1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Sống lại và quý trọng - Lan Quế (tạm ngưng chờ tốt nghiệp

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @quanlibingonhi CHào bạn :hi:, mình là mod box này, bạn dẫn nguồn raw hoặc convert, rồi chèn link vào nhé.

      Đây là link hướng dẫn làm mục lục https://cungquanghang.com/threads/huong-dan-tao-muc-luc-trong-truyen-cho-editor.22886/ bạn tạo mục lục cho reader dễ theo dõi luôn.

      Bạn là mem mới nên xem chữ ký của mình quy định cho editor nhé, khi nào bạn bận chỉ cần đăng thông báo, mod có tuần cho qua, đợi đúng thời gian bạn hẹn mới quay lại kiểm tra. Do đó quy định này chỉ áp dụng cho những bạn lặn mất tăm thông báo gì hết nhé.

      Cuối cùng, có gì hiểu, bạn cứ inbox hỏi mình :030:
      linhdiep17 thích bài này.

    2. ngkh8599110

      ngkh8599110 Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      47
      hóng chương mới

    3. quanlibingonhi

      quanlibingonhi Active Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      198
      Chương 2: Bù đắp tiếc nuối

      Tề Hiên nghĩ tới câu đầu tiên sau khi gặp của là xin lỗi. mặt sửng sốt, thấy khóc liền vội vàng bước nhanh về trước đem ôm vào trong lòng vội hỏi, “Tích Tích, làm sao vậy? Có phải là khó chịu hay ?”. nhấc tay sờ trán Chân Tích, đôi mày lập tức nhíu chặt “Sao lại nóng như vậy? ! đưa em đến bệnh viện!”

      “Trời ạ, đúng là bị bệnh sao? Cậu trai mau đưa bé đến bệnh viện . Xem ra là sốt đó. Đúng rồi, mau mặc thêm áo khoác đừng để bé nhiễm lạnh, còn cần mang theo tiền…”

      Nghe được thanh, Chân Tích ngẩng đầu rời khỏi lòng Tề Hiên, kinh ngạc nhìn người đứng ngoài cửa “Bác Lưu? Bác cũng lên đây ạ?” xấu hổ lau qua mặt, mới vừa rồi nhìn thấy Tề Hiên nên có chút kích động, chú ý đến bác quản lí kí túc. Quả là mất mặt!

      Bác Lưu qua lại kiểm tra điện nước, hướng gật gật đầu cười “Cậu trai sốt ruột, ngại đăng kí mất thời gian, bác liền theo xem. Con cũng biết trong nhà này đều là con , bác đương nhiên phải quản giờ chặt chẽ… Được rồi, nhiều nữa! Bác xuống gọi cho bảo vệ, để chú ấy giúp các con tay, các con nhanh chuẩn bị nhé”.

      “Cảm ơn bác”, Tề Hiên lễ phép cảm ơn bác Lưu, xoay người mở tủ tìm áo khoác cho Chân Tích. Bọn họ nhau lâu, người kia để cái gì ở đâu đa phần đều biết.

      Chân Tích đợi bác Lưu ra ngoài cũng cầm lấy ba lô của bản thân, thuận tay đem di động, ví tiền, thẻ ngân hàng cùng số thứ quan trọng đem bỏ vào trong. nhìn Tề Hiên đưa quần áo tới, vội vàng kéo qua, áy náy nhìn nốt câu ban nãy “A Hiên, xin lỗi! cứ coi như hôm qua bị điên là được. Em luyến tiếc , em sai lầm rồi, tha thứ cho em lần này được ? Em cam đoan em bao giờ hèn mạt như vậy nữa!”

      Vừa đường hổn hển chạy mạch tới, đầu óc Tề Hiên có chút phản ứng kịp. ràng mới hôm qua còn dứt khoát như thế, buổi sáng còn nhờ người chuyển lời cho , tại vì sao lại giải thích? Chẳng lẽ là sốt nên đầu óc mơ hồ sao? nhìn chằm chằm muốn nhìn xem có bao nhiều phần nghiêm túc, muốn cho bản thân hi vọng vô nghĩa.

      Chân Tích thấy lời nào, trong lòng lo lắng, cầm tay tự đánh vào mặt mình, “Em biết sai rồi, đều do em đúng. đánh em xả giận , xong chúng ta hòa hảo được ?”

      Tề Hiên làm sao có thể đánh . Dùng lực chuyển tay ôm vào trong lòng, nhưng đụng đến khuôn mặt nóng bừng lại đẩy ra để mặc quần áo, thanh trầm ổn tiếp lời, “ giờ phải thời điểm để chuyện đó, trước tiên bệnh viện . Nghe !”

      Chân Tích nghe theo thay quần áo giày dép, được Tề Hiên kéo theo ra ngoài. Tuy Tề Hiên chưa gì cả nhưng tảng đá vẫn treo trong lòng cuối cùng cũng buông xuống. Mới vừa rồi gặp mặt, tâm trạng vẫn còn chút khổ sở, sau đó cũng có khôi phục lại thái độ như lúc hai người vẫn bình thường. Những cái khác có thể từ từ rồi , chỉ cần đồng ý hòa hảo là được.

      Chào tạm biệt bác Lưu xong, Tề Hiên liền cõng bước nhanh ra khỏi trường. Nhân viên làm việc tại trường đại học này đều rất tốt, khi đến cổng, bảo vệ giúp hai người gọi xe xong.

      đường , Tề Hiên mím chặt môi câu gì, tay vẫn luôn nắm chặt tay Chân Tích. Vốn tưởng sốt cao như vậy phải nhập viện, lại ngờ bác sĩ kiểm tra xong chỉ suy nghĩ nhiều khiến phát sốt, uống thuốc rồi nghỉ ngơi tốt là được. Quan trọng nhất vẫn là thả lỏng, thư giãn tâm tình.

      Chân Tích lần nữa cảm tạ bản thân lúc trước cũng hẳm là người máu lạnh tuyệt tình hẳn, bằng dù có thể cứu vãn chỉ sợ tình cảm giữa hai người cũng tồn tại khoảng cách. Mà giờ tình trạng bản thân thê thảm như vậy nhưng ra lại phù hợp với hình tượng bị quyết định khó khăn dày vò; dù là ai cũng có thể nhìn ra vẫn thể buông tha đoạn tình cảm này.

      Hai người rời khỏi cổng bệnh viện, Tề Hiên cúi đầu giúp chỉnh lại quần áo, lời mang theo ý thăm dò “Chúng ta… Về nhà có được ?”

      Chân Tích vội vàng gật đầu, còn chỉ chỉ ba lô tay “Đương nhiên là muốn về, em đều cầm theo hết đồ đạc…”

      Lúc này, Tề Hiên mới trầm tĩnh lại, lộ ra tươi cười đầu tiên trong ngày. Trong lúc chờ xe, suy nghĩ lúc vẫn là đem nghi hoặc trong lòng ra hỏi “Buổi sáng Tiêu San San bảo , ý bảo cần tìm em, muốn được mình người yên lặng. Vì cái gì… Em lại bỗng nhiên thay đổi chủ ý? Có phải xảy ra chuyện gì hay ?”

      Chân Tích thể tin được, mở to mắt “Tiêu San San? Em chừa từng những lời này! ấy sao có thể vậy với ?”

      ấy bảo em tạm thời muốn nhìn thấy , hi vọng có thể mình yên lặng; vì vậy cũng lên lớp. ấy còn muốn suy nghĩ thoáng chút, vì tốt cho em tốt nhất là nên đến làm phiền em.” Tề Hiên lúc này cũng biết là việc đúng, chút cũng có ý giấu diếm.

      “Thứ tiện nhân ấy!! Em nhất định phải làm cho ta đẹp mặt!” Chân Tích tức giận đến phát run toàn thân. Trách được! Trách được kiếp trước Tề Hiên vẫn luôn tìm , ra là do Tiêu San San bày trò. Kiếp trước sau khi khỏi bệnh trả lại dây chuyền, thấy thần sắc Tề Hiên có vẻ chịu ảnh hưởng, còn tưởng khó chịu, ngay cả lúc bị bệnh cũng quan tâm. Trong giây phút tức giận, cắt đứt luôn niệm tưởng của bản thân. ngờ tới lại là bị người chơi xỏ! cùng Tiêu San San thân nhau như vậy, ai cũng nghi ngờ lời của Tiêu San San.

      Tề Hiên ôm chặt vai vỗ trấn an, “Được rồi! tại phải chúng ta tốt rồi sao? Đừng nghĩ nữa! Bác sĩ cũng em cần thả lỏng tâm trạng rồi, những việc khác đợi khỏi bệnh rồi tiếp. Xe đến rồi, , cẩn thận chút”.

      Càng nhận thấy Tề Hiên đối tốt với bao nhiêu, trong lòng Chân Tích lại càng áy náy bấy nhiêu. Phần áy náy này tích tụ lâu, bắt đầu từ lúc phát mình sống lại, nguyện vọng lớn nhất của chính là cùng Tề Hiên bên nhau trọn đời, quý trọng phần tình cảm từng bị dứt bỏ này. Lúc này đây, bao giờ muốn cho bản thân phải hối hận nữa.

      Về đến nhà, Chân Tích nhìn căn phòng ấm áp, ném mình lên giường nằm cuối cùng cũng thả lỏng bản thân. Nơi này là hai người dùng tiền làm thêm thuê, sắp tốt nghiệp nên chương trình học rất ít, bọn họ chuyển ra ngoài sống tiện cho kì thực tập đồng thời cũng là vì tính toán cho tương lai hai người. Mấy hôm trước do rối rắm chuyện chia tay nên mới quay lại kí túc xá, nghĩ tới Tề Hiên còn chưa trả lại phòng thuê. Đúng lúc cần tìm chỗ ở mới. Sau khi nhận bộ mặt của Tiêu San San, tuyệt muốn quay lại quay lại ở kí túc xá.

      Tề Hiên đắp chăn cho rồi sang phòng bếp đun nước. luôn cảm thấy Chân Tích hôm nay như bình thường, áy náy ngập đầy mắt, chuyện cũng cẩn thận. Dường như cũng đặc biệt ỷ lại , có lẽ là bị ốm nên bản tính cũng dịu vài phần chăng? Chẳng qua dù có như thế nào, kết quả như vậy tốt. rất thích , muốn chia tay. Nhớ tới câu mắng ‘Thứ tiện nhân ấy’ của Chân Tích, lại nhịn được mà nhíu mày. Chân Tích trước đến giờ mắng chửi người khác, thế nhưng Tiêu San San này có thể khiến cáu như vậy. chừng còn có việc gì đó mà biết, xem ra cần cẩn thận điều tra chút.

      Đến lúc Tề Hiên ra, Chân Tích ngủ. ngồi ở mép giường dùng tay xoa khuôn mặt gầy yếu tái nhợt của , buồn cười bật thở dài “Đứa ngốc, người muốn chia tay ràng là em, như thế nào lại chuyển thành người chịu tủi thân dường vậy? Người biết còn tưởng rằng phụ tình em… Tích Tích, lúc này đây chúng ta liền bỏ qua nó , về sau bao giờ chia tay nữa…”

      Thanh nước sôi vang lên, Tề Hiên vội chạy vào tắt bếp, thấy được khuôn mặt Chân Tích dưới gối thấm ướt nước mắt.

      Tâm trạng được thả lỏng, Chân Tích ngủ thẳng mạch tới sáng sớm hôm sau, sốt cao cũng hạ, tinh thần cũng khôi phục ít. Quay đầu nhìn khuôn mặt đầy mệt mỏi của Tề Hiên, đau lòng hôn lên mặt , sau đó tay chân xướng giường, nỡ quấy rầy nghỉ ngơi.

      Bình thường để cải thiện việc ăn uống, gạo và mỳ trong bếp đều có đủ, Chân Tích rửa mặt chải đầu xong liền bắt đầu nấu cháo, tiếp đó gọi cho quán ăn dưới nhà đem hai lồng bánh bao* lên. Sau khi cúp máy, nhìn di động có hơn mười cuộc gọi nhỡ, mấy chục tin nhắn; có Tiêu San San, có Thẩm Húc, còn có cả hai bạn học cùng phòng kí túc xá; phần nhiều là hỏi ở bệnh viện nào, bệnh tình ra sao. Tiêu san San còn hỏi vì sao lại tìm Tề Hiên, khuyên ngàn lần đừng dao động.
      (lồng bánh bao*:[​IMG])

      Mặt Chân Tích trầm, tìm trong điện thoại mọi thứ về Tiêu San San đem xóa bỏ. Bỗng nhiên phát hai tấm ảnh chụp vô cùng thân mật của Tiêu San San và chủ tịch hội học sinh Vương Lợi. Trong ảnh chụp, tay Vương Lợi ôm thắt lưng Tiêu San San, cười nghiêng đầu thầm bên tai ta, mặt ta cũng mang theo vài phần tươi cười ngượng ngùng.

      Khóe môi Chân Tích cong, nhớ Vương Lợi có người bạn vô cùng đanh đá (chua ngoa), chẳng qua là trước khi tốt nghiệp hai người đó công khai nên rất ít người biết đến. Nguyên là nàng muốn chụp bồn hoa lớn, sau đó về xem ảnh chụp mới phát hai người bọn học trốn phía sau góc bồn hoa, tuy là phải chụp cận mặt nhưng chỉ cần là người quen nhìn đều có thể biết là ai.

      Nếu hai tấm ảnh chụp này đăng lên diễn đàn của trường, chắc chắn có thể khiến Tiêu San San trở thành chủ đề hot, cho dù chỉ khiến ta ngột ngạt đủ tốt rồi.

      “Tích Tích?”

      Chân Tích cất điện thoại ra ngoài, tự nhiên ngồi dựa vào bên người Tề Hiên, “ tỉnh rồi? Ngủ ngon ? Có muốn nằm nghỉ thêm lúc ?”

      ngủ nữa…” Tề Hiên lắc lắc đầu, sờ trán thấy còn nóng nữa mới vừa ý , “Em vừa mới khỏi sao xuống bếp nấu cơm? Gọi đồ ăn bên ngoài cũng được, mau nằm xuống, trông”

      cần đâu, em khỏi ốm rồi mà!” Chân Tích đem chăn gập lại, cười cười nhìn , “Yên tâm, nếu thoải mái em nghỉ”

      “Ừ” Tề Hiên lấy di động của mình trong túi ra, mở túi ra nhìn bên trong có ít đồ quan trọng, “Ngày hôm qua em đều mang theo mấy thứ này bên mình?”

      Chân Tích cũng qua, lấy mấy thứ trong túi thả vào tủ “Ngày hôm qua em tính quay lại nữa, muốn thấy Tiêu San San! Đợi lát nữa ăn cơm xong em muốn ra hàng net chút. Em tự , về trường học thu dọn vài thứ mang đến đây, sau đó chúng ta cùng mua thức ăn”

      Ngủ giấc, Chân Tích hoàn toàn tỉnh táo lại, cái loại cảm giác cẩn thận cùng sợ hãi kia cũng còn, hai người trong lúc này giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra, vẫn là hai người nhau sâu đậm.

      Trong buồng vệ sinh Tề Hiên vừa rửa mặt vừa hỏi “Em quán net nào? Có muốn đến đón em hay ?”

      cần đâu, em quán net phía ở phố sau, lúc liền về. Em muốn chuẩn bị tốt trộm đăng bài viết. Dù sao cũng đừng , nhỡ đâu lộ ra phiền phức”. Biết vẫn yên tâm, Chân Tích mở ra ảnh chụp trong di động đưa nhìn “Em chỉ đăng cái này lên diễn đàn, rất nhanh”

      Tề Hiên nghĩ đến là người*, nhìn bộ dạng nóng lòng muốn thử của , đem đề nghị muốn thay nuốt ngược vào trong. Thôi vậy, khả năng máy tính của Chu Lôi là tốt nhất, đến lúc đó lời nhờ đến giúp che dấu. giờ dám xem thường Tiêu San San.
      ( người*: đề phòng bạn nào hiểu hại người, lừa người, bày mưu cho người vào rọ ....)
      Last edited: 8/3/16
      vk đại ca, nhimxu, linhdiep1716 others thích bài này.

    4. olphuit

      olphuit Active Member

      Bài viết:
      169
      Được thích:
      139
      lâu rồimới có chương :3 , Tiêu San San lần này tiêu rồi cho đáng đời :yoyo27::yoyo27:

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      tieu san san dc loi j trong chuyen chia re nay nhi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :