1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Treasures Of The Heart - Connie Mason (24c)

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 20 (20-1)

      Cassie hiểu vì lẽ gì mà Cody lại hỏi như vậy, trả lời, “đồ ăn rất ngon.”

      “Tui tới đồ ăn. Em và Wayne bàn bạc cái gì? Em biết mà, rất biết cách chài mồi đàn bà. Bởi vậy tui mới nghi tại sao ba tụi tui lại từ .”

      Cơn giận tóe lửa khiến ánh mắt màu lục của sẫm lại. “ làm cái giống gì ở đây vậy Cody? làm cách nào lọt vô phòng tôi? Tôi biết bà Smith đời nào cho vô đâu, bởi vì bả đề ra quy tắc cấm ngặt khách đàn ông bước chân vô phòng đàn bà.”

      Cody nhổm thân hình dài sọc ra khỏi giường, tới đứng sừng sững bên . “Tui có cách mà.”

      “Nhưng tôi khóa cửa,” Cassie vẫn hiểu.

      Cody liếc về phía cửa sổ. “Cái cây đó đỡ vả lắm.”

      Cassie há hốc sửng sốt, nhớ lại lúc mình căn phòng ngột ngạt nên hé cửa sổ ra. “Tốt hơn nên kẻo có người phát . Ngoài ra, tôi biết chắc Holly nóng lòng đợi ở trang trại đó. Hễ nhắc tới chồng cổ cổ phải là thiện nam tín nữ đâu nghen.”

      Cody đưa tay lơ đãng cào tóc. “Tui có cảm giác lấy vợ gì hết. Mà tui cũng chắc làm đám cưới với Holly, cho dù tui say quắc cần câu biết ất giáp gì ráo trọi.”

      “Trời đất ơi, hai người xứng đôi như tiên đồng ngọc nữ nhen,” Cassie nhận xét, muốn làm cho đau đớn y như gây ra cho mình. “Dĩ nhiên đâu có tiếc nuối gì mà hú hí với cổ.”

      Cody nhá cho tia nhìn dò hỏi. “Từ khi tui mang cổ về trại tui chớ hề ngủ với cổ lần nào. Nhưng tui tới đây để biện hộ cho tui. Tui tới Dodge để đón em. Thu dọn đồ đạc . Tui đưa em về nhà.”

      “Đây là nhà của tôi.”

      Cody nghiến răng thất vọng. “Em thuộc về Rocking C chớ phải ở đây. Bọn nhớ em đó. Khỉ gió gì đâu, tụi nó giận tui tới độ thèm với tui câu nào. Còn chị Irene lu bu làm trái độn giữa Holly và tụi .”

      “Trái độn?” Cassie thắc mắc hỏi. “Ý là sao?”

      “Nếu tui ở sát bên Holly quánh thằng Brady, có lẽ thằng bị đòn còn thê thảm hơn hồi trước nữa.”

      “Holly đánh Brady?” Cody thấy chuyện cãi cọ này có thể làm Cassie xiêu lòng. “Nó có sao ?”

      “Nó có gì,” Cody đáp, “nhưng ai cản được Holly quánh nó nữa chớ? Tui làm sao cứ ở khít bên từng giây từng phút để theo dõi Holly cho được, còn bọn cứ khoái chọc tức cổ mới nư.”

      Cassie xém xiêu lòng trước mớ lý lẽ của Cody cho tới chừng nhớ lại ánh mắt vênh váo của Holly khi rời phòng Cody. Tin Cody lên giường với Holly còn khó hơn lên trời, vì thấy bằng chứng sờ sờ trước mắt kia mà. “Tôi quay về trang trại đâu Cody. thể bắt buộc tôi.”

      Mặt Cody đanh lại. “Tui muốn đôi co với em đâu, Cassie. là em theo tui về, hai là tui vác em ra khỏi chỗ này.”

      đứng gần tới nỗi Cassie cảm nhận được cương quyết của . Nhưng cũng kiên trì kém. “Tại sao tôi ở trong phố lại làm bận tâm?”

      “Tui có đủ quan tâm để hỏi cưới em, cho dù em cự tuyệt tui. Chỉ có tui ngu mới tin dòng máu da đỏ của tui hề có gì khác biệt đối với em.”

      “Làm gì có,” Cassie dịu dàng đáp lại. “Tui tức giận là vì lời cầu hôn lạnh nhạt của , thành thử năng thiếu suy nghĩ. Ai gây tổn thương cho vậy Cody? Người đàn bà nào cự tuyệt vì mang dòng máu da đỏ sao? ta đúng là đồ ngu.”

      Thân hình Cody sững lại. “ sao đâu. Lẽ ra tui phải biết hơn mới phải. Tui là loại người mà cha mẹ nào có con cũng phải né cho xa. Chuyện đó xảy ra lâu rồi, khi tui còn khờ khạo cứ nghĩ thế nào cũng có phụ nữ thích mình vì con người thiệt của mình.”

      Nỗi đau của Cody tựa như cú đấm giáng xuống khiến Cassie choáng váng. Lần đầu tiên mới nhận thấy lời từ chối thô bạo của mình đối với Cody tác động mình như thế nào. Chắc hẳn vẻ mặt phản ánh cảm giác của , bởi vì Cody lên tiếng. “Đừng vì tui mà áy náy, Cassie. Tui thà là thấy em giận dữ. Tui đối phó với giận dữ giỏi hơn là thương hại. Mà em đừng có đổi đề tài chớ. Em phải trở về với tui, có lôi thôi gì hết.”

      Cassie cũng muốn về chớ sao . Chỉ là biết làm sao để đối mặt với hoàn cảnh, khi mà Cody tới như vậy nhưng lại có được . Cả hai người họ đều ăn ngốc nghếch, kết cuộc là phải trả giá quá đắt. “Tôi nghĩ làm như vậy là hay đâu Cody.”

      “Nếu em lo lắng chuyện đó tui cho em biết tui định ăn đời ở kiếp với Holly. Chỉ cần em và bọn nhóc chịu đựng cổ cho tới khi ông Baxter tới là được. Mơi tui định bàn bạc với chú Willoughby về chuyện bắt đầu tiến hành thủ tục li dị. Tui chỉ mong chuyện đó đừng hủy cơ hội nhận nuôi bọn thôi.”

      “Chừng nào Holly hết là vợ tôi mới về nhà,” Cassie bằng giọng trống rỗng.

      “Đừng mà cưng, về nhà với tui . Tui tin Wayne đâu. bày mưu đen chước đỏ gì đây nè.”

      Cassie tính kể cho hết mọi mưu của Wayne nhưng ghìm lại. Giữa hai em họ có qúa nhiều xung đột rồi. “Tôi cũng tin Wayne.”

      “Nhưng muốn em mà Cassie, em thấy sao? muốn tiếp tục làm với em cái chuyện mà chấm dứt với má em.”

      Cassie tìm tòi gương mặt . Khi cất tiếng, giọng đầy căng thẳng. “ muốn cái gì? Chuyện giữa Wayne và má tôi như thế nào?”

      Cody rên lên ngao ngán, thấy Cassie có thể vẫn chưa hay biết nguyên do ông Buck truất quyền thừa kế của Wayne. thế còn tiếp tay làm cho vấn đề thêm tệ hại, hãy còn cảm thấy ân hận xiết bao về cái lần dan díu duy nhất với bà Linda. “Chả có gì đâu. Chuyện xảy ra lâu rồi mà.”

      đâu, Cody, dĩ nhiên là có vấn đề. Tôi muốn biết.”

      “Về nhà với tui rồi tui kể đầu đuôi cho em nghe.”

      Cassie sững người. “Vậy đừng kể, đừng có ở đó mua chuộc tôi; dù gì tôi cũng biết rồi. Khi đó dẫu còn , nhưng tôi hề có ảo tưởng về má tôi. Bả và Wayne là – họ là nhân tình nhân ngãi, đúng ? Đó là lý do dượng Buck từ con ruột của ổng. Gã đàn ông đó thiệt gớm ghiếc. cắm sừng cả cha mình.”

      Nếu tui cho em biết tui cũng chẳng khác gì em nghĩ như thế nào đây? Cody ray rứt. ra chỉ tạo cho Cassie thêm cái cớ để khinh rẻ mình thôi.

      Cassie trông như sắp tuôn nước mắt, phải vận dụng hết ý chí mới sụp xuống. Vành môi dưới của run run, nhìn thiệt quật cường và đáng tới độ Cody bất chợt hành động theo bản năng. đưa tay ôm , kéo vào lòng. Khi môi cuốn mạnh lấy môi , phản ứng nhanh nhẹn mạnh mẽ tới nỗi cả hai đều ngạc nhiên. Cánh tay choàng cổ và miệng hé ra ngoan ngoãn dưới miệng .

      Tiếng kêu sung sướng ngắn ngủn của chìm nghỉm trong vòm miệng vừa ngọt vừa nóng của . Họ đứng nhìn nhau trong căn phòng tù mù, môi họ quấn lấy nhau, đôi thân hình dán sát suốt từ ngực tới đùi. Máu tuôn rần rần xuống hạ tầng cơ sở của . Tiểu đệ đệ nhà vươn người hùng dũng khi môi vẽ đường từ cổ xuống vai . Vùi mặt vô suối tóc thơm tho của , hít lấy hít để mùi hương thân thể dìu dịu của . nhớ quá chừng quá đỗi.

      Cassie thở dốc vì cơn khoái cảm ập tới đột ngột, cái cảm giác môi vờn da thịt khơi lên những ký ức mà cố chối bỏ. Cody. người đàn ông nào có thể thay thế hình bóng của trong tim .

      Niềm vui sướng tới điên cuồng nếm trải trong vòng tay Cody nhấn chìm mọi lý lẽ đúng hay sai. Giờ đây ở trong lòng Cody, có cảm giác nửa ngọt ngào nửa đắng đót, trong khi cứ ngỡ mình bao giờ thấy thiên đường lần nữa. Ngọt và đắng vì tình cảnh vẫn hề thay đổi; Cody vẫn là chồng của người ta. yếu ớt chống cự để thoát ra khỏi vòng tay .

      dùng cánh tay ghì chặt vào người mình, bàn tay xòe rộng ngay đuôi cột sống để áp vào thân hình rắn rỏi của tiểu Cody. “Ui Cassie, cưng à, tui cần em muốn chết luôn. Mấy ngày qua tui giống như là sa vào địa ngục vậy. Cho tui nha Cassie, cho tui nha...”

      Làng nước ơi, cũng muốn cho lắm chứ. cũng muốn cái cảm giác tiểu đệ nằm trong vòng tay tiểu muội nhà lắm, muốn , làm cho sung sướng ngất ngây con gà tây lắm chứ. phân vân do dự Cody cởi đồ nhanh thần tốc làm chới với. Chẳng bao lâu áo chẽn và váy lót bị dồn xuống eo, trong khi đó bàn tay to tướng của Cody cũng lẹ làng kém, chúng bao quanh mình và nhấc bổng lên ngang tầm với . Vòm miệng nóng hổi của úp đồi ngực ; còn răng tóm chiếc nụ hồng rồi chơi trò kéo co.

      Cassie bật kêu lên, áp sát thân hình cho tiên đồng ngọc nữ kề cận bên nhau. muốn cái cảm giác ngọc nữ quấn quýt tiên đồng.

      “Cưng ơi là cưng,” rên rỉ gò bồng đảo mềm mại. “Nếu tui vô trong em cho mau, chắc tui nổ tan tành mất.”

      mừng húm trước phản ứng nhiệt liệt của . Nâng người lên, kéo rẹt hết áo sống xuống, rồi tách đùi ra và kẹp quanh người mình. Cánh tay Cassie ghì chặt quanh cổ Cody để áp sát người mình vào thân hình Cody. dùng tay giữ , còn tay kia thả cho tiểu đệ sốt ruột ra ngoài chơi.

      “Xin lỗi cưng, tui phải vô liền bây giờ. Tui nhịn lâu lắm rồi.” Cơn khao khát bị đè nén bấy lâu nay bùng lên khắp thân thể Cody, để ở đúng vị trí rồi tiến quân vào. “Cha mẹ ơi, em thiệt là thần sầu. Khít rim, giống như chiếc bao tay nhung siết tui chật nất.”

      Cassie ngả đầu rên rỉ, móng tay bấm vào vai khi tiểu đệ gồng mình trong vòng tay tiểu muội nhà mình. quên tuốt luốt mọi đời, quên luôn chuyện sai trái khi ân ái với kẻ có gia đình, quên luôn việc ở chung lại với Cody là điều hết sức đúng đắn. Chỉ còn lại là cảm giác. Cảm giác mình trơn mượt, ướt sũng, cảm giác tiểu đệ cường tráng, phập phồng trong lòng tiểu muội mình, cảm thấy những co thắt nhè bùng lên sâu trong cơ thể mình.

      cảm thấy đương dạt dào, choáng ngợp. Cảm thấy linh hồn mình sa đọa, vừa kinh hãi vừa tuyệt diệu.

      “Cody, tôi chịu nổi nữa! tôi – tôi – ra rồi.” Nhưng tiếng kêu cao vút lại biến thành tiếng thở hắt rung chuyển cả cơ thể.

      “Cưng à, ra cưng, ra cùng với tui cưng.”

      Tuy hãy còn thèm muốn, hãy còn chưa thỏa mãn nhưng Cody đợi cho cơn rùng mình của Cassie ngưng hẳn mới rút ra và nhàng đặt nằm xuống giường. nhanh tay cởi đồ và kê thân hình dài thậm thượt của mình vô giữa đùi . Đợi cho tới khi hơi thở điều hòa, miệng mới háo hức tung hoành khắp thân thể . Cuộc hành trình gián đoạn ở gò bồng đảo để nếm chiếc nụ căng mọng trước khi lần xuống nhấm nháp làn da bụng trắng bóc mịn màng. Rồi xuống thấp hơn nữa, tới tận nhúm tơ mượt mà che kín động đào nguyên. Nối gót theo miệng, tay ve vuốt tình tứ khiến mình mẩy giật nẩy theo. Lòng bàn tay Cody xoay xoay đầy kích thích làm Cassie xém thét lên nếu kịp đưa tay chận miệng ngỏ ý cảnh giác. Thình lình lực bàn tay bên dưới bị dời và được thay vô bằng vành môi ấm áp, tuyệt vời của .

      lại cảm thấy luồng nóng ẩm tụ giữa đùi mình. rùng mình, thân thể như cháy bùng, ưỡn cong dưới vòm miệng êm dịu ấm áp của .

      Lưỡi như ngọn đuốc khiến như phát điên vì thèm khát. Trước khi lên tới cực điểm, Cody dời miệng và tiến vào trong .

      lướt êm vào bí đạo của , càng lúc càng sâu. Nâng hông lên, dùng sức đẩy của cặp đùi mạnh mẽ để thâm nhập tới cuối đường hầm. Mỗi cú thúc mang tới gần thời điểm bùng nổ. Thánh thần ơi, chờ hết nổi rồi... thân thể mỗi lúc như căng ra. Trước lúc phóng thích cảm thấy thân hình Cassie sững lại, mắt giương to. Thế rồi nổ tung, mơ hồ cảm nhận Cassie cũng về tới đích, những lượn sóng khoái cảm của thít chặt lấy dồn dập ngây ngất.

      Khi hô hấp của họ trở lại bình thường, Cassie thấy muốn khóc. làm tình với người đàn ông có gia đình. Như vậy có khác nào đám của chị Sal đâu, chỉ trừ điều là được trả tiền để ngủ với Cody. làm cách tự nguyện và từ rày trở phải sống trong niềm ân hận day dứt mãi mãi.

      “Tui cứ sợ bỏ em lại đằng sau đó cưng,” Cody vừa vừa trườn khỏi mình Cassie và nằm sang bên cạnh . “Tui ngờ tui lại mất kiềm chế tới như vậy. Hễ liên quan tới em là tui đành bó tay. Vừa mới em xong mà tui lại muốn nữa nè.”

      đâu có bỏ tôi lại.”

      trao cho nụ cười hiếm hoi tới đá cũng phải xiêu lòng. “Được lắm.” xong trở nên yên lặng, bàn tay gác lên chiếc bụng săn chắc của . Hơi thở của trầm ổn.

      thiu thiu ngủ Cassie lên tiếng, “Cody à.”

      “Hừm.”

      ngủ được đâu. phải trước khi bà Smith hay người khác thấy .”

      lật người lại, bỗng dưng tỉnh ngủ hẳn. “Tui chưa được đâu. Tui còn muốn em nữa.”

      Cassie thở hắt ra. “Tui nghĩ tui làm nổi đâu.”

      nhá cho ánh mắt chế giễu. Tiếp theo đó, tay trườn lên ngực và môi áp môi , vừa ve vuốt vừa hôn. Cứ thế liên tục, càng lúc càng hăng, khiến lại dễ dàng mau chóng lao vút tới đỉnh đê mê. Vẫn mơ màng ngây ngất, Cassie gần như nhận ra Cody đảo ngược vị trí của họ. để ngồi người mình và tách chân ra. Khi nâng mông lên và lướt vào bật kêu, lưng khom xuống đưa vào sâu thêm.

      “Cưng ơi, em thiệt là nóng bỏng,” thở dốc khi tiến vào trong .

      nắm hông giữ yên vị trí trong lúc đưa đẩy dữ dội, càng lúc càng vào sâu hơn trước. Mắt như phủ lớp sương mù. Cassie mau mắn bắt nhịp, chống tay ngực và mỗi người ra thế kiếm. Kẻ đánh xuống, người thúc lên, qua qua lại lại ngừng.

      Khi nhổm lên để ngậm đôi bồng đảo mắt trợn lên và đường kiếm của càng dữ dội hơn.

      “Tới cưng, tui chờ nổi rồi!” Dù chỉ nghe tiếng được tiếng mất, nhưng tuân lời liền tức chút do dự. Bắp thịt co dãn theo từng cơn khoái cảm chất ngất.

      hăm hở giải tỏa nhưng thân hình Cody trở nên bất động khi Cassie bật thốt, “Cody, em !” Nhưng khoảnh khắc đó biến mất khi thúc mạnh tới trước, nguồn sinh lực của phóng thích ào ạt.

      Sau đó họ nằm thừ trong vòng tay nhau với cảm giác mãn nguyện, nhưng đuối sức tới nỗi động đậy nổi. Khi nhịp thở trở lại bình thường, Cassie liếc sang Cody dưới mí mắt khép hờ. Trông có vẻ đăm chiêu, rất đỗi kinh ngạc làm sợ có chuyện gì hay xảy ra. Nhưng chưa kịp cất tiếng hỏi Cody dành trước, “em thiệt chớ?”

      nhíu mày ngơ ngác. “Cái gì thiệt?” Bộ vừa cái gì trong lúc họ làm tình khiến Cody nổi sùng hay sao? Lạ thiệt, sao nhớ được cà.

      “Em em tui. Thiệt ?”

      Thiên địa ơi, thôi tiêu rồi, ngốc hết chỗ . Chắc mình ra trong lúc nhiệt tình sục sôi đây mà. đâu có quyền Cody khi cưới người đàn bà khác chớ.

      “Có thiệt , Cassie?” Cody hỏi dò, nhất định ép trả lời cho bằng được. Câu trả lời đó hết sức quan trọng với .

      thở dài run rẩy rồi đáp. “Phải, em . Em lâu lắm rồi.”

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      (20-1)

      là đồ con lai, con hoang. Con người tục tằn, thô bạo, lỗ mãng. Hầu hết đàn bà đều cho rằng lấy dân lai là chuyện ghê tởm. Thậm chí là em, em vừa thố lộ , nhưng khi cầu hôn em vẫn cự tuyệt.”

      “Cody, để em cho biết lý do em từ chối . Em cứ tưởng muốn lấy em là vì bọn , chứ phải thiệt tình với em.”

      “Tụi mình chắc chắn khuấy cho mọi chuyện rối beng hết trơn rồi phải ?” cay đắng nhận xét. “Tụi mình nhau nhưng lại thể ở với nhau, chỉ vì tự ái và ba cái lời thốt ra nông nổi.”

      Cassie hít vô hơi thiệt mạnh. “ em ?”

      nghĩ là có. Bởi sợ em từ chối thành thử trước đây dám . Khi chạy bán mạng vô Dodge và uống say bí tỉ thề là chớ hề có ý định mang vợ về trại. mong em nhẫn nại trong khi giải quyết cái mớ rối rằm này nhen.”

      “Em thiệt là sợ luật sư của bọn bác đơn xin nuôi dưỡng của ,” Cassie thẳng. “Holly phải là bà mẹ tốt cho bọn . Em nghĩ luật sư nhận ra điểm này ngay lập tức.”

      nghĩ tới chuyện đó rồi,” Cody rầu rĩ đáp. “Nhưng li dị phải mất nhiều tháng mới xong. thể đệ đơn cho tới khi luật sư tới phán đoán việc. Giá mà...” Mà thôi, day dứt chuyện cũ hoài có ích lợi gì đây?

      “Cody, em xin lỗi. Em cũng muốn thấy bọn bị bỏ vô nhi viện đâu.” trở nên yên lặng, trong lòng chù chừ biết có nên kể cho Cody hay về lời cầu hôn của Wayne . Tới cuối cùng nhịn nổi buột miệng, “Wayne cầu hôn em. bằng lòng nhận nuôi bọn . em và có nhiều cơ hội dành quyền nuôi dưỡng hơn và Holly.”

      Cody chống cùi chỏ nhổm dậy, trừng mắt ngó xuống . “ mong sao lúc đó em biểu chết cho xong! nghĩ xên được em như xên má em thôi.”

      Thôi xong, rốt cuộc về má của cũng phơi bày. “Em đoán rằng Wayne và má em là bồ bịch của nhau. Có phải vậy mà dượng Buck truất quyền thừa kế ?”

      Mặt Cody đỏ ké. đâu có muốn thẳng với như vậy chớ. “ muốn làm em buồn đâu cưng.”

      “Chuyện đó xảy ra lâu rồi mà,” Cassie từ tốn . “Em chấp nhận má em chả phải thánh thiện gì.”

      tin Wayne và má em cặp bồ với nhau, và ba truất quyền vì nguyên do đó.” Sau đó Cody thú nhận luôn cái bí mật mà chưa từng hé răng với ai. Cái bí mật mà tính sống để dạ chết mang theo. “ bỏ nhà vì có đêm bà Linda lên giường và chỉ vẽ chuyện mây mưa cho . Đó là lần ăn nằm đầu tiên của . Sau đó dám đối mặt với ba. Thiên địa ơi, lúc đó chỉ là thằng bé mười lăm tuổi đầu thôi, ăn còn chưa no lo chưa tới.”

      biết nếu chuyện đó xảy ra nữa đủ sức kháng cự, vì vậy bỏ nhà . Ba chả thiệt lòng lo cho vì ổng có Wayne. chỉ là thằng con ngoài giá thú mà ổng bắt buộc phải chịu đựng, chẳng qua là mang dòng máu của ổng. Còn Wayne ghét cay ghét đắng . Sau khi má chết, chẳng còn ai. muốn chống chế chuyện làm, mà chỉ muốn cho em hiểu tình xảy ra như thế nào. Lẽ ra kể cho em biết, nhưng muốn giữa chúng mình có bất cứ dối trá khuất lấp nào.”

      Tim Cassie thắt lại đau buốt. Trong tâm trí hình dung ra hình ảnh Cody, đứa con trai độc, bị bỏ rơi, dị biệt với những đứa trẻ khác, bị mình coi như cái gai trong mắt, còn cha hờ hững. Nó thể nào nhìn mặt cha khi bị bà Linda kéo lên giường, và cũng bởi nó thương cha mình nên mới bỏ nhà . làm sao trách Cody trong khi mẹ mình lại là kẻ cám dỗ? Khi Cody bỏ và Wayne từ trường trở về bà Linda hề bỏ lỡ thời gian mồi chài bày cuộc mây mưa khác.

      Cassie mơ hồ hồi tưởng lại cảnh đám tang của mẹ mình và những lời lẽ cay nghiệt của ông Buck bên mộ của bà. Giờ đây chợt nghĩ có lẽ đứa bé khiến bà Linda chết trong lúc lâm bồn là con của Wayne chớ phải của dượng Buck.

      “Cody, em hiểu mà, em trách đâu. Em gần như nhớ nổi má em ngoại trừ bả rất đẹp. Về phần Wayne, em bao giờ muốn lấy , giá nào cũng lấy.”

      "Vậy em chờ nhen? Tới khi hôn nhân của và Holly giải trừ nhen?”

      Thình lình ý nghĩ nảy ra trong đầu Cassie khiến trở nên hào hứng. “Cody, tại sao xin vô hiệu hóa hôn nhân? Nếu chưa động phòng với Holly vãn hồi vấn đề đâu có khó khăn gì.”

      Cody rên thầm, thôi tiêu. thiệt tình rất muốn cho hay là mình chưa ngủ với Holly, nhưng Holly cứ mực cho rằng họ làm chuyện vợ chồng trong phòng cổ gác quán rượu Longbranch, cho dù chẳng nhớ mô tê gì.

      “Cody, có nghe em ?”

      Giọng đều đều cảm xúc. “ có nghe. Nhưng thể vô hiệu hóa được.”

      Tiếng kêu đau đớn nho thoát khỏi môi Cassie. “ láo! Holly đúng. ngủ với cổ.”

      phải trong trại mà Cassie. thề có thánh thần chứng giám. Chuyện đó xảy ra hay có lẽ chưa xảy ra sau lễ cưới trong phòng Holly cũng nhớ. Lúc tỉnh dậy thấy mình nằm giường Holly, còn cổ đoan quyết và cổ động phòng. Thiệt tình mà , dưới tình trạng say rượu như vậy chắc là mình làm, nhưng có cách để chứng minh.”

      Cơn đau quặn thắt vỡ tung trong tâm khảm . Chỉ cần nghĩ tới cái cảnh Cody làm những chuyện tuyệt diệu đó với Holly là muốn bịnh. Đồ ăn trong bụng trào lên cổ làm phải nuốt xuống liên tục để khỏi nôn ra. Lóng rày bao tử cứ nhộn nhạo hoài hủy làm khó chịu quá chừng.

      Cody cảm nhận được nỗi đau buồn của nên hỏi, “em có sao ?”

      nổi Cassie chỉ gật đầu.

      mong là khỏi phải . muốn nằm kế bên và ôm em suốt đêm thôi hà. Sáng ra tỉnh dậy lại muốn em nữa. Tin cưng, lâu nữa tụi mình ở bên nhau mà.”

      cũng muốn tin Cody lắm chứ, nhưng Holly chính là kẻ tin. “ phải thôi, Cody, trong lúc trời hãy còn tối chưa có người phát .”

      Cody lê người dậy, thái độ miễn cưỡng thấy . “Dĩ nhiên là em có lý. Để người ta thấy trong phòng em hay. Mơi trở lại đón em, sau khi bàn công chuyện với chú Willoughby. thấy con Công Nương cột trong chuồng khi gởi ngựa của . mang nó ra đằng trước. Em nhớ thu dọn đồ trước và chuẩn bị sẵn sàng nhen.”

      Cassie dường như vẫn đắm chìm trong suy nghĩ trong khi Cody vội vàng quơ quần áo rồi xỏ vô. Khi bận đồ xong ngồi giường và kéo vô lòng mình, “sao em im lặng vậy cưng?”

      “Em biết trở về nông trại có phải là ý kiến hay ?”

      “Dĩ nhiên rồi. Bọn cần em nè. cần em nè. cần em giúp đỡ khi muốn cho tụi nó hay dượng tụi nó chết và luật sư sắp tới đưa tụi nó .”

      Cassie sững sờ. “ vẫn chưa cho tụi nó biết à?”

      biết phải như thế nào. Chuyện của Holly đủ làm cho tụi nó buồn rồi, thành thử muốn xát thêm muối vô nữa. Em , em có chịu về với ?”

      Mặt Cassie đỏ rần, thú thiệt, “hễ ở gần là em – em thể kiềm chế bản thân mình được.”

      Cody toét miệng cười. “ cũng vậy. Nếu mọi chuyện diễn ra thuận lợi như hy vọng chẳng bao lâu nữa tụi mình ở bên nhau hoài. , em, và bọn nè. Trong lúc đó ai mà biết tụi mình diễn tuồng gì trong phòng riêng của mình.”

      “Cody à, nếu em về nhà tụi mình thể ăn ở với nhau cho tới khi hôn nhân của giải trừ. Em thể sống mà cứ ray rứt đâu. Cho dù hôn nhân của lầm lỡ và cổ, nhưng nó được tác thành và hợp pháp. Vậy vẫn muốn em trở về trong hoàn cảnh đó chứ?”

      Mặc dù thất vọng tràn trề nhưng Cody miễn cưỡng chấp nhận đề nghị của . “Nếu chỉ có cách đó để đưa em về, vậy đồng ý. Bọn nhất định là mừng lắm.”

      “Còn Holly sao?”

      “Cứ giao cổ cho . lo đâu vào đấy để em khỏi gặp rắc rối. Ráng ngủ chút em. Lát nữa quay lại.” xong hôn như mưa bấc, có lẽ đây là lần hôn chót trong thời gian dài. để lại trong phòng rồi tới cửa sổ và ngồi bậu cửa. Sau đó quay lại ngoắc tay từ biệt trước khi trượt xuống cành cây. Trong nháy mắt, khuất vào bóng đêm.

      -o0o-

      Bọn thấy Cassie và Cody tiến tới gần trang trại trước khi họ về tới. Cassie mới ngày mà tưởng chừng như thiên thu. nhớ hai đứa bé, chị Irene, ông Reb, luôn cả con cẩu tạp chủng có cái tên trái khoáy Cu Đen. Bà Smith xửng vửng khi Cassie báo cho bà ta hay mình rời sau khi vừa mướn phòng lâu, nhưng bà qúa ngán Cody nên chất vấn gì thêm. Bà ta chỉ gật đầu và chúc Cassie mạnh giỏi.

      bảo em là tụi nhớ em mà,” Cody lên tiếng khi thấy tụi nó vẫy tay và hồ hởi gọi họ. Hai chị em nhảy cà tưng cho tới khi Cassie xuống ngựa và kéo tụi nó vô lòng.

      “Con biết ba dắt về mà,” thằng Brady mừng rỡ bi bô.

      “Dì Holly biểu thuộc về chỗ này, nhưng con cãi dỉ chỗ này mới là nhà của ,” con Amy năng như bà cụ non. Nó liếc quanh xem Holly có lảng vảng gần đó rồi thêm, “con nghĩ là dỉ thích đâu, Cassie. Con biết dỉ cũng ưa con và Brady vì dỉ bạt tai Brady làm nó khóc đó. Con hiểu tại sao ba lại cưới dỉ.”

      “Thôi đủ rồi tụi con,” Cody can. “Để Cassie nghỉ xả hơi hẵng rồi tụi con tha hồ than vãn.”

      “Ái chà, quay về rồi sao. Tui cứ tưởng gặp nữa chớ.” Holly đứng hàng hiên, hai tay chống nạnh, mắt ngó Cassie như muốn ăn tươi nuốt sống. Thân hình nảy nở ta làm những đường may áo thiếu điều bung ra, bộ áo sa teng lòe loẹt của ta có màu cánh gián hết sức kỳ dị mà Cassie chưa thấy bao giờ. “Lẽ ra tui phải thấy nhu cầu của người đàn ông như Cody người đàn bà làm sao thỏa mãn cho nổi. Nếu tụi mình muốn chung người đàn ông phải chia phiên Cassie.”

      “Holly!” Tiếng gầm thịnh nộ của Cody thiếu điều làm bong hết sơn nhà. “Tụi cần nghe cái lối ăn đó.”

      “Tụi nó cũng muốn bị đưa vô nhi viện đâu Cody, nhưng chuyện đó chắc chắn xảy ra nếu luật sư ở bên St. Louise biết được nuôi mèo trong nhà.”

      “Mèo là cái gì vậy ba?” nghe Holly con Amy hỏi ngay. “Bộ ba định đuổi tụi con vô ở trong nhi viện hả? Hay là về ở với dượng Julian?”

      “Mụ nội nó, bây giờ khai huỵch tẹt ra rồi đó Holly. Tui tính với tụi nó nhưng phải là kiểu này.”

      Thằng Brady bắt đầu rơm rớm nước mắt. “Con hông muốn đâu. Tại sao ba lại đuổi tụi con ?”

      “Ba Cody muốn đuổi tụi con đâu,” Cassie vừa dỗ nó vừa nhá cho Holly tia nhìn khinh miệt. “Nhưng có chuyện xảy ra mà tụi con nên biết. Có liên quan tới dượng tụi con.”

      Vẻ mặt con Amy trông thất sắc. “Ổng có chuyện gì?”

      “Nè vô trong hẵng ,” Cody vừa vừa lùa họ vô nhà. Mọi người đều tụ tập trong phòng khách trừ Holly. ta có ý đồ nên xuống nhà ngủ. có đàn ông thường trực kế bên ta thấy quen. ta biết thế nào cũng có đôi ba tay thợ mừng húm sẵn sàng đáp ứng mình. Mẹ bà nó, thiếu đàn ông lâu là đâm ra bứt rứt cáu kỉnh.

      Khi tụi ngồi yên trong phòng khách, Cody cho tụi nó hay dượng tụi nó chết vì cái chân gãy gây ra biến chứng. Vì tụi nó có bà con nào còn sống luật sư của tụi nó tới Dodge đưa tụi nó về St. Louise.

      “Có phải là lỗi của tụi con ?” con bé Amy hỏi bằng giọng hoảng sợ. “Tụi con có bị bắt vô tù vì cái tội giết dượng Julian ?”

      “Hoàn toàn phải là lỗi của con,” Cody trả lời cách hung tợn. “Julian Master có kết cuộc đó là đáng đời . mướn bọn du côn giết tụi con để thừa hưởng tiền của tụi con. Chớ bao giờ cảm thấy có lỗi về bất cứ chuyện gì xảy ra cho hết.”

      “Luật sư làm sao biết được tụi con ở đây?” thằng Brady hỏi.

      “Ổng thấy điện tín do Conrad gởi trong mớ đồ của dượng tụi con. Bức điện đó gửi từ Dodge tụi con ở trang trại. Ba nhận được điện của luật sư nhắn là bao lâu nữa ổng tới đây đưa tụi con về St. Louise.”

      “Con hông ,” thằng Brady bướng bỉnh cãi lại.

      “Ba mong là tụi con cần phải ,” Cody đáp. “Luật sư của ba biểu nếu ba cưới vợ ba có nhiều cơ hội dành quyền nuôi tụi con.”

      “Vì vậy mà ba cưới dì Holly hả?” con Amy hỏi vẻ kinh ngạc. “Bộ ba thích Cassie sao?”

      Cody thở dài nặng nề. “Chuyện dài như cây vải vậy, mà chính ba cũng hiểu. Nhưng ba nghĩ dì Holly tới đây chắc cũng là vì lý do đó. Còn đối với Cassie, ba cổ mà. Ba cổ nhiều lắm.”

      “Ba đúng,” Amy thừa nhận, rồi nó lắc đầu. “Con cũng hiểu luôn. Vậy dì Holly trở thành má của tụi con hả? Nếu Cassie là mèo của ba, vậy cổ cũng là mèo của tụi con sao?”

      “Hờ, con bà nó.”

      “Ba, ba nhớ đừng chửi thề nhen.” Thằng Brady nhắc chừng .

      “Ba cũng biết làm sao trả lời đâu tụi con, trừ chuyện. có ngày Cassie trở thành má tụi con, khi mọi việc đều giải quyết êm thắm. Biết đâu tới chừng đó tụi con có em trai, em để mình tạo gia đình hoàn chỉnh. Tụi con có thích ?”

      “Ui da, thích lắm,” Amy tươi rói. “Con thương em bé lắm.” Vẻ mặt của nó trở nên đăm chiêu khi thăm dò gương mặt Cody. “Nhưng ba ơi,” nó van nài, “ba đừng đưa em bé cho dì Holly nghen. Con nghĩ dỉ làm má khủng khiếp lắm.”

      Cassie mắc nghẹn.

      Cody ngẩn tò te rồi rộ lên cười sằng sặc.

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 21 (21-1)

      Cassie biết ở chung nhà với Cody phải là việc dễ dàng gì. Những ngày sau đó còn căng thẳng hơn họ dự đoán. bị Holly thù hận ra mặt, ta đằng đông bọn né sang đằng tây. Có đêm Cassie nghe Holly gõ cửa phòng Cody, nên nín thở sợ Cody xiêu lòng trước nài nỉ của ta. Nhưng tiếng dộng cửa và tiếng lắc núm cửa vang lên thình thình cạch cạch tới mấy phút mà vẫn nghe thấy động tịnh gì Cassie mới nhận ra Cody sao làm vậy. thiệt tình muốn ăn ở với Holly. Ý nghĩ đó làm thỏa mãn khôn xiết.

      ngày kia Wayne xuất ở cửa xin gặp Cassie. Sáng hôm đó Cody ra ngoài, tới cơm tối, hoặc chừng khuya hơn mới về. Cassie tiếp Wayne trong phòng khách, hy vọng tống êm thắm lẹ làng.

      muốn chuyện với tôi sao Wayne?”

      “Tui kinh ngạc khi thấy về trại với Cody đó nghen. Bà Smith cho tui hay ngay sáng hôm sau. Tui ngờ lại nghe nó dụ mà quay về chớ. Tui nghĩ Holly hài lòng về chuyện ở đây đâu.”

      Cassie hề có ý định tiết lộ bí mật của mình với Wayne. “ chỉ muốn bao nhiêu đó thôi sao Wayne?”

      phải, tui muốn nghe trả lời như thế nào về việc tui cầu hôn . bỏ nhưng thèm cho tui hay quyết định ra sao.”

      Cassie cau mày. “Tôi trả lời liền sau khi hỏi tôi rồi đấy thây.”

      “Tui nghĩ có lẽ đổi ý sau khi có thời gian suy nghĩ kĩ. biết , kết hôn với tui là hết sức hợp tình hợp lý đa. làm cho tui tin thương tụi lắm chớ. Cơ hội mà thằng Cody dành quyền nuôi dưỡng còn mỏng hơn giấy quyến. Nó gặp trắc trở đủ mọi bề nghen.”

      “Câu trả lời của tôi vẫn y như trước,” Cassie giữ vững lập trường. “Cho dù hoàn cảnh có ra sao nữa, tôi vẫn lấy đâu. Bây giờ xin lỗi , tôi hứa với bọn phụ tụi nó tắm Cu Đen rồi.”

      Cặp mắt xanh lợt của Wayne như tráng lớp băng khi dõi theo Cassie ra khỏi phòng. Sống lưng thẳng băng của khiến nếm mùi thất bại đắng nghét. Chả có chuyện gì diễn ra như suy tính hết trơn. Cũng bởi vì bà má đĩ thõa của con Cassie mà bị tước quyền thừa kế và mất món đồ độc nhất thiết yếu với . những mất sản mà còn mất luôn cả lẽ sống. Giờ đây đứa con của mụ Linda còn coi thường , xát thêm muối vô vết thương nhức nhối của nữa chớ.

      Tại sao Cody lại được ban cho món đồ qúy giá là cái trang trại trù phú trong khi nó chỉ là thằng con hoang tạp chủng? Wayne tức tối tự hỏi. đây mới là kẻ thừa kế chính thức của ông Buck nè. bắn nó hai lần, nhưng cả hai lần đều bắn hụt mới đau. Sức nhắm của nào giờ chính xác. vậy mà tới bây giờ đứa con của mụ điếm lại chống đối . cứ tưởng cái mối hôn nhân giả hiệu mình tạo ra cho Cody và Holly gây rạn nứt tình cảm giữa thằng em mình và Cassie. mong lằn nứt đó đủ bự để rảnh tay thao túng Cassie. phần tư trang trại còn đỡ hơn là có lấy cục đất cắm dùi.

      Wayne thắc mắc hiểu Cassie có vẫn còn trong trắng hay , và ý tưởng bắt đầu hình thành trong trí . Chừng chập sau Holly bước vô phòng khách, ta tay đóng cửa lại. “Em mừng thấy hãy còn ở đây.” Giọng điệu ta nghe có vẻ chán nản.

      “Có chuyện gì vậy Holly? Bộ em tính đổi ý về chuyện lấy thằng Cody sao? Nó có đối xử thô bạo với em ? Tụi mọi thường là vậy mà. Tụi nó có ăn cả ngàn cót thóc cũng sao tinh tế bằng dân da trắng. Nhưng tui nghĩ chút thô bạo mà làm khó được em đâu nghen.”

      “Em làm cái qủy gì mà biết bản tánh Cody tàn bạo chớ?” Holly giận dữ rít lên. “Thậm chí còn cấm em bước chân vô phòng nữa kìa. vậy, phòng em cũng bén mảng tới. Hồi ở Longbranch em đâu bao giờ có vấn đề với đàn ông đâu. Em là có tiếng nhất ở đẳng đó chớ.”

      Wayne ngó ta chăm chú, mặt lên vẻ ngờ vực. “Bộ Cody ngủ với em sao?”

      “Nếu có em càm ràm làm gì cho mệt? Có con cóc khô á, chịu ngủ với em, mà em cũng thể tới gần .”

      Wayne bật cười rũ rượi. “Nghe độc à nha Holly. Cỡ kinh nghiệm của em thiên hạ cứ tưởng nó xách quần chạy theo em tối ngày chớ.” Đột nhiên mắt nheo lại. “Nó có ngủ với Cassie ?”

      “Có hay em cũng ,” Holly thú nhận. “ cứ khóa trái cửa ở trong phòng. Em thậm chí còn thức khuya đặng nghe ngóng xem có ra khỏi phòng qua bên Cassie , nhưng .”

      “Em nghĩ Cassie vẫn còn là con chớ?” kế hoạch mà Wayne vạch ra trước đó xem ra có nhiều triển vọng với tiết lộ của Holly.

      “Em chắc là nó vẫn còn trinh,” Holly hứ cái rột. “Em nghĩ nó lấy cái mảnh trinh tiết của nó ra nhử Cody như lấy cá nhử mèo, bị vậy Cody mới thất điên bát đảo vì nó. Cái con làm màu đoan trang rởm đó nếu mà có đàn ông xáp vô nó biết mần cái gì với thằng chả đây trời.”

      “Rồi khám phá ra thôi,” Wayne vừa vừa xoa xoa hai tay đắc chí khi nghĩ đến viễn cảnh hấp dẫn sắp tới. “ em có thể giúp tôi nè. Tối nay, em chỉ cần dụ Cassie ra ngoài kho là xong.”

      “Qủy thần ơi, sao em làm được chớ?”

      “Tui biết. Em nhiều mưu lắm kế mà, cứ làm . Holly, kết quả thâu về đáng công em bỏ ra lắm. Cả hai đứa mình đều lấy được cái mình muốn.”

      “Em hiểu ý .”

      “Em muốn dớt Cody hay ?”

      Đầu lưỡi hồng hồng của Holly le ra liếm môi. Tóm được Cody lên giường là thỏa mãn cả vấn đề mặt mũi cũng như nhu cầu thể xác. Càng ở lâu trong nhà Cody ta càng nóng lòng lao lên giường với ta. “Em muốn.”

      “Vậy làm theo ý tui . Nếu tui cưới được Cassie hết cơ hội dụ dỗ Cody. Đừng để tui thất vọng nhen Holly. Tui chờ trong kho.”

      -o0o-

      Cody về ăn cơm tối. nhờ tay thợ nhắn trong nhà là mình xuống ngủ chung với thợ tối nay. Holly tỏ ra mừng húm khi hay tin làm Cassie thấy khó hiểu. Cassie tự hỏi rốt cuộc Holly chịu chấp nhận cái thực tế là Cody muốn quan hệ với ta hay sao? lát sau, khi Holly rời khỏi phòng, lũ trẻ được đưa vô giường, còn chị Irene lui về gian nhà thôn Cassie đóng đô trong phòng khách đọc sách. Chắc ngủ thiếp hay sao đó, vì biết Holly đánh thức mình dậy.

      “Cassie, tỉnh dậy . Tui vừa thấy bọn ra kho. Bộ tụi nó phải ngủ sao?”

      Đầu óc vẫn còn tơ lơ mơ, nhưng nghe Holly Cassie nhổm dậy ngay tức . Những gì Holly vừa nghe có vẻ vô lý, nhưng trong trạng thái dật dờ chả dừng lại để phân tích xem lời ta có hợp lý . “ có chắc ?”

      “Chắc như bắp. Tình cờ tui dòm ra cửa sổ trong phòng tui mới thấy tụi nó lén ra khỏi nhà. Chắc lúc đó ngủ thành thử hay. nghĩ coi tụi nó tính đâu?”

      “Tôi biết nhưng tôi tính tìm tụi nó xem sao.”

      Cố nén nụ cười đắc chí, Holly xoay người bỏ khi thấy Cassie hộc tốc lao ra khỏi phòng. Nhưng ta ngờ Cu Đen, nãy giờ cuộn tròn dưới chân Cassie, lẽo đẽo nối gót theo Cassie.

      Trời có trăng soi đường nên Cassie phải lần mò ra kho. Nhà ngủ tối thui, vì thợ thường ngủ sớm đặng dậy sớm. Khi tới kho chăm chú nhìn qua khe cửa. Bên trong tối như mực, làm Cassie thắc mắc hiểu tụi nó bị cái gì ám mà ra đây vào cái giấc này trong đêm.

      “Amy, Brady.” Im lặng như tờ. bước vô trong, mò mẫm để khỏi vấp vô những thứ ngáng đường mình thấy. giựt bắn mình khi nghe cánh cửa đóng lại và tiếng song cửa nặng sập xuống đánh thịch. “Thôi được rồi tụi con, mấy đứa giỡn như vậy đủ rồi.”

      Thình lình đèn lóe sáng trước mặt . Ngọn đèn được giơ cao, nhưng kẻ đó cầm đèn rất khéo léo để khỏi nhìn thấy mặt . “Ai đó? Bọn đâu rồi?”

      Cassie dõi theo hướng di chuyển của ngọn đèn, thấy nó được để cẩn thận kiện rơm gần đó. Khi nhìn lên hoảng hồn thấy Wayne đứng lù lù trước mặt mình. Ánh mắt đểu cáng của khiến khó chịu hết chỗ .

      “Tối như vầy tụi giường là phải đạo rồi,” Wayne vừa vừa bước tới bước, thái độ đầy đe dọa. Cassie xoay người bỏ chạy, nhưng Wayne phản ứng quá lẹ. chụp cánh tay , lôi thốc vô người .

      muốn cái gì đây Wayne? Tại sao lại gây ra chuyện này. Khủng bố tôi được lợi lộc gì?”

      “Tui dớt đó Cassie, ngay sàn kho y như súc vật. Tui giả tảng như tui làm tình với má của . biết , tui nhớ bả lắm. Từ lúc bả chết , tui chưa thấy ai hết xẩy như bả hết. Khi tui mần xong phải lấy tui thôi. hãy còn trinh, nếu mà tui làm cho mang bầu sao đây? Cody là thằng trọng mặt mũi. Vậy nghĩ nó có còn muốn khi tui chơi đời rồi? Hay là làm cho lớn bụng?”

      Thằng cha này dựa vào cái gì mà chắc chắn vẫn còn con ? “Wayne, tôi –”

      Nhưng những chữ cuối biến thành tiếng kêu thất thanh khi thấy Wayne tháo khăn tay quấn quanh cổ ra nhét vô miệng . “Tui để kêu đâu.” xong, đẩy xuống sàn và buông mình đánh đùng lên người , xé hết áo của y như thằng điên.

      Bên ngoài nhà kho, Cu Đen hít hít đánh hơi ở cửa và ráng cào cửa tìm đường chui vô. Khi nghe tiếng hét của Cassie, nó ngưng cào, nghiêng đầu ngó chăm chăm vô cánh cửa. Lúc nghe tiếng của kẻ lạ bên trong, nó bắt đầu sủa inh ỏi. Nó sủa cho tới khi đèn lóe sáng trong nhà ngủ và Cody xuất ngay cửa, chân đất mình mặc có mỗi cái quần.

      “Mày sủa điên cái giống gì vậy Cu Đen?” Giọng tố cáo tâm trạng lo lắng khi ngó về phía nhà kho tới chỗ con chó trắng gây náo loạn. “Về ngủ , con cẩu bất nhân.” Khi thấy Cu Đen chịu ngừng, Cody nổi sùng. “Mẹ bà nó! Bộ mày dí được con chồn túi vô kho hay sao mà sủa hoài vậy?”

      Con chó bướng bỉnh thèm đếm xỉa gì tới cơn giận ngút trời của Cody. Thấy la lối cũng chả ích gì, Cody đùng đùng ra nhà kho, vừa vừa réo hết tổ tiên mười tám đời con cẩu lai ra đay nghiến. Khi bàn chân bị cái cành nhọn cắt trúng, cam đoán nếu cho con cẩu phiền phức này nếm mùi thập đại hình mình mang tên Cody nữa. hiểu Cu Đen nó làm cái giống gì ngoài này vậy cà? Thường thường nó rúc trong phòng khách hay nằm dưới chân giường của bọn thôi mà.

      Nắm cổ con chó lên, Cody tính mang nó về nhà lưu ý thấy tia sáng lọt ra dưới khe cửa. Khi cố kéo cửa ra thấy nó bị tấn song, toàn thân lạnh ngắt vì kinh hoảng.

      -o0o-

      hăm hở tiến vô mình Cassie Wayne nghe Cu Đen sủa ăng ẳng, nhưng phớt lờ con chó . Lũ chó thường sủa ban đêm mà, tụi nó chỉ giỏi cái mửng đó, có gì mà phải lo. Giờ sắp lột trần Cassie nên ngồi chồm hổm thưởng thức ánh đèn nhảy múa lên làn da trắng bóc của . Khi Cassie bắt đầu dẫy dụa dưới bên dưới, thản nhiên xé mảnh áo kiểu của ra trói cổ tay lại và buộc vô cái cột gần đó.

      “Tui sắp nhập tiệc nè,” vừa vừa bắt đầu lột quần áo. “Sau đó dắt vô phố làm đám cưới.”

      Cassie lắc đầu phản kháng dữ dội. Wayne đừng hòng ép hết hôn với . Cho dù có cưỡng hiếp cũng vậy. cũng nhận ra tiếng sủa của Cu Đen bên ngoài, nhưng giống như Wayne, cầu mong tiếng động đánh thức người trong nhà ngủ nằm cách kho xa lắm.

      Đứng yên ngoài cửa kho, Cody nghe có tiếng vùng vẫy huỳnh huỵch. Và khi thấy cửa bị đóng bên trong đảo mắt tìm lối khác vào. Chạy ra phía sau, thấy cái xe thồ chở rơm ghếch lên dưới cửa sổ mở nên lẹ làng thót lên cái ghế xe cao nhòng. Từ đó, lấy thế chui qua cửa sổ và nhàng buông mình xuống sàn. Cu Đen nối gót theo. Dưới ánh đèn chập chờn, cảnh tượng trước mắt làm như hóa đá.

      Cassie nằm sàn, quẫy lia dưới người Wayne, mình quần áo cởi ra gần hết. Hai cánh tay bị kéo căng đầu và bị trói vô cột; áo sống của văng tứ tán quanh thân hình gần như trần truồng. Thét lên tiếng muốn sập nhà, Cody nhào vô mình Wayne, kéo ra khỏi Cassie và đấm nương tay. Wayne cuống cuồng chống trả, nhận ra Cody giận tới mức muốn giết . cố bò dậy, mong thoát khỏi cơn thịnh nộ của Cody, nhưng Cody lại lao vào .

      “Tổ cha mày Cody,” quát vô mặt người em cùng cha. “Hai lần tao tìm cách giết mày, nhưng lần nào mày cũng thoát chết. Mày đúng là mạng lớn.”

      Giờ đây nhận ra Wayne chính là kẻ bắn mình trong cả hai lần, Cody vật xuống sàn. Wayne ráng nhổm dậy, lảo đảo nhoài mình dựa vô kiện rơm làm cái đèn đổ xuống. Lửa bén vô rơm khô rải rác sàn, rồi bắt sang những kiện rơm dùng làm cỏ khô cho gia súc. Chỉ trong phút chốc, khắp trong kho đều rực cháy.

      Thú vật bắt đầu rít lên hoảng sợ, còn Cu Đen sủa như điên. Cody nhìn thấy ánh mắt hoảng loạn của Cassie nên qùy xuống cởi trói cho . hay Wayne cầm chĩa ba lao vô người mình. Nhưng Cu Đen phát và phản ứng theo bản năng. Nó phóng vô mình Wayne, hàm răng nhọn của nó cắn phập vào tay . Wayne rú lên và buông cây chĩa chỉ cách lưng Cody có vài phân. Cody quay ngoắt lại, tọng cú như trời giáng khiến Wayne lăn ra bất tỉnh.

      Xoay sang Cassie, Cody kéo giẻ nhét trong miệng ra và luống cuống cởi sợi thừng trói tay vô cọc. Tay lọng cọng tới nỗi mất mấy phút qúy báu mới cởi xong. sắp sửa kéo vô lòng Cassie lên tiếng, “em được. Hãy thả mấy con vật ra .”

      điệu khẩn thiết của thôi thúc hành động ngay. Cody chạy băng băng từ chuồng này sang chuồng khác để thả thú, trong khi đó Cassie tìm thấy tấm chăn đắp vắt thành chuồng nên lấy quấn thân, rồi nhấc chấn song và đẩy cửa kho ra. khí ùa vào kho quạt cho lửa cháy lớn hơn, khiến tàn lửa bay vào gác lửng dùng để chứa thêm rơm. Cassie chỉ vừa kịp đứng né sang bên khi những con vật như phát điên lao ầm ầm ra ngoài. Khi ngó lại vào trong thấy nhà kho biến thành lò lửa, nhưng thấy bóng dáng Cody đâu.

      Vào lúc này người trong nhà ngủ túa ra. Ông đốc công, Sandy Blaloch, huy động đội cứu hỏa, cho dù lúc ấy quá trễ để dập tắt lửa. Họ chỉ mong sao chận được lửa khỏi cháy lan ra ngoài kho, bắt sang nhà chính, nhà ngủ của thợ, và nhà thôn của Irene. Nhưng cái gì bây giờ đối với Cassie cũng hệ trọng khi sốt ruột mong thấy Cody xuất . Đợi hoài vẫn thấy bóng ra qua đám khói lửa dầy đặc mù mịt, tính lao trở vào trong. Nhưng người thợ thấy Cassie nên giữ lại.

      “Cody ở trong đó!” Cassie gào lên. “Tôi phải vô với ảnh!” Quá quẫn trí vì thấy bóng dáng Cody, chả thèm đếm xỉa tới Wayne hay vết thương của chính mình.

      “Cody ở bên trong sao?” ông đốc công hỏi . Ấn Cassie cho người khác trông coi, ông lấy khăn tay nhúng nước, cột quanh miệng và mũi rồi lao vào căn nhà kho cháy rừng rực.

      Irene xuất bên cạnh Cassie, hai đứa bé bám váy . “Em có sao Cassie? Có chuyện gì vậy? Cody đâu?”

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      (21-2)

      Cassie liếc sang hai đứa bé mặt mày kinh hoảng rồi , “chị Irene, em kể cho chị nghe sau. Cody vẫn còn ở trong kho. Em biết ảnh có bị gì . Ảnh thả mấy con vật ra ngoài, rồi cứ vậy bặt tăm hơi.”

      “Ba vẫn còn ở trỏng hả? Thôi chết rồi! Vậy Cu Đen đâu? Con thấy nó ở đâu hết á.” Con Amy cố quẫy ra khỏi tay Irene, nhưng cứ ghị chặt nó cho nó chạy vô trong nhà kho cháy.

      Ngay cái lúc Cassie thấy hết hy vọng gặp lại Cody thấy ông Sandy kéo ra khỏi đám lửa ngùn ngụt. Cu Đen chạy theo họ bén gót. Thằng Brady dang hai tay ra và thế là con chó nhảy vô lòng nó gọn ơ.

      Khi ra chỗ thoáng khí, Cody tỉnh lại nhanh chóng, mặc dầu cả hai người đàn ông vừa thở lấy hơi vừa ho sù sụ. Thấy Cassie, mặt Cody sáng lên. Rồi sau đó cả hai ôm chầm lấy nhau.

      “Em sao chớ cưng?” giọng rè rè vì hít phải khói cay.

      “Em vừa tính hỏi câu đó nè?”

      “Wayne có làm em bị thương ?”

      .” Thình lình cái mái sập xuống nhà kho cháy ngút trời. Cassie ngó Cody, ngầm hiểu chỉ có hai người và con chó thoát khỏi biển lửa, vậy Wayne hãy còn ở bên trong.

      ráng cứu ,” hiểu ra câu hỏi ngầm của Cassie, trả lời. Giọng bối rối, ánh mắt ảm đạm. Cho dầu hành vi của Wayne có đê hèn tới đâu nữa, họ vẫn mang cùng dòng máu. “ lôi ra xà nhà sập xuống đè trúng . cố kéo ra nhưng đuối sức vì hít khói. Chắc lúc đó ngất , vì chẳng biết gì nữa cho tới khi gió lùa vô mặt rồi tỉnh lại. Tới chừng đó nếu cho chú Sandy biết Wayne hãy còn ở trỏng cũng trễ mất rồi.

      “Bộ chú Sandy phát Wayne sao?” Cassie thắc mắc.

      may mắn là ổng vấp vô mình ,” Cody chậm rãi . “Khói dầy đặc, chú Sandy phải rời khỏi cho mau, còn mất mạng. Nếu nhờ tiếng kêu của Cu Đen, bây giờ cũng đứng ở đây chuyện với em đâu. Nhờ đó mà chú Sandy xác định được chỗ nằm. nợ con cẩu đó miếng bít tết bự đó nhen.”

      “Wayne đâu rồi? Ảnh bị chuyện gì vậy?” Holly chạy tới chỗ họ, điệu bộ gần như điên cuồng. Nãy giờ ta lánh mặt, đợi Wayne rời khỏi nhà kho. Khi thấy xuất ta đoán là có chuyện xảy ra. “ giết Wayne!” ta lôi Cassie ra khỏi Cody, rồi đấm thùm thụp lên ngực , chửi rủa tiếc lời.

      Thộp lấy tay cánh tay của Holly, Cody gạt ta sang bên. ta té nhào xuống đất rồi ngồi ì chỗ bật khóc nức nở.

      biết ý đồ của Wayne tối nay, đúng Holly? Nếu biết Wayne ở trong kho.”

      Holly ngước lên nhìn Cody qua cặp mắt mờ lệ. “Ảnh hại Cassie đâu. Ảnh chỉ muốn cưới cổ thôi. Wayne là bạn tui mà. Bởi vì tui mới đồng ý giúp ảnh.”

      “Vì tui?” Cody gầm lên. “Tại sao tui lại lọt vô cái kế đê tiện của Wayne chớ?”

      “Wayne muốn kết hôn với Cassie. Ảnh khi ảnh và Cassie lấy nhau quay về với tui.”

      “Holly, đừng có ở đó nằm mơ. Tui bao giờ quay về với đâu. Cứ coi như may mắn vì Cassie bị suy suyển gì, vì tui nghi là có phần dụ cổ ra ngoài kho tối nay để Wayne có thể tập kích cổ. Cút cho khuất mắt tui Holly, còn tui trút giận lên cho mà xem.”

      Lê người dậy, Holly xoay gót chạy vô trong nhà. Vào lúc này nhà kho còn hình thù gì nữa ngoài đống than hồng, thợ lại lục tục kéo về nhà ngủ. Ít ra họ cũng cứu được nhà chính và những gian nhà khác. Mai họ còn phải đối phó với công chuyện nhiêu khê là gom lũ ngựa chạy thoát trở về. Bình minh mấp mé nơi chân trời báo cho họ chỉ còn vài tiếng qúy báu để chợp mắt. Khi bọn được bảo đảm là Cody an toàn, Irene lùa tụi nó vô nhà và dắt ngủ. Cody choàng vai Cassie dìu trở vô nhà.

      “Cody, còn – còn...”

      “Phải đợi tro nguội mới kéo thi thể của Wayne ra được. an táng đàng hoàng kế bên ba .”

      Cassie thở dài mệt mỏi và dựa hẳn vô người Cody. Thấy thế, bế lên vô nhà, rồi leo lên lầu về phòng . tay đặt xuống giường. Tới khi thắp đèn lên mới để ý tình trạng thảm hại của tấm mền đắp ngựa quấn quanh người . Mép rách te tua và hãy còn ngún lửa ỉ, ràng nó từng là nạn nhân vì bị lửa xém. Nền vải dày bị lửa soi lủng lỗ chỗ làm làn da mềm mại của ửng đỏ.

      Cody há hốc sửng sốt, giựt phắt tấm mền ra khỏi người vì sợ bị phỏng và làm bất ngờ mới cảm thấy đau. Mình mẩy tâng khi thấy nhiều chỗ trầy da chảy máu người nhưng nghiêm trọng tới nỗi phải kêu bác sĩ. Mặc dầu chưa phát , nhưng vết phỏng của mới đáng ngại hơn nhiều. Sau lưng có lằn phỏng vắt ngang cần phải trị liền, hai bàn tay và hai bàn chân đất bị lửa xém đỏ ké.

      Sau khi xem xét thân thể cẩn thận, Cody , “đội ơn trời em bị phỏng nặng.” Dứt lời quay và đổ nước vào thau để rửa tro và lọ nghẹ dính khắp người .

      “Trời ơi, Cody, coi lưng kìa!” giơ tay che miệng, kinh hãi khi thấy lằn rộp rỉ máu lưng . Còn bàn chân nữa! Cặp chân coi giống như vừa bước thảm than hồng. “Em biết chị Irene có trữ thuốc. Đợi ở đây, em về liền.” xong ngừng lại chút đỉnh để xỏ áo khoác ngủ, rồi chạy băng băng ra ngoài. Vài phút sau về tới, tay bưng cái rương .

      “Trong đây chắc có đồ trị phỏng cho .”

      “Đừng có rối tinh mù mà Cassie, sao.”

      Cody đờ người chăm chú theo dõi trong khi Cassie mở cái lọ thuốc mỡ và bắt đầu thoa khắp vết phỏng sau lưng . Nào giờ có ai thể lòng quan tâm cho mình đâu. thấy hơi sượng khi Cassie rửa chân cho , rồi âu yếm thoa thuốc lên, làm toét miệng cười ngơ ngáo.

      “Em sợ điếng hồn,” rốt cuộc làm xong việc Cassie ngửng lên . “Em sợ bỏ mạng trong lửa rồi.”

      xém rồi đó chớ,” Cody sa sầm. “Nhưng đành lòng bỏ Wayne cho lửa thiêu. phải ráng cứu thôi.”

      “Nhưng tìm cách giết . Mà đâu phải lần,” Cassie nhắc . nghe những gì Wayne với Cody trong kho.

      xin lỗi em,” Cody vừa vừa nhìn bằng ánh mắt hối hận. “ biết em máu lạnh tới nỗi bắn người ta. Chỉ là – à, hồi đầu nghĩ thông suốt. Em có tha thứ cho vì cái tội đổ thừa em bắn cưng?”

      “Ôi Cody, ôm em , chỉ cần ôm em là được rồi,” Cassie nài nỉ. “Em rất là sợ gặp lại nữa.”

      Cánh tay choàng quanh mình . “Em tưởng tượng được cảm giác ra sao khi thấy Wayne hành hạ em trong kho đâu. Chắc lúc đó em sợ lắm hả. Em muốn kể cho hay em làm cái gì trong kho vào giấc tối như vậy ? ngờ ngợ là Holly có dính líu phần nào.”

      “Em ngủ trong phòng khách Holly đánh thức em dậy. Cổ bọn vào kho nên cho em hay. Em đoán đầu óc em quá mụ mị vì buồn ngủ thành thử sinh nghi, hay cật vấn cổ. Em cứ lê bước ra kho giống như cá đút đầu vô rọ.” Nhớ lại, rùng mình. “Wayne khi chiếm em rồi cần em nữa. làm cho em mang bầu để em buộc phải lấy . tính ra phần tư lợi tức của trang trại còn đỡ hơn có xu nào.”

      “Wayne sai rồi,” Cody nghiến giọng. “Cho dầu Wayne có làm gì với em nữa vẫn muốn có em.”

      Mặt Cassie ngời lên hạnh phúc cho tới khi nhớ tới Holly. “Còn Holly sao? hãy còn là chồng cổ mà.”

      “Mơi đuổi Holly và bắt đầu tiến hành thủ tục li dị. Sau những chuyện cổ gây ra cho em thể cho cổ ở trong nhà nữa. cũng muốn cổ lại gần bọn .”

      “Nhưng – còn luật sư Baxter sao? Biết đâu chừng ổng tới sớm nên vẫn cần Holly.”

      “Holly chả có giá trị gì ráo. đúng là khùng mới nghĩ như vậy. có cổ vẫn làm được như thường. Khi luật sư tới, tự mình đệ đơn xin nhận con nuôi. Em có thể giúp bằng cách hứa lấy ngay sau khi li dị xong.”

      “Ôi Cody, em bằng lòng lấy mà. Em rất hãnh diện lấy làm chồng. Nếu em cứng đầu chuyện này xảy ra. phải cưới Holly và có nguy cơ mất bọn .”

      “Em biết ,” trầm ngâm, “ thể giải thích cảm giác của về bọn đâu. Từ lúc đầu gặp tụi nó, tụi nó đánh trúng vào tình cảm của . gần như chả bao giờ nghĩ tới con nít hết, và cũng đinh ninh là muốn có con. Có lẽ coi tụi nó như là phần thân thể của thành thử đành lòng thấy ai tìm cách hãm hại tụi nó.”

      “Có lẽ vì có lòng thương con nít đấy thôi. người cha tuyệt vời đó Cody.”

      Cody cười tươi rói. “ cũng đợi nổi để chế ra con của tụi mình nè. Trong thời gian đó, nếu em chịu mình có thể thực hành mà.” Ánh mắt xanh lam của xuyên vào ngay cái chỗ yếu ớt nhất của Cassie. cảm thấy tim mình xao xuyến thương. Giờ làm gì có chuyện từ chối nữa.

      đau đó, nên nằm nghỉ .”

      Cody cười toe gian tà. “Đâu có gì đau bằng được ân ái với em.”

      “Còn Holly sao?”

      để Holly cho cọp nhai sấu táp chớ còn gì nữa. Trong lòng , cảm thấy tình cảm vợ chồng gì với cổ hết. chỉ cần em thôi.”

      Cassie nín hơi, rồi chầm chậm thở phù ra. Ánh mắt cấp giấp phép cho qua ải. Giờ vẫn ngồi thành giường, còn Cassie qùy dưới chân , vừa mới bôi thuốc mỡ lên vết phỏng cho xong. Cody nắm vai kéo dậy vô đứng giữa cặp đùi dạng ra của mình. Tay run run, cởi áo choàng của xuống. Cassie đứng im như ru trong lúc nhìn mãn nhãn. Bầu ngực thiệt vừa vặn cho tay , eo thon, bờ hông loe ra rồi thuôn xuống thành cặp đùi đẹp. Và giữa cặp đùi hấp dẫn là mớ tơ vàng rậm cong cong ngự đồi Vệ Nữ.

      “Em muốn vuốt ve ,” Cassie vừa vừa giựt thắt lưng ra. “Em cũng muốn làm cho khoan khoái đó nghen.”

      Lời lẽ gợi tình của làm nổi hứng liền tức . tính đứng lên, nhưng Cassie lại ấn ngồi xuống vì nhận thấy chân chắc đau dữ lắm. qùy dưới chân Cody và cởi quần cho . nhấc hông lên để kéo nó xuống chân. liệng cái quần sang bên cho cái áo choàng của có bạn. Chiếu cho tia mắt ngún lửa, cúi đầu và rúc vào bụng , đưa lưỡi quét lên rốn . Dưới mùi khói lảng vảng da vẫn thơm mát cứ như tắm trong suối trước khi ngủ.

      “Em làm như vầy biết chịu nổi ,” Cody nghiến răng rên rỉ. Nhưng Cassie chỉ cười và lấy ngón tay men theo hàng lông mọc dưới bụng cho tới vùng rừng rậm sẫm màu che phủ ngọc như ý. Cody hổn hển thở dốc; bụng co bóp mạnh còn tên tiểu tử giựt bắn mình. Rồi tay phát ra nó, bao vây nó. Khi đầu cúi xuống Cody cảm thấy thế giới chung quanh chao đảo. Nếu mà chạm vào biết mình chết chắc.

      Nhưng làm thiệt, tay và miệng thiệt dịu dàng âu yếm. “Đừng mà!” bật kêu lên, nhưng qúa trễ. có cách cản lại, mà thở cũng nổi. Khoái cảm Cassie mang tới khiến xém tắt thở.

      Khi Cody nếm đủ thập đại hình êm dịu của nhấc lên đặt giường dưới thân thể mình. “Bây giờ tới phiên em đây nữ. Bánh ích bánh quy lại mới toại lòng nhau chớ.”

      Bẩy đùi ra, vùi mặt vô tam giác vàng khiến Cassie hét lên. Miệng dấy lên những làn sóng đê mê tuyệt diệu khắp châu thân . Khi đưa đạo quân lưỡi công đồn giựt nảy xém rớt xuống giường. Thình lình lại triệt binh và trườn lên nằm dài người . Thân thể hãy còn nhức nhối, bứt rứt thèm muốn, cứ ngọ ngoạy cho tới khi thâu tóm những chiếc núm hồng vào miệng, lần lượt từng cái , rồi cắn đủ mạnh để tạo ra những lượn khoái cảm dâng tràn trong cơ thể . Dùng cực hình xong lại dùng lưỡi vỗ về xoa dịu cơn đau.

      “Cody, làm ơn mà.” Sao lại có thể khiến khao khát dữ dội như vậy hả trời? lơ mơ tự hỏi. biết chính xác phải sờ làm sao và chỗ nào để đem cho nhiều khoái cảm nhất. Tay lướt lên vùng da thịt săn chắc phủ lông rậm rạp, cơ bắp cuồn cuộn trơn bóng vì mồ hôi, và muốn tiểu đệ công thành – ngay lập tức.

      “Nằm nghiêng cưng,” ra chỉ thị cho bằng tiếng gầm gừ khàn khàn, nghe là đủ biết nóng lòng tới cỡ nào. làm theo liền tuýt xuỵt, tự hỏi làm gì tiếp theo. cảm nhận thân nhiệt của lưng mình, tiểu đệ hùng dũng của thúc vào người nằng nặc đòi sang chơi với tiểu muội nhà . Sau đó tách đùi ra mở cổng cho nó vô chơi. Tên tiểu tử kia cứ nhẩn nha hết ra lại vào, nó rất từ tốn âu yếm với tiểu muội khiến toàn thân lững lờ ngây ngất.

      Rồi cảm thấy bàn tay xen vào giữa đùi mình, rẽ mớ tơ vàng và vuốt ve hòn miêu ngọc xíu, khiến huyết quản như có lửa đốt. ma sát đầy khiêu khích đưa đến cực đỉnh. Khi co thắt, tiểu muội cũng bắt chước siết cổ tiểu đệ khiến Cody nổ tan tành như xác pháo.

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 22 (22-1)

      Hôm sau Cassie để cho bọn lại gần tàn tích của nhà kho, trong lúc Cody và thợ lục lạo trong đám tro. hồi sau về nhà, mặt mày u ám trông khắc nghiệt hơn bao giờ. theo chân lên lầu để họ chuyện riêng với nhau.

      kêu chú Sandy báo cho quận cảnh hay và mời mục sư tới,” giọng Cody đều đều, vô cảm. “Mình làm đám ma liền tức khắc. Con bà nó, ước phải chi chú Reb chưa thăm bà con vào lúc này. Mấy ngày sắp tới phải cần tới ổng.”

      tìm ra Wayne rồi à?” lơ chuyện ông Reb, hỏi luôn. bắt đầu nghĩ chắc ổng bao giờ trở lại nữa.

      “Tụi tìm thấy thi thể của , hay đúng hơn là tro cốt. Chú Sandy mang cái thùng gỗ thông lại đặng chôn .” Giọng nghe mệt mỏi. Có trời mới biết tối qua họ chợp mắt được bao nhiêu.

      “Em chia buồn với , Cody.”

      biết kết cuộc như vầy là do Wayne tự tạo nghiệt thôi, nhưng dầu gì cũng là của . Hồi còn rất ngưỡng mộ , cho tới khi hiểu ra ghét là con lai. biết lúc nào cũng thấp thỏm sợ ba lập cả hai tụi làm người thừa kế trang trại. Đó là nguyên do đối xử với rất quái đản. Chắc cất được tảng đá trong lòng khi bỏ nhà biền biệt, bặt vô tín suốt bấy nhiêu năm.”

      có gặp Holly chưa? Cổ vẫn còn buồn vì cái chết của Wayne chớ?”

      với cổ hồi sáng này. biểu cổ thu dọn đồ đạc để trở lại trong phố với mục sư Lester. cho cổ số tiền và biểu chừng nào li dị xong cho cổ hay. Sáng mai vô phố bàn với chú Willoughby về chuyện làm đơn li dị.”

      ngồi phịch xuống mép giường mình. “Qủy thần ơi, mệt qúa mạng. Mà chuyện xấu nhất vẫn chưa tới. Còn phải đối phó với ông Baxter nữa.” nắm tay kéo nằm xuống cạnh mình. “Lỡ như ông Baxter bác đơn nuôi dưỡng của sao hả em?” Giọng nghe trống rỗng.

      “Ổng làm sao mà bác cho được? Đây là nơi hoàn toàn thích hợp để nuôi trẻ con nha. Mà đừng có quên, tụi nó chọn chớ phải chọn tụi nó.”

      “Em chỉ biết bao dung cho thôi Cassie. chưa bao giờ có cái cảm giác chiếm hữu như thế này hết, chưa bao giờ cảm thấy cần tụi nó tới như vậy. Nhưng em đúng, con cái là chính là kho tàng. Hai đứa tụi nó làm cho thành kẻ giàu có, phải giàu vì tiền mà là nhiều mặt khác. Cảm giác đó mới lạ tới nỗi làm đầu óc xửng vửng. Còn em đó Cassie, em nối kết mọi cái lại với nhau. Giờ đây sốt ruột chỉ muốn tống Holly cho mau. thề đụng vào giọt rượu nào nữa.”

      ghì chặt , hôn âu yếm tới nỗi rưng rưng nước mắt. Khi bắt đầu ngả xuống giường Cassie phản đối. “Đừng mà Cody, mình đâu còn thời gian. Mục sư Lester sắp tới và còn phải tắm nữa. Quần áo đầy mùi khói và – tử khí.”

      -o0o-

      Trời mưa chặp ngắn trước đám tang. Tốp người đưa tang ít ỏi tập hợp sau nhà trong thửa đất có quây rào, là nơi an táng cha mẹ Wayne, bà Linda mẹ Cassie, và cả đứa bé chưa hề được đặt tên. Từ khi tới trại Cassie ra viếng nơi này nhiều lần.

      Nhờ trời mưa mà nghi lễ được cử hành nhanh chóng, chớ đôi khi mục sư dài dòng văn tự tới phát rầu. Holly là kẻ đưa tang bị cái chết của Wayne ảnh hưởng nhiều nhất, ta khóc nức nở trước mặt mọi người suốt tang lễ. Tới phút chót Cody quyết định cho bọn tham dự; vì tụi nó vốn dĩ có đủ hoang mang rối rắm rồi. Hầu hết thợ đều có mặt vì cách đây lâu Wayne từng là chủ của họ. Irene trụ trong nhà chăm sóc bọn .

      Ông quận cảnh cũng có mặt, vừa tới với mục sư. Sau khi chuyện riêng với Cody và Cassie, ông dường như chịu chấp nhận cái chết của Wayne là tai nạn. Ông ở lại dự đám tang và rời ngay sau khi tang lễ kết thúc trong khi những người khác lục tục trở vô nhà. Quần áo của họ ướt đẫm vì mưa cứ rả rích ngớt. Sau bữa giải lao do Irene sửa soạn, mục sư Lester chuẩn bị đánh cỗ xe độc mã rời trang trại. Holly đợi ông trong hành lang, va li của ta để sẵn dưới chân.

      “Ông làm ơn cho Holly quá giang vô phố nha mục sư?” Cody vừa hỏi vừa trả tiền làm lễ cho mục sư.

      Mục sư ném tia nhìn bực bội qua Holly, mặt ông quạu đeo. này rặt hạng đàn bà phóng đãng, ăn bận chả ra thể thống gì. Bộ áo đầm đỏ chật ních, viền cổ khoét sâu thiếu điều lộ luôn đầu ngực. “Hừm, chuyện này coi bộ thích hợp nhen ông Carter.”

      “Làm việc này là ông giúp tôi nhiều lắm đó mục sư,” Cody bằng giọng điệu chừa cho người ta khe hở để mà cãi lại.

      “Ờ... có phải bà Carter là vợ ông ? Theo tôi hiểu ông cưới bả.”

      Cody bạnh môi rặn ra nụ cười. “Chuyện này vẫn chưa ngã ngũ.”

      “Ừm, tôi hiểu rồi. Thôi được, tôi nghĩ bổn phận của người Cơ Đốc giáo là giúp đỡ mọi người mà. Nào thôi, , à, bà Holly, mời bà chung xe với tôi.”

      Nhá cho Cody tia mắt oán hận, Holly vùng vằng theo mục sư. Cody đứng bậc tam cấp dòm theo cho tới khi cỗ xe chỉ còn là chấm đằng xa. Thấy Holly , có cảm tưởng trút được ngàn cân.

      -o0o-

      Hôm sau, Cody tới gặp ông Willoughby. Ông luật sư tán thành bắt đầu tiến hành thủ tục li dị, nhưng cảnh giác Cody về khả năng có thể vuột quyền nuôi dưỡng.

      “Tôi chắc Holly có giúp được trường hợp của cậu , nhưng thiếu cổ hầu như có cơ hội nhận nuôi hai đứa bé,” điệu của ông Willoughby có vẻ nuối tiếc.

      “Khi li dị xong tui cưới Cassie liền,” Cody tiết lộ. “Lẽ ra hồi đầu phải là vậy. Nhưng nhiều chuyện hiệp lại làm cho tụi tui chia rẽ. đâu xa, cái tánh tự ái của tui cản đầu cản đuôi nè.”

      Ông Willoughby cười tươi. “Theo như tôi biết về Fenmore cổ là phụ nữ tốt. Chúc cậu may mắn. Cậu biên thư nhắn luật sư Baxter tới gặp tôi khi ổng đến Dodge chưa?”

      “Tui biên rồi.”

      “Tốt. Khi ổng tới, tôi trình bày vụ xin nhận nuôi với ổng. Phần còn lại tùy thuộc vào cậu.”

      -o0o-

      Hai ngày sau ông Denton Baxter lên chuyến xe lửa 10 giờ sáng khởi hành từ St. Louise. Theo lời dặn của Cody, ông ta tới gặp ông Willoughby trước. Người đàn ông này là kẻ hống hách, tánh tình sắt đá, trong bộ từ điển làm người của ông ta hề có hai chữ “tình cảm.” Ông Baxter đọc lướt hồ sơ nhận con nuôi và lắng nghe lời cầu xin thống thiết mà ông Willoughby đại diện Cody trình bày, mặt ông ta biểu lộ cảm xúc nào.

      “Ông Carter lập gia đình chưa?” ông ta hỏi thẳng thừng.

      “À, có thể coi như vậy,” ông Willoughby ngập ngừng.

      Ông Baxter hừ tiếng có vẻ thiếu kiên nhẫn. “ là ổng có, hai là chưa.”

      thời ổng có gia đình,” ông Willoughby thừa nhận, nhưng tiết lộ gì thêm.

      “Tôi thấy tôi nên ra ngoài trại và đích thân chuyện với ông Carter,” ông Baxter đáp. “Ông hiểu là tôi thể hứa hẹn bất kỳ điều gì, bởi vì chuyện này là do tòa quyết định. Vụ này có liên quan đến nhiều tiền bạc. Mấy đứa bé này rất giàu.”

      “Tôi đoan chắc tiền bạc phải là lý do cẩu muốn nhận nuôi bọn . Cẩu thiệt tình quan tâm cho tụi nó. Tuy quyết định có thể ở nơi ông, nhưng tôi biết chắc ông có ảnh hưởng với quan tòa và lời đề cử của ông được cân nhắc.”

      phải,” ông Baxter xác nhận ra vẻ mình là người quan trọng. “Tôi mướn xe và ngay sau khi ăn bữa tử tế. Ông có thể giới thiệu chỗ nào coi cho được ?”

      “Ông thử tới tửu lầu Dodge , ăn ở chỗ đó ông phải thất vọng đâu.”

      Làm chầu no nê thỏa mãn xong ông Denton Baxter thả bộ ngang quán rượu Longbranch đường tới tàu ngựa mướn và tình cờ liếc lên thấy nàng tóc nâu nhan sắc mặn mòi vươn người qua ban công, bộ ngực ta cứ lăm le nhoài ra ngoài cổ áo. Khi ta đá lông nheo với ông cách khiêu khích ông dòm đồng hồ tay, rồi quyết định mình vẫn còn khối thời giờ để mua vui. Thế là ông thong thả vô trong, bước chân phởn phơ. Tuy là người bề thế cao ngạo, nhưng lúc cơ hội đưa tới ông chả dại gì mà hạ mình đôi ba bậc đặng hưởng thụ. Ít ra ông cũng sợ bị vợ phát ở cái chỗ chó ăn đá gà ăn muối như Dodge.

      Holly đứng đầu thang vẫy tay chào người đàn ông mặc bộ đồ lớn mắc tiền trông giống như đại gia. Ông Baxter toét miệng cười ngơ ngáo rồi phóng lên thang. Trong nháy mắt là mình mẩy ông giống y như thuở mới chào đời và thở phì phò thân hình trần truồng của Holly. Cuộc vui kết thúc quá nhanh – lúc nào mà chả vậy – nhưng dầu sao rất thỏa mãn. Trong lúc ông bận đồ vô Holly hỏi bâng quơ, “em chưa từng thấy ông ở Dodge nha người hùng. mới tới hả?”

      “Tôi đâu có sống ở Dodge đâu em. Tôi tới đây vì công việc. Vậy em có biết ông Carter ? Tôi có việc cần gặp ổng và giờ đường tới Rocking C.”

      Holly nheo mắt rồi ngồi thẳng lên nghe cho . “ có công chuyện với Cody hả? Chẳng hay ông ở bên St. Louise qua phải hôn?”

      Holly nhe răng cười qủy quyệt. hàm ơn Cody vố khẳm chớ chơi sao, vì cái tội dám liệng ra đường như liệng rác sau khi xả thân mẹo dậu để làm cho sung sướng. Rồi còn trách nhiệm với cái chết của Wayne nữa. “Em quen thân ảnh lắm. Vì em là vợ ảnh mà. Em biết tới Dodge để dắt hai đứa bé mà ảnh cưng lắm nè.”

      Nghe ta , ông xửng vửng. Ông ngó xuống Holly, cặp mắt lõ ra ngờ vực. ta trần truồng, thân hình nằm tênh hênh giường rất ư khêu gợi có lấy chút ngượng ngùng. “Em kết hôn với Cody Carter? Tôi thiệt tình hiểu. Vậy em làm cái giống gì ở đây?”

      “Bị trang trại làm ăn thua lỗ đó Baxter. Nên em kiếm thêm chút đỉnh để phụ vô.” Holly láo trắng trợn. “Ngoài ra Cody còn có mèo sống ngoài trại nữa, mà em muốn xài chung đồ với người ta. Ở đây em được chú ý hơn, hiểu ý em chớ.” xong ta đá lông nheo với ông.

      Ông Baxter thở dốc, “Mèo của ổng? Ổng có mèo sao?”

      “Ui, té ra em lỡ miệng cho biết chuyện mà em nên kể ra sao?” Mắt ta tròn xoe ra chiều ngây thơ cụ. “Ai mà biết Cassie Fenmore ở trong trại là mèo của Cody. Cổ cũng là em kế của ảnh nghen. Có phải rối rắm lắm ?”

      “Nè em, tôi chưa bao giờ nghe cái chuyện nào nhơ nhuốc như vầy hết,” ông Baxter nổi dóa gầm lên. “Trời ơi dòm xuống mà coi, là em kế của đó.” Mặc dầu ông Baxter trông kinh ngạc cứ như bị ai xúc phạm, nhưng ràng là thấy khoái trá.

      “Chuyện nghe có vẻ khó hiểu thiệt đó,” Holly làm bộ thở dài đánh sượt ra vẻ sầu não. “Nhưng ai biểu Cody bảnh trai qúa làm gì, có nào bà nào thấy ảnh mà mê sa đắm đuối. Chắc đàn bà thấy ảnh hấp dẫn là nhờ nét da đỏ của ảnh đó.”

      Câu này thiệt đánh động chú ý của ông Baxter. “Da đỏ!” Ông ta sốt ruột muốn nghe thêm, còn Holly quá hứng chí để đáp ứng.

      “Bộ biết sao? Ảnh là lai da đỏ. Má ảnh là dân da đỏ tộc Cheyenne.”

      Tới bây giờ ông Baxter bực dọc tới nỗi bận áo gi lê ngược, còn nón kéo sụp qua tai. Thiên địa ơi, ông nghe đủ lắm rồi. Thò tay vô túi ông móc ra vài tấm giấy bạc thẩy lên tủ đầu giường rồi vội vã chào từ biệt Holly. Khi ra tới lề đường ông kéo trong túi ra tờ đơn xin nhận con nuôi mà ông Willoughby đưa cho mình xé tan tành, rồi tung lên .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :