1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trộm trái tim, đoạt ái tình - Đông Tẫn Hoan

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      Chương 75 – Nhớ thương


      ra Triển Thiểu Huy là người bạn trai rất biết chăm sóc, chưa bao giờ miễn cưỡng Cố Hạ, mỗi sáng đưa làm cũng làm theo ý của , thả ở ngã tư cách tòa nhà thương mại 200m, bởi vì Cố Hạ sợ công ty lại đồn đại lung tung; khi ra ngoài ăn cơm cũng để cho Cố Hạ tự gọi món, cho lựa chọn món mình thích ăn; buổi tối mặc kệ có đến qua đêm nhà Cố Hạ cũng gọi điện thoại báo cho biết để phải lo lắng.

      Những thay đổi của Triển Thiểu Huy đều rơi vào mắt những em quen biết nhiều năm, Trâu Nhuận Thành được nghỉ phép nhưng Triển Thiểu Huy lại cho ta những thứ khác bù lại việc mình nuốt lời. Mặt mày Triển Thiểu Huy hớn hở suốt cả ngày, mấy em cũng biết gần đây đặc biệt dễ chuyện, lúc Trâu Nhuận Thành bị lệnh kiểm tra những hóa đơn nhập hàng của công ty nhíu mày : “Đại ca, chuyện này có phải là do Cố Hạ thầm to bên gối với , cho nên định trả thù em?”

      “Cậu nghĩ đâu vậy? ấy làm gì có tâm trí mà suốt ngày nhớ đến cậu?”

      “Sao lại đẩy nhiệm vụ nặng nề này cho em chứ!” Trâu Nhuận Thành muốn sống thế này nữa, hơn nữa vô cùng hoài nghi Cố Hạ trả đũa ta, trong vòng hai tuần phải kiểm tra hết tất cả, tình nguyện cũng phải tăng ca, ảnh hưởng đến giấc ngủ và những hoạt động buổi tối của ta, vả lại, nhiệm vụ này vụn vặt lại nặng nề, đây là thứ công việc khó làm nhất.

      ra ngoại trừ chuyện nghỉ phép lần trước của Trâu Nhuận Thành Cố Hạ cũng đề cập về Trâu Nhuận Thành với Triển Thiểu Huy nữa, đêm nhiều nên khó trách có người trong lòng có quỷ.

      “Thôi, chúng ta trao đổi vậy.” Trịnh Giang Hà tỏ ra nhượng bộ, Triển Thiểu Huy giao cho ta nhiệm vụ tuyên truyền, cũng tương đối nhàng hơn.

      “Lão Tam, tay cậu còn rất nhiều việc, đừng nuông chiều cậu ta.”Triển Thiểu Huy quét ánh mắt sắc bén cho Trâu Nhuận Thành, để cho ai phản bác: “Bình thường tôi cũng đâu có thấy cậu bận rộn gì, mỗi lần tôi giao việc cậu đều kén cá chọn canh, Lão Tam Lão Tứ đều bận rất nhiều việc, tốt xấu gì cậu cũng phải chia sẻ chút chứ.”

      Trâu Nhuận Thành biết gần đây tâm trạng rất tốt mới chịu nhận nhiệm vụ này, nghĩ lát rồi : “Đại ca, nhiều việc như vậy, muốn kiểm tra xong em phải tăng ca, tốt xấu gì em cũng là tổng giám đốc của Khải Hoành, nếu muốn em tăng ca toàn thể nhân viên từ xuống dưới của Khải Hoành cũng phải tăng ca.”

      ta đặc biệt nhấn mạnh hai chữ “toàn thể”, mặt mang theo nụ cười thâm hiểm, Triển Thiểu Huy xoay xoay cây bút máy trong tay, “Cậu uy hiếp tôi sao?”

      Trâu Nhuận Thành cười hắc hắc, “ dám, nhưng mà cho biết trước tiếng, miễn cho người nào đó thể nấu cơm hay giúp giải sầu, lại được vui. Tổ tiêu thụ kia của Cố Hạ vốn chỉ cần hai trợ lí, em lại sợ ấy vừa bệnh dậy mệt mỏi, bây giờ ba người làm công việc của hai người, hình như quá dễ dàng nhỉ. Đại ca à , công là công, tư là tư, em thấy hình như em phân biệt được công với tư rồi, ngày mai em điều người sang vị trí khác. trước như vậy để nếu Cố Hạ có làm cho vui cũng đừng có mà lấy chúng em ra trút giận.”

      Triển Thiểu Huy hừ tiếng từ trong mũi, thỏa hiệp: “Thôi, để tôi kiểm tra cái kia, Tiểu Ngũ, cậu giúp Lão Tam hoàn thành hạng mục kia .”

      “Đại ca, hay là để em làm việc kia cho.” Trịnh Giang Hà chủ động nhận việc, “Gần đây cũng rảnh tăng ca, em và Lão Tứ cùng làm cũng mất bao nhiêu thời gian đâu. Chẳng qua là…”

      Trịnh Giang Hà ý tứ sâu xa dừng lại chút, Triển Thiểu Huy ném ra hai chữ,“ thẳng.”

      “Hắc hắc, đại ca, nghe chiếc xe mới của sắp chuyển tới.” Trịnh Giang Hà nở nụ cười, nửa năm trước Triển Thiểu Huy mua chiếc xe thể thao còn chưa chuyển tới bị Lão Tứ giành mất, về sau Triển Thiểu Huy lại đặt thêm chiếc nữa, số lượng có hạn toàn cầu, loại xe này Trịnh Giang Hà rất thích, đối với chiếc xe kia, cũng chỉ bị tình thế bắt buộc mà thôi.

      Triển Thiểu Huy liếc mắt nhìn ta, “Gần đây có ý định đánh bài với các cậu, chỉ sợ thể lấy xe ra làm tiền cược.”

      “Tháng này kết thúc, tháng sau phải làm báo cáo nửa năm cho công ty, rồi lại tổng kết gì gì đó, đến lúc đó rất nhiều việc, em nhất định làm tốt, em có tăng ca cũng thể bắt phải tăng ca phải , bằng lạnh nhạt với giai nhân hay lắm, cứ cho em mượn xe thời gian là được rồi.” phải Trịnh Giang Hà biết giờ Triển Thiểu Huy quan tâm nhất là cái gì, cơ hội tốt như vậy, lúc này làm thịt còn đợi đến khi nào?

      “Mượn thời gian?” Đấy chính là xe mới, chỉ sợ mượn thời gian biến thành của cậu ta mất, Triển Thiểu Huy cũng phải hiểu mấy tên này,“Tại sao tôi lại có loại em như mấy cậu chứ?”

      “Đại ca, khắc ** đáng giá ngàn vàng, chiếc xe có là gì đâu?” Trịnh Giang Hà cười hì hì nhìn .

      Triển Thiểu Huy yên lặng lúc, “Sau tháng cuối năm còn mấy hạng mục lớn phải xử lí, vậy tôi giao cho các cậu, Lão Tam, cứ như lời cậu , phải làm tốt cho tôi.”

      Triển Thiểu Huy xoay xoay cây bút mày màu vàng kim trong tay, đó là món quà sinh nhật năm ngoái Cố Hạ tặng cho , sau này vẫn luôn dùng nó, chiếc xe cũng đáng là bao, càng thích ở bên cạnh Cố Hạ hơn. Tan họp Triển Thiểu Huy cầm điện thoại gọi điện cho Cố Hạ, “ làm có nhiều việc lắm ?”

      “Khá ổn, cũng bận lắm.” Giọng của Cố Hạ mang theo chút vui vẻ.

      “Tối nay muốn ăn cơm ở đâu?”

      muốn ra ngoài ăn đâu, muốn về nhà tự nấu hơn, đêm nay có đến ?”

      “Tan ca em chờ lúc, tới đón em.”

      Cúp điện thoại, Triển Thiểu Huy cầm di động cười, rất hài lòng với cuộc sống tại. Tài nấu nướng của Cố Hạ tính là tốt, cũng có vài lần nấu ra những món rất khó nuốt, đại khái là vì lần đầu làm, nấu theo sách nấu ăn nhưng cuối cùng lại rối tình rối mù cả lên. Có lần chỉ vào đĩa thức ăn chê cười rất lâu, Cố Hạ lại nỡ đổ nên giao nhiêm vụ mỗi người phải ăn hết nửa, nhớ món ăn ấy rất khó nuốt, nhưng cuối cùng vẫn ăn xong, giống như mùi vị cũng quá kém.

      Những chuyện rất bình thường có chút thú vị nào cũng trở nên rất vui, tỷ như hai người nằm trong phòng xem TV, Cố Hạ thích nằm cuộn trong ngực , vừa ăn vặt vừa xem phim; tỷ như sau bữa cơm chiều cùng nhau xuống phố tản bộ, Cố Hạ luôn ngoan ngoãn mà , kéo tay hất lên hất xuống… Thời gian êm ả mà trôi qua, trong hương vị ngọt ngào mang theo chút ấm áp, đêm giữa mùa hạ, Triển Thiểu Huy thường xuyên dẫn hóng gió, buổi tối cùng nhau ngắm sao.

      Triển Thiểu Huy phải sang Mĩ, công việc có số vấn đề phải đích thân giải quyết, lúc cũng rất vội vàng, trước lúc lên máy bay mới gọi điện cho Cố Hạ, phải mất khoảng tuần mới về, dặn dò vài câu, có việc gì gọi cho , hoặc là tìm Trâu Nhuận Thành cũng được. Triển Thiểu Huy ở Mĩ trong mấy ngày cuối của sáu tháng đầu, mỗi năn đều có khoảng thời gian đặc thù, ngày hai mươi tám tháng sáu, vào thứ năm, công ty vẫn làm bình thường, chỉ có Cố Hạ vẫn yên lòng, công việc trong tay cũng nhiều lắm, tin nhắn điện thoại vang lên nhiều lần, cũng nhận vài cuộc điện thoại, đều là bạn bè hoặc là lời chúc sinh nhật từ người thân nhưng lại hề có Triển Thiểu Huy.

      Cũng thể trách Triển Thiểu Huy, Cố Hạ vẫn chưa với , tối hôm qua lúc cầm điện thoại gọi cho , có hỏi khi nào về, giọng của Triển Thiểu Huy nghe rất mệt mỏi, suốt đêm chưa ngủ, công việc bên ngoài còn chưa giải quyết xong, có thể cuối tuần mới lên máy bay. Bọn họ với nhau vài câu rồi sau đó Cố Hạ nghe thấy đầu bên kia có người thúc giục Triển Thiểu Huy mới lưu luyến cúp máy.

      Buổi chiều Từ Lộ Lộ gọi điện thoại tới, tưởng là Cố Hạ đón sinh nhật cùng với Triển Thiểu Huy nên chỉ mấy lời chúc mừng, cũng tặng cho cái gì. Lúc tan ca, Cố Hạ nhìn giờ quốc tế, bên Mĩ là nửa đêm, cũng muốn đánh thức Triển Thiểu Huy, tự mình đến thẩm mĩ viện, sau đó mình ăn vặt, cuối cùng dạo trong trung tâm mua sắm, bỏ ra hơn hai ngàn mua chiếc lắc tay mình thích, coi như là quà sinh nhật cho mình, mặc kệ có ai bên cạnh hay , mình cũng phải thương chính mình, cho mình lời chúc mừng lớn nhất.

      Trung tâm mua sắm có hoạt động rút thăm trúng thưởng, hóa đơn ba ngàn có thể tham gia rút thăm, giải thưởng đặc biệt, thí dụ như chiếc xe BMW, dây chuyền kim cương bày ra cho người ta xem, những giải còn lại cũng vô cùng xinh xắn đáng , hàng chợ chính hiệu, giá thị trường cũng chừng trăm đồng, Cố Hạ cũng muốn cái nhưng mà hóa đơn còn kém mấy trăm đồng nên dạo thêm vòng nữa, tại quầy quần áo của Italy có trưng chiếc áo sơ mi nam, bên phải áo sơ mi trắng dùng những sợi tơ thêu con rồng màu đỏ, rất có phong cách Trung Quốc, thần thái lại hào phóng, rất xứng với khí chất của Triển Thiểu Huy. Cố Hạ vào nhìn kĩ lát, chất liệu vải cùng đường may cũng tệ, đây là nhãn hiệu quần áo lớn nên giảm giá chút nào, hơn năm ngàn, nhưng Cố Hạ vẫn vung tay mua, triệt để tiêu hết tiền lương tháng này, nghĩ đến Triển Thiểu Huy trả tiền thuê nhà nửa năm cho , coi như đây là khoản thuê nhà.

      cũng thấy đau lòng, kích động chạy tới nhận hai phần thưởng, cuối cùng chọn đôi con rối tình nhân, nam nữ trông vô cùng đáng , chiều cao chênh nhau lắm, muốn đợi Triển Thiểu Huy về tặng cái này cho .

      Tuy mua sắm rất vui vẻ nhưng về đến nhà lòng lại cảm thấy trống trải, sinh nhật cứ trôi qua như vậy, nằm giương mơ mơ màng màng nghe thấy tiếng chuông điện thoại, cầm điện thoại nhấn nút nghe, đầu bên kia là giọng quen thuộc, “ về, lên lầu, phút nữa em ra mở cửa cho , mang chìa khóa.”

      xuất của làm cho rất bất ngờ, đứng ở cửa ra vào dáng vẻ vẫn còn phong trần mệt mỏi, trong tay còn cầm bó hoa hồng đỏ to, màu đỏ rực làm nổi bật khí chất của Triển Thiểu Huy, nhìn cười cười, đưa bó hồng cho , “ may vẫn chưa qua 12h, cuối cùng cũng về kịp, sinh nhật vui vẻ.”

      Cố Hạ giật mình, “ biết sao?”

      “Đương nhiên biết rồi.” Triển Thiểu Huy từng xem qua chứng minh của , chỉ là chuyến đến Mĩ này nhất định phải , công việc kinh doanh bên kia cũng rất lớn, nếu có gì sơ suất cả công ty có thể gượng dậy nổi.

      Cố Hạ kéo vào nhà, rót nước cho , “ phải cuối tuần mới về sao?”

      ngày quan trọng như vậy, sao có thể nhẫn tâm bỏ lại mình em chứ?” Vì để sớm trở về, Triển Thiểu Huy hai đêm ngủ mới hoàn thành công việc, cuối cùng cũng đàm phán xong tất cả rồi vội vàng lên máy bay tư nhân về nước, ngồi máy bay rất mệt mỏi, đường phần lớn đều ngủ.

      “Cảm ơn .” Cố Hạ thấp giọng , cảm ơn nhớ ngày sinh nhật của em, trở về gấp vì em.
      tutuOrchidsPham thích bài này.

    2. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      Chương 76 –


      Triển Thiểu Huy ôm lấy , mặt nở nụ cười nhàn nhạt, “Cảm ơn cái gì? quá vội nên chưa mua được quà cho em, hoa hồng này cũng là do tiếp viên hàng chuẩn bị.” nâng cổ tay nhìn đồng hồ, “Bây giờ mới 10h30, muốn quà sinh nhật gì, dẫn em mua ngay.”

      Cố Hạ cần, thời gian cũng còn sớm, nhìn thấy vẻ mệt mỏi mặt Triển Thiểu Huy, muốn để thêm vất vả, Triển Thiểu Huy chỉ cười,“Quà sinh nhật nhất định phải tặng, trước kia em cũng từng tặng quà sinh nhật, có qua có lại. Vả lại năm chỉ có lần, ngại em đòi hỏi chút.”

      Cố Hạ nghĩ nghĩ, “Hôm nay em mua quà sinh nhật rồi, vậy trả tiền cho em là được, coi như là tặng.” Cố Hạ kéo tay Triển Thiểu Huy vào phòng ngủ, lấy chiếc lắc tay thủy tinh ra, quơ quơ trước mặt Triển Thiểu Huy, “Đẹp ? Có lần dạo cùng với Từ Lộ Lộ trong trung tâm mua sắm liếc thấy chiếc lắc này, lúc ấy cảm thấy rất đắc nên nỡ mua. Hôm nay lại dạo trong trung tâm mua sắm, thấy vẫn còn thích nó nên mua, có phải rất đẹp ?”

      Triển Thiểu Huy khẽ dí đầu , “ dễ thỏa mãn.”

      “Em còn mua cả quà cho nữa nha.”

      “Vậy sao?” Triển Thiểu Huy cười đến híp cả mắt, “Sinh nhật của em mà còn mua cả quà cho nữa à?”

      Cố Hạ cười hì hì xoay người , lấy ra từ trong tủ quần áo chiếc áo sơ mi,“Nhìn thấy cái áo sơ mi này, cảm thấy mặc vào đặc biệt đẹp, cũng mua cho em rất nhiều quần áo mà em vẫn chưa mua gì cho , cho nên hôm nay nhìn thấy cái này mua ngay, mặc thử xem, hợp em đổi lại.”

      Áo sơ mi rất vừa người, mặc người Triển Thiểu Huy càng làm tôn thêm khí chất tuấn của , đứng trước gương sửa cổ áo, ánh mắt tràn ngập ý cười, mở tủ quần áo tìm cho Cố Hạ cái váy, “Thay ra , dẫn em mua quà.”

      sống chết kéo bằng được Cố Hạ ra ngoài, khí rất hào hứng, lúc này các cửa hàng đóng cửa, Cố Hạ thấy lấy điện thoại ra gọi cho ai đó, mình muốn đến chọn đồ, bảo bọn họ chờ. Xe chạy thẳng đến cửa hàng trang sức, nhiều người đứng trước cửa ra vào chờ , rồi lại cúi đầu chào, Triển Thiểu Huy kéo Cố Hạ vào, thản nhiên câu, “Lấy hết tất cả ra đây.”

      Những thứ trong cửa hàng cực kì xa hoa, kiểu dáng khác nhau, bảo thạch phỉ thúy, vàng bạc kim cương, thích là dối, ánh mắt của Cố Hạ kìm được dán vào những thứ kia, người quản lí càng cung kính mang vài hộp ra, đều là những thứ cực phẩm bình thường dễ thấy, “Tiểu thư, mời xem những thứ này.”

      thản nhiên cầm những thứ quý giá ấy lên, kim cương màu sắc rực rỡ còn lớn hơn cả hạt ngô, thiết kế tinh xảo, Cố Hạ nhìn chúng dưới ánh đèn lấp lánh, gần như muốn hoa cả mắt lên, đẹp lên lời, bởi vì mỗi món trang sức đều có điểm đặc biệt riêng, quý đến mức Cố Hạ dám chạm đến, Cố Hạ sững sờ nhìn chúng, nửa ngày cũng dám cầm lên, Triển Thiểu Huy ở bên cạnh :“Thích cái nào?”

      Môi Cố Hạ khẽ động nhưng cũng thể nên lời.

      Triển Thiểu Huy nhàng vén tóc mai qua bên cho , khóe miệng khẽ nhếch lên, “Nếu như chọn được để chọn giúp em.”

      chỉ ngón tay, “Cái này, cái này…Gói lại cho tôi.”

      cần đâu.” Cố Hạ nhàng kéo tay , Triển Thiểu Huy ghé sát vào tai cười, “Vậy tự em chọn , để bọn họ giúp em đeo vào.”

      Cố Hạ nhìn những món trang sức rực rỡ kia, sáng lạn giống như pháo hoa bầu trời, nhìn lâu, cuối cùng lưu luyến dời ánh mắt , giọng gọi ,“Triển thiếu…”

      “Hả?”

      “Em muốn xem pháo hoa.” Cố Hạ lẩm bẩm .

      “Cái gì?” Triển Thiểu Huy có hơi chắc chắn điều mình vừa nghe thấy.

      Cố Hạ đột nhiên kéo , nhanh ra ngoài cửa, cuối cùng là chạy, kéo thẳng ra ngoài xe, để lại mọi người trong cửa hàng trang sức hai mặt nhìn nhau, Cố Hạ chạy đến bên cạnh xe cười, “Em là em muốn xem pháo hoa.”

      “Pháo hoa?” Triển Thiểu Huy nhìn lên trời, “Em muốn xem gọi người đốt, chọn xong trang sức .”

      Cố Hạ chui vào xe hơi của , thúc nhanh lái xe, Triển Thiểu Huy nhìn thấy dáng vẻ vội vã của , chậm rãi nổ máy xe, “Chẳng lẽ trong cửa hàng có kiểu nào em thích sao?”

      “Đều rất đẹp, em cũng rất thích.” Cố Hạ cười tươi như hoa xuân.

      “Chẳng lẽ em muốn mua hết?”

      Cố Hạ cười hì hì : “Đươc, chừng họ còn ưu đãi đặc biệt cho đấy.”

      “Vậy phải tốn mớ tiền rồi.” Triển Thiểu Huy nửa đùa nửa .

      cần, đùa với thôi.” Cố Hạ khoát tay, cần,“ mến thứ gì đó nhất định phải có được nó, những thứ xinh đẹp kia thỉnh thoảng nhìn cái thấy đẹp, để trong nhà còn ý nghĩa gì nữa, lâu rồi em xem pháo hoa, bây giờ muốn xem.”

      Lúc Triển Thiểu Huy lái xe đến phía bắc thành phố gần 12h, gió bên hồ thổi vào người hết sức thoải mái, bầu trời thâm trầm, những ánh sao đêm bầu trời giống như những viên đá, rồi “oanh” tiếng, những ánh sao đủ mọi màu sắc trời nổ tung, ngay sau đó, pháo đỏ vàng chàm lam lục tím theo thứ tự nổ ra, càng lúc càng lớn, phía đông, phía tây, phía nam, phía bắc, bốn phía đều sáng chói pháo hoa, tất cả đều như đóa hoa nở rộ bầu trời, pháo hoa đỉnh đầu như cơn mưa sao băng.

      Cố Hạ đứng bên cạnh xe, nhìn lên bầu trời ngày càng nhiều, càng nhiều pháo hoa, kinh ngạc nên lời, nương theo thanh tích tích chíu chíu, tầng rồi lại tầng pháo hoa nổ tung; rồi chiếc cầu màu đỏ rực đột nhiên nổ tung, thanh như sấm, sau đó ngàn vạn những tia sáng bắn ra. Bầu trời đêm sáng như ban ngày, tiếng pháo vang lên liên tiếp, Cố Hạ nghe thấy cách đó xa có tiếng người hoan hô, cả thành thị như sôi trào. quay đầu lại, “Triển thiếu, toàn bộ đều là do bảo người ta đốt sao?”

      “Ừ” Triển Thiểu Huy gật đầu cái.

      đẹp.” Cố Hạ cười tươi, “Nhưng mà em muốn nhiều như vậy.”

      Triển Thiểu Huy đứng bên cạnh , “Em muốn xem đốt cho em xem. Hạ Hạ, sinh nhật vui vẻ.”

      “Em rất vui.” Tiếng pháo rất lớn, dường như lấn át hết tiếng của , Cố Hạ lớn tiếng thêm lần nữa, gần như hét lên, “Em rất vui, cảm ơn .”

      Từng chùm pháo hoa lớn tản ra những tia sáng chói mắt bầu trời, chùm rồi lại chùm, bốn phương tám hướng đều là phóa hoa, ánh sáng rực rỡ bồng bềnh lan tỏa, Cố Hạ chỉ biết cười, yên lặng mà cười, khóe miệng cong cong thành vòng cung, quay đầu lại nhìn nhìn, ánh sáng lúc sáng lúc tối chiếu vào mặt Triển Thiểu Huy, khí chất vô cùng, bầu trời có nhiều pháo hoa hơn nữa cũng sánh bằng người đàn ông hấp dẫn này, Cố Hạ đột nhiên đưa tay che miệng lại, nhìn về phía mặt hồ gọi lớn, “Triển Thiểu Huy, em…!”

      dùng lượng lớn nhất nhưng rất nhanh bị tiếng pháo hoa át , lại kêu tiếp, “Em……”

      Triển Thiểu Huy đứng bên cạnh , cũng gì, tùy ý để kêu lớn, trước kia ở đường cũng từng nghe thấy những lời thổ lộ thương thế này, khí đó cảm thấy những người kia ngốc nghếch, hôm nay trong lòng lại tràn đầy niềm vui, qua, ôm eo , “ biết rồi, đừng hô to quá rất hại cho cuống họng.”

      Cố Hạ tựa vào lồng ngực cười, “Hôm nay em rất vui.”

      cũng rất vui.” Cằm của Triển Thiểu Huy nhàng cọ vào bờ vai , ôm , trong lòng ngập tràn ngọt ngào. Lúc ở phía bên kia đại dương, có cảm giác rất trống vắng, biết Cố Hạ có người thân bên cạnh, khi đó chỉ muốn cho Cố Hạ phải mình vượt qua sinh nhật lần thứ 23 của mình, huống hồ cũng rất nhớ nên vội vàng trở về, giờ phút này cảm thấy vội vàng trở về như vậy là rất đáng giá. xoay người Cố Hạ lại, nhàng hôn lên môi , nụ cười tươi tắn môi Cố Hạ vẫn chưa tan hết, ôm lấy cổ , khép hờ hai mắt, kẽ liếm cánh môi trơn của .

      Bầu trời vẫn rực cháy, thân thể hai người càng dán chặt vào nhau hơn, dường như hận thể hòa đối phương vào máu thịt của mình, pháo hoa vẫn chưa kết thúc, Triển Thiểu Huy kéo vào trong xe, nhấn mạnh ga, đưa thẳng Cố Hạ về biệt thự ven hồ của mình.

      Tiểu biệt thắng tân hôn, bọn họ vừa vào nhà Triển Thiểu Huy ép Cố Hạ vào cửa phòng ngủ, thậm chí cũng kịp ném xuống chiếc giường chỉ cách đó vài mét, từng nụ hôn nóng bỏng rơi mặt , thể chờ đợi được kéo váy lên, cởi quấn lót ra, đem lối vào cơ thể nhắm ngay vào vật căng cứng của mình, thẳng lưng cái, chôn chính mình vào nơi ấm áp của .

      Cố Hạ đau đớn ưm lên tiếng, hai tay quấn lấy cổ , cảm thụ được luật động của mang đến cảm giác sung sướng. Đêm nay Cố Hạ phá lệ phóng túng, Triển Thiểu Huy từ ngoài cửa đặt thẳng lên bàn, dùng cánh tay quấn quýt lấy , loay hoay dưới thân , mềm mại đong đưa.

      , biết bắt đầu từ khi nào, thân thể dưới điều khiển của càng lúc càng , ra đây là tình , thân thể giao hòa với nhau, hai tâm hồn quấn lấy nhau, hai người ở bên nhau mang lại muôn ngàn vui sướng.

      Ngày hôm sau khi tỉnh lại bên ngoài trời sáng tỏ, Cố Hạ giãy giụa muốn nhìn đồng hồ, nhớ tới hôm nay còn phải làm, Triển Thiểu Huy ôm chặt làm cho khó mà nhúc nhích được, trừng phạt khẽ cắn vào vành tai , “Nếu em còn sức làm nữa chi bằng cứ cho ông chủ của em ăn no rồi sau.”
      tutuOrchidsPham thích bài này.

    3. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      Chương 77 – Ở chung


      Cố Hạ chuyển đến căn hộ rất gần với tòa nhà thương mại, căn hộ nằm trong khu vực phồn hoa, thuộc khu cư xá yên tĩnh dành cho người giàu có, cho dù chuyển đến ở cùng vời Triểu Thiểu Huy cũng thể thay đổi hai người ở chung. Căn nhà thuê trước kia cách chỗ làm của Triểu Thiểu Huy khá xa, bình thường Triểu Thiểu Huy đưa làm cũng tốn ít thời gian; hai người ở chung với nhau lâu, ít nhiều gì Cố Hạ cũng thăm dò được thói quen của , luôn trước sau như dậy lúc 6h sáng, buổi sáng rất thích tập thể thao tiếng rồi tắm rửa ăn cơm, nhưng mà ở chỗ Cố Hạ có nơi nào cho tập, Cố Hạ thấy mấy lần, cuối cùng cảm thấy áy náy, nhưng Triểu Thiểu Huy lại ra vẻ thèm để ý, “ sao đâu, ở cùng em rất vui.”

      Lúc chuyện mặt đầy mồ hôi, dưới ánh đèn lốm đa lốm đốm, cuối cùng Cố Hạ thỏa hiệp, muốn đến biệt thư xa hoa của Triểu Thiểu Huy nên chuyển đến nơi này.

      Đây chẳng qua cũng chỉ là trong những căn nhà của Triểu Thiểu Huy, nằm tầng 32, nhìn từ khung cửa sổ sát đất to xuống có thể ôm trong mắt phong cảnh của cả thành phố, mỗi căn phòng đều rộng rãi sáng ngời, có phòng chuyên để luyện tập, gian phòng với những thiết bị đại, mang theo phong cách mạnh mẽ, nhìn là biết chỗ ở của người đàn ông. Căn hộ có người làm theo giờ đến quét dọn, bình thường cũng có ai tới, điểm tiện lợi nhất của căn hộ là chỉ cách tòa nhà thương mại hơn 10 phút đường, Cố Hạ làm thuận tiện hơn rất nhiều, rốt cuộc sáng sớm cần phải chen chúc xe buýt nữa.

      Vốn Triểu Thiểu Huy rất ít ở đây nhưng từ khi Cố Hạ chuyển đến đây lại trở thành cái ổ thường trú của , tủ lạnh đầy ắp thức ăn, cũng thường đến ăn cơm cùng Cố Hạ.

      Tình chính là thứ đồ trang điểm tốt nhất, Cố Hạ bị tình quấn lấy nên mặt mũi suốt ngày hớn hở, tinh thần sáng láng, cách ăn mặc cũng chăm chút hơn chút, đồng nghiệp càng ngày càng xinh đẹp, có lần ăn cơm cùng em của Triểu Thiểu Huy, ngay cả Trâu Nhuận Thành cũng khen vài câu. Đương nhiên, phụ nữ có vóc dáng đẹp thỉnh thoảng cũng gặp chút phiền toái , tỷ như lúc tiếp mấy khách hàng trong phòng khách, cái tên ông chủ mắt híp kia cứ quét mắt tới lui người , Cố Hạ pha trà cho khách hàng, lễ phép đưa tới trước mặt ông chủ Hách kia, “Tổng giám đốc Hách, mời dùng trà, trưởng phòng Lưu mang tài liệu tới ngay.”

      “Cảm ơn.” vừa xong ông chủ Hách chủ động cầm lấy tách trà trong tay , sau đó nhân cơ hội nhàng cầm lấy tay , nhưng lại lập tức buông ra, chỉ thuận tiện sờ mó tí mà thôi, nheo mắt : “Ông chủ của các là biết nhìn người, nhân viên của Khải Hoành thoạt nhìn ai cũng có khí chất cả.”

      Cố Hạ bị động tác này của lão ta làm cho toàn thân cứng đờ lát, ông ta còn giả vờ thèm để ý, Cố Hạ vội vàng lui về sau vài bước, miệng vẫn lễ phép :“Công ty của chúng tôi khi tuyển dụng cầu tương đối cao.” nghĩ có lẽ ông ta cố ý, nhưng mà ý tưởng này của bị đánh tan nhanh chóng, đối phương cầm phương án lên mở ra cho có, muốn Cố Hạ ngồi bên cạnh lão ra giải thích chút, sau đó lại giả vờ lơ đãng chạm vào phần đầu gối lộ ra ngoài váy của Cố Hạ, ngón tay khẽ động đậy, nhàng vuốt, Cố Hạ kinh ngạc đứng vọt dậy, vô cùng chán ghét nhìn tên ông chủ kia, “Ông làm gì vậy?”

      “Tôi làm cái gì chứ? Là làm gì mới đúng?” Ông chủ Hách quát lên, vừa rồi đột ngột đứng lên, tiện thể đẩy văn kiện sang bên, đụng ngã bàn trà, nước trà đổ người tên đàn ông kia, lúc này mặt ông chủ Hách đen như than, lão ta ra ám hiệu với , dù sao lão ta cũng có chút thân phận, chiêu này đa số đều thành công, cho dù thỉnh thoảng có người muốn nhưng đối phương cũng chỉ uyển chuyển từ chối, lão ta cũng miễn cưỡng, nhưng mà hôm nay gặp được này cảm thấy được chút nào, lại còn hắt nước trà lên người lão, nể mặt lão. Hai người vào từ cửa ra vào, ngoại trừ trưởng phòng Lưu còn có giám độc bộ phận thị trường, ông chủ Hách vội vàng chỉ vào Cố Hạ : “Công ty các người có huấn luyện nhân viên vậy? Sao có chút chuyện cũng làm xong?”

      Trưởng phòng Lưu vội vàng nhận lỗi, đây cũng là khách hàng , ta thể đắc tội, nhìn thấy nước người đối phương, thấp giọng quát Cố Hạ,“Cố Hạ, sao lại như vậy? Mau xin lỗi tổng giám đốc Hách .”

      Cố Hạ đứng bất động, ánh mắt tràn ngập khinh bỉ, tên xấu xa còn cáo trạng trước, trưởng phòng Lưu thấy có phản ứng gì nên muốn khó xử thêm, mau ra ngoài, Cố Hạ còn chưa ra ngoài ông chủ Hách tức giận :“Ơ, Khải Hoành các người bây giờ ngay cả nhân viên cũng coi tôi ra gì sao, tôi muốn hỏi tổng giám đốc Trâu của các người xem ta làm ăn…”

      “Tôi ở đây! Giữa trưa ngồi cãi nhau, đây là công ty hay là cái chợ thế?” Cửa ra vào truyền đến giọng lười biếng, Trâu Nhuận Thành biếng nhác vào, theo sau ta là trợ lí đặc biệt, ánh mắt Trâu Nhuận Thành quét vài vòng quanh phòng khách, “Cách làm ăn của tôi đến lượt người khác chỉ dạy, có gì bất mãn với tôi cứ thẳng, ở đây phải ai cũng có thể la lối với tôi như ông đâu.”

      Trâu Nhuận Thành nể mặt như vậy, ông chủ Hách cũng nhịn được,“Tổng giám đốc Trâu có ý gì thế? Tôi là khách hàng ở đây đấy.”

      “Khải Hoành có nhiều khách hàng như vậy, tổng giám đốc Hách, muốn làm ăn chúng ta làm.” Trâu Nhuận Thành vẫn giữ dáng vẻ hời hợt, “ muốn hợp tác thôi, dù sao gần đây cũng có quá nhiều hợp đồng rồi.”

      ta dùng ánh mắt ý bảo Cố Hạ ra ngoài cùng ta, vừa ra khỏi cửa nhìn Cố Hạ cúi thấp đầu : “Có phải lão ta chọc giận ? Nếu lão ra chọc đến cứ thẳng tay cho lão cái tát cũng sao, dù sao đại ca cũng là chỗ dựa cho .”

      “Tôi chỉ muốn bình yên làm thôi.” Cố Hạ thấp giọng : “Tôi muốn đắc tội với khách hàng.”

      “Tùy , chỉ cần dỗ dành để đại ca vui là được, bây giờ tôi xem như Bồ Tát mà cung phụng, muốn thế nào thế ấy.” Trâu Nhuận Thành vẫn vô tâm mà , “Vả lại, cũng phải là người hay gây chuyện cho nên tôi cũng cần hỏi chuyện vừa rồi, Cố Hạ, cần quá câu nệ.”

      Cố Hạ làm trong Khải Hoành, tự nhận mỗi ngày đều chỉ ngồi ăn lương, muốn kiếm tiền bằng chính đôi tay của mình, : “ là sếp, cần phải đối xử đặc biệt với tôi.”

      “Con người tôi luôn công tư ràng, chẳng qua là tôi thể đứng nhìn người khác bị bắt nạt, phải sao?” Trâu Nhuận Thành cười , lại vô cùng hứng thú hỏi thăm, “Cố Hạ, sao lại muốn làm công việc này? Công việc vụn vặt, còn là cấp thấp nhất trong công ty, hình như cũng giống loại phụ nữ có tham vọng nghiệp. Cứ tùy tiện mà xin đại ca ít cũng đủ cho vùng vẫy cả đời, ra ngoài làm việc rất vất vả. Tuổi trẻ của phụ nữ dài, phải bắt lấy cơ hội, đại ca rất giàu đấy.”

      Nghe Trâu Nhuận Thành vậy, Cố Hạ cảm thấy có tiếng chung với ta nên lời tạm biệt rồi về vị trí của mình, có thể Cố Hạ thể trở thành người phụ nữ thành đạt nhưng công việc chỉ mang lại tiền lương mà còn mang lại cảm giác thành tựa cho , cảm thấy mình và Triểu Thiểu Huy cũng như những đôi nam nữ nhau bình thường, giống như Từ Lộ Lộ và Trần Đào, giống như những đôi nam nữ nắm tay nhau đường, luôn nghĩ về tương lai, cùng tính toán xây dựng cuộc sống của mình, những thứ này có lẽ Trâu Nhuận Thành hiểu.

      Trâu Nhuận Thành có hiểu hay cũng sao, quan trọng là Triểu Thiểu Huy có hiểu hay , buổi tối trở về căn hộ của Triểu Thiểu Huy, đặt nồi lên bếp, thời tiết dần nóng lên, ăn cũng ngon miệng, buổi tối húp cháo là tuyệt nhất, lúc nấu cháo xong Triểu Thiểu Huy vẫn chưa về, gọi điện thoại đến Triểu Thiểu Huy mới về ăn tối, có số việc phải xử lí gấp, tỏ ra vô cùng áy náy.

      Hôm qua cũng đến, nhất định hôm nay tới, bảo nấu cơm sẵn chờ . Buổi tối cũng nấu cháo nhiều hơn chút, Cố Hạ chỉ ăn hết nửa, mình năm giường cũng ngủ được, gần đây hình như Triểu Thiểu Huy rất bận, số lần đến đây cũng giảm bớt, còn hay bất chợt chạy ra ngoài. Vả lại cũng ở chung với Triểu Thiểu Huy nhiều tháng nay mà cũng chưa hỏi về dự tính tương lai của , nhìn thấy nào cũng thấy hình như phát triển hơi nhanh.

      cũng quá nóng vội, bởi vì từ trước đến nay Triểu Thiểu Huy cũng chưa từng dây dưa với người phụ nữ nào, biết thích , chỉ là về tương lai có hơi mơ hồ. Tối ngày hôm sau Triểu Thiểu Huy mới tới, khi đó Cố Hạ chuẩn bị cơm tối, ít nhiều gì trong lòng cũng có chút vui, nhưng khi nhìn thấy Triểu Thiểu Huy xuất ở cửa ra vào trong tích tắc những chuyện vui kia liền vơi phân nửa, chắn hẳn Triểu Thiểu Huy cũng biết gần đây lạnh nhạt với nên ôm giọng dỗ dành, “Gần đây rất bận rộn, công ty có rất nhiều việc, còn có cả mấy người bạn tìm đến, cũng có vài chuyện cần bọn họ giúp đỡ.”

      Cố Hạ bĩu môi, “Em thèm nấu cơm sẵn chờ , giải thích làm gì.”

      “Thế nào, giận sao?” Triểu Thiểu Huy ôm chặt lấy , hôn hôn lên mặt , thấp giọng : “ là có việc mà, mấy tối nay đều phải xã giao, uống rượu đến muốn nôn, em cũng biết rất muốn về ăn tối sau đó ôm em ngủ mà.”

      Giọng điệu của nhàng như vậy, hơn nữa còn động chân động tay, cuối cùng Cố Hạ chịu thua, cười cười cho qua. Lúc tựa vào ngực , Cố Hạ thất yên tâm, dường như tương lai đều nắm trong tay của mình, nhưng mà vẫn hỏi:“Triển thiếu, sau này chúng ta cũng ở bên nhau chứ?”

      “Em thích , cũng thích em, đương nhiên có thể ở bên nhau rồi.” Triểu Thiểu Huy rất chắc chắn , “Sao lại hỏi những vấn đề nhàm chán này?”

      “Chỉ là cảm thấy điều kiện của tốt như vậy, sau này biết có thay lòng đổi dạ thôi.” Cố Hạ tựa vào lòng giọng .

      Tay Triểu Thiểu Huy thành sờ lên ngực , hở thở phun vành tai , khiến cho Cố Hạ ngưa ngứa, “Lòng của sớm bị em trộm mất rồi.”

      Sau đó liền bế lên ghế sofa, chặn lại những lời vẩn vơ của , dùng hành động thực tế chứng minh mình mến bao nhiêu.

      Vấn đề tương lai kia của Cố Hạ cuối cùng phải nuốt trở lại vào bụng, lúc thấy hạnh phúc nhất, cảm thấy thời gian trôi qua nhanh, ánh mặt trời ban ngày dần dần nóng lên. Vào tháng chín người nhà gọi điện tới, vào ngày lễ quốc khánh mẹ đến thành phố C thăm khiến cho Cố Hạ vô cùng vui vẻ, hào hứng bừng bừng chuyện nửa tiếng với mẹ, còn ở đây có chỗ nào ăn ngon, thúc giục mẹ tranh thủ mua vé, tốt nhất là lên sớm vài ngày, đỡ phải chen chúc xe lửa với người ta trong ngày quốc khánh.

      Mẹ cũng tới thành phố C lần, lần thứ nhất là đưa đến trường đại học, khi đó ở kí túc xá trong trường học, tất cả đều rất vội vàng, bây giờ mình cũng kiếm được ít, lại còn có bạn trai, tất nhiên hẳn là phải dẫn mẹ đây đó, đến lúc đó kéo Triểu Thiểu Huy đến gặp mặt mẹ, biết mẹ vui đến thế nào, có câu thế này, mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thấy vừa mắt. Cố Hạ càng nghĩ càng vui, lúc rửa rau trong bồn rửa miện vẫn còn ca hát, đến khi Triểu Thiểu Huy tới, thể chờ đợi được nữa : “Mẹ của em muốn lên đây thăm em thời gian, đến lúc đó em dẫn mẹ chơi.”

      “Mẹ em muốn lên?” Triểu Thiểu Huy dường như hoàn toàn ngờ tới nghe thấy tin tức như vậy, lát sau mới : “Khi nào lên?”

      “Hai ngày trước ngày quốc khánh. Mẹ cũng phải làm, vừa khéo quốc khánh được nghỉ dài hạn nên lên đây.” Cố Hạ cười hì hì : “Mẹ muốn đây đó ở thành phố C, lúc ấy em dẫn mẹ đến đường Tân Giang, đến đường Phượng Hoàng mua quần áo, đương nhiên còn phải đến hồ ở thành bắc, phong cảnh ở đấy của thành phố C rất đẹp…”

      “Vậy tùy em.” Triểu Thiểu Huy hời hợt , tựa như “Cơm trưa ngày mai em cứ tùy ý mà nấu.” yên lặng lát, : “Nếu như thiếu tiền lấy chi phiếu trong ngăn kéo của , mật mã em biết, nhớ lấy thêm ít tiền cho mình.”

      “Nhưng mà có thể em phải về lại căn nhà trước kia, nếu mẹ của em biết chúng ta ở chung, nhất định vui.” Căn nhà bên kia lần trước Triểu Thiểu Huy trả trước tiền thuê nửa năm, trước mắt tuy Cố Hạ chuyển tới đây nhưng vẫn chưa trả lại căn nhà kia, bây giờ vừa khéo có thể trở lại.

      “Cũng được, em muốn ở bên kia ở bên kia.” Triểu Thiểu Huy chỉ hy vọng mẹ của đừng ở đây quá lâu.

      “Ngày quốc khánh hẳn là cũng phải làm nhỉ? Đến lúc đó chúng ta cùng ăn cơm, mẹ em mà gặp nhất định rất vui.” Cố Hạ vừa chén vừa .

      Triểu Thiểu Huy tựa vào tường hơi nhíu mày, cả ngày làm việc bận rộn, ngờ trở về nhà lại nghe thấy tin này, “Chúng ta còn phải ăn cơm cùng nhau sao? cần đâu.”

      “Đương nhiên cần chứ.” Cố Hạ còn rửa chén đĩa, chén dĩa bằng thủy tinh trắng nõn phản xạ ánh sáng, cũng nhìn Triểu Thiểu Huy, rất thuận miệng : “Nếu sau này sao chúng ta có thể ở bên nhau lâu dài.”

      “Chúng ta đều là người trưởng thành.” Dưới ánh đèn gương mặt Triểu Thiểu Huy sáng như ngọc, hơi quay đầu , ánh mắt chuyển dời sang nơi khác,“ cần phải chuyện của chúng ta cho ba mẹ em biết.”
      tutuOrchidsPham thích bài này.

    4. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      Chương 78 – Lảng tránh


      Triển Thiểu Huy từng chữ rất ràng, Cố Hạ cũng phải nghe , bởi vì cả hai đều là người trưởng thành cho nên bọn họ cần phải gặp người nhà, chỉ cần thương nhau là được, sắc mặt hơi có vẻ giật mình hỏi , “ tốt nhất em cần phải nhắc đến trước mặt ba mẹ em sao?”

      “Tốt nhất là cần.” Triển Thiểu Huy dường như muốn đề tài này nữa, xoay ngươi rời khỏi nhà bếp.

      Nước từ trong vòi ào ào chảy ra, Cố Hạ nhìn bóng lưng rời , đáy lòng đột nhiên dâng lên cảm giác khó hiểu, bọn họ cùng nhau tính toán cho cuộc sống tương lai, Triển Thiểu Huy đối xử với rất tốt, tốt đến nỗi cảm thấy , cho nên mới yên tâm thoải mái hưởng thụ cuộc sống hai người ngọt ngào, nhưng vừa rồi Triển Thiểu Huy lại có thái độ né tránh làm cho thể xác định được, đóng vòi nước lại, Cố Hạ ra khỏi nhà bếp, muốn tìm Triển Thiểu Huy chuyện nhưng vào trong phòng tắm.

      Cố Hạ hy vọng chỉ nghĩ lung tung, trở lại nhà bếp bắt đầu xào rau, tiếng nước sôi khúc khích vang lên, ngọn lửa bùng cháy, cảm thấy đây chính là cảm giác gia đình, cùng ăn cơm với người mình , thương lẫn nhau, gia đình hòa thuận, đó mới là cuộc sống mà Cố Hạ muốn. Lúc ăn cơm rốt cuộc Cố Hạ cũng hỏi:“Sau này chúng ta kết hôn chứ?”

      “Kết hôn?” Triển Thiểu Huy cầm đũa gắp rau bỗng dừng lại, tỏ ra khó hiểu nhìn , “Sao em lại nghĩ đến chuyện kết hôn?”

      chúng ta ở bên nhau mà.” Cố Hạ nhìn dĩa rau xanh mơn mởn, khẽ.

      Triển Thiểu Huy gắp thức ăn vào trong chén, làm như có việc gì ăn cơm, đến khi ăn xong chén cơm, Cố Hạ mới nghe thấy , “Chúng ta vẫn ở bên nhau, nhưng kết hôn.”

      Trong lòng như từ từ nứt ra thành những khe hở, giống như băng mặt hồ dần xuất những vết nứt, lúc nào cũng có thể vỡ tan tành, Cố Hạ chỉ cảm thấy quanh mình tĩnh lại, lại giọng xác nhận lần nữa, “ chúng ta kết hôn phải ?”

      Triển Thiểu Huy bỏ đũa xuống, “Chúng ta cứ ở bên nhau như vậy phải rất tốt sao? Kết hôn rất phức tạp, hơn nữa cũng nghĩ đến chuyện kết hôn. Hạ Hạ, em muốn gì cứ thẳng, cho em, nhưng đừng đến chuyện kết hôn, được ?”

      ràng tháng chín là thời điểm nóng nhất nhưng Cố Hạ lại cảm thấy lạnh, sao lại nghĩ đến chuyện kết hôn chứ? cùng với , vốn là người trời người dưới đất, chính giữa biết bao nhiêu chênh lệch vắt ngang, từ nhiều năm trước cũng nghĩ gả vào nhà giàu có, hôm nay lại giật mình hiểu ra, lọ lem chỉ là giấc mộng đẹp mà thôi.

      Chỉ trách mấy tháng nay của trôi qua rất thoải mái, cho là bọn họ chính là những đôi tình nhân bình thường, đương, kết hôn, chờ đợi tương lai, nhưng xét đến cùng, Triển Thiểu Huy chính là Triển Thiểu Huy vô cùng thế lực tại thành phố C, có được tài sản cùng bối cảnh khổng lồ.

      Cố Hạ gì cả, thả bát đũa xuống chỉ thấy chân tay còn sức, phòng ăn yên tĩnh đến nỗi cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy, Triển Thiểu Huy ôm lấy, “Hạ Hạ, chúng ta ở bên nhau vui vẻ, trước mắt rất hài lòng với cuộc sống này, em thích , cũng thích em.”

      Cố Hạ ngẩng đầu lên nhìn , “Triển thiếu, chúng ta có thể ở bên nhau vui vẻ mãi sao?”

      rồi, hết mực thương em.” ôm vào trong lòng, cảm thấy Cố Hạ mềm mại đến có xương, dùng gò má nhàng cọ cọ vào mặt , “Có phải là bởi vì gần đây tới quá ít ? Chờ giải quyết xong hai hạng mục kia dẫn em ra ngoài chơi ngay, dẫn em biển được ? Hoặc là ra nước ngoài du lịch cũng được, em cứ chọn chỗ , em muốn đâu cho biết.”

      đối xử với rất tốt, có thể xem là bạn trai hoàn mĩ, chỉ là đột nhiên Cố Hạ cảm thấy bọn họ còn thiếu thứ gì đó, củng thể đó là cái gì. Thời gian ngọt ngào trước kia thoáng cái trở nên bất an, cũng còn tinh thần gì mà làm, Triển Thiểu Huyc cũng phải hàng đêm đều đến, mặc kệ có tới hay đều với Cố Hạ tiếng. Trước kia cũng thấy chuyện này có gì, nhưng từ ngày Triển Thiểu Huy chính miệng bọn họ kết hôn Cố Hạ cảm thấy càng giống như tình nhân của thương nhân giàu có, ở trong căn hộ trống trải chờ người đàn ông mình về. Mà người đàn ông này, có lẽ đêm nay về, có lẽ là đêm mai, có lẽ…

      Cố Hạ hiểu sao lại đến bước đường này, có lẽ bọn họ chia lìa trong thới gian ngắn có thể suy nghĩ kĩ càng hơn, vừa vặn mẹ cũng tới thành phố C, Cố Hạ nhân cơ hội này chuyển về.

      Sau khi mẹ tới hai mẹ con rất vui vẻ, Cố Hạ mang bà khắp nơi, cùng nhau thăm những địa điểm nổi tiếng của thành phố C, cuộc sống mỗi ngày cũng khá phong phú. thể tránh được việc mẹ hỏi có bạn trai chưa, lúc ấy Cố Hạ khựng lại chút, cuối cùng quyết định chưa có. Trong nháy mắt ấy, nỗi chua xót dâng lên, cảm thấy có bạn trai nhưng trước mặt bọn họ đó là gì?

      Triển Thiểu Huy cũng hề tìm , mặc dù vẫn ngừng gọi điện thoại, có buổi tối Triển Thiểu Huy ở đầu dây bên kia u oán , “ rất nhớ em, chừng nào em mới có thể về với ?”

      “Em muốn ở lại đây, ở cùng với mẹ.”

      “Vậy chẳng phải còn đến ba ngày nữa sao?” Đầu bên kia khẽ thở dài, “Em cũng thèm rút ngắn thời gian lại để về với nữa.”

      “Ngày mai em và mẹ đến công viên ở thành bắc chơi, nếu như muốn cùng em có thể vừa ở cùng nhau lại vừa ở cùng mẹ em.”Cố Hạ , “Em nghĩ mẹ của em cũng để ý đến việc tới đâu.”

      Đầu bên kia yên lặng, Cố Hạ đột nhiên cảm giác được sợ, lạnh lùng câu, “Yên tâm, em vẫn chưa cho mẹ biết chuyện chúng ta đâu.”, sau đó vội vàng cúp máy. Ngày hôm sau cuối cùng Cố Hạ cũng thấy Triển Thiểu Huy tới, ngược lại sắp xếp chiếc xe tới đón mẹ con dạo khắp nơi, Cố Hạ nhận ra người tài xế kia, A Đông mở cửa chiếc xe taxi, còn khẽ với Cố Hạ Triển thiếu hy vọng khiến cho vui vẻ.

      rất vui vẻ, mặc kệ Triển Thiểu Huy có tới hay và mẹ cũng tham qua rất nhiều nơi. Hai ngày sau xe taxi đều do Triển Thiểu Huy sắp xếp, sợ Cố Hạ ra ngoài tiện. Người lái xe lại thay đổi, Cố Hạ cảm thấy rất quen mặt, nhớ ra tên gì nhưng biết chính là trợ lí của Triển Thiểu Huy. Gần đây rất tốt với , mến , nhưng hề nghĩ đến chuyện kết hôn, ngay cả gặp mặt mẹ cũng chịu. Nghĩ kĩ lại cho tới bây giờ Triển Thiểu Huy cũng chưa từng nhắc đến chuyện gia đình mình với , Cố Hạ chỉ biết là con nhà có gia thế, con trai độc nhất của nhà họ Triển, những thứ khác hoàn toàn biết gì cả, ra hiểu biết của về nhiều lắm.

      Mẹ ở lại khoảng mười ngày, mấy ngày này dạy cách nấu ăn, đừng quá bạc đãi mình, phải chú ý đến sức khỏe. Trước khi cũng tránh được việc lải nhải mấy chuyện cá nhân của , thừa lúc tuổi còn trẻ tìm người phù hợp, Cố Hạ chỉ cười, trả lời loa qua mấy câu.

      Mẹ rồi, Cố Hạ thu thập số thông tin về Triển Thiểu Huy, nghe ba của khởi nghiệp từ xã hội đen, vẫn còn vị trí nhất định trong giới xã hội đen của thành phố, về sau dần tẩy trắng nghiệp, mấy năm trước Triển Thiểu Huy bắt đầu chính thức tham gia vào việc kinh doanh của gia đình, được thừa kế vừa đời trước, công việc làm ăn tay ngày càng tốt. Trước mắt ông Triển lui khỏi công việc kinh doanh, nhưng uy tín vẫn còn rất lớn, Cố Hạ xem qua toàn bộ các lĩnh vực kinh doanh của Triển Thiểu Huy, sau đó cảm thấy mình hai chữ kết hôn trước mặt Triển Thiểu Huy gọi là khờ dại mà quả là não ngập nước mất rồi.

      Hai người thương nhau, nếu kết hôn khi tình cạn, cũng chỉ là kết cục, sớm cũng tốt, muộn cũng tốt, đều tránh khỏi vận mệnh phải chia tay, Cố Hạ cảm thấy vô cùng mệt mỏi, điện thoại vẫn vang lên, cầm điện thoại lên nhìn, cuối cùng ném trở về giường.

      Bức rèm trong phòng thuê được kéo kín lại, mình núp trong ổ chăn, ngay cả bên ngoài trời tối cũng biết. Cũng chẳng biết ngủ đến mấy giờ, có người kéo chăn ra, hương vị ấm áp xa xăm mà quen thuộc, hỏi: “Sao mãi nghe máy?”

      Toàn thân Cố Hạ còn chút sức rụt lại, giọng mông lung, “ nghe thấy.”

      dối.” Triển Thiểu Huy khẽ gõ lên trán , cởi áo ngoài chui vào ở chăn ôm lấy , gì cả, nhắm mắt lại nhưng tắt đèn trong phòng , lâu sau mới hỏi, “Em vẫn còn muốn ngủ sao?”

      Cố Hạ lời nào, nhắm mắt lại giống như ngủ nhưng lại phải ngủ, Triển Thiểu Huy tắt đèn phòng ngủ, trong bóng tối nghe thấy giọng rất khẽ của Cố Hạ vang lên, “ vẫn luôn thương em chứ?”

      “Ừm.” Triển Thiểu Huy khẽ hôn lên trán , “Đừng suốt ngày suy nghĩ miên man nữa, vài ngày nữa em dọn về chỗ .”

      Cố Hạ lên tiếng, lúc Triển Thiểu Huy sắp ngủ, mới nghe thấy giọng của truyền đến từ trong bóng tối, “Triển thiếu, em .”

      Có lẽ cần phải suy nghĩ nhiều như vậy, sau đó cuộc sống vẫn có thể đơn giản thoải mái như vậy, tựa như cuộc sống vài tháng trước của bọn họ, vẫn ngọt ngào ấm áp. Nhưng mà, biết , thứ quan trọng nhất trong tình mất , thứ đó gọi là cảm giác an toàn.
      tutuOrchidsPham thích bài này.

    5. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      Chương 79 – Nhượng bộ


      Gần đây Triển Thiểu Huy cảm thấy phiền muộn, từ làn khói thuốc nhả ra là có thể nhìn ra được, ở công ty vì chuyện cũng có thể nổi giận mắng chửi người khác, mắng xong lại thấy càng phiền lòng. Trâu Nhuận Thành nhịn được : “Đại ca, phải chúng em chọc đến đấy chứ?”

      Triển Thiểu Huy day day thái dương, lấy điếu thuốc từ trong hộp thuốc ra, người thân quen với đều biết nghiện thuốc lá, ngoại trừ thỉnh thoảng hút điếu, bình thường đều hút, lúc này lại châm bật lửa, nhả làn khói, “ phải.”

      ghế salon, Trịnh Giang Hà tiếp, “Gần đây công việc cũng khá thuận lợi. phải do chúng em, cũng phải bởi vì chuyện công việc vậy chỉ còn lại chuyện người phụ nữ của thôi.”

      Triển Thiểu Huy gì, hút xong điếu thuốc trong tay, hung hăng dập tắt đầu thuốc lá trong gạt tàn, “Cậu xem sao phụ nữ lại đáng ghét như vậy? ràng rất tốt, ấy hỏi có kết hôn , tôi kết hôn được, bây giờ ấy lại giận dỗi với tôi, chịu về nhà , ngay cả cơm cũng nấu.”

      Gần đây cuộc sống của Triển Thiểu Huy được tốt lắm, Cố Hạ còn nhiệt tình như ngày xưa nữa, nhiều khi dịu dàng, Triển Thiểu Huy giở mọi thủ đoạn dỗ dành , vẫn giữ bộ mặt kia, có đôi khi còn tức giận cách khó hiểu, giống như người phụ nữ vui buồn thất thường. Tối hôm qua tham gia bữa tiệc rượu, người cũng khó tránh dính nước hoa của phụ nữ, nửa vòng thành phố mới đến được nhà Cố Hạ khuya, kết quả Cố Hạ giống như vừa ăn phải thuốc súng, sống chết chịu cho vào ngủ, còn khóa trái cửa phòng lại, thế nào cũng mở cửa, khiến cho cuối cùng phải nửa đêm lái xe về nhà, trong lòng cực kì thoải mái. là hạng người gì cũng phải Cố Hạ biết, trước kia cũng từng gặp tình huống tương tự, Cố Hạ còn rất chu đáo pha nước cho tắm, sau này đừng uống quá nhiều rượu, cảm thấy dường như Cố Hạ thay đổi rất nhiều.

      “Kết hôn?” Ngay cả Trịnh Giang Hà cũng cảm thấy bất ngờ, “ cầu này hình như hơi quá.”

      phải là hơi quá mà là cực kì đòi hỏi.” Trâu Nhuận Thành tiếp lời,“Đừng đại ca nghĩ đến chuyện kết hôn, nếu muốn kết hôn cũng đến lượt Cố Hạ, vậy mà ta cũng tự mà hiểu lấy. Đại ca, phải Cố Hạ tham lam sao? ra ta lăm le vị trí phu nhân của nhà họ Triển.”

      Triển Thiểu Huy cảm thấy Cố Hạ phải là người có lòng tham, bao giờ quấn lấy đòi mua này mua kia, chẳng qua khi chủ động mua đồ cho , vui mừng ra mặt, vừa nhìn biết rất thích; đưa chi phiếu cũng nhận, ném trong ngăn kéo cũng động đến, thỉnh thoảng chỉ cầm ví của lấy ít tiền để mua đồ, cũng chỉ mấy trăm đến hơn ngàn. Triển Thiểu Huy rất thích điểm ấy của , phụ nữ quá tham lam thể được, nhưng mà giờ Cố Hạ lại khiến cho biết phải làm sao, “Tôi biết ấy nghĩ thế nào mà lại muốn kết hôn, đòi tiền đòi xe tôi đều có thể cho ấy, giờ ngoài miệng ấy đến chuyện kết hôn nhưng trông dáng vẻ lại hề hài lòng.”

      “Phụ nữ đều bao giờ biết đủ như vậy đấy.” Trâu Nhuận Thành thở dài, “ càng đối xử tốt với ta, ta càng kiêu căng, đến khi để ý đến ta ta lại chủ động dính lấy. Đại ca, nếu cảm thấy vui vẻ gì nữa chia tay , dù sao tìm phụ nữ cũng chỉ để vui vẻ chút, nay mỗi ngày đều phiền như vậy còn duy trì làm gì?”

      “Tiểu Ngũ, đừng có ở đây mà lệch trọng tâm.” Trịnh Giang Hà liếc Trâu Nhuận Thành cái, cho tới bây giớ Triển Thiểu Huy chưa bao giờ quen với phụ nữ, ta cũng biết Triển Thiểu Huy lòng thích Cố Hạ, làm em, ta tất nhiên muốn Triển Thiểu Huy được vui vẻ, “Đại ca, công việc kinh doanh nhiều như vậy cũng xử lí được, người phụ nữ hẳn là cũng khó đối phó. À, đúng rồi, gần đây sức khỏe của bác trai thế nào?”

      Người ta hỏi chính là ba của Triển Thiểu Huy, Triển Thiểu Huy dựa lưng vào ghế, ngửa đầu nhìn lên trần nhà, dường như rất phiền, vẫn trả lời lại, “Khá tốt, dưỡng bệnh ở Mĩ cũng tệ lắm, mấy hôm nữa về nước.”

      Trịnh Giang Hà lại hỏi, “Bác trai có giục kết hôn ?”

      đâu, phải ông ấy hiểu tôi, ai có thể ép tôi làm gì được. Vả lại, trước kia ông ấy cũng đồng ý với tôi vài năm nữa mới đến vấn đề này.” Triển Thiểu Huy trả lời ta.

      “Vậy là tốt rồi. Hay cứ dỗ dành Cố Hạ chút, em thấy Cố Hạ cũng giống với loại phụ nữ vô tâm.” Trịnh Giang Hà khuyên lần nữa, tạm thời có ai ép Triển Thiểu Huy là tốt rồi, nếu nhân vật mấu chốt như ông Triển mà tìm đối tượng cho Triển Thiểu Huy kết hôn, Trịnh Giang Hà nghĩ Cố Hạ lại càng thể tiếp nhận được. Nếu như Triển Thiểu Huy muốn kết hôn cũng phải suy nghĩ cho nghiệp của nhà họ Triển, vẫn nên chọn đối tượng có thể giúp được cho nghiệp của , người trong giang hồ, dù sao cũng thân bất do kỉ.

      Trước mắt Triển Thiểu Huy muốn chia tay với Cố Hạ như vậy, nhiều năm như vậy mới gặp được người khiến cho nóng ruột nóng gan như Cố Hạ, làm cho cuộc sống của có thêm nhiều niềm vui, muốn cuộc sống của mình trở lại như trước, dẫn theo mình thích ra ngoài dạo chơi, mỗi ngày đều nhìn thấy tươi cười chuyển động xung quanh mình, lúc tan ca về nhà mở cửa ra có thể ngửi thấy mùi thức ăn, trong căn nhà kia, vừa nghe lời lại vừa đáng , vừa tự nhiên lại vừa hoạt bát.


      Cuối tuần kéo Cố Hạ ra ngoài, lái xe thẳng tới thành bắc, Cố Hạ ngồi ở vị trí phụ, vẫn im lặng, quay đầu ra ngắm cảnh, thỉnh thoảng hời hợt với Triển Thiểu Huy vài câu, có chút hào hứng nào. Xe chạy thẳng đến biệt thự ven hồ, trước đó vào mùa xuân Cố Hạ từng đến đây lần, lúc ấy hoa cỏ tươi tốt mơn mởn, bây giờ là tháng mười, bầu trời cao lạ thường, gió bên hồ thổi tới chóp mũi thỉnh thoảng cảm nhận được chút tươi mát, trời thu đến.

      Biệt thự rất lớn, bên ngoài màu trắng, thiết kế giống như cung điện, Triển Thiểu Huy kéo vào phòng ngủ, khung cửa sổ sát đất đối diện với bể nơi sau nhà, đứng trước cửa sổ, Triển Thiểu Huy ôm lấy từ sau lưng, nhìn ra bể bơi được ánh mặt trời chiếu rọi ánh lên những tia sáng lấp lánh ngoài cửa sổ, hỏi: “Em có thích bơi ?”

      “Bơi được nhưng giỏi lắm, chỉ có thể bơi ở chỗ nước cạn thôi.”Mắt Cố Hạ nhìn ra ngoài cửa sổ, phong cảnh ở căn biệt thự này rất đẹp, bên ngoài có bãi cỏ rộng, xanh mơn mởn làm cho người ta rất thích.

      “Bơi nhiều chút giỏi lên.” Triển Thiểu Huy ôm cười, “ tại thời tiết mát lên, thích hợp cho em xuống nước. Hè sang năm dạy em, nhất định phải bồi dưỡng cho kĩ thuật bơi lội của em tốt hơn.”

      Cố Hạ nhìn ra bên ngoài trả lời.

      Triển Thiểu Huy kéo thăm quan khắp nơi trong nhà mình, từng căn phòng ngủ, giải thích cho về phong cách thiết kế phòng ốc, khen ngợi nhà thiết kế dứt, cuối cùng đến hành lang sau vườn, : “Căn nhà này là xây cho mình, từ thiết kế đến thi công, đến cả việc lắp đặt thiết bị trong nhà, thậm chí nội thất trong phòng, tất cả đều kiểm tra kĩ càng.”

      “Em biết rồi.” Cố Hạ nhớ lần trước từng như vậy.

      cảm thấy ở đây rất tốt, tự mình xây dựng cảm giác rất khác, rất thích nơi này.” móc ra chùm chìa khóa từ trong túi, đưa cho ,“Ở đây mới là ngôi nhà mà tự mình xây dựng, muốn chia sẻ nó cùng em.”

      đưa cho chùm chìa khóa màu vàng kim, nặng trịch, kim loại sáng loáng dưới ánh mặt trời, : “Nếu có người phụ nữ ở bên cạnh , cảm thấy người đó nhất định là em. Hạ Hạ, sau này em chính là nữ chủ nhân của ngôi nhà này.”

      Cố Hạ có chút mờ mịt, đây có thể xem như lời hứa hẹn của ?

      Ánh mặt lên vẻ ngây thơ, còn sáng như vì sao, Triển Thiểu Huy cười cười, nhét chùm chìa khóa vào trong lòng bàn tay , nắm chặt lấy tay ,“Chẳng lẽ em còn hiểu sao? chỉ thích mình em, sau này chúng ta vẫn ở bên nhau, từ nay về sau ở đây.”

      Chùm chìa khóa kim loại được giữ chặt trong lòng bàn tay , rất an tâm, Cố Hạ ngẩng đầu lên hỏi : “Vĩnh viễn ở bên nhau sao?”

      “Vĩnh viễn, chỉ cần em .” Triển Thiểu Huy đặt tay lên hai đầu vai , giọng thuần hậu. muốn tình của , muốn cuộc sống như trước kia. ôm vào trong lòng, cọ cọ lên mặt , “Lát nữa gọi quản gia và người giúp việc đến chính thức giới thiệu em với bọn họ, sau này mặc kệ nơi này, em tới trông nom nó được ?”

      Cố Hạ nghĩ trông nom ngôi nhà như vậy, cũng trông nom nó, nhưng mà thich được tín nhiệm và tôn trọng như vậy, biết Triển Thiểu Huy cũng có chỗ khó xử, nhưng chỉ cần Triển Thiểu Huy nguyện ý cho lời hứa hẹn, có quyết tâm muốn vĩnh viễn ở bên cạnh , nguyện ý cùng đối mặt với tương lai.

      Triển Thiểu Huy kéo tay trở vào phòng, gọi tất cả người giúp việc, đầu bếp, lái xe trong biệt thự tới, với bọn họ từ nay về sau Cố Hạ ở đây, từ nay về sau có chuyện gì đều để cho Cố Hạ quyết, trịnh trọng giống như tuyên bố chuyện rất lớn, ánh mắt của bọn họ vụng trộm dò xét Cố Hạ, giống như cấp dưới cư xử với lãnh đạo, khiến cho Cố Hạ thấy rất ngại ngùng, dùng sức kéo tay Triển Thiểu Huy, ghé vào lỗ tai thấp giọng : “Đừng vậy, em nghĩ ở lại đây đâu.”

      “Bây giờ ở, sau này đến ở.” Triển Thiểu Huy cười .

      Giữa trưa bọn họ ăn cơm trong biệt thự, tài nấu nướng của đầu bếp rất tốt, Cố Hạ ăn nhiều hơn bình thường chén, Triển Thiểu Huy cười : “Xem ra phải tăng lương cho bọn họ thôi, đầu bếp ở đây đúng là nấu hợp khẩu vị của em.”

      Cố Hạ mím môi cười, có thể là bời vì tâm trạng hôm nay khá tốt. Sau buổi trưa Triển Thiểu Huy mang ra ngoài khu biệt thự tản bộ, căn biệt thư ven hồ này chiếm diện tích khá lớn, từ ngôi biệt thự này đến căn hộ khác khá xa, bình thường đều phải xe đến. Mặc dù vậy Triển Thiểu Huy cứ bộ, lát nữa muốn gọi lái xe tới đón họ.

      Cố Hạ chạy khắp nơi, dòng suối chảy róc rách, trong thấy cả đáy, dưới đáy là những viên đá cuội trơn bóng, Cố Hạ rất muốn cởi giày lội vào dòng suối kia, giẫm lên những viên đá ấy, ý nghĩ này ngừng thôi thúc phía trước truyền tới giọng của nam nữ, “Em mang thai rồi còn xuống nước cái gì nữa, dòng suối này là nước từ núi chảy xuống, lội vào rất lạnh, phụ nữ có thai phải chú ý, nếu cẩn thận rất nguy hiểm.”

      nam nữ tới, Cố Hạ cũng nhận ra hai người chuyện kia, từng đánh bài chung, nhìn thấy bọn họ, Cố Hạ nhớ tới hình như trước kia Triển Thiểu Huy từng Long Trạch cũng ở chỗ này, Tiết Đồng đứng bên cạnh lắc lắc cánh tay ta, “ xem mặt trời lên cao như vậy, sao lại lạnh được chứ? Em chỉ lội xuống lát thôi, lại vịn em như vậy, làm sao có thể bị ngã được, xuống lát lên ngay, đạp lên nhiều đá cuội xem như để massage chân .”

      “Làm sao thể? Ngộ nhỡ bị ngã phải làm sao? Cho dù ngã cũng rất dễ bị cảm lạnh, muốn massage về nhà tìm người đến làm, đừng nghĩ đến chuyện xuống nước nữa!” Long Trạch khẽ mắng , ta nhìn thấy Triển Thiểu Huy tới trở nên đứng đắn hơn, bắt chuyện với , “ Triển, hôm nay lại còn đến chơi nữa, bình thường rất ít khi thấy đến đây dạo.”

      cho rằng ai cũng rảnh như sao?” Triển Thiểu Huy đáp trả lại ra, lại bắt chuyện với Tiết Đồng, điện thoại trong túi vang lên, lấy điện thoại ra chỗ khác nghe.

      thời gian Cố Hạ gặp cặp đôi của Tiết Đồng, bụng Tiết Đồng to lên, mặc bộ quần áo bà bầu, Tiết Đồng vẫn còn nhớ Cố Hạ, cũng cười cười chào hỏi , “Cố Hạ, càng ngày càng đẹp đấy.”

      “Có xinh đẹp cũng kém .” Cố Hạ trả lời ấy, nghĩ tới Tiết Đồng cùng tuổi mà có con nhanh như vậy, nhìn thấy Long Trạch nắm chặt cánh tay ấy, : “Phụ nữ có thai phải chú ý nhiều, vậy mà còn muốn xuống nước sao.”

      “Tôi chỉ tùy tiện vậy thôi.” Tiết Đồng cười.

      Cố Hạ nhìn nhìn bụng của ấy, “Bây giờ được mấy tháng rồi?”

      “Bảy tháng.” Tiết Đồng tựa vào người Long Trạch, ấy chỉ chỉ về phía kia ,“Tháng trước chúng tôi vừa kết hôn, ở đây, nếu có thời gian hãy cùng Triển thiếu tới chơi.”

      Bọn họ như vậy, kết hôn cũng được, Cố Hạ biết lúc bọn họ kết hôn có từng gặp vấn đề như mình và Triển Thiểu Huy , nhưng nhìn thấy dáng vẻ chăm sóc của Long Trạch dành cho ấy, có nên từ bỏ nghĩ đến chuyện kết hôn nữa , Cố Hạ tùy tiện : “Bụng rất , nhìn ra bảy tháng rồi.”

      “Đúng là rất .” Tiết Đồng cười hắc hắc, Long Trạch đứng cạnh ấy xen vào: “Em ăn uống như vậy mà có thể lớn được sao? Em xem, ai cũng bụng em , em còn quay về ăn nhiều chút.”

      Tiết Đồng đáp trả lại, “Em ăn rất nhiều rồi, so với trước kia bất kể cái gì cũng ăn được, mấy thứ trong bụng sắp lên tới cổ rồi mới phải ra đây tản bộ, có phải muốn làm cho dạ dày em vỡ ra ?”

      “Vậy hẳn là mỗi ngày em phải ăn nhiều bữa vào.” Long Trạch .

      “Ai cha, đừng lải nhải nữa, giống mẹ em quá .” Tiết Đồng tỏ ra kiên nhẫn, “ người đàn ông, sao lại nhiều vậy chứ?”

      “Em còn chê nhiều à?” Long Trạch uy hiếp , “Lát nữa về nhà mách với mẹ em mới vừa rồi em lội xuống nước, để xem mẹ em mắng em thế nào.”

      Tiết Đồng cười nịnh nọt: “Đừng với mẹ em mà, mẹ rất hay lải nhải, mất vài ngày được yên tĩnh mất thôi…”

      Hai người bọn họ mỗi người câu, Cố Hạ đứng bên cạnh cười nhìn bọn họ ân ân ái ái, hai người kia là làm cho người ta hâm mộ, bây giờ cũng kết hôn, nhanh chóng có em bé, dáng vẻ làm ba làm mẹ cũng phải quá thành thục, còn phải học hỏi nhiều, chẳng qua là cho dù có cãi nhau cũng rất ngọt ngào. Triển Thiểu Huy tiếp điện thoại xong tới, ôm lấy vai , “ gì vậy?”

      Cố Hạ cười cười, “ vài câu thôi.”

      Mọi người chuyện vài câu sau đó về hai hướng khác nhau, đến khi Long Trạch và Tiết Đồng xa, Cố Hạ : “Bọn họ làm cho người khác hâm mộ.”

      “Có gì mà hâm mộ.” Triển Thiểu Huy khinh thường, “Long Trạch rời khỏi giới cờ bạc, việc kinh doanh cũng lớn, nghe ánh mắt của ta rất độc đáo, trước kia còn có người đoán ta là thần bài tiếp theo, ngay cả Lão Tứ cũng nghĩ như vậy, kết quả ta ở lại thành phố C, mỗi ngày chỉ trông chừng bà xã của ta.”

      “Làm sao biết ta hạnh phúc?” Cố Hạ cảm thấy nụ cười mặt Long Trạch phát ra từ trong lòng, “Có lẽ ta có được thứ mình muốn.”

      “Thứ đó là gì? đứa bé sao?” ra Triển Thiểu Huy cũng có hơi hiểu nổi Long Trạch, nhưng mà cũng quan tâm, “Thôi, chúng ta đừng chuyện người khác nữa. mệt chưa? Về nhà nghỉ lát .”

      Về nhà ngồi ghế salon lúc quản gia vội vàng vào, dường như có chuyện báo cáo với Triển Thiểu Huy, Triển Thiểu Huy bảo ông ta cứ thẳng, quản gia : “Triển lão gia về tới.”
      tutuOrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :