1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trọng sinh cao môn đích nữ - Tần Giản

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, . 029 thầm trợ giúp

      Phương mama liếc mắt nhìn cái rồi mới nhắm mắt theo sau người Chu di nương, bà đè thấp thanh với Âu Dương Noãn: ”Đại tiểu thư, sao lại phải nhảy vào vũng nước này?”

      Âu Dương Noãn thản nhiên : ”Mama, cho tới bây giờ ta cũng chưa từng đáp ứng trợ giúp gì cho nàng ta. Chẳng qua ta chịu nổi việc nàng ta cứ cầu xin mãi, chỉ là làm theo tự nhiên, tiện thể mang di nương gặp tổ mẫu, việc sau này phải dựa vào bản lĩnh của nàng ta thôi!”

      Chu di nương ràng có thể đến viện tìm nàng, nhưng lại cố tình chọn nơi đông người qua kẻ lại như hoa viên, chính là chắc chắn Âu Dương Noãn thể mặc kệ quan tâm. Nếu để nàng ta cứ quỳ như vậy khóc lóc sướt mướt, nàng thành người như thế nào? Người khác bàn luận về nàng ra sao? Hơn nữa tại nàng được sủng ái là , nhưng nếu có gì sơ suất, bản thân phải thay Lâm thị gánh tội danh giết hại con cháu Âu Dương gia sao? Chu di nương chính là nắm chắc được điểm này nên mới có thể tính kế nàng, nữ nhân thông minh. Chỉ là nếu làm như vậy, nhất định là đập nôi dìm thuyền, về phần nàng ta về sau nhìn thấy tổ mẫu muốn khóc lóc kể lể mình bị chủ mẫu hãm hại hay muốn cầu xin bảo vệ cho đứa này cũng có quan hệ gì với Âu Dương Noãn nữa. Chu di nương nếu muốn mượn tay nàng để gặp được tổ mẫu, nàng tự nhiên biết thời thế, để cho bản thân từ giữa cho đến chỗ cao nhất mới là tốt. Nếu Chu di nương có bản lĩnh bị Lâm thị cắn ngược lại phát, nhưng nếu là người có năng lực, tự nhiên có thể đối phó được với Lâm thị! như vậy trận này làm cho mình thất vọng mới phải!
      Nghĩ đến đây, Âu Dương Noãn khẽ cười: ”Xương Bồ, Chu di nương thân thể suy nhược, sao còn dìu người ?”

      Chu di nương vừa thấy Xương Bồ đưa tay ra lập tức lui về sau, sợ bị bàn tay kia chạm vào nhất định còn đau đến hai ngày, liền chạy nhanh : ”Đa tạ đại tiểu thư lo lắng, ta sao đâu! Ta có thể tự được!”

      Âu Dương Noãn tươi cười càng thêm thân thiết: ”Di nương nên cẩn thận chút!” Vừa rồi quỳ lâu như vậy chắc chắn đầu gối tại vẫn còn đau, thế nhưng sắc mặt vẫn có nửa điểm biến đổi, Chu di nương thực cũng có vài phần nhẫn. Cũng phải, mấy năm gần đây nữ nhân bên người Âu Dương Trì nạp vào cũng ít, nay còn lại cũng chỉ có hai con mèo , có thể ở dưới mí mắt Lâm thị sống sót, chắc chắn ai cũng phải là người dễ bắt nạt.

      Những nữ nhân của Âu Dương Trì thường rất xinh đẹp, nhưng từ đầu đến cuối vẫn luôn rộng lượng săn sóc Lâm thị, như vậy bà ta cũng đủ tư cách làm chủ mẫu rồi. Chỉ cần vẫn cảm thấy bà ta tốt, tự nhiên vẫn sủng ái, qua chuyện Trương Văn Định là có thể thấy được ràng là thiên vị Lâm thị. Nhưng vốn là nam nhân cũng có những điều bất khả xâm phạm như là tôn nghiêm cùng địa vị của bản thân, Lâm thị gây trở ngại con nối dòng của tội nặng, vì nó Âu Dương Trì trở mặt vô tình với bà ta cũng chưa biết chừng…Trong lòng Âu Dương Noãn suy nghĩ như vậy, tươi cười mặt lại càng ôn nhu hơn.

      Đến Thọ an đường của Lý thị, Trương mama mang vẻ mặt tươi cười ra tiếp đón, thái độ thân thiết mười phần, khi thấy Chu di nương, biểu tình còn có loại biến hóa vi diệu nên lời.

      Âu Dương Noãn nhìn Chu di nương ôn hòa cười cười: ”Di nương đứng bên ngoài chờ chút, ta bẩm báo với tổ mẫu tiếng trước!”

      Trương mama thấy Âu Dương Noãn như thế khỏi thầm gật đầu tán thưởng, đại tiểu thư quả nhiên là biết cách sắp xếp ổn thỏa, nếu được chấp thuận của Lão thái thái mà tự mình dẫn người vào tất nhiên bị trách cứ. Bà ta tự mình vén rèm cho Âu Dương Noãn: ”Đại tiểu thư, mời!”

      Âu Dương Noãn vào, Lý thị vừa thấy nàng liền nở nụ cười, vẫy vẫy tay : ”Noãn nhi, lại đây nếm thử!”

      Âu Dương Noãn cười nhìn thoáng qua điểm tâm bàn liền nhìn thấy đĩa mứt toan tảo, mứt tề chanh, mứt cà rốt, mứt bí đỏ cùng với các loại thảo mộc như đinh hương, cành mai tương tư, mai tiên dương, rồi các loại quả như đào trường thọ, các loại mỹ vị quả, mứt hoa quả, điểm tâm đặt đầy bàn trà, khỏi nở nụ cười: ”Tổ mẫu sao lại có hứng thú như vậy?”

      “Còn phải là di nương của con sao? Nó biết ta thích ăn mấy loại điểm tâm này, rằng tuy kinh đô này thiếu nhưng vẫn bằng được mùi vị của đồ nguyên chất, nên đặc biệt sai người mang từ phía nam lên đây” Lý thị tươi cười thập phần thân thiết.

      Di nương này tất nhiên là Lý di nương rồi, Âu Dương Noãn lên ngồi xuống bên cạnh Lý thị, thuận tay nhón lấy quả trường thọ cắn qua, : ”Vâng, xác thực là khác biệt với mùi vị ở kinh đô, vẫn là Lý di nương hiếu thuận với tổ mẫu, làm con cũng được hưởng ké lộc ăn!”

      Lý thị nghe nàng như vậy, cười càng thoải mái : ”Kỳ cũng phải là đồ quý hiếm này nọ, căn bản là lên được tâm ý mới quan trọng. Trong phủ này ngoài con hay dâng lên đồ hay cũng chỉ có Lý di nương là có tâm!”

      Lý thị sai, Âu Dương Noãn ngoài việc thỉnh an dâng lên biết bao nhiêu lễ vật, trong đó có bức thêu song mặt Quan hết sức trân quý. Chính là phải dùng những thợ thêu lành nghề có tài dùng kim thêu, tẩu cùng kim, ghim kim kết hợp cùng túc kim, bình kim, bàn kim, đinh lá vàng châm pháp, phải tốn gần 3 năm trời mới thêu thành, khí phái trang nghiêm, đẹp đến lóa mắt. Lúc trước Lý thị mới nhìn thích, nhưng do Lão thái quân tặng nên Lâm Uyển Thanh muốn bỏ những thứ mình thích. Vì việc này mà Lý thị thầm vui, Âu Dương Noãn sau khi biết được điều này qua Phương mama chuyện đầu tiên nàng làm chính là đem trân phẩm này tặng . Đối với nàng, nó cũng chỉ là đồ vật, quan trọng bằng con người, nếu muốn đối phó với Lâm thị tất yếu phải mượn sức của tổ mẫu, tại Lý thị đối với nàng thân mật như vậy cũng là có nguyên do. Nghĩ nghĩ vậy nhưng mặt Âu Dương Noãn mảy may thay đổi, miệng cười hì hì : ”Hiếu thuận với tổ mẫu là bổn phận của cháu , tại có thêm di nương cùng nhau hầu hạ, tổ mẫu cao hứng cũng phải”

      Lý thị nghe vậy liền gật đầu, vỗ tay Âu Dương Noãn : ”Cháu ngoan, phụ công ta thương tỷ đệ con.”

      Âu Dương Noãn cười càng ôn nhu khiêm tốn, Lý thị đúng, nay bà là tấm chắn che chở cho nàng cùng Tước nhi, chỉ cần có Lý thị ở đây, Lâm thị dám công khai đấu tranh với mình.

      Âu Dương Noãn câu cũng đề cập đến chuyện Chu di nương ở bên ngoài chờ, chỉ cùng Lý thị uống trà nhấm nháp mỹ thực, thỉnh thoảng còn mấy chuyện nhặt của Tước nhi làm Lý thị cao hứng. Trương mama đứng bên nhìn, cơ hồ ý tứ của Đại tiểu thư, chuyện Chu di nương muốn thỉnh an Lão phu nhân quan trọng như vậy đại tiểu thư câu cũng , nàng là người rộng lượng vậy sao? là đoán ra…

      Cân nhắc nửa ngày, rốt cục Trương mama vẫn mở miệng: ”Đại tiểu thư, Chu di nương còn đứng chờ bên ngoài, ngoài kia gió lớn, người xem có nên mời di nương về trước ?”

      Lý thị vừa nghe lập tức nhíu mày. Âu Dương Noãn bên này như là đột nhiên nhớ tới còn có Chu di nương, trong mắt hơi lộ ra ảo não, sợ bị hiểu lầm liền vội vã giải thích: ”Đúng vậy, vừa rồi cùng tổ mẫu chuyện cao hứng nên suýt nữa quên, sáng sớm khi qua hoa viên con liền bị Chu di nương cản đường…”

      Lý thị nở nụ cười, hòa ái : ”Có chuyện gì từ từ , cần sốt ruột, sao con lại cùng người này đến đây?”

      Âu Dương Noãn giọng, lời hết sức đem chuyện tình vừa rồi lặp lại lần, tuyệt đối thêm mắm dặm muối, cũng tùy tiện phát biểu ý kiến. Chỉ đơn giản là đem chuyện vừa rồi kể ràng, nhưng lại khéo léo lược bỏ chi tiết Lâm thị giam lỏng cùng đày đọa Chu di nương, việc này nên để đương tốt hơn. xong còn làm bộ dáng lo lắng : ”Con vốn nghĩ là quản việc này, thế nhưng lại nghe di nương còn có cốt nhục của phụ thân, lại thấy bộ dáng đáng thương của di nương nên con động lòng. Di nương lại sống chết muốn theo, cháu thực thể bỏ mặc, tổ mẫu đừng trách Noãn nhi nhiều chuyện!”

      Lý thị nghe vậy liền sửng sốt, lúc nghe được Chu di nương có thai mí mắt liền nhướng lên, ngay cả sắc mặt cũng đều ngưng trọng, Âu Dương Noãn nhìn thấy nhất thời lộ ra bộ dáng bất an: ”Tổ mẫu, có phải là Noãn nhi làm sai?”


      ☆, . 030 Di nương cáo trạng chủ mẫu


      Sắc mặt Lý thị dịu vài phần liền : ”Đứa này tâm địa đúng là lương thiện, bị người ta lợi dụng cũng biết. Nó tới tìm con còn phải nhìn trúng con tuổi chưa biết gì sao?”

      “Tổ mẫu phải, Noãn nhi đúng là lỗ mãng.” Mắt Âu Dương Noãn liền đỏ lên, còn mang theo vài phần áy náy.

      Kỳ Lý thị cũng tức giận với Âu Dương Noãn, nay việc trong nhà đều giao cho Lý di nương, nếu Âu Dương Noãn đứng ra chính là bao biện làm thay. Nhưng nếu mang người cùng đến Thọ an đường liền khác, tình trọng đại, Lý di nương đương nhiên thể làm chủ được, hết thảy do bà xử lý nên Âu Dương Noãn làm vậy ra là cũng hợp lý. Lý thị thấy nàng bất an, trong lòng mềm lại liền an ủi nàng: ”Noãn nhi, ta chỉ nhắc nhở con về sau cẩn thận hơn, suy nghĩ sâu chút, chuyện này liên quan đến huyết mạch Âu Dương gia chúng ta, ra con làm sai.” xong liền với Ngọc Dong: ” mời Chu di nương vào đây!”

      Chỉ lát sau liền thấy Chu di nương theo Ngọc Dong tiến vào, thấy Lý thị liền quỳ xuống thỉnh an, sau đó hành lễ với Âu Dương Noãn, Lý thị thản nhiên : ”Đứng lên !”

      Lúc này Chu di nương mới nơm nớp lo sợ đứng lên, mình đứng giữa phòng hơi co chút luống cuống tay chân, nâng ánh mắt hồng hồng lên nhìn Âu Dương Noãn như là mong muốn nàng mở lời giúp. Thế nhưng Âu Dương Noãn lại làm như vô tình cúi đầu, tránh ánh mắt của bà ta. Lý thị lạnh lùng liếc Chu di nương cái, : ”Noãn nhi ngươi ngăn nó lại ở hoa viên chịu rời , rốt cuộc là chịu ủy khuất gì mà ngay cả Lý di nương cũng giải quyết được, cần phải đến nơi này cầu ta?”

      Lý thị muốn để Chu di nương xem sắc mặt của bà chút, miễn cho nàng ta nhận thức thân phận của mình, tránh nơi nơi cho người ta chê cười. Thế nhưng ánh mắt vẫn khống chế được mà đảo qua cái bụng của Chu di nương. Âu Dương Noãn bên thờ ơ lạnh nhạt, đối với tâm tình Lý thị xem như thấy, nay trong Âu Dương phủ chỉ có tỷ đệ nàng, còn lại cũng chỉ có Lâm thị sinh được Âu Dương Khả, đối với người coi trọng việc nối dõi tông đường mà đây chính là khúc mắc. Cũng vì nguyên nhân này mà Âu Dương Noãn mới có gan mang theo Chu di nương trực tiếp đến đây. Nàng chắc chắn Lý thị tuy rằng tâm ngoan nhưng đối với tôn tử của mình thấy chết mà cứu…

      Chu di nương nghe vậy liền chấn động, thanh run lên nhè : ”Lão thái thái, con làm vậy cũng là vì bất đắc dĩ, chuyện này có liên quan với chủ mẫu Lâm thị, Lý di nương làm chủ được cho nên con chỉ có thể đến cầu người!”

      Lý thị bị mấy lời này làm cho giật mình, bà nghĩ Chu di nương chẳng qua là muốn thông báo với mọi người việc mình mang thai mong muốn được bà coi trọng mà thôi, nghĩ tới lại có liên quan đến Lâm thị, khỏi giận tái mặt : ”Oh, ngươi nhanh cho ta nghe chút!”

      Chu di nương lại quỳ xuống, dập đầu cái mạnh, vẻ mặt dường như muốn bất chấp tất cả: ”Lão thái thái, con tự biết mình thân phận thấp kém, vẫn luôn ở phía sau hậu viện kính trọng chủ mẫu, chăm lo hầu hạ lão gia, thận trọng từ lời đến việc làm, vẫn luôn hết sức cẩn thận. Con thường nghĩ lọt được vào mắt xanh của lão gia là may mắn lắm rồi, hề có ý muốn tranh đoạt cái gì. Ai ngờ ông trời lại để con hoài thai… Kể từ ngày đó trở trong viện con hề an toàn, thông thường mọi thứ bị cắt xén , bọn hạ nhân lại luôn khi dễ, ở trong viện luôn có người dòm ngó, bên trong cơm canh có dấu hoa hồng, lại có mùi xạ hương, cửa phòng lại có người lặng lẽ bố trí khối băng…”

      Càng nghe sắc mặt Lý thị càng khó coi, từ xưa đến nay chủ mẫu sửa trị thiếp thất phải là hiếm, bà nghĩ quản cũng lười quản. Thế nhưng con nối dòng của Âu Dương phủ lại quá ít, hai năm nay mình biết bao nhiêu lần răn dạy Lâm thị, để cho nó có thể vì Âu Dương gia mà khai chi tán diệp, vậy mà nó lại ở dưới mí mắt bà dám làm loại chuyện này! Lý thị nhìn chằm chằm nữ nhân quỳ dưới kia lạnh lùng : ”Lời ngươi đều là , xác định là có sai sót? Tại sao ngươi lại mực khẳng định chuyện này chắc chắn có liên quan đến chủ mẫu?”

      “Lão thái thái, con tuyệt đối sai! Nếu hôm nay con đến đây, có số việc con dấu nữa. Con là do cấp của lão gia đưa đến, ông ấy vì dạy dỗ con ca múa còn từng mời vị lão mama trong thanh lâu đến, lão mama kia cũng từng qua chủ mẫu các gia đình lớn thường có rất nhiều biện pháp đối phó với các di nương, thường với con phải rất cẩn thận, bà ta là người dạy con nhận biết được hoa hồng xạ hương.”

      Chu di nương lúc này lấy lại được bình tĩnh, đối đáp có trật tự: ”Những thứ ngày đó đưa đến, con chút cũng động và còn giữ lại, nha đầu Hoàn nhi có thể làm chứng, nó là nha hoàn Âu Dương gia, cha mẹ đều ở trong phủ mà phải là người con đưa từ ngoài vào, tuyệt đối di nương thân phận thấp kém như con mà dám mạo hiểm vu cáo chủ mẫu, lừa dối lão thái thái, người có thể tìm ấy để hỏi !”

      “Ba” tiếng, ly trà trong tay Lý thị lập tức rơi xuống đất, vỡ tan tành! Sắc mặt Âu Dương Noãn giống như kinh ngạc vạn phần, thanh lại vững vàng: ”Chu di nương, ngươi cần phải hiểu , tội danh vu hãm chủ mẫu ngươi có thể gánh vác được ? Cho dù ngươi mang thai nữa, e là lão thái thái cũng dễ dàng tha thứ cho ngươi!”

      Chu di nương nâng mặt lên, ánh mắt kiên định : ”Đại tiểu thư, tâm địa người vốn lương thiện đương nhiên nghĩ được kế phu nhân là khẩu phật tâm xà, là người ngoan độc! Nếu bà ấy nhắm vào mình ta thôi, thế nhưng lại dám nhắm vào cốt nhục của lão gia! Những năm gần đây, chỉ riêng ta bị phu nhân hãm hại khắp nơi, ngay cả Nhu di nương chết bất đắc kỳ tử vì bệnh cấp tính nửa năm trước, Vương di nương thắt cổ năm trước, hay năm kia nha đầu Ngọc Hồng sau khi được lão gia sủng hạnh tỉnh lại nữa, rồi ba năm trước Lương thiếp Uông thị ngoài ý muốn rơi xuống hồ đều có liên quan đến phu nhân! Về lời ta vừa lão thái thái có thể sai người kiểm chứng trong viện của con, con nguyện ý phát ra thời thề độc, những chuyện con đều là , nếu có chữ dối mặc lão thái thái xử trí, dù là bị chôn núi đao biển lửa cũng câu oán hận!”

      Lời này vừa thốt ra, riêng gì Lý thị, ngay cả phòng mama, nha hoàn đều chấn kinh, cả phòng tiếng động, ước chừng ngay cả cái kim rơi xuống mặt đất đều nghe được ràng!

      Lý thị còn muốn hỏi gì đó, chợt nghe nha đầu Ngọc Dong kinh hô tiếng: ”Chu di nương ngất rồi!”

      Trương mama nhanh tay lẹ mắt chạy nhanh đến đỡ người dậy, bấm huyệt cả nửa ngày cũng hiệu quả liền quay đầu nhìn lão phu nhân: ”Người xem nên làm thế nào bây giờ?”

      Lý thị nhăn mày suy nghĩ, rút cuộc cũng cưỡng lại được quan tâm đến con nối dòng liền : ” mời Vương đại phu đến chẩn trị, ta muốn nhìn xem có phải nó thực có thai hay ?”

      Chu di nương được hạ nhân dìu vào phòng trong nghỉ ngơi, biểu tình của Lý thị vẫn trầm bất định. Âu Dương Noãn trong lòng khỏi vì hành động của Chu di nương mà thầm khen ngợi, quả nhiên là nữ nhân có thể bình yên sống dưới mí mắt Lâm thị, xác thực là có vài phần hơn người, vừa xong liền ngất xỉu kịp lúc. Nếu mời đại phu đến chẩn trị khẳng định là có thai tổ mẫu nhất định mềm lòng, ngay cả khi trừng phạt nặng Lâm thị cũng vì Chu di nương mà làm chủ! Huống hồ loại chuyện như cáo trạng chủ mẫu này nếu làm tốt, tùy tiện kinh động Lâm thị chắc chắn bà ta tiêu hủy hết toàn bộ chứng cứ, Chu di nương khẳng định là chịu nổi, tại liền ngất xỉu như vậy, tình gì cũng cần vị di nương này phải hao tâm tốn sức, Lý thị tự nhiên kiểm chứng!

      “Trương mama, dẫn Thôi mama cùng nha đầu trong viện Chu di nương qua đây, còn có chứng cứ xác thực mà di nương đến nữa, tất cả đều dẫn hết qua đây!” Lý thị lạnh lùng quát lên, ánh mắt lãnh khốc.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, . 031 Chỉ đợi sóng gió nổi lên

      Trương mama cúi đầu, lên tiếng đáp vâng rồi lập tức mang theo nhóm mama cùng rời .

      Âu Dương Noãn thấy tình hình này liền giọng với Lý thị: ”Tổ mẫu, chuyện hôm nay có liên quan đến mẫu thân, con ở chỗ này cũng tiện, vẫn là nên về trước!”

      Lý thị ngẩn người, nửa ngày sau mới thở ra hơi trầm giọng : ”, con cứ ở lại đây, cũng coi như làm người chứng kiến!”

      Âu Dương Noãn hơi hơi gật đầu, ở lại xem kịch sao, nàng tất nhiên là nguyện ý rồi. Dù sao ngọn lửa này nhất định thiêu đến chỗ Lâm thị, làm cho bà ta hoàn toàn thay đổi, để xem cái danh hiền thê này có giữ được nữa !

      Chỉ lát sau thấy nha hoàn dẫn Vương đại phu tiến vào, lão đại phu còn hoang mang rối loạn lo lắng là lão thái thái bị bệnh, vừa thấy Lý thị vẫn êm đẹp ngồi ghế liền thấy buồn bực.

      Lý thị chậm rãi : ”Vương đại phu, ngài chẩn trị cho ta hơn mười năm, ta vẫn luôn tín nhiệm đại phu. Hôm nay mời ông đến đây là muốn ông chẩn trị cho vị di nương, việc này liên quan đến việc con nối dòng của gia tộc nhà ta, mong ngài có thể cố gắng hết sức!”

      Vương đại phu y thuật cao siêu, đức cao vọng trọng, gia đình bình thường mời được ông đến khám bệnh. Nay vẫn là nể mặt mũi Lý thị mới bằng lòng đến, nhưng lại muốn ông xem bệnh cho di nương địa vị thấp kém đương nhiên là được ổn lắm. Nhưng thấy lão thái thái chuyện trịnh trọng như vậy liền gật gật đầu : ”Lão thái thái yên tâm, lão phu làm hết sức!” xong liền theo nha hoàn ra sau vách ngăn.

      Vương đại phu hết nửa ly trà liền trở lại, nhìn lão thái thái : ”Vị di nương sau vách kia hoài thai được hai tháng rồi!”

      Lý thị nghe vậy lập tức mắt sáng ngời lên, vội hỏi: ”Làm phiền ngài ngồi xuống uống ly trà, còn có việc nữa muốn phiền ngài xem qua!”

      Vương đại phu ngồi xuống uống trà, lúc này Trương mama quay trở lại, còn dẫn theo Thôi mama, nha đầu Hoàn nhi cùng ít trang sức, hương liệu cùng váy áo của nữ tử dùng thường ngày. Lý thị trầm giọng : ”Vương đại phu, mời ngài xem xem, mấy thứ này đối với phụ nữ có thai có an toàn ?”

      Ánh mắt Vương đại phu mang theo nghi hoặc lên, lật lật xem xét, dùng tay vuốt thẳng lúc, lại đưa lên mũi ngửi ngửi. Vừa bắt đầu là hơi hơi nghi ngờ về sau biểu tình càng thêm ngưng trọng, lại kiểm tra thêm lần nữa, thậm chí ngay cả hộp son cũng đưa lên miệng nếm thử, sắc mặt càng thêm trầm xuống, ông rốt cục cũng hiểu được lão thái thái tìm đến ông để làm gì.

      Vương đại phu quay đầu nhìn Lý thị, sắc mặt đen lại, thể tưởng được là tìm đến ông để kiểm nghiệm việc này. Lý thị thấy vẻ mặt khác thường của Vương đại phu tự chủ được liền hỏi kết quả, nhưng ông lại cau mày lời nào, mặc cho Lý thị gặng hỏi mãi, ông đều trầm mặc .

      Âu Dương Noãn liền trịnh trong : ”Vương đại phu, ngài xuất thân từ gia đình có truyền thống, phụ thân ngài còn làm ngự y trong cung, học rộng hiểu nhiều. Nếu ngay cả ngài mà cũng cho chúng ta biết tổ mẫu biết phải tin tưởng vào ai!”

      Ánh mắt Vương đại phu thoáng ngưng trọng, trong lòng đắn đo mãi rốt cục cũng mở miệng: ” khi như vậy, lão phu liền thẳng. Lão thái thái, những thứ này là từ đâu mà có, tất cả đều bị người khác động tay động chân hạ độc thủ!”

      Lúc này, Thôi mama vẫn luôn lạnh run đột nhiên hai mắt trắng dã, sợ tới mức ngất , bà ta vẫn luôn đãi ngộ với Chu di nương như vậy, ai cũng vậy chứ riêng gì Thôi mama. Hoàn nhi nhìn bà ta ngã xuống cái, trong mắt lộ ra vẻ mặt chán ghét.

      Lý thị vừa nghe Vương đại phu như vậy, trong lòng nhất thời hiểu được, bà đến liếc mắt nhìn Thôi mama cũng lười, thở dài hơi: ”Vương đại phu, tại cần nữa, ta đều hiểu được. Mời ngài qua bên đây ngồi nghỉ ngơi trước. Trương mama, ngươi mời lão gia, phu nhân cùng Lý di nương qua đây!”

      Âu Dương Noãn tự động ngồi xuống bên cạnh Vương đại phu cùng uống trà. Trương mama nhìn thoáng qua đại tiểu thư bất động thanh sắc nãy giờ, trong lòng thầm gật đầu, vô thanh vô thức có thể mang đến đại hỏa. Mắt liền nhìn thấy trận đại phong có thể đem toàn bộ cháy sạch còn mảnh, nàng ta lại chỉ ngồi bên uống trà, quả nhiên là nhân vật ngoan. nhìn ra tiền phu nhân thanh cao, hiền hậu tranh đấu với đời sao có thể sinh ra nữ nhi như vậy, đơn giản.

      Viện của Lý di nương gần nhất với Thọ an đường của Lý thị nên là người đến sớm nhất, bước vào liền thấy khí trong phòng ngưng trọng, lập tức liên tưởng đến chuyện tình Chu di nương tìm đến mình, nhất thời hiểu được, liền cúi đầu nín thở : ”Lão thái thái tìm con, biết có gì phân phó?”

      Lý thị nhìn đến nữ tử trước mặt, lạnh lùng : ”Ngươi quỳ xuống cho ta, chờ lão gia cùng chủ mẫu đến rồi !”

      Lý di nương ở trong này luôn được ưu ái, nghĩ tới lần này lại bị loại đãi ngộ này, thế nhưng lại bắt nàng ta phải quỳ xuống. Âu Dương Noãn giọng : ”Tổ mẫu, mặt đất rất lạnh, Lý di nương chịu nổi, hay là…”

      Lý thị nhìn Lý Nguyệt Nga vẫn luôn ôn nhu vâng lời, cũng hiểu được bản thân giận chó đánh mèo, nhưng lại thấy tốt nếu cho nàng ta đứng lên, đành : ”Mang cái nệm đến đây!”

      Nha đầu lập tức bỏ thêm cái đệm đỏ thẫm thêu hoa đoan trang đến cho Lý di nương, nàng ta cúi đầu, thành quỳ xuống.

      Chỉ lát sau nghe hạ nhân thông báo Lâm thị đến, Âu Dương Noãn thấy ràng tức giận cùng bất mãn trong mắt Lý thị, tròng lòng khỏi cảm thấy buồn cười, mặt lại thản nhiên, hề để lộ chút bộ dáng vui sướng khi người khác gặp họa, ngược lại còn mang theo vài phần lo lắng, quả bộ dáng chân tình thành .

      Lâm thị tiến vào vẫn như bình thường hành lễ vấn an, Lý thị cũng kêu đứng dậy, chính là mặc bà ta quỳ như vậy. Lâm thị quỳ mặt đất, trong lòng hận đến nghiến răng nghiến lợi, bà ta được gả vào đây làm đương gia chủ mẫu, đối với lão thái thái tuy rằng hầu hạ thực được tốt nhưng cũng chưa từng có điểm bất kính. Vậy mà tại lại bắt bà ta quỳ xuống cùng với di nương, hơn nữa lại ngay trước mặt mọi người, bảo sao bà ta có thể chịu đựng được?

      Âu Dương Khả cũng theo vào đây, thấy loại tình huống này liền miễn cưỡng : ”Tổ mẫu, sàn nhà lạnh, thân thể mẫu thân tốt, có phải nên để người đứng lên trước rồi ?”

      Quả thực là trùng hợp, vừa rồi Âu Dương Noãn cũng như vậy, Lý thị liền ban cho Lý di nương cái nệm, tại Âu Dương Khả cũng , Lý thị lại nhướng mày: ”Thân mình tốt liền được bỏ qua sao? Ta cho nó đứng lên, cứ quỳ !”

      Âu Dương Khả sắc mặt liền trắng nhợt, nhìn thoáng qua Âu Dương Noãn ngồi bên kia cùng Vương đại phu, càng cảm thấy nghi hoặc, rốt cuộc chuyện này là sao đây? Trương mama vội hòa giải : ”Nhị tiểu thư, người qua bên đây ngồi trước . Lão thái thái có chuyện muốn với phu nhân!”

      Âu Dương Khả thể làm gì khác được liền phải đến bên Âu Dương Noãn ngồi xuống, nghi ngờ mặt càng ngày càng đậm. Thế nhưng sắc mặt Âu Dương Noãn vẫn bình tĩnh, tổ mẫu Lý thị lại trầm làm cho nàng ta dám tùy tiện mở miệng hỏi chuyện.

      Trong phòng thủy chung vẫn ai câu nào, yên lặng đến đáng sợ, mama, nha hoàn ngay cả thở cũng dám thở mạnh. Lý di nương dù sao cũng có cái nệm, Lâm thị lại chân quỳ mặt đất, hai chân như mất cảm giác, lung lay sắp đổ, lúc này Âu Dương Trì rốt cuộc cũng đến, vừa vào liền thấy cảnh tượng như vậy liền ngây người.

      “Lão thái thái, đây là làm sao vậy? tình gì lại chọc người tức giận như vậy. Bọn vẫn còn bên,người phạt Uyển Như như vậy… có điểm tốt lắm…”

      Ánh mắt Lý thị lập tức trầm, sắc bén liếc nhìn Âu Dương Trì, trong miệng lại bình thản : ”Vừa vặn đều ở đây, cũng là để bọn chúng nhìn chút, nghe chút, về sau còn phải học thêm. Vương đại phu, đem những gì ông tra ra được cho lão gia nghe !”

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, 032 Núi lớn đánh úp gió mãn lâu

      Lúc Lý thị như vậy, cũng kêu nha hoàn mama tránh mặt, chính là sợ chuyện này truyền ra ngoài. khi tội danh của Lâm thị được xác thực, bọn hạ nhân cũng còn coi trọng vị chủ mẫu này nữa. cách khác, Lý thị cho phép Lâm thị lấy lại quyền quản ! Âu Dương Noãn nghĩ như vậy, nhưng lo lắng mặt lại càng nồng đậm, giống như là xuất phát từ chân tâm quan tâm lo lắng cho Lâm thị. Âu Dương Khả bên thấy được thần sắc của nàng liền tức giận đến muốn hộc máu, người biết còn tưởng rằng Lâm thị quỳ dưới kia chính là mẹ ruột của Âu Dương Noãn.

      Trương mama sớm phân phó bọn nha đầu, đem các thứ trong viện Chu di nương bày hết bàn. Âu Dương Trì ngạc nhiên nhìn những hộp đựng đồ trang điểm, xiêm y và các vật dụng khác được bày đầy lên bàn.

      Lâm thị vừa rồi còn chờ Âu Dương Trì đến cứu mình, nhưng khi nhìn thấy những vật kia sắc mặt lập tức biến đổi. Lý thị cười lạnh tiếng, nhìn Vương đại phu gật đầu, lúc này Vương đại phu mới qua, chỉ vào hộp trang điểm : ”Cái này là son cùng phấn bột nước trong phòng Chu di nương, ta kiểm tra qua, bên trong có dấu ít thủy ngân, nếu phải là người trong nghề phát ra được. Thủy ngân là chất kịch độc nhưng nếu là số lượng gây chết người. Chuyện này có chút dơ bẩn…Dùng thủy ngân hòa vào trong nước là phương pháp tránh thai, nhưng đối với thân thể lại rất có hại, nếu dùng trong thời gian dài dẫn đến mất mạng.”

      Dơ bẩn? Âu Dương Trì nhướng mày, sắc mặt liền thay đổi, trong phủ làm sao lại có loại chuyện này?

      Vương đại phu cầm đến gói trà, : ”Ta cẩn thận kiểm tra, phát bên trong có lẫn bột phấn hoa hồng”

      Vương đại phu xuất thân từ gia đình có truyền thống hành nghề y, chuyên môn hiểu rộng, đối với những loại dược liệu này tất nhiên chỉ cần nhìn là biết . Cho dù là số bí dược trong cung, thậm chí là phương thuốc dân gian nếu ông biết là rất hiếm, nên ông như thế nào điều đó khẳng định là có cơ sở chính xác. Nghĩ vậy sắc mặt Âu Dương Trì lại càng khó coi.

      Vương đại phu lại tiếp tục thêm: ”Bên trong túi hương này, có ít bột phấn hạt lựu lẫn vào.”

      Hạt lựu? Âu Dương Trì khỏi thắc mắc: ”Hạt lựu được dùng làm gì?”

      Vương đại phu chậm rãi : ”Nếu bỏ thêm bột phấn hạt lựu vào càng thêm tinh tế mềm mại, hơn nữa lại có mùi thơm ngào ngạt, có tác dụng tránh thai, nhưng nếu là trong giai đoạn mang thai, loại hương này là điều tối kỵ, nếu dùng lượng lớn dẫn đến sinh non!”

      Sắc mặt Âu Dương Trì càng thêm trầm, gắt gao nhìn chằm chằm mấy thứ đồ kia, được lời.

      Thế nhưng việc vẫn chưa dừng ở đó, Vương đại phu tiếp tục cầm lên bộ trang phục đẹp mắt : ”Bộ y phục này mới nhìn có vấn đề gì, nhưng do ta đọc qua loại y thư có biết đến loại độc dược, cho nên vừa rồi cố ý rút ra sợi tơ, cẩn thận kiểm tra thực hư quả nhiên phát sợi tơ này được làm từ nhựa cây, nhựa trái dừa tẩm ướt cùng lông dê kết thành…Lão thái thái chắc cũng chưa từng được nghe qua, quả thực loại biện pháp độc ác này lưu truyền từ trong cung mà ra, nếu thường xuyên mặc loại y phục này, đến khi sinh ra đứa chỉ sợ…Chỉ sợ là… sống được…” Vương đại phu kiên trì xong, sắc mặt mọi người trong phòng đều thay đổi.

      Ngực Lý thị kịch liệt phập phồng, hít sâu hơi, cưỡng chế cảm xúc phẫn nộ : ”Đủ rồi! Vương đại phu đừng nữa, cám ơn ngài vì gia đình ta mà tận tâm hết sức, ngày sau hậu tạ tử tế! Người đâu, tiễn Vương đại phu ra ngoài!”

      Đây là muốn thanh lý môn hộ…Âu Dương Noãn lạnh mắt nhìn, giống như nhìn trò khôi hài lớn nhất trong cuộc đời, thế nhưng biểu tình từ đầu đến cuối lại luôn bình tĩnh thản nhiên. Âu Dương Khả ngược lại gắt gao cắn chặt môi mình, cơ hồ muốn bật ra máu tươi, câu cũng thốt nên lời.

      “Lão thái thái, mấy thứ vừa rồi là…” Âu Dương Trì cũng bị những thứ độc này làm cho kinh hãi nên lời.

      “Hừ, đây đều là vì đứa trong bụng Chu di nương mà chuẩn bị!” Lý thị hừ lạnh tiếng.

      Âu Dương Trì sắc mặt đại biến, đầu tiên là kinh ngạc chuyện Chu di nương mang thai sau lại giận tím mặt, ai lại dám cả gan làm loạn ngay cả đứa của cũng dám tính kế.

      Lâm thị đợi Âu Dương Trì chuyện, đầu tiên là ngăn cản người khác giành : ”Lý di nương, ngươi còn gì để ? Làm mất tín nhiệm của lão thái thái thôi, đằng này lại cư nhiên dám làm hại đến cốt nhục của lão gia!”

      Lý di nương lắp bắp kinh hãi, hoa dung thất sắc : ” phải thiếp, thiếp cái gì cũng biết a! Lão gia, lão phu nhân minh giám!”

      Lý thị vỗ mạnh tay xuống bàn, ánh mắt tàn nhẫn bắn về phía Lâm thị: ”Tất cả câm mồm! làm Thôi mama tỉnh dậy, mang đến đây!”

      Trương mama liếc mắt ra hiệu, liền có nhóm mama ba chân bốn cẳng nhanh chóng làm cho Thôi mama tỉnh lại, khi tỉnh lại nét mặt già nua liền sợ tới mức trắng bệch, run run quỳ xuống: ”Lão thái thái tha mạng!”

      “Ngươi mau khai ra, rốt cuộc là ai sai ngươi đem mấy thứ này cho Chu di nương dùng? Nếu có nửa chữ dối, ta lột da của ngươi!” Lý thị hung tợn .

      Thôi mama đưa mắt nhìn Lâm thị cái, cắn chặt hàm răng câu cũng . Âu Dương Trì hung hăng đá cước vào ngực Thôi mama: ”Lão nô tài chết tiệt, nếu ngay cả người nhà ngươi ta cũng đem bán!”

      Thôi mama bị đá cước lảo đảo té ngã mặt đất, liền phun ra ngụm máu tươi, lại chỉ có thể cắn răng chống đỡ quỳ lên, lúc này cũng chết mà cũng chết, đúng là lưỡng nan, Lý thị cười lạnh tiếng: ”Ngươi ta cũng biết, ngươi là lão mama trong phủ này, Lý di nương vừa mới vào cửa được nửa tháng, quản bất quá cũng mới vài ngày, có thể lung lay được ngươi sao?”

      xong, ánh mắt như độc tiễn bắn về phía Lâm thị: ”Ngươi còn gì để ? Mấy thứ này đều là do ngươi sai người mang đến cho Chu di nương, ngươi lại còn dám đổ tội lên đầu Lý di nương, khá lắm, đúng là coi ai ra gì!”

      Âu Dương Noãn lúc này thản nhiên liếc mắt với Lý di nương cái, Lý di nương vốn thông minh, lập tức biết được nên phải phản ứng thế nào, lập tức quỳ rạp xuống chân Âu Dương Trì, sắc mặt trắng bệch, thất kinh : ”Lão gia! Chuyện này phải do thiếp làm… Thiếp tuy rằng xuất thân từ dòng dõi thư hương, nhưng dù sao cũng chỉ là cửa nhà nghèo, những thứ dơ bẩn này nọ quả thực là văn sở vị văn! Nếu vừa rồi phải Vương đại phu , thiếp ngay cả nghe qua cũng chưa từng! Lão thái thái phải, thiếp mới quản được vài ngày,làm sao có thể sai khiến được Thôi mama! Lão gia, cầu xin người hãy làm chủ cho thiếp!” Nàng ta quỳ mặt đất ngừng kêu oan, nước mắt như mưa, so với hoa lê đái vũ còn làm người ta thương xót hơn.

      Âu Dương Trì vừa thấy tâm liền động, hiểu sao lại cảm thấy Lý di nương mặt đất chịu ủy khuất lớn, nghĩ cũng phải, nàng ta là nữ nhi nhà nghèo, loại biện pháp ngoan này làm sao có thể nghĩ ra được, huống chi lại mới tiếp quản gia mấy ngày, làm sao trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy có thể an bày biện pháp hại người tinh tế phức tạp như vậy! nghĩ nghĩ, liền nâng Lý di nương dậy: ” cần khóc, ta tin tưởng nàng trong sạch, trước hết đứng lên rồi !”

      Vậy là người quỳ chỉ còn lại Lâm thị, Âu Dương Trì gắt gao nhìn chằm chằm bà ta, thể nào liên tưởng được nữ nhân ôn nhu này cùng người tâm địa độc ác trong lời của Vương đại phu kia lại cùng người.

      “Những năm gần đây, ngươi muốn sửa trị quản lý những di nương nha đầu như thế nào ta cũng mặc kệ, nhắm mắt làm ngơ. Chẳng qua nghĩ rằng đó chỉ là cãi nhau giữa các nữ nhân mà thôi, chủ mẫu nhà ai lại có chút thủ đoạn mới ngồi vững được ở vị trí kia. Nhưng lần này lại giống, việc này có liên quan đến con nối dòng, có quan hệ đến huyết mạch Âu Dương gia ta! Ta luôn với ngươi, nếu là di nương có chỗ dựa tùy ngươi xử lý, nhưng nếu là người có chỗ dựa trăm ngàn lần phải để ý, ngươi lại làm ngược lại. Chu di nương có thai ngươi gạt thôi, còn tìm mọi cách khó dễ nàng ta, ngươi có thể xem lời ta ra gì, nhưng ngươi cũng phải để ta và trượng phu ngươi vào trong mắt!”

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, 033 sinh được con là đại sai

      Lâm thị trong lòng kinh hãi thôi, vốn tưởng rằng mọi chuyện được làm rất khéo, lại được dấu kín, làm sao lại bị phát được? là đáng chết!

      Âu Dương Noãn nhìn bà ta, ánh mắt sắc lạnh. Âu Dương Trì ngay thẳng nhiều năm, con nối dòng Âu Dương gia lại đơn bạc, đối với Lý thị mà quả thực là quá đau lòng. Nhưng như vậy đối với Lâm thị lại rất có lợi, cho nên Âu Dương Noãn luôn luôn đoán rằng Lâm thị ở hậu viện tất nhiên động tay động chân, nàng căn bản là muốn lợi dụng lúc Lý di nương quản thầm điều tra phen, ngờ mình căn bản cần ra tay, đúng lúc Chu di nương tự tìm đến cửa, có cơ hội trời ban như thế, tất nhiên nàng bỏ qua!

      Âu Dương Trì hai năm qua nạp thêm ít nha đầu thông phòng, nhưng những người được sủng hạnh phải chết cũng bị bán, người lưu lại nhiều năm lại có đứa . Lâm thị tìm mọi cách tính kế, tự nhiên để người khác sinh con nối dòng trước, tốn nhiều tâm tư đối phó với đám nữ nhân trong hậu viện, mỗi vật phẩm mang qua nếu nhìn bề ngoài phát ra vấn đề, nhưng thực tế lại đều chứa huyền cơ. Như thế xem ra, lần này Chu di nương có thể mang thai đúng là tốn ít tâm tư. Âu Dương Noãn suy nghĩ cẩn thận thủ đoạn của Chu di nương, có thể tránh được thủ đoạn của Lâm thị, còn cắn ngược lại bà ta phát, tâm cơ thủ đoạn như thế quả nhiên lợi hại! Như vậy cũng tốt, để cho Âu Dương Trì nhìn chút thê tử của hiền lành cỡ nào!

      khí trong phòng lúc này quả là dọa người.

      Ánh mắt Âu Dương Trì lạnh như băng, thanh sắc như kiếm bắn về phía Lâm thị, thấp giọng : ”Uyển Như, ta hỏi lại nàng câu, những lời lão thái thái vừa , nàng nhận thức được hay là cố tình bỏ qua?”

      Sắc mặt Lâm thị trắng bệch dọa người, lung lay như sắp đổ, cơ hồ muốn té xỉu, ngẩng đầu nhìn trượng phu hằng ngày vẫn luôn ôn hòa với mình nay lại trừng mắt hung ác nhìn mình, bà ta lập tức di chuyển đầu gối bò đến trước mặt Âu Dương Trì, nắm lấy vạt áo thê lương khóc lóc: ”Lão gia, thiếp biết lão thái thái xưa nay vui vì thiếp sinh được con trai. Nhưng đến nay mười năm, thiếp vẫn luôn cẩn thận lo lắng cố hết sức hầu hạ lão thái thái, khắc cũng dám lơ là, nếu thiếp có lần phải trong ngàn vạn thứ, lão gia cùng lão phu nhân cũng nên hoài nghi lòng dạ thiếp độc ác như thế! Lão gia, thiếp làm, tất cả đều có người hãm hại oan uổng cho thiếp, lão gia phải làm chủ cho thiếp a!” Vừa , nước mắt giống như liên châu chảy xuống theo khuôn mặt thanh lệ.

      Âu Dương Trì nhịn được sửng sốt, Lý thị tức đến cả người phát run, nắm tay nắm chặt thành ghế cố gắng khống chế tức giận: ”Ngươi, ngươi…Ngươi thế nhưng lại biết xấu hổ, còn sống chết chịu thừa nhận, trong phủ này ai có thể hãm hại được ngươi, lại hãm hại như thế nào?”

      Vẻ mặt Lâm thị ủy khuất, ai oán nức nở : ”Xin lão thái thái thương xót, xin hãy nể mặt lão gia! Con tuy rằng được như ý của người, muốn đánh muốn mắng tùy người, nhưng đừng dùng những lời lẽ như vậy oan uổng con, dù con có độc ác thế nào cũng tuyệt đối hại con nối dòng của lão gia, đứa kia được sinh ra con cũng mong chờ nó gọi tiếng mẫu thân! Xin người đừng nữa, con dập đầu cầu xin người”

      xong liền dập đầu liên tục xuống đất, mạnh đến nỗi còn nghe cả tiếng, đụng đến cả cái trán cũng đều bầm tím hết lên, thần sắc Âu Dương Trì buông lỏng, Âu Dương Khả lập tức bước qua, ôm lấy mẹ ruột cùng khóc ngừng, quả nhiên là bộ dáng ủy khuất vô cùng.

      Âu Dương Noãn cũng là lần đầu nhìn thấy Lâm thị khóc lóc kể lể trước mặt mọi người, trong lòng khỏi thầm tán thưởng, khó trách tổ mẫu cùng phụ thân bị đùa bỡn nhiều năm như vậy, quả nhiên là có mưu trí, có bản lĩnh. Chuyện ràng như vậy mà có thể dễ dàng đổi trắng thay đen, biện bạch hồi, trái lại biến thành người bị hãm hại. Nghĩ đến đây, Âu Dương Noãn liền qua, nhàng vỗ lưng cho Lý thị, ôn nhu : ”Tổ mẫu, người trăm ngàn lần đừng nghe người khác hãm hại, con tin tưởng mẫu thân vô tội. Người ngẫm lại xem, nhiều năm qua như vậy, mẫu thân đối xử với con cùng Tước nhi tỉ mỉ cẩn thận, chút cũng quên…”

      Sắc mặt Lý thị nhất thời thay đổi, đúng vậy, nữ nhân này sau lưng từng làm hại tôn tử của bà, làm được lần tất có lần thứ hai! Bây giờ hai ba câu liền châm ngòi ly gián mẫu tử bà, đúng là phải thứ gì tốt đẹp! Lý thị càng nghĩ càng thấy tức giận, sắc mặt trắng bệch, hít thở thông, suýt nữa chịu được. Trương mama ở bên thấy vậy liền mang tới chén nước cho lão thái thái, : ”Đại tiểu thư, làm phiền ngài chăm sóc lão phu nhân!”

      Trương mama xong lời này, nghiêm mặt lên trước vài bước, giọng : ”Lão gia, mong người để nô tỳ vài câu!”

      Âu Dương Trì bất động hồi rồi mới chậm rãi gật đầu.

      Trương mama : ”Phu nhân, nô tỳ chỉ là hạ nhân, có chuyện nhất thời hiểu , biết ngài có thể vui lòng giải thích hai câu được ?”

      Lâm thị lau nước mắt, ngẩng đầu lên nhìn, Trương mama : ”Nếu như lời phu nhân , trong phủ này là có người rắp tâm hại người sao? Vậy kẻ muốn hãm hại người là ai? Là Chu di nương hay vẫn là Lý di nương? Người có chứng cớ ? Tuy rằng tại Thôi mama thể , nhưng nếu lão gia cho người dùng hình, chắc chắn rồi cũng khai ra người phía sau xúi giục!”

      Lời vừa ra, Âu Dương Trì nhất thời chấn động, Lâm thị sắc mặt nhanh chóng thay đổi.

      Trương mama quả nhiên là người theo Lý thị nhiều năm, hiểu tâm tư lão thái thái, nếu từ từ điều tra, chẳng sợ Thôi mama chết cũng chịu , vật chứng này cũng đều có thể tra ra, lúc trước là ai chọn mua, là ai đưa vào phủ, là ai phân phó cấp cho Chu di nương, từ hộp son, cây trâm bé này đều có thể tìm ra dấu vết, trong lòng Âu Dương Noãn thầm cười lạnh, chợt nghe Trương mama trầm giọng : ”Lão gia, người trong gia đình bình thường luôn có năm thê bảy thiếp, năm rộng tháng dài, luôn luôn xảy ra tranh chấp. Việc phu nhân sửa trị nhóm di nương vỗn dĩ cũng là chuyện tranh giành sủng ái bình thường, nếu thành chuyện cũng đáng phải bàn. Nhưng lão gia vượng đường con cái, người nhà Âu Dương gia thịnh, nếu phu nhân tâm suy nghĩ cho lão gia khi biết Chu di nương có hỉ mạch liền phải thông báo cho lão gia hoặc lão thái thái ngay, nhưng vì sao phu nhân lại nhẫn ? Hôm nay nếu lỡ có điều gì vạn nhất, lão gia, đứa chỉ sợ có thể …”

      Âu Dương Trì tức giận lan ra, suy nghĩ chút liền hiểu được, ánh mắt thất vọng nhìn về phía Lâm thị, bà ta cố gắng tỉnh táo muốn mở miệng, lúc này Trương mama lại : ”Phu nhân, có thể người chấp nhận được chuyện này do nô tỳ ra, nhưng nô tỳ ở bên người lão thái thái ngây người nhiều năm, đấu tranh giữa thê thiếp trong nhà cũng coi như là nghe nhiều, xem nhiều, nhưng cũng chưa thấy phu nhân nhà ai vì vậy mà bị trách cứ quá nhiều. Nhưng cho phép nô tỳ với người, thứ nhất là người quá đáng muốn hại con của lão gia, thứ hai lại có ngươi mưu hãm hại phu nhân, phải là ám chỉ lão thái thái sao? Như thế là ngỗ nghịch bất hiếu, phu nhân sao có thể phụ kỳ vọng của lão gia cùng lão thái thái?”

      Trương mama ăn đơn giản, nhưng từng câu từng chữ lại đánh vào trọng yếu, Lâm thị thất thanh : ”Trương mama, ta chưa từng đắc tội với ngươi, vì sao ngươi lại muốn vu oan cho ta? Chẳng lẽ ngươi cũng cho rằng vì ta sinh được con trai là điều đại sai, phải đem hết mọi tội tỗi đổ lên đầu ta mới cam tâm?”

      Trương mama lại : ”Phu nhân gì vậy? Con cháu là duyên trời cho, có thể vì Âu Dương gia mà sinh con nối dòng cũng phải có nhân duyên, duyên này là do kiếp trước tu được mà có, nếu đỏ mắt ngóng trông cũng được!”

      câu này đúng là cay nghiệt, đánh trúng tử huyệt của Lâm thị! Đáy mắt Âu Dương Noãn cười khẽ, sinh được con cũng là xứng đáng!

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, 034 Ai cũng đừng nghĩ toàn thân trở ra

      Lời của Lâm thị bị nghẹn lại trọng họng, mặt còn huyết sắc, đôi mắt đẹp lộ ra tia hung ác, khàn khàn giọng : ”Trương mama phải, nhưng là ta đối với tình này quả biết. Mỗi lần phân phát đồ dùng xuống dưới ta cũng chỉ phân phó người dưới mang thôi, những thứ kia ta đều tự mình xem qua nên để xảy ra việc này. Đây đều là lỗi của ta!”

      Lý thị rốt cục cũng hoãn lại khí tức, cười lạnh : ”Chẳng lẽ nhóm mama bên dưới đều biết làm việc sao? Nếu mọi chuyện do chủ mẫu ngươi đích thân hỏi đến, đó chẳng phải là chuyện cười trong thiên hạ sao? Nếu chống đối lại ý của ngươi, bọn họ dám làm như thế sao?”

      Lâm thị biết đáp án này thể làm Lý thị cùng Âu Dương Trì vừa lòng, tại biện pháp duy nhất là phải tìm người chịu tội thay, mà lựa chọn tốt nhất chính là Lý di nương, bà ta phải cắn chết buông: ”Lão thái thái, con sau khi đổ bệnh, có rất nhiều việc tự mình hỏi đến, chính là theo lệ để cho bọn hạ nhân làm việc. Nhưng trước đây cũng chưa từng phát sinh sai lầm. Từ sau khi đem gia giao cho Lý di nương, con vẫn luôn đóng cửa tĩnh dưỡng, hoàn toàn biết gì cả!”

      Cư nhiên còn muốn cắn mình mãi buông! Lý di nương oán hận nhìn Lâm thị, há miệng thở dốc muốn biện bạch vài câu, cuối cùng vẫn cam lòng im lặng trầm mặc đứng lên, lửa giận dưới đáy mắt càng phát ra mạnh mẽ, nhìn Lâm thị oán hận đến tận xương tủy!

      Lý thị quát lạnh: ”Câm mồm! Lâm Uyển Như, ngươi là chủ mẫu trong nhà, tình trong hậu viện này phải hỏi ngươi, chẳng lẽ vẫn là ta cố ý oan uổng cho ngươi sao? Hoặc là ngươi đối với việc ta để cho Lý di nương thay ngươi quản lý hậu viện là có bất mãn?”

      mặt Lâm thị vẫn là bộ dạng buồn rầu đau đớn: ”Lão thái thái, trời thấy, con cái gì cũng biết, nếu như người mực khẳng định là do người con dâu này gây nên, con tình nguyện dập đầu chết tại chỗ, chứng minh trong sạch!” xong liền đứng lên, muốn hướng vào tường đụng mạnh, trong nhất thời toàn bộ mama, nha đầu hỗn loạn đứng lên kéo lại, tất cả kêu loạn, nhất thời trong phòng đều ầm ĩ.

      Lý thị đột nhiên cầm lấy bình trà ném thẳng xuống đất vỡ nát, thanh thanh thúy làm mọi người đều cả kinh, trong phòng lập tức yên tĩnh, ngay cả Lâm thị cũng ngây người lát.

      Âu Dương Noãn nhìn Lý thị ném cái chén xuống, liền bước lên phía trước vỗ lưng của bà, giọng trấn an : ”Tổ mẫu bớt giận, cẩn thận sức khỏe!” Sau đó nàng liếc nhìn Âu Dương Trì cái, ôn nhu khuyên giải: ”Phụ thân, nếu như thế cần gì tra xét nhiều nữa, cần gì phải huyên náo đến mức gia đình yên thế này? Dù sao đứa trong bụng Chu di nương cũng bình an vô , chuyện này coi như tạm yên trước !”

      Lời này thoạt nhìn là vì Lâm thị mà , thế nhưng vào tai Lý thị lại như lửa đổ thêm dầu, bà mới là trưởng bối ở trong nhà, Lâm thị lại dám bức mình phải nhượng bộ! Đúng là mơ mộng hão huyền! Bà lạnh lùng : ”Noãn nhi, lời này con sai rồi, việc hôm nay chính là họa lớn của gia tộc, khi xử lý tốt để lại đại họa cho con cháu đời sau Âu Dương gia! Tra! Chuyện này thể tra!”

      Trương mama thấy thế liền cung kính : ”Phu nhân thường ngày hiểu biết lễ nghi quy củ, hôm nay lời , việc làm sao lại có lý lẽ như vậy. Thọ an đường này là nơi nào? Làm sao có thể hồ nháo ở trong này như vậy? Người xuất thân từ Hầu phủ, muốn lão thái thái phải hỏi lão thái quân về chuyện này chứ? Người làm hại con nối dòng của lão gia, về tình có thể tha thứ được, nhưng cũng có điều thể để ý, hai vị tiểu thư cũng đều lớn rồi, người làm vậy sợ các nàng học theo sao? Tương lai ở nhà chồng sao có thể tốt được, ai…Lão thái thái luôn là người đứng đầu, bất luận đúng sai, hết thảy đều do người định đoạt, sao phu nhân có thể hồ nháo như vậy? Nếu bọn hạ nhân cẩn thận đem chuyện này truyền ra ngoài, chẳng lẽ phu nhân muốn mọi người hiểu sai nhân phẩm của lão gia sao?”

      Âu Dương Noãn thấp giọng : ”Phụ thân, thứ lỗi cho nữ nhi nhiều lời, việc này trăm ngàn lần thể để lão thái quân biết được, nếu như Hầu phủ biết, chỉ sợ chuyện mẫu thân ỷ được sủng ái ức hiếp tổ mẫu truyền khắp kinh đô, quan trọng nhất là…phụ thân cũng biết, chuyện tối kỵ này chính là ngỗ nghịch bất hiếu!”

      Âu Dương Trì chấn động, lời này tương đương với việc lấy mạng ! Đúng vậy, đương kim thánh thượng hận nhất chính là loại hành vi ngỗ nghịch bất hiếu này! nhớ tới vị quan trong triều kia giấu diếm chuyện phụ thân qua đời chịu về nhà chịu tang mà bị hoàng đế tước đoạt quyền vị. Còn có vị quan lớn trong thời gian hiếu kỳ Thái Hoàng Thái Hậu tuân thủ thanh quy giới luật mà bị chôn sống, trong lòng bàn tay ẩm ướt mảng!

      Lý thị thở dài, : ”Thôi, ta già rồi, vốn nên can thiệp vào chuyện gia đình nữa, nhưng tình hôm nay rất nghiêm trọng, chuyện khác ta có thể , nhưng nếu là chuyện uy hiếp đến con nối dòng của Âu Dương gia, ta tuyệt đối thể buông tha!”

      Lý di nương lấy khăn che mặt, nhàng khóc, : ”Lão thái thái, người muốn con quản lý tốt việc gia đình, nay lại xảy ra chuyện này, con đúng là phụ lòng người rồi!”

      Mọi người đều , Âu Dương Trì muốn bỏ qua nhưng lại thể nghe, nghĩ lại thấy hết thảy tai họa trong nhà đều bắt nguồn từ chỗ, suy nghĩ cực nhanh, trầm ngâm lát, cuối cùng : ”Chuyện của Chu di nương ai được phép nhắc đến câu, Lâm thị thân là con dâu lại ngỗ nghịch với lão phu nhân, hề đoan chính lễ nghĩa, bắt đầu từ hôm nay cấm ở trong viện tháng, đóng cửa suy nghĩ, tu thân dưỡng tính, nếu cho phép của ta ai cũng được qua thăm!”

      Lâm thị cùng Âu Dương Khả quá sợ hãi, nàng ta lập tức hét chói tai cầu xin, Âu Dương Trì trừng mắt cảnh cáo, lạnh lùng : ”Ý ta quyết, cần gì thêm nữa! Nếu ngươi dám thêm câu, ta cũng đem cả ngươi nhốt lại!”

      xong, ánh mắt uy hiếp quét quanh phòng lượt, nhìn Lâm thị lạnh lùng : ”Từ nay về sau, ngươi ít gặp mặt bọn ! Miễn cho bọn chúng êm đẹp lại bị ngươi xúi giục làm bậy!” câu này làm cho Lâm thị che mặt mà khóc, vốn định níu lấy vạt áo của liền bị đá ngã, bước ra thèm quan tâm đến bà ta.

      Trong lòng Lâm thị lạnh như hầm băng, cơ hồ hít thở thông. Lý thị mắt lạnh nhìn, gằn từng chữ : ”Lý di nương, từ hôm nay trở , ngươi phải rửa sạch hạ nhân trong phủ, hết thảy mama, nha hoàn ai nên bán bán, nên đánh đánh. Trong viện này còn biết có bao nhiêu loại hạ nhân dơ bẩn gì đó, ta muốn ngươi phải kiểm tra kỹ phen, nhất là trong viện của ngươi càng phải cẩn thận, dù sao cũng là chỗ lão gia thường lui tới, nếu thực có loại hạ nhân như vậy, chỉ sợ ngay cả cũng được an toàn!”

      Lý di nương thập phần cao hứng, trong lòng cố kìm nén vui mừng, Âu Dương Noãn lại vẫn như cũ thần sắc thay đổi, thấp giọng trấn an: ”Tổ mẫu đừng để trong lòng. Toàn bộ kinh đô này có nhà nào là có chút chuyện phiền lòng. Dù sao cũng chỉ là chút chuyện , Lý di nương khẳng định có thể xử lý tốt, làm cho mọi chuyện an ổn lại là người có thể yên tâm!”

      Ra khỏi Thọ an đường, Âu Dương Noãn khóe miệng hơi hơi giơ lên, chắc là Lâm thị cũng nghĩ được mình cũng có ngày như vậy? Bà ta hôm nay dùng chiêu lấy cái chết ra để uy hiếp là đúng đắn, đáng tiếc, bất luận là ai, chỉ cần uy hiếp đến danh dự của Âu Dương gia cùng địa vị quyền thế của Âu Dương Trì, tất xem đối phương là địch nhân!

      Trở lại viện mình, ngay cả Phương mama cũng đều lộ nét mặt vui sướng, nhịn được niềm vui liền với Âu Dương Noãn: ”Đại tiểu thư quả nhiên dự liệu sai. Lão gia hôm nay chẳng qua là ngại mặt mũi của Hầu gia cùng muốn việc xấu trong nhà bị bên ngoại biết được nên chưa từng khắc nghiệt với phu nhân, nhưng nhìn thái độ hôm nay của lão gia là biết, người hoàn toàn mất tin tưởng với Lâm thị, chỉ sợ từ nay về sau muốn lấy lại ân sủng e rằng còn khó hơn lên trời!”

      Hồng Ngọc nhàng mang trà lại đây, Âu Dương Noãn bưng lên uống ngụm rồi mới chậm rãi : ”Mama đừng cao hứng quá sớm, Lâm thị cũng phải loại hổ giấy. Chuyện hôm nay chẳng qua là do trở tay kịp, ta đoán rằng bà ta có phản kích, đến lúc đó là cùng Chu di nương sống chết cũng chưa biết chừng!”

      Phương mama nhíu mày, có chút hoài nghi : ”Điều này sao có thể, lão gia hôm nay phát hỏa lớn như vậy, sao có thể bị hai ba câu vỗ về của phu nhân lung lay? Đại tiểu thư cũng quá xem trọng bà ta rồi!”

      “Nếu mama tin cứ chờ xem!” Âu Dương Noãn mỉm cười, hề thêm nữa. Bất luận Lâm thị phản kích như thế nào, nàng chỉ cần ngồi chờ xem kịch là được, dù sao nhóm lửa này cũng nhen lên, ai cũng đừng nghĩ được toàn thân trở ra.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :