1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Sống lại và quý trọng - Lan Quế (tạm ngưng chờ tốt nghiệp

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quanlibingonhi

      quanlibingonhi Active Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      198
      Tiện đây muốn hỏi mọi người, có nên đổi ngôi xưng của Tiêu San San thành ả ? Tomi thấy rất thuận tay... :3

      Chương 5: Kẻ thứ ba bị đánh

      “Cậu xem cái này…” bạn lấy smart-phone màu đen từ trong túi ra, chọn mở bài post diễn đàn trường, “Đúng rồi, tớ là Tô Lập. Tớ là người ở phòng ngủ chéo phòng cậu, nhưng mà tớ ở lại trường”.

      Chân Tích bật cười, “Tớ biết, lúc trước ngày đầu nhập học cậu ở trong phòng ngủ khóc. Sau đó cũng thấy trọ ở trường…”

      Tô Lập hơi xấu hổ thuận tay vén tóc ra sau tai, “ ra là cậu nhớ tớ à, khụ, thôi đừng chuyện mất mặt đấy nữa. Aizzz, trang web mở rồi, cậu mau xem!” ấy cầm điện thoại đưa tới trước mặt Chân Tích, miệng còn lầu bầu: Tốc độ mạng quá chậm, trang nghẽn chịu hoạt động.

      Chân Tích giả vờ kinh ngạc nhìn hai tấm hình kia, sau đó nhanh chóng xem phía dưới bài post. Mới bắt đầu khoảng 2 tiếng đều là lời chúc phúc, nhiều người còn đùa khi nào hai người kết hôn đến đưa tiền mừng, để chúng minh sau khi tốt nghiệp tình vẫn tiếp tục duy trì. Kết quả vài trang sau xuất comment là ảnh chụp chung của Vương Lợi và đàn em năm ba đại học Lâm Kiều. Bối cảnh là trong buổi liên hoan của hội học sinh, cùng ảnh là tuyên bố Lâm Kiều mới là bạn Vương Lợi, toàn bộ người trong hội học sinh đều biết.

      Lần này khiến cho bài post loạn cả lên, có nghi ngờ ai là chính cung, cũng có nghi ngờ ảnh chụp là photoshop, còn có phỏng đoán trong hai người ai là bạn cũ. Theo sau lại có vài người vào comment khẳng định Vương Lợi và Lâm Kiều là đôi, hơn năm, chưa chia tay lần nào. Mà tấm hình chụp cùng Tiêu San San cho thấy là chụp trong buổi họp đầu năm. Ai là kẻ thứ ba cần cũng biết.

      Tiếp sau đó chính là loạt lời chỉ trích mắng chửi, hơn nửa là mắng Tiêu San San biết xấu hổ, còn lại là mắng Vương Lợi là trai cặn bã. Ngoài mắng chửi đồng thời còn kèm thêm bài post hai người gây hàng loạt tai tiếng, ví như việc lợi dụng chức quyền chèn ép người mới vào hội học sinh, sau khi kiểm tra mang đồ đến văn phòng kết quả bị đuổi ra ngoài*, thời điểm nào phóng điện thả tình với ai. Đến cùng cũng giả, dù sao bung càng nhiều chuyện, các bạn học càng phẫn nộ.

      (*: chắc chỉ cửa sau để xin điểm, mua thành tích)

      Tô Lập thấy xem xong rồi vội lại gần hỏi, “Bình thường cậu và ta cũng khá thân, cậu có nhìn ra manh mối gì ?”

      Chân Tích lắc đầu, giọng châm chọc “Bình thường trước mặt tớ, ta thể bộ dạng ngoan ngoãn. Tớ còn coi ta như em ”.

      Tô Lập kinh ngạc liếc , “ vậy cậu cùng ta giờ là sao? Có phải ta còn làm chuyện xấu gì khác khiến cậu nhìn bộ mặt ? cho tớ nghe chút, cũng để tớ biết ; về sau gặp loại người này liền cách xa chút. Câu còn biết, Lâm Kiều kia cũng phải dạng vừa đâu, mắng người chưa để bị trùng câu. Thời điểm hôm qua tan học còn dẫn người đến đánh cho Tiêu San San trận. Đợi lúc nữa biết còn đến nữa , nghe tên cặn bã Vương Lợi tối qua bị trùm bao tải rồi bị đánh cho trận. Ha ha!”

      Tô Lập xong liền che miệng bật cười. Chân Tích hướng mắt lên nhìn lướt qua thân hình Tiêu San San, chỉ nhìn được bóng dáng. Ban nãy để ý, hóa ra Tiêu San San còn bị đánh? Đánh tốt! Lần này bung lớn, Tiêu San San muốn được đề cử thực tập cũng là nằm mơ.

      Chính cũng muốn kéo giãn khoảng cách cùng Tiêu San San, bằng mượn lần này lộ ra chút gió . phải muốn bỏ đá xuống giếng mà căn bản là do nhân phẩm của Tiêu San San tốt, “Tớ vốn rất tin tưởng ta. Ai biết ta sau lưng châm ngòi li gián tớ với bạn trai, khiến cho ấy đén gặp tớ. Nếu như phải đúng lúc tớ bị ốm gọi điện cho bạn trai, nếu cũng biết việc này đâu. Cũng biết đay là lần thứ mấy, có người như vậy làm bạn, chừng bị bán còn giúp ta đếm tiền. Nhớ đến khiến tớ cũng thấy lạnh lòng”.

      Chân Tích cúi đầu mặt đầy vẻ tức giận, Tô Lập cũng trừng mắt nhìn Tiêu San San lòng đầy căm phẫn, “Đến bạn tốt cũng hãm hại, đây là loại người gì á! Cậu biết, thời điểm vừa vào đại học, ta luôn tìm tớ bắt chuyện. Sau này tớ noisb thẳng thích làm bạn ta, ta mới đến tìm tớ. Phiền phức!”

      Chân Tích nhìn smart-phone của Tô Lập. Lúc này điện thoại thông minh còn quý, người bình thường mua nổi mà Tô Lập cứ tùy ý ném lên bàn bộ thèm quan tâm. Trách được Tiêu San San tìm cách lân la làm thân, ta vẫn luôn là loại người thíchtìm mọi cách leo lên chỗ cao hơn người khác.

      Đại học là nơi thần kỳ, có người chỉ cần bước là hòa vào xã hội, bắt đầu cho kế hoạch tương lai; có người vẫn còn trong tháp ngà ngây ngô hiểu chuyện. Giữa bạn học chung lớp, rất ít người đem đối phương đến chỗ tốt, phần lớn đều giống các ; thuận miệng than phiền đôi câu; chán ghét ai đó; buôn chuyện bật cười, quay đầu rồi cũng quên.

      Chẳng qua, Chân Tích cùng Tô Lập trái lại khá hợp duyên, vẫn chuyện ngắt quãng đến tận lúc tan học. Hai người thu dọn sách vở, hẹn nhau lần sau lên lớp lại cùng ngồi chỗ, định ra ngoài thấy Tiêu San San dán vẻ mặt oan ức tới.

      “Tiểu Tích, cậu vẫn còn giận sao? Tớ… Tớ chỉ muốn tốt cho cậu a, cậu nếu chia tay Tề Hiên, tớ cũng muốn cho ta tới quấy rầy cậu, miễn cho cậu bị bệnh thêm phiền lòng. Cậu hiểu lầm ý tớ, chúng ta là chị em tốt, tớ sao có thể hại cậu. Có phải Tề Hiên xấu gì tớ hay ? tại cậu vì người con trai mà tuyệt giao với tớ sao?” Tiêu San San xong liền rơi nước mắt, hoa lê ngậm nước (lê hoa đái vũ), quả nhiên là xinh đẹp.

      Nguyên bản bạn học đều thích xen vào chuyện người khác, có rất ít người thích xem náo nhiệt. Nhưng mấy ngày nay, Tiêu San San quá nổi tiếng, mọi người nhìn ta lại có chuyện mới cuối cùng tất cả đều chậm chạp thu dọn vội rời .

      Chân Tích cẩn thận đánh giá dấu hồng mặt Tiêu San San, nhìn ta khóc mãi ngừng mới lạnh nhạt lên tiếng, “Châm ngòi li gián cũng là muốn tốt cho tôi? Tôi có loại bạn như cậu sợ bản thân ngủ yên giấc. Nếu như cậu cảm thấy bản thân là lòng, có chút nào sai; như vậy , tôi tha thứ cậu. Cậu có thể khóc sao? Tôi còn có việc, có thể trước hay ? Sắp đến lúc thực tập, kỳ ai cũng đều bận rộn. Tôi phải cố ý tìm cậu, cậu nên hiểu nhầm”.

      Câu nào câu nấy đều thực khách khí, nhưng bị Chân Tích mặt đổi sắc đâu ra đấy tựa như trước mặt mọi người cho Tiêu San San cái bạt tay. Tiếp tục tủi thân? Mọi người đều bận thực tập, cũng tha thứ, ta còn muốn như nào? tủi thân? Người ta ràng lấy cớ thực tập để tuyệt giao cùng ta; ta thể nào còn mặt dày theo ra khỏi trường ? Tiêu San San nghĩ ra sao mới chỉ sau trận bệnh, Chân Tích liền thay đổi lớn như vậy; chỉ vài câu mà khiến ta xuống nước được. Nhiều bạn học nhìn như vậy, cũng quá quan tâm tình cảm . Chẳng lẽ Tề Hiên là nguyên nhân sao?

      Bạn học đều khe khẽ thầm, sắc mặt Tiêu San San cũng càng thay đổi, miễn cưỡng lộ ra tươi cười, “Chúng ta ở đây đều có người nhà, vẫn là cùng nhau bàn bạc chút. Đừng để người lừa…”

      “Tao nhìn kẻ lừa đảo lớn nhất là mày!” Lâm Kiều mặc thân váy liền màu đỏ vào, phía sau di cùng có bảy, tám bạn nữ; tất cả đều mang ý tốt.

      Lâm Kiều tới liếc mắt nhìn Chân Tích, “Chân Tích phải ? Tôi biết cậu. Cậu cũng là người trong hội học sinh, kẻ tiện nhân này cậu có thể làm chứng cho ả. Tôi hôm nay tới là muốn xem cậu có thể lấy cái gì để chứng minh?”

      Chân Tích hơi nhíu chân mày, ngồi ghế đứng dậy. khí điềm tĩnh quanh mình cũng khiến Tô Lập nóng tính bên cạnh tỉnh táo lại, “Bạn học Lâm Kiều này, tôi thể chứng minh cái gì cho Tiêu San San cả. Tôi phải rảnh rỗi lúc nào cũng ở bên cạnh ta”.

      “Tiểu Tích??” Tiêu San San hét lên tiếng, dường như cảm thấy thanh quá mức chói tai lại vội hạ giọng, “Cậu sao có thể như thế? Cậu thể chỉ vì giận tớ mà, mà…”

      “Mà làm sao? Tôi quả làm gì, nếu như muốn chứng minh bản thân trong sạch vậy hãy tìm ai đó công bằng ở đây. Bằng , với dáng vẻ như vậy, sợ là ai cũng suy nghĩ nhiều”.

      Tiếng Chân Tích vừa dứt, các bạn học liền bật cười vang. Mọi người đều xem qua ảnh chụp, dựa vào đâu Tiêu San San mướn mình trong sạch? Loại việc này muốn người khác chứng minh như thế nào? Chứng minh nhân phẩm? nực cười! Lâm Kiều cười lạnh tiếng, giơ tay giáng bạt tai vào bên má kia của Tiêu San San, cùng dấu hồng lúc trước vừa lúc đối xứng nhau.

      “Cái loại đàn ông cặn bã kia liền tặng mày, đồ tiện nhân! Về sau đường cẩn thân chút, cạy góc tường nhà người khác bị báo ứng. Hừ!”

      Lâm Kiều đến cũng nhanh mà cũng nhanh, mọi người thấy cũng còn trò hay liền ồ ạt cầm sách vở rời . Chân Tích nhìn lướt qua khuôn mặt Tiêu San San che , hận thể để chính mình lên tặng vài bạt tai. Quả nhiên vẫn là làm người đàn bà đanh đá chanh chua hả giận. Chỉ bị người bình luận vài câu, cũng ảnh hưởng gì nhiều, giờ chỉ là sinh viên, phải là tổng giám đốc ở kiếp trước; hoàn toàn cần lo lắng vấn đề thanh danh. Hai người sinh viên tuyệt giao, ai rỗi hơi quản?

      Sau khi nghĩ thông suốt, sắc mặt Chân Tích liền lạnh xuống, đứng lên nhìn Tiêu San San, “Phiền nhường đường chút, tôi tôi còn có việc”.

      “Tiểu Tích? Tớ mới bị người mắng rồi bị đánh như vậy, cậu sao lại giúp tớ? tại tớ như thế này làm sao về được? Cậu cùng giúp tớ ngăn cản ”.

      Chân Tích đẩy ta ra, xách cặp bước , “Về sau cách xa tôi chút, chuyên môn cạy góc tường người khác. Nhìn thấy khiến tôi buồn nôn”.

      Tô Lập cười giễu cợt tiếng, cũng bước theo Chân Tích. Vài sinh viên nữ xung quanh còn chưa xa, liếc nhau giọng chuyện, “Chân Tích câu kia có ý gì? Chẳng lẽ Tiêu San San còn cạy góc tường của Chân Tích?”

      “Chắc chắn là như vậy! Trước đấy phải Chân Tích ta châm ngòi li gián sao? Người bình thường ai lại chia rẽ chị em tốt cùng bạn trai người ta?”

      “Trời ạ! kinh khủng! Cũng may ở cùng phòng ký túc xá với ta, về sau gặp hai bạn cùng phòng ký túc xá còn lại hỏi thử xem từng bị ta cạy góc tường chưa”.

      “Chắc là được rồi, hai người kia học cùng chuyên ngành với chúng ta”.

      Giọng mấy người kia càng lúc càng xa, trong phòng học cuối cùng chỉ còn lại mình Tiêu San San. ta lấy gương ra soi khuôn mặt đỏ bừng, khuôn mặt vặn vẹo. Cái thứ Lâm Kiều chết tiệt kia, vậy mà đánh ả hai lần. Ả nhất định phải tìm cở hội trả thù lại. Còn có Chân Tích, ả ràng vì muốn tốt cho Chân Tích mới khuyên ta thoát khỏi Tề Hiên. Chân Tích cảm ơn coi như xong, trái lại còn cùng ả tuyệt giao. là thứ ngu ngốc, đời này liền dính người tên quỷ nghèo Tề Hiên luôn .

      ả cạy chân tường của Chân Tích? Nực cười! Tề Hiên là tên nghèo, ả ngay cả khe mắt đều lười nhìn, những người đó đầu óc bị gì sao? Trong trường học này có ai có thể tốt hơn Thẩm Húc chứ? Nhớ đến vẻ ngoài đẹp trai phóng khoáng của Thẩm Húc, Tiêu San San liền quăng gương ; còn chưa khiến Thảm Húc có ấn tượng tốt về ả nảy sinh đống chuyện như này. Khuôn mặt muốn dưỡng cho lành cũng cần mấy ngày, nhỡ ra Thẩm Húc quên mất ả sao?

      Suy cho cùng là kẻ nào chụp ảnh? Chỉ là con nhóc con mà thôi, đợi ả tìm được ra là ai, ả nhất định khiến con bé đó đẹp mặt.
      vk đại ca, AikoNguyen, nhimxu15 others thích bài này.

    2. quanlibingonhi

      quanlibingonhi Active Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      198
      Thông báo:
      Do mình (vô dạng) để quên lap quê nên tuần này có chương mới
      Bù lại tuần sau mình đăng thành 4 hoặc 5 chương (bù 2 chương cho tuần này)
      Rất xin lỗi các bạn theo đọc

    3. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Mình thấy bạn cần kiểm soát viên đúng k? Tuy mình k có nhiều kinh nghiệm nhưng kĩ thuật của mình cũng gọi là ổn , nếu có nhã hứng cần mình soát sạn bạn vào check mail mình gửi cho bạn nha. Mail mình là [email protected] .
      Và thks editor, hóng chương mới.
      Cố Huân Nhiênquanlibingonhi thích bài này.

    4. quanlibingonhi

      quanlibingonhi Active Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      198
      Cố Huân NhiênJupiterGalileo thích bài này.

    5. ngkh8599110

      ngkh8599110 Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      47
      Hóng chương tiếp theo
      AikoNguyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :