TRUYỆN DO Nhunggminn SƯU TẦM [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nhunggminn

      nhunggminn Active Member

      Bài viết:
      125
      Được thích:
      55
      Chương 20: Tàn nhẫn

      Sam Y đứng ngoài ban công nhìn xuống dòng xe cộ nườm nượp qua lại. Bữa tiệc này cũng tẻ nhạt, chẳng có điều gì thú vị. khẽ nhấp ngụm rượu vang, vị chan chát của rượu thấm vào sâu trong lòng . Điện thoại trong tay vang lên, Sam Y nghe máy:

      “Mọi việc xong?”

      Đầu dây bên kia vang lên tiếng của thư ký Trịnh Vỹ:

      sắp xếp ổn thoả mọi thứ rồi ạ.”

      “Tốt, tôi muốn mọi thứ phải hoàn hảo.”

      “Tôi hiểu rồi ạ.”

      Tiếng tút tút ở đầu dây bên kia báo hiệu cuộc gọi kết thúc. Sam Y nhàn nhạt nhìn điện thoại, rất mong chờ nhìn thấy thành quả của Trịnh Vỹ.

      Trở lại phòng tiệc, thấy bữa tiệc vẫn chưa kết thúc nên Sam Y cảm thấy nếu mình rời thất lễ với bên đối tác. Nhìn thấy , mọi người lại túm tụm vào chúc rượu. Sam Y nhận hết ly rượu này đến ly rượu khác mà vẫn bình thản khiến mọi người rất khâm phục. Tửu lượng của Sam Y cũng được gọi là tốt, chẳng qua chỉ là hồi bé hay uống trộm rượu của ông ngoại mà thôi. Ông rất thích sưu tầm rượu nhưng chẳng bao giờ lấy ra uống nên tò mò mà nghịch thôi.

      Tan tiệc mọi người ai về nhà người đấy, Sam Y cũng nhanh chóng rời khỏi đó để trở về nhà. Sau khi tắm rửa xong xuôi, Sam Y tự pha cho mình cốc sữa cho ấm bụng. Khi chuẩn bị ngủ, tin nhắn được gửi đến điện thoại của :”Chúc em ngủ ngon. Sáng mai tôi qua đón em ăn sáng, hẹn gặp 8h”. Sam Y đọc xong tin nhắn liền xoá luôn, là ngớ ngẩn!

      Sáng hôm sau đúng 7h chuông báo thức kêu. Sam Y với tay tắt điện thoại rồi trùm chăn ngủ tiếp. Khoảng 15 phút sau Sam Y rốt cuộc cũng tỉnh, lò dò bước thấp bước cao vào nhà tắm. vào thư phòng lấy ít tài liệu cần thiết rồi pha tách cà phê cho tỉnh ngủ.

      bước ra ngoài và khoá cửa thấy chiếc xe đỗ ở đằng trước cửa nhà mình. Sam Y thầm khen cho ta đúng giờ.

      “Chào buổi sáng.”

      “Chào .”

      “Lên xe thôi.”

      Sam Y nhanh chóng bước vào xe, Phong Thần bắt đầu khởi động xe. thắt dây an toàn rồi quay sang hỏi :

      “Sao hôm nay lại có hứng rủ tôi ra ngoài thế này?”

      phải chúng ta sắp kết hôn sao? Tôi chỉ muốn bồi đắp thêm tình cảm giữa tôi và em mà thôi.”

      “Từ lúc nào ngài thiếu gia đây lại phải tự tìm hạnh phúc vậy? phải bên cạnh ngài có rất nhiều bóng hồng sẵn sàng ngả vào trong lòng ngài ư?”

      “Tôi quản nhiều đến vậy.”

      Phong Thần nhanh chóng đưa Sam Y đến nhà hàng gần nơi làm việc. Sam Y thắc mắc lên tiếng:

      “Ăn sáng ở đây sao? Tôi lại cứ tưởng chỉ phục vụ ăn trưa và tối.”

      “Em thích sao? Chúng ta có thể đổi chỗ khác.”

      “Tôi lười lắm, đến nơi rồi thôi.”

      Sam Y vào trong trước để chọn bàn. Người phục vụ nhìn thấy liền niềm nở tiếp đón, gọi xong đồ ăn ánh mắt Sam Y mới để ý đến màn hình ti vi lớn trước mặt: "Tiểu thư của dòng họ Nam Phong bị bắt gian giường cùng với nam diễn viên nổi Lý An nay. Nghe Nam Phong Phương Huyền bao dưỡng ta nên ta mới có được địa vị như ngày hôm nay”. mang hình lớn chiếu hình ảnh Phương Huyền ôm mặt khóc lóc ra sức chứng minh phải mình. Bên cạnh là nam diễn viên Lý An ngừng ra sức đổ thêm dầu vào lửa, vẻ mặt uỷ khuất:" ấy đây là lần cuối chúng tôi gặp nhau. Tôi ấy biết bao nhiêu mà ấy nỡ lòng nào như thế. Tôi gắng sức trở thành diễn viên nổi tiếng để ít nhất tôi cũng có thể nuôi ấy. Tôi hề xấu hổ khi bị bắt gặp, chỉ là, rồi quay sang nhìn Phương Huyền, em gả cho , Huyền”.

      Bên cạnh là Phương Huyền gào thét giải thích nhưng ai tin. hổ là diễn viên hàng đầu, Lý An càng diễn càng khiến ai cũng tin Phương Huyền là kẻ bạc tình bạc nghĩa. Phong Thần vừa bước vào nhìn thấy cảnh này, nhanh chóng quay ra ngoài gọi điện thoại cho ai đó, vẻ mặt vô cùng tức giận. Bất chợt quay người nhìn Sam Y bên trong qua cửa kính, đúng lúc bắt gặp ánh mắt cũng nhìn mình. Nhưng chỉ rất nhanh rồi lại quay , Phong Thần nhanh:

      “Tôi biết cậu làm bằng cách nào nhưng phải chặn hết tin tức và đưa Phương Huyền đến văn phòng tôi ngay.”

      Phong Thần xong liền dập máy rồi nhanh chóng bước vào. Sam Y nhìn thấy Phong Thần cũng gì, cứ thế hai bên lại rơi vào im lặng. lúc sau Sam Y mới miễn cưỡng lên tiếng:

      “Tôi biết tin rồi, nếu lo cho em về trước , dù sao nơi này cũng gần công ty tôi, phiền đưa đến nữa.”

      “Mọi chuyện đều ổn cả, em cần lo lắng.”

      Tuy ngoài mặt cả hai đều cười nhưng trong lòng mỗi người đều biết mình hề cười. Sam Y lạnh lùng tính toán trong lòng để xem ta cứu em của mình thế nào? Phong Thần khinh bỉ trong lòng:” Sam Y rất giỏi, dám đụng tới Phương Huyền, để xem tôi xử lý thế nào”. Cả hai đều biết đối phương nghĩ gì nhưng tuyệt đối ai để lộ chút sơ hở nào ra mặt.

      Ăn sáng xong Sam Y lấy cớ bận việc trước. còn muốn xem Hạ Khuê đến quỳ trước công ty hay chưa. Nhưng đoán chắc ta cũng chẳng thể trốn thoát khỏi đó mà đến gặp . Sam Y tạt qua thăm ả vào lúc sau tan làm vậy.

      Tâm trạng Sam Y hôm nay tốt cách lạ thường, gặp ai cũng cười chào khiến cho nhân viên nơm nớp lo sợ. Tính khí thường ngày lạnh lùng, hôm nay lại cười thế này tí nữa thế nào cũng mưa.

      Sam Y hài lòng nhìn Trịnh Vỹ khen:

      “Tôi ngờ cậu cũng là người vô cùng nguy hiểm. Cậu nghĩ ra kế hoạch hoàn hảo như thế lại khiến tôi phải xem lại năng lực của cậu.”

      “Giám đốc quá khen, tôi chỉ cố gắng làm tốt nhiệm vụ được giao thôi.”

      “Chắc hẳn đối với ả cậu cũng ra tay ?”

      “Theo lời giám đốc .”

      “Tôi rất hài lòng với kết quả của cậu, tôi tin rằng cậu biết phải làm thế nào!”

      “Tôi giữ bí mật tuyệt đối, mọi thứ khác cũng chuẩn bị chu toàn.”

      “Tốt, cậu có thể ra ngoài.”

      Trịnh Vỹ gật đầu chào rồi bước về phòng của mình. nguy hiểm trong tác phong của người phụ nữ này nhắc nhở cậu phải thận trọng, cậu rơi vào trận địa của thê thảm vô cùng.

      Sam Y làm việc trong tâm trạng vui vẻ, hiếm khi mới có chuyện có thể khiến phấn kích như vậy. Cảm giác chứng kiến kẻ thù của mình bị mình chà đạp tuyệt vời. Sam Y tự nhận mình chẳng phải thánh mẫu cũng chẳng phải đức phật từ bi độ lượng, những ai nợ trả cho bằng hết mà thôi.

      Đến giờ tan làm, Sam Y bắt chiếc taxi đến địa điểm ghi sẵn giấy. Nơi đó miễn cưỡng cũng thể quán bar, nhưng nhìn cũ nát cộng với việc nó ở trong khu ổ chuột nên nhìn vô cùng bẩn thỉu và nhớp nhúa. tường bị loang lổ những vết gạch vỡ, các kẽ còn mọc cả rêu xanh. Sam Y nhìn cái bảng hiệu cũ phai màu sơn, đó có ghi mấy chữ: Quán rượu Sơn Tra.

      Sam Y đẩy cánh cửa gỗ nặng trịch bị mục bước vào bên trong. Đập ngay vào mắt là hình ảnh Hạ Khuê mặc bộ nội y uốn éo sân khấu. Xung quanh đó là những tiếng cười khả ố dâm tà của những người đàn ông ngồi phía dưới. Sam Y tiến lại gần sân khấu cười tươi với Hạ Khuê. ả như phản xạ nhìn thấy liền chửi bới:

      “Hoá ra là chị, chị cho người mưu đến bắt cóc rồi mang tôi đến nơi này phải ? Chị là đồ bỉ ổi, vô lương tâm, chị bằng loài vật, chị phải con người!”

      Hạ Khuê đứng sân khấu nhoài người ra chỗ Sam Y, để ả chạm vào người mình, nhanh chóng tránh sang bên. Phía dưới bắt đầu có những tiếng than phiền vì sao múa tiếp. Có người còn lớn tiếng gọi bà chủ. Bà chủ quán béo ục ịch nghe thấy liền vội vã chạy tới, vừa chạy vừa thở hổn hển. Bà ta xông thẳng lên sân khấu túm tóc Hạ Khuê liền văng nước bọt tung toé:

      “Cái con ranh này, mày để khách hàng kêu thế kia à? Tối nay mày được ăn, chuẩn bị về mà ăn đòn .”

      Bà ta lôi xềnh xệch Hạ Khuê dưới con mắt hờ hững của Sam Y. Xem ra cuộc sống của ta rất tốt, chắc hẳn còn đến làm phiền được nữa. Nhìn sắc mặt trắng bệch vì đau đớn và lo sợ của ả khiến Sam Y rất thoả mãn. Nghe tối qua ả bị ép tiếp khách, thảo nào Sam Y thấy những vết xanh tím người Hạ Khuê lên ràng. Nghe Trịnh Vỹ qua, hình như tối hôm bị bắt cóc ả còn phải phục vụ lúc mấy người đàn ông. Đừng trách Sam Y tôi đây ác độc với em , chỉ biết trách quá ngu xuẩn mà thôi.

      Sam Y rời khỏi cái quán rượu ô uế này. Nhìn chỗ nào cũng thấy ghê tởm, quả nhiên là nơi dưới đáy của xã hội, đây đâu cũng thấy cặn bã và rác rưởi. Hạ Khuê được nuôi dưỡng tại môi trường thế này quả nhiên là rất hợp với bản tính của ả.

      Trước mắt mọi thứ coi như xong xuôi, chỉ còn việc quan trọng nữa mà thôi: chuẩn bị kết hôn cùng Phong Thần. Mối thù em của ta tạm thời chắc chưa tính sổ vội với nhưng Sam Y cũng vẫn chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ để ứng phó. vừa nhận được tin của ông Phong Kiên, đám cưới của cũng bắt đầu lên kế hoạch, hai tuần nữa tổ chức hôn lễ, thông tin về chuyện kết hôn của sớm được đăng báo mà thôi. Sam Y vẫn thể tiếp nhận nổi việc mà mà lên báo và trở thành đối tượng để người khác chỉ trỏ. Nhưng sao, biết mình còn lên báo nhiều lắm. Kết hôn ư? phiền phức!

    2. nhunggminn

      nhunggminn Active Member

      Bài viết:
      125
      Được thích:
      55
      Chương 21: Thoáng qua

      Hôn lễ của Sam Y và Phong Thần được đăng tải tất cả các loại báo thu hút được chú ý của rất nhiều người. Trong mắt mọi người đây chính là cuộc hôn nhân trao đổi, hai tập đoàn lớn mạnh như vậy mà liên hợp chắc hẳn gây ra cuộc sóng gió lớn trong nền kinh tế.

      Mọi việc diễn ra đều có vẻ rất thuận lợi, cổ phiếu của Tinh Yên ngừng tăng nhưng cũng khiến Sam Y vui nổi. Cứ cho là mắc chứng bệnh ” tiền hôn nhân” , dâu nào chẳng lo lắng trước khi kết hôn.

      Sam Y ngồi trước cửa nhà đợi Phong Thần đến đưa chụp ảnh cưới. Hiếm hoi lắm mới có ngày nghỉ nhưng cuối cùng đành phải hy sinh nó để tuân lệnh theo lời “bố chồng”. Nam Phong Kiên có vẻ rất mong đợi đám cưới này, ông đứng ra lo liệu mọi thứ, kể cả địa chỉ chụp ảnh và thiết kế váy cho . Sam Y ngồi xuống bồn cây, duỗi thẳng hai chân cách thoải mái, cũng may có con muỗi nào đến chơi với . hiểu sao mà mãi Phong Thần chưa đến khiến Sam Y hơi sốt ruột, chẳng nhẽ lại cho leo cây?

      Vừa nhắc tới thấy xuất . Hôm nay trông ăn mặc thoải mái, phong thái ung dung. Phong Thần xuống xe mở cửa cho Sam Y nhưng thấy mãi vẫn chưa đứng lên liền hỏi:

      “Em định ngồi đấy đến bao giờ?”

      “Tôi bị tê chân.”

      Sam Y ngước mắt lên nhìn Phong Thần vô tội, thấy vậy liền bước đến:

      “Tôi có việc đột xuất nên đến hơi muộn.”

      Vừa vừa xoa chân cho . Sam Y lắc lắc chân chút thấy đỡ hơn liền đứng dậy:

      thôi.”

      Hai người vừa bước vào thu hút ánh mắt của toàn bộ người trong cửa hàng. Sam Y lướt mắt về những chiếc váy cưới treo trong tủ kính nhưng bộ dáng có vẻ hài lòng lắm. Nhân viên nhanh chóng thông báo với quản lý ra tiếp đón. Henry vừa nhìn thấy Sam Y mừng rỡ khôn xiết:

      “Ôi nữ thần của tôi đây rồi!”

      Thấy vẫn mải nhìn ngắm những bộ váy cưới, ông mới vỗ tay thu hút chú ý của :

      “Những bộ váy này đâu có hợp với Sam Y đây. Bộ váy được thiết kế riêng cho ở phía trong kia.”

      vậy Sam Y mới quay lại nhìn:

      “Chào Henry, lâu lắm gặp ông. Ông vẫn khoẻ chứ?”

      rồi vươn tay ra bắt. Ông Henry bắt tay :

      “Vẫn tốt lắm, nhưng tôi vẫn chưa thể tìm ra được người thay thế vị trí của làm người mẫu cho tôi.”

      “Ông quá rồi. Nhưng tôi biết ông lại mở cửa hàng ở đây?”

      “Cũng mới thôi, cửa hàng này vừa khai trương tháng trước.”

      Phong Thần bị lãng quên hài lòng lên tiếng:

      “Ông định bắt chúng tôi đứng đây đến bao giờ?”

      Henry nghe thấy tiếng Phong Thần liền trầm trồ:

      “Cậu chính là thiếu gia Nam Phong? Ôi tuyệt vời, như vị thiên sứ trời vậy!”

      Sam Y nghe thấy liền bật cười thành tiếng, Phong Thần vui liền nắm lấy tay siết chặt:

      “Mời ông dẫn đường.”

      Henry nhanh chóng dẫn hai người vào căn phòng phía bên trong. Đặt chính giữa căn phòng là chiếc váy cưới toả sáng rực rỡ. Ông Henry nhìn chiếc váy mà hài lòng gật đầu, Sam Y mê mẩn nhìn nó, Phong Thần quay sang nhìn Sam Y.

      “Nào nào lấy nó xuống để cho Sam Y thử .”

      Ông Henry quay sang với nhân viên. Khi nó được đặt vào tay Sam Y vẫn chưa hết ngỡ ngàng. Chiếc váy được làm bởi những chất liệu tốt nhất, chạm vào hề có cảm giác thô ráp mà mềm mịn hệt như thứ tơ lụa hảo hạng nhất. màu trắng muốt bao trùm cả chiếc váy, những hạt ngọc trai được gắn vô cùng tinh tế vào chân váy và quanh eo. Từng lớp sa tanh mỏng bên ngoài chiếc váy càng làm nổi bật lên cầu kì trong thiết kế của người tạo mẫu.

      nhàng nâng niu chiếc váy trong tay, Sam Y có cảm giác hạnh phúc tràn ngập trong trái tim . ra đây chính là chiếc váy mà mặc trong kiện quan trọng nhất của người phụ nữ. Sam Y được giúp đỡ của nhân viên cuối cùng cũng mặc xong chiếc váy. Sau khi trang điểm và làm tóc xong, Sam Y nín thở bước ra ngoài ngắm nhìn mình trong gương. chỉ mà ai cũng bất ngờ khi nhìn thấy Sam Y trong bộ váy cưới. Sam Y có thể thấy hình ảnh của chính trong gương, đó là vô cùng xinh đẹp, mặt nở nụ cười hạnh phúc của sắp được làm dâu. Từ phía sau Phong Thần ôm lấy , hôn vào má Sam Y:

      “Em rất đẹp!”

      Buổi chụp ảnh diễn ra suôn sẻ và nhanh chóng. Sam Y phải thừa nhận và Phong Thần làm việc gì cũng rất ăn ý với nhau. Nhìn những tấm ảnh cưới vừa chụp ai cũng khen ngợi cặp rất đẹp đôi.

      Sau khi chụp ảnh, Phong Thần đưa ăn rồi mua nhẫn cưới. Sam Y thầm nghĩ mình những được cầu hôn thế lại còn phải tự mua nhẫn cưới. Nhìn những chiếc nhẫn sáng lấp lánh trong tủ mà Sam Y hoa hết cả mắt. chẳng biết phải chọn cái nào bên cạnh Phong Thần lên tiếng:

      “Lấy cho tôi xem cặp nhẫn kia.”

      Sam Y muốn nhưng vẫn phải gật gù khen ngợi thẩm mỹ của Phong Thần. tinh mắt nhìn trúng đôi nhẫn rất đẹp. Nhẫn quá cầu kì nhưng rất tinh xảo. chiếc nhẫn gắn viên kim cương sáng loá, Sam Y cũng quá để ý xem nó mấy cara, xung quanh viên kim cương được dát những hạt trông đẹp mắt vô cùng.

      “Em thấy nó được chứ?”

      “Mắt thẩm mỹ của tệ, lấy nó .”

      Hài lòng với chiếc nhẫn, Phong Thần thanh toán. Tranh thủ lúc đo Sam Y quanh quẩn bên trong cửa hàng. nhìn thấy những đôi tình nhân thân mật chọn nhẫn rồi đeo cho nhau. Sam Y đột nhiên có chút tủi thân, sao chỉ trong phút chốc mà lại đồng ý với cuộc hôn nhân này chứ?

      Đưa Sam Y về nhà Phong Thần liền lái xe luôn. Chỉ còn mấy ngày nữa thôi là trở thành vợ chính thức của , rồi hai người sống ra sao? Cuộc hôn nhân này diễn ra trong bao lâu? Rồi đến ly hôn sao? Những câu hỏi ngập tràn trong tâm trí của . Sam Y quyết định ngủ để quên , tất cả cứ để mai tính.

    3. nhunggminn

      nhunggminn Active Member

      Bài viết:
      125
      Được thích:
      55
      Chương 22: Hạnh phúc

      Chỉ còn nốt ngày hôm nay nữa thôi, chỉ còn lại ngày nữa,… Sam Y ngừng tự nhắc nhở mình về đám cưới ngày mai. Tại sao lại được lo lắng cơ chứ, chỉ lo lắng mà còn là sợ hãi nữa, hôm nay là ngày cuối cùng còn mang cái danh hiệu độc thân. Băng Băng tất nhiên là còn lo lắng hơn cả Sam Y, nàng lúc nào chẳng quan trọng hoá vấn đề lên mức cao ngất ngưởng, đây chính là thích lo chuyện người khác.

      “Cậu thôi ngay . Cứ qua lại làm mình chóng hết cả mặt.” Sam Y càu nhàu lên tiếng.

      “Cậu xem Y. Ai mà biết được cậu lại lấy chồng sớm thế chứ. Đường đường là mỹ nhân xinh đẹp vạn người mê, sao có thể lãng phí tuổi thanh xuân của cậu chôn vùi trong nấm mồ hôn nhân cơ chứ? Quá hoang đường, quá hoang đường!”

      cần phải cường điệu hoá giọng điệu của cậu lên như vậy. Đằng nào chả phải lấy, lấy sớm hay lấy muộn cũng có khác nhau gì mấy đâu?”

      “Vấn đề là ở chỗ đấy, là do suy nghĩ cổ hủ của cậu. Thời đại này phụ nữ còn tự chủ hơn cả đàn ông. Cậu có thể sống cuộc sống tự do đến hết đời mà cần đàn ông bên cạnh đâu.”

      Băng Băng chẹp chẹp tiếc rẻ thêm cành hoa tươi bị vùi dập. Sam Y chỉ biết thở dài nhìn bạn, có phải muốn đâu? Là do ép buộc đấy chứ!

      Hai nàng ăn chơi đập phá suốt đêm, đến lúc ngủ Băng Băng mới buồn bã quay sang hỏi Sam Y?

      “Cậu hối hận chứ? Tớ cảm thấy rất tiếc cho cậu Y ạ!”

      “Những chuyện tớ làm quyết bao giờ hối hận. Đấy phải là việc tớ nên làm. Điều quan trọng là phải làm sao biến điều hối hận đó trở nên có lợi với mình, đấy là quy tắc sống của tớ.”

      “Đôi khi cậu khiến cho người khác thương xót. Tại sao cứ phải mạnh mẽ như vậy để làm gì? Cậu cần chỗ dựa sao?”

      “Đối với tớ nó là điều xa xỉ vô cùng. Tớ chưa bao giờ đặt niềm tin vào đàn ông, đối với họ đó là thứ chẳng đáng giá, nhưng với chúng ta nó là tất cả. Cậu hiểu chứ?”

      “Vậy cậu tính sao? Cậu chắc có thể ở chung chỗ với Phong Thần chứ?”

      nữa, ngủ .”

      Sáng hôm sau Sam Y bị đánh thức bởi tiếng chuông cửa. Thấy Băng Băng vẫn ngủ nên ra mở cửa. Bên ngoài có mấy người lạ mặt mà biết, chỉ duy có Henry là Sam Y biết nên đoán được đây là đoàn người đến chuẩn bị trang phục và trang điểm cho .

      “Chào buổi sáng.” Sam Y uể oải lên tiếng chào hỏi.

      đây rồi. Hôm nay chúng tôi đến trang điểm và làm tóc giúp .”

      người trong đám đông lên tiếng. Sam Y gật đầu đồng ý cho họ vào nhà. Sau khi thu xếp ổn thoả cho tất cả mọi người, chuyên viên trang điểm bắt đầu trang điểm cho . Sam Y cần trang điểm quá cầu kỳ vì làn da của rất đẹp, đôi mắt với ánh nhìn sắc sảo với đôi môi quyến rũ. Sau khi trang điểm là làm tóc. Mái tóc màu tím đặc trưng của Sam Y được uốn xoăn tạo thành những lọn tóc bồng bềnh như mây, trán đeo sợi dây nổi bật với hình bông tuyết pha lê rủ xuống. Các chuyên gia hài lòng vói tác phẩm của mình, những người bên cạnh cũng ngưỡng mộ trước Sam Y, riêng chỉ cảm thấy cõi lòng mình ngày càng lạnh thêm, tựa như bông tuyết lạnh giá trán vậy. Hoàn thành nốt công đoạn chuẩn bị, Sam Y thay chiếc váy cưới dành riêng cho mình, trông nó vẫn lộng lẫy như trước. Nhìn chính mình trước gương, Sam Y lạnh lùng cười. Nhìn mày kìa Sam Y, hoá ra mày cũng biết hối hận!

      “Ai kia? Tôi có quen ?” Băng Băng ngạc nhiên nhìn Sam Y.

      “Đừng đùa nữa. Tớ còn tâm trạng để đùa giỡn với cậu nữa đâu.”

      “Tớ thể tin được, cậu xinh đẹp hơn bất cứ người nào mà tớ từng nhìn thấy. Cậu giống ai nhỉ? Đúng rồi, chính là Nữ hoàng tuyết đó, lạnh lùng và cao ngạo như những bông tuyết.”

      phải phóng đại quá lên như vậy.”

      “Tớ ghen tỵ với cậu đấy Y à! Cậu làm tớ lại muốn lấy chồng, được mặc thử chiếc váy dâu.”

      “Chẳng phải hôm qua cậu vừa mới đề cao chủ nghĩa độc thân sao?”

      “Tớ đổi ý rồi.”

      Sam Y biết gì hơn với bạn chỉ thấy buồn cười. Băng Băng thấy Sam Y cười mình ngượng ngùng che mặt vì xấu hổ. Ai bảo cứ thích mạnh miệng chứ!

      “Đến giờ rồi, có lẽ chúng ta nên xuống dưới thôi.”

      Băng Băng nhìn đồng hồ nhắc nhở. Sam Y đứng lên định bước nhưng vì chiếc váy quá dài và đôi giày cao gót dưới chân, tí nữa ngã. Băng Băng đành bước đến nâng váy giúp Sam Y tay.

      Vừa bước xuống cầu thang Sam Y trông thấy Phong Thần đứng đợi sẵn. Trông lịch lãm với bộ vest đen được may đo hoàn hảo với cơ thể làm tăng thêm nét quyến rũ và bí của người đàn ông. Sam Y nhàn nhạt cười, đưa tay ra cho Phong Thần nắm lấy. lịch đặt nụ hôn lên tay rồi ôm vào lòng. Sam Y để mặc cho ôm mà bước . Cả đoàn người nhanh chóng tiến đến khách sạn nơi tổ chức tiệc cưới.

      Suốt chặng đường Phong Thần chưa hề buông ra lần nào. vẫn ôm siết lấy eo , Sam Y lặng lẽ ngả đầu vào lòng . Bác lái xe nhìn đôi vợ chồng trẻ thân mật với nhau khỏi thấy ngại ngùng liền quay đầu , nhưng thực chất có ai biết trong lòng họ cuộn trào từng cơn sóng dữ dội.

      Sam Y được Nam Phong Kiên dẫn vào lễ đường. Sam Y bước từng bước thận trọng thảm đỏ, tâm trạng lo lắng ngừng tìm kiếm xung quanh ai đó để chia sẻ với . Ông Phong Kiên thoả mãn đặt bàn tay Sam Y vào tay Phong Thần rồi khẽ ghé vào tai dặn dò:

      “Từ nay nếu con bị nó bắt nạt phải sợ, cha đây bênh vực con.”

      Sam Y mỉm cười nhìn ông, hoá ra ông biết được tâm trạng thấp thỏm lo sợ của . Sam Y tự tin quay đầu lại đối diện với Phong Thần, cũng mỉm cười nhìn . Xem ra cũng chỉ có mỗi lo sợ thôi. Nhìn chiếc nhẫn được lồng vào ngón tay mình, Sam Y biết mình chính thức lên chức phu nhân rồi. Sao đột nhiên thấy mình như già chục tuổi thế này? Sam Y đeo lại nhẫn cho Phong Thần hết sức thô bạo, đeo cũng phải mà là nhét nó vào tay Phong Thần đúng hơn. Nhìn uất ức trút giận lên tay mình, Phong Thần hết sức vui vẻ :

      “Honey, em làm tay bị đau đấy!”

      Kết quả ngoài dự đoán, Sam Y đứng hình ngay lập tức. Phong Thần tranh thủ cơ hội đặt nụ hôn lên môi . Thế là hoàn thành nghi lễ!

      Đôi vợ chồng phải chúc rượu từng bàn, đó là điều dĩ nhiên. Nhìn Phong Thần bị chuốc rượu liên tục làm Sam Y cảm thấy áy náy. cũng muốn thay nhận rượu nhưng chỉ đổi lại cái lắc đầu của . Cuối cùng Sam Y chịu được nữa kiên quyết giật lấy chén rượu trong tay uống cạn. Coi thường sao? rất tự tin về tửu lượng của mình nha! Thế là hai người cứ giành giật lấy rượu của nhau trông khôi hài vô cùng, đôi bên đều muốn đấu xem ai say trước. Nhưng có vẻ như đợi được kết quả, hai vợ chồng được đưa lên máy bay hưởng tuần trăng mật rồi!

    4. nhunggminn

      nhunggminn Active Member

      Bài viết:
      125
      Được thích:
      55
      chương 4 :

      Quan hệ của Viên Mị Mị và Kỷ Lam cứ như vậy cho đến cuối học kì I:

      - các em về nhà nhớ ôn tập chuẩn bị cho bài thi cuối kì lần này nhé, lần này thi trộn khối gian lận được đâu nên các em ôn tập kĩ đề cương cho nhé

      sau khi giáo thông báo hình thức thi cuối kì cả lớp liền xôn xao ồn ào, có nhiều ý kiến được đưa ra và Viên Mị Mị thấy lớp học hình thành hai ba phe chính là :

      Phe 1 : phản đối

      -OMG!! đùa à . . .

      - phải chứ?

      - sao lại trộn khối . . . .?

      - trộn khối

      - có nên kiến nghị lại với nhà trường

      . . . .

      Phe 2 : ủng hộ nhiệt tình

      - AAAAA . . .

      - trộn lớp với khối nào , khối 11 hay 12 vậy . . . . b

      - em muốn trộn với 11

      - , trộn với 12 cơ

      - khối 11 có Dương đẹp trai . . .

      - Nhạc Hàn đẹp trai hơn . . .

      - trộn với cả hai

      - AAAAA biết tớ ngồi với ai nhỉ

      Phe 3 : tỉnh táo nhất

      - * sao cũng được*

      - * quay lưng với dư luận*

      - này, tự kỉ, cậu về phe nào? tự kỉ là tên mà Viên Mị Mị gọi Kỷ Lam

      - cậu gọi ai là tự kỉ

      - cậu nha

      -này nhóc, nhóc muốn gây đấy à?

      - ai là nhóc, tôi bằng tuổi câu đấy

      - sao nào

      - . . .

      - "hai người mắt to mắt lớn trừng nhau"

      - hừ, tôi hỏi cậu về phe nào?

      cuối cùng Viên Mị Mị vẫn là người chịu thua trước.Kỷ Lam cảm thấy buồn cười, nhóc này lần nào cũng vậy, biết là thể thắng nhưng vẫn luôn muốn đấu với cậu, lại còn hay đưa ra mấy cái ý tưởng khác người kì quái nữa, giờ cũng vậy

      - phe phái gì ở đây

      - cậu ở phe phản đối hay ủng hộ việc thi trộn lớp?

      - ở phe nào cả

      - vậy là cậu ở phe thứ 3 à?

      - phe thứ 3?

      - là ủng hộ cũng phản đối.

      - tôi quan tâm

      - vậy à

      - còn cậu

      - tôi sao cũng được, dù sao cũng thể nhìn bài

      - nhìn được bài nhưng có trai đẹp để nhìn đó

      - nếu nhìn trai đẹp có thể giúp tôi qua môn toán tôi ủng hộ hết mình nha

      - haha

      - cậu cười gì?

      - nếu có người giúp cậu qua môn toán cậu làm gì để cảm ơn người ta đây?

      - làm gì cũng được.

      - sao?

      - , haizz

      Viên Mị Mị mải lo cho môn toán mà nhìn thấy nụ cười ranh mãnh môi Kỷ Lam "haha con thỏ mắc bẫy rồi, để xem tôi làm gì cậu haha"

      - từ mai tôi kèm cậu học thêm môn toán.

      - tại sao?

      -giúp cậu qua kì thi này.

      - sao?

      - tất nhiên

      - a! tốt

      Tan học Viên Mị Mị liền cầm cặp sách chuẩn bị về nhà bị Kỷ Lam gọi lại

      - Viên Mị Mị

      - có chuyện gì sao?

      - học ôn

      -bây giờ luôn sao?

      - bây giờ

      - mai được sao?

      -

      - nhưng . . .

      - học, trước khi tôi đổi ý

      - được rồi

      vậy là trong lớp học vang lên những tiếng từ đến to dần, nhưng chỉ mang 1 sắc cảm chính là tức giận (@_@)

      -tính lại chỗ này . . .

      - sai, tính lại . . .

      - . . .

      Kì thi cuối kì - phòng 30 - toán

      - kỷ Lam, tôi với cậu cùng phòng này hihi

      - sao

      - tôi lo trượt môn toán nữa rồi

      - tôi nhắc cậu

      - xì

      - làm cho tốt, đừng làm mất mặt tôi

      - biết

      Ngày thông báo kết quả kì thi cuối kì I. khu vực bảng ghi tên những người thi đạt có tiếng thét chói tai làm mọi người giật mình

      - AAAAA TÔI ĐẠT RỒI AAAA . . . .

      - có cần . . . .

      câu của Kỷ Lam bị chặn ngang vì có cái bóng trắng nhẩy vồ vào người cậu và

      - *chụt* tôi iêu cậu nhất đấy, toán của tôi đạt rồi haha

      - Kỷ Lam . . .

      Viên Mị Mị chợt thấy ra có gì đúng, chợt nhận ra hành động của mình đỏ mặt

      - ah, tôi cố ý, là tôi quá mừng thôi, cậu đừng để ý hiha

      - khụ khụ, được rồi, cũng chỉ là đủ điểm thôi có phải đạt điểm vượt trội đâu mà phấn khích.hừ

      với Kỷ Lam con ôm cậu ít nhưng mà . . . cái ôm của con nhóc này khiến câu có cảm giác . . . hiểu . . rất kì lạ . . . cậu cũng biết tả nó như nào nữa khiến nên đành lên tiếng chế diễu chút che bối rối trong lòng

      - haha

      - đồ hâm

      . . . .

      hết chương 4
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. nhunggminn

      nhunggminn Active Member

      Bài viết:
      125
      Được thích:
      55
      vì chương 23 có cầu pass nên m chưa cv đc.khi nào biết pass m cv bổ sung nheii:ex10:
      Last edited: 12/8/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :