Chương 12.1 Edit: Trinhsnow Bất quá lúc mới đến gần phòng của tỷ tỷ , lại nhìn thấy Liêu quản mang theo hai gã hộ viện tiến lại đây, mang theo bộ mặt sát khí. "Các ngươi muốn làm gì?" cảnh giác chất vấn. "Hừ, muốn làm gì? Đến đây để hảo hảo hỏi chuyện tỷ tỷ của ngươi , rượu mời uống lại thích uống rượu phạt, người tới, đem nàng mang ." Liêu quản vừa ra lệnh , hai gã hộ viện liền tiến lên muốn bắt người . " cho phép các ngươi mang tỷ tỷ của ta !" Đường Nhật Kình chắn ở trước của , bộ dáng nếu bọn họ tiến lên liều mình đến cùng. Liêu quản cùng bọn hộ viện ngày thường đều đem vị biểu thiếu gia này để vào trong mắt , tuy rằng gần đây trông dường như có cao lên chút, thân mình cũng có cảm giác lớn lên, nhưng bọn chúng vốn có thói quen coi thường , hơn nữa biểu thiếu gia này ở trước mặt các vị thiếu gia, chỉ có bị đánh, vì vậy khi che chắn ở phía trước như vậy, bọn họ chỉ cảm thấy biết lượng sức mình, quá nực cười. Đường Nhật Kình tuy rằng bắt đầu tập võ. Nhưng dù sao cũng mới có mười ba tuổi, so với đám tôi tớ còn bé hơn rất nhiều, còn chưa đánh được kẻ nào trong số đó, liền bị gã hộ vệ chế trụ . "Buông ta ra!" tức giận kêu gào. "Chuyện gì vậy?" Nghe được tiềng ồn ào, Đường Nguyệt Hàm từ trong phòng ra, vừa đúng lúc nhìn thấy màn này diễn ra, nàng quay đầu nhìn phía Liêu quản ."Liêu quản , ngươi làm cái gì vậy?" Liêu quản mang theo mệnh lệnh của lão gia mà đến, tất nhiên có dáng vẻ khách khí với nàng. " có lỗi, biểu tiểu thư, lão gia có lệnh, sai chúng ta đến đem tiểu thư lĩnh gia pháp." "À?" Nàng giương lên mi, mặt chẳng những có gì gọi là kinh hoảng, còn rất tự nhiên chắp tay sau lưng, ánh mắt quét về phía hộ viện liếc mắt cái, lại nhìn về phía tên hộ viên còn lại chế trụ đệ đệ nàng. "Nhật Kình, thừa dịp có cơ hội như thế này, tỷ biểu diễn cho đệ xem vài chiêu quyền thuật, nhớ nhìn cẩn thận." Nàng quay đầu hướng đệ đệ . Đường Nhật Kình ánh mắt vụt sáng, nhanh chóng trả lời: "Được, tỷ tỷ." Đường Nguyệt Hàm nhìn về phía hộ viện, : " phải muốn bắt ta lĩnh gia pháp sao? Đến đây ." Nàng bình tĩnh như thường, ung dung mà trấn định, làm cho Liêu quản cùng mấy tên hộ viện đều là ngẩn ra. Nàng vậy mà dám đến ? Khiến cho tên quản cùng hai gã hộ viện đều bật cười, ánh mắt của bọn chúng vốn dĩ luôn thiển cận, làm sao có thể nhìn ra được tia lợi hại trong ánh mắt của thiếu nữ? "Còn chưa động thủ!" Liêu quản vừa ra lệnh, hai tên hộ viên liền tiến lên. *********************************************** Bên hồ có cây hoa đào, nở hoa đẹp rực rỡ, có hoa xinh đua sắc cùng hồ nước trong xanh mị sắc khôn cùng. Mấy chú chim thi nhau đùa giỡn trong rừng đào, liền bay qua mặt hồ tĩnh lặng, vài con chuồn chuồn nước điểm sắc xuống mặt hồ, lại bay đến cành mắt nước dựa sát vào nhau. Qua chín khúc rẽ cầu liền trực tiếp nhìn thấy thân ảnh trong đình phía góc hồ, bàn đá trong đình bày biện điểm tâm đủ loại màu sắc cùng với rượu nhạt. Nam tử nằm nghiêng ghế thưởng thức cảnh đẹp non xanh nước biếc, bốn phía an bài nhân thủ, những người liên quan thể nào tiếp cận được. gã nam tử chạy bộ qua chín khúc rẽ cầu chạy về phía này, khi gần đến nới, hai gã hộ vệ tự động tránh ra. "Thuộc hạ tham kiến tướng gia." "Đứng lên ." "Tạ ơn tướng gia." Nam tử sau khi đứng dậy, cung kính : "Thuộc hạ theo lệnh của tướng gia, tra thân phận của người đó." Tầm mắt của Phong Vô Kỵ vẫn dừng lại ở phía hồ bên kia, nhàn nhạt : "." "Dạ , theo những gì thuộc hạ điều tra được, người này tên là Đường Nguyệt Hàm năm nay mười sáu tuổi, phụ mẫu đều mất ,hai năm trước, cùng với đệ đệ sống nương tựa với nhau trong phủ của đại cữu, vị cữu cữu này nhà ở thành bắc là chủ nhân của phủ Triệu gia, tên là Triệu Đông Hiến, là hộ tiểu thương tại địa phương, trong phủ có thê hai thiếp, có ba nam ba nữ." Ánh mắt Phong Vô Kỵ hạ xuống."Người này thuộc gia đình tiểu thương hộ?" “Dạ, trước mắt mới điều tra được như vậy, tại chưa tìm được điểm khả nghi nào." Nghe thủ hạ báo cáo, Phong Vô Kỵ dường như có chút đăm chiêu dùng ngón trỏ gõ lên mặt bàn, thủ hạ của người tài ba chiếm đa số, muốn điều tra tin tức của người cũng khó, huống chi người đó là nữ tử. có chỗ nào đáng nghi sao? Cảm giác có điểm giả dối nhưng điều tra được điểm nào khả nghi? trầm ngâm lát, mới chậm rãi mở miệng."Tiếp tục chú ý đến phủ Triệu gia, cùng nhất cử nhất động của nàng ta." " Dạ" nam tử sau khi lên tiếng trả lời, lập tức lui ra. Mấy ngày sau, vị thuộc hạ thứ hai trở về báo cáo. " Bẩm báo tướng gia, hôm nay đại nữ nhi của Nhị di nương Triệu gia, cố ý sai người hạ thuốc xổ vào trong trà, mời biểu tiểu thư đến thưởng trà." “ Ôh? Rồi sau đó như thế nào?" "Khi Đường Nguyệt Hàm vừa ngồi xuống, đột nhiên nhìn thấy con ếch, vị đại biểu tỉ liền quay đầu nhìn, nhưng nàng ta cái gì cũng thấy, Đường Nguyệt Hàm liền chắc mình nhìn nhầm rồi, tiếp theo liền thưởng thức chén trà, nhưng mà cuối cùng người đau bụng phải chạy vào nhà vệ sinh ai khác chính là đại biểu tỉ." "Còn có gì nữa ?" " Dạ có." " Chỉ có như vậy?" " Dạ chỉ có như vậy." Phong Vô Kỵ lười nhác quay đầu, nhìn thẳng vào thủ hạ, ánh mắt lộ ra bất kì điều gì ngoài vẻ xinh đẹp, nhưng ánh mắt như vậy lại khiến thủ hạ thân toát ra đầy mồ hôi lạnh. Trầm ngâm lát, mới miễn cưỡng mở miệng."Tiếp tục chú ý chặt chẽ." "Dạ" Thủ hạ cảm giác giống như bản thân vừa được đặc xá, vội vàng rời khỏi tầm mắt của tướng gia. Mấy ngày sau, vị thuộc hạ thứ ba trở về báo cáo. "Khởi bẩm tướng gia, hôm nay nhị biểu ca Triệu gia tìm đệ đệ Đường Nhật Kình gây phiền toái, Đường Nhật Kình đánh lại được, cố gắng bảo vệ chính mình, đúng lúc này, bọn họ mông đột nhiên cháy, vội vàng nhảy vào hồ nước, sau đó Đường Nguyệt Hàm đem đệ đệ của nàng về phòng băng bó." " Ừm, nàng có hành động gì khả nghi hay ?" " Hành động khả nghi có, nhưng lại có chuyện xảy ra."