ko biet nam 9 cua chung ta co tai gioi den muc nhan ra nu 9 trong hinh hai khac ko ta,......... nu9 con trong sang lam a....chua biet yeu la gi, a nam 9 phuc hac lam sao lua duoc chi ve day.....thanks @Trinhsnow
@linhdiep17 - @Neavah Redneval t tin đến lúc nam 9 nhận ra nữ chính cảnh đó rất hay đây, nữ chính đc khen thông mình, chỉ số IQ cao, nhưng EQ lại thấp quá, ng thích mình mà cứ tưởng kẻ thù của mình
Chương 4.1 Edit: Trinhsnow Tại phòng lớn trong chủ viện của Triệu gia, Triệu lão gia qua lại, vẻ mặt sốt ruột, hầu như cả đêm nhắm mắt, ngồi trong phòng lớn, còn có Triệu phu nhân cùng hai vị tiểu thiếp, cùng với vài nha hoàn. Triệu lão gia vừa vội vừa tức, nếu ngoại sinh nữ thực xảy ra chuyện, vậy hỏng hết chuyện của , còn vọng tưởng dựa vào việc đám hỏi của nàng với Tiêu gia, nếu nàng thực gặp chuyện may, vậy suy tính bao lâu nay của phải tiêu tan hết hay sao? Nghĩ đến đây, lại là tức giận con mắt trừng về hướng Tam di nương ngồi bên. "Ngươi được lắm người còn tốt như vậy tại sao lại tự dưng thấy? Bảo ngươi để ý người mà ngươi làm ăn như vậy à! Đồ vô dụng!" Tam di nương vẻ mặt ủy khuất, khóc sướt mướt nhu mì : "Người cũng lớn như vậy rồi, nếu có ý định trốn , lại có người giúp, huống chi thiếp lại có ba đầu sáu tay, sao có thể ngày đêm giám thị ?" Triệu lão gia nghe xong, càng thêm tức giận mắng."Nếu tìm thấy người, vậy trách nhiệm truy cứu hỏi ngươi!" Tam di nương oán hận cắn môi, dám tranh luận, "Đành phải đem hết ủy khuất nuốt vào trong bụng. Đều do xú nha đầu kia làm hại ta, nếu mà tìm được, ta nhất định phải cho nàng đẹp mắt! "Lão gia, phu nhân." gã tôi tớ vội vàng vào, vừa thấy chủ tử, lớn tiếng bẩm báo." tìm được biểu tiểu thư." Triệu lão gia vừa nghe, lập tức đứng lên. " tìm được rồi ?Tìm thấy ở chỗ nào?" "Ở núi phía ngoài trấn." Triệu lão gia lại vội vàng hỏi: "Nàng như thế nào? Có sao ?" "Dạ biểu tiểu thư có việc gì, chúng nô tài tìm được nàng vào lúc nàng chuẩn bị xuống núi." Nghe được nàng có việc gì, Triệu lão gia nhàng thở ra hơi, cỗ tức giận bừng sinh ra, nặng nề hừ tiếng. "Nàng ở nơi nào?" Những lời này tựa như ăn mười cân thạch tín. "Dạ vừa mới vào cửa, đoán chừng ở trong phòng." "Mang nàng đến gặp ta!" Tôi tớ dám trì hoãn, lĩnh mệnh rời , những tôi tớ khác liếc mắt nhìn nhau, đều biết lần nay biểu tiểu thư bị trận đòn lớn đây, chắc chắn thể thiếu bản tử rồi. Chỉ chốc lát sau, Đường Nguyệt Hàm được tôi tớ dẫn , hướng chủ viện tới. Nàng đổi bộ xiêm y sạch khác, cũng rửa mặt chải đầu qua, nàng đường tới, thuận tiện đánh giá nhà cửa của Triệu gia, đại họa sắp đến chút cũng khiến nàng sợ hãi, nhưng Trương ma ma bên cạnh ngược lại so với nàng còn khẩn trương lo lắng "Biểu tiểu thư, nếu như lão gia tức giận khó chịu, mà mắng chửi người chút, ngươi liền tận lực chịu tội, nghĩ biện pháp làm cho lão gia nguôi giận, chừng có thể bị đánh đâu." "Ừ." Đường Nguyệt Hàm lơ đễnh trả lời, nàng chú ý nhìn dọc hai bên đường nếu nhìn thấy tôi tớ nào là nhìn kĩ chút, để muốn tìm ra kẻ kha nghi đa hãm hại "Đường Nguyệt Hàm". Trương ma ma cùng nàng cho đến đại sảnh, liền thể cùng nàng vào trong được, còn dặn nàng phải cẩn thận trong hành . Nàng hướng Trương ma ma gật đầu, liền bước lên bậc thang, bước vào đại sảnh. Lúc vào, nàng tò mò nhìn quanh bốn phía, nhìn thấy trong sảnh rất nhiều người ngồi, nếu ngồi đều đứn, hơn nữa ai có sắc mặt tốt. bầu khí lãnh trầm, hơn nữa nhìn vào sắc mặt của những người này, nàng nhíu mày, rất có ý tứ nha, chừng người hại chết "Đường Nguyệt Hàm" , ở ngay bên trong. "Quỳ xuống!" tiếng thét tràn đầy lãnh khốc ra lệnh. Đường Nguyệt Hàm nhìn về phía nam tử phát ra mệnh lệnh, dựa theo Trương ma ma tả, xem ra chính là Triệu lão gia, cũng chính là đại cữu cữu của nàng. Nàng hai lời, chậm rãi quỳ xuống, cúi đầu. Triệu lão gia tức giận mà chỉ vào nàng."Ngươi là nha đầu đáng chết tiệt, cả buổi tối thấy ngươi đâu, ta còn lo lắng ngươi gặp được nguy hiểm, cả đêm chưa nhắm mắt, thể tưởng được ngươi nửa đêm chạy ra núi chơi, to gan!" Triệu lão gia tiếng mắng vang vọng khắp phòng, có người cười mỉa, có người khinh thường, cũng có người vui sướng khi người gặp họa, cũng có ai chú ý tới, Đường Nguyệt Hàm quỳ ở bên trong hết sức bình tĩnh, chỉ vì nàng cúi đầu, cho nên bọn họ đều cho rằng nàng bị dọa đến mức dám ngẩng đầu. Ngồi ở ghế tựa Triệu đại phu nhân đứng lên, đến bên người trượng phu : " Nguyệt Hàm này là càng ngày càng làm càn, cũng ngẫm lại mà xem tỷ đệ bọn họ vào phủ chúng ta ở, chúng ta hảo tâm chuẩn bị cho phòng ở lo ăn uống, đây lại an phận chút, trả lại cho chúng ta chỉ là phiền toái." Nhị di nương cũng tiến lên : "Đúng vậy, hôm qua bất quá thiếp chỉ với nàng hai câu, cư nhiên nháo rời nhà trốn , nếu bị truyền ra Triệu gia còn khiến cho người ta nghĩ chúng ta bạc đãi bọn họ đâu." Đại phu nhân cùng Nhị di nương bên vừa , bên trái phải hầu hạ trượng phu, vì vỗ vỗ lưng, đem tức giận vuốt xuống ít.
Vừa edit xong post luôn các nàng ak, t mới bdau bước vào con đường edit gian nan, có đoạn nào k được hay nên sử dụng từ khác, các nàng nhắc t nha, các nàng nhất