1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh/showbiz] Cặp đôi siêu sao - Hạt Ngôn Hạt Ngữ (update C28)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ¥ang¥ang

      ¥ang¥ang Well-Known Member

      Bài viết:
      38
      Được thích:
      676
      Chương 2:

      “Noãn Noãn, bây giờ cũng là quỷ mà!” Những lời này của Phi Phi như chậu nước lạnh dội thẳng vào người An Tâm làm cho An Tâm trở nên ngây ngốc, nhìn người quen thuộc trước mắt mà như xa lạ.

      “ Mình cũng chết sao?” Nghe vậy, Phi Phi liền cười lạnh tiếng: “Cậu đương nhiên là chết, hơn nữa còn chết cách rất nghẹn khuất, là đột tử mà chết, ha ha ha…”

      Nghe tiếng cười của Phi Phi làm An Tâm nhớ lại hình ảnh trước khi chết, lúc đó cố gắng chuẩn bị đưa ra quảng cáo mới. Vì để có ý tưởng hay vài ngày nghỉ ngơi nhưng đều đạt kết quả. Hôm đó sau khi tan tầm, vẫn tiếp tục tăng ca để nghĩ tiếp, đến cơm tối cũng ăn mà chỉ dựa vào cà phê để nâng cao tinh thần. vất vả mới nghĩ ra được ý tưởng hoàn hảo sau đó, sau đó? Là có sau đó...

      “Mình chết vào lúc đó sao?” An Tâm có chút khó tin quay sang hỏi Phi Phi. Hỏi sao lúc đó cảm thấy hai mắt tối lại, hô hấp cùng nhịp tim đặc biệt khó chịu.

      Phi Phi lau khóe mắt còn vương chút nước vì cười, nhìn An Tâm cách trào phúng “Sao cậu nhìn lại mình xem, sắc mặt trắng bệch giống như quỷ còn dám liều mạng làm thêm giờ, ông trời làm cho cậu đột tử còn ai nữa!”

      An Tâm khi biết là mình chết, đầu tiên là có chút thương tâm, rồi nghĩ đến gì đó liền cúi đầu thở dài, sau đó lại ngẩng đầu nở nụ cười thoải mái.

      “Chúng ta đều chết, vậy giờ đầu thai sao?” An Tâm mỉm cười hỏi Phi Phi, Phi Phi nhìn thấy vui mừng liền nhịn được liếc xéo cái, thấy An Tâm hiểu gì lại quay ra khó chịu “Đầu thai gì chứ, trong hai chúng ta chỉ có người có thể đầu thai. Lần này cậu thể đoạt với tôi, tôi muốn đầu thai vào nhà tốt, muốn lại làm nhi nữa.”

      An Tâm nghe Phi Phi vậy cũng cảm thấy nghi hoặc, giữ chặt Phi Phi để ấy “Tại sao trong hai chúng ta chỉ có người có thể đầu thai”.

      “Bởi vì trong năm nay giữa tôi và cậu nhất định phải có người sống và người chết”.

      “Vậy tại sao người sống sót lại là mình? phải cậu mình chết sao?” An Tâm bị chuyện xảy ra làm cho biết phải làm sao, mà Phi Phi ràng là biết có chuyện gì đó nhưng lại cố tình cho An Tâm biết.

      “Phi Phi!” An Tâm bất mãn kêu tiếng làm cho Phi Phi nhớ lại chuyện của bọn họ ngày bé. Hai là hai bé lần luợt trước sau bị người vứt bỏ trước cửa nhi viện, được xem như là cùng nhau lớn lên như hình với bóng. Giường như là số mệnh an bài làm cho hai vào năm sáu tuổi cùng vào nhi viện, sau này lại cùng được người phụ nữ lựa ra để chọn trong hai người làm con nuôi.

      “Khi người phụ nữ đó quyết định nhận nuôi cậu, lúc đó tôi rất ghen tị với cậu, ghen tị cậu tốt số hơn tôi! Có gia đình. Nhưng vừa rồi xem qua quá trình trưởng thành của cậu, cảm thấy cậu cũng tốt hơn tôi bao nhiêu”. Phi Phi bỗng dưng có chút thương cảm, ánh mắt nhìn An Tâm cũng ôn hòa hơn, lại mang theo địch ý.

      “Noãn Noãn, mặc dù tôi lấy cơ hội được đầu thai của cậu nhưng tôi để cậu được trở thành tôi, sống cuộc đời mà cậu muốn. có trói buộc, Noãn Noãn, tôi biết cậu làm tốt hơn tôi”. Phi Phi xong liền tiến lên ôm Noãn Noãn cái rồi sau đó hóa thành luồng khói xanh theo gió bay .

      An Tâm cố gắng lên giữ chặt Phi Phi nhưng lại chỉ bắt được khí. Sau đó bốn phía liền tối đen. Ở trong bóng tối làm An Tâm có chút sợ hãi, cố gọi “Phi Phi, Phi Phi..”

      “Phi Phi!” An Tâm từ giường bật dậy, làm động đến kim tiêm, đau đớn mu bàn tay truyền đến làm cúi đầu, lại nhìn thấy ống tiêm đầy máu.

      “Bác sĩ, bác sĩ, bệnh nhân tỉnh, mau đến xem xem!” Người phụ nữ duy nhất trong phòng bệnh thấy An Tâm tỉnh liền vội vàng kêu lên. An Tâm đưa mắt nhìn người phụ nữ đó liền biết rằng đó lag người đại diện của Phi Phi, tên Giản Khiết.

      “An Tâm, em thấy thế nào rồi? Có khó chịu ? Ngoài đau ở đầu còn thấy chỗ nào đau nữa ?” Hôm nay chứng kiến ‘An Tâm’ từ cao ngã xuống, Giản Khiết liền sợ hãi, lúc đó nhiều máu như vậy, nghĩ ‘An Tâm’ qua khỏi rồi.

      “Chị…” An Tâm muốn hỏi Giản Khiết sao chị ấy lại ở đây, nhưng từ con ngươi của ấy thấy được bộ dáng tại của mình, “Phi Phi?” – “Tại sao mình lại biến thành Phi Phi rồi?” An Tâm lấy tay sờ lê mặt mình, cũng mặc kệ làm như vậy kéo lên ống tiêm, liên tục sờ “Đây phải mình, đây phải là mình!”

      “Em bây giờ còn có tâm trạng để ý đến dung mạo sao, chỉ là đầu quấn thêm tầng bang gạc thôi mà. Mặc dù có xấu xí chút nhưng là bởi vì bây giờ em bị thương mà?” Giản Khiết chắc chắn hiểu lầm ý tứ của An Tâm, nhìn mặt tràn đầy hoảng sợ liền hạ giọng trấn an “Đừng lo lắng, chị hỏi bác sĩ, ông ấy đầu em để lại sẹo đâu.”

      Nghe Giản Khiết như vậy, An Tâm càng thêm khẳng định là mình biến thành Phi Phi. nghĩ đến lời lập lờ của Phi Phi lúc nãy trong lòng chút ít, bàn tay sờ mặt từ từ buông xuống.

      An Tâm ý thức được, Phi Phi chết, cũng chết nhưng biết vì nguyên nhân gì lại biến thành Phi Phi, hay đúng hơn là linh hồn nhập vào trong than thể của Phi Phi, thay ấy sống lại.

      “Bác sĩ, ngài đến rồi, mau kiểm tra cho ấy !” Giản Khiết thấy bác sĩ vào lập tức đứng tránh sang bên nhường chỗ cho bác sĩ kiểm tra cho An Tâm.

      Bác sĩ nhìn đến tay An Tâm vẫn còn cắm ống tiêm chảy máu liền rút ra, sau đó lại đâm trở lại, động tác nhanh đến nỗi An Tâm cũng chú ý tới, chỉ là cảm giác đau đớn làm An Tâm cúi đầu xem, vừa hay nhìn thấy kim bị rút ra rồi đâm trở lại trong nháy mắt.

      Nhìn đến màn vừa rồi làm An Tâm cảm thấy đầu óc có chút choáng, trong lòng cũng chán ghét, cho nên khi bác sĩ hỏi có bị choáng váng đầu hay cảm thấy buồn nôn đều gật đầu. Bác sĩ ghi lại bệnh án cho đó là di chứng của việc não bị tổn thương chứ biết đó là do An Tâm vẫn bị sốc vì chuyện vừa rồi.

      Sau khi kiểm tra xong hết, bác sĩ kêu An Tâm nằm xuống nghỉ ngơi, dặn dò được vận động mạnh rồi rời . Thấy vậy Giản Khiết liền tiến lên đỡ nằm trở lại giường.

      Vị bác sĩ sau khi trở lại phòng làm việc liền có bác sĩ khác hỏi ngay “Bệnh nhân chết hụt kia sau khi sống lại như thế nào rồi?”

      tại kết quả kiểm tra của ấy vẫn bình thường, chỉ là mất máu quá nhiều nên cần truyền máu. Mặc dù có tình trạng choáng đầu với buồn nôn cũng là di chứng bình thường.”

      nàng này mạng cũng là lớn, lúc ấy khi chúng ta tiếp nhận có dấu hiệu tử vong, sau nữa lại kích tim cũng có dấu hiệu tỉnh lại, chắc là rơi vào trạng thái chết giả.” Bác sĩ chẩn trị cho An Tâm xong, người bác sĩ khác liền mở miệng cảm than.

      Bên này An Tâm nằm giường, nhìn trần nhà bắt đầu nghĩ đến tình huống của mình tại, nghĩ đến sau này phải làm sao đây?

      Thân thể của chắc cũng chết rồi, thể trở về nhà. Bây giờ lại trở thành Phi Phi, vậy có nghĩa là những chuyện trước đây đều chấm dứt từ khi chết, cùng tại có quan hệ gì cả. cần phải tuân thủ những khuôn sáo của mẹ nuôi, chỉ nghĩ tới cuộc sống của chính mình.

      “Mình là An Tâm, lại phải là An Tâm!” An Tâm tươi cười, nghiêng người nhìn ánh mặt trời ngoài cửa sổ.

      Khi Giản Khiết cầm theo đồ vào liền nhìn thấy nụ cười tươi tắn của An Tâm, bởi vì mất máu quá nhiều làm cho tươi cười của An Tâm như còn sinh khí nhưng lại mang vài phần sinh cơ.

      “Sao hôm này lại vui như vậy?” Giản Khiết đỡ An Tâm dậy để ăn cơm, nhìn thấy cười liên tục liền hỏi.

      An Tâm biết Giản Khiết là người đại diện của Phi Phi, là người rất tốt với Phi Phi, mà bây giờ cũng rất quan tâm tới nên An Tâm đối với ấy cười sang lạn “Bởi vì có chuyện vui mừng mà!”

      Giản Khiết bị khuôn mặt tươi cười của An Tâm làm cho thất thần, khi lấy lại tinh thần nhịn được liền trêu chọc “Cười rạng rỡ như vậy làm cái gì, đẹp làm cho chị đây chảy máu mũi a!”

      Giản Khiết xong còn cố ý sờ sờ mũi, giống như là lau máu. An Tâm bị ấy chọc cho cười ha hả, Giản Khiết cũng bị lây nhiễm nở nụ cười.

      Chờ đến khi hai người cười đủ, Giản Khiết mới nhớ đến những sắp xếp của công ty dành cho An Tâm.

      “Công ty tại để cho em nghỉ ngơi dưỡng bệnh, khi nào khỏe lại quay MV ‘Nữ Thần’. Mặc dù mọi người đều ghen tị em trong họa gặp phúc nhưng đúng là phúc lần này của em cũng quá nguy hiểm, công ty sắp xếp như vậy là đúng. Còn ba người đẩy em, công ty chuẩn bị đóng băng họ, nghiệp diễn của bọn họ coi như là chấm dứt, đúng là hả hê.”

      An Tâm lắng nghe Giản Khiết chuyện, khi nghe ấy nhắc đến ‘ba người kia’ nhíu mày, nghĩ đến gì đó lại giãn ra. Giản Khiết chú ý tới, tiếp tục chuyện với An Tâm.

      “Lần này mặc dù công ty chịu đền bù rất nhiều tổn thất cho em nhưng chắc chắn đối với em cũng có oán hận. Tất cả mọi người trong công ty đều biết em và ba người kia có mâu thuẫn với nhau, trong chuyện này em cũng có trách nhiệm. Nếu phải chuyện em thiếu chút nữa là chết hù đến công ty, còn tạo ra tin tức lớn, công ty thể đem chuyện của em ra để PR, tiện thể cấp cho e chút ít ngon ngọt để trấn an, nếu sợ rằng em cũng bị công ty đóng băng luôn. Cho nên em đừng nghĩ rằng công ty bồi thường cho em những thứ này là để chuẩn bị bồi dưỡng em. Về sau em mà còn hiểu chuyện, còn cùng người khác gây gổ công ty tìm cơ hội đem em đóng băng.” Giản Khiết xong liền quan sát vẻ mặt của An Tâm, thấy có bị dọa sợ cũng có ủ rũ. như vậy cũng là muốn tốt cho An Tâm, muốn ấy về sau thu bớt tính tình, nghe lời để làm việc.

      An Tâm chú ý tới cảm xúc của Giản Khiết, nghĩ chút cũng biết những lời này là để nhắc nhở . Vì vậy liền đảm bảo với ấy “Chị Giản, lúc trước là do em hiểu chuyện, tính hay làm loạn, em đảm bảo sau này nghe lời của chị”

      Giản Khiết nghe An Tâm vậy trong lòng liền thoải mái. Lúc trước tính tình ‘An Tâm’ như con nhím làm cho Giản Khiết đau đầu thôi. tại mặc dù An Tâm chỉ đảm bảo bằng miệng nhưng lại thay đổi rất nhiều so với ‘An Tâm’ thích làm theo ý mình trước kia. Giản Khiết vui mừng cầm tay An Tâm, thừa thắng xông lên báo cho An Tâm “Em thu liễm lại tính tình, dưỡng bệnh cho tốt, chờ khỏi bệnh rồi quay MV, cần biết có thể cùng diễn với Mạc Thiên Vương hay em đều là nữ chính duy nhất. Nhất định rất nổi trội, đến lúc đó, em tiếp tục tiến lên, mượn cơ hội này tiếp nhận vài bộ phim, như vậy có thể từ từ tiến vào tầm mắt của khán giả”

      “Diễn viên?” Đối với An Tâm việc này hết sức xa lạ, chuyện quay chụp MV cũng xa lạ cực kỳ.

    2. ¥ang¥ang

      ¥ang¥ang Well-Known Member

      Bài viết:
      38
      Được thích:
      676
      cúm ơn nàng @hoàng ngọc san nhèo nhèo :cute::cute: t mới edit lần đầu tiên nên còn nhiều sai sót. Mong nàng luôn ủng hộ nhé =D=D=D t cố gắng để hoàn thiện hơn. thương :th_57::th_57:
      Huyềnpluss thích bài này.

    3. ¥ang¥ang

      ¥ang¥ang Well-Known Member

      Bài viết:
      38
      Được thích:
      676

      Chương 3:

      An Tâm phải nằm viện ở viện hai mươi ngày sau đó mới được về nhà tĩnh dưỡng. Bởi vì bị thương ở đầu nên bác sĩ khuyên là nên tĩnh dưỡng cẩn thận. Mà cái gọi là tĩnh dưỡng chính là việc mỗi ngày đều có việc gì làm, ngay cả ti vi để xem giết thời gian cũng có, bởi vì bác sĩ xem ti vi cũng làm tổn hại đến trí nhớ.

      Vì thế trong hai mươi ngày này, cuộc sống của An Tâm chỉ có ăn và ngủ, còn việc gì khác. Người có thể cùng chuyện cũng chỉ có duy nhất Giản Khiết.

      Trong khoảng thời gian này Giản Khiết đều ở trong bệnh viện chăm sóc An Tâm, để ý đến những nghệ sĩ khác mà ấy còn quản lý. Bởi vì biết An Tâm là nhi, bị thương nặng như vậy cũng có ai tới chăm sóc.

      “An Tâm, em cố gắng chịu đựng thêm ít ngày nữa, mấy ngày này tuy là buồn chán nhưng như vậy mới tốt cho việc bình phục.”Giản Khiết khuyên nhủ An Tâm khi thấy tỏ vẻ buồn chán, sợ lại giống ngày trước chịu được tịch mịch liền náo loạn.

      Lần này An Tâm lại rất nghe lời bởi vì bây giờ giống như là heo đều chỉ ăn với ngủ. Trừ những lúc có chút khó chịu ra còn lại là có cảm giác gì, mỗi ngày ngủ đều nằm ngủ đến khi tự tỉnh, sau khi tỉnh dậy còn được ăn những món ăn dinh dưỡng. Sau khi ăn xong lại lăn ra ngủ, tỉnh lại thấy đói là lại ăn.

      Cuộc sống như vậy khác xa so với ngày trước. Lúc đó luôn phải dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn trâu. An Tâm khi đó chỉ ước làm sao có thể rút ra được chút thời gian làm việc để nghỉ ngơi thôi.

      Kể từ khi được nhận nuôi, chưa bao giờ có thể ngủ thoải mái như vậy, cả ngày chỉ ở giường.

      “Chị Giản, nếu chị có viecejcaanf phải làm mau làm , mỗi ngày bệnh viện mang đồ ăn cho em mà. Chị cứ theo em cả ngày như vậy mệt mỏi. Hơn nữa em bây giờ đỡ nhiều rồi, chỉ là bệnh viện cầu phải ở lại theo dõi chứ có vấn đề gì.” An Tâm thấy Giản Khiết phải nghe rất nhiều cuộc điện thoại, giống như là có nhiều chuyện gấp cần chị ấy xử lý. tại mỗi ngày chỉ việc ăn và ngủ, Giản Khiết theo cũng chỉ lãng phí thời gian.

      “Chuyện này…” Giản Khiết có chút do dự, yên tâm để mình An Tâm ở bệnh viện, nếu có chuyện gì xảy ra cảm thấy cắn rứt lương tâm.

      “Y tá đúng thời gian kiểm tra phòng, em mà có làm sao bọn họ cũng ngay lập tức biết. Chị cứ làm việc của mình , những người mới còn cần chị dẫn dắt đó!” An Tâm nghe được trong điện thoại của Giản Khiết hai từ ‘người mới’ liền dung cái này để thuyết phục ấy.

      “Vậy em ở đây đợi chị, được lung tung cũng được xem ti vi. Cứ giống như mấy ngày trước ngoam ngoãn ngủ biết chưa?”

      An Tâm nghe ấy xong liền ngoan ngoãn gật đầu. Giản Khiết thấy An Tâm nghe lời như vậy yên tâm, lại yên lòng những người mới liền rời .

      An Tâm đợi ấy rời , trước tiên là ăn ít trái cây, xoa xoa bụng, rồi lại nằm lên giường ngủ.

      y tá mấy lần qua kiểm tra phòng đều thấy An Tâm ngủ ngon lành cũng nhịn được nở nụ cười. Lần đầu tiên thấy người ngủ như vậy, mỗi ngày đều có công việc gì, rất ngoan ngoãn nghe lời bác sĩ là phải ngủ nhiều, làm cho bọn họ còn nghĩ phải tốn chút tâm tư để trấn an.

      “An Tâm, tỉnh rồi sao?” Y tá mang đồ ăn đến, thấy An Tâm tỉnh liền tiến lên trước đỡ dậy, sau đó xếp đồ ăn lên bàn ăn giường cho .

      “Cảm ơn , A Mai” An Tâm cười cảm tạ, mấy ngày này đều là A Mai chịu trách nhiệm mang đồ ăn đến cho . Mới đầu A Mai còn có chút khách sáo, cho đến dần dần quen thuộc. tại mỗi lần mang đồ ăn cho An Tâm ở lại cùng tán gẫu vài câu.

      “Hôm nay tôi lén lấy thêm cho ít tôm đó, thấy thích món đó lần nào cũng ăn hết sach luôn.” A Mai giọng với An Tâm vài câu, An Tâm liền cười cong mắt đối với ấy lời cảm ơn.

      A Mai nhìn An Tâm mặc dù đầu quấn băng gạc có chút đẹp ra còn đâu bởi vì vui vẻ mà gương mặt sáng lên, tuyệt đối bị băng vải kia ảnh hưởng. Xinh đẹp làm cho người ta thể dời mắt.

      “An Tâm, kí tên cho tôi , chờ khi nào nổi tiếng tôi mang ra ngoài khoe với mọi người!” A Mai cười đùa mang ra tập giấy cho An Tâm kí tên, An Tâm cũng phối hợp với ấy tiếp nhận bút kí, bởi vì tâm trạng vui vẻ nên liền kí xuống hai chữ ‘An Tâm’ rồng bay phượng múa.

      A Mai cầm lấy chữ kí của An Tâm nhìn nhìn, cảm thấy là đẹp mắt liền khen vài câu, giữ gìn tốt, chờ An Tâm nổi tiếng mang ra bán lấy tiền.

      An Tâm để ý cười hì hì, đối với tương lai nổi tiếng hay căn bản là để bụng. Thời gian trong bệnh viện đều suy nghĩ sau khi xuất viện có nên cùng công ty hủy hợp đồng. Bởi vì có hứng thú với giới giải trí, hơn nữa hiểu cũng như có kĩ năng để tồn tại trong giới giải trí.

      biết hát, biết diễn phim, như vậy ở trong giới giải trí khẳng định là tạo ra được thành quả gì. Mà chủ yếu nhất là vất vả mới thoát khỏi trói buộc trước kia, đây là việc muốn làm nhất, muốn làm những việc trước kia chưa thể làm. Lần này vì chính mình mà sống.

      Nhưng sau khi An Tâm bóng gió hỏi qua Giản Khiết biết được cùng công ty còn nửa năm hợp đồng, nếu muốn rời sớm có nghĩa là tự hủy hợp đồng, hỏi được là phải bồi thường bao nhiêu tiền liền tạm thời để xuống . Đợi sau khi xuất viện trở về nhà trọ của Phi Phi, xem lại hợp đồng tốt sau đó tra tiền gửi ngân hàng của Phi Phi là bao nhiêu.

      Mặc dù cảm thấy có lỗi với Giản Khiết nhưng nếu số tiền của Phi Phi đủ để bồi thường làm vậy. nghĩ muốn khôi phục tự do cho bản thân, sống cuộc sống tự do tự tại.

      Chỉ là ý niệm khôi phục tự do cho mình của An Tâm nhanh chóng hóa thành bọt biển khi xem tài khoản ngân hàng của Phi Phi cùng số tiền phải bồi thường.

      “Phi Phi đúng là người có kế hoạch” Khi An Tâm trở lại phòng trọ của Phi Phi , nhìn thấy đống nợ nần thẻ tín dụng của ấy mà khóc ra nước mắt.

      Lúc trước công ty bồi thường cho Phi Phi hai mươi vạn tiền tai nạn, An Tâm muốn lấy số tiền này để trả tiền bồi thường hợp đồng. Chỉ là hề nghĩ tới việc mấy năm nay Phi Phi ở giới giải trí, số tiền ấy kiếm được những đủ để thêm vào tiền bồi thường mà ấy còn liên tục dung tiền trong thẻ tín dụng đến nỗi bây giờ còn nợ ngân hàng hơn hai mươi vạn.

      “Xoát!” An Tâm mở ra phòng để quần áo của Phi Phi, nhìn thấy phòng đầy những quần áo giày dép túi sách lền muốn nổi điên.

      “Mua nhiều quần áo túi sách như vậy làm gì chứ, có thể làm thành cơm ăn sao?” An Tâm muốn đem những quần áo kia mang bán trả lại, những món đó toàn là mấy chục vạn cả.

      “Phi Phi, kẻ phá gia chi tử!” An Tâm nghĩ nếu như Phi Phi mà ở trước mặt , nhất định muốn làm cho ấy tỉnh lại. An Tâm cảm thấy Phi Phi dùng tiền ấy kiếm được mua những thứ này cũng được thôi nhưng tại sao ấy lại có chừng mực như vậy, đến nỗi để nợ tiền tín dụng chứ.

      An Tâm xem lại những khoản nợ tại, cảm thấy cuộc sống hạnh phúc như là qua , xa quay trở lại.

      Nghĩ đến những món nợ đó, An Tâm ngay lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Giản Khiết.

      “Chị Giản, em nhớ là công ty đền bù cho em hai mươi vạn tiền tai nạn, biết khi nào có thể đưa cho em vậy?”

      “Sao vậy, em lại cần tiền sao?” Giản Khiết vui hỏi “ Chị với em bao nhiêu lần, em mặc dù là nghệ sĩ, cần phải ăn mặc nổi bật nhưng cũng cần phải mua quá nhiều trang phục và phụ kiện như vậy. Tháng trước phải là em mới vài kiện cũng được hai vạn đó sao? Sao bây giờ lại có rồi?”

      An Tâm nghe Giản Khiết khuyên bảo, trong lòng cũng mắng Phi Phi vô tâm. Lúc trước nhìn thấy nhân sinh của Phi Phi là biết, mặc dù ấy là nghệ sĩ nổi danh, nhưng vì xinh đẹp cho nên mỗi tháng cũng có thể tham gia số kiện của thương giới. Những hoạt động này mỗi lần đều là tính phí theo giờ, mỗi tiếng thấp nhất cũng được năm trăm. Cũng có thời điểm được Giản Khiết giúp đỡ có thể được đến mấy ngàn.

      Vì vậy mỗi tháng ngoại trừ việc trong công ty, Phi Phi chỉ cần an ổn sống cũng có mấy vạn thu nhập. Nhưng nhiều năm như vậy Phi Phi đều mang số tiền này tiêu hết sạch vào y phục giày dép túi sách, còn có cả mỹ phẩm nữa.

      trách được Phi Phi muốn giữ mình lại làm ta” An Tâm lầm bầm trong miệng, mà Giản Khiết bên kia cũng An Tâm đủ rồi liền quay lại vấn đề tiền bồi thường “Hai mươi vạn kia chị giúp em hỏi thăm. Em đúng là người khiến người ta bớt lo.”

      An Tâm cảm ơn với Giản Khiết sau đó cúp điện thoại, tiếp tục xem phòng đầy y phục mà bỏ được kia.

      An Tâm thở dài tiến lên thu thập, sửa soạn lại gian phòng lộn xộn của Phi Phi.

      “Có nhiều đồ còn chưa có cắt bỏ mác, Phi Phi, những thứ này trừ để làm đẹp còn có thể ăn sao? Có thể ăn được sao?” An Tâm đem những y phục mới chưa cắt mác qua bên sau đó lên mạng xem có thể mang bán hay .

      “Lúc trước mua 5 ngàn, giờ bán chỉ có 1 ngàn, lỗ lớn!” An Tâm thấy liền đau lòng trận, tưởng rằng có thể bán nguyên giá như cũ.

      Cuối cùng nhìn lại thấy có lời mà còn có nửa năm hợp đồng với công ty, sau này còn phải thay Phi Phi làm việc, chắc chắn cần dùng đến những quần áo này để làm đẹp liền cắn răng tắt trang web gửi bán trang phục.

      “Cứ như vậy , những quần áo này nhìn cũng rất đẹp, mình về sau cũng có thể mặc, bán nữa.” An Tâm tự an ủi mình, nghe được tiếng tin nhắn nhắc nhở hai mươi vạn kia được chuyển vào tài khoản của .

      “Hai mươi vạn, cũng đủ để thanh toán cho bên kia!” An Tâm đau lòng nhìn tin nhắn mấy lần, sau đó cắn răng mở trang web ngân hàng, đem hai mươi vạn trả lại khoản nợ thẻ tín dụng của Phi Phi.

      Thẻ tín dụng trừ tiền nhanh chóng, nhưng là còn số lãi cũng phải đơn giản. Thẻ tín dụng là phương tiện thanh toán tiện lợi, nhưng đối với những người có tự chủ kém đây tuyệt đối là nguồn gốc của vạn ác.

      Sau khi làm xong những chuyện này lại lên mạng tìm kiếm những trấn có bán nhà, lại nhìn nhìn đến giá tiền trong lòng liền vui vẻ.

      “Vậy muộn nửa năm vậy.” An Tâm lầm bầm lầu bầu , mang theo những quần áo kia trở lại phòng để đồ.

      “Mắt nhìn của Phi Phi quả tệ, những bộ quần áo này đều rất đẹp!” An Tâm nhìn phòng đầy quần áo, vừa nãy còn đau lòng trận vì những quần áo này bây giờ tản rất nhiều.

      “Noãn Noãn, sau này mình muốn có gian phòng lớn, mình thích có nhiều váy công chúa!”

      An Tâm nghĩ tới trước đây, khi còn và Phi Phi cùng chơi con búp bê cũ rách, lúc hai người thay quần áo cho nó Phi Phi với như vậy.

      An Tâm cố gắng nhớ lại khi đó, có vẻ mặt thế nào. Chắc chắn cũng là ảo tưởng về tương lai có vô số quần áo đẹp để mặc, làm công chúa xinh đẹp.

      Nhưng về sau sao? cho rằng mình có thể có được cuộc sống như công chúa, mà lại như có…

    4. ¥ang¥ang

      ¥ang¥ang Well-Known Member

      Bài viết:
      38
      Được thích:
      676
      Chương 4:
      Bởi vì muốn bắt đầu làm việc nên Giản Khiết liền tới đón An Tâm. Khi tới nơi thấy An Tâm ở trong phòng để đồ thử từng bộ quần áo.

      “Chị Giản, em mặc bộ này thế nào?” An Tâm mặc chiếc váy lộ vai màu vàng, làn váy ở bên đầu gối để lộ ra đôi chân thon dài.

      Giản Khiết là phụ nữ nhưng khi nhìn đến đôi chân dài tinh tế của An Tâm cũng muốn nuốt ngụm nước miếng, cho nên nhìn An Tâm gật đầu tỏ ý rất đẹp. An Tâm nhìn chính mình trong gương, sau khi trang điểm lại thay mấy bộ váy khác rồi quay sang hỏi Giản Khiết mặc như thế nào.

      Giản Khiết xem An Tâm mặc cái gì cũng đẹp, trong tâm dâng lên cảm giác vô lực đối với chính mình.

      “Đẹp, rất đẹp, nương à, em tự mình ngắm rồi chọn còn phải nhanh chóng cùng chị ra ngoài nữa.” Nghe Giản Khiết như vậy An Tâm ngay lập tức thay cái váy vừa thử qua bởi vì thấy thích nhất đó.

      “Tại sao lại là váy ngắn, em chuẩn bị theo hướng gợi cảm sao?” Giản Khiết vừa mới xem An Tâm thử quần áo, nếu phải là quần đều là váy ngắn đầu gối nên cảm thấy hiếu kì.

      An Tâm bị Giản Khiết hỏi như vậy liền nhớ ra cái gì đó mà cụp mắt xuống.

      Giản Khiết cúi đầu xem điện thoại nên cũng chú ý tới, lại nghe thấy lời có chút bi phẫn của An Tâm ở sau lưng:

      “Em mặc váy dài đủ lắm rồi!”

      Giản Khiết đem những lời này để trong lòng, nhìn thời gian còn sớm liền thúc giục An Tâm nhanh lên.

      “Nhanh lên, chúng ta đến studio của Lạc thị, hôm nay bắt đầu quay lại MV ‘Nữ Thần’. tại quay trước ở trong nhà, mấy ngày nữa ra nước ngoài quay ngoại cảnh. Em là nữ chính nên thể tới trễ.”

      An Tâm cũng muốn đến muộn liền bước nhanh chân theo Giản Khiết, nghe được còn phải ra nước ngoài nên có chút kinh ngạc hỏi “Em cũng theo ra nước ngoài quay sao?”

      “Em là nữ chính sao có thể theo! Lần này nghe Paris lấy cảnh, mặc dù chỉ có hai ngày nhưng là có thể xuất ngoại đó, là tốt quá” Giản Khiết cảm thấy cái MV này đầu tư là lớn, nhưng nghĩ lại dù sao đây cũng là MV đĩa đơn của Mạc Thiên Vương mà.

      An Tâm khi biết được quay MV này còn có thể ra nước ngoài liền cảm thấy rất hứng thú. Dọc đường Giản Khiết cùng về nhân vật lần này đóng.

      “Trước kia có bốn nữ chính, mỗi người sắm vai nữ thần với các khí chất khác nhau lần lượt là thanh thuần, đáng , gợi cảm, lạnh lùng. Lúc trước em chọn trúng tạo hình thanh thuần, nhưng bây giờ chỉ có nữ chính duy nhất là em nên phải sắm vai nhân vật nữ thần có cả bốn loại tạo hình .”

      “Bài hát Nữ Thần em cũng xem qua đó, ca từ chủ yếu chính là trong nội tâm nữ thần có loại tín ngưỡng muốn theo đuổi. Tuy nhiên, đạo diễn muốn quay các vẻ đẹp khác nhau của nữ thần nữa, còn việc em và Mạc Thiên Vương có hoạt động gì cùng nhau đạo diễn lại ra. Chắc phải đợi Mạc Thiên Vương trở lại, xem ý kiến của cậu ấy rồi mới quyết định. Hôm nay quay đoạn ngắn của em trước.” Giản Khiết ngừng xe xong, yên tâm lại quay sang dặn dò An Tâm “Lần này quay rất đơn giản, em chỉ cần biểu đạt ra vẻ đẹp của bốn kiểu tạo hình là được rồi. Nếu em muốn mượn MV này để cho người ta nhớ mặt nhất định phải bỏ ra tất cả vốn liếng, tất cả mọi góc độ đều phải hoàn mỹ biết ?”

      An Tâm gật đầu, Giản Khiết mới theo cùng vào studio.

      Trong studio tạo dựng xong bối cảnh, An Tâm vừa vào liền bị dẫn làm tạo hình, trong lúc đó đạo diễn đến với chờ ông ấy sắp xếp xong đạo cụ liền diễn.

      “Chờ đạo cụ xong diễn kiểu thanh thuần trước, biết ?” Đạo diễn đơn giản dặn dò câu liền đứng lên , để lại An Tâm tự mình suy nghĩ tìm cảm giác thanh thuần.

      “Thanh thuần ư?” An Tâm soi gương đưa ra vài vẻ mặt, chậm rãi từ mặt tìm đến thần thái thanh thuần.

      bên Giản Khiết cho rằng An Tâm bị làm sao, soi gương đem vẻ mặt đổi tới đổi lui, rồi sau đó nhìn ra liền đứng sau lưng An Tâm cho chút ý kiến.

      “Cười như vậy có chút quyến rũ, thu lại..Thu lại chút, cái này tốt hơn đó nhưng có cảm giác tinh khiết, cười ngây thơ , đúng đúng, có bộ dáng thanh thuần rồi đó, cười vô tội hơn nữa .”

      An Tâm nhìn mặt của mình trong gương, chuyển ánh mắt, cố gắng đem ánh mắt thay đổi ra kiểu trong suốt vô tội. Đợi lúc cũng tìm được cái thần thái thanh thuần trong lòng . An Tâm xem kĩ lại chính mình, cảm thấy có vấn đề gì nữa mới bỏ xuống tươi cười, vuốt vuốt khuôn mặt vì bày ra thần thái mà có chút mệt.

      “Em dung vẻ mặt như thế này để quay!” An Tâm bên xoa xoa mặt, bên cùng Giản Khiết . Sau đó người hóa trang vội vã đến đưa cho chiếc váy trắng, chỉ vào gian phòng rồi với An Tâm “Nhanh đến gian phòng đó thay đồ!”

      An Tâm cám ơn rồi tới phòng thay đồ, dưới giúp đỡ của Giản Khiết mặc vào cái váy trắng kia.

      Thay xong hai người dám trì hoãn liền ra ngoài, Giản Khiết lúc này mới rảnh rỗi cẩn thận quan sát toàn bộ tạo hình của An Tâm, dưới xem vài lần mới hài lòng gật đầu.

      bên An Tâm cũng hết sức thích bộ váy mặc, bởi vì cảm giác mặc lên người rất nhàng thoải mái. Chờ khi ra ngoài đối diện với chiếc gương lớn, An Tâm xem chính mình bộ dáng xinh đẹp liền nhấc váy làm vài động tác vũ đạo đong đưa qua lại.

      Trong gương An Tâm bộ váy trắng cũng như vậy múa, vòng eo đong đưa phối hợp với làn váy trắng bay bay làm cho người ta có cảm giác nếu sau lưng có thêm đôi cánh nữa giống như thành tiên rồi.

      Giản Khiết ở bên cạnh nhìn đến ngây người, biết An Tâm xinh đẹp nhưng biết rằng khi An Tâm mặc đồ trắng lụa mỏng giống như tiên nữ vậy. Đạo diễn đưa ra trang phục này cũng là muốn tô đậm cái khí chất thanh thuần đó, cho nên khi An Tâm mặc vào giá trị cũng theo đó tăng lên rất nhiều. Khi An Tâm làm ra ít động tác ôn nhu như vừa rồi hấp dẫn biết bao nhiêu người.

      Trong vài ngày này Giản Khiết cảm giác được An Tâm có chút biến hóa, những biến hóa này có thể cảm thụ được nhưng lại nên lời nó như thế nào. Chỉ là những biến hóa này làm An Tâm thay đổi hơn so với trước kia, càng hấp dẫn hơn.

      An Tâm biết bên này Giản Khiết còn tự hỏi, vẫn còn đối diện với cái gương lớn kia bày ra chút tư thế duyên dáng, bởi vì nhìn đến mình trong gương xinh đẹp, tâm tình của liền tốt.

      An Tâm đối với chính mình trong gương cười sang lạn, đột nhiên xuất đôi mắt thâm thúy sắc bén ở đối diện chống lại ánh mắt của . Ánh mắt này làm cho tim An Tâm đập mạnh, theo bản năng xoay người lại liền nhìn thấy cách đó xa có người đàn ông toàn thân lãnh diễm đứng.

      Người đàn ông quá khí thế làm cho An Tâm nhất thời để ý tới tướng mạo, chờ sau khi nhìn thấy khuôn mặt liền thể dời tầm mắt.

      “An Tâm, thợ trang điểm gọi em kìa!”

      “A!” An Tâm bị Giản Khiết đụng phải mới lấy lại tinh thần, mặt nhịn được đỏ lên. vừa mới nhìn người đàn ông đến ngây người sao? Ông trời sao cho nàng chết luôn , là quá mất mặt!

      An Tâm dám nhìn người đàn ông nữa, vội vàng quay đầu nhìn Giản Khiết ở bên cạnh, phát Giản Khiết cũng ngây ngôc nhìn người đàn ông đó. Ngây người mấy giây, ấy đột nhiên kích động cầm tay An Tâm, giọng kêu lên “Trời ạ, Mạc Thiên Vương đến! Lần đầu tiên chị được nhìn thấy cậu ấy ở ngoài đời đó, cậu ấy sao có thể đẹp trai như vậy chứ”

      Giản Khiết bộ dáng háo sắc làm cho cảm giác mất mặt của An Tâm liền tản , dù sao phải chỉ có mình bị dung mạo người đàn ông kia hấp dẫn. An Tâm vì chuyện háo sắc của mình mà lấy được cớ, liền quay đầu nhìn lại Mạc Diễm.

      Mạc Diễm ở bên kia chú ý tới An Tâm nhìn đến cũng chỉ lãnh đạm nhìn thoáng qua liền dời ánh mắt.

      An Tâm cũng thu hồi ánh mắt, kéo Giản Khiết nhìn Mạc Diễm đến mê mẩn tìm thợ trang điểm.

      Chờ thợ trang điểm làm cho An Tâm mang hết trang sức cùng phụ kiện trang nhã lên người cũng là lúc đạo diễn bên kia cho người tới gọi An Tâm. Thấy An Tâm tới đạo diễn liền dẫn tới chỗ bối cảnh bên trong, chỉ cho biết những vị trí cần di chuyển rồi kêu An Tâm chuẩn bị trạng thái bắt đầu quay.

      An Tâm lập tức bày ra thần thái thanh thuần mới vừa tìm được khi soi gương, đạo diễn hài lòng gật đầu hô diễn. An Tâm bắt đầu chầm chậm theo những vị trí đánh dấu. Chỉ là mới được vài bước nghe đạo diễn hô cắt.

      bị sao vậy hả, chỉ biết thôi sao? nhìn đến ống kính sao?” Đạo diễn mở miệng liền mắng làm, An Tâm bị dọa sợ hết hồn, câu thực xin lỗi sau đó qua quan sát những vị trí camera kia, cố gắng nhớ kĩ phương hướng của chúng.

      Về sau mặc dù An Tâm lại làm sai mấy lần, bị đạo diễn mắng vài câu nhưng từ từ tìm được cảm giác trước ống kính, để ống kính quay được đến mặt .

      Sau khi hoàn thành cảnh thứ nhất, An Tâm vừa mới thở phào nhõm lại phải tiếp tục quay cảnh thứ hai.

      Cảnh này cần An Tâm phải di chuyển, chỉ cần đứng gần máy quạt gió, trước ống kính biểu ra bộ dáng tiên khí nhiễm khói lửa nhân gian là được.

      Khi máy quạt gió vừa thổi lên, An Tâm có chuẩn bị tốt nên đầu tóc bị xõa tung ra trước mặt. Bốn phía tràng tiếng cười ra, kể cả đạo diễn cũng cười làm an Tâm cảm thấy mất mặt muốn khóc.

      Thợ trang điểm đằng sau nhanh chóng tiến lên chỉnh sửa đầu tóc cho An Tâm, đạo diễn tâm tình tốt nên hướng dẫn cho những kĩ xảo làm thế nào để mượn hướng gió, đem đầu tóc cùng quần áo tung bay cho xinh đẹp hoàn mỹ. An Tâm ghi nhớ rồi tiến lên thử lại mấy lần, lại gây ra mấy lần trò cười nữa mới tìm được bí quyết, thời điểm gió thổi lên làm cho rối loạn mà còn thổi cho mái tóc dài của trở nên phiêu dật.

      Đạo diễn ở phía sau máy quay từ từ chỉ điểm, quay được những đoạn hình ảnh quần áo tung bay là đẹp.

      Chờ quay xong được những cảnh này, An Tâm cảm thấy mặt bị gió thổi cho chết lặng, nhưng là có thể làm cho đạo diễn vừa mới hung hăng mắng chuyển sang câu “Biểu tốt lắm!” Nghe được câu khẳng định này làm An Tâm vui vẻ nở nụ cười, đạo diễn nhìn được nụ cười này liền mở máy ra chụp lại.

      “Hôm nay quay đến đây thôi, buổi sáng ngày mai lại đến thay bộ bộ trang phục khác.” Đạo diễn chụp xong liền kêu An Tâm tan việc, sau đó giao hết toàn bộ máy móc cho trợ lý, thẳng đến góc mà An Tâm chú ý, chỗ đó là nơi An Tâm nhìn thấy Mạc Diễm trước đó.

      “Tiểu tử, đến rồi sao lại trốn ở chỗ này?” Đạo diễn có chút cao hứng, nhìn thấy Mạc Diễm cũng khách khí, trực tiếp cầm lấy vai ta kéo ra ngoài.

      “Đến xem xem những cảnh tôi vừa mới quay , phần hậu kỳ cậu nghĩ nên làm như thế nào, cho tôi chút ý kiến xem nào.” Đạo diễn tự nhiên , Mạc Diễm cũng có cự tuyệt khi bị kéo , cúi đầu nhìn lại, chỉ vào mấy chỗ vài câu.

      An Tâm nghe thanh của ta có chút quen thuộc nhưng thể nghĩ ra nghe qua ở đâu. Lúc này Giản Khiết cũng mang quần áo đến, gọi thay bộ đồ này ra là các có thể rời .

      An Tâm đáp tiếng với Giản Khiết, được vài bước lại nhịn được quay đầu lại nhìn Mạc Diễm cái.

      biết do trùng hợp hay là Mạc Diễm vẫn nhìn An Tâm, làm khi quay đầu lại liền đối mắt ngay với đôi mắt làm người ta khó quên của Mạc Diễm. An Tâm sợ hãi quay đầu dám nhìn ta nữa, bước nhanh về hướng phòng thay đồ.

    5. ¥ang¥ang

      ¥ang¥ang Well-Known Member

      Bài viết:
      38
      Được thích:
      676
      Nhân cái dịp nghỉ lễ + với việc thất nghiệp nên up luôn 2 chương tặng mn :yoyo19::yoyo19::yoyo19: giờ k làm nữa có nhiều thời gian edit hơn. rất mong nhận được ủng hộ và thích của mn:-*:-*:-* :th_57::th_57::th_57:
      hthuqttn, Cố Huân NhiênHằng Lê thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :