1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trung Khuyển Nam Thần - Tử Thanh Du (Hoàn + Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Tem tem .tem là của ta :yoyo60::yoyo60::yoyo60:

    2. Tô Huyền Ann

      Tô Huyền Ann Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      2,481
      Chương 25.1. thương

      Tần Uyên ngẩn người, tay ôm gối dần dần rũ xuống, trong mắt cũng thoáng ảm đạm, " có chỗ nào bình thường?"

      Bạch Hiểu Y ý thức mình hình như hơi quá đáng, vội ho tiếng : " có gì, chỉ là thấy đột nhiên như vậy làm tôi có chút chịu nổi, tôi ngủ đây."

      xong xoay người bỏ chạy, lúc ăn cơm Tần Uyên với đêm nay ngủ ở phòng kia, Bạch Hiểu Y trốn từ ban công ra được liền vội vàng chạy tới cửa phòng.

      Mở cửa vào phòng, lúc xoay người đóng cửa thấy còn đứng ban công, tay còn bóp cái gối ôm kia, đứng thẳng tắp như vậy nhìn . ban công mở đèn, thân thể nửa trong bóng tối, nhìn thấy vẻ mặt, nhưng Bạch Hiểu Y lại cảm giác, toàn thân người luôn uy nghiêm kia giờ phút này lộ ra luồng áp suất thấp.

      Bạch Hiểu Y rùng mình cái, vội vàng đóng cửa lại.

      Nằm giường, Bạch Hiểu Y càng nghĩ càng cảm thấy thích hợp, Tần Uyên đột nhiên lại thay đổi? Hơn nữa còn tự nguyện làm bao cát cho đánh? Nghĩ tới dáng vẻ vừa rồi của , đưa gối ôm để đánh , cả người Bạch Hiểu Y lập tức nổi da gà.

      giờ Bạch Hiểu Y hoài nghi, có phải Tần Uyên chịu kích thích gì hay nên đầu óc trở nên bình thường?

      Ngày hôm sau khi tỉnh lại, Bạch Hiểu Y mở điện thoại di động ra, thấy trong điện thoại có vài cuộc gọi nhỡ, còn có vài tin nhắn đều do Khương Chấn Hải gửi tới hỏi ở đâu, tại sao về nhà. Bạch Hiểu Y nghĩ tới giao hẹn của mình với mẹ Bạch, tạm thời xem mấy tin nhắn này.

      Mặc quần áo xong xuôi ra khỏi phòng, thấy Tần Uyên bưng hai cái khay ra từ phòng bếp, vừa ngẩng đầu thấy liền : "Tới ăn sáng ."

      Hôm nay mặc áo sơ mi màu trắng, mặc màu tối như trước, áo sơ mi trắng mặc người làm khuôn mặt lạnh lùng nhìn qua dịu dàng hơn vài phần.

      Lúc chuyện, sắc mặt lạnh nhạt, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, giơ tay nhấc chân đều ưu nhã, có cách nào tưởng tượng nổi và tên thần kinh tối hôm qua là .

      Bạch Hiểu Y thấy thế liền thở phào nhõm, đến bàn ăn ngồi xuống, thấy trong mâm bày hai miếng bánh mì và quả trứng luộc, còn có chút rau được thái mỏng rất kỹ càng, bên cạnh mâm còn đặt chén cháo.

      Bạch Hiểu Y bưng cháo uống ngụm, hương vị cũng tệ.

      "Sau khi làm, em muốn chơi máy vi tính cũng được, muốn xem tivi cũng được, dạo xung quanh cũng được, buổi trưa về nấu cơm, chìa khóa dự phòng để bàn trà."

      Bạch Hiểu Y ngẩn người, "Cái kia .. cần trở về nấu cơm đâu, tôi ăn đồ ăn thừa ngày hôm qua cũng được mà. cũng cần khách khí như thế, dù sao chúng ta cũng lớn lên cùng nhau, tôi xem như trai xem như trai, hơn nữa về về cũng rất phiền."

      " phiền." thản nhiên .

      "..."

      Tần Uyên ngước mắt nhìn , vẻ mặt đương nhiên, "Dạo này học nấu ăn, muốn luyện tay nghề chút."

      "..." Thôi được rồi...

      Sau khi ăn cơm, Bạch Hiểu Y tranh rửa bát, dù sao ăn đồ người ta nấu, chịu động tay chân cũng hay lắm.

      Sau khi Tần Uyên làm, Bạch Hiểu Y ôm máy tính Tần Uyên chuẩn bị trở về phòng, nghĩ tối hôm qua cả đêm lên mạng quản lí cửa hàng, cũng biết có ai đặt hàng hay , Bạch Hiểu Y vội vàng lên kiểm tra.

      Thế nhưng có đến đơn đặt hàng, Bạch Hiểu Y ôm mặt, có chút uể oải, sau đó mở bảng đánh giá ra nhìn, vừa nhìn lập tức sợ hết hồn.

      Mười cái bình luận chê trách thế nhưng toàn bộ đổi thành khen ngợi!!

      Bạch Hiểu Y dụi mắt, đúng vậy, nhìn nhầm!

      Điều này sao có thể, chiều hôm qua trước khi rời khỏi nhà ràng vẫn còn...

      biết tại sao, trong đầu đột nhiên nhảy ra gương mặt Tần Uyên, ở lại nhà Tần Uyên đêm, các bình luận chê trách đều biến mất, hơn nữa hôm qua cũng với về việc bình luận.

      sao?

      Nhân viên kỹ thuật hệ thống cao cấp như , chỉ cần là internet có gì làm được.

      Bạch Hiểu Y nghi hoặc thôi, vội lấy điện thoại ra gọi cho Tần Uyên. Điện thoại vừa reo lên vài tiếng có người nghe, Bạch Hiểu Y sắp xếp lại các câu chữ trong đầu rồi mới hỏi: "Cái kia... những câu bình luận khen ngợi cửa hàng có phải do làm ?"

      Đối phương trầm mặc hồi, giọng điệu lãnh đạm: "Em thấy sao?"

      Nghe giọng có vẻ giống như phải do làm, Bạch Hiểu Y lập tức thở phào nhõm, "À, là vậy sao, xem ra tôi nghĩ nhiều rồi." xong định tắt điện thoại, nhưng lại nghe thấy đầu kia trầm giọng, "Nếu như là làm, em định cảm ơn thế nào?"

      Trái tim Bạch Hiểu Y căng thẳng, "Đúng là làm sao?"

      Tần Uyên yên lặng rất lâu mới nhàn nhạt đáp: "Ừ."

      "..." Bạch Hiểu Y dại ra mấy giây mới phục hồi tinh thần lại, "... tại sao? Tại sao phải giúp tôi?"

      "Gần đây khá rảnh."

      "..." Bạch Hiểu Y bị giọng hời hợt của làm nghẹn họng, hiếu kỳ hỏi: " làm kiểu gì vậy?"

      Phải biết rằng, vì để những khách hàng kia xóa bỏ bình luận chê trách, khẩn cầu biết bao nhiêu lần, nhưng mấy người tùy hứng này nhất quyết xóa, cho dù xóa tài khoản của bọn họ, bọn họ cũng xóa bình luận. biết tại sao, chỉ nhìn vừa mắt nhất định phải để lại vài bình luận xấu xa làm ấm ức. Có đôi khi ngẫm lại đều cảm thấy hận đến nghiến răng, hận thể tiễn họ lên chầu trời.

      nghĩ tới Tần Uyên dễ dàng xử lý chuyện này như vậy.

      "Trộm tài khoản." đơn giản ràng phun ra mấy chữ.

      "..."

      Quả nhiên nhân viên kỹ thuật hệ thống cao cấp phải chỉ là danh xưng...

      "Cho nên, em định cảm ơn thế nào?" Đối phương cố làm ra vẻ lạnh nhạt phun ra câu.

      Mặt mũi Bạch Hiểu Y đầy bất đắc dĩ, chống cằm, " muốn tôi cảm ơn thế nào?"

      Tần Uyên do dự lát, "Bây giờ chưa nghĩ ra, đợi nghĩ kỹ rồi cho em."

      "Vậy cũng được những cái tôi thể làm được, đến lúc đó rất lúng túng."

      "Ừ, em có thể làm được."

      "...”

      Sau khi cúp điện thoại, Bạch Hiểu Y đột nhiên nghĩ sắc mặt Tần Uyên hôm nay hình như tốt lắm, suy nghĩ kỹ dưới mắt còn có quầng thâm. Tối hôm qua cho chuyện bình luận ác ý, sáng sớm hôm nay bình luận liền biến mất, nếu là làm, chắc chắn là làm trong tối qua, chẳng lẽ tối hôm qua thức đêm giúp ?

      Mặc dù cách làm của Tần Uyên có chút thiếu đạo đức, nhưng kết quả làm rất vui. Phải biết cửa hàng của mới khai trương lâu, bình luận chê trách ảnh hưởng rất lớn với , còn phải dựa vào cửa hàng này suốt những năm đại học nữa đấy.

      Xem ra, sau khi triệt để buông bỏ Tần Uyên, cũng thay đổi còn đáng ghét nữa.

      Lúc Bạch Hiểu Y gần như vào cõi thần tiên, di động đột nhiên vang lên, còn tưởng là Khương Chấn Hải gọi tới, cầm lên nhìn lại là số điện thoại xa lạ.

      Bạch Hiểu Y nghi hoặc tiếp điện thoại, đầu kia vang lên giọng nữ nhu hòa êm tai, "Hiểu Y à, chị là Trương Văn Văn."

      "..." Bạch Hiểu Y ngẩn người, "A, chào chị."

      Bạch Hiểu Y còn nhớ hôm qua Trương Văn Văn dùng di động của để tìm điện thoại, có lẽ lúc đó lưu số của .

      "Có việc gì sao?"

      "À..." Đối phương ràng do dự chút, "Là thế này, sáng nay chị được nghỉ, muốn làm món ăn Uyên đại thích, em và ấy lớn lên cùng nhau, chắc là em biết chứ?"

      Bạch Hiểu Y gật đầu, "Là vậy à." nghiêng đầu nghĩ, " ấy thích ăn các món bún thịt, bún sườn heo, bún canh thang (*search gg ra như kiểu bún với lòng gì đó @@), nhưng tôi đề nghị chị nên nấu bún sườn heo."

      "Được, cảm ơn em."

      " khách khí."

      Bạch Hiểu Y xong muốn cúp điện thoại, nhưng lại nghe Trương Văn Văn vội vã hỏi câu, "Cái kia... em có biết ấy thích gì ?"

      Bạch Hiểu Y ngốc, nghe Trương Văn Văn hỏi như thế, đại khái cũng đoán được Trương Văn Văn muốn theo đuổi Tần Uyên, liền hỏi dò: "Chị... muốn theo đuổi Tần Uyên?"

      Bạch Hiểu Y ràng nghe thấy đầu bên kia điện thoại hít sâu hơi, nhưng Trương Văn Văn thừa nhận rất nhanh, "Đúng vậy, chị muốn theo đuổi ấy."

      Quả nhiên tính cách sảng khoái, che giấu, giờ buông bỏ Tần Uyên, lại nhìn Trương Văn Văn, Bạch Hiểu Y đột nhiên phát rất thích này.
      Last edited by a moderator: 26/6/17

    3. Tô Huyền Ann

      Tô Huyền Ann Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      2,481
      Chương 25.2

      Tần Uyên là người mạnh mẽ, Trương Văn Văn cũng kém, giống như và Tần Uyên đời trước, người mạnh mẽ người lại yếu đuối. Hơn nữa Trương Văn Văn này lại là đại mỹ nữ giỏi giang mạnh mẽ có thể so sánh được với boss như Tần Uyên, nếu hai người ở cùng nhau, chắc hẳn rất hài hòa.

      Bạch Hiểu Y hào phóng tán gẫu với Trương Văn Văn về tính cách và sở thích của Tần Uyên, còn cả các vấn đề thiết yếu cần chú ý khi muốn theo đuổi . Trương Văn Văn lắng nghe rất nghiêm túc, Trương Văn Văn nghiêm túc ghi nhớ những gì , xem ra Trương Văn Văn thích Tần Uyên. Chỉ hy vọng nếu về sau hai người có thể ở bên nhau, Tần Uyên có thể bớt lạnh lùng, đối xử Trương Văn Văn tốt.

      Sau khi Tần Uyên tới công ty liền an tâm, nhiều lần lấy điện thoại di động ra muốn gọi điện thoại xem Bạch Hiểu Y còn ở nhà hay , cuối cùng cũng gọi. cũng sợ mình quá mức nhiệt tình làm chống đỡ được, giống như ngày hôm qua, kỳ chỉ muốn giúp giảm bớt khó chịu, nhưng hết lần này tới lần khác cảm thấy như người bị bệnh thần kinh.

      Đến lúc tan việc, bình thường Tần Uyên đều ở lại làm thêm giờ lại vội vàng thu thập đồ đạc chuẩn bị về, nhưng còn chưa ra ngoài lại nghe được tiếng gõ cửa.

      "Vào ."

      Lúc Trương Văn Văn cầm hộp cơm vào, thấy Tần Uyên dọn dẹp đồ bàn, dáng vẻ dường như muốn rời .

      Tần Uyên ngẩng đầu nhìn người vừa vào cửa, nghiêng mắt nhìn đến hộp cơm tay Trương Văn Văn, nhíu mày : " xin lỗi, quên cho cậu, trưa hôm nay tôi về nhà ăn cơm."

      Nghe được lời này của Tần Uyên, Trương Văn Văn cũng kinh ngạc, phải biết vị bạn học thời đại học kiêm ông chủ này là người làm việc điên cuồng điển hình, chỉ hận thể dùng hết thời gian ngày để làm việc. Bình thường bận rộn liền quên hết tất cả, ăn cơm cũng quên, cho nên bình thường, buổi trưa đều là mang cơm vào giúp . Hôm nay nghe vậy làm Trương Văn Văn nghi hoặc thôi, "Hôm nay trong nhà có việc sao?"

      Ánh mắt Tần Uyên chợt thoáng lóe qua vẻ kỳ quái dễ phát , "Ừ."

      Bỏ lại lời này, muốn đứng dậy rời , Trương Văn Văn vội vàng : "Cậu chờ lát ."

      Tần Uyên ngừng động tác, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Trương Văn Văn. Trương Văn Văn cầm hộp cơm lại, mở nắp hộp, với : "Hôm nay mình làm thức ăn, nghe cậu thích ăn bún sườn heo nên cố ý làm đấy. Nếm thử miếng cũng được, dù sao cũng là tâm ý của mình."

      Ánh mắt Tần Uyên nhìn qua bún sườn heo trong hộp cơm, cũng nghĩ nhiều, nhận đôi đũa trong tay Trương Văn Văn gắp miếng nếm thử.

      Trương Văn Văn thấy ăn, lúc này ánh mắt sáng ngời, lại thấp thỏm hỏi: "Có ngon ?"

      "Cũng tệ." đánh giá lòng.

      Trương Văn Văn cười thở phào nhõm, "Xem ra Hiểu Y lừa mình, quả nhiên cậu thích ăn bún sườn heo."

      Nghe như thế, Tần Uyên nhíu mày, "Hiểu Y? như thế nào?"

      Trương Văn Văn lúc này mới ý thức được mình nhanh miệng lỡ mồm, liền đảo tròn mắt, thong dong giải thích, "Là thế này, lần trước mình mang dưa hấu cho Hiểu Y liền tán gẫu vài câu với em ấy, ngẫu nhiên hỏi cậu thích ăn gì, em ấy cho mình biết."

      Tần Uyên gật đầu, cũng hỏi nhiều, lại với Trương Văn Văn: "Đừng lãng phí hộp cơm này, cậu xem ai muốn ăn đưa cho người ta ."

      Sắc mặt Trương Văn Văn có chút sa sút, "Chỉ vậy thôi à?"

      Sau khi Trương Văn Văn ra từ phòng làm việc của Tần Uyên liền gọi điện thoại cho Bạch Hiểu Y.

      Lúc này Bạch Hiểu Y bàn luận đơn hàng với khách, nghe tiếng chuông điện thoại di động, nghiêng đầu nhìn sang, thấy Trương Văn Văn gọi tới, vội bắt máy.

      "Alô?"

      "Alô Hiểu Y."

      Bạch Hiểu Y nghe ra trong giọng Trương Văn Văn lộ ra vài phần vui sướng, liền cười : "Gặp chuyện gì vui muốn chia sẻ sao?"

      "Chị vừa đưa bún sườn heo cho Uyên đại, nhìn ra được ấy rất thích ăn, cho nên chị cố ý gọi để cám ơn em." Mặc dù Tần Uyên chỉ ăn miếng, nhưng từ vẻ mặt khi ăn bún sườn heo có thể thấy cực kỳ thích.

      "Cũng phải chuyện gì to tát, chị cần phải cảm ơn."

      " , chị vẫn muốn cảm ơn em." Dừng chút, Trương Văn Văn lại thăm dò hỏi câu: "Hiểu Y, về sau em vẫn giúp chị phải ?"

      Bạch Hiểu Y trả lời cực kỳ sảng khoái, "Đương nhiên, tôi dốc hết khả năng giúp chị."

      "Vậy được, nếu chị có thể theo đuổi đại Phật Uyên đại kia em chính là công thần, đến lúc đó mời em ăn bữa tiệc lớn."

      Bạch Hiểu Y cũng cười, "Vậy chúc mừng chị trước."

      Hai người tán gẫu vài câu rồi mới tạm biệt, Trương Văn Văn cúp điện thoại, mím môi cười, nhưng vừa quay đầu lại thấy Tần Uyên đứng trước cửa phòng trà, sắc mặt trầm lãnh, ánh mắt rét lạnh, toàn thân lộ ra luồng khí làm người ta hít thở thông.

      Trương Văn Văn đột nhiên nhìn thấy Tần Uyên, nụ cười mặt cứng đờ trong nháy mắt, cũng biết đứng ở chỗ này bao lâu, nghe được bao nhiêu.

      Lúc này Trương Văn Văn vừa thẹn lại vừa quẫn, nhưng nhìn dáng vẻ Tần Uyên lại thấy sợ hãi theo bản năng, chỉ cẩn thận câu: "Uyên... Uyên đại, cậu còn chưa à?"

      Tần Uyên thu hồi ánh mắt, "Bây giờ ." Cũng hỏi nhiều, quả nhiên xoay người rời .

      Trương Văn Văn nhìn bóng lưng Tần Uyên rời lúc này mới thở phào nhõm, bộ dáng vừa rồi của đúng là hù chết người.
      Last edited by a moderator: 26/6/17

    4. duongduong

      duongduong Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      70
      Khổ thân tiểu Uyên Uyên , ai bảo lúc trước lạnh lùng kiệm lời cho lắm vào :))
      Đọc 1 lèo 2 chương thích , cảm ưn b nha :-*
      Trịnh Thị Ninh Kiều thích bài này.

    5. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Hay quá. Tiếp nha editor

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :