1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trung Khuyển Nam Thần - Tử Thanh Du (Hoàn + Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tô Huyền Ann

      Tô Huyền Ann Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      2,481
      Chương 13.Kích thích

      Nắm tay Tần Uyên dần dần nắm chặt. Có khắc, Tần Uyên rất muốn cứ thế xông vào, dẫn , giấu nơi mà tất cả mọi người nhìn thấy.

      Nhưng nghĩ tới lời từng , có quan hệ gì, có tư cách hỏi chuyện của . Nghĩ tới quyết tuyệt, nghĩ tới lạnh lùng vô tình, Tần Uyên chỉ cảm thấy trong lòng nổi lên từng đợt đau đớn.

      Hồi lâu sau Tần Uyên mới thu hồi ánh mắt, vuốt xuống từng cơn đau đớn khó chịu ở ngực. Tần Uyên có dũng khí để nhìn tiếp, khởi động xe, nhấn ga, mang theo thân đau xót cùng cam lòng rời . Dã thú bị thương đơn chầm chậm chạy vào bóng tối, cho đến khi hòa làm thể với bóng tối.

      Nghiêm Tiêu Cảnh đàn xong khúc nhạc đến bên , cười dịu dàng nhìn , "Sao nào? Nghe đánh đàn xong tâm tình có tốt hơn ?"

      Bạch Hiểu Y gật đầu, "Cũng tệ."

      Nghiêm Tiêu Cảnh giống như hài lòng với câu trả lời của , " có chút thuyết phục nào."

      Bạch Hiểu Y mơ hồ, "Vậy nên trả lời thế nào?"

      Nghiêm Tiêu Cảnh vẻ mặt đương nhiên, "Em phải hưng phấn chạy đến ôm 'Em rất hạnh phúc' chứ."

      Bạch Hiểu Y bất đắc dĩ cười cười, "Được rồi được rồi, thôi."

      Nghiêm Tiêu Cảnh khó chịu bĩu môi, cũng gì, ra khỏi nhà hàng rồi lên xe cùng . Sau khi lên xe Bạch Hiểu Y mới cười với ta, "Cảm ơn ."

      Bởi vì vừa nãy chưa hài lòng với câu trả lời của , sắc mặt Nghiêm Tiêu Cảnh vẫn còn lạnh nhạt, "Nếu em thích, về sau ngày nào cũng đàn cho em nghe."

      "Việc này..." Bạch Hiểu Y do dự chút, " theo đuổi tôi đấy à?"

      cảm giác thân thể ta cứng ngắc. Lúc quay đầu nhìn, mặt Nghiêm Tiêu Cảnh vẫn bình tĩnh như cũ cười, "Bây giờ em mới biết à?"

      "..."

      Bạch Hiểu Y cũng ngốc, cũng nhìn ra được Nghiêm Tiêu Cảnh mấy lần tiếp xúc đều vô tình hay cố ý ái muội. vốn nghĩ, chỉ sợ thiếu niên này đối với nữ sinh khác cũng như vậy. Rảnh rỗi có việc gì lại phát huy mị lực làm nữ sinh sùng bái, hơn phân nửa cũng chỉ là trêu chọc đơn giản. Nhưng ngược lại nghĩ Nghiêm Tiêu Cảnh thế nhưng thừa nhận dứt khoát như thế.

      Bạch Hiểu Y cúi đầu cười, " ra, em có chút hiếu kỳ. theo đuổi em vì cái gì, nên biết, em chẳng qua chỉ là... Ừm... chỉ tốt hơn bé lọ lem chút thôi. Mà , là hoàng tử, thực tế dù sao cũng khác cổ tích, có thể làm hoàng tử vừa ý chỉ có thể là công chúa, mà em... hiển nhiên phải là công chúa."

      Nghiêm Tiêu Cảnh cười cười trả lời.

      Bạch Hiểu Y sờ sờ cằm, cố ý làm ra vẻ mặt trầm tư, "Để em đoán xem, đến cùng theo đuổi em vì cái gì." nghiêng đầu, "Đại khái vì em khác các nữ sinh khác? Nữ sinh khác vừa nhìn thấy nhiệt tình nhào tới, mà hết lần này tới lần khác em đều hiểu phong tình. theo đuổi em chẳng qua là loại khát vọng chinh phục, cũng phải là thích, có đúng ?"

      Nghiêm Tiêu Cảnh cũng giận, ngược lại cười dịu dàng nhìn , "Cho nên, em muốn từ chối sao? Nếu em từ chối , chính là cố ý hấp dẫn hứng thú của , càng khơi lên khát vọng chinh phục của ."

      Bạch Hiểu Y cũng cười, " xin lỗi, em là người rất ngốc. Em ái muội cũng có tâm tư lạt mềm buộc chặt, càng muốn lãng phí thời gian của , cho nên..."

      Lời Bạch Hiểu Y còn chưa dứt, lại đột nhiên nghe thấy Nghiêm Tiêu Cảnh cao giọng : " nghe, nghe, nghe, nghe!"

      Bạch Hiểu Y: "..."

      Nghiêm Tiêu Cảnh cố làm ra vẻ thích liếc cái, " em này bà thím, hôm nay tâm trạng rất tốt, em có thể đừng những lời kích thích làm ảnh hưởng tâm trạng hay ? Lại , vừa mới đàn khúc để em vui vẻ, em nên vô lương tâm như vậy."

      Bạch Hiểu Y nghe lời này, trong lúc nhất thời cũng biết nên gì. Hồi lâu sau, mới thở dài tiếng, "Được, dù sao trong lòng hiểu là được rồi."

      Nghiêm Tiêu Cảnh cũng trả lời, trong xe rất nhanh sa vào yên tĩnh ngưng trọng, Nghiêm Tiêu Cảnh tiễn đến cửa nhà hàng lẩu. Trước khi Bạch Hiểu Y xuống xe nhìn Nghiêm Tiêu Cảnh cái, há hốc mồm nhưng câu cũng chưa .

      Đẩy cửa ra xuống xe, tiếng cám ơn, muốn đóng cửa xe lại đột nhiên nghe Nghiêm Tiêu Cảnh gọi tiếng, "Bạch Hiểu Y."

      Bạch Hiểu Y nhìn Nghiêm Tiêu Cảnh, chờ ta tiếp.

      Nhưng Nghiêm Tiêu Cảnh sắc mặt ngưng trọng nhìn lát, cuối cùng chỉ nhếch môi cười, " có gì, tạm biệt."

      "Tạm biệt."

      đóng cửa xe lại, Nghiêm Tiêu Cảnh cũng khởi động xe, rất nhanh biến mất khỏi tầm mắt . Bạch Hiểu Y quay người lại, bất đắc dĩ lắc đầu.

      Cũng biết tên thiếu gia con ông cháu cha này bao giờ mới có thể tỉnh táo lại.

      Mã Duệ phát , tâm trạng Tần Uyên càng ngày càng tốt.

      Hôm nay sau khi tan làm, Mã Duệ theo lẽ thường lên xe Tần Uyên để về nhà. với Tần Uyên hồi lâu, Tần Uyên cũng tiếp lời, chỉ lái xe. Mã Duệ rốt cục nhịn được hỏi: "Uyên đại, gần đây cậu sao vậy? Cảm giác như người mất hồn vậy."

      Tần Uyên vững vàng đánh tay lái, giọng lãnh đạm, " sao."

      Mã Duệ khinh thường kêu tiếng, "Cậu đừng cho là mình biết gì. Bản thảo hôm nay cậu làm sai hai lỗi, trước kia cậu phạm loại sai lầm cấp thấp này."

      Tần Uyên lên tiếng, yên lặng lái xe. Mã Duệ biết tính Tần Uyên, muốn moi tin tức từ miệng Tần Uyên còn khó hơn lên trời. cũng tự làm bẽ mặt mình nữa, dứt khoát ôm hai cánh tay dựa vào ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi.

      Cũng biết qua bao lâu lại đột nhiên nghe Tần Uyên giống như vô tình hỏi câu: "Cậu , mình phải làm sao để giành lại ấy?"

      Mã Duệ đột nhiên mở mắt ra, ngốc, nghĩ qua liền hiểu. Lúc này vẻ mặt kinh ngạc : "Cậu tới bé thanh mai trúc mã của cậu à?"

      Tần Uyên đáp lời, nghiêm túc lái xe như cũ. Mã Duệ biết đức hạnh của Tần Uyên, bộ dáng Tần Uyên như thế, cần suy nghĩ nhiều, chính là chấp nhận.

      " phải cậu mực thích ấy sao? Còn cảm thấy ấy giống cái đuôi cắt được, sao bây giờ lại nghĩ cách giành lại?"

      "..." Tần Uyên lặng yên hồi lâu, "Mình cũng biết. Tóm lại mình nhìn thấy ấy ở cùng nam sinh khác, trong lòng mình rất khổ sở, cũng rất đau đớn. Mỗi ngày thể ngủ được."

      Mã Duệ kêu tiếng, "Sao trước đấy cậu như vậy ?"

      Tần Uyên cũng đáp. Mã Duệ nhìn Tần Uyên, ràng là bộ dáng mệt mỏi vì thiếu ngủ, thở dài, "Mình cậu đúng là... lúc người ta thích cậu cậu thèm nhìn người ta cái. Bây giờ người ta thích cậu, cậu lại vội vàng muốn theo đuổi, cậu biết cậu như vậy được gọi là gì ?"

      Tần Uyên quay đầu ngó cái, ý bảo tiếp.

      "Đồ đê tiện." (Huyền Tô: Oạch!!Đúng là chúng ta ai cũng có đứa bạn thân thế này. dù mình rất đau khổ mà nó vẫn có thể tát vào mặt mình như thường )

      "..." Sắc mặt Tần Uyên lập tức khó coi.

      Mã Duệ than tiếng, "Nhưng mà, ấy giống với lập trình. phải chỉ cần cậu nỗ lực là có thể biến ấy thành dáng vẻ cậu muốn. Con người so với lập trình phức tạp hơn rất nhiều, phải cậu theo đuổi là có thể theo đuổi. Trước khi theo đuổi ấy, cậu phải hiểu nếu đến cuối cùng ấy vẫn thích người khác cậu làm gì?"

      Trong mắt Tần Uyên thoáng lên sát ý, nhưng qua lát liền khôi phục như thường, "Mặc kệ kết quả như thế nào, mình cũng muốn cố gắng chút, cậu chỉ cần cho mình biết, mình nên làm thế nào."

      Vài ngày nay Tần Uyên suy tư rất lâu, phát ra rằng cho dù có cố gắng thế nào cũng thể thuyết phục được chính mình, có cách nào trơ mắt nhìn bên cạnh người khác, có cách nào thuyết phục mình cuộc đời này chỉ lướt qua .

      Tần Uyên phải dùng mọi biện pháp để giành lại. Nếu , dày vò mỗi ngày làm sụp đổ.

      Mã Duệ bất đắc dĩ lắc đầu, "Con cũng đâu khó dỗ. Biện pháp làm ấy vui dễ nhất chính là tặng ấy những gì ấy thích. Cậu và tiểu thanh mai lớn lên từ , hẳn là cậu biết chứ?"

      Tần Uyên như có điều suy nghĩ gật đầu, "Sau đó sao?"

      "Cứ làm trước rồi mình chỉ bước tiếp theo."

      Tần Uyên nghe theo đề nghị của Mã Duệ liền nghiêm túc suy tư lúc. nhóc kia thích gì? Tần Uyên còn nhớ hết sức thích con vịt , trước kia từng nuôi con, sau khi nó chết khóc rất lâu, có lẽ nên mua "con vịt" tặng . (Ghi chú "con vịt" còn có nghĩa = "trai bao" ý. Cái bà tác giả chơi chữ có tâm ghê)

      Sau khi tự suy xét, ngày đó Tần Uyên chuyến đến chợ gia cầm. Vốn dự định mua con vịt tặng , nhưng Tần Uyên lo lắng nếu nuôi nó chết thương tâm, đến lúc đó thành công rồi. Suy tư lát, Tần Uyên quyết định dứt khoát mua con vịt lớn là được.

      Sáng sớm hôm sau Tần Uyên mang con vịt đến trước cửa nhà . Nhưng đứng trước cửa Bạch gia, Tần Uyên có chút thấp thỏm, đây là lần đầu tiên Tần Uyên tặng con quà. Tần Uyên biết cảm giác này hóa ra còn mệt mỏi hơn cả ngày đối mặt với các con thuật toán trong lập trình.

      Ở ngoài cửa do dự rất lâu, tay giơ lên lại bỏ xuống, lặp lại nhiều lần vẫn thể gõ cửa.

      Bạch Hiểu Y mua thức ăn ở chợ về, xa xa thấy có người lén lén lút lút đứng trước cửa nhà . Đến gần mới phát người này là Tần Uyên.

      Bạch Hiểu Y Tần Uyên muốn làm gì.

      cân nhắc trong chốc lát mới tới, thăm dò kêu tiếng: "Tần Uyên?"

      Tần Uyên nghe thấy giọng này, toàn thân giống như bị điểm huyệt. Tần Uyên hơi điều chỉnh hô hấp rồi mới quay đầu lại, nhìn vào mắt Bạch Hiểu Y, cứ ưỡn thẳng lưng nhìn trong lúc nhất thời biết nên gì.

      Bạch Hiểu Y qua, kinh ngạc nhìn cái, " ở chỗ này... làm gì vậy?"

      Tần Uyên đưa nắm đấm lên miệng ho , cầm đầu dây thừng trong tay đưa cho , "Cái này... tặng cho em."

      Bạch Hiểu Y nhìn theo sợi dây thừng trong tay , lúc này mới phát bên chân con... con vịt?

      Bạch Hiểu Y: "..." Tình huống gì đây?

      nghi hoặc ngước mắt lên, rồi lại trông mong nhìn con vịt "..."

      Lần đầu tiên tặng quà cho con , Tần Uyên cảm thấy rất bất an. hơn hai mươi tuổi, đột nhiên cảm giác giống như cậu trai mới biết . Trong lúc nhất thời cũng ra lời, chỉ nhét dây buộc con vịt vào tay rồi quay lưng rời .

      Cho đến rất lâu sau khi xe Tần Uyên khỏi, Bạch Hiểu Y mới phục hồi tinh thần lại. nhìn con vịt kêu cạc cạc ở bên chân, vẻ mặt mù mờ, Tần Uyên lại lên cơn gì vậy?

      Tần Uyên lái xe ra xa mới thở phào nhõm. Tần Uyên sờ trán, lúc này mới phát thế nhưng lại đổ mồ hôi, đúng là thể tưởng được Tần Uyên vẫn có ngày căng thẳng đến mức nên lời.

      Nhưng cũng may, cuối cùng tặng quà cho , thích vịt như vậy, nhận được con vịt này nhất định rất vui vẻ. Hơn nữa còn cố ý chọn con vịt có màu lông xinh đẹp, nhất định thích.

      Buổi trưa hôm nay Tần Uyên về nhà lấy tài liệu, mới vừa dừng xe thấy cửa nhà họ Bạch mở ra. Mẹ Bạch nhô đầu ra, gặp người ở phía ngoài là , liền cười : "Tiểu Uyên về rồi à? Đến nhà dì ăn cơm , hôm nay nhà dì nướng vịt, chính là con vịt con mang sang đó. Đứa trẻ này cũng là, cũng phải người ngoài, sao còn phải đưa vịt sang nhà dì? Về sau cũng đừng thế nữa, mau vào , tay nghề nướng vịt của chú con rất tốt, hương vị rất ngon."

      Tần Uyên nghe xong giống như bị sét đánh, đứng cứng ngắc tại chỗ. sững sờ nhìn mẹ Bạch, rất lâu nổi câu.

      Bạch Phượng Kiều thấy mặt Tần Uyên trắng bệch, nhúc nhích, ân cần : "Sao vậy Tiểu Uyên? Sao sắc mặt con khó coi như vậy?"

      Cuối cùng Tần Uyên cũng phục hồi tinh thần, khóe miệng giật giật, " có... có gì."

      Bạch Phượng Kiều thở phào nhõm, vẫy vẫy tay với , "Vậy mau vào !"

      Tần Uyên theo Bạch Phượng Kiều vào cửa, vừa vặn đụng phải Bạch Hiểu Y bưng thịt vịt thơm ngào ngạt từ bếp ra. Thấy Tần Uyên theo Bạch Phượng Kiều vào, ngẩn người.

      Tần Uyên nhìn qua đĩa thịt vịt thơm ngon kia, cảm nhận trong lòng quả thực có cách nào diễn tả! Thấy Bạch Hiểu Y dáng vẻ tự nhiên, trong lòng Tần Uyên lập tức dựng lên bao nhiêu lửa giận.

      Bạch Phượng Kiều thấy Tần Uyên sững sờ cử động, liền với : "Mau tới đây ngồi xuống !"

      Tần Uyên lại nhìn Bạch Hiểu Y, cực lực kiềm chế tức giận hỏi: "Em giết con vịt tặng em?"

      Bạch Hiểu Y vẻ mặt đương nhiên, "Em giết thịt chẳng lẽ để lại nuôi à?"

      Tần Uyên: "..."

      Đột nhiên nghĩ đến lúc mua vịt. Bởi vì muốn chọn màu lông đẹp mắt nên bị ông bán vịt bắt tự mình chọn, trong lúc chọn còn bị mấy con vịt hung hãn mổ. Vất vả chọn lựa như vậy chỉ để cho vui, nghĩ rằng thế nhưng lại mang nó nướng ăn!

      Tần Uyên chỉ cảm thấy trái tim của rỉ máu!
      Last edited by a moderator: 26/6/17
      Parvarty, duyenktn1, levuong71 others thích bài này.

    2. Tóc Xù

      Tóc Xù Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      161
      Bóc tem , haha cười vỡ bụng mất . Tội Tần Uyên. Đc ăn vịt do mk mua cơ mà
      Thanhlam81Hale205 thích bài này.

    3. Tô Huyền Ann

      Tô Huyền Ann Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      2,481
      đủ 10 like mình post chương tiếp nhé :3 lười quá nên mọi người thông cảm

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Ky niem dau kho quen nha Co, thanks

    5. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Tôi biết ngay mà thế nào cũng cho quả ngược lớn cho xem, cứ từ từ mà thưởng thức nhế

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :