Truyện do "myuyen" sưu tầm

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 3: ở Trường ( 1)

      Sau hồi cãi vã xong, nó phóng nhanh với tốc độ " bàn thờ" . may lúc nó đến nơi, cổng trường cũng sắp đóng lại. Nó dắt xe nhanh vào trong rồi loay hoay tìm lớp . Vì đây là lần đầu tiên nó đến trường Sky, nên hơi lóng ngóng. Bỗng " tùng....tùng....tùng ..." Thôi chết rồi, trống vào lớp mà nó vẫn chưa tìm thấy lớp học, lo lắng, bỗng nhiên nó va phải người ( chị này tài va chạm ghê ha !!!!)

      Nó ngước lên. Trời ! Đẹp quá ( nhưng thua tí xíu ) . Rồi nó hỏi :

      - Bạn có biết lớp 10A1 ở đâu ko ? Chỉ dùm mình dk ko pn ?

      Quân mỉm cười nhìn nó rồi ;

      - Mình cũng học lớp đó này, theo mình nào !

      Vừa nó vừa chuyện vui vẻ :

      -" Xin chào mình là Gia Như, mình là học sinh mới của trường . Rất vui khi được gặp bn . ngờ mình với bạn lại học cùng lớp . Hj hj hj ( Chị cười hoài vậy )

      - uk! Mình cũng rất vui khi được gặp bạn . Mình là Minh Quân. Từ giờ mình là bạn nhé !

      -uk

      Nó và Quân chuyện vui vẻ cho đến lớp . Cùng lúc đó giáo cũng bước vào, thấy nó, liền bảo cả 2 vào lớp :

      - Đây là Gia Như, học sinh mới của lớp ta. Vì vậy , mong các em hãy giúp đỡ bạn nhé !

      - Vâng ah. ( Cả lớp đồng thanh )

      tiếp : " Còn Như, em mau tìm chỗ ngồi cho mình "

      Nó đáp : " Vâng ah "

      rồi nó chạy xuống bàn gần cuối cùng ở cuối lớp ngồi, nó đâu biết rằng vào chỗ của người ......? Thấy nó , Trân và Trâm cũng rất vui.

      Vừa an toàn xuống chiếc ghế thân , bỗng tiếng giáo vang lên :

      - Vũ à! Sao bây h em mới đến vậy, Em nên nhớ mình là học sinh ưu tú của trường nên được học muôn như vậy đâu !

      - Dạ! Em biết rồi

      Vừa vừa bước xuống lớp. Nó nghe thấy giọng quen quen liền ngẩng mặt lên xem . Nó há mồm lẩm bẩm :

      " Ôi! Mẹ ơi! Sao trái đất ....tròn dữ z. Hjc Hjc Hjc ( Vừa cười xong lại khóc )

      Nó thấy bước xuống liền lấy vở che mặt lại , vừa che nó vừa lẩm bẩm :

      " Cầu trời lạy phật cho đừng xuống đây, mà xuống đây ......."

      lảm nhảm bỗng " bụp'. vứt cặp xuống chỗ nó rồi

      - Đây là chỗ của tôi, ai cho ngồi !

      -............ ( im lặng )

      - Này. tai điếc à ? Mà sao cứ che mặt thế , bộ điên hả ???????????

      Vừa vừa lấy tay bỏ vở ra và rồi :

      - Là sao ????

      - Tôi.....tôi.........

      - được đó, rồi biết tay tôi. dám giỡn với tôi à ???

      là tiết học nên nó dám bỏ chạy sang chỗ khác. Nó đành phải ngồi im suốt tiết học .

      ..................................................................................................

      " Tùng..... Tùng.........tùng.........."

      Tiếng trống ra chơi vang lên! Nó hí hửng ôm cặp chạy ra chỗ khác. chuẩn bị :

      - đâu thế ?????

      - Chẳng phải đây là chỗ của sao, tui chuyển ra chỗ khác cho rảnh nợ. mà tự kỉ 1 mình . bye

      - Ai cho ! Chuyện lúc sáng tính sao ????/

      - À.........chuyện gì nhỉ ? Tôi gặp lần này là lần đầu tiên mà !

      - dám ..... Tôi ko cãi nhau với nữa . đừng để tôi cáu . Mau đền !

      - Hjc.... Tôi rồi mà , tôi chỉ có 10 000 thôi . Giờ tôi lấy đâu ra tiền mà trả cho bây giờ

      Nghe nó bỗng trong đầu ra bóng đèn 1200V

      - Vậy .......

      - sao ?

      - làm osin trừ nợ !

      cần suy nghĩ nó luôn "

      - đừng có vào rừng mơ mà tưởng bở nha !

      - !!!!!!

      - sao con ? đẹp quá à con ?

      - ..... Được lắm. Tôi có số của ba mẹ ở đây rồi ( điều tra nhanh vậy ) . Tôi là hội trưởng hội hs mà , Có muốn điện cho họ ko ? Bảo họ đền cũng được mà !

      - ......

      _ sao em , đẹp trai quá à ?

      Câu của lm cho nó tức điên, trc h nó rất lành chanh và chưa bao giờ chịu thua ai , Vậy mà bây giờ phải chịu thua 1 tên khó ưa như . Nó gượng gạo :

      - Bao lâu ?

      - vô thời hạn

      - quá đáng vừa thui

      - Tôi ép , nếu ko mún lm trả tiền đây

      - Thôi được rồi, Nhưng bắt đầu từ ngày mai cơ !

      - Được ! mà nuốt lời đừng trách tôi, Để tiện cho việc sai bảo , phải ngồi đây

      NÓ nhăn mặt :

      - Ngồi ngồi

      Nó lảm nhảm : " Tên chết tiệt, chết bầm, nhất định tôi tha cho a đâu, Đồ tự kỉ, đồ vô duyên,vô dạng, vô dáng, vô tình, mất lịch . đồ thần kinh....... cầu mong cho trượt phải vỏ chuối cho vỡ mặt luôn, .........vân vân và mây mây "

      nghe tiếng liền quay sang :

      - gì vậy , lại tôi nghe coi

      - À, có gì đâu. Đồ khùng à ko đồ ............

      - Đồ gì ?

      - à , đồ đẹp trai , hj hj hj ( như tinh tinh - nó nghĩ )

      Nghe nó v, bỗng cười mỉm nhưng nụ cười đó chỉ thoáng qua khi trong đầu bỗng có suy nghĩ :

      " Mình điên rồi ,! Từ trước tới giờ mình chưa bao giờ đôi co với ai như vậy , Lại còn cười chứ . Dù gì ta cũng chỉ là 1 ngốc nghếch mà thôi ......... ( ko ??? = _:)

    2. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 4: Ở Trường (2)

      rồi nó chạy nhanh đến chỗ hai pn của nó. Trời ơi ! Nó há hốc mồm khi nhìn thấy hai pn " say xưa" ngắm nhìn tên đáng ghét đó. Nó tức điên hét to :

      " Tao đến rồi đây ! Chúng mày quên tao rồi à ????

      Bọn bạn nó sau khi nghe thấy tiếng hét từ chín tầng mây rơi xuống 19 tầng địa ngục.

      Hai đồng thanh đáp :

      " !!! Mày khùng ??? Hét mỏi mồm à ??? M nhìn cả lớp xem !"

      Nó quay lại xung quanh. Trời !!!! cả lớp nhìn nó với ánh mắt hình viên đạn . Nó đành phải cười gượng rồi :

      " có gì đâu ! mình luyện thanh thoy mà ! sorry các pn nhé . hj hj hj"

      Cùng lúc đó trống vào lớp cũng vang lên. Nó đành phải chạy về chỗ của mình. Nó cố gắng tận hưởng nốt " bầu khí trong lành" vì từ ngày mai cuộc sống của nó có chút thay đổi. Nó quay lại chỉ thấy cặm cụi viết gì đó . Chữ đẹp nha nhưng nó ko dám hỏi vì thấy khuân mặt lạnh tanh của .

      ..................................................

      Í quên mất, còn Quân sau khi đến lớp chợt quên chưa lấy sổ đầu bài, vội chạy xuống văn phòng lấy rồi Quân ngồi dưới nó và ( bàn bét nhất trong lớp ) , Quân cũng tính chuyện với nó nhưng thấy nó và cứ cãi nhau hoài nên im lặng và .....đánh giấc ngon lành, Mải cãi nhau và rủa thầm nên nó cũng để ý, nó cứ nghĩ bàn này là cuối rồi vì nó thấy bàn đó trống ( vì mãi lúc sau Quân mới về chỗ mà )

      Mãi cuối giờ, lúc cất sách vở, nó mới thấy Quân , nó liền :

      - Ôi ! Quân ngồi ở đây à ???Vậy mà Như biết nha ( chị biết cái gì ngoài ăn, ngủ, chơi và cãi nhau ) . Từ giờ Quân giúp đỡ Như nha, bạn gần bàn???

      rồi khuyến mãi cho Quân nụ cười mà nó cười sao ? rất dễ thương, Chính vì vậy nên nụ cười đó làm cho tim ai xao xuyến . Quân đỏ mặt rồi : " UKM"

      Chương 5: tan Học

      " Tùng....tùng....tùng "Tiếng trống vang lên, tất cả đều ra về. Nó nhanh chóng lấy con " chiến mã " của mình ra về. Cả trường nhìn nó ngạc nhiên, kể cả vì nó là học sinh nữa duy nhất xe đạp địa hình. Nó mặc kệ quan tâm

      thấy v bỗng cười, lần thứ 2 cười vì người con ai khác chính là nhok lành chanh như nó

      Từ đằng sau, khi nhìn thấy Thiên Vũ nhìn nó cười, bỗng môi ai đó nở nụ cười sắc lạnh rồi :

      " Con kia??? Mày ko yên với tao đâu "

      Người đó ai khác chính là Đào Nhã Uyên

      ***********************************

      Chú thích :

      Đào Nhã Uyên, học lớp 10A3, là hotgirl xinh đẹp của tập đoàn quý, chỉ phát triển được khi có trợ giúp của công ty . Thích từ lâu nhưng chưa lần được để ý . Còn mưu mô hơn cả Trâm , luôn gây khó dễ cho nó

      Đào Nhã Thy, Chị e song sinh với nó nhưng lại thích Minh Quân, Hai chị em họ Đào luôn tìm cách hại nó .

      ************************************

      Trở lại truyện nha

      Nó nhanh chóng ra khỏi cổng trường nhưng...Gì vậy trời ???? Lũ con trường này xúm lại như kiến bâu thức ăn ( KHiếp ! con trường này có 1 mê trai là bá đạo nha )

      Mà cái đám này lại đứng ở cổng trường chứ

      - Vũ ! A đẹp quá à

      - làm bạn trai em nha???

      - LM bạn trai e mới đúng !!!

      .........................................

      Lũ con hết đứa này đến đứa khác lên tiếng. cũng khó chịu lắm chứ, gắt lên "

      - Các người mau tranh ra, ko đừng trách tôi "

      cố đe dọa nhưng vô ích phải .

      ................................................

      Nó thấy cả trường đông wa bèn hỏi 1 bé dễ thương bên cạnh : " Có chuyện gì vậy Pn???"

      Nhó đó gắt :

      " nhìn thấy người ta ngắm cold boy Thiên Vũ à ???"

      Nó ngạc nhiên nhưng được rồi , cứ thế này lm sao nó chịu dk, cái bụng thân của nó biểu tình quyết liệt đây, sáng ngày dậy muộn mà, nên chưa có gì vào bụng cả . Nó vuốt vuốt cái bụng rồi : " Đành liều vậy !!!!"

      rồi nó vừa dắt xe, vừa chen , chen , lấn, lấn , xô , đẩy , chạy và ...cuối cùng cũng gần ra khỏi đám đông đó. Trong lúc chạy nó lảm nhảm :

      - Vì nghiệp 10 p chống đói ! cố lên đồng bào ơi ! Cơm ơi, thịt gà ơi, rau ơi, sườn ơi ,.......ta đến đây ......

      Đó là động lực duy nhất của nó mà. Hình ảnh vừa rồi chợt in sâu vào tâm trí người, lm cho nụ cười lại xuất hiên khuân mặt lạnh lùng

      ...........................................

      Còn nó, sau khi thoát khỏi đám ruồi bâu đó , liền đạp xe nhanh về nhà. Vừa đạp nó vừa nghĩ : " ngờ cái tên dở hơi đó lại có sức hút như vậy , hơn cả nam châm loại mạnh nhất .Mà bọn con trường này cũng bá đạo ghê ta ????"

    3. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 6: Về Nhà

      Sau khi về nhà, đánh chén no nê, nó lên giường, đánh giấc tới 2 h chiều. Vừa tỉnh dậy, nó liền điện cho 2 pn đến chơiBảo Trân và Trâm sau khi nghe nó gọi điện liền xe tới nhà nó. Cả 3 đứa ngồi chém gió điên đảo

      Bỗng nó bảo Trân xuống bếp tìm bánh mà nó làm sẵn lên ăn. Bảo Trân xuống bếp tìm bánh , loay hoay bỗng bị trượt chân, tưởng cú ngã vừa này dập xương, ai ngờ......................Bảo trân ở trong trạng thái hết sức kì lak, như có ai đỡ và ng đó ko ai khác chính là G.Bảo . Gia bảo vừa ngủ dậy, thấy đói bụng định xuống bếp tìm đồ ăn thấy B.Trân ngã nên chạy tới đỡ

      Cả 2 đơ 5 giây, sau đó G. Bảo :

      -Em có sao ko???

      -Em ko sao ah. Cảm hơn a nhìu. ( Bảo trân thẹn thùng đáp )

      - Uk , từ sau đứng cẩn thận nhé, kẻo đủ sức để đỡ thiên sứ đâu " ( sến quá =_:)

      -Dạ vâng ( ngoan dữ vậy )

      ( Sét ái tình đánh trúng 2 người rồi nha / Hê hê hê )

      rồi Bảo Trân lấy bánh rồi chạy lên phòng nó. Nó càu nhàu

      - Sao m lâu wa z ???

      - cố mà . hj hj hj

      - cố gì z ???

      - À, kcj đâu. Mà mày dễ thương quá

      - Hả!!! Mày tính làm chị dâu tao à ?

      - Mày .... thui , t ko cãi với m nữa. Mày ngang hơn cua mà.

      Nó cười đáp:

      - Mày pít là dk oy.

      Nó và Trân đôi co với nhau Trâm xen vào :

      - Chúng mày thấy a Vũ có được ko ???

      - Tên khó ưa đó hả??? ( nó đáp )

      - đẹp trai, nhà giàu, mày thấy tao với ảnh hợp nhau ????

      - Tên đó đáng ghét lắm! Chúng m ko pít đâu

      - Mày quen ấy à ??? ( cả Bảo Trân và Trâm cũng đáp )

      - À ,để t kể cho nghe . là thế này ........rồi...........vân vân và mây mây........bla bla,.......

      Nghe nó kể xong Bảo Trân lăn ra cười còn Trâm nghĩ :" ko lẽ nào lại trùng hợp như vậy. Nhưng sao, dù gì Vũ cũng là của mình : Bây giờ và mãi mãi

      Trâm vừa nghĩ vừa cười , nụ cười mấy dễ chịu. sau nụ cười ấy là cả vấn đề .
      Chương 7: Hợp Đồng Vô Thời Hạn

      Sáng sớm , đúng 6h nó thức dậy . Vặn mình mấy cái rồi chạy vào nhà tắm lm VSCN . Hôm nay nó dậy sớm , nó ăn tạm chiếc bánh mì mẹ để bàn rồi nhanh chóng lấy ng bạn kì lạ phi đến trường, Hôm nay nó đến rất sớm , có thể là ng đầu tiên để xe vô lán xe lớp 10A1 Nó vui vẻ chạy nhanh lên lớp , cứ tưởng đến đầu lớp , ai ngờ vừa vào thấy chễm chệ ngồi ở ghế, Thấy nó vào :

      - Ê, vịt ngốc ! sao đến sớm vậy ????

      - Ai là vịt ngốc chứ, đồ khùng !

      - còn nhớ những gì hôm qua chứ ????

      - Gì ????

      rồi đưa tờ giấy ghi " HỢP ĐỒNG VÔ THỜI HẠN " kể từ giờ Phạm Gia Như trở thành osin vô thời hạn của tôi, ta phải nghe theo tôi , ko được cãi lại. Nếu cãi tăng thời hạn"

      Nó mắt chữ o, mồm chữ A . Trời ơi, nó thể ngờ nổi , Cuối cùng , nó đành phải nhắm mắt kí đại tên mình. Sau đó tiếp:

      - Giờ lưu số của vào đây cho tôi ( đưa chiếc iphone ra)

      - nghĩ gì vậy ? Tại sao phải lưu ?

      - Thế khi ở nhà tôi sai khiến kiểu gì? Bay chong chhóng tre của doraemon hả ? ( ôi , a cug chăm đọc truyện tranh gớm )

      -Tôi.....

      Nó đành chịu , rồi lưu số vào trong máy . Sau đó gục đầu xuống bàn ngủ , còn nó ko ngừng nguyền rủa . lúc sau mọi người đều đến, cả Quân cũng vậy. Thấy Quân nó hớn hở :

      - Good morning Quân!

      Quân mỉm cười :

      " Chào Như ! à mà hôm nay Như có rảnh ? Chiều học nhóm ??

      định đồng ý biết tỉnh dậy lúc nào , rồi :

      " Chiều nay qua nhà tôi dọn dẹp . Địa chỉ nhà đây . cứ liệu đấy !"

      cười thầm trong bụng, Còn nó , sau khi nghe v buồn rầu:

      - Xin lỗi Quân nha, để hôm khác Như chơi với Quân nhé.

      - có gì đâu. Hôm sau cũng được mà.

      Nó cười gượng .......

      giáo bước vào lớp , cả lớp đứng dậy chào. Sau đó đưa quyển vở của mình cho nó rồi : " Chép bài "

      - mơ à ? a có cụt tay đầu mà tui phải chép chứ

      - Hợp đồng !

      Câu trả lời chỉ vẻn vẹn có 2 chữ thôi mà khiến nó phải đồng ý, nó điên lắm.

      Do phải chép 2 quyển vở nên giờ ra chơi nó phải ngồi lại lớp chép cho kịp . Bỗng :

      - Như lm gì v ? ( Quân hỏi )

      -À, có gì . Xong rồi . phù....phù.....hazz ( nó vươn vai )

      Rồi nó tiếp :

      - Mà Quân có xuống canteen ko ?

      -Có ! luôn nhé !!

      hí hửng bỗng nhiên : " 1 lon cocacola, 3 gà rán, 2 kem dâu, 4 kem socola,....Thẻ đây. Tôi cho 5p"

      - đùa à ???

      - ko

      ....Tôi mua

      - Hợp đồng !!! Còn 4 phút 33s

      Lần nào cũng đem cái hợp đồng này ra dọa nó . Nó ngậm ngùi chạy xuống canteen sao cho đủ thời gian. Quay lại nhìn Quân với vẻ mặt đáng thương rồi chạy để lại Quân ngồi đó vs vẻ hụt hẫng

      Tại sao lại cứ luôn bắt nạt nó chứ ? Trả thù sao ? Sao thù dai v ???

      Mua xong , nó mang đến chỗ rồi bảo :

      - Heo thành tinh kia, ăn hết ! Ăn cho đỡ ngứa mắt

      - TÔi ăn ! muốn lm j với đống đó lm

      -OH, my got. Nó có nghe nhầm ko z ??? chỉ muốn hành hạ nó thôi sao ( nó thầm nghĩ) . Nó nhìn đống đồ ăn rồi thời dài:

      " Phí của trời mười đời ckang có . Dù gì cũng ăn, thôi mình ăn đỡ vậy . " tội " cho "

      rồi nó lôi ra ăn, nó ăn sạch chỉ trong 15p vì đây toàn mấy món khoái khẩu của nó thoy. Hăn bước vào thấy đồ ăn sạch bách, Còn nó nằm ra bàn rồi :

      " Ngon thiệt! No quá !!!

      cười thầm rồi :

      - Ko biết ai là heo nhỉ. Con heo này ăn vừa nhanh lại vừa nhiều, giờ đag nằm ườn ra bàn nè

      Nó vục dậy :

      - ai là heo ???

      - ai tự biết

      -.....kệ a , miễn phải tôi là được ( chị này ngộ nhận tài thiệt nha)

      - Heo ăn còn chối , ha ha ha

      Nó tức điên lên quay lại đạp vào chân rồi chạy ngay xuống chỗ 2 pn. Hăn mặt đen lại như đít chào, nó là ng đầu tiên dám đánh lén như vậy , thầm nghĩ :

      " PHạm Gia Như, hãy đợi đấy! Tôi để yên đâu "

    4. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 8: Cố

      Tan học, cái đám " ruồi bâu sinh vật lạ " lại tập hợp ở cổng trường , Con trường này, kể cả lớn tuổi hơn, đứa nào cũng chạy bâu đến như lũ tâm thần trốn trại Nó đành phải sử dụng chiêu thức hôm qua nhưng ối, nó bị đẩy ngã. Nó ngã bệt xuống đất. Đúng lúc đó Quân từ đâu chạy đến đỡ nó dậy . Quân cũng là hotboy nhưng ko đến mức như vậy

      - Như sao chứ ???

      - Ờ , Như ko sao ? Quân chưa về à ???

      Nó ngạc nhiên còn Quân trả lời :

      - Uk, Quân cũng định về nhưng thấy Nhi bị xô ngã đến đỡ

      - Cảm ơn Quân

      - có gì đâu

      Hình ảnh đó lọt vào mắt của 2 người : Chính là và Nhã thy. sau khi nhìn thấy Quân đỡ nó sao cứ có cảm giác khó chịu. Còn Nhã Thy khác, ta nở nụ cười sắc lạnh :

      " Tôi cho biết thế nào là lễ độ khi đụng đến ng tôi yo , Phạm Gia Như "

      ...............................................................................................

      Sau khi tạm biệt Quân, nó nhanh chóng phóng xe về nhà, Về đến nhà , nó ăn cơm nhanh rồi ra giường đánh giấc dài ....( hazz. Bái phục chị, Ngủ siêu )

      Chương 9: công Việc Đầu Tiên Của ...osin (1)

      ngủ ngon : " i'm just a little bit

      caught in the middle

      Life is a maze

      and love is a riddle...." ( the show-lenka )

      Là tiếng chuông điện thoại của nó vang lên :

      - Xin chào ! Ai đấy ah?? ( nó với giọng ngái ngủ )

      - Là tôi đây

      Nó nhận ra cái giọng quen thuộc rồi kêu lên " HẢ ????"

      Kể cả luk ngủ cug ko yên với , đáp :

      - Vịt ngốc ! Tôi bảo chiều đến nhà tôi dọn dẹp sao ko tới ! Có mà ko đến , tăng thời hạn)

      - Nhưng tui mệt, tui ngủ mà !!!

      - Cho 15p, chậm phút, cho lm thêm 1 tiếng

      -Nè ....................

      " tut...tut....tut" bỗng tắt máy

      Nó thầm nghĩ :

      " Tên này nhà giàu mà tiếc tiền điện thoại v sao ??? Đúng là đồ khó ưa mà !!!"

      Nghĩ rồi vội mặc chiếc quần jean, áo phông hình minions( chị này trẻ con quá )xuống nhà. dắt xe a nó hỏi :

      - Như ! Em đâu thế

      - À , em qua nhà pn có chút việc ah !!!

      - Uk ! NHà Trân à ???

      - A , pít r nha. để ý con bạn em lúc nào v ta ???

      - Đâu có đâu

      - Thôi ! về chuyện tiếp, giờ e phải lm nhiệm vụ đây. bye bye

      - Nhiệm vụ gì vậy ???

      Chưa trả lời nó phóng xe rồi, nó theo địa chỉ mà đưa ............................

      Ôi! Căn biệt thự đẹp quá ! Ôi ! Còn có cả hồ bơi nè! Í, lắm hoa đẹp thế . A , có xích đu nè ........ ( cửa ko đóng mà)

      Nó thích thú với những cái đó, mặc kệ chưa thấy ra. Nó trèo lên xích đu ngồi . ngồi nó ngẩng lên thấy cây xoài..... Ôi ! khoái khẩu của nó. Mắt nó sáng lên như mặt trời .

      Thôi " Sống chết mặc bay " vậy, nó leo lên cây xoài, cái cây này cũng cao lắm, nhưng nó leo cây cũng giỏi mà ( hơn cả khỉ chuyên nghiệp đấy !!!!). Nó đành liều vươn tay ra bưt mấy quả. chuẩn bị hái nghe thấy tiếng quen thuộc

      " ngốc , sao giờ này vẫn chưa đến, ko lẽ ta lừa mình "

      "Á à, dám gọi là mình là ngốc ư "?? nó thầm nghĩ. Bỗng trong đầu nó lóe ra bóng điện 1000V , nó thấy chuẩn bị lấy điện thoại ra điện, nó hái 1 quả xoài bé xíu....Rồi ném vào đầ u , giật mình quay lại, ko thấy ai , chỉ ôm đầ u ( nó lấp sau lá cây mà ) .

      Nhìn khuân mặt lúc này sao tức cười quá v, nó cười như " đười ươi sưởi nắng "

      Nghe tiếng cười , nhìn lên thấy nó cười bò ra, quát :

      - làm gì vây hả ???

      Nó giật mình nên trượt chân ngã xuống . Thôi thế là " CHị ơi, hoa gạo rụng rồi ", kiểu này nó ko gãy xương cug ko còn răng để cười , nó ko muốn ăn cháo suốt đời đâu , nó cũng muốn thành dị tật . hjc hjc hjc. nghĩ linh tinh, nhắm mắt lại bỗng sao nó thấy cái gì v chứ. Nó mở mắt ra .................
      Chương 10: công Việc Đầu Tiên Của ...osin (2)

      mở mắt ra ....Ôi ! Mình sao quá mk sao . hê hê hê nhưng mà cái gì ở dưới mà êm quá v. Nó nhìn xuống ......-Ôi cha mẹ ơi ! Là sao ?

      - tôi là ma à !

      -...........( Im lặng )

      - Bộ muốn đè chết tui à ! nghĩ mk cân quá đấy heo mập ah.

      - ......Hj, Tôi quên.

      Mải nhìn mà nó quên mất là mình đè lên ng , Nó xấu hổ đứng dậy vỗi quần aó . :

      - làm cái trò gì v hả ???

      - Tôi hái xoài ăn thôi mà .....

      - BỘ thích ăn cái đó lắm hả ?

      -Chỉ là tôi thấy nhà nhiều xoài như v mà ko ăn phí, nên tôi hái ăn dùm thoy mà!

      - cần

      - cần thôi. Tôi về đây

      - Tôi cần trèo cây chứ ai cần dọn dẹp nhà cửa .

      -Hả ??? đùa tôi àh ?

      - ko. TÔi rảnh. Dọn dẹp tầng 1, lau dọn nhà cửa sạch , 30 p sau tôi về mà vẫn bẩn cứ liệu đấy. Trốn về lm osin cả đời .

      - Biết rồi đồ khùng

      " hjc.! Sao số mình đen dữ z trời ! Ông trời ko thương con sao ??? hic hic " - Nó thầm nghĩ

      ..................................................................................................

      rồi bỏ , còn nó sau khi bước vào trong suýt choáng, nhà j mà đẹp tế ko pít, lại còn sạch nữa. Có dẹp nó cũng chẳng biết làm gì vì mọi thứ đều gọn gàng, ngăn nắp cả.

      Nó ngồi im,được 5p nó thấy chán kinh điển mà nó đâu có chịu ngồi yên như v, loay hoay bỗng nó vớ được cái máy chơi game ( ko ngờ a lạnh lùng vậy mà cũng biết t chơi game nha ), đúng trò nó thích mới hay chứ, Nó nhanh chóng kết bạn với chiếc máy và bắt đầu công việc.....osin của mình. Nó say xưa với cái máy. Luk đầu thích thích nhưng nó toàn thua thôi. Tức mình nó để máy chơi game xuống rồi nằm ra chiếc sofa đánh giấc ngon lành ( sao chị ngủ lắm thế ! " chị là thánh ngủ mà "...)

      30p sau , về và :

      - Gia Như, ! dẹp nhà xong chưa ?

      -............( Im lặng )

      - Sao tôi hỏi trả lời ???

      -............( Im lặng )

      bước vào trong hết sức shock , trời ơi, nó ôm cái gối ngủ ngon lành . Nhưng nó ngủ cũng dễ thương lắm chứ. chỉ lắc đầu rồi to:

      - Bộ tính chết ở đây luôn à ?

      rất to nên nó nghe tiếng. Nó vục dậy rôi fnois :

      -Hả ? Gì cơ? Tôi chết hồi nào, sống sờ sờ đây còn j !!!!!!!!!

      Nhìn mặt nó ngây ngô vô số tội mà tức cười :

      - dọn dẹp xong chưa mà ngủ ngon thế ?

      - Rồi ! nhìn xem ! Nhà sạch chưa kìa !

      - .....có làm gì đâu, nhà chẳng khác gì lúc đầu cả

      - Vậy kêu tui đến đây làm gì ???

      - Dọn dẹp

      - Nhà như vậy dọn dẹp cái gì. Hay để tôi lấy chổi quét mặt a cho sạch nhé. Đồ khùng .

      - ...... được phép tôi là đồ khùng

      - ko

      - Mệnh lệnh đó

      - .....Vậy đồ đáng ghét

      - ....Thôi được rồi , về

      - Uk! Cảm ơn nha

      hí hửng bỗng :

      -À, Tôi có chuyện muốn với

      - Gì v???

      - về chuẩn bị ! Mai tôi sang đưa về nhà tui ở cho tiện sai bảo

      - nằm mơ à , hay dưa bở nhà a dk mùa, a đừng có được thể mà làm tới !

      - Tôi nghiêm túc. Nếu nghe tôi điện cho ba mẹ đấy. Chắc hẳn họ ngờ đến đứa con nhà mk lại tạo nên chuyện động trời như vậy đâu.

      - Tại tôi sơ ý chứ bộ, ai cố tình đâu

      - Vậy cứ như tôi

      - ....tôi.....Thôi dk. Nhưng mama và papa ko bao h đồng ý đâu

      - Rồi họ phải đồng ý thôi! về

      - Ờ !! pp đồ xấu xa

      rồi nó phóng xe ra về, còn nghĩ :

      " ta cũng thú vị đấy chứ ...Tại sao mk lại nghĩ v nhỉ ??? ta chỉ là đồ vịt ngốc mà thoy"

      .....................................................................................................................................

      Còn nó, vừa phóng xe vừa :

      " Nằm mơ ! Nghĩ gì v ?? Mình ko bao h đến ngôi nhà đó đâu ( ko ????). Tên đáng ghét ấy dk lắm, chắc chắn mama và papa ko bao giờ đồng ý đâu . Há há há

    5. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 11: Chuyển Nhà

      Sáng 9h ( chủ nhật ), tại nhà nó :- Như ơi ! Dậy con ! Có pn đến tìm con này !

      - Ai vậy mẹ??( nó giọng vẫn hơi buồn ngủ )

      - Thiếu gia tập đoàn đá quý nổi tiếng này !

      - Hả ? Cái gì ? OH , my chúa

      Nó gào lên rồi nhanh chóng thay quần áo, làm vscn rồi chạy xuống nhà. Vừa xuống nhìn thấy ngồi dưới đó rồi, nhìn mặt chỉ muốn đấm cho phát, cho giống gấu trúc .

      - Xuống đây ! Mẹ có chuyện muốn

      - Dạ

      - Con chuẩn bị quần áo rồi sang ở nhà bạn để tiện cho việc học tập về đá quý. Chẳng phải con rất thích ngành này sao

      - Dạ...con..nhưng

      Trời ơi ! Mẹ nó hôm nay làm sao v trời . Hjc Hjc ! sao bất công vậy chứ ???

      - Nhưng nhị gì chứ

      - Con muốn ! Con muốn ở nhà cơ !

      - Đây là cơ hội tốt con à. THi thoảng con về thăm nhà cũng được mà. Người ta có lòng tốt mà , mẹ tin họ ( tốt quá )

      Nó vẫn lắc đầu nguầy nguậy , bỗng lườm sang rồi lẩm bẩm " Hợp đồng "

      Nó nghe thấy chợt nhớ ra , nó buồn rầu đáp " Dạ ! Vâng "

      rôi nó chạy lên phòng chuẩn bị đồ :

      - Tạm biệt phòng iu, ta nhé ! tạm biệt tủ kính thân thương. Tạm biệt ......tạm biệt ........( vân vân và mây mây )

      Chuẩn bị xong đồ , nó chạy qua phòng nó rồi :

      - bye nhé a trai ! Em điện cho và về thăm thường xuyên

      - Uk ! Em nhớ giữ gìn sức khỏe nhé

      - Vâng

      - À mà a và Trân hẹn hò đấy. hj hj. Sorry vì bây giờ mới cho e pít. được bắt nạt e í đâu nhé ( sến wa )

      - Hả ? pít ngay mà . Quả nhiên suy luận của em ko sau. Nhưng mà sao nhanh quá vậy . Còn chẳng chịu cho em biết cơ

      - Đâu có ! rồi mà

      - Thôi dk rồi! Tha cho a đó ! Em đây. pp

      - Uk! Tạm biệt e,. Ko tiễn ( j mà tàn nhẫn v )

      - cần

      rồi nó chạy xuống . có vẻ chờ đợi lâu, buk mk :

      - ngủ được mấy giấc rồi v hả ???

      - TÔi .....có ngủ đâu

      - đúng là ngốc !

      - có ! Đồ đáng ghét

      " Thôi , hai đứa đừng cãi nhau nữa . Hai con mạnh giỏi nha ". Mẹ nó đành phải nhảy vào

      - Vây ! Con chào mẹ. Vì ba công tác nên ko ở nhà. Mẹ nhớ bảo ba con về thăm ba nhiều nhé !

      - Cháu chào bác

      rồi nó và cùng nhau ra xe . Nó nhanh nhảu trèo lên xe trước. Có tài xế riêng, nó nhảy xuống ghế sau .

      Thấy nó ngồi ghế sau, cất hành lí vào cốp xong cũng ra phía sau . Nó giữ cửa :

      - lên trước mà ngồi

      - ! Tại sao tôi phải lên đó

      - Vì tôi ngồi sau mà

      - Nhưng xe của tôi

      - Xe mặc kệ

      Vừa , nó và cùng giằng co cánh cửa( KHổ thân cái cửa ghê ). Bác tài xế cũng bó tay, Nó kéo vào, kéo ra, cứ như v cho đến khi nó mất ngã vào ng . Nó xấu hổ quay lại, mặt cũng đỏ rồi kìa . :

      - Đồ vịt ngốc ! Đồ lành chanh

      - tốt quá ! Đồ heo thành tinh ! Đồ xấu xa .

      - Heo chưa bằng đâu ! " Ủn à ủn ỉn / bé lợn to/ ăn no rồi/ Lăn ra bàn ngủ "

      mỉa mai nó . Nó tức mình :

      - .... Đồ đáng ghét, xấu xa, vô duyện,đồ thần kinh

      Nó và cứ cãi nhau mãi như vậy cho tới khi đến nhà, bác tài xế cũng lắc đầu vì trước giờ chưa bao h cãi nhau với ai như v trừ nó ra ( người ta bó cánh vs 2 chị rồi kìa )

      Chương 12: Cuộc Sống Mới

      Bước vào ngôi biệt thự, nó mấy ngạc nhiên vì hôm qua vào oy. Hành lí của nó cũng nhiều lắm nên cug ko vất vả để mang lên. Đến tầng hai :- Đây là phòng của ( với giọng lạnh lùng )

      -.................................................( Im lặng )

      - Còn phòng tôi ở bên cạnh .

      - ........................................( Im lặng )

      có nghe thấy tôi vậy ???

      tức mình quay lại , chẳng thấy nó đâu cả, gọi nó nhưng chẳng thấy trả lời. xuống nhà tìm nó rồi chạy ra ngoài vườn ( đoán được chị đâu rồi hả ??? )

      - Ê ! Vịt ngốc ! đâu rồi ????

      - mà ko ra tôi cho biết tay đấy

      Im lặng lúc , bỗng :

      - Tôi ở đây nè, ngon quá !

      ngước lên nhìn ...Ôi trời ơi! Nó ngồi vắt vẻo cây ăn xoài ngon lành. thể hiểu nổi con người của nó :

      - Bộ có vấn đề về não à ? Hay thèm cái món đó quá ? Đồ heo

      - ko ăn tôi ăn, mắc mớ gì mà mắng tôi. Phải công nhận xoài nhà a ngon nha, có thêm chút bột ớt wonderful rồi . " Ngon......ngon.....ngon....ngon "- Mỗi từ ngon là nó cắn miếng .

      tức mình quát :

      - Tôi đếm từ tới 3 , xuống vừa trưa hôm nay cho nhịn . 1......2.......

      - Ấy đừng! Tôi xuống .....xuống là dk chứ gì . Đồ keo kiệt

      - Mau cất dọn hành lí , vào đây tôi chỉ lại phòng cho

      Nó tụt từ cây xuống rồi lon ton chạy theo , vừa bước vào trong phòng của nó, nó hét lên :

      " Wao ! Đẹp quá . Thích quá ! "

      nghe thấy chỉ cười :" Đúng là đồ vịt ngốc"

      Còn nó, thấy chiếc giường êm quá nên nằm xuống đánh giấc ngon lành ( quên ko khóa cửa ). Mãi chẳng thấy nó xuống, quát :

      - Vịt ngốc ! đâu rồi ???

      - ..............................

      - Osin ! Mau xuống lấy nước cho tôi

      -...........................

      tức mình chạy lên phòng nó, thấy nó ngủ ngon lành. tức mình mình véo mũi nó bỗng nó lấy tay gặm gặm :

      - Đùi gà ngon quá

      - Ghê quá ! Bỏ ra . Tay tôi phải đùi gà của !

      - Hj ! Đùi gà thơm mùi x-Men

      Lần này lễ độ nữa , gắt lên :

      - Gia Như ! có dậy ko ! Tôi ăn hết đùi gà bây giờ.

      - Đâu ? Đùi gà đâu ? Phải để cho tôi, a mà ăn hết là tôi bẻ răng a đấy ( Chị này tham ăn dễ sợ )

      Nó vục ngay dậy rồi :

      - Xuống nấu ăn cho tôi !

      Nó lóc cóc chạy theo :

      - Ê ! Nhà a có osin rồi mà

      - Osin là còn gì

      - Nhưng tôi pit nấu

      - Ko pít bảo họ chỉ ( họ là osin trong nhà )

      - .............ko

      - Hợp đồng

      Nó chỉ biết nuốt nước mắt vào trong, ngày gì vậy trời. Nó thầm nghĩ :

      " NGày gì mà buồn như con chuồn chuồn, chán như con cá rán, đen như con mèo hen thế này chứ !!!!!!!!"

      Nghĩ rồi nó bước xuống bếp, sạch gớm. Nó hỏi 1 ng giúp việc :

      - Bác có cần con giúp gì ko ????

      - cần đâu ! Bác lm xong rồi. Mà con là bạn của cậu chủ à ????

      - Dạ ! Con là ............

      Chưa kịp hết câu, Bác đó : " Trước giờ chưa bao h thấy cậu chủ gần con hay đưa con về nhà như vậy. Lạ , lần này lại đưa cn về đây"

      Nó ngạc nhiên :

      _ Thế bố mẹ của í đâu ah ?????

      - Cậu chủ đòi ở riêng lúc mới học cấp 3 mà . Ông bà chủ cũng muốn cho con tự lập nên đồng ý ." À ra vậy , thảo nào hôm trước cũng thấy ba mẹ đâu " Nó thầm nghĩ

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :