Truyện do "myuyen" sưu tầm

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 13: Trả Thù

      Nghĩ lại, nó thấy quá đáng , hơi tí là mắng nó, còn gọi nó là đồ vịt ngốc, heo mập nữa. Tức chết được mà . Người ta thường : " cái khó ló cái khôn " . Bỗng trong đầu nó nảy ra ý nghĩ : " TRẢ THÙ ". Nhưng bằng cách nào đây ? Nó miên man suy nghĩ .- A! Có cách rồi ( nó reo lên )

      Nó quay đầu lại bảo với bác giúp việc :

      - Bác để cháu bê bát canh ra bàn cho ah

      - Uk ! Bác để bệ bếp đấy

      - Vâng

      Nó hí hửng chạy lên phòng lấy ra gói thuốc gì đó ( Nó luôn có vũ khí bí mật mà ). Sau đó nó nhanh nhảu chạy xuống đổ ít vào loa canh rong biển rồi cười khoái chí :

      - Ha ha ha ....... Để xem mèo nào cắn mỉu nào ????

      Sau đó nó gọi xuống ăn cơm. Bàn ăn to như vậy mà chỉ có nó và . Nó gắp lia lịa, ko để ý xung quanh ( trừ bát canh nhé ), ngạc nhiên rồi lại cười ( Ko ngờ nó lại có khả năng siêu phàm như vậy , nhìn cug ko mập lắm mà sao ăn khủng dữ vậy ????)

      thấy vậy nên cũng ăn cố kẻo 2 phút nữa là sạch bong , bắt đầu ăn canh rong biển rồi kìa, :

      - Tất cả món này là do nấu à ????

      - Chẳng tôi a

      - Vậy mà kêu ko biết

      - tôi hok mà

      - ko ???

      - ! NGon chứ ! ( dối chớp mắt )

      - Ờ ( cũng phân biệt vì rất ít khi ăn ở nhà)

      .............................................................

      Ăn cơm tối xong , nó và ngồi ở ghế sofa, vì mai trường nó cho học sinh nghỉ do có việc nên hôm nay nó cũng phải học nhiều . Nó say sưa coi phim bảo :

      - Lấy nước cho tôi

      - Tự mà lấy

      - là osin ! Mau lấy

      - Biết oy

      Nó vùng vắng bỏ , lấy nước xong nó để lại bàn rồi :

      - Ai cho a chuyển kênh ! Tôi coi mà

      - Kệ

      - Đưa điều khiển đây

      - ko

      - đưa đây cho tôi

      - cướp được lấy

      Nó đành chịu, nhìn to như v mà . mải miết coi chương trình thám tử bỗng nó ở đăng sau cướp dk điều khiển, nó reo lên :

      - Ai lấy được là của người đó. Ple .....ple...

      Nó lè lưỡi chọc tức , chạy đến cướp :

      - Đưa đây cho tôi

      -

      Nó với giằng co nhau mãi cho tới khi :

      - A , đau bụng quá

      ôm bụng rồi chạy vào nhà vệ sinh. Nó biết trúng phải độc dược trong bát canh rong biển của mình ( Thuốc ngoài ) nên lăn ra cười đắc ý. Nó vui mừng khi trả thù được ( Chị chơi ác quá)

      CÒn cứ chạy chạy lại trong nhà WC , càng chạy tào tháo càng đuổi. lấy thuốc uống nên đỡ hơn, bắt đầu suy nghĩ :

      - Từ sáng tới giờ , mình đâu có ăn gì nguy hiểm đâu. Mà lúc nãy mình ăn cùng ta mà. Ko lẽ.............

      bỗng nhớ là lúc này nó hề đụng tới canh rong biển, còn ăn rất rất nhiều. thầm nghĩ :

      " Gia Như ! được đó, dám lừa tôi mới tôi ra nông nỗi này. Tôi tha cho đâu ! "

      nghĩ rồi nắm giường lôi chiếc iphone ra:

      - Alo, Minh à ! Tôi nhớ cậu 1 việc.

      - Dạ

      - Điều tra cho tôi ng này ......

      - ok

      - tút,,,tút....tút

      Bao giờ cũng vậy , luôn là người tắt máy trước ( Tiết kiệm tiền điện thoại hay sao í )

      ...............................................................................

      Còn nó, vì trả thù được nên sướng quá lên giường đánh giấc ngon lành..........

      Chương 14: Ăn Đũa Trả Đũa ( 1)

      Sáng hôm sau, đúng 7h :- Gia Như ! Dậy

      - Mẹ ! Cho con 5p nữa thôi

      - Ai là mẹ của ?

      - ..........................( Im lặng )

      Dậy ! sắp muộn học rồi kìa con sâu lười

      -.................................

      - 7h15 vào lớp mà bây h là 6h45 rồi kìa

      - Hả ? Whater?

      Nó là thất thanh ( Cách 2 m ko có 1 con cún nào cả ), nhanh chóng mặc quần áo học rồi chạy xuống . Vừa xuống nhà nhìn thấy ngồi mọt cách bình thản . Nó hỏi :

      - Muộn học rồi mà học à ???

      -Hôm nay trường mình được nghỉ mà !!!!

      - Ờ ha ! muốn chết à

      Cứ thế nó chạy đến cầm gối đánh vào ng rồi

      - Chết này ! Dám lừa bà này ! Dám phá vỡ giấc ngủ vàng này.....Bà cho m chết nè.......

      - cái gì ? có im ko ???

      -

      - Mệnh lệnh

      - hết chiêu thức rồi à ! Đồ hèn nhát, lúc nào cũng bắt nạt tôi. Bộ ngày bắt nạt tui là chịu được à ?? hay có đủ oxi để thở........bla....bla.

      - ...im ngay cho tôi

      -

      - Hợp đồng

      - Tôi điện cho ba mẹ

      - Hả ? cái gì ?.........Ờ ! Đồ đáng ghét

      - Ngoài ra ai cũng kêu tôi đáng đó

      - Chắc mọi ng nhìn nhầm rồi . Cái loại đầu heo, vô duyên, mất lịch như đáng cãi nỗi gì

      - .....................

      cố nhịn vì phải chuẩn bị cho kế hoạch trả thù của mình. :

      - có muốn ăn sáng với tôi ????

      - hả ? Mà sao tốt vậy ???

      - BÌnh thường ! ai cho ai cái gì đâu. chứ ???

      Nó ngạc nhiên bởi câu của nhưng kệ , được ăn là hạnh phúc lắm rồi. Vì vậy nên nó đáp:

      - , sợ gì chứ !!!!

      Nó thay quần áo thể thao rồi lon ton chạy theo ra xe. Ở xe nó và vẫn ngừng cãi nhau

      đưa nó tới nhà hàng vô cùng sang trọng , rồi dẫn nó tới bàn ăn. Nó ko ngừng ngơ ngác. Trời ! NHà hàng đẹp ! Lại lắm đồ ăn ngon nữa, thích quá

      gọi thực đơn, gọi rất nhiều luôn nha. Sau đó gọi ít rau xà lách và bát tương ớt, bát kim chi sao cho cay nhất

      Nó nhìn đồ ăn mà ngừng nuốt nước miếng. Ngon quá , có gà quay, có cả tôm hùm nè. Toàn đồ ăn ngon thôi . Nó chuẩn bị nhúp :

      - Ai cho ăn

      - Ơ ! rủ tôi ăn còn gì

      - Tôi rủ ăn có nghĩa là tôi mời ăn. Thích ăn tự mà trả tiền.

      - Nhưng tôi mang theo tiền

      - Vậy ăn tạm món này

      rồi đưa cho nó món rau và kim chi mà mình gọi rồi ngồi ăn ngon miếng. cười thầm trong bụng, còn nó mặt sầm lại, nó tức lắm :

      - nhẫn tâm để tôi ăn như vậy hả ????

      - Uk

      - là đồ ác quỷ, binh truyền kiếp

      - Uk ! muốn

      Nó nhìn ăn mà chịu được , từ sáng tới h nó có ăn gì đâu. Thôi đành ăn tạm món kim chi vậy . vừa cho vào miệng " Phù....phù....". Sau đó nó kêu :

      " Cay quá .....cay kinh khủng.......cay dã man, tàn bạo , cay vô nhân đạo ..........."

      nhìn thấy nó nhảy lên mà lăn ra cười bò. Nó tức mình hỏi :

      - Bộ gọi món kim chi loại cay nhất hả ???

      - uk

      - Tôi bị thế vui lắm à ?

      - Tất nhiên

      -

      Nó nhìn thấy cười ( hở 10 cái răng) mà tức điên được . Nó ức lắm rồi đây. Rồi nó lấy cả đĩa cá úp lên đầu . đỉnh đầu là con cá to đùng ngự trị. Mặt đỏ au ( nước sốt mà ). Lần này đến lượt nó cười, nó cười như chưa bao giờ được cười, như trúng số độc đắc

      Lần này mặt chuyển màu rồi . hét :

      - bị điên à ???

      - ko ! Tôi bình thường mà

      - Đồ điên

      - chuyện với ng điên mình còn điên hơn người ta í

      - ..........

      - Fan của ra nhìn a say sưa kìa

      - Hả ??? Tôi tha cho đâu, Chờ đây Phạm Gia Như.

      hốt hoảng chạy vào thay đồ, còn nó được thể lại cười. Nó nhìn đống đồ ăn rồi nghĩ :

      - ăn phải bỏ, mà bỏ rất phí. Toàn đồ ngon mà bụng mình cũng biểu tình rồi. Ăn thôi.....

    2. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 15: Ăn Đũa Trả Đũa ( 2)

      rồi nó bắt đầu xông vào đống đồ ăn. Cả phòng ai cũng nhìn nó như sinh vật lạ, trông nó giống như mấy người chết đói năm 1945 ( thảm hại của nhân loại ) chạy ra nhìn thấy nó ăn v bỗng cười, thực ra từ trước tới giờ chưa có ai làm cười như vậy. Ko lẽ nó thay đổi cuộc đời ???

      chạy ra bảo nó :

      - Ăn từ từ thôi ! ai ăn hết của đâu mà ko

      - Kệ tôi ! Ngon là phải ăn , ăn ko mất tiền cứ ăn tự nhiên .

      - Ai bảo mất tiền. TÔi là trả tiền cho à ???

      - ..đừng có mà đùa tôi kiểu đó. Tôi đâu có tiền mà trả............

      - THôi được rồi , coi như tôi khao osin bữa vậy . Mà s tham ăn quá , xấu !

      - Nè , tham ăn phải là tật xấu, tham ăn chỉ là ủng hộ tích cực cho người nấu mà thôi

      - ! Hết nổi.. ngang hơn cua

      - Kệ tôi ! Bây h mới biết hả ???

      - ờ.......

      - v lỗi thời wa. Tui tưởng ai cũng phải biết chứ. Ha ha ha

      - ............

      cãi nhau với nó bỗng nghe thấy tiếng chuông điện thoại rồi chạy ra ngoài

      - Điều tra xong chưa ???

      - Rồi ah

      -

      - Nguyễn Gia Như( 16 t), là con của gia đình khá giả ( bố: công an. Mẹ : kế toán ), có trai. TÍnh tình kì cục, hậu đậu , sáng nắng chiều mưa, trưa hâm hâm , nhưng lại rất muốn tỏ ra mạnh mẽ. Nghe đó ghê gớm lắm. Học cũng được, võ giỏi lắm, giỏi nhất võ mồm ......

      - Ok ! Cảm ơn cậu nhiều , cậu lm tốt lắm

      - có gì đâu ! chào

      - tút ..tút......tút

      Lại tắt máy , tên này là vô duyên . rồi vào. Trời ơi ! Nó ăn sạch , còn gì. Chắc nhà hàng này cũng thầm cảm ơn nó, ăn gì mà sạch thế , thừa miếng nào

      Nó quay lại nhìn :

      _ Ăn xong rồi! Về , no quá

      - Eo , heo nhà tôi ăn xong rồi à ???

      - Ai là heo nhà hả ? Đồ khùng

      - tôi là đồ khùng tự mà thanh toán .

      - Ờ ! là được chứ gì

      rồi nó và ra quầy thanh toán , lấy thẻ quẹt xong rồi ra xe

      Chương 16: Thảm Họa

      Ngồi xe, cứ cười tủm tỉm, nó thấy lạ, bộ cha này bị cho nước sốt lên đầu nên khùng hay sao í ?? Ko ! KO khùng đâu . cầm cái gì đó phả! Nó thấy vậy liền :- cầm cái gì vậy ???

      - Ảnh

      - Ảnh ai vậy ???

      - Ảnh của ......à ko phải là thảm họa mới đúng

      - Ai vậy ??? chắc kinh khủng lắm nhỉ ???

      - Of couch

      - Đâu cho tôi xem

      - ko

      - Đưa đây

      rồi cướp ảnh của , Trời ơi ! NÓ la thất thanh. Trong ảnh ai khác chính là nó nhưng mẹ ơi ! Đó là hình ảnh nó cười , ng như cái đấ u, tóc xù như lông gấu, mặt nó bị biến dạng nặng nề, mồm há hốc ra , răng nhe ra như dọa người , mắt nhắm tịt lại. Đây phải gọi là thảm họa của nền điện ảnh việt nam ( đảm bảo ném gạch đủ xây nhà), trông giống dị nhân ......

      Nhìn cái mặt nó lúc này, cái càng tức cười hơn. Nó gắt :

      - dám chụp lén tôi ?

      - sao ?

      - .... ko xóa ảnh đó đừng trách tui ác

      - Tại sao tôi phải xóa . Cái ảnh này mà được đăng facebook đảm bảo đứng đầu trang DỊ NHÂN cho coi. ha ha ha

      - Đưa đây

      Nó cướp cái ảnh nhưng được . Trời ơi ! sao nó khổ thế này ko pít. Nó muốn biến thành sinh vật lạ đâu. Nó muốn bị ném gạch đâu, nó muốn bị đưa vào trong khu bảo tồn động vật quý hiếm đâu. Nó khóc ra nước mắt:

      - Giờ muốn tôi lm gì mới xóa

      - Nghe lời tôi ! được cãi, được kêu là đồ khùng, ko dk đánh tôi , được hạ độc tôi ( nhớ dai thế )...........( đúng là CÔNG n việc )

      - Được ! Đồ tiểu nhân

      - gì ?

      - À , có gì đâu...

      ..................................................................................................................

      Tối hôm đó, sau khi ăn cơm xong ngồi coi vô tuyến, còn nó lên phòng nghe nhạc . gọi :

      - Lấy bánh cho tôi !

      - Bao h có giấy chứng nhận a là liệt sĩ lâu năm tôi lấy

      - Tôi đăng

      - Đăng gì mặc xác

      - Đăng ảnh của đó

      - Hả ? Ấy đừng, chờ tôi tí

      Nó lon ton chạy lấy bánh. BỖng nhiên có tiếng chuông cửa vang lên . gọi :

      - Gia Như! Xuống mở cửa ( lười quá !!!!)

      - PÍt oy

      Nó chạy xuống mở cửa thấy chàng trai phải là rất đẹp, mái tóc đỏ hoe , ng này chính là Đăng Duy

      ********************Chú thích *****************************

      Nhất Đăng Duy ( 16t ) , là bạn thân của . Vừa từ Mỹ trở về. Dự tính ở lại nhà . TÍnh cách : Hơi lạnh lùng tuy nhiên trái tim lại cực kì ấm áp, thay bồ như thay áo ( lòng ) nhưng chỉ iu lòng duy nhất người .......( Bí mật quân )

      *******************Trở lại truyện **********************

      - / là ai vậy ?????( đồng thanh )

      - Tôi là người ( nó )

      - Nhìn người ở nhà thằng Vũ cũng dễ thương đó chứ

      - Đồ khùng ! Ai là ng ở nhà chứ., có , đồ KHỈ LÔNG ĐỎ

      - ......ơ ( trước giờ có bị ai như v đâu !)

      - Ơ quả mơ có hột à

      - Đồ ngang ngạnh

      - sao ....khùng có mức độ thôi chứ

      nghe thấy tiếng chí chéo của nó chạy ra ngoài xem, vừa thấy Duy , chạy đến ôm chầm lấy thằng bạn ( ng ngoài nhìn zô tưởng 2 a này bị GaY )

      - Mày mới về nước à ???

      - uk ! Tao mới về

      - Có tính nữa ko ???

      - Chưa pít được nhưng thời gian tiếp tao ở đây

      - Rất hân hạnh

      Hai người ngồi chơi chuyện zui ze, cứ coi như ko có nó. Nó tức mình chỉ vào hai người :

      - Đồ khùng trai, đồ khùng phải. Tất cả là đồ khùng mà thôi

      thấy vậy liền :

      - muốn chết phải ??? Lấy nước cho bọn tôi

      - Xí, lấy lấy

      Nó lại chạy vào bếp pha nước cam. Duy thấy vậy cười bảo :

      - Osin nhà mày à ???

      - KO ! Chỉ riêng tao thui

      - Sao lại thế

      - Chuyện là thế này này ...........bla...bla.......

      - Ha ha ha , thế là mày rước đó về trừ nợ hả ???

      - Uk

      - đó đanh đá , cũng thú vị chứ .

      - Mày cái gì ???

      - À có gì . Mà m tính bao giờ tha cho đó

      - Bao giờ thích tha

      - Lần đầu tiên t thấy m đưa con về nhà đây. lẽ mày ..............

      - Đừng có vớ vẩn. Osin thôi ! Nghe chưa?????????

    3. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 17: Kê Hoạch Tác Chiến Thành Công ( Mũi Tên Trúng Hai Con Mèo).


      Nó hậm hực chạy xuống nhà bếp pha nước cam. Nó ức chế hai tên khùng đó lắm, phải trả thù lần 2 mới được. Nó nhìn thấy đống gia vị trong bếp rồi bỗng nghĩ ra kế gì đó Nó pha 3 cốc nước cam, cốc cho nó , 2 cốc cho 2 tên khùng. Nó :

      - Tôi cho 2 ng biết tay, Muối nè , ít mắm cho đậm đà hương vị . A ji ngon nè ( ngon phải biết ), bột ớt . A, mì chính, Cho thêm ít bơ cho màu nước sóng sánh ........( nó cứ ra vẻ như lm bếp trưởng có tay nghề cao ) Ye , xong rồi ! Tuyệt vời ông mặt giời !

      rồi nó nhanh nhảu bưng lên cho bọn . Nó uống cốc của nó rồi đưa 2 cốc vừa pha chế cho bọn . :

      - Nước cam màu lạ quá vậy ???

      - Để tủ lạnh nên mới vậy

      - Sao cốc của lại vậy ??? Màu nhạt hơn

      - Đồ ngốc , tôi cho ít cam, ít đường nên ko ngon bằng của a đâu. Ko uống để tôi uống cho..

      Hăn biết chất " tham ăn hơn người " của nó nên quay sang Duy :

      - Uống mày! Ko ko còn đâu

      - à uk

      Duy và uống ực ực ực ..........

      Nó hỏi : " Ngon ko ???'

      Cả 2 chạy vào WC , chưa thấy loại độc dược nào có sức công phá lớn như vậy . và Duy cứ nôn thốc nôn tháo ( khổ ! Cuối cùng cũng có người được binh )

      Nó nhìn thấy vậy cười ắn cười bò ra sàn. và Duy cứ nôn thốc nôn tháo , sau khi loại bỏ độc dược nhanh chóng chạy ra đồng thanh đáp :

      - lm cái trò gì vậy ???

      - Có làm gì đâu

      ..còn cãi à ? dám bỏ chất độc vào nước cam ( Chất độc này ăn thường xuyên đây . Đúng là mù màu ) -

      - Chắc tại hai ng ăn ở ác nên trời phạt đấy. Sao đổi cho tôi

      - nghĩ bọn tôi là con nít à hay nghĩ bọn tôi thiểu năng trí tuệ ( tuần hoàn não)

      - Tôi.............

      - Tôi phải phạt !

      - Hả ????

      - phải viết 100 từ xin lỗi ra giấy . Ngày mai đưa nộp tôi . KO biết hậu quả rồi đấy

      - .....việt viết

      rồi chạy vội lên lầu. Còn và Duy chỉ cười thôi. Duy nghĩ :

      :" Vũ ko còn như ngày xưa nữa r. Có lẽ đó thay đổi cuộc đời cậu ấy vì trc h cậu ấy có bao h cãi nhau với ai hay cười như vậy đâu . Đây ko phải là 1 bình thường đâu ! thú vị ! "

      Chương 18: Rắc Rối ( 1)

      Như thường lệ, hôm nay nó dậy từ 6h, tranh thủ viết phạt, nó chạy xuống chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả và Duy. Rồi nó đặt tờ giấy xin lỗi (100l) đó xuống bàn. Nó vẫn tức vụ hôm qua nên ko thèm gọi dậy cho muôn. Nó chạy ra ngoài rồi xe buýt hok

      30p sau :

      - Gia Như ! Dậy học

      ( ko có động tĩnh j )

      Xuống dưới nhà nhìn thấy tờ giấy viết xin lỗi hôm qua và tờ giấy khác :" xin lỗi vì ko gọi dậy hok. Tôi muốn các a nếm trải cảm giác hok muôn"

      tức giận gọi DUy xuống, và Duy nhanh chóng chuẩn bị đồ để hok , nghĩ :

      " Gia Như., dk đấy. Dám chơi đểu tôi

      xe , Duy hỏi :

      - Nhok đâu rồi ???

      - trc rồi

      - Hả ??? Mà nhok đó tên gì ???

      - PHạm Gia Như

      - Tên hay nhỉ ??

      - BỘ m khùng à. Mày thay bồ như thay áo, toàn đứa xinh.. Tự nhiên để ý con khó ưa đó,

      - Ai thèm để ý lm gì, tại thấy con đó khó ưa quá ...

      - Uk ! Nó còn kêu tao là binh mà

      - Ha Ha Ha

      - Cười cái đầu m í

      - À , ko có gì

      .............................................................................................

      Nó đến truog cug sớm lắm, vừa đến thấy Quân đến rồi, chợt nghĩ ra còn bài tập nó ko hiểu nên nhờ Quân giảng lại :

      - Quân Ơi ! Giảng cho Như bài này dk ko ???

      - Đưa đây Quân xem

      - Đây

      - à , bài này chỉ thế này thôi...............

      - Ui ! ra là như v, thế mà như nghĩ hoài ko ra. Quân giỏi đấy

      Quân đỏ mặt :

      - Đâu có đâu, Như cug thông minh mà

      - à ???

      - Uk

      Nhìn ánh mắt sáng lên của nó, Quân thấy nó dễ thương và hồn nhiên . Có lẽ Quân thích nó mất rồi. Đào Nhã Thy đứng ở cửa nhìn thấy mọi chuyện. ta và Nhã Uyên hình như kế hoạch gì đó

      Cùng luk đó, B. Trân và Trâm Ah cug đến . hai đến chỗ nó. B .Trân :

      - Hôm qua mày đâu vậy ??? BỌn tao tới nhà m tìm mà ko thấy

      - Thế chúng m chưa biết gì à???

      - Biết gì???

      - Tao...............bla...bla ( kể hết mọi chuyện )

      - Hả ????( cả 2 đứa kia cùng la _

      Bảo Trân :

      - KHổ thân mày . Cho t địa chỉ, thỉnh thoảng tao tới thăm

      - ok

      Còn Trâm mặt tối sầm lại, Trâ, cug ko thể ngờ rằng mọi chuyện lai thành ra như vậy. Sâu trog đôi mắt đen láy đó là những tia căm giận " Gia Như / Pn dk đó. Nếu như ko nể tình là pn thân lâu năm mk cho ng xử lí pn lâu rồi . Mình ko tha cho pn đâu. Dám cướp ng mk iu ( ai cướp đâu, xạo wa ), pn pải trả giá "

      ...............................................................................................................................................................

      lúc sau và Duy cug đến, Duy dk xếp cho ngồi cạnh Quân,. Thi thoảng nó quay lại hỏi bài Quân, Duy thấy vậy thêm vào mấy câu cug bị nó chửi cho trận te tua. Còn im lặng là váng ( tiết kiệm calo)

      Giờ ra chơi , nó lại pải mua đồ ăn cho :

      - Như có cần Quân giúp ko ????????

      - Ko cần đâu , Như tự mua đk mà, chờ Như xíu

      - Ukm

      Nó nhanh nhảu xuống canteen, vừa xuống dưới bỗng có tiếng :

      - Đứa nào là PHạm Gia Như lớp 10A1

      Nó nghe thấy tên mình liền chạy ra ......

    4. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 19: Rắc Rối (2)

      Nó nghe thấy gọi tên mk liền chạy ra coi nhìn thấy hai chị em sông sinh rất giống nhau ( Nhã Thy, Nhã Uyên ), no đáp :- Là tôi

      - là Mày sao ???

      - Uk ! sao ???

      ' Chát" . phát tát từ Nhã Uyên giáng vào khuân mặt nhắn của nó :

      - Ai cho các ng đánh tôi

      - Tại mày ngứa mắt quá

      " Chát " phát nữa từ Nhã Thy vào nó. Tao cấm mày gần a Quân, Vũ, Duy .Mày nghĩ m là ai chứ. Chỉ bọn t mới có đủ tư cách thôi

      Nó tức minh, từ bé tới lớn ko ai dám với nó như vậy cả :

      - Các ng sao chứ, cái loại nhan sắc có hạn mà thủ đoạn vô biên

      - Mày dám ???

      - Tại sao ko

      Hai chị em Nhã UYên, Nhã thy chuẩn bị tiến tới nó chặn lại, nó biết võ nên đánh trả lại. Nhã Thy lấy cây gậy đập vào chân nó làm nó ngã khuỵu xuống .......Nó ngất

      .................................................................................................

      Bọn cứ chờ mãi mà ko thấy nó lên, bỗng có tiếng điện thoại :

      - Alo. Có chuyện gì ko ???

      - Thưa hội truog, lại có vụ đánh nhau nữa

      - Ở đâu ???

      - Canteen

      - Hả ??? KO lẽ là sao???

      rồi chạy vội xuống canteen, Duy và Quan cug chạy theo. Đến nơi thấy nó ngất xỉu, vội bế nó xuống phòng y tế. Duy và Quân Chạy theo xuống đó, ai cug đều lo lắng cho nó ( Chị này 3 hoàng tử lo lắng nhé )

      Đặt nó xuống, cho gọi ng xuống khám cho nó. Sau đó, nó nằm nghĩ, nó chỉ bị đánh vào chân nên bị mất sức thôi. với 2 ng kia :

      - Vào lớp rồi, hai ng mau lên lp , để tôi ở đây trông ta là dk rồi

      Duy gật đầu rồi lên lớp nhug trong lòng vẫn ko ngừng lo lắng cho nó. Còn Quân :" Tôi ko đâu cả ! Tôi muốn ở đây với Như "

      - Cậu ở đây giúp ích dk gì ???

      - CÒn ???

      - Tôi là hội trưởng nên pải ở lại. Nếu như cậu muốn ra chơi tiết sau xuống cug dk

      Quân đành pải nghe theo nhug trog lòng vẫn lo lắng ko yên

      ..........................................................

      luk sau , nó tỉnh dậy, thấy thế mừng rỡ kêu lên :

      - Gia Như ! tỉnh rồi à ???

      - Tôi ở đâu v ???

      - Phòng y tế

      - Sao a lại ở đây

      - Tôi đưa vào đây mà

      - Vậy à ??? Cảm ơn

      - Uk ! Mà sáng dám chơi đểu tôi nha

      - Hj! Tại a bắt nạt tôi trk mà

      - Tôi cug chịu rồi. Vừa bệnh mà đủ sức để cãi nhau với tôi.

      - Hj . Tôi mà

      Nó và cứ đôi co với nhau như v, hỏi :

      - Lúc nãy đánh nhau với ai vậy ???

      - Tôi đâu có lm gì, tự nhiên họ tìm rồi đánh rôi

      - biết là ai ko ????

      - ko nhug hai chị e song sinh pải, giống hệt nhau luôn

      - Uk ! Từ lần sau pải cẩn thận đó

      - Biết oy ( quan tâm tế -_-)

      .................................................................................................

      Trâm và Bảo Trân sau khi pít truyện cug ngạc nhiên. Bảo trân hết sức lo lắng, còn Trâm cười thầm trog bụng :

      " Xem ra mk ko cần ra tay cug có ng giúp rồi "

      Chương 20: Rắc Rối Thực

      " Tùng ... tùng....tùng......". Tiếng trống giờ ra chơi đến, Quân và Duy hớt hải chạy xuống phòng y tế thăm nó. Vừa xuống nơi, Quân thấy nó và cãi nhau. Quân hỏi :- Như tỉnh rồi à ???? Đỡ nhiều chưa ???

      - Quân à ! Như tỉnh rồi , chỉ là chân hơi đau thôi

      - Đâu ? Để Quân coi

      - Ko sao đâu , Như đỡ nhiều rồi

      Quân rất lo lắng chạy đến, nhìn chân nó tím bầm, Quân :

      - Thế này mà kêu ko sao à ??? Tím bầm rồi nè

      - Ko sao thậ mà

      Thấy nó và Quân chuyện vui vẻ, thấy Quân quan tâm , chăm sóc , lo lắng cho nó bỗng cảm thấy khó chịu . gắt :

      - Để cho ta nghỉ ! ta chỉ mới tỉnh thôi

      - Uk ( buk mk )

      Duy cug chạy đến:

      - Nhok à ! ko sao chứ !!!

      - Ai là nhok ???

      - À ko , Gia Như

      - Tôi ko sao

      - uk ! May

      - Đừng là a mong cho tôi bị nặng hơn nha

      - Ko bao giờ đâu. Tôi lo cho còn ko hết gì .........à ko...

      - What ??? Chắc hôm nay a uống nhầm thuốc rồi phải ...

      - Hj HJ HJ

      - KHùng !!!!!

      ..............................................................................

      Duy, Quân và ra ngoài cho nó nghỉ ngơi. :

      - Chuyện này ko hề đơn giản chút nào đâu ??? Chính chị em Nhã Uyên, Nhã Thy đánh ta, tôi vừa điều tra xong ( nhanh )

      - Nhưng mục tiêu của ta là gì ??? ( Quân )

      - Tôi cũng ko pít

      - Nếu vậy chúng ta cần phải bảo vệ Gia Như, đừng để chuyện này xảy ra thêm 1 lần nào nữa ( Duy )

      - Uk ( + Quân )

      ...............................................................................

      Ra về, vì chân của nó bị đau nên ko dk, ba người Quân , Duy, đều tranh cõng nó ( nhà cách trường ko xa nên bộ dk mà ). Nó chuẩn bị lên lưng Quân :

      - Nếu ko để tôi cõng tui đăng ảnh của

      - Gì cơ ??/ Ảnh ? sao a nhớ dai v ? à thôi dk rồi

      rồi leo lên lưng để hai ng kia đơ như cây cơ. Nó với :

      - Sao hôm nay a hiền quá v ???

      - Hiền hồi nào ???

      - tốt với tôi đó

      - nằm mơ à ! Chẳng qua tôi sợ bệnh chẳng có ai phục vụ tôi thôi ( xạo )

      - .......Đồi quá đáng

      - Bình thường thôi

      Duy và Quân cứ lẽo đẽo theo sau 2 ng này, trog lòng ai cug ghen tị với . Thây Quân cùng :

      - Quân ! Cậu theo chúng tôi làm gì ???

      - Tôi muốn tới chơi với Gia Như

      - A ! Thích quá ! thôi ( nó )

      - uk ( Quân )

      cảm thấy khó chịu. Còn Duy cứ nhìn nó hoài rồi vô tình đâm phải cột điện ( ha ha ha , đáng đời )

      ..........................................................................................

      Về tới nhà, đặt nó xuống, nó thấy nhà hơi bẩn nên gọi :

      - Bác Tư ơi ! bác làm ơn quét nhà hộ con dk ko ?Hôm nay con bị đau chân nên ko quét dk ( osin nhà đó )

      Vừa nghe nó gọi , cả 3 chàng đồng thanh :

      - Để tôi / / Duy ......

      Nó mắt chứ O , mồm chữ A:

      - Các người làm cái trò gì vậy ???

      - ko ( đồng thanh )

      nhanh chóng chạy vội lấy cây chổi quét nhà của người giúp việc , giữ khư khư như sợ ai cướp mất. Nó hỏi :

      - có biết quét ko v ???

      - Sao ko ???

      rồi, cầm cây chổi quay loạn xạ, chỗ nào cug phủi phủi, đến cầm còn chẳng ra hồn. Trông như luyện khinh công vậy. Nó thấy thế bò ra cười :

      - ha ha ha .......Ối mẹ ơi ! Tức cười quá

      - ......im ngay cho tôi . Ko dk cười

      - Ko cười khóc à ???

      thấy nó cười như v rất bực mình càng cố quét. Kết quả là chổi dk cho qua xử lý ( lm rác thải ). Quân và Duy đứng đó cũng cười ko kèm phần long trọng........

      *********************************************** Về quá khứ tí xíu nhé *********************************

      KHi vừa trở về nhà , Quân thấy lạ nên hỏi :

      - Ko lẽ Như ở cùng với Vũ sao ???

      - À uk nhưng mà đây chỉ là cố thôi !!!!!

      - cố là sao ????

      - Tóm lại Quân chỉ cần biết Như làm osin cho là dk rồi

      - Hả ????

      - Bé mồm thôi . Để hôm sau Như cho

      - uk . Nếu mà bắt nạt Như, Như cứ cho Quân là dk rồi

      - Ok

      ************************************************* Về với tại *************************************

      Giờ là buổi trưa , nó cũng đói bụng . định nhờ bác giúp việc nấu giúp bát cháo cả ba lên tiếng :

      - Để tôi / Quân / nấu cháo cho / Như / Nhok nhé ( đồng thanh )

      - Uk ! Cảm ơn. ng nấu là dk rồi

      - Để tôi ( )

      - ko . Tôi nấu ( Quân )

      - Tôi muốn nấu cho Như ( Duy )

      - Các ng có im ko ? hôm nay các ng uống nhầm thuốc à ????( nó )

      - Có lẽ vậy ( cả 3 đồng thanh )

      - Ba người mới trốn trại à ???

      - Uk( đồng thanh )

      - Cho tôi xin hai chữ " bình yên "

      Nó chưa kịp xong ba người kia vội chạy vào bếp. MỖi ng nấu lại cháo : Cháo thịt băm do nẫu, Quân nấu cháo gà, Còn Duy nấu cháo hành ...... Cả 3 cùng mang lên :

      - Ăn ( đồng thanh )

      - Hả ??? Nhiều như vậy ai mà ăn dk

      - Phải ăn ( Cả 3 )

      Nó chẳng biết nên ăn cháo gì cả nên cứ múc thìa này xong rồi thìa kia mà ăn cả 3 loại hợp lại ko pít có sao ko nhỉ ??? Ngày hôm đó nó nôn thốc nôn tháo, bị tào tháo đuổi mà chân lại bị đau nên chẳng chạy được, nó đành phải ôm lấy nhà WC , ở lì trog đó ( đành phải sống chung với amoniac thui )

      lo lắng :

      - Gia Như ! có sao ko ???

      - Có

      - Có là sao ( Quân + Duy )

      - tại mấy ng bắt tôi ăn đó, Tôi thù mấy người. Tôi có chết lm mà cũg chẳng tha cho mấy ng đầu .

      ................................................................

      Nó ngồi lì như vậy cho đến chiều, luk đó Quân cũng về rồi , chỉ còn lại và Duy . Hai người vô cùng lo lắng cho nó, cuối cùng nó cũng ra rồi. May quá , vừa ra . Duy và chặn hỏi :

      - / Nhok ko sao chứ ???

      Thế là cả 2 quả đấm dk in lên mặt hai hotboy nhà ta

      :

      - Đây là cảnh cáo thui. Lần sau mà còn như vậy đừng trách tui

      xong nó lê chân về phòng để Duy và đứng đơ ở đó. Duy :

      - này kinh khủng . Bị thương mà nội công vẫn thâm hậu như vậy . Bái phục!!!!! Bái phục !!!!!!!!!

      - ta còn kih khủng hơn niều. Chẳng qua m ko pít thui. Luk sáng ta tỉnh dậy còn cãi nhau với tao mà

      - Wao. Mà m pít cãi nhau với ng khác từ khi nào v Duy ???

      - Từ bây h

      - LÀ vì ai ???

      - M ko cần biết

      - Tao pít m thích đó

      - KO hề

      - Vậy tại sao ???

      - đó chỉ là osin thôi. Tao ko để ý

      - chứ

      -

      - Vậy tốt quá rồi

      - Ý mày là sao ???

      - Ý tao là ........À mà thôi m ko cần biết đâu

      - Ko lẽ mày >..............?

      Duy đỏ mặt chạy về phòng ngủ để lại mình, bỗng mặt có nét gì thoáng buồn " 1 chọi 2 sao ???"

      Còn nó khò khò ngon lành r, toàn mơ thấy bạch mã hoàng tử thui ( hazz !!!! Chị chỉ ngủ với mơ là giỏi ))

    5. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 21: Hiểu Lầm (1)

      Sáng sớm, như thường lệ, nó dậy lúc 6h nhug do quá mệt nên 615 nó mới xuống, vừ xuống đến nơi thấy Duy và đứng ở dưới :- Để tôi / đưa / nhok ra xe

      - ko cần ! Tôi tự được

      MỌi ngày nó thường học bằng xe buýt nhưng do chân đau nên nó đành phải cùng xe với Duy và . Trong xe, ngồi đầu, còn Duy và nó ngồi sau. Duy cứ chọc nó làm nó tức điên, chỉ im lặng ( giang sơn khó đổi / bản tính khó rời mà )

      Vừa đến trường , Quân chạy đến hỏi nó :

      - Như đỡ nhiều chưa ???

      - Như khỏe lại rồi

      - Như cần gì cứ gọi cho Quân nhé !

      - Uk ! Cảm ơn Quân

      - Ko có gì đâu

      Cùng luk đó Bảo Trân và Trâm cug đến, B.Trân hốt hoảng :

      - Như à ! Mày ko sao chứ ??? Tao lo cho mày quá !!!

      - KO sao ! Tao đỡ nhiều rồi . À mà m tính làm chị dâu t hả ????( nhắc lại chuyện cũ làm gì !!!)

      - hj . Làm gì có

      - Thui khỏi pải dấu t , t pít hết oy. M cứ liệu đấy. Chị dâu tao cug bắt nạt .

      - M dk lắm

      - Tao mà !!!!

      - Đáng ghét

      luk sau Trâm mới lên tiếng :

      - pn chọc tức ai mà ra nông nỗi này v ???

      - mình cug ko pít nữa. Tự nhiên họ tới đánh mình

      - Vậy hả ??? Chưa chắc đâu !!!!!!

      - Mình ko biết . Bọn họ mk tránh ra Duy, Vũ và Quân. Mk có gần họ đâu !!!!!

      - ra là v.... Ai kêu ở nhà Vũ làm gì

      - bắt mình làm osin chứ ai muốn đâu

      - ko ????

      - Đương nhiên rồi

      - À mà chiều nay mk sang nhà pn chơi được ko ??????

      - Ok !!! B.Trân cùng

      - Oh, sorry , chiều nay tao có hẹn với Bảo r ( B. Trân )

      - Ờ ! Vậy Trâm sang cug dk

      - Uk ! Cứ vậy nha !!!!!!

      ..............................................................................................................................

      Trưa hôm đó nó về cùng và Duy. Ba đứa mà ai cug phải ngước nhìn:

      - Hai đẹp, vậy mà cùng xấu xí

      - Đúng là ko pít lượng sức mình mà

      ...............................................................................................................

      Nó cùng rất khó chịu nhưng vẫn bỏ ngoài tai. Hình ảnh này lọt vào mắt của Nhã Uyên, Nhã Thy :

      " Mày được lắm, tao dạy cho m bài học mà m vẫn ngoan cố. Vậy đừng trách tao vô tình "

      Còn Trâm nghĩ :

      - Mk ko tha cho pn đâu. Hãy đợi đấy

      >>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>

      Chiều hôm đó, Duy và có chuyện ra ngoài, trước khi :

      - Thuốc tôi để ở ngăn kéo phòng tôi í ! Tí sang mà lấy

      - Biết oy

      - Vậy tôi đây

      - Uk biến..... Ko tiễn ........

      - ...............

      quay lại thấy nó gián mắt vào coi TV, tức mình bỏ luôn. Còn Duy cười rồi bảo :

      - Quá thú vị !!!!!!!!!!!!!!!!!

      Duy và được 1 luk Trâm tới, mặt xuất nụ cười rất lanh.

      - Trâm , Bạn mới đến à !!!!! Vào đây

      - Uk

      - Vũ đâu ( Trâm )

      - ra ngoài rồi

      - Tiếc nhỉ . Mình có chuyện muốn cho mọi ng

      - Pn cứ

      - Uk . Mình và có hôn ước . Chúng mình sắp đính hôn rồi

      - à !!!!!!!!

      Nó ngạc nhiên nhưng rồi khuân mặt có nét gì rất buồn. Mặc dù nó ở nhà ko lâu nhưng nó quen với , với cuộc sống có . Mặc dù ko nghĩ rằng thích nhưng ko hiểu sao nghĩ đến chuyện này bỗng lòng nó thắt lại. Nó buồn, buồn lắm, tại sao lại ko cho nó chuyện này chứ . Chính vì vậy nó nghĩ kĩ rồi, để ko ảnh hưởng đến quan hệ của và Trâm , nó trở về nhà khi kết thúc năm học này. Nó luôn nhớ về và những khoảng thời gian này ...................!!!!!!!!!

      Nó quay lại bảo :

      - Tốt quá còn gì nhug cái tên đó khó ưa lắm

      - Đối với mk, a í là tất cả ( sến )

      - Vậy à ???

      - Uk

      - À!! CHờ mk chút , mk lên phòng lấy thuốc uống !!!!!!!!!!!

      Chương 22: Hiểu Lầm ( 2)

      rồi nhanh chóng chạy lên phòng lấy thuốc uống. Trâm thấy vậy liền chạy theo :- để mình lấy cùng bạn nhé????

      -Uk

      Nó lấy thuốc xong, rồii chạy xuống nhà uống nước. Còn Trâm vẫn ở đó, làm 1 chuyện rất mờ ám . Sau đó, con chạy qua phòng nó nhưng nó để ý ( chết cái tội tin người bà chị ạ)

      Sau khi xuống nha, Trâm :

      -Bây h mình về nhé ! Hẹn bạn ngày mai gặp lại

      - Uk . bye

      - pp

      .........................................................................................................................

      Chiều tối hôm đó, Duy và trở về. Cả 2 đều đồng thanh :

      - / nhok uống thuốc chưa ???

      - Rồi

      - Ăn tối chưa ????

      - Chưa

      - Vậy ra ngoài ăn cùng tôi/ nhé???

      - Hả ??? Thôi cả 3 cũg đk

      rồi cả ba cùng lên xe thẳng đến nhà hàng sang trọng. Hôm nay Duy quyết định khao nên gọi rất nhiều món nó thích. Nó ăn lia lịa, ko chú ý đến xung quanh để hai chàng bạch mã hoàng tử phải lấy mo che mặt lại

      - e hèm ! Ăn từ tốn chút coi ( )

      - Tôi rồi mà, ăn ko mất tiền cứ cứ ăn tự nhiên

      - Nhưng tự nhiên vừa phải thôi. Ai ăn mất của !!!!!

      - Biết oy. nhiều

      Hình như những lời nó bỏ ngoài tai pải , nó vẫn gặp và ăn như chưa từng được ăn ( Bái phục, đúng là nước đổ đầu vịt mà )

      Duy thấy vậy chỉ cười trừ ( ko cười trừ cuờii cộng ah ???)

      .........................................................................................................................................................................

      Ăn xong nó ôm cái bụng no nê, và Duy phì cười. Nó thấy vậy gắt lên :

      - Cười cái gì mà cười ???

      - À . ko có gì ( đồng thanh )

      vui vẻ bỗng có điện thoại nên ra ngoài nghe máy. chỉ còn lại nó và Duy , Duy suy nghĩ lâu rồi quyết định thú lòng mình. Duy :

      - Như này !

      - Cái gì ???/

      - có chuyện muốn với nhok

      - Tôi rồi mà , a bag tuổi tôi mà sao cứ thích là , mà tui cũg ko phải nhóc với nhách gì hết

      - Nhưng sinh trước em 5 tháng lận đó

      - ........Thôi được rồi, có gì

      - Thực ra a rất thích e đó. Làm pn nha

      nhâm nhi ngụm ca bỗng " phụt ", nước bắn tung tóe vào người đối diện. Nó rối rít xin lỗi Duy, Duy trả lời:

      - Ko có gì ! Ưm trả lời câu hỏi của chứ

      - nghiêm túc chứ ???

      - Rất nghiêm túc

      - Neu co thi sao ma ko thi sao???

      - E mau trả lời , nó rất quan trọng với

      - Thôi được rồi, từ trước tới h tôi chỉ coi a la1 ng pn ko hơn ko kém . Vì vậy xin lỗi nhé

      - Uk ! Ko sao nhug......a nhất định bảo vệ e

      - Vậy tốt quá còn gì. Mơn nha

      Nó cười khúc khích, Duy cũng cười nhưng trong lòng buồn lắm. Từ trước tới h, a chưa từng phải tỏ tình mà toàn các tự tìm đến. Vậy mà bây h iu lòng lại bị từ chối. Tuy vậy nhưg Duy vẫn ko bao h từ bỏ Gia Như.........

      - ko có j đâu ( Duy đáp )

      ra đứng gần nghe hết rồi, bây giờ thấy vui quá, cũng ko hiểu vì sao lại vui như vậy. Khóe môi khẽ nhếch lên. Đây là lần thứ n cười vì 1 ng con .......

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :