1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Quyến rũ yêu nghiệt thủ trưởng - Độc Cô Cầu Yêu (Hoàn - Đã có Ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Coco208

      Coco208 New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      2
      <3<3 Truyện hay quá nàng ơi
      naughtygirl_35Ngân Nhi thích bài này.

    2. HangNguyen

      HangNguyen New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      19
      :yoyo45:Ngọt quá nàng ơi!!! Ta ngất vì ăn nhiều đường....kaka. Cố lên nàng nhé!!!!^^:yoyo45:
      naughtygirl_35Ngân Nhi thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 61
      Mặc đồ ngủ gợi cảm thoắt thoắt trong nhà là ý kiến của Quản Sĩ Huân, hơn nữa quân sư còn là ngày nào cũng phải mặc, cho nên Đào Lộ mỗi ngày cứ đúng giờ tan tầm về nhà là mặc đồ mát mẻ rồi lại trong nhà làm chuyện của mình.

      Đôi mắt nhạy bén của đương nhiên là có quan sát đến việc Trầm Úy Vũ luôn luôn nhìn mình, ánh mắt cực kỳ hung mãnh, lúc lên tức giận, lúc lại bừng bừng dục hỏa.

      lại thỉnh thoảng cố tình làm vài hành động khiêu gợi, sau đó mới khoái trá quay trở về phòng mình nghỉ ngơi.

      Trầm Úy Vũ ràng ở cạnh người đẹp, vậy mà phải tìm mọi cách để cấm dục, là làm cho nghẹn đến muốn hộc máu, tối nào cũng phải tắm nước lạnh.

      Nếu tiểu Úy Vũ tắm rửa xong mà vẫn còn hưng phấn như cũ, vậy đành phải dùng hai tay vạn năng để giải quyết, nếu mà…nếu mà có thể ăn luôn tiểu tinh kia, việc gì phải dùng tới cách này chứ!

      nghĩ đến việc nhìn được mà ăn được nó lại khổ sở như vậy, trong lòng thầm bội phục Liễu Hạ Huệ có tinh thần cực kỳ sắt đá.

      Nửa tháng qua , vào buổi tối Trầm Úy Vũ như ngày thường ngồi ghế salon, mắt nhìn vào TV, nhưng chú ý lại đặt vào ở trong bếp kia.

      Lúc này, di động của để trong phòng khách đổ chuông, rất muốn cầm lên nghe, xem xem muộn thế này rồi mà tên đàn ông nào còn gọi điện cho ! (Tác giả: Tổng giám đốc à, cứ phải là đàn ông mà!)

      Nghĩ nghĩ lúc, Trầm Úy Vũ cam lòng : “Đào Lộ, điện thoại của này!”, muốn làm những chuyện mà chưa được cho phép, nếu làm vui, ngày mai lại đòi dọn ra ngoài ở xong!

      Bạch bạch bạch! Tiếng dép của đập vào sàn đá cẩm thạch, vội ra phòng khách rồi vội vàng bắt máy, sau đó lại quay về phòng bếp.

      Cặp mắt đào hoa của Trầm Úy Vũ nhìn vào thân ảnh di động của , vừa rồi lúc cúi người xuống, có lẽ là do dây áo của khá lỏng, nên lớp vải che được bộ ngực sữa, để cho dễ dàng trông thấy nụ hoa đỏ tươi giấu ở bên trong.

      Trong nháy mắt, lại cảm thấy tiểu Úy Vũ của mình hưng phấn muốn tìm tiểu tinh kia, vội vàng hít sâu hơi mới có thể đè nén xúc động của mình.

      Tuy nhiên, tiếp theo cần hít sâu cũng bị làm cho mất hứng rồi!

      “Hello, Sĩ Huân à, vâng…Em ăn rồi…Người ta nấu ăn này…Ha ha…À, ngày mai em mang cho ăn nhé?. . . Có sườn lợn rán này ~ Bánh pút-đing nữa nhé ~” Đào Lộ cười , cố tình đứng to trong bếp để cho tổng giám đốc Trầm kia nghe thấy.

      Cái gì vậy hả!? chết tiệt kia lại làm sườn rán và bánh pút-đing cho Quản Sĩ Huân ăn? Có lầm vậy??

      lâu chưa được thưởng thức tay nghề của Đào Lộ rồi, nhưng cũng mặt dày đòi làm cho ăn, kết quả tại sao thằng nhóc thối kia lại biết xấu hổ mà hưởng lợi như vậy??

      Sườn rán và bánh pút-đing đều là những món mà thích ăn cơ mà, sao lại để cho tên Quản Sĩ Huân kia cướp mất!?

      Mãi đến khi nghe điện thoại xong, huyệt thái dương của Trầm Úy Vũ cũng nổi đầy gân xanh rồi, nếu tại Quản Sĩ Huân mà ở trước mặt , trực tiếp tặng cho nó cú đấm!

      Đứng lên khỏi sopha, vốn định qua mấy lời “ thương” với Đào Lộ, nhưng lại nghĩ làm vậy chứng tỏ quá để ý đến , thế là bèn quay về phòng muốn tắm nước lạnh.

      Đào Lộ có chút ngoài ý muốn nhìn rời , khẽ cắn môi, sau đó để thức ăn vào trong cặp lồng, bỏ vào tủ lạnh, cuối cùng lau dọn sạch phòng bếp.

      Tiếp theo vào phòng khách, ngồi xuống chỗ mà vừa ngồi, ở đó vẫn còn lưu lại hơi ấm, trong khí còn thoang thoảng mùi hương thơm mát của .

      với lấy gối ôm vào trong ngực, coi nó như Trầm Úy Vũ mà siết chặt, co hai chân lại rồi nằm xuống sopha, nghĩ đến mọi thứ về .

      Nghĩ đến lúc cười, đôi mắt phượng quyến rũ khiến cho tim đập nhanh hơn, nghĩ đến ánh mắt lúc khó chịu làm vui vẻ, nghĩ đến đôi môi cánh hoa mê người vô cùng, nghĩ đến thân hình hoàn mỹ rắn chắc của , nghĩ…

      Cứ miên man suy nghĩ mãi, cuối cùng mang theo dư vị ngọt ngào hạnh phúc rồi chìm vào giấc ngủ.

      Lúc Trầm Úy Vũ tắm rửa xong, kiểm tra email máy qua nửa tiếng, trong lòng thầm nghĩ biết về phòng chưa, liền ra ngoài xem.

      Đứng bên cạnh sopha, mắt nhìn Đào Lộ ngủ say, chậm rãi ngồi xuống, bàn tay to nhàng vuốt ve bàn chân của .

      lâu…Lâu lắm rồi… được ngắm nhìn dáng vẻ lúc ngủ, khuôn mặt nhắn mang nét ngây thơ, môi khẽ cong lên, dáng người tuyệt đẹp quyến rũ, vừa giống như bông hoa trắng thuần khiết, lại vừa giống như đóa hoa hồng đỏ kiều diễm.

      Lúc này, muốn yên lặng ở bên cạnh ngắm nhìn nữa, mà muốn vuốt ve nhiều, nhiều!

      Nghĩ là làm, bàn tay khẽ di chuyển lên , sờ vào cặp đùi trắng nõn của , sau đó lại hướng ra sau xoa xoa cái mông , nhàng bóp cái.

      cúi mặt xuống, áp mũi lên đùi , tham lam hít thở hương quýt thơm ngọt mà quen thuộc từ lâu.

      Chương 62
      Đào Lộ là người nếu ở trong hoàn cảnh an toàn ngủ đến bất tỉnh nhân , trừ phi có sấm sét, hoặc là thân thể bị quấy rầy cách thô bạo mới có thể tỉnh lại.

      Bởi vậy, lực đạo mềm của Trầm Úy Vũ căn bản đủ để quấy nhiễu , cho nên vẫn ngủ cách ngọt ngào yên ổn, đề phòng việc nhân cơ hội ăn vụng.

      Bình thường đàn ông rất nhanh bị sắc đẹp hấp dẫn, nhưng bình thường vẫn có thể kìm chế được. Tuy nhiên, khoảng ba tuần Trầm Úy Vũ chạm vào người rồi, khi sờ rất khó dứt ra. Huống hồ, sao có thể bỏ qua cơ hội hiếm hoi được gần gũi với tiểu tinh cơ chứ!

      Đối với việc thay đổi phong cách ăn mặc ở nhà, phải là nghĩ đến mục đích của , chắc chắn là muốn làm giận, quyến rũ , trêu chọc .

      Nếu đúng là như vậy, thành công!

      Bởi vì tức giận đến nỗi muốn bị người khác nhìn thấy, mỗi ngày nằm giường đều nghĩ đến dáng vẻ khiêu gợi của , hận thể đem đặt dưới thân mà hung hăng tra tấn.

      Nhưng chung quy trong lòng vẫn còn vướng chút khúc mắc, mặc dù còn oán hận như lúc đầu, nhưng tại cũng có cách nào để tha thứ.

      “Đào Lộ… phải làm thế nào mới tốt đây?” Trầm Úy Vũ cúi đầu , môi cánh hoa lướt dọc đùi .

      Nhìn khuôn mặt nhắn say ngủ, đôi môi khẽ nhếch lên, miệng nhàng ra hai chữ: “Úy…Vũ…”

      bất ngờ sửng sốt, ba tuần liền nghe gọi là “Tổng giám đốc”, lúc này mới biết tên của được phát ra từ miệng vẫn là dễ nghe nhất, khiến lâu vẫn thể thoát ra được cảm xúc ngọt ngào tràn ngập trong lòng.

      Tiếp theo, cẩn thận rút chiếc gối mà ôm chặt kia ra, sau đó đem thứ che khuất cảnh đẹp này đặt sang ghế bên cạnh.

      Tay trái của bắt đầu xoa lên mông , cảm thụ xúc cảm đẫy đà mềm mại, tay phải lại dễ dàng vén lớp vải mỏng che đậy lên, bên ngực tròn trịa lập tức ra ngay trước mắt.

      Cảnh xuân vô hạn tuyệt đẹp thế này mà tiếp tục âu yếm phải là đàn ông!

      , Trầm Úy Vũ phải là Liễu Hạ Huệ, cũng muốn làm Liễu Hạ Huệ!

      Cúi đầu há miệng ngậm lấy đầu ngực kiều diễm, dùng đầu lưỡi khẽ đùa giỡn hai quả mâm xôi ngon miệng, sau đó lại dùng lực mút mạnh cái, tư vị ngọt ngào lập tức tràn ngập trong ngực .

      Đụng chạm như vậy mà vẫn thể khiến cho Đào Lộ có phản ứng kháng cự, lại to gan dùng răng cắn cái, chọc cho nó cứng lên.

      Trước ngực truyền đến cảm giác hơi đau, như thể bị muỗi đốt, làm cho khẽ co ngực lại, nhàng nhíu chặt mi.

      Hành động đáng của làm cho Trầm Úy Vũ khẽ cười, răng buông đầu ngực của ra, thay vào đó là dùng lưỡi liếm. Bàn tay xoa mông nhàng chuyển xuống dưới đùi, tách hai chân ra, làm cho nơi riêng tư của hoàn toàn bại lộ trước mặt .

      Trầm Úy Vũ như con sói ăn chay lâu ngày nhìn thấy thịt, đôi mắt hưng phấn tỏa sáng, chỉ kém là có cái đuôi để vẫy qua vẫy lại mà thôi.

      Ngón tay chạm vào lớp vải mỏng bên dưới, khẽ cọ xát qua lại giữa lối vào, lập tức cảm nhận được ướt át của . Mật dịch thấm ra quần ngày nhiều, càng làm cho ngón tay ra vào thuận lợi hơn, tiểu Úy Vũ lại hưng phấn oai hùng ngẩng cao đầu, sưng cứng đến phát đau.

      Đào Lộ bị cảm giác tê dại làm cho nhịn được mà kêu ưm tiếng, tiện thể quay chỗ khác, muốn trốn tránh cảm giác khó chịu lan tỏa toàn thân này. Thế nhưng dường như có tác dụng, thế là đành mặc kệ, ngoan ngoãn nằm im giãy dụa nữa.

      quay người sang phải miệng lưỡi cũng theo sang bên trái, trở mình sang trái lại theo đến bên phải, dứt khoát có ý định muốn buông tha cho miếng thịt ngon lành trước mắt, căn bản Đào Lộ cũng ngờ rằng Trầm Úy Vũ lại lợi dụng lúc người ta ngủ để làm chuyện này!

      Ngón tay càng lúc càng chơi đùa cách hăng say hơn, mật huyệt của co dãn tốt, khiến cho có thể đâm sâu vào khe hở chật hẹp. cúi xuống, vừa liếm mật dịch của , vừa nhàng kéo quần ngoài của xuống, sau đó lại tiếp tục tập trung tiến công, muốn liếm đến ướt đẫm mới cam lòng.

      Lúc này, có ý định đùa giỡn bên ngoài nữa, dù sao cũng ngủ say như vậy rồi, ngón tay liền chui hẳn vào trong bắt đầu ma xát.

      “Ưm…” Đào Lộ khẽ kêu lên, nhưng tần suất ngón tay ra vào rất thong thả, cặp lông mày vốn nhăn lại bỗng thả lỏng, lát sau, lại nhanh chóng đẩy nhanh tốc độ, dường như hề sợ rằng hành động này khiến tỉnh lại.

      Tiểu huyệt co chặt kẹp lấy dị vật xâm nhập, hơn nữa vì có lớp quần lót nên càng thêm nhạy cảm, mật dịch chảy ra ngừng, thấm vào quần rồi chảy dọc đùi . Mà dường như muốn đâm xuyên qua lớp vải mỏng, cho nên càng thêm mãnh liệt cọ xát vào chỗ sâu, lúc nhíu chặt mày, đột nhiên rút ngón tay ra, làm cho bình tĩnh trở lại.

      Đào Lộ mơ màng nghĩ rằng mình có thể tiếp tục an tâm mà ngủ tiếp, ngờ tự nhiên lại hoàn toàn tỉnh táo, mang đôi mắt buồn ngủ ngạc nhiên nhìn người đàn ông trước mắt mình.

      Trầm Úy Vũ chịu nổi côn thịt kháng nghị, nhanh chóng cởi quần ra, tay nâng eo của lên, tay trực tiếp cởi quần lót ra, trong lòng chỉ muốn vào thân thể mềm mại của ngay lập tức.

      Côn thịt to lớn cọ xát miệng tiểu huyệt ướt đẫm, Trầm Úy Vũ dứt khoát ưỡn thẳng lưng rồi đâm vào bên trong

      Chương 63
      “Ưm…” Đào Lộ bị côn thịt của Trầm Úy Vũ đâm vào trong nên khẽ kêu ra tiếng, ngẩng đầu lên nhìn gương mặt tuấn tú của , trong lòng vừa mừng vừa tức giận.

      Gần đây rất thích ngủ, bình thường có việc gì làm lên giường ngủ sớm, có hôm làm việc còn chui vào trong wc, trong đó có chiếc sopha, cho nên cứ nằm đó mà đánh giấc luôn.

      Lúc này ngủ rất ngon lành lại bị Trầm Úy Vũ đánh thức rồi!

      Đào Lộ tính cách vô cùng tốt, bình thường đều có thể thích ứng trong mọi hoàn cảnh, hay khó chịu bực bội với điều gì, nhưng điều quan tâm nhất chính là giấc ngủ. rất ghét có người quấy nhiễu lúc ngủ say, ngủ đủ giấc mà tỉnh lại tính khí trở nên quật cường hơn.

      Điều này Trầm Úy Vũ cũng biết, nhưng vấn đề là bị dục hỏa thiêu đốt muốn phát điên, ăn no trước rồi tính sau!

      “Nào…Ưm……Đứng lên…Cho em…” Đào Lộ cắn môi , tay ngừng đẩy ra, đưa mắt nhìn áo ngủ sớm hỗn độn của mình, hai bầu ngực đều lộ ra, còn có chút ướt nữa, hẳn là liếm qua nó rồi.

      người đàn ông nếm được mùi vị thơm ngọt sao có thể buông là buông chứ?! Đương nhiên là càng phải thêm cứng rắn mà ma xát tiểu huyệt rồi!

      vội đẩy nhanh tần suất, mà dùng phương thức cắm cọc, nhấn xuống sâu rồi rút ra, sau đó lại đâm mạnh vào, cảm thụ tiểu huyệt kẹp chặt mình.

      Tay bé của ngừng làm loạn, lúc đẩy cánh tay ra, lúc lại đánh vào ngực , thế là bèn dứt khoát tóm hai tay lại rồi giơ lên đỉnh đầu.

      Đào Lộ thở gấp, trừng mắt nhìn , muốn chuyện cách nghiêm túc, nhưng lời ra đến miệng lại được ràng: “…A……Đáng ghét…Dám quấy rầy em…Ngủ…Cút …”

      Khuôn mặt nhắn bị nhuốm màu tình dục, hai má vốn trắng nõn nổi lên màu hồng nhạt, là bởi vì thẹn quá hóa giận, nhưng trong mắt lại thành ra là động tình.

      “Em có thể tiếp tục ngủ, còn làm tiếp việc của mình!” Trầm Úy Vũ xấu xa cười, mặt dày giúp tìm cách giải quyết.

      Gì chứ! Nếu như có thể tách riêng linh hồn và thể xác cần gì phải lãng phí sức lực bảo cút làm gì hả, cứ lìa hồn rồi để lại cái xác chết cho tha hồ mà gian dâm là được rồi!

      Thân thể của là do Trầm Úy Vũ tốn tâm tư dạy dỗ sờ soạng mà thành, cho nên có muốn mặc kệ khoái cảm truyền đến từ bụng dưới cũng được, mặc dù chỉ là đơn thuần cọ xát thôi cũng đủ khiến có cảm giác rồi.

      Nhưng Đào Lộ rất cam tâm tình nguyện để cho chiếm cơ thể mình như vậy, đôi mắt ngập nước : “ đồ háo sắc này…A…Em muốn…”

      Vốn lúc đầu tiến vào, vì chưa đủ hưng phấn nên tiểu huyệt của đủ nước, nhưng lúc này lại dần dần ẩm ướt, mật dịch chảy ra thấm xuống ghế salon.

      muốn mà còn chảy nhiều nước như vậy à? Vậy là do kỹ thuật của rất tốt, xứng với thân thể dâm đãng của em, mới có thể làm cho tiểu huyệt cắn chặt như thế!” Trầm Úy Vũ bị kháng cự, lửa giận kiềm chế được mà bùng lên.

      Cũng nghĩ xem là do ai, mỗi ngày ăn no xong có chuyện gì lại ăn mặc hở hang rồi tới lui trong nhà, làm cho trong công ty lũ đàn ông lúc nào cũng dùng ánh mắt dâm đãng đáng khinh nhìn .

      (Tác giả: Tổng giám đốc à, đừng có chỉ hươu bảo ngựa như thế! Bọn họ cũng là những người đàn ông bình thường, với lại yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu mà. )

      Nghĩ đến mấy người Tiểu Ngũ, Quản Sĩ Huân vân vân, Trầm Úy Vũ lại vô cùng tức giận, lửa ghen, lửa giận, lửa dục đồng loạt ra trận, trong lòng chỉ muốn đem tiểu tinh này hung hăng tra tấn đến chết mới cam lòng!

      Nghĩ là làm, côn thịt bên dưới chút lưu tình mà lỗ mãng đâm vào , tiếp đó lại cúi xuống há miệng cắn mạnh lên bầu ngực căng tròn, lưỡi liếm mút vào đầu ngực.

      Hành động của làm cho Đào Lộ vừa khóc vừa kêu, chắc là kinh nguyệt sắp tới, nên bộ ngực trướng đau kinh khủng, nhàng ấn thôi cũng thấy đau rồi, huống chi là bị dùng sức mà đùa bỡn.

      linh tinh…A đau quá…Đáng ghét…Ưm…Đau quá đau quá…” lớn tiếng kháng nghị, tay bé và hai chân theo bản năng ngừng giãy dụa, muốn thoát khỏi khống chế của .

      Đàn ông mà chìm trong lửa dục rồi còn tâm tư đâu mà để ý đến cảm giác của phụ nữ, chỉ nghĩ rằng thế vì muốn chọc giận , cho nên cũng mấy để tâm.

      Côn thịt càng ngừng đâm mạnh vào bên trong tiểu huyệt ướt át, cảm giác sung sướng truyền đến khắp cơ thể, huống hồ lâu rồi được chạm vào , cho nên cảm xúc lúc này là rất mất hồn.

      Có lẽ là đau đến mức khó chịu, Đào Lộ ngọ nguậy hai chân, ngừng lùi mông lại, muốn cách xa phạm vi tiến công của chút, nhưng càng lui về sau lại càng tiến tới, cuối cùng bị dồn về góc, thân mình xinh bị vây bởi sô pha và hai cánh tay tinh tráng của .

      “A…Đừng cắn mà…Ưm……Phát điên chuyện gì vậy…A…” Đào Lộ thở gấp mắng , giống như con mèo , đôi mắt vừa quyến rũ vừa cao ngạo.

      Hai bên nhũ hoa bị cắn đến đỏ hồng, cơ hồ như sắp chảy ra máu, cảm giác đau đớn khó chịu khiến thoải mái cắn chặt môi.

      làm sao?! người đàn ông bình thường! Thấy em mỗi ngày đều ăn mặc hở hang tới lui, nhịn tới hôm nay mới động thủ, vậy mà em còn hỏi phát điên cái gì! Nếu mà động dục em nên xem lại quyến rũ của mình !” Trầm Úy Vũ giận dữ , chỉ vì này lại có ý xem như loại chó động dục mà so sánh!

      Côn thịt to lớn đùa bỡn bên trong tiểu huyệt, chỗ hai người giao hợp trở nên ướt đẫm, biên độ đong đưa eo của cũng nhanh hơn, hai bên túi côn thịt ngừng đánh vào mông , phát ra tiếng vang khiến cho người ta nghe mà xấu hổ.

      Mà hai bên vách thịt của bị mạnh mẽ đâm vào rút ra như vậy, chỉ còn biết yếu ớt bất lực mà chịu đựng.

      Trầm Úy Vũ tức giận cắn lên đầu ngực , đau đớn làm cho Đào Lộ bỗng có thêm sức lực, hai chân và tay cố gắng đẩy ra sau, côn thịt cũng bởi vậy mà rời khỏi người .

      Thừa dịp này, nhanh chóng xoay người xuống sô pha, bỏ chạy trong vài giây ngắn ngủi. Tuy nhiên…Trong lòng cảm thấy ổn, hai chân như nhũn ra, kể cả như vậy cũng phải liều mạng mà chạy .

      Đáng tiếc, Đào Lộ cũng tính đến việc chân tay của Trầm Úy Vũ dài hơn nhiều, cho dù chạy trốn, bàn tay to của vẫn có thể gọn gàng chế trụ mắt cá chân , sau đó giống như sói hoang bổ nhào lên lưng , may là sàn có trải thảm lông dày, bị đập mạnh xuống đến bầm dập mặt mũi rồi.

      Tiếp theo, dùng tay ôm lấy eo , để cho quỳ thảm, nửa người nằm sấp sô pha, côn thịt to lớn lại dùng sức đâm sâu vào trong lần nữa.

      “A…Trầm…Úy Vũ……A a…. ” Đào Lộ bị kìm chặt dựa vào sô pha, hai bầu ngực cọ xát mạnh lên lớp da ghế, đau đớn vô cùng, muốn mắng nhưng lời lại thể thốt ra.

      Thấy có ý khiêu khích , bèn giữ chặt hông , mãnh liệt đong đưa thắt lưng, muốn đâm cho nên lời mới thôi, chỉ có thể dâm đãng mà rên rỉ.

      Lúc này dục hỏa như lan rộng ra, hai người đều chìm đắm trong cơn mê say của tình ái.

      xâm nhập vào sâu bên trong , như muốn khảm vào trong cơ thể mình. cũng chủ động nâng cao mông lên, nghênh đón tiến vào.

      Trong tiếng kêu rên sung sướng, hai người cùng lên tới cao trào, tiết ra mật dịch hòa vào nhau.

      Đào Lộ tứ chi như nhũn ra nằm lên ghế sô pha, lúc Trầm Úy Vũ rút côn thịt ra, chất lỏng màu trắng đục bên trong mãnh liệt chảy xuống, men theo đùi .

      Mắt nhìn vào cảnh tượng này, bụng dưới vừa mới phóng thích xong lại bắt đầu co rút, côn thịt lại bừng bừng phấn chấn trở lại, thế là lại cúi người xuống dán lên lưng , đem côn thịt tiến vào bên trong lần nữa.

      “A……A…” chỉ có thể khẽ ngâm nga chứ phản kháng được, tiếp tục chịu đựng tàn sát bừa bãi của .

      Cả phòng lại vang lên tiếng thở dốc của , cho nên nửa đêm mới bắt đầu yên tĩnh trở lại.

      Chỉ có thể kết luận lại, Đào Lộ để cho Trầm Úy Vũ nghẹn lâu như vậy, lần này như được khai trai, chính là bị ăn đến xương cốt cũng còn!

      Chương 64
      Tiếng nhạc nhàng vang lên trong xe, Trầm Úy Vũ chuyên tâm ngồi lái, mắt nhìn thẳng phía trước, nhưng thỉnh thoảng lại khẽ liếc sang nhìn Đào Lộ ngồi bên cạnh cái.

      Đào Lộ híp mắt, tâm trạng tốt chút nào, thậm chí còn có thể dùng từ ác liệt để hình dung, đều là do con sói hoang động dục kia hại tối hôm qua ngủ đủ giấc.

      biết là làm mấy lần, chỉ biết là liên tục thay đổi tư thế, mặc kệ có phản kháng, tức giận hay khóc lóc cầu xin tha thứ cũng chịu buông tha.

      Cuối cùng vì mất hết sức lực mà ngất xỉu mới đình chỉ việc xâm phạm chà đạp , tắm rửa cho xong rồi bế về phòng ngủ cho khách.

      Cũng bởi vì quá sức mệt mỏi, cho nên sáng nay Đào Lộ gần như thể dậy nổi, bỏ lỡ xe bus, sau đó Trầm Úy Vũ lại tỏ ra áy náy muốn đưa đoạn.

      Nghĩ đến sáng nay lúc mở tủ lạnh để tìm hộp cơm thấy đâu nữa, liếc mắt lại thấy nó nằm trong máy sấy bát, chợt cảm thấy khó chịu cực kỳ.

      Trầm, tại sao chưa hỏi ý kiến tôi mà ăn mất hộp cơm mà tôi làm tối qua?” liếc mắt nhìn , giọng điệu ràng là tức giận.

      Đó là đồ mà hứa làm cho Quản Sĩ Huân, mục đích để cảm ơn làm quân sư giúp đỡ , kết quả lại bị Trầm Úy Vũ ăn mất, nếu dám mặt dày phải ăn nhất định đấm cái, chẳng lẽ trong nhà lại có con vật nào đó biết mở tủ lạnh ra lấy đồ ăn? Hừ!

      “Đồ trong tủ lạnh vốn là để ăn mà, đó cũng đâu có dán giấy ghi là được ăn, nửa đêm đói bụng, vừa vặn lấy nó để lót dạ, phải là em keo kiệt đến mức cho ăn đấy chứ?!” Trầm Úy Vũ đưa ra lý do rất thỏa đáng .

      Đào Lộ quay sang trừng mắt nhìn , mà cũng nghiêng mặt nhìn , miệng còn khẽ nở nụ cười, tựa như muốn rằng, nếu cho ăn đúng là quỷ hẹp hòi!

      Dựa vào đâu mà dám vậy chứ! Đào Lộ thầm nghĩ trong lòng, cắn môi : “Tổng giám đốc Trầm, nên biết rằng đồ của người khác được tùy tiện động vào, cho dù bên có ghi nó cũng là đồ của người khác!”

      khẽ nhướn mày, dáng vẻ cho là đúng, thừa dịp đèn đỏ quay sang nhìn chút, ngực của còn có dấu hôn của đó ~

      biết chứ, nhưng em cũng đâu phải là của , vậy mà hôm qua khi động vào em, em vẫn rất sung sướng đấy chứ, phải sao?” cố ý xuyên tạc lời của , nhưng lời của nghe cũng có lý, bởi vì tại Đào Lộ phải bạn của , có thể là bạn của người nào đó, nhưng vẫn cho đụng vào người đấy thôi!

      Người này sao da mặt càng ngày càng dày vậy?! Trước đây cũng biết da của là da bò tót thể đâm thủng được rồi, nhưng tại lại thấy da của còn bò tót hơn cả bò tót nữa!

      tức giận làm cho đầu óc vì thiếu ngủ của Đào Lộ đau nay còn đau hơn, hít sâu rồi thở ra mấy lượt mà vẫn thể vơi cơn bực bội.

      Dùng chút sức lực để tranh cãi với , hất cằm lên, vẻ mặt cao ngạo, trêu chọc : “ là tổng giám đốc, muốn ăn cứ tiếng, tôi bảo Sĩ Huân chia cho là được rồi, sao phải lén lút ănrồi bị tôi nghi ngờ chứ?”

      Trầm Úy Vũ nghe là bảo tên nhóc thối kia chia phần cho ăn, cơn tức liền xông tới, tuy rằng biết đồ làm là cho Sĩ Huân ăn, nhưng nghe câu đó từ trong miệng phát ra vẫn khiến rất khó chịu.

      Hơn nữa, mà lén lút á! quang minh chính đại ngồi ở phòng khách ăn mà, chẳng qua lúc đó mệt quá nên ngủ, có cơ hội nhìn thấy ăn thôi, được chưa hả!

      “Ha ha ~ Bị em nghi ngờ? thân là tổng giám đốc sao phải để em có thái độ đó chứ? quang minh chính đại thừa nhận là mình ăn đấy, thích ăn ăn thôi, thích đạp đổ, sao phải cần em nghi ngờ?”

      “Vậy xin hỏi tổng giám đốc, người hôm qua động dục rốt cục là ai vậy? Tôi là gì của ? Mà ngược lại là gì của tôi hả?” Đào Lộ nổi giận đùng đùng chất vấn .

      như có phải việc lên giường cũng vậy hay ? Tâm trạng của tốt, muốn làm làm? Làm xong vỗ mông chạy lấy người?

      Vốn mà ăn khép nép nhận lỗi cũng muốn so đo với làm gì, nhưng đều tại , làm cho đau hết cả đầu, lát nữa còn phải xin lỗi Quản Sĩ Huân nữa.

      Trầm Úy Vũ bị câu hỏi của chọc giận, nhất thời kích động đáp: “Chúng ta phải là bạn sao? Hôm qua là em tình nguyện, đùa giỡn rất vui vẻ, đêm tận hứng đấy thôi!”

      Được lắm! Ý của cũng chính là “Chúng ta là bạn giường”!

      đêm tận hứng! chỉ thiếu là ra ba chữ “Tình đêm” thôi!

      mà cho dù có tâm tình muốn đùa giỡn cũng tận tình phối hợp với , buổi tối cho ra ngoài, liền ngoan ngoãn ở nhà, biết vui nếu dọn chỗ khác ở, cho nên cũng tìm nhà khác, nhưng kết quả dù có làm thế nào nữa cũng thể lấy được lòng !

      “Đúng vậy! Hôm qua coi như là tôi nhất thời sai lầm, cẩn thận sa vào lòng , còn phối hợp với diễn xuất của nữa! Coi như là đêm phóng túng !” Đào Lộ nghiến răng nghiến lợi , sau đó quay đầu hướng mặt ra cửa xe, nhắm mắt nghỉ ngơi để ý đến nữa.

      Trầm Úy Vũ thấy quay lưng về phía mình muốn chuyện, cũng lên tiếng làm phiền nữa, bởi vì tại tâm trạng của cũng rất hỗn loạn.

      coi như hai người nhất thời phóng túng đêm, như vậy cũng cần phải chịu trách nhiệm, quá tốt rồi còn gì! Nhưng lại vì vậy mà thôi tức giận, ngược lại còn trở nên bực bội khó chịu hơn trước!

      Chương 65
      Trầm Úy Vũ và Đào Lộ cùng trải qua buổi sáng làm việc trong nét mặt khó coi.

      Đào Lộ tuy đầu óc vẫn thoải mái, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng khởi động tinh thần làm việc, nơi riêng tư thỉnh thoảng vẫn cảm thấy rất đau đớn.

      Trầm Úy Vũ bị lạnh lùng, sắc mặt cũng khá hơn chút nào, hơn nữa lúc chuyện còn tỏ ra rất kiêu ngạo thờ ơ, làm cho càng thêm bực bội.

      vất vả mới đến giờ nghỉ trưa, Đào Lộ hai lời liền cầm lấy túi xách muốn ra ngoài, song lại bị giọng phía sau ngăn cản bước chân.

      “Em định đâu? Tôi có văn kiện cần thảo luận với em!” Trầm Úy Vũ mắt thấy mau chóng muốn rời khỏi, đương nhiên là phải ngăn lại trước, sợ lại ăn cơm với người đàn ông khác.

      Người này quả muốn đem quản lý chặt chẽ, nhưng lại dám , vậy rốt cục là muốn thế nào? Chẳng lẽ bắt phải khóc lóc cầu xin quay lại với sao?

      Nếu như là ba ngày sau khi chia tay, có lẽ còn nghĩ làm vậy, nhưng qua tháng rồi, khóc nổi nữa, chỉ còn cách là chờ chủ động ra thôi. Dù sao , muốn chỉ vì thương hại mà đồng ý quay lại.

      “Tổng giám đốc, hôm nay có thể cho tôi ăn trưa được ? Tôi rất nhiều ngày phải vừa làm việc vừa ăn rồi, chẳng lẽ ngay cả tiếng đồng hồ để tự do cũng có sao?” Đào Lộ đứng ở cửa phòng tổng giám đốc trả lời, mi tâm nhíu chặt lại, trong mắt tràn ngập bất mãn.

      Bị Đào Lộ như vậy, Trầm Úy Vũ cũng kiên trì bắt ở cạnh nữa, nhưng thấy sắc mặt tái nhợt, bèn lo lắng hỏi: “Em có khỏe ?”

      Khỏe ư? Sao mà khỏe được cơ chứ? bị gây sức ép đến sắp chết rồi, khỏe thế nào được mà khỏe!

      Hơn nữa lúc này vẫn còn giận vì lời lúc xe, cho nên muốn chuyện nhiều với nữa.

      sao, tôi vẫn tốt, lát nữa vẫn quay lại làm việc đúng giờ là được!” Đào Lộ xong liền quay đầu bước , sợ nếu ở đây lâu nữa càng thấy mệt mỏi hơn.

      Nhìn bóng dáng biến mất, Trầm Úy Vũ trong lòng cảm thấy vô cùng thất bại, khuôn mặt nhắn của ràng hai chữ khỏe, vậy mà còn mạnh mồm chống đỡ, với lại biết hôm qua bị quấy rầy suốt đêm, cơ thể chắc chắn là rất mệt mỏi.

      rất muốn kéo vào lòng, giúp xoa bóp những nơi mà thấy đau, giúp giảm bớt khó chịu, muốn làm cho gương mặt nhắn kia hồng hào trở lại, nhưng lòng tự trọng lại cho phép cúi đầu giảng hòa như vậy.

      Trầm Úy Vũ thầm thở dài, sau đó tiếp tục cầm văn kiện lên xem, khoảng hai mươi phút sau, mặc áo khoác, cầm ví tiền chuông di động vang lên.

      màn hình hiển thị tên người gọi đến là bà nội, khẽ giật mình, biết bà có chuyện gì mà gọi , hay là Tô Trinh Trinh lại đến gì với bà rồi!

      “Vâng, bà nội, con nghe đây. ” Trầm Úy Vũ vừa nghe máy vừa đến cửa sổ ngắm nhìn cảnh đẹp.

      Bà nội và Trầm Úy Vũ hỏi thăm nhau lúc rồi mới vào vấn đề chính: “Nghe Trinh Trinh con có bạn , sao lại đưa về cho bà nội gặp? Tuổi của con cũng lớn, nếu còn kết hôn bà nội sợ đợi kịp để được ôm chắt mất. ”

      Nhắc tới chuyện này làm cảm thấy xấu hổ, nghĩ xem phải thế nào với bà nội mới tốt, muốn chia tay với Đào Lộ, bởi vì trong lòng vẫn còn vô cùng luyến tiếc, với lại cũng nghe ra được nóng vội của bà nội.

      Biết cháu trai suy nghĩ, bà nội lại tiếp: “Cháu ngoan, người mà con lựa chọn chắc chắn là rất được, mắt nhìn người của con bà nội còn biết hay sao, yên tâm, chỉ cần con thích là được!”

      Trong lòng bà hiểu cháu mình thích Tô Trinh Trinh, cho nên mới kéo dài chuyện kết hôn như vậy, lần này tuy là Tô Trinh Trinh có đến xấu về Đào Lộ với bà, muốn bà đứng ra giải quyết, nhưng cháu bà mà thích bà cũng có cách nào.

      “Bà nội…Con hỏi bà, nếu như con thích kia, muốn cưới ấy về làm vợ, nhưng…Con sợ ba mẹ thích, vậy có phải là con làm cho ba mẹ thất vọng rồi ạ?” Trầm Úy Vũ đặt giả thiết cho bà nội, sợ nếu đem ra chịu nổi.

      “Ba mẹ con còn trần thế nữa, nhưng bà nội nghĩ tấm lòng của ba con rất rộng, chắc so đo tính toán đâu, với lại chắc chắn ba mẹ con cũng mong cho con thành gia lập nghiệp, có gia đình của mình rồi sống hạnh phúc cả đời, chuyện qua con hãy để nó qua . ” Bà nội khuyên bảo , cuối cùng còn khẽ cười.

      nghe thấy Trầm Úy Vũ đáp lại, bà thêm: “Cháu à, đừng nghĩ nhiều làm gì, người còn sống phải sống sao cho vui vẻ, nếu con hạnh phúc Xuất Lương ba con cũng an tâm. Bà nội chỉ khuyên con vậy thôi, còn lại để con tự quyết định, sau đó nhanh nhanh đưa cháu dâu về đây ra mắt bà nghe chưa!”

      Bà khuyên dặn xong, hàn huyên đôi ba câu nữa rồi cúp máy. nhìn chằm chằm vào di động, trong đầu ngừng nghĩ lại những lời bà nội .

      Nếu như bỏ lỡ lần này, vậy có phải hối hận cả đời hay ?

      cũng biết nữa!

      chỉ biết, nếu ngày mà có Đào Lộ bên cạnh, hết thảy mọi vật xung quanh đều mất ý nghĩa, phảng phất chỉ có hai màu trắng đen.

      Trầm Úy Vũ mình ăn trưa, sau đó lại quay trở về phòng ngồi suy nghĩ miên man, mãi cho đến khi vô tình liếc mắt nhìn đồng hồ máy tính mới phát giờ rưỡi rồi, mà chỗ ngồi của kia lại thấy có ai, bỗng chốc tâm trạng lại trùng xuống!

      Bấm điện thoại gọi xuống phòng lễ tân ở đại sảnh tầng , hỏi nhân viên có nhìn thấy Đào Lộ ăn trưa về hay , lại bất ngờ nghe được tin tức khiến cho sửng sốt.

      “Ơ? Tổng giám đốc vẫn chưa biết gì sao? Trưởng phòng Quản bế thư ký Đào chạy ra ngoài, ấy mệt nên ngất xỉu, nên đưa ấy đến bệnh viện gần đây rồi…”

      Chưa đến ba phút đồng hồ, nhân viên lễ tân liền nhìn thấy vị tổng giám đốc luôn luôn cư xử tao nhã lúc này lại giống như đứa trẻ hấp tấp chạy thẳng ra ngoài.
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      HoanHoan, Khanh¥Ni, A fang40 others thích bài này.

    4. hoadaoanh

      hoadaoanh Active Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      110
      tan suat hôn nhau cua nam và nu chih tru lan gap mat dau tien thi nhug chuong sau ko chuong nao là ko muon hun ca
      :yoyo60::yoyo45:

    5. ngangong

      ngangong Active Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      166
      2 a c này sến quá :v
      Mà tốc độ của nàng nhanh đấy, thanks nhiều nha :3
      Ta thích thịt nhưng mong rằng ko nhiều đến mức bị tống vip a ~
      naughtygirl_35Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :