[Trọng sinh] Tể Tướng Bí Hiểm - Mạc Nhan (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      giờ tối rùi, đâu thấy j đâu @Trinhsnow ? hichic
      Trinhsnow thích bài này.

    2. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      Chương 9.1

      Edit: Trinhsnow

      Nam nhân này là cao thủ, nàng nghĩ tới tai mắt của đối phương có thể linh mẫn đến mức thăm dò được tồn tại của nàng.

      Chết tiệt! Nếu là mình của trước kia, nàng chắc chắn có thể tránh thoát được ám khí thứ ba kia, thân mình tại của nàng có nhiều hạn chế, tuy rằng mỗi tối trước khi ngủ nàng đều xếp bằng ngồi thiền, nhắm mắt luyện công, cũng luyện tập giống như trước kia lúc nàng còn sống, công lực của nàng cũng được ba thành rồi. Nàng nghe thấy thanh ầm ỹ từ phía sau truyền đến, biết chính mình kinh động mọi người, mà công lực của nàng bây giờ bằng trước kia, nếu là bị những người này bắt được khỏi phải chắc chắn chết thể nghi ngờ.

      thể đè ép được run sợ trong lòng, bao lâu sau, nàng rất nhanh phát thấy thân mình bắt đầu run lên.

      Trong lòng nàng kêu ổn, trong ám khí có chứa thuốc tê, hành động trở lên khó khăn hơn trước, liền cảm thấy phía sau có cỗ lực cường đại hướng về phía nàng đánh tới, đồng thời khi nàng xoay người, nhuyễn kiếm bên hông kéo ra, trong chốc lát do dự đâm về hướng người kia.

      Người đuổi theo, kẻ đó chính là Đồng công tử luôn đeo mặt nạ, thân hắc y, giương đôi mắt như chim ưng, sắc bén lai bức người, kiếm nàng đảo qua, chỉ thẳng vào mi tâm của , nhưng lại chỉ vào hư , giây lát sắp chạm vào thân ảnh, lại trở lên chợt xa mà chợt gần, cảm giác quỷ mỵ bình thường.

      Màu đen của mặt nạ bao phủ tòan bộ khuôn mặt của , nhưng che được sát khí bức người.

      Nàng biết, khi đối phương thấy khuôn mặt của nàng, trong mắt ánh lên chút ngoái ý muốn, chẳng qua cặp mắt đen kia quá mức thâm trầm, làm cho người ta đến tận cùng là nhìn .

      Là nàng?

      Phong Vô Kỵ liếc mắt cái liền nhận ra nàng, nàng là vị nương lần trước ở đường dùng mưu trí của mình cứu hai ông cháu kia, nguyên lai nàng theo dõi Hoàng Dương Hổ, là kẻ trốn ở bên ngoài nghe lén, chính là nàng?

      chính là Đồng công tử, trừ bỏ đương kim hoàng thượng, người nào biết được thân phận thần bí này của .

      Ở chỗ sáng, chính là đương triều tể tướng, là kẻ thích đùa bỡn chơi đùa với quyền mưu, lấy quyền thế áp bức người, là kẻ lười nhác mà hiểu văn võ.

      Nhưng ở nơi bí mật, biệt hiệu của là Đồng công tử dùng để lại giang hồ, võ công cao cường, sở hữu thế giới trong bóng tối ngoan thủ đoạn, toàn bộ đều nhờ thân phận Đồng công tử mà đạt được.

      Lợi dụng thân phận trong sang ngoài tối của mình, trợ giúp đương kim hoàng thượng ngồi chắc chắn ngôi vị chủ của cả giang sơn, tại, ý đồ của cũng chính là lợi dụng thân phận này, tra ra ai là kẻ ám sát Yến Đồng.

      Dù kiếm thuật của Đường Nguyệt Hàm có nhanh hơn nữa, công lực cũng chỉ còn ba thành, nội lực lại được với đối phương, tất cả kiếm khí khi đâm ra đều bị cương khí bao phủ quanh thân bắn ngược trở về.

      Nàng cảm thấy cỗ áp bức khó chịu, tiếp theo cổ họng căng thẳng, cổ bị bàn tay to nắm chặt, cổ tay cầm kiếm cũng bị chặt chẽ chế trụ.

      "Ngươi là người phương nào?" Ngữ khí lạnh như băng chất vấn, bí mật mang theo luồng nội lực, ràng thanh lớn, lại khiến cho màng tai nàng đau nhức.

      Đường Nguyệt Hàm sắc mặt ửng hồng, bởi vì cổ của nàng bị đối phương bóp chặt, nàng có thể cảm giác được, chỉ cần đối phương dùng thêm chút lực, gáy của nàng gẫy ra thành tiếng, lực đạo của đối phương, chỉ chừa lại chút khí để nàng hô hấp.

      "Công tử thứ lỗi, nô tỳ... phải cố ý nghe lén, chỉ là... Tò mò mà thôi." Nàng hô hấp khó khăn trả lời.

      Nàng mặc dù tự xưng nô tỳ, thoạt nhìn cũng kinh sợ, nhưng thế nào cảm giác được hai chữ sợ hãi từ người nàng?

      "Ngươi là tỳ nữ trong phủ?"

      "Đúng vậy "

      Phong Vô Kỵ chậm rãi đánh giá nàng, ngữ khí lạnh như băng : "Ngươi phải là tỳ nữ trong phủ, ngươi là mình vào trong này, có mục đích gì?"

      Đường Nguyệt Hàm bị tay của chế trụ tay nàng, chỉ dùng tay giữ gáy, trán nàng đổ mồ hôi lạnh, sắc mặt xanh trắng.

      "Ta là..." Nàng chỉ hai chữ, thân mình liền mềm nhũn, nhắm mắt lại ngất .
      honglak có đây rồi hì hì, sr nha, tại nhà t tối nay có khách nên xong muộn
      Các nàng đóan xem, chị ý ngất rồi a ý làm j nhể:yoyo60:
      Andrena, quỳnhpinky, Lnmt1318 others thích bài này.

    3. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      @xkhang có câu tloi rồi nàng nha, k phải ông bị chó cắn đâu nha:yoyo60:
      xkhanglinhdiep17 thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      ing......ta doan dung ma......ho....ho.....ne ta that..........temmmmmmmmmmm nay la xin truoc nhak
      Trinhsnow thích bài này.

    5. Trinhsnow

      Trinhsnow Well-Known Member

      Bài viết:
      453
      Được thích:
      1,196
      Chương 9.2
      Edit:Trinhsnow

      Phong Vô Kỵ mày kiếm nhíu lại, trừng mắt nhìn người cúi đầu nằm trong tay , cổ của nàng bị nắm trong tay, trong ám khí kia có chứa thuốc mê, nhanh như vậy khiến nàng ngất rồi?

      Cùng lúc này tiếng người càng ngày càng gần, đó là hộ viện trong phủ điều tra, Phong Vô Kỵ mắt ưng nhíu lại liếc nhìn, đem nàng nách mình hướng vào phía trong, lắc mình vào gian phòng.

      Vừa vào phòng, liền đóng cửa lại, trực tiếp ngồi trường kỉ, đem nàng ôm vào trong ngực.

      Khi hộ viên trong phủ vừa tiến vào liền nhìn thấy ôm nữ tử, tất cả đều ngớ ra.

      Người đứng đầu nhóm hộ viện, đầu tiên là liếc mắt cái nhìn nam tử đeo mặt nạ, tiện đà đem tầm mắt nhìn vào nữ nhân nằm trong lòng , sắc mặt trầm xuống.

      "Các hạ ở trong này gì vậy?"

      Phong Vô Kỵ lười nhác nhìn ." bắt được thích khách rồi à?"

      "Chưa, chúng ta toàn lực điều tra." Lúc này tên thủ lĩnh cảm thấy tức giận: Chúng ta vội vàng khắp nơi tìm kiếm người: Vậy mà lại ở trong này vội vàng ngoạn nữ nhân!

      Giờ phút này Đường Nguyệt Hàm bị ôm vào trong ngực, mặt nàng dán vào hõm gáy của , đưa lưng về phía đám hộ viện.

      "Nha? Còn chưa tìm được người, vậy mau mau tiếp tục tìm kiếm tiếp ." Phong Vô Kỵ miễn cưỡng ra mệnh lệnh, lời này khiến cho tên đầu lĩnh hộ viện cực kì vui

      Bọn họ là hộ viện chứ phải thủ hạ của Đồng công tử, chỉ biết Đồng công tử là người mà thượng thư đại nhân mời đến mà thôi, chỉ biết người này cũng là vì người khác làm việc

      đều là vì Hình bộ thượng thư đại nhân làm việc, vậy có cao thấp khác biệt, hơn nữa, đầu lĩnh hộ viện quen nhìn nam tử lười biếng này dùng thái độ cao ngạo lãnh đạm, hơn nữa người này mỗi lần đến đây, đều đeo mặt nạ, xưng tên , chỉ tự xưng là Đồng công tử, cố ý biến bản thân trở thành người thần thần bí bí, làm người khác hiểu mà phát hỏa tức giận trong lòng.

      "Chúng ta là người phụ trách kiểm tra gian phòng này, trong phòng này còn chưa có tìm kiếm."

      Phong Vô Kỵ giương mi lên, vẫn như cũ bên miệng mang theo ý cười "Xin cứ tự nhiên, "

      Mọi người ở trong phòng tìm kiếm lần xong, tìm thấy ai, cuối cùng tên đầu lĩnh nhìn về phía nữ tử trong lòng , chỉ vào nàng.

      "Xin hỏi các hạ, nàng là ai?"

      "À? Đây là, đương nhiên là nữ nhân mà đại nhân nhà ngươi ban cho ta." vừa , bàn tay bên vuốt tóc nàng, làm như thực hưởng thụ mỹ nhân trong ngực.

      "Phải hay ? Thỉnh cầu các hạ đem mặt nàng quay qua đây để ta nhìn xem."

      "Thế nào ? Ngươi cũng có hứng thú với nữ nhân này?"

      "Ở trong phủ có hơn trăm tôi tớ cùng tỳ nữ, tất cả ta đều nhận ra, bao gồm cả thê thiếp của đại nhân, tất cả ta cũng đều gặp qua, ta muốn nhìn xem nàng có phải là người trong phủ hay , xin mời các hạ đem mặt nữ nhân này chuyển qua để cho ta nhìn xem."

      Phong Vô Kỵ nhìn , mắt đen giận liếc qua, lười nhác mở miệng."Điều này cần thiết."

      "Cái gì?"

      "Người mà ngươi muốn bắt là thích khách, quản chuyện nữ nhân trong lòng ta làm gì? Huống chi, nàng còn ngủ say đấy."

      Thế nhưng ta dám cự tuyệt, đơn giản chỉ vì nữ nhân này còn ngủ?

      Đầu lĩnh hộ viện càng thêm căm tức, khẩu khí càng thêm hung ác." Nếu như nàng phải là người trong phủ, vậy có khả năng nàng ta là thích khách, nếu như vậy càng phải tra ràng, đây là chức trách của ta, thứ nỗi tuân lệnh được!" Ý tứ ràng muốn dùng sức mạnh.

      Bọn họ tiến lên, bất quá mới chỉ được bước, lập tức cảm thấy cỗ kình khí bức tới.

      Mọi người hai mặt nhìn nhau, mặt là kinh dị đan xen, bởi vì bọn họ đều cảm nhận được, người này phát ra cỗ khí duờng như làm cho bọn họ thể tiến về phía trước dù chỉ bước.

      "Ta chuyện này cần thiết, các ngươi nghe thấy sao? Hơn nữa, các ngươi thấy ta rất vội hay sao?" Phong Vô Kỵ ngữ khí vẫn như cũ nhanh chậm, nhưng lại phát ra cỗ khí làm cho nội tâm người ta hỏang sợ.
      tart_trung, Andrena, quỳnhpinky9 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :