TRUYỆN DO Nhunggminn SƯU TẦM [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nhunggminn

      nhunggminn Active Member

      Bài viết:
      125
      Được thích:
      55
      Chương 11: Bắt đầu

      Sam Y mất ngày để hoàn toàn quên lãng mối tình đơn phương của mình bằng nhiều cách. Lần đầu tiên cảm thấy trái tim mình bình thản sau khi trải qua nhiều biến cố.

      Sam Y ngồi nghiên cứu mấy quyển sách mới mua ở trong phòng đọc sách tiếng chuông điện thoại vang lên làm ngắt mạch suy nghĩ của . Sam Y rất rất ghét bị làm phiền nên do dự mà ném thẳng điện thoại vào tường trong khi mắt vẫn chưa từng rời khỏi trang sách dù chỉ giây. Cuối cùng cũng im lặng. Nhưng chỉ lúc sau tiếng chuông điện thoại trong phòng khách lại reo vang. Sam Y tức giận gấp quyển sách trong tay rời phòng. cầm mạnh ống nghe:

      “Alo.”

      Đầu dây bên kia lập tức trả lời:

      “Là cha, Y Y.

      Sam Y chỉ cười nhạt.

      “Con đừng giận ta Y Y. Ta biết hôm đấy ta có hơi nóng tính, ta xin lỗi con. Con hãy quay về nhà với ta .”

      Sam Y trầm mặc nghĩ ngợi:”Ông ta chắc hẳn là mưu, nếu làm sao ông ta lại nhớ tới đứa con này chứ”. cười khẩy, để xem giúp gì được nào!

      Thấy Sam Y gì, ông Bạch tiếp tục:

      “Tối nay cha mở bữa tiệc kỉ niệm ngày thành lập công ty, cha cho người tới đón con. Y Y của ta vừa giỏi giang vừa xinh đẹp nhất định là tâm điểm của bữa tiệc. Con nhất định phải đến đấy!”

      rồi ông Bạch cười lớn. Sam Y khẽ nhăn mặt:

      “Ông nghĩ là tôi đến sao?”

      “Coi như là nể mặt ta lần mà đến được con?”

      Sam Y vuốt mũi cười: muốn đến sao, được đến xem kịch. Sam Y trả lời:

      “Được.”

      dập máy thương tiếc. Mời đến tiệc thành lập công ty? Muốn tuyên bố tài sản của mẹ để lại vào tay ông ta? Đừng hòng. Qua luật sư biết được trước khi mẹ mất để lại cho hơn nửa số cổ phần trong Tinh Yên mà cha hề hay biết, bà uỷ quyền cho rất nhiều người chia số cổ phần nên cha hề hay biết. những thế, còn rất nhiều giấy tờ nhà đất và cổ phiếu. Lẽ nào ông ta đánh hơi ra?

      Sam Y thôi suy nghĩ về chuyện đó nữa. rất đau đầu. Cứ nghĩ đến cái mặt giả dối của bà mẹ kế và đứa em miễn cưỡng kia là lại thấy khó chịu. biết chừng tối nay lại còn phải diễn vở “gia đình hạnh phúc” trước mặt người khác nữa ấy chứ. Sam Y thở dài ngao ngán.

      Tiếng chuông điện thoại lạo reo vang. Là Băng Băng:

      “Cậu sao rồi Y Y? Mình gọi điện đến hỏi thăm xem cậu chết chưa? Cả ngày nay trốn ở nhà gặm nhấm nỗi buồn xong hết chưa?”

      “Mình chết rồi mà còn nghe điện thoại của cậu sao? Mà từ bao giờ cậu trở nên vui tính thế?”

      “Mình vui tính sẵn mà. Nghe tối nay bên nhà cậu mở dạ tiệc. Nhà mình cũng được mời đến đấy. Cậu có đến ?”

      “Có mình đến. Nhưng chuyện nhà cậu ổn thoả cả rồi chứ? Mẹ cậu sao rồi?”

      “Mẹ tớ ổn hơn rồi. Tất cả chỉ là hiểu nhầm thôi. hiểu nhầm cũng chẳng phải. Là do người đàn ông kia hãm hại mẹ tớ, đổ cho bà là ngoại tình làm cho bố tớ ghen mà phát giận thôi. Công nhận hai ông bà nhau , trẻ trung gì đâu mà ghen với tuông làm cho tớ phen hốt hoảng.”

      rồi hai đều bật cười thành tiếng. Sam Y tiếp tục trêu ghẹo:

      “Thế còn chàng cậu mới tán đổ sao? Hai người tiến triển tới mức nào rồi? Chắc là phải qua giai đoạn nắm tay hôn má lâu rồi nhỉ?” Sam Y vẻ mặt gian tà cười Băng Băng.

      “Sammmmm…Yyyyyyyy….. Aaaaaaaa!”

      Băng Băng ở đầu dây bên kia mặt đỏ bừng ngừng gào thét:

      “Cậu….cái đồ…cái đồ….”

      “Cái đồ gì cơ?”

      “Cái đồ…cái đồ…”

      “Thôi phải thanh minh. Tôi biết tỏng nhà rồi. Cái mặt ngây thơ thế kia chưa bị đem bán là may cho rồi. Đừng có mà gào thét nữa, lỗ tai của tôi sắp thủng ra rồi. Hẹn tối gặp. Bye cưng!”

      rồi Sam Y cúp máy luôn chờ Băng Băng phản ứng, cúp máy có mà nát lỗ tai chứ phải thủng nữa.

      Sam Y tự chuẩn bị để đến bữa tiệc. mở tủ quần áo chọn chiếc váy mà ông Henry thiết kế cho . Mái tóc xoăn màu tím buông hờ hững sau lưng. chọn đôi giày cao gót màu đen kim tuyến rồi bước ra khỏi nhà. Trước khi quên trang điểm chút. Ra khỏi nhà có sẵn chiếc xe đợi, thấy người lái xem tiến ra phía trước cúi lưng cung kính chào:

      “Xin chào đại tiểu thư!”

      “Chào bác Lý!

      Sam Y cười chào bác. Từ được bác Lý đưa đón về nên rất thân thiết.

      “Rất lâu rồi chưa gặp tiểu thư, nhóc ngày nào bây giờ ra dáng thiếu nữ rồi.”

      “Bác đừng trêu cháu.”

      “Rồi rồi trêu nữa, ta thôi!”

      Đến nơi Sam Y vội bước xuống mà ngồi trong xe quan sát. Bữa tiệc trang hoàng và rực rỡ. Bãi đỗ xe chật kín toàn các loại xe hàng hiệu khiến người ta chói mắt. Xem ra rất nhiều người có thế lực và tiền bạc đều đến dự cả. Quan hệ của cha cũng rất tốt , quen biết được nhiều người như vậy, chả trách ông ta kiêu ngạo như vậy. Để xem hôm nay ông ta làm sao có thể ngóc đầu lên được nữa. suy nghĩ có tiếng gọi

      “Thưa đại tiểu thư, mời !”

      rồi nhân viên mở cửa xe ra động tác mời vào. Sam Y cũng để ý, từ từ bước chân ra ngoài. Đầu tiên là đôi chân dài trắng nõn, tiếp đến là thân ảnh xinh đẹp lộng lẫy bước ra ngoài thu hút mọi ánh nhìn. Sam Y như vị tiên nữ xinh đẹp xuất khiến cho người ta phải kinh ngạc, phải ghen tị. Đàn ông bị hút hồn còn phụ nữ ghen ghét trước sắc đẹp của . Sam Y thản nhiên vào trước cái nhìn của mọi người. biết, rất đẹp! Vừa vào đến cửa ngay lập tức được “chào đón”:

      “Chào con Sam Y, con xinh đẹp!” Mẹ kế lên tiếng.

      “Chào chị Sam Y!

      Hạ Khuê ra vẻ ngoan ngoãn cúi đầu chào Sam Y. Sam Y đưa mắt sang nhìn hai mẹ con nhà họ.

      “Sam Y đến rồi sao? Sao con chào mẹ và em?” Bạch An Trí biết từ đâu lên tiếng.

      “Tôi đến là phúc của ông rồi còn muốn tôi chào hỏi nữa sao?”

      Phan Uyển Lan và Hạ Khuê tức đỏ mắt, lập tức ra vẻ đáng thương nhìn Bạch An Trí. Ông cũng cố nhẫn nhịn giảng hoà:

      “Thôi được rồi vào cả thôi, buổi tiệc sắp bắt đầu rồi.”

      Rồi ghé sát vào tai Phan Uyển Lan:

      “Cố nhẫn nhịn chút rồi bà làm gì nó cũng được. Chờ lấy được nó phải cầu xin chúng ta thôi”. đến đây bà ta mới dịu xuống chút.

      Sam Y vừa bước vào phòng tiệc trở thành tâm điểm của chú ý. biết từ nãy đến giờ có bao nhiêu chàng trai bắn mũi tên thần Cupid vào mà Sam Y cảm thấy nhột nhột sau lưng.

      “Hi cậu! Sam Y.”

      Băng Băng từ đâu nhảy ra đập vào người phát khiến giật mình.

      “Ồ xem ai đây này, chẳng phải tiểu thư nhà họ Dương đây sao?”

      được trêu mình nữa.”

      “À ừ, thế tình của cậu đâu rồi ý nhỉ? Đâu đâu?”

      “Ya, đừng có trêu mình nữa.”

      “Rồi, thế người cậu đâu lại để cậu chạy loạn lên thế này?”

      ý chúc rượu rồi. Giờ mới để ý nha, cậu xinh đẹp đó Sam Y. Thấy mình chuyện với cậu thế này tí nữa thể nào cũng có mấy ra hỏi thông tin của cậu cho mà xem.”

      “Thế cậu có định trả lời ?”

      “Hì hì, biết, tuỳ cơ ứng biến. nào đẹp giai tiếp.”

      Sam Y buồn cười:

      “Mình ngờ cậu mê trai như vậy. Ông xã nhà cậu mà biết…”

      “Yaaa, mình kết hôn đâu mà chả ông xã với bà xã thế hả?”

      “Mất hết hình tượng rồi kìa nương. Đến tôi đây còn xấu hổ thay cho ông xã nhà haizzz…”

      Sam Y ra vẻ tội nghiệp Băng Băng khiến cho nàng nhảy dựng lên như khỉ. Còn đâu là hình tượng thục nữ nữa, Băng Băng khóc ra nước mắt ai oán nhìn Sam Y.

      “Kính thưa tất cả các vị khách quý có mặt trong buổi lễ ngày hôm nay để chúc mừng 60 năm ngày thành lập công ty. Hôm nay tôi còn tin vui muốn thông báo với mọi người đó là con của tôi – Hạ Khuê đính hôn với công tử gia tộc Nam Phong – Nam Phong Thần.”

      Nghe đến đây ai cũng ngạc nhiên. Trước giờ nghe công tử dòng họ Nam Phong chưa bao giờ để ý ai vào mắt. Lẽ nào lại để ý tiểu thư kiêu ngạo và chua ngoa nhà họ Bạch này? Ở dưới bắt đầu truyền đến tiếng thầm bàn tán. Lẽ nào dòng họ Nam Phong lại phải hợp tác với tập đoàn Tinh Yên? là vô lý!

      Sam Y nghe xong tia cảm xúc cũng có. biết Hạ Khuê cố tình để nghe thấy, để biết rằng mọi thứ thích ta đều có thể chiếm đoạt. tiếc rằng làm cho ta thất vọng rồi.

      “Hôm nay tôi còn muốn giới thiệu con cả của tôi, đại tiểu thư của Tinh Yên – Bạch Sam Y. Sam Y, con lên đây với cha.”

      Bạch An Trí hướng mắt nhìn Sam Y. Sam Y cười lạnh: Cuối cùng cũng đến lượt diễn rồi sao? Để diễn cho khán giả xem. Sam Y nở nụ cười tươi tắn nhưng trong lòng lạnh buốt, đến bây giờ mới nhớ đến sao? từ từ bước lên sân khấu nở nụ cười, cất giọng êm ái chào hỏi mọi người:

      “Xin chào, tôi là Sam Y. Mong nhận được nhiều giúp đỡ từ mọi người.”

      Cả căn phòng tràn ngập tiếng vỗ tay, ai ai cũng có thiện cảm với Sam Y chị hơn là em chua ngoa đanh đá Hạ Khuê. Bạch An Trí lại lên tiếng:

      “Trước giờ Sam Y ở với mẹ chính là vợ trước của tôi – Dương Thiên Lam. Sau khi ấy mất, Sam Y được bác nhận nuôi bên nước ngoài. Tôi mất bao nhiêu năm tìm kiếm con , giờ đây nó trở về bên tôi, tôi thấy hạnh phúc. Mọi người cùng nâng ly chúc mừng nào.”

      rồi Bạch An Trí giơ cao ly rượu trong tay uống hơi hết cạn. Cái tên Dương Thiên Lam này từng thời nổi danh. Là thiên kim tiểu thư duy nhất của Tinh Yên, tài sắc vẹn toàn nhưng lại có cuộc đời bất hạnh, mới rất trẻ mà tự sát khiến cho biết bao con người nuối tiếc. Thảo nào Sam Y đẹp như vậy, hưởng toàn bộ sắc đẹp của mẹ, thậm chí còn đẹp hơn.

      “Thiên Lam có để lại số cổ phần cho Sam Y trong Tinh Yên, nhưng con bé chưa đủ trưởng thành để tiếp nhận. Vì vậy con bé quyết đưa cho tôi giữ trước. Cho nên trong buổi tối ngày hôm nay, tôi làm lễ kí chuyển nhượng để cho mọi người cùng chứng kiến. Khi Sam Y đủ lớn để tiếp quản tôi …”

      “Ông hơi nhiều rồi đấy người xưng là cha tôi ạ!”

      Sam Y cười lạnh mỉa mai nhìn người mà gọi là cha vừa mới thương xong. Mặt Bạch An Trí trắng bệch, trừng mắt nhìn Sam Y. để ông ta lên tiếng tiếp tục:

      “Xin thứ lỗi cho tôi nhưng nghe những lời hươu nơi vượn của ông bố hờ là ông Bạch đây khiến tôi rất muốn…,” Sam Y ngừng lại đôi chút nhìn quanh căn phòng rồi nhìn sang hai mẹ con kế của đỡ ông bố hờ, “muốn giết ông ta!”

      Mắt Sam Y đột nhiên trở nên tối đen, sâu thẳm như vực sâu:

      “Màn dạo này hạ màn được rồi, bây giờ mới chính thức bắt đầu!”

      Sam Y khẽ nhấp môi vào ly rượu vang, rồi từ từ thả cho nó rơi xuống đất và…

      Choang…
      myuyen thích bài này.

    2. nhunggminn

      nhunggminn Active Member

      Bài viết:
      125
      Được thích:
      55
      Chương 12: Kịch hay

      quay đầu nhìn sang Bạch An Trí, ông ta vẫn còn chưa hồi phục tinh thần chỉ trừng mắt nhìn .

      “Sao chị có thể hỗn láo với cha như thế, cha nuôi lớn chị bao lâu nay, dù có thích mẹ con em chị cũng đừng đối xử với cha như thế chứ!” Hạ Khuê nước mắt ngắn nước mắt dài chỉ trích Sam Y.

      “Phải rồi Sam Y, con thích mẹ con cũng phải để cho cha con ít mặt mũi chứ.”

      Phan Uyển Lan hưởng ứng con tiếp lời.

      thế phải hoá ra chính là tôi cố ý gây với mẹ con các người sao?” Sam Y mỉm cười nhìn mẹ con trước mắt, bọn họ phối hợp cũng là ăn ý quá .

      , phải, có ý đó.”

      “Tôi cần biết các người có ý gì, tôi đem mọi chuyện cho ràng, cũng tránh cho tôi đêm dài lắm mộng.”

      rồi Sam Y lại với tay lấy ly rượu vang, nhìn màu đỏ của nó mà lòng Sam Y ngập tràn bi ai:

      “Trước hết để tôi cho , tôi phải ra nước ngoài sống với chú bác gì, tôi thực chất vẫn luôn sống cùng ông bố hờ của tôi. Trước khi tôi 6 tuổi, tôi vẫn có gia đình hạnh phúc. Có cha, có mẹ đầy đủ. Nhưng vào sinh nhật lần thứ 6 của tôi xuất thêm đứa em chỉ cách tôi có mấy tháng. Điều đó lên điều gì, cha tôi sớm lén lút ngoại tình với người phụ nữ khác. những thế còn sinh ra đứa nghiệt chủng!”

      Sam Y quay sang nhìn hai mẹ con Hạ Khuê mặt mày tái mét, thích thú tiếp:

      “Loại phụ nữ biết xấu hổ phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, ngoài mặt chị chị em em thân thiết với người ta, sau lưng leo lên giường chồng người khác. Thử hỏi còn loại người nào đáng khinh hơn loại người này chứ?”

      láo, cho phép con ăn linh tinh ở đây.”

      “Thế tôi hỏi bà vì sao con bà sinh kém tôi có vài tháng? phải từ lúc bà kết thân với mẹ tôi rồi ngay lập tức quyến rũ lấy cha tôi sao? Nhưng bà tham lam, còn muốn trèo lên vị trí Bạch phu nhân mà nể tình hạ độc mẹ tôi.”

      đến đây mọi người đều bất ngờ quay sang nhìn Phan Uyển Lan, ngờ vị phu nhân cao quý luôn được ngưỡng mộ lòng dạ lại độc ác như vậy. Bạch An Trí cũng bất ngờ quay sang nhìn Sam Y.

      “Bất ngờ phải ? Ai cũng nghĩ mẹ tôi tự sát nên bây giờ biết được phải nên bất ngờ sao? Thậm chí ông còn cho người điều tra, mặc định rằng mẹ tôi tự sát. Có phải là quá nôn nóng muốn cưới người khác về ?”

      Sam Y cười lạnh nhìn Bạch An Trí giờ đây mặt trắng bệch.

      “Sao con lại vu oan cho ? có hạ độc mẹ con.”

      Phan Uyển Lan mất bình tĩnh ăn lộn xộn, Sam Y tức giận nhìn bà ta:

      “Bà còn dám chối? Để tôi mang bằng chứng cho bà xem.”

      rồi Sam Y cho người mang vào cái túi, vẻ mặt băng lãnh nhìn bà Lan:

      “Đây là túi thuốc độc mà bà bỏ vào cốc nước của mẹ tôi, đó vẫn còn dấu vân tay của bà. những thế còn có băng quay lại cảnh bà pha thuốc cho mẹ tôi uống. đủ chưa? Tôi hiểu người mưu độc như bà sao có thể bất cẩn như thế. Trong Bạch gia luôn có camera tường, túi thuốc bà cũng bỏ trong thùng rác mà mang tiêu huỷ, bà quá chủ quan rồi. Hay bà nghĩ rằng đứa trẻ 6 tuổi cần thiết phải quan tâm? Cũng tại mẹ tôi chu đáo quá, còn để dành quà cho bà nữa chứ!” Sam Y chua chát .

      còn chưa hết câu Hạ Khuê tiến lên phía trước giơ tay định tát . Sam Y bắt lấy tay Hạ Khuê mà cười:

      em của tôi còn muốn đánh chị mình sao? Em hãy đếm xem từ đến giờ em đánh chị bao nhiêu lần rồi?”

      “Chị, chị dối, tôi, tôi chưa bao giờ…”

      cũng giống như bà mẹ của thôi. Độc ác và ích kỉ như nhau. luôn cho rằng tôi lấy tất cả của , thế nhưng hãy nhìn lại xem, rốt cuộc là tôi lấy của hay là cướp tất cả của tôi?”

      Sam Y hất tay của Hạ Khuê ra. Trái tim đau đớn nhắc nhở rằng nên mềm lòng. Sam Y quay lại tiếp:

      “Bắt đầu từ nay tôi đến công ty để trực tiếp quản lí. Số cổ phần nay trong tay tôi huy động đủ, theo như di chúc của ông ngoại tôi để lại, khi tôi đủ 18 tuổi chính thức trở thành người thừa kế tập đoàn. Hôm nay coi như là chính thức ra mắt mọi người. Tôi – Bạch Sam Y là tổng giám đốc mới của Tinh Yên.”

      Vừa dứt lời dưới khán đài tiếng vỗ tay vang lên ngớt, đồng thời là những tiếng chúc mừng vang lên khắp nơi. Sam Y nở nụ cười đắc ý nhìn Bạch An Trí. Cuối cùng làm được rồi, có thể trả mối thù cho mẹ suốt bao nhiêu năm nay.

      “Bạch An Trí suốt nhiều năm qua tham ô của công ty khiến công ty chịu tổn thất nhiều và buôn bán hàng hoá trái phép nên bị cắt chức và được đưa về điều tra. Phan Uyển Lan là đồng phạm nên cũng bị điều tra.” Giọng Sam Y thản nhiên vang khắp khán phòng.

      Mặt của ông bà Bạch giờ còn chút huyết sắc.

      “Chị, chị vu oan cho cha mẹ tôi. Chị là đồ vô ơn, cha mẹ tôi nuôi nấng chị bao nhiêu năm nay, thế mà chị lại mưu hãm hại cha mẹ tôi, chị, chị là đồ ác độc, đồ xấu xa.”

      Sam Y bình tĩnh nhìn con người trước mắt dần trở nên điên loạn, Hạ Khuê ngừng mắng chửi Sam Y, còn đâu tiểu thư cành vàng lá ngọc dịu dàng ngoan hiền trước nữa. Giờ đây ta giống mụ đàn bà chua ngoa ngoài chợ. Sam Y để ý mà tiếp tục lên tiếng:

      “Mọi người cứ tiếp tục bữa tiệc, cần để ý đến họ.”

      rồi Sam Y xoay người bước xuống sân khấu. Từng người từng người đến chúc mừng , Sam Y nhìn những bộ mặt giả dối trước mặt cũng chỉ cười nhạt. Cái xã hội thượng lưu này làm gì có ai dùng bộ mặt chứ, ai ai cũng đeo lên cho mình cái mặt nạ. Đến chính cũng phải thừa nhận, chẳng phải cũng đeo cái mặt nạ dày lên sao?

      “Chúc mừng tổng giám đốc mới của Tinh Yên, là Dạ Quân Hàn, rất vui được làm quen với xinh đẹp như em.”

      Sam Y giật mình quay lại, cái giọng này, nghe sao mà ngả ngớn thế chứ! đưa mắt nhìn người đàn ông trước mặt, ta hai tay ôm hai , khuôn mặt đẹp như thiên thần, ta thế này chả trách nào cũng cứ thích dính vào. Nếu nhớ nhầm đây là công tử nhà họ Dạ rồi. Sam Y khẽ rùng mình cái, thầm nhủ phải tránh xa con người này, càng xa càng tốt. ta có số đào hoa, thay bạn chắc chắn còn nhanh hơn Phong Thần thay ô tô. Sam Y lại nhíu mày, sao lúc này còn nhớ đến cơ chứ!

      Quân Hàn nhìn trước mặt liền thấy hứng thú. Cái cách sân khấu mới là tuyệt vời làm sao! bản lĩnh, thông minh, rất xứng đáng làm bạn tiếp theo của Quân Hàn đây! Hahaha!

      Sam Y lúc này mới để ý thấy mình thất thố trước mặt người khác, cười gượng:

      “À! Xin lỗi! Chắc hẳn là Dạ công tử? Rất vui được biết . Mong sau này hai tập đoàn có thể hợp tác.”

      “Chắc chắn rồi. Người đẹp như Bạch tiểu thư ai cũng muốn hợp tác cùng mà.”

      Sam Y nghe xong mà nổi hết cả da gà. cáo từ rồi lui ra tìm Băng Băng. Sam Y hề biết rằng từ nãy đến giờ luôn có ánh mặt dõi theo
      myuyen thích bài này.

    3. nhunggminn

      nhunggminn Active Member

      Bài viết:
      125
      Được thích:
      55
      Chương 13: Hồi ức

      Sam Y sau khi rời khỏi khán phòng mới thở phào cái. Cái tên Dạ Quân Hàn đó… quá nguy hiểm! Chỉ cần ta liếc mắt cái cũng đủ cho Sam Y dựng cả tóc gáy. Ánh mắt ấy vừa dụ dỗ lại vừa mị hoặc, thảo nào ta được bình chọn là công tử phong lưu nhất trong lịch sử, có hơi quá nhưng cũng hề sai. ta chính là kẻ chuyên ức hiếp con nhà lành đây mà! Nhưng mà ức hiếp cũng hơi oan cho ta, ra là toàn các em theo ta mà thôi. Sam Y buồn cười nghĩ thầm.

      đảo mắt nhìn xung quanh thấy bóng dáng Băng Băng đâu, chắc là nàng lại trốn về trước với bạn trai rồi. Ai mà tin được Băng Băng vừa mới thất tình cơ chứ, mới hôm nào còn khóc nỉ non là mình ấy rồi thể…blah…blah mà hôm nay biết trốn bạn theo trai rồi. nàng cũng chẳng chung tình hơn công tử trăng hoa kia là bao. Nghĩ đến đây Sam Y bật cười thành tiếng.

      quay trở lại vào khán phòng vừa lúc nhìn thấy Quân Hàn và Phong Thần chuyện với nhau. Hôm nay chỉ chuyên tâm trả thù mà để ý khách khứa, ngờ cũng đến. định ngang qua nhưng Quân Hàn lại gọi đến. Sam Y miễn cưỡng mỉm cười đến chào hỏi:

      trùng hợp.” biết nên chào hỏi thế nào, chỉ có thể vậy thôi. Sam Y gượng cười.

      “Lại đây lại đây, Sam Sam. Để giới thiệu cho em bạn – Nam Phong Thần, cực phẩm trong cực phẩm đấy, có thể sánh ngang bằng !”

      đến đây Quân Hàn đắc ý nhìn Phong Thần cười. Hiếm khi có dịp làm quen với người đẹp, phải tích cực đề cao mình chứ. Sam Y lại quen với kiểu gọi tên của Quân Hàn. khó hiểu nhìn , ta cứ như ta thân quen lắm bằng.

      “Quân Hàn, Phương Huyền đâu? phải con bé rất bám cậu sao?”

      Phong Thần khó chịu lên tiếng nhắc nhở. thích Quân Hàn gọi tên Sam Y thân mật như vậy. ta đính hôn với Phương Huyền rồi còn cứ thích trêu hoa ghẹo nguyệt.

      Vừa dứt lời thấy bóng dáng chạy đến.

      “Quân Hàn, sao lại trốn em? Làm em tìm mãi. A, Phong Thần, cũng ở đây sao?”

      Phương Huyền nhìn hai người đàn ông trước mắt tỏ vẻ giận dỗi. ra là hai người thầm ở chỗ này khiến chạy loạn cả lên tìm.

      Sau hồi chất vấn Phương Huyền mới buông tha cho hai người mà để ý đến đứng phía sau từ nãy đến giờ:

      “Chị Sam Y phải ?”

      Phương Huyền ngập ngừng lên tiếng hỏi. ngờ lại gặp chị ta ở đây. Hừ, đáng ghét!

      Sam Y ngẩng đầu lên nhìn trước mắt. Nam Phong Phương Huyền – em họ của Phong Thần, cũng là người có thể là góp phần trong nghiệp phá hoại hạnh phúc của . Đúng là oan gia, chỉ ước cả đời bao giờ phải nhìn thấy ta nữa!

      quá trùng hợp! lâu gặp, Phương Huyền!”

      Sam Y cảm thấy bực bội mỗi khi nhìn thấy ả này. thế nào nhỉ? Tại muốn nhớ đến quá khứ qua thôi. Cũng lâu rồi gặp ta, có nên trò chuyện chút cho thân mật nhỉ?

      Sam Y chưa kịp suy nghĩ nên làm thế nào với Phương Huyền ta chạy đến níu lấy tay rồi vui vẻ lên tiếng:

      “Chị Sam Y, lâu lắm rồi chúng ta gặp nhau. Chị em mình sang góc khác chuyện .”

      Phương Huyền vừa vừa nắm lấy tay Sam Y lôi ra góc khuất trong đại sảnh, quên để lại cho hai người đàn ông đằng sau câu:

      “Em tâm với chị Sam Y tí nhé!”

      Sam Y chỉ kịp nhìn thấy đôi mắt Phong Thần gợn sóng và hàng mi cau lại đầy lo lắng.

      Ra đến hành lang bên ngoài, Phương Huyền bỏ bộ mặt giả dối mà quay trở về với bộ mặt của mình:

      “Nghe Thần đính hôn với em chị? đáng thương cho chị. Tìm mọi cách giữ chân ấy mà cuối cùng lại để em mình cướp mất.” Phương Huyền vừa vừa tỏ ra chán ghét Sam Y.

      cũng đáng thương chẳng kém gì tôi. Suốt ngày canh bạn trai đào hoa chắc mệt lắm nhỉ? Xem ra ngày nào đó ta cũng bỏ với nàng chân dài xinh đẹp khác thôi!”

      “Xem ra chị vẫn như ngày nào, biết thay đổi tí nào cả. Chắc chị vẫn chưa quên lần ở bể bơi đâu nhỉ? Chắc tôi phải làm vài lần như thế nữa chị mới hết cái thói kiêu ngạo này. À quên nữa, chị Dương Chi về nước rồi đó. Chẳng mấy chốc mà Thần lấy chị ấy thôi. Cả chị và em của chị đừng bao giờ mong bước chân được vào gia tộc của tôi.”

      rồi Phương Huyền bật cười lớn. Sam Y cũng cười, muốn đe dọa sao? ta phải thất vọng rồi. Tưởng Sam Y vẫn như ngày trước ư?

      “Tôi đợi xem trò hay của .” rồi Sam Y quay lưng thẳng.

      Sam Y bộ đường lang thang mục đích. Lúc đến có người đưa bây giờ lại phải ra ngoài đường lớn bắt taxi. thở dài trong lòng.

      đường nghe thấy có tiếng còi sau lưng nhưng cũng để ý mà vẫn tiếp tục .

      “Tiểu thư nhà ai lại để bộ mình ban đêm thế này. bằng để đưa em về?”

      Sam Y quay lại nhìn chiếc ô tô đỗ trước mặt mình. dáng người cao lớn đứng tựa vào cửa xe mỉm cười nhìn . Sam Y lịch đáp:

      “Cảm ơn nhưng tôi muốn bộ lát.”

      “Vậy ra ngoài đợi em.”

      Sam Y chưa kịp trả lời cần Quân Hàn nhanh chân lên xe phóng mất. chỉ kịp ngơ ngác nhìn theo bóng dáng chiếc xe ô tô khuất dần. Sam Y buồn cười trước hành động vội vã của Quân Hàn, chắc cũng đoán mình mà nhanh bị từ chối.

      Ra đến ngoài đường rất nhanh nhìn thấy Quân Hàn vẫy tay với . Sam Y cũng tiện từ chối mà bước đến chỗ . Quân Hàn rất ga lăng mở cửa xe cho rồi làm động tác mời, Sam Y cười cảm ơn rồi bước vào trong xe.

      “Nhà em ở đâu?”

      cứ đưa tôi về phố A là được rồi.”

      “Sao nỡ để xinh đẹp như em đây đêm hôm khuya khoắt mình đường cơ chứ?”

      phải vừa để tôi bộ mình ra đường sao?”

      “Tại em cầu mà.”

      “Vậy bây giờ tôi cũng cầu đưa tôi về đó là được.”

      “Em lên xe phải chịu hoàn toàn trách nhiệm về em chứ?”

      “Được rồi, nhà tôi ngoài mặt đường mà, có phải ở trong ngõ đâu?”

      Sam Y bực bội giải thích, trong khi Quân Hàn cố tỏ bộ mặt ” lo cho em đấy chứ” nhìn .

      Xe chỉ lát tới nhà . Đến nơi Sam Y bước vội xuống xe nhưng Quân Hàn còn nhanh hơn, mở cửa xe nhìn :

      “Em định mời vào nhà sao?”

      nghĩ sao nếu đêm hôm khuya khoắt dẫn chàng trai vào nhà chơi? Chẳng khác nào dẫn sói vào nhà cả.”

      Sam Y ra vẻ nghiêm khắc giáo huấn người trước mặt. Bỗng Quân Hàn cảm thấy là lạ, tại sao tự nhiên lại phát ra rằng người con trước mắt đây sao giống mình đến thế? cảm giác thân thuộc len lỏi vào trong trái tim .

      Nhìn Quân Hàn cứ ngơ ngẩn đứng trước mặt mình mà phản ứng, Sam Y cũng mặc kệ mà mở cửa nhà bước vào sau đó liền khóa lại. Mãi khi nghe thấy tiếng sập cửa Quân Hàn mới từ trong mộng mà tỉnh lại. cũng quên mất việc mình muốn vào nhà mà bước ra xe lái thẳng.

      Sam Y nhớ lại buổi gặp gỡ với Phương Huyền lúc tối nay mà cảm thấy mệt mỏi. Hết Hạ Khuê lại đến Phương Huyền. Tại sao cứ bị cho là kẻ cướp mất hạnh phúc của người khác chứ?

      Còn nhớ năm đó khi lần đầu tiên nhìn thấy Phương Huyền, xác định rằng đây chắc chắn là kẻ thù của mình. Cái ánh mắt mà 5 tuổi như Phương Huyền nhìn nên có khuôn mặt non nớt ấy. Nó chứa hận thù cũng chứa cả giả dối.

      Phương Huyền là người em mà Phong Thần rất mực thương . Tuy phải em ruột nhưng nó còn gắn bó hơn cả em ruột. Từ Phương Huyền luôn theo Phong Thần, cũng rất bảo vệ em . Mọi chuyện liên quan đến Phương Huyền đều rất quan tâm.

      Cứ cuối tuần nào Phương Huyền cũng đều đến nhà Phong Thần. Cứ mỗi lần nhìn thấy Sam Y và Phong Thần ngồi chung với nhau là Phương Huyền lại bắn cái ánh mắt ghen ghét về phía Sam Y. Lúc đó Sam Y còn nhưng cũng hiểu rằng em trước mặt đây ghét mình. Phương Huyền luôn bám dính lấy Phong Thần, chút cũng buông. Phương Huyền đặc biệt thích độc chiếm mỗi khi thấy Sam Y với Phong Thần chỗ. Sam Y lúc đầu cũng gì nhưng càng về sau Phương Huyền càng quấn , mà Phong Thần cũng tỏ thái độ gì chỉ mực cưng chiều em . Suốt thời gian dài như thế, Sam Y luôn cảm thấy khổ sở với chính mình. luôn quý Phương Huyền nhưng với luôn là thái độ lạnh nhạt. Có lần Sam Y lấy hết can đảm để hỏi :

      , sao lại ghét em?”

      “Tránh ra chỗ khác.”

      Sam Y vẫn bám lấy áo :

      ghét em nhiều thế sao? Tại sao chứ? Em có làm gì sai đâu? phải chứ? Phong Thần, thể đối tốt với em như Phương Huyền được ư? Dù chỉ chút thôi?”

      “Cút ra chỗ khác.”

      Phong Thần chỉ lạnh lùng bỏ lại câu rồi quay người bước , để lại bóng dáng bé phía sau.

      Thời gian cứ lặng lẽ trôi, chẳng mấy chốc đến sinh nhật lần thứ 17 của Phong Thần. Ngày hôm đó nhà tổ chức tiệc lớn, mời cả những người làm ăn hợp tác với Nam Phong. Đương nhiên Sam Y nằm trong danh sách khách mời nhưng luôn được mẹ ưu tiên mọi đặc quyền. Bạch An Trí tuy được mời nhưng cũng dẫn . tuy là đại tiểu thư nhà họ Bạch nhưng chưa bao giờ có thể đường đường chính chính với tư cách Bạch tiểu thư mà xuất trước mặt mọi người.

      chuẩn bị sắm sửa cho mình đẹp rồi đến bữa tiệc. Bữa tiệc được tổ chức tại biệt thự mới của , nghe là quà sinh nhật mà cha tặng.

      Sam Y đến biệt thự hơi muộn vì bị lạc đường. Vào đến khuôn viên biệt thự lại bị lạc lần nữa. Căn biệt thự cũng rộng lớn, Sam Y mãi cũng thấy ai. mải mê tìm kiếm bị tiếng gọi sau lưng làm giật mình. ra là Phương Huyền.

      “Chị tìm đường sao? Để tôi dẫn đường cho nhé!”

      Sam Y bối rối vì biết đường , sẵn tiện có người dẫn đường nên ngần ngại mà gật đầu.

      Sam Y theo chân Phương Huyền mãi đến chỗ bể bơi.

      “Sao thấy ai vậy?”

      “Tôi đặc biệt dẫn chị đến đó. Chị thấy sao? Tôi có vài lời muốn với chị.”

      “Chúng ta có gì để với nhau sao?”

      “Tránh xa Thần ra. Tôi ghét nhất loại người như chị, chim sẻ muốn biến phượng hoàng sao? Chị chẳng bao giờ xứng đáng với người cao quý như ấy cả. Tôi chỉ thấy có mỗi chị Dương Chi có thể sánh đôi với ấy thôi. Hai người cũng qua lại với nhau đó. Tôi rồi, chị đáng thương mà!”

      Sam Y tức giận bước đến định hỏi cho ngọn ngành, tự nhiên :”Ùm, cứu, cứu với”. ra Phương Huyền tự nhảy xuống bể bơi. Sam Y vẫn còn bất ngờ mà đứng sững người, trong khi đó có tiếng người nhảy xuống dưới bể bơi cứu ta.

      Phong Thần cứu được Phương Huyền mà thở phào nhõm. Trong khi đó chán ghét quay sang nhìn Sam Y:

      ra cũng độc ác.”

      “Ưm, ưm, , em sợ lắm, huhu.”

      Phương Huyền bật khóc nức nở với Phong Thần. cảm thấy vô cùng tức giận, dám đẩy em xuống bể bơi, ta cũng lớn mật. Sam Y cũng giải thích, chỉ mực nhìn .

      “Tôi xử lí sau.”

      Sau đó vội vã bế Phương Huyền vào nhà, để mặc những ánh mắt kì lạ dán vào người Sam Y. Kể từ đó muốn gặp nữa. Cho đến khi du học, bác Hân gọi đến. Sam Y vẫn còn tia hy vọng, mong mọi chuyện chỉ là giấc mơ. Nhưng chỉ lạnh lùng với câu:

      “Tôi muốn nhìn thấy thêm bất cứ lần nào nữa, đừng bao giờ xuất trước mắt tôi!”

      Chỉ để lại cho Sam Y bóng lưng. Tất cả chấm hết, mối quan hệ của , kể từ đây còn nữa!
      myuyen thích bài này.

    4. nhunggminn

      nhunggminn Active Member

      Bài viết:
      125
      Được thích:
      55
      Chương 14: Suy tư

      Sam Y mệt mỏi tựa lưng vào ghế nhìn ra cửa kính. tiếp nhận công ty đến nay gần tuần, công việc vẫn còn bận rộn ngập đầu. Cả tuần nay Sam Y mượn công việc để quên những phiền muộn.

      “Tổng giám đốc, chiều nay có 2 buổi họp quan trọng đều là với những tập đoàn lớn. là với tập đoàn Nam Phong vào lúc 14h30 để thảo luận về vấn đề khai trương khu nghỉ dưỡng Ruby hoàn thành. Hai là về bản hợp đồng mới nhất hợp tác với Dạ Phong vào lúc 16h.”

      “Được rồi, tối có tiệc gì nữa đấy chứ?”

      “Hôm nay có.”

      “Tốt, hãy chuẩn bị hợp đồng .”

      “Vâng thưa giám đốc.”

      Trịnh Vỹ sau khi ra khỏi phòng mới thở cái. Ở cạnh giám đốc mới luôn cho cái cảm giác khó thở, tim đập nhanh cách lạ thường khiến vẫn còn bồi hồi mãi.

      Sau khi nghe xong lịch làm việc Sam Y mới nở nụ cười. Vậy là tối nay phải dự tiệc, có thể chơi với Băng Băng. Sam Y lập tức gọi điện cho Băng Băng:

      “Băng Băng.”

      “Sam Y à? Dạo này thế nào? Sao tự nhiên rảnh rỗi gọi điện cho mình thế này? phải cậu bận lắm sao?”

      “Hỏi từ từ thôi. Mình bận nên cậu đoái hoài đến mình đây đúng ? Tối nay mình rảnh định gọi cậu chơi. Có kế hoạch gì ?”

      “Kế hoạch lúc nào chả có chỉ sợ cậu có thời gian thôi.”

      “Thế kế hoạch của cậu là gì đây? 6h mình tan sở.”

      “Ừm, thế này . 7h mình sang chỗ cậu rồi bọn mình ăn trước rồi bar được ?”

      “Bar ư? Mình lại cứ tưởng cậu định rủ dạo phố chứ?”

      “Sam Y à, cậu có biết bây giờ cậu nổi tiếng thế nào ? Ra đường cẩn thận lại lên báo đấy chứ!”

      “Nổi tiếng á? Vấn đề gì?”

      “Nào là nữ hoàng nổi tiếng của học viện Nam Phong này, rồi nhà thiết kế Henry thiết kế riêng cho, rồi đại tiểu thư Bạch gia nhan sắc hơn người, trí tuệ vượt trội nên tốt nghiệp sớm,… nhiều lắm kể hết. Cậu giờ đây là thần tượng của nhiều người lắm đấy!”

      Sam Y sau khi nghe xong cũng chỉ cười nhạt.

      “Thế đến bar gây chú ý ư?”

      “Đến bar có phòng riêng hơn nữa bảo vệ cũng chặt chẽ.”

      “Sao cậu hiểu nơi đó thế? Vào bao nhiêu lần rồi? Với ai?”

      “Bar cũng như cậu nghĩ đâu, phải nơi nào cũng đều xấu như nhau.”

      “Được rồi, vậy chốt thế nhé. Mình phải họp đây.”

      “OK.”

      Sam Y sau khi cúp máy liền ôm tài liệu và máy tính ra khỏi phòng. bước vào trong phòng họp lập tức mọi ánh mắt đổ dồn về phía . hề đến muộn, sao ai cũng nhìn lạ lùng như vậy?

      “Chào mọi người.”

      “Rất hân hạnh được làm quen với tổng giám đốc Bạch.”

      “Rất vui được hợp tác với tập đoàn lớn như Nam Phong.”

      Sam Y đưa tay ra định bắt tay Phong Thần nhưng lại khẽ nâng tay lên rồi đặt nụ hôn đó. Sam Y giật mình định rụt tay lại nhưng Phong Thần hề có ý định buông tay . Hai người cứ đứng giằng co nhau, những người xung quanh biết nên làm thế nào chỉ biết đứng quan sát. Cuối cùng khi Phong Thần cảm nhận được tức giận của Sam Y mới buông tay ra, thản nhiên lên tiếng:

      “Chúng ta bắt đầu buổi họp thôi.”

      Tiếng như đánh thức mọi người khỏi cơn mê. Ai cũng nhanh chóng trở lại với công việc của mình.

      “Tôi là tổng giám đốc mới của Tinh Yên, tôi tiếp nhận dự án này với tập đoàn Nam Phong.”

      Sam Y tự tin lên tiếng. Dáng vẻ bản lĩnh của khiến tất cả mọi người trong căn phòng như bị cuốn hút. Thân hình quyến rũ thấp thoáng đằng sau bộ váy công sở bó sát, khuôn mặt mị, giọng đầy dụ hoặc làm cho mọi người trong căn phòng đều bị hấp dẫn.

      “Khu nghỉ dưỡng Ruby hoàn thành. Theo như hợp đồng sau khi công trình hoàn tất, đích thân lãnh đạo hai bên cắt băng khánh thành. Theo như lịch là thứ 7 tới. Bên Tinh Yên cũng nhân cơ hội này tổ chức cho nhân viên nghỉ, tôi cũng muốn mời bên Nam Phong để cho nhân viên hai bên giao lưu, mọi chi phí do Tinh Yên chịu trách nhiệm.”

      “Bên Nam Phong có ý kiến gì.”

      Phong Thần cười nhìn Sam Y. cũng hề để nụ cười đó làm bối rối mà tiếp tục:

      “Về lợi nhuận tôi nghĩ là trong bản hợp đồng ghi . Bên Nam Phong còn có ý kiến gì ?”

      đảo mắt quanh phòng lần rồi :

      “Buổi họp kết thúc tại đây. Lịch trình được Tinh Yên gửi cho Nam Phong trong thời gian sớm nhất. Cảm ơn lắng nghe!”

      Mọi người trong phòng đều rời chỉ còn lại mỗi Sam Y ngồi thu dọn tài liệu và Phong Thần ngồi đối diện.

      “Tôi chưa bao giờ biết khi em làm việc lại có sức hấp dẫn đến như vậy.”

      “Cảm ơn.” Sam Y thản nhiên nhận lời khen.

      “Vậy tôi có được vinh dự mời em bữa trà chiều chứ?”

      “Xem ra phải xin lỗi rồi, tôi còn cuộc họp với bên Dạ thị nữa.”

      Phong Thần hơi khó chịu với câu trả lời của . lại nhớ đến hôm tại bữa tiệc và Dạ Quân Hàn thân mật với nhau.

      “Từ lúc nào hai bên lại hợp tác với nhau thế?”

      “Trùng hợp hai bên đều muốn khai thác mảnh đất ở ngoại ô để xây khu vui chơi giải trí nhưng bên Tinh Yên có đủ vốn nên hợp tác là chuyện tất yếu.”

      Sam Y hồi mới nhận ra mình hơi nhiều, tại sao phải giải thích với cơ chứ?

      “Vậy tôi nay được chứ?”

      “Tôi có hẹn với bạn rồi.”

      “Tôi có thể cùng em.”

      “Sao tôi chưa bao giờ biết rằng hoá ra Chủ tịch của Nam Phong lại rảnh rỗi thế này?”

      “Tôi luôn có thời gian dành cho em.”

      “Nhưng rất tiếc tôi có thời gian dành cho .”

      rồi Sam Y đứng dậy thẳng. Ra ngoài thấy có rất nhiều nhân viên nữ thập thò ngoài cửa, Sam Y ngạc nhiên:

      “Các đứng ở đây làm gì vậy?”

      “Dạ, dạ thưa Tổng giám đốc…” nhân viên ấp úng lên tiếng.

      “Còn mau làm việc, lãng phí thời gian tôi trừ vào tiền lương của các .”

      “Vâng chúng tôi ngay.”

      Sam Y trừng mắt nhìn mấy nhân viên chạy trối chết.

      “Em có khí chất của nhà lãnh đạo. Nhìn mặt mấy nhân viên bị em doạ chết khiếp rồi kìa.”

      “Còn phải do đến công ty tôi quấy nhiễu sao? tại mấy nhân viên đó làm gì có gan trốn việc ra ngoài chiêm ngưỡng dung nhan Chủ tịch đây?”

      Phong Thần chống hai tay lên áp sát cả người Sam Y vào tường:

      phải em ghen đấy chứ?”

      định quyến rũ tôi sao?”

      Sam Y đẩy Phong Thần đứng tránh sang bên:

      tiễn.” quay lưng bước .

      Sam Y trở lại phòng làm việc trong tâm trạng rối bời. Nhớ đến cảm giác gần gũi với lại đỏ mặt. Tiếp theo còn buổi họp với bên Dạ thị, sức hút của Quân Hàn tuyệt đối kém Phong Thần! Nghĩ thôi mà thấy mệt, toàn các ông vua cao quý cả! Sam Y dựa vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi. suy nghĩ về mối quan hệ tại giữa . vẫn biết luôn chán ghét nhưng hiểu sao lần này về nước lại thay đổi thái độ. cũng nghĩ đến việc trả thù nhưng có cách nào làm tránh xa được. Sam Y tuyệt đối phải loại người si tình nhưng bây giờ lại có suy nghĩ khác.

      Còn nhớ năm đó khi học trung học đàn khoá tỏ tình với . Đó là Hoàn Minh Vũ – cũng biết chính là người bạn thân nhất của Phong Thần. còn kèm học từ khi học cấp 2 nên thời gian bên còn nhiều. Sam Y lúc đó lập tức làm bạn Minh Vũ, chỉ đơn giản nghĩ rằng có nhiều thời gian bên hơn. Trong mắt nhiều người, và Hoàn Minh Vũ luôn là cặp đôi đẹp nhất nhưng trong lòng hiểu rằng .

      Hoàn Minh Vũ rất thương chăm sóc nhưng Sam Y chút cũng chưa từng để tâm đến. chỉ mực quan sát đến Phong Thần nhưng chưa từng nhìn lần. biết luôn khuyên nhủ Hoàn Minh Vũ từ bỏ nhưng dường như Hoàn Minh Vũ hề để ý đến lời .

      Quen biết nhau hơn năm, và Hoàn Minh Vũ vẫn lạnh nhạt bên nhau. Dần dần Hoàn Minh Vũ cảm nhận được điều gì khác lạ từ Sam Y. Ví như ánh mắt luôn hướng về phía người bạn thân của , đôi khi còn hay ngượng ngùng với Phong Thần và thái độ xa cách của với . Từ trước đến nay, mọi thứ muốn đều luôn thuộc về Phong Thần. cũng chưa bao giờ ghen ghét với cậu ấy nên hai người mới trở thành bạn tốt như ngày hôm nay. Nhưng lại bắt đầu có cảm giác ghen tị trong lòng. rất , rất Sam Y. Cái dáng vẻ lạnh nhạt và điềm tĩnh của thu hút ngay từ lần đầu gặp mặt. nỡ buông tay. bắt đầu trốn tránh gặp mặt Phong Thần vì sợ cái cảm giác mất mát và ghen tị len lỏi trong từng tế bào của . Cho đến lần khi tình cờ qua sân vận động vừa hay gặp Phong Thần chơi bóng xong. Cậu ấy vẫn vui vẻ như có chuyện gì xảy ra. Hai người cùng bước ra khuôn viên trường nhìn thấy Sam Y ôm người con trai rất thân mật. Hoàn Minh Vũ hề biết đó là em họ của Sam Y, chỉ cảm thấy tức giận và phiền muộn. chạy đến bãi đỗ xe và phóng xe để mặc Phong Thần phía sau gọi . Sam Y nghe thấy tiếng động quay người lại.

      “Tôi chưa hề biết ra da mặt của cũng dày, giữa ban ngày ban mặt lại ôm hôn thắm thiết người con trai khác.”

      Sam Y chỉ ngơ ngác nhìn hiểu chuyện, cũng lười giải thích.

      Ngày hôm sau đến trường cảm thấy ánh mắt mọi người xung quanh nhìn mình rất kì lạ, liền hỏi bạn ngồi cạnh:

      “Có chuyện gì mà hôm nay bầu khí trong trường u ám thế?”

      “Cậu biết ư?”

      Sam Y lắc đầu.

      “Đêm qua Minh Vũ lái xe gặp tai nạn nghiêm trọng tử vong tại chỗ.”

      Sam Y cảm thấy như mình nghe nhầm liền xác nhận lại lần nữa. bạn vẫn khẳng định đáp án vừa rồi. sững sờ. Tuy Sam Y nhưng vẫn có chút cảm tình quý mến dành cho . Sam Y còn chưa hồi phục tinh thần bị lôi ra khỏi lớp học.

      “Chính hại chết cậu ấy. Bạch Sam Y, nhớ kĩ cho tôi, tôi bao giờ tha thứ cho . có biết cậu ấy nhiều thế nào ? Sao có thể nhẫn tâm chà đạp lên tấm lòng của cậu ấy? tại sao còn chấp nhận để cậu ấy hy vọng?”

      Đây là lần đầu tiên Sam Y thấy Phong Thần nổi giận như vậy. cũng biết phải làm sao, trực tiếp cũng gián tiếp hại chết Hoàn Minh Vũ.

      “Sao, có gì muốn ?”

      muốn em điều gì đây? Em đâu có đâm chết cậu ấy. muốn em làm gì đây?”

      “Tôi ngờ vẫn còn bình tĩnh đối mặt như vậy. Nhìn lại bản thân mình xem từng làm được gì cho cậu ấy chưa?”

      Phong Thần khinh miệt nhìn Sam Y:

      cũng chẳng khác gì người cha của , luôn lừa gạt mang lại hạnh phúc cho người khác rồi nhẫn tâm đẩy họ xuống địa ngục. Tôi ghê tởm !”

      xong Phong Thần quay lưng thẳng. Sam Y hiểu lời của có ý nghĩa gì. Sao tự nhiên lại nhắc đến cha ? mình đứng thẫn thờ dưới sân trường, còn gì nữa. Người con trai bị gián tiếp hại chết, người con trai chỉ còn dành cho ánh mắt chán ghét đến cực độ.

      Sam Y giật mình mở mắt. Lời của Phong Thần vẫn như còn vọng lại trong tâm trí “Tôi ghê tởm ”. luôn áy náy với Hoàn Minh Vũ, mặc cảm tội lỗi trong lòng cũng chưa từng nguôi ngoai. chợt nhớ tới hình ảnh của Hoàn Minh Vũ, luôn thương nở nụ cười ấm áp dành cho , nhưng chưa từng đáp lại nụ cười đó. Phong Thần rất đúng:” tại sao còn chấp nhận để cậu ấy hy vọng?”. Có lẽ quá ích kỷ. chưa từng nghĩ gây ra cho Hoàn Minh Vũ bao nhiêu tổn thương mà chỉ biết lợi dụng .

      bước ra ngoài trong tâm trạng ngổn ngang suy nghĩ mà để ý đến sàn nhà trơn trượt. Sam Y bước vội vã rồi ngã xuống đất nhưng hề cảm thấy đau đớn.

      nương ơi, em đứng kiểu gì thế này? Chẹp, trật chân rồi. nghĩ em nên cho nhân viên dọn vệ sinh hôm nay nghỉ việc .”

      muốn trêu tức tôi sao. Á á… định giết tôi sao? tay thôi.”

      nào dám trêu em. Hay đến bệnh viện kiểm tra thử?”

      cần phiền phức như vậy. Họp trước rồi tính sau.”

      “Được, dìu em.”

      Quân Hàn đưa tay đỡ đứng dậy rồi dìu đến phòng họp.

      Hai người bước vào trong phòng trong ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người. Sau khi ổn định chỗ ngồi, Sam Y khẽ hắng giọng:

      “Buổi họp bắt đầu.”

      Suốt cả buổi họp Sam Y cảm nhận được ánh mắt nóng rực luôn “chiếu tướng” . Quân Hàn khi làm việc rất nghiêm túc nhưng chỉ lát sau là lại bắn ánh nhìn quyến rũ về phía . Sam Y thể tập trung làm việc khi cứ có người nhìn chằm chằm vào mình như vậy.

      “Hy vọng hai tập đoàn có thể hợp tác thuận lợi.”

      Sam Y thở phào nhõm khi buổi họp kết thúc. Khi chuẩn bị đứng dậy mới nhớ đến cái chân đau của mình.

      “Có cần giúp em ?”

      “Đương nhiên rồi.” Sam Y ngại ngùng đáp.

      “Được giúp đỡ em là niềm vinh hạnh của . Em có được ? Hay để cõng em?” Quân Hàn nở nụ cười dụ dỗ nhìn Sam Y.

      “Được.”

      Quân Hàn ngồi xuống để Sam Y leo lên lưng mình. có thể cảm nhận được mùi hương từ người . cảm giác ấm áp và gần gũi.

      “Sao em thế? phải em cũng thực chế độ ăn kiêng đấy chứ?”

      cũng nhiều chuyện.”

      chỉ nhiều chuyện với mình em.”

      Sam Y gì. nhớ cũng từng có người cõng như thế này, người đó kêu nặng nhưng vẫn cõng về đến tận nơi…

      “Sao em im lặng thế?”

      đưa tôi vào xe được rồi. phiền đưa đến bệnh viện. Tôi muốn về nhà.”

      “Thế sao được? Chân sưng to thế này cơ mà? Với cả nếu em tự về rồi ai giúp em vào nhà. Thôi cứ để chăm sóc em hơn?”

      “Sao tôi biết nhà lãnh đạo nào cũng rảnh rỗi như vậy nhỉ? Tôi tưởng ai cũng bận rộn như tôi chứ?”

      chỉ rảnh rỗi với mình em.”

      còn câu nào khác nữa ?”

      chỉ câu đó với mình em.”

      “Đấy là cách tán tỉnh phụ nữ sao?”

      Thấy Quân Hàn chỉ cười gì, Sam Y rút điện thoại trong túi ra gọi cho Băng Băng.

      “Sam Y à?”

      “Ừ, mình đây.”

      “Cậu về nhà chưa? Mình chuẩn bị tới nhà cậu đây.”

      “Xin lỗi cậu nhưng tớ bị thương ở chân, e là phải huỷ buổi hẹn thôi.”

      sao nhưng chân cậu có bị nặng ? Tớ đến thăm cậu.”

      “Ừ, tớ đường về rồi.”

      “Hẹn gặp lại.”

      Sam Y cúp máy rồi thở dài.

      “Vẫn đến bệnh viện sao?”

      “Cảm ơn ý tốt của .”

      “Em định xử lý vết thương thế nào đây?”

      “Bạn tôi là y tá.”

      “Cái nàng Băng Băng đấy ư?”

      “Đúng vậy.”

      nhìn ra các nhóc đó mà làm y tá.”

      “Cậu ấy vẫn thực tập.”

      Lúc Băng Băng chọn ngành y gây ra vụ tranh luận. Cả nhà Băng Băng đều phản đối mà Sam Y cũng ngờ vực hiểu sao tự nhiên nàng lại chọn ngành đó. Hoá ra là vì nàng mê mẩn mấy bác sĩ trong phim!

      “Em định mời vào nhà ư? Dù sao cũng chăm sóc em cả buổi chiều nay.”

      “Là tự nguyện.”

      “Ây da nàng vô tâm này, em có thành ý chút .”

      “Tôi có nhiều thành ý với như vậy, tôi cảm ơn rồi.”

      “Vậy khách khí nữa.”

      Quân Hàn xuống xe bế thẳng Sam Y vào nhà:

      “Em ấn dấu vân tay .”

      ” …”

      “Mật khẩu nữa kìa.”

      ” …”

      “Lại còn chìa khoá nữa. Sao nhà em cất giấu kho báu bí mật hay sao mà lắm thiết bị bảo vệ. Nhà còn nhiều thế này.”

      làm ơn im lặng hộ tôi. Tôi đau đầu.”

      Quân Hàn ra vẻ mặt vô tội nhìn :

      chỉ nhiều với mình em.”

      “Thôi ngay.”

      “Được rồi được rồi.”

      nhanh chóng bế đến ghế sofa rồi thả xuống, mình thám hiểm khắp nơi.

      chẳng có chút lịch nào của người làm khách cả.”

      “Nhà em cũng rộng đấy. Mà bếp ở đâu rót nước cho em. À đây rồi, em uống gì? Nước ngọt hay sữa hay là nước hoa quả?”

      ra đây ngay.”

      “Từ từ để lấy nước . Mà em uống gì ý nhở?” Quân Hàn vươn cổ ra hỏi.

      uống. ra đây .”

      “Em uống uống. Xem nào, uống nước ngọt vậy.”

      “Sao cứ thích lục lọi đồ đạc nhà người khác thế?”

      “Em mời uống nước khiến phải tự lấy còn trách gì nữa.”

      vô sỉ!”

      “Chỉ với mình em.”

      Sam Y tức giận đến thở ra khói.

      “Sao hôm nay nhà cậu ồn ào thế?” Băng Băng tiến vào nhìn Sam Y.

      “Chỉ là có vị khách mời mà đến thôi.”

      “Ai thế?”

      “Xem chân cho mình trước .”

      “À ừ.”

      Sau khi băng bó chân cho Sam Y xong Băng Băng mới để ý đến Quân Hàn đứng sau lưng.

      “Đây phải là…”

      “Em là Băng Băng sao? Rất hân hạnh được làm quen với người đẹp.”

      Băng Băng mở to hai mắt nhìn thần tượng của mình đứng trước mắt. Trái ngược với thái độ vui sướng của Băng Băng, Sam Y lấy giọng:

      hết chuyện của công tử Dạ ở đây. Mời về cho.”

      “Sao em có thể phũ phàng như vậy?”

      “Tôi chính là như vậy. Băng Băng, giúp mình tiễn khách.”

      Băng Băng mơ màng nghe tên giật mình tỉnh lại. nuối tiếc tiễn Quân Hàn ra cửa. Sam Y lúc này mới thả lỏng cơ thể. ngày mệt mỏi!
      myuyen thích bài này.

    5. nhunggminn

      nhunggminn Active Member

      Bài viết:
      125
      Được thích:
      55
      Chương 15: Phiền não

      Vì đau chân mà Sam Y phải ở nhà mất 3 ngày để tĩnh dưỡng. Thường người ta luôn tranh thủ để nghỉ ngơi nhưng vẫn phải làm việc liên tục. những thế, làm việc ở nhà rất bất tiện. vậy dạo này báo chí liên tục đưa tin về khiến đầu óc Sam Y luôn trong trạng thái căng như dây đàn.

      “Sam Y à, cậu nghỉ ngơi tí . Ăn chút bánh ngọt này.” Băng Băng thò đầu vào phòng làm việc với Sam Y.

      “Cậu mang cho mình mượn mấy tờ báo hay tạp chí gì đó đăng bài về mình .”

      “Được, đợi mình lấy.”

      lúc sau Băng Băng trở lại phòng làm việc ôm theo chồng báo chí dày cộp.

      “Mình chẳng hiểu cậu bận rộn cái gì mà suốt ngày cắm mặt vào mớ tài liệu chả có thời gian để mà thở nữa. Xem cậu kìa, mặt mày hốc hác hết cả ra.”

      “Đừng lảm nhảm nữa.”

      “Được rồi, báo đây.”

      “Nó viết gì?”

      “Ôi trời nhiều lắm, cậu tự xem , mình chẳng biết phải bắt đầu từ chỗ nào nữa.”

      “Đưa đây.”

      Sam Y với tay ôm lấy chồng báo, mặt mày nhăn nhó. Cái gì mà chuyện tình tay ba rồi có gian tình…

      “Cái quái gì thế này?”

      Sam Y hét lên khiến Băng Băng giật bắn cả mình.

      “Chưa hết đâu, đó còn đăng về chuyến du lịch sắp tới giữa hai tập đoàn đấy Sam Y. Bọn họ còn mò đâu ra tin tức cậu và Phong Thần là thanh mai trúc mã gì nữa ý, xong đồn ầm lên giữa hai người chắc chắn có tình cảm.”

      Băng Băng mải mê bỗng nghe thấy tiếng chuông cửa.

      “Ai lại đến vào giờ này nhỉ?”

      “Thư ký của mình. Ra mở cửa , mình cần ta giải quyết số việc đây.”

      “Được được ngay.”

      Băng Băng hăng hái ra mở cửa. Sam Y ở lại chăm chú giải quyết công việc tiếp theo, tin mấy tin đồn đó giải quyết êm đẹp được.

      “Chào TGĐ, tôi mang tài liệu đến đây.”

      giúp tôi giải quyết chuyện.”

      “À vâng, có chuyện gì cần tôi giúp?”

      liên lạc với các toà soạn báo phong toả mấy cái tin tức vớ vẩn về tôi . lên báo Kinh tế thôi , lại đưa mặt tôi lên mấy tờ báo lá cải đó, quá mất mặt!”

      “Vâng tôi làm ngay.”

      “Tôi hy vọng ngày mai báo còn mấy tin tức kiểu đó nữa.”

      “Tôi để TGĐ thất vọng.”

      “Tôi ký xong, có thể mang .”

      Trịnh Vỹ gật đầu chào Sam Y rồi sải bước ra ngoài. Băng Băng há hốc mồm nhìn theo bóng dáng khuất sau cánh cửa.

      “Sam Y à, cậu may mắn. Cả ngày làm việc với toàn mấy đẹp trai thế này. Chẹp, chẹp, nhìn muốn vồ đến ăn sạch rồi.”

      “Hoá ra là cậu là sói à? Mình còn tưởng cậu ngây thơ giống mấy con cừu trắng chứ? Mình bắt đầu thấy thương chàng của cậu rồi đấy. Ngày nào cũng sống trong sợ hãi bị ăn thịt.”

      Băng Băng tròn mắt nhìn Sam Y:

      mặt mình biểu lắm sao?”

      “Đương nhiên, đó viết chứ “Háo sắc” đấy!”

      “Rầm” Băng Băng tức giận bỏ ra ngoài, Sam Y tiếp tục làm việc của mình.

      Sáng hôm nay Sam Y thức dậy sớm để chuẩn bị cho chuyến du lịch. hiểu sao trong lòng cứ nhộn nhạo cả lên, vừa hồi hộp lại vừa mong chờ. Đến nơi thấy mọi người xếp hàng tập trung đầy đủ, từ xa nhìn thấy Trịnh Vỹ liền bước tới.

      “Mọi người đến sớm vậy sao?”

      “Thưa TGĐ mọi người ai cũng chờ đợi chuyến này.”

      sắp xếp mọi chuyện xong hết rồi chứ?”

      hoàn thành.”

      “Tốt.”

      “Thưa TGĐ…”

      “Còn chuyện gì sao?”

      “Chủ tịch Nam Phong xe riêng đến và mời TGĐ cùng ạ.”

      ta cũng quá xa xỉ , gửi lời cảm ơn đến ta, bảo tôi cùng với nhân viên được rồi.”

      “Sao em trực tiếp với tôi chứ? Trịnh Vỹ chắc cậu còn nhiều việc, trước .”

      “Vâng.” Trịnh Vỹ rời để lại khoảng gian cho hai người trước mặt.

      sợ chưa đủ loạn à? Còn rủ tôi cùng nữa. có biết là tôi phải dẹp đống tin tức lùm xùm giữa với tôi ?”

      “Em cứ mặc kệ nó , tôi quan tâm nhiều đến vậy.”

      giống với phong cách của .”

      “Em hiểu tôi thế sao?”

      để cho Sam Y kịp trả lời, Phong Thần trực tiếp kéo tay lên xe của mình. Đứng trước chiếc siêu xe của , chỉ biết thở dài:

      muốn khoe xe hàng hiệu với tôi à?”

      “Nếu em thích tôi tặng cho em.”

      “Tôi đây dám nhận, cứ giữ lấy. chẳng biết hòa đồng với mọi người gì cả lại tách ra riêng thế này.”

      “Em tưởng em hòa đồng hơn tôi sao? Em thừa biết mình nổi tiếng nhất trong khoản nào? Khó gần, lạnh lùng?” Phong Thần liếc mắt tỏ vẻ khinh bỉ nhìn Sam Y.

      “Còn kém chắc? Tôi khó gần với lạnh lùng nghĩ xem, chính là tảng băng nghìn năm tan còn gì?”

      “Em muốn tranh luận với tôi sao?”

      sợ thua ư?”

      “Tôi nghĩ em nên ngủ giấc hơn.”

      chê tôi nhiều?”

      “Thế nên em ngủ .”

      Sam Y tức giận đùng đùng lôi tai nghe ra mở nhạc mức to nhất rồi nhắm mắt vào ngủ. Khi tỉnh lại xe dừng trước khu Ruby. Sam Y quay sang hỏi Phong Thần:

      “Đến nơi rồi sao?”

      “Ừ, em xuống xe lấy phòng khách sạn . Tôi gửi xe.”

      “Còn đồ của tôi?”

      “Tôi mang vào cho em sau.”

      Sam Y yên tâm vào khách sạn.

      “Trịnh Vỹ, chia đủ phòng rồi chứ?”

      “Vâng thưa TGĐ.”

      “Tôi phòng nào?”

      “Phòng số 209 tầng 10.”

      Sam Y nhận lấy chìa khóa, Trịnh Vỹ tiếp tục:

      “Bây giờ theo lịch trình mọi người về phòng nghỉ khoảng 1 tiếng rồi xuống dưới ăn trưa. Chiều tổ chức hoạt động ở ngoài bờ biển.”

      “Được, tôi về phòng trước.”

      Sam Y xoay người bước vào thang máy ấn tầng 10. Vừa bước vào phòng ngã nhào lên giường ngủ thẳng mạch.

      Đến khi nghe thấy tiếng chuông điện thoại mới tỉnh dậy, ra đến giờ ăn trưa. Sam Y mắt nhắm mắt mở bước vào nhà tắm thay đồ. Đến khi bước ra ngoài thấy Phong Thần cũng từ phòng đối diện bước ra, Sam Y ngạc nhiên:

      cũng ở tầng này sao?”

      “Tôi được sắp xếp ở đây.”

      Sam Y gì nữa tiến đến thang máy. Phong Thần vào thang máy đúng lúc cánh cửa chuẩn bị đóng. Hai người cùng im lặng cho đến khi bước ra ngoài phòng ăn.

      Sau khi ăn trưa xong mọi người ra biển chơi. Sam Y hứng thú liền lên phòng ngủ tiếp. Đến khoảng gần 5 giờ chiều Sam Y mới ngủ dậy. thay đồ bơi, rồi mặc bên ngoài áo phông với quần short rồi dép xỏ ngón ra biển tắm.

      Mặt trời tỏa ra ánh nắng dịu , từng cơn gió nâng niu mái tóc Sam Y. tháo dép ra xách tay, thong thả để đôi chân trần dạo chơi bờ cát. Sam Y cởi đồ, bước xuống ngâm mình trong làn nước. Từng đợt sóng vỗ vào người, Sam Y thích thú bơi ra xa hơn. Đột nhiên eo bị siết chặt, Sam Y hoảng hốt vẫy vùng trong nước. Nhưng bị ấn xuống nước, rồi thứ gì đó mềm mại chạm vào môi . Sam Y cố gắng mở mắt nhưng được. Sam Y nổi lên mặt nước, trừng mắt nhìn thủ phạm khiến suýt chết.

      làm cái gì thế? Tôi suýt chết rồi đấy.”

      “Tôi định bất ngờ xuất , ai ngờ em phản ứng mạnh thế.”

      mang tôi ra đùa giỡn ư?”

      “Tôi …”

      cái gì?” Sam Y bực bội bỏ lên bờ.

      “Sam Y à, choàng khăn tắm cho em nhé?”

      Quân Hàn biết từ đâu ra giơ chiếc khăn của lên. Sam Y giật mình lên tiếng:

      làm gì ở đây?”

      Trong lúc để ý khoác khăn lên cho rồi trả lời:

      “Du lịch.”

      “Trùng hợp vậy sao?”

      “Đây chính là cái mà gọi là duyên phận đấy.”

      “Duyên phận? Mấy em nóng bỏng kia hình như đợi kìa.”

      có quen mấy đó đâu. Oan cho quá!”

      “Tôi về đây.”

      mời em bữa tối nhé?”

      ấy có hẹn với tôi rồi.”

      Phong Thần lại gần Sam Y rồi kéo vào trong lòng. quay sang nhìn Quân Hàn cười mà khó chịu trong lòng, càng dùng sức ép vào người mình.

      “Xem ra hôm nay được rồi, hẹn mai nhé Sam Sam!”

      Quân Hàn xong nháy mắt với Sam Y cái liền rời .

      thích xen vào chuyện người khác.”

      Phong Thần nhìn quanh người Sam Y lượt rồi nhíu mày:

      “Em mặc đồ ra làm sao. Hở nhiều chỗ thế này…”

      khẽ lướt qua những tấc da thịt mịn màng của vui.

      quản được tôi sao?”

      “Tôi với em đừng tiếp xúc với tên đó rồi cơ mà?”

      biết con người ta luôn thích làm ngược lại những điều mà họ được làm sao?”

      Sam Y khẽ cười nhìn Phong Thần rồi bước thẳng.

      Ngày hôm sau buổi lễ cắt băng khánh thành diễn ra hết sức thuận lợi. Mọi người được tự do vui chơi trong hai ngày rồi trở về. Sam Y loanh quanh trong phòng đâu bị Phong Thần túm cổ lôi ra ngoài chợ đêm.

      “Mấy thứ này tôi phát ngán đến tận cổ rồi.”

      Nhìn quanh những gian hàng bán quà lưu niệm rồi hàng quán, Sam Y khẽ lắc đầu tỏ vẻ chán chường.

      “Em giống người bình thường.”

      “Tôi nghĩ là cũng chẳng có hứng thú với mấy thứ này.”

      Phong Thần gì kéo Sam Y đến hàng bán vỏ sò vỏ ốc. chăm chú ngắm nghía các loại vỏ ốc đủ màu sắc.

      “Mấy thứ này vô nghĩa. Trang trí cũng chẳng đẹp.”

      Sam Y đặt chiếc chuông gió làm từ các loại vỏ sò lên tiếng. Phong Thần bỏ mặc tự lục lọi trong đống vỏ ra chiếc vỏ màu xanh nước biển. Đặc biệt chiếc vỏ này hiểu sao ở giữa lại khoét lỗ rất giống chiếc nhẫn. nhặt lên rồi quay sang nhìn Sam Y:

      “Đưa tay em đây.”

      để phản đối, trực tiếp kéo tay ra rồi đeo vào ngón áp út cho .

      cho phép tháo ra.”

      Sam Y chưa kịp lên tiếng thấy Phong Thần ra ngoài thanh toán. giơ tay lên ngắm thứ được gọi là nhẫn, cũng đẹp.

      Ra khỏi cửa hàng, hai người tiếp tục dạo bãi biển. Bỗng Phong Thần dừng lại ôm chầm lấy Sam Y.

      “Cho tôi cơ hội em, được ?”

      “…”

      Sam Y ngẩng mặt lên trời ngắm nhìn những ngôi sao lấp lánh cao.

      “Vì sao?”

      “Tôi em!”

      “Tôi !”

      “Đừng tự lừa dối bản thân nữa, tôi biết em vẫn luôn tôi.”

      biết gì chứ? Nếu biết tại sao lại để tôi chờ đợi như vậy? Tôi chết tâm với từ lâu rồi.”

      Sam Y cố gắng mỉm cười, tháo chiếc nhẫn tay đưa cho Phong Thần:

      có thấy là quá muộn rồi ?”

      gì, cũng nữa. Hai người đối diện nhìn chằm chằm vào nhau khiến cho người đường đều cảm thấy khác lạ. lúc sau, Phong Thần lên tiếng:

      “Chúng ta về thôi!”
      myuyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :