Truyện do "myuyen" sưu tầm

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 10: Lần Nữa Phạm Sai Lầm.

      Đến gần trưa, Thiên Thiên mới tỉnh lại. Đầu đau như búa bổ. Hay tay xoa mi tâm, cố nhớ lại những việc tối hôm qua. Hình như là uống rượu, hình như còn lên sàn nhảy rồi người đàn ông ôm đâu và... Bỗng giọng trầm thấp vang lên:- Em tỉnh rồi...

      - Ưmh..._ Thiên Thiên chống tay ngồi dậy.

      - ..._ Nhất Phong ngồi đối diện, ánh mắt sắt bén nhìn .

      - Đây là đâu?

      - Phòng Vip của quán bar._ Nhất Phong có ý che giấu.

      đảo mắt nhìn quanh phòng, ánh mắt dừng lại ngay bộ quần áo nằm dưới đất rồi nhìn lại mình. Ánh mắt trở nên hốt hoảng khi thấy mình mặc quần áo, người đầy dấu hôn còn vết máu đỏ tươi dính ga giường:

      - ..._ hung hăng nhìn .

      - ..._ trả lời mà chỉ dùng ánh mắt thích thú nhìn .

      - Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?_ Thiên Thiên mất bình tỉnh.

      - Như em thấy, em trở thành người phụ nữ của tôi.

      - ...

      - ...

      - Chuyện ngày hôm nay tôi coi như có gì. Từ nay về sau tôi với quen biết.

      Người phụ nữ này muốn dủ bỏ quan hệ với . Đúng là to gan, có biết bao người muốn ở bên được. Thiên Thiên nhìn , đôi mắt sâu thẳm như biển cả khiến cho thể đoán ra nghĩ gì. Thiên Thiên kéo chiếc chăn quấn quanh người rồi bước xuống giường, cảm giác vừa đau vừa mỏi khiến cho đứng vững:

      - Tôi hy vọng giữ im lặng. Chiều nay có người mang tiền đến cho .

      Người phụ nữ này đúng là biết trời cao đất dày mà, còn dám dùng tiền để bắt im lặng nữa. Bóng dáng cao lớn nhanh chóng tiến đến gần . Thiên Thiên theo phản xạ lùi lại nhưng nhanh hơn , cánh tay to lớn ôm lấy chiếc eo thon thả của . Ở tư thế này khiến cho bầu khí trở nên ám muội:

      - Xem ra, tôi phải dạy dỗ lại em...

      - muốn gì?_ Thiên Thiên thấy ánh mắt của thay đổi.

      - Em xem tôi muốn gì?_ Nhất Phong phả hơi thở nóng bỏng vào tai .

      - Buông tôi ra..._ Thiên Thiên dùng lực đẩy ra.

      Nhất Phong nhìn cố đẩy khóe miệng khẽ nhếnh lên. Đôi môi lạnh băng cúi xuống hôn lên đôi môi đào kia. Đầu lưỡi nhanh chóng tiến vào, hút hết mật ngọt của . Nụ hôn của mạnh mẽ nhưng mang ý trừng phạt, bàn tay kia giật lấy tấm chăn người xuống. Đầu lưỡi di chuyển dần xuống phía cổ rồi dùng lực cắn xuống.

      - A..._ Thiên Thiên bất ngờ bị cắn.

      này ngờ lại mang đến cho cảm giác muốn chiếm hữu, vừa mới tiếp xúc thôi mà cự long của nhanh chóng kêu gào. Nhất Phong có thói quen kiềm hãm dục vọng của mình nên nhanh chóng đẩy xuống giường. Cái miệng tham lam ngậm lấy nụ hoa của còn tay kia tham lam nắm lấy bên còn lại. Cảm giác kì lạ nhanh chóng tràn vào cơ thể . Cảm giác này khiến khó chịu, vừa định mở miệng la lên những thanh rên rỉ phát ra ngoài. vội ngậm miệng lại cho những thanh xấu hổ này phát ra nữa. Nhất Phong nhìn cố gắng kìm tiếng rên rỉ của mình mà dấu răng in đôi môi xinh đẹp:

      - Tôi muốn nghe những thanh mê người của em.

      - ..._ Thiên Thiên khó khăn .

      - Tôi muốn em kêu._ Nhất Phong lạnh lùng ra lệnh.

      Bàn tay kia chà xát nụ hồng cách tàn nhẫn. Đôi tay mảnh khảnh khi nãy đẩy bây giờ quấn quanh cổ . Nhất Phong thàng thạo cởi quần của mình ra, cự long của được phóng thích. Thiên Thiên nhanh chóng lấy lại ý thức, dùng tất cả sức lực đẩy ra nhưng vô dụng. Nhất Phong gì mạnh nẽ thúc eo đâm vào trong . Cảm giác trống rỗng bị lấp đầy. Điều này chính cũng ngờ. Giọng của vang bên tai :

      - Mở mắt ra, tôi muốn em nhìn ai khiến em sung sướng.

      Thiên Thiên từ mở đôi mắt ra nhìn . Khoái cảm mang lại khiến tài nào thoát khỏi nó. Hai chân của tự chủ quấn lấy hông của . Từ đợt ra vào khiến cho bật ra những thanh rên rỉ mê hồn. Sau khi phóng thích mầm mống vào người cũng quá mệt mỏi mà thiếp ... Sau khi tỉnh lại thấy ôm mình ngủ nhàng đẩy ra rồi vội mặc quần áo chạy ra khỏi phòng. Nhất Phong hề ngủ, chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi. Nhìn bóng dáng bé của rời khỏi thầm nghĩ: mình làm ta sợ sao...

      Thiên Thiên sau khi rời khỏi phòng liền cố gắng chạy ra khỏi đây. Chạy được đoạn, Thiên Thiên đứng lại thở dốc nhưng vẫn tiếp tục chạy. Khi ra khỏi quán bar, Thiên Thiên vội lái xe về biệt thự. Lúc về đến biệt thự, Thiên Thiên mệt mỏi, cố gắng về phía nhà của mình. Người làm thấy liền mở cửa giúp hai bóng người tiến lên, đó là Đình Đình và Tiểu Vy:

      - Cả đêm qua cậu đâu vậy?

      - Gọi điện thoại cũng nghe.

      - Rốt cuộc cậu đâu đến giờ mới về.

      - Tại sao quần áo của cậu sao lại xộc xệch như vậy.

      Hàng loạt câu hỏi do Đình Đình và Tiểu Vy đặt ra nhưng do quá mệt nên hoàn toàn nghe được gì nữa chỉ thấy trước mắt màu tối đen rồi biết gì nữa...

      Chương 11: Làm Khó Lẫn Nhau.

      Quách Đình Đình và Vương Thiên Vy vội đưa Thiên Thiên lên phòng rồi gọi bác sĩ đến...- Bác sĩ, bạn tôi sao rồi?_Quách Đình Đình lo lắng hỏi.

      - Bạn của Quách tiểu thư bị ngất do ăn uống suốt từ tối hôm qua. Ngoài ra tôi còn thấy ấy có dấu hiệu bị cưỡng bức.

      - Sao lại có thể như thế được?_Vương Thiên Vy và Quách Đình Đình ngạc nhiên.

      - Nếu tiểu thư tin có thể mời bác sĩ nữ đến kiểm tra nhưng nhìn các dấu hiệu để lại biết.

      - cần, cảm ơn ông._Quách Đình Đình lập tức từ chối vì biết Bạch Hàn Thiên đồng ý.

      - Vậy tôi xin phép ra về.

      - Vâng, tôi tiễn.

      Quách Đình Đình và Vương Thiên Vy quay lại phòng của Bạch Hàn Thiên. Cả hai nhìn rồi quay lại nhìn nhau:

      - Cậu tin lời bác sĩ ?_Quách Đình Đình hỏi Vương Thiên Vy.

      - Tớ cũng chắc nhưng nhìn những vết tím hồng này thể xảy ra...

      - Ừ! Lúc về đúng là quần áo của Thiên Thiên rất xộc xệch mà bình thường chắc cậu ấy để mình như vậy.

      - Nhưng mà thân thủ của Thiên Thiên rất khá mà_ Vương Thiên Vy từng thấy giao đấu với người khác.

      - Tớ cũng chắc thôi cứ để cậu ấy tỉnh lại rồi hỏi là biết.

      Cả hai ở lại chăm sóc cho Bạch Hàn Thiên đến khi tỉnh lại. Quách Đình Đình cầm bát cháo qua và ngồi xuống cạnh :

      - Cậu thấy trong người thế nào rồi?

      - Tớ sao.

      - Tớ muốn cậu xảy ra chuyện như ngày hôm nay nữa nên tớ hy vọng cậu .

      - Tớ muốn nhắc đến chuyện đó nữa nên cậu ra ngoài ._ Bạch Hàn Thiên quay mặt .

      - Thiên Thiên, chuyện của cậu bọn tớ cũng tiện xen vào nhưng tớ ủng hộ Đình Đình._ Vương Thiên Vy đẩy cửa vào.

      - Cả cậu luôn sao?

      - Đúng vậy._ Vương Thiên Vy trả lời cách do dự.

      - Được rồi, nếu như các cậu muốn biết tớ : tớ bị làm nhục.

      - là ai? Bọn tớ có biết ?_ Quách Đình Đình đành lòng nhìn bạn mình như vậy.

      - là... Tớ... tớ biết ._ Bạch Hàn Thiên muốn nhắc tới nữa.

      Vương Thiên Vy nhìn Bạch Hàn Thiên cách nghi hoặc, hy vọng phải là người đó...

      Sau khi giúp Bạch Hàn Thiên ăn và uống thuốc Quách Đình Đình và Vương Thiên Vy ra ngoài:

      - Đây là lần đầu tiên tớ thấy Thiên Thiên như vậy._ Ánh mắt của Quách Đình Đình toát lên vẻ lo lắng cho người bạn thân của mình.

      -...

      - Cậu sao vậy, Tiểu Vy?

      - À, tớ sao!_ Vương Thiên Vy lập tức phủ nhận.

      - Vậy tốt, chúng ta thôi._ Quách Đình Đình thấy Vương Thiên Vy phủ nhận nên tiện hỏi tiếp.

      Cả hai rời khỏi biệt thự của Bạch Hàn Thiên... Sáng hôm sau, Bạch Hàn Thiên tỉnh lại, tuy sức khoẻ có khá hơn nhưng vẫn thể hoạt động mạnh được và kèm theo hai lời đe doạ từ hai người bạn của mình là phải nghỉ ngơi ở nhà được ra ngoài. Nhưng theo tính cách của Bạch Hàn Thiên làm gì có chuyện mà ngồi ở nhà chứ. Nhìn cơ thể đầy dấu hôn, thể nhớ những lần ép theo dục vọng điên cuồng của . Bạch Hàn Thiên tắm rửa sạch rồi chọn bộ trang phục kín đáo để che những ấn kí kia. bước xuống lầu bà quản gia vội đến:

      - Tiểu thư, muốn ra ngoài sao?

      - Ừ!

      - Nhưng hai vị tiểu thư kia dặn là được cho ra ngoài đâu._ Giọng của bà quản gia mười phần đều là lo lắng.

      - Bà cần lo, tôi chỉ đến công ty rồi về ngay.

      - Nhưng nếu họ về mà thấy ...

      - Tôi về trước khi họ về._ xong ra khỏi biệt thự.

      Bạch Hàn Thiên lái xe đến công ty, vừ mới ngồi xuống thư kí vội thông báo là hôm nay gặp đối tác của Âu thị để bàn về việc kí hợp đồng. Bạch Hàn Thiên biết đây là hợp đồng quan trọng của công ty nên thể lơ là vì vậy cũng phải chuẩn bị chút thành ý mới được. biết đối tác là người như thế nào nên chọn rượu là tốt nhất. Cuộc hẹn được định vào giờ cơm trưa, tuy thời gian rất ít nên phải tận dụng. Đó là những suy tính của Bạch Hàn Thiên khi gặp đối tác

    2. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chương 12: Buông.

      Khách sạn nhà hàng năm sao...Bạch Hàn Thiên cùng với thư kí của mình đến trước giờ hẹn. Nơi gặp đều do bên kia sắp xếp khiến cho đoán ra chủ ý của người đó. Khách sạn này được thiết kế theo phong cách châu Âu của thập niên 80. Màu sắc đơn giản càng làm tôn lên vẻ sang trọng nơi đây. Nhìn sơ qua cũng đoán được người sắp hợp tác với người thích phong cách cổ điển. Bỗng có tiếng mở cửa cắt đứt dòng suy nghĩ của . người đàn ông bước vào:

      - Xin hỏi là tổng giám đốc công ty SW?

      - Vâng, là..._ Bạch Hàn Thiên vội đứng dậy.

      - Tôi là thư kí của Âu tổng.

      - là người cùng tôi kí hợp đồng?

      - , tổng giám đốc trực tiếp bàn bạc với Bạch tiểu thư nhưng do có chút việc nên tổng giám đốc đến trễ. Mong thông cảm.

      - sao.

      Cả ba ngồi đợi khoảng nửa tiếng rốt cuộc người đàn ông đó cũng đến. Cánh cửa được nữ phục vụ mở ra, người đàn ông mặc tây trang màu tối tiến vào. Bộ tây trang được thiết kế làm tôn lên thân hình to lớn và khoẻ mạnh của . Ngũ quan cân xứng càng làm nổi bật trong đám đông nhất là đôi ưng mâu phát ra hàn khí làm cho người nhìn rét cũng run. sải bước đến ngồi đối diện với :

      - Bạch tiểu thư, hân hạnh được làm quen với .

      - Vâng, tôi cũng vậy._ Tuy ngoài miệng vậy nhưng trong lòng khiếp sợ lẫn ngạc nhiên lấp đầy.

      Chương 13: Thủ Đoạn.

      Khi Bạch Hàn Thiên trở về biệt thự hai người kia trở về và ngồi đợi ngay trong phòng khách. Quách Đình Đình vừa nhìn thấy lập tức quát ầm lên:- Cậu đâu từ sáng đển giờ? Chẳng phải bọn tớ bảo cậu ở nhà nghỉ ngơi sao.

      - Cậu cần phải la ầm lên như vậy. Tớ tự biết sức khoẻ của mình như thế nào nên vì vậy đừng xem tớ như đứa con nít.

      - Bọn tớ chỉ muốn tốt cho cậu thôi._ Vương Thiên Vy lên tiếng.

      - Tớ biết. Bây giờ tớ có việc bận hai cậu về .

      Quách Đình Đình và Vương Thiên Vy nhìn rồi về. Bạch Hàn Thiên nhìn hai người bạn mình khuất dần rồi quay người vào thư phòng. Ngồi mình trong phòng, những lời của Âu Dương Nhất Phong ngừng vang lên trong đầu. Rốt cuộc muốn gì ở . Nếu mạnh miệng như vậy chắc chắn có thủ đoạn để ép . Như vậy cố gắng đề phòng . Bạch Hàn Thiên mệt mỏi dựa vào ghế rồi thiếp từ lúc nào hay...

      Sáng hôm sau...

      Bạch Hàn Thiên chuẩn bị đến trường Quách Đình Đình vội cản:

      - Cậu khoẻ chưa mà học?

      - Rồi.

      - Cậu chắc chứ?

      - Chắc.

      - Vậy .

      Bạch Hàn Thiên tự mình lái xe học còn hai người kia để tài xế chở . Vừa vào đến lớp, Bạch Hàn Thiên gặp phải xui xẻo, cái tên Triệu... Triệu... gì đó lại ngồi chiễm chệ ở chỗ của . Bạch Hàn Thiên bực bội nhìn tên đó:

      - Xin lỗi, cậu ngồi nhầm chỗ rồi.

      - Sao hôm qua học?

      - Tôi có muốn học hay cũng liên quan đến cậu.

      - liên quan. Được. Mọi người nghe đây, bắt đầu từ hôm nay này là bạn của tôi.

      Cả lớp ngạc nhiên nhìn Triệu Vũ rồi lại nhìn . Bỗng giọng lạnh thấu xương từ ngoài cửa truyền vào:

      - Em Bạch Hàn Thiên ra ngoài gặp tôi.

      Bạch Hàn Thiên kinh ngạc nhìn nhưng vẫn theo ra ngoài. theo đến tận khu viên sau trường. Âu Dương Nhất Phong quay lại nhìn , ánh mắt đầy sắc bén nhìn :

      - Em và tên nhãi đó có quan hệ gì?

      - Tại sao tôi phải cho biết?

      - Chẳng phải tôi rồi sao, em là người phụ nữ của tôi tẩt cả mọi chuyện của em tôi đều có quyền được biết._ từng bước tiến lại gần .

      Bạch Hàn Thiên thấy đến gần vội lùi lại:

      - đừng qua đây!

      Âu Dương Nhất Phong nhìn , khoé miệng khẽ nhếch lên. Tuy bình thường rất thích chơi trò mèo vờn chuột nhưng bây giờ chỉ muốn người phụ nữ trước mặt ngoan ngoãn nghe lời

      ...(còn tiếp)....

    3. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      LỌ LEM THỜI @ - Tác giả: Cá Vàng

      [​IMG]

      Thể loại: Truyện Teen
      Nguồn: santruyen
      Tình trạng: chương 52


      Tóm Tắt nội dung truyện

      Truyện Lọ Lem Thời @ của tác giả Cá Vàng kể về bé 16 tuổi, với tính cách hồn nhiên, dễ thương với cuộc sống hết sức bình thường gặp Trần Thiên Vũ là công tử nhà giàu qua cuộc chạm trán dở khóc dở cười.

      Cuộc sống luôn chứa những điều kì diệu xung quanh ta mà ta thể ngờ tới. Đó là những cuộc gặp gỡ bất ngờ hay cách khác là định mệnh.Truyện teen - Lọ Lem Thời @ xoay quanh về nàng cá tính: Phạm Gia Như. Cũng từ đó , cuộc sống của Gia Như thay đổi ít , và từ đó, phải đổi mặt với ít những nguy hiểm.

      Liệu nhóc dễ thương và hoàng tử lạnh lùng có hạnh phúc bên nhau ? Hãy cùng đến với truyện hay để theo dõi nhé.
      Last edited by a moderator: 29/3/16

    4. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Cháp 1 : KHỞI ĐẦU

      Chủ Nhật

      9h sáng tại 1 ngôi nhà với chùm hoa giấy đẹp :

      - Như !!! Dậy con. Sáng bảnh mắt ra mà còn nằm ườn ra đấy à ??? Có dậy nhanh ko bảo ( mẹ nó )

      -............ ( im lặng )

      - Dậy con!!!!

      -........... ( Im lặng )

      - Dậy ! Xong mẹ cho coi phim , hôm nay có bộ phim mới đó, ko nhanh là ko mua được vé đâu nha ! ( chỉ còn cách này là đánh thức được người hùng thức dậy , cj này ngủ siêu )

      - à mẹ ? Con xuống đây , chờ con 5p nhé!

      rồi Gia Như vục ngay dậy , chạy vào nhà tắm lm vệ sinh cá nhân rồi mặc chiếc quần jean , áo phông xuống dưới nhà.

      Vừa chạy xuống nó thấy mẹ chuẩn bị đồ ăn rồi : " Hai con ăn sáng nha ( ăn trưa có ) . hôm nay bố mẹ có chút việc ra ngoài, khoảng chiều mới về được , 2 a e ở nhà ngoan na "

      Nó ngạc nhiên :" Ơ.. mẹ... sao mẹ cho con coi phim mà ? "

      Mẹ nó đáp : Để chủ nhật tuần sau nhé, tuần này mẹ bận mất rồi, chú con vừa điện thoại bảo bà ko khỏe nên ba mẹ phải xuống thăm . Thế nhé !

      Nó buồn rầu : " Dạ.. hjc hjc ' ( khổ thân chị )

      - À mà Như này , mẹ vừa nhận được giấý báo đỗ vào trường sky của con này. Làm tốt lắm, chuẩn bị nhé, ngày mai con bắt đầu nhập học rồi đó "

      - Ye..ye...ye ( nó vui sướng kêu lên )

      - Thế nhé! mẹ đây!

      - Con chào mẹ ạ !

      rồi mẹ nó , nó rất vui sướng vì có thể đỗ vào trường đó- cái trường mà nó vẫn hằng mong ước ( trường chuyên dành cho những cậu ấm chiêu ), phải nó muốn hk cùng hotboy mà trường đó chất lượng rất rất tốt mà 2 đứa pn thân của nó cũng học ở trong đó nên nó cũng muốn học cùng .

      suy nghĩ miên man bỗng nhiên a trai nó bước đến bảo : " Như này! em có muốn chơi với ?"

      - Có ạ !!! luôn nha a ???

      - Ok con dê

      rồi 2 em nó xe ra công viên chơi, vừa vừa chuyện rất zui zẻ, bỗng nhiên " rầm...rầm "

      Vì mải chuyện nên chú ý lái xe, vô tình đụng trúng 1 tên bụi đời áo quần xộc xêch, đầu tóc xanh lè , chẳng đâu ra đâu . Bỗng nhiên tên đó đứng dậy :

      - Chúng mày muốn chết phải ???

      nó vội dựng xe xuống rồi : " Chúng tôi xin lỗi, tại chúng tôi để ý "

      Tên đó thèm nghe rồi :

      - Xin lỗi là xong hả ? Đền tiền cho tao

      Nó vội đáp

      - Chúng tôi chỉ dạo thôi nên ko mang theo tiền ở đây

      Thấy nó , tên đó bỗng cười gian rồi bảo : " ko tiền ? Vậy đền ng , con bé này cũng được chứ, chơi với !"

      Tên đó chuẩn bị tiến lại gần nó nó xông lên đấm vào mặt ta. Tên đó tức giận liền kêu thêm đồng bọn đến. nó thấy vậy liền bắt nó ra chỗ khác vì sợ nó nguy hiểm. Lúc đầu nó ko nghe lời nhưng rồi cũng đành chịu. nó xông lên đánh nhau vs bọn chúng ( 1 chọi 5 nè ), nó cũng muốn giúp a nhưng võ của nó lm sao mà đánh hết bọn chúng chứ. Bỗng nhiên trong đầu nó lóe lên chiếc bóng điện 600V, nghĩ rồi nó liền chạy quanh tìm ng giúp . Công viên hôm này toàn người già với trẻ con , chạy 1 lúc nó nhìn thấy 1 a chàng cao to, đẹp trai , thực nó chưa thấy ai đẹp như vậy

      ( Nam chính lên sàn ). Nó cũng ko để ý liền chạy đến :- gì ơi! Nhờ giúp tôi 1 chuyện được ko ?

      -.....................

      - Chuyện này gấp lắm đó. Coi như tôi xin đó, a giúp tui con cháu a được đầy phước đấy

      -.................. ( im lặng )

      - Này, giúp tôi là phước của a đó biết ko ? ................. có điếc ko

      Lúc này ms chịu lên tiếng :

      - KO ! Đồ Thần Kinh!

      Nó tức hộc máu , cha này khinh ng ko thèm , giờ còn chửi mk. Được lắm nếu phải mình bận việc nhất định ổn rồi.

      lướt qua nó như có chuyện gì xảy ra, nó đơ 5 giây , nó còn chưa chửi lại mà. Nó sực nhớ còn trai nó, nó nhanh chóng chạy lại chỗ , lần này nó mặc kệ , cùng lắm chết ( Chết cả đống còn hơn sống 1 mình ) . Vừa đến nơi ............Ôi, tên nào tên nấy ngã lăn ra, ngờ a nó lại có võ công thâm hậu đến vậy . nó thấy nó liền bảo:

      - Xong rồi . Mình về em !

      Nó gật gật đầu, đường nó hỏi :

      - học võ ở đâu mà giỏi quá vậy . kaka siêu đấy !!!

      - - Hi Hi , trai em mà . Từ bây giờ trai luyện võ công cho em nhé !

      - Hay quá, cảm ơn

      - có gì đâu, chỉ cần nghe lời là được

      -Ờm, tuân lệnh

      ............................................................................................................................

      Còn , sau khi nghe nó cũng chẳng bận tâm , nghĩ : " này kì lạ, ko pít nó có chuyện gì, mà kệ .... luk đó sao mk trả lời nhỉ.... Con đó tức pải pít

      ( tàn nhẫn quá )

      Kết thúc 1 ngày nó chuẩn bị đồ đạc, hôm nay mẹ nó lấy đồng phục cho nó rồi. tuyêt vời! Mọi thứ xong rồi. Còn bây giờ .......NGỦ hazz hazz

      Chủ Nhật

      9h sáng tại 1 ngôi nhà với chùm hoa giấy đẹp :

      - Như !!! Dậy con. Sáng bảnh mắt ra mà còn nằm ườn ra đấy à ??? Có dậy nhanh ko bảo ( mẹ nó )

      -............ ( im lặng )

      - Dậy con!!!!

      -........... ( Im lặng )

      - Dậy ! Xong mẹ cho coi phim , hôm nay có bộ phim mới đó, ko nhanh là ko mua được vé đâu nha ! ( chỉ còn cách này là đánh thức được người hùng thức dậy , cj này ngủ siêu )

      - à mẹ ? Con xuống đây , chờ con 5p nhé!

      rồi Gia Như vục ngay dậy , chạy vào nhà tắm lm vệ sinh cá nhân rồi mặc chiếc quần jean , áo phông xuống dưới nhà.

      Vừa chạy xuống nó thấy mẹ chuẩn bị đồ ăn rồi : " Hai con ăn sáng nha ( ăn trưa có ) . hôm nay bố mẹ có chút việc ra ngoài, khoảng chiều mới về được , 2 a e ở nhà ngoan na "

      Nó ngạc nhiên :" Ơ.. mẹ... sao mẹ cho con coi phim mà ? "

      Mẹ nó đáp : Để chủ nhật tuần sau nhé, tuần này mẹ bận mất rồi, chú con vừa điện thoại bảo bà ko khỏe nên ba mẹ phải xuống thăm . Thế nhé !

      Nó buồn rầu : " Dạ.. hjc hjc ' ( khổ thân chị )

      - À mà Như này , mẹ vừa nhận được giấý báo đỗ vào trường sky của con này. Làm tốt lắm, chuẩn bị nhé, ngày mai con bắt đầu nhập học rồi đó "

      - Ye..ye...ye ( nó vui sướng kêu lên )

      - Thế nhé! mẹ đây!

      - Con chào mẹ ạ !

      rồi mẹ nó , nó rất vui sướng vì có thể đỗ vào trường đó- cái trường mà nó vẫn hằng mong ước ( trường chuyên dành cho những cậu ấm chiêu ), phải nó muốn hk cùng hotboy mà trường đó chất lượng rất rất tốt mà 2 đứa pn thân của nó cũng học ở trong đó nên nó cũng muốn học cùng .

      suy nghĩ miên man bỗng nhiên a trai nó bước đến bảo : " Như này! em có muốn chơi với ?"

      - Có ạ !!! luôn nha a ???

      - Ok con dê

      rồi 2 em nó xe ra công viên chơi, vừa vừa chuyện rất zui zẻ, bỗng nhiên " rầm...rầm "

      Vì mải chuyện nên chú ý lái xe, vô tình đụng trúng 1 tên bụi đời áo quần xộc xêch, đầu tóc xanh lè , chẳng đâu ra đâu . Bỗng nhiên tên đó đứng dậy :

      - Chúng mày muốn chết phải ???

      nó vội dựng xe xuống rồi : " Chúng tôi xin lỗi, tại chúng tôi để ý "

      Tên đó thèm nghe rồi :

      - Xin lỗi là xong hả ? Đền tiền cho tao

      Nó vội đáp

      - Chúng tôi chỉ dạo thôi nên ko mang theo tiền ở đây

      Thấy nó , tên đó bỗng cười gian rồi bảo : " ko tiền ? Vậy đền ng , con bé này cũng được chứ, chơi với !"

      Tên đó chuẩn bị tiến lại gần nó nó xông lên đấm vào mặt ta. Tên đó tức giận liền kêu thêm đồng bọn đến. nó thấy vậy liền bắt nó ra chỗ khác vì sợ nó nguy hiểm. Lúc đầu nó ko nghe lời nhưng rồi cũng đành chịu. nó xông lên đánh nhau vs bọn chúng ( 1 chọi 5 nè ), nó cũng muốn giúp a nhưng võ của nó lm sao mà đánh hết bọn chúng chứ. Bỗng nhiên trong đầu nó lóe lên chiếc bóng điện 600V, nghĩ rồi nó liền chạy quanh tìm ng giúp . Công viên hôm này toàn người già với trẻ con , chạy 1 lúc nó nhìn thấy 1 a chàng cao to, đẹp trai , thực nó chưa thấy ai đẹp như vậy

      ( Nam chính lên sàn ). Nó cũng ko để ý liền chạy đến :- gì ơi! Nhờ giúp tôi 1 chuyện được ko ?

      -.....................

      - Chuyện này gấp lắm đó. Coi như tôi xin đó, a giúp tui con cháu a được đầy phước đấy

      -.................. ( im lặng )

      - Này, giúp tôi là phước của a đó biết ko ? ................. có điếc ko

      Lúc này ms chịu lên tiếng :

      - KO ! Đồ Thần Kinh!

      Nó tức hộc máu , cha này khinh ng ko thèm , giờ còn chửi mk. Được lắm nếu phải mình bận việc nhất định ổn rồi.

      lướt qua nó như có chuyện gì xảy ra, nó đơ 5 giây , nó còn chưa chửi lại mà. Nó sực nhớ còn trai nó, nó nhanh chóng chạy lại chỗ , lần này nó mặc kệ , cùng lắm chết ( Chết cả đống còn hơn sống 1 mình ) . Vừa đến nơi ............Ôi, tên nào tên nấy ngã lăn ra, ngờ a nó lại có võ công thâm hậu đến vậy . nó thấy nó liền bảo:

      - Xong rồi . Mình về em !

      Nó gật gật đầu, đường nó hỏi :

      - học võ ở đâu mà giỏi quá vậy . kaka siêu đấy !!!

      - - Hi Hi , trai em mà . Từ bây giờ trai luyện võ công cho em nhé !

      - Hay quá, cảm ơn

      - có gì đâu, chỉ cần nghe lời là được

      -Ờm, tuân lệnh

      ............................................................................................................................

      Còn , sau khi nghe nó cũng chẳng bận tâm , nghĩ : " này kì lạ, ko pít nó có chuyện gì, mà kệ .... luk đó sao mk trả lời nhỉ.... Con đó tức pải pít

      ( tàn nhẫn quá )

      Kết thúc 1 ngày nó chuẩn bị đồ đạc, hôm nay mẹ nó lấy đồng phục cho nó rồi. tuyêt vời! Mọi thứ xong rồi. Còn bây giờ .......NGỦ hazz hazz

    5. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chap 2 : CHẠM MẶT

      6h sáng :

      " tít...tít...tít" . thanh của chiếc đồng hồ vang lên ngừng.

      Nó bực mình và rồi " xoảng...xoảng..." Bạn đồng hồ dấu được chính chủ nhân của mình đưa về miền cực lạc vô biên để đoàn tụ vs gia đình . Nó hài lòng vì còn tiếng đông, nó ngủ ngon lành đến 6h30. ngủ ngon bống nhiên :

      - Như ơi, dậy , 6h30 rồi. Em ko học à ??? trước đây ( em nó học khác trường mà )

      Nó nghe thấy bỗng vực dậy . Ôi , 6h30 rồi sao, 7h15 nó vào học, từ nhà nó đến trường cũng 30p chứ ít đâu. Nó vội vàng chạy vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân , sau đó nó mặc nhanh đồng phục vào ( 1 chiếc áo sơ mi và chiếc váy dài quá gối )

      Nó nhanh chóng leo lên chiếc xe đạp quý của mình, mọi ánh mắt đều đổ dồn về nó vì nó là đứa con độc nhất vô nhị mặc váy xe đạp địa hình. Nó cũng thấy lạ , quay sang nhìn bỗng :' rầm ..rầm....rầm"

      Nó ngã bệt xuống , chiếc xe cũng văng ra . Nó đụng trúng chiếc mercedes màu đen bóng loáng, Nó tính chạy có tiếng :

      - đụng xước xe tôi rồi tính bài chuồn à ???

      Nó bỗng nghĩ ra 1 kế rồi quay lại :

      - Tại tui thấy xe đẹp quá nên đứng lại xem thấy vết xước chứ bộ . tui có làm gì đâu. xí.

      - nghĩ tôi là đứa trẻ 3 tuổi ak mà vậy-vừa vừa nhìn chằm chằm vào chỗ nó.

      -Là / sao ??( đồng thanh tập 1)

      ngờ lại là tên chết bầm hôm qua . Lần này khách khí nữa , nó lập tức lấy xe bỏ . Nếu như ở lại nó thể kiềm chế mà cho quả đấm

      chuẩn bị đạp xe nó bị ai đó giữ lại

      - tính bỏ chạy à ??? Đền mau!!

      Nó điên rồi nó quay lại :

      - Hôm qua tôi nhờ a giúp a con chửi tui là đồ thần kinh , tôi no đánh là may lắm rồi . Hôm nay đụng xe chỉ là vô tình thui, coi như a ăn ở thất đức nên phải chịu quả báo. Tôi rất bận nên bỏ ra ngay ko đừng hỏi tại sao trời no thương .

      - Tại sao tôi lại phải bỏ ra chứ. Đền cho tôi ko đừng trách tôi, đừng giỡn với TRẦN THIÊN VŨ này.

      Nó bực mình nhưng vì muốn muộn học nên nó đành phải :

      - BAO NHIÊU ?

      - 101.000 usd nhưng nhìn thảm cảnh nên giảm giá còn 102.000usd

      -HỞ , đùa tui ak, tôi chỉ có 10.000 thui. Đền tạm nha.

      - HỞ 10.000usd ak? nhà giàu đế n mức độ cho con 10.000usd để tiu xài- chố mắt

      - Tôi biết usd là cái mô tê gì nhưng tôi chỉ biết rằng : trong túi tui có 10.000 Việt Nam đồng thôi

      - ẶC . ko giỡn chứ ? mau đền . tôi nghèo lắm ko có tiền sửa đâu( a mới là ngưởi đùa á, nghèo mà mà xe xịn)

      - Tôi có mà. lấy thôi, buông tôi ra .

      -

      -buông ra

      -ko

      Nó bực mình rồi, nó sắp muộn học đến nơi rồi mà .... Nó điên quá nên quay lại đạp mạnh vào chân rồi phóng xe như bay, trước khi còn : " Xin lỗi nha, tại cứ lm phiền tôi thôi . Bye, hẹn ngày gặp lại "

      tức hộc máu , này đc lắm , yên vs tôi đâu, nhìn đồng phục là tôi biết cùng trường với tôi. Tôi trả thù . Chờ đấy ! Nhok con

      6h sáng :

      " tít...tít...tít" . thanh của chiếc đồng hồ vang lên ngừng.

      Nó bực mình và rồi " xoảng...xoảng..." Bạn đồng hồ dấu được chính chủ nhân của mình đưa về miền cực lạc vô biên để đoàn tụ vs gia đình . Nó hài lòng vì còn tiếng đông, nó ngủ ngon lành đến 6h30. ngủ ngon bống nhiên :

      - Như ơi, dậy , 6h30 rồi. Em ko học à ??? trước đây ( em nó học khác trường mà )

      Nó nghe thấy bỗng vực dậy . Ôi , 6h30 rồi sao, 7h15 nó vào học, từ nhà nó đến trường cũng 30p chứ ít đâu. Nó vội vàng chạy vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân , sau đó nó mặc nhanh đồng phục vào ( 1 chiếc áo sơ mi và chiếc váy dài quá gối )

      Nó nhanh chóng leo lên chiếc xe đạp quý của mình, mọi ánh mắt đều đổ dồn về nó vì nó là đứa con độc nhất vô nhị mặc váy xe đạp địa hình. Nó cũng thấy lạ , quay sang nhìn bỗng :' rầm ..rầm....rầm"

      Nó ngã bệt xuống , chiếc xe cũng văng ra . Nó đụng trúng chiếc mercedes màu đen bóng loáng, Nó tính chạy có tiếng :

      - đụng xước xe tôi rồi tính bài chuồn à ???

      Nó bỗng nghĩ ra 1 kế rồi quay lại :

      - Tại tui thấy xe đẹp quá nên đứng lại xem thấy vết xước chứ bộ . tui có làm gì đâu. xí.

      - nghĩ tôi là đứa trẻ 3 tuổi ak mà vậy-vừa vừa nhìn chằm chằm vào chỗ nó.

      -Là / sao ??( đồng thanh tập 1)

      ngờ lại là tên chết bầm hôm qua . Lần này khách khí nữa , nó lập tức lấy xe bỏ . Nếu như ở lại nó thể kiềm chế mà cho quả đấm

      chuẩn bị đạp xe nó bị ai đó giữ lại

      - tính bỏ chạy à ??? Đền mau!!

      Nó điên rồi nó quay lại :

      - Hôm qua tôi nhờ a giúp a con chửi tui là đồ thần kinh , tôi no đánh là may lắm rồi . Hôm nay đụng xe chỉ là vô tình thui, coi như a ăn ở thất đức nên phải chịu quả báo. Tôi rất bận nên bỏ ra ngay ko đừng hỏi tại sao trời no thương .

      - Tại sao tôi lại phải bỏ ra chứ. Đền cho tôi ko đừng trách tôi, đừng giỡn với TRẦN THIÊN VŨ này.

      Nó bực mình nhưng vì muốn muộn học nên nó đành phải :

      - BAO NHIÊU ?

      - 101.000 usd nhưng nhìn thảm cảnh nên giảm giá còn 102.000usd

      -HỞ , đùa tui ak, tôi chỉ có 10.000 thui. Đền tạm nha.

      - HỞ 10.000usd ak? nhà giàu đế n mức độ cho con 10.000usd để tiu xài- chố mắt

      - Tôi biết usd là cái mô tê gì nhưng tôi chỉ biết rằng : trong túi tui có 10.000 Việt Nam đồng thôi

      - ẶC . ko giỡn chứ ? mau đền . tôi nghèo lắm ko có tiền sửa đâu( a mới là ngưởi đùa á, nghèo mà mà xe xịn)

      - Tôi có mà. lấy thôi, buông tôi ra .

      -

      -buông ra

      -ko

      Nó bực mình rồi, nó sắp muộn học đến nơi rồi mà .... Nó điên quá nên quay lại đạp mạnh vào chân rồi phóng xe như bay, trước khi còn : " Xin lỗi nha, tại cứ lm phiền tôi thôi . Bye, hẹn ngày gặp lại "

      tức hộc máu , này đc lắm , yên vs tôi đâu, nhìn đồng phục là tôi biết cùng trường với tôi. Tôi trả thù . Chờ đấy ! Nhok con

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :