Chương 7.2
Edit:Trinhsnow
Htai t mới edit thêm đc tý này, post cho các nàng đọc trc ít vậy
Lưu Cương vội : "Thuộc hạ có tìm Tương đại nhân hỏi, trước mắt tra ra, có gã tội phạm giết người là phạm nhân mà lúc Yến bộ đầu lúc còn sống muốn tìm bắt , bất quá tại bị Thiên phủ đại Bộ đầu Hoa Thiết Ưng bắt , giam vào đại lao, cho nên lúc Yến bộ đầu bị giết hại, cùng tên phạm nhân kia có quan hệ” Hoa Thiết Ưng trong lời của Lưu Cương cũng là trong tứ đại danh bộ.
" như vậy, là do những người khác làm ra ?"
"Yến bộ đầu võ công cao cường, có thể thừa dịp nàng phòng bị, mà từ phía sau dùng đao khiến mất mạng, nếu có võ công cao hơn nàng, chỉ có thể là kẻ nàng khinh thường bao giờ ngờ tới."
"Tiếp tục tra, đem những kẻ khả nghi tìm ra." Giờ khắc này, Phong Vô Kỵ mặt là mảnh lãnh tuyệt, vẫn như cũ lịch nho nhã, chỉ là quanh thân lại tản ra khí thế lạnh thấu xương, mỗi khi phát ra loại khí này, đều khiến cho nhóm hộ vệ day thần linh của ai cũng căng thẳng.
Cùng lúc đó tên thủ hạ của Lưu Cương lập tức chắp tay lên tiếng trả lời."Tuân mệnh."
Bọn họ hiểu được, ngày thường tướng gia lịch nho nhã chính là biểu diễn ra ngoài mà thôi, chỉ mới hai mươi bốn tuổi liền trở thành đương triều tể tướng, cũng phải là chuyện dễ dàng gì, nếu có cơ trí ác lệ lại thủ đoạn khéo đưa đẩy, sao có thể chế trụ được mấy con cáo già nguyên lão trọng thần, cùng với thế lực họ ngoại.
Lưu Cương cùng đám thủ hạ lĩnh mệnh rời , bên người Phong Vô Kỵ chỉ lưu lại bốn gã hộ vệ, có thể trở thành hộ vệ của , mỗi người đều là cao thủ đại nội.
Phong Vô Kỵ vung tay lên, bốn gã hộ vệ liền thối lui ra gian ngoài, lưu lại người độc trong phòng.
Đến khi còn ai, kia đôi mắt đen lãnh tuyệt, tràn đầy vẻ ảm đạm.
Khẽ nhấp chén rượu, trầm giọng khẽ lẩm bẩm.
"Ngươi liền như vậy mà chết, làm cho bổn tướng rất thất vọng, phụ cái tên danh bộ."
mang theo nồng đậm hận ý, hận ý này là vì nữ nhân duy nhất làm cho chính mình để bụng, liền dễ dàng bị ám sát như vậy, càng hận tên hung thủ, nếu như tìm được và rơi vào tay , tất nhiên phải khiến cho đối phương muốn sống được, muốn chết càng thể, vạn kiếp bất phục.
Lúc này , nào có nho nhã nhã nhặn như ngày xưa, thân tà mị, sát ý đậm đặc.( Lảm nhảm: tại sao t lại thích đoạn tả này vs nam 9 nhỉ, gu của t là phúc hắc như thế này nè)
thế gian này, chưa từng có chuyện gì khiến cho để ý, vào trong triều đối với chỉ là trò tiêu khiển, nguyện ý làm tể tướng, bất quá là vì đương kim hoàng thượng là người mà để vào trong mắt, liền bồi chơi phen tranh quyền đoạt lợi, nhưng chân chính làm cho cảm thấy thú vị, là Yến Đồng, thích nhìn nàng bận tâm ở bên ngoài ra sức đánh đám phạm tội là con cháu nhà quyền quý, càng thích nàng dùng ánh mắt ác lệ trừng mắt nhìn khi ngẫu nhiên lộng quyền tướng gia.(Lảm nhảm: phải chăng a ý thích bị ngược)
Người khác ước gì lấy lòng nịnh nọt , còn nàng lại từ đáy lòng coi thường , cho nên khiến cho nổi lên hứng thú.
quan tâm thôi, nhưng khi để ý, toàn tâm chú ý, trừ phi tự giác buông tay, bằng người bị chú ý, dây dưa với đến cùng, cả đời thể thoát khỏi lòng bàn tay của .
Nhìn dân chúng người đến người lại lại phía dưới, trong biển người mờ mịt đó lại có thân ảnh của nàng...