1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trời đất tác thành - Tang Giới (56c + 4NT)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Ngoại truyện 3: Điệu Tango vận mệnh

      New York, Mỹ.

      Trong biệt thự xa hoa độc lập mà to lớn tổ chức tiệc rượu đặc biệt.

      Phong cảnh bên ngoài biệt thự tuyệt đẹp, công nhân ngừng cắt tỉa mặt cỏ, hoa cảnh và bồn hoa bố trí khá tinh xảo, thậm chí có hoa cảnh long trọng nào sánh bằng.

      Mà tại cảnh đẹp này lại có đám đông thượng lưu và trang phục đẹp đẽ như bình thường, bầu khí của biệt thự có vẻ rất nhạt nhẽo, ngoài cửa lớn biệt thự có rất nhiều vệ sĩ nhìn qua bản lĩnh vô cùng tốt đứng phòng thủ chỉnh tề, nghiêm khắc xét duyệt mỗi khách mời trước khi cho họ tiến vào.

      Mà trong biệt thự, tại phòng khách to như vậy, rượu ngon và mỹ thực chiếm phần lớn vị trí, chỉ có số người là nhiều lắm phân tán ở các góc tại phòng khách, họ cùng nhau thầm bàn luận.

      Kha Khinh Đằng đứng ở góc tương đối yên tĩnh.

      mặc âu phục màu đen, khuôn mặt nghiêm túc lạnh lùng, bên cạnh có Trịnh Đình và Trịnh Ẩm bảo vệ, mà trong phòng khách này, cứ cách khoảng 15 đến 20 phút khách mời đến trước mặt , tiến lên chuyện với .

      Những người khách này khi đối mặt với ít nhiều đều có vẻ hơi khẩn trương, vì vậy thời gian chuyện cũng vượt qua năm phút đồng hồ.

      Tiệc rượu này là do đứng ra tổ chức, mỗi khách mời đều là đối tác có giao tiếp làm ăn chung với .

      Mà tài chính ngàn triệu và hủy diệt hàng loạt đều là nội dung chuyện giữa bọn họ, vô cùng đơn giản đạt thành kết quả.

      Tất cả đều tiến hành có trật tự và theo thứ tự, ai ngờ tới, đột nhiên tại cửa chính biệt thự xuất thay đổi kỳ lạ.

      vừa mới xong cùng người khách, trước mặt liền thấy mấy cấp dưới của mình vốn bảo vệ ở cửa đều bị lực lượng nào đó phá cửa chính biệt thự, tất cả ngửa mặt ngã xuống sàn nhà của phòng khách.

      Mà vài giây sau, dễ dàng sải bước qua những thân thể bị đánh bại, từ ngoài cửa tiến vào.

      Cả đời Kha Khinh Đằng, đây là lần thứ hai nhìn thấy Doãn Bích Giới.

      mặc chiếc váy dài màu tím đậm, vì chiều dài của làn váy hạn chế hành động của , nên bị dùng tay xé , chỉ để lại vị trí khó khăn lắm bao lấy chiếc mông của , mà trong tay cầm con dao găm còn máu, chút che dấu sát khí khuôn mặt và toàn thân.

      khéo, lại vẫn là .

      Nhưng mà, bốn năm năm trôi qua, trưởng thành rất nhiều, bộ dạng ngũ quan tinh xảo hơn, xinh đẹp lại thanh tú, còn là dáng vẻ của non nớt khi thấy lần đầu tiên.

      Hồi phục lại tinh thần, mới phát , lại đối với người con , , phải người con , có thể nhớ chính xác như vậy.

      Hơn nữa càng khiến người ta kinh ngạc chính là, vệ sĩ ở cửa của , mỗi người đều rất nguy hiểm, thậm chí còn trang bị vũ khí, nhưng này chỉ dựa vào con dao găm, và vóc dáng hơn cấp dưới của mấy lần, cứ như vậy mà phá cửa vào biệt thự của .

      “Rất giỏi!” Trịnh Ẩm ở bên cạnh , tuy rằng bị cảnh tượng này làm cho kinh ngạc, nhưng nhịn được mà phát ra tiếng cảm thán, còn vỗ tay rất .

      “Kha tiên sinh,” Trịnh Đình bình tĩnh hơn, thấy cảnh tượng này, ta vội vàng tiến về phía trước bước, thấp giọng xin chỉ thị của , “ này hình như nằm trong danh sách khách mời?”

      Khoảng cách xa, ánh mắt có thể dừng ở người kia cũng nhìn chăm chú, nhất thời trả lời Trịnh Đình.

      Bốn mắt nhìn nhau, tất cả mọi thứ đều ở tại giây phút đối diện này, lặng lẽ điềm báo.

      Mấy vệ sĩ bị đánh bại ở cửa lúc này nỗ lực vùng vẫy đứng lên từ mặt đất, muốn tiến lên bắt vị khách mời mà đến này.

      Bấy giờ rốt cuộc giơ tay, nhàng dùng tay ra hiệu với Trịnh Đình.

      Trịnh Đình nhận chỉ thị của , hề đưa ra bất cứ thắc mắc gì, ta lập tức tập hợp những vệ sĩ khác trong phòng khách, tới cửa đỡ những người bị thương vào phòng y tế đặc biệt để tiến hành điều trị.

      Cửa chính của biệt thự được đóng lại lần nữa, buông ly rượu trong tay, gương mặt chút thay đổi mà bước hướng đến phía trước.

      Từng bước, từng bước, dưới chú ý của mọi người trong phòng khách, tới trước mặt hình như có ý đồ tốt này.

      cần xét hỏi, tôi có thể tự giới thiệu.”

      Ánh mắt của sáng ngời, lại mang theo tia sáng sắc bén mà bức người, vốn tự giác thân là khách mời mà đến, “Tôi là người Trung Quốc, họ Doãn, tên Bích Giới.”

      gì, chỉ nhìn đôi mắt cách tỉ mỉ.

      Rất kỳ lạ, phát bản thân mình lại rất thích đôi mắt này.

      “Trước khi tôi tới đây, hiểu biết đối với giới hạn ở điểm người khiến rất nhiều người sợ hãi, và là người đàn ông có chứng ghét phụ nữ, nhưng mà, sau khi tôi phá cửa vào, tôi chỉ muốn bày tỏ, cấp dưới của , năng lực có vẻ chênh lệch yếu kém ít.”

      cứ như vậy trước mặt có kiêng dè, thậm chí vừa chuyện, còn vươn tay lấy chùm nho mâm đựng trái cây bên cạnh, ngửa đầu nhàng cắn mấy trái.

      Môi , lúc nhai nuốt còn có vẻ xinh đẹp đỏ tươi, nhìn đồng tử của bất giác thoáng u ám vài phần.

      “Sau đó tới đây muốn làm cái gì?”

      lát sau, rốt cuộc dùng tiếng lạnh như băng thường ngày mà cất lời.

      làm gì cả, cũng muốn rơi đầu,” ăn xong chùm nho, khẽ vỗ tay, hất cằm về phía , nhàng vươn tay đặt bờ vai , nheo mắt lại, “Tôi đến đây chính là tìm nhảy điệu.”

      Trong phòng khách phát ra bất cứ tiếng nhạc nền nào, lại như là theo nhạc mà lắc lư nhảy múa, dẫn dắt bắt đầu khiêu vũ.

      Điệu Tango là điệu nhảy bí mật giữa tình nhân.

      Điệu nhảy này có nhịp điệu rất mạnh mẽ, gợi cảm, tân thời, cũng có loại cảm giác chinh phục khác với những điệu nhảy khác.

      Giữa tình nhân chinh phục lẫn nhau, hình dung như vậy có gì tốt hơn.

      Thoạt đầu chưa lập tức phối hợp với , ai ngờ dưới phối hợp của , lại có thể mình múa đơn trong đoạn dài, coi cái giá, cảm thấy có gì là ổn.

      Đôi chân thon dài mảnh khảnh kia, dáng người tuyệt hảo, di chuyển nhàng ở trước mặt , khuôn ngực trắng như tuyết kia còn cố tình cọ sát lồng ngực của .

      Trong lòng Kha Khinh Đằng lần đầu tiên dâng lên dục vọng cực kỳ mãnh liệt.

      này rất giỏi.

      Lại dám coi con rối gỗ sống, đến tự mình khiêu vũ, còn trắng trợn dụ dỗ .

      Như vậy, dạy cho biết, cái gì mới là dụ dỗ chân chính.

      Tay lúc này lặng lẽ đặt sau lưng , theo bước chân của , bắt đầu tiến lùi.

      Sau khi phát rốt cuộc phối hợp, khoé miệng cong lên nụ cười nhạt, bàn tay cố ý từ cổ trượt xuống, nhàng vuốt ve sống lưng của , ve vãn bên tai , hà ra hơi.

      gì, bàn tay cũng từ thắt lưng , chậm rãi trượt xuống mông , cuối cùng như là trêu chọc bắp đùi nhẵn bóng mịn màng của , rồi rút ra con dao giắt ở giữa bắp đùi , ném mạnh về phía cây cột bên cạnh.

      Động tác này khiến cho cả phòng khách phát ra tiếng thét kinh hãi.

      làm sao có thể thua ?

      Hành động này của hoàn toàn kích thích ý chí chiến đấu của , nhìn ánh mắt thâm sâu như biển của , cùng bước nhanh vài bước về phía trước, nhìn chính xác cây cột ở bên cạnh, nâng chân lên ôm lấy chân , muốn mượn lực đưa đụng vào cây cột kia.

      Nhưng hiển nhiên, đánh giá thấp rồi.

      Ánh mắt sớm thấy ràng tất cả điều muốn làm, lúc này khéo léo dựa vào sức lực muốn đẩy mà xoay người vòng, ngược lại ép tựa vào cây cột kia.

      “Phịch ——” tiếng.

      chinh phục mạnh mẽ, chấn động lòng người.

      “…Rốt cuộc là ai , biết khiêu vũ chứ?”

      nhích người, bị cú va chạm vừa rồi lưu tình chút nào của làm gần như giận dữ, khuôn mặt bình tĩnh hờ hững ban nãy lập tức nổi lên tia tức giận, nghiến răng nghiến lợi mà nhìn hỏi.

      “Tin đồn nhảm.”

      bình tĩnh trả lời, đem thở hổn hển từ cây cột kéo vào trong ngực mình, sau đó ép làm động tác ngửa ra sau sâu nhất, thong thả , “Tôi biết tất cả các điệu nhảy.”

      mím môi, nhìn chăm chú, gương mặt có tức giận, có tò mò, có mong muốn.

      Còn , lúc giống như để ý tới vẻ mặt của sớm đem tất cả của thu vào đáy mắt.

      Khúc nhạc kết thúc.

      Lúc này buông người ra, mặt có biểu tình dư thừa, cũng gì mà xoay người rời khỏi, nhưng ai ngờ đột nhiên tiến lên bước, vươn tay kéo lại cà vạt của cách chính xác, đến gần trước người .

      Toàn bộ khách mời trong phòng khách chứng kiến cảnh tượng này, ngay cả hô lên tiếng cũng thốt ra được.

      Ai cũng biết, Kha Khinh Đằng tiếp cận với bất cứ phụ nữ nào, càng chán ghét tiếp xúc của bất cứ phụ nữ nào, nhưng này lại có cả ba điều, chẳng những nhảy cùng , có tứ chi tiếp xúc, còn làm ra động tác khiêu khích như vậy.

      muốn ?”

      Chỉ thấy dùng khoảng cách gần như vậy mà nhìn , trong ánh mắt chứa nắm chắc thắng lợi trong tay, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, “ phải biết các điệu nhảy sao, như vậy, loại ở giường… cũng biết chứ?”

      ***

      điệu Tango này cứ như vậy để cho đột nhiên xâm nhập vào tiệc rượu của ở bên cạnh , giữ lại bên người.

      Mọi người ở bên ngoài đều đồn rằng, người như Kha Khinh Đằng chỉ có chứng ghét phụ nữ nghiêm trọng mà còn lạnh lùng, lại có ngày thua cho sắc đẹp, thậm chí có rất nhiều người tranh luận và muốn xem trò hay, xem coi rốt cuộc là loại phụ nữ gì có thể được ghé mắt đến.

      quả thực là người phụ nữ quyến rũ nhất mà từng gặp, nhưng điều này đủ để giải thích xuất của .

      Mà rất nhanh sau đó, nắm được chân tướng đằng sau mục đích tiếp cận .

      Bản báo cáo bí mật do đích thân sắp đặt, ngay cả em họ Trịnh cũng biết, sau khi đọc xong bản báo cáo này trong thư phòng, tiêu hủy.

      Hoá ra là đồng minh của liên bang.

      Lần này liên bang dùng sai cách lần nữa, biết gần nữ sắc lại còn muốn dùng phụ nữ tới tiếp cận , dùng người này để giành thứ bọn họ muốn.

      thể , bọn họ trước sau như vẫn có ý nghĩ kỳ lạ và ngu xuẩn, nhưng mà, vấn đề duy nhất khó giải quyết ở chỗ, người phụ nữ bọn họ tuyển chọn lại là .

      Là người con của bốn năm năm trước, trong cái nhìn thoáng qua chôn vào trong lòng .

      Là người con xuất lần thứ hai vào lúc này, chỉ dựa vào điệu Tango, lại dễ dàng xâm nhập vào thế giới của .

      Vì sao sớm biết trước tiếp cận mình là có mục đích, nhưng vẫn cho phép ở lại bên cạnh ?

      Vì sao thường đối xử với người khác thế gian này với thái độ như nhau, nhưng lúc đối xử với lại chênh lệch?

      Vì sao người con như vậy có thể khiến ngừng lại càng nhiều thời gian và gian ở trong thế giới màu sắc của từ trước tới nay?

      Nắng chiều dần dần phai nhạt, trong đầu suy nghĩ đủ loại chuyện, lơ đãng nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

      Khi cổng biệt thự vừa mở ra, theo thông lệ ngồi xe đến đây, đợi cùng đến sòng bạc.

      Bởi vì cửa kính xe hoàn toàn đóng lại, có thể nhìn thấy phân nửa khuôn mặt .

      Lúc này, Trịnh Ẩm từ trong biệt thự ra, vừa tới nghênh đón vừa cười hì hì chào hỏi , ở trong tầm mắt của , cả khuôn mặt ra dưới ánh sáng nhàn nhạt, khuôn mặt tinh xảo kia có nụ cười rất nhạt.

      Nụ cười này cởi mở, có giữ lại, thậm chí còn có chút mờ ảo.

      Thế nhưng nhìn ở trong mắt xuất như sáng tinh sương, là tia sáng mỏng manh nhưng lại có sức lực có thể phá bỏ tối tăm, cũng là nụ cười… chưa bao giờ thấy.

      nhìn chăm chú, đồng tử dần dần thu lại.

      Cửa thư phòng lúc này vang lên tiếng gõ cửa, Trịnh Đình đến, “Kha tiên sinh, Doãn tiểu thư đến rồi.”

      vẫn duy trì tư thế trước đó, lát sau mới liếc mắt nhìn về phía Trịnh Đình, “Hôm nay đến sòng bạc, cậu để ấy vào.”

      Trịnh Đình nghe thấy, theo bản năng mà ngẩn ra, quả thực dám tin, như xác nhận lại hỏi lần nữa, “ đến sòng bạc, để…Doãn tiểu thư tiến vào biệt thự?”

      cho phép bất cứ ai tiến vào biệt thự của , gặp mặt bạn bè, bàn chuyện làm ăn, cũng bao giờ tiến hành trong biệt thự của .

      “Phải.” hơi gật đầu, cuối cùng nhìn thoáng qua khuôn mặt tươi cười kia.



      Từ hôm đó, bắt đầu cho ngày càng nhiều đặc quyền.

      Suốt thời gian hai năm.

      cho phép theo ra vào mọi nơi, gặp tất cả bạn bè, đối tác làm ăn của , thậm chí cho phép tự do ra vào biệt thự, thư phòng, cuối cùng còn hề kiêng dè mà vào phòng ngủ của .

      Những người bên cạnh , em họ Trịnh và cấp dưới của , tất cả đều cho rằng là phu nhân tương lai của , họ rất thích, rất kính trọng , mặc dù bọn họ biết vì sao đến.

      cũng cho những gì tốt nhất có thể, bao gồm cả tứ chi tiếp xúc ngày càng thân mật.

      biết mình có ác cảm với mọi thứ của , thậm chí còn mơ hồ thích.

      Ban đầu cho rằng bản thân mình chỉ đem việc này trở thành trò chơi, đùa bỡn với kẻ địch của —— ván cờ của liên bang, mà là thẻ đánh bạc duy nhất bàn đánh bạc, muốn xem có thể vì mình mà làm tới mức độ nào, cũng muốn biết có thể dễ dàng tha thứ cho lừa dối của bao lâu, và làm sao để hoàn thành mục đích của mình.

      Nhưng tại càng muốn biết, sớm chiều ở chung như vậy, thân mật khắng khít, giữa bọn họ rốt cuộc sinh ra kết quả gì.

      đêm kia, mang thịt nướng vừa chế biến xong vào phòng ngủ của .

      Bọn họ ngồi giường , gần gũi chia sẻ nụ hôn và hơi thở với nhau, sau đó cùng nhau khiêu vũ.

      Mà lúc khiêu vũ hành động.

      muốn con chíp kia, đặt ở trong góc dễ thấy nhất, nhìn thấy từng bước ép sát, đến gần con chíp kia, cảm thấy trái tim của mình, từng tấc trở nên càng lạnh như băng.

      Hai năm, cho dù trong lúc vô ý hoàn toàn mê muội sống chung với , nhưng mà vẫn quên dự tính ban đầu của mình.

      Được, như vậy, đừng trách bao dung tất cả hai năm nay.

      Lúc dụ dỗ , dụ dỗ đến khi nhóm lửa người, rốt cục lấy được con chíp.

      Mà khi muốn trở người trong lòng hạ quyết tâm.

      “…Về phần giường chiếu, trong vòng mười phút, tôi hẳn là có thể học được.”

      Trong mắt đấu tranh với số phận về , đột nhiên dùng lực ôm lên giường, cánh tay chống ở hai bên đầu , cúi đầu nhìn mắt thong thả mở miệng, “Em xem?”

      với , muốn .

      có nhiều sức lực để chống cự , bởi vì lúc muốn là việc gì ai có thể ngăn cản được.

      khéo léo dùng sức kiềm chế , cởi bỏ tất cả quần áo của , sau đó trong vẻ mặt tái nhợt của , nhìn ánh mắt , nặng nề tiến vào.

      Nằm trong dự đoán của , bọn họ là lần đầu tiên của nhau.

      rất đau, cả người đều co lại, thế nhưng kêu lên tiếng đau, chỉ là chăm chú nhìn mắt , như là tranh đua với .

      ở bên trong cơ thể nhanh chóng tới lần, sau đó lật người qua đưa lưng về phía , chiếm giữ từ phía sau.

      rất chặt chẽ, trong lúc ra vào càng trở nên ướt át, nhìn sống lưng xinh đẹp của , đưa tất cả dục vọng nhẫn hai năm trời toàn bộ phát tiết, vào ra, thanh ám muội, làm cho mình chôn sâu trong cơ thể .

      thương tiếc , bởi vì cũng cần.

      Trong lần hoan ái đầu tiên của bọn họ, vắt hết óc muốn khuất phục, thít chặt, dựa vào tình thú trời sinh mà gây khoái cảm cho , người rơi xuống rất nhiều nụ hôn và mồ hôi.

      Đến cuối cùng, bọn họ quấn chặt vào nhau tới đỉnh cao.

      Bởi vì quá mệt mỏi, nhanh chóng ngủ say, sau khi giúp đắp chăn rời khỏi giường, đứng ở cạnh giường, trong bóng tối nhìn lâu.

      trông thấy dáng vẻ khi ngủ hề phòng bị của , nhìn thấy mái tóc ướt đẫm vì hoan ái, nhìn thấy gương mặt còn mang theo dư vị hoan ái.

      Tất cả mọi thứ, dường như ngắm nhìn biết chán, đôi mắt dần trở nên dịu dàng.

      Sau đó xoay người sang phòng tắm, lấy khăn, giúp lau người, hơn nữa bảo Trịnh Đình chuẩn bị thuốc mỡ, để tránh bị lạnh sinh bệnh và do lần đầu để lại đau đớn.

      Vào lúc đó, biết rằng mình thua rồi.

      Thua hoàn toàn triệt để, cũng thua trọn đời trọn kiếp của .

      ***

      Sau lúc thất thân và thất thủ, có thể cảm giác được, ngày càng nóng vội muốn rời khỏi , vẫn có thể phát khi ở bên cạnh , nhìn với ánh mắt thù hận đồng thời biết làm thế nào.

      Khi vô tình đối phó với lại phát mình mắc bệnh máu.

      Tình hình căn bệnh có phần nghiêm trọng, nhưng hề sợ hãi, lại càng sợ sống chết, thế nhưng còn sót lại thứ thế gian này thể bỏ xuống được.

      Hai tuần sau gạt vào bệnh viện, bác sĩ với , cần tìm tủy xương thích hợp ngay lập tức, mà đúng lúc đó, thừa dịp vắng mặt lại có ý đồ đánh cắp tư liệu của , bị cấp dưới thân tín của phát , bắt đưa đến phòng bệnh của .

      Khi đó vì chứng bệnh mà đôi mắt thấy vật.

      Nhưng lúc tiến vào phòng bệnh, lại có thể cảm giác ràng đau đớn của vì vết thương nặng lưng, thù hận của đối với , còn có tình cảm còn chưa nhận ra của .

      “Cho tôi tủy xương của em, tôi thả em .”

      với như vậy.

      Cho dù bằng lòng nữa, muốn cũng chỉ có thể giao ra.

      muốn biết, cho dù ôm mục đích tiếp cận , muốn lấy đồ của , cuối cùng chỉ có kết quả như nhau, mất thân thể của , tủy xương của , cuối cùng là…trái tim của .

      Sau khi ghép tủy xương thành công, đôi mắt cũng bắt đầu hồi phục thị lực, vết thương ở lưng cũng khôi phục, ngày ra lời từ biệt, New York rơi trận tuyết rất lớn.

      “Kha tiên sinh,” Trịnh Ẩm rất buồn vì ra của , ngồi xổm cạnh giường , hốc mắt đỏ ngầu hỏi , “ thả chị Bích Giới sao? Dù cho sớm biết chị ấy vì liên bang mà tiếp cận , nhưng trong hai năm nay vẫn cho chị ấy bao nhiêu dung túng và đặc quyền? Tôi và tôi đều có mắt, chúng tôi đều thấy đối xử tốt với chị ấy bao nhiêu, thậm chí ngay cả chính cũng phát , thả chị ấy như vậy, nhất định hối hận đó!”

      tựa giường, lắng nghe lời của Trịnh Ẩm, nhưng vẫn mở miệng.

      Sai rồi, làm sao phát ra chính mình đối xử tốt với bao nhiêu?

      cho dung túng duy nhất, cho dịu dàng duy nhất, cho ấm áp duy nhất, đến cuối cùng, thậm chí cho linh hồn của chính mình.

      thừa nhận sớm thua , thua đến máu chảy đầu rơi, nhưng Kha Khinh Đằng nhận thua, chỉ biết dựng bố cục tỉ mỉ hơn, tiếp theo, khiến cam tâm tình nguyện trở về bên cạnh , làm cho thừa nhận, cũng thua.

      Bởi vì thế giới này, chỉ có mình xứng đôi với , sống chết cùng nhau, thể chia lìa.

      Doãn Bích Giới, em có biết vì sao nhất định phải khiến em để lại tủy xương của em bên trong cơ thể của ?

      chỉ vì từ nay về sau em có thể trở thành cốt trung chi cốt của .

      Càng bởi vì, đây là dấu ấn của em cho , có thể để tìm dấu chỉ cốt xương, sau khi thả em , tìm em trở về lần nữa.

    2. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Ngoại truyện 4: Hai ba chuyện của nhà họ Kha

      [1] Nhà họ Kha có thiên tài

      Con trai của Doãn Bích Giới và Kha Khinh Đằng, họ Kha, tên Ấn Thích.

      thể phủ nhận, cậu bé kế thừa gien di truyền mạnh mẽ của ba mẹ, chỉ có tướng mạo xuất chúng, hơn nữa, với khí chất nam thần phúc hắc của ba cậu cùng mặt than lạnh lùng, vẻ kiêu ngạo và cứng rắn của mẹ cậu, toàn bộ đều nằm trong người cậu.

      Mà đương nhiên hậu sinh khả uý, khi bạn Kha Ấn Thích ba tuổi có danh tiếng là thiếu nhi thiên tài toàn mỹ.

      Những trẻ em bình thường khác, ba tuổi chính là chơi đồ chơi thích hợp với tuổi tác, cậu lại hề có hứng thú đối với tất cả máy chơi game, sở thích duy nhất đó là điềm tĩnh cầm quyển sách toán học của trung học mà tìm tòi nghiên cứu, quả thực khiến người ta cảm thán ngạc nhiên.

      Phải biết rằng, thiếu nhi thiên tài có IQ cao nhất thế giới là Kim đến từ Hàn Quốc, 5 tháng tuổi cậu biết biết , 7 tháng tuổi biết viết chữ và đánh cờ, lúc 3 tuổi học vi phân và tích phân, mà bạn Kha Ấn Thích ở con đường trưởng thành gần giống như Kim.

      Tuy rằng Doãn Bích Giới cảm thấy rất kiêu ngạo và vui sướng khi sinh ra thiên tài như vậy, nhưng có phần lo lắng con trai thế này hoàn toàn khác với quá trình trưởng thành bình thường, có thể ảnh hưởng tốt đến tâm lý của cậu ? Cậu luôn làm chuyện vượt qua mấy chục lần so với bạn cùng lứa, tâm trí và tư tưởng có thể đồng thời sánh kịp hay ?

      Bởi vậy, đối mặt với tất cả thư mời của những trường trung học tốt nhất, vẫn lựa chọn để con trai đến nhà trẻ theo tuổi bình thường, mà lựa chọn để cậu nhảy lớp.

      Vì thế, ngày đó, Kha Khinh Đằng vừa có chuyện ra ngoài, suy nghĩ, thừa dịp con trai hiếm khi đọc sách toán học, mà điềm tĩnh ngồi sofa xem TV, liền vào phòng con.

      “Ấn Thích.” Doãn Bích Giới ngồi xuống bên cạnh con trai, nhìn khuôn mặt than nhắn xinh xắn mà non nớt của cậu, ôn hoà nhã nhặn mở miệng .

      “Mẹ.” Kha Ấn Thích nhìn chớp mắt.

      “Con xem chương trình TV gì đó?” đặc biệt dễ chịu.

      Tuy rằng Kha Ấn Thích tỏ vẻ hơi nghi hoặc đối với thị lực mắt bình thường của mẹ khi hỏi ra vấn đề này, cậu coi như nể mặt mà trả lời, “Kênh Discovery Channel ạ.”

      “Hay ?” Doãn Bích Giới nhìn lướt qua màn hình TV, đó giải thích nguyên lý chế tạo máy móc, hỏi con trai.

      Kha Ấn Thích mặt đổi sắc tạm dừng hai giây, rồi khẽ gật đầu.

      “Ấn Thích,” Doãn Bích Giới vắt óc suy nghĩ lúc, “Mẹ muốn chuyện với con, con thành cho mẹ nghe, tại con có vấn đề gì hoang mang và khó hiểu ?”

      Sau khi nghe xong, cậu nghiêng đầu liếc nhìn mẹ mình cái.

      “Mẹ biết con rất thông minh, chỉ số thông minh của con gần như hơn các bạn cùng lứa vài lần, nhưng mẹ nghĩ rằng, đối với số phương diện nào đó của cuộc sống con nhất định cảm thấy hoang mang và khó hiểu.”

      Doãn Bích Giới thấy con trai chịu nhìn thẳng mình, nghĩ thầm cậu nhất định cũng để tâm, vì thế kiên trì hỏi tiếp, “Mẹ nghe giáo , tại ở nhà trẻ con là thần tượng của tất cả các bạn khác, giáo cũng rất thích con, vậy lúc con ở chung với các bạn ấy, có gặp phải vấn đề gì ?”

      có vấn đề,” cậu lắc đầu, thản nhiên , “Chỉ là…”

      “Hở? Chỉ là cái gì?”

      Kha Ấn Thích dường như suy nghĩ tìm từ thế nào, qua hồi lâu, cậu mới , “Chỉ là con đem tất cả đồ chơi cho các bạn khác, đồ ăn cũng cho họ luôn, nhưng các bạn ấy cứ quấn quýt lấy con, thế cho nên con có cách nào chuyên tâm đọc sách.”



      Ngữ khí và cách thức chuyện này, cùng ba cậu, rất giống nhau…

      Hai cha con bọn họ đều ghét nhất bị làm ồn, họ chỉ thích mình yên tĩnh.

      “Được, vậy ở trong nhà trẻ, ngoài đọc sách ra con còn làm những gì?” Doãn Bích Giới lại hỏi.

      Kha Ấn Thích dừng chút, “Ngủ.”



      Doãn Bích Giới cảm thấy mình còn cách nào hỏi tiếp, con trai có trí khôn vượt trội, hành vi bình thường, tâm trí và phẩm đức cũng tệ, khuyết điểm duy nhất chính là quá thông minh, vấn đề này được coi là trở ngại.

      “Ấn Thích, vậy con cảm thấy tại mỗi ngày trải qua vui vẻ ?” chưa từ bỏ ý định, “Có chỗ nào hài lòng với cuộc sống của mình ?”

      có.” Kha Ấn Thích nhìn , dường như là muốn an ủi mẹ, cậu đặc biệt lặp lại câu, “Mẹ, mẹ hãy yên tâm .”

      “Vậy con cảm thấy lúc nào mình vui vẻ nhất?” Doãn Bích Giới thở ra hơi, sờ đầu con, hỏi vấn đề cuối cùng.

      Cái này, Kha Ấn Thích lại tạm dừng trong thời gian dài.

      Hơn nữa, Doãn Bích Giới còn phát , khuôn mặt con mình luôn luôn có biểu tình gì lại dần dần xuất dao động hết sức bé.

      Trong lòng ỷ hưng phấn.

      “Lúc tết quay về thành phố S.” lâu sau, bạn Kha Ấn Thích rốt cục mở miệng vàng, sau khi xong, cậu lập tức xoay đầu qua, tiếp tục điềm tĩnh xem TV.

      “Vì cái gì thế?” Doãn Bích Giới sao có thể dễ dàng bỏ qua cho cậu, “Con trai, vì sao lúc tết quay về thành phố S là vui nhất?”

      Bạn thiên tài lạnh lùng nghiêm mặt, lỗ tai hơi đỏ lên, nhưng vẫn chết cũng mở miệng ra.

      “Là bởi vì Tâm…”

      “Mẹ.” đợi hết lời, tiểu thiên tài tích tự như kim lại cao giọng ngắt ngang, “ tại con có vấn đề hoang mang và khó hiểu, mẹ có thể giúp con giải đáp ?”

      “Có thể, đương nhiên có thể.” Doãn Bích Giới mặt mày hớn hở.

      Chỉ thấy Kha Ấn Thích khẽ ngước lên ánh mắt xinh đẹp, nhìn Doãn Bích Giới, “Con muốn hỏi, vì sao mẹ lại dong dài như vậy? Con biết ba thích phụ nữ dong dài, nhưng mà ba thích mẹ.”



      Cái này, đến phiên nữ vương đại nhân lạnh lùng nghiêm mặt, lỗ tai đỏ lên.

      Xem ra, con trai thiên tài của cần lo lắng dư thừa, điều kiện đầu tiên là tất cả đều bình thường, ngay cả chỉ số EQ cũng nổi trội như vậy…

      “Chuyện người lớn, con nít biết cái gì.” lâu sau, Doãn Bích Giới từ sofa đứng dậy, lấy tay xoa tóc Kha Ấn Thích, nghênh ngang hướng ra ngoài cửa, “Xem TV của con .”

      Để lại Kha Ấn Thích giơ tay vuốt lại đầu tóc bị mẹ xoa loạn xạ, mặt đen giọng than thở, “Ai bảo mẹ lật tẩy khuyết điểm của con trước, nhắc tới Tâm Tâm…”


      [2] Kha nam thần VS Kha tiểu thiên tài

      Kha Khinh Đằng là nam thần, tuy rằng bị Doãn Bích Giới kéo xuống đền thờ, từ đó gần gũi cuộc sống làm thê nô, nhưng ngoài vợ ra đối với người khác, thậm chí là con trai của mình, vẫn duy trì thái độ hờ hững chớ đến gần của trước kia.

      Hơn nữa, tuy rằng lúc bạn Kha Ấn Thích còn chưa sinh ra, từng ở bờ biển Somalia trịnh trọng với Doãn Bích Giới, nếu con của bọn họ sinh ra, nhất định dùng tất cả tâm sức và thành ý để đối xử tốt với con, nhưng sau này chứng minh, những lời này tuyệt đối là lừa bịp.

      Ví dụ như, lúc Kha Ấn Thích còn rất , cần thay tã, ngồi bên cạnh con trai, xem báo chí, con trai khóc làm ồn, nhưng bị thối đến mức vẻ mặt cứng đờ, vẫn làm gì, cho đến khi Doãn Bích Giới phát mới giải thoát cho con.

      Ví dụ như, khi Kha Ấn Thích bắt đầu có thể tự chăm sóc, thời gian cậu ở cùng mẹ được phép vượt qua giờ đồng hồ, thậm chí cho phép có bất cứ tứ chi tiếp xúc với mẹ.

      Ví dụ như, trước năm ba tuổi, có lần duy nhất Kha Ấn Thích từng có hành động bướng bỉnh khóc lóc, lại trực tiếp nhiều, bỏ con ra vườn hoa, cho vào cửa, mãi đến khi nửa đêm, mới bảo người mang con về biệt thự, bởi vậy, từ đó bạn Kha Ấn Thích hề bướng bỉnh nữa, còn dưỡng thành mặt than…

      Đủ loại chuyện như thế, cũng tiếp xúc nhiều với con, cũng cho con trai bất cứ ánh mắt dịu dàng nào, thậm chí cũng dạy con, nhưng Kha Ấn Thích lại càng thông minh từng ngày, bất cứ chuyện gì cũng tự học dễ dàng đối phó, làm phiền đến và Doãn Bích Giới.

      Nhưng trong mắt mọi người xung quanh, quả có chút giật mình, có lần Trịnh Ẩm đến thăm Kha Ấn Thích, trông thấy Ấn Thích bé định tự mình với lấy quyển sách đặt ngăn tủ cao mét tám mấy, mà Kha Khinh Đằng ở ngay bên cạnh cậu, nhàn nhã nhắm mắt nghỉ ngơi, khi thấy cảnh tượng này Trịnh Ẩm nhịn được tìm Doãn Bích Giới, than thở kể lể hỏi, “Chị Bích Giới, tại sao Kha tiên sinh lại đối xử như vậy với Ấn Thích? Đây là con trai ruột của ấy mà!”

      Doãn Bích Giới cũng hết cách, Kha Khinh Đằng ngoài ra đối với bất cứ người nào chính là thái độ như vậy, đối với con mình cũng thế.

      Nhưng mà, nghiêm phụ xuất hiếu tử, tuy rằng Kha Ấn Thích chưa từng tiếp xúc nhiều với Kha Khinh Đằng, nhưng cậu vẫn rất tôn trọng ba mình, Doãn Bích Giới từng nhìn thấy câu ghi sổ của con trai —— tôi muốn trở thành người đàn ông giống như ba.

      rất hiểu, đối với hai cha con này, họ dùng cách thức độc đáo mà thương đối phương, chỉ là trong mắt mọi người xung quanh thể hiểu thôi.

      Rồi sau đó cũng chứng minh, con trai thiên tài của Kha nam thần sau khi trưởng thành, quả thực trở thành người đàn ông xuất chúng như ba cậu.


      [3] Cái gọi là di truyền của tình thánh

      Lúc Kha Ấn Thích 10 tuổi, cậu rất thành thạo biểu đồ thị trường chứng khoán K, hơn nữa, trong vài ngày ngắn ngủi bắt đầu, cậu giành được nhiều lợi nhuận.

      Ngày đó đúng lúc là lễ tình nhân.

      Qua bữa sáng, Kha Ấn Thích liền ôm máy tính xách tay ngồi sofa phòng khách, tiếp tục tập trung tinh thần nghiên cứu cổ phiếu, Doãn Bích Giới thu dọn bát đũa xong ra, vừa định chuyện với con, bị Kha Khinh Đằng nắm giữ cổ tay, mang lên lầu.

      “Bây giờ mới 10 giờ sáng.” Doãn Bích Giới nhìn Kha Khinh Đằng , “Ngại quá, thể lực của em tốt như vậy.”

      Kha Khinh Đằng nhìn vợ mình, cong khoé miệng, “ sao, ngại.”

      ngại nhưng em để ý,” Doãn Bích Giới hơi đỏ mặt, nhìn phát cáu, “ quên chuyện giường mấy hôm trước à? Khi đó Ấn Thích ở ngay dưới lầu, thằng bé còn , đừng làm hư nó!”

      “Còn ?” Kha Khinh Đằng nhướng mày, buông cổ tay ra, “Con trai của Kha Khinh Đằng , ở bất cứ phương diện nào cũng ’.”

      Doãn Bích Giới nghe những lời này, gương mặt lại nóng lên, hai người ở lầu giằng co hồi, Kha Khinh Đằng nhìn , “Em chờ chút.”

      Doãn Bích Giới biết muốn làm cái gì, trơ mắt nhìn thấy xuống lầu, tới trước sofa, đứng trước mặt Kha Ấn Thích.

      “Ba.”

      Bóng mờ bao phủ, Kha Ấn Thích từ trước máy tính ngẩng đầu lên, nhìn về phía Kha Khinh Đằng.

      “Hôm nay con muốn làm gì?” thản nhiên hỏi.

      Kha Ấn Thích chỉ máy tính, nhìn ba cái, rồi lại nhìn mẹ đứng cầu thang cái, cậu cất lời, “Con về phòng mình xem, xem ở phòng khách.”

      Kha Khinh Đằng rất vừa lòng mà gật đầu, chuẩn bị xoay người .

      “Ba,” đợi vài bước, Kha Ấn Thích bỗng nhiên ôm máy tính nhảy xuống sofa, thong thả rành mạnh , “Ngày hôm qua con tính toán độ dày và độ cứng của chiếc giường ba mẹ mới mua, theo thống kê của con, chiếc giường kia hẳn là có thể duy trì 50 ngày sập, cho nên, con đề nghị sau 50 ngày, ba mẹ có thể đổi giường nữa.”



      Lần đầu tiên trong cuộc đời, Kha Khinh Đằng lại bị con trai làm nghẹn họng ra lời.

      Kha Ấn Thích thành công đánh thắng người cha nam thần, ôm máy tính về phòng mình, sau khi đóng cửa, cậu lập tức buông máy tính, cầm điện thoại trong phòng, nhanh chóng bấm dãy số.

      Lẳng lặng đợi hồi, điện thoại rốt cục nối máy, bên kia truyền đến tiếng “Alo”trong trẻo lại êm tai của , thiếu niên lạnh lùng nghe thấy, mặt rốt cuộc xuất tí biểu tình có thể gọi là dịu dàng.

      Dưới ánh mặt trời của New York, ngón tay Kha Ấn Thích nhàng gõ lên mặt sau của điện thoại, đáy mắt ra ý cười, “Tâm Tâm, lễ tình nhân vui vẻ.”

      ***

      Bonus: đoạn này từ weibo của tác giả Tang Giới

      Tâm Tâm tính tình bướng bỉnh, tuy rằng Ấn Thích chiều bà xã vô cùng, nhưng thỉnh thoảng cậu vẫn chịu nổi bà xã mỗi ngày đều ầm ĩ. Vì thế, vào tối nguyệt hắc phong cao, cậu phải xin ba chỉ bảo, khi đó Kha Tử giúp nữ vương chọn quần áo, đầu ngẩng lên mà đưa ra số “3” cho cậu, Ấn Thích nhíu mày , ba giờ đồng hồ? Kha Tử lắc đầu, ba ngày, chọn chỗ cưỡng ép, sau khi xong, tuyệt đối trong ba tháng có sức lực ầm ĩ với con. Ấn Thích ba thử qua chưa? Kha Tử cười mà .

      -Hết-

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :