[Trọng sinh] Tể Tướng Bí Hiểm - Mạc Nhan (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      :yoyo60:@Neavah Redneval nhỡ đâu gặp nam chính nhiều quá chị ý ngán a ý sao đây nàng ơi:yoyo60:
      honglakNeavah Redneval thích bài này.

    2. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      Chương 10.2
      Edit:Trinhsnow
      Đường Nguyệt Hàm nhìn theo , rốt cục bừng tỉnh nghĩ ra.

      Nguyên lai là ? Nàng nghĩ tới, ngày đầu tiên mình đến Triệu gia, từng thấy qua nam nhân này, khó trách có chút quen mặt.

      Kỳ thực trí nhớ của nàng khá tốt, chẳng qua đều dùng vào việc điều tra phá án, đối với những chuyện khác đều để bụng, nàng chuyện gì quên liền quên luôn.

      “Dạ, muội biết, muội phải về đây, cáo từ" nàng cúi chào, xoay người rời .

      "Đợi chút "

      Nàng dừng bước, xoay người nhìn : "Tiêu công tử còn có chuyện gì?"

      nhìn nàng, đối với chuyện nàng lãnh đàm cảm thấy buồn bực, trước kia Hàm muội thấy tuy rằng dám chuyện dám nhìn thẳng, nhưng cũng dám lạnh lung bỏ qua như vậy, thậm chí còn cảm thấy, biểu cảm vừa rồi của nàng, ánh mắt kia là nhất thời nghĩ ra là ai. Điều này sao có thể, nàng nghĩ ra được là ai? Nhất định là nghĩ sai rồi, Hàm muội đối với cho tới bây giờ chỉ có khiếp sợ cùng ngượng ngùng, ngay cả ánh mắt của đều khiến cho nàng vô tình ửng hồng đôi má.

      Như vậy thanh lãnh lại vô ba của nàng, khiến cho cảm thấy vui, nhưng nhìn nàng như vậy, làm người ta nhìn thấu, ràng thấy rất gần, nhưng đến gần nàng được, điều này khiến cho lòng sinh ra cảnh giác, cảm thấy vạn phần bất an.

      Dĩ vãng Hàm muội tuy rằng cũng trốn , nhưng là sợ, bởi vì nàng ở trong khống chế chính mình, nhưng là thời khắc này, thế nhưng nắm chắc.

      áp chế buồn bực trong lòng, mặt duy trì nụ cười ôn hòa, nhưng ngữ khí thêm tia uy nghiêm.

      " lên , ta đưa muội trở về, đại nương, thể xuất đầu lộ diện như thế." Trong giọng với nàng, bá đạo như thể đây là vật của mình.

      Đường Nguyệt Hàm vốn định cự tuyệt, bất quá đột nhiên nghĩ đến, nếu Triệu gia phát thấy nàng, lại nhìn thấy Tiêu Ngọc Thăng đưa nàng trở về, tất nhiên dám có dị nghị, nàng còn nhớ , ngày đó Triệu lão gia định đối với nàng thi hành gia pháp, nhưng là sau khi Tiêu Ngọc Thăng xuất , Triệu lão gia ngay cả lời nặng cũng dám, còn đối Tiêu công tử lễ ngộ có thêm.

      "Được rồi."

      Nàng quyết định nhờ cái xe này, cũng dong dài, đợi tôi tớ đem ghế đẩu lấy đến, trực tiếp gọn gàng nhảy lên xe ngựạ trong khi mọi người còn kinh ngạc, nàng ngồi đối diện Tiêu công tử.

      "Làm phiền Tiêu công tử đưa ta đoạn đường." Nàng cười .

      Tên nô bộc ngây ngốc kinh ngạc mà nhìn nàng, sau đó lại nhìn hướng thiếu gia nhà mình, Tiêu Ngọc Thăng cũng là trận kinh ngạc, bất quá rất nhanh khôi phục tươi cười.

      Nguyên lai Hàm muội cũng có mặt đáng như vậy, ánh mắt mỉm cười, chút đều để ý nàng ở trước mặt chính mình làm càn, liền đối với thủ hạ vẫy vẫy tay.

      " thôi."

      Màn xe buông xuống, xa phu cho ngựa chạy về phía trước.

      Làm cho xe ngựa dừng lại trước cửa Triệu gia, cách đó xa xe ngựa, thân ảnh lén lút nhìn trộm cũng liền biến mất.

      Sau khi bị người Triệu gia phát nàng được cho phép, trộm chạy ra ngoài, đại phu nhân Triệu gia đem nàng chửi chút, tuy rằng để ý đến Tiêu công tử, dám đối với nàng động thủ, nhưng ở trong lời đối với nàng là nhục mạ.

      Lúc đó Triệu lão gia có nhà, liền thừa cơ nhục nhã nàng, đại phu nhân mắng nàng biết vô liêm sỉ chạy tìm Tiêu công tử, mặt khác hai vị tiểu thiếp cùng các vị biểu tỷ muội cũng theo trào phúng nàng.

      Mọi việc cứ như vậy, Đường Nguyệt Hàm vẫn lời, khi đệ đệ tức giận liền xông lên phía trước, muốn vì tỷ tỷ biện hộ, nàng thân thủ bắt lấy cánh tay đệ đệ, từ đầu tới cuối mặt chút biểu cảm, bộ dạng phục tùng dám câu, trầm tĩnh trịnh trọng như Thái Sơn, bất vi sở động.

      Đệ đệ cùng nàng sớm có ăn ý, biết nàng muốn nhẫn, liền vững vàng để mặc bọn họ nhục nhã đáp trả câu.

      Đường Nguyệt Hàm làm như vậy, là vì nàng biết những người này chỉ biết võ mồm, chỉ cần bọn họ động thủ, nàng cũng ra tay
      Đường Nguyệt Hàm nhìn theo , rốt cục bừng tỉnh nghĩ ra.

      Nguyên lai là ? Nàng nghĩ tới, ngày đầu tiên mình đến Triệu gia, từng thấy qua nam nhân này, khó trách có chút quen mặt.

      Kỳ thực trí nhớ của nàng khá tốt, chẳng qua đều dùng vào việc điều tra phá án, đối với những chuyện khác đều để bụng, nàng chuyện gì quên liền quên luôn.

      “Dạ, muội biết, muội phải về đây, cáo từ" nàng cúi chào, xoay người rời .

      "Đợi chút "

      Nàng dừng bước, xoay người nhìn : "Tiêu công tử còn có chuyện gì?"

      nhìn nàng, đối với chuyện nàng lãnh đàm cảm thấy buồn bực, trước kia Hàm muội thấy tuy rằng dám chuyện dám nhìn thẳng, nhưng cũng dám lạnh lung bỏ qua như vậy, thậm chí còn cảm thấy, biểu cảm vừa rồi của nàng, ánh mắt kia là nhất thời nghĩ ra là ai. Điều này sao có thể, nàng nghĩ ra được là ai? Nhất định là nghĩ sai rồi, Hàm muội đối với cho tới bây giờ chỉ có khiếp sợ cùng ngượng ngùng, ngay cả ánh mắt của đều khiến cho nàng vô tình ửng hồng đôi má.

      Như vậy thanh lãnh lại vô ba của nàng, khiến cho cảm thấy vui, nhưng nhìn nàng như vậy, làm người ta nhìn thấu, ràng thấy rất gần, nhưng đến gần nàng được, điều này khiến cho lòng sinh ra cảnh giác, cảm thấy vạn phần bất an.

      Dĩ vãng Hàm muội tuy rằng cũng trốn , nhưng là sợ, bởi vì nàng ở trong khống chế chính mình, nhưng là thời khắc này, thế nhưng nắm chắc.

      áp chế buồn bực trong lòng, mặt duy trì nụ cười ôn hòa, nhưng ngữ khí thêm tia uy nghiêm.

      " lên , ta đưa muội trở về, đại nương, thể xuất đầu lộ diện như thế." Trong giọng với nàng, bá đạo như thể đây là vật của mình.

      Đường Nguyệt Hàm vốn định cự tuyệt, bất quá đột nhiên nghĩ đến, nếu Triệu gia phát thấy nàng, lại nhìn thấy Tiêu Ngọc Thăng đưa nàng trở về, tất nhiên dám có dị nghị, nàng còn nhớ , ngày đó Triệu lão gia định đối với nàng thi hành gia pháp, nhưng là sau khi Tiêu Ngọc Thăng xuất , Triệu lão gia ngay cả lời nặng cũng dám, còn đối Tiêu công tử lễ ngộ có thêm.

      "Được rồi."

      Nàng quyết định nhờ cái xe này, cũng dong dài, đợi tôi tớ đem ghế đẩu lấy đến, trực tiếp gọn gàng nhảy lên xe ngựạ trong khi mọi người còn kinh ngạc, nàng ngồi đối diện Tiêu công tử.

      "Làm phiền Tiêu công tử đưa ta đoạn đường." Nàng cười .

      Tên nô bộc ngây ngốc kinh ngạc mà nhìn nàng, sau đó lại nhìn hướng thiếu gia nhà mình, Tiêu Ngọc Thăng cũng là trận kinh ngạc, bất quá rất nhanh khôi phục tươi cười.

      Nguyên lai Hàm muội cũng có mặt đáng như vậy, ánh mắt mỉm cười, chút đều để ý nàng ở trước mặt chính mình làm càn, liền đối với thủ hạ vẫy vẫy tay.

      " thôi."

      Màn xe buông xuống, xa phu cho ngựa chạy về phía trước.

      Làm cho xe ngựa dừng lại trước cửa Triệu gia, cách đó xa xe ngựa, thân ảnh lén lút nhìn trộm cũng liền biến mất.

      Sau khi bị người Triệu gia phát nàng được cho phép, trộm chạy ra ngoài, đại phu nhân Triệu gia đem nàng chửi chút, tuy rằng để ý đến Tiêu công tử, dám đối với nàng động thủ, nhưng ở trong lời đối với nàng là nhục mạ.

      Lúc đó Triệu lão gia có nhà, liền thừa cơ nhục nhã nàng, đại phu nhân mắng nàng biết vô liêm sỉ chạy tìm Tiêu công tử, mặt khác hai vị tiểu thiếp cùng các vị biểu tỷ muội cũng theo trào phúng nàng.

      Mọi việc cứ như vậy, Đường Nguyệt Hàm vẫn lời, khi đệ đệ tức giận liền xông lên phía trước, muốn vì tỷ tỷ biện hộ, nàng thân thủ bắt lấy cánh tay đệ đệ, từ đầu tới cuối mặt chút biểu cảm, bộ dạng phục tùng dám câu, trầm tĩnh trịnh trọng như Thái Sơn, bất vi sở động.

      Đệ đệ cùng nàng sớm có ăn ý, biết nàng muốn nhẫn, liền vững vàng để mặc bọn họ nhục nhã đáp trả câu.

      Đường Nguyệt Hàm làm như vậy, là vì nàng biết những người này chỉ biết võ mồm, chỉ cần bọn họ động thủ, nàng cũng ra tay.
      tart_trung, Andrena, quỳnhpinky11 others thích bài này.

    3. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Nàng ơi, có đoạn bị lặp thù phải. Nàng thử xem lại nhá
      Trinhsnowhonglak thích bài này.

    4. xkhang

      xkhang Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      86
      Nó bị lặp lại kìa nàng ui, hichic, chương này ngắn quá :yoyo59::yoyo59:. Thank nàng nhá :yoyo45:
      Trinhsnowhonglak thích bài này.

    5. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      mặc dù thả nàng nhưng chắc chắn nam9 theo dõi nàng
      nam phụ có thể giúp dc gj cho nàng nhỉ?
      Trinhsnow thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :