1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Quay Về Yêu Anh - Chi Hoãn (Full + ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      trở lại hoành tráng, đầy kích thích của ed. Động phòng rồi là động phòng rồi, lót dép ngồi hóng màn hóa sói của Tử Thiên.:yoyo14::ex10::th_18:
      song ngư thích bài này.

    2. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      thương tiếc chị lắm nên ko hóa sói ngay như mấy a khác đâu, fai chờ cho chị hồi phục chứ, hehe:063::063::063::063::063:
      Tồn Tồn thích bài này.

    3. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Chương 54

      Edit: Song Ngư

      Ánh nắng buổi sớm mai chiếu rọi khắp phòng, nghịch ngợm nhảy múa hai người vừa tỉnh dậy ôm nhau giường.

      Vừa mở mắt ra nhìn thấy bóng hình mình trong ánh mắt sáng quắc của người ôm mình, gương mặt liền ửng hồng, thân mình hơi động chút, trong khoảnh khắc đó, mặt càng đỏ hơn, vội vàng chui vào chăn.

      Trời ạ, chẳng lẽ hai người vẫn duy trì tư thế hợp nhất ngủ cả đêm? Bạch Thấm xấu hổ kêu ra tiếng.

      “Bà xã...” An Tử Thiên ràng cảm nhận được nhiệt độ cơ thể nhắn dán trong ngực cao hơn bình thường, cúi đầu gọi .

      Thanh tràn ngập từ tính mang theo thỏa mãn, có nghe được lời đáp trả, liền ôm lấy thắt lưng của , chuẩn bị đem ôm ra.

      trước ra .” Thanh rầu rĩ của Bạch Thấm từ trong chăn truyền ra.

      ra? An Tử Thiên sửng sốt, trong lòng lại giật giật, dưới thân xúc cảm mềm mại chặt chẽ, nhưng lại kỳ dị thoải mái, cỗ lửa nóng theo nơi đó đột nhiên đốt cháy tới toàn thân. Ánh mắt của An Tử Thiên chợt thâm trầm hơn, cách chăn Bạch Thấm tựa hồ cũng có thể cảm nhận được lửa nóng từ ánh nhìn chăm chú: “Ông xã, trước ra được ?” Thanh nũng nịu, liền cảm nhận được biến hóa ràng trong cơ thể, sợ tới mức dám thở ra, vẫn nhúc nhích, sợ người nào đó bỗng nhiên hóa thú, lại ăn mình sạch .

      Bỗng nhiên nhớ đến đêm qua trong lúc ngủ vẫn thút thít khóc kêu đau, bất động thanh sắc nhẫn dục vọng bản thân, nhàng rút khỏi người , lại nghe thấy nơi nào đó có thanh nước chảy, ở trong phòng im lặng lại càng nghe ràng.

      Vì Bạch Thấm trốn ở trong chăn đến mức hít thở thông, người đầy mồ hôi, nên bỏ lỡ mặt An Tử Thiên nổi lên những đóa hoa đo đỏ.

      “Còn đau ?”

      “Có chút khó chịu” Bạch Thấm được tự nhiên trả lời, lại có chút tức giận: “Ai kêu động tác dã man như vậy a!” Muốn cắn bờ vai của , lại phát mặt có dấu cắn hồng hồng, lập tức đông cứng chút, đổi thành dùng cằm cọ cọ.

      rất kích động ...” An Tử Nguyệt xin lỗi .

      Bạch Thấm hờn dỗi liếc cái, liền cùng mềm giọng chuyện, dời đề tài, sợ nếu cứ tiếp đề tài này chính mình chỉ có thể trốn vào chăn.

      Vì là tân hôn nên hai ngươi hai liền ở giường âu yếm, em em, thỉnh thoảng lại hôn nhau cho đến khi bụng đánh trống mới rời giường.

      Tân hôn – lại cảm giác có cái gì thích hợp, hai người chẳng lẽ phải vợ chồng sao?...

      Vào ban đêm Bạch Thấm gọi điện thoại cho An lão gia, báo cáo chuyện này.

      “Nếu , do chính miệng cháu trai , ông nội khẳng định hội cao hứng chút.” Bạch Thấm rối rắm, cầm điện thoại đưa cho An Tử Thiên.

      “Em , đây là tin tức tốt, Thấm Thấm cần lo lắng, em có là đủ rồi, những người khác đều cần quá để ý!” An Tử Thiên làm như thấy Bạch Thấm trong lòng yên, giọng trấn an.

      Em có là đủ rồi, những người khác đều cần quá để ý!

      An Tử Thiên chung quy là mẫn cảm , kỳ vẫn hiểu được địa vị Bạch Thấm có chút xấu hổ, chính là phía trước vấn đề của hai người đều giải quyết được làm sao có tinh lực quản việc này đâu?

      Sau kiện này, vì muốn cho còn bất an, Bạch Thấm thậm chí lôi kéo đăng ký kết hôn, còn cái gì thỏa mãn? Vấn đề bị che giấu cuối cùng cũng lưu lại hậu họa, bằng sớm giải quyết.

      Mâu thuẫn chủ yếu giải quyết, mâu thuẫn thứ yếu cũng muốn tiêu diệt a.

      An Tử Thiên nghĩ đến có thể ở bên ngoài sống mình, phải nhất định phải trở lại An gia . Kỳ càng thích nhà chỉ có hai người.

      Điện thoại được kết nối.

      “Dạ, ông nội.” Bạch Thấm cố gắng bình phục khẩn trương.

      Người bên kia đầu dây sửng sốt, chậm rãi mở miệng: “Bạch Thấm.”

      “Dạ, ông nội, con có tin tức tốt muốn cho ông!”

      Ông nội? Đối với tin tức tốt này An lão gia đoán chút cũng biết là gì, dù sao Bạch Thấm cho tới bây giờ luôn gọi ông là ông nội An, tuy rằng chỉ hơn kém chữ, nhưng chung quy cách ít. Lại có chút thể tin, con bé mới mười chín tuổi phải sao?

      An lão gia lẳng lặng đợi tin tức tốt này, tay cầm lấy gậy dần dần nắm chặt.

      “Chúng con kết hôn!” Trong thanh Bạch Thấm mang theo vẻ kích động, nhìn An Tử Thiên bên cạnh, thấy được đối phương liền ôn nhu cười.

      Tay An Xế Cảnh bỗng nhiên buông ra, cây gậy im lặng ngã xuống thảm. Ông chỉ cảm thấy trong lòng buông lỏng, giống như có cái gì lưng tan mất nửa, toàn thân đều thoải mái ít, cúi đầu miệng tiếng động nở nụ cười.

      Trong chốc lát ông thu lại tươi cười, ngốc thất thần, thở dài hơi.

      Bên kia đầu dây, nghe được tiếng thở dài, Bạch Thấm lập tức lại khẩn trương lên.

      Tiếng lão gia tử rốt cục ở trong điện thoại vang lên: “Nha đầu, vất vả con. Nhiều năm như vậy, An gia thiếu con quá nhiều, ta xin lỗi con ...”

      Bạch Thấm bỗng nhiên cảm thấy trong lòng đau chịu nổi, những lời này đời trước rống lên cả đời, đời này cũng hô mười tám năm, tại chiếm được, lại chút cao hứng cũng có.

      Mẫn cảm phát cảm xúc Bạch Thấm biến hóa, An Tử Thiên vội vàng nắm chặt tay bất tri bất giác nắm chặt thành quyền.

      Nhìn thần sắc khẩn trương của người đàn ông ngồi bên cạnh, Bạch Thấm cười cười: “Ông nội, An gia thiếu con, đời này tính, kiếp sau sau nữa cũng . tại, ông chúc chúng con hạnh phúc sao?”

      “Các con cùng nhau từ nay đến già mới tốt a, ông nội chúc các con bạch đầu giai lão!”

      “Cám ơn ông nội!”

      bao nhiêu, Bạch Thấm treo điện thoại, nguyên bản điện thoại báo tin vui, giờ phút này lại có chút trầm trọng.

      Tựa vào trong lòng An Tử Thiên: “Ông xã, ông nội chúc chúng ta bạch đầu giai lão! Lão nhân gia chúc phúc là tối phúc khí a!”

      “Chúng ta đầu bạc đến lão, nhất định !” Ở cổ trắng nõn của in lại đóa hoa , thanh bằng phẳng trầm thấp.

      Khi Lâm Thước Nhạc và Tô Thanh Thiển biết chuyện Bạch Thấm kết hôn là khi Bạch Thấm trả phép ở trường, chính thức học lại.

      Lâm Thước Nhạc tự nhiên thể thiếu chút ồn ào, nhân cơ hội lấy ít ưu việt từ Bạch Thấm cộng thêm đại tiệc.

      Tô Thanh Thiển khó được lộ ra nụ cười ràng: “Chúc mừng cậu!” chỉ có là tân hôn vui vẻ, còn là vượt qua vấn đề khó khăn.

      “Cám ơn”

      “Về sau lại đau ?” Tô Thanh Thiển chế nhạo .

      !” Được rồi, có chút quẫn bách, trả lời cũng rất khẳng định.

      “Đúng rồi, Tiểu Thấm, cậu có biết Trình Việt Vũ vượt qua khảo hạch ?” Lâm Thước Nhạc nguyên bản cười tủm tỉm nhìn hai người chuyện, bỗng nhiên nhớ tới , mở miệng .

      “Qua? Nga!” Bạch Thấm nhìn về phía Lâm Thước Nhạc, trả lời , ngữ khí thản nhiên .

      Hậu tri hậu giác lúc này Lâm Thước Nhạc mới phản ứng, tựa hồ nên nhắc tới đề tài này, ảo não che miệng, đáng thương nhìn bạn tốt. mơ hồ biết chút, mâu thuẫn lần này giữa Bạch Thấm và An Tử Thiên là do Trình Việt Vũ mà ra.

      Bạch Thấm mỉm cười : “ có việc gì, Tiểu Nhạc.”

      “Công ty Thụy Thành bởi vì lấy ra được chứng cớ hữu lực, lần thứ hai mở phiên toà liền rút đơn kiện. lâu sau có mở họp báo giải thích đây là hiểu lầm, hướng Trình Việt Vũ xin lỗi. Trường học cũng chấp nhận cùng với thành tích của ấy, cấp cho ấy học vị tiến sĩ.”

      Tô Thanh Thiển tiếp nối đề tài, giải thích: “Bất quá cuối cùng mình cảm thấy công ty Thụy Thành dây dưa đến cũng nhanh cũng mau, mạc danh kỳ diệu giống trò khôi hài. Trình Việt Vũ khẳng định đơn giản, bị buộc nóng nảy mới bại lộ ra thực lực sau lưng, sâu.”

      Nghĩ đến cấp tư liệu cho mình, Bạch Thấm khỏi cùng nhận thức: “Trước kia chúng ta cũng chưa chú ý, năng lực dời lực chú ý của ta rất mạnh.”

      Nghĩ đến đây, có phải hay nên cùng ta gặp mặt ràng đâu?

      Văn phòng giáo viên nghiên cứu.

      Ngồi ở trước máy tính Trình Việt Vũ muốn giải lao cho mắt, vừa nhấc đầu liền thấy Bạch Thấm đứng ở cửa.

      khí giống như ở trong nháy mắt ngưng đọng, khí văn phòng hiểu đột nhiên đầy áp lực, cũng may cũng chỉ có hai người.

      “Ha ha ...” Vẫn là Trình Việt Vũ mở miệng trước đánh vỡ trầm mặc, giống như ở trước mặt luôn nhịn được có động tác trước: “Như thế nào đứng ngốc ở nơi đó, tiến vào ngồi !” giơ lên chiêu bài tươi cười của mình, giống như lần đầu tiên hai người gặp mặt, cùng chào hỏi, sang sảng sạch cười.

      “Chúc mừng , tiến sĩ Trình!” Bạch Thấm mỉm cười.

      Trình Việt Vũ sửng sốt: “Cám ơn!”

      Chuyện ngày đó giống như chưa hề phát sinh, cảm xúc hai người rất là hài hòa.

      “Em tới thực đúng lúc, hai ngày nữa rời .” Trình Việt Vũ .

      “Ân? Cũng đúng, kỳ thi của đều xong rồi.”

      phải, là gia tộc gọi trở về.” Trình Việt Vũ lắc lắc đầu: “Lần phiền toái này cuối cùng là do vận dụng thế lực gia tộc mới giải quyết được.” Cười có chút ủ rũ “Có phải ly khai gia tộc cái gì cũng được ?” Ngay cả tư liệu điều tra đưa cho đều là lợi dụng nhân lực gia tộc điều tra ra.

      “Thế lực sau lưng là lợi thế của chứ khôngphải gánh nặng, năng lực phải thể như vậy.” Bạch Thấm thản nhiên . Trình Việt Vũ kỳ là cái người sai, trước kia còn hy vọng hai người có thể làm bạn bè, nhưng tại... là thể, bất quá vẫn là hy vọng ta có thể tốt quá.

      Được an ủi Trình Việt Vũ cũng phấn chấn tinh thần hơn, hướng Bạch Thấm đánh mất ánh mắt câu người: “Đúng nha, ta là nửa người thừa kế của gia tộc Sử Mật Tư nước M, tiểu thư, xác định thừa dịp này ôm chặt đùi ta, ngoan ngoãn theo ta?” Ngữ khí ra vẻ lỗ mãng đùa giỡn người trước mắt.

      Bạch Thấm lắc lắc đầu, giống như buồn rầu nhìn Trình Việt Vũ: “Ai nha, là hối hận chết nha, tiên sinh, hai ngày trước ta vừa mới kết hôn, ngài còn muốn ? Đúng rồi, biết Sử Mật Tư gia tộc gia quy thậm nghiêm, đối với việc dụ dỗ phụ nữ có chồng có trách phạt gì ?” Thậm chí che miệng thoải mái cười trộm.

      Trình Việt Vũ ngẩn người, bất đắc dĩ cười khổ:“Em như vậy phối hợp với sao?” Ngừng chút, vẻ mặt bình tĩnh, vươn tay đến: “Chúc mừng em!”

      “Cám ơn” Vươn tay bắt tay .

      Lễ phép bắt tay nhau, sau đó rất nhanh buông tay ra, sợ chính mình nắm chặt chút nữa nguyện ý buông ra.

      Khi nhìn thấy ngoài cửa, như thấy tim mình ngừng đập, nằm mơ sao? đến đây thăm mình!

      Thời gian có thể hay đứng ở nơi này?

      vẫn là kiên trì được mở miệng trước, kết hôn! là mau a, vì làm cho An Tử Thiên an tâm sao?

      Em gặp gỡ An Tử Thiên rốt cuộc là may mắn hay là bất hạnh đâu?

      là tàn nhẫn a, ngay cả cơ hội tranh thủ cũng lưu cho cái!

      là con nuôi của Sử Mật Tư gia tộc, cha ruột là bạn thân của cha nuôi , sau đó vì người nhà ngoài ý muốn qua đời, được cha nuôi nhận về nuôi dưỡng.” Trình Việt Vũ áp chế suy nghĩ, hướng Bạch Thấm giải thích: “Lần này về nước, gia tộc muốn đánh vào thị trường Trung Quốc, phái lại đây trước thích ứng hiểu biết đoạn thời gian, cho nên mọi chuyện đều kế hoạch tốt lắm, duy độc chỉ có em là ngoại lệ.”

      nhàng thở dài tiếng: “Bạch Thấm, chuyện ngày đó... thực xin lỗi, cảm xúc khống chế được. Nhưng hối hận vì những lời này, tuy rằng em lựa chọn, nhưng vẫn muốn tranh thủ chút.”

      “Mang đến cho em nhiều phiền phức, có lỗi!”

      “Em nhận của lời giải thích của , kỳ em cũng có trách cái gì. Còn có... cám ơn.” Cám ơn ràng biết chuyện phiền toái này là do ai mang đến, đều có truy cứu.

      Gia tộc Sử Mật Tư ở nước M kinh doanh đủ mọi lĩnh vực, tuy rằng thế lực chủ yếu ở nước M, ở nơi này thể làm đại gì, nhưng ép buộc An Thị trận, tạo ra chút phiền toái vẫn là có khả năng.

      Hai người chuyện với nhau, ôn hòa lời từ biệt tựa hồ tất cả chướng ngại đều chưa phát sinh, có nhiều chuyện tuy cần mở miệng nhưng trong lòng đều rành mạch.

      Khi Bạch Thấm rời , Trình Việt Vũ vẫn là nhịn xuống.

      “Chờ !”

      “Ân?” quay đầu, ánh mặt trời bao phủ quanh người , hình thành vầng sáng nhưng chói mắt, ngắm mặt mày đều giống nhau mang theo hào quang, ràng ngay tại trước mắt, vì cái gì liền cố tình vào thể chạm đến? Trong lòng đau đớn khôn cùng.

      “Em xác định lo lắng, nhớ nhung ?” tà tứ cười, tay gác bàn chống cằm, nghiêng mình hỏi, bộ dáng phong lưu.

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Viết đến mặt sau, bỗng nhiên có chút đau lòng Trình Việt Vũ ~~~

      *******************************************************
      p/s: dù phải là người theo đạo, ta vẫn gửi lời chúc đến cả nhà, đặc biệt là các bạn trong đạo, Lễ phụ sinh vui vẻ nha mọi người♥♥♥
      :yoyo14::yoyo14::yoyo14::yoyo14::yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      Cobe, hthuqttn, Halong-ngoc16 others thích bài này.

    4. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Cảm ơn ed nhiều

    5. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Chương 55

      Edit: Song Ngư

      Thời gian cứ trôi như làn nước chảy, để ý cứ chậm rãi trôi qua, ngày qua ngày thoải mái mà phong phú. Đây là cuộc sống mà đời trước Bạch Thấm thể có, hạnh phúc làm cho người ta thỏa mãn.

      Từ sau ngày cùng Trình Việt Vũ gặp mặt, hai người đều ăn ý liên hệ nữa, tựa như chưa từng biết nhau.

      Bạch Thấm cố gắng phát huy nhiệt tình cùng thời gian, rốt cục ở năm ba hoàn thành chương trình 4 năm đại học, cũng tham gia thi nghiên cứu sinh, tiếp tục trở thành học trò do giáo sư Lê hướng dẫn, kế hoạch muốn dùng năm để hoàn thành chương trình nghiên cứu sinh

      Chậm rãi thay thế được vị trí công việc của An Trì, trở thành trợ lý của An Tử Thiên, cùng Lâm Mặc tích cực phối hợp trị liệu.

      Tình huống An Tử Thiên tốt hơn rất nhiều, trò chuyện có chướng ngại, có thể cùng bên người bên cạnh tiến hành bình thường trao đổi. Cũng có thể nhớ kỹ ít người gặp mặt, dù quá quen thuộc nhưng là ấn tượng có vẻ khắc sâu. Có thể bị động cùng người tiếp xúc nhưng cũng chủ động quan tâm người khác. Trừ bỏ người thân cận cùng vài người ngoài tất yếu cần tiếp xúc, An Tử Thiên chưa bao giờ hội chủ động cùng người quen thuộc tiến hành tiếp xúc trao đổi, càng miễn bàn người xa lạ, cự tuyệt cùng người xa lạ gì tiếp xúc, bao gồm cả người khác chủ động chuyện với cũng nhìn như thấy, đáng để ý tới.

      Trị liệu có tiến triển tốt đến đó có thêm bất cứ bước tiến nào, làm cho Bạch Thấm cùng Lâm Mặc vô cùng đau đầu.

      Bạch Thấm cho Lâm Mặc biết An Tử Thiên mẹ chưa chết, mà là từ bỏ . Lâm Mặc phi thường kinh ngạc, vì thế trở lại thành phố W hướng An lão gia hỏi tình hình thực tế.

      An lão gia mới cho biết năm đó mẹ của An Tử Thiên là lợi dụng An Tử Thiên ngất đào thoát khỏi An gia cùng tình nhân bỏ trốn, cũng tử vong.

      Lâm Mặc rất là khiếp sợ, thế này mới phát nguyên lai nhiều năm qua phương hướng trị liệu cho An Tử Thiên là sai lầm, khúc mắc của căn bản đơn giản là chính mắt chứng kiến cha mẹ qua đời, trọng yếu hơn là người mẹ lợi dụng ngất bỏ trốn, mà để ý !

      An lão gia cũng rất là ngoài ý muốn, ông cũng mới biết được nguyên lai An Tử Thiên năm đó sớm biết chân tướng nhưng vẫn nghẹn ở trong lòng cũng ra.

      Bạch Thấm cũng từng cẩn thận hỏi qua An Tử Thiên chuyện này, nhưng An Tử Thiên hoặc là ngậm miệng chuyện hoặc là liền sang chuyện khác, cũng dám ép hỏi, cũng là đến bây giờ mới biết được tình từ đầu đến cuối.

      Tìm được nguyên nhân, Lâm Mặc bắt đầu thay đổi hướng điều trị, theo phương hướng khác tiến hành khơi thông tâm lý, hy vọng có thể sớm có hiệu quả lại nhìn đến chuyển biến tốt.

      Bên kia Bạch Thấm bắt đầu tiếp nhận chức vụ trợ lý tổng giám đốc, lợi dụng kinh nghiệm kiếp trước đưa ra vài đề nghị cải cách hình thức quản lý An Thị tương đối lạc hậu, vì công ty đổi mới, mang thêm nhiều sức sống, xúc tiến An Thị tiến thêm bước.

      Tuy rằng phải cải cách gì to lớn, nhưng ở An Thị vững vàng phát triển hôm nay cũng là xúc tiến, khiến ở công ty thuận buồm xuôi gió, cũng lấy lòng được nhân viên.

      An lão gia cùng An Tử Nguyệt cũng chậm chậm từ trong trong lòng bắt đầu chân chính tiếp nhận Bạch Thấm trở thành thành viên của An gia, mà phải là người mà An Tử Thiên thể ly khai.

      Vì thế trong sinh nhật của mình, An lão gia chính thức giới thiệu Bạch Thấm cho ngoại giới, tuy chưa ràng nhưng cũng ngầm ám chỉ là cháu dâu của An gia ta, về sau là vợ của người thừa kế An gia, là thể thay đổi, chỉ chờ ngày làm hôn lễ là có thể danh chính ngôn thuận mà thôi. Chỉ cần người có đầu óc vừa nghe liền biết Bạch Thấm được thừa nhận thân phận tại An gia.

      Thuận tiện cũng hướng mọi người tuyên bố tin tức An Tử Nguyệt cùng Lâm Mặc đính hôn. Hai cái tin tức vừa ra, khiến cho sóng to gió lớn, ngoại giới nghị luận. Mọi người đều nghĩ An Tử Nguyệt khẳng định cùng vị thế gia môn đăng hộ đối với An gia đám hỏi, kết quả cũng là bị An lão gia hứa gã cho vị bác sĩ có chút ít tiếng tăm. Mà thân là người chính thống thừa kế An gia cũng chỉ lấy vị Bạch Thấm gia thế cách xa An gia vào cửa, hai nhà thân phận so ra chêch lệch rất nhiều..

      Vì thế sinh ra ảnh hưởng đối với Bạch gia chút tiếng tăm, tin tức vừa ra, cửa nhà Bạch gi thiếu đều bị phá hỏng, khách tới thăm nối liền dứt.

      Có lẽ vừa gặp phải cảnh phồn vinh, cha của Bạch Thắm là Bạch Vân Thiên thấy được hy vọng công ty Bạch gia có thể tái sinh, thậm chí phân phó cho vợ mình chủ động liên lạc với Bạch Thấm. Đánh bàn tính rằng, Bạch Thấm từ nhu thuận nghe lời, tại trưởng thành cho dù là lập gia đình, nhưng thân là con Bạch gia, thể quên công sinh dưỡng nên vì phát triển của Bạch gia mà cống hiến.

      Đối mặt Bạch gia bỗng nhiên thường xuyên liên hệ, nguyên bản đối với Bạch gia ôm có hi vọng nay Bạch Thấm lại hoàn toàn tuyệt vọng, cho tới bây giờ chính là hờ hững, đáng để ý tới.

      Bạch Vân Thiên phải ngốc tử, ràng cảm nhận được Bạch Thấm lạnh lùng, vợ ông ở bên khuyên nên quên , từ khi bảy tuổi bị đưa đến An gia, từ đó do An gia nuôi lớn làm sao còn có thể nhớ Bạch gia đâu? Ông vẫn là muốn tranh thủ phen, chừng liền thức tỉnh nội tâm Bạch Thấm, đánh thức khát vọng tình thân, trở về Bạch gia.

      Cho nên sắp đặt ở thành phố W làm cho Bạch Thấm gặp được mẹ ruột cùng em trai, cũng là trố mắt nhìn qua, cười lạnh thôi.

      Loại hành vi này nên gọi là da mặt dày đâu, vẫn là họ luôn là da mặt dày đâu?

      “Tiểu Thấm, em trai nhớ con, mẹ liền thừa dịp trường học được nghỉ mang thằng bé đến thăm con, miễn cho nó suốt ngày ở nhà nhắc chị chị chị suốt, làm mẹ nhức cả đầu!“ Nếu xem điệu bộ mẹ Bạch hiển ra xấu hổ, nhiệt tình thân thiết như vậy đúng là làm cho người ta cảm động đâu!

      “Công ty ba con còn chút chuyện, ngày mai tới! Đến lúc đó cả nhà chúng ta phải hảo hảo ăn bữa cơm cùng nhau a!“ Vừa vừa thấy Bạch Thẩm nhình chằm chằm vào con trai , liền nghĩ cũng có ý muốn thân cận.

      Cảm thấy vui vẻ, liền đem con đẩy ra: “Đây là em trai con, con khẳng định còn nhớ ! Đến, Phàm Phàm, mau gọi chị a!” Bạch phu nhân tươi cười sáng lạn như vậy Bạch Thấm chưa thấy qua .

      Dọc đường luôn được cha mẹ ân cần dạy bảo, Bạch Phàm cho dù nguyện ý, lúc này cũng ngoan ngoãn kêu tiếng chị.

      Thấy vậy, Bạch Thấm gợi lên chút cười lạnh, thằng nhóc trước mặt này gọi mình là chị, nhưng chưa bao giờ coi mình là chị nó. còn nhớ , có lần trở về Bạch gia, đứa đáng lý là em trai mình, thế nhưng cao ngạo hất cằm trước mặt , ánh mắt khinh miệt: “Hàng năm lễ mừng năm mới đều nghèo túng chạy đến nhà của ta, ngươi sớm bị đưa cho An gia, Bạch gia chỉ cái đứa là ta! Hừ!” đứa nhưng ngôn ngữ biết có bao nhiêu tâm kế, trực tiếp đâm vào nỗi đau của Bạch Thấm.

      “Chúng ta nhưng là hai năm gặp, Bạch Phàm là từ đó đến nay vẫn nhớ chị sao?” Vẫn là phải? Nếu đúng, hai năm thấy, tại nhớ khỏi rất giả ; Nếu phải, em trai nhớ chị , hai năm qua vì sao cha mẹ giờ mới nguyện ý mang sang thăm? Dù suy nghĩ theo lối nào, câu hỏi của Bạch Thấm cũng đơn giản để trả lời.

      Bạch phu nhân nụ cười ngưng ở mặt, biết như thế nào trả lời, hơn nữa ngày mới xấu hổ đến: “Chúng ta chủ yếu là lo lắng con bận quá, hơn nữa chuyện công ty ba con cũng thoát ra được, nên thể mang con về nhà.”

      Phải ? Sợ chậm trễ ta? Công ty cũng bận? Ha ha, đúng là bận a, bận chính là hai năm, mãi cho đến An gia chính thức giới thiệu ta, các ngươi lại cũng bận!

      “Nguyên lai Bạch phu nhân cũng bề bộn nhiều việc a!” Bạch Thấm tự nhiên biết người phụ nữ sinh ra mình là toàn chức bà chủ gia đình, nhiệm vụ của bà là giúp chồng dạy con, sau đó chính là cùng nhóm phu nhân nhà giàu khác đánh giao tế.

      biết như thế nào tiếp, đành phải cười gượng, cánh tay giam cầm chính là đứa con an phận Bạch Phàm.

      Cố ý làm cho khí tẻ ngắt vài phút, mới mở miệng : “Bạch tiên sinh là ngày mai đến sao?”

      Nghe được Bạch Thấm chủ động hỏi, Bạch phu nhân nhãn tình sáng lên vội vàng : “Đúng vậy, đúng vậy, ông ấy mua vé nữa đêm bay. Ngày mai con có thể nhìn thấy ôngấy!”

      “A, đúng là nóng vội đâu! Bất quá, ngày mai tôi cũng chuẩn bị phần kinh hỉ cho các vị!” Bạch Thấm cười ôn hòa, bên người An Trì xem từng trận sợ hãi, tươi cười này rất quỷ dị , bỗng nhiên có chút đồng tình người Bạch gia.

      cho Bạch phu nhân thời gian trả lời, liền xoay người rời , chỉ chừa cho người sau bóng lưng.

      Bạch phu nhân theo bản năng thân thủ há miệng tưởng kêu dừng lại, cuối cùng vẫn là thất bại thu hồi tay rảnh có phát ra thanh, kỳ bà cũng có muốn đứa con xa lạ mà quen thuộc này thể kêu bà tiếng mẹ a, nhưng bà biết mình thực xin lỗi con , nay lại bởi vì lý do này mà gọi con bé trở về, đại khái con bé sớm đối đối với Bạch gia chết tâm .

      Có lẽ bà là người mẹ đủ tư cách nhất thế giới này!

      Ngày hôm sau, khi Bạch Vân Thiên tới thành phố W cũng lúc nhận phần “Kinh hỉ” đại lễ. Các phương tiện truyền thông đều đưa tin, Bạch Thấm tối hôm qua tuyên bố cùng Bạch gia đoạn tuyệt quan hệ. Thành tiêu đề của giới truyền thông kinh tế, khiến cho khắp nơi bàn luận.

      Còn có tới kịp tìm Bạch Thấm, bị mấy cuộc điện thoại từ công ty thúc dục trở về, hành động lần này của Bạch Vân Thiên được coi là tiền mất tật mang.

      Hao phí mấy ngày vất vả mới có thể ổn định công ty chút, Bạch Vân Thiên để ý vợ ngăn trở, gọi điện thoại qua chất vấn, Bạch Thấm lạnh lùng trả lời: “Bạch tiên sinh có tư cách gì chất vấn tôi như vậy, đúng vậy, là các ngươi sinh tôi, có ơn dưỡng tôi bảy năm, nhưng từ khi đem tôi đưa cho An gia đổi lấy lợi nhuận, có thể sánh bằng phí nuôi dưỡng tôi hơn mấy trăm lần a!”

      “Vô liêm sỉ, có thể như vậy tính sao!” Bạch Vân Thiên rống giận

      “Nga? Bạch tiên sinh có thể đem con tặng người đổi lấy lợi ích công ty, phải muốn cùng tôi đồng dạng phương thức tính sổ?” Bạch Thấm cười lạnh

      “Mày!...” Bạch Vân Thiên chán nản, lại tìm thấy cớ phản bác.

      Đúng vậy, phương thức tính sổ như vậy là mở đầu, tư cách vì thế thoá mạ người khác!

      “Nhưng là mẹ con mang thai mười tháng tân tân khổ khổ sinh hạ đến a, huống chi con ở An gia cũng có bị người bạc đãi, so với ở nhà mình ngày quá rất tốt!” vất vả nghĩ ra được lý do, ta là vì cuộc sống tốt của con a!

      “Ha ha...” Bạch Thấm cười lạnh, thanh bỗng nhiên chuyển nức nở: “Cũng bởi vì trong tôi chảy huyết mạch của các người, nên công ty Bạch gia mới có thể bình an vô đến bây giờ! Từ nay về sau tôi cùng với các người còn quan hệ, công ơn sinh dưỡng trả hết từ đây.” Nếu ông còn dây dưa dứt, công ty Bạch gia trong mắt An Thị cũng giá trị nhắc tới!

      Nghe hiểu ý tứ trong lời Bạch Thấm, Bạch Vân Thiên lại bị dọa đổ mồ hôi lạnh, phải biết rằng công ty Bạch gia là tâm huyết cả đời của ông a, so với mệnh ông còn trọng yếu hơn! Từ nay về sau vội vàng chặt đứt tâm tư tham lam, dám trêu chọc Bạch Thấm nữa.

      An Tử Thiên ôm thiên hạ phát ngốc vào lòng, tiếng động cấp cho an ủi.

      Phục hồi tinh thần lại, ở trong ngực ấm áp cọ cọ: “Em sao, cần lo lắng, , từ nay về sau em cùng với Bạch gia còn quan hệ!”

      An Tử Thiên trầm mặc xem , cuối cùng thấp giọng : “ có quyền làm cha mẹ.” Hơi hơi khàn khàn giọng nam từ tính quanh quẩn ở bên trong, Bạch Thấm nghe hiểu tâm tê rần, phải vì chính , mà là cha mẹ An Tử Thiên.

      Ôm cổ , trán tựa trán, nhìn : “Ân, quyền làm có!”

      Trong phòng, hai người tiếng động đối diện, tâm ý chảy xuôi, khí thương tâm nặng nề biết khi nào biến thành thản nhiên ấm áp.

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Hôm nay ăn đại tiệc , là cao hứng lạc \[≧▽≦]/~~~

      Cám ơn Trương lão gia Hoa nhi cho ta ba cái lôi ~~~ cám ơn của ngươi duy trì!
      Cobe, chun chun, Lucia Anna15 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :