1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Treasures Of The Heart - Connie Mason (24c)

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      (10-2)

      Khi Cody thấy Cassie hạ võ khí xuống, lập cập trỗi dậy, đưa tay rờ thử đầu chỗ viên đạn rẽ qua tóc mình. Lúc tiến về phía sải chân lọng cọng, đều, sắc mặt nổi trận lôi đình. muốn tin là ta định giết mình, nhưng nếu cúi đầu xuống đúng ngay cái tích tắc đó ra nằm chơi với giun dế.

      Cassie đứng chết trân ngay tại chỗ, thấy kinh hoàng vì lời buộc tội của Cody. Giết ? nghĩ là hạng đàn bà nào chớ? Hại chết đâu đem lại lợi lộc gì cho . Chả lẽ cho là giết luôn con hay chăng? Bộ thấy là giết chả có ý nghĩa gì ráo sao?

      Dĩ nhiên là thấy, bởi cái lúc tới gần giận bầm gan tím mật. kéo khẩu súng ra khỏi tay rồi quăng xuống đất, và tiến tới lắc tới nỗi hai hàm răng va vào nhau cập cập và búi tóc bới chặt chịa ngay gáy xổ tung.

      “Nếu tính làm ba cái chuyện đó nữa, tui bảo đảm phải hối hận!” nhe răng gầm gừ dữ tợn. Cassie chưa bao giờ thấy nổi giận tới độ đó, nên có thể hình dung rành rành cái cảnh kẻ thù của chạy thục mạng ra sao trước tính khí tàn bạo của . Vào cái lúc đó trông giống y như hung thần ác sát.

      “C-C-Cody, d-d-dừng tay,” cà lăm, thấy vô phương chống đỡ trước đôi tay hung hãn nghiến chặt vai đau điếng. “A-a- làm tôi đau quá.”

      thôi lắc, nhưng vẫn siết chặt cánh tay . “Tại sao lại làm chuyện đó hả? Có phải là vì tối qua ? Lúc đó cũng hăm hở làm tình như tui mà.”

      buộc cho tôi cái tội gì? Tôi đâu có nổ súng về phía chớ.”

      “Con bà nó, ngon lành lắm! Nếu nổ súng vậy ai làm? Đồng cỏ này phẳng lì bốn phương tám hướng đều có thể nhìn xa được tới mấy dặm.”

      “Còn ruộng bắp sao?” chỉ tay ra. “Nó đủ rậm để che kín cả chục người trốn trong đó. Rồi còn đám cây cối gần con lạch đằng đó nữa. Tôi hề có lý do muốn chết.”

      mình làm chủ trang trại còn lý do nào tốt bằng,” Cody ám chỉ cách cay cú. “Giết tui chắc mẻm dớt mẻ khẳm thấy mụ nội rồi còn gì.”

      “Vậy quên đám con sao? Theo di chúc của dượng Buck tụi nó hưởng phần của đó.”

      “Phải, nếu mà tui có con,” Cody đáp bằng giọng khô khan. “Cassie, lần này tui bỏ qua cho vì tui chưa có bằng chứng ràng, nhưng từ rày về sau liệu hồn tui coi chừng nhất cử nhất động của cho coi.”

      Buông ra, đột ngột quay , hầm hầm sải bước tới chỗ con ngựa cột. Cassie tức điên người, chỉ muốn nã cho phát. “Đồ thằng cha ngược ngạo chết bầm,” lẩm bẩm khi nhìn theo đùng đùng bỏ . Về tới nhà hãy còn lẩm bẩm lúc nữa.

      “Cassie, có gặp thấy đứa bé ?” Irene gặp Cassie tại cửa sau, mặt lo lắng. “Tụi nó về ăn cơm, mà lũ tiểu này hiếm khi bỏ bữa lắm.”

      muốn nhưng Cassie phải gượng cười. Đâu phải lỗi của bọn trẻ mà tụi nó có lão già tía ôn thần dịch vật đâu chớ. “Để tôi kiếm tụi nó cho,” xung phong. “Có lẽ tụi nó trong nhà ngủ với Reb, hay chơi với Cu Đen trong kho thôi.”

      ra sân nhằm ngay cái lúc Cody chạy ngựa tới. kéo cương, xuống ngựa, và lừ mắt ngó khi bước về phía nhà ngủ. “Reb có trong trỏng. Tui vừa thấy ổng vào kho. Bộ cần gặp riêng ổng sao?”

      “Tôi cần ổng cái gì hết á,” Cassie nghinh nghinh hứ phát. “Tui tìm mấy đứa . Irene suốt buổi sáng chỉ thấy tụi nó và tới cơm trưa rồi.”

      Thấy lo âu, Cody cột ngựa lại. “Tui phụ tìm.” theo chân trong lúc rẽ về phía nhà kho.

      -o0o-

      “Trời hôm nay nóng thiệt,” thằng Brady giơ mu bàn tay ướt nhẹp lên quẹt mồ hôi lông mày khi nó nheo mắt dưới ánh nắng chói chang. Sáng hôm đó cả Cody lẫn Cassie đều lo công chuyện riêng nên bọn trẻ thấy chán.

      “Tụi mình có thể xuống lạch nhúng chân,” Brady gợi ý đầy hy vọng. “Vậy làm mình mát chút. Em dám chắc Cu Đen cũng thích luôn.”

      Amy dè dặt cân nhắc ý kiến của Brady. “Tụi mình chưa bao giờ xuống lạch mình hết.”

      “Ba biết đâu.”

      “Tụi mình nên xin phép ba.”

      “Chắc ba thà là tụi mình đừng quấy rầy ổng. Dầu gì ổng cũng vui với mình lắm.”

      “Chị thấy em đúng.”

      “Vậy mình được hông?”

      “Chắc được. Chắc nước trong lạch chỉ sâu khoảng hai phân thôi, sao mình lại được.”

      Nhưng con Amy đoán sai. Mùa xuân thường thường là mùa lũ và con nước sâu tới hai feet chảy băng băng qua rạch đổ ra sông phía xa xa. Vào mùa hè bình thường khoảng chừng tháng lạch cạn , trở lại thành dòng nước lờ đờ sâu chỉ vài phân, nhưng phải bây giờ.

      “Ai da! Coi kìa!” thằng Brady tuôn tràng khi đứng bờ ngó chằm chằm vào dòng nước trôi cuồn cuộn. “ giống như lần rồi mình tới đây.”

      “Nhớ cơn bão tối qua ? Mưa làm cho nước dâng lên.”

      “Mình xuống được hông? Thấy mát quá hà.”

      Amy rất đỗi e dè. “Chị biết nữa Brady. Biết đâu nó cao qua đầu mình.”

      “Mình chỉ lội ra chút xíu thôi.” Nó bò xuống bờ rồi tháo giày vớ ra. Trước khi con Amy cản kịp nó đứng trong chỗ cạn, nước lấp xấp tới mắt cá. “Xuống , mát lắm.”

      Thấy Brady hề hấn gì, Amy đá văng giày vớ và xét thử mực nước. Con bé ngúc ngoắc mấy ngón chân và cười thích chí. bao lâu sau tụi nó trửng giỡn tạt nước nhau rất hào hứng, quên tất cả mọi lo âu buồn phiền trong khoảnh khắc đầy vui nhộn.

      -o0o-

      “Coi bộ giống mấy đứa nhãi đó, vậy là đỡ tốn công tìm tụi nó, Conrad.”

      Hai gã đàn ông núp trong đám cây dương cao nghệu mọc dài theo bờ lạch, khoái chí theo dõi đám trẻ.

      “Dooley, tụi mình đợi để tóm tụi nhãi đó lâu rồi,” Conrad hăm hở thố lộ. “Có lẽ ông Master chờ tin tới tức ngực lói hông thành thử tụi nó mới bị cái 'tai nạn' xui xẻo. Lẽ ra ổng muốn đích thân , nhưng cái chân gãy chưa lành hẳn. Bác sĩ ổng bị nhiễm trùng máu sao đó.”

      “Mày biết , giết bọn hình như coi được chút nào,” Dooly phàn nàn.

      “Vì mớ tiền ông Master chi cho tụi mình cả bà già tao tao cũng giám giết chớ gì ai. Khi người ta mướn mày làm chuyện này mày biết phải làm cái gì, chớ cứ đứng đây lải nhải tới sáng cũng làm xong việc đâu.”

      “Mày có lý.”

      Bọn chúng lén trườn ra khỏi bụi cây um tùm. Vì chúng đứng đằng sau hai đứa bé mải đùa giỡn, do đó diện của bọn chúng vẫn chưa bị phát cho tới khi chúng sắp tới gần mà hai chị em vẫn chưa hay biết gì tới nguy hiểm kề cận.

      Thằng Brady thấy bọn chúng trước và hoảng hồn giựt tay áo con Amy. “Amy, nhìn kìa!” Nó chỉ về phía Conrad và Dooley. “Em nghĩ bọn họ là người của Rocking C. Nhưng họ hình như ngó quen quen.”

      Amy quay lại, hàng mày con bé nhíu lại khi thấy hai gã đàn ông tới gần. Thình lình nó há hốc và với lấy tay thằng Brady. “Chạy , Brady! Mấy người đó là hai người tính bắt tụi mình ở nhà ga St. Louise. Và người trong bọn họ là ông Conrad.”

      Bị lực cản của dòng nước ngăn trở, tụi nó được bao nhiêu. Trong vài phút là hai tên kia mau chóng rượt tới. Con Amy thét lên thiếu điều bể phổi. “Thả tụi tôi ra! Các ông tốt hơn hết đừng hại bọn tôi còn ba tôi giết mấy người.”

      “Tụi bay chả có thằng cha nào hết ráo,” Dooley phá ra cười sằng sặc, gã lắc con bé Amy xém long cả xương. “Nhưng tụi bay có ông dượng, giờ này ổng vui vẻ gì với tụi bay lắm đâu.”

      “Dượng Julian còn sống hông?” thằng Brady ré lên.

      , phải đội ơn hai đứa bay đó nghen,” Conrad trả lời. “Cú té thang khốn nạn đó khiến ổng xém chầu diêm vương. Ổng còn mạnh nữa, nhưng ổng vẫn nhắm nhe sống nhởn nhơ phè phỡn bằng đồng tiền của điền trang tụi bay khi ổng khỏe lại.”

      Nghe những lời của gã Conrad xong Amy nghĩ tới lúc thích hợp để hét lên lần nữa. Nó kêu lớn hơn lần trước cho tới khi Conrad đưa bàn tay dơ dáy của gã bịt miệng nó lại.

      “Tụi mình phải làm sao hả Conrad?” Dooley lên tiếng hỏi.

      Liếc xuống giòng nước chảy cuồn cuộn, Conrad nhe răng cười độc ác. “Trấn nước tụi nó. Làm cách này coi giống như tai nạn và tụi mình bị ai truy lùng.”

      Dooley gật đầu, rồi dọng đầu thằng Brady xuống con lạch nước dâng lai láng, Conrad làm y hệt với Amy. Nhưng bọn chúng tính tới diện của Cu Đen. Con khuyển lai trung thành lao vào cắn xé Conrad báo thù cho chủ, khiến lơi tay với Amy. Con bé ngoi lên mặt nước, vừa ho vừa thổi phù phù. Gừ tiếng dữ tợn, Cu Đen quay sang tiếp đón Dooley, gã vừa lúng túng hộ thân vừa nhấn nước Brady. Vì tự vệ gã phải buông Brady ra. Amy lao tới bên thằng em ngay lập tức, nó kéo đầu Brady lên khỏi nước rồi cố lôi thằng em tới bờ. Nhưng cả hai đứa bé đều biết đó chỉ là vấn đề thời gian, rồi lũ người kia hạ được con chó gan dạ và tiếp tục đuổi theo tụi nó.

      -o0o-

      “Hình như có tiếng ai hét,” Cody và Cassie kiếm ngoài sân, trong nhà kho, và chuồng ngựa nhưng vẫn thấy bóng dáng bọn . Họ đường kiếm dưới mé lạch nghe Amy hét. Khi tiếng kêu bị ngắt ngang đột ngột, rồi lại bị thay thế bằng tiếng sủa giận dữ của Cu Đen, họ nhìn nhau lo lắng rồi tới cùng kết luận kinh hãi và ù té chạy.

      Họ phóng ra khỏi hàng cây dương vừa đúng lúc thấy hai gã đàn ông lao tới hai đứa bé, tụi nó ở dưới lạch tuyệt vọng cố nhoài tới bờ. Cu Đen bị đánh bất tỉnh nằm vật vờ nửa chìm nửa nổi. Máu trong người Cody như đông đặc khi tìm cách đánh lạc hướng đám người kia để nổ súng mà khỏi gây nguy hiểm cho hai đứa bé. thét lên tiếng hô xung trận lanh lảnh có lẽ làm cho gia tộc Cheyene của nở mày nở mặt.

      “Thấy mẹ rồi!” Dooley há hốc kinh ngạc, chắc mẻm phen này sắp bị tụi mọi dã man tấn công. Khi gã thấy sắc diện đen đúa của Cody và nghe tiếng thét rợn tóc gáy gã biết chắc cú là tên mọi rượt theo mình. “Tao phải dông khỏi đây thôi. Tụi mình tóm cổ mấy đứa nhóc vào dịp khác.”

      Gã xoay gót, phóng ra khỏi con lạch rồi chạy xuôi theo dòng nước tới chỗ buộc ngựa. Conrad bám sát nút gã. Cody đuổi theo, lẹ làng nổ hai phát súng liên tiếp trước khi bọn chúng biến vào rặng dương. chập sau thấy chúng nó lao ra khỏi đám cây và phi nước đại qua đồng cỏ. Vì có ngựa, đành bó tay ngó theo bọn chúng xổng ngon ơ. bực bội vì chưa kịp nhìn mặt bọn chúng. Có phải Wayne mướn tụi nó đây? thắc mắc, nhưng chả lạ gì gã mình. biết Wayne từ bỏ bất cứ thủ đoạn nào để dành được Rocking C. chửi văng mạng rồi quay lại chỗ Cassie khom mình xuống bọn trẻ.

      “Tụi nó OK chớ?” vừa hỏi vừa ngồi chồm hổm cạnh tụi nó.

      Hai đứa bé trông hệt như chuột trôi sông. Dầu nước mắt vẫn chảy ròng ròng má Amy, con bé hình như vẫn vô . Nhưng tim Cody thắt lại vì sợ khi nhìn thằng Brady. Mặt thằng nhóc trắng như sáp, gần như còn hơi thở. Cody thằng bé bị ngâm dưới nước bao lâu, nhưng biết phải làm cái gì đó cấp tốc thôi thằng tắt thở. Lật nó nằm sấp, Cody bắt đầu ấn nhè lưng nó. làu bàu hài lòng khi thấy nước ọc ra từ miệng thằng bé.

      “Thở , mụ nội nó, thở !” điệu van nài khủng khiếp trong giọng Cody khiến Cassie sợ điếng hồn. Ai muốn hại hai đứa bé vô tội đây hả trời?

      Nước mắt thầm tuôn xuống má con Amy khi nó chăm chú nhìn Cody dốc sức cứu thằng em. đời này nó chỉ còn mỗi người thân là Brady thôi. Giọng nó run rẩy khi lên tiếng hỏi, “nó có sao ?”

      “Con đừng lo,” Cassie ôm đứa bé sợ hãi vào lòng vỗ về. “Ba con để nó chết đâu.” chắc Cody có thể đạt được kỳ công như thế, nhưng là người có ý chí mạnh mẽ tìm đủ mọi cách để cứu thằng bé.

      Mọi chú ý đều dồn vào Brady khi nó hả miệng, thở ngáp ngáp, và bắt đầu ho sặc sụa. Cody ngồi bẹp gót, nụ cười phớt môi khi thấy Brady bắt đầu thở lại. Sau đó lật thằng nhóc nằm ngửa, luồn cánh tay dưới gáy nâng đầu nó lên. “Con sao chứ, con trai?”

      Brady từ từ hé mắt và ngước nhìn Cody. Trong thoáng chốc nắng rọi qua tàn cây làm nó chóa mắt. Nó nheo mắt, rồi lại nheo. Tiếp theo, môi nó chầm chậm nhoẻn thành nụ cười trong khi tiếng thở dài run run làm nó rùng mình. “Lúc này ba giống hệt như ba của con.”

      “Nó mê sảng,” Cassie lên tiếng, nỗi lo sợ cho thằng Brady rốt cuộc lắng xuống. “ là ba nó mà.”

      “Chỉ khi nào nó muốn thôi,” Amy thêm vào, giọng nó gần như nghe nổi.

      Cassie ngơ ngác, muốn hỏi Amy xem nó vậy là có ý gì, nhưng con bé hình như quá hoảng loạn nên muốn làm nó đau buồn hơn. Thay vì vậy, ngó sang Cody để tìm tòi chìa khóa mở ra vấn đề bí . Nhưng hình ảnh thấy khiến sững sờ. Vẻ mặt là cả pha trộn giữa vẻ yếm thế, bối rối – và mong mỏi khát khao? Ánh mắt họ giao nhau, rồi mặt đỏ bừng khi nhận ra Cassie nhìn thấu những cảm giác sâu sa trong lòng mình. Chưa bao giờ có ai gần gũi với đến thế trong đời.

      Thình lình bùa mê bị hóa giải bởi tiếng khóc cuống cuồng của con bé Amy. “Ba ơi! Cu Đen nó nhúc nhích gì hết!”

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 11 (11-1)

      Nhừ tử vì trải qua kinh nghiệm trầy vi tróc vẩy, lũ trẻ được đưa về nhà cho ăn uống và ngủ. Ngày thường tụi nó ngủ trưa, nhưng hôm nay Cody nhất định bắt tụi nó phải nghe lời. Bọn trẻ mừng rỡ khi thấy Cu Đen chỉ bị ngất xỉu rồi chặp sau tỉnh lại. Để tỏ lòng trân trọng sống sót của nó, con khuyển lai được lau khô ráo và cho phép nằm ở chân giường của Brady trong lúc tụi đánh giấc. Tuy tụi nó cứ cãi là chỉ có em bé mới ngủ trưa, nhưng vừa nằm xuống là tụi nó ngủ khì.

      Khi Cody rời phòng tụi nó, sắc mặt sa sầm. Bọn trẻ trong tình trạng bết bát nên chưa thể hỏi được về những kẻ có khả năng là sát thủ, nhưng có giả định riêng. Biết bản chất thù hằn của Wayne, Cody bảo đảm gã mình đứng đằng sau vụ công kích này. khi bọn trẻ bị loại trừ Cody nghi Wayne chuyển chú ý của sang mình và Cassie. Mạng người chả là cái thá gì đối với Wayne, nếu họ cản đầu cản đuôi lấy những cái muốn. Tin là mình có cách để ngăn chận Wayne, Cody ghé vô phòng mình trước khi xuống dưới lầu.

      Cassie cho rằng mình hay nhất là đừng xen vào khi Cody cho hai đứa vô giường vì vậy qua lại trong phòng khách, định hỏi cái gã mặt mày lầm lì kia vài câu trước khi ra khỏi nhà. nghe tiếng chân thang nên ùa ra gặp trước khi xuống nấc thang chót. hết hồn thở dốc khi thấy mang thắt lưng giắt súng quanh bờ hông hẹp. Tia nhìn rắn đanh, lành lạnh lóe lên trong cặp mắt xanh của trông rợn tóc gáy, khiến Cassie tự động lùi lại bước. chưa từng gặp qua người nào như gã đàn ông đầu óc quả quyết, cặp mắt như thép nguội này.

      tính đâu?” Tia nhìn dò xét của dời từ chiếc thắt lưng gắn súng lên mặt .

      “Tui có công chuyện trong Dodge.”

      bao giờ tìm được bọn người đó đâu Cody. Có tới hai đứa lận. Bộ muốn chết hay sao?”

      “Tui nghĩ chuyện đó chắc làm buồn lắm đâu phải ?” cộc lốc. “Vậy khỏi mất công ra tay. Nếu tui trở về, trang trại là của mặc sức muốn làm gì làm. Tui chỉ có cầu duy nhất là cho tụi nó vào gia đình đàng hoàng.”

      “Đồ qủy tha ma bắt , Cody! Tôi chưa bao giờ gặp ai bướng bò như . đúng cướp bắt lại bắt thầy tu. Tôi bao giờ muốn giết hết.”

      “Chừa lại với quan tòa ,” Cody gằn giọng.

      “Hãy để cho quận cảnh lo chuyện tấn công mấy đứa nghen.”

      Cody cười khan. “ vấn đề công đạo ở vùng biên này đâu phải ? Tui tuyệt đối có khả năng làm những chuyện cần phải làm.”

      Tia mắt la cà mặt hồi, nghĩ mình chưa bao giờ thấy nàng đẹp hơn thế, đôi mắt màu lục rực lửa và bờ ngực hấp háy vì giận. Con bà nó, ta nghe có sức thuyết phục lắm làm cho hầu như tin là ta bắn mình và khiến mình thiếu chút nữa là chầu ông bà. Nhưng chính mắt thấy ta đứng chỗ đó chĩa súng vào mình kia mà. Bất thần quay người sải bước ra cửa.

      “Giỏi cứ ,” Cassie líu cả lưỡi, “xem tôi có thèm lo tới hay . Mà đừng lo cho bọn làm gì, tôi chăm sóc tụi nó đàng hoàng.”

      bước nửa chừng Cody dừng chân, xoay gót ngược lại tới chỗ Cassie đứng, mặt mày sấm sét đùng đùng. “Con người thiệt là đầy ngạc nhiên, phải ? Lấy chuyện đêm qua . có thể phải là điếm như tui nghĩ, nhưng lúc giường hành động giống y. thèm muốn tui, mình mẩy bừng bừng tới nỗi chỉ cần đụng vào xẹt lửa. Vậy đừng có ở đó mà với tui là thèm nhớ tui nếu có chuyện xảy ra cho tui ở Dodge, bởi vì tui tin đâu.”

      Sắc mặt Cassie biến thành đỏ ké. “Tôi thấy là tôi lầm khi tỏ ý quan tâm cho . ràng đáng mặt đàn ông. muốn chết mặc xác , tôi chả thèm đếm xỉa tới. Dù thế nào nữa tôi chỉ nghĩ về bọn thôi.”

      nheo mắt, tia mắt xanh nóng rực chầm chậm quét dọc theo người đầy gợi tình! Dịch vật ! nổi dóa trong bụng. Tại sao lại ảnh hưởng mình như vầy? Chỉ cần nghĩ tới chạm vào mình như đêm qua là thân thể cứ như bị lửa tam muội thiêu cháy. thể mặt chắc để lộ ra tâm tư của , bởi vì Cody nhếch mép cười khẩy.

      có chắc là chỉ quan tâm cho tụi ?” giọng nhừa nhựa. “Tui nghi là nghĩ tới chuyện đêm qua. Cứ việc phủ nhận cho đời em cưng, nhưng vẫn thích ngủ với tui. Tui cũng chắc như bắp là tui muốn ngủ với . Khi hết nổi cơn điên muốn giết tui thấy vẫn muốn làm cái đó nữa.”

      “Đồ chết bầm!” Cassie rít lên, thấy choáng vì ngôn ngữ tục tằn và những lời bóng gió đầy dục tình của . “Đáng tiếc là kẻ nào đó bắn trật .”

      “Tui dám cá là tiếc hùi hụi.”

      Bằng cử động nhanh như cắt khiến giựt mình, cánh tay Cody vươn ra tóm gáy Cassie và kéo sát vào người mình. Trước khi kịp chống trả miệng siết lấy miệng bằng cái hôn mạnh bạo, ngấu nghiến. rên khe khẽ khi đầu lưỡi nhọn cứng của lấn qua hàm răng , thám hiểm vòm miệng mềm mại. Khi tay lướt xuống lưng tới mông , ghì mạnh vào tên tiểu đệ thở hào hển của máu dồn hết lên tai . Vùng vẫy khổ sở để khỏi nhớ tới cái cảnh Quá nhi nhà thân hình vừa dài vừa lực lưỡng hơi thở dồn dập nằm trong lòng Long nhà mình, làm cho mình sung sướng ngất ngư cung hai nắm tay tặng luôn cặp song long chưởng vào ngực . tặng lại cho nụ cười khiêu khích ra chiều tui--biết-tỏng--rồi và buông ra.

      “Đó là cái nhớ nhung tiếc nuối nếu giết tui thành công.”

      Cặp mắt biết vâng lời cái đầu, chúng du lịch hơi xuống quần ngay cái chỗ tiểu đệ nhà gồng mình. Chèn ơi, bộ chỉ cần hôn cái thôi là tiểu đệ đô con vậy sao? cáu tiết nghĩ bụng, những bướng bò ngu ngốc mà ham muốn tình dục của y như của thú vật. là bằng chứng sống rành rành ra đó. Tối qua dụ dỗ dễ ợt như ăn cháo. Mà tệ hơn nữa là cũng thích thú. Khi thấy ừ hử gì trước câu chọc tức của Cody, nhá cho nụ cười đểu, rồi đột ngột quay người ra khỏi phòng. đứng như bị chôn chân cho tới lúc nghe tiếng cửa trước đóng đánh rầm sau lưng .

      “Đồ gã lai trời đánh,” lẩm bẩm trong miệng. Vào lúc đó chỉ nghĩ ra được câu chửi đó là dữ dằn hết cỡ rồi. đau nhói khi thấy biết ảnh hưởng ghê gớm như thế nào, cái vuốt ve của khiến mình mẩy bừng bừng rạo rực ra sao. nghênh ngang phách lối tới nỗi chỉ muốn đùng đùng rượt theo đánh cho tỉnh hồn.

      Sắc mặt Cody đằng đằng sát khí khi lên ngựa phi ra khỏi trang trại. Những cái tồn tại giữa và Cassie làm cho bất chấp hết dù biết họ là bà con với nhau. Con nhóc phù thủy đó có lẽ muốn giết nhưng nàng thể nào chối bỏ cái hấp lực hầu như ma quái kéo họ lại với nhau.

      Vào cái lúc tới gần Dodge đầu óc lại chuyển qua những vấn đề nghiêm trọng hơn. Trong tâm trí chỉ có người có lẽ chịu trách nhiệm về việc tấn công mấy đứa bé. Theo như biết, chỉ có Wayne hưởng lợi từ cái chết của tụi nó. thấy thú vị muốn biết xem Wayne tính làm thế nào để trừ khử mình và Cassie.

      Khi Cody tới trước cửa căn nhà sơ sài ngoài ngoại ô Dodge Wayne có ở nhà. Nhưng Cody nản chí, mặc dầu Wayne có thể rời thành phố sau khi ám toán bọn thành. thề lùng gã đàn ông đó tới cùng trời cuối đất thây kệ có trốn trong cái xó kẹt nào. Làm như có linh tính mách bảo, Cody trực chỉ quán Longbranch. Nếu Wayne ở nhà dám cá Holly biết tung tích của gã mình. Gương mặt ngăm ngăm của chưng ra nụ cười đầy sát khí lúc bước vào bên trong tiệm rượu Longbranch để đèn lờ mờ và nhận ra Wayne ngồi ở cái bàn trong góc chuyện rôm rả với hai tên đàn ông mặt mũi bặm trợn. Có phải bọn chúng là hai gã ra tay với bọn đây? Cody thắc mắc, thấy bực là mình chưa nhìn mặt hai tên sát thủ.

      Cody tiến lại gần cái bàn đó với dáng nhàng như con báo đen – đĩnh đạc, thận trọng, quả quyết. êm tới nỗi gã và hai thằng ngồi chung vẫn chưa hay biết lúc tới bên bàn của tụi nó. Wayne thảng thốt khi ngước lên thấy Cody trừng mắt ngó xuống , gương mặt u ám đầy đe dọa, cặp mắt xanh lạnh như băng. Wayne trải qua giây phút sợ điếng hồn. Cody chưa bao giờ nhìn dã man tàn bạo hơn thế.

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      (11-2)

      Wayne nuốt xuống cơn sợ hãi trào lên rồi . “Ê Cody, chuyện gì khiến mày tới Dodge vậy?”

      “Con bà nó, biết chuyện gì làm cho tui phải vác xác tới Dodge.” Cody hất hàm về phía bọn người chung với Wayne. “Kêu tụi bạn xéo chỗ khác. Chuyện mà tui phải tốt hơn là riêng với .”

      Hai gã ngồi chung bàn với Wayne cần đợi thỉnh lần thứ hai. Tia nhìn dữ dội trong mắt Cody bơm cho chúng đủ động lực để vắt giò lên cổ vù ra khỏi ghế. thèm liếc mắt lần nữa tới hai gã đàn ông tháo chạy, Cody đá trong hai cái ghế trống đó vô chỗ và ngồi đâu mặt với Wayne. Cố tình thủng thỉnh, áp cả hai bàn tay lên bàn.

      Thấy môi mình bỗng nhiên khô rang, Wayne thè lưỡi liếm. dòm bàn tay Cody cứ như chúng là rắn độc. Wayne cách nào rời mắt khỏi đôi tay đó. nuốt đánh ực, lấy lại giọng rồi hỏi, “trong đầu mày nghĩ gì vậy Cody?”

      biết thấy mụ nội trong đầu tui nghĩ cái gì. Nếu mấy thằng tay sai của hại bọn lần nữa tui moi ra bắn bỏ.”

      “Mày loạn trí rồi sao? Mày lải nhải cái khỉ gì vậy?” Wayne nhìn sốc tới nỗi Cody xém tin nếu hiểu mình như lòng bàn tay.

      “Mẹ bà nó, biết tui tới chuyện gì. Hai thằng du côn của tìm cách giết bọn sáng nay. Có lẽ tụi nó là hai cái thằng vừa chạy khỏi đây cũng chừng.”

      “Mày đúng là bị tửng rồi, Cody. Tuy có kẻ muốn giết hai đứa oắt con của mày nhưng kẻ đó phải là tao.”

      “Nếu tui chịu tin niệm tình bỏ qua cho. Tụi chết thâu tóm được nhiều thứ lắm. Nhưng cái mà tui sắp với làm cho đổi ý muốn giết tụi nó nữa.”

      Mồ hôi đọng lấm tấm hàng mày của Wayne khi quan sát hai bàn tay Cody cung lại thành nắm đấm. đâu có ngu mà thú nhận mình kỳ thực lập mưu cho bọn nhãi con hui nhị tì, nhưng tới giờ kế hoạch vẫn xảy ra theo ý . thấy thú vị muốn biết ngoài mình ra ai là người muốn giết tụi nó. cũng thắc mắc tại sao Cody lại đá động tới chuyện nó bị bắn hồi sáng.

      “Mày tao nghe vẫn hiểu đó Cody.”

      “Vậy nghe cho đây, ông , tui chỉ lập lại lần thôi. Bởi vì tụi phải là con tui, giết tụi nó cũng chả lấy được cắc nào. Tui chưa bao giờ lập gia đình, và theo như tui biết có con điếm nào với tui từng sanh đẻ gì hết. Con Amy và thằng Brady là hai đứa mồ côi mà tui cứu mạng ở St. Louise. Tụi nó có ý nhận tui làm cha nên theo tui lên xe lửa. Tui đành lòng thấy tụi nó bị đuổi xuống, do đó trả tiền vé cho tụi nó. Khi tụi tui tới Dodge hình như có chỗ nào để bỏ tụi nó vô, vì vậy tui mới mang tụi nó ra nông trại.”

      “Nhưng tụi nó kêu mày là ba,” Wayne đưa ra nhận xét, vẫn bán tin bán nghi.

      “Đó là ý của tụi nó, chớ phải của tui. Nếu tin tui hãy coi hồ sơ quân bạ của tui. Tui phục vụ trong quân đội như trinh sát viên ở Arizona và New Mexico từ năm 62 tới 66. Bảo đảm tìm thấy hồ sơ nào đề là tui có vợ con.”

      “Chuyện này nghe còn lạ hơn heo nái biết leo cây,” Wayne cười hô hố, thấy hoàn cảnh này thiệt tiếu lâm. Bớt hai cái mạng cần thủ tiêu càng khỏe cho . “Thấy mụ nội tao rồi, mày đúng là thứ đại hiệp trừ bạo an dân nghen. Mày tu hành hồi nào vậy?”

      Trước khi Cody kịp tìm câu trả lời Holly ra sát bên hông , nàng khom người thấp để cho có dịp chiêm ngưỡng bộ ngực ngồn ngộn.

      “Khỏe hông Cody, em lấy ly cho nhen?”

      Cody chả thèm liếc Holly lấy cái. “Biến Holly. Đây là chuyện giữa tui và Wayne.”

      Cặp môi thoa son của Holly chu ra khêu gợi. “Bộ còn cách nào khác để đối xử với bạn bè sao? Em cứ tưởng vô Dodge để gặp em chớ?”

      “Tui lại lần nữa,” Cody nghiến răng , “đây là chỉ chuyện giữa tui và Wayne.”

      Thấy mình dễ đuổi Holly , Cody thò tay vào túi lấy ra đồng vàng mười đô nhét vào khe ngực nàng. Nhưng cảm thấy hối hận liền tuýt xuỵt là ra tay quá rộng rãi khi ta ré lên mừng rối rít và gieo cái hôn ướt rượt lên miệng mình.

      Holly, lát nữa mình chuyện sau.”

      “Mà đâu chỉ là thôi,” Holly vừa bóng gió vừa sỗ sàng phất váy ngoe nguẩy bỏ , bày ra phần đùi trắng hở hang bộn bàng.

      Cody lại quay sang Wayne, mới đó quên béng Holly. “Nếu tui bắt gặp hay là lũ tay sai của bén mảng gần trang trại rủi có chuyện xảy ra tui chịu trách nhiệm đâu. Khôn hồn hãy tránh xa Cassie và đám Wayne.”

      Wayne cười đểu cáng. “Tao tự hỏi khi nào mày mới đá động tới con em ngang hông dứt xẩy của tụi mình đây nè. Nó có chiến ? Mà mày có thích luộc nó ? Nếu con đó giống mụ Linda được rẻo nào bốc lắm lắm à nghen.”

      Máu nóng bốc lên đầu, Cody đứng bật dậy chồm qua bàn túm cổ áo Wayne. Ghế của Cody té đánh rầm khi lôi xểnh Wayne qua mặt bàn sần sùi vào sát mặt mình, khiến mũi họ chụm vào nhau. “Cất cái ý nghĩ dơ dáy của cho kỹ vô. Chỉ cần liếc Cassie cái thôi là tui xé xác ra. Hạng người như đáng rớ tới chân cổ.”

      Ném hết thận trọng qua cửa sổ, Wayne phá lên cười nhạo báng. “Hạng người như tao đáng rớ tới chân nó! Hừ! Tao đánh điện tín điều tra rồi, và phát con em đáng kính của tụi mình làm cái nghề gì để kiếm ăn ở St. Louise. Mồ tổ nó, con đó làm trong động điếm! Đó là hạng người được thừa hưởng phần của Rocking C đó.”

      Nụ cười chầm chậm ra gương mặt ngăm ngăm của Cody. “Wayne, đúng là đồ ngu. Cassie phải là điếm. Cổ chỉ là người ở trong quán chị Sal.” Bất thình lình thả Wayne ra làm rớt đánh thịch xuống bàn. Wayne xém té nhưng may bám kịp vào cạnh bàn, nhờ vậy mà đỡ phải chịu nhục thêm lần nữa. Vào cái lúc đứng lên được Cody rảo bước ra cửa.

      có sao hả ?” Holly xán tới hỏi Wayne. “Em của bị chuyện gì vậy? Ảnh thiệt là đồ bảnh đó nhen. Em dám cá lên giường ảnh cũng thần sầu lắm.” Mắt nàng hau háu dán băng keo vào cặp mông săn chắc của Cody.

      lúc ráng lấy lại bình tĩnh, Wayne đột ngột đổ quạu. may cho Holly, ta thấy mình bỗng trở thành chỗ trút giận cho Wayne. vung tay tát đánh bốp vào mặt Holly. Phải chụp lấy cái bàn mới đứng vững, Holly liếm máu rịn ra môi và run giọng hỏi, “ đánh tui vì cái qủy gì chớ?”

      “Đồ con điếm mắc toi,” Wayne làu bàu, cảm thấy khá hơn. Cái cảm giác kiếm được người nhu nhược dám hó hé phản kháng mình để xả giận thiệt là . “Tui muốn nghe thằng Cody tài cán giường như thế nào.”

      bị cái giống gì vậy?” Holly vừa rên rỉ vừa xoa má. “ đâu có ghen với mấy người mua giờ của tui đâu. Mẹ bà nó, tui kiếm sống bằng cách đó mà. Nào giờ đâu có càm ràm.”

      “Nhưng thằng Cody khác,” Wayne hầm hừ. “Nó là thằng con lai dơ bẩn. Đừng bao giờ để tui bắt gặp em lên lầu với nó.”

      ra ghen!” Holly cười lỏn lẻn rồi khép nép xà lại gần Wayne. “Qủy sứ đâu à, nè , biết là em khoái hơn bất cứ người nào mà. Thậm chí em còn để chơi chùa đó nghen.”

      “Có thiệt vậy?” Cặp mắt đóng đô ngực Holly. “Xách đuôi lên lầu biểu diễn cho tui coi em thích tui hơn tới cỡ nào.” thô bạo xoay người ta lại rồi xô về phía cầu thang. Holly tuân lời với thái độ ngoan ngoãn kỳ lạ. ta ngủ với Wayne rất nhiều lần đủ để biết là người có tánh nhen, do vậy muốn mình biến thành cái bao cát cho mặc tình đấm đá. Wayne theo chân ta lên lầu, mắt sáng rực phần vì nổi cơn dâm dục, phần vì cơn giận vừa tạm lắng.

      Nằm tênh hênh dưới thân thể Wayne trong lúc trút căm hờn lên người mình, Holly ngước lên cười với và giả đò coi cái người đưa đẩy ào ạt cách dâm đãng vào thân xác mình là Cody. Thay vì thấy cặp mắt xanh lợt nheo lại trong tâm trạng giận dữ bức bối ta tưởng tượng ra cặp mắt xanh hút hồn của Cody đưa mình tới đỉnh cao chưa từng có nào giờ.

      Vừa gầm gừ vừa thở hì hục tấm thân thể trần truồng của Holly, Wayne hình dung ra đó là thân hình trắng nuột của Cassie nằm bên dưới mình. Trong đầu nhóm lên ý nghĩ nham hiểm, có lẽ có thể sử dụng cái bí mật đó để trả đũa Cody. Coi bộ thằng Cody si mê con bé Cassie tới nỗi nó thảm thương lỡ như con bé đó gặp tai nạn xui xẻo. Hay biết đâu nó thích Wayne hơn Cody. Cái chuyện đó cũng đáng lưu tâm à nghen. Rồi sau đó mọi ý nghĩ đều ngưng lại khi cơn cực khoái lan ra khắp châu thân .

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      (11-3)

      Ngay cái lúc về tới trang trại Cody cắt cử người tuần đêm xung quanh nhà và bắt tay sửa sang những khúc rào bị cắt cách cố ý. Việc sắp đặt đội tuần đêm có lẽ cần thiết, nhưng lỡ do cái tật bê trễ của mình mà bọn có chuyện hay bao giờ tha thứ cho bản thân.

      Tiếp theo đó bắt đầu kiếm mấy đứa bé để hỏi về những kẻ tập kích chúng. Bọn vào nhà kho đút táo cho con Công Nương. Cody thấy tụi nó nên theo. dựa vào kiện rơm nghỉ chặp trong lúc bọn cho con Công Nương ăn và nghe lén tụi nó chuyện. Tụi nó thấy ngồi trong chỗ tối thui, do vậy quyết định chưa lộ mặt.

      “Em ước phải chi được cưỡi con Công Nương, Amy, có phải chị cũng muốn hông?” thằng Brady lên tiếng.

      Nhưng con Amy cần phải đắn đo về chuyện đó. Ngựa vẫn làm cho con bé thấy khiếp vía. “Con Công Nương coi bộ cũng hiền, nhưng chị vẫn chắc là chị thích cưỡi nó hay .”

      “Chị hai à.”

      “Chị chắc mà.”

      “Chị có mà.”

      Thấy hết hứng thú với cái trò đó con Amy trở nên nghiêm nghị. “Brady chị nghĩ mình nên rời khỏi chỗ này.”

      “Rời trang trại sao?” vẻ mặt thằng Brady chưng hửng. “Em hông muốn , em thích ở đây thôi hà. Bộ ba mình phải sao?”

      “Chú Cody thiệt phải là ba tụi mình mà Brady, cho dù tụi mình có muốn tới cỡ nào nữa. Để chú ấy gặp rắc rối với dượng Julian là đúng. Ổng biết chỗ mình ở rồi, vì vậy những kẻ đó quay lại giết bọn mình. Chị nỡ thấy chú Cody hay Cassie bị hại vì mình.”

      “Chú Cody hông cho ai hại tụi mình đâu,” thằng Brady với tin tưởng như đinh đóng cột. “Có lẽ tụi mình nên kể cho chú ấy biết về dượng Julian vì bây giờ mình biết cảnh sát hết đuổi bắt mình rồi. Biết đâu chú ấy có thể giúp mình.”

      “Chẳng có ai giúp được mình hết,” Amy trả lời.

      Giọng rứt, đầy tuyệt vọng của con bé ngập ứ u uẩn khiến Cody thấy thương tâm. Lúc nào cũng nghi ngờ bọn vẫn chưa kể hết cho mình nghe mọi chuyện nhưng dằn lòng hỏi tụi nó. chắc đó là vì e ngại mình thích những cái mình nghe được hay là vì mình muốn trở nên dây dưa quá nhiều với cuộc sống của tụi nó. Nhưng giờ mà phân tích cảm xúc của mình quá muộn, bởi lẽ đột nhiên thấy mình kẹt ngay giữa bí mật. Nếu như Wayne phải là kẻ định lấy mạng tụi nó, vậy kẻ đó là ai?

      Thấy tới lúc mình nên ra mặt, Cody cất tiếng, “ cứ thử kể cho ba nghe xem sao, chừng tụi con ngạc nhiên với những cái ba có thể làm đó nghen. đến lúc đám nhóc tụi con cần có người tin cậy để trút tâm rồi. Vậy kể cho ba nghe cũng được mà.”

      “Ba, ba từ chỗ nào tới vậy?” thằng Brady hỏi.

      Cody bước từ chỗ tối ra chỗ sáng. “Ba nghĩ tới lúc tụi mình cần chuyện với nhau. Nè tụi , ba muốn biết thiệt. Lần này đừng tìm cách đánh trống lảng nữa, chiêu đó hết xài được rồi. Tới đây ngồi . Tạm thời có ai làm phiền mình đâu.”

      Tụi nhóc lưỡng lự lê bước qua chỗ Cody đứng. nhấc tụi nó lên ngồi kiện rơm còn mình tựa vào đó, thái độ của tà tà nhưng đầy chăm chú. “Được rồi, bắt đầu từ khi ở St. Louise và cái tai nạn xe đó . Mà có thiệt là tai nạn ?”

      “Ông Conrad gây ra đó,” thằng Brady buột miệng , nó thấy mừng ra được cái điều chất chứa trong lòng. Thằng bé hề muốn dấu giếm Cody bất cứ chuyện gì.

      “Conrad là cái gã trời đánh nào đây?”

      “Ổng là người tính dìm tụi con xuống lạch,” con Amy giải thích. “Ổng và cái người cùng là những kẻ rượt tụi con ở ga St. Louise. Ba thấy sao, tụi con thể để bọn họ bắt tụi con. Dượng Julian muốt giết tụi con đó.”

      “Trời đất ơi, lại từ đầu ,” Cody bảo vì hoàn toàn hiểu ất giáp gì. “Ba cứ tưởng tụi con là nhi chớ.”

      “Tụi con là nhi,” thằng Brady khẳng định. “Ba má tụi con bị giết lâu rồi trong tai nạn tàu sông. Nó bị nổ tung. Tụi con cũng với ba má, nhưng có người kéo tụi con ở dưới nước lên.”

      “Dượng Julian là giám hộ của tụi con,” Amy tiếp lời thằng em. “Nhưng ổng là người xấu. Ổng muốn tiền của ba má để lại cho tụi con. Có đêm tụi con nghe dượng Julian chuyện với ông Conrad khi ổng tưởng tụi con ngủ. Ổng mướn ông Conrad giết tụi con để ổng có thể lấy hết tiền của tụi con.”

      Cody thấy câu chuyện này hết thảy đều khó tin. từng nghe trẻ con là cái lũ giàu óc tưởng tượng, bọn chúng nó thường vẽ vời đủ thứ chuyện, vì lẽ đó hiểu đây có phải là trường hợp của con Amy và thằng Brady hay . “Sao tụi con báo cảnh sát?”

      “Vì tụi con tưởng tụi con hại chết dượng Julian,” thằng Brady lý luận bằng bộ óc bảy tuổi. Toàn bộ cuộc trò chuyện này khơi lại những ký ức mà thằng Brady thà là quên hết. “Dù sao ổng nhìn giống như chết. Vì vậy tụi con bỏ trốn.”

      “Tụi con làm cách nào giết được ?” Cody hỏi.

      “Ổng bắt gặp tụi con nghe lén ở ngoài cửa khi ổng và ông Conrad bàn về chuyện giết tụi con,” con Amy cắt nghĩa rồi kể tiếp. “Ổng rượt tụi con rồi té xuống thang chớ phải là lỗi của tụi con. Chân ổng bị quặt hẳn rồi ổng bị chảy máu. Tụi con tưởng ổng chết và cảnh sát quy lỗi cho tụi con. Tụi con muốn vô tù hay là vô nhi viện, vì vậy tụi con bỏ trốn.”

      “Rồi nhận tui làm cha, tui thiệt đúng là đồ ngu,” Cody lẩm bẩm trong họng. Nhưng ngoài mặt , “ ra dượng tụi con còn sống và tìm cách giết tụi con, có phải tụi con muốn ba tin như vậy ?”

      “Là thiệt đó,” thằng Brady cam đoan.

      “Có lẽ ba nên dắt tụi con về St. Louise và báo với cảnh sát về mưu của dượng tụi con.”

      Đôi mắt con bé Amy xoe tròn như hai hòn bi, “đừng mà! Ba Cody tụi con xin ba đừng đưa tụi con về. Họ bao giờ tin tụi con đâu. Họ giao tụi con lại cho dượng Julian hay bắt tụi con nhi viện. Xin ba đừng đuổi tụi con mà! Tụi con hứa ngoan ngoãn và nghe lời ba. Tụi con chỉ xin ba cho tụi con ở đây với ba thôi.”

      “Ầy, con bà nó. Bọn nhóc tụi con chắc tưởng ba là kẻ dễ mềm lòng hay gì gì đó sao. Bộ tụi con biết có những kẻ sợ ba à? Khi thấy ba đằng đông là họ phải dông qua đằng tây. Nè bọn , ba là người có tiếng tăm đó, mà cái tiếng đó phải là do tốt bụng với nhi và quả phụ mà có đâu. Ba là kẻ mang nửa dòng máu mọi. Là dân ba búa, bặm trợn, hay gây ẩu đả, người ta mà gặp ba là chạy bán mạng.”

      “Có thiệt ?” thằng Brady hỏi, nó chả thấy Cody có điểm nào giống như thế.

      “Ầy, mụ nội nó! Ba phải làm cái quái gì với hai đứa tụi con đây?”

      “Ba chẳng giống chút xíu nào hết á,” con Amy bướng bỉnh cãi lại. “Ba tốt bụng và tử tế nè và – và – là loại người mà tụi con mong muốn trở thành ba tụi con. Dĩ nhiên tụi con thích ba má của tụi con hơn, nhưng bởi vì thể nào có được nên tụi con coi ba và Cassie là ba má. Tụi con cũng thích cổ nhiều ơi là nhiều. Ba cũng thích cổ mà phải ba?”

      “Đừng có hỏi kiểu đó để đánh lạc hướng ba,” Cody cáu kỉnh cằn nhằn.

      “Nếu ba thích Cassie, vậy tại sao ba nằm chung với cổ?”

      Cody rên thầm. Theo cái đà này câu chuyện càng lúc càng trở nên phức tạp. Hai đứa bé này ranh ma như chồn cáo. “Ừa ba thích Cassie, như vậy có giải đáp được thắc mắc của tụi con chưa?” nghĩ trong bụng, ba thích cổ dàn trời mây đó chớ.

      “Phần nào thôi à,” con Amy chấp nhận cách bất đắc dĩ.

      “Tụi con biết bao nhiêu đó là đủ rồi. Mình hãy quay lại chuyện của dượng tụi con . Mình xử ổng và đám tay sai như thế nào đây?”

      Nếu những điều bọn Cody thể để cho hai đứa bé bị cái kẻ muốn giết tụi nó mang tụi nó . Chỉ vì tin lời tụi nó có nghĩa là cảnh sát cũng chịu tin. Julian Master nghe có vẻ giống thằng lưu manh gian xảo chắc thế nào cũng thuyết phục được cảnh sát. Còn khuya mới để bọn , chuyện này chắc như bắp. Nếu cần xả luôn cái mạng mình để bảo vệ tụi nó cũng được. thấy tụi nó chong mắt nhìn đầy mong ngóng hy vọng, chờ đợi câu trả lời của mình.

      “Mồ tổ nó, tụi con ở ngay trong đất của Rocking C đó nghen. Hễ chừng nào ba còn ở đây có đứa nào dám rớ tới cọng tóc của tụi con hết. Nếu gã dượng Julian của tụi con vác mặt tới ba xử đẹp gã.”

      “Ôi ba – à ý con là ba Cody” nó ré lên, rồi nhảy từ kiện rơm xuống và lao vào người . lường trước được phản ứng hồ hởi của con bé, Cody trượt chân bật ngửa ra sau, bàn tọa và mặt đất cứ là tỏ tình hữu nghị thắm thiết. Chặp sau thằng Brady hùa theo con Amy đáp phát lên đùi Cody, hai cánh tay nó siết cổ cứng ngắc.

      Đôi tay của làm như tự biết điều khiển, chúng ôm choàng lấy bọn trẻ ghì sát tụi nó vào người mình. Với hai ái mộ viên tí hon ngọ nguậy trong lòng mình, nghiệm ra điều hết sức ràng. Kỳ thực khoái được gọi là ba. Cái tiếng đó mang đến cho cảm giác gắn bó ấm cúng, là thứ cảm giác chưa từng nếm trải từ hồi nào đến giờ. cũng có cùng phản ứng y như vậy với Cassie, chỉ là theo cách khác. Với Cassie đó là cảm nhận rạo rực đầy dục tình, còn bọn trẻ đem tới cho cảm giác gia đình. Tụi nó cóc cần biết là tay cao bồi tứ chiếng, là kẻ thấy súng còn dễ đối phó hơn là với người. Con bà nó, thậm chí tụi nó cũng chả thèm đếm xỉa tới thân thế con lai của .

      “Được rồi, Amy, nếu con và Brady thích cứ gọi ba là ba. Lúc đó ba chưa nhận ra, nhưng khi ba trả tiền vé xe lửa cho tụi con tới Dodge ba lãnh trách nhiệm lo cho tụi con rồi. Ba cho ai hại tụi con đâu.”

      Cassie đứng trong chỗ cửa kho mở he hé, theo dõi Cody và lũ trẻ với vẻ mặt trầm ngâm. Mặc dầu nghe được bọn họ cái gì, nhưng giây phút đầm ấm vừa chứng kiến làm cho cảm thấy nghẹn ở cổ. Cái cảnh đó khiến mong mỏi có được thứ tình cảm y hệt như thế. Bà của , người phụ nữ tần tảo sớm hôm tội nghiệp, hết lòng hết sức vì , nhưng khi lớn lên Cassie thiếu thốn cái gì đó vì nâng đỡ của cha lẫn mẹ. Ít ra bọn trẻ còn có Cody, là người thương chúng toàn tâm toàn ý. Nhưng trong cái hoạt cảnh này chỉ có chỗ trật rìa là nguyên nhân Cody chối bỏ con . Vì chuyện đó nghĩ có lẽ mình bao giờ tha cho . Bộ Cody biết con cái là kho tàng qúy báu sao chớ? Giá mà có được kho tàng như vậy, hay có bao giờ có đủ may mắn trở thành mẹ nâng niu chúng trong lòng mãi mãi.

      Cassie quyết định xen vào khoảnh khắc riêng tư như thế, lặng lẽ rời khỏi nhà kho y như lúc xuất .

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      CHƯƠNG 12 (12-1)

      Cody nhờ Reb thay phiên trực hôm Chúa nhật, hy vọng mình hối hận về quyết định này. Đêm đó các tay thợ trong nông trại vô phố nhậu nhẹt bù khú, do đó Cody muốn nhà cửa sân vườn có ai canh gác.

      “Chú nhắm coi chú lo nổi Reb?” Cody cất tiếng hỏi, cảm thấy ông ta có vẻ ngần ngại. “Bắn súng chỉ cần cánh tay là đủ. Tui biết chú mến bọn muốn thấy có kẻ hại tụi nó.”

      “Tui lo được,” Reb lầm bầm, ông thấy bực là Cody có cần nhắc tới chuyện tàn tật của mình hay . Ông đâu cần ai đá động tới vì nó canh cánh trong lòng ông mỗi ngày cơ mà.

      Mà ông cũng muốn cho Cody biết là mình tính mượn con ngựa đặng vào trong phố tối Chúa nhật. Ông biết Irene thích mình vô trỏng bởi vì cổ sợ mình lại ngựa quen đường cũ, nhưng ông tự tin là mình có thể chống lại cơn cám dỗ của ma men. Ông chỉ muốn tặng cho cánh tay trái lành lặn ly. Chỉ ly thôi, ông chỉ cần bấy nhiêu là đủ. Nhưng việc Cody cầu ông nhận phiên trực làm kế hoạch của mình tong. Và ông thà là bỏ mạng còn hơn để Cody có cớ buộc tội mình lánh né trách nhiệm, bởi đó mà ông miễn cưỡng đồng ý.

      Cody chiếu cho Reb tia nhìn nghiêm khắc rồi tiếp đường của mình. Tối nay định đích thân tuần, nhưng cách xa nhà hơn và để cho Reb canh chừng sân và các chỗ gần quanh đấy. nghĩ có người nào dám mò tới gần nhà, nhưng lỡ như có Reb có mặt để ngăn chận những vị khách mời mà tới.

      Cassie chưa bao giờ cảm thấy bất lực tới như vậy. Chuyện có kẻ toan lấy mạng bọn trẻ khiến chán nản lo lắng. Mà việc cảm thấy mình như người bị bịt mắt thấy những chuyện xảy ra lại càng làm cho vấn đề trở nên tồi tệ. hề hay biết Cody cảnh cáo bọn được hé môi tiết lộ với bất cứ người nào những chuyện tụi nó kể cho , bao gồm cả Cassie. Do đó hễ mỗi khi ở gần tụi nó bớt cười lăng líu. Nhưng Cassie có đủ tinh tế để thấy mình bị người khác cố tình dấu giếm chuyện gì đó. Chính vì vậy mà thích.

      nhiều ngày trôi qua mà Cody vẫn ngỏ ý cho hay quyết định kiếm hỏi cho ra lẽ. Tối Chúa nhật thấy Cody cưỡi ngựa ra ngoài lúc chạng vạng. nghĩ là cố tình tránh mặt mình nên quyết định theo để cho xong câu chuyện đúng ra nên từ lâu. Sau khi nhờ Irene cho bọn ngủ vào giờ giấc như thường lệ, lấy cây súng trường để thành lò sưởi rồi vội vã tới nhà kho để thắng yên cho con Công Nương. Sau khi bỏ khẩu súng vào bao gắn ngay yên, dong ngựa cùng hướng với Cody.

      Cassie biết Cody tuần gần như mỗi đêm, vì thế lấy làm ngạc nhiên khi thấy cho ngựa về phía con lạch. Hàng dương cao nghệu là chỗ trốn lý tưởng cho kẻ nào có ý đồ gian ác. Lúc Cassie vào rặng cây um tùm, thân hình mảnh mai của khẽ rùng mình lo sợ. Mấy cội dương trông tựa như những con quái vật ăn thịt người giơ những ngón tay xương xẩu về phía . Tay run rẩy với lấy báng súng, thầm cám ơn nó làm cho mình vững dạ. Tạ ơn trời là tới nỗi ngu ngốc khi ra ngoài ban đêm mà phòng bị.

      Nhưng xui thay, chẳng bao lâu sau mất dấu Cody sau khi vào rặng cây rậm rạp mọc theo bờ lạch. Thình lình có tiếng di chuyển về mé bên phải lôi kéo chú ý của thấy cái bóng chạy vụt ra sau thân cây. Gom hết can đảm, trườn xuống yên và lấy cây súng ra khỏi bao.

      “Cody, có phải là ?”

      Yên lặng.

      “Cody, đừng chơi trò khỉ với tôi nữa. Tôi muốn chuyện với .”

      Vẫn yên lặng.

      Cảm thấy lo sợ hơn, Cassie lên cò súng và bước chầm chậm về phía cái cây mà mình thấy có người di chuyển. gần tới nơi cái bóng từ trong chỗ tối lao ra. biết ngay kẻ đó phải là Cody, vì lùn xủn, tướng tá đủ vạm vỡ, và cái kiểu lén lút của có điểm nào giống với tướng tự tin nhịp nhàng của Cody. chỉ cần biết bao nhiêu đó là đủ rồi bồng súng lên, nhắm kỹ càng, và nổ súng. bóp cò rồi bắn lần lần nữa, mơ hồ nhận ra tiếng súng thứ ba nổ cùng lúc với phát thứ nhì của mình.

      Vì cái gã vừa bắn vẫn tiếp tục chạy nên suy ra phát súng thứ ba là do người khác bắn. cảm thấy hơi nóng của viên đạn xượt ngang người mình. Phát đạn đó vừa bắn ra là phát khác xảy tới liền tức , nhưng lần này nghe tiếng tuốt từ đằng xa. kinh ngạc tới kết luận là có thêm người nữa trong rừng. Khi quyết định tới lúc rút lui cho lẹ và tìm Cody.

      Nhưng Cody thấy Cassie trước. Trước khi kịp tới bên con ngựa phóng tới đè xuống nhanh như chớp. Tưởng mình bị kẻ lạ tập kích, Cassie vùng vẫy điên cuồng.

      “Mụ nội ! Đây là lần thứ hai tính giết tôi đó!”

      Cassie sững người. “Cody?”

      “Con bà nó, vậy nghĩ là cái gã qủy quái nào chớ?”

      “Tránh ra đồ ngốc.”

      nhấc mình ra khỏi người rồi kéo đứng dậy. “Khi nào mới từ bỏ ý định giết tui?”

      cái gì vậy? Tôi đâu có định giết chớ.”

      à?” lượm cây súng rớt ở dưới đất lên. “Nòng súng vẫn còn nóng đây nè; nó vừa mới nổ thôi.”

      “Dĩ nhiên là phải, tôi nổ hai phát vào cái kẻ núp trong rừng. Có hai tên lận. Tôi bắn đứa. Cả hai phát đạn của tôi đều trật, nhưng có người bắn trả tôi.”

      đúng, có phát bắn ra, tất cả đều nhắm vào tui. phát trong đó bắn trượt cách tui chỉ vài phân. Con bà nó, sắp trở thành tay súng có hạng đó Cassie, nhưng vẫn chưa đủ thạo.”

      “Tôi cho hay là tôi có bắn . Thậm chí tôi còn thấy nữa là. Tôi bắn kẻ nào đó, nhưng cả hai lần tôi đều bắn hụt .”

      ngờ vực của Cody rệt như cộng là hai. “Tổ cha nó, tui biết phải xử như thế nào đây? cần chạy rong bắn tui bừa bãi tui có khối chuyện phải lo rồi. Nếu tính giết tui vậy theo tui làm cái giống gì?”

      “Tôi muốn chuyện với ,” Cassie khăng khăng giải thích, cố giữ cho mình bình tĩnh. “ cố tình dấu tôi cái gì đó nên tôi muốn biết đó là chuyện gì. Khi tôi thấy chạy ngựa ra ngoài tôi quyết định theo và buộc phải kể cho tôi biết. Thậm chí bọn cũng làm ra vẻ bí mật, vì vậy tôi thấy mình bị cho ra rìa.”

      “Nếu thú nhận là bắn tui tui kể hết cho hay.”

      như vậy là láo. Tôi muốn chết mà Cody.”

      Cái giọng khàn khàn khêu gợi của Cassie luôn luôn kích thích Cody, và tối nay cũng ngoại lệ. Khi nhìn vào đáy mắt màu lục đầy nồng nàn của , đột nhiên tê tái nhận ra là mình muốn ta cho dù ta lại muốn mình chầu diêm vương.

      phải sao cưng? muốn tui như thế nào đây hả?”

      “Tôi...”

      “Chuột tha mất lưỡi rồi sao?”

      Cằm nghênh lên chút. “Tôi hề muốn chút nào.”

      tặng cho nụ cười rộng miệng tan nát cõi lòng. “Nhưng tui muốn em. Ngay bây giờ. Ngay đất, có ánh trăng soi mọi hình thù xinh xẻo da thịt mềm mại hấp dẫn của em. Tui muốn chìm nghỉm trong em và cảm thấy –”

      “Đừng nữa!” Bị những lời lẽ khiêu khích của Cody làm cho mình sắp điên lên, Cassie giơ tay bịt tai lại. “Tôi muốn nghe . Trong lúc tàm xàm những kẻ bắn mình cao bay xa chạy rồi.”

      có thằng nào hết Cassie, em thú nhận . Tối nay tui quần khắp cánh rừng này rồi. Chỉ có tui và em thôi, và cái cảm giác nhức nhối sâu trong bụng khi hai người thèm muốn nhau. Cassie, có phải lý do đêm nay em theo tui là vì tôi ngó ngàng tới em bấy lâu nay ? Em đâu cần bắn tui mới khiến tui để ý tới em.”

      trừng mắt ngó . Nếu ánh mắt có thể giết người giờ này bắt tay uống trà nóng với ngưu đầu mã diện qủy sai rồi. “Để tôi !”

      “Chưa được đâu, cho tới khi em thú là em muốn tui.”

      “Tôi –”

      Từ ngữ ngừng bặt môi khi kéo mạnh vào lồng ngực cứng cáp của mình và hùng hổ cuốn lấy miệng . Các giác quan của quay cuồng khi những luồng khoái cảm từ những miền nong nóng bí mật thân thể lan tỏa khắp mọi nơi. Chỉ với nụ hôn mà quạt lên ngọn lửa đê mê trong cho tương xứng cuồng nhiệt của . Cassie rên thầm ngao ngán trước lòng thèm muốn cao độ của mình, ý chí của bị nghiền nát bởi chính hưởng ứng buông thả của mình với tên đàn ông trâng tráo buộc tội nổ súng vào . Ấy thế mà lại dán sát vào người vì cần thêm những cái hôn của , muốn lấy hết mọi thứ đem tới... hết thảy mọi thứ.

      Cảm nhận được cơn đòi hỏi của , Cody đỡ nằm xuống thảm lá thơm ngát trong lúc môi họ vẫn giao nhau. Tay di chuyển xuống dưới váy và lướt qua đùi rồi dừng hông lát như nhấp nhứ trêu ngươi trước khi vòng qua xoa vuốt cái miền ấm nóng giữa chân . Cassie thở hổn hển đứt quãng khi rời môi ra hỏi. “Em có muốn tui Cassie?” Cặp mắt khép hờ làm ra vẻ lờ đờ. “ cho tui nghe cưng.”

      , tôi ...” hít hơi dài để làm vơi cơn nhức nhối ghê gớm trong lồng ngực xuất cùng với lời láo trắng trợn của mình. Cảm thấy ngượng vì có khả năng cưỡng lại cám dỗ của Cody, ráng quay mặt . Nhưng Cody sức mấy mà chịu để yên. nắm chặt cằm của rồi ép đối mặt với ngon ơ. Môi nhếch lên ra thành vẻ mỉa mai chế giễu tới nỗi phải nhắm mắt né tránh.

      “Ngó tui nè Cassie.” Giọng hề nhượng bộ vừa cứng cỏi lại vừa tàn nhẫn. Thế mà trái với ý , đôi mắt vụt mở. “Em thể nào lần trong đời được sao? Đầu tiên em thuyết phục tui rằng em bắn tui và giờ em em muốn tui.” xong chạm vào chiếc núm se cứng ngực . “Thân thể em nó muốn tui đó nghen.”

      “Thân thể tôi nó láo khoét.”

      “Tui nghĩ vậy đâu.” cúi đầu đón lấy chiếc nụ vào miệng mình qua làn vải áo của , rồi đưa lưỡi tắm táp cho nó. cọ sát của làn vải do miệng làm ướt núm ngực vô cùng nhạy cảm kích thích thể tả.

      “Ôi qủy thần ơi.” Từ ngữ phát ra theo tiếng thở dài run rẩy Cassie thấy mấy cái nút chiếc áo kiểu của mình cởi ra hết còn Cody gạt nó sang bên và tháo nút buộc chiếc đầm lót để lộ ra đồi ngực của mình.

      “Cưng à, em có bộ ngực đẹp.” thể của phản ánh ngọn lửa dục say sưa chất ngất. Khi miệng tóm lấy núm vú và mút mát ngấu nghiến luồng rung động ấm áp tuôn tràn khắp cơ thể mình và nhận thấy cho dù mình có ráng chối bỏ cách nào nữa vẫn phải công nhận mình muốn ân ái cùng Cody.

      Khi ngẩng đầu nhìn , mắt thẫm xanh như màu biển động. Tia mắt nồng nàn đáp xuống gò ngực hấp háy theo từng hơi thở, đầu vú do miệng mà trở nên loáng ướt, mọng cứng.

      Cassie rên rỉ và ưỡn cong người cứ e toan rời khỏi mình. Nhìn đôi gò bồng đảo chỉ cách miệng có vài phân, Cody nhá cho nụ cười vênh váo và bắt đầu nhổm dậy. phát ra tiếng kêu rứt bực bội rồi đưa tay xoắn lấy mớ tóc dài rậm của và kéo đầu xuống ngực mình.

      được đâu, đồ khỉ gió, giờ này đừng hòng bỏ tôi .”

      “Tui thấy từ nào giờ em là người rất biết cách chọc cho kẻ khác nổi điên đó bé cưng.” Có bao nhiêu ý chí trong người phải lấy ra xài hết để dằn cơn thèm muốn lồng lên như ngựa bất kham. học bài học cam go là hễ dính dáng tới Cassie mình thể nào kiềm lòng. giận tới độ chỉ muốn đánh đòn nàng còn mê mệt tới nỗi thể nào giữ cho tay chân mình khỏi táy máy với ta. “Có phải tui sắp được em hay là mình cứ ngồi đây dông dài cho hết đêm?”

      Cassie run run hít vào hơi thiệt dài. “Ngậm miệng lại rồi tôi , Cody.”

      toét miệng cười nhơn nhơn. “Tui cứ tưởng em thèm hỏi tới chớ. Tụi mình hãy cởi đồ trước cái .” Xong lời giựt phăng cái váy của . Cassie nhấc hông lên để nó tuột xuống dễ dàng.

      cởi quần phồng của ý nghĩ hốt hoảng nảy đến trong óc . “Đợi hẵng! Lỡ như bọn người đó vẫn còn ở trong rừng sao?”

      “Con bà nó, Cassie, em biết tỏng tòng tong là chả có ma nào trong rừng tối nay mà. Cái cớ đó nghe lọt tai nhưng tui chấp nhận. Và tui cảnh cáo trước với em, em bao giờ có cơ hội bắn tui nữa đâu.”

      “Cody, tôi nghĩ –” được bấy nhiêu lời của biến thành ậm ừ khi dùng nụ hôn tham lam khóa lấy miệng .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :