1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trời đất tác thành - Tang Giới (56c + 4NT)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 48: Cầu vồng (3)

      Sau khi buổi hội hợp bạn thân kết thúc, Doãn Bích Giới cùng Kha Khinh Đằng ở lại biệt thự của tại thành phố S.

      Mùng tháng giêng năm nay đến khá sớm, quá vài ngày là năm mới, cả thành phố tiến vào khí náo nhiệt đợi chờ tết lịch, biệt thự của Kha Khinh Đằng nằm ở vị trí hẻo lánh yên tĩnh, lại có tầng tầng lớp lớp người bảo vệ cả toà biệt thự, rất thích hợp để tĩnh dưỡng, dưới hoàn cảnh và chăm sóc tốt nhất, vết thương của Doãn Bích Giới cơ bản hoàn toàn hồi phục như cũ.

      Mà hai người bọn họ cũng coi như đôi vợ chồng bình thường, ban ngày ở trong biệt thự, ngoại trừ cùng Trịnh Đình và Arthur bàn bạc bố cục và kế hoạch, chỉ ở cùng , có đôi khi gì, chỉ là cùng nhau uống trà, thỉnh thoảng hai người cùng đến hồ bên cạnh câu cá, có lúc chỉ tựa vào nhau đọc sách, nghe nhạc, cuộc sống ồn ào chút nào, nhưng bọn họ đều cảm thấy đây là cách sống tốt nhất.

      Kỳ rất nhiều lúc, hai người ở cùng chỗ cần làm gì cả, chỉ cần hai người ở bên nhau cũng đủ rồi.

      Thế nhưng, thời gian yên tĩnh như thế, nhưng vẫn có việc luẩn quẩn trong đầu .

      Ngày đó trong đêm pháo hoa, câu “Kha phu nhân của ” mang theo nhu tình chưa từng bao giờ có, nó luôn dai dẳng trong đầu , mấy ngày nay lúc hai người ở cùng nhau, luôn nghĩ rằng làm gì đó để tiếp tục năm chữ này.

      Cho dù lạnh lùng lý trí, dù sao vẫn là người phụ nữ, người bên cạnh chính lựa chọn, ở cùng cả đời, Kha Khinh Đằng có định cầu hôn ; ngay cả Dung Tư Hàm ở Hồng Kông, lúc gọi điện đến cũng trêu chọc, nếu nam thần tiên sinh cầu hôn quả là phải quỷ thần khiếp động trời đất rồi.

      Đúng vậy, người đàn ông tầm thường, thứ có thể cho tất nhiên cũng là độc nhất vô nhị thế giới này.

      Đương nhiên cũng sẵn lòng dùng toàn bộ kiên nhẫn để chờ đợi.

      “Suy nghĩ gì đó?”

      Bữa tối mùng tháng vẫn cứ ngẩn ngơ, nhưng phát ở đối diện buông đũa, hai tay chồng lên nhau, lẳng lặng nhìn chăm chú.

      Ngọn đèn trong phòng khách ấm áp mà sáng tỏ, như là làm nổi bật lặng lẽ của năm mới, cũng tôn lên vẻ ấm áp khuôn mặt lạnh lùng của , nhìn lại lúc, đột nhiên nở nụ cười.

      “Nếu em còn cười như vậy,” trong đôi mắt ràng chỉ có khuôn mặt , còn mang theo chút nhu mì, “Bữa tối này có thể vào phòng ngủ hưởng dụng.”

      cần lệnh cấm của bác sĩ, đặt tình trạng sức khoẻ của hàng đầu, tuy rằng tại qua thời kỳ quan sát, nhưng vẫn chậm chạp chạm vào .

      “Ồ?” cũng buông đũa, nâng quai hàm cười đùa, “Được, nhưng em vẫn còn thắc mắc cũ, giường của biệt thự này, chất lượng có năm sao ?”

      cong khoé miệng, “ nghĩ, năm ngày năm đêm, hẳn là thành vấn đề.”

      khí trong phòng dần dần nóng lên, dự định tối nay hưởng thụ “thể nghiệm năm sao” tốt, nhưng ai ngờ lúc này Trịnh Đình lại tới, sau khi chào , ta bên tai Kha Khinh Đằng mấy câu.

      “Xem ra lời hứa năm ngày năm đêm phải trì hoãn.”

      Đợi Trịnh Đình rời , lúc này mới từ ghế đứng dậy, đến bên cạnh , tay chống ở cạnh bàn ăn, hơi cúi người nhìn , “Tối nay chúng ta có việc phải làm.”

      “Gì thế?” Thần sắc nhìn qua giống như là đùa, cũng thu lại buông lỏng khi nãy.

      “Tất cả tin tức em trở về thành phố S và nằm viện đều được phong toả.” nhìn , từng câu từng chữ, “Bất cứ ai, bao gồm ba mẹ của em cũng biết.”

      vừa vậy, mới giật mình nghĩ lại, trong lúc mình nằm viện, hình như quên gì đó.

      Bởi vì các nơi đất nước đều có công ty chi nhánh của Doãn thị, ba mẹ luôn quản lý các công ty, thời gian quay về thành phố S cũng rất ít, đối với tình hình của , từ trước đến nay họ cũng theo dõi, chỉ biết lúc ấy và Cảnh Trạm cùng Las Vegas chơi.

      Nghĩ như thế, nhận ra lâu chưa gặp mặt bọn họ.

      Tuy rằng từ có thân thiết với ba mẹ, trong năm thường chỉ gặp hai ba lần, nhưng dù sao cũng là ba mẹ nuông dưỡng và dạy dỗ .

      Nghĩ đến đây, cũng rất cảm ơn Kha Khinh Đằng giúp phong toả tin tức sau khi đến thành phố S, dù sao muốn ba mẹ lo lắng cho mình, hơn nữa lại còn từng sinh non.

      “Ba mẹ em đối với chuyện em liên quan đến thế giới màu đen, biết được mấy phần?” Kha Khinh Đằng lại hỏi.

      lắc đầu.

      Hoàn toàn biết .

      Bao gồm chuyện làm ăn đen tối của ông nội trước kia, ngược lại chỉ có cháu biết , hơn nữa sau đó vì giao dịch với liên bang mà tiếp cận Kha Khinh Đằng, cũng chỉ thông báo với ba mẹ ở Mỹ có phía đối tác, từ độc lập, cũng có đầu óc kinh doanh, ba mẹ vẫn rất yên tâm về .

      Tuy rằng giấu diếm cũng tốt, nhưng hiểu được, nếu bị ba mẹ biết tình huống , đương nhiên dùng quan niệm của bọn họ, e là thể chấp nhận, có lẽ còn gây ra chút phiền toái cần thiết.

      “Tốt lắm.” hơi gật đầu, khẽ nhướng mày, “Em làm công tác giữ bí mật hơn hai mươi năm, vậy tốt nhất hãy tiếp tục duy trì.”

      suy nghĩ hồi, “Cũng đúng.”

      “Nhưng mà, chuyện em sắp trở thành vợ của nhất định phải cho bọn họ biết.”

      Lúc này đứng thẳng, cũng kéo từ ghế lên, vuốt những sợi tóc loà xoà trán , “ biểu tốt và dùng lý do thuyết phục nhất để nhận được chấp thuận của bọn họ.”

      Doãn Bích Giới ngây ngẩn cả người.

      , chưa từng nghĩ tới…phải dẫn gặp ba mẹ mình.

      Tuy rằng, dựa theo lẽ thường, khâu gặp ba mẹ này là khâu cần thiết chính thức bước vào hôn nhân, nhưng luôn cảm thấy, để làm chuyện này, thế nào cũng…có chút bình thường.

      “Vì em bắt đầu ‘gần gũi cuộc sống’.” Thanh của thản nhiên, nhưng có cảm xúc vui vẻ đặc biệt kỳ lạ, “Những trình tự đó đều nằm trong lẽ thường, hẳn là cần thiết quá ngạc nhiên.”

      Lúc này rốt cuộc áp chế kinh ngạc trong lòng, hô hấp chậm lại rồi mới hỏi, “… xác định, muốn gặp bọn họ?”

      Ba mẹ , nếu biết muốn gả cho trùm hắc bang giao dịch dầu mỏ, có thể hai mắt tối sầm, trực tiếp ngất hay ?

      giờ sau chúng ta đến sân bay, lúc đó máy bay của ba mẹ em từ thành phố T hạ cánh trở về đây, tất cả thuận lợi, chúng ta và bọn họ gặp mặt tại ghế lô của quán cà phê tại sân bay.”

      Thần sắc vẫn bình tĩnh như cũ mà còn tự đắc, “Sau đó, trong đầu bọn họ có nhận thức cố định, , Kha Khinh Đằng, sắp là chồng của em.”



      Kha Khinh Đằng hề đùa.

      giờ sau, bọn họ quả nhiên ngồi trong ghế lô của quán cà phê tại sân bay, em họ Trịnh và Arthur canh giữ ngoài cửa ghế lô, lúc này Doãn Bích Giới ngồi ghế, ngẩng đầu liếc nhìn Kha Khinh Đằng ở bên cạnh uống trà, luôn cảm thấy mọi thứ của tại có cảm giác chân .

      “Đừng khẩn trương.” buông tách trà, nghiêng đầu nhìn thản nhiên .



      Sắc mặt cứng đờ.

      Rất kỳ lạ, là gặp ba mẹ , người hồi hộp lại là , mà người nào đó thân phận phức tạp, trời sinh tính tình lạnh như băng ngược lại an ủi .

      “Kha tiên sinh, bọn họ đến rồi.” Lúc này Trịnh Ẩm ló đầu ở cửa, cười hì hì .

      Cả người Doãn Bích Giới khẽ run, vội vàng ngồi thẳng, bao lâu, liền nhìn thấy ba mẹ kéo vali hành lý bước vào ghế lô.

      “Chào hai bác.”

      còn chưa chuyện, Kha Khinh Đằng ở bên cạnh đứng lên, thản nhiên vươn tay về phía ba mẹ , “Bác trai, bác .”

      Tuy rằng vẻ mặt lúc đầu của ba mẹ có chút phức tạp khó tin, nhưng dù sao họ cũng là thương nhân lão luyện, nhanh chóng khôi phục vẻ mặt như thường, sau khi bắt tay với Kha Khinh Đằng, bọn họ ngồi xuống chỗ đối diện.

      “Ba, mẹ.” Thấy bình tĩnh như vậy, đương nhiên cũng câu nệ ngại ngùng nữa.

      “Bích Giới.” Bà Doãn nhìn , vẻ mặt dịu ít, “Gần đây con khoẻ ?”

      “Rất tốt ạ.” gật đầu cái, “Con mới từ New York trở về, ba mẹ thế nào?”

      “Cuối năm, tình trạng tài vụ của công ty luôn phải làm tính toán rành mạch, cho nên khá bận bịu, vất vả mới vội về trước tết lịch.” Bà Doãn uống tách trà ngon đặt ở bàn, đột nhiên lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, “Trà này rất ngon.”

      “Nếu bác thích, cháu bảo người đưa đến nhà bác mấy hộp.” Kha Khinh Đằng bình tĩnh mở miệng, “Đây là vị Động Đình Bích Loa Xuân tốt nhất, Trung Quốc thập đại danh trà cháu đều có liên hệ với nhà cung cấp, bất cứ lúc nào cũng có thể gửi cho bác.”

      Trong lòng Doãn Bích Giới thầm khen ngợi Kha Khinh Đằng, biết, bà Doãn theo ông Doãn làm ăn, có ưa thích những cái khác, chỉ có loại trà hạng nhất này đặc biệt coi trọng, trước kia trong nhà luôn bày ra đủ loại trà.

      Ông Doãn nghe xong lời của ánh mắt chợt loé, lúc này vẻ mặt nghiêm túc mở miệng , “Xin hỏi cậu là?”

      “Kha Khinh Đằng.” Vẻ mặt cũng điềm tĩnh, “Cháu là nhà đầu tư của phía công ty đối tác tại Mỹ cùng làm ăn với Doãn thị, cũng là vị hôn phu của Bích Giới.”

      Nghe thấy “vị hôn phu”, vẻ mặt của ông bà Doãn đều có chút thay đổi, nhưng nhìn qua, đối với thân phận công ty đối tác của , họ quá phê bình kín đáo, ngược lại biểu lộ tia tán thưởng.

      “Bích Giới,” lúc này ông Doãn nhìn về phía Bích Giới, vẻ mặt có phần quở trách, “Sao từ trước đến giờ chưa từng nghe con qua với ba mẹ?”

      “Đây là thất lễ của cháu, phải vấn đề của Bích Giới.”

      Doãn Bích Giới trơ mắt nhìn Kha Khinh Đằng trọn vẹn “lời chân ” về những việc bọn họ trải qua chút liên quan, “Bốn năm trước, cháu và Bích Giới xác định quan hệ, nhưng bởi vì phải vận hành công ty và có rất nhiều việc đình lại, hơn nữa sau đó cháu và Bích Giới ở riêng hai nơi, lần này đợi đến lúc tình hình hoàn toàn ổn định, chúng cháu cảm thấy nên bắt đầu suy nghĩ việc kết hôn, thấy rằng thích hợp để gặp hai bác.”

      Ông bà Doãn liếc nhìn nhau, tạm thời gì.

      “Ba, mẹ.” Lúc này dừng chút, tiếp lời của Kha Khinh Đằng, “Từ ba mẹ rất yên tâm về con, con xin hai người tin tưởng, ấy chỉ là bạn trai đầu tiên của con, cũng là đối tượng kết hôn lý tưởng của con, ấy chỉ có năng lực giúp con việc công, trong sinh hoạt cũng rất tỉ mỉ chu đáo với con, chúng con ở chung rất hoà thuận.”

      Từ bé tính cách con độc lập kiên cường, ông bà Doãn ít khi quan tâm, nhưng con trưởng thành quả là rất tốt, chưa từng làm việc khiến bọn họ thất vọng, tuy vị hôn phu này xuất có phần đột ngột, nhưng theo ấn tượng đầu tiên mà nhìn, tướng mạo tốt, phong thái phi phàm, mặc dù có vẻ ôn hoà thân thiết, nhưng vừa thấy biết phải là người thường.

      “Con chưa bao giờ gặp được người đàn ông nào tốt hơn ấy.” Dừng chút, lại bổ sung câu, “Con tin, ấy là người chồng và người cha tốt nhất.”

      Những lời này vừa ra, ba người kia có vẻ mặt khác nhau, ông bà Doãn chưa từng thấy con lãnh đạm của mình trắng ra cảm tình đối với người, thậm chí bày tỏ ý nguyện xây dựng gia đình, mà người nào đó, mặc dù nhìn qua lạnh lùng bình tĩnh như thường, nhưng khi nhìn , ánh sáng trong mắt lại sắp che đậy được.

      “Bác trai, có phải bác rất thích đồ sứ ?”

      đợi ông Doãn mở miệng, Kha Khinh Đằng thêm.

      Ông Doãn ngẩn ra, sau đó sờ cằm, “…Quả thực vậy.”

      “Ở hội đấu giá tại London, cháu giành được gốm sứ hoa văn khổng tước xanh lục của thời Khang Hi nhà Thanh, cháu tặng cho bác coi như quà gặp mặt.”

      Doãn Bích Giới trông thấy vẻ mặt lúc này của ba mẹ, trong lòng buông lỏng, lại khỏi thán phục thủ đoạn của người nào đó phải cao minh bình thường.

      Hoá ra lúc chưa biết tình hình sớm làm tốt bài tập đầy đủ, đầu tiên nắm được sở thích của mẹ , sau khi hiểu làm theo lý lẽ diễn đạt quan hệ của bọn họ, cuối cùng lại nắm được sở thích duy nhất của ba, càng có thể là gần như mê mẩn.

      Sở thích của người, có thể trở thành uy hiếp lớn nhất của người đó, đối với ba mẹ phải gả đứa con này, đầu tư tốt như vậy, hoàn toàn dùng đường tắt hiệu quả nhất để nhận được tán thành của ba mẹ .

      “Bác trai bác làm việc cũng mệt nhọc, năm mới nên sớm về nhà nghỉ ngơi.”

      Lúc này nâng tách trà lên, lời tổng kết, “Cháu giúp đỡ Bích Giới, cùng nhau phát triển tập đoàn Doãn thị tốt, cũng ở trong thời gian hiệu quả để cho hai bác tán thành, cho phép cháu cưới Bích Giới.”

      Câu “Phát triển tập đoàn Doãn thị tốt” hiển nhiên càng là tâm nguyện lớn nhất của ba mẹ làm thương nhân, ông bà Doãn cùng cụng tách trà, ông Doãn uống ngụm trà, sau đó nhìn , “Mấy hôm nay tôi và mẹ Bích Giới ở lại thành phố S, cậu có thể tới nhà chơi.”

      “Tha thứ cho cháu có lỗi.” Kha Khinh Đằng hơi cong khéo miệng, lúc này nhìn Doãn Bích Giới ở bên cạnh, chầm chậm, “Cháu đặt vé máy bay Macao, đêm nay cháu cùng Bích Giới lên đường Macao, chờ năm sau trở về, cháu đến nhà tạ lỗi với hai bác, hơn nữa dùng thời gian đầy đủ nhất để cho hai bác hiểu cháu.”

      ***

      Cho đến khi lên máy bay Macao, Doãn Bích Giới nhìn thấy sân bay ngoài cửa sổ, cảm thấy cả người vẫn còn chút bàng hoàng.

      Kha Khinh Đằng hơi nghiêng người qua, giúp đeo dây an toàn, sau đó thấp giọng hỏi, “Em sao thế?”

      thở dài, có chút u oán nhìn , “ gạt em bất cứ chuyện gì, cho em biết hết toàn bộ kế hoạch.”

      Ai ngờ, buổi tối ngắn ngủn, chỉ cùng gặp ba mẹ, còn dùng thủ đoạn mạnh mẽ vang dội phù hợp nhất với tính cách của để thu phục ba mẹ ngay ngày đầu tiên biết , sau đó, lập tức mang lên chuyến máy bay tư nhân Macao.

      xin lỗi,” tuy vậy nhưng mặt có vẻ áy náy, ngược lại còn mang theo chút ý trêu chọc, “ vốn cho rằng em thích món quà năm mới này.”

      Macao?” lắc đầu, “Trước kia phải cùng vài lần sao?”

      Ở sòng bạc Macao, hai người bọn họ đều là khách quý quen thuộc từ lâu.

      thoáng cười, tuấn tú phi phàm, “Lần này , phải đánh bài.”

      “Vậy là ...?” điều chỉnh tư thế ngồi chút, trái lại bị gợi lên hứng thú.

      “Tới nơi rồi em biết.” Khoé môi hơi nhếch lên, “Trước tiên cho biết, đối với biểu của lúc nãy, em hài lòng ?”

      “Có thể hài lòng sao?” giơ tay, xoa mi tâm của , “Đều để mở miệng, ngoài em ra, chưa từng thấy chuyện với người nào nhiều như vậy.”

      nhịn được, cười tiếng.

      “Khi trở về em với Nghiêm Thấm Huyên và Dung Tư Hàm, tiên sinh ‘gần gũi cuộc sống’, nhất định là con rể chưa qua cửa tranh thủ cảm tình của ba mẹ nhà nhanh nhất.” .

      Quà gặp mắt đắt tiền, hơn nữa lấy lui làm tiến, thêm vào ba mẹ là thương nhân lão luyện, trước khi còn với câu, xã hội bây giờ, thanh niên như , bọn họ chưa bao giờ gặp qua.

      Đương nhiên gì, làm sao như thanh niên bình thường? Tất cả điều khoản và danh hiệu người , tuỳ tiện đem ra cái cũng có thể hù doạ người ta…

      “Đúng rồi,” đột nhiên nhớ tới gì đó, “Lúc nãy với ba mẹ em, là phía đối tác của công ty tại Mỹ?”

      ràng bốn năm trước, là liên bang dùng công ty đăng ký ở bên ngoài tìm tới , làm sao công ty này biến hoá nhanh chóng, trở thành công ty của ?

      “Mấy ngày trước, thu mua công ty kia của liên bang, xoá tồn tại từng có của bọn họ.” lấy chăn đắp người , trong thanh có chút ý cười kiêu ngạo, “Hơn nữa gửi bản sao cho ba mẹ em, với bọn họ sắp tới lợi nhuận tăng gấp đôi.”

      “Cáo già.” lắc đầu, thể thừa nhận luôn có ý nghĩ nhanh hơn mười bước.

      Đèn trong khoang máy bay lúc này hoàn toàn tắt , máy bay nhanh chóng cất cánh, trong bóng đêm chợt tới gần , gọi tiếng tên .

      “Hở?” vừa xoay đầu, đột nhiên bị hôn ở môi.

      Nụ hôn này mang theo sắc thái tình dục gì, chỉ là nụ hôn hết sức giản dị, nhưng trong lúc lưu luyến lại khiến cả người dâng lên ấm áp thể diễn tả.

      Mùng tháng giêng, cùng gặp ba mẹ , cũng cùng bình an mà trọn vẹn trải qua ngày đầu tiên của năm mới này hoàn chỉnh.

      tốt, năm mới, và người quan trọng nhất của mình ở bên nhau, gắn bó với nhau, đối với đó là niềm vui vô tận.

      , đó là năm tháng trọn vẹn nhất.

      rất vui, sau này có thể trở thành người nhà của em.” lát sau, rời khỏi môi , thầm .

    2. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 49: Bốn bề vây kín (1)

      Macao, rạng sáng.

      Máy bay tư nhân nhanh chóng hạ cánh xuống sân bay quốc tế Macao, Doãn Bích Giới ngủ chút, lúc này cởi dây an toàn, theo Kha Khinh Đằng cùng xuống máy bay.

      em họ Trịnh và Arthur xách hành lý theo sau bọn họ, đoàn người nhanh chóng thông qua hải quan, thẳng tiến vào Macao.

      Ra sân bay, có chiếc xe chờ ở cửa, sau khi lên xe, tài xế lập tức kéo cửa kính lên đóng chặt, để lại gian riêng cho bọn họ.

      “Có mệt ?” Lúc này Kha Khinh Đằng rót chút nước vào ly rồi đưa cho .

      lắc đầu nhận ly nước, thấy cảnh đêm xa hoa ở Macao, quay đầu nhìn , “Em suy nghĩ, chúng ta cứ như vậy lộ liễu nhập cảnh vào Macao sao?”

      Nếu nhớ nhầm, tại nhất định vẫn đứng đầu danh sách truy nã toàn cầu của liên bang, có thể ngay cả tên cũng may mắn thoát khỏi, lúc bọn họ rời khỏi thành phố S, tin tức về thân phận của hẳn là lộ, như vậy hành tung của bọn họ phải đều bị nắm giữ ư, chẳng bao lâu có người của liên bang xuất ?

      Chẳng lẽ, quà năm mới trong miệng là hành trình trốn thoát cái chết truy tôi đuổi lần nữa sao?

      Kha Khinh Đằng nghe xong lời của , thoáng nhếch khoé môi, vươn tay ôm qua bên người, tì lên trán , “Phải, chính là lộ liễu như vậy.”

      vẫn mang theo vẻ tự cao tự đại trước sau như và nắm chắc thắng lợi của mình.

      Từ sau trận thất bại ở Somalia chưa từng xảy ra trước kia, lâu lắm nhìn thấy lộ ra vẻ mặt như thế.

      chăm chú nhìn khuôn mặt , nghĩ thầm, nhất định bố trí kế hoạch chê vào đâu được, chỉ đợi sa lưới bắt cá.

      cảm thấy bản thân mình lại rất chờ mong có thể nhìn thấy màn trời khủng hoảng do chế tạo.

      “Đồng thời, ngày mai càng lộ liễu hơn.” Trong ánh mắt sâu thẳm của phản chiếu cả đêm tối, “Nếu em muốn biết kế hoạch của , toàn bộ với em, nếu em muốn coi như kinh ngạc để hưởng thụ, đương nhiên cũng có thể.”

      xác định, muốn cho em hưởng thụ năm mới này tốt sao?” Lúc này trêu chọc, “ xác định, em còn có thể sống trở về, dẫn về bồi dưỡng tình cảm với ba mẹ em sao?”

      “Đương nhiên.” Ngữ khí trầm thấp, mà lại mang theo vẻ quyến rũ sâu lắng, “Hãy tin , đây nhất định năm mới để em nhớ nhất.”



      Ngày hôm sau, khi Doãn Bích Giới thức dậy gần giữa trưa, Kha Khinh Đằng ở bên cạnh lại có trong phòng.

      Tối hôm qua sau khi đến khách sạn ngủ mất, lúc này mới phát phòng khách sạn to như vậy toả ra từng đợt mùi hương thơm ngát, cửa sổ sát đất nhìn ra phong cảnh bên ngoài, trong hoàn cảnh thoải mái thế này, trở người từ giường ngồi dậy, đột nhiên nhìn thấy tủ quần áo cạnh giường hơi mở ra, nắm cửa còn cột nơ con bướm màu vàng.

      Trong lòng mơ hồ có dự cảm đây là chuẩn bị cho , vội vàng xuống giường đến tủ quần áo rồi mở cửa ra, đèn bên trong tủ cũng theo đó mà sáng lên, nhìn thoáng qua vẻ mặt đột nhiên có chút thay đổi.

      Bởi vì trong tủ quần áo trước mặt bày đặt hàng….áo tắm hai mảnh ngăn nắp, đủ loại kiểu dáng, màu sắc khác nhau.

      Hơn nữa toàn bộ đều như cỡ của .

      “Chị Bích Giới,” mặt hơi nóng, vừa giơ tay định lấy chiếc ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, qua mở cửa, Trịnh Ẩm bên ngoài ló đầu vào, cười tủm tỉm nhìn , “Trước khi , Kha tiên sinh chị sắp thức dậy, bảo em tới với chị, ấy ở hồ bơi chờ chị.”

      “Chị biết rồi.” gật đầu cái, trầm mặc hai giây, vẻ mặt có chút mất tự nhiên mà nhìn Trịnh Ẩm, “Tiểu Ẩm, tủ quần áo?”

      “À…” Trong lòng Trịnh Ẩm hiểu ra vì sao mất tự nhiên, nhịn được mà cười tươi, “Là vào năm ngoái Kha tiên sinh dặn dò cửa tiệm làm sẵn cỡ , là dùng kiểu tốt nhất, toàn bộ đều lấy bộ qua đây, để chị tự mình chọn ~”



      Nếu người nào đó tốn tâm tư tiêu pha đến mức này, cũng thể cho toại nguyện, lúc này hiểu, Trịnh Ẩm đóng cửa lại trong tiếng cười, trở về tủ quần áo chọn lấy bộ trong chiếc tủ hoa mắt này.

      Rửa mặt xong, ăn chút bữa trưa trước, rồi khoác áo choàng tắm đến hồ bơi tìm .

      Khách sạn bọn họ ngủ lại là Venetian Macao Resort Hotel, khách sạn này chỉ thiết kế rất đặc sắc, mà còn có khu đấu trường xứng với cái tên, đầy đủ tất cả thiết bị, cho nên số lượng khách ở lại cũng rất khách quan.

      Quả thực rất ăn khớp theo như lời , lộ liễu ở nơi công chúng.

      đường bộ, trong đầu suy đoán bố cục của , nhưng vừa đến khu vực gần hồ bơi, mới phát ồn ào vừa nãy biến mất.

      Trong hồ bơi xanh biếc trong suốt, chỉ có bóng dáng của , tư thế kiểu bơi tự do càng tôn lên đường nét cánh tay hoàn mỹ của .

      Người đàn ông này, nếu phải chẳng có sinh khí và lạnh lùng, quả thực là độc dược trí mạng nhất của bất cứ phụ nữ nào.

      “Doãn tiểu thư.” Người phục vụ im lặng chờ ở bên lúc này tới, dường như biết thân phận của , ta cười với , , “Cả hồ bơi được Kha tiên sinh bao riêng sáng nay, có thể tận tình hưởng thụ.”

      hơi gật đầu, nhận lấy ly rượu do người phục vụ đưa qua, nghĩ làm phiền nên tuỳ ý chọn ghế nằm ngồi xuống.

      Ánh mặt trời ấm áp toả ra, nhưng vì mùa đông nên quá nóng rực, nằm thoải mái, tiện tay lật tạp chí, đột nhiên cảm thấy ngón chân ướt tí, còn hơi nhột.

      Ý nghĩ vừa chuyển đổi buông tạp chí xuống, nhìn về phía trước thấy người lúc nãy còn ở trong hồ bơi giờ trồi lên nửa thân , dùng tay nâng bàn chân của , cúi đầu hôn lên, như là mang theo trò đùa dai để quấy nhiễu .

      Thân mật như thế, quả nhiên là thân mật đến tận xương tủy.

      “Xuống dưới ?” Bốn mắt nhìn nhau, thân trần trụi của còn nước, hấp dẫn vô song, “Dù sao em cũng phải để kiểm tra thành phẩm chút.”

      Những lời này từ giọng trầm lạnh của thốt ra lại càng khiến trái tim người ta đập thình thịch, nhìn vẻ mặt được xem là sung sướng của , qua vài giây thoải mái cởi áo choàng tắm, tuỳ ý để ngắm.

      lựa chọn chiếc áo tắm màu xanh lá thanh nhã, phải là màu xanh sáng chói, mà là màu sắc có thể tôn lên làn da trắng nõn của , làm mất vẻ tao nhã, Kha Khinh Đằng nhìn , gì nữa, chỉ là tay dùng chút sức, kéo cả người từ ghế nằm xuống nước.

      chỉ có thể kịp thời ôm lấy cổ khi tiến vào hồ bơi, nước từ xung quanh ập tới, bọt nước bất ngờ văng khắp nơi, khiến nhịn được cười lên tiếng, mà cánh tay vẫn ôm chặt eo , tầm mắt của cũng chỉ vững vàng tập trung người .

      “Rất đẹp.” chỉ dùng từ ngữ đơn giản nhất để hình dung trân bảo trong ngực .

      Quả đẹp đến mức khiến người ta ngạt thở.

      diễm lệ nhưng mất vẻ tao nhã; đoan trang cũng mất mặt bướng bỉnh; thông minh nhưng làm cho người ta thương luyến tiếc, trước kia chưa gặp , bao giờ nghĩ tới có người con như vậy, hồn xiêu phách lạc, khiến mất tất cả lý trí rèn luyện cả đời.

      Tất cả muôn màu muôn vẻ thế giới này cũng đạt đến phần của người trong mắt .

      Hồ bơi yên tĩnh mà xinh đẹp, chỉ có hai người bọn họ, nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc, theo cảm giác trong lòng mà đến gần hôn .

      Người đàn ông này chỉ khi đối mặt với mới có thể bỏ tất cả lạnh lùng, chỉ còn lại nhiệt tình duy nhất cho .

      …xác định, là muốn để em tới cùng bơi lội sao?” cảm giác được tay dạo chơi đến giữa đùi mình, mang theo sức lực mạnh mẽ mà quen thuộc, vừa hôn vừa thở hổn hển hỏi .

      “Em thấy sao?” Động tác tay dừng lại, liên tục vuốt ve chỗ quần lót hơi mỏng của , mà cũng đồng thời ôm , ở trong hồ bơi bắt đầu bơi đến bờ hồ.

      “Đàn ông tặng phụ nữ quần áo, đều là vì…” Cảm giác được cơ thể mình bị đánh thức, lúc này bị bồng lên bờ hồ, ướt sũng cúi đầu nhìn , “Cởi ra?”

      Kha Khinh Đằng ung dung theo lên bờ, rồi ôm ngang người vào trong ngực, bước về phía nhà gỗ độc lập ở cạnh hồ bơi, khuôn mặt tuấn tú lên dục vọng khỏi phải chịu đựng nữa, thản nhiên trả lời vấn đề của , “Xé bỏ.”

      Cách hồ bơi xa là nhà gỗ tư nhân độc lập được chuẩn bị ổn thoả từ lâu, ôm vào, mới vừa dùng lưng khép cửa lại liền đặt bàn gỗ ở giữa phòng.

      Cuộc hoan ái này tích góp từng tí lâu, còn chưa bắt đầu nhưng bùng cháy.

      ôm lấy cổ , dùng nụ hôn châm lửa khắp nơi người , mà ngón tay cũng tiến vào đoá hoa của , nhàng vuốt ve, còn định sâu vào.

      bắt đầu ngừng thở dốc, muốn cho càng nhiều, lúc này kề sát lỗ tai , khẽ khàng mà quyến rũ thầm câu.

      Sau đó… quả nhiên ra tay xé áo.

      Bikini đắt tiền mà lại đẹp mắt trong khoảnh khắc trở thành vải bố trong tay , nhìn ánh mắt , cảm thấy bên trong đó chứa sức mạnh khiến người ta kinh hãi.

      biết, là…đói bụng lắm, nhất là dưới rắp tâm cám dỗ của .

      May là vừa rồi ở hồ bơi có cảm giác, thủy triều ấm áp ở trong cơ thể bởi vì tiếp xúc của mà trở nên càng mãnh liệt, thấm ướt mảng, lúc đẩy vào trong nháy mắt cũng đến nỗi quá khó khăn.

      Quả thực là…cảm giác mất hồn cắn nuốt xương cốt lâu ngày gặp.

      đặt thân thể mềm mại của nằm nghiêng, mà ở sau mông , cứ như vậy thuận tiện dùng tư thế đòi lấy thâm nhập chiếm giữ .

      Trong cơ thể tràn đầy vật cứng nóng của , khép chân lại, tay ở vòng eo , thâm nhập mạnh từng cái , ở trong căn phòng trống trải tiếng va chạm giữa hai cơ thể có vẻ càng vang hơn, nghe thấy, bên tai dần dần ửng đỏ, nhìn kỹ càng cũng phát , lúc này đặc biệt có ý xấu càng vào sâu nặng nề hơn.

      “Ưm…” rốt cục nhịn được, từ cổ họng phát ra tiếng rên rỉ.

      Khuôn mặt lạnh lùng của Kha Khinh Đằng càng căng hơn vì đột nhiên thít chặt, dịch hoa trong cơ thể cũng trở nên càng hừng hực, dường như cảm thấy tư thế này còn chưa đủ thoả mãn, dứt khoát để nằm ngửa đối mặt, tiến vào lần nữa.

      Cách thức như vậy, có thể để nhìn thấy sót biểu tình nào của , tốc độ rút ra của trở nên nhanh hơn, vả lại tiết tấu hề cố định, vì gia tăng cảm giác, thậm chí còn vươn tay vuốt ve bầu ngực lắc lư của , còn lưu lại da thịt của bầu ngực vết thâm.

      Khoái cảm chồng chất, làm sao chịu đựng được tiến hành đồng bộ như vậy, gần như chưa đến lúc, trước mắt mờ mịt trắng xoá, dòng dịch hoa chảy xuống, run rẩy lên đỉnh.

      “Nhịn chút.” nhìn thấy khuôn mặt thất thần trong khi lên cao triều của , cúi đầu, hôn lên khuôn mặt thấm ướt mồ hôi của cách tỉ mỉ, khàn khàn với , “Hôm nay tạm thời có thời gian năm ngày năm đêm, nhưng mà tuyệt đối chấm dứt nhanh chóng.”

    3. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 50: Bốn bề vây kín (2)

      đương nhiên biết, chấm dứt nhanh chóng.

      Nhiều ngày thân mật, hơn nữa thể lực của như vậy, từ khi ra khỏi phòng chuẩn bị tốt toàn thân rã rời.

      Chẳng qua cũng phải là loại phụ nữ bình thường chỉ biết phục tùng đàn ông, Doãn Bích Giới truy cầu hoan ái cũng như là cuộc đua, cùng theo đuổi cộng hưởng đỉnh cao của linh hồn và thân thể.

      nhìn khuôn mặt , lúc này đột nhiên vươn tay ôm lấy cổ , trong lúc choáng váng cố gắng phát chính xác, “…Ôm em đứng lên.”

      Kha Khinh Đằng tạm dừng hai giây, lắng nghe, bế từ bàn gỗ đứng lên, “Sau lưng đau à?”

      lắc đầu, đôi chân dài mảnh khảnh lúc này vòng chặt thắt lưng của , sau đó, quyến rũ khẽ liếm môi.

      Rất ràng, lồng ngực của người ôm vừa hít hơi sâu.

      Sau đó, tay dần dần xuống, cầm lấy vật cứng nóng hơi trắng mịn ở nơi nào đó cách chính xác, tiếp đó bắt đầu đặt vật kia đến gần nơi ẩm ướt giữa hai chân của mình.

      Cuối cùng hiểu được muốn làm cái gì.

      “Kha phu nhân…em rất phối hợp.” cúi đầu tiếng, hai tay cầm bầu ngực nhô lên của , có thể làm cho động tác của tiến hành trôi chảy hơn.

      cần cám ơn.” hất cằm, nhìn ánh mắt , đưa vật cứng nóng của chậm rãi đẩy vào trong cơ thể mình.

      Bởi vì trước đó vừa mới chấm dứt lần hoan ái, chỗ kia của chưa hoàn toàn khép lại, bởi vậy có thể làm cho tiến vào lúc này rất thuận lợi, cố gắng ngồi xuống, hy vọng có thể nuốt trọn vẹn vào trong cơ thể.

      Cố gắng hồi, nuốt vào hai phần ba, trong cơ thể căng ra nhưng vẫn còn chỗ trống.

      Lúc này cong khoé miệng, tiếp nhận trọng trách, đẩy mạnh lên , sau đó bàn tay chạm vào eo nhấn xuống cái.

      Trong nháy mắt lấp đầy.

      Tư thế đứng thẳng lưng tuyệt đối là cách hoan ái có thể làm cho hai bên đạt được cảnh giới sung sướng nhất, nhàng vòng qua thắt lưng , bởi trọng lượng của mình, hơn nữa giúp đẩy vào, có thể nuốt vào đầy đủ.

      Ngoài ra, mặt đối mặt như vậy, hai bên có thể nhìn thấy biểu tình của đối phương, càng cảm nhận được thân mật.

      “Cảm giác thế nào?” ôm cổ , hôn cái lên mắt , trêu chọc .

      sảng khoái đầm đìa, mồ hôi trán ngày càng nhiều, mức độ của động tác ôm ngày càng lớn, “Hoàn mỹ.”

      Trong lúc này lại đến lần, bắt đầu hết sức thắt chặt , cũng gần như đến chỗ cao nhất, từng chút vừa vui sướng vừa ra sức tập trung lên đỉnh, rốt cục ép nhẫn thở dốc thể tự kiềm chế mà rên rỉ.

      Thời khắc cuối cùng, xương cùng của tê dại, sắp đến mức tận cùng, chuẩn bị tốt thừa nhận toàn bộ lấp đầy của , nhưng cuối cùng ở trong bao vây chặt chẽ của , kịp thời rút ra, bắn ở giữa hai chân .

      Hai người ngừng hô hấp chậm lại, tựa vào cạnh cổ , ý nghĩ vừa chuyển đổi, vẫn nhịn được mà mở miệng hỏi, “Vì sao?...”

      Sau khi ra viện, quyết tâm muốn nhanh chóng cố gắng có thể có đứa con nữa, vốn tưởng rằng vẫn như trước, khi hoan ái dùng bất cứ biện pháp an toàn nào.

      phải bây giờ.” ôm ngồi xuống sofa dài trong phòng, sợ cảm lạnh, còn lấy chăn đắp lên người .

      nhìn , lời nào.

      dường như biết suy nghĩ gì, giơ tay xoa mái tóc ẩm ướt của , rồi , “Bích Giới, trong lòng muốn có con của chúng ta ít hơn em chút nào.”

      Nhưng mà tại phải thời điểm tốt nhất, còn chiến dịch cuối cùng chưa hoàn thành, có dũng khí gánh chịu nỗi đau khoan vào trái tim lần nữa, nhất định phải cam đoan thời gian yên ổn và an toàn mới có thể để thụ thai lần nữa.

      “Ừm.” tỉnh táo, cũng hiểu tất cả băn khoăn trong lòng , “Em hiểu.”

      gì, chỉ ôm trong lồng ngực, nhàng hôn lên gò má .

      Hai người dựa sát vào nhau lúc, sau đó đứng dậy ôm vào phòng tắm, bởi vì hoan ái khi nãy kịch liệt nên hơi buồn ngủ, tựa vai nhắm mắt nghỉ ngơi.

      “Bích Giới.” đột nhiên mở miệng gọi .

      “Hửm?”

      “Em có biết CotaiArena ?” đẩy cửa trong phòng, mở đèn.

      gật đầu, đương nhiên biết.

      Đến Macao du lịch, có người vì mua sắm, có người vì thúc đẩy của đánh bạc, cũng có rất nhiều người vì thưởng thức trận “Chiến tranh” khác thường của hai người đàn ông mà đến, CotaiArena nằm ngay tại Venetian Macao Resort Hotel, là nơi tổ chức thi đấu quyền , cũng là trung tâm hội tụ lượng khách ở các nơi thế giới.

      “Có muốn lần xem trận đấu quyền tranh giải vô địch chân chính ?”

      thản nhiên , sau khi vào phòng tắm vòi sen thả xuống, đóng cửa lại rồi nhìn .

      Trong ánh mắt có ý cười, lại có tia suy ngẫm, rất quen thuộc với vẻ mặt này của —— sau khi bố trí tỉ mỉ, là cảm giác nắm chắc bố cục mình sắp tiến vào.

      “Võ sĩ quyền Manny xuất sắc nhất trong thập kỷ qua quyết đấu với cựu vô địch quyền Bradley.” tiếp tục giới thiệu, “Vào tối nay, đúng tám giờ.”

      Giữa những dòng chữ của , mơ hồ nghe ra chút nhiệt huyết sôi trào của tàn sát, cùng với hàng ngàn tiếng người hò hét gầm lên vang vọng tại hội quán vàng.

      biết, cho dù thế nào, trận thi đấu quyền vô địch này, nhất định phải chỉ để xem như vậy.

      “Được.” do dự nữa, sảng khoái gật đầu với .



      Đêm đó đúng tám giờ, bọn họ xuất tại hội quán vàng CotaiArena.

      thay bộ lễ phục chuẩn bị trước cho , còn trang điểm , khoác tay mặc bộ âu phục màu đen, cùng vào hội quán.

      Tiếng người ồn ào bên tai, mới phát lâu xuất tại nơi đông người, hơn nữa vẫn cùng với .

      biết là người thích yên tĩnh cỡ nào, trước kia bọn họ luôn xuất ở nơi ít người.

      Bởi vì tướng mạo và phong thái xuất chúng, hai người bọn họ cùng nhau hấp dẫn mọi chú ý, hơn nữa biết sắp xếp thế nào, hai em họ Trịnh và Arthur theo bên cạnh họ.

      Theo dẫn dắt của người phục vụ, bọn họ nhanh chóng tới khu đặc biệt gần khán đài nhất.

      “Kha tiên sinh, chỗ ngồi của ngài ở ghế thứ nhất của hàng chính giữa.” Người phục vụ lễ phép dẫn họ đến bên kia.

      Kha Khinh Đằng gật đầu với người phục vụ, cùng ngồi xuống, sau khi ngồi, hít hơi sâu rồi quan sát bốn phía vòng, tới gần chút, thấp giọng , “Em có loại cảm giác.”

      “Cảm giác gì?” chậm rãi xắn cổ tay áo, nghiêng đầu nhìn .

      “Mục tiêu hồng tâm.” cười tự giễu, “Quả thực chết mấy trăm lần cũng cảm thấy lạ lùng.”

      quả thực lời hứa trước kia của sai chút nào, bọn họ lộ liễu đến Macao, lộ liễu xuất tại khách sạn Venetian Macao, thậm chí bây giờ còn ngồi xem thi đấu quyền , nơi công cộng như vậy, nếu muốn ám sát rất đơn giản, hơn nữa có bất cứ ai bảo vệ họ, quả thực cho người muốn giết bọn họ cơ hội tốt nhất để giết họ.

      “Em cảm thấy, đầu của trị giá bao nhiêu tiền?” cười ảm đạm.

      “Em cảm thấy…” nâng cằm, “Có lẽ tất cả lợi nhuận của chỗ ngồi tại hội quán đều chỉ có thể mua ngón tay của .”

      nhịn được, cười càng đậm hơn, “Phu nhân của rất coi trọng .”

      là dán vàng lên mặt mình…” vội vàng che dấu nụ cười, lườm cái, “ nhiều lần như vậy, rốt cuộc ai là phu nhân của ?”

      tưởng rằng thực nghi thức lãng mạn kia ở đây, hôm nay là ngày tốt có vài cơ hội, cho rằng giây tiếp theo lấy nhẫn kim cương ra, nhưng vẫn chậm chạp làm.

      “Rất nhanh phải thôi.”

      Lúc này, người điều khiển chương trình lên khán đài, trận thi đấu quyền vô địch sắp chính thức bắt đầu, dưới ngọn đèn của toàn hội trường, đột nhiên lộ ra nụ cười sâu xa với .

      còn chưa kịp thêm gì cả hội trường khắp nơi đều là tiếng hoan hô.

      Hai vị võ sĩ quyền dáng người dũng mãnh lần lượt lên khán đài, người phương Tây vốn linh hoạt, đối với khán giả làm điệu bộ đủ loại kiểu dáng, còn dùng tiếng mở màn bằng vài câu vui đùa, đem bầu khí của hội trường liên tiếp đẩy lên cao triều.

      Sau khi làm nóng hội trường, cuộc đọ sức chính thức bắt đầu.

      Tiếng hoan hô ngừng lại, bắt đầu đổi sang tiếng hít thở khẩn trương, khán đài, hai vị võ sĩ đeo tất cả công cụ, đôi mắt lộ ra vẻ hung hãn và hưng phấn đối diện lẫn nhau.

      “Bắt đầu!”

      Theo tiếng kia, hai vị võ sĩ liền hung hăng đánh nhau.

      Mặc dù Doãn Bích Giới đến Macao rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ xem qua đấm bốc, đây là lần đầu tiên xem trận đấu đẫm máu lại nhiệt huyết như vậy, trong lúc nhất thời toàn bộ sức chú ý đều bị hấp dẫn khán đài.

      Tiền thưởng của trận đấy này rất hậu hĩnh, hai vị võ sĩ vừa lên sử dụng hết sức, mỗi lần đánh vào nhau đều nặng nề, từ cú đánh nặng nề của hai bên đổi lấy quyền càng tàn khốc hơn, khiến lồng ngực đập thình thịch.

      “Kha phu nhân.”

      Đột nhiên nghe thấy bên tai truyền đến tiếng xưng hô bằng tiếng mang theo khẩu Trung Á.

      cảnh giác hướng sang bên trái mình, phát biết khi nào bên cạnh mình lại có người ăn mặc kỳ lạ ngồi kế bên.

      Vừa nãy khi và Kha Khinh Đằng cùng vào, chỗ ngồi bên cạnh bọn họ đều có người.

      Chỉ thấy người này bên cạnh mặc chiếc áo khoác và mũ gắn liền màu đen rất lớn, thậm chí che khuất khuôn mặt và thân hình, nhìn qua có phần kỳ dị.

      “Đừng sợ.” còn chưa hành động, bên cạnh truyền đến tiếng bình tĩnh của Kha Khinh Đằng, “Nghe là được rồi.”

      Người nọ gọi là Kha phu nhân, nhưng lại được ngầm đồng ý của Kha Khinh Đằng, hiển nhiên hẳn là phải kẻ địch.

      Trong đầu có tính toán, lúc này cũng kích động, vẫn duy trì tư thế ban đầu, tựa như kế bên có thêm người nào, xem trận đấu chớp mắt.

      “Kha phu nhân quả nhiên là người phụ nữ rất gan dạ.” Thanh của người bên cạnh ăn mặc kỳ lạ vang lên lần thứ hai, “Lâm nguy sợ, tôi rất kính phục.”

      biết Kha phu nhân đối với thắng thua của hai vị võ sĩ khán đài quyết định thế nào.” cảm thấy người bên cạnh lúc này nhìn , tầm mắt lợi hại và sắc sảo, “Manny là người có kinh nghiệm, kỹ thuật tốt, Bradley trẻ tuổi khí thế hừng hực, có sức mạnh thể lực tốt.”

      nín lặng nghe lời lẩm bẩm dường như đánh giá, đột nhiên nghe thấy câu thầm xen kẽ vào.

      “Bên trái phía sau em, khu B hàng thứ ba, góc 45 độ.”

      đột nhiên hiểu được ý của người bên cạnh, khán đài tình hình chiến đấu kịch liệt, khí toàn hội trường sôi trào, dùng khoé mắt nhìn Kha Khinh Đằng, quả nhiên dùng thanh rất thấp lại phương hướng với .

      “Thể lực của Manny có chút nguy hiểm, nếu ta cứ kéo dài như vậy, trong thời gian quy định ta ngã xuống, Bradley thắng cuộc.”

      Tiếng mang theo khẩu Trung Á của người kia nghe ra quả thực hơi buồn cười.

      “Khu C hàng thứ nhất, bên phải phía sau 30 độ.”



      câu đánh giá tình hình chiến đấu khán đài, câu phương hướng thầm, cảm thấy thần kinh của mình ngày càng căng thẳng, từ tình hình đánh nhau tàn khốc khán đài, còn có phía sau mình là phương hướng của nguy cơ bốn bề vây kín.

      Trong cả quá trình, chỉ có thể cảm giác Kha Khinh Đằng ngừng thầm, có lặp lại những phương hướng, cũng có số phương hướng khác, suy nghĩ, nhất định đeo tai nghe liên lạc để liên hệ với bọn Trịnh Ẩm.

      “Xem ra Manny phải thua.” Tiếng gào thét của toàn hội trường trợ uy, tiếng Trung Á bên cạnh tia nghiền ngẫm, “Đại cục định, kiên cường.”

      Mà lúc này Doãn Bích Giới rốt cục nghe được, vài tiếng chói tai đột ngột đến từ hội trường, tầm mắt từ khán đài dời , nhìn về chỗ phát ra tiếng thét kia.

      nhìn đến, tựa hồ là xảy ra mạng người, rất nhiều người xem đều sợ tới mức mất lý trí mà đứng lên, vô cùng sợ hãi kêu lớn tiếng, còn có người bắt đầu rút ra bên ngoài, bảo an của hội quán cũng vội vã xuất , trận đấu còn tiếp tục, nhưng tại trường là mảnh hỗn loạn.

      biết Bradley có cho Manny giữ lại hơi cuối cùng ?” Người Trung Á bên cạnh lúc này đột ngột từ ghế đứng lên, “Lấy biểu này đến cổ vũ Manny ở trận tiếp theo.”

      Trong lời dường như là có ý sâu xa trong đó, rốt cuộc nhịn được mà ngẩng đầu nhìn.

      Lúc này người nọ cũng cúi đầu, cuối cùng thấy , đó là khuôn mặt của người đàn ông Trung Á trẻ tuổi, lại đẹp trai lạ thường.

      Sau đó người đàn ông kia cười với , ta bất ngờ rút ra khẩu súng từ trong ống tay áo, hướng đến phía sau, nổ súng vô cùng lưu loát.

      quay đầu lại, thấy sáu bảy người phía sau mình liên tiếp ngã xuống trong vũng máu, tuy rằng những người đó mặc quần áo thường, nhưng trong áo mơ hồ lộ ra đồng phục của liên bang, trong cổ tay áo còn có họng súng tối om.

      “Thanh lý xong xuôi.” Trong tiếng thét lần lượt nổi lên từ bốn phía, người Trung Á kia thu hồi súng, cười láo xược, “Kha, bên thanh lý sạch chưa?”

      “Để lại người.” Chỉ thấy Kha Khinh Đằng khẽ giơ tay chạm vào lỗ tai bên trái trả lời, sau đó đứng dậy, kéo theo Doãn Bích Giới.

      Người Trung Á như là làm ảo thuật, lập tức lấy ra hai chiếc áo khoác giống như người ta đưa cho bọn họ, còn rất thanh thản khoanh tay nhìn khán đài lắc đầu , “Manny quả nhiên thua rồi.”

      Kha Khinh Đằng nhận áo khoác, dùng tốc độ nhanh nhất giúp Doãn Bích Giới mặc áo khoác đội mũ vào, rồi chính cũng giả dạng như vậy, sau đó nắm tay theo người Trung Á kia hướng đến thông đạo sơ tán ở bên cạnh.

      “Chuyện này rốt cuộc là thế nào?” cảm thấy mình như là người xem phim giật gân, chỉ có thể theo dẫn đường của , tiếp nhận tất cả những gì mình chứng kiến.

      Chỉ thấy vừa chạy, khuôn mặt tuấn vừa lộ ra nụ cười thản nhiên, “Du lịch tân hôn tuần trăng mật.”

    4. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 51: Bốn bề vây kín (3)

      khán đài trận đấu tranh vô địch thắng thua, nhưng cả hội quán hoàn toàn hỗn loạn, tiếng thét chói tai cùng với chạy loạn của khán giả, bảo an và cảnh sát tới sau đó vô lực, thể điều hành đám người, tất cả thăng bằng và phấn khích trước đó của trận đấu đều bởi án mạng mà liên tiếp bùng nổ xáo trộn khắp nơi trong hội quán.

      Nơi công cộng như thế lại lộ liễu gây ra tàn sát, Doãn Bích Giới chạy theo Kha Khinh Đằng, tư duy của càng theo kịp tình hình trước mắt.

      Hơn nữa còn đây là chuyến du lịch tuần trăng mật của bọn họ… Xin hỏi, có nên cảm thấy vui sướng ?

      Rất nhanh, bọn họ theo người đàn ông Trung Á kia rời khỏi thông đạo an toàn, sau đó lại tách khỏi dòng người tới góc tối của hội quán.

      Đó là đường hành lang dài, đèn ở đây hình như bị hỏng, mảnh tối đen như mực, vươn tay thể thấy năm ngón tay, trong khoảng thời gian ngắn chỉ có tiếng bước chân của ba người bọn họ.

      “Kha tiên sinh.”

      Lại vài bước, chỗ ở phía trước hành lang có ngọn đèn phát sáng, còn có tiếng ôn hoà quen thuộc của Trịnh Đình.

      Bọn họ cùng nhau tới nơi đó, chỉ thấy tay Trịnh Ẩm cầm đèn pin, chiếu xuống mặt đất bên cạnh, ngoài hai em họ Trịnh ra còn có mấy phần tử vũ trang ở đây, nhìn qua cũng đều là người Trung Á.

      Mấy phần tử vũ trang kia vừa thấy người đàn ông Trung Á dẫn theo bọn họ lập tức đứng thẳng người, cung kính cúi chào cái.

      “Kha tiên sinh, dựa theo cầu của , chúng tôi để lại người.” Lúc này Trịnh Ẩm dùng chân đá người co quắp mặt đất, bây giờ Doãn Bích Giới mới nhìn thấy, chỗ ngọn đèn tập hợp hoá ra là gã đặc công của liên bang bị trọng thương, “Tất cả đặc công và sát thủ náu còn lại xử lý xong toàn bộ.”

      “Tốt lắm.” Người đàn ông Trung Á đẹp trai kia lúc này nở nụ cười, vừa khẽ vỗ tay vừa nhìn về phía Kha Khinh Đằng, “Kha, người của và của tôi liên thủ với nhau quả nhiên đánh đâu thắng đó, gì cản nổi.”

      Thần sắc của Kha Khinh Đằng vẫn lạnh lùng như trước, gì, chỉ là đến trước mặt gã đặc công nằm mặt đất kia, nhìn gã đặc công từ cao xuống, gã ta ngừng ho ra máu.

      Gã đặc công vừa trông thấy mặt , vẻ mặt gã đột nhiên trở nên rất phẫn nộ, lại ngọ nguậy muốn đứng dậy.

      “Để lại cho mày cái mạng, phải khoan thứ, lại càng phải phát giác ra lương tâm.”

      Trong hoàn cảnh u, khuôn mặt tàn khốc vô tình như mọi người đồn đãi, Doãn Bích Giới ở bên cạnh nhìn , nhưng trong lòng cũng sinh ra cảm giác lạnh lẽo.

      Người đàn ông này, chỉ cần phải lúc đối mặt với , luôn có sức sống, thậm chí đáng sợ, tại đối mặt kẻ thù lại có khí thế áp đảo.

      “Giữ lại cái mạng cho mày, chẳng qua muốn để mày trở về báo lại cho cấp của mày ở liên bang.” gằn từng tiếng , “Tội phạm truy nã đứng đầu trong danh sách của bọn họ vẫn còn sống rất tốt, hơn nữa, luôn đợi bọn họ tới bắt giữ.”

      Nhục nhã lưu lại mảnh giáp, gã đặc công kia gần như giận dữ tột cùng, gã ra sức chống cánh tay, hầm hầm nhìn , “Đội trưởng Robinson và bao nhiêu đội viên liên bang của tụi tao đều chết trong tay mày, nhiều nợ máu như vậy, mày có mấy cái mạng cũng trả hết!”

      cụp mắt, mặt biến sắc mà mở miệng .

      “Cộng lại tất cả mạng sống của chúng mày cũng bằng ngón tay của con tao.”

      Lời lạnh tới đóng băng, hề có độ ấm.

      Doãn Bích Giới ở bên lẳng lặng lắng nghe, cho đến khi xong, cơ thể tự chủ được mà bắt đầu hơi phát run.

      ở ngay cạnh , rất ràng cảm giác được thay đổi của , trong bóng tối, lập tức vươn tay, nắm chặt tay trong lòng bàn tay của mình.

      Nỗi đau của trận chiến Somalia ấy tựa như cây gai trong lòng của hai người họ, biết tuy rằng biểu lộ ra, nhưng loại che dấu chịu đựng nỗi hận, khi bùng nổ đáng sợ cỡ nào.

      biết, với , thế gian này chỉ có , cùng với đứa con sau này của bọn họ, là ấm áp duy nhất mà cần chờ đợi.

      vô tình của là vô tình đến sinh tử của bất cứ ai đều có liên quan với .

      đến nước này, Kha Khinh Đằng cũng còn ý định mở miệng nữa, lúc này khẽ nhấc tay cái, đầu tiên Arthur núp trong góc tối đột nhiên xuất quỷ nhập thần bước ra, sau đó ta xách gã đặc công kia lên, rồi vài bước biến mất trong góc hành lang.

      Người đàn ông Trung Á vẫn đầy hứng thú đứng ngoài quan sát tất cả, hơn nữa để ý Arthur nhiều hơn, lúc này ở bên cạnh lại ngừng tấm tắc tán thưởng, “Kha, xưng hô ma vương này là rất thích hợp với , hôm nay nhìn thấy, tôi lại củng cố ý tưởng này.”

      “Khi nào ?” Kha Khinh Đằng để ý đến lời trêu chọc của , hờ hững hỏi .

      “Bây giờ có thể .” Người đàn ông Trung Á nhún vai, làm động tác tay, “Máy bay trực thăng ngay tại tầng thượng của toà cao ốc bên cạnh.”

      Mấy phần tử vũ trang nghe theo mệnh lệnh của người đàn ông Trung Á, dẫn bọn họ qua hội quán, theo cửa thông đạo ngầm rời khỏi hội quán, Doãn Bích Giới quan sát những người xa lạ này, trong lòng có nhiều nghi vấn và khó hiểu, mà ánh mắt của Kha Khinh Đằng ở bên cạnh vẫn dừng người , lúc này nắm tay chặt, vừa định muốn gì đó, người đàn ông Trung Á kia đột nhiên xoay người, vừa nhìn bọn họ vừa thụt lùi.

      “Kha phu nhân, hình như tôi còn chưa tự giới thiệu.”

      Chỉ thấy lúc này rốt cục tháo chiếc mũ, lộ ra khuôn mặt khôi ngôi hoàn chỉnh, còn làm tư thế chào, “Tên tôi là Kerry Geoff.”

      híp mắt.

      tại, tôi sắp đưa và Kha đến quốc gia của tôi.” Kerry Geoff trước sau vẫn cười mỉm, “Quốc gia này tiếp giáp với Trung Quốc, hơn nữa có chút nguồn gốc với Trung Quốc, biết có thể đoán được .”

      “Được người đàn ông như Kha nhìn trúng, còn đối đãi như trân bảo, nhất định phải là người phụ nữ bình thường.” Kerry Geoff sờ cằm, tiếp, “Cho gợi ý, quốc gia chúng tôi có biệt danh, gọi là chiến thần du mục.”

      “Kazakhstan.”

      Trong lòng khẽ động, nhanh chóng trả lời, “ dân tộc trực hệ chi nhánh của Cổ Đột Quyết*, đúng ?”

      (*) Các dân tộc Turk, được các sử liệu Trung Hoa cổ gọi chung là Đột Quyết (突厥), là các dân tộc nhóm ngôn ngữ Turk[1], thuộc hệ dân Á Âu, định cư ở miền Bắc, Trung và Tây lục địa Á-Âu. Các dân tộc này có chung nhiều đặc trưng văn hóa và bối cảnh lịch sử ở các mức độ khác nhau. Các dân tộc Turk bao gồm người Kazakh, Uzbek, Kyrgyz, Uyghur, Azerbaijan, Turkmen, Tatar, Qashkai, Bashkir, Chuvas, Afshar và người Thổ Nhĩ Kỳ, cũng như các dân tộc từng tồn tại trong lịch sử như Hung, Bulgar, Kuman, Avar, Seljuk, Khazar, Ottoman, Mamluk và có thể cả Hung Nô.

      “Hoàn toàn chính xác.”

      Kerry Geoff ngẩn ra, nhàng vỗ tay, nụ cười càng sâu, “Như vậy, những điều còn lại muốn biết hãy để Kha đường tự mình giải đáp cho , sau khi tới Kazakhstan, tôi tận sức làm chủ nhà.”

      Sau khi lời của chấm dứt, đoàn người bọn họ cũng đến tầng thượng ở toà cao ốc bên cạnh, chỉ thấy mặt đất bằng phẳng đậu vài chiếc máy bay trực thăng, Kerry Geoff chào bọn họ rồi lên chiếc máy bay, và Kha Khinh Đằng lên chiếc khác ở phía sau đó.

      Cho đến khi ngồi máy bay trực thăng, mới cảm thấy có chút thấp thỏm nên lời, Kha Khinh Đằng ngồi đối diện , vừa đóng xong cửa khoang máy bay, liền nhận lấy ánh mắt sắc bén của .

      “Được, .”

      thấy lộ ra vẻ hờn dỗi hiếm thấy của con , nhanh chóng biết được giận gì, “Em đeo dây an toàn trước .”

      nghe lời đeo dây an toàn, khoanh tay, rồi nhìn lạnh lùng thốt lên, “Khi đó là ai hứa với em từ nay về sau giấu giếm em bất cứ chuyện gì? Tất cả kế hoạch đều cho em biết toàn bộ hả?”

      Tuy rằng phải tức giận, nhưng luôn có chút buồn bực, chờ đến khi tất cả xảy ra mới giải thích cho nghe, cho dù là tối qua, hay là sáng nay, cũng có đủ thời gian để với , mà phải để ở trong bố cục của lần nữa, ngốc nghếch biết gì.

      “Tối qua vừa đến Macao em quá mệt mỏi.” dựa vào lưng ghế, điềm tĩnh , “Về phần sáng nay, em cũng biết, hai người chúng ta bận chuyện rất quan trọng, nếu phải còn cần hoàn thành bố cục cuối cùng này, nghĩ, có thể bây giờ chúng ta còn chưa rời khỏi căn nhà gỗ kia.”



      gần như chán nản.

      nên để những người lãnh đạm với tình dục và ghét phụ nữ đến nhìn chân tướng của việc.” nghiến răng nghiến lợi.

      Người nào đó hiển nhiên đem chuyện hoan ái với quan trọng hơn bất cứ chuyện gì.

      “Kerry Geoff này có danh xưng đẹp, gọi là hoàng tử dầu mỏ Kazakhstan.” đùa nữa, bắt đầu kiên nhẫn giải thích cho .

      “Bộ dạng tệ.” đánh giá, “Nhưng mà nhìn qua cũng phải người tốt gì.”

      “Kazakhstan là quốc gia thu nhập cao, có được tài nguyên thiên nhiên rất quan trọng, nhất là nguồn năng lượng dầu mỏ, bộ thông tin năng lượng của Mỹ từng đưa tin, bọn họ có được 300 triệu thùng dầu mỏ dự trữ, lần đó danh sách bị tiêu huỷ ở Somalia, mỏ dầu của quốc gia bọn họ chiếm tỉ lệ tương đối lớn.”

      êm tai, “Mà Kerry Geoff chủ động tìm tới cửa, muốn hợp tác với .”

      “Ồ?” nhíu mày, “Em còn nhớ, căn cứ hợp tác dầu mỏ của Mỹ ở Kazakhstan hề ít, theo lý mà , Mỹ nên xem là đối tác của bọn họ chứ?”

      “Ừm.” gật đầu, “Nhưng em cũng biết, sở trường của Mỹ chính là đem mối hợp tác tốt đẹp biến thành cưỡng ép chiếm đoạt, bất cứ quốc gia và thế lực nào đương nhiên hề muốn vĩnh viễn trở thành phía bị áp chế, hơn nữa như là quốc gia Kazakhstan có được dầu mỏ phong phú như thế, khi chiếm được có thể chống lại lực lượng quân , càng thể hợp tác tốt đẹp lâu dài.”

      “Kerry Geoff là người rất có dã tâm, đương nhiên hài lòng bị người Mỹ nắm mũi trong căn cứ của mình, bởi vậy, chủ động liên lạc với , để chúng ta cần dùng thủ đoạn náu gì, tiết lộ tin tức vào Macao, chính là chủ ý của .”

      “Vì sao muốn chọn hội quán vàng tại CotaiArena để ra tay?”

      “Những đặc công nhận được tin tức chúng ta đến Macao, họ liền lần theo dấu vết của chúng ta mà đến đây, ban đầu đều mai phục trong khán giả, nhưng bởi vì trận thi đấu là việc quan trọng, lúc người xem bị hấp dẫn khán đài, những người này coi chúng ta là mục tiêu mà bắn chết, khi họ toàn tâm toàn ý nhắm vào chúng ta cũng dễ dàng bị phát .” , “Khi và Kerry Geoff ở trận đấu, ngay tại đài quan sát có khán phòng, khi tìm được vị trí của đặc công và sát thủ, liền liên lạc với bọn Trịnh Ẩm, để bọn họ giết sạch.”

      “Sau đó giữ lại người trở về mật báo, với liên bang chúng ta và Kerry Geoff cùng Kazakhstan, để dụ bọn họ sang đây.” rốt cục suy nghĩ cẩn thận.

      “Phải. Mục tiêu của chúng ta là liên bang, mục tiêu của Kerry Geoff là thứ trong tay , giúp tay đối phó liên bang, đương nhiên cũng tặng lại thứ muốn.” thản nhiên .

      “Nhưng mà, sợ Kerry Geoff lại giống như những người trước đó sao?” suy nghĩ chút, đột nhiên có phần lo lắng.

      Trong chuyến mạo hiểm này, tận mắt chứng kiến nhiều người phản bội như vậy, ngay từ đầu là Carlos, sau đó là Hedda, cuối cùng ngay cả Dell quen biết nhiều năm cũng đứng ở vị trí đối địch mỗi người ngả với bọn họ, dám tin tưởng, cái gọi là đối tác này, có thể trong nháy mắt lại xung đột với bọn họ ?

      Lòng người lường được, hơn nữa phải là người cùng quốc gia, càng thể nắm giữ nội tâm chân , thành lập đối tác dựa lợi ích, cuối cùng rất có thể bởi vì càng nhiều lợi ích hấp dẫn mà tuyên bố tan rã.

      Kha Khinh Đằng nghe xong lời của , ánh mắt hơi trầm xuống, “ phen hoảng loạn như vậy đều là vì cam đoan kết quả tuyệt đối, và Kerry Geoff đạt được thoả thuận, nhưng mà, cũng thể loại trừ khả năng bội ước.”

      nhìn chăm chú, qua lúc lâu, lên tiếng trầm thấp , “Em cần làm gì ?”

      dám nhìn thấy bị người ta phản bội, hãm hại lần nữa, chẳng phải sợ có đủ mưu trí, mà là thể chịu đựng tận mắt nhìn trái tim lẫn xương cốt của đau đớn.

      phát súng Ấn Độ Dương kia luôn nhắc nhở , từng thiếu chút nữa mất .

      Vì vậy biết lúc này mình nên làm gì để giúp , tính toán xong tất cả, sợ bản thân mình rốt cuộc ngược lại biến thành trói buộc của .

      dường như thấy hết thảy ý tưởng của , đột nhiên nghiêng người về phía trước, vươn tay khẽ khoát lên đầu gối của , nhìn ánh mắt tỉ mỉ, “Em chỉ cần làm chuyện.”

      “Chuyện gì?”

      “Chờ làm dâu xinh đẹp nhất.”

    5. Nhộng Béo

      Nhộng Béo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,285
      Được thích:
      825
      Chương 52: Chiến dịch cuối cùng (1)

      Khi máy bay trực thăng hạ cánh là sáng sớm ngày hôm sau.

      đường Doãn Bích Giới vẫn muốn ngủ, ở máy bay, luôn thầm chuyện với Kha Khinh Đằng lúc này lúc kia, vào thời điểm này, ngoài cửa sổ máy bay ánh mặt trời chiếu rọi, khiến đột nhiên có cảm giác chợt cách thế hệ.

      Tết lịch Trung Quốc, ở nhà mình mừng năm mới, mà là theo qua Macao trước, giờ lại gián tiếp đến Kazakhstan —— nơi hoàn toàn xa lạ với , trước đây chỉ theo hình thức sách mà biết được.

      Lúc còn chưa trông thấy nhiều phong cảnh ngoài cửa sổ, ngồi ở đối diện đột nhiên tháo dây an toàn, đứng dậy che khuất cửa sổ, “…Em đoán xem, chúng ta tại ở chỗ nào của Kazakhstan?”

      chợt cảm thấy hôm nay có chút hứng thú, tuy rằng khuôn mặt vẫn lãnh đạm, nhưng dù sao cũng có chút ôn hoà khác với ngày thường.

      “Phương hướng cụ thể ư?” lắc đầu, nhìn lại , ngữ khí mang theo tí oán trách, “Đừng dùng kiến thức địa lý làm khó em.”

      biết địa lý là môn học duy nhất giỏi.

      Kha Khinh Đằng cong khoé miệng, sau lúc lâu mới , “Hy vọng sau này con trai có thể giống .”

      xong, đôi mắt mang theo ý cười mà nhìn , rồi đưa tay chậm rãi mở khoang máy báy.

      vùng thảo nguyên xuất trước mặt .

      Chỉ thấy trong phạm vi tầm nhìn là thảo nguyên mênh mông bát ngát, tựa như ngăn cản nửa thế giới, tuy rằng vì là mùa đông, cỏ lác đác đầy đất bị gió thổi khô héo, nhưng ánh sáng rực rỡ như hổ phách của cây cỏ lập loè dưới ánh mặt trời xen kẽ giữa thảo nguyên.

      Loại cảnh sắc này tiến vào đôi mắt trong phút chốc đặc biệt rung động, gần như chạm sâu vào trái tim.

      “Đây là tỉnh Atyrau tại Kazakhstan.”

      Lúc này xuống máy bay, sau đó quay người lại, hề cho cơ hội mà ôm cả người xuống máy bay, rồi nhàng đặt mặt đất, “Nhớ ?”

      Đãi ngộ tỉ mỉ chu đáo như vậy, hơn nữa cảnh sắc trước mắt khiến Doãn Bích Giới nhất thời có phần á khẩu trả lời được.

      Mà trong mắt cũng chỉ lấy làm cảnh sắc, mấy chiếc máy bay trực thăng bên cạnh cũng hạ cánh, Kerry Geoff, em họ Trịnh và Arthur đều xuống máy bay, trong tiếng gầm rú đầy tai, ôm , tiếp tục thầm dịu dàng bên tai , “Tại thảo nguyên Âu Á này, phía đông là núi Thiên Sơn, phía tây là biển Caspi, vùng đất có sông Volga, luôn là thiên đường của dân du mục, tỉnh Atyrau lấy ngành chăn nuôi để phát triển cơ sở, đồng thời cũng là nơi chiếm cứ rất nhiều nguồn sinh lực phong phú…”

      “Kha.”

      Lời còn chưa xong bị Kerry Geoff ngắt ngang, từ đối diện hướng về phía bọn họ, người đàn ông Kazakhstan khôi ngôi cười tủm tỉm, chắp tay sau lưng nhìn bọn họ mà trêu đùa, “ lại có thể kiên nhẫn như vậy mà làm thầy giáo địa lý cho phu nhân của ? Còn tôi đây là chủ nhà muốn giải thích cũng bị trước rồi.”

      Doãn Bích Giới nghe Kerry Geoff xong, nhịn được mà cười Kha Khinh Đằng ở bên cạnh, nhích lại gần bờ vai , “Hy vọng sau này cũng có kiên nhẫn để giảng giải với con trai như vậy.”

      “Có thể làm được ?” Thấy gì, ý cười của càng đậm, rồi thêm vào câu.

      , có lẽ hơi khó khăn.”

      Dưới ánh mặt trời, khuôn mặt lạnh lùng của có vẻ càng mê người, “Ngoài em ra, đối với bất cứ ai cũng thể có kiên nhẫn như vậy.”

      Lời đâu ra đấy, lắng nghe, trong lòng ngừng đập thình thịch.

      Đây là người chồng tương lai của , người đàn ông thậm chí trước ràng ngay cả đối với con mình cũng có nhiều kiên nhẫn lắm, nhưng tầm mắt chỉ sẵn lòng dừng lại người riêng mình bất kể bao lâu.

      Thế gian to lớn, chỉ nhìn thấy .

      Rất nhanh, Kerry Geoff dẫn bọn họ thảo nguyên tiến vào khu vực khác có rất nhiều dãy núi gắn liền nhau, trong cơn gió cực mạnh, từ xa thấy chỗ có diện tích rộng bao la, trông có vẻ như là căn cứ.

      “Kha, Kha phu nhân.”

      Lúc này, Kerry Geoff giơ tay lên, chỉ vào chỗ khác của thảo nguyên, mỉm cười nhìn về phía bọn họ, “Nếu hai người chỉ chú ý cảnh đẹp ở đây, vậy hai người hoàn toàn sai lầm rồi, chỗ tại hai người ở có nhiều nguồn dầu mỏ nhất ở Kazakhstan, khí thiên nhiên và khí ngưng tụ, cho nên hoan nghênh hai vị đến vùng đất trù phú của tôi.”



      Căn cứ của Kerry Geoff toàn thể đều trang nghiêm, kỷ luật cũng rất nghiêm khắc, phần tử vũ trang bảo vệ từng khu vực, có chút lơi lỏng, đây cũng là lần đầu tiên Doãn Bích Giới tận mắt thấy căn cứ vũ trang chân chính, Kerry Geoff như là biết được tâm tư của , còn đặc biệt mở rộng tuỳ ý tham quan.

      sâu đường vào trong doanh địa, Kerry Geoff dẫn bọn họ vào các phòng ngủ độc lập của căn cứ, Kha Khinh Đằng hình như có chuyện phải dặn dò em họ Trịnh và Arthur, liền cùng bọn họ chuyện ở bãi đất trống bên ngoài cửa, vào phòng trước, ngồi sofa rồi nhắm mắt nghỉ ngơi lúc.

      Cả đêm ngủ, lúc nào cũng mệt mỏi, nhưng lại cảm thấy có tâm tư hoàn toàn yên ổn vào giấc ngủ, dù sao thân ở hoàn cảnh lạ lẫm, hơn nữa, còn biết khi nào truy binh đuổi tới nơi.

      Suy nghĩ trong đầu hỗn loạn, biết qua bao lâu, cảm thấy có tiếng bước chân nhàng tới gần, sau đó chính là ánh mắt dừng người , nụ hôn quen thuộc, biết là , cong khoé miệng, dứt khoát nhắm mắt chuyện với , “ về rồi?”

      “Ừm.” tay chống lưng ghế sofa, nhìn gương mặt , “Em muốn ngủ lát ?”

      suy nghĩ chút rồi lắc đầu.

      muốn ngủ?” lại hỏi lần nữa.

      vẫn lắc đầu, lát sau, cảm thấy cả người bị bế lên.

      nghĩ muốn ôm lên giường, rốt cuộc nhịn được mà mở to mắt, “Kha Khinh Đằng, em cảm thấy giường ở đây hẳn là đủ tiêu chuẩn năm sao.”

      biết.” nhìn , dừng chút, khoé miệng cong lên, nhưng cứ như vậy ôm hướng ra ngoài cửa.

      biết bàn tính gì, chỉ có thể lấy hai cánh tay vòng qua cổ , tuỳ ý để ôm hướng đến bên ngoài căn cứ.

      “…Tiểu Ẩm, Trịnh Đình và Arthur, bọn họ đâu rồi?”

      Dọc đường đều là phần tử vũ trang của căn cứ ném ra ánh mắt hơi quỷ dị về phía bọn họ, trong lòng thấp thỏm, phải muốn cùng hoan ái ở thảo nguyên chứ, chỉ có thể sang chuyện khác để khiến mình đừng suy nghĩ nhiều.

      “Bọn họ bận chuyện rất quan trọng.” thản nhiên trả lời.

      “…Vậy, Kerry Geoff đâu?” biết vì sao trong lòng lại căng thẳng, hỏi nữa, “Chúng ta vừa đến căn cứ của , bây giờ phải sao?”

      Hay là, phát tung tích của liên bang?

      Kha Khinh Đằng gì, chỉ từng bước tới.

      Cổng của căn cứ rốt cục xuất trước mắt bọn họ, Doãn Bích Giới trông thấy Kerry Geoff khoanh hai tay, tựa vào cạnh cổng, nụ cười chứa ý sâu xa nhìn bọn họ đến gần.

      “Kerry Geoff.” Kha Khinh Đằng ôm đến trước mặt , gọi tiếng tên .

      Chỉ thấy đứng thẳng người, nhàng vỗ tay, chào bọn họ cái, sau đó đột nhiên đặt hai ngón tay môi, huýt sáo dài.

      Theo tiếng huýt sáo của , qua vài giây, cách đó xa lại có đàn ngựa chạy về phía bọn họ.

      Vó ngựa giẫm mặt đất tạo ra sương mù lượn lờ tung bay thảo nguyên dưới ánh mặt trời màu vàng, biết có bao nhiêu con ngựa được chia làm hai đàn khác nhau, bờm của hai con ngựa đầu đàn tung bay theo chiều gió, tiếng vó ngựa ầm ầm càng lúc càng gần, hầu như vang vọng ở mảnh đất này.

      Doãn Bích Giới trông thấy cơ hồ có chút ngơ ngác.

      chưa bao giờ tới thảo nguyên, cũng chưa từng thấy ngựa hoang dại của thiên nhiên, hết thảy trước mắt đối với đều là mới mẻ, khiến vô cùng tò mò, thậm chí hăng hái sôi nổi.

      Từ đến lớn, chứng kiến rất nhiều, từng cho rằng cuộc sống rất khó có thứ gì khiến cảm thấy mới mẻ, thế nhưng phát , từ khi tiến vào thế giới của , cho tất cả, những thứ này đều làm cho cảm thấy hết sức chấn động.

      Bụi đất theo vó ngựa bay lên, ngựa phi nhanh cách bọn họ ngày càng gần, cho đến khi cách cổng của căn cứ còn mấy chục mét Kerry Geoff huýt sáo tiếng, đàn ngựa lập tức dừng lại.

      “Mời.” Kerry Geoff cười, làm động tác tay về phía bọn họ.

      Trong lòng như có dự cảm gì đó, Doãn Bích Giới chỉ nghe thấy nhịp tim của mình tiếng này vang hơn tiếng kia, mà Kha Khinh Đằng ôm khẽ nhướng mày, nhanh hướng đến con ngựa dẫn đầu kia.

      Đến bên cạnh con ngựa, nâng lên trước, đặt ngồi vững lưng ngựa, sau đó xoay người lên ngựa, ngồi phía sau cơ thể , khi còn chưa phục hồi tinh thần, hai tay điều khiển dây cương, chỉ huy ngựa vòng qua hướng, rồi phóng ngựa chạy nhanh.

      “Tân hôn vui vẻ!” Tốc độ của ngựa rất nhanh, tiếng cười của Kerry Geoff ở phía sau lúc này cách rất xa.

      ngồi ngựa lắc lư, tựa vào trong ngực , ngẩng đầu nhìn về phía phong cảnh trước mặt họ.

      Núi sông khác biệt, thảo nguyên khác biệt, quốc gia xa lạ, khí xa lạ, đàn ngựa phi nhanh, chỉ có người ở phía sau là quen thuộc, là cảm giác chân duy nhất có thể chạm vào.

      “Kha Khinh Đằng,” vì để nghe ràng lời của trong gió, nâng cao lượng, “ cho em biết, tại…rốt cuộc là tình huống gì đây?”

      Những thứ trước mắt hôm nay, chẳng lẽ chính là quà tân hôn tuần trăng mật chuẩn bị cho sao?

      Ngựa ngừng chạy nhanh, cứ ôm như vậy, kề sát bên tai bắt đầu , “Kỳ , ở dân tộc Kazakhstan, phong tục thú vị nhất của bọn họ chính là nghi thức hôn lễ, khi và Kerry Geoff định ra bố cục, nghĩ tới cùng em tổ chức hôn lễ ở đây.”

      “Người Kazakhstan thực chế độ vợ chồng, điểm ấy hề đáng ngờ, cả đời chỉ có người vợ là em. Mà ngày trước khi Macao, gặp ba mẹ em, xác nhận thân phận của , cũng nhất định đạt được hôn ước với em.” Ý cười trong thanh của vang lên bên tai , còn có hơi thở mát lạnh quanh quẩn, “Mà dựa vào phong tục hôn lễ của dân tộc Kazakhstan, nhà trai cần phải chiếu theo tình hình tài sản gia đình mà đặt sính lễ cho nhà , cũng chính là ngựa.”

      “Vì vậy bảo Kerry Geoff chuẩn bị trăm con ngựa này làm sính lễ, đương nhiên, chuẩn bị sinh lễ đồng thời lựa chọn ngày lành tháng tốt, ba mẹ sớm qua đời, thế giới này có thân thuộc huyết thống nào khác, do đó, bảo Trịnh Đình giúp tính ra ngày tốt trước, cũng chính là hôm nay.”



      Giờ phút này, cảm thấy mình lại nên lời.

      “Nhìn xem phía sau em.” trông thấy vẻ mặt ngẩn ngơ của người luôn khôn khéo như , nhướng mày, ra hiệu nhìn phía sau bọn họ.

      Doãn Bích Giới lập tức nhìn lại, thấy đằng sau đàn ngựa của bọn họ lại có hai con biết theo bọn họ lúc nào, ngồi hai con ngựa đó, là hai em họ Trịnh, con khác là Arthur và Kerry Geoff.

      “Doãn Bích Giới,” dưới trời đất mênh mông, nhìn mắt , với từng chữ , “Đây là nghi thức hôn lễ của chúng ta.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :