1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Triền miên không ngớt- Đạm Mạc Tử Sắc (52) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 7: Kết thúc

      Đồng Vũ Lăng vừa mới trở lại công ty, liền bị đồng Hiểu Linh kéo.

      Nhìn bộ dáng nàng thần bí mà hưng phấn, Đồng Vũ Lăng bất giác buồn bực lại tò mò:
      “Làm sao vậy? Sáng sớm có vẻ mặt này, nhìn thấy trai đẹp hả?”

      Tuổi của Hiểu Linh cùng Đồng Vũ Lăng sai biệt lắm, cũng là năm ngoái mới tốt nghiệp, cùng nhau tiến vào công ty, quan hệ của hai người tự nhiên mà phi thường tốt.

      Bất đồng với dung mạo chim sa cá lặn của Đồng Vũ Lăng, nàng chỉ là có tướng mạo tầm thường, cũng như bao khác, đối với tình tràn ngập ảo tưởng cùng ước mơ, câu cửa miệng của nàng là hy vọng mặt trời cao, giữa đường hẹn mà gặp soái ca.

      “ Mình lại may mắn như cậu có dung mạo khuynh quốc khuynh thành! hẹn mà gặp người đẹp trai đại khái vốn chính là giấc mộng của mình .”
      Khuôn mặt thanh tú của Hiểu Linh bỗng nhiên nổi lên thần sắc tự ti.

      Đồng Vũ Lăng thấy thế, vội vàng an ủi :
      “Hiểu Linh, cậu đừng nghĩ như vậy, tình cùng duyên phận đối với mỗi người cũng rất công bình, liên quan bề ngoài cùng tính cách, mỗi người đều có thể gặp chân mệnh thiên tử của mình. Chỉ là thời gian sớm muộn gì mà thôi.”

      Mỉm cười nhìn chăm chú vào bạn tốt trước mắt, Hiểu Linh đột nhiên :
      “Vũ Lăng, cậu có điều kiện tốt như vậy, người theo đuổi khẳng định xấp dầy, tại sao vẫn chưa ai? Vốn là thấy ai vừa mắt? Hay là muốn gả cho siêu cấp phú ông?”

      Đồng Vũ Lăng ngạc nhiên, lập tức mỉm cười :
      “Mình phải rồi sao? Thứ này dựa vào duyên phận, hơn nữa …”

      “Hơn nữa cái gì?”- Hiểu Linh thể chờ đợi được mà phát huy bản tính bát quái.

      Đồng Vũ Lăng nở nụ cười đạm mạc, chuyển đề tài:
      “Tốt lắm, chuyện của mình nữa. Cậu sao, vừa nãy mình vừa đến công ty cậu kéo mình, thần thần bí bí, phải có chuyện muốn với mình sao?”

      Hiểu Linh lúc này mới nhớ ra, lập tức hăng hái bừng bừng ,
      “Tớ thu được tin tức, buổi tối ngày mai toàn thể nhân viên công ty chúng ta cùng công ty vận chuyển hàng hóa Xa Dương liên hoan, chúc mừng hợp tác lâu dài giữa hai công ty đạt thành!”

      “Điều này có gì kinh ngạc, công ty chúng ta thường xuyên cùng đồng bọn này liên hoan còn gì!”

      “Lần này bất đồng, nghe công ty vận chuyển hàng hóa Xa Dương có rất nhiều nam thành viên đều là bề ngoài bất phàm, thanh niên tài tuấn, hơn nữa tiền lương lại cao, phúc lợi hảo. Nếu vận khí tốt, đến lúc đó có thể câu được người trong đó, như vậy phát đạt rồi!” Hiểu Linh khôi phục bản tính thích nằm mơ của nàng:
      “Được rồi Vũ Lăng, nghe con trai của lão bản công ty vận chuyển hàng hóa Xa Dương cũng đến, ta tuổi còn trẻ mà phụ giúp cha làm việc, là phó tổng giám đốc, chừng đến lúc đó nhìn trúng cậu đấy!”

      Đồng Vũ Lăng cho là đúng, lạnh nhạt :
      “Người ta có điều kiện tốt như vậy, khẳng định sớm có bạn rồi.”

      “Mặc kệ ta có hay có bạn , dù sao ngày mai cậu cũng phải trang điểm xinh đẹp chút, chừng có thể bay lên cao biến thành phượng hoàng, trở thành tổng giám đốc phu nhân công ty Xa Dương đâu!”

      Đồng Vũ Lăng tiếp tục cười mà lắc đầu, tán dóc tiếp vài câu, sau đó trở lại chỗ ngồi của mình, bắt đầu làm việc.

      Liên hoan đêm đó, Đồng Vũ Lăng cũng mặc trang phục long trọng hay tận lực trang điểm, thân quần áo mùa đông bình thường, tóc dài qua vai, vô cùng đơn giản, nhưng bản thân nàng là thiên sinh lệ chất, mặc dù trang phục bình thường, nhìn qua cũng thấy vô cùng tuyệt mỹ, thoát tục. Trái lại, Hiểu Linh, là thay đổi từ trong ra ngoài, toàn thân bộ dáng như ra trận, sau khi trải qua phen trang điểm, quả nhiên so với bình thường xinh đẹp động lòng người rất nhiều.

    2. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương tám: Gặp lại Long Triệt

      Sau khi về nhà tắm rửa xong, là hơn 11 giờ đêm.
      Đồng Vũ Lăng cũng lập tức giường ngủ, mà là mở ra computer, khởi động MSN, chứng kiến cái đầu quen thuộc sáng, lập tức đánh chữ phát qua.
      Bên kia phản ứng, vì vậy nàng BUZZ lần. Đợi lúc nữa, ngay lúc nàng chuẩn bị buông tha cho chuẩn bị logout, bên kia cuối cùng trả lời:
      “Tiểu Lăng tử, trễ thế này em còn vào? Liên hoan trở về?”
      “Uh, mới vừa trở về, vừa rồi chạy đâu thế, hình cái đầu phát sáng, mà lại đáp lại!”
      “Xin lỗi, ở thư viện, vừa mới tìm sách.”
      Đồng Vũ Lăng bừng tỉnh đại ngộ, đột nhiên nhớ tới những lời Hiểu Linh ngày hôm qua, vcùng với quái dị của Tiêu Chính Hoa đêm nay, khỏi hỏi:
      “Tiểu Hạo tử, em … Em có chuyện nghĩ muốn với , đêm nay liên hoan cùng công ty kia, có nam nhân dường như có ý đối với em!”
      giống dĩ vãng lập tức trả lời, bên kia dừng chút.
      mất hứng rồi? Đồng Vũ Lăng trong lòng vui vẻ, tiếp tục :
      “Tiểu Hạo tử, còn đó ? lại là tìm sách rồi chứ?”
      “Ách, ở đây! Nam nhân kia … Điều kiện hẳn là tốt.”
      “Cũng được, tướng mạo đường đường, tuổi vẫn còn trẻ, thông minh, có năng lực.”
      “Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Tiểu Lăng tử là xinh đẹp như vậy, đáng lẽ sớm phải được nam nhân thương cùng che chở. Tiểu Lăng tử, chúc mừng em nhé!”
      “Ngoại trừ chúc mừng, có cái gì khác với em sao?” -Đồng Vũ Lăng tự chủ được hỏi.
      Bên kia lại là trận trầm mặc, chút mới :
      “Cảm giác của em đối với người kia thế nào?”
      “Em … Em …”
      “Ha hả, là khờ quá mà, tự nhiên lại hỏi như vậy. Người ta điều kiện tốt như vậy, em hẳn là thích đúng !”
      sao? Tiểu Hạo tử, thích em sao?”- Ngón tay Đồng Vũ Lăng kịp khống chế, vội vã đánh ra những lời này, nhưng cuối cùng, lại là xóa , lần nữa hỏi:
      “Tiểu Hạo tử, cho rằng em nên tiếp nhận ta sao?”
      Phát lại im lặng, trái tim vốn yên lặng của Đồng Vũ Lăng lần nữa dấy lên hy vọng:
      muốn em nhận lời nam nhân khác, có phải hay ? Có phải hay ? ?”
      “Như thế nào lại như vậy được, tiểu Hạo tử phải là người chuyên chế như vậy, hơn nữa tiểu Hạo tử cũng có tư cách làm như vậy!”
      chút hy vọng, lần nữa biến mất! Thực đúng, Dư Hiểu Linh rất đúng, hết thảy chỉ là chính mình mình tình nguyện, tiểu Hạo tử đối với chính mình căn bản là có cái ý tứ kia! Cũng đúng, người ta đường đường là người du học ở quốc, như thế nào lại nhìn trúng người tầm thường như mình đây! Thình lình buồn vô cớ cùng mất mát tiến đến, làm cho Đồng Vũ Lăng cảm thấy vô lực, nhất thời biết tiếp như thế nào, vì vậy, nàng lựa chọn lời từ biệt,
      “Tiểu Hạo tử, em hơi mệt, buồn ngủ rồi.”
      “Ách… được, quấy rầy em nữa, nhanh nghỉ ngơi ! Ngủ ngon!”
      “Ngủ ngon!” -Đồng Vũ Lăng đánh xong hai chữ cuối cùng, rời khỏi MSN, tắt computer, sau đó yên lòng mà trở lại giường, trơ mắt mà nhìn trần nhà, ánh mắt vẫn vô cùng đơn cùng bi trướng, ngực phảng phất như bị đồ vật nào đó đổ xuống, khiến nàng vô cùng khó chịu.

      --- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

      Chương tám: Gặp lại Long Triệt

      Sau khi về nhà tắm rửa xong, là hơn 11 giờ đêm.
      Đồng Vũ Lăng cũng lập tức giường ngủ, mà là mở ra computer, khởi động MSN, chứng kiến cái đầu quen thuộc sáng, lập tức đánh chữ phát qua.
      Bên kia phản ứng, vì vậy nàng BUZZ lần. Đợi lúc nữa, ngay lúc nàng chuẩn bị buông tha cho chuẩn bị logout, bên kia cuối cùng trả lời:
      “Tiểu Lăng tử, trễ thế này em còn vào? Liên hoan trở về?”
      “Uh, mới vừa trở về, vừa rồi chạy đâu thế, hình cái đầu phát sáng, mà lại đáp lại!”
      “Xin lỗi, ở thư viện, vừa mới tìm sách.”
      Đồng Vũ Lăng bừng tỉnh đại ngộ, đột nhiên nhớ tới những lời Hiểu Linh ngày hôm qua, vcùng với quái dị của Tiêu Chính Hoa đêm nay, khỏi hỏi:
      “Tiểu Hạo tử, em … Em có chuyện nghĩ muốn với , đêm nay liên hoan cùng công ty kia, có nam nhân dường như có ý đối với em!”
      giống dĩ vãng lập tức trả lời, bên kia dừng chút.
      mất hứng rồi? Đồng Vũ Lăng trong lòng vui vẻ, tiếp tục :
      “Tiểu Hạo tử, còn đó ? lại là tìm sách rồi chứ?”
      “Ách, ở đây! Nam nhân kia … Điều kiện hẳn là tốt.”
      “Cũng được, tướng mạo đường đường, tuổi vẫn còn trẻ, thông minh, có năng lực.”
      “Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Tiểu Lăng tử là xinh đẹp như vậy, đáng lẽ sớm phải được nam nhân thương cùng che chở. Tiểu Lăng tử, chúc mừng em nhé!”
      “Ngoại trừ chúc mừng, có cái gì khác với em sao?” -Đồng Vũ Lăng tự chủ được hỏi.
      Bên kia lại là trận trầm mặc, chút mới :
      “Cảm giác của em đối với người kia thế nào?”
      “Em … Em …”
      “Ha hả, là khờ quá mà, tự nhiên lại hỏi như vậy. Người ta điều kiện tốt như vậy, em hẳn là thích đúng !”
      sao? Tiểu Hạo tử, thích em sao?”- Ngón tay Đồng Vũ Lăng kịp khống chế, vội vã đánh ra những lời này, nhưng cuối cùng, lại là xóa , lần nữa hỏi:
      “Tiểu Hạo tử, cho rằng em nên tiếp nhận ta sao?”
      Phát lại im lặng, trái tim vốn yên lặng của Đồng Vũ Lăng lần nữa dấy lên hy vọng:
      muốn em nhận lời nam nhân khác, có phải hay ? Có phải hay ? ?”
      “Như thế nào lại như vậy được, tiểu Hạo tử phải là người chuyên chế như vậy, hơn nữa tiểu Hạo tử cũng có tư cách làm như vậy!”
      chút hy vọng, lần nữa biến mất! Thực đúng, Dư Hiểu Linh rất đúng, hết thảy chỉ là chính mình mình tình nguyện, tiểu Hạo tử đối với chính mình căn bản là có cái ý tứ kia! Cũng đúng, người ta đường đường là người du học ở quốc, như thế nào lại nhìn trúng người tầm thường như mình đây! Thình lình buồn vô cớ cùng mất mát tiến đến, làm cho Đồng Vũ Lăng cảm thấy vô lực, nhất thời biết tiếp như thế nào, vì vậy, nàng lựa chọn lời từ biệt,
      “Tiểu Hạo tử, em hơi mệt, buồn ngủ rồi.”
      “Ách… được, quấy rầy em nữa, nhanh nghỉ ngơi ! Ngủ ngon!”
      “Ngủ ngon!” -Đồng Vũ Lăng đánh xong hai chữ cuối cùng, rời khỏi MSN, tắt computer, sau đó yên lòng mà trở lại giường, trơ mắt mà nhìn trần nhà, ánh mắt vẫn vô cùng đơn cùng bi trướng, ngực phảng phất như bị đồ vật nào đó đổ xuống, khiến nàng vô cùng khó chịu.









      Nằm ở trong ổ chăn ấm áp, nhưng lại như thế nào cũng ngủ được, nàng luôn luôn dễ dàng ngủ, đêm nay dĩ nhiên lại mất ngủ, chỉ vì giấc mộng lâu, bỗng đột nhiên tan biến …

      Trong đại sảnh rộng rãi xa hoa.

      Tường nhà màu trắng sữa ốp đá phát sáng dưới ngọn đèn có vẻ phá lệ huy hoàng cùng đẹp đẽ, quý giá bức người, lộ ra khí chất ung dung như nơi ở của hoàng gia.

      Tiến vào nới này đều phải là nhân vật giàu có cũng là những người thuộc xã hội thượng lưu, mà ngồi vây quanh cái bàn cạnh cửa sổ là ba người nam nhân, lại càng là giàu trung cực phẩm. thân hàng hiệu, tuổi còn trẻ tuấn, khí độ bất phàm, trời sinh là nhân vật tiêu điểm.

      “Này, mình gọi các cậu đến phải uống trà trêu chọc, mà là giúp mình ra chủ ý!”- Chứng kiến bạn tốt nhất ngồi nhàn nhã cùng bình yên, Long Triệt trong lòng càng thêm xúc động, vừa lại nhả ra tầng khói nhạt.

      Trương Ít Kỳ nhún nhún vai, bộ bộ dáng lực bất tòng tâm.

      Lý Tuấn lộ vẻ cười hứng thú, nhân cơ hội chế nhạo :
      “Triệt, tớ sớm với cậu rồi, phụ nữ vốn đơn giản là chịu nổi cuộc sống buồn tẻ, vốn là phải thường xuyên gần gũi chút, đừng lạnh lùng quá. nghe lời tớ, bây giờ mới thấy có hại rồi !”
      Long Triệt trừng mắt nhìn :
      “Lý đại thiếu gia cậu lợi hải như thế, vậy mau chóng nghĩ ra đối sách cho tớ chứ hả!”
      Cùng Long Triệt nhận thức nhiều năm, bọn họ biết lúc nào có thể giỡn, lúc nào cần phải đứng đắn. Vì vậy, Trương Ít Kỳ đầu tiên lên tiếng:
      “Năm nay là đại thọ tám mươi tuổi của bà ngoại cậu, yến hội đêm nay khẳng định càng long trọng hơn so với những năm trước, vì vậy bạn mà cậu mang theo nhất định phải là xuất thân danh môn, đẹp đẽ, quý giá hào phóng, thể có nửa điểm sai lầm!”
      “Trình Gia Văn lần này cũng quá phận rồi, hôm nay mới quá gấp thể trở về, ràng vốn là để cho cậu có thời gian tìm phụ nữ khác. Tớ thấy là, cậu càng phải tìm phụ nữ so với ấy càng tốt, đừng để cho ấy coi cậu ra gì. bằng tìm ngôi sao , các nàng là người am hiểu diễn trò nhất, tuyệt làm mất mặt mũi của cậu!” -Lý Tuấn cũng thu hồi vẻ mặt bất cần đời, chăm chú phân tích ra đề nghị.
      Trương Ít Kỳ nhưng lại lập tức bác bỏ:
      “Ngôi sao tốt chút đều có danh tiếng, tất cả mọi người đều biết đến. Bà ngoại của Long Triệt xuất thân là hậu duệ hoàng thất, là tiêu chuẩn danh môn khuê tú, vô cùng xem thường diễn viên, nếu để lão nhân gia người biết Long Triệt cùng với ngôi sao có qua lại, tức chết mới là lạ. Triệt, xem ra đêm nay cậu chỉ có thể hành hiệp độc rồi.”
      “Long Triệt chẳng những có được huyết thống của hậu duệ hoàng thất quốc, nhà mẹ đẻ lại là tập đoàn Khâu Thị kiêm người thừa kế chủ tịch của ngân hàng Âu Á Phỉ Lợi Tư, vĩnh viễn đều là nhân vật tiêu điểm. Những người khác đến đều có kết bạn cả, cậu ấy làm sao lại có thể đơn mình?”- Đến phiên Lý Tuấn phản đối.
      Nhìn bọn họ ngươi lời ta ngữ, nhưng lại hồi lâu cũng đưa ra được ý kiến mang tính kiến thiết nào cả, Long Triệt càng cảm giác được phiền não, yên lòng mà hướng ngoài cửa sổ nhìn lại, lơ đãng chứng kiến bóng người màu tím nhắm mảnh khảnh xinh xắn, đầu tiên là ngẩn ra, lập tức đứng lên.
      “Triệt, cậu đâu thế? Vài giờ nữa là tiệc rượu sinh nhật của bà ngoại cậu bắt đầu rồi!” -Trương Ít Kỳ cùng Lý Tuấn kinh ngạc, hô trụ .
      “Tớ có chút việc trước rồi, các cậu cứ tự tiện ! Về phần bạn , cần các cậu lo lắng rồi! Đến lúc đó gặp!”- Long Triệt xong, cũng quay đầu lại mà hướng cửa lớn, ra bên ngoài …
      Cửa hàng bánh Vương Mão.
      Nhìn đội ngũ càng ngày càng ngắn, Đồng Vũ Lăng tâm tình càng ngày càng vui mừng.
      Hôm nay đến phụ cận nơi này gặp khách, lúc gần khách nhân đột nhiên đưa nàng hai hộp bánh. Cửa hàng bánh Vương Mão vốn là nơi bán bánh nổi tiếng nhất thành phố G, bánh của nơi này chẳng những thơm mát giòn ngon miệng, hơn nữa trong quá trình làm bánh vô cùng vệ sinh. Sinh ý tự nhiên vô cùng tốt, đặc biệt lúc gần xế chiều, người đến mua bánh lại càng nối liền dứt, đội ngũ xếp thành trường long.(nghĩa là rồng nhìn thấy đuôi, hí hí)

      Nếu phải ở bên cạnh có bán bánh này, nàng muốn xếp hàng ở đây, bất quá nhớ tới người nhà vui vẻ cùng nhau nhấm nháp mĩ vị điểm tâm, có khổ cực hơn chút nữa cũng đáng.
      Đồng Vũ Lăng lâm vào giữa ảo tưởng tốt đệp, chợt thấy cánh tay bị người dùng lực nắm chặt, làm cho khi nàng xem ràng bóng người to lớn còn có khuôn mặt tuấn mỹ sắc mặt lãnh khốc tuyệt luân của người trước mặt, khỏi ngây người …
      End chương 8

      --- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

      Nằm ở trong ổ chăn ấm áp, nhưng lại như thế nào cũng ngủ được, nàng luôn luôn dễ dàng ngủ, đêm nay dĩ nhiên lại mất ngủ, chỉ vì giấc mộng lâu, bỗng đột nhiên tan biến …

      Trong đại sảnh rộng rãi xa hoa.

      Tường nhà màu trắng sữa ốp đá phát sáng dưới ngọn đèn có vẻ phá lệ huy hoàng cùng đẹp đẽ, quý giá bức người, lộ ra khí chất ung dung như nơi ở của hoàng gia.

      Tiến vào nới này đều phải là nhân vật giàu có cũng là những người thuộc xã hội thượng lưu, mà ngồi vây quanh cái bàn cạnh cửa sổ là ba người nam nhân, lại càng là giàu trung cực phẩm. thân hàng hiệu, tuổi còn trẻ tuấn, khí độ bất phàm, trời sinh là nhân vật tiêu điểm.

      “Này, mình gọi các cậu đến phải uống trà trêu chọc, mà là giúp mình ra chủ ý!”- Chứng kiến bạn tốt nhất ngồi nhàn nhã cùng bình yên, Long Triệt trong lòng càng thêm xúc động, vừa lại nhả ra tầng khói nhạt.

      Trương Ít Kỳ nhún nhún vai, bộ bộ dáng lực bất tòng tâm.

      Lý Tuấn lộ vẻ cười hứng thú, nhân cơ hội chế nhạo :
      “Triệt, tớ sớm với cậu rồi, phụ nữ vốn đơn giản là chịu nổi cuộc sống buồn tẻ, vốn là phải thường xuyên gần gũi chút, đừng lạnh lùng quá. nghe lời tớ, bây giờ mới thấy có hại rồi !”
      Long Triệt trừng mắt nhìn :
      “Lý đại thiếu gia cậu lợi hải như thế, vậy mau chóng nghĩ ra đối sách cho tớ chứ hả!”
      Cùng Long Triệt nhận thức nhiều năm, bọn họ biết lúc nào có thể giỡn, lúc nào cần phải đứng đắn. Vì vậy, Trương Ít Kỳ đầu tiên lên tiếng:
      “Năm nay là đại thọ tám mươi tuổi của bà ngoại cậu, yến hội đêm nay khẳng định càng long trọng hơn so với những năm trước, vì vậy bạn mà cậu mang theo nhất định phải là xuất thân danh môn, đẹp đẽ, quý giá hào phóng, thể có nửa điểm sai lầm!”
      “Trình Gia Văn lần này cũng quá phận rồi, hôm nay mới quá gấp thể trở về, ràng vốn là để cho cậu có thời gian tìm phụ nữ khác. Tớ thấy là, cậu càng phải tìm phụ nữ so với ấy càng tốt, đừng để cho ấy coi cậu ra gì. bằng tìm ngôi sao , các nàng là người am hiểu diễn trò nhất, tuyệt làm mất mặt mũi của cậu!” -Lý Tuấn cũng thu hồi vẻ mặt bất cần đời, chăm chú phân tích ra đề nghị.
      Trương Ít Kỳ nhưng lại lập tức bác bỏ:
      “Ngôi sao tốt chút đều có danh tiếng, tất cả mọi người đều biết đến. Bà ngoại của Long Triệt xuất thân là hậu duệ hoàng thất, là tiêu chuẩn danh môn khuê tú, vô cùng xem thường diễn viên, nếu để lão nhân gia người biết Long Triệt cùng với ngôi sao có qua lại, tức chết mới là lạ. Triệt, xem ra đêm nay cậu chỉ có thể hành hiệp độc rồi.”
      “Long Triệt chẳng những có được huyết thống của hậu duệ hoàng thất quốc, nhà mẹ đẻ lại là tập đoàn Khâu Thị kiêm người thừa kế chủ tịch của ngân hàng Âu Á Phỉ Lợi Tư, vĩnh viễn đều là nhân vật tiêu điểm. Những người khác đến đều có kết bạn cả, cậu ấy làm sao lại có thể đơn mình?”- Đến phiên Lý Tuấn phản đối.
      Nhìn bọn họ ngươi lời ta ngữ, nhưng lại hồi lâu cũng đưa ra được ý kiến mang tính kiến thiết nào cả, Long Triệt càng cảm giác được phiền não, yên lòng mà hướng ngoài cửa sổ nhìn lại, lơ đãng chứng kiến bóng người màu tím nhắm mảnh khảnh xinh xắn, đầu tiên là ngẩn ra, lập tức đứng lên.
      “Triệt, cậu đâu thế? Vài giờ nữa là tiệc rượu sinh nhật của bà ngoại cậu bắt đầu rồi!” -Trương Ít Kỳ cùng Lý Tuấn kinh ngạc, hô trụ .
      “Tớ có chút việc trước rồi, các cậu cứ tự tiện ! Về phần bạn , cần các cậu lo lắng rồi! Đến lúc đó gặp!”- Long Triệt xong, cũng quay đầu lại mà hướng cửa lớn, ra bên ngoài …
      Cửa hàng bánh Vương Mão.
      Nhìn đội ngũ càng ngày càng ngắn, Đồng Vũ Lăng tâm tình càng ngày càng vui mừng.
      Hôm nay đến phụ cận nơi này gặp khách, lúc gần khách nhân đột nhiên đưa nàng hai hộp bánh. Cửa hàng bánh Vương Mão vốn là nơi bán bánh nổi tiếng nhất thành phố G, bánh của nơi này chẳng những thơm mát giòn ngon miệng, hơn nữa trong quá trình làm bánh vô cùng vệ sinh. Sinh ý tự nhiên vô cùng tốt, đặc biệt lúc gần xế chiều, người đến mua bánh lại càng nối liền dứt, đội ngũ xếp thành trường long.(nghĩa là rồng nhìn thấy đuôi, hí hí)

      Nếu phải ở bên cạnh có bán bánh này, nàng muốn xếp hàng ở đây, bất quá nhớ tới người nhà vui vẻ cùng nhau nhấm nháp mĩ vị điểm tâm, có khổ cực hơn chút nữa cũng đáng.
      Đồng Vũ Lăng lâm vào giữa ảo tưởng tốt đệp, chợt thấy cánh tay bị người dùng lực nắm chặt, làm cho khi nàng xem ràng bóng người to lớn còn có khuôn mặt tuấn mỹ sắc mặt lãnh khốc tuyệt luân của người trước mặt, khỏi ngây người …
      End chương 8

      Chương 9: Trả lại nhân tình của người khác

      Giây tiếp theo, nàng bị Long Triệt kéo ra khỏi hàng ngũ, lúc này nàng mới lấy lại tinh thần, giãy dụa :
      “Long tiên sinh, muốn làm gì vậy, cũng sắp đến tôi rồi, tôi xếp hàng đợi mười lăm phút rồi đấy!”

      Long Triệt quay đầu lại ngắm chút tên của cửa hàng bánh, lạnh lùng :
      “Nếu muốn ăn, lần sau tôi bảo người ta đưa đến cho trăm hộp!”
      gì vậy? Dùng tiền đè người sao? Đồng Vũ Lăng thẹn quá thành giận,
      “Có tiền rất giỏi sao, buông tôi ra, tôi mới cần trăm hộp của !”

      Long Triệt nắm chặt nàng, nhanh về phía trước, tuấn nhan chút thay đổi, dị thường lạnh lùng, bắt đầu khiến cho người phố chú ý.

      “Long Triệt, nếu tiếp tục buông tay, tôi kêu lên đấy!” -Đồng Vũ Lăng tức giận , thấy vẫn phản ứng, chuẩn bị kêu to.

      Long Triệt kịp thời che lại cái miệng nhắn của nàng, sau đó lại thuận thế đem nàng ôm vào trong lòng.

      Khí tức nam tính đặc biệt xông vào mũi, Đồng Vũ Lăng sửng sốt lúc lâu mới từ giữa thanh tỉnh lại, phát mình bị đặt trong chiếc xe xa hoa. Mà Long Triệt, vừa mới leo lên ghế điều khiển.

      “Tự thắt dây an toàn vào!”- lạnh lùng mà nhắc nhở tiếng, khởi động xe. Ý thức được nàng vẫn còn lo lắng, liền thoáng nghiêng người, tự mình thay nàng cột chắc dây an toàn.

      Cực lực nhịn xuống bối rối trong lòng, Đồng Vũ Lăng gấp giọng hỏi:
      muốn đưa tôi đâu?”

      Long Triệt , chậm rãi di chuyển xe.

      Đồng Vũ Lăng càng thêm tức giận,
      “Này, là người có lễ phép hả, tôi chuyện với mà!”

      “Đêm nay là ngày đại thọ 80 tuổi của bà ngoại tôi, tôi muốn làm bạn của tôi!”- Long Triệt cuối cùng ra mục đích.

      Đồng Vũ Lăng vừa nghe, bất ngờ ngẩn người. Làm bạn của ? Trong bữa tiệc sinh nhật của bà ngoại ? Nhưng là … Đồng Vũ Lăng chút nghĩ ngợi, lập tức cự tuyệt:
      “Xin lỗi, tìm người khác , trừ phi vốn là bằng hữu, nếu tôi vô duyên vô cớ hỗ trợ đâu.”

      Bằng hữu? Nàng xứng sao? Long Triệt khinh miệt mà nhìn về phía nàng, thản nhiên :
      “Nhớ kỹ lần trước tôi miễn cho hành vi phạm tôi của cha ? Coi như hoàn lại nhân tình cho tôi!”

      Nàng đương nhiên nhớ kỹ! Lúc ấy còn tưởng rằng cơ hội hoàn lại cơ, nghĩ ra …

      “Lý do như vậy là đủ rồi chứ?” -Long Triệt lại , lại là cái bộ dáng ai bì được.

      Đồng Vũ Lăng tiếp, an tĩnh xuống, sau hồi xuống xe, phát bản thân đứng trước cửa của trung tâm làm đẹp cao cấp, xa hoa.

      cho nàng tiếp tục đánh giá, Long Triệt kéo tay nàng, hướng đại môn vào, tới trung tâm của trung tâm làm đẹp kim bích huy hoàng, nơi xa hoa thường tiếp đãi những tiểu thư con nhà giàu có.

      Bà chủ cửa hàng nhìn thấy Long Triệt, đầu tiên là mừng rỡ, sau đó nhìn lại Đồng Vũ Lăng bên người , đột nhiên kinh ngạc.

      “Tôi muốn dẫn ấy tham gia vũ hội.”- Long Triệt lạnh lùng mà tuyên bố.

      “Ách … Được, Long tiên sinh xin yên tâm, chúng tôi mang trang phục hoàn mỹ cho vị tiểu thư này!”- Bà chủ hiểu đời khéo đưa đẩy, rất nhanh thu hồi kinh ngạc, khen tặng mà an bài Long Triệt ngồi xuống bên, sau đó đối với vài thành viên nhắc nhở phen.

      Hai chuyên viên trang điểm lập tức đem Đồng Vũ Lăng an trí đến ghế dựa lớn, sau khi cẩn thận đoan trang trong chốc lát, bắt đầu hành động đứng lên.

      Đồng Vũ Lăng mực yên lặng, tùy ý bọn họ tại đầu, mặt, cổ mình thậm chí tay chỉnh sửa, trang điểm, biết qua thời gian bao lâu, ngay lúc nàng nhàm chán yên lặng sắp ngủ gục, chợt nghe vài tiếng than thở truyền vào tai.

      “Tôi làm việc này lâu như vậy, lần đầu tiên nhìn thấy xinh đẹp như vậy!”

      “Đồng tiểu thư thiên sinh lệ chất, hơn nữa chúng ta đặc biệt xếp đặt, xinh đẹp thiên tiên là thể tránh được.”

      “Bộ váy dài màu trắng xanh này quả thực vốn là vì Đồng tiểu thư mà thiết kế, rất thích hợp mà!”

      câu lại câu ca ngợi, phát ra từ miệng của các thành viên trong trung tâm làm đẹp, trong mắt bọn họ đều lộ vẻ kinh diễm, hâm mộ cùng sợ hãi.

      Chứng kiến chính mình trong gương, Đồng Vũ Lăng cũng là vô cùng kích động cùng rung động, này … là mình sao? Mái tóc dài quá vai được búi lên trông cao quý, bộ quần áo tơ tằm màu lam đem làn da trắng hồng của nàng càng thêm ngọc ngà chói mắt, hơn nữa hoa tai sang quý đặc biệt, vòng cổ thủy tinh phụ trợ khiến cả người nàng tỏa ra khí chất đặc biệt, vừa tươi mát thoát tục, lại cao quý xinh đẹp cùng quyến rũ mềm mại.


      “Cuối cùng cũng làm mất mặt tôi!”
      biết bao lâu, Long Triệt tới bên cạnh nàng, con ngươi thâm thúy nhìn ngắm toàn thân nàng, trong ánh mắt mơ hồ chứa tán thành cùng kinh diễm. cầm lấy kiện áo khoác cao quý khoác lên đôi vai lõa lồ của nàng, rồi lại đưa cho nàng chieecx xắc xinh đẹp ưu nhã, sau đó đem nàng ra khỏi trung tâm làm đẹp, trở lại bên trong xe.

      Xe lần nữa tới, Đồng Vũ Lăng vẫn bị vây trong trạng thái ngốc lăng, thẳng đến trận dồn dập tiếng điện thoại di động vang lên, vốn là Đồng mẫu!

      “Tiểu Lăng hả, cũng bảy giờ rưỡi rồi, như thế nào con vẫn chưa về?”- Tiếng tràn ngập ân cần của Đồng mẫu chậm rãi truyền đến.

      Đồng Vũ Lăng suy nghĩ chút, lấy cớ :
      “Xin lỗi mẹ, con quên với mẹ, con tối nay về nhà ăn cơm rồi! Con … con hôm nay gặp người bạn, cùng ăn cơm tối rồi.”

      “Bạn? Bạn trai sao?”- Ngữ khí của Đồng mẫu nhất thời lộ ra cao hứng cùng mừng rỡ.

      “Ách, phải, bạn bè bình thường mà thôi.”

      Đồng mẫu tin, tiếp tục lao lẩm bẩm :
      “Tiểu Lăng hả, nếu như vốn là bạn trai, như vậy dẫn trở về ăn cơm, thuận tiện cho ba mẹ nhìn chút, nếu nhân phẩm tốt nhanh chóng định ra cũng tốt.”

      “Mẹ, phải bạn trai mà, chờ con có bạn trai, nhất định mang về cho các ngài xem mà. Thôi con chuyện với mẹ nữa, bố mẹ cứ ăn cơm trước , con nhanh chóng trở về thôi!”
      Đồng Vũ Lăng vội vã hướng mẫu thân giải thích, nhất thời quên bên cạnh còn có nam nhân ai bì được.

      Quả nhiên, sau khi nàng cắt đứt điện thoại, Long Triệt trêu tức hỏi ra:
      còn chưa có bạn trai?”

      “Sao?”

      chưa có bạn trai!”

      Đồng Vũ Lăng bừng tỉnh đại ngộ, chuẩn bị gật đầu đáp đúng vậy, lại thấy sắc mặt tựa hồ lộ vẻ châm chọc cùng đùa, vì vậy nổi giận :
      “Ai tôi có bạn trai! Tôi … Bạn trai của tôi du học tại quốc, học kiến trúc, tương lai trở thành kiến trúc sư tài giỏi!”

      Long Triệt tiếp tục hừ cười, quả là tử vẻ mặt có thể thấy được, ràng tin, hơn nữa khinh thường.

      Đồng Vũ Lăng căm giận liếc mắt lườm cái, hừ tiếng, xoay mặt nhìn về phía ngoài cửa sổ, quên ngẫu nhiên xuyên thấu qua cửa sổ xe tự mình thưởng thức bộ trang phục mặc cách đắc ý.

      Long Triệt thản nhiên tự nhiên mà điều khiển phương hướng, tuấn nhan mảnh bình tĩnh cùng thong dong, con ngươi đen sáng quắc, biết đăm chiêu suy nghĩ cái gì.

      End chương 9

    3. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 10: Bắt đầu gặp gian nan

      Ước chừng hơn mười phút, xe rời thành phố. lâu sau, ánh vào mi mắt Đồng Vũ Lăng chính là dãy đèn đường đặc biệt phát sáng như ban ngày, chiếu rọi biệt thự trùng trùng xa hoa xinh đẹp. Những chiếc đèn giống nhau với kiến trúc hai tầng đứng mặt đất mang theo vẻ phong tình của Châu Âu.

      Khóe mắt Long Triệt liếc nhìn Đồng Vũ Lăng, đột nhiên hỏi:
      “Lần đầu tiên nhìn thấy biệt thự như vậy?”

      Đồng Vũ Lăng nhanh chóng quay đầu lại, gật đầu thừa nhận.

      “Muốn hay có được tòa?” Long Triệt lại hỏi, ánh mắt vẫn về phía trước.

      Nghĩ muốn, như thế nào nghĩ! Bất quá, Đồng Vũ Lăng cũng ra.

      Thấy nàng im lặng, Long Triệt lại hỏi:

      “Năm nay bao nhiêu tuổi rồi?”

      Đồng Vũ Lăng đầu tiên là kinh ngạc, mới đáp:
      “24 tuổi!”

      “Có bạn trai du học tại quốc ?”

      Lần này, Đồng Vũ Lăng đáp, mà là ngăn đề tài:
      “Được rồi, đến lúc tới yến hội, tôi … tôi cần phải làm thế nào? ”

      Đến phiên Long Triệt sững sờ, mấy giây sau mới :
      “Ít chút, mỉm cười nhiều chút! Còn nữa, có biết nhảy ?”

      Đồng Vũ Lăng gật đầu. Trước kia lúc học, từng dưới cổ động của bạn cùng phòng, lợi dụng thời gian rảnh rỗi học ít vũ đạo.

      “Mặt khác, đêm nay cho phép gọi tên của tôi!”

      “Tên của ? Long Triệt sao?”

      “Triệt!”

      Tiếng từ tính lộ ra tia tức giận.

      Đồng Vũ Lăng dừng chút, lập tức thử nhàng gọi ra:
      “Triệt … Triệt …”

      Nghe thấy tiếng mềm nhũn, vô ý thức của nàng, bạc môi Long Triệt giương lên, tầm mắt lần nữa chuyển tới kính chiếu hậu trong xe, dường như nghĩ đến cái gì mà cứ nhìn chằm chằm dung nhan tuyệt mỹ thoát tục trước mắt.

      Đồng Vũ Lăng khôi phục lặng im, tiếp tục thưởng thức phong cảnh ven đường, chỉ chốc lát sau, xe chậm rãi tiến vào tòa biệt thự.

      Xe mới vừa dừng lại, lập tức có hai người mặc đồng phục đến gần, phân biệt mở ra hai bên cửa xe, thái độ cung kính dị thường.

      Long Triệt ra trước, vòng qua bên kia xe, đỡ Đồng Vũ Lăng bước ra.

      Chân vừa mới đứng vững, chưa kịp đánh giá bốn phía chung quanh, Đồng Vũ Lăng nghe phía sau lưng truyền đến trận tiếng động nhốn nháo. Chỉ thấy hai đôi tuấn nam mỹ nữ thản nhiên tới, đến trước mặt mình và Long Triệt dừng lại.

      “Triệt, cuối cùng cậu cũng tới!”
      Trương Ít Kỳ hướng bả vai Long Triệt đấm đánh chút, lập tức nhìn về phía Đồng Vũ Lăng, ánh mắt tràn ngập kinh ngạc, sợ hãi cùng kinh diễm.

      Mấy người khác cũng vậy, đặc biệt Lý Tuấn, phượng nhãn dài nháy mắt cũng thèm, nhìn chằm chằm Đồng Vũ Lăng, chế nhạo :
      “Triệt, cậu là tốt lắm nha, có vưu vật tốt như vậy còn bắt tụi tớ giúp cậu tìm bạn , ràng vui đùa chúng tớ mà!”

      “Vị tiểu thư này là ai? Tôi như thế nào chưa từng thấy qua?”

    4. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 11: , ghét!!!

      Đồng Vũ Lăng cúi đầu, tùy ý để đôi bàn tay rắn chắc dày rộng nắm lấy đôi bàn tay mềm mại bé của mình, thẳng đến khi vào trong phòng.

      Căn phòng này có thể là khổng lồ! Riêng đại sảnh thôi có sức chứa cả trăm người. trần là chiếc đèn pha lê lấp lánh trông giống cung điện lộng lẫy đến lạ thường.
      Đại sảnh được sắp xếp rất độc đáo. Các đồ dùng đều được nhập khẩu từ Italy và sắp xếp theo phong cách Phục Hưng cổ đại. Những dãy cổ vật, bình sứ. Vũ Lăng nghĩ cũng dám đến giá trị của chúng.

      Giữa phòng, bàn ghế được sắp xếp từ trước, uy nghi sang trọng, bắt mắt. Tất cả, tất cả đều là vì bữa tiệc sinh nhật này mà chuẩn bị.

      Long Triệt buông Đồng Vũ Lăng ra, hướng đến Salon - nơi mà có thái lão bà thân trang phục chỉnh tề ngay ngắn- dấng lên chiếc hộp tinh xảo:
      " Bà ngoại, con chúc bà phúc thọ Đông Hải, Thọ tỷ Nam Sơn, thân thể an mạnh, ngày ngày vui vẻ!"

      Thái lão bà này chính là bà ngoại truyền kỳ của Long Triệt Miêu Dĩnh, vợ của người sáng lập ra tập đoàn Khâu Thị- Khâu Kính. Ông mang dòng máu lai giữa người da trắng và người Trung da vàng. Đến đời bà, mặc dù chỉ ít nhưng vẫn giữ lại được phần tư cái thuyết thống hoàng gia quý báu đó.
      Lão thái bà đầu hoa râm, da trắng mịn mềm mại, sống mũi tinh tế, gò má xinh đẹp lộ ra thành hợp thể hoàn mỹ. Đôi mắt và cái miệng của lão thái thái mang đậm bản chất con người phương Đông. Mặc dù bao năm tháng qua lưu lại dấu vết nhưng khó để nhìn ra lão thái thái từng là mỹ nữ nghiêng nước nghiêng thành. phu nhân quyền cao, vạn dưới nhất, lão thái thái mặc dù tám mươi nhưng nét xinh đẹp, đôn hậu, rạng rỡ tươi vui vẫn được bà chăm sóc rất kĩ lưỡng.
      Miêu Dĩnh lão thái nhận lấy hộp quà của Long Triệt, cười hỏi:
      " Năm nay là loại hoa gì?"

      “Tháng hoa Mai, tháng hai hoa Hạnh, tháng ba hoa Đào, tháng tư Mẫu đơn …”

      Tháng năm hoa Thạch Lựu!” Lão thái thái nhanh trí đáp lời Long Triệt, mở hộp quà ra, bên trong là chiếc trâm cài hình hoa Thạch Lựu được đặc biệt đặt nền bông màu lam.

      Năm năm trước, ông ngoại Long Triệt phát bệnh tim qua đời, Miêu Dĩnh đau đớn mất bạn già, vô tận đau thương. Long Triệt vừa mới du học trở về, hiếu thuận đau nàng, vì vậy mang nàng khắp nơi du lịch tán trái tim, đường nghe qua chuyện về mười hai hoa thần. Từ khi đó bắt đầu, Miêu Dĩnh đối với hoa đặc biệt cảm thấy hứng thú, mà Long Triệt hàng năm tặng quà sinh nhật cho nàng cũng tùy theo biến thành chiếc trâm cài ngực hình hoa.

      Tất cả các trâm cài ngực đó, thể kém các loại châu báu sang quý khác, đều là do mất rất nhiều tiền tìm các loại danh sư đến thiết kế, tìm công tượng điêu khắc nổi danh nhất trong nước, cũng chọn những nguyên vật liệu tốt nhất mà chế thành.

      “Tấm lòng hiếu thuận này của A Triệt, ngay cả người làm con như con cũng cảm thấy mặc cảm!” Khâu Tuyết Liên vui mừng, mà cảm khái hàng vạn hàng nghìn.

      “Nếu nó sớm ngày kết hôn, sinh cho mẹ tằng tôn tử mập mạp đáng , dù cho mẹ có chết cũng chết được nhắm mắt!” Miêu Dĩnh tiếp tục thích buông tay mà trâm cài lên ngực.

      “Mẹ, ngài như thế nào có thể như vậy!” Khâu Tuyết Liên lập tức oán giận.

      “Ngày đại hỷ, hẳn là nên nhiều ít cát lợi mới tốt!” Long Khiếu Thiên cũng phụ họa , ánh mắt lơ đãng mà nhìn quanh, chứng kiến bóng người đứng trầm mặc, trong mắt tức khi lên tia kinh diễm cùng kinh ngạc: “A triệt, vị tiểu thư này vốn là …”

      Long Triệt lúc này mới đem Đồng Vũ Lăng đưa trước mặt mọi người, tùy ý giới thiệu, “ ta là bạn đêm nay của con.”

      nữ oa xinh đẹp văn tĩnh!” Miêu Dĩnh nâng lên chiếc kính lão viền vàng, bên kinh hỉ mà đánh giá Đồng Vũ Lăng, bên tấm tắc than thở lên tiếng.

      Khâu Tuyết Liên nhìn nàng với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu cùng thần sắc kinh ngạc. Con mình từ cao ngạo, ánh mắt rất cao, dù ít những lạm, bởi vậy khác hẳn những công tử nhà giàu hoa tâm phong lưu khác, nhiều năm như vậy chỉ có người bạn là Trình Gia Văn. Hôm nay vốn là lần đầu tiên chứng kiến bên người xuất người nữ tử khác ngoài Trình Gia Văn.

      Phát lực chú ý của mọi người đặt tại người mình, giữ lễ phép, Đỗng Vũ Lăng sợ hãi mỉm cười gật đầu về phía họ, đến khi chạm vào ánh mắt sắc bén của Khâu Tuyết Liên, trong lòng hiểu sao run lên, nhanh chóng cúi đầu.


      --- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

      Chương 11: , ghét!!!

      Đồng Vũ Lăng cúi đầu, tùy ý để đôi bàn tay rắn chắc dày rộng nắm lấy đôi bàn tay mềm mại bé của mình, thẳng đến khi vào trong phòng.

      Căn phòng này có thể là khổng lồ! Riêng đại sảnh thôi có sức chứa cả trăm người. trần là chiếc đèn pha lê lấp lánh trông giống cung điện lộng lẫy đến lạ thường.
      Đại sảnh được sắp xếp rất độc đáo. Các đồ dùng đều được nhập khẩu từ Italy và sắp xếp theo phong cách Phục Hưng cổ đại. Những dãy cổ vật, bình sứ. Vũ Lăng nghĩ cũng dám đến giá trị của chúng.

      Giữa phòng, bàn ghế được sắp xếp từ trước, uy nghi sang trọng, bắt mắt. Tất cả, tất cả đều là vì bữa tiệc sinh nhật này mà chuẩn bị.

      Long Triệt buông Đồng Vũ Lăng ra, hướng đến Salon - nơi mà có thái lão bà thân trang phục chỉnh tề ngay ngắn- dấng lên chiếc hộp tinh xảo:
      " Bà ngoại, con chúc bà phúc thọ Đông Hải, Thọ tỷ Nam Sơn, thân thể an mạnh, ngày ngày vui vẻ!"

      Thái lão bà này chính là bà ngoại truyền kỳ của Long Triệt Miêu Dĩnh, vợ của người sáng lập ra tập đoàn Khâu Thị- Khâu Kính. Ông mang dòng máu lai giữa người da trắng và người Trung da vàng. Đến đời bà, mặc dù chỉ ít nhưng vẫn giữ lại được phần tư cái thuyết thống hoàng gia quý báu đó.
      Lão thái bà đầu hoa râm, da trắng mịn mềm mại, sống mũi tinh tế, gò má xinh đẹp lộ ra thành hợp thể hoàn mỹ. Đôi mắt và cái miệng của lão thái thái mang đậm bản chất con người phương Đông. Mặc dù bao năm tháng qua lưu lại dấu vết nhưng khó để nhìn ra lão thái thái từng là mỹ nữ nghiêng nước nghiêng thành. phu nhân quyền cao, vạn dưới nhất, lão thái thái mặc dù tám mươi nhưng nét xinh đẹp, đôn hậu, rạng rỡ tươi vui vẫn được bà chăm sóc rất kĩ lưỡng.
      Miêu Dĩnh lão thái nhận lấy hộp quà của Long Triệt, cười hỏi:
      " Năm nay là loại hoa gì?"

      “Tháng hoa Mai, tháng hai hoa Hạnh, tháng ba hoa Đào, tháng tư Mẫu đơn …”

      Tháng năm hoa Thạch Lựu!” Lão thái thái nhanh trí đáp lời Long Triệt, mở hộp quà ra, bên trong là chiếc trâm cài hình hoa Thạch Lựu được đặc biệt đặt nền bông màu lam.

      Năm năm trước, ông ngoại Long Triệt phát bệnh tim qua đời, Miêu Dĩnh đau đớn mất bạn già, vô tận đau thương. Long Triệt vừa mới du học trở về, hiếu thuận đau nàng, vì vậy mang nàng khắp nơi du lịch tán trái tim, đường nghe qua chuyện về mười hai hoa thần. Từ khi đó bắt đầu, Miêu Dĩnh đối với hoa đặc biệt cảm thấy hứng thú, mà Long Triệt hàng năm tặng quà sinh nhật cho nàng cũng tùy theo biến thành chiếc trâm cài ngực hình hoa.

      Tất cả các trâm cài ngực đó, thể kém các loại châu báu sang quý khác, đều là do mất rất nhiều tiền tìm các loại danh sư đến thiết kế, tìm công tượng điêu khắc nổi danh nhất trong nước, cũng chọn những nguyên vật liệu tốt nhất mà chế thành.

      “Tấm lòng hiếu thuận này của A Triệt, ngay cả người làm con như con cũng cảm thấy mặc cảm!” Khâu Tuyết Liên vui mừng, mà cảm khái hàng vạn hàng nghìn.

      “Nếu nó sớm ngày kết hôn, sinh cho mẹ tằng tôn tử mập mạp đáng , dù cho mẹ có chết cũng chết được nhắm mắt!” Miêu Dĩnh tiếp tục thích buông tay mà trâm cài lên ngực.

      “Mẹ, ngài như thế nào có thể như vậy!” Khâu Tuyết Liên lập tức oán giận.

      “Ngày đại hỷ, hẳn là nên nhiều ít cát lợi mới tốt!” Long Khiếu Thiên cũng phụ họa , ánh mắt lơ đãng mà nhìn quanh, chứng kiến bóng người đứng trầm mặc, trong mắt tức khi lên tia kinh diễm cùng kinh ngạc: “A triệt, vị tiểu thư này vốn là …”

      Long Triệt lúc này mới đem Đồng Vũ Lăng đưa trước mặt mọi người, tùy ý giới thiệu, “ ta là bạn đêm nay của con.”

      nữ oa xinh đẹp văn tĩnh!” Miêu Dĩnh nâng lên chiếc kính lão viền vàng, bên kinh hỉ mà đánh giá Đồng Vũ Lăng, bên tấm tắc than thở lên tiếng.

      Khâu Tuyết Liên nhìn nàng với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu cùng thần sắc kinh ngạc. Con mình từ cao ngạo, ánh mắt rất cao, dù ít những lạm, bởi vậy khác hẳn những công tử nhà giàu hoa tâm phong lưu khác, nhiều năm như vậy chỉ có người bạn là Trình Gia Văn. Hôm nay vốn là lần đầu tiên chứng kiến bên người xuất người nữ tử khác ngoài Trình Gia Văn.

      Phát lực chú ý của mọi người đặt tại người mình, giữ lễ phép, Đỗng Vũ Lăng sợ hãi mỉm cười gật đầu về phía họ, đến khi chạm vào ánh mắt sắc bén của Khâu Tuyết Liên, trong lòng hiểu sao run lên, nhanh chóng cúi đầu.

      “Triệt, … Vị tiểu thư này là ai, phụ thân gọi là gì?” Khâu Tuyết Liên nêu vấn đề.

      Long Triệt hơi dừng lại chút, mới :

      ta... chỉ là người bạn bình thường hơn."

      “Bạn? Bạn kiểu gì?” Khâu Tuyết Liên vẫn như cũ nhìn chằm chằm vào Đồng Vũ Lăng, nghiêm túc hỏi.

      “Mẹ, mẹ đây là làm sao vậy? Mẹ khi nào quan tâm chuyện con kết giao bạn bè? Carmen thể trở về gấp, con tạm thời xin mời nàng làm bạn lần.” Ngữ khí của Long Triệt mơ hồ lộ ra tia bực mình.

      này rất tốt mà, sạch , hiền lương thục đức, vừa nhìn biết lão bà tốt.” Đến phiên Miêu Dĩnh bắt đầu bình luận, ánh mắt vẫn là phá lệ hài lòng cùng hiền lành:
      “Cháu tên là gì?”

      Đồng Vũ Lăng lần nữa ngẩng đầu, dám tùy tiện trả lời, đầu tiên là nhìn về phía Long Triệt, tới lúc gật đầu đồng ý, mới ôn nhu : “Lão phu nhân, cháu là Đồng Vũ Lăng.”

      “Vũ lăng, tên rất đẹp, rất xứng đôi với cháu. Cháu với A Triệt quen nhau bao lâu rồi? Sau này nhớ thường xuyên bồi tiếp A Triệt được ?” Miêu Dĩnh vốn là càng xem càng hài lòng.

      Khâu Tuyết Liên lập tức phản bác , “Mẹ, A Triệt rồi, vị tiểu thư này chỉ là bạn bè bình thường, mẹ làm sao có thể cầu người ta như vậy, nàng có cuộc sống của nàng, có khả năng tranh thủ thời gian bồi A Triệt đâu! Huống hồ, làm bạn tại bên người A Triệt hẳn phải là Gia Văn.”

      “Gia văn?” Miêu Dĩnh khỏi hừ lạnh, tầm mắt chuyển dời đến mặt Long Triệt: “A triệt, phải bà ngoại thích nhiều, bạn kia của cháu, yên lành lại muốn làm cái gì ngôi sao, căn bản phải là hiền thê, lương mẫu!”

      “Gia Văn vốn là người thừa kế tập đoàn Trình thị, từ được kiều sinh quán dưỡng, khó tránh khỏi có điểm yếu ớt cùng ngang ngạnh. Nó thực lý tưởng trở thành diễn viên Holywood chúng ta lại càng thêm rạng danh mà!” Khâu Tuyết Liên lần nữa giúp Trình Gia Văn tốt, xem ra sớm nhận định Trình Gia Văn làm con dâu rồi.

      Mà Miêu Dĩnh, vẫn là mực chán ghét Trình Gia Văn, bà mân mê môi, tiếp tục hừ lạnh,

      “Diễn viên Holywood? Mẹ mới cần! Có diễn viên nào chuyên nhất an phận đâu? Biết trong giới này vốn là cái hang bẩn thỉu, nó lại cứ muốn đâm đầu vào, theo như mẹ nghĩ, nếu nó lòng thương A Triệt, tự dưng vô thanh vô tức mà chạy đến LosAngeles. A Triệt bằng buông tha cho nó đí, cũng với Vũ Lăng gặp gỡ là tốt nhất, Vũ Lăng lễ phép văn tĩnh, điềm đạm xinh đpẹ, mặt có mang phúc tượng, đến lúc đó khẳng định có thể sinh cho bà tằng tôn đáng nhu thuận.”

      “Mẹ mẹ đâu vậy! Đồng tiểu thư cũng là rất tốt, nhưng Gia Văn cũng rất được mà, Mỗi người đều có ưu điểm của mình.” Ngữ khí của Khâu Tuyết Liên mang theo khinh miệt cũng khinh thường phù hợp với những gì .

      “Như thế nào mà mỗi lần đều đối nghịch với tôi, hôm nay là sinh nhật của tôt, thể để cho tôi được lần vui vẻ sao?” Miêu Dĩnh bất giác tức giận.

      Long Khiếu Thiên thấy thế, lặng lẽ lôi kéo cánh tay Khâu Tuyết Liên chút, ý bảo nàng đừng cãi cọ nữa.

      Long Triệt cũng hoàn trụ bả vai Miêu Dĩnh: “Bà ngoại đừng nóng giận mà, hôm nay vốn là thọ tinh của bà, mặt ngoài trừ tươi cười, thể xuất các vẻ mặt khác nha! Nào, đến, cười cái!”

      Miêu Dĩnh tức giận giảm.

      Đồng Vũ Lăng chứng kiến chuyện do chính mình dựng lên, chợt thấy áy náy, khỏi quên lời nhắc nhở lúc trước của Long Triệt: “Ít , nhiều mỉm cười”, tự chủ được : “Rất xin lỗi khiến Khâu lão phu nhân cùng Long phu nhân vui!”

      Khâu Tuyết Liên đem hết thảy đỗ lỗi cho nàng, thèm tiếp thụ xin lỗi của nàng, lại càng phẫn hận trừng mắt nhìn nàng.

      Miêu Dĩnh kéo tay Đồng Vũ Lăng, thân thiết : “Đừng gọi khách khí như vậy, cháu cứ gọi ta là bà ngoại giống như A Triệt là được!”

      Đồng Vũ Lăng ngốc lăng, biết làm sao.

      Vừa lúc này, người làm thuê tiến vào bẩm báo: “Lão phu nhân, tiểu thư, gia, Tôn thiếu gia, đến lúc nghênh đón tân khách rồi!”

      Long Khiếu Thiên cùng khâu Tuyết Liên nhất tề đứng dậy, Long Triệt cũng dìu Miêu Dĩnh từ ghế sa lon đứng lên.

      Miêu Dĩnh đột nhiên gọi lại Đồng Vũ Lăng: “Vũ lăng, cháu theo chúng ta cùng !”

      “Mẹ, mẹ sao lại cho người ngoài cùng chúng ta đón tân khách, như vậy còn ra thể thống gì!” Khâu Tuyết Liên tiếp tục kháng nghị.

      “Đúng vậy mẹ, tất cả mọi người đều biết Gia Văn cùng A Triệt là đôi, nếu như để cho bọn họ chứng kiến Đồng tiểu thư cùng chúng ta đón khách, sợ rằng đưa tới phen nghị luận cùng phỏng đoán tốt, mà cha mẹ Gia Văn cũng cảm thấy nghi hoặc cùng khó hiểu.” Long Khiếu Thiên cũng vội vàng giải thích.

      Long Triệt thấp giọng với Đồng Vũ Lăng: “ trước tiên ra hoa viên chút, lát nữa tôi tìm !” Dứt lời, đỡ lấy Miêu Dĩnh hướng cửa lớn đến.

      Khâu Tuyết Liên cho Đồng Vũ Lăng ánh mắt trừng lạnh như băng, mới bắt đầu cất bước.

      Nhìn bóng dáng bọn họ từ từ biến mất ngoài cửa, Đồng Vũ Lăng cảm thấy bi ai cùng đơn, vừa nhìn lại chút kim bích huy hoàng bốn phía, sau đó di động chân, ra ngoài phòng.

    5. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 12: Thương tổn (thượng)

      Bốn phía xung quanh đều là khí vui mừng, khiến cho dù là đầu đông nhưng đêm nay cũng quá lạnh


      Đồng Vũ Lăng bước đám cỏ mềm mại, lẳng lặng nhìn chung quanh đánh giá toàn thể hoa viên.

      Cỏ xanh mơn mởn như đệm, hoa tươi nở rộ, chiếc ghế do hoa cỏ dệt thành ngạo nghễ đứng lặng, từng dãy đèn bé đủ mọi màu sắc được treo vòng quanh cây tùng, giống như trong lá cây được gắn thêm những trái cây xinh đẹp. Trong hoa viên suối phun với màu sắc rực rỡ truyền ra nhạc tuyệt đẹp nhàng.

      Sau khi quan sát xong hoa viên tựa như mộng ảo này, tầm mắt Đồng Vũ Lăng bất tri bất giác chuyển tới người những vị khách ở nơi này.

      Có đôi có cặp, nam nét mặt toả sáng, nữ ung dung đẹp đẽ quý giá, cứ việc biết những người này, nhưng Đồng Vũ Lăng thập phần ràng, bọn phải phú cũng là quý, phải thành viên trong hội đồng quản trị tập đoàn chủ tịch đổng , đó là điều mà phải ai cũng có thể có được.

      Xem ra, trừ bỏ những công nhân kia, đêm nay mình chính là người “Bình thường” nhất!. Đồng Vũ Lăng tự giễu nghĩ. Lát sau, nàng bắt đầu cất bước, tiếp tục có mục đích, sau khi nàng khắp các chỗ hẻo lánh trong hoa viên, Long Triệt rốt cục xuất .

      Đồng Vũ Lăng nhìn thấy , chần chờ :

      “Long tiên sinh, đêm nay… Nhất định tôi phải trở thành bạn sao?”

      Long Triệt nhíu mày kiếm:

      “Chắc phải là nghĩ tôi mang đến là để thăm biệt thự .”

      có. Tôi … Tôi chỉ là cảm thấy việc kia là cần thiết thôi!” Đồng Vũ Lăng lúng ta lúng túng .

      “Có cần hay phải do là được!” Dứt lời, Long Triệt cầm tay nàng:

      “Còn có, rốt cuộc có đem lời của tôi để trong đầu hay đây, như thế nào còn gọi tôi là Long tiên sinh?”

      Đồng Vũ Lăng cắn môi, hề hé răng, cũng phản kháng, để mặc lôi kép dắt lên phía trước, cho đến khi trở lại phòng.

      Khách nhân đều đến đầy đủ, trong phòng thanh ồn ào, căn phòng vốn to lớn bất giác trở nên có điểm . Miêu Dĩnh, vợ chồng Long Khiếu Thiên đứng ở lễ đường, tươi cười chân thành đối diện với khách khứa ở phía dưới.

      Long Triệt cùng Đồng Vũ Lăng xuất khiến cho những tiếng động lớn xôn xao trong căn phòng bỗng đột nhiên yên lặng, ánh mắt của mọi người đều hẹn mà cùng đặt lên người của Đồng Vũ Lăng, khỏi cảm thấy kinh ngạc, kinh diễm, hâm mộ cùng tán thưởng.

      biết bao nhiêu những ánh nhìn chăn chú, giống như từng đoàn Liệt Hỏa khiến cho khuôn mặt Đồng Vũ Lăng đỏ ửng, nàng chẳng những cảm thấy khuôn mặt nóng bỏng, nhiệt độ dưới toàn thân càng ngày lại càng tăng. Lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi, nàng vội vàng túm tay Long Triệt, cố gắng duy trì mỉm cười, cực lực ổn định bước chân run rẩy về phía trước, từ cửa lớn tới sân khấu, kỳ chỉ có mấy chục thước, nàng lại cảm giác qua mấy trăm dặm đường!

      Lên tới sân khấu, nàng lại càng thêm dám thở mạnh, tay bé vẫn bị Long Triệt nắm như cũ, tựa hồ cảm giác được bàn tay truyền đến an ủi cùng cổ vũ, tâm kinh hoảng rối loạn mới chậm rãi mở ra ít.

      Yến hội chính thức bắt đầu, Miêu Dĩnh đầu tiên đọc diễn văn cảm tạ mọi người, rất hân hạnh được mọi người tham gia thọ yến của bà, tiện đà Khâu Tuyết Liên cùng Long Khiếu Thiên cũng phân biệt đọc diễn văn cảm ơn, cuối cùng đến phiên Long Triệt.

      Trước sau nhu luôn có biểu tình lạnh nhạt, tuấn nhan tia thoải mái, lạnh như băng, nhưng cách nào khiến cho người ta sinh ghét, có lẽ là do phong phạm cùng khí chất bẩm sinh vương giả, làm cho người ta cảm thấy kiêu căng lãnh khốc là đương nhiên.

      Sau khi chấm dứt bài phát biểu, người dẫn chương trình tuyên bố bắt đầu dùng cơm.

      Thân là bạn Long Triệt, Đồng Vũ Lăng may mắn ngồi ở bàn tiệc ở lễ đài, cái bàn phi thường lớn, ước chừng hơn 20 chỗ ngồi, trừ bỏ [/size]









      Miêu Dĩnh, vợ chồng Long Khiếu Thiên cùng Long Triệt, những người khác nàng đều biết, đại khái đều là thân thích quan trọng nhà bọn .

      Đồng Vũ Lăng như đứng đống lửa, như ngồi đống than, đối mặt với những sơn hào hải vị cùng các kì trân dị phẩm, mặc dù trong lòng thèm dãi, nhưng dám thưởng thức nhiều hơn, bởi vì nàng biết có rất nhiều con ngươi vừa ý nhìn mình chằm chằm.

      Nàng kín đáo cầu nguyện, Long Triệt bên người ga-lăng chút, gắp cho nàng chút thức ăn, như vậy nàng có thể thuận lý thành chương thử những thứ này, nhưng chờ lên chờ xuống, cũng thấy có động tĩnh, hại nàng chỉ có thể nhìn bát cơm trắng lóa mà chán nản tiếc hận.

      Đột nhiên, trung niên phu nhân ngồi phát ra câu hỏi: “Bạn đêm nay A Triệt mang đến là đẹp, biết là thiên kim nhà ai?”

      ấy là người bạn của cháu!” Long Triệt đáp ngắn gọn, muốn giải thích nhiều hơn.

      “Những năm qua sinh nhật Khâu lão thái đều là Gia Văn bồi bên cạnh cháu, năm nay đứa này rảnh trở về, là mẹ nó, bác cảm thấy có chút áy náy, lo lắng cháu mình tham dự, tại thấy cháy tìm được người bạn tốt như vậy, lo lắng cũng chuyển thành vui vẻ.” Nguyên lai phu nhân trung niên này chính là mẹ của Trình Gia Văn, thê tử của Trình Cẩm Hoa chủ tịch tập đoàn điện tử Trình thị Cố Tú Lan. .

      “Ha ha, làm sao lại có chuyện ấy được, A Triệt của chúng ta điều kiện tốt như vậy, chỉ cần nó mở miệng, biết bao nhiêu nữ nhân cam nguyện trở thành bạn của nó đâu!” Miêu Dĩnh hừ lạnh, tiếp câu.

      “Đúng vậy, đúng vậy! !” Cố Tú Lan cười làm lành, nội tâm kì thực rất thích. Bà sớm biết rằng Miêu Dĩnh hài lòng lắm nữ nhi của bà.

      Khâu Tuyết Liên nhìn ra “Hỏa khí” mơ hồ bốc lên, lo lắng Miêu Dĩnh cùng Cố Tú Lan xảy ra tranh chấp, vì thế tìm chủ đề chuyện, ý đồ dùng chuyện khác làm sinh động khí. Long Khiếu Thiên cùng Trình Cẩm Hoa bàn việc công, những người khác ngồi cũng sôi nổi gia nhập vào cuộc chuyện phiếm, làm cho khí trong bữa tiệc cũng bắt đầu náo nhiệt lên.

      Đồng Vũ Lăng biết gì, chỉ có thể yên lặng ăn cơm, Long Triệt trừ bỏ ngẫu nhiên trả lời xã giao số chủ đề, cũng là lẳng lặng hưởng dụng món ngon, từ đầu tới cuối, tiếp qua cho Đồng Vũ Lăng đạo đồ ăn nào, càng cùng nàng qua câu.

      Bữa tối phong phú sau giờ chấm dứt, người hầu bắt đầu thu dọn bàn ghế, lâu sau đại sảnh khôi phục khoảng rộng lớn, đèn đuốc sáng ngời chuyển thành đèn nháy đủ mọi màu sắc, nhạc nhàng phóng khoáng vang vọng cả phòng.
      đến thời gian vũ hội!
      Cũng giống như những năm trước, điệu nhảy đầu tiên là Long Triệt cùng với Miêu Dĩnh nhảy. Chỉ thấy bà nhịp bước vững vàng, tứ chi linh hoạt, phối hợp với nhạc tận tình khiêu vũ, cả người giống như thanh niên trẻ tuổi.
      Sau khi hai người nhảy xong, những người khác bắt đầu gia nhập, cả sân nhảy lập tức xuất bóng dáng những cặp đôi. Long Triệt cũng mang theo Đồng Vũ Lăng tiến vào sân nhảy.
      May mắn trước kia có học qua khiêu vũ, Đồng Vũ Lăng cuối cùng có xấu mặt, kết hợp với nhạc nhảy lên rất tự nhiên. Bất quá, đầu của nàng luôn thoáng cúi xuống , dám nhìn Long Triệt, chính là yên lặng phối hợp với bước chân của .
      Long Triệt tựa hồ cũng thèm để ý, cũng như vậy cùng nàng tiếng động khiêu vũ, con ngươi đen lóe ra ngừng, mặt có chút suy nghĩ.
      biết qua bao lâu, vũ hội chấm dứt, có số người từ biệt rời , có số tụ ở đại sảnh tán gẫu chuyện, còn có số ra nhà lớn, kết bạn hoa viên tản bộ.
      Long Triệt cùng Đồng Vũ Lăng, Trương Thiếu Kỳ cùng ELLA, Lý Tuấn cùng Cindy, ba đôi nam nữ cùng đến hoa viên.
      Lời của bọn họ phải quay chung quanh phát triển của các loại trang phục mốt quốc tế, cũng là người nào đó khai trương câu lạc bộ cấp cao, phí nhập hội nhiều hay ít vân vân, tất cả đều là những vấn đề mà những người bình thường như Đồng Vũ Lăng chưa từng đề cập, vì vậy nàng luôn bảo trì trầm mặc, ngồi yên lặng bên.
      Đương nhiên, kia mắt chó xem người thấp ELLA vẫn là quên ngẫu nhiên mượn đề tài để chuyện của mình, châm chọc Đồng Vũ Lăng, mỗi lần đều là Trương Thiếu Kỳ ra mặt khuyên can, trái lại Long Triệt, mặt chút thay đổi, coi như mọi việc liên quan đến mình, hai mắt sâu thăm thường xuyên nhìn chằm chằm di động.
      lâu, rốt cuộc tiếng điện thoại mà trông đợi cũng đến.
      “Triệt ——” thanh mềm mại uốn éo của Trình Gia Văn chậm rãi truyền đến: “ELLA đêm nay dẫn nữ nhân đến tham dự bữa tiệc sinh nhật bà ngoại.”
      Long Triệt có lập tức lên tiếng, chờ đợi Trình Gia Văn tiếp tục gọi lần nữa, mới lạnh lùng : “Nếu em trở về gấp, đêm nay bạn ở bên cạnh như cũ chính là em!”

      Trình Gia Văn tự biết đuối lý, vội vàng giải thích : “Thực xin lỗi, em được, ngày mai là bắt đầu bấm máy, thân là nữ diễn viên em nhất định phải ở đây. Đúng rồi Triệt, nghe ELLA người đàn bà kia xuất thân tầm thường, sao lại tìm người như vậy? Phẩm vị của đâu? Cao quý của đâu? Để cho nữ nhân đê tiện như vậy làm nhục , cũng biết lòng em có bao nhiêu đau nha!”


      Đầu bên kia, Trình Gia Văn liên miên dứt, tuấn nhan Long Triệt càng ngày càng lãnh khốc, phần lớn thời gian đều yên lặng nghe.
      Đầu bên này, Lý Tuấn sớm mang bạn tìm nơi vui vẻ, ELLA nhân cơ hội làm khó Đồng Vũ Lăng.
      “Tâm tình qua điện thoại vượt đại dương dài, là tiện sát người bên ngoài a!” ELLA chính là Long Triệt, tầm mắt lại nhìn chằm chằm Đồng Vũ Lăng, giọng điệu thập phần xem thường cùng châm chọc: “Gia Văn cùng Long Triệt trời sinh đôi, trừ bỏ Gia Văn, rốt cuộc ai có thể xứng đôi , về phần đê tiện nữ nhân càng đừng si tâm vọng tưởng!”
      Trương Thiếu Kỳ sớm nhìn ra dụng ý của ELLA, biết thể khuyên được nàng, vì thế bảo trì trầm mặc.
      “Chưa từng mặc qua quần áo xinh đẹp như vậy , có biết bộ váy này là ai thiết kế? Đó là do TOMMY danh sư nước Pháp, tự tay BRANDA may, toàn cầu chỉ có 200 bộ. Mặc ở người loại nữ nhân keo kiệt như , là lãng phí!” ELLA ngày càng táo tợn hơn, thế nhưng đưa tay kéo áo khoác vai Đồng Vũ Lăng, dài móng tay xẹt qua da thịt mềm mại của Đồng Vũ Lăng, mang đến cho nàng trận mơ hồ đau đớn. đồng
      Rét lạnh thêm đau đớn, khiến cho Đồng Vũ Lăng bỗng nhiên run lên, theo bản năng kéo lại áo khoác, đồng thời giận dữ trừng mắt ELLA.
      “Như thế nào? phục a? Chim sẻ chính là chim sẻ, nữ nhân keo kiệt cuối cùng là nữ nhân keo kiệt, nhất định vĩnh viễn thể dung nhập vào xã hội thượng lưu!” Mỗi chữ của ELLA tựa như có gai, lưu tình chút nào, bắt đầu đưa tới chú ý của những người xung quanh.

      Trương Thiếu Kỳ rốt cục ra mặt: “ELLA, đêm nay em làm sao vậy? Ầm ỹ ngừng, miệng khát nước sao? đưa rm lấy đồ uống.”

      ELLA vốn định tiếp tục làm khó dễ, cuối cùng dưới vừa đấm vừa qua của Trương Thiếu Kỳ rốt cuộc rời .


      Nhìn thấy bóng lưng chậm rãi xa của bọn họ, trong mắt của Đồng Vũ Lăng dâng lên tầng hơi nước, lại nhìn Long Triệt vẫn chuyện điện thoại, nàng lại càng cảm thấy bi thương. Quả nhiên thể thiếu kẻ có tiền nhân tình, bởi vì bồi hoàn lại là đại giới trầm trọng khó có thể tưởng tượng được!

      Nhìn quanh bốn phía xa hoa, nàng phát , mình cùng nơi này có bao nhiêu hợp nhau, theo như lời của ELLA, chình mình nhất định chỉ là người thường, vĩnh viễn thể thay đổi này!

      lâu sau, rốt cục đợi đến lúc Long Triệt cúp điện thoại, nhưng cũng đến chỗ Đồng Vũ Lăng, chỉ là thản nhiên quét mắt liếc nàng cái, lập tức hướng nhà lớn đến.

      Mọi người lục tục trở về phòng, hoa viên rộng lớn dần trở nên vắng vẻ, quạnh quẽ, trận gió mạnh đánh úp lại, mang đến thê lương cùng độc nên lời cho Đồng Vũ Lăng. Nàng lần nữa ngồi lên băng ghế dài, nâng tay, nhấc đầu chôn sâu trong hai cánh tay.

      “Đồng tiểu thư!” Đột nhiên, tiếng giống như từng quen biết vang lên sau lưng nàng.
      End chương 12

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :