1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trung Khuyển Nam Thần - Tử Thanh Du (Hoàn + Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Heysky

      Heysky Well-Known Member

      Bài viết:
      26
      Được thích:
      275
      Bạn ơi, mình muốn hợp tác edit cùng bạn truyện này. Mình rất thích bộ này chỉ hi vọng truyện mau hoàn thôi. Chúng ta có thể hợp tác ?

    2. Tô Huyền Ann

      Tô Huyền Ann Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      2,481
      @Heysky được bạn ơi, được vậy mừng quá. bạn liên hệ mình qua fb hoặc nhắn tin ở CQH nhé. :yoyo40:

      Mọi người à, bà tác giả này hành tôi quá. Cái chương tiếp theo nó dài loằng ngoằng dài tít tắp luôn :-( kinh khủng:yoyo23:
      Hale205, Violet, Shikura Von Rosenberg3 others thích bài này.

    3. Tô Huyền Ann

      Tô Huyền Ann Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      2,481
      Chương 18.1.Tỏ tình

      Nghe hai chữ "Y Nhi" làm căng thẳng, đột nhiên nghĩ đến đời trước, kết hôn với Tần Uyên năm năm, đừng cái gì "Y Nhi", khi gọi là "vợ" cũng chỉ là khi ở giường quên hết tất cả mới gọi.

      Đây cũng là lần đầu tiên, nghe được từ miệng Tần Uyên nhớ .

      Nếu như ở đời trước, nghe được lời này của Tần Uyên, chỉ sợ sớm mừng tung tăng như chim sẻ, thể chờ đợi được vuốt ve an ủi. Nhưng bây giờ, nghe lời này, lại cảm thấy buồn cười.

      buông bỏ tất cả, trái tim sâu đậm sau khi bị giày vò ngày qua ngày giờ dần nguội lạnh. Nếu phải vì Tần Uyên kiếp trước Bạch Hiểu Y phải chết trong tai nạn xe. (Câu này chém nhé, vì câu gốc hơi loằng ngoằng.)

      Trải qua giày vò lâu như vậy, trải qua lễ rửa tội sau khi chết mới thoát thai hoán cốt. (thay da đổi thịt/ lột xác)

      giờ sớm còn là Bạch Hiểu Y bám đuôi , dây dưa , sâu nặng nữa.

      Cho nên Tần Uyên đột nhiên tỏ tình cũng có bất kỳ ý nghĩa gì với .

      cười trào phúng, "Tần Uyên, cần phải làm vậy, tôi tôi muốn có bất kỳ khúc mắc nào với . giờ tất cả quá trễ, mặc kệ làm gì, tôi cũng lưu lại, thả tôi ra !"

      Nếu như đời trước lúc còn mong chờ, có thể thâm tình như vậy tốt biết bao, như vậy cũng phải chịu đựng dày vò khi bị cư xử lạnh nhạt, cũng ly hôn với , cũng vì tinh thần yên mà xảy ra tai nạn.

      Nhưng... ràng khi đó thích tại sao lại đồng ý làm bạn trai ? ràng tại sao còn muốn kết hôn với ? Tại sao cho hy vọng lại đẩy xuống địa ngục?

      Tần Uyên, điểm này, tôi thẳng thắn hơn rất nhiều. chính là , , chọc vào , giữ khoảng cách với , đây là tôn trọng tôi, cũng là tôn trọng .

      hít sâu hơi bình phục lại loại đau khổ mà hồi tưởng đem lại, lạnh lùng : "Nhiệm vụ hôm nay của tôi là đưa về, những thứ khác tôi muốn nghe. Tần Uyên, chừa cho mình chút tự trọng , kiếp này đâu phải chỉ có tôi là con , cần gì phải dây dưa ngừng với tôi? Tôi , cũng ở cùng chỗ với , tôi có bất cứ tình cảm gì với . cầu khẩn tôi cũng có tác dụng đâu, cho nên buông tay , nhõm tôi cũng thoải mái."

      cảm giác hơi thở của Tần Uyên bên tai dừng lại lát, cánh tay ôm cũng cứng lại, trong miệng "ưm" tiếng, giống như thống khổ đến mức tận cùng, thân thể tự chủ được phản ứng.

      Cũng biết qua bao lâu, Tần Uyên mới chậm rãi buông lỏng tay, thêm câu, Bạch Hiểu Y cũng nhìn nhấc chân rời .

      Nhưng vừa đến cửa phòng lại nghe Tần Uyên : "Y Nhi, em nhất định phải đối xử với như vậy sao? Vì em, có thể vứt bỏ mọi thứ."

      Bạch Hiểu Y dừng chân, quay đầu nhìn , thấy Tần Uyên vẫn duy trì tư thế khom người ngồi giường như cũ. Tần Uyên là người ưu tú như vậy, kiêu ngạo như vậy, cho dù ngồi cũng làm cho người ta có cảm giác áp bách, nhưng bây giờ giống như dã thú mất sắc bén, còn chỗ dựa, toàn thân uy phong nhưng vô cùng đơn.

      Bạch Hiểu Y trả lời câu hỏi của , xoay người rời .

      Chuyện xảy ra hôm nay quả thực thể tưởng tượng nổi, hề nghĩ Tần Uyên ra những lời này với .

      Đối với , Tần Uyên luôn là đại thần xa vời thể chạm tới. vĩnh viễn để ý đến khoảng cách này, đời này chỉ muốn giữ khoảng cách với , chỉ muốn cách xa, muốn bị tổn thương nữa, nhưng ngờ Tần Uyên lại hạ thấp tôn nghiêm vì muốn ở lại.

      Hơn nữa đây cũng là lần đầu tiên chứng kiến dáng vẻ sa sút, bất đắc dĩ của Tần Uyên. lúc nào cũng có thói quen dùng vẻ bề ngoài lạnh như băng để ngụy trang cho mình, cho tới bây giờ chưa từng tỏ ra mềm yếu trước mặt người khác, nhưng đây là lần đầu tiên, Tần Uyên tháo tất cả ngụy trang của mình xuống, lộ ra mặt yếu đuối của tùy ý cho tổn thương.

      Nếu như đổi lại là của ngày xưa, nhìn thấy bộ dạng này của Tần Uyên, nhất định sớm ôm chặt . Nhưng của bây giờ, tình của đối với Tần Uyên sớm vì lạnh lùng và tàn nhẫn ở kiếp trước của mà biến mất sạch .

      Đời này muốn có bất cứ quan hệ gì với Tần Uyên, chỉ hy vọng hôm nay quyết tuyệt như vậy có thể làm Tần Uyên từ bỏ ý nghĩ trong đầu với .

      chỉ hy vọng, Tần Uyên dây dưa ngừng với .

      Cho dù nghĩ tới như thế, nhưng Bạch Hiểu Y vẫn lo lắng, dù sao ngày hôm qua Tần Uyên ngoài dự đoán của mọi người. Hơn nữa ngày hôm qua hai người còn đụng chạm, về sau gặp mặt khẳng định càng lúng túng, huống chi nghĩ tới ân oán ở kiếp trước, Bạch Hiểu Y quả thực tâm phiền ý loạn. Vốn định cùng Dương Tĩnh nhập học trước rồi mới phố cổ Phong Kiều, nhưng sau chuyện này Bạch Hiểu Y chuẩn bị ngày mai , thứ nhất có thể tránh Tần Uyên để hai người khỏi lúng túng, thứ hai cũng có thể tránh chuyện hơi chút lại cãi nhau.

      Phố cổ Phong Kiều cách phố Hoài chỉ hơn ba giờ xe, sáng sớm Bạch Hiểu Y và Dương Tĩnh ngồi xe tới nơi này, sắp xếp xong hết mà thời gian vẫn còn sớm, hai người dự định nghỉ ngơi chút, chờ mặt trời xuống núi rồi mới dạo.

      Vì tiết kiệm tiền, hai người chỉ ở phòng, lúc này hai người ngồi giường, Bạch Hiểu Y xem “Tiến công chiếm đóng”, Dương Tĩnh chuẩn bị gọi điện thoại cho quán ăn.

      "Trời ơi Hiểu Y, làm sao bây giờ, sư huynh của mình muốn qua đây."

      Nghe thấy lời này của Dương Tĩnh, Bạch Hiểu Y cũng ngẩn người, "Tại sao?"

      "Lúc chúng ta , mình chụp ảnh vé xe rồi đăng lên mạng, sư huynh của mình nhìn thấy liền muốn đến đây. Mình ngủ quên xe nên thấy tin nhắn, giờ hỏi lại ấy ấy đường tới."

      mặt Dương Tĩnh lộ ra vẻ căng thẳng và tự trách, Bạch Hiểu Y biết Dương Tĩnh lo lắng cái gì, liền cười sao cả, "Tới tới, cũng có chuyện gì, hơn nữa ấy đến, cậu phải có thể ở cùng ấy hay sao?"

      Sắc mặt Dương Tĩnh đỏ hồng, khó xử : "Nếu ấy đến cậu có cảm thấy được tự nhiên ?"

      "Đương nhiên , các cậu đừng khó chịu cái bóng đèn là mình tốt rồi."

      Sắc mặt Dương Tĩnh càng đỏ hơn, "Cái gì bóng đèn với bóng đèn, đừng có hươu vượn."

      Bạch Hiểu Y biết da mặt Dương Tĩnh cực mỏng, chỉ cười cười, cũng trêu ghẹo nữa, nhưng Dương Tĩnh lại : "Sư huynh của mình đến đây hơn phân nửa cũng phải đến mình, chỉ sợ còn dẫn theo Nghiêm Tiêu Cảnh."

      Con mắt Bạch Hiểu Y lóe sáng, nhưng cũng muốn làm bạn tốt mất hứng, chỉ cười cười, "Cũng được, nhiều người càng náo nhiệt."

      Tốc độ Trương Khải Tường rất nhanh, chẳng bao lâu gọi điện thoại đến, Bạch Hiểu Y và Dương Tĩnh xuống đón. Dương Tĩnh đúng, Trương Khải Tường quả nhiên đến mình mà còn dẫn theo Nghiêm Tiêu Cảnh.

      Lúc hai người xuống bọn họ thuê phòng ở quầy lễ tân, Trương Khải Tường gặp các vội vàng vẫy tay chào hỏi, Nghiêm Tiêu Cảnh cũng tháo cái kính râm che hơn nửa khuôn mặt xuống, vẫy tay chào Dương Tĩnh trước, sau đó lại cười cười với Bạch Hiểu Y, " lâu gặp, thím."

      Trương Khải Tường và Dương Tĩnh nghe được liền ngẩn người, Trương Khải Tường đấm cái vào ngực Nghiêm Tiêu Cảnh, cố làm ra vẻ thích, "Tiểu tử nhà cậu sao lại gọi người ta như thế?"

      Dương Tĩnh che miệng cười khúc khích, cố ý ghé vào bên tai Bạch Hiểu Y trêu ghẹo: "Thím? Đây là cách xưng hô thân mật của ta với cậu à?"

      Bạch Hiểu Y lườm Dương Tĩnh cái, “ ta thích làm loạn, để ý làm gì?"

      Nghiêm Tiêu Cảnh nhún vai sao cả, " ấy chấp nhận tôi gọi như vậy, các cậu cũng đừng nhiều."

      Mấy người liền cười vui vẻ, Trương Khải Tường cũng thuê phòng đàng hoàng, muốn cùng lên lầu, thấy có người vào cửa, trong tích tắc Bạch Hiểu Y giống như bị sấm chớp bên tai, ngây người tại chỗ.

      Dương Tĩnh cũng kinh ngạc, "Hiểu Y, chúng ta đến đây, sao hàng xóm của cậu cũng tới nơi này?"

      Người tới chính là Tần Uyên.

      Tần Uyên mặc áo sơ mi màu đen và quần tây cùng màu, dưới chân là đôi giày đen, thân màu tối làm nổi bật sắc mặt đen xì, làm cả người lộ ra loại khí chất ngưng trọng. Tần Uyên từ đại sảnh tới, vốn làm đại sảnh sáng ngời nhưng lại trầm thêm vài phần.

      Bạch Hiểu Y đến nơi này vì muốn tránh Tần Uyên, miễn lúng túng, ngờ cũng chạy đến đây. Vừa nhìn thấy Tần Uyên, thể nhớ tới chuyện hôm qua, càng nghĩ càng cảm thấy được tự nhiên.

      Trong lúc Bạch Hiểu Y đứng đó biết phải tiến hay lui Tần Uyên lạnh nhạt, tự nhiên cầm thẻ phòng vào thang máy. Toàn bộ quá trình cũng nhìn cái, giống như biết , lạnh lùng như người quen biết.

      Nhìn bộ dạng này của Tần Uyên, Bạch Hiểu Y thở phào nhõm, lo lắng nếu như Tần Uyên lại mất khống chế trong tình huống này lần nữa, nên làm gì?

      Xem ra, chuyện hôm qua chỉ sợ là do Tần Uyên say rượu tỉnh táo nên nhất thời xúc động, khi tỉnh dậy cũng quên hết sạch rồi. Đúng vậy, Tần Uyên là ai, lâm nguy loạn như , làm sao có thể khiến cho bản thân mình bị loại chuyện nhặt này nhiễu loạn.

      Chỉ là biết, tại sao Tần Uyên cũng tới nơi này?

      Dương Tĩnh cũng hỏi tại sao hai người bọn họ gặp mặt như người quen biết, chỉ đụng cánh tay phải của , "Chúng ta cũng thôi."

      Phòng của Trương Khải Tường và Nghiêm Tiêu Cảnh và phòng các ở cùng tầng, bốn người cùng nhau ra khỏi thang máy vừa vặn chứng kiến Tần Uyên đến phòng đối diện phòng Bạch Hiểu Y.

      Bạch Hiểu Y thấy cảnh này chỉ cảm thấy đầu cũng to ra, đúng là biết và Tần Uyên là nghiệt duyên gì, tại sao phòng của lại ở đối diện phòng ?

      Lúc Bạch Hiểu Y tự hỏi Nghiêm Tiêu Cảnh bên cạnh cũng câu ý tứ sâu xa: " là đúng dịp, tên kia cũng ở cùng tầng với chúng ta."

      Trương Khải Tường nghi hoặc liếc Nghiêm Tiêu Cảnh cái, nghĩ tới vừa mới ở dưới lầu đụng phải cái người lạnh như băng khiến mọi người hít thở thông, vẻ mặt kinh ngạc, "Cậu cũng biết ta?"

      Nghiêm Tiêu Cảnh cười mà như cười nhìn Bạch Hiểu Y, nhàn nhạt lắc đầu, " biết, chỉ là từng gặp."

      "Ồ." Trương Khải Tường gật đầu, cũng hỏi nhiều.

      Chờ Nghiêm Tiêu Cảnh và Trương Khải Tường sắp xếp xong, bốn người nhà hàng ăn cơm.

      Vừa mới ngồi xuống, Nghiêm Tiêu Cảnh ngồi đối diện với Bạch Hiểu Y: "Vài ngày nay vội vàng tập luyện gặp em, em có nhớ ?"

      Bạch Hiểu Y quay đầu nhìn thoáng qua Trương Khải Tường và Dương Tĩnh, nhưng thấy hai người đó chuyện rất vui vẻ, nghe thấy câu này của Nghiêm Tiêu Cảnh, Bạch Hiểu Y thở phào nhõm, mới trừng mắt: "Tôi nhớ muốn chết."

      Nghiêm Tiêu Cảnh lông mày nhíu lại, vẻ mặt mừng rỡ, "?"

      "No."

      "..." Nghiêm Tiêu Cảnh sắc mặt lãnh đạm, " đúng là có ý nghĩa!"

      Bạch Hiểu Y cũng để ý ta, tiếp tục ăn cơm trong lúc vô tình vừa ngẩng đầu liền thấy hai người vào nhà hàng.

      Là Tần Uyên và .
      Last edited by a moderator: 26/6/17
      Parvarty, levuong, Haruka.Me051 others thích bài này.

    4. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Này sao các nàng ngừng ngay khúc gây cấn thế này, hồi hộp thế kia mà

    5. Tóc Xù

      Tóc Xù Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      161
      này có thể j và nam9 đây?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :