1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Treasures Of The Heart - Connie Mason (24c)

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      (17-2)

      thành vấn đề,” Wayne chận ngang. “Tui chỉ muốn giỡn chơi với thằng em tui đặng dạy cho nó bài học thiết thực thôi. Mụ đàn bà đó là điếm, khi nó tỉnh dậy tui cho nó hay phép cưới hợp lệ. Tui làm vậy để dạy cho nó chừa cái tật rượu chè.”

      Vẻ mặt ông mục sư ra chiều khinh miệt. “Tôi muốn dính dáng tới điếm. Bọn họ là hình ảnh ghê tởm trong mắt Chúa. Cái thứ rượu ma qủy cũng vậy. Tôi phỉ nhổ hai thứ đó.” Dứt lời ông ta khạc vào chân Wayne.

      “Tui quyên tiền rất hậu.”

      Cặp mắt ông mục sư thiếu điều soi hai cái lỗ mặt Wayne. “Hậu cỡ nào?”

      Wayne cười nhạt. Tiền là tiên là Phật, là sức bật của tuổi già, là cái đà của tuổi trẻ mà lại. Hên là biển lận đủ tiền cho mình xây xài trong thời gian dài. thò tay vào túi móc ra hai đồng vàng mười đô. “Vậy có đủ ?”

      Hai con mắt của ông mục sư sáng hơn đuốc, lưỡi thè ra liếm môi. Thoạt đầu ông ta tính kỳ kèo đòi thêm nhưng lanh trí thấy rằng hai chục đô là quá hậu – biết bao lâu qua ông ta chưa từng thấy số tiền lớn như vậy. Ông ta gật đầu, chìa tay ra. Wayne bỏ hai đồng cắc vô bàn tay xòe ra của ông mục sư, nhưng động tác của còn lẹ bằng chúng biến vô cái áo khoác đen cũ mèm rộng rinh thân hình lỏng khỏng của ông ta. trước dẫn đường cho ông mục sư tới Longbranch, Wayne thiếu chút nữa phụt cười. Đợi lát nữa mục sư biết đám cưới diễn ra trong tiệm rượu có lẽ phải mất thêm đồng vàng nữa, nhưng cũng đáng.

      Hà, chuyện này tiếu lâm hết chỗ chê, phá lên cười với mình. bao lâu nữa thằng em phát ra nó kết hôn – hay cho rằng nó kết hôn – với điếm. chù chừ tính xem có nên cho Holly biết cái vụ bịp bợm này , nhưng tới phút chót quyết định cứ để nàng nhập vai trong cái tuồng hài này. muốn thị ta có ý niệm là mình thiệt tình kết hôn với Cody.

      -o0o-

      Cody lắc đầu, cơn đau phát tác sau đó khiến bật lên rên rỉ. Miệng có mùi y như lòng ống nhổ, còn mắt giống như bị dán keo dính cứng ngắc. khổ sở nghĩ bụng chắc tối qua mình say bí tỉ đây mà. Mà hiểu mình ở cái chỗ qủy quái nào nữa? nhớ là mình tới Longbranch rồi uống say, nhưng từ đó cho tới hết đêm hoàn toàn mờ mịt. cố cử động, nhưng lồng ngực nặng như đeo đá trì thân hình xuống giường. biết mình nên mở mắt ra nhưng lại sợ cái hình ảnh mình sắp thấy.

      Thình lình cảm thấy làn da nóng nóng của ai đó mơn trớn nhè người mình, và mùi dầu thơm chua lòm thoảng tới. Cái mùi nồng nặc làm khứu giác của thấy khó chịu. xoay người để né cái mùi đó, cánh tay vung qua giường đánh rầm. Đáp lại động tác đó là tiếng kêu ré lên thảng thốt.

      “Ui da, đau quá.”

      Mắt Cody vụt mở, tuy thân thể đau như dần nhưng ngoảnh đầu qua xem ai vừa kêu. Ráng nhổm người dậy, nhận ra người đàn bà trần truồng – có phải Holly ? ta nằm vắt ngang lồng ngực , điệu bộ ngả ngớn. kinh hoàng khi thấy người mình cũng có mảnh vải nào.

      “Mụ nội nó! làm cái giống gì ở đây hả Holly?”

      Cặp môi thoa son đỏ của Holly chu ra trêu ghẹo. “Có cần với bà xã mình kiểu đó hông vậy?”

      Cody lắc đầu, chắc mẻm là mình gặp ảo tưởng thôi. “Tui có nghe lộn vậy? vừa là vợ tui sao?”

      “Mình cưng à, nghe rành rành mà. Bộ nhớ sao? Tụi mình làm đám cưới hồi hôm. Wayne làm rể phụ còn Betsy làm trong Longbranch là phụ dâu của em đó nghen.”

      Cody ngả đầu đánh phịch xuống gối rồi nhắm mắt lại. hy vọng là mình nằm ác mộng, nhưng lúc mở mắt ra đâu vẫn hoàn đó. “Chuyện này xảy ra như thế nào?”

      tới Longbranch và là cần lấy vợ. Khi hỏi cưới em em nhận lời. Trở thành vợ của em mừng tới run luôn nè, mình cưng à, em mừng lắm nha. Mục sư khen là tụi mình thiệt xứng đôi.” ta kể tuốt luốt chỉ xén cái đoạn cái lão tự xưng là mục sư được hối lộ mới chịu bước chân vô quán.

      “Mục sư làm phép cưới cho chúng ta sao? Vậy ổng có đưa tờ hôn thú cho ?”

      “Ừm, có, hẳn là vậy,” Holly thoái thác. “Ổng ổng hết sạch giấy hôn thú thiệt rồi, nhưng có viết giấy chứng nhận là ổng làm phép cưới cho mình.”

      Cody cách nào nghĩ ngợi cho ra hồn. chỉ nhớ mình vô phố rồi xỉn, thậm chí nhớ luôn là tại sao mình cần phải say. Cassie từ chối lấy , còn sắp mất bọn . Chắc lúc đó thấy tuyệt vọng quá mới hỏi cưới Holly. À tại sao gã Wayne lại nhúng tay vô chuyện này? “ còn gì để với tui nữa , Holly?”

      “Ừa có đó, Cody, tối qua tụi mình có đêm thiệt là tuyệt,” ta thở dài mơ màng. “Em chưa từng gặp ai như hết trơn á.”

      tiếng rên ngao ngán phụt qua môi Cody. Sao lâm trận mà chút xíu cũng biết vậy nè trời?

      “Chuyện này có phải là do tay Wayne làm ?”

      Holly đáp lại cật vấn của Cody bằng ánh mắt vô tội. “Wayne là người tìm mục sư, nhưng kết hôn là ý của . Bộ nhớ gì hết sao? biểu cần cưới vợ đặng nhận nuôi mấy đứa . Đám cưới còn có nhiều người làm chứng mà.”

      “Mồ tổ nó! Tui nhớ là tui đâu bao giờ say tới mức đó. Tui phải ra khỏi cái chỗ này. Mấy giờ rồi? Mà tui ở cái chỗ qủy nào vậy?”

      Holly cười khúc khích. “Mình à, trời sáng rồi, ở trong phòng em.” Nhưng cái khúc Holly chưa kể là họ phải hì hục bở hơi tai mới mang nổi Cody lên lầu sau khi hôn lễ diễn ra nhanh chóng. Và ta cũng cắt xoẹt cái đoạn Cody lên tới giường là nằm lăn ra ngủ say như chết. Wayne đề nghị ta đóng kịch là họ động phòng, nhưng chuyện đó cũng đâu xác thực hơn tình trạng hợp pháp của hôn lễ. Thế là ta diễn cho tới cùng vì Cody đâu có biết trời trăng chuyện gì xảy ra. “Em chỉ cần vài phút để gói ghém đồ đạc,” thêm khi thấy Cody gượng ngồi dậy.

      Cody liếc xéo ta. “Gói đồ?”

      “Ông xã à, em là vợ . tính bỏ em ở lại đây chớ hả?”

      “Qủy tha ma bắt! Tui nghĩ ra được cái ràng hết. Tui mà dắt vợ về nhà Cassie nghĩ sao đây trời?”

      “Cassie? Cổ có phải là em kế bản mặt tái mét của , cũng là cái người hưởng phần nông trại ? Ông Buck Carter đúng là điên mới lập cổ làm người thừa kế. Em hiểu sao cổ vẫn chưa dông khỏi Rocking C.”

      Mặt tái mét? Cassie sao? ta sao sao chứ làm gì có chuyện mặt tái mét, Cody vừa nghĩ vừa lê ra khỏi giường, và run rẩy đứng dậy. Nhưng chuyện đó mắc mớ gì tới mình? cần người vợ, phải sao? Và Cassie từ chối thẳng thừng. Từ lâu biết điếm biểu lộ cảm tình còn chân hơn bọn người gọi là phụ nữ “gia giáo.” Vậy tại sao phải lo tới chuyện Cassie nghĩ như thế nào về Holly? Mà ta cũng chẳng có tư cách để thắc mắc việc làm của . ta có cơ hội nhưng lại thẳng tay cự tuyệt rằng muốn dính líu tới thứ con rơi mang hai dòng máu. Thôi thế là xong. chỉ mong cái cách lựa vợ của mình làm cho ông Willoughby nổi dóa.

      “Dọn đồ . tiếng nữa xuống gặp tui dưới lầu.” Cody cộc lốc. “ cưỡi ngựa được mà phải ?” Holly hăm hở gật đầu. “Em mướn cho con cho .”

      “Em làm cho vui mà Cody, cứ chờ xem .”

      Cody xỏ quần vô rồi quay sang ngó Holly, vẻ mặt lạnh tanh. “Tui biết giữa tụi mình xảy ra cái chuyện qủy gì giường tối qua. Nhưng Holly, tui muốn cho biết vị trí của . Tui lấy chỉ có mục đích, mục đích duy nhất: là dành được quyền nuôi bọn . Tui hề có ý định uống say, vì vậy chuyện này bao giờ xảy ra nữa. Sau khi có được quyền nuôi hai đứa bé, chúng ta li dị và đường ai nấy . Ngủ với làm tui có hứng chút nào.”

      Cặp mắt như cái hai cái hốc đen chợt ngụt lửa. “Bộ em xứng với sao Cody? Tối qua làm tình với em hình như đâu có để ý. lấy quyền gì coi thường em trong khi chỉ là gã con lai, ngay cả cái họ cũng có. Ít ra cái họ của em là chính thức đó nghen.”

      Cody sững người; hai bàn tay cung thành hai nắm đấm bên hông, nhìn giống như ngọn núi lửa sắp bùng nổ. “Vậy sao lại lấy tui. Trong tình trạng của tui lúc đó tui đâu thể nào ép được .” Giọng căng thẳng, phải kiềm chế lắm mới phát hỏa.

      Holly tái mặt. đời nào muốn làm cho Cody giận mình. ta là chiếc chìa khóa mở ra cuộc sống an nhàn sung túc cho kia mà, và rắp tâm bám lấy ta như chùm gửi bám cây cổ thụ. Hợp pháp hay hợp pháp cũng thây kệ, mối hôn nhân này là nỗ lực cuối cùng giúp thoát ra khỏi Longbranch trước khi nhan sắc và tuổi trẻ của mình đội nón ra .

      “Em xin lỗi mà ông xã,” ta đả đớt bằng cái giọng dẹo nhẻo. “ biết người ta có ý đó mờ. Em hiểu lý do cưới em, nhưng mình là vợ chồng rồi tại sao thể vui thú với nhau. Ông xã à, phải biết là em nóng rực vì đây nè.” xong ta sà lại bên , cọ cọ bộ ngực trần vô ngực . “Cody, em ráng hết sức để làm đổi ý, ráng tới đâu em cũng ráng.” Ánh mắt ta lấp lánh hứa hẹn những màn mây mưa cuồng nhiệt.

      “Mặc đồ ,” Cody hối, cố tình né khỏi thân thể nóng rực kia.

      cảm nhận được ta rạo rực nhưng chỉ cảm thấy ghê tởm. Holly hề giống Cassie, còn khuya mới giống. Gương mặt trét phấn dày cui giờ bợt bạt loang lổ làm cho nếp nhăn nơi mắt và miệng càng hằn . Bản thân ta chẳng có chút nào trong lành, sạch , mùi vị người dịu ngọt nữ tính như Cassie. Cách đây vài tháng thành vấn đề, nhưng ân ái với Cassie rồi làm sao ăn nằm với Holly, hay bất cứ người đàn bà nào khác.

      -o0o-

      Cody im lìm suốt đường cưỡi ngựa về Rocking C, tâm trí như chảo dầu sôi. Sau khi rời Holly tạt qua nhà Wayne chất vấn về “hôn nhân” của mình. Wayne xác nhận lời của Holly. Khi cố tìm tung tích của lão mục sư giang hồ mà Wayne bảo làm phép cưới cho mình, gã đàn ông đó dường như bặt vô tín. Nhưng nhiều kẻ trong Longbranch khẳng định lão mục sư đó xuất trong phố hồi hôm và chủ trì hôn lễ giữa và Holly.

      Cody lén liếc sang Holly. ta cưỡi con ngựa mướn trong trại ngựa và chạy song song với . Ngó ta mặt càng sa sầm, lạnh lùng. ta ăn diện thiệt nổi đình nổi đám, áo đầm sa tanh đỏ viền ren đen. thầm nghĩ, chắc bộ đồ đó là kín đáo nhất vì cổ và lai áo đều hở vừa phải. Nhưng nhìn sao ta vẫn giống y buôn hương bán phấn. Nghĩ tới đây, Cody vẫn nhớ tiếng gầm kinh ngạc của luật sư Willoughby khi cho ông hay mình làm đám cưới với Holly tối qua.

      “Cậu cái gì!” ông Willoughby gào muốn long óc. “Cưới Holly Gilbert làm trong Longbranch? Cậu điên rồi sao Cody? Tính luôn tôi có gã đàn ông nào trong Dodge chưa lên giường với ta. Tôi kêu cậu lấy vợ chớ phải lấy điếm.”

      Phải mất hồi Cody mới trấn tĩnh được ông ta, và khi rời văn phòng luật sư Willoughby ông vẫn còn càm ràm tới mười lăm phút sau. Cody lại liếc sang Holly, tự hỏi sao mình sắm cho ta bộ đồ tử tế hơn trước khi rời thành phố.

      Ý nghĩ của Cody chu du bốn phương tám hướng đường về trại khi thử hình dung ra phản ứng của Cassie lúc chạm mặt vợ mình. Trong đầu cay đắng thầm nghĩ biết đâu ta thèm liếc tới nửa mắt. Nếu ta từ chối mình đâu đến nỗi uống say, hay đề ra cái vụ hôn nhân thực dụng này chớ. Giá Cassie nhận lời hôn nhân của họ có thể là hôn nhân thiệt . thực lòng có ý với Cassie và cũng nghĩ ta thích mình. Con bà nó, vẫn sao nhớ nổi cái chuyện cầu hôn với Holly, cưới ta, hay ngủ với ta. Đúng là trái khoáy.

      -o0o-

      Cassie nằm trằn trọc suốt cả đêm, hối hận vì những lời lẽ nóng nảy thiếu suy nghĩ của mình. Cody cơ mà, cho dù đánh đổi cả thế giới cũng đâu có muốn gây tổn thương cho . Bộ Cody bị ma ám hay sao mà nghĩ từ chối của dính dáng tới dòng máu lai hay cái thân thế hẩm hiu của . Nhưng đâu chịu cho cơ hội để phân trần trước khi phóng ra khỏi nhà như ma đuổi. Thế là nguyên đêm về. biết làm sao giải thích cái lý do bỏ đột ngột với bọn đây, và lại càng biết làm sao giải thích vì sao về. Nếu quay về mau Cassie định kêu ông Reb vô phố tìm .

      Tới giữa chiều Cassie ngóng ra cửa sổ thấy hai bóng người cưỡi ngựa tới gần. “Hình như nhìn giống ngựa của Cody phải chị Irene?”

      Irene tới bên cửa sổ, nheo mắt ngó hai kẻ phi tới. “Đúng là Cody. Tui thắc mắc ai chung với cẩu? Nhưng chuyện bỏ cả đêm nhắn lại với mình đâu có giống tính cẩu.”

      Cassie đỏ mặt áy náy. vẫn chưa kể cho chị Irene nghe những lời lẽ đắng chát giữa hai người họ và cũng vì vậy mà Cody bỏ . Lòng hãy còn ê ẩm vì lời cầu hôn lỗ mãng của nên chẳng muốn hé răng với ai.

      Cassie rời cửa sổ bước ra ngoài đợi Cody và khách của . có rất nhiều điều cần giải thích và mong rằng Cody hiểu. Tâm tình của cũng đâu khác chi với đa số phụ nữ là mong mỏi nghe lời cầu hôn lãng mạn. Nhưng cái mà nhận từ Cody là lời lẽ lãnh đạm, hề có lấy chút ấm áp, đương. Đàn bà thường thích nghe lời ngọt ngào, chung thủy son sắt. Thế mà hai điểm này đều thiếu vắng trong lời cầu hôn cộc lốc của Cody.

      “Có phải ba đó hông?” Brady và Amy ngó thấy hai người tới nên ra đứng chung với Cassie. “Ai với ba vậy?”

      biết,” Cassie khe khẽ. hiểu sao cảm thấy bụng dạ mình quặn thắt. Lòng cứ râm ran lo sợ, bỗng đột nhiên sống lưng lạnh ngắt. Khi nhận ra người chung với Cody là phụ nữ lòng càng lo âu.

      Cassie thấy bộ áo đỏ chói chang của ta trước khi nhìn hình dáng. Hồi trước thấy màu áo này rất nhiều lần. Gần như mọi trong quán chị Sal đều có.

      Tim Cody đập ình ình trong lồng ngực khi thấy Cassie và hai đứa bé đứng trong sân đợi mình. hy vọng mình có chút thời gian trước khi đưa ra lời giải thích, nhưng coi bộ xong rồi. Thánh thần ơi, tâm trạng rầu rĩ, đành phải nhắm mắt đưa chân thôi. Trì hoãn cái chuyện tránh khỏi chỉ làm cho tình trạng càng thêm tồi tệ. Nhưng lúc tới gần đủ để thấy mặt Cassie hoảng hốt chỉ muốn xoay người bỏ chạy.

      Gương mặt Cassie lộ vẻ lo lắng quan tâm. Nhưng còn nữa. thiệt tình mừng rỡ khi gặp , thậm chí sau cơn cãi vã dữ dội tối qua. hầu như có thể nhìn xuyên qua đôi mắt tới thẳng tâm hồn . Lòng dạ phơi trải ra hết cho . Trong khoảnh khắc mắt họ giao nhau hiểu ra. hiểu! Cassie hề ghét chút nào! Cho dù hôm qua nữa, nhưng vẫn quan tâm cho . Cơn giận tràn dâng như thác lũ trong lòng khi nhận ra cả hai người họ đều thành với nhau. giận mình, giận Cassie, giận hết tất cả mọi người.

      xuống ngựa, rồi đưa tay giúp Holly trượt xuống. Rốt cuộc mới gom đủ can đảm để nhìn Cassie và lũ trẻ, ai cũng ngó Holly bằng ánh mắt ác cảm rệt.

      Cody thở dài đánh sượt rồi lên tiếng, “Cassie, tụi con, đây là Holly – vợ của tui.”

      Cody vừa tiết lộ tên người đàn bà đó Cassie biết ta là ai. thấy Holly vươn mình ra ban công quán rượu Longbranch mấy lần rồi. ra ta là điếm.

      Nhưng hỡi ôi, ta cũng là vợ của Cody. dọa thế nào làm đúng thế nấy. Dodge lấy vợ.

      Cassie nuốt nghẹn rồi xoay người chạy ào vô nhà.

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 18 (18-1)

      Mắt Cody vụt lên vẻ thống khổ lạ thường trong nội tâm, và thoắt cái lại khoác lên lớp mặt nạ lãnh đạm xa vắng. Bút sa gà chết. Tình cảnh thể nào vãn hồi. Chỉ trong phút say sưa điên rồ kết hôn với người đàn bà mình hề để mắt tới, còn bây giờ người phụ nữ mình quan tâm lại tỏ ra khinh miệt mình. Nhưng kẻ đáng trách đâu hoàn toàn là . Đâu phải mình , bởi Cassie từ chối mới làm ra chuyện điên khùng. Nhưng rủi cái là xài đúng những chữ mà Lisa quăng vô mặt . Vẻ mặt cứng rắn của Cody biến thành ảm đạm khi dõi theo Cassie chạy vô nhà, tấm lưng thon của thẳng đơ, đầu ngẩng cao.

      “Chuyện này là sao đây?” Holly bật hỏi khi Cassie biến vô cửa. chợt hiểu Cassie đố kỵ mình và thầm đắc chí khi thấy vẻ đau khổ hiển mặt ta.

      Cody né được câu trả lời khi thấy Irene khập khiễng bước qua cửa. vừa ngang Cassie trong hành lang nên ra ngoài đây xem có chuyện gì mà rùm beng.

      “Cassie bị sao vậy? Tui vừa ngang cổ trong hành lang còn cổ –” Irene bất chợt khựng lại, cặp mắt đen giương to khi thấy Holly đứng kề Cody. Chị sống trong Dodge lâu làm gì biết người đàn bà đó là ai và ta mần cái gì kiếm sống. Chị hiểu Cody bị ông ứng bà hành kiểu gì mà đem kẻ như vậy về Rocking C? Hèn chi Cassie lại buồn giận tới như vậy, mà đâu phải mình Cassie, chị cũng giận nữa là.

      Vừa lúc đó Reb cũng ra tới để quậy cho nước thêm đục. “Cody, tui định tìm cậu nè. Vì Cassie lo lắng và –” Tia nhìn của ông rớt người Holly. “Úy trời, cái thị đó làm cái giống gì ở đây vậy nè?”

      Biết tỏng là mình đáng bị xử kiểu này, Cody lên tiếng trả lời, “Holly là vợ tui. Tụi tui vừa làm đám cưới tối qua.”

      Reb phát lên cười sằng sặc. “Thôi bậu, đừng ở đó giỡn nhột nữa. Tụi tui đều biết cậu đời nào mà cưới đàn bà như Holly.” Đột nhiên nhận thấy mình ác miệng, Reb nhìn Cody bằng vẻ hối lỗi. “Tui muốn làm mích lòng đâu, nhưng bọn mình đều hiểu là đâu thích hợp với Cody.”

      Holly trừng mắt nhìn Reb và rê sát vào Cody, ta cọ cọ vô người nhả nhớt ngầm tuyên bố quyền sở hữu. Đương nhiên màn biểu diễn lả lơi đó vừa mắt hai đứa bé nhạy cảm. Con Amy và thằng Brady lõ mắt ngó Holly, tụi nó hiểu đầu cua tai nheo ra sao. “Là thiệt đó chú Reb,” Holly khào khào đắc ý, rồi nhìn Cody bằng ánh mắt dâm đãng.

      Reb nheo mắt phẫn nộ. “Tui vẫn còn tỉnh như sáo mà. Có phải thuốc Cody ?”

      “Đủ rồi!” Cody hét toáng, thấy ê mặt bởi cái màn nổi đình nổi đám do mình gây ra nhưng lại biết phải làm gì. “Chị Irene, chị dắt Holly vô cái phòng còn dư . Tui chắc là cổ cần...” lia mắt khắp thân hình trong bộ đồ đỏ ra chiều ghét bỏ, “cần sửa soạn lại đặng xuống ăn cơm tối.” Thấy Irene cứ đứng ngây người, vẻ mặt chị ngơ ngác, Cody nạt, “ liền , Irene.”

      Holly tính mở miệng cự lại, nhưng dòm gương mặt sa sầm của Cody thấy mình tốt nhất là tuân lời. Trong thời gian dài sắp tới là bà chủ cái nhà này, ít ra cho tới lúc có người lật tẩy cái màn bịp bợm mà ta và Wayne gạt Cody, ta còn khối thời gian để thị uy. Việc đầu tiên ta cần làm sau khi củng cố quyền hành là tống cổ Cassie. Cassie quá trẻ đẹp, ở chung nhà với Cody chẳng khác nào lửa để gần rơm.

      Nhưng trước khi xoay người bỏ , ta ngó xuống bọn trẻ , “ ra tụi bay là bọn nhãi làm Cody rối ruột đây sao. Ảnh ràng là sủng bay đến tận trời mà. Giờ có mặt dì ở đây tụi con phải có khuôn phép. Con nít phải biết nghe lời.”

      Gương mặt nhắn của Amy cau lại khi nó ngó Holly ngoe nguẩy vô trong nhà, bờ hông đong đưa ra chiều mời mọc trắng trợn. “Ba ơi, bộ ba thiệt tình cưới dỉ hả? Con hông thích dỉ nhiều đâu.”

      “Khuôn phép là cái gì?” thằng Brady ngơ ngác hỏi. “Dì Holly tính cho tụi con cái khuôn gì vậy, tụi con hông muốn lấy đâu. Sao ba hông cưới Cassie?”

      Mặt Cody dịu xuống chút, qùy xuống trước mặt bọn . “Tụi con đừng bận tâm tới dì Holly làm chi, dỉ chỉ ở đây thời gian ngắn thôi. Trong nhà mọi chuyện vẫn như cũ, có gì thay đổi hết.”

      “Vậy Cassie sắp bỏ hả?”

      “Bỏ ?” ý nghĩ đó chưa bao giờ nảy ra trong đầu . Cho dù muốn cũng cho. “Đâu có, Cassie nhất định bỏ đâu. Tụi con còn quá hiểu nổi chuyện gì xảy ra hết. Mà thậm chí tụi con còn nữa ba cũng mong tụi con hiểu, vì chính ba cũng hiểu tại sao chuyện này lại xảy ra.”

      “Tại sao ba hỏi xem Cassie muốn lấy ba hông?” thằng Brady lập lại câu hỏi hồi nãy.

      “Ba hỏi rồi,” Cody giọng. “Cổ chịu.”

      “Nè đợi chút coi,” Reb xen vô phản đối Cody. “Tui thấy chuyện này coi bộ khó tin à.”

      muốn đôi co với Reb trước mặt lũ trẻ, Cody , “sao tụi con chơi với Cu Đen, ba muốn chuyện với bác Reb. Lát nữa tụi mình bàn về chuyện này. Trong thời gian này, tụi con ráng buôi bải với dì Holly cho tới khi –” tính “cho tới khi luật sư từ St. Louise,” nhưng lại trớ , “cho tới khi mọi chuyện được giải quyết.”

      Bọn trẻ miễn cưỡng chạy chơi, để lại Cody và Reb đối mặt với nhau. “Xong rồi đó, chú muốn phun ra Reb. Tui biết chú còn muốn nữa mà.”

      “Con bà nó, phải chớ còn gì nữa,” Reb lên tiếng. “Tui biết tui có quyền phê phán, hay đút mỏ vô chuyện của cậu, nhưng hành động của cậu thiệt trái khoáy. Sao cậu khi bỏ ra ngoài lấy điếm trong khi ở nhà có sẵn người tốt lành? Cassie quan tâm cho cậu mà Cody.”

      “Quan tâm cái cùi chỏ tui,” Cody cay đắng. “Tui cầu hôn cổ sau khi chú Willoughby biểu tui phải cưới vợ mới mong có cơ hội nhận nuôi bọn . Nhưng cổ từ chối.”

      “Rồi cậu đùng đùng bỏ vô phố và đụng mặt người đàn bà đầu tiên là hỏi cưới liền,” Reb khinh khỉnh cự lại.

      “Hoàn toàn phải như vậy đâu.”

      “Vậy cậu có cho Cassie thời gian để giải thích ? Hay là chưa suy nghĩ kỹ bỏ ?”

      “Còn cái gì để giải thích nữa? Cassie cần tui.”

      “Đồ dịch vật, Cody, chuyện này chắc chắn còn có uẩn khúc. Tại sao cậu cho Cassie biết?”

      “Có lẽ tui ,” Cody làu bàu, tỏ ý muốn chấm dứt. tình ra tới nông nỗi này cũng đâu vui thú gì hơn Reb, nhưng tay nhúng chàm. Ít ra cũng rinh về được vợ theo lời ông Willoughby bảo đấy thây. Sau khi dành được quyền nuôi dưỡng bọn , quyết định phải làm gì với mối “lương duyên” trời ơi đất hỡi. Nếu chưa thấy có khả năng đứng tên làm giám hộ của bọn muốn động đậy. Cái mối hôn nhân này đủ nực cười rồi, muốn bới móc thêm nữa.

      -o0o-

      Cho tới hết ngày Cassie cứ ở lì trong phòng. Thậm chí cái việc muốn ra ăn cơm tối với hai đứa bé cũng dụ nổi rời khỏi cái chỗ tị nạn kín đáo này để đâm đầu vô cái địa ngục trần gian ngoài kia. Còn cực hình nào ghê gớm hơn là ngồi ăn cùng bàn với “nương tử” của Cody. Cái chuyện mang kỹ nữ về nhà làm vợ đả kích tự ái của Cassie nặng nề. căm phẫm tự hỏi. Sao Cody lại có thể làm chuyện đó với mình? đâu có dè lời từ chối nông nổi của mình lại khiến Cody chạy như giặc đuổi vô vòng tay của người đàn bà khác. Tại sao đợi cho mình nguội lại rồi cả hai ngồi xuống cùng nhau bàn bạc như hai người trưởng thành chớ?

      Khi Cassie hiểu ra lời Cody cầu hôn cách cộc lốc là do quá lo cho bọn và nóng ruột sợ tụi nó bị bỏ vô nhi viện hối hận những lời lẽ thô nhám của mình. hiểu ra cái chữ cấm kỵ nào tháo cũi mở lồng nỗi oán hận chất chứa trong lòng Cody? Bộ có người nào từng xài những chữ đó để hắt hủi sao? lanh trí tự hỏi. Là người để tâm tới sao? Nhưng rủi thay, dù nghĩ lại muộn mất rồi. Bến của có thuyền cập vào, chuyện đó có nghĩa là thể lưu lại trong Rocking C nữa. Vấn đề còn lại là phải tìm chỗ khác ở. Và vấn đề lớn hơn nữa là cố quên Cody.

      Cassie biết vắng mặt của mình tại bàn ăn gây cảm giác nặng nề cho Cody và bọn trẻ. Cody rên sườn sượt khi thấy Holly lướt vào phòng ăn, chiếc áo đầm màu vỏ chanh chật ém, vòng cổ viền ren hồng vừa mấp mé che đủ đầu ngực. Bọn thường tía lia giòn rụm như bẻ bánh tráng suốt bữa ăn giờ im thin thít trước diện đầy đe dọa của Holly. Cody ra sức làm cho tụi nó phân tâm đặng khỏi ngó chằm chằm vô ngực áo của Holly. Nếu vì bọn xuống ăn cơm với thợ trong nhà ngủ. Nhưng nỡ bỏ mặc tụi ngồi mình với Holly. Nhìn qua là biết ta có chút kinh nghiệm nào đối xử với trẻ con rồi.

      Cody cứ liếc vào chỗ ghế trống của Cassie. Từng phút trôi qua lại càng nhớ . Về mặt này thể nào trách vắng mặt, nhưng mặt khác là lỗi của . Nếu đồng ý lấy chuyện này xảy ra. Tối nay họ có thể ngồi ăn cơm chung với nhau như vợ chồng, và tương lai của bọn được an ổn.

      Khi bữa ăn chấm dứt, Cody đứng dậy rời bàn liền lập tức, bảo là có việc gấp cần làm. Thấy Cody đột ngột bỏ , Holly lên tiếng phản đối.

      “Ông xã à, tụi mình là vợ chồng mới cưới mà. giao việc cho người khác được hả? Còn Reb sao? Em biết gã xỉn cụt tay đó có giá trị gì mấy, nhưng ổng cũng phải làm công chuyện để kiếm sống chớ.”

      “Bác Reb dạy con cưỡi ngựa,” thằng Brady hùm hổ binh vực. Nó coi ông Reb là bạn nên đau lòng khi nghe người khác tới ổng bằng thái độ khinh rẻ như vậy.

      “Bác ấy phụ ba nhiều thứ lắm,” con Amy thêm, “bác ấy hết say rồi. Hết luôn rồi.”

      Holly nhíu mày khi bọn trẻ vội vã rời khỏi phòng. “Nè Cody, phải tìm cách dạy bọn mới được. Tụi nó thiệt là tự tung tự tác. Giờ em là bà chủ ở đây, em nhất định sửa đổi hành vi của tụi nó đâu vô đó.”

      Cody sầm mặt ra chiều cảnh cáo. “Cứ để yên tụi Holly. Nào giờ Cassie và Irene chăm sóc cho tụi nó chu đáo rồi, tui muốn thay đổi cái gì hết.”

      Holly bặm môi bực bội. “Giờ có vợ, em chắc em ngang hông của cũng muốn ở tiếp đâu. có em ở đây chăm sóc mình đâu còn cần tới cổ nữa.” Lời bóng gió của ta còn nặng ký hơn ra miệng.

      “Tui muốn thay đổi chuyện gì liên quan tới Cassie,” Cody đáp thẳng ro. “Mà tôi cũng muốn sửa đổi cái gì dính dáng tới , trong lúc tụi mình là vợ chồng. Cứ biết như vậy .”

      Holly hít vô hơi dài, chỉnh lại nụ cười cho tươi rồi , “dĩ nhiên là được mà Cody, sao sao. và Cassie muốn lo cho bọn thế nào tùy . Trẻ con lúc nào cũng làm em dễ nổi nóng; cũng vì vậy mà em chẳng muốn có con làm chi cho mệt. Nhưng tới khi em lấy khác,” ta vội vàng sửa miệng khi thấy sắc mặt giông bão của Cody.

      -o0o-

      Cassie sao ngủ vô. Hình ảnh Cody giao hoan say đắm với nàng Holly khêu gợi nóng bỏng cứ vần vũ trong đầu, làm trằn trọc suốt. Từ nãy đến giờ gắn cho Cody đủ thứ tục danh độc địa. muốn nghe chính miệng Cody ra lý do cưới Holly, nhưng hãy còn giận sôi để mà giáp mặt . Thiệt tình cũng chắc mình còn muốn chuyện với nữa . đành lòng bỏ lại bọn tự lo lấy thân, nhưng chẳng còn lựa chọn nào khác. Mặc dù cố chôn vùi nỗi đau đớn sâu trong tâm khảm để cho kẻ khác khỏi thấy mình đau khổ tê tái như thế nào, nhưng vẫn sao dằn được tiếng nức nở chực trào.

      Cody rón rén xuống hành lang, dè dặt phát ra tiếng khi ngang phòng Holly. Quầng sáng dìu dịu hắt ra từ ngọn đèn cháy cái bàn trong hành lang soi đường cho . dừng lại chút xíu trước phòng hai đứa bé. Giấc này khuya nên tụi nó ngủ say, muốn làm phiền tụi nó. Tối nay cố tình vô nhà cho tới khi biết chắc mọi người ngủ. Tiết mục ngủ với “tân nương” cũng nằm trong dự định của đêm nay hay bất cứ đêm nào, thây kệ ta có hờn dỗi chu môi dài cả thước hay dụ khị tới cỡ nào. Người phụ nữ duy nhất muốn là Cassie, nhưng cự tuyệt .

      Cody phải ngang phòng Cassie mới tới được phòng mình. Nếu nghe được tiếng sụt sùi quặn cả lòng phát ra sau cánh cửa đóng kín mít bước tiếp. Khi cánh cửa mở ra êm ái dưới tay , lẻn vào, đứng dựa lưng vô cửa hồi cho mắt quen với bóng tối.

      Đêm nay trăng sáng, Cody thấy được chiếc giường và vóc dáng của Cassie dưới tấm đắp. thảng thốt khi thấy tấm vải rung rung, và càng ngạc nhiên hơn khi khám phá ra cái tiếng mình vừa nghe như tiếng nức nở. là nguyên nhân Cassie buồn bực hay sao? Ý nghĩ đó khiến tim đau điếng. Song đồng thời dấu hiệu Cassie quan tâm cho mình tới nỗi quẫn bách vì chuyện kết hôn lại làm ấm lòng. thành tâm ước nguyện mình có thể vãn hồi chuyện gãy đổ do việc mình cưới Holly mà ra.

      “Cassie.” nhận thấy mình lớn tiếng cho tới khi tiếng sụt sùi của Cassie biến thành tiếng thở dốc kinh ngạc. đâu có định hù giật mình.

      “Cody?” Cassie cứ ngỡ mình mơ, và ý nghĩ của mình triệu tới. Khi rời cửa tới bên giường biết trí tưởng tượng của mình chơi khăm mình. “ làm cái gì ở đây? Bộ vợ nhớ sao?” Nỗi cay đắng, ghét bỏ làm giọng trở nên hằn học.

      “Em khóc à.”

      Cassie ngồi lên, ghì chặt tấm đắp vô ngực. “Tôi có.”

      đứng gần tới nỗi thấy được ánh mắt tối sầm của thăm dò gương mặt mình. Cassie hít mạnh, thấy choáng bởi thân nhiệt nóng hổi của gần như có thể sờ được, bởi cái mùi nồng nồng của thuốc lá, mùi ngựa, và mùi đàn ông bám thân thể . Cho dù vẫn thường khăng khăng cự tuyệt , nhưng biểu lộ rệt bằng nhịp thở hỗn loạn, bằng dòng chảy bừng bừng trong huyết quản của .

      Trăng đủ sáng cho thấy ánh lửa xanh ngời lên trong đáy mắt , nóng rực khao khát, khiến da ran ran tim như nảy lên trong lồng ngực.

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      (18-2)

      “Tại sao em lại đuổi tôi hả Cassie? Tại sao em lại từ chối tui? Tui cần biết cho yên lòng.”

      “Còn cũng đâu muốn phí thời gian tìm đàn bà khác,” Cassie cay đắng vặc lại. “Nếu lựa người đàng hoàng tử tế để cho tụi thương kính nể, mà người đó cũng thương tụi nó tôi cam lòng, nhưng đằng này lại chọn Holly. Tại sao vậy, Cody? Tại sao lại là Holly?”

      “Tui cũng biết chuyện gì xảy ra,” Cody chầm chậm. “Tui say. Tui cảm thấy mình là cái đồ giả dối. Tui nổi giận với Reb vì ổng say sưa trong khi tui chả tốt lành gì hơn. Tui nhớ làm đám cưới lúc nào cho tới khi tui tỉnh dậy với... mà thôi, chả cần phải em cũng biết là tui ngớ ra khi biết tui kết hôn với Holly.” ngó Cassie bằng ánh mắt vẻ não nề thất vọng, “Nhưng chuyện này lại quan trọng với em sao? Em thể cảm tưởng của em rồi còn gì?”

      giả sử nhiều quá,” Cassie phàn nàn. “Bộ nghĩ ra là tôi thích lời cầu hôn có tình cảm, hứa hẹn chung thủy sao? Đằng này lời lẽ của lạnh ngắt, khiến cho tôi thấy là cần kết hôn chỉ vì cần người mẹ cho tụi . Tui làm sao thích cho nổi khi nghĩ tới cái lý do duy nhất hỏi cưới tôi là tôi có ích cho mục đích của và chú Willoughby đề nghị rằng nên cưới vợ trước khi luật sư ở St. Louise tới.”

      Cody nhíu mày. “Tui đâu có ý thành như vậy. Vậy còn em, em nghĩ tâm trạng tui ra sao khi em từ chối tui thẳng thừng? Bây giờ em gì chả được, nhưng lý do em từ chối như ban ngày ban mặt. Tui là đồ con lai, làm sao xứng với phụ nữ “gia giáo.” Ngay cả cái họ chính thức cũng có.” nhún vai. “Trước sau gì tui cũng nhắm sẵn là tui bị cự tuyệt rồi. Nhưng tui hiểu hạng đàn bà như Holly. Cổ đâu có băn khoăn lấy thằng vừa là con rơi lại vừa là con hoang.”

      Cassie thở dài, hiểu ai biến Cody thành kẻ hoài nghi như vậy. Bộ có người đàn bà nào gây tổn thương cho tới mức nghi ngờ chính giá trị của chính bản thân mình? Bộ lúc nào cũng nhạy cảm về thân phận con rơi và dòng máu lai của mình sao? biết gã cùng cha của Cody từng đối xử tệ bạc với . Nhưng có phải mẹ mình cũng xát thêm muối vào vết thương đó khi bà còn ở với dượng Buck .

      “Bây giờ tôi có nữa cũng thay đổi được thực là cưới Holly,” Cassie đáp. “Tốt hơn nên qua với cổ . Có lẽ cổ đợi đó.”

      “Tui cóc cần Holly. Tui chưa bao giờ lo tới cổ hay muốn ngủ với cổ hết. Từ ngày tụi mình gặp nhau tui chưa khi nào dòm ngó tới đàn bà khác.” ngồi lên mép giường, đưa lưng ngón tay cà gò má mịn màng như sa teng và ngang qua bờ môi mọng của . “Lúc này tui muốn em hơn bao giờ hết.”

      “Nhưng kết hôn rồi.”

      “Tui hề có ý niệm nào về cái đám cưới đó. Tui chỉ nghe Wayne và Holly là tui kết hôn. Thậm chí sáng hôm sau lão mục sư lưu động làm phép cưới cho tụi tui cũng xuất để xác nhận là lão cử hành nghi lễ. Tui chỉ biết có mỗi tấm giấy viết tay coi như chứng thực hôn nhân hợp pháp thôi.”

      “Còn mục sư Lester sao? Tại sao ổng làm phép cưới?”

      “Ổng vắng, còn ông thẩm phán dưỡng bịnh. Wayne tình cờ gặp ông mục sư đó ở góc phố.”

      Cassie ngẫm nghĩ chuyện đó hồi. Nhưng dẫu ai làm phép cưới cho Cody và Holly kết cuộc cũng đâu có gì khác biệt. vẫn giữ ý như cũ. “ làm ơn , Cody. làm như vầy coi được đâu. thể tùy tiện vô phòng tôi. Tôi nghĩ tôi phải rời Rocking C thôi.”

      được!” Giọng gầm như sấm động. “ được,” lập lại, cố thuyết phục . “Em nhát cáy tới mức để Holly đuổi em sao? Vậy bọn như thế nào? Tụi nó cần em mà. Ngoài ra khi luật sư Baxter tới đây tui li dị cổ. Tui trước với cổ rồi.”

      “Tui thể ở lại trong nhà khi nghĩ tới và Holly – và cổ...” nghẹn ngào nổi.

      “Tui với em rồi là tui ngủ với cổ mà. Tui muốn làm chuyện đó với Holly. Phải mà em nhận lời tui thay vì nhảy dựng lên giống như tui sỉ nhục em hoàn cảnh có lẽ khác. Cassie, em cứ việc trách tui cỡ nào cũng được, nhưng hãy nhớ là em cũng có lỗi. Tui cứ nghĩ – là – mong là em thích tui.”

      “Bây giờ có trách móc hay đoán tới đoán lui cũng muộn rồi,” Cassie cay đắng mỉa mai. “Thừa nhận tui thích chỉ càng làm cho mọi việc thêm rắc rối. Chuyện gì xong xong. Giờ đây tui có cảm giác gì với nữa cũng quan trọng.” Cố làm ra vẻ giận dữ sao khổ tâm quá, trong khi thiệt tình chỉ muốn nhào vào lòng Cody van xin ân ái với mình, làm cho mình nếm lại hết mọi cảm giác hưng phấn tuyệt vời họ từng có với nhau.

      “Cưng à, làm gì mà có chuyện quá trễ,” giọng Cody khàn vì xúc động.

      Cảm giác ngồi trong căn phòng ngủ tối với Cody đầy mờ ám khiến Cassie còn đầu óc nào cự nự cái lý lẽ ngang như cua của Cody. sà lại ngồi khít bên , khít rim. Lớp áo ngủ bằng vải gai mỏng ẩm dán sát vào thân thể . Làn da trở nên mẫn cảm tới nỗi chỉ cần lớp hàng mỏng cạ vào là nóng như hơ.

      tốt hơn nên .” Giọng căng thẳng, nghẹn ngào nên lời.

      Cody mỉm cười, kéo tấm đắp ra khỏi bàn tay run run của , và kéo vô lòng mình. “Cassie, tui biết em thiệt tình có ý như vậy đâu.”

      “Có lẽ ,” Cassie thành thực đáp, “nhưng cần phải như vậy.”

      Cody đời nào mà chấp nhận người ta . Đêm nay đâu có tính vô phòng Cassie, nhưng đôi chân tình cờ dắt tới chỗ này. Thành thử chưa hái trộm nụ hôn đôi môi ngọt ngào kia đâu đành lòng ra. “Cassie, có lẽ em đúng. Nhưng khỉ thiệt, tui đâu có muốn như vậy. Đây mới là cái tui muốn nè.”

      nắm vai Cassie kéo sát vô người mình, vùi đầu vô cần cổ cong cong thơm tho và hít lấy hít để làn da mịn ấm của . người thơm mùi hoa quyện lẫn hương vị thanh xuân. nhớ thân thể cũng ngon lành kém. Nghĩ tới đó là máu trong người sôi lên.

      hối hả thả chuỗi hôn ba phần dịu dàng bốn phần khiêu khích dọc đường từ trán, xuống mắt, mũi, tới hõm cổ mạch đập phập phồng. Nhưng đó mới chỉ là món khai vị, đâu thấm thía gì. Đôi môi đỏ au kia mới cám dỗ như nam châm hút sắt, thế là cuốn lấy miệng như kẻ đói khát lâu ngày. Chiếc lưỡi nóng hổi của men theo bờ môi đầy đặn rồi xâm nhập vào trong thăm dò. Bao tuyệt vọng, khao khát trăn trở hiển nhiên dồn hết vào nụ hôn như đào xới hết mọi ngõ ngách trong tâm hồn cứ kéo hoài kéo mãi ngừng.

      Cassie mơ hồ nghĩ tới chuyện phản kháng, nhưng lại muốn Cody bằng trọn con tim và tâm hồn mình. thấy mình bị ấn xuống mặt nệm, thấy áo ngủ của mình bị xé bung và hai bàn tay Cody vuốt dọc theo thân hình run rẩy rồi lại rà ngược lên đồi ngực. Khi miệng rời môi và lướt xuống ngực để nút đôi núm hồng hồng giật mình phản đối, nhưng rốt cuộc phản đối lại kết thúc bằng tiếng thở dài run run. Dẫu nỗ lực tứ tán, nhưng cũng miễn cưỡng đẩy ra.

      “Đừng cản tui mà cưng, em cũng muốn tui như tui muốn em mà.” sắc khàn đục biểu lộ cơn thèm muốn của .

      “Cody, như vậy...” Miệng áp mạnh xuống miệng , tiện mất câu của cái rụp. hiểu bằng cách nào hay lúc nào cởi hết đồ của mình, Cassie cảm thấy làn da nóng giẫy của dán sát vô cơ thể mình.

      Ui đôi tay của . Làng nước ơi, đôi tay thần sầu của . Chúng biết ve vuốt đúng chỗ cần ve vuốt, biết mơn trớn như thế nào, lúc nào tiến lúc nào thoái. bị tấn công đủ mọi chỗ, miệng bao phủ lấy miệng , tay xòe ra thám hiểm khắp nơi, thấy mình như bị lửa hỏa ngục thiêu đốt. Nếu để cho người đàn ông có vợ ân ái với mình đúng là kẻ tội nghiệt. Khi Cody luồn ngón tay vào trong chỉ muốn sa vào vòng cám dỗ của con qủy dục vọng làm mưa làm gió thân thể mình. Nhưng lòng tự trọng mà bà cấy sâu vào tâm khảm thắng trận chiến gian nan trục qủy ra khỏi tâm trí .

      “Đừng mà Cody, làm ơn dừng tay lại . Nếu tôi ăn ở với kẻ có vợ tôi thể nào đối diện với lương tâm mình đâu.”

      Cody cau mày, gần sắp vượt qua cái mức thể quay lại. “Gì chớ?” phản ứng chậm chạp, đầu óc và cơ thể cứ như bị đánh thuốc mê. Tại sao Cassie muốn ngừng lại? Làm vậy có khác nào đẩy quá mức chịu đựng của con người. Bộ ta có cái thú tai ác là trêu ghẹo kích thích đời rồi làm cho cụt hứng ngang xương sao?

      kết hôn rồi! có hiểu ? Tôi – tôi làm chuyện này được đâu.”

      “Con bà nó, em cứ ở đó gạt tui ,” hừ tiếng khinh khỉnh. “Chỉ phút nữa thôi là tay tui làm cho em tới đỉnh rồi. Thêm phút nữa là tui vô trong em, làm cho em càng sung sướng hơn. Rờ tui Cassie, xem coi tui muốn em tới cỡ nào. chụp tay kéo xuống hạ bộ mình và ép nắm lấy nguồn dục vọng của mình.

      Tiếng thở dốc khổ não rít qua đôi môi Cassie. tăng trưởng khổng lồ, đầu nguồn thoi thóp choán chật tay . Ngón tay làm như biết tự động điều khiển, chúng lướt xuống lướt lên dục vọng cương cứng, láng mịn của . Bỗng thình lình hất tay ra và phóng xuống giường, thân hình rung lên bần bật, gương mặt nhăn nhúm hằn nét đau khổ xót xa. lụp chụp vơ đám quần áo cách chậm chạp rồi mặc quần, xỏ giày. Trước khi lao ra cửa, dừng lại quăng cho Cassie tia nhìn mỉa mai.

      “Cassie, từ rày tui quấy rầy em nữa đâu. Chúc em hưởng cảnh chăn đơn gối chiếc vui vẻ. Em cứ yên tâm , giường chõng của tui bao giờ lạnh lẽo đâu. Dứt lời xô cửa và biến vào bóng tối ngoài hành lang. Tình cảnh diễn ra trước mắt là vậy, nhưng Cassie vẫn hay biết tâm trạng đau đớn não nề khiến lòng nghĩ đàng miệng nẻo. Song cho dù thốt ra những lời trái lòng, cho dù cơ thể đòi hỏi ra sao cũng nhất quyết tìm thỏa mãn ở Holly.

      Cody men theo hành lang về phòng mình. vẫn còn giận run khi quăng đồ lên chiếc ghế gần đó và đùng đùng bước tới giường. Khi ghé ngồi mép giường để tháo giày, cảm thấy có cái gì đó ấm ấm mềm mềm cạ vào người mình. Theo thói quen, thò tay tìm súng, nhưng dĩ nhiên nó nằm ở chỗ cũ.

      “Ông xã à, về trễ đó nghen.” Giọng của người kia cất lên khàn khàn, ngọt lịm. “Nãy giờ đâu vậy?”

      “Holly? làm cái giống gì ở đây?”

      là ông xã của em nhen, có nhớ hôn?”

      “Nhớ thấy tía tui luôn đó chớ. Tại sao ở trong phòng của ?”

      ta sà lại gần cho tới khi dán sát rạt vô lưng . mình ta có mảnh vải nào, da thịt nóng rực, lại còn thở hổn hển. “Em muốn mà Cody. Tụi mình là vợ chồng, làm chuyện đó đâu có gì sai trái.”

      Khi tay ta sờ trúng “ngọc như ý” của , ta lăng líu hớn hở. vận hết công lực xua tay ta . “Tui muốn đâu Holly. Hôn nhân này là sai lầm. Tui xin lỗi, nhưng tui còn cách nào khác.” phải gồng hết sức đè nén phản ứng trong khi cơ thể kêu gào đòi phóng thích. Khổ nỗi chỉ muốn phóng thích với Cassie. Nhưng Holly đâu phải là kẻ bỏ cuộc dễ dàng. Hai bàn tay nhắn của ta vẫn tiếp tục tung hoành người Cody.

      -o0o-

      Sau khi Cody rời phòng mình, Cassie sao ngủ vô. xỏ tay vào chiếc áo ngủ mới và cố moi óc lục ra hết mọi lý do vì sao mình thể ân ái với Cody, nhưng thân thể hãy còn rạo rực khiến sao nghĩ nổi. Nếu sâu xa tới vậy đâu đến nỗi phải đau khổ vì khước từ . Tại sao hiểu rằng họ thể nào ở với nhau nữa khi vẫn là chồng Holly?

      Cassie cứ lăn qua trở lại liên tục, bỗng thình lình sững người khi cảm thấy trong phòng mình có người. Có phải Cody quay lại ? Thôi, tiêu tùng – nếu quay lại làm sao còn dũng khí để cự tuyệt nữa. Nhưng tới chừng Cassie nghe có tiếng áo não phát ra từ chỗ bóng tối thở ra đánh phào nhõm. Là Amy.

      “Con sợ quá,” con Amy xíu. “Con nghe thấy trong phòng ba có tiếng động. Ba có sao hả ?”

      Cassie nén tiếng rên ngao ngán. cần ai cũng biết “tiếng động” phát ra từ phòng Cody là tiếng động gì. Dĩ nhiên đâu muốn phí thời gian, vừa ra khỏi phòng hộc tốc hú hí với Holly. Vậy mà còn láo biết ngượng miệng là thèm đàn bà nào nữa.

      “Amy à, nghĩ ba Cody có gì đâu,” Cassie trấn an con bé. “Ổng lớn rồi nên ổng tự biết lo thân. dắt con về phòng con nha?”

      “Dạ ,” Amy thưa, nó thấy nguôi ngoai chút đỉnh nhưng vẫn yên lòng về Cody. “Hay mình qua phòng ba trước xem ba ra sao nha ?”

      Cassie nuốt xuống cục nghẹn tổ chảng ngắc ngứ ngay cổ rồi , “ được đâu con. thấy mình làm vậy hay đâu. Con tin , ba Cody sao đâu mà.”

      Cassie đưa Amy về phòng và ngồi với con bé cho tới khi ngủ thiếp . Xong đâu đấy rón rén bước ra cửa.

      -o0o-

      “Holly, cút ra ngoài mau cho tui,” Cody gầm lên, ta xuống giường như đuổi tà làm ta té đánh rầm. “Nếu tui kêu đừng hòng bén mảng vô đây.”

      “Có phải vì Cassie ? Nếu nó ưng chịu lấy rồi. ràng là đâu xứng với nó,” Holly cay cú châm chọc. “Chừng nào mới chịu hiểu hạng người như tụi mình mới hợp rơ với nhau chớ?” Khi thấy Cody lù lù bước tới mặt mày như hung thần ác sát ta lập cập bò dậy rồi chạy ù ra ngoài.

      “Phải đó Cody,” đay nghiến mình cách cay đắng. “Chừng nào mày mới chịu hiểu mày xứng với phụ nữ gia giáo?”

      Nếu Cody biết Cassie vừa thấy Holly từ trong phòng mình chuồn ra chắc điếng hồn. Cassie vừa ra khỏi phòng bọn ánh đèn trong hành lang chiếu lên thân hình trần truồng đứng chễm chệ ngay cửa phòng Cody. Holly biết có người nhìn thấy mình. Lợi dụng cơ hội đó ta nhơn nhơn xoay người lại phô bày bộ đồ E Và lóa cả mắt trước gương mặt thất thần của Cassie.

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 19 (19-1)

      Nắng chói chang rọi vô mắt báo cho Cassie tới lúc thức dậy. Đêm qua chỉ ngủ chút đỉnh nên cảm thấy bải hoải. Song nhất quyết để cho cơn tuyệt vọng mặc tình thao túng, lê người xuống giường chuẩn bị đón ngày mới.

      Chừng chặp sau Cassie ngẩng cao đầu bước xuống thang. Mặc dù lòng dạ nát ngướu, nhưng Cassie sửa soạn tinh thần đối mặt với vợ Cody. biết Cody thức dậy và ra ngoài vì cửa phòng mở he hé, còn giường chõng trống trơn. Bọn cũng chạy ra ngoài chơi, nhưng cửa phòng Holly vẫn đóng. Tại sao Holly ở chung phòng với Cody suốt đêm vậy cà? Cassie ngờ ngợ thắc mắc. Nếu là vợ Cody lẽ ra đêm nào ta cũng phải ngủ chung giường với cả đêm mới đúng là người vợ chồng thắm thiết chớ.

      Tiếng nồi niêu khua loảng xoảng khiến Cassie tò mò thẳng hơi vô bếp. thấy Irene trút cơn bực bội lên đám đồ vật vô tri vô giác.

      “Chào chị,” ráng làm ra vẻ tươi tỉnh, Cassie lên tiếng chào Irene.

      Nhưng điệu bộ hăm hở bên ngoài của Cassie làm sao qua được mắt Irene. Chỉ cần ngó vô gương mặt nhợt nhạt của Cassie là chị biết tối qua mất ngủ. Sắc diện xanh xao bơ phờ, quanh mắt lên quầng thâm, ánh mắt uể oải thiếu sinh khí. Là người nhân hậu nhạy cảm, nên thấy dáng điệu Cassie mong manh lẻ loi như thế chị đâm mủi lòng.

      “Chào Cassie.” Irene trao cho Cassie nụ cười ấm áp. Chị cũng ráng tỏ ra vui vẻ nhưng làm sao vui cho nổi sau cơn sốc mọi người phải hứng chịu hôm qua. “Em có đói ? Ngồi xuống để chị làm đồ ăn cho em.”

      Nghĩ tới đồ ăn thôi là Cassie thấy muốn bịnh. “Em chưa đói lắm đâu Irene. Có lẽ tách cà phê và mấy cái bánh quy lò kia là được rồi. Thế tụi ăn chưa chị?”

      “Ăn hết rồi và với Reb,” Irene vừa trả lời vừa đặt đĩa bánh xuống trước mặt Cassie và lấy ra thố bơ vừa mới đánh.

      Nhìn khối bơ mềm vàng ngậy bao tử Cassie xém lộn ra ngoài, vì vậy chỉ nhấm nháp bánh quy khô khao, rồi hớp ngụm cà phê nóng để tống miếng bánh xuống dạ dày. “Chú Reb với bọn tính làm cái gì vậy chị?” đờ đẫn hỏi.

      thấy đầu óc mình sao khó mà tập trung; đầu quay mòng mòng còn bao tử nhộn nhạo dữ dội. Bộ Cody làm ra nông nỗi này hay sao? Chỉ mỗi cái chuyện đem vợ về nhà làm rầu rĩ tới phát bịnh sao? dĩ nhiên là phải rồi, bằng chứng là mới có chút đồ ăn vô tới cổ thôi là phải nuốt đánh ực xuống để khỏi ói ra nguyên miếng chưa kịp tiêu hóa.

      Reb dắt con Amy và thằng Brady xem đóng dấu bò,” Irene giải thích. “Sau cái chuyện hồi hôm, ảnh nghĩ tụi nó cần khuây khỏa đầu óc.”

      phải tụi mình đều cần sao,” Cassie ủ rũ lẩm bẩm.

      “Mới tảng sáng là Cody ra ngoài,” Irene tiếp. “Cẩu có lẽ ăn sáng với thợ trong nhà ăn.” Chị liếc sang Cassie xem phản ứng ra sao khi nghe cái mẩu tin đó. Khi thấy Cassie chẳng tỏ thái độ gì, chị thêm. “Cẩu còn biểu khỏi cần chờ cơm. Chị thấy cẩu vui cho lắm.”

      Cassie khẽ khoát tay ngỏ ý bất lực, “Cody tự tay sắm cái giường đó dù có thoải mái hay ảnh cũng phải nằm.”

      “Cái gì mà dính líu tới giường chiếu của Cody đây?” Holly vào phòng, đầu cổ lôi thôi, điệu bộ phóng đãng. Mái tóc đen bù xù như tổ quạ xụ xuống mặt, người khoác áo choàng ngủ mỏng như cánh ve sầu, bao nhiêu cảnh xuân hơ hớ thiếu điều lộ ra hết.

      Irene cố tình quay lưng lại muốn ngó người đàn bà dâm đãng và lại khua nồi niêu chát chúa hơn.

      “Lạ , phải biết giường chiếu của Cody hơn tôi chớ,” Cassie xiên xỏ. “ là vợ ảnh mà.”

      Nghe Cassie công nhận mình là vợ Cody, Holly khoái chí cười hăng hắc. “Tui lấy làm mừng là còn biết công nhận chỉ có tui mới là người có quyền nằm chung giường của Cody. Tui biết trước khi tụi tui lấy nhau – gần gũi với Cody, nhưng tui cho biết từ rày sắp tui mới là người duy nhất chia ngọt xẻ bùi với ảnh – và chung giường với ảnh.” Dứt lời ta quay cái rụp sang ra lệnh cho Irene. “Tui đói rã ruột rồi.” Giọng điệu than thở của ta khiến Cassie thấy trong mình còn khó chịu hơn hồi nãy. “Tui muốn ba chỉ muối, trứng, và bánh kếp. Còn cà phê bỏ nhiều kem vô. Mình mẩy vận động nhiều quá làm tui đói run.” Câu bóng gió qủy quyệt cùng nụ cười ác ý của ta đều lọt vô tai, vô mắt Cassie mồn .

      “Xin lỗi em trước,” Cassie vừa vừa loạng choạng đứng dậy. chịu chừng ấy móc mỉa của Holly là đủ lắm rồi.

      “Đợi cái ,” Holly sẵng giọng, mắt nheo nheo. “Căn nhà này đủ rộng cho hai người đàn bà đâu. Tui đề nghị hãy tìm chỗ khác ở. Cody và tui là vợ chồng son, mà diện của trong cái nhà này coi bộ – kỳ đà cản mũi đa. Tui ít phải hiểu nhiều nghen.”

      “Tui hiểu đầy đủ,” Cassie nghiến giọng. thêm lời, xoay gót lao ra bếp. Đầu ngẩng cao kiêu hãnh nhưng cằm hơi run run. cầu về được tới phòng trước khi phun sạch chỗ đồ ăn sáng ít ỏi trong bụng.

      Ba ngày trôi qua kể từ khi Cassie thu dọn đồ đạc vô cái rương cũ sờn và báo cho mọi người biết mình định rời . Trong Dodge có phòng trọ cho mướn, tính ở đó cho tới khi có kế hoạch cụ thể cho tương lai. tính chừng nào dọn ra gặp luật sư Willoughby nhờ ông chuyển lợi tức của trang trại tới chỗ mình tới ở. Thậm chí còn dùng dằng biết có nên dọn về quán chị Sal hay , vì cũng chẳng có chỗ nào để .

      Khi đồ đạc thu xếp đâu vào đấy, xúc động chào từ biệt Irene và hai đứa bé rồi nhờ ông Reb chở mình vô phố. Ông Reb thuyết phục ở lại, nhưng nghinh cằm cương quyết để ông lay chuyển ý định của mình. Tới phút chót quyết định mang theo con Công Nương và cột dây cương của nó đằng sau cỗ xe thồ.

      May thay trời chiều lòng người, trong nhà trọ có căn phòng rộng ngay mặt tiền cho mướn. Chủ nhà là bà Smith, phụ nữ thân hình phốp pháp, má lúm đồng tiền. Cassie trả tiền lấy căn phòng ngay lập tức.

      Ông Reb chờ cho tới khi Cassie và bà Smith khuất bóng thang mới rời nhà trọ. Ông giận Cody tới nỗi chỉ muốn tạt qua Longbranch làm phùa để quên cái mớ rối rắm trong trại. Cặp chân bất giác đưa ông băng qua hai cánh cửa bật của tiệm rượu. Mũi ông thun lại ra chiều khoan khoái khi hít hà cái khí nồng mùi bia và rượu mạnh trong tiệm. Miệng ông bắt đầu ứa nước miếng thèm thuồng. Biết bao lâu rồi ông có miếng nước cay nào trám họng đâu, bụng ông sôi ùng ục trước cơn cám dỗ ác liệt của ma men.

      “Phẻ hông chú Reb,” là dân gạo cội ở Longbranch, tay pha rượu nhận ra Reb liền tức . “Lâu rồi hông thấy chú đáo qua. Tính mần cái gì đây bậu?”

      Reb nhép miệng định kêu tay pha rượu rót cho mình ly whiskey, nhưng hiểu vì lý do nào ông bỗng dưng khựng lại. Ông mường tượng ra những khuôn mặt thất vọng tràn trề của Irene, bọn , và Cody khi thấy ông té xe. Hàng mấy tuần qua ông chay tịnh rồi, đâu cần phải dìm mình trong cơn say lúy túy làm gì cho khổ. Tấm lòng nhân ái của Irene, tình thương mến của lũ trẻ, cộng thêm tình bạn và tín nhiệm của Cody tiếp cho ông đủ sức mạnh để trấn con ma men.

      cần đâu,” Reb đáp, “tui cần gì hết.” xong ông ưỡn ngực, đầu ngẩng cao tự hào. Trước ánh mắt sửng sốt của người pha rượu, ông dường như lấy lại phong độ thuở trước. Khi rời khỏi quán rượu đèn mờ bước ra ngoài nắng, Reb cảm thấy mình vừa thắng trận chiến oanh liệt nhất trong đời. Bước chân ông thong dong, mắt sáng quắc. Ông lột xác thành người mới.

      -o0o-

      Cody thấy mình chưa khi nào mệt mỏi tới như vậy. Bước vô vòng hôn nhân mới có ba ngày mà tưởng chừng như cả đời. Ban đêm là ác mộng còn ban ngày là địa ngục trần gian. Khi về nhà sau hàng giờ dài đằng đẵng, mệt rã cả người lưng ngựa chả có cái gì để ngóng trông. ớn nhợn bản mặt Holly, điệu bộ mời mọc sặc mùi nhục dục của ta làm muốn ói. Bọn thèm ngó ngàng tới . Irene coi như mắc tội tầy đình đáng ân xá, và cái tính phê bình thẳng ruột ngựa của Reb làm rêm cả tai. Còn về phần Cassie dám để mình nghĩ tới cổ. Nhìn Cassie và Holly đứng gần nhau mới nhận ra khác biệt trời vực giữa hai người họ và mình gây ra gây ra chuyện động trời như thế nào trong đời.

      muốn Cassie. Khao khát tới tức dạ nhói lòng. Lúc nào cũng muốn bất kể ngày hay đêm. Cái chuyện đem Holly lên giường thay thế Cassie chắc chắn là có cửa, làm sao mần chuyện đó với Holly trong lúc hình bóng Cassie cứ vần vũ trong đầu. nhớ sắc khàn khàn của thương muốn chết, khi họ ân ái với nhau giọng càng khàn hơn. Rồi còn mắt của nữa. Ánh mắt như muốn hớp hết hồn vía của .

      Con bà nó! ngán ngẩm nghĩ bụng. Sao khi mình lại vướng vô cái mớ rối rắm biết đường đâu mà gỡ đây trời?

      Hôm nay về nhà sớm, định bụng ăn cơm với bọn nhóc vì mấy bữa rồi ít thấy mặt tụi nó. ngần ngừ biết nên gặp Cassie , nhưng nghĩ tới là mặt tươi rói. Thánh thần ôi, ai biểu đâm đầu phụ nữ gia giáo làm chi cho khổ thân? Nếu hạng người như Holly có phải đỡ nhức đầu hơn ?

      Cody hài lòng thấy bọn chơi trong sân với Cu Đen. Từ lúc đem Holly về nhà vẫn chưa chuyện với tụi nó nên giờ muốn cứu vãn hoàn cảnh. Cặp chân mày cau tít coi kỳ quặc hết sức khi tụi coi như người tàng hình. lẹ làng xuống ngựa, nhưng lúc bước về phía tụi nó hai đứa nó cố tình quay lưng vô mặt . bối rối khựng lại, hiểu ngoài chuyện cưới Holly mình có làm chuyện gì khác cho tụi nó phật ý . Khi bọn ù té chạy ra nhà kho Cody phát hỏa.

      “Đợi cái coi. Tụi con tính chạy đâu?”

      Amy quay lại nhá cho tia nhìn chán ghét. “Vậy ba cần tụi con làm cái gì?”

      “Ba muốn chuyện với tụi con. Bộ tụi con bận tới nỗi ở lại được vài phút sao?”

      Thằng Brady quay lại nhưng nó chịu ngó . “Bây giờ ba lấy vợ rồi, ba có định đuổi tụi con như đuổi Cassie hông?”

      Đầu óc Cody lộn lạo hoang mang. “Tụi con cái khỉ gì vậy? Ba đâu có đuổi Cassie . Nhà này là nhà chung của ba và Cassie mà, cổ phải ở đây chớ.”

      “Vậy chắc dì Holly đuổi cổ rồi, tự vì Cassie cổ phải ai cần cổ ở đây nữa.” Amy tố cáo. “Ba hỏi dì Irene , dỉ kể cho ba nghe khi Cassie cổ khóc ra làm sao. Bác Reb chở cổ vô trong phố hồi sáng. Cổ dọn tới nhà trọ ở rồi.”

      “Gì chớ! Tại sao ai cho ba hay hết vậy nè?”

      “Cho hay cái gì vậy hả ông xã?” lúc Cody và bọn chuyện Holly rình từ cửa sổ, nên ra ngoài xem họ rủ rỉ cái gì với nhau.

      Cody quay phắt lại. “Tụi cho tui hay Cassie bỏ hồi sáng. Vậy có chuyện gì? cái gì với cổ sao?”

      “Em á?” Holly làm màu ngây thơ. “Sao em phải làm như vậy chớ?”

      “Dì có mà!” thằng Brady chồm lên tố giác. “Ba đừng tin dỉ. Dỉ là người ác đó. Con muốn Cassie về nhà hà.”

      “Mày là thằng qủy mất dạy!” Holly chửi tràng. thèm giữ ý giữ tứ gì nữa, ta sáng cho thằng Brady bạt tai nháng lửa để trút giận.

      Cu Đen lao vút tới tấn công Holly để hộ chủ, nó xé toạc váy ta bằng mấy chiếc răng và sủa inh ỏi.

      Holly ré lên eo éo, ta sợ con chó xé mình ra còn manh mún. “Đuổi nó ! Cứu em với Cody!”

      Sau khi thấy thái độ Holly đánh Brady, Cody tính để Cu Đen cắn ta tơi tả cho đáng đời. Nhưng hên cho Holly là con chó đủ sức gây thiệt hại nặng nề. “Thôi được rồi tụi con, kêu Cu Đen đừng cắn dì Holly nữa.”

      “Nhưng dỉ bạt tai Brady mà ba,” con Amy căm phẫn cãi lại.

      “Amy, con để ba xử chuyện này. Cứ dắt Cu Đen vô kho . Ba phải vô trong phố đây.”

      Mắt Amy sáng như sao. “Ba tìm Cassie về hả? Con và Brady với ba được ?”

      “Phải ba tìm Cassie, nhưng tụi con được. Nào nghe lời ba . Ba muốn riêng với dì Holly trước khi ba .”

      “Vậy ba có phạt dì Holly hông?” thằng Brady hỏi vẻ mong ngóng.

      Cody nghiêm mặt nhìn thằng bé làm nó dắt Cu Đen chạy ù . Amy cũng dợm theo thằng em, nhưng nó nán lại thêm chút để nã thêm phát qua vai trước khi bỏ . “Hễ chừng nào dì Holly còn ở đây con nghĩ Cassie chịu trở về đâu.”

      “Cổ nhất định về,” Cody cam đoan bằng điệu nghèn nghẹn. Cuối cùng khi quay sang nhìn Holly sắc mặt như trời nổi giông. “Holly, tui báo cho biết lần thôi. Chớ bao giờ ra tay đánh bọn nữa.”

      “Nhưng tụi nó hỗn quá,” Holly hứ. “Mà tụi nó cũng đâu phải là con .”

      cứ coi là vậy . Hãy nhớ là tui cảnh cáo rồi. Bây giờ tới chuyện của Cassie. Lời tụi méc tui ít nhiều gì cũng có thực. có hay có đuổi Cassie ?”

      “Ờ ,” Holly ấp úng, bất chợt vẻ mặt hung dữ của Cody làm cho ta hú vía. “Em hẳn như vậy.”

      “Vậy cái gì?”

      Holly nhún vai tránh ngó vô mặt Cody, “hình như em chỉ nhắc khéo là với em cần có gian riêng tư vì tụi mình là vợ chồng son thôi à.”

      “Thấy tía tui ! Holly, cút cho khuất mắt tui. Còn đừng trách là tui ra tay đánh đàn bà nghen. Vì bọn tui muốn đối xử êm thắm với ít ra cho tới khi luật sư bên St. Louise qua, nhưng cái tánh ghen tương nanh nọc của làm tui thấy phát chán. Tui vô trong phố tìm Cassie, khi tui trở về tui muốn thấy cư xử coi cho được mắt.”

      “Cody, em mới là vợ đó nghen,” Holly oán trách bằng giọng cáu kỉnh. “Em đáng bị đối xử như vậy đâu.”

      “Tui có cảm tưởng vợ chồng gì với hết, thậm chí tui cũng biết chắc là chúng ta kết hôn thiệt hay . Tui chỉ biết là với Wayne tưởng tượng ra cái chuyện này thôi.”

      “Nhưng em có giấy hôn thú mà,” Holly run giọng phản bác. “Giấy đó đề ngày ký tên, hoàn toàn hợp pháp. Và còn có người chứng nữa.” ta thầm cầu Cody đừng phát ra mình và Wayne bày ra mưu này.

      “Nếu tui có thời gian tui tìm ra lão mục sư khi biến mất vào sáng hôm sau đám cưới thiệt là gọn bâng. Nhưng cho tới khi vấn đề của bọn được giải quyết ổn thỏa tui vẫn có trách nhiệm ở đây và giữ cho mối hôn nhân này ‘trong ấm ngoài êm.’ Còn bây giờ tui phải tìm cách làm lành với Cassie.”

      “Cassie, hừ,” Holly vặc lại bằng vẻ nhạo báng. “ chỉ xứng lên giường với nó thôi chớ có đủ tư cách cưới nó làm vợ. Cứ để cho nó Cody. Loại người như em với mới hạp với nhau.”

      “Holly, có lẽ đúng đó, nhưng may cho hai chúng ta là tui cần . Giờ xin lỗi , tui tốt nhất phải liền đặng kịp về nhà trước khi trời tối.”

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      (19-2)

      Cody ngờ là ông Reb nghe lỏm câu chuyện giữa và Holly. Reb vừa từ trong kho ra tình cờ thấy Cody và Holly chuyện nên ông lẩn vô bóng râm. Ông biết là mình nên nghe lén nhưng trong hoàn cảnh này ông thấy áy náy chút nào. Sau khi Cody bỏ còn Holly trở vô trong nhà, vẻ mặt ông càng trở nên đăm chiêu hơn. Bỗng nhiên ông mỉm cười. Ông vừa nảy ra ý giúp Cody nên nóng lòng kể cho Irene. Mấy tuần qua ông và Irene trở nên thân thiết hơn, thành thử chưa hỏi ý của trước ông đâu muốn lên đường.

      “Irene, tui có thể chuyện với lát ?” bỏ dở công chuyện ngước lên nhìn ông và môi điểm nụ cười khi thấy cấp rày Reb trông rất phong độ, dấu hiệu bê tha bệ rạc hầu như mất sạch.

      “Được mà Reb, vô đây .” Khi ông tháo chiếc nón cũ mèm ra, lưu ý thấy vẻ mặt ông rất nghiêm nghị. “Có chuyện gì hay sao ? Ý tôi là ngoài cái chuyện ai cũng biết kia,” thêm khi nghĩ tới tình trạng căng thẳng giữa Cassie và Cody.

      “Tui vừa nghe lỏm Cody rằng nếu cẩu có thời gian tìm ông mục sư làm phép cưới cho cẩu. Irene à, có lẽ cẩu có thời gian nhưng tui có. Tui tính mơi lên đường tìm ổng, thây kệ ổng đâu. Tui tin Holly đâu. Lại càng tin Wayne. Nếu Cody nghi về cái vụ cưới tui phải tìm hiểu xem cẩu có thiệt làm đám cưới chưa.”

      “Ui trời, tui mong nghi đúng đó, Reb. Tui muốn thấy Cassie và Cody phải khổ sở. tính bao lâu?”

      “Cho tới khi tui tìm ra được ông mục sư mới thôi. Có ai biết tên của ổng ?”

      , nhưng tui có thể lần ra. Holly cất giấy hôn thú trong phòng cổ. Tui tìm rồi cho hay sau.”

      “Vậy Cody có ký vô đó chưa?”

      “Nếu hôn thú hợp pháp chắc Cody ký, bằng là đồ giả rồi. Mà có tính cho Cody biết chuyện định làm ?”

      đâu, tui định xin nghỉ vài bữa thăm bà con bên quận khác. Tui muốn cẩu ôm hy vọng rồi lỡ như cái người kia hóa ra là mục sư thiệt hoặc tui tìm được ổng khổ. Nhưng nếu như tui tìm ra cái tên bịp bợp tui lôi cổ nó về Dodge, cho dù tui có phải trói gô nó lại.”

      Đôi mắt nâu vàng của Irene trở nên dịu dàng. “ thiệt là người tốt bụng đó Reb. Tui lấy làm mừng là Cody mang về đây.”

      Mặt ông Reb đỏ rần vì mắc cỡ. “Tui chỉ còn có cánh tay thôi Irene. Nếu tui lành lặn tui xin cưới .”

      “Nếu tui bị cà nhắc tui nhận lời ,” Irene trả đũa.

      Reb ngơ ngác. “Chân khập khiễng có ăn nhập gì tới lòng tui đối với ?”

      cũng giống như chuyện còn tay đâu mắc mớ gì tới cảm tình của tui dành cho .”

      Nụ cười chầm chậm lan môi ông Reb. “Vậy cho tui là lão ngốc chớ?”

      “Tui nghĩ là kẻ lầm đường lạc lối giờ biết hồi đầu.”

      trăm cũng là nhờ và Cody thôi. Khi tui trở về, nếu ưng bụng – mình bàn thêm về chuyện này,” ông thêm với thái độ mong chờ.

      “Thiệt là ưng mà Reb.”

      “Em đúng là đồ qủy gì đâu á, Irene.” Ông Reb cười toe rồi kéo vô lòng mình và hôn say sưa.

      -o0o-

      Cassie chưa kịp dỡ va li ra bà Smith tới trước cửa bảo có khách tới thăm chờ dưới phòng khách. Cassie chưa nghĩ ra được người đó là ai ngoài ông Reb, chị Irene, và bọn . Nhưng họ biết rời trang trại và mướn phòng ở nhà trọ kia mà. nghĩ bụng Cody càng thể nào, vì giấc này trong ngày vẫn mần công chuyện. Muốn biết khách là ai chỉ còn cách xuống dưới xem, thế là lùa tay vô mái tóc màu mật ong chải gỡ sơ sơ, vuốt áo sống cho thẳng thớm rồi bảo bà Smith mình trực tiếp gặp mặt người đó.

      Xuống tới nơi, Cassie đâu có dè người khách đứng ngó ra cửa sổ trong căn phòng khách lịch của bà Smith là Wayne. quay lưng về phía , dừng ở ngưỡng cửa lát đặng so sánh với Cody. Ở Wayne chả có nét nào cho thấy và Cody có liên hệ máu mủ. Tuy họ có cùng người cha, nhưng Cody giống người mẹ da đỏ y hệt. Còn mái tóc màu cát và cặp mắt màu lợt tạo cho Wayne vẻ trẻ trung dù bốn mươi tuổi. Cody cao lớn, đô con, đẹp trai trong khi Wayne có tạng người trung bình, gầy gầy, roi roi, nhìn bắt mắt. Nhưng nhớ tới cái chuyện Wayne nhúng tay vô đám cưới của Cody với Holly là Cassie chỉ thấy ghê tởm .

      Làm như cảm nhận được tới, Wayne chậm rãi xoay người qua mỉm cười với . “Cassie! Gặp được thiệt là hay quá.”

      “Chào Wayne. làm sao biết tôi ở đây?”

      “Tin đồn có cánh mà. giận chớ phải ? Nếu tui ghé qua xem em kế dọn tới chỗ ở mới thiệt là sơ xuất đó nghen. ở trong trại thấy vui sao? Bộ thằng em tui làm phiền tới hả? Tiện đây tui cũng muốn biết Cody và vợ mới cưới của nó có tâm đầu ý hiệp ?”

      Nụ cười đáng ghét của khiến cho tức lộn ruột. Wayne biết tỏng lý do rời nông trại thế mà còn làm bộ làm tịch. “Theo tôi biết họ vẫn bình thường.”

      “Cody lúc nào cũng có nhiều bất ngờ nhen, đúng ? Nhưng thôi về Cody nhiêu đó là đủ rồi, mới là người tui quan tâm. Tui cứ tưởng là mến thằng em tui. Tui xin lỗi nếu nó có làm cho vỡ mộng. Nhưng cũng phải công nhận là nó và Holly thiệt hợp rơ đó chớ. Còn quá tốt lành, thứ con lai làm sao xứng.”

      muốn cái gì hả Wayne?” Cassie lên tiếng hỏi.

      “Sao đây, tui chỉ thể lòng quan tâm của ông thôi mà Cassie. Má và tui từng có lúc à – rất thân thiết. Bởi vậy nếu tui quan tâm cho đúng là tắc trách. Tui muốn mời ăn tối.”

      ăn với Wayne cho dù có được cả núi vàng cũng thèm. cách chịu nổi gã đàn ông này. Ngoài ra, cũng thích cái kiểu bóng gió ma mãnh của về mẹ mình. Tại sao huỵch tẹt ý của ra cho xong? “ Wayne à, tôi thấy đói lắm.” vậy đâu có sai, bao tử của vẫn chưa hết nhộn nhạo.

      sợ tui sao?”

      “Tôi cần sao?”

      “Dĩ nhiên là , nhưng tôi muốn giúp . có cần bất cứ cái gì ?”

      , cám ơn .”

      “Thế suy nghĩ lại về chuyện ăn tối sao? Khách sạn đó nấu ăn ngon lắm. Tui cũng có số vấn đề muốn bàn với . Tui nghĩ có hứng thú.”

      Mặc dầu ngần ngại nhưng Cassie cũng nổi tính tò mò. khỏi hiếu kỳ muốn biết xem Wayne giở trò gì và chuyện đó có dính líu tới Cody . “Thôi được Wayne, tôi nghĩ ăn với cũng chẳng hại gì.”

      Mắt Wayne sáng lên. “Vậy mình nha?” xong giơ tay mời .

      -o0o-

      Khi ráng chiều xám óng ánh phủ xuống thành phố Cody tới Dodge. Nón của kéo xụp xuống che kín ánh mắt đầy khổ não. Gương mặt khắc nghiệt rắn đanh, cương quyết khi xuống yên trước nhà trọ của bà Smith. xém hù người đàn bà tội nghiệp đứng tim khi cất tiếng hỏi về Cassie bằng cái giọng rin rít chừa cho người ta đường từ chối.

      “À, à, Cassie có ở nhà,” bà Smith lắp bắp.

      “Vậy cổ đâu?”

      “Tôi nghĩ cổ ăn tối với kế của cổ.”

      “Với Wayne sao?” giọng Cody nặng mùi ghét bỏ. “Ông tui chịu bỏ chút thời gian cua cổ sao?”

      của cậu?” bà ta ngó Cody chằm chằm qua mục kỉnh gọng tròn. “Vậy chắc cậu là Cody Carter.” Bà ta thầm nghĩ gã này đáng sợ y chang như người ta đồn. “Thấy cậu và cậu lo cho em kế như vậy thiệt là qúy nghen, nhưng cổ ở đây an toàn lắm. Tui nhắn lại với cổ là cậu có hỏi thăm cổ.”

      “Tui đợi được,” Cody buông câu cộc lốc.

      “Được mà, dĩ nhiên là được.” Người đàn bà có má lúm đồng tiền giờ đây thiệt tình run lẩy bẩy. “Cậu Carter, cậu có thể ngồi đợi trong phòng khách.”

      Cody liếc về phía cầu thang. “Phòng nào là phòng của Cassie?”

      Bà Smith nén giận. “Khách đàn ông được phép vô phòng của phụ nữ, cho dù bà con là nam giới cũng ngoại lệ. Nếu tui lầm cậu chỉ là kế của cổ thôi mà, chớ đâu phải là bà con ruột thịt. Cậu có thể ngồi đợi trong phòng khách, còn thôi, tùy cậu.”

      Cody thở dài đánh sượt. thấy là bà Smith nhất định chịu nhượng bộ. “Thực ra tui chỉ muốn biết cổ ở đây có thoải mái thôi. Tui muốn thấy cổ bị ở trong phòng , thoáng khí.”

      “Tui cho cậu hay là tui cho Fenmore căn phòng tốt nhứt ngó ra mặt tiền. Có hai cửa sổ bự, trước phòng còn có cây che nắng chiều nữa. Tui bảo đảm cổ thích.”

      “Tôi chắc chắn cổ thích,” Cody trả lời, phải nhịn lắm mới phá ra cười. Moi tin tức có thiếu gì cách. “Thôi, bây giờ tui chúc bà ngủ ngon.”

      “Ngủ ngon? Tui cứ tưởng cậu muốn gặp Fenmore chớ?”

      “Mơi tui gặp cũng được. Xin bà đừng cho cổ biết là tui tới đây, tui cám ơn nhiều. Tui muốn dành cho cổ sư ngạc nhiên thôi.”

      “Được mà,” bà Smith đồng ý, trong lòng mừng húm khi thấy gã lai đen đúa sắp rời . “Cậu sao sao.”

      -o0o-

      Cassie ngạc nhiên thấy đồ ăn ở tửu lầu Dodge thiệt là ngon thượng hạng. Dù trước đó bảo Wayne là mình đói, nhưng ăn vô chút thấy bao tử dễ chịu hơn. Bây giờ ăn tới món tráng miệng và nhấp cà phê, đợi xem Wayne muốn chuyện gì.

      có thích Rocking C Cassie?”

      Cassie nhíu mày. Câu hỏi thăm dò của làm giựt mình. “Dĩ nhiên là tôi thích trang trại. Khi tôi sống với bà của tôi, tôi thường nhớ tới nó và quãng ngày vui vẻ ở đó trước khi dượng Buck đuổi tôi .”

      “Vậy tại sao lại để Cody bứng ?”

      “Ảnh bắt tôi. Chỉ là tôi thấy sống ở đó còn thích thú như trước.”

      “Bởi vì Cody lấy vợ?”

      láo có ích lợi gì đây? “có phần nào.”

      có thích mua lại cổ phần của Cody lắm ?”

      “Gì chớ? Phải tốn nhiều tiền lắm. chắc phải biết rằng lợi nhuận của tôi trong Rocking C chỉ có phần tư thôi.”

      “Tui có đề nghị này chắc làm cho thấy hấp dẫn.”

      Mắt Cassie ánh lên vẻ cảnh giác. “Đề nghị gì?”

      “Kết hôn với tui. Tui có đủ tiền mua đứt phần của Cody, rồi tụi mình cùng làm chủ Rocking C. Con bà nó, trang trại đó là của tui. Đúng ra tui mới là người thừa kế chính thức của ông Buck. Cody có quyền mó vào đồ của tui.” Thấy im lặng hỏi. “ có nghe tui Cassie? Nếu còn tưởng nhớ tới Cody hãy quên nó . Nó cưới người đàn bà khác rồi.”

      “Cody đời nào chịu bán cho đâu. Chỗ đó là nơi lý tưởng để nuôi dạy trẻ con.”

      “Nếu lo cho bọn và tui nhận nuôi tụi nó. Tụi mình có nhiều cơ hội nhận được quyền nuôi dưỡng hơn là thằng con rơi tạp chủng cưới con điếm. cứ nhận lời rồi tui nhờ luật sư của tui lo giấy tờ liền.” Cassie vẫn ừ hử. “Em là đẹp mà Cassie. Nếu tui muốn em có nghĩa là tui láo.”

      tốn hơi rồi Wayne,” Cassie trả lời, phải cố lắm mới để lộ ra vẻ khinh ghét. “Tôi muốn lấy .”

      “Cứ nghĩ cho kỹ Cassie,” Wayne hối. “Tui đợi được mà. Em muốn mấy đứa bé mà phải ? Cody chịu nuôi tụi nó nữa đâu, nhất là lúc nó cưới Holly.”

      “Đưa tôi về Wayne,” Cassie lên tiếng chấm dứt câu chuyện. Bây giờ còn lòng dạ nào ngồi đây với Wayne. Tim hãy còn nhức nhối, cảm xúc sần sượng. Hôn nhân của Cody làm tinh thần suy sụp. có cảm giác mình giống như món đồ phế thải. Tâm hồn tan nát, trống rỗng, tê điếng.

      Nhưng dầu gì Cassie phải thừa nhận có lẽ Wayne nhận xét đú ng về hôn nhân của Cody. Chả có quan tòa nào đầu óc sáng suốt lại trao quyền nuôi dưỡng cho cặp vợ chồng trời ơi đất hỡi như Cody và Holly? thiệt tình muốn tụi bị bỏ vô nhi viện sao? Mặc dù Wayne đem thuốc tới giải quyết vấn đề, nhưng viên thuốc này lại quá đắng nuốt trôi.

      Wayne đưa Cassie về nhà trọ. đợi cho tới khi ra cửa rồi mới biến vào hành lang tối om. Lúc leo lên thang liếc xuống phòng khách, thấy phòng vẫn có vắng hoe nên tiếp tục lên phòng mình. ràng là bà Smith và những người thuê phòng khác ngủ sớm. Vậy càng hay, vì Cassie muốn dừng chân ba xí ba tú với ai ngay lúc này. có bao nhiêu chuyện cần suy nghĩ.

      Cassie biết Cody đau lòng nếu tụi bị bắt vô ở nhi viện, mà e chuyện này xảy ra nếu ông luật sư Baxter phát ra nghề cũ của Holly. Nội cái chuyện Cody là con lai thôi đủ trắc trở rồi, huống hồ còn thêm vấn đề của Holly. Cách duy nhất để cứu bọn trẻ là lập gia đình và làm giấy tờ xin nuôi tụi nó. phải thừa nhận rằng lời đề nghị của Wayne cũng có giá trị, nhưng lại thấy ghê tởm khi nghĩ tới việc lấy người mình , thậm chí thích cũng . Tâm trí quay cuồng mở cửa phòng ra và bước vào trong.

      Chào đón là bóng tối dày đặc, tự hỏi sao lúc ra mình để đèn. Mò mẫm tới cái bàn, thấy đèn và diêm quẹt để kế bên. Dù hồi trước bao giờ sợ tối, nhưng đêm nay bức màn đen bí lại làm tâm trạng hỗn loạn. Thậm chí yên tĩnh cũng có vẻ đáng ngại sao đó. Giác quan bén nhạy của chao đảo điên cuồng, cách nào trấn tĩnh nổi con tim đập lồng lộng. Khi ánh lửa lóe lên soi sáng căn phòng, Cassie thấy ngay cái hình ảnh khiến da thịt mình nổi gai ốc, gáy rờn rợn.

      Cody.

      Nằm soải chân tay giường, đầu kê vô chồng gối, Cody ngó chăm chăm. Gương mặt tối sầm y như hung thần ác sát, ánh mắt lạnh ngắt. “ chơi với Wayne có vui ?”

      Giọng hề có chút cảm xúc nào, dù thời tiết ban đêm ấm áp mà lại thấy mình mẩy ớn lạnh.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :