hối hận, vì sao ư? Vì mảnh ghép thứ mười ba đó... khiến trái tim lành lặn rồi cũng chính cậu, đạp nát trái tim . " Thiết Yết"-Bỗng giọng kêu tên : Thiên Yết lạnh nhạt, mâu quang vẫn hướng về phía trước, nơi cổ họng phát ra thanh to cũng chẳng xem là :" Hử?" " À... có gì" có can đảm để . cũng vậy, cách nào mở lời được, cả hai cứ về trước trong yên lặng. Mỗi người ôm lấy tâm tư mà người đối diện thể xâm nhập, thể đọc được nó. ~~~♥~~~ Buổi tiệc chào mừng Thiên Yết trở về kết thúc, trong cung điện, ngoài con đường của thị trấn BLACK, người ta vẫn chưa chịu ngủ, vì họ còn vui mừng, còn muốn chúc tụng. Họ cần phải sống trong sợ hãi - Vua Bóng Tối - Kẻ Bị Nguyền Rủa, những tên man rợ có thể giết chết dân chúng BLACK chỉ bằng cái búng tay. Đêm đến, khi mọi thứ dường như chìm vào giấc ngủ... À... mà ở BLACK từ ngày Thiên Yết bị Vua Bóng Tối sát hại, dường như bầu trời mất ánh sáng, và đây chính là ngày đầu tiên trong trăm năm qua, họ mới thấy được ánh sáng chói lọi, đầy hy vọng bầu trời BLACK. Nên thể trách tội họ, khi họ có chút ngông cuồng trong lời , và hơi loạn hành động tý. Thiên Yết bước vào phòng, căn phòng lớn, có lò sưởi ấm áp nhưng vẫn cảm thấy được buốt lạnh, nó những thấu xương mà còn buốt giá trái tim . " về hết rồi sao?" " Ừ" Cuộc đối thoại giữa hai người bị rút ngắn, đưa mắt nhìn , còn thấy được hình ảnh phóng khoáng, chủ động và nét cười tinh quái môi nữa. Đôi mắt Giải ảm đạm khiến trái tim thoáng đau nhói. Cự Giải chợt ngồi dậy, nắm lấy cổ tay kéo lại gần mình, mắt chăm chú quan sát mâu quang của :" Sao có thể?" kinh ngạc, thôi hỏi tại sao có thể trong đầu. Thiên Yết tiến lại gần hơn, đặt lên môi Cự Giải nụ hôn , thoáng qua như chuồn chuồn lướt nước. ngây người, rồi mỉm cười ôn nhu ôm lấy hông của , nũng nịu:" Người ta rất đau, ở đây nè" Cự Giải như được nước làm tới, bàn tay nhắn mềm mại của đè lòng bàn tay to khô ráp của vào bụng dưới . Xoa nhàng, chậm rãi cởi giày và áo ngoài leo lên giường nằm cạnh . Ôm Giải vào lòng, Thiên Yết có điều hiểu:" phải em với tôi, khi hợp nhất, tôi trở về như xưa sao? Tôi tệ bạc với em, nhưng tại sao?" Nụ cười môi Cự Giải thôi thể hạ xuống được nữa, áp hai lòng bàn tay vào đôi má , bóp khuôn mặt to của lại, cái mỏ bị biến thành mỏ chuột đáng vô cùng. bảo:" Thần Ánh Sáng có đôi mắt màu vàng, có lẽ là do nguyên nhân nào đó khiến trở nên khác... mắt vàng, mắt đen... nửa thần, nửa người... nửa để BLACK, còn nửa dành trọn em" Thiên Yết chưa ngắm mình qua gương từ ban sáng đến giờ, ngờ bản thân chưa hợp nhất hoàn toàn, nhưng nỗi nghi hoặc lo sợ càng dâng cao hơn:" Nếu ngày nào đó, cả hai mắt đều là màu vàng, có phải khi đó tôi còn em?" Cự Giải hơi cứng người:" Nếu trở về là ban đầu, em? em , bên cạnh giúp tìm lại được tình mà dành cho em" " Cảm ơn em!" Cự Giải choàng tay ôm lấy Thiên Yết và cũng vậy, cả hai ôm lấy nhau, che chở nhau trong cơn lạnh buốt đêm nay. Có nhiều người từ lúc sinh ra được sắp đặt là của nhau, nhưng trong cuộc sống vội vã, đầy cám dỗ, họ lỡ dửng dưng lướt qua nhau. Để rồi khi nhận ra cái hạnh phúc mình luôn tìm kiếm, họ lại hấp tấp tìm nhau, mà lại biết con đường đông đúc ấy. Họ lướt qua nhau rất nhiều lần. ~~~♥~~~ " Trở về phòng ngủ " Thiên Bình đau đầu muốn chết, thể tin được bé , tưởng chừng mềm yếu lắm lại có thể mạnh bạo, quậy hết mức tưởng tượng như vậy được. Chuyện là Thiên Bình trong lúc xả giao với các đại thần, lơ là chú ý đến đám vật nuôi từ trái đất đem lên, bọn họ uống đến say khớp, đám người kia ngã ngửa ngủ ngon lành. Còn Xử Nữ... Nhất quyết chỉ muốn ngủ cùng Thiên Bình. nhào vào lòng Thiên Bình, vật vã đè thân hình cứng ngắc của xuống giường, môi mỏng nũng nịu:" Nằm xuống, nằm xuống mà!" Thiên Bình đầu hàng, nghe lời nằm xuống:" Chịu về ngủ chưa?" Xử Nữ như con mèo , tìm kiếm chỗ ngủ lý tưởng người Thiên Bình, lắc đầu, đôi má phớt hồng vì say rượu trở nên quyến rũ lạ kỳ. Xử áp mặt vào lòng ngực Thiên Bình, khó chịu đòi:" Vuốt lưng mà, vuốt lưng mà!" " Được, được rồi" Thiên Bình nhấc tay vuốt tấm lưng non mềm, mảnh khảnh của Xử Nữ, cứ thế này lại làm nhớ về ngày xưa, lúc chăm sóc Cự Giải cũng như vậy. Được nước cứ làm tới, được voi đòi tiên đích thị là đây:" Nóng quá!" Dứt câu cũng là lúc bộ váy mỏng người bị lột sạch, Thiên Bình trơ mắt ra nhìn Xử, rồi lại xem cái thời tiết lạnh se cả lông thế này, mà cứ cở hết quần áo ra. Thân thể con người rất yếu đuối dễ bệnh, thời tiết BLACK khắc nghiệt vậy, qua đêm nay có lẽ chết cóng mất. " Mặc vào " Thiên Bình vịn hai vai Xử Nữ giúp ngồi thẳng người, định mặc lại váy cho nhưng Xử ngã nhào vào lòng , giang tay ôm cứng, miệng lẩm bẩm:" Thiên Bình chết tiệt! Muốn tạo ra con người chỉ cần tôi, chín tháng mười ngày sau là có chứ gì" Lời của rất nhưng đâu thể nào qua tai được, Bình ngưng lại hành động, ẵm đặt vào lòng, lưng áp vào lòng ngực rắn chắc của , bàn tay thô ráp to lớn bóp lấy bầu ngực sữa của , tay lần mò xuống bên dưới Xử Nữ, đôi môi bạc thần rê dài sau gáy cổ . Cảm giác như có dòng điện chạy rân khắp người, nhột, khó chịu lại mang theo nỗi khoái cảm lạ thường, cơ thể trinh trắng chưa tỳ vết nên Xử Nữ có thoáng giật mình dù chuẩn bị sẵn tâm lý từ lâu. mở to mắt với :" Tôi cho đấy!" Thiên Bình buông tay, tách đôi môi khỏi chiếc cổ thơm tho mùi sữa tắm của ra, thể kiềm chế được bản thân, trong thoáng chốc có thể giết chết Xử. Muốn cho biết, gần , chỉ có con đường chết, vì dòng máu trong người quá thơm, quá sức quyến rũ cơn thèm khát bao lâu của :" Tôi, thể ân ái cùng em được" rồi quay người lại đối diện với , Thiên Bình đưa đôi mắt đỏ hung nhìn Xử Nữ, chớp mắt nhìn xoáy vào đôi ngươi , cái nhìn chăm chú của cho nhận ra được nỗi sợ hãi lớn dần trong đáy mắt . Cúi đầu, thu lại dáng vẻ ghê tởm lúc này của bản thân. Chợt, bàn tay bé nâng cằm lên đối diện với . Xử Nữ đưa tay chạm vào chiếc răng nanh của Thiên Bình, cảm thán:" Đẹp ! phải là phù thủy sao?" " Mẹ tôi là Kẻ Bị Nguyền Rủa, còn cha lại là vị phù thủy mà BLACK kính mến" " Ông ấy đâu rồi?" " Chết rồi!" " ... Tôi xin lỗi..." " phải là lỗi của , ai có thể tránh khỏi cái chết cả" Xử Nữ gật đầu, vẫn ngoan cố chịu rời khỏi người Thiên Bình, da thịt chạm vào lớp áo mỏng của , áp sát khuôn mặt mình gần lại, hơi thở ấm nóng bao phủ khuôn mặt trắng nhợt của . Rồi, đặt lên từng nụ hôn, những cái hôn khiến loạn nhịp. Xử Nữ hôn lên những chiếc răng nanh đáng sợ của Thiên Bình. hề sợ có thể giết bất cứ lúc nào hay sao chứ?.
Chương 8: Tất Cả Là Vì ~~~♥~~~ " Chủ nhân đến khi nào chúng ta mới có thể ra tay?" Nhân ảnh cao to ngồi giường, trong cái bóng tối hơi mờ ảo, ra cùng nụ cười quái đản, hai chân xếp bằng với bộ móng tay đen đậm dài và sắc, nhịp từng móng tay xuống giường, đôi mắt đỏ quỷ dị chợt phát sáng, trầm trả lời:" Cứ để cho vui vẻ vài hôm " tên quỳ phía dưới vội lên tiếng:" tại chưa hoàn toàn hợp nhất, sức mạnh cũng chưa chắc hồi phục, sao lần giết ?" Người giường rất có nhẫn nại trả lời:" Ta từng thắng được, bây giờ cũng thế. Vờn con mồi trước khi giết nó cũng là thú vui giết thời gian đấy. Ôi! Thời gian của ta là vô tận rồi" ngã xuống giường, mặt giường lún sâu xuống, rất vui vẻ nhịp giò, quên nhớ đến giờ ăn:" và mau mau gọi ta vào đây" " Vâng" Hai tên thuộc hạ rời , ánh đèn nhanh chóng được bật sáng, đưa đôi mắt nhìn ra cửa, môi nhoẻn lên nụ cười:" Lại đây nào" Người con mới bước vào sợ sệt, hai chân run rẩy, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi lạnh. sợ nhưng thể kháng cự được:" Vâng"- Chỉ còn cách tuân lệnh, thuần phục làm theo. ~~~♥~~~ " Em biết Sư Tử, em rất đậm đà và thơm ngon. Tôi bạc đãi em đâu" Sư Tử ngồi yên trong lòng Song Tử, khẽ vén mái tóc qua bên, những ngón tay thon dài mơn trớn vuốt ve cổ , hít hơi sâu, nhắm mắt hưởng thụ mùi hương đó. Khóe môi nhàng nâng lên và... Phập Hai chiếc răng năng nhọn hoắc cắm sâu vào mạch máu nơi cổ Sư Tử, máu trong cơ thể bị rút cách từ từ, chút đau đớn nào, chỉ thấy choáng váng, thân xác bũn rũn còn sức sống. Biết mình sắp ngất vì mất máu, nước mắt hoen mi, lòng khẽ nhói, đánh đổi hy vọng vào chút gì đó:" có em ?" Nhưng... trả lời, đến khi ngất , bên tai Sư vẫn chỉ vang lên tiếng cười nơi yết hầu và thanh máu trôi tuột vào bên trong cổ họng . Đau! phải bên ngoài da thịt mà là tâm hồn . Con người cũng chỉ là trong những món khoái khẩu mà ma cà rồng thích. Có bao giờ thợ săn chính con mồi của chưa? Có lẽ là chưa và cũng bao giờ có chuyện đó. Sư Tử cười khinh bản thân. Ba mẹ làm đúng khi từ bỏ , đứa con bất hiếu. ~~~♥~~~ Thiên Yết như làm cho các đại thần trong cung điện trở nên sốc, vị thần tối thượng cao ngạo lạnh lùng đâu rồi. đương nhiên ngồi chơi xích đu cách tình tứ với Cự Giải trong vườn. Chưa dừng ở đó còn đút cho ăn, lau tay, rửa mặt cho , còn cõng dạo hết khuôn viên đầy hoa to lớn. Giải hạnh phúc ôm choàng cổ Yết:" Em " Yết tươi tắn mỉm cười:" cũng rất em" " Xạo ke" " Thiệt mà" " Chắc ?" " Chắc" " Vậy ngoéo tay , nếu em, cũng được bất cứ người con hay con trai nào cả" Thiên Yết đánh lên trán Cự Giải, đưa ngón út ra trước mặt , ôn nhu bảo:" Tất nhiên là trai rồi, đâu có gay. Cũng bất cứ người con nào khác đâu, chỉ có thể, duy nhất, chắc chắn, trọn đời... Chỉ em thôi" " Sến quá !" Cự Giải đánh vào vai , ngượng ngùng che mặt mình lại. Yết say đắm ngắm nhìn , đưa tay gỡ lấy đôi tay vô duyên che mắt khuôn mặt đáng của . Đôi má ửng hồng, đôi môi đỏ mọng, ánh mắt tinh nghịch, hoạt bát đầy sức sống. Nhìn trước mặt, thấy ánh sáng của bản thân cũng giảm rất nhiều, bởi tỏa sáng trong mắt , che cả những tia hào quang nhoi người . Thiên Yết đưa tay vuốt lấy mớ tóc mai bay loạn trong gió của , nghiêng đầu, từ từ tiến đến đôi môi mở hờ đầy khiêu gợi nơi Giải. " Đừng rời xa , được ?" Cự Giải mụ mị gật đầu, đôi mắt dần dần khép hờ chờ đợi nụ hôn ngọt ngào của Thiên Yết. ~~~♥~~~ " Đau!" " Xin lỗi" " cho vào đây nè, từ từ thôi" " quá! vừa" " Ai bảo của lớn quá làm gì?" " Làm sao giờ?" " Cắt bớt " Rầm Cự Giải đạp cửa, khuôn mặt hoảng sợ nhìn nam nữ vật lộn giường đầy đau khổ. Thiên Bình ngây người hỏi:" Công chúa, người vào đây làm gì vậy?" Cự Giải còn hoang mang chưa hiểu vấn đề:" Xử định cắt cái gì của Bình?" Xử Nữ ngồi bật dậy, đem chiếc bình trong suốt bằng thủy tinh cùng nhúm cây hình như mới bị bứng trộm sau vườn, Xử cúi mặt vẻ tội lỗi. Còn Thiên Bình cứ ngồi giường ngây ngốc nhìn Cự Giải. Cự Giải buồn cười cầm hai vật tay nên lời, biết bản thân làm lố nên vội vã trả lại cho Xử:" À... Cứ tiếp tục những gì hai vị làm. Hãy xem như tôi chưa xuất nhé!" Rầm Cánh cửa bị đóng mạnh, Xử Nữ cầm hai vật tay ngây thơ nhìn Thiên Bình:" Chúng ta làm gì khiến ấy sợ vậy?" Thiên Bình khẽ nhún vai làm như hiểu. Cự Giải đứng bên ngoài cánh cửa, lưng tựa vào cửa, thở phào nhõm, lắc đầu, chửi bản thân:" Cũng tại đầu óc đen tối, người ta chỉ muốn trồng cây kiểng thôi mà... Đơn giản trồng cây thôi mà"- còn tự trách bằng cách đánh vào trán mình nữa. Sau lúc Giải định rời , bên trong lại vang lên thanh thánh thoát lớn, tiếng hét làm Giải đỏ mặt tía tai, tất cả tế bào người đều bấn loạn chạy lung tung, rùng mình, chạy nhanh . " Á... quá!... Vào được rồi" " Ừ" " chẳng có chút kinh nghiệm nào cả" " Đây là lần đầu tôi làm" " Tôi cũng vậy thôi mà" Lần này đến Ma Kết ngang, cậu cắn mười đầu ngón tay khỏi cần đồ cắt, mắt hoảng hồn kinh ngạc đánh về phía Kim Ngưu, còn Ngưu vẫn cứ bình thản, :" Chuyện nam nữ có gì lạ lẫm" Ma Kết bảo:" Nhưng... nhưng mà... nhưng..." " Khùng" Sau đó Kim Ngưu cho tay vào túi áo bỏ , Ma Kết dù rất hoang mang, vừa do dự muốn đứng lại nghe tiếp vừa muốn chạy theo Ngưu. Và kết quả cuối cùng là... Mỹ nhân vẫn hết, sau này muốn nghe chỉ cần tán đổ được nữ tử lạnh lùng, bất cần kia thôi. Chỉ cần nghĩ đến cái dáng vẻ lãnh đạm giường của Ngưu, Ma Kết cảm thấy tò mò, hứng thú vô cùng rồi.