TRUYỆN DO Nhunggminn SƯU TẦM [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nhunggminn

      nhunggminn Active Member

      Bài viết:
      125
      Được thích:
      55
      chương 24 : ảo mộng

      Khi Sam Y tỉnh lại là quá trưa. vặn vẹo thân hình đau nhức của mình hồi rồi quyết định xuống giường. Nhưng có đôi tay mạnh mẽ kéo lại, ấn xuống giường. Sam Y quay đầu lại trừng mắt nhìn Phong Thần, còn chỉ híp mắt cười nhìn .

      “Mấy giờ rồi?”. Phong Thần lười biếng tựa lên thành giường hỏi .

      Sam Y cố với tay ra tủ đầu giường lấy chiếc điện thoại xem giờ nhưng lại bị người nào đó ôm siết lấy khiến thể nhúc nhích. Sam Y cau có trả lời:

      biết. phải buông tôi ra mới lấy được điện thoại”.

      muốn buông chút nào”. Phong Thần bất đắc dĩ buông ra xuống giường.

      Sam Y mặc kệ Phong Thần lẩm bẩm nhanh chóng tắm.

      Khi ra ngoài thấy Phong Thần ăn mặc chỉnh tề ngồi ngoài phòng khách đợi . Sam Y ra bếp rót cốc nước uống rồi lên tiếng hỏi Phong Thần:

      “Bây giờ chúng ta ra ngoài ăn bữa chiều chứ còn ăn trưa gì nữa. Ăn gì đây?”

      “Tuỳ em thôi. Tôi có ý kiến.”

      thế mà tí lại có ý kiến được đâu đấy.”

      “Được rồi, thôi”. Phong Thần tiện tay vớ lấy chiếc áo khoác ghế rồi túm lấy chùm chìa khoá cạnh cửa.

      Sam Y ra ngoài trước đợi khoá cửa và lấy xe. thơ thẩn nhìn khóm hoa ven đường nở rộ, cảm xúc của biết trôi dạt về phương nào. chỉ sợ đây là giấc mơ, tan vỡ như bong bóng xà phòng khi tỉnh lại. ra cũng là người bình thường như ai, cũng sợ ngã, sợ đau lắm chứ. Con người càng tỏ ra mạnh mẽ lại càng yếu đuối. Sam Y tự cười nhạo bản thân mình, mới nhát gan, trò chơi còn chưa bắt đầu mà muốn bỏ chạy rồi.

      Sam Y vui vẻ bước đến xe, mặc kệ chuyện có xảy ra thế nào, cứ phải sống tốt cho ngày hôm nay .

      quyết định chọn nhà hàng ven biển ăn bữa chiều của mình. Hai người chọn món ăn xong biết gì đành ngồi nhìn nhau. Sam Y hướng ánh mắt ra biển nhìn những con sóng vỗ bờ tung bọt trắng xoá, thấp thoáng phía xa có vài người tắm biển, trẻ con nghịch cát.

      Phong Thần hướng theo ánh mắt của Sam Y, đùa :

      “Em muốn tắm biển sao? Hay thích mấy đứa bé đó? Chúng ta có nên sinh vài bé con dễ thương như vậy ?”

      Sam Y giật mình quay lại ngơ ngác nhìn .

      vừa gì cơ?”

      có gì.”

      Hai người dùng bữa trong im lặng. Sam Y vẫn suy nghĩ mãi về lời . Hình như chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này bao giờ. Tưởng tượng có đứa bé giống gọi là mẹ, hừm, cũng tuyệt đấy. Nhưng mà con của với Phong Thần ư? Sao cứ thấy kì kì thế nào ấy.

      “Em ăn xong chưa? Nếu xong rồi chúng ta .”

      Phong Thần ra bàn thanh toán trước. Sam Y nhìn theo bóng , sao cứ thấy mọi chuyện cứ bình thường chút nào. thôi suy nghĩ nữa mà nhanh chóng bước đến bên . Phong Thần đưa tay ra nắm lấy tay , hai người dạo xung quanh bờ biển.

      Hai người sóng bước bên nhau thu hút biết bao ánh mắt của mọi người. Sam Y mải suy nghĩ cứ cúi gằm mặt xuống dưới đất để ý, Phong Thần bên cạnh nhìn biển, rốt cuộc chẳng ai để ý.

      “Sam Sam”

      Từ xa có tiếng gọi , Sam Y nhận thức ngẩng đầu lên, người duy nhất gọi bằng cái tên này… Dạ Quân Hàn. Sam Y ôm mặt dám ngẩng lên, coi như tránh kiếp nạn . Phong Thần nhìn biểu của khó hiểu, lại nhìn bóng người từ xa chạy lại thấy hài lòng, bất giác siết chặt lấy tay .

      nhớ em biết bao, Sam Sam của lòng .”

      Sam Y rùng mình, bất đắc dĩ đành lên tiếng:

      “Chào .”

      “Chúng ta có duyên, em xem, đâu cũng gặp nhau.”

      “Sao lại ở đây?”

      Hai người mải chuyện quên mất bên cạnh còn có người. Phong Thần vui khi trở thành người thứ ba, mặt mày nhăn nhó khẽ ho tiếng:

      “Chào , Quân Hàn, lâu lắm rồi chúng ta chưa gặp nhau.”

      Quân Hàn gãi gãi đầu cười:

      “À, chào .”

      Ánh mắt Phong Thần sắc bén phóng điện qua Quân Hàn. Quân Hàn vờ như thấy tiếp tục bám lấy Sam Y ngớt. Phong Thần bực bội lên tiếng cắt ngang:

      “Bây giờ chúng tôi có việc, hẹn Dạ lúc khác.”

      rồi trực tiếp kéo lấy Sam Y tiếp. Sam Y hiểu gì chỉ cảm thấy mừng vì thoát khỏi tai hoạ, còn Phong Thần cuối cùng cũng cảm thấy dễ chịu hơn chút. Sam Y bộ càng càng mỏi đành quay sang chớp mắt nhìn Phong Thần:

      “Hay là cõng em , em nổi nữa.”

      Giọng Sam Y ngọt ngào đánh mạnh vào lòng Phong Thần, gật đầu đồng ý. ôm lấy nhớ lại những năm tháng còn bé. Ấn tượng về vẫn sâu đậm trong lòng . ngày nào cũng quấn chặt lấy , còn cứ lạnh lùng chơi với em họ kia. Sam Y lại buồn bã nhìn theo . chỉ mong ước ngày có thể sánh bước bên , ngày hôm nay có thể cạnh , nhưng trong lòng hoá ra bây giờ lạnh lẽo.
      Last edited: 12/8/16

    2. nhunggminn

      nhunggminn Active Member

      Bài viết:
      125
      Được thích:
      55
      Ngoại truyện 1: Sam Y

      Sam Y bản tính vô cùng lười nhác. Lười ở đây bao gồm cả về mặt tư duy và hành động. rất ngại dính vào những chuyện liên quan đến mình. Thế nhưng lại đặc biệt thích dây dưa với những người gây thù chuốc oán với mình. tự nhận mình là người thù rất dai.

      Năm 3 tuổi Sam Y lần đầu học mẫu giáo. thấy mình là đứa trẻ rất ngoan nghe lời người lớn chứ khóc lóc ầm ĩ như mấy bạn khác. Sam Y là đứa bé kì lạ luôn thích chơi mình yên tĩnh chứ chơi cùng với các bạn khác, tính cách cũng lạnh nhạt khác thường. Mấy bạn trong lớp thấy Sam Y mình cũng mon men đến chơi cùng. Có lần, Sam Y chơi với búp bê xinh bị bạn thấy được đòi chơi. nhất quyết đưa cho bé đó. Đứa bé khóc mách với giáo, Sam Y mặc kệ tiếp tục chơi với búp bê của mình. Thế nhưng nhân lúc rửa tay bé đó đến cướp búp bê của Sam Y rồi bỏ vào ba lô của mình. Sam Y nhìn thấy nên mặt mày cau có, trong đầu dần hình thành nên kế hoạch trả thù. bỏ con nhện đồ chơi vào trong cặp của nhóc đó, rốt cuộc nhìn được khuôn mặt sợ hãi đến phát khóc kia mới hài lòng ôm búp bê của mình ra về.

      Năm Sam Y học lớp 1, cũng vẫn là đứa trẻ ngoan ngoãn ngồi ở góc lớp gây chú ý. Thế nhưng vẫn tránh khỏi vài cặp mắt của mấy đứa rảnh rỗi cùng lớp. Bọn chúng đem ra làm trò cười trước lớp, Sam Y phản kháng vội mà từng chút từng chút ghi nhớ hết những khuôn mặt đó. chỉ cười lạnh. Mấy hôm sau mấy bạn đó phải đến trước mặt xin lỗi, ai biết bọn chúng bị làm sao, chỉ mình biết. Những cậu ấm chiêu đó nếu phải vì bố mẹ giàu có chút, gia đình có địa vị chút làm sao có thời gian rảnh rỗi đến quầy rầy đây. cũng chỉ doạ chút mà thôi.

      Sam Y càng lớn càng thấy mình lòng dạ ác độc, suy tính mưu mô. Nhưng lại gặp vấn đề khiến vô cùng phiền não và buồn chán. Đấy chính là chuyện về Phong Thần. Ai ngờ lại thích đến thế cơ chứ. Sam Y vì chuyện này mà rất đau đầu vì tình nguyện dính vào rắc rối này. Sam Y rất may mắn sinh ra có trí óc tuyệt vời, đâu thể làm khó trong chuyện học hành cơ chứ, vậy mà cứ phải giả vờ học kém mà tìm cứu trợ. Phong Thần biết thừa học được nhưng cũng mặc kệ, đấy chính là lý do chẳng bao giờ dạy học mà chỉ ngồi canh làm bài tập thôi. thông minh lắm đấy, nhưng ai bảo lười thế cơ chứ. là bài tập về nhà đừng bao giờ mong ngó ngàng tới.

      Sam Y từng phá hoại mối tình của Phong Thần. biết lúc đó đó , nhưng chỉ nhìn thấy hai người đứng cạnh nhau khiến phát điên rồi. Lúc đó Sam Y vẫn còn , chưa hiểu hết được tình là gì thích Phong Thần. Nghe kia là nữ hoàng học viện Nam Phong, thiên kim tiểu thư lá ngọc cành vành của nhà nào đó rất thích Thần của . Vì vậy Sam Y quyết trước bước cảnh cáo nàng kia tránh xa Phong Thần chút. Ai ngờ thế nào đến tai Phong Thần, thế là hai người chiến tranh lạnh với nhau đến cả tháng. Sam Y giận để ý đến , còn giận hiểu chuyện mà lanh chanh. Nếu nhớ nhầm tên đó là Dương Chi, người mà Phương Huyền từng nhắc đến. Từ sau khi đó nhìn thấy chị ta nữa, chắc là du học nên Phương Huyền mới bảo chị ta về nước rồi chứ.

      Sam Y thay đổi cách nhanh chóng đến bất ngờ. níu kéo Phong Thần bằng mọi cách nhưng chưa bao giờ thành công. Điều khiến Sam Y cảm thấy hối hận nhất trong đời chính là gây ra cái chết cho Hoàn Minh Vũ. Nỗi ám ảnh vây lấy trong tâm trí Sam Y khiến tài nào quên được nỗi đau ấy. Vào thời khắc ấy, Sam Y cảm thấy như bỏ quên mất điều gì đó nhưng biết nó là gì, lại nhìn ánh mắt của Phong Thần khiến hoảng loạn vô cùng.

      Sam Y biết từ lâu nhìn bằng ánh mắt dành cho kẻ đáng ghét nhất đời này. với cứ dây dưa với nhau mãi dứt, mặc cho bao nhiêu lần buông tay nhưng cuối cùng lại bị trói lại bằng tờ đăng kí kết hôn. Sam Y rất thích chơi những trò chơi tư duy và ghép hình, mặc dù rất lười nghĩ. Nhưng sau bao kiên nhẫn chiến thắng được trò chơi, lại thấy chán nản và chơi nữa. Có thể vì chưa chinh phục được nên mới nhất quyết chưa buông tay. Nhưng tin ngày, Sam Y phải tương tư vì bất cứ ai nữa, chiến thắng trong cuộc chơi này.

    3. nhunggminn

      nhunggminn Active Member

      Bài viết:
      125
      Được thích:
      55
      Chương 25: Còn lại gì đây?

      Phong Thần nắm tay Sam Y dọc bờ biển. nhất quyết muốn ngắm hoàng hôn vào lúc này. Sam Y hài lòng bước bên cạnh . Hôm nay là ngày cuối cùng của chuyến , muốn tận hưởng nốt những giây phút bình yên bên . Hai người ngồi xuống bên bờ biển cùng ngắm nhìn những tia nắng cuối cùng còn sót lại, Sam Y nhàng dựa vào bờ vai bên cạnh, trong lòng thầm suy nghĩ những điều vu vơ.

      "Y, em!"

      Sam Y loáng thoáng nghe thấy tiếng vang bên tai mình, rất muốn hét lên rằng cũng nhưng muốn phá hỏng giây phút này, vì vậy chọn lựa im lặng. Chỉ có điều, mãi sau này vẫn luôn nhớ đến khoảnh khắc khi lời với , khung cảnh hoàng hôn dường như chỉ còn hai người bọn họ cùng nắm tay nhau đến hết con đường.

      Sau kì nghỉ tuần trăng mật, mọi thứ dường như trở về như ban đầu. Suốt tháng liền Phong Thần chưa từng về nhà, Sam Y có hờ hững đến mấy vẫn cảm thấy trống rỗng trong lòng.

      "Tổng giám đốc, đây là bản kế hoạch phòng thiết kế vừa gửi lên ạ!"

      Trịnh Vỹ đưa bản kế hoạch cho Sam Y. mệt mỏi gật đầu rồi ra hiệu cho thư kí ra ngoài. Nhìn căn phòng làm việc rộng rãi đến trống trải, đưa mắt ra ngoài cửa kính. phố dòng người tấp nập, vậy tại sao chỉ mình đơn ở trong phòng? cho nếm trải được mùi vị của hạnh phúc trong tuần rồi lại hất cho gáo nước lạnh. Tại sao lại biết du hí ở đâu cùng người tình cũ cơ chứ. chỉ biết ngồi đây nghe ngóng tin tức của từ mấy tờ báo lá cải, hoá ra cũng dũng cảm như nghĩ. có quyền được ghen ? E rằng cũng có tư cách đấy. Nhưng ngồi chỗ nhìn người ta tình ý mặn nồng cũng khó chịu. Sam Y biết trút giận lên đâu đành xách túi về nhà nghỉ ngơi sớm.

      muốn ở lại nhà Nam Phong nên Phong Thần đồng ý đến ở tại ngôi nhà tại mà mẹ để lại cho . cũng ngỡ rằng vì hiểu nên mới biết lưu luyến nơi đây biết bao, nhưng hoá ra cũng chưa từng bước chân vào ngôi nhà này lần nào từ khi hai người kết hôn. Sam Y cho xe vào gara nhìn thấy có sẵn chiếc xe bên trong. Sam Y vui mừng khi nhìn thấy xe của nên nhanh chóng chạy lên nhà.

      Quả nhiên làm thất vọng.

      "Chị, em nhớ chị biết bao!"

      Hạ Khuê chạy đến trước mặt Sam Y ôm chầm lấy . Sam Y chút lưu tình đẩy mạnh Hạ Khuê ra khiến cho ả ngã sấp xuống đất. Phong Thần xuất trước mặt Sam Y nhàng nâng Hạ Khuê dậy rồi hỏi thăm. Sam Y chán ghét bộ dạng đáng thương của ả liền quay lưng lên phòng.

      "Cùng là chị em mà lại chẳng thương xót em mình gì cả".

      Phong Thần vừa vừa đỡ Hạ Khuê ra ghế nghỉ. Sam Y chỉ cười nhạt:

      " ngờ món quà xa mang về lại chính là em hờ đây. ta vốn có tư cách bước chân vào ngôi nhà này. Tôi muốn tình cảnh hai chị em chung chồng diễn ra tại đây đâu."


      ám chỉ phải chăng tôi nên dọn ra ngoài?"

      " Tôi đâu có thế, chỉ là tự suy đoán".

      " rể, phải chăng em làm phiền thế giới riêng của hai người, hay là em liền rời khỏi?"

      Hạ Khuê ngước mắt lên nhìn Phong Thần.

      " Là chị phải chăm lo cho em chứ, em cứ ở lại đây chị em chăm sóc cho em."

      Phong Thần đưa ánh mắt giễu cợt chăm chú nhìn phản ứng của Sam Y.

      " đáng tiếc nhưng tôi phải thánh mẫu, ở chỗ nào cút về chỗ đó . Phong Thần có bản lĩnh rước ta về nhà của tôi cũng biết nên đưa ta về chỗ nào. tiễn."

      để cho Sam Y hết Phong Thần tiến đến trước mặt :

      " Đừng quên lấy tôi là vì điều gì".

      rồi đưa Hạ Khuê lên phòng cho khách bỏ mặc Sam Y chết sững tại chỗ. Phải rồi, lấy là vì cái gì? Mảnh đất? Hay là thị uy với Hạ Khuê và Phương Huyền? Nhưng sao mọi thứ lại chệch khỏi quỹ đạo của nó thế này?

      Sam Y thất thần nhìn theo bóng lưng hai người, nước mắt biết từ lúc nào ướt đẫm hai bên má. nhanh chóng lấy tay gạt nước mắt, lảo đảo lên phòng. Mở cửa phòng đập ngay vào mắt là tấm ánh cưới chung của hai người, bước đến cầm lấy bức ảnh đập vỡ xuống mặt đất. Những mảnh thuỷ tinh cứa vào cả chân và tay nhưng hề thấy đau. Nhìn dòng máu đỏ chảy xuống chỉ thấy lòng mình càng thêm bi ai, Sam Y ôm mặt bật khóc nức nở. Hoá ra cũng biết đau, nỗi đau như con dao lần lượt cứa từng vết từng vết vào trái tim . Sam Y hối hận rồi, hối hận vì để mình lạc lối lần nữa, hối hận vì buông thả chính bản thân mình.

      Nhưng để những kẻ làm hại mình được đắc ý, buông xuôi, khiến những kẻ đó phải chịu nỗi đau gấp mười lần như thế này. Trong mắt Sam Y toàn là những ánh sáng sắc lạnh, đôi môi khẽ nở nụ cười.

      Sam Y xuống bếp nấu bữa tối cho chính mình, dù có muốn làm gì cũng để bản thân phải chịu khổ. Bàn tay bị băng bó chằng chịt khiến việc cử động hơi khó khăn, Sam Y quan tâm nhiều vẫn tiếp tục công việc dang dở của chính mình. Khi bữa tối được dọn ra lại xuất hai con người kia khiến cảm thấy nuốt nổi nữa.

      "Em vẫn biết chị là đầu bếp số mà, chà chà, thơm quá mất."

      Hạ Khuê nhào đến bên bàn ăn bốc thử miếng sườn. Sam Y nhìn đĩa sườn cách ghét bỏ, lập tức động đũa đến món đó nữa.

      "Muốn ăn chỗ khác, tôi muốn chung đụng với kẻ ghê tởm như ."

      Sam Y bình thản nhìn thẳng vào mắt Phong Thần như muốn với rằng:"Tôi cực kì chán ghét ."

      " phải là vợ tôi phải có trách nhiệm phục vụ tôi sao? Cả việc chăm sóc em nữa?"


      Phong Thần ngồi xuống bàn ăn cách tự nhiên gắp đồ ăn cho Hạ Khuê. Sam Y thấy mình như sắp nôn hết đồ ăn ra ngoài liền gác đũa rồi đứng dậy:

      "Vậy hai người cứ từ từ mà thưởng thức."

      Rồi thẳng lên phòng.

      lúc sau Sam Y xuống trong bộ váy quyến rũ với khuôn mặt được trang điểm kĩ càng thu hút mọi ánh mắt. Phong Thần nhíu mày nhìn :

      " đâu?"

      " phải việc của ."

      tự tin bước ra khỏi nhà mà ngoái đầu lại. thể chịu đựng nổi giây phút nào trong cái nhà này nữa, mọi thứ đều khiến chán ghét. Sam Y hẹn Băng Băng ra ngoài bar, lâu lâu cũng phải thay đổi khí chút, tuổi trẻ mà.

      "Dù thế nào cũng ưa nổi ả Hạ Khuê nhà cậu." Băng Băng lên tiếng.

      Sam Y chỉ nhìn chằm chằm vào ly rượu trước mặt mà lên tiếng. Băng Băng hiểu cũng gì nữa. Dù sao đây cũng phải là chuyện có thể giúp Sam Y được, chỉ có thể an ủi ấy vài câu mà thôi.

      Hai đẹp ngồi cạnh nhau khiến bao kẻ tò mò đến làm quen. Nhưng đáp lại chỉ có ánh mắt lạnh lùng của Sam Y mà thôi. Càng khó càng làm gợi lên những hứng thú chinh phục, ít kẻ sấn tới ngồi bên cạnh .

      " em đẹp quá, có hứng thú chơi với bọn ? Đảm bảo em thích mê."

      Vừa tay nhanh chóng vòng qua eo Sam Y. gã khác còn tranh thủ lúc để ý còn đổ gói thuốc bột vào ly rượu của . Sam Y mày nhíu mặt nhăn nhìn gã, bàn tay nhanh chóng gạt đổ vỡ ly rượu. dùng móng tay của mình cào chảy máu tay gã bám lên eo , nhanh chậm đứng lên.

      còn chưa kịp hành động tiếp bóng đen lao tới túm hai gã kia đánh tới tấp. Sam Y thất vọng nhìn đối tượng trút giận của mình bị cướp, ngứa chân ngứa tay mà.

      "Làm người đẹp sợ rồi."

      Giọng đùa cợt lại vang lên, Sam Y bực bội lôi Băng Băng đứng dậy ra ngoài. Quân Hàn nhún vai giao hai gã kia cho vệ sĩ rồi đuổi theo .

      "Em sợ chứ?"

      "Sợ cái đầu , tôi đây còn chưa được trút giận, liệu mà tránh ra chỗ khác."

      " phải hai gã đấy ức hiếp em sao?"

      "Nhưng cần chen ngang như thế, trò chơi còn chưa bắt đầu bị phá rối."

      Quân Hàn gãi đầu khó hiểu nhìn Sam Y, cứ tưởng được dịp làm hùng cứu mỹ nhân chứ.

    4. nhunggminn

      nhunggminn Active Member

      Bài viết:
      125
      Được thích:
      55
      Chương 26: Nhục nhã

      "Em đâu đấy?"

      Quân Hàn vừa chạy vừa lớn tiếng . Ai mà ngờ lại nhanh thế chứ.

      "Tôi đâu là việc có thể quản được sao?"

      "Làm gì mà em phải cáu thế? tốt cho da mặt đâu, nhanh lão hoá đấy."

      Quân Hàn tiếp tục thói bông đùa của mình. Sam Y dừng lại nhìn rồi đột nhiên ngồi bệt xuống ven đường khóc. Cả Băng Băng và Quân Hàn bị doạ cho phát khiếp, luống cuống tay chân biết làm gì.

      "Sam Y, cậu đừng làm tớ sợ."

      "Em đừng doạ ."

      Cả hai người đều đồng loạt lên tiếng. Sam Y tiếp tục khóc để ý đến ai. lúc sau lại đứng dậy tiếp như có chuyện gì xảy ra. Băng Băng và Quân Hàn đều há hốc mồm ngạc nhiên theo.

      "Rốt cuộc là có chuyện gì?"

      Quân Hàn kìm được lên tiếng phá vỡ bầu khí trầm mặc này. Băng Băng ngừng nháy mắt ra hiệu im lặng. Quân Hàn biết điều hỏi gì nữa.

      "Hai người về , tôi lấy xe rồi tự về được."

      Băng Băng lo ngại nhìn :

      "Liệu cậu có ổn đấy?"

      "Tớ rất ổn, có chuyện gì hết."

      "Em như thế mà có chuyện gì?"

      Quân Hàn khó hiểu nhìn chằm chằm vào biểu của Sam Y. đưa tay gạt hết nước mắt còn vương lại, cười cười:

      " có chuyện gì, vừa rồi doạ hai người rồi."

      Tuy cười nhưng vẻ mặt Sam Y còn khó coi hơn là khóc. Quân Hàn nhất thời cảm thấy thương xót trào dâng trong lòng. biết nên gì, cũng biết phải an ủi ra sao. Hoá ra cũng có lúc lại vô dụng đến vậy.

      Sam Y về đến nhà cũng hơn 1 giờ sáng, ngôi nhà tối đen còn chút ánh sáng. Cũng giống như trước đây, chỉ có mình trong ngôi nhà rộng rãi mà trống trải đến đáng sợ này. biết rốt cuộc Phong Thần và Hạ Khuê còn trong ngôi nhà này , nhưng cũng còn hơi sức để nghĩ về chuyện này nữa.

      Sam Y mở cửa bước vào phòng ngủ. còn chưa bật đèn lên bị ép sát vào tường. Hơi thở quen thuộc bao trùm lấy , Sam Y vùng vẫy muốn tránh ra nhưng cả người bị siết chặt.

      " làm gì ở đây? Buông tôi ra."

      "Vừa đâu về?"

      Sam Y tức giận quay mặt gì. Phong Thần thấy trả lời nổi giận, càng ép sát vào tường.

      "Có người vợ nào như ra ngoài ăn chơi đàn đúm thế ? Rốt cuộc là đâu? Với ai?"

      " cần phải quan tâm như vậy làm gì? Tôi chẳng bao giờ quản những việc của , lấy cớ gì mà tra khảo tôi như tội phạm thế?

      Đây là lần đầu tiên hai người cãi nhau to tiếng như vậy. Sam Y hiểu rốt cuộc ta tức giận cái gì, thân ai người đấy lo, hà tất cứ phải dây dưa .


      Phong Thần trả lời lập tức liền cúi xuống hôn . cắn nát bờ môi cho đến khi ngửi thấy mùi máu tanh thả ra. Sam Y trừng mắt vô cùng chán ghét nhìn lại, ta coi là cái gì chứ?

      Phong Thần bế Sam Y ném lên giường rồi lập tức đè xuống. tiếp tục hôn lên môi , ra sức hút hết mật ngọt của . Sam Y lập tức giãy ra rồi lại bị giữ lấy. nực cười! là công cụ để ta phát tiết sao? Cứ tức giận là đến tìm để trút ra?

      Sam Y lập tức chặt đứt mọi tia tình cảm vừa le lói trong lòng. thầm đếm xem bao lần từ bỏ, rồi lại tiếp tục ôm lấy tia hy vọng mà mang đến cho . vẫn ngu ngốc lắm! Biết là cái bẫy mà vẫn còn lao vào như con thiêu thân. Sam Y ngước mắt lên nhìn Phong Thần. Người đàn ông điên cuồng đây có phải là người mà thương suốt chừng ấy năm ?

      Phong Thần xé nát chiếc váy người , đôi tay ngừng hoạt động chu du cơ thể hấp dẫn đó. thấy chú ý liền cắn mạnh vào vai :

      "Chuyên tâm chút. Nhớ rằng người đàn ông em là tôi."

      Ánh mắt Sam Y vô hồn nhìn lên chùm đèn pha lê treo trần nhà. Tay nắm chặt lấy ga trải giường vượt qua từng đợt cao trào. Sam Y cắn chặt môi đến bật máu, chưa bao giờ cảm thấy mình bất lực như lúc này, thể phản kháng, thể trốn tránh. hoàn toàn tuyệt vọng!

      Sam Y tỉnh lại bởi tiếng chuông điện thoại. Là Băng Băng gọi. Chắc hẳn ấy lo cho đây mà. Sam Y nghe điện thoại cách lơ đãng. Trong đầu chỉ toàn nhớ lại màn tối qua, đau đớn!

      Sau khi ngắt điện thoại Sam Y lê từng bước vào nhà tắm. cần phải tắm rửa sạch ! cần phải xoá mọi vết tích mà ta lưu người . Nhìn mình trong gương mà Sam Y tự thấy chán ghét bản thân. Nhìn chẳng còn giống người nữa, tóc tai bù xù, mặt mũi nhem nhuốc, người toàn mấy vết xanh xanh tím tím. Giống ma hồn đúng hơn! bước vào bồn tắm ra sức cọ rửa cơ thể đến mức da thịt đỏ bừng, có chỗ còn rách da chảy máu. Nhưng vẫn hết! Sam Y đành thở dài nằm bất động trong bồn tắm. cứ mải suy nghĩ mãi về tình cảnh nay của mình. chẳng biết bây giờ mình và Phong Thần ở trong mối quan hệ nào. Là vợ chồng danh nghĩa sao? Thà rằng được thế tốt, tại sao cứ phải dây dưa với nhau dứt thế chứ? Cứ coi nhau như người vô hình phải dể sống hơn sao? Sam Y lười suy nghĩ tiếp liền dứt khoát quên , quan tâm nữa, mặc kệ ai muốn sống thế nào sống. mệt mỏi rồi, muốn tự rước thêm phiền toái vào mình nữa! Thế nhé! Quên hết !

    5. nhunggminn

      nhunggminn Active Member

      Bài viết:
      125
      Được thích:
      55
      Chương 27: Trở lại là tôi

      Sau khi ổn định tinh thần, Sam Y khoác khăn tắm rồi ra ngoài. cần phải ra ngoài để giải toả tâm trạng, nhưng công việc cứ chất thành núi khiến sao mà yên tâm được. Định xuống bếp tìm chút đồ ăn cho mình nhưng vừa bước ra khỏi cửa Sam Y thấy hối hận.

      "Chào buổi sáng, chị dâu".

      Vẻ mặt miễn cưỡng của Phương Huyền khi ra hai chữ "chị dâu" khiến Sam Y cảm thấy nực cười. thích còn cứ cố ra vẻ. Mà kể ra lâu lắm rồi chưa nhìn thấy ta, chắc là từ sau vụ scandal với diễn viên nào đó. Bên cạnh là Hạ Khuê với vẻ mặt hớn hở, chắc ta cho rằng có Phương Huyền chống lưng ở đây cho ta. Quá ngây thơ!

      "Ồ, chào em!"

      Sam Y cũng muốn mới sáng ra làm hỏng bầu khí chút nào. Nhưng muốn đâu có nghĩa là người khác muốn.

      "Phương Huyền, chị nghe hôm trước chị Dương Chi về nước để hợp tác làm ăn với Nam Phong đúng ? Hôm nào chị phải rủ chị ấy shopping và ăn, lâu rồi cũng chưa gặp."

      "Em cũng lâu chưa gặp chị ấy, biết có nên rủ cả Thần , dù sao hai người đó cũng có thời..."

      Sam Y coi như mình nghe thấy gì.

      "Chị Sam Y, hôm đấy chị có cùng ? Dù sao cũng từng là chỗ quen biết mà." Phương Huyền lên tiếng chặt đứt ý định bỏ chạy của Sam Y.

      " biết, em cũng biết đấy, chị vô cùng bận rộn, rảnh rỗi như mấy bà nội trợ quanh năm ở nhà." Sam Y khẽ hớp ngụm cà phê đưa mắt lên nhìn Phương Huyền.

      "Chẳng phải chị nên ở nhà chăm sóc chồng con sao? Làm người phụ nữ bận rộn quá tốt đâu." Phương Huyền chớp mắt ngây thơ nhìn Sam Y.

      Sam Y buồn cười trong lòng hiểu sao hôm nay có nhiều thời gian đứng đây tán gẫu mấy chuyện tẻ nhạt này đến thế, lại còn với những con người này. Khi lòng kiên nhẫn đạt đến mức giới hạn, bỏ tách cà phê xuống bàn, quay lên phòng. Trước khi quên nhắc nhở:

      "Làm người nên biết điều chút kẻo rước hoạ vào thân."

      Sau khi thay quần áo xuống nhà lần nữa cả Phương Huyền và Hạ Khuê đều còn ở đó nữa. Sam Y nhanh chóng đến công ty làm việc. Vừa bước chân vào cửa cảm nhận được những ánh mắt bình thường của những người xung quanh. Đương nhiên là sếp tổng, lại nổi tiếng uy nghiêm lạnh lùng nên ai ho he gì, nhưng Sam Y vẫn thích những ánh mắt kiểu thương hại thế này.

      " có chuyện gì xảy ra?" Vừa bước vào phòng Sam Y lập tức gọi Trịnh Vỹ hỏi cho ràng.

      Thư kí đưa cho tập báo các thể loại. Lại lên báo. Sam Y thích điều này. Chồng đ ngoại tình hay nối lại tình xưa đâu có liên quan gì đến đâu nữa là bọn họ. Sao thế giới này lại toàn những con người thích lo chuyện đâu đâu thế.

      "Biết giải quyết thế nào rồi chứ?"

      Trịnh Vỹ khẽ gật đầu rồi ra ngoài. Sam Y mệt mỏi đưa tay xoa bóp trán, giờ mới bình tĩnh chút để suy nghĩ. Tại sao lúc nào cũng phải là người đứng ra dọn dẹp hậu quả thế này? Sao ta thấy xấu hổ mà tự dẹp loạn, toàn để đứng ra thay mặt giải quyết. Sau hồi phân vân, quyết định từ nay mặc kệ mấy tin đồn vớ vẩn, thu dọn nữa.


      Cái được gọi là oan gia ngõ hẹp là đây sao?

      Sam Y thể ngờ được có ăn thôi mà cũng gặp được tình địch số 1 với sức mạnh siêu phàm này. Dương Chi năm đó bị doạ cho sợ chạy chết khiếp mà giờ đây lại như thay da đổi thịt cách nhanh chóng thế này. Sam Y phá hỏng mối nhân duyên tốt đẹp của ta tất nhiên ta phải tìm đến báo thù rồi.

      " ngờ vào ngày đẹp trời tôi lại được gặp em sau bao lâu xa cách này". Đây chính là câu mở đầu cho cuộc chiến sặc mùi thuốc súng giữa hai người đẹp. Sam Y hiểu sao cứ gặp ta là máu nóng của bốc lên đầu, thể giữ nổi bình tĩnh khi đối diện với ta. Sau khoảng thời gian dài như thế, ai cũng thay đổi. Dương Chi dễ bị bắt nạt nữa, còn Sam Y còn nông nổi như lần đầu gặp nữa. Hai người nhìn chằm chằm vào nhau bất động mà quan sát đối phương. Ở đây thể câu "Biết người biết ta trăm trận trăm thắng", cứ thế mà hai người phụ nữ cứ ngồi nhìn nhau khiến mọi người ai ai cũng hiếu kì. Bọn họ thắc mắc đây có phải là vụ đánh ghen , nhưng có lẽ đánh ghen đây theo kiểu của những người có văn hoá.

      "Trông chị ngày càng sắc sảo và chín chắn hơn rồi, đâu dễ bị bắt nạt nữa."

      "Miệng lưỡi em cũng vẫn giảo hoạt như thế, kết hôn rồi cơ đấy, tôi cảm giác như mình già rồi."

      "Và ế nữa." Sam Y cười cười nhìn ta:"Tôi hy vọng chị định làm người thứ ba cướp chồng người khác vì quá đơn đâu."

      " em cảnh cáo bà chị này sao? Vẫn tưởng tôi là Dương Chi năm nào?"

      "No, no, bà chị hiểu nhầm rồi. em chỉ muốn nhắc nhở chị chút thôi, kẻo lại hiểu nhầm ý tốt của em này." Sam Y cười khẩy lên tiếng.

      " tồi, vẫn thay đổi chút nào. Bạch Sam Y, có hạnh phúc ?"

      "Sao tự nhiên bà chị lại có hứng thú với tôi thế?"

      "Tại chồng mình mà còn giữ được để ta ra ngoài cả tháng trời về nhà thế là nguy hiểm lắm đấy. Nhất là người như Phong Thần nhà ."

      "Hoá ra chị cũng biết ấy thuộc về tôi rồi cơ à?" Sam Y chớp chớp mắt nhìn vào Dương Chi.

      "Nhưng xem ra chẳng hiểu ấy chút nào, ấy vẫn phải tìm đến tôi để an ủi mà thôi."

      "Thế à? Chị hiểu hơn tôi cứ việc đến mà chăm sóc ta, nhưng dù sao tôi vẫn là người vợ danh chính ngôn thuận, từ trước đến giờ chẳng có mấy ai ủng hộ kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc gia đình người khác đâu."

      "Tôi vẫn chờ xem rốt cuộc hai người có thể chung sông với nhau đến bao giờ? Dự định bao giờ ly hôn nhớ thông báo trước cho chị nhé." Dương Chi mỉm cười đắc ý nhìn Sam Y, tin thể nào cũng ngày giành lại Phong Thần được.


      "Vậy chị cứ chống mắt lên mà nhìn nhé."

      rồi Sam Y đứng lên rời . Lâu lắm mới có người để cãi nhau cùng là thích thú, Sam Y lâu lắm rồi chưa diễn vai phản diện thấy cũng nhớ nghề lắm, để xem ả kia mách Phong Thần thế nào, đúng là đồ chẳng có tí bản lĩnh nào. Cứ thích dựa dẫm vào đàn ông. Nếu còn gặp lại lần nữa, hừ, để xem đùa giỡn ta thế nào!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :