1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Trọng sinh chi hoan sủng - Tuyết Mặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nguyên Hy

      Nguyên Hy Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      619
      Chương 52: Quyết định

      Editor và Beta: Nguyên Hy

      Lâm Tưởng vẫn mặc nguyên bộ phục trang để quay phim, bên ngoài khoác thêm cái áo khoác lông vũ to màu trắng, đầu vẫn cài trâm cài tóc hoa lệ của các nương nương trong hậu cung, vội vàng vào trong đám người, khéo léo xuyên qua, nhưng mà thực tình hình tại ở phim trường vô cùng hỗn loạn và đông đúc.

      Cũng may là lúc nghỉ ngơi thay giày đế hoa bồn ra, bằng bây giờ cứ cả đoạn đường dài như vậy cũng đủ khiến chịu nổi.

      Lâm Tưởng nhanh như bay, Nhạc Tiểu Kỳ bên cạnh cũng phải chạy chậm mới theo kịp, thấy bộ dáng lạnh mặt gì của , trong lòng dù muốn hỏi nhưng đến cửa miệng rồi lại bị nuốt trở lại.

      Nhưng sau khi ra khỏi phim trường Lâm Tưởng liền hỏi : "Cố tổng quay trở về khách sạn chưa?"

      Nhạc Tiểu Kỳ vội vàng gật đầu: "Lúc chị quay Cố tổng có tới nhìn hồi, sau đó liền thấy chị bị chị Vân lôi nên ấy về khách sạn trước."

      ràng là muốn tới phim trường chờ quay xong rồi cùng trở về, vậy vì sao giờ lại về trước chứ? Chẳng lẽ sau khi ấy gặp thầy Lưu Bảo Chấn liền biết rằng chân tướng còn cách nào để tiếp tục giấu giếm nữa, cho nên đây là chột dạ sao.

      Nếu đúng như cách này, vậy vì cái gì mà lại chột dạ chứ?

      Tức khắc Lâm Tưởng dừng bước chân lại, đứng im chỗ cau mày suy nghĩ: Cố Thành giúp đoạt được giải thưởng Diễn viên mới xuất sắc, lại muốn giấu giếm cho biết được chân tướng, vì cái gì chứ? Hẳn là có rất nhiều cơ hội để thẳng thắn chuyện này với , sau đó còn có thể kể công với mà. Làm như vậy chẳng phải càng khẳng định cho thấy là rất sao, vì cái gì mà lại ?

      Chẳng lẽ Cố Thành biết trọng sinh rồi sao?

      Nhưng nếu sớm biết trọng sinh, vì sao lại thẳng thắn với chứ?

      Lâm Tưởng ngẩng đầu lên nhìn người đến người đường phố, đây chính là con đường duy nhất để từ phim trường về khu khách sạn cho nên tương đối đông đúc, hai bên đường cửa hàng san sát bán đủ các mặt hàng. Ở bên tay trái quán cà phê, do dự chút liền nhấc váy lên về hướng đó.

      Vẻ mặt Nhạc Tiểu Kỳ hoàn toàn mông lung, vừa rồi ràng bộ dàng của chị Lâm vô cùng lo lắng, sao giờ lại đột nhiên tới quán cà phê chứ? Chẳng lẽ là muốn mua cà phê cho Cố tổng sao?

      Lâm Tưởng ở quầy gọi ly trà hoa, rồi tìm góc an tĩnh ngồi xuống, thấy Nhạc Tiểu Kỳ muốn tới ngồi cùng, liền ghét bỏ mà hướng Nhạc Tiểu Kỳ xua xua tay, : "Chị có chuyện muốn yên lặng suy nghĩ, em tự mình kiếm gì đó ăn ."

      Lúc này Nhạc Tiểu Kỳ mới lấy hết can đảm mà hỏi : "Chị, xảy ra chuyện gì vậy?"

      Lâm Tưởng thở dài, : " phải là chuyện gì lớn đâu, em đừng quấy rầy chị là được, chị muốn yên lặng chút."

      "Được ạ." Nhạc Tiểu Kỳ ngoan ngoãn đồng ý, từ ngày trở thành trợ lý của Lâm Tưởng tới nay chưa từng thấy qua dáng vẻ này của Lâm Tưởng, tâm trạng nặng nề bộ dạng rối rắm, phải là chuyện tình cảm xảy ra vấn đề gì đó chứ? Vừa mới nghĩ đến như vậy thôi mà Nhạc Tiểu Kỳ ngay lập tức theo bản năng phủ định suy đoán của mình. Lâm Tưởng với Cố Thành tình cảm như vậy, người khác nhìn vào đều thấy như ban ngày, Cố Thành luôn có bộ dáng cẩn thận cưng chiều nâng niu chị ấy như vậy sao có thể xảy ra vấn đề gì được chứ?

      Nhạc Tiểu Kỳ vô cùng lạc quan mà kết luận, sau đó lại có chút rối rắm suy nghĩ: Chuyện này có nên báo lại cho chị Đỗ biết hay ? Sau khi chuyện lần trước xảy ra Đỗ Hân ra lệnh cho , chỉ cần Lâm Tưởng có biểu gì đó kỳ lạ đều phải báo cho trước tiên, dù cho Lâm Tưởng có ngăn cản cho cũng phải tìm mọi cách trộm báo lại.

      Tình huống tại rốt cuộc là có được tính là có biểu kỳ lạ !

      Nhạc Tiểu Kỳ tới quầy gọi mấy món điểm tâm, cũng đưa cho Lâm Tưởng phần, rồi tự mình mang mấy món điểm tâm còn lại tới cái bàn khác. Sau khi ngồi xuống liền vùi đầu vào ăn, cần phải ăn no mới có sức để giải quyết mọi chuyện!

      Lâm Tưởng tuy ngồi ở vị trí tương đối an tĩnh, chỗ này sát với vị trí đường ở bên ngoài, gian trong quán với vỉa hè chỉ cách nhau tấm kính. Lâm Tưởng ngồi ở bên trong, nghiêng đầu là có thể nhìn thấy cảnh sắc ở bên ngoài. nhìn thấy mọi người, mọi người cũng có thể nhìn thấy . mặc người thân phục trang nương nương Thanh triều, nhưng lại ngồi ở quán cà phê vô cùng đại, nhìn thế nào cũng thấy hợp nhau, nhưng cũng tạo thành bức tranh khác biệt, người qua đường nhìn vào cửa kính đều nhịn được mà đều ngoảnh lại nhìn .

      Tâm trạng Lâm Tưởng nặng nề nên căn bản thấy ánh mắt của người khác nhìn mình, lúc này tâm loạn như ma, chốc lát vẫn tìm ra được manh mối.

      Cố Thành có khả năng biết mang theo ký ức của kiếp trước, nếu biết vì sao thẳng thắn chuyện cùng . Hai người đều là trọng sinh vậy hẳn là có rất nhiều chuyện để với nhau mới đúng, vì cái gì lại lựa chọn giấu giếm chứ? Và biết từ khi nào chứ?

      Trong đầu Lâm Tưởng đột nhiên lên hình ảnh mỗi khi hai người ở chung. Từ lần đầu tiên gặp mặt Cố Thành vô cùng để ý đến , chỉ thuyết phục vào công ty, mà còn cho loạt ưu ái. tại suy nghĩ tới mới thấy hai chữ LX hẳn là viết tắt từ tên của . Lúc trước để ý đến vấn đề này, tại nghĩ lại mới thấy mục đích của Cố Thành quả thực phải là rất ràng sao.

      còn rất hào phóng đưa căn hộ đời trước cho làm ký túc xá, đây cũng coi như là dụng tâm lương khổ[1], nhưng lúc này hẳn là còn chưa biết là trọng sinh .

      [1] Dục tâm lương khổ: phải dùng nhiều tâm tư trí lực để suy tính lại.

      Rốt cuộc là biết từ khi nào chứ? Bản thân mình làm ra chuyện gì khiến nhìn ra được chứ?

      Cố Thành biết thích ăn hải sản, từ sau khi hai người quen biết luôn thích dẫn ăn. biết thích Tú Cẩm viên, liền đem biệt thự ở Tú Cẩm viên đưa cho .

      Từ từ, hải sản!

      nhớ tới lần ở thành phố A, muốn dẫn Cố Thành ăn hải sản, đó là nhà hàng ở kiếp trước thường xuyên tới, nhưng nhớ nhầm thời gian, nhà hàng còn chưa mở ở chỗ cũ nữa. Nhưng qua lâu, nhà hàng kia tự nhiên lại khai trương ở chỗ đó, Cố Thành còn đặt phòng riêng dẫn ăn, lúc ấy còn mấy lời giống như trêu chọc vậy, chẳng lẽ chính là bị phát vào lúc đó sao?

      Chuyện này qua bao lâu rồi chứ! chỉ vạch trần , mà còn luôn giả ngu giấu giếm !

      Sau đó còn vì muốn lấy lòng mẹ Cố, còn mua tặng cho mẹ Cố loại hoa mà bà nhất nữa, lúc ấy Cố Thành cũng chỉ cười cười mà hỏi vì sao lại biết loại hoa thích của mẹ , nếu lúc ấy hỏi nên trả lời như thế nào đây? Chắc chắn cũng chỉ có thể lấp liếm bằng câu " là trùng hợp" cho qua loa lấy lệ thôi. Nghĩ đến lúc ấy chắc là yên lặng nhìn diễn kịch.

      Lâm Tưởng có chút buồn bực mà nằm bò ra bàn, rốt cuộc Cố Thành là nghĩ gì vậy chứ, vì cái gì mà biết chân tướng rồi mà lại chịu ra? Hoàn toàn coi như biết gì cứ để cho tiếp tục ngụy trang trước mặt , thực là chơi rất vui vẻ sao?

      Kiếp trước hai người cũng tính như là đồng sàng dị mộng[2], đời này lại tiếp tục dính với nhau, có phải là do muốn phá vỡ tình trạng tại nên đối với chuyện hai người trọng sinh vẫn luôn duy trì im lặng có phải ?

      [2] Đồng sàng dị mộng: là hai người ngủ cùng chiếc giường nhưng lại mơ hai giấc mơ khác nhau. rộng hơn, nó dùng để chỉ những người cùng làm chung công việc nhưng cùng chung chí hướng, cùng chung ý tưởng mà mỗi người đều có dự định riêng của mình.

      Nằm hồi lâu, mặt bàn bị gõ tiếng, Lâm Tưởng nhanh chóng ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy ý cười của Cố Thành ngồi trước mặt .

      "Trốn ở chỗ này làm biếng sao?" nở nụ cười vô cùng đẹp, khi nhìn , ánh mắt đầy thâm tình và ôn nhu.

      Lâm Tưởng biết, ở trong ánh mắt trần ngập sủng nịnh của , luôn dễ dàng bị lung lay.

      Vốn trong đầu chất chồng đầy nghi vấn, nhưng khi thực đối mặt với lại sao có thể mở miệng hỏi được. Lâm Tưởng chậm rãi ngồi thẳng dậy, bưng tách trà hoa lên uống ngụm, hỏi: "Sao lại ở đây?"

      Cố Thành hề giấu giếm mà khai ra Nhạc Tiểu Kỳ, " hỏi Nhạc Tiểu Kỳ em ở đâu, con bé liền cho biết vị trí của em." vươn tay nắm lấy bàn tay , hỏi: "Làm sao vậy, cảm thấy vui hả?"

      Nhạc Tiều Kỳ ở bàn bên cạnh nghe lén, nghe đến đó thiếu chút nữa là phun ra ngụm máu. Cố tổng có muốn biết điểm mấu chốt vậy!

      Lâm Tưởng nhìn sâu vào mắt Cố Thành, nhìn thế nào cũng nghĩ ra được, đây ràng là người đàn ông thực , vậy vì sao lại muốn lừa gạt chứ? Cũng thể xem là lừa gạt được, là giấu giếm chân tướng!

      "Có phải quen biết thầy Lưu đúng ?" Lâm Tưởng tìm câu hỏi nhàng nhất để bắt đầu vấn đề này, quyết định, trước khi chưa biết được lý do vì sao Cố Thành lại giấu giếm , cũng muốn ngả bài với Cố Thành.

      Nếu như muốn ra, cũng ra.

      Tuy ngoài mặt Cố Thành vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh nhưng trong lòng giống như đột ngột bị đánh cho cái vậy. Buổi chiều lúc ở phim trường cơ bản cũng có ai nhận ra là ai, tuy nhiên lại có người nhận ra, đó chính là thầy Lưu Bảo Chấn. Cố Thành ngờ lão gia tử cũng tới đây quay phim, mà lại còn ở chung đoàn làm phim với Lâm Tưởng nữa!

      Bởi vì trước đây từng gặp qua cho nên thầy Lưu nhớ rất , từ xa vẫy tay chào hỏi với . Từ Cố Thành được dạy dỗ nghiêm khắc vì vậy thể nào làm ra hành động thất lễ như việc quay đầu bỏ chạy được, nên chỉ có thể căng thẳng tới chào hỏi lão gia tử.

      Quả nhiên lão gia tử vô cùng vui vẻ, còn muốn lôi kéo tới phóng nghỉ uống trà, nhưng lại bị Cố Thành uyển chuyển mà cự tuyệt, chỉ tới thăm ban chút, ngờ tới lão gia tử cũng có thể cần hỏi mà đoán được là tới thăm Lâm Tưởng.

      Cố Thành chỉ có thể tiếp tục cứng nhắc gật đầu.

      Thành phố S cách nơi này khá xa, lại ngại vượt đường xá xa xôi mà chạy tới đây thăm ban, hai người là có quan hệ gì căn bản cần phải giải thích ràng cũng có thể hiểu được.

      Thầy Lưu cũng dò hỏi tới cùng, chỉ vui tươi hớn hở ở trước mặt khen kỹ thuật diễn xuất của Lâm Tưởng tồi, chút cũng giống như là người mới vào nghề. Sau đó còn lại về việc liên quan tới giải thưởng Kim Hoa, ông còn cảm ơn đề cử nhân tài cho ông nên mới tránh khỏi việc xảy ra sai xót.

      Cố Thành vừa chuyện phiếm với ông ấy, vừa thầm kêu khổ ở trong lòng. Nếu như Lâm Tưởng biết được việc dành được giải thưởng Diễn viên mới xuất sắc là do đứng ở đằng sau sắp xếp, có phải là bắt đầu hoài nghi ? Thân phận trọng sinh của có phải là sắp bại lộ rồi đúng ?

      Kỳ đoán sai rồi, Lâm Tưởng phải là nghi ngờ mà là trực tiếp khẳng định suy đoán của mình rồi, cũng đưa ra được kết luận – chính là trọng sinh!

      Cố Thành sờ sờ cánh mũ trả lời: "Lúc trước được bạn bè giới thiệu cho quen biết."

      xong có chút thấp thỏm mà nhìn , ngờ là lại chỉ bình thản mà "Ừ" tiếng rồi truy hỏi thêm nữa.

      Cố Thành có chút thể tin được mà nhìn , cứ như vậy có gì nữa sao? Chẳng lẽ định hỏi vì sao lại muốn tạo mối quan hệ với lão gia tử sao? Nhưng mà dù sao Lâm Tưởng cũng hỏi, tự nhiên ngốc đến mức tự mình khai ra, trong lòng lại còn tự an ủi chính mình: Có thể là Lâm Tưởng có chú ý tới những chi tiết đó.

      lúc Cố Thành còn cho là trời quang mây tạnh, các kênh tin tức giải trí liền đồng loạt tung ra loạt tin hot liên quan đến .

      "Lâm Tưởng – người đoạt được giải thưởng Diễn viên mới xuất sắc nhất gia nhập đoàn làm phim "Nhạn tri hoa", đóng vai nữ phụ phản diện. Ngày hôm nay được người đàn ông thần bí tới thăm ban, hai người cử chỉ thân mật, nghi ngờ là bạn trai tai tiếng của Lâm Tưởng, nghe người đàn ông này có thân phận tầm thường....."
      Last edited: 11/2/22
      mattroiden2810 thích bài này.

    2. Nguyên Hy

      Nguyên Hy Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      619
      Chương 53: Thẳng thắn (1)

      Editor và Beta: Nguyên Hy

      Lâm Tưởng vừa mới biết Cố Thành trọng sinh, nội tâm vô cùng hỗn loạn, còn biết nên phải đối mặt với như thế nào lại xảy ra chuyện này, chú ý ngay lập tức bị thay đổi.

      biết chuyện nào quan trọng hơn nên chỉ có thể buông vấn đề của mình và Cố Thành xuống trước để xem xem Đỗ Hân xử lý chuyện tai tiếng này như thế nào.

      Đỗ Hân gọi cuộc điện thoại tới bảo Lâm Tưởng trước mắt cứ tránh lộ diện trực tiếp ở nơi đầu sóng ngọn gió trong hai ngày tới. Lúc này khẳng định ở bên ngoài phim trường có rất nhiều paparazzi nghe được tin tức mà đến. Sau đó lại cầu Cố Thành nhanh chóng quay trở về, giúp được gì rồi lại còn gây thêm phiền phức!

      Nhưng tại Cố Thành làm sao có thể trở về được chứ, thực được, làm như vậy có khác nào gián tiếp công khai chứ, mà chả nhẽ Cố Thành lại thể bảo vệ được người phụ nữ của mình sao?

      Nhưng lần này Lâm Tưởng lại giữ ở lại, trong lòng có khúc mắc nên khi đối mặt với Cố Thành cảm thấy được tự nhiên, cho nên thuận nước đẩy thuyền bảo trở về.

      Lúc nào Cố Thành mới phát ra cảm xúc của Lâm Tưởng tốt vì vậy càng muốn rời .

      Bởi vì thể ra ngoài cho nên hai người chỉ có thể cùng nhau ở lại trong phòng khách sạn, mắt lớn trừng mắt bé.

      Cố Thành cẩn thận suy nghĩ lại những chuyện xảy ra ngày hôm qua, cũng phát ra là chính mình quá lạc quan mà sơ ý chú ý đến thay đổi cảm xúc của Lâm Tưởng. Khi ở quán cà phê thái độ của lạnh nhạt rất nhiều. Tối hôm qua cũng lên giường vận động bởi vì mình mệt, nhưng từ trước đến nay mặc kệ là như thế nào cũng dễ dàng kêu mệt.

      Nghĩ đến đây Cố Thành khỏi trở nên căng thẳng.

      Tuy rằng Lâm Tưởng xin phép nghỉ nhưng vẫn ôm kịch bản nghiêm túc đọc, bộ dáng rất an an tĩnh tĩnh ngoan ngoãn. Nhưng mà mắt lại rũ mi xuống mơ hồ ra chút xa cách.

      Cái này làm cho Cố Thành nhớ tới kiếp trước, khi hai người bọn họ ở chung chỗ nhưng lại hề chuyện với nhau, Lâm Tưởng luôn bày ra bộ dáng mình chưa làm xong việc, phần lớn thời gian đều tập trung xem kịch bản, thi thoảng lên mạng xem tin nhắn fan gửi tới, thi thoảng lại xem tin tức, nhưng quan trọng chính là phân chút chú ý nào cho hết.

      Bọn họ lúc nào cũng ở trong trạng thái lạnh nhạt.

      Ngay từ đầu Cố Thành cảm thấy vấn đề này lớn, vợ an tĩnh như vậy cũng tốt, làm ở bên ngoài đủ bực bội rồi, trở về có thể được nghỉ ngơi trong gian yên tĩnh, cũng khá tốt.

      Sau đó nếu như muốn câu với cũng phải cân nhắc rất lâu mới ra được. Lúc này mới tỉnh ngộ, hình thức ở chung của bọn họ như vậy kỳ có chút đúng cho lắm. Hai người là vợ chồng hẳn là phải tùy ý thoải mái mới đúng chứ.

      Nhưng đến thời điểm muốn vãn hồi lại mọi thứ mất toàn bộ.

      Nghĩ đến đây cảm thấy trái tim truyền tới trận đau đớn vô cùng. Đời này tuyệt đối thể để tình trạng đó lại tái lần nữa.

      Lâm Tưởng khoanh chân ngồi ở đầu giường, quyển kịch bản để ở đùi, tầm mắt dừng ở trang kịch bản lúc lâu cũng lật trang khác. biết Cố Thành bên cạnh nằm nghiêng nhìn , nhưng muốn ngẩng đầu lên đối diện với . Ngày hôm qua khi ở quán cà phê quyết định vạch trần chuyện giấu giếm, nhưng mà sau khi trở về khách sạn, trong lòng càng nghĩ càng thấy tủi thân.

      Kiếp trước bọn họ chưa từng nhau, ai lo chuyện của người nấy, nếu có gặp chuyện khó khắn cơ bản cũng đều tự mình giải quyết. Nhưng mà đời này bọn họ nhau, là hai người nhau chẳng lẽ nên đối mặt với nhau chuyện thẳng thắn chút sao?

      Nếu sớm biết trọng sinh, vậy vì sao lại ràng với mà lại lựa chọn giấu giếm chứ?

      Bởi vì ý niệm này mà ít nhiều cũng cảm thấy tủi thân, nhưng lại thể trách cứ gì cả, bởi vì chuyện mình trọng sinh lúc trước cũng chưa bao giờ nghĩ tới thắng thắn với .

      Cố Thành thấy khuôn mặt càng ngày càng nhăn lại liền ngồi dậy, đem ôm vào trong lòng, giọng dỗ dành: "Có phải em tức giận có đúng , em muốn để ý tới ?"

      Lâm Tưởng ôm kịch bản, ngẩng đầu nhìn , : "Em có."

      Cố Thành buông tha, : "Em có."

      Lâm Tưởng nhấp nhấp môi, dứt khoát thể hé răng.

      Cố Thành thể chịu nổi lạnh nhạt này, dùng chóp mũi ma sát lên mặt , dò hỏi: "Thầy Lâm Bảo Chấn gì với em?"

      Nghe được câu hỏi của , lúc này Lâm Tưởng mới đưa tầm mắt rời khỏi kịch bản, giương mắt nhìn : "Thầy ấy quen biết từ trước khi giải thường Kim Hoa diễn ra rồi."

      "Như vậy sao?"

      Lâm Tưởng gật đầu, làm bộ lơ đãng mà : "Khi đó chúng ta còn chưa quen biết nhau."

      Cố Thành nhìn hơi rung rung lông mi và trốn tránh ánh mắt của mình khỏi có chút đau lòng. Người phụ nữ này ra là muốn hỏi chuyện khác, nhưng lại tự tại áp lức cho chính mình, bộ dáng này nhìn qua trông là đáng thương mà.

      nhịn được hôn lên mí mắt cái, ra từng câu từng chữ: " phải là chúng ta quen biết nhau từ đời trước rồi sao?"

      Lâm Tưởng ngẩng đầu, hai mắt trừng to, trong mắt chứa đầy kinh ngạc.

      "..." muốn cái gì đó nhưng lúc lâu cũng biết nên gì, vì vậy hỏi: " tiếp tục giấu giếm em nữa sao?"

      Cố Thành cười khổ, : " phải em cũng gạt đó sao?"

      "...." Cái này có được tính là người làm chuyện xấu lại còn cáo trạng trước ? Lâm Tưởng thở sâu, : "Lúc trước em biết là cũng rơi vào tình huống giống em."

      Cố Thành : " cũng chỉ mới phát ra em cũng vậy."

      "Vậy sao lúc biết lại lập tức cho em biết?" ra đề tài này rồi Lâm Tưởng cũng hề muốn khách khí với nữa, vội vàng đem nghi vấn trong lòng mình ra hỏi cho ràng.

      "Ngẫm lại....." Cố Thành có chút do dự, đột nhiên cảm thấy có chút thiếu tự tin, "Đời trước quan hệ của chúng ta căng thẳng như vậy, dám tùy tiện thẳng thắn cùng em. Hơn nữa muốn nhìn xem đến khi nào em có thể phát ra được."

      Lâm Tưởng nhàng : "Còn muốn giống như trước đây vợ chồng tương kính như tân sao?"

      Cố Thành đánh cái như là trừng phạt, : "Là vợ chồng ân ái ngọt ngào."

      Lâm Tưởng đem đầu dựa vào ngực, giương mắt nhìn sườn mặt , cuộc sống hôn nhân trong mười năm trước đây như ràng trước mắt. Lúc ấy cho rằng mình mãi chìm đắm trong đó khó có thể thoát ra được. Nhưng hôm nay quay đầu nhìn lại những chuyện cũ lại giống như dĩ vãng tan theo mây khói, cuối cùng cũng chỉ còn lưu lại tiếng thở dài mà thôi.

      "Thời điểm xảy ra tai nạn giao thông nghĩ gì, lúc đó rất đau có đúng ?" màn kia vẫn luôn ám ảnh , giờ đương có mặt tại đây, rốt cuộc cũng có thể hỏi cho ràng minh bạch.

      Cố Thành lắc đầu, cười : "Quên rồi, giống như chỉ là chuyện xảy ra trong nháy mắt vậy đó. Lúc ấy chỉ muốn che chở cho em, nhưng mà tại nghĩ lại cuối cùng vẫn là thể bảo vệ được em."

      giờ hồi tưởng lại màn máu me kia vẫn còn khiến cho sợ hãi, "Em cảm thấy thực là may mắn mà, chúng ta đều còn sống, chỉ là thay đổi số chuyện mà thôi."

      Cố Thành cúi đầu hung hăng hôn , đầu lưỡi càn quét kịch liệt trong miệng , thẳng đến khi sắp hít thở nổi nữa mới buông ra, chỉ nghe thấy giọng khàn đặc của : "Có khả năng em biết, em, vẫn luôn em."

      Lâm Tưởng giật mình, "Đời trước cũng vậy sao?"

      Cố Thành kiên định gật đầu, "Cũng vậy."

      "Nhưng mà....." Lúc ấy quan hệ giữa bọn họ vẫn luôn lạnh nhạt, nếu như như vì sao lại cho biết chứ?

      Cố Thành vuốt ve tay , thấp giọng : "Có thể ngay từ đầu có, nhưng sau này dần dần bị em hấp dẫn, thẳng đến khi em từ lúc nào hay luôn. cũng thể cụ thể là vào lúc nào, thời gian mười năm dài như vậy cũng đủ để cho nhiều kỳ tích có thể xảy ra." tới đây bất đắc dĩ mà cười cười, : "Đáng tiếc là vẫn chưa thể khiến cho em ."

      Lâm Tưởng nỗ lực nhớ lại tình hình ngay lúc đó, nhưng thực thể nhớ được điểm gì đặc biệt. Trong ấn tượng của Cố Thành luôn là người cao cao tại thượng, lạnh nhạt xa cách, căn bản là thể phát ra được tình cảm của có thay đổi.

      Lâm Tưởng : "Thực xin lỗi, lúc trước em cho rằng lấy em chỉ vì lợi ích, em nghĩ tới là thích em."

      Cố Thành cười cười, "Chỉ có thể là lúc ấy vẫn chưa đủ nỗ lực cho nên lần nữa gặp lại em, chính là dùng hết tất cả thủ đoạn để có được em."

      Lúc này khóe miệng Lâm Tưởng mới khẽ cười : "Cho nên bây giờ thành công chiếm được em rồi đó."

      "Chẳng lẽ phải là em chiếm được trước sao?" chớp chớp mắt giả ngu.

      Hai người bắt đầu đại hội lôi lại chuyện cũ! " biết là ai, lần đầu tiên gặp mặt nắm tay cọ cọ vào lòng bàn tay em ha."

      Hai người xong đều cảm thấy buồn cười, chẳng lẽ người nào chìm đắm trong tình cũng đều trở nên ấu trĩ như vậy sao?

      Cố Thành ôm đại bảo bối của vào lòng, : "Mặc kệ như thế nào tại em cũng là của rồi, cả thân thể và tâm hồn đều thuộc về ."

      "Đúng vậy, tất cả đều là của , cho nên phải quý trọng đó có biết ? Bằng em tùy thời tùy lúc đều có thể thu hồi lại đó."

      Giữa hai người còn bí mật gì nữa khiến cho tình cảm phẳng phất như lại bay lên thêm vài bậc thang nữa, ôm chặt lấy nhau mấy lời âu yếm thương, đến nỗi scandal của bọn họ mạng cũng sớm bị họ vứt ra sau đầu rồi.

      Bị bọn họ vứt ra sau đầu nhưng còn có Đỗ Hân.

      Quản lý Đỗ sốt ruột muốn bốc hỏa mà gọi điện thoại cho Lâm Tưởng, nghe máy, lại gọi điện cho Cố Thành, cũng nghe, hai người như là thống nhất trước với nhau, cùng nhau chơi trò mất tích!

      Cuối cùng đành phải gọi điện thoại cho Nhạc Tiểu Kỳ, "Cố tổng dự địn quay về thành phố S có đúng ?"

      Nhạc Tiểu Kỳ đau thương bị đẩy ra làm lá chắn, vô tội mà : "Em... Em biết."

      " biết!?" Thiếu chút nữa là Đỗ Hân ném vỡ điện thoại rồi, nổi giận đùng đùng mà quát: "Cái gì cũng biết! Vậy em có thể biết được cái gì chứ!?"

      Nhạc Tiểu Kỳ thiếu chút là bị dọa cho phát khóc, "Em..... Em thực biết! Ngày hôm qua sau khi bảo em đến đoàn làm phim xin nghỉ hai ngày, chị Lâm Tưởng liền nhốt mình ở trong phòng, đến bây giờ vẫn chưa ra ngoài!"

      "Nhốt mình ở trong phòng sao? Vậy Cố tổng đâu?"

      "Cố tổng cũng ở trong phòng." Hai người nhốt mình ở trong phòng hai ngày, cũng biết có cảm thấy buồn chán nữa.

      "....." Trong nháy mắt Đỗ Hân bị làm cho tức đến bật cười, thầm nghĩ hai người này ở bên nhau chỉ có biết gây họa thêm cho mà thôi!

      "Tiểu Kỳ, bây giờ em tới đoàn làm phim trả nghỉ phép cho Lâm Tưởng, với họ buổi chiều ấy có thể quay trở lại làm việc. Sau đó tới thông báo cho Lâm Tưởng, nếu gọi mà bọn họ mở cửa kêu người trực tiếp lấy khóa dự phòng mở cửa vào!"

      "....." Thực cảm thấy việc chị Đỗ bảo làm vô cùng nguy hiểm, "Chị Đỗ, nếu hay là chờ thêm chút nữa được ?"

      Đỗ Hân với giọng tràn đầy chân đáng tin: "Cứ làm như chị phân phó , nếu còn tiếp tục chờ đợi nữa rất có thể họ chế tạo ra được đứa luôn rồi đấy!"

      Nhạc Tiểu Kỳ:......

      Dường như vừa nghe được câu chuyện được thuần khiết cho lắm....
      Last edited: 11/2/22
      mattroiden2810Trang Trang810 thích bài này.

    3. Nguyên Hy

      Nguyên Hy Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      619
      Chương 54: Thẳng thắn (2)

      Editor và Beta: Nguyên Hy

      Lâm Tưởng bị Cố Thành quấy rối làm cho tỉnh lại.

      Bởi vì tối hôm qua lấy cớ mệt mỏi cho nên cùng Cố Thành ân ái được. Buối sáng sau khi hai người đem những điều giấu trong lòng bấy lâu ra hết Cố Thành liền mặt dày đòi hỏi bồi thường. Lâm Tưởng tất nhiên thuận theo ý của vì thế hai người biết xấu hổ mà cùng nhau lăn giường suốt buổi sáng, cho đến tận lúc thực mệt muốn chết, nằm im giường bất tỉnh.

      Kết quả chưa ngủ được bao lâu lại bị đánh thức.

      “Còn chưa đủ sao?” Lâm Tưởng gãi gãi cái đầu tóc tai lộn xộn, kiên nhẫn hỏi .

      Cố Thành chống ở thân thể , nơi giữa hai chân của hai người vẫn tiếp xúc. Đại gia hỏa của vẫn còn ở bên trong thân thể , nhịp nhàng luận động, giống như người hít đất, nhưng bị mắng như vậy Cố Thành cũng ngừng lại. hoài nghi chính mình bị ảo giác, hình như sau khi hai người thẳng thắn với nhau xong liền còn ôn nhu như lúc trước nữa?

      Giọng của Lâm Tưởng đúng là giống với giọng điệu lạnh nhạt năm đó. Đè người ta ra làm cả buổi sáng cho dù người đó có tốt tính đến đâu cũng thể chịu đựng nổi. nổi giận nhưng làm nũng! “Thành ca, em mệt lắm, đau lòng, thương em sao?”

      “Bảo bối, đảm bảo đây là lần cuối cùng của ngày hôm nay, em rên rỉ hai tiếng , có thể nhanh chóng lên đ*nh.”

      Lâm Tưởng nghi ngờ bản thân mình bị ảo giác, hình như sau khi hai người thẳng thắn chuyện với nhau xong, càng trở nên biết xấu hổ?

      Nhưng mà bởi vì để có thể giúp nhanh chút kết thúc công việc, Lâm Tưởng vẫn lấy lại tinh thần mà phối hợp rên rỉ mấy tiếng.

      Giữa trưa Cố Thành gọi điện thoại kêu khách sạn mang cơm lên phòng. Bởi vì hai ngày nay scandal của Lâm Tưởng vẫn còn cho nên bọn họ đều cùng nhau xuất ở chỗ công cộng. Nơi Điện ảnh thành này là chỗ xuất nhiều minh tinh, vì vậy paparazzi cũng nhiều, nếu có gì ngoài ý muốn chắc chắn Đỗ Hân trực tiếp bay tới đây.

      Kết quả đến lúc người phục vụ đưa cơm tới, bên cạnh còn có Nhạc Tiểu Kỳ theo.

      “Mới có hai ngày chị sai bảo gì em, mà em chạy tới đây muốn kiếm việc làm rồi sao?” Lâm Tưởng nhịn được mà trêu chọc nàng.

      Vẻ mặt Nhạc Tiểu Kỳ tràn đầy tủi thân mà : “Chị Lâm Tưởng, chị còn có tâm tư để đùa nữa sao, em bị chị Đỗ mắng rất thảm đó, em giám sát chị kỹ, muốn trừ tiền lương của em!”

      Cố Thành nén cười, đem đồ ăn bày lên cái bàn xong, cũng quên chèn vào câu: “ giống như là ngày thường em có thể nắm được mọi việc trong lòng bàn tay vậy.”

      Nhạc Tiểu Kỳ:…….

      Thế giới này còn có tình nữa vậy? Vì sao cảm thấy tất cả đều có trần đầy ác ý vậy!

      Lâm Tưởng vui vẻ lên chút mới hỏi: “Chị Đỗ phân phó cho em nhiệm vụ gì?”

      “Chị ấy bảo em trả nghỉ phép, sắp xếp cảnh quay vào chiều nay cho chị. Chị Đỗ gọi điện thoại cho chị được, chị ấy nếu như chị có thời gian gọi điện cho chị ấy.”

      Lâm Tưởng gật đầu, ngồi vào ghế cạnh bàn , mới vừa cầm đôi đũa lên Cố Thành thuần thục mà gắp miếng thịt đưa tới tận miệng . Lâm Tưởng vừa ăn vừa nhìn Nhạc Tiểu Kỳ : “Có muốn cùng ăn chung ?”

      Nhạc Tiểu Kỳ liền lắc đầu : “Em ăn rồi, đến đây thông báo với chị tiếng, trước khi chúng ta tới phim trường, chị còn phải trang điểm thay đồ nữa.”

      “Chị biết rồi.”

      Chờ đến lúc Nhạc Tiểu Kỳ rời khỏi phòng, Lâm Tưởng định cầm điện thoại lên muốn gọi cho Đỗ Hân liền bị Cố Thành ngăn lại.

      ghét bỏ mà : “Ăn no rồi gọi điện sau, chuyện với ấy xong còn tâm tình để ăn uống gì nữa đâu.”

      “Bây giờ ngại nghe ấy dậy bảo, có phải trước đó chủ động tìm ấy rồi đúng ?” đến Đỗ Hân, Lâm Tưởng đột nhiên nổi lên ý tò mò, sau đó liền hỏi Cố Thành chuyện hợp tác của hai người họ, “Trước kia chị Đỗ chính là người đại diện của em, khẳng định là bởi vì điểm này mà tới tìm ấy.”

      “Đúng là phần cũng vì nguyên nhân này, nhưng cùng ấy hợp tác cũng có thể coi như là trùng hợp.” Cố Thành đưa bát cơm tới trước mặt , rồi lại để thêm bát canh bên cạnh, mới : “Lúc ấy cùng mấy người bạn ăn cơm ở Tú Cẩm viên, trong đó có người bạn giới thiệu ấy cho . Sau khi nghe người bạn kia rằng ấy muốn tìm người hợp tác làm ăn, liền chủ động liên hệ với ấy.”

      Lâm Tưởng tiếp lời: “Kết quả là hai người liền cùng nhau hợp tác làm chuyện xấu.”

      “Cứ xem là như vậy , nhưng sau khi tiếp xúc trực tiếp với Đỗ Hân cảm giác ấy cùng với trong tưởng tượng quá giống nhau.”

      Nghiêm túc mà đời trước Cố Thành cùng với Đỗ Hân cũng được gọi là quen biết. Hai người họ cơ bản là hề có dịp để tiếp xúc trực tiếp chuyện với nhau.

      Lâm Tưởng tò mò hỏi : “Trong tưởng tượng của chị Đỗ là người như thế nào?”

      “Là người rất lễ phép.” , trước đây mỗi khi hai người gặp nhau, Đỗ Hân đều rất cung kính gọi tiếng ‘Cố tổng’. Nhưng gần đây sau khi tiếp xúc nhiều với ấy chính cũng cảm thấy mình nghĩ quá nhiều rồi. Căn bản nếu như Đỗ Hân nổi giận lên kể cả cho dù có là ông chủ của ấy cũng bị mắng, chút lễ phép cũng còn!

      “Khi hai người chưa thân thiết tất nhiên ấy lễ phép với rồi, dù sao vẫn phải để lại ấn tượng tốt về mình trong mắt người khác.”

      Cố Thành gật đầu đồng ý, xác bị những biểu giả dối che mắt rồi.

      “Nhưng mà ánh mắt của chị Đỗ vẫn rất chuẩn, xem chị ấy muốn tìm người đầu tư làm phim, em cũng rất hoài nghi liệu có phải chị ấy cũng trọng sinh sống lại hay .”

      “Điểm này đúng là rất bội phục ấy.”

      Hai người ăn cơm trưa xong cũng 1 giờ rưỡi, căn bản kịp nghỉ trưa, Lâm Tưởng đơn giản chuẩn bị chút rồi đến phim trường. Cố Thành cũng thu dọn hành lý rồi tới sân bay, tối nay có buổi xã giao tương đối quan trọng cần tự mình tham dự.

      Hai người trước khi ra ngoài liền lẳng lặng ôm nhau lúc, Cố Thành ôm chặt muốn buông mà : “Lần sau gặp lại hẳn là phải đợi đến khi trở lại ăn tết rồi.”

      Lâm Tưởng thầm tình toán thời gian, : “Hẳn là vậy, tại đoàn làm phim tăng ca để đuổi kịp tiến độ, nếu phải chuyện gì quá quan trọng thể xin nghỉ. Hơn nữa những cảnh quay của em phải quay đến trước Tết lịch mới xong, thời gian cũng rất gấp.”

      Cố Thành : “Tết lịch tranh thủ về sớm chút, dọn về nhà.”

      Lâm Tưởng cố ý trêu : “Về nhà nào? Nhà vẫn là nhà em hả?”

      Cố Thành nhéo nhéo cái mũi của , : “Về ngôi nhà chúng ta ở 10 năm nay!”

      Lâm Tưởng che miệng cười: “May mắn là Tần Mân dọn rồi, bằng nhất định em dọn tới đó. Lúc trước em tính toán tốt rồi, đời này nếu vẫn muốn kết hôn với khẳng định vào ở nhà , em thực cảm thấy ta rất phiền!”

      Cố Thành vội vàng to, “Vợ đại nhân minh, vừa tới đem người đuổi , nhà họ Cố cũng vì vậy mà bình yên trở lại.”

      Lâm Tưởng nghe xưng hô của với mình xong liên : “Ai là vợ của chứ? Đừng có chiếm tiện nghi.”

      Cố Thành đáp trả: “Ai cùng ngủ cái giường 10 năm người đó chính là vợ của .”

      “Vậy em có phải nên trở về tình trạng như trước đây , chiến tranh lạnh với 10 năm?”

      Cố Thành:…

      Vợ quá nhanh mồm dẻo miệng phải làm sao? Online, chờ gấp!

      Mặc dù muốn rời chút nào nhưng cuối cùng Cố Thành vẫn phải xuất phát, Lâm Tưởng kêu tài xế dùng xe bảo mẫu của đưa ra sân bay, còn mình bộ tới phim trường.

      biết xung quanh phim trường có còn phóng viên hay , nhưng dù sao danh tiếng của vẫn còn quá nổi đến mức để bọn họ phải bỏ ra đến hai ngày ngồi canh.

      Vừa đến phim trường, liền chào hỏi đạo diễn trước rồi mới tới phòng hóa trang.

      Giả Vân Vân ngứa ngáy khó chịu cố nhịn hai ngày nay rồi, vừa mới nhìn thấy đến liền nhanh chóng kéo tới góc .

      “Chị có điều tra chút, Cố Thành chính là Chủ tịch Tập đoàn Cố Hợp, hôm trước chính miệng em thừa nhận ta là bạn trai của em!”

      Lâm Tưởng hoảng sợ, hỏi lại ấy: “Chị Vân, chị xác định là do chính miệng em sao?”

      “Chính là em , thầy Lưu có thể giúp chị làm chứng!”

      Ngay cả Lưu lão gia tử cũng được mang ra để làm chứng, xem ra ra. Nhưng hôm đó có chút mất hồn mất vía, cụ thể những gì thực cũng nhớ nữa.

      Nhưng vẫn rất tự nhiên thừa nhận: “ là vậy, đúng là bạn trai của em tên Cố Thành.”

      ngờ tới em vô thanh vô tức[1], nhưng lai lịch lại rất lớn nha!” Lòng hiếu kỳ của Giả Vân Vân được thỏa mãn, vì thế liền thả trở về chỗ hóa trang, còn chính mình lấy cái ghế tới ngồi bên cạnh , sau đó giọng cùng chuyện về đề tài tình .

      [1] Vô thanh vô tức: im hơi lặng tiếng

      Sau khi trang điểm thay quần áo xong, Lâm Tưởng theo sau Giả Vân Vân rời khỏi phòng hóa trang, ngờ lại bị vài người vây lại.

      “Lâm Tưởng… Có thể về chuyện scandal với bạn trai được ?”

      “Có người nhìn thấy ta cùng vào cùng khách sạn, xin hỏi có phải hai người ở chung hay ?”

      “Nghe đồn được bạn trai hậu thuẫn ở phía sau, có phải là ?”

      … …

      Paparazzi lại có thể trà trộn vào phim trường được sao?

      Thình lình xảy ra hỗn loạn làm cho Lâm Tưởng và Giả Vân Vân giật nảy mình, mấy người bảo an nghe được thông báo liền vội vàng chạy tới duy trì trật tự.

      Lâm Tưởng muốn nhịn xuống, nhưng cuối cùng vẫn phải mở miệng nhìn mấy phóng viên kia : “Tôi cùng bạn trai tôi tất cả đều rất tốt, nhưng ấy là người ngoài ngành, hy vọng mọi người quấy rầy đến ấy, xin cảm ơn!”

      ----------------

      Đôi lời của editor: Xin chào mọi người mình trở lại rồi đây, thời gian qua để mọi người chờ lâu, lòng xin lỗi! Có 2 lý do khiến mình phải hoãn edit lâu như vậy là vì:

      1, Vừa qua mình bận tốt nghiệp và tìm việc làm nên có rất ít thời gian.

      2, Là do máy tính của mình hỏng và bị mất bản raw, mình tìm lại nhưng vẫn thể tìm được. Do đó từ chương này trở có thể mình chỉ có thể edit chính xác được khoảng 70-80% mà thôi, mong mọi người thông cảm ạ.

      Cuối cùng cảm ơn mọi người vẫn tiếp tục ở lại ủng hộ bản edit của bọn mình, bọn mình cố gắng trong thời gian tới ra chương mới đều hơn và hoàn thành bản edit này nhanh nhất có thể ạ.
      Last edited: 14/2/22

    4. Nguyên Hy

      Nguyên Hy Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      619
      Chương 55: Scandal (1)

      Editor và Beta: Nguyên Hy

      Lâm Tưởng nhàng chậm chạp, câu chữ ràng dứt khoát, ngập ngừng. Tiếng camera chụp hình vẫn kêu lên ngừng. Giả Vân Vân ở bên cạnh nghe thấy vậy cũng ngạc nhiên quay đầu nhìn , ngờ tới lại thẳng thắn thừa nhận như vậy!

      Đúng lúc bảo an chạy tới, xô đẩy đem mấy phóng viên lén trộm vào phim trường ra ngoài, trong đó có phóng viên vẫn còn chưa từ bỏ ý định truy hỏi: “Vậy hai người đính hôn rồi sao? Khi nào kết hôn?”

      Lâm Tưởng cười cười, khom lưng nhặt mũ của bảo an bị làm rơi lên, vỗ vỗ chỗ bị bẩn rồi đưa cho Nhạc Tiểu Kỳ ở bên cạnh, ý bảo nàng cầm chút nữa trả lại cho người ta. Sau đó liền vui vẻ trả lời phóng viên kia: “Khi nào có tin tốt nhất định tôi thông báo cho các vị.”

      Bọn họ cuối cùng cũng bị bảo an mời ra ngoài, phó đạo diễn chạy tới hỏi xem là xảy ra chuyện gì, Giả Vân Vân tức muốn hộc máu mà rằng có paparazzi trà trộn vào phim trường, đoàn làm phim sợ bị người ta lén quay chụp lại rồi leak nội dung ra ngoài sao?

      Vấn đề bảo mật của phim truyền hình rất quan trọng, đoàn làm phim rất nghiêm khắc đối với các nhân viên trong đoàn. ngờ cuối cùng lại phát bộ phận an ninh có người nhận hối lộ để cho bọn họ lẻn vào, nhưng chuyện này cứ để sau .

      tại sau khi paparazzi bị đuổi ra ngoài, Lâm Tưởng cùng Giả Vân Vân tới phim trường. Giả Vân Vân vẫn còn bị kinh sợ chưa hồi hồn mà ôm lấy bả vai Lâm Tưởng, “Nhìn thấy phản ứng vừa rồi của em, giống như là có chút gì gọi là bị căng thẳng nha.”

      Lâm Tưởng tùy ý đáp lại ấy, cười nhạt: “Có cái gì mà phải căng thẳng ạ, em chưa từng có ý định muốn giấu giếm.”

      Giả Vân Vân thắm thiết liếc nhìn cái, thở dài : “ biết nên em là nghé con mới sinh sợ hổ, hay là nên em quá thà đây, đồ ngốc!”

      Lâm Tưởng nhìn góc nghiêng mặt của ấy, : “Em biết, giới giải trí quá phức tạp, cho dù em có đem chân tướng ra chăng nữa người khác cũng chưa chắc tin tưởng. Bọn họ tiếp nhận suy đoán ác ý rồi bọn họ nhận định đó là , rồi lại tung thêm tin vịt, cuối cùng đem nó thành đề tài có giá trị để viết bài.”

      Nghe xong cũng thấy hiểu khá rồi, Giả Vân Vân liền cười : “Vậy sao em còn ngốc nghếch mà với bọn họ chứ?”

      “Em ra để làm thất vọng trái tim của chính mình thôi. Người đàn ông của em ưu tú như vậy, cần thiết phải cất giấu.” Lâm Tưởng xong cũng khiến cho mình tự nở nụ cười. Người có tình nhiều lúc tự chủ mà cũng ra câu thâm tình, khó trách rất nhiều người nguyện ý thể ân ái như vậy, cảm giác tồi.

      Giả Vân Vân bỗng nhiên bị nhét cho đống cẩu lương, rất ghét bỏ mà : “Người trẻ tuổi nên khiêm tốn chút!”

      Tới chỗ quay, Lý Tú hỏi chút chuyện thấy có việc gì liền kêu các chuẩn bị vào quay.

      Tâm trạng của Lâm Tưởng tồi, bắt đầu vào quay đều diễn rất thuận lợi, cho dù có phải quay phân cảnh dài cũng chỉ cần lần là qua. Kỹ thuật diễn xuất rất điêu luyện làm cho Lý Tú khen dứt miệng. Giả Vân Vân ở bên cạnh đối diễn với rất là nghi hoặc. Nếu Lâm Tưởng đơn thuần khi ở trước máy quay xử lý mọi chuyện vô cùng có kinh nghiệm, chút cũng giống với người mới. Còn nếu người ổn trọng hẳn là ở trước mặt paparazzi mà thừa nhận chuyện tình .

      Giả Vân Vân rất là nghi hoặc suy nghĩ: người có tính cách mâu thuẫn, nhưng mà cũng rất đáng .

      ********

      Buổi sáng ngày hôm sau, Lâm Tưởng vẫn còn chìm trong giấc ngủ bị chuông điện thoại đánh thức. Sáng sớm Đỗ Hân gọi điện kêu thức dậy xem tin tức giải trí.

      Lâm Tưởng vẫn còn mơ mơ màng màng, vừa nghe điện thoại vừa mở máy tính, click mở Weibo giải trí, liền thấy tên mình tiêu đề tin tức vô cùng hoành tráng,《Người đoạt giải Diễn viên mới xuất sắc nhất Lâm Tưởng được bạn trai chống lưng, có thân phận bối cảnh vô cùng lớn》

      Cái tiêu đề này trong nháy mắt khiến Lâm Tưởng tỉnh táo lên được chút. click mở tiêu đề vào xem nội dung bên trong, ra nội dung cũng quá nhiều, chỉ là viết lại lời ngày hôm qua của lúc ở phim trường, cộng thêm với đống suy đoán của chính phóng viên, cuối cùng là công khai hai bức ảnh chụp tương đối mờ lúc cùng Cố Thành ở quán cà phê. Bởi vì cách lớp kính và góc độ chụp, cho nên cũng chỉ có thể chụp được bóng lưng của Cố Thành, còn Lâm Tưởng bị chụp tương đối chính diện.

      Nhìn đến đây, Lâm Tưởng mới nhàng thở ra, với Đỗ Hân: “ Chị Đỗ, Cố Thành bị chụp chính diện, hẳn là có vấn đề gì chứ.”

      Đỗ Hân ở đầu dây bên kia cười lạnh hai tiếng, : “Chị còn nghĩ rằng có lẽ em ước gì ấy được chụp chính diện nữa đó! Em công khai chuyện tình với truyền thông, phải trước đó chúng ta thương lượng với nhau về chuyện này rồi sao?”

      Lâm Tưởng đuối lý, le lưỡi, với Đỗ Hân: “Em nhớ lúc trước chị có cùng em qua rồi, có thể công khai chuyện tình , nhưng thể công khai thân phận của Cố Thành, em đều nghe theo chị mà.”

      Đỗ Hân cảm thấy mỗi lần chuyện cùng Lâm Tưởng, đều cảm thấy mình như bị tổn thọ mất mấy ngày, “Tuy rằng chị đồng ý cho em công khai chuyện tình , nhưng tốt xấu gì cũng nên tìm toàn soạn nào đó uy tín chút chứ. Em cứ như vậy tùy tiện với paparazzi, nếu như bọn họ cũng tùy tiện viết bậy phải làm sao bây giờ?”

      Lúc ấy bởi vì mới vừa thẳng thắn với Cố Thành xong nên cảm thấy có bí mật là thoải mái, tâm trạng cũng tốt, cho nên khi bị paparazzi hỏi liền ra. Lâm Tưởng biết trong chuyện này mình xác tương đối xúc động, cũng giảo biện lại mà ngoan ngoãn nhận lỗi : “Chị Đỗ, thực xin lỗi, em lại gây phiền toái cho chị rồi.”

      Đỗ Hân thở dài : “Haizz, cũng biết có phải đời trước chị mắc nợ hai người nữa.” Lúc sau lại dặn dò : “Chuyện này chúng ta cứ tạm thời im lặng trước , tại em có nhiều tác phẩm chuẩn bị ra, cứ coi như là dùng scandal để giúp em có thêm độ nhận diện cũng phải là chuyện gì xấu.”

      Nghe Đỗ Hân dặn dò xong, Lâm Tưởng liền ngoan ngoãn gật đầu trả lời: “Em biết rồi.”

      Hai người xong mọi chuyện liền cúp máy, Lâm Tưởng còn buồn ngủ nữa, tiếp tục ôm gối lướt Weibo lúc rồi nhìn đồng hồ thấy đến giờ liền đứng dậy rửa mặt đánh răng. Đến khi Nhạc Tiểu Kỳ tới tìm , hai người mới cùng nhau tới phim trường.
      Last edited: 14/2/22

    5. Nguyên Hy

      Nguyên Hy Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      619
      Chương 56: Scandal (2)

      Editor and Beta: Nguyên Hy

      Khiến cho người ta ngờ tới được chính là chuyện này căn bản chỉ là scandal của minh tinh bé mới nổi mà thôi, nhưng tới giữa trưa lại có thể trở thành tin tức lớn bảng hot search của Weibo.

      Buổi sáng Lâm Tưởng vẫn luôn bận rộn, điện thoại để ở chỗ của Nhạc Tiểu Kỳ cho nên Đỗ Hân gọi mấy cuộc điện thoại cho đều được. Thẳng đến lúc nghỉ trưa, Giả Vân Vân mới vội vàng click mở di động của chính mình đưa cho xem. Lúc này Lâm Tưởng mới biết được tin tức của mình bùng nổ Weibo.

      Tin tức lúc buổi sáng có viết là bạn trai của Lâm Tưởng là người ngoài ngành, vì vậy khiến cho rất nhiều người nổi lòng hiếu kỳ muốn tìm hiểu xem bạn trai của là ai, có bối cảnh ra sao.

      Tin tức giải trí mỗi ngày đều có rất nhiều, mọi người lướt qua bàn tàn chút rồi cũng quên. Kết quả ngờ có Weibo đại V [1] nào đó chỉ quan tâm tới tin tức này của Lâm Tưởng, mà còn đưa những tin tức trước đây của Lâm Tưởng ra. Đầu tiên là tin lúc trước khi Lâm Tưởng ở trong đoàn làm phim bị Quách Đông up hình lên Weibo, lúc ấy Quách Đông có ám chỉ trào phúng có kỹ năng diễn xuất. Tin thứ hai là thời điểm nhận giải thưởng Diễn viên mới xuất sắc, Lý Hân Ý có up hình ở kiện, lúc ấy Lý Hân Ý cũng ám chỉ rằng rất có thể ấy đoạt được giải thưởng Diễn viên mới. Nhưng mà hai bài đăng Weibo này đều sớm bị chủ nhân của nó xóa bỏ. Cũng biết vị đại V này từ đâu nhảy ra. Sau đó đại V này còn móc nối với mấy trang tin tức công khai bí mật lớn động trời hơn ra ngoài: chính miệng Lâm Tưởng thừa nhận có bạn trai, nhưng ra cũng phải là người bạn trai đơn thuần, mà đối phương cùng với thực ra là có mối quan hệ bao dưỡng!

      [1] Weibo đại V: là người hoặc blog chuyên đăng tin tức, chuyện báo quái. (Mình chỉ giải thích theo ý hiểu của mình thôi vì gg cũng giải thích . Nếu bạn reader nào hiểu về từ này cmt cho mình để mình chỉnh sửa nha ^-^)

      Tin tức minh tinh được bao dưỡng cũng rất thương xuyên có, nhưng việc họ tên ra như vậy đúng đây là lần đầu tiên. Vì thế Lâm Tưởng liền vô cùng thuận lợi bị đưa lên hot search, các trang tin tức lớn cũng nhanh chóng đưa tin.

      Vừa suy đoán quan hệ của bọn họ, vừa sôi nổi suy đoán thận phận của Cố Thành.

      Trang Weibo của Lâm Tưởng cũng có rất nhiều quần chúng ăn dưa vào xem.

      Weibo của Lâm Tưởng là được Đỗ Hân mở cho lúc vào công ty, fan cũng có nhiều, khi tâm huyết dâng trào mới vào đăng vài dòng trạng thái, còn lại phần lớn đều để cho Nhạc Tiểu Kỳ quản lý.

      Nhạc Tiểu Kỳ là đồ tham ăn, cho nên bài đăng nào Weibo cũng liên quan đến đồ ăn. Lâm Tưởng ngẫu nhiên thể kỹ năng bếp núc, hay Nhạc Tiểu Kỳ ở mạng tìm được món ăn nào ngon, hoặc quay phim có gặp được món nào đặc sắc, cũng đều được nàng đăng lên.

      Sau khi quần chúng ăn dưa dạo vòng trang Weibo của xong đều chảy nước miếng giàn giụa, bình luận mạng cũng vì vậy mà dần dần lệch hướng.

      “Mỹ nữ, bạn ăn nhiều như vậy kim chủ của bạn có biết ?”

      thích ăn như vậy, tất nhiên người bình thường nuôi nổi đâu!”

      “Nhìn mấy món này là ngon, Lâm Tưởng lại còn có thể tự mình nấu cơm nữa!”

      “Là dùng tài nghệ nấu nướng của mình để giữ chặt lấy cái dạ dày của kim chủ sao?”

      “Nhìn mấy món ăn đó kìa, trong nháy mắt tôi trở thành fan rồi!”

      “Vừa mới phát ra là khẩu vị của nữ thần rất hợp với tôi nha, nhưng mà nữ thần lại là hoa có chủ rồi. Nữ thần, mau cho tôi biết rằng em còn độc thân mà!”

      Lâm Tưởng lướt qua mấy bình luận thấy rằng cũng có cái nào ác ý chửi bậy, nên cũng để ý tới nữa, ngược lại chú ý tới bài post hot search kia hơn.

      Ở cái thời đại internet phát triển này, chút gió thổi thôi cũng rất nhanh bị mọi người biết được. Đến giữa trưa nghỉ ăn cơm, Lâm Tưởng có thể ràng cảm nhận được ánh mắt của những người khác trong đoàn làm phim nhìn đều trở nên ái muội, nhưng nhìn quanh vòng cũng cảm thấy hoảng loạn. Để giải quyết loại chuyện công kích ác ý này ít nhiều cũng có chút kinh nghiệm, hành động cũng quá gượng, với năng lực của Đỗ Hân, tuyệt đối có thể giải quyết tốt.

      Trước khi ăn cơm Đỗ Hân có liên hệ với lần, kêu cần phải làm gì cả, đoàn đội bên công ty giải quyết, lời đồn như thế này có rất nhiều, hơn nữa còn có sách mách có chứng, khẳng định là sớm có mưu. Tin tức lan truyền vô cùng nhanh, có thể đẩy lên hot search được khẳng định phía sau có người chống lưng.

      “Cố tổng vận dụng các mối quan hệ bắt đầu điều tra rồi, chị tin là có kết quả. Phía công ty cũng chuẩn bị đăng thông báo, truy cứu trách nhiệm pháp luật đối với những người bịa đặt. Em ở đó xảy ra chuyện gì chứ?”

      Lâm Tưởng trả lời: “Em có chuyện gì.”

      “Đạo diễn Lý có ?”

      “Chưa gì cả.”

      “Vậy em tự mình cẩn thận chút, ra ngoài đều phải dẫn theo Nhạc Tiểu Kỳ, đừng mình hành động. Cố tổng phái mấy vệ sĩ tới cho em.”

      Lâm Tưởng cũng từ chối mà gật đầu “Được”. hiểu , chuyện trước mắt có thể tự mình làm đó chính là đảm bảo an toàn cho chính bản thân mình.

      Đỗ Hân còn dặn dò thêm ít chuyện vặt, nhưng điện thoại của lại thông báo có cuộc gọi khác gọi tới nên chỉ có thể vội vàng cúp máy.

      Lâm Tưởng còn chưa kịp buông điện thoại xuống, Cố Thành gọi lại. “Tưởng Tưởng.” Giọng trầm thấp dễ nghe, cái tên đơn giản cũng được gọi cách mềm mại. Lâm Tưởng nhịn được khóe miệng gợi lên nụ cười.

      “Thành ca ~” cũng học theo giọng điệu của gọi lên tiếng.

      Cố Thành:……

      “Xem ra cần phải lo lắng cho cảm xúc của em rồi.” .

      “Em rất ổn, chỉ là cảm thấy có chút giận mà thôi, tự nhiên lại là kim chủ ba ba của em!” Lâm Tưởng với giọng nũng nịu. Kỳ trong lòng cảm thấy danh xưng kim chủ ba ba này cũng rất tốt. tại ngẫm lại, xác cũng có giúp công ty kiếm tiền, cho nên vào công ty với danh được bao dưỡng cũng sai.

      Cố Thành cười , an ủi : “Đừng nóng giận, rất nhanh được giải quyết, đến lúc đó chúng ta đổi tiêu đề cái hot search đó.”

      Lâm Tưởng thấy vậy liền hỏi: “Tiêu đề gì vậy?”

      Cố Thành suy nghĩ, : “‘Chủ tịch Tập đoàn Cố Hợp cùng diễn viên nổi tiếng Lâm Tưởng đính hôn’ em thấy cái tiêu đề này thế nào?”

      “Được, tiêu đề thực rất ấn tượng, nhưng cầu hôn em sao?” Lâm Tưởng .

      tại phải là trưng cầu ý kiến của em sao.” Sau khi tin tức bao dưỡng nổ ra, Cố Thành rất muốn trực tiếp kéo Lâm Tưởng đăng ký kết hôn. Nhưng mà kiếp trước hôn lễ của bọn họ được tổ chức quá vội vàng, cho nên đời này muốn phải vào vết xe đổ đó nữa. nhất định phải vì mà cử hành hôn lễ là to lớn và long trọng.

      Lâm Tưởng cười khẽ, “Hai ngày nay chị Đỗ bận rộn lắm rồi, chúng ta đừng gây thêm phiền toái cho chị ấy nữa.”

      “Đây chính là biện pháp giải quyết tốt nhất mà.” Cố Thành đồng ý với cách của .

      Đợi đến lúc Cố Thành chịu cúp điện thoại giờ nghỉ trưa cũng qua, Lâm Tưởng liền dẫn theo Nhạc Tiểu Kỳ chạy tới phòng hóa trang trang điểm lại.
      Last edited: 14/2/22

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :