1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Sống lại và quý trọng - Lan Quế (tạm ngưng chờ tốt nghiệp

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quanlibingonhi

      quanlibingonhi Active Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      198
      @thuyt : editor cũng vì editor chỉ edit đến đâu đọc đến đấy
      :v
      thuyt thích bài này.

    2. quanlibingonhi

      quanlibingonhi Active Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      198
      Chương 3: Mặc Ngọc phúc duyên

      Ăn xong bữa sáng, Chân Tích giục Tề Hiên trước tiên về trường lấy vài thứ, còn mở tủ tìm bộ quần áo cũ để dưới đáy tủ đổi đồ. Tóc buộc tùy ý, đeo lên kính gọng đen. Nhìn kiểu gì cũng chỉ là người học sinh bình thường, như vậy mới có ai chú ý đến.

      Hơi cúi đầu đến quán net trong hẻm ở con phố sau trường học, hàng net này có vị trí tốt nên chủ quán cũng lười sửa lại. Máy móc toàn đời cũ, cần giao chứng minh thư, cần làm thẻ mạng, cũng có camera; chỉ cần trả tiền là có thể ngồi máy, giờ mới chỉ có khối*. ôm quyển sách nhìn thoáng qua giống như đến viết luận văn, người xung quanh cũng để ý gì đến . Ngồi vào máy ở trong góc, bên cạnh là máy có cái ghế rách ai ngồi, vừa lúc ai có thể nhìn thấy màn hình máy tính mình.

      (khối*: đơn vị tiền tệ Trung, chắc xấp xỉ 3.500 VN đồng)

      Chân Tích nhanh chóng đem ảnh chụp từ di động chuyển sang rồi đăng lên, tiếp đó bắt đầu ấn vào diễn đàn khai giảng của trường để chế độ người đọc tự do. Kiếp trước thời điểm kinh doanh cũng cần dùng số mánh khóe, kỹ thuật đơn giản của máy tính vẫn là nắm được chút ít, chẳng qua là tạo nên dư luận xã hội càng là đơn giản nhất. Nếu thẳng ra là Tiêu San San biết xấu hổ chừng người khác còn tin. Nhưng nếu như dùng cách biểu trực tiếp nhất, chỉ thu hút được nhiều người hơn mà còn có thể khiến thời điểm chân tướng bùng nổ đạt mức cao nhất; càng khiến cho nhiều người tức giận, ác cảm của mọi người với Tiêu San San đạt đỉnh điểm.

      Chân Tích bắt chước theo giọng điệu của bé sinh viên năm nhất, rằng trong lúc vô tình phát chị Tiêu xinh đẹp cùng trường với chủ tịch hội học sinh tôn kính là đôi, bầu khí tim hường ngập đất của hai người họ khiến cho bản thân rung động; bất chợt muốn tìm ai đó làm người . hâm mộ ánh mắt ôn nhu đưa tình của bọn họ! Hơn nữa, hai người đó đều ưu tú, quả thực chính là cặp đôi nam thần và nữ thần á! Lúc sắp tốt nghiệp rồi mà còn ân ái như vậy với tình cảm thuần khiết như thế nhất định hai người luôn cùng nhau, chắc chắn xác định tiến tới hôn nhân!

      Chân Tích lưu loát viết đoạn dài miêu tả khí hạnh phúc của Vương Lợi cùng Tiêu San San, khiến cho người nhìn như ở trong ảnh, tận mắt chứng kiến cặp đôi chân thực. Bài viết vừa mới được đăng, lập tức có người vào xem gắn thẻ # (tag) cho bạn học vào xem cùng. người khác vào xem xong lập tức hashtag chị Tiêu cùng trường chính là hashtag Tiêu San San. Hơn mười tin nhắn tiếp theo đều là tiếng người kinh hô Tiêu nữ thần thế mà rơi vào ma trảo của chủ tịch Vương rồi, tình bí mật, hôn nhân bí mật là phúc hậu!

      Chân Tích đọc mấy lời bình phía sau, dọn dẹp qua dấu vết mình từng dùng qua máy tính này, còn cẩn thận khởi động lại máy tính. Điệu bộ tự nhiên, thong dong ra quầy thanh toán tiền. Chuyện tiếp theo cần lại quạt thêm lửa, việc Vương Lợi có người tuy là bí mật nhưng cũng phải là có ai biết, ít nhất vị phó chủ tịch luôn bất hòa với Vương Lợi là biết mười mươi. Tình cảm ngọt ngào biến thành đương vụng trộm, những bạn học từng gửi lời chúc phúc tuyệt đối trở mặt chửi chết trai cặn bã đê tiện.

      cùng Tiêu San San sống hay chết đều là kẻ thù, có khả năng phạm luật, trước tiên chỉ có thể làm chút việc trong khả năng cho hả giận. Cái loại đào góc tường đó, lòng mà , cũng hận sâu đến vậy. qua cũng là có phần trách nhiệm của , qua cho qua luôn, li hôn cũng là rồi, cũng tự hạ thấp mình tranh đàn ông cùng đối phương. Nhưng điều thể tha thứ là Tiêu San San lại hại gặp tai nạn xe mà chết.

      Kiếp trước chết nên cũng Tiêu San San có thể lên làm bà Thẩm như ý nguyện hay , chẳng qua với tích cách thích sĩ diện của bố mẹ Thẩm Húc, vợ chết; kẻ thứ ba muốn lên thế chỗ là việc căn bản có khả năng. Còn cả việc Tiêu San San muốn nuốt được công ty của cũng là kẻ si mộng. Bố mẹ Thẩm Húc khó chịu với gia cảnh nhà , bộ dáng phòng trộm cho tiếp xúc với công ty của nhà họ Thẩm. chậm rãi tự gây dựng nên công ty của bản thân, Thẩm Húc vì muốn vui vẻ công chứng cho công ty kia thuộc về tài sản cá nhân của . Lúc trước ai ngờ được rằng có thể khiến công ty phát triển ngày càng lớn, lớn đến mức khiến cho Tiêu San San đỏ mắt (ghen tị).

      Thời điểm trao đổi việc li hôn cùng với luật sư, đem bảo hiểm của mình cùng tài sản cá nhân đều sửa lại ràng, thuận tay lập di chúc, sau khi chết đem công ty bán, toàn bộ số tiền cùng tài sản khác đều đưa cho bố mẹ . Cả Thẩm Húc cũng thể chiếm đoạt Tiêu San San lại càng có khả năng đụng đến phần. Giỏ trúc múc nước chẳng được gì, Tiêu San San chắc chắn cũng chẳng sung sướng gì. Chỉ là lợi cho bà chị dâu hám của của , cuối cùng số tiền kia cũng chuyển thành của cháu , cũng chẳng số tiền đó được ai dùng.

      Trong đầu xoay quanh loạt suy nghĩ lung tung, Chân Tích nhìn bầu trời thở phào nhõm. sống lại, chân thực như vậy, tốt.

      Thời điểm đường, trong lòng Chân Tích chợt sinh ra cảm giác kì diệu, khiến cho khẩn trương trong nháy mắt. kịp nghĩ kĩ, thấy bậc thang dưới chân bị nứt chỗ ngay chân trụ, chân còn lại của còn chưa kịp chạm đất; lần hụt chân này khiến toàn bộ cơ thể mất thăng bằng theo quán tính đổ nhào về trước. nhìn bậc thang cứng rắn càng ngày càng gần, hai tay ôm đầu theo phản xạ tự nhiên, thời điểm té xuống đất nhịn được khẽ kêu tiếng.

      Nhưng đau đớn trong dự đoán cũng xuất , ngơ ngác nhìn xung quanh lần, khẽ vỗ ngực ngồi dậy. Đưa tay kiểm tra dưới vài lần, chút cảm giác đau cũng có, chỉ là quần áo dính chút bụi bẩn. Đây là làm sao? Còn có cả cảm giác kì diệu kia nữa, giờ nghĩ lại nó giống như là dạng cảnh báo (điềm báo trước).

      Chân Tích nhìn chỗ bậc thang trống vừa mới giẫm hụt chân, có chút xưa cũ, chất gạch của thang vỡ rơi vụn khắp nơi. bao lâu rồi chưa thấy được nơi như vậy? Chỉ có điều giờ có tiền, tại thành phố có chỗ để thuê như thế này tệ rồi.

      Mang theo suy nghĩ nghi ngờ trở về nhà, Chân Tích đem quần áo thay ra ném xuống đất, thời điểm tắm rửa lại nhìn gương kiểm tra lại thân mình lần nữa, vẫn có gì khác thường. là kì quặc! có thể sống lại ở quá khứ, chứng tỏ những chuyện kì quái thế giới vẫn tồn tại. Đúng ra lúc gặp loại chuyện này cần cảm thấy sợ hãi, cũng biết do đâu, lại dậy nổi phần cảm giác sợ hãi. Vẫn là giục Tề Hiên nhanh trở về, mình ngơ ngẩn ở nhà cứ có cảm giác là lạ.

      Lau khô tóc, Chân Tích nằm giường nghỉ ngơi, nghiêng thân mình khiến cần cổ bị Mặc Ngọc cấn đau chút. đem Mặc Ngọc kéo ra vân vê tay ngắm, khối ngọc đeo được hai năm này. Sau này cũng đem nó tháo ra, đợi đến lúc đầu tóc bạc trắng mới đưa cho con trai thành vật gia truyền, chắc chắn cực kì có ý nghĩa.

      Mặt ngọc hình quả trứng (elip), xung quanh khắc vòng hoa văn, Tiêu San San từng nhờ mua hộ dưới lần mặt dây đeo người, khiến vui vẻ ngừng được. Sau này cũng mới biết chính giữa mặt ngọc phải là có hoa văn, chỉ là khó nhìn được bằng mắt thường; phải để dưới ánh sáng mới có thể nhìn được cái bóng mờ nhạt. Đây chính là thứ gọi là hình bóng người thương.

      Chân Tích chợt nổi hứng thú, cầm lấy Mặc Ngọc giơ ra ngoài cửa sổ đón nắng rồi nhìn kĩ, rất nhanh liền nhìn thấy hình bóng mơ hồ. vừa cong khóe môi liền phát xung quanh hình bóng kia có thứ gì đó chuyển động lúc lúc , cực độ thong thả, nếu nhìn kĩ chắc chắn thể nhận ra. Kiếp trước lúc đeo mặt ngọc này, tuy biết được ý nghĩa bên trong nhưng cũng từng soi kính lúp nhìn qua; mặt ngọc này lúc trước cũng kì diệu đến vậy. Mà cũng phải lại, đây chỉ là khối ngọc, làm sao có thể chuyển động? Lại nhìn kĩ hình bóng kia cảm giác nó có thần hơn. So với kiếp trước hình bóng này cũng đẹp hơn nhiều.

      muốn đem dây chuyền tháo xuống nhìn thử nhưng kì lạ là thể tìm thấy chỗ tháo dây. Tìm tòi nửa ngày trời cũng tìm ra được cái gì, dây chuyền lại vẫn y nguyên như trước; dậy nổi chút cảm giác sợ hãi nào , trái lại còn cảm thấy mệt mỏi. Phải chăng người tim phổi? Càng lúc càng thấy mệt mỏi, thay vì nghĩ kĩ Chân Tích lại chậm rãi chìm vào cảnh trong mơ.

      Bia mộ, Tề Hiên… Cảnh trong mơ là việc xảy ra sau khi chết ở kiếp trước. nhìn Tề Hiên thường xuyên đến trước mộ chuyện, nhìn Tề Hiên hàng đêm đều mơ thấy trận tai nạn giao thông kia mà mất ngủ. Nhìn Tề Hiên ngày tiều tụy gầy yếu, sau đó lại các miếu thờ cầu phúc, mong cho kiếp sau có thể bình an vui vẻ, sống lâu trăm tuổi.

      câu cầu phúc đơn giản như vậy mà Tề Hiên lại liên tục tòa đền miêu như để hoàn thành nghi thức cầu phúc nào đó… Tận đến lúc nhà sư già với khuôn mặt hiền hòa thở dài buông câu, “Đứa ngốc…”

      “Đại sư, lần trước nghe ngài giảng qua nhân quả trong kinh Phật, thiện ác cuối cùng tất có báo. Vậy cớ làm sao Chân Tích lại phải chịu cảnh chết đột ngột thảm thương? ấy chỉ là người con bình thường, tất có khuyết điểm cũng có lúc làm sai nhưng ấy chưa từng muốn hại bất kì ai. Thậm chí hàng năm còn quyên góp tiền cho nhi viện giúp bọn trẻ được học, vậy vì sao mà ấy được phúc báo?”

      Vị sư già bình tĩnh nhìn Tề Hiên, “Người mất cũng thể quay lại, thí chủ vất vả như vậy lại là muốn làm gì đây?”

      Tề Hiên mím chặt môi, im lặng hồi lâu mới khàn khàn lên tiếng, “Đại sư, con muốn mời ngài làm lễ siêu độ cho ấy, vì ấy cầu phúc, giúp cho kiếp sau của ấy có thể bình an vui vẻ, sống lâu trăm tuổi”

      Vị sư già vuốt vuốt râu gật đầu, “Tâm chí kiên định, quên ước nguyện ban đầu. Hiếm thấy… Hiếm thấy…”

      Đứng ở bên vẻ mặt Chân Tích thực phức tạp, trong lòng trào dâng cảm động đồng thời cũng là đau lòng thôi; trong khoảng thời gian này, thử mọi cách muốn Tề Hiên đừng lãng phí thời gian, muốn bắt đầu cuộc sống mới. Nhưng căn bản là nhìn cũng nghe được , giờ cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Tề Hiên làm theo lời dăn của nhà sư già, dùng thân mình tiều tụy thành kính quỳ trước tượng Phật.

      Theo cách của đại sư, muốn cầu phúc cho kiếp sau cần vật từng theo sát bên người Chân Tích, cũng cần người toàn tâm toàn ý cầu phúc vì . Tề Hiên đem Mặc Ngọc đeo người nhiều năm tháo xuống đưa cho đại sư sau đó chú tâm niệm kinh Phật vừa học được.

      Qua ba ngày, trong lòng Chân Tích xuất xao động khó diễn tả, nhìn đến mặt Mặc Ngọc bên kia tỏa thứ ánh sáng mơ hồ đồng thời xuất giọng có khả năng xoa dịu lòng người của đại sư truyền đến, “Lễ bái thành, vật đó ngoài trừ tà hộ thân còn giúp mang bình an; có bù đắp tiếc nuối giúp đem vui vẻ; có thân thể khỏe mạnh giúp cho sống lâu trăm tuổi. Khi ấy lại đeo lên khối ngọc này cũng là lúc nhận được phần cầu phúc này của con”

      “Cảm ơn đại sư!”

      “Thiện ác cuối cùng cũng có báo, thí chủ phải nhớ kĩ giữ vững tâm nguyên ban đầu”

      Cùng lúc ánh sáng bao quanh Mặc Ngọc nhạt , Chân Tích cũng bị cỗ sức mạnh hút vào trong Mặc Ngọc. Bên trong là phòng sách (thư phòng) đậm nét cổ kính, diện tích lớn cũng vào khoảng 10 bình. Trọn mặt tường là giá sách, phía đầy ắp bức vẽ, sách vở dược sắp xếp gọn gàng. Bên cạnh giá sách là bộ bàn ghế, bàn ngoài cái bình tờ giấy cũng còn thứ gì khác.

      Chân Tích cẩn thận tới cạnh bàn học, trong bình kia dường như có chút nước trong suốt dưới đáy. Nội dung trong tờ giấy viết: trong bình sứ là Tinh Hoa Lộ (chiết xuất đặc biệt từ sương) giúp thân thể khỏe mạnh, nhưng phải nỗ lực trả giá mới có thu hoạch. Mỗi lần hiểu thông thạo được quyển sách giá sách, Tinh Hoa Lộ trong bình sứ mới tăng thêm chút. Vả lại, Mặc Ngọc trực tiếp chăm lo chu đáo cho chủ sở hữu, có thể cần dùng đến Tinh Hoa Lộ.

      lật vài cuốn sách ra đọc lướt qua, tất cả đều là nội dung liên quan hội họa, kiến trúc, mặt may mặc. cần dài dòng vô ích, đều là lời ít ý nhiều, câu từ hàm súc tích, cầm lấy quyển sách bất kì nào trong này ra ngoài đều thành cuốn sách kinh điển. Chẳng trách đại sư lại Mặc Ngọc có thể bù đắp tiếc nuối, tiếc nuối kiếp trước của ngoài việc chia tay Tề Hiên chính là tiếc nuối bỏ qua tâm nguyện của bản thân. Thiết kế là ngành theo học, giảng viên cũng qua có thiên phú cao, nhưng điều kiện trong nhà đủ đáp ứng, thể nghiêm túc theo học qua lớp luyện vẽ nào. Giai đoạn đầu của học thiết kế cần tốn nhiều tiền, sau năm rưỡi nhìn thấy kết quả, lại cần tiền nên chỉ có thể bỏ qua tâm nguyện bản thân chuyển sang buôn bán kinh doanh; càng về sau lại càng có thời gian rảnh để hoàn thành tâm nguyện ban đầu.

      Ngắm nhìn chung quanh, thể diễn tả tâm trạng giờ của bản thân. Thay vì đây là cơ hội của chẳng bằng đây là phúc duyên của Tề Hiên. Là Tề Hiên cố chấp dừng mới giúp có cơ hội này, là thành kính cầu nguyện của Tề Hiên giúp được Mặc Ngọc bảo vệ. Vị đại sư kia cũng suy tính cẩn thận, làm tự dưng hưởng dễ khiến mai ý chí, mà giờ, tay có rất nhiều lựa chọn. Nếu muốn dùng Tinh Hoa Lộ bồi bổ cơ thể cho Tề Hiên cần nghiêm túc đọc kĩ số sách giá. Nếu muốn đạt thành tâm nguyện nhất định phải bỏ công khổ học. có được cơ hội này nhưng điều quan trọng nhất là có thể nắm chắc được cơ hội này hay .

      Thả lỏng tâm trạng, cuối cùng cũng tỉnh lại, nhìn căn phòng quen thuộc có chút phân trong mơ với thực tại.

      “Tích Tích, vì sao vẫn khóc vậy? Gặp ác mộng? Đừng sợ, từ từ rồi ổn thôi”, tay Tề Hiên dịu dàng giúp lau khô nước mắt, tay còn lại vỗ lưng .

      Chân Tích nhắm mắt lại xà vào lòng , cảnh trong mộng chân thực như vậy hòa cùng kiện quỷ dị kia khiến cho khỏi tin tưởng tám phần. nợ quá nhiều, biết đời này có trả hết hay
      Last edited: 8/3/16
      vk đại ca, nhimxu, rjnchan16 others thích bài này.

    3. Fuu

      Fuu Well-Known Member

      Bài viết:
      330
      Được thích:
      347
      Thẻm bộ trọng sinh và sửa lỗi... mình thích...^^
      Cám ơn nàng edit ^^

    4. Hàn Lam Mộc

      Hàn Lam Mộc Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      26
      tình của tề hiên sâu đậm quá
      quanlibingonhi thích bài này.

    5. quanlibingonhi

      quanlibingonhi Active Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      198
      Rất xin lỗi mọi người, dạo này editor hơi lười nên hôm nay mới có chương mới, để bù lại là hai chương 4 và 5

      Chương 4: Nếm thử Tinh Hoa Lộ (nước sương thần)

      Sau luca nghỉ ngơi, di động của Chân Tích bất ngờ đổ chuông, điện thoại vừa được máy nghe thấy thanh nức nở của Tiêu San San “Tiểu Tích, cậu đâu vậy? Cậu có đọc bài post ? Những người đó sao có thể quá đáng như vậy?”

      Chân Tích nhìn sang Tề Hiên, lúc chuyện giả vờ ốm yếu chút “Tớ? phải là tớ bị ốm sao? Bây giờ tớ dưỡng bệnh mà, bài post gì vậy?”

      “Chính là bài post trong diễn đàn của trường mình, có người đăng ảnh tớ chụp cùng Vương Lợi. Chỉ là hiểu lầm thôi, nhưng bọn họ lại tớ là kẻ thứ ba… Tớ… Tiểu Tích cậu hiểu tớ nhất, tớ sao có thể làm ra chuyện như vậy? Chính là ai đứng ra cho tớ. Tớ ức muốn chết!”

      Lúc trước chút để tâm, giờ nghe câu của Tiêu San San đều phải là câu mà người bạn tốt nên . Lúc trước khi khỏi kí túc xá, sốt cao, bệnh tình chưa , đối phương ngay cả câu hỏi thăm ân cần cũng có. lại cũng chỉ là muốn giúp làm sáng tỏ mọi việc, còn muốn tự nguyện tự ra mặt. Thực là đánh bàn tính (tính kế) đủ tốt! Mệt cho lúc trước luôn cho rằng Tiêu San San yếu đuối, thường che chở.

      Thanh Chân Tích hàm tức giận, “Kẻ thứ ba? Vương Lợi? Tôi* ** linh tinh cái gì, nhưng tôi dám nhận là người hiểu nhất. Có phải với Tề Hiên tôi muốn yên tĩnh mình thời gian, bảo ấy nên đến gặp tôi? Tôi cũng dám nhận là bạn của kẻ ngầm châm ngòi chia rẽ sau lưng”

      (*quyết định đổi xưng hô giữa hai người để thể quyết tiệt của Tích Tích)

      xong để đối phương có cơ hội trả lời liền cúp máy, thuận tay chặn số điện thoại của Tiêu San San. Chút việc này chưa đủ quyết tiệt nhưng thể tức giận lại có thừa, cũng khiến đỡ tốn thời gian ứng phó thứ người đê tiện kia. Mọi người đều biết bọn là bạn thân, dù sao cũng thể phản ứng quá quyết liệt khiến bản thân dễ bị nghi ngờ, phải nắm chắc được nhược điểm của ta trong tay mới xé rách bộ mặt giả dối của ta trước mặt mọi người.

      cũng từng nghĩ tới việc rời khỏi thành phố này sau khi tốt nghiệp, sau này phải nhìn thấy mặt bọn họ nữa. Nhưng từ lúc bắt đầu học đại học cũng sinh sống nhiều năm ở thành phố này, nơi này tựa như quê hương thứ hai của , nếu rời còn có chút nỡ. Hơn nữa người làm sai phải , có lý do gì phải bỏ qua cơ hội cùng nguồn nhân lực ở đây để chạy nơi khác cố gắng làm lại.

      Thấy phụng phịu, Tề Hiên cười kéo đứng lên, “Được rồi! Đừng để bản thân bực bội vì người ngoài như vậy, em quên lời bác sĩ dặn là phải thả lỏng tâm trạng sao? Đừng suy nghĩ nhiều! Còn muốn mua đồ ăn nữa hay ?” từ trước chỉ nghĩ Tiêu San San là kẻ ham hư vinh, nghĩ đến lại là kẻ nặng tâm cơ như vậy.

      mà! Em tự mình dày vò bao lâu, dày vò khiến hai chúng ta đều gầy , cần bồi bổ lại tốt.” Thời điểm này của kiếp trước, chỉ cảm thấy thể nhìn thấy tương lai của hai người, đồng thời bị chị dâu chèn ép, bạn thân khuyên nhủ mới đến quết định chia tay. ra còn chưa qua lại với Thẩm Húc, cho nên giờ làm hòa, hai người cũng có khúc mắc gì. Lo lắng của mọi người là tình cùng bánh mì từng bước tiến nhập xã hội lại cũng chỉ bình thường đến vậy. Về phần những việc của kiếp trước đều chôn sâu trong lòng , xem như đấy là bài học để đời.

      Thay bộ đồ thể thao thoải mái, hai người cầm túi mua đồ ở khu chợ gần chỗ ở. Chân Tích dự định nấu canh gà, thuận tiện đem Tinh Hoa Lộ đưa Tề Hiên uống. Bản thân có Mặc Ngọc chăm lo chu đáo nên cần lo gì, chính là Tề Hiên gần đây quá gầy; tuy rằng người trẻ tuổi thân thể tốt nhưng cũng thể tùy ý phung phí quan tâm. Kiếp trước mới 30 tuổi nhưng thường xuyên đau dạ dày, đau xương cổ, thấp khớp… quá nhiều bệnh vặt.

      Hai người nắm tay nhau, vừa vừa chuyện, “Hiên! viết xong luận văn tốt nghiệp chưa?”

      “Cũng gần xong rồi, đợi kết thúc khóa thực tập, bổ sung thêm liên hệ thực tế là được. Tập đoàn Thần Lập gửi bưu kiện cho , để mai thi tuyển vòng hai; nếu thuận lợi, có thể thực tập ở đó. Ở đó bọn họ cũng có phòng thiết kế, em xem có thể cùng với ?” Bên môi Tề Hiên nụ cười nhạt, đem rau vừa cân bỏ vào túi đồ.

      Ngày mai ở kiếp trước phải là ngày trả lại Mặc Ngọc cho ấy sao? Chẳng lẽ kiếp trước, ấy vì đến nơi hẹn nên mới phỏng vấn lần hai? Trách được cơ hội thực tập tốt như vậy lại còn, ra lại là từ sai lầm của . mặt lên chút phiền muộn, Chân Tích vội lôi mua gà, “Hôm nay em nấu cho thức ăn ngon, ngày mai nhất định phải thể tốt. Em nhớ giáo sư cũng từng đề cập qua việc thực tập với em, đợi ngày mai lên lớp em hỏi kĩ lại thầy”.

      “Được! Sao em nghĩ kĩ lại về sau muốn làm gì? Em thích việc thiết kế như vậy, bỏ qua có chút đáng tiếc. Chúng ta có thể làm thêm việc trong thời gian học tiếp, đến nỗi quá vất vả…” Tề Hiên nhìn sắc mặt thử khuyên giải, tuy rằng như thế vài năm đầu có chút khó khăn, nhưng phải bọn họ đều còn trẻ sao?

      “Vâng! Bản thân em cũng tìm vốn đầu tư, định thử chút; hơn nữa còn cần lập danh sách. Học thiết kế đốt tiền, còn phải lo học phí cho em trai với em , thể việc gì cũng đặt lên người được. Yên tâm ! Em đĩ nghĩ thông suốt, chị dâu em phải là lo em lấy tiền từ chỗ bố mẹ sao? để ý tới chị ta là được rồi, còn trai em ở đó, chị ta cũng dám làm gì quá phận. cứ làm việc ở công ty , nếu có cơ hội cần phải nắm chặt lấy. Đừng để phân tâm vì việc làm thêm, chậm trễ tiền đồ lại còn hại đến sức khỏe.” Chân Tích lải nhải liên hồi, chỉ lo lại cố chấp việc kiếm tiền mà lo cho sức khỏe. cho cùng, vẫn còn kí ức nhiều việc tương lai, tìm cách kiếm tiền vẫn khá là dễ dàng, chẳng qua mới có hai ngyaf, cũng lo lắng.

      Tề Hiên cười xoa đầu , “Biết rồi bà chủ , tất cả mọi việc đều nghe em!” nhận lấy túi tay Chân Tích dắt trở về nhà. Bạn quan tâm săn sóc, đương nhiên là vui sướng, bao lâu tùy tiện như vậy? Sóng gió giữa hai người cuối cùng qua, mặc kệ tương lai vất vả thế nào, hai người luôn bên nhau rồi cũng khiến mọi việc ngày càng tốt.

      Chan Tích ở trong phòng bếp làm hai món ăn, còn hầm nồi canh gà, hơi nóng khiến đổ thân mồ hôi. Thói quen phòng điều hòa khiến cảm thấy cái nhà này như lò bát quái, có chút quen. Nhưng mà mọi việc đều bắt đầu lại lần nữa, cũng cần phải quen dần với nếp sinh hoạt trong quá khứ.

      Cẩn thẩn ló đầu ra khỏi phòng bếp, Chân Tích nhìn Tề Hiên tập trung xem tài liệu tập đoàn Thần Lập liền yên tâm quay đầu nhìn bát canh gad nấu xong. Lúc trước, vừa tỉnh ngủ Tề Hiên trở về, khiến còn chưa kịp thử thần kỳ của Mặc Ngọc (biến thái) đến mức nào. Mặc Ngọc tất chăm sóc tốt cho chủ nhân, vậy có lẽ việc bình phục nhanh như vậy sau khi sốt cao chính là nhờ công lao của Mặc Ngọc.

      cầm Mặc Ngọc tập trung nghĩ đến cái thư phòng kia, rất nhanh liền xuất hình ảnh trong mộng. Nhưng là thử nhiều lần cũng vào được, thử chạm vào bình . Làn này thành công, suy nghĩ vừa động, bình liền xuất trong tay . mở bình sứ ra muốn đổ vào bát Tề Hiên nhưng lại nhíu mày, tuy đối với thư phòng Mặc Ngọc có cảm giác thân cận, dựng nổi phòng bị nhưng Tinh Hoa Lộ lại là thứ xa lạ trong đó. Chân Tích hơi chuyển cổ tay, đem giọt Tinh Hoa Lộ thả vào bát của mình rồi đem cất bình . Tinh Hoa Lộ màu vị, hòa cùng canh gà nhìn ra nửa điểm khác biệt. Tìm người khác thử quá thiếu thực tế, nếu bản thân thấy thân cận nên để bản thân thử xem.

      Bát của hai người là bát cặp, đỏ xanh, trái lại lại lo nhầm. Nhìn đến thìa đũa bên cạnh, thử đem chúng thả vào gian rồi lấy ra, thử lúc phát bình cùng những vật khác có thể dễ dàng lấy ra thả vào. Duy nhất là sách kệ thể lấy, chỉ có thể dùng ý niệm để nhìn. Như vậy cũng tốt, đủ bí mật lại dễ lộ ra chỗ sơ hở.

      Cơm nấu chín, Chân Tích vội đem canh gà đặt lên bàn, “Hiên! Mau qua đây uống, bớt nóng! Ăn thử xem tay nghề của em có tiến bộ hay ”.

      Tề Hiên đem tài liệu thu dọn xong, rửa tay phụ bê thức ăn, trêu “Vài ngày phải nấu cơm, tay nghề làm sao có thể tốt lên được?”

      “Em là muốn làm vợ hiền mẹ tốt, đương nhiên phải thường nghiên cứu cho khả năng nấu ăn tốt, trước tiên uống canh rồi ăn cơm.” Chân Tích xới cơm xong giục uống canh. Sống bao nhiêu năm, tự nhiên tay nghề thay đổi nhiều, “Thế nào? Uống ngon chứ?”

      Tề Hiên nhướn mày nhìn , chạm rãi “Uống ngon. Là canh gà ngon nhất từng uống qua, vợ hiền”.

      Trong ánh mắt soi mói của , Chân Tích dần đỏ mặt. Tề Hiên rướn người qua nhanh chóng hôn môi , mắt chứa ý cười, “Có canh gà tình của Tích Tích, ngày mai nhất định có thể thành công”

      Chân Tích cong khóe miệng, giả vờ ho tiếng trấn định lại, đem bát đũa bày lên, “Nhanh ăn cơm nào”.

      khí ấm áp dịu tràn ngập trong căn phòng , tuy rằng vẫn oi bức như trước nhưng trong lòng Chân Tích lại ngập tràn ngọt ngào. Đây là cảm giác thỏa mãn mà kể cả bàn thành công bao vụ làm ăn cũng ddeuf thể đem lại được.

      Ngày hôm sau, Tề Hiên ăn mặc thoải mái gọn gàng phỏng vấn lần hai. Chân Tích cũng thu dọn sách vở tính về trường học. Cách ăn mặc giờ trong mắt có chút hợp thời, nhất là phần tóc mái cắt ngang trán bị cắt xiêu vẹo ngay ngắn, thoạt nhìn là lạ. Khuôn mặt để lộ trán mới là đẹp nhất, với diện của của kiểu tóc mái này làm giảm bớt ba phần ngoại hình của .

      Nhưng mà tóc mái phải mọc liền mọc, trước mắt cứ để tạm như vậy ; mặc áo sơ mi in hoa trắng cùng quần bò bó, phối hợp đơn giản nhưng lại phù hợp tuổi của giờ. Chân Tích thuận tay cầm lấy phấn phủ, bỗng nhận thấy sắc mặt mình hồng nhuận, căn bản cần trang điểm. Nhớ tới giọt Tinh Hoa Lộ tối qua, cao hứng bật cười, vẻ mặt phấn chấn. Nhìn nhìn gương, Chân Tích cuối cùng cũng cảm thấy bản thân có bộ dáng đẹp đẽ thanh xuân. Đại học còn lại nửa năm cuối, thời gian sinh viên khó có được này cũng là thứ muốn quý trọng.

      Thời điểm vào giờ, Chân Tích vào phòng học tùy tiện tìm chỗ ngồi phía sau, làm như nhìn thấy Tiêu San San ngoắc ngoắc tay phía trước. Tiêu San San muốn đứng dậy thầy giáo tới chuẩn bị lên lớp, ta khổ sở nhìn phía sau rồi chậm rãi ngồi xuống. Hành động thế này khiến ít người chú ý đến Chân Tích ngồi phía sau.

      Biểu mặt Chân Tích nhàn nhạt, nửa điểm muốn đáp lại cũng khiến bạn nữ cùng bàn thấy tò mò, “Việc đó, Chân Tích? Nghe cậu bị bệnh, mấy ngày nay đến trường học?”

      Chân Tích mỉm cười gật đầu với bạn, giọng trả lời, “Tớ hôm nay mới trở về”.

      “À…” bạn cùng bàn hơi đảo mắt, vẫn là nhịn được hiếu kỳ “Vậy cậu xem bài post chưa? Vừa rồi cậu để ý tới Tiêu San San là vì bài post kia ?”

      “Bài post gì vậy? Tớ mấy nay dưỡng bệnh nên lên mạng được, xảy ra chuyện gì vậy?” Chân Tích cũng muốn dò xét chút mọi việc tiếp theo kiện đăng bài kia, liền giả giả bộ tò mò nghi ngờ nhìn bạn bên cạnh.

      bạn cùng bàn mắt sáng lên, nghĩ tới còn có người biết đến bài post kia, lập tức nổi hứng buôn chuyện. bạn chọn lúc thầy giáo xoay người viết chữ lên bảng đen, cầm sách vở ngồi dịch đến bên cạnh Chân Tích. Hiển nhiên là muốn phổ cập chi tiết cho về kiện cẩu huyết sốt nhất trường học giờ.
      vk đại ca, AikoNguyen, nhimxu10 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :