1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Trọng sinh chi hoan sủng - Tuyết Mặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      Chương 1 lên sóng:yoyo14:
      Đúng 11h11' ngày 1/11
      :yoyo12:
      ------------------------------------------------------
      Chương 1: Bắt đầu giống nhau


      Edit: Cuồng Soái Ca

      Lâm Tưởng bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cái đầu ổ gà rúc trong chăn nửa ngày mới tìm thấy ngọn nguồn của tội ác, liếc mắt nhìn thời gian, mới 5 giờ sáng!
      Lâm Tưởng có ý nghĩ muốn giết người.
      Trong lòng mài dao soàn soạt mà tiếp điện thoại: “Tốt nhất nên có lý do chính đáng, nếu đừng trách tôi giết người diệt khẩu!”
      Điện thoại là khuê mật của – Trần Trừng gọi tới, thấy tức giận của , Trần Trừng ở đầu kia vội vàng hô nữ vương bớt giận, sau đó mới dùng dáng vẻ vợ ấm ức : “ phải mấy hôm trước hẹn xong rồi sao? Hôm nay chúng ta cùng casting ‘Thành phố bên cạnh’.”
      Lâm Tưởng vuốt mái tóc dài rối tung trước mặt, lộ ra khuôn mặt mềm mại và ngũ quan tinh xảo, chỉ thấy khuôn mặt mờ mịt hỏi: “Casting? Casting cái gì?”
      Trần Trừng vô cùng nghi ngờ vẫn chưa tỉnh ngủ, kiên nhẫn giải thích: “Đạo diễn Quách Từ muốn phỏng vấn mấy vai phụ ở thành phố A, tuần trước chúng ta hẹn cùng nhau phỏng vấn, cậu còn tới sớm chút mới có thể được diễn trước, nhanh như vậy quên sao.”
      Lâm Tưởng quên, đối với đây là việc của mười năm trước, việc này qua rất lâu, có ấn tượng gì.
      “Tớ .” từ chối quyết đoán.
      “Vì sao lại ?” Trần Trừng rất bất ngờ: “Đây là phim của đạo diến Quách Từ đấy, vai phụ trong phim của đạo diễn lớn như vậy mà cậu cũng ?”
      Lâm Tưởng ngáp cái : “Cậu , về sau những việc casting này cần gọi tớ.”
      Trần Trừng ngơ ngác, nghĩ thầm Lâm Tưởng chỉ chưa tỉnh ngủ mà còn ngủ tới ngu : “Cậu làm sao vậy? Có chuyện gì xảy ra sao? Chẳng phải lúc trước mỗi ngày cậu đều lôi kéo quan hệ để được casting sao? Tại sao lại muốn nữa?”
      Lâm Tưởng nửa nửa giả : “ tại mình rất mờ mịt, muốn yên tĩnh thời gian để suy nghĩ về đời người.”
      Trần Trừng: “….”
      Lâm Tưởng lại hỏi: “Tại sao sớm như vậy cậu đến thành phố A?”
      Trần Trừng : “Lý Thiệu lái xe tới đón mình, bây giờ chuẩn bị xuất phát, cậu sao?”
      Lâm Tưởng chút do dự : “ , hai người đường cẩn thận.”
      Lâm Tưởng xong định cúp điện thoại ngủ nướng, nhưng hiển nhiên Trần Trừng tha cho dễ dàng như vậy, ở đầu kia hét lên: “Đêm mai là lễ trao giải Mai Vàng cậu sao?”
      Còn có chuyện này sao? Lễ trao giải Mai Vàng?
      muốn .” Trước mắt có việc gì khiến hứng thú, chỉ muốn sống yên lặng!
      Trần Trừng lập tức kêu lên như quỷ khóc: “Cậu bị điên hay trúng tà vậy? Cậu được đề cử giải ‘Diễn viên mới xuất sắc’ mà còn !!! Cậu muốn lăn lộn ở giới giải trí nữa sao?!!!”
      Giải thưởng ‘Diễn viên mới xuất sắc’? Mười năm trước được đề cử giải thưởng ‘Diễn viên mới xuất sắc’? nhớ hình như mình có giải thưởng này.
      Lâm Tưởng gãi gãi đầu, thiếu chút lại bới mái tóc thành ổ gà, hai ngày nay xảy ra rất nhiều chuyện kỳ lạ, cho nên bây giờ đại não vẫn chưa kịp tiếp thu lượng tin tức này, căn bản có cách nào khiến suy nghĩ trở lại bình thường.
      Chẳng qua Trần Trừng ở đầu kia điện thoại giống như phát điên, Lâm Tưởng cũng muốn tiếp tục kích thích ấy, liền : “ , cậu cũng đừng quá để tâm chuyện của tớ, an tâm casting .”
      Trần Trừng : “Tình trạng của cậu thế này sao tớ có thể yên tâm được, chờ buổi chiều tớ về gặp cậu.”
      Lâm Tưởng tùy tiện ném điện thoại xuống giường, người cũng nằm xuống theo.
      giống như ở trong giấc mộng, giấc mộng rất chân thực.
      Những hình ảnh trong đầu chuyển động cực nhanh, chiếc xe đột nhiên nhiên phanh gấp, tiếng lốp xe ma sát với mặt đường tạo nên những thanh bén nhọn, sau khi hai chiếc xe va chạm, tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, hoảng sợ nhìn Cố Thành liều mạng xông đến chắn trước mặt mình, vật cứng sắc nhọn đầm vào thân thể , máu tươi dần dần chảy ra….
      “Cố Thành!”
      Lâm Tưởng đột nhiên ngồi bật dậy, lồng ngực phập phồng kịch liệt, dường như hít thở thông mà phải há miệng thở từng ngụm phì phò.
      Đó phải là mơ, tai nạn giao thông đó xảy ra vào buổi tối hôm sinh nhật lần thứ 32 của , xe của và Cố Thành và chạm với chiếc xe tải, Cố Thành vì bảo vệ mà bị vật cứng đâm xuyên qua trái tim, dẫn đến tử vong, mà chính đường được đưa tới bệnh viện cũng dần mất ý thức.
      Khi tỉnh lại lần nữa, thời gian lặng lẽ quay về 10 năm trước, lúc trở về là lúc sắp quen biết Cố Thành.
      Cố Thành, Cố Thành, Cố Thành.
      Lâm Tưởng nhớ người đàn ông ở bên mình mười năm dài đằng đẵng, nước mắt tràn mi, trước khi chết ràng chịu đựng nỗi đau đớn thể tưởng tượng nổi, nhưng vẫn nắm tay phải kiên cường, thể từ bỏ, cuối cùng giãy dụa gọi tên , dần dần còn tiếng vang.
      Khi đó muốn với điều gì đây?
      Vừa nhớ tới hình ảnh tuyệt vọng kia, trái tim Lâm Tưởng giống như vỡ nát, từng cơn đau đớn truyền tới.
      kết hôn cùng Cố Thành 10 năm, cũng có tình oanh oanh liệt liệt gì, vẫn cho rằng hai người duy trì tình trạng bình đạm, xa gần này mà trải qua cả đời, ngờ đột nhiên sinh mệnh tới điểm cuối, Cố Thành lại lưu lại cho ký ức đau đớn như thế.
      Chỉ tiếc rằng cuối cùng cũng phụ lòng liều mình bảo vệ của .
      Chẳng qua bây giờ ở tình trạng này, hẳn cũng tính là chết? Là sống lại ?
      Lâm Tưởng hít thở sâu bình ổn lại cảm xúc, nhìn thấy ánh sáng bên ngoài lộ ra từ bức rèm, thấy còn buồn ngủ, dứt khoát rời giường.
      Lúc này vừa mới tốt nghiệp từ Học Viện Điện Ảnh, vẫn chưa ký hợp đồng với công ty giải trí nào, cũng phải ai mời , mà bởi vì xác định mục tiêu tương đối cao, muốn tới công ty giải trí CE, nơi đó tập trung rất nhiều ngôi sao, là công ty giải trí hàng đầu trong nước.
      Lúc trước Lâm Tưởng nhờ người giật giây bắc cầu(1) để liên hệ với công ty này, bây giờ chỉ cần yên tĩnh chờ đợi câu trả lời khẳng định.
      (1): Nhờ người lôi kéo, tạo quan hệ.
      Chẳng qua Lâm Tưởng bây giờ nay đâu bằng bằng xưa, biết tiến vào CE cũng chẳng phải chuyện tốt gì, nơi đó quá nhiều minh tinh nổi tiếng, tài nguyên giành cho người mới cũng có hạn.
      Năm đó thỏa mãn nguyện vọng được vào, kết quả lại gặp phải xa lánh và chèn ép, hơn nữa Cố Thành và Cố lão thái ủng hộ, trong lúc nhất thời khiến lâm vào hoàn cảnh bốn bề thọ địch, sau khi yên lặng vô danh ngây người hai năm, có lựa chọn nào khác ngoài việc hủy bỏ hợp đồng với CE, Cố Thành vô cùng sảng khoái mà giúp chi trả khoản tiền bồi thường hợp đồng kếch xù.
      Lâm Tưởng nhớ lại chút, CE tìm ký hợp đồng hẳn là sau lễ trao giải Mai Vàng, cũng chính là việc xảy ra trong hai ngày sắp tới.
      Bởi vì cùng Trần Trừng casting, cho nên hai ngày nay đều ra khỏi nhà mà chỉ ăn ngồi rồi, Lâm Tưởng bắt đầu dọn dẹp lại căn phòng của mình, nhân tiện sắp xếp lại tâm trạng của bản thân chút.
      Căn phòng cũng lớn, chỉ có phòng ngủ và phòng khách, ở trong tiểu khu cũ kỹ trong nội thành, hoàn cảnh tuy bình thường nhưng hơn ở thuận tiện, đây cũng là gánh nặng lớn nhất lúc này của Lâm Tưởng.
      Nếu có gì ngoài ý muốn, cuối năm dọn ra khỏi nơi này, bởi vì đến lúc đó kết hôn cùng Cố Thành, sau đó ở lại căn biệt thự cao cấp hơn nơi này gấp trăm lần.
      Chỉ là lần này sống lại, biết quỹ đạo lịch sử có phát triển giống như trong trí nhớ của hay .
      Giữa trưa, Lâm Tưởng ngoài ý muốn nhận được điện thoại của cha –Lâm Kiến Quần, quan hệ của và Lâm Kiến Quần hơi xa cách, bình thường hai người cũng liên lạc với nhau, Lâm Kiến quần càng chủ động gọi điện thoại cho , cho nên khi cuộc gọi này tới, lập tức nhớ đến mục đích gọi điện thoại của ông.
      Lâm Kiến Quần gọi tới là muốn xem mặt, mà đối tượng xem mặt lại chính là Cố Thành.
      Đây là mối liên hôn thương nghiệp, trước đó Lâm Kiến Quần và Cố Thành giao hẹn tốt, bởi vì hạng mục hai bên cùng hợp tác sắp khởi động, cho nên bọn họ cần cuộc hôn nhân để củng cố quan hệ của hai gia đình.
      Trong nghiệp, Cố Thành là người cuồng công việc, chỉ cần cho rằng có giá trị, dù bảo cưới mèo hoặc chó, phỏng chừng cũng cưới mà chút do dự.
      Nếu ngay từ đầu biết mục đích kết hôn của nhau, có ai dám trông cậy vào việc sau này hai người thương đối phương đây?
      “Tưởng Nhi, gần đây bận gì vậy?”
      Lâm Kiến Quần khó có được lần dùng vẻ mặt ôn hòa mà gọi nhũ danh của , Lâm Tưởng lại bị kích thích tới toàn thân nổi da gà: “Ba, có việc gì sao?”
      Lâm Kiến Quần tự động bỏ qua lạnh nhạt của , thân thiện : “Con lâu về nhà, ba và dì Lưu đều rất nhớ con, cuối tuần này trở về cùng ăn cơm .”
      Lâm Tưởng thở dài, từ sau khi mẹ mất, quan hệ của và Lâm Kiến Quần lập tức đóng băng, hai người tám trăm năm gặp mặt, ngờ lúc ông nhớ tới muốn gặp là vì vẫn còn giá trị lợi dụng.
      Lâm Tưởng muốn dễ dàng làm ông hài lòng, : “Cuối tuần này có khả năng con rảnh, lần sau rồi sau.”
      Có lẽ lúc cuộc gọi thông làm tốt công tác chuẩn bị tâm lý, cho nên lúc bị Lâm Tưởng từ chối ông cũng có chút cảm xúc vui nào, ngược lại dụ dỗ : “Tưởng Nhi nghe lời, ba ba nhớ con, mặc kệ thế nào cuối tuần này con cũng về nhà chuyến , ba ba có việc muốn với con.”
      Lâm Tưởng im lặng lúc, cảm thấy vừa đủ, mới cảm xúc : “ biết, con sắp xếp chút.”
      Lâm Kiến Quần thầm thở phào nhõm, lại dặn dò vài câu mới ngắt điện thoại.
      Lúc trước là Lâm Tưởng bị lừa trở về, sau đó Lâm Kiến Quần vừa đấm vừa xoa khuyên bảo đáp ứng hôn này, lần này lịch sử lại tiếp tục tái diễn, nhưng Lâm Tưởng lại cam tâm tình nguyện trở về, vì Cố Thành.
      và Cố Thành rất có duyên, nếu bọn họ cũng bầu bạn cùng nhau mười năm, bây giờ ông trời lại cho cơ hội nữa để viết lại quan hệ của hai người, chỉ cần có thể thay đổi tâm tình mà cố gắng lần, nhất định hai người có kết cục khác.
      Chạng vạng, Trần Trừng mới trở về gấp từ thành phố A, lần này casting cũng được chọn, chẳng qua cũng buồn, mà vô cùng vui vẻ kể lại tình hình khi gặp được đạo diễn Quách Từ.
      Trần Trừng chính là người như vậy, ngây thơ, lạc quan mang thù, tràn ngập năng lượng chính nghĩa, ai ở bên đều cảm thấy vô cùng thoải mái, cho nên sau khi tốt nghiệp năm sớm bị Lý Thiệu cưới về nhà, cuộc sống gia đình sau này của hai người vô cùng hạnh phúc, khiến Lâm Tưởng đều nhịn được mà hâm mộ, ghen tị.
      “Nhân tiện mình giúp cậu thuê bộ lễ phục, cậu đỡ phải chạy vòng lớn lấy.” Trần Trừng lấy bộ lễ phục ra từ cái túi , với : “Mau mặc thử chút.”
      Lâm Tưởng nhận lễ phục, hỏi : “Lý Thiệu đâu? Sao hai người cùng nhau lên?”
      “Mình bảo ấy về trước, đêm nay mình ở đây, ngày mai cùng cậu trang điểm, phải trang điểm xinh đẹp mới được, chờ đến lúc lên san khấu nhận giải, có thể làm cho nhóm đạo diễn và nhóm nhà làm phim bên dưới, gặp qua cậu là quên được, cậu cũng coi như là đêm thành danh.” Trần Trừng vẻ mặt quyết tâm .
      Lâm Tưởng hắt cho gáo nước lạnh, nhưng cho biết trong giới người mới có điều động nội bộ, mà chỉ : “Cậu chắc chắn tớ nhận được giải sao?”
      Trần Trừng cần suy nghĩ mà : “Đương nhiên, cậu diễn tốt như vậy, giải thưởng ‘Diễn viên mới xuất sắc lần này nhất định là của cậu.”
      Lâm Tường cười cười: “Hy vọng vào lời chúc tốt lành của cậu.”
      Trần Trừng lấy di động ra click mở weibo, mở ra đề tài hot nhất cho xem: “Hôm nay có hai đề tài về Lý Hân đứng đầu weibo, đều ta có cơ hội rất lớn giành được giải ‘Diễn viên mới xuất sắc’.”
      Last edited: 1/11/17

    2. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Yeah!!! Bóc tem
      Cuồng Soái Ca thích bài này.

    3. TieuBachThien

      TieuBachThien New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      2
      Hị hị..
      Cuồng Soái Ca thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Nhờ nhớ lại điểm tốt của Cố Thành nên họ mới có cuộc hẹn này. Thanks nàng
      Cuồng Soái Ca thích bài này.

    5. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      Chương 2: Lịch sử thay đổi

      Edit: Cuồng Soái Ca

      Sau khi Lâm Tưởng cầm lấy điện thoại, xoay vài vòng, để ý mà : “ ấy cũng tệ, rất nổi tiếng.” Nhớ tới Lý Hân Ý, cũng nghĩ lại, giải ‘Diễn viên mới xuất sắc’ cuối cùng là Lý Hân Ý giành được, chẳng qua sau này lại tuôn ra giải thưởng này của Lý Hân Ý là do điều động nội bộ.
      khiến cho người ta bất đắc dĩ.
      Lâm Tưởng vừa mặc xong lễ phục, lập tức khiến cho Trần Trừng thét chói tai liên tục: “Ông trời ơi, thân hình của cậu đẹp quá! Vẫn luôn biết ngực cậu lớn, nhưng ngờ mặc lộ vai lại có hiệu quả tốt như vậy!”
      Trần Trừng vừa xong lập tức dùng hai tay sờ soạng! Lâm Tưởng bị nắn bóp lúc, gì, thấy càng sờ càng quá đáng, Lâm Tưởng lạnh lùng : “Xúc cảm tốt ?”
      Trần Trừng dâm đãng nheo mắt : “Mình cảm thấy mình cứng rồi, muốn đè cậu!”
      Lâm Tưởng: “…”
      Hai người đùa giỡn lúc, Trần Trừng mới nhớ tới cuộc chuyện buổi sáng, hỏi : “Tại sao đột nhiên lại muốn casting nữa? Có chuyện gì sao? Cậu muốn làm nữa sao?” Trần Trừng xong, bản thân cũng nhịn được cười, có lý nào chưa tiến vào vòng luẩn quẩn này muốn lui lại, trừ khi cậu ấy điên rồi.
      nghĩ tới sau khi Lâm Tưởng nghe thấy lời của , lại có thể nghiêm túc hươu vượn: “Rất có thể, chừ tớ sắp kết hôn rồi, ông xã tớ thích tớ lăn lộn trong giới giải trí, cho nên tớ vì gia đình mà hy sinh nghiệp của mình, từ nay về sau rời xa giới giải trí, ở nhà giúp chồng dạy con.”
      Trần Trừng trợn mắt, há hốc mồm: “Truyện cười này rất hài hước, haha haha haha.”
      Lâm Tưởng nhìn : “Có lẽ tớ làm như vậy, có gì kì lạ cả, mỗi ngày thế giới này đều có những chuyện kỳ lạ xảy ra.”
      Buổi lễ trao giải Hoa Mai hôm đó, Lâm Tưởng mặc lễ phục lộng lẫy tham dự, dựa vào vai diễn trong bộ phim điện ảnh đầu năm mà được đề cử giải thưởng.
      Lúc bước thảm đỏ vô cùng bình tĩnh, cao quý tao nhã, phóng khoáng tự nhiên, giống như bước thảm đỏ này trăm ngàn lần, mặc dù có danh tiếng gì, nhưng cũng chiếm được ít ống kính mấy ảnh.
      Mặc dù giải thưởng giành cho người mới phải giải thưởng quan trọng gì, những mỗi diễn viên trẻ cũng chỉ có cơ hội được đề cử, trôi qua mãi mãi còn cơ hội, Lâm Tưởng biết chính mình và giải thưởng này cũng chỉ gặp gỡ thoáng qua, nhưng trong lòng ít nhiều cũng vẫn cảm thấy tiếc nuối.
      Mà khi khách quý được mời đến trao đọc tên người nhận giải, lại kinh ngạc phát , lịch sử yên lặng xảy ra thay đổi.
      “Lần này người vinh dự giành được giải thưởng ‘Diễn viên mới xuất sắc’ là ___Lâm Tưởng!”
      Cái gì?
      Sau khi khác quý đọc tên Lâm Tưởng máy quay cũng đồng thời hướng về phía , Lâm Tưởng giương mắt nhìn về phía màn hình lớn, mặt là biểu cảm vô cùng kinh ngạc.
      giành được giải ‘Diễn viên mới xuất sắc? Làm sao có thể!!
      phải là Lý Hân Ý giành được sao? Chẳng lẽ có khâu nào sai sót sao?
      Cứ việc nghi vấn trong lòng, nhưng tình hình giờ cho phép có quá nhiều do dự, chỉ có thể lên sân khấu nhận giải trước.
      Sân khấu lớn rực rỡ, nhạc rung động lòng người, tiếng vỗ tay vang lên liên tiếp, tất cả mọi thứ đều quen thuộc như thế, chính cũng nhớ đây là lần thứ mấy mình lên sân khấu này, nhưng mỗi lần lên, tâm trạng luôn vô cùng kích động, bởi vì đây là sân khấu và nghiệp mà trân trọng.
      Đời trước bân rộn hơn mười năm, diễn qua vô số nhân vật, nhân được vô số giải thưởng, đạt tới độ cao mà vô số người thể chạm tới, nhưng nghĩ rằng lần nữa sống lại, lại có thể cầm giải thưởng giành cho người mới, đây là vui mừng ngoài ý muốn, chỉ là, chẳng lẽ vì sống lại, khiến cho lịch sử cũng thay đổi sao?
      Lâm Tưởng cố ý làm cho mình có vẻ rất ngây ngô kích động, chỉ là có trước có sau cảm tạ đoàn làm phim và ban giám khảo, hề kéo dài, cầm cúp xuống dưới sân khấu, còn cố ý liếc nhìn tên khắc cúp, đúng vậy là tên của .
      Lễ trao giải vẫn tiếp tục, màn này rất nhanh bị mọi người lãng quên, chẳng qua vẻ ngoài Lâm Tưởng xinh đẹp quyến rũ và khí chất ung dung điềm tĩnh khiến nhiều nhà sản xuất phim và đạo diễn ở đây lưu lại ấn tượng sâu sắc, tiệc tối vẫn chưa chấm dứt, khó ít nguwofi có tâm tư muốn thăm dò người mới này.
      Hẳn là Trần Trừng ở nhà xem truyền hình trực tiếp, chờ nhận xong giải thưởng xuống dưới sân khấu liền kịp chờ đợi mà gọi điện thoại tới, Lâm Tưởng cầm cúp giao cho các diễn viên trong đoàn làm phim, nhờ họ cầm giúp, chính mình cầm điện thoại lui ra ngoài gọi lại cho Trần Trừng.
      Điện thoại vừa thông, Trần Trừng ở đầu kia hét chói tai: “Lâm Tưởng, cậu quá tuyệt vời! Tớ cậu làm được mà.”
      Vừa nghĩ tới Trần Trừng so với còn hưng phấn hơn, Lâm Tưởng cũng nhịn được mà nở nụ cười nhàn nhạt: “Cám ơn.”
      “Bây giờ chỉ là giải thưởng , sau này cậu lấy được giải thưởng lớn hơn. Tớ rất tin tưởng cậu.”
      “Lát nữa mình còn phải dự tiệc mừng công, về nhà rất muộn, ngày mai chúng ta cùng nhau ăn cơm, gọi cả Lý Thiệu.”
      “Bữa cơm này cậu quả nên mời, đến lúc đó mình chúc mừng cậu.”
      “Được.”
      “Đúng rồi.” Trần Trừng cười hì hì : “Dáng vẻ của cậu ở sân khấu vừa rồi đúng là gợi cảm đến muốn mạng người, lễ phục này chọn đúng rồi, liếc mắt cái là thấy ‘sóng gió mãnh liệt’.”
      Lâm Tưởng lập tức cúp điện thoại, cho ấy thêm cơ hội trêu chọc.
      Đời trước Lâm Tưởng nhận được giải thưởng ‘Diễn viên mới xuất sắc’, nhưng vẫn tham gia tiệc mừng công sau đó, lúc ấy cũng có nhiều công ti quan lý muốn vứt cành ô liu (1) cho , nhưng lúc đó quyết tâm phải vào giải trí CE, cũng quá để ý đến lời mời của những công ti khác, lần này giành được giải thưởng ‘Diễn viên mới xuất sắc’, tiệc ừng công chắc chắn phải , như vậy càng có nhiều công ti giải trí tìm hơn.
      (1): Ý là có nhiều công ti mời Lâm Tưởng gia nhập.
      Kết thúc lễ trao giải là đến tiệc mừng công, đây tuyệt đối là lúc tạo dựng mối quan hệ và tìm kiếm tài nguyên tuyệt vời, cũng là lúc rất nhiều minh tinh và nhóm người tai to mặt lớn gặp gỡ.
      Đúng như Lâm Tưởng dự đoán, bởi vì hiệu ứng đoạt giải, trong bữa tiệc có rất nhiều người chủ động tới bắt chuyện với , nghe thấy vẫn chưa kí hợp đồng với công ti giải trí nào, càng thân thiện muốn mời về công ti của mình.
      Đại diện của CE cũng tới đây tìm , tương phản với thái độ nóng lạnh lúc trước, lúc này biểu lộ mười phần thành ý: “ biết khi nào Lâm tiểu thư có thời gian, chúng ta gặp mặt bàn chi tiết về hợp đồng.”
      Lâm Tưởng nhàng đong đưa ly champagne trong tay, sóng mắt mang theo ý cười, lễ phép trả lời: “Cảm ơn lời mời của quý công ti, nhưng trước mắt tôi muốn ký hợp đồng với công ti nào, xin lỗi.”
      Đại diện của CE vô cùng ngạc nhiên: “Tôi nhớ trước kia Lâm tiểu thư có nguyện vọng tiến vào CE, phải sao?”
      Lâm Tưởng nhàn nhạt : “Xin lỗi, trước mắt tôi muốn ký hợp đồng.”
      Đại diện của CE cười haha hai tiếng, : “Lâm tiểu thư cũng đừng đùa.”
      Lâm Tưởng chớp chớp mắt, nghiêm túc : “Tôi .”
      Trong nháy mắt đại diện của CE cười nổi, nghĩ thầm người trẻ tuổi biết trời cao đất dày, công ti giải trí hàng đầu nhu CE mà cũng để trong mắt, chẳng lẽ còn có công ti tốt hơn đợi sao? Điều này tuyệt đối có khả năng, giới giải trí trong nhức, CE xem như là công ti quản lí tốt nhất, chỉ có tài nguyên dồi dào, còn có tỉ hoa hồng tốt nhất, đây tuyệt đối là điều mà nghệ sĩ coi trọng nhất, nghĩ tới Lâm Tưởng này lại thờ ơ, là buồn cười, người như ta trong giới giải trí này, chỉ như phù dung sớm nở tối tàn mà thôi.
      Lâm Tưởng cũng biết nội tâm tức giận bất bình của đại diện CE, lễ phép : “Xin lỗi, thể tiếp chuyện.” liền ném đại dieejnCE sang bên.
      Lâm Tưởng ở giới giải trí ngây ngốc mười năm, hề xa lạ gì với rất nhiều người ở đây, có người hôm nay phong quang vô hạn(2), mấy năm sau biến mất để lại dấu vết, có người buồn bực vì thất bại, mấy năm sau là quý nhân, còn có những người sau này trở thành bạn tốt có gì giấu nhau của , đáng tiếc lúc này bọn họ chưa quen biết, ngay cả có chào hỏi cũng chỉ là người xa lạ.
      (20: nổi tiếng, nở mày nở mặt.
      Lâm Tưởng đột nhiên cảm thấy mất mát, có chút muốn rời trước.
      “Xin chào Lâm tiểu thư.” Bên cạnh có người tiến đến chào hỏi .
      Lâm Tưởng nghiêng người nhìn, ra là người quen, kinh ngạc vui mừng kêu lên: “Chị Đỗ!”
      Đỗ Hân kinh ngạc khẽ nhếch miệng: “Lâm tiểu thư biết tôi sao?”
      Trong nháy mắt ngọn lửa vui sướng của Lâm Tưởng bị hắt gáo nước lạnh, “Xẹt” tiếng bị dập tắt, thiếu chút nữa quên mất, tuy rằng Đỗ Hân là người đại diện nhiều năm của , nhưng lúc này hai người vẫn chưa quen biết.
      Lâm Tưởng sửa lời: “Đại danh của chị Đỗ như sấm bên tai, tất nhiên là em biết rồi.”
      Đỗ Hân thân là người đại diện nổi tiếng, ở giới có chút danh tiếng, phong cách làm việc của quyết đoán giỏi giang, có mối quan hệ rộng lớn, từ trong tay ra có vài đại minh tinh, tại vẫn đứng đỉnh cao của nghiệp.
      Đời trước sau khi Lâm Tưởng giải trừ hợp đồng với CE, Đỗ Hân mới tìm tới , lúc ấy Đỗ Hân vô cùng khí phách đưa cho đông tư liệu, có thể nâng đỡ , điều kiện duy nhất là thể ký hợp đồng với công ti kỳ lạ nào, hai người cùng nhau hợp tác mở phòng làm việc.
      Đó là việc mạo hiểm nhất trong lúc bắt đầu gây dựng nghiệp, lúc ấy Lâm Tưởng và Đỗ Hân cũng quá thân quen, chỉ là ngẫu nhiên nghe qua tên nhau mà thôi, nhưng ở bước ngoặt cuộc đời này Lâm Tưởng cũng có quá nhiều lựa chọn, cuối cùng cũng cắn răng lấy ra tất cả tài sản tích cóp, may mắn là, Đỗ Hân chỉ có thể nâng đỡ , còn khiến cho hai người có thể đứng đỉnh cao mà nhiều người khó vượt qua.
      giờ Đỗ Hân mới ba mươi lăm tuổi, nhìn qua vô cùng trẻ trung, nhưng phong thái của nữ cường nhân ăn sâu bén rễ, khiến Lâm Tưởng vừa thấy liền có cảm giác vô cùng thân thiết, Đỗ Hân là người tiêu biểu cho khẩu xà tâm phật, vô cùng dễ mềm lòng, chỉ cần hiểu tính tình của , thấy người vô cùng dễ ở chung.
      Nghe được lời khen của Lâm Tưởng, Đỗ Hân xua tay : “Lâm tiểu thư quá khen, biết có thể quấy rầy vài phút hay ?”
      chuyện khách sáo như vậy, khiến Lâm Tưởng có chút dở khóc dở cười, đời trước hai người là chiến hữu ăn ý, cũng là bạn thân có gì giấu nhau, mới mấy ngày gặp, lại xa lạ đến mức chỉ có thể bắt tay chào hỏi, ông trời cũng biết trêu người.
      Hai người tìm nơi tương đối yên tĩnh ngồi xuống, Đỗ Hân mở miền rất thẳng thắn hỏi : “ biết Lâm tiểu thư có ý muốn ký hợp đồng với công ti nào chưa?”
      Lâm Tưởng đúng : “Trước mắt chưa muốn ký hợp đồng với công ti nào.”
      Đỗ Hân lại hỏi: “ có công ti nào vừa ý sao?”
      Lâm Tưởng lắc đầu: “Chị Đỗ có chuyện gì cứ thẳng ra .” vẫn tương đối quen thuộc với tác phong mạnh mẽ, quyết đoán của Đỗ Hân, mà phải dáng vẻ cẩn thận thử lòng này của ấy.
      “Là như vây, tôi là đại diện của công ti giải trí LX đến đây muốn chuyện hợp tác với , tôi vô cùng xem trong năng lực của , chỉ cần có tài nguyên tốt, với năng lực của nhất định có thể tỏa sáng, tôi nhất định có thể khiến trở thành siêu sao.”
      “Giải trí LX?” Lâm Tưởng nghiêm túc nhớ lại chút, trong trí nhớ hề có thông tin gì về công ti giải trí này: “Trước kia tôi có biết chút tư liệu về các công ti giải trí, nhưng chưa từng nghe qua công ti này, hơn nữa tôi nhớ chị Đỗ hẳn là ở công ti giải trí Ngôi Sao(3) chứ?”
      (3): nguyên văn là “tinh chi tích” = dấu vết của ngôi sao, nhưng mình k biết dịch thế nào nên để tạm T_T
      Đỗ Hân rất tán thưởng gật đầu, : “Xem ra trong công việc rất nghiêm túc, lúc trước đúng là tôi ở Ngôi Sao, gần đây mới sang giải trí LX, đây là công ti mới vừa đăng ký, chưa nghe tới cũng là điều bình thường, trước mắt hoạt động và quản lý công ti do tôi toàn quyền phụ trách.”
      Lần này Lâm Tưởng sợ ngây người, ngờ Đỗ Hân lại rời khỏi Ngôi Sao trước hai năm.
      Chẳng lẽ lịch sử bị bóp méo? Trước kia mười năm sau mới gặp được cộng , đúng hạn xảy ra sao? còn có thể gặp lại Cố Thành, cùng kết hôn sao?
      Bỗng nhiên Lâm Tưởng có chút hoang mang.
      Đỗ Hân cho rằng Lâm Tưởng ghét bỏ là vì LX chỉ là công ti mới, liền tiếp tục : “LX tuy là công ti mới, nhưng bối cảnh và địa vị của nó cũng .”
      Lâm Tưởng có chút tò mò, : “Xin rửa tai lắng nghe.”
      Đỗ Hân cũng che giấu, thẳng thắn thành khẩn : “Chắc chắn nghe qua tập đàon Cố Hiệp rồi chứ, ông chủ của giải trí LX, chính là chủ tịch đương nhiệm của tập đoàn Cố Hiệp – Cố Thành.”
      “Cố Thành!” Bởi vì quá mức khiếp sợ, lúc Lâm Tưởng ra hai chữ này tự chủ được nâng cao điệu, lập tức đưa tới ánh mắt của vô số người nhìn qua, nhận thấy được bản thân thất lễ, hạ giọng, hỏi: “Chị Đỗ gạt tôi chứ, theo tôi được biết, tập đoàn Cố Hiệp chưa bao giờ đầu tư vào truyền thông.”
      Đỗ Hân có chút ngạc nhiên, ngờ người trẻ tuổi như Lâm Tưởng lại biết nhiều chuyện như vậy, nhưng so với tiểu bạch thỏ, vẫn muốn làm việc với người thông minh hơn: “Tập đoàn Cố Hiệp xác thực chưa bao giờ đầu tư vào truyền thông, nhưng người đầu tư là Cố tổng, ấy dùng danh nghĩa cá nhân để đăng ký công ti, nhưng điểm này đừng lo, mối quan hệ và tài lực của Cố tổng vô cùng hùng hậu, hơn nữa trước mắt công ti chỉ muốn tập trung đầu tư cho nghệ sĩ là , tài nguyên tuyệt đối liên tục ngừng, hy vọng có thể cẩn thận suy nghĩ chút.”
      loạt lời của Đỗ Hân làm cho da đầu Lâm Tưởng tê dại, như bị sét đánh.
      Trăm triệu lần nghĩ tới, đời trước Cố Thành vô cùng chán ghét giới giải trí, lại có thể đầu tư công ti giải trí! Đây vẫn là Cố Thành kia sao?
      Rốt cuộc đây là tình huống gì chứ?
      Bên này chuẩn bị tâm lý tốt, bất cứ lúc nào cũng có thể rời khỏi giới giải trí, toàn tâm toàn ý làm Cố phu nhân, kết quả tại Đỗ Hân lại chạy tới thuyết phục gia nhập công ti giải trí của Cố Thành.
      Nếu Cố Thành biết vợ tương lai trở thành nghệ sĩ mà công ti ký hợp đồng, vẫn dựa theo giao hẹn mà cưới sao?!
      Lâm Tưởng nghĩ ra, Cố Thành là người chán ghét giới gairi trí như vậy, tại sao có thể chủ động đầu tư công ti giải trí? làm như vậy có mục đích gì?
      và Cố Thành kết hôn mười năm, vấn đề lớn nhất là kiên trì với công việc của mình, Cố Thành từng nhiều lần bày tỏ hy vọng rời khỏi giới giải trí, rời sa màn ảnh và ánh đèn sân khấu, Cố phu nhân nên xuất đầu lộ diện như vậy.
      Bởi vì vấn đề này, Lâm Tưởng và Cố Thành cãi nhau ít lần.
      Trở thành diễn viên là giấc mộng từ đến lớn của Lâm Tưởng, cũng là giấc mơ của người mẹ qua đời của , Lâm Tưởng có cách nào từ bỏ nó, huống chi cũng Cố Thành, cho nên tiếng động đấu tranh với Cố Thành, bất chấp áp lực mà duy trì nghiệp.
      Nhưng sau khi sống lại, Cố Thành lại là ông chủ của công ti giải trí, chênh lệch lớn như vậy, trong lúc nhất thời Lâm Tưởng thể thích ứng.
      Đỗ Hân nhìn ra do dự của , cũng nóng nảy, lấy ra tờ danh thiếp đưa cho , : “Như vậy , Lâm tiểu thư trở về cẩn thận suy nghĩ chút, mấy hôm nữa trả lời tôi cũng muộn.”
      Lâm Tưởng cất danh thiếp cẩn thận, cười : “Tốt, nhất định tôi suy nghĩ cẩn thận.”
      , Lâm Tưởng luyến tiếc rời khỏi giới giải trí, vô cùng thích đóng phim, nhưng nhớ tới tai nạn xe cộ kinh hoàng kia, cán cân trong lòng tự chủ được mà nghiêng vè phía Cố Thành.
      Nếu ông trời cho cơ hội lựa chọn lại lần nữa, vẫn nguyện ý gả cho Cố Thành.
      Nhưng hôm nay tình huống phát triển tới ngoài tầm hiểu biết của , còn quá chắc chắn, Cố Thành có phải là Cố Thành đời trước hay , có giống như giao hẹn mà lấy như đời trước hay .
      Trước mắt xem ra đây là việc quan trọng nhất, phải cùng Cố Thành gặp mặt lần mới được.
      Sáng sớm hôm sau, Lâm Tưởng vừa mở điện thoại, chuông báo tin nhắn wechat liền vang lên ngừng, đều là tin nhắn chúc mừng từ bạn học, bạn học trong giới lại càng muốn mời khách.
      Tâm tình Lâm Tưởng rất tốt, mỉm cười xem tin nhắn, lúc này vẫn ở độ tuổi đẹp nhất, vừa mới tốt nghiệp, vẫn chưa chính thức bước vào xã hội, tình cảm giữa bạn bè, bạn học cùng lớp vẫn còn tương đối trong sáng, lục đục, ganh đua với nhau, tất cả mọi người đều dùng tình cảm chân thành mà đối với nhau, luôn tin tưởng cho dù sau khi tốt nghiệp có tới đâu, tình bạn cũng bị đứt đoạn.
      Nhưng thế gian nào có thứ gì mãi tốt đẹp, thời gian chính là thử thách lớn nhất, thời gian như đĩa quay nghiền nát mọi thứ, tình bạn từng vô cùng vững chắc dần biến chất, thậm chí biến mất, còn có thể vì các quan hệ lợi ích mà trở mặt thành thù.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :