1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Nữ Vương Và Trung Khuyển - Nguyệt Cả Triều Ca (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HyoChul

      HyoChul Well-Known Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      322
      Chương 43
      Nhà của Tiếu lão gia ở ngoại thành, đường ở gần đó ban đêm cũng có xe.

      Lưu Thi Ngữ thầm rời khỏi bữa tiệc, Chồng của , chắc là muốn đưa đó

      Thỉnh thoảng có tốp năm tốp ba người rời ngang qua Lưu Thi Ngữ. Nhìn người ta vợ chồng có đôi có cặp, Lưu Thi Ngữ trong lòng chua xót, sờ sờ cái bụng hơi nhô lên của mình.

      phải sợ tối, có mẹ ở đây, sợ…”

      xong, Lưu Thi Ngữ giương mắt, xa xa mảnh đen nhánh, cách rất xa mới có ngọn đèn đường. làm sao mà trở về đây. Lưu Thi Ngữ quay đầu lại nhìn về Tiếu gia. Hoặc là trở lại tìm Sở Nam, cùng trở về? Nếu như trở lại tìm , có tức giận , tối nay, muốn ở cùng đó sao?

      Lưu Thi Ngữ thở dài. Hay là chờ chút, có lẽ có xe taxi ngang qua cũng chừng.

      người phụ nữ trẻ tuổi mình đứng ở ven đường trong đêm tối. Xa xa có ánh đèn chiều tới, Lưu Thi Ngữ dấy lên hi vọng. ra là chiếc xe ba bánh, dừng ở ven đường.

      xe ba bánh có ba người đàn ông trẻ tuổi bước xuống còn cằm theo đèn pin. Lập tức phát Lưu Thi Ngữ, nhưng cũng chú ý tới là phụ nữ mang thai.

      “Ồ! Em , đợi tụi hả?” người tên trong đó dương quái khí .

      Lưu Thi Ngữ bị dọa sợ, dám lên tiếng, liền vội vàng xoay người hướng tòa nhà bên kia chạy.

      “Ê đừng chạy!”

      “Đứng lại! Tụi còn chưa xong mà!”

      Vài tên côn đồ lập tức vây quanh.

      Lưu Thi Ngữ sợ tới mức hồn bay phách tán—

      “Các người chớ làm loạn! Chồng tôi tới ngay bây giờ đó!”

      “Em ở đây chờ chồng? chính là chồng em, ha ha, đến đây, em …” người tên côn đồ có mùi rượu.

      “Ha ha ha” hai tên còn lại cười rộ lên, kéo cánh tay của Lưu Thi Ngữ.

      Lưu Thi Ngữ sợ hãi, “Buông tôi ra! Cứu mạng a… Sở Nam, Sở Nam…”

      “Chớ kêu, đến đây-----” Tên côn đồ vừa dứt lời, liền kêu đau tiếng----“A! Cánh tay của tôi… Ôi ôi ôi…” Bị đau đớn, tên côn đồ buông tay ra.

      “Cường tử mày bị làm sao! Mày từ đâu tới dám quản chuyện của mấy em ---Ôi ôi ôi!” tên côn đồ khác cũng bị ném đất, đau đến gào khóc, xem ra chắc là bị gãy xương đùi.

      “Đừng, đừng, đừng, hùng thủ hạ lưu tình, tôi lập tức cút, lập tức cút, hùng thủ hạ lưu tình…”

      “Vậy nhanh cút!”

      “Dạ dạ dạ, lập tức, lập tức cút…” Tên còn lại bị sao liền kéo hai tên oa oa kêu đau chạy, lêm chiếc xe ba bánh, tên côn đồ thấy an toàn rồi, thay đổi sắc mặt, hướng phía bên này quát, “Mẹ nó! Dám khi dễ đầu Hắc báo tụi tao, tiểu tử mày có giỏi tên ra! Lão – tử nhất định tìm mày báo thù, tiêu diệt con rùa nhà mày!”

      “Hắc báo à? Ha ha ha…” Tiếng cười tức, “Mày có gan để lại tên, tao cam đoan” công tử chúng tao tìm được tụi mày, đem tụi mày dọn dẹp ngay cả mảnh vụn xương cốt cũng còn!”

      “Chớ nhiều.” Lục Tử Hoành khiển trách A Hổ tiếng. Nhiều chuyện bằng bớt chuyện.

      “Dạ…”

      Mấy tên côn đồ vốn chỉ mạnh miệng, xung quanh đây toàn là khu nhà giàu, chừng người đàn ông này cũng ở trong đó. Tùy tiện chọc tới rất là khó giải quyết.

      “Cảm ơn …” Lưu Thi Ngữ bị dọa sợ đến chảy nước mắt, tay đặt ở bụng, dường như nơi đó là toàn bộ sống của .

      cần cảm ơn, tôi chỉ tình cờ ngang qua mà thôi.” Lục Tử Hoành phát bụng hơi nhô lên, “Vợ tôi cũng mang thai.” Lục Tử Hoành , trong ánh mắt lên mảnh ấm áp, nhớ Hứa Mạt.

      “Vậy… Cũng là trùng hợp…” Lưu Thi Ngữ lau nước mắt. Thời khắc nguy hiểm, người cứu , lại phải là chồng

      Lục Tử Hoành từ trong nhà ra đây, tiễn cục trưởng cục du lịch của thành phố S về, đúng lúc thấy xa xa có bóng người di chuyển, sau đó lại nghe thấy tiếng kêu gào của Lưu Thi Ngữ truyền tới, liền chạy tới.

      Lưu Thi Ngữ biết bị dọa sợ tới mức nào, vẫn còn khó chịu, chân mềm nhũn. Lục Tử Hoành đúng lúc đỡ được -----

      “Các người làm gì!” tiếng chất vấn lạnh như băng từ sau lưng hai người truyền tới.

      , Nam…” Lưu Thi Ngữ vội vã tách khỏi dìu đỡ của Lục Tử Hoành.

      Sở Nam tới, theo phía sau là Chu Tĩnh Nhã. Sở Nam định tiễn Chu Tĩnh Nhã về nhà, ra mơ hồ nghe thấy có người kêu tên , liền tới xem chút, bởi vì lo lắng Chu Tĩnh Nhã mang giày cao gót, đứng khó khăn, do đó tới đây cũng tốn ít thời gian. Để cho Lục Tử Hoành tới trước.

      “Mới vừa có mấy tên côn đồ chọc ghẹo ấy. Hai người có biết ?” Lục Tử Hoành hỏi.

      Sở Nam lên tiếng, trầm mặc vài giây, xoay người ôn nhu với Chu Tĩnh Nhã, “Nhã Nhã, đưa em về nhà trước.”

      “Tự em về, chút nữa em cùng ba mẹ.” Chu Tĩnh Nhã liếc nhìn Lưu Thi Ngữ, ngờ người phụ nữ này cùng Sở Nam có quan hệ đơn giản như vậy.

      “Như vậy sao được. Em luôn thức khuya, chú Chu và Tiếu lăo gia quan hệ tốt, c̣n phải chuyện lúc nữa.”

      “Em tối nay có việc ǵ gấp, có thể chờ bọn họ.” Chu Tĩnh Nhă thấy Lục Tử Hoành ở đây, muốn cùng Sở Nam có quan hệ thân thiết.

      “Thức khuya tốt cho sức khỏe, đưa em trở về trước, nghe lời…” Sở Nam để ý Chu Tĩnh Nhã do dự, lôi kéo trở về.

      Sở Nam được vài bước, quay đầu lại, đè nén tức giận với Lưu Thi Ngữ: “Khuya rồi, ở đây làm loạn cái gì hả?!”

      Sở Nam liếc mắt cái nhìn thấy cái bụng nhô lên của vợ mình, ánh sáng trong ánh mắt chợt lóe lên rồi biến mất, ngữ khí vẫn lãnh đạm như cũ, “Quay về trước ! Tôi tối nay tới đón .”

      xong, Sở Nam ôm Chu Tĩnh Nhã lưu loát rời , Chu Tĩnh Nhã quay đầu nhìn Lục Tử Hoành mấy lần, ngẫm lại tối nay ở lại đây cũng làm được gì, chuyện phải làm cũng sắp xếp sai biệt lắm. Chỉ tiếc, Giang Dịch Thần kia tối nay phát huy tốt.

      Lưu Thi Ngữ chỉ có thể theo Lục Tử Hoành, A Hổ trở về Tiếu gia. Khách khứa về, chỉ có Chu Triển Thanh vẫn còn cùng Tiếu lão gia ở trong thư phòng cái gì đó. Chu Triển Thanh cùng Tiếu Hoành tuổi tác xấp xỉ nhau, Tiếu lão gia vẫn xem Chu Triển Thanh cùng con trai của ông đối xử như nhau, đối với chị em Chu gia lại càng thích. Con trai mình nên thân, khó tránh khỏi đem phần quan tâm này ký thác người người khác.

      Tối nay, Hứa Mạt cùng Lục Tử Hoành ở lại Tiếu gia qua đêm. Hứa Mạt ở ban công gọi điện thoại cho Hứa Minh Sơn, cho biết tình huống tối nay.

      “Ba… Chẳng lẽ ba sớm biết thân phận của Lục Tử Hoành?” Hứa Mạt hỏi Hứa Minh Sơn bên đầu điện thoại bên kia. Lúc trước ông đồng ý cho hai người bọn họ kết hôn, Hứa Mạt cũng có chút ngờ đến. Mặc dù ông đồng ý là nằm trong dự liệu, nhưng, khỏi cũng thuật lợi quá.

      Hứa Minh Sơn cười ha ha, . Hứa Mạt lần này chắc chắn, hẳn là ông biết.

      Mới vừa cúp điện thoại, Hứa Mạt liền bị ôm lấy.

      “Em vừa gọi điện thoại cho ba hả?” Lục Tử Hoành từ phía sau ôm lấy , cằm đặt ở vai , râu mọc lún phún đâm vào cố , có chút nhột.

      “Dạ.” Hứa Mạt quay lại, ôm lấy cổ của Lục Tử Hoành, ngưỡng cổ lên nhìn , “Em cảm thấy giấu diếm em ít chuyện. Tiếu đại thiếu gia…”

      Hứa Mạt nghiêm nghị, nghiêm túc.

      dám, bà xã đại nhân…”

      “Còn dám, Hướng Tả cho em biết A Hổ sau lưng lén lút gọi Lục công tử, tên hiệu kỳ quái như thế, thành khai báo, có phải có chuyện gì giấu em hay ?”

      Lục Tử Hoành đem đầu Hứa Mạt đặt lên ngực.

      “Cũng chỉ là cái tên mà thôi. Nghi ngờ như vậy, quả là phụ nữ thể lăn lộn trong thương trường…”

      Hứa Mạt nện cho cái, mặt cọ cọ ở trong ngực của Lục Tử Hoành.

      ban công, Lục Tử Hoành ôm vợ, tầm mắt nhìn ra dãy núi xa xa cùng trời cao hắt thành mảnh tối đen, núi phát ra ánh sáng từ ngôi nhà, phía đông cái, tây cái, giống như chấm thưa thớt, thể ra ở khắp nơi…

      “Nên ngủ rồi.”

      “Em chưa buồn ngủ.”

      “Phụ nữ có thai thể thức khuya…”

      “…Vậy được rồi. Aiz----- xấu lắm…Thả em xuống a…” Lục Tử Hoành tay ôm ngang Hứa Mạt lên, chân dài nhấc qua, hai ba bước vào phòng liền về phía chiếc giường.

      Lục Tử Hoành mặc cho vợ mình nhéo mặt, đánh vào ngực , kiên trì đem Hứa Mạt đặt xuống giường, môi lập tức hôn xuống. Đôi môi dán vào nhau, ôn nhu, triền miên. Tình cần thành lời. Hơi thở của người đàn ông nhanh chóng chiếm trọn toàn bộ cảm quan của Hứa Mạt, “ thể xằng bậy. Em mang thai.” Hứa Mạt giọng kiên quyết kháng nghị, “Em mệt mỏi, muốn thân mật!”

      Lục Tử Hoành nghe vậy biểu cảm suy sụp, “ nhàng, rất .”

      nhàng cũng được, mỗi lần đều phải lăn qua lăn lại rất lâu… thô lỗ….”

      xin lỗi vì lúc trước thô lỗ, được ?” Lục Tử Hoành nhận sai, “Nhưng… ngay cả để cho và con gặp mặt cũng được sao? Mạt…”

      Hứa Mạt nhìn chòng chọc Lục Tử Hoành liếc mắt cái, đôi mắt trong suốt của dao động. Làm nũng, vậy mà làm nũng!

      “Nịnh hót lấy lòng cũng vô dụng!”

      “…” Lục Tử Hoành lộ vẻ tức giận trừng mắt nhìn, đầu chôn ở ngực Hứa Mạt, từ từ, lại từ từ…

      “…”

      Cuối cùng, Lục Tử Hoành đạt được mục đích. hồi nam nữ triền miên, nhà ba người đều tham dự trong đó.

      Lục Tử Hoành động tác rất , có lương tâm có giày vò lâu. Hứa Mạt đúng là buồn ngủ chịu được, nằm nghiêng ở trong lòng Lục Tử Hoành, tay tự nhiên đặt lên ngực , nhắm mắt lại, yên lặng ngủ thiếp .

      Lục Tử Hoành nhàng vuốt ve mái tóc của , ánh mắt từ mỗi cọng lông mi, mỗi tất da thịt lướt qua. Trong lòng tràn đầy thương, nhàng hôn lên trán Hứa Mạt.

      phải cố ý muốn giấu em. Chẳng qua là, muốn để cho em lo lắng, muốn để cho em hiểu lầm…

      Lục Tử Hoành ho khan vài tiếng, vừa nãy đánh hai tên côn đồ có chút mất sức lực, trước đây thân thể chưa hoàn toàn hồi phục, đến giờ ngực vẫn còn khó chịu.

      Hứa Mạt nhắm mặt mày cau lại, mềm nhũng nằm trong lòng Lục Tử Hoành ngọa nguậy, mớ, “…Chồng à, lạnh sao….”

      Hứa Mạt lầu bầu trong miệng, vẫn còn ngủ. phụ nữ có thai, hôm nay mệt mỏi và choáng váng.

      Nhìn bộ dáng hồn nhiên như vậy của bà xà, Lục Tử Hoành nhịn được cười, kéo góc chăn đắp lại lưng cùng chân của , giọng cười thầm.

      có… biết em muốn bị bệnh, khụ khụ…”

      Lục Tử Hoành theo mái tóc dài của , trong lòng hồi mềm mại.

      Hứa Mạt nhắm mắt lại, nửa mê nửa tỉnh, khóe miệng vểnh lên, miệng lẩm bẩm mơ hồ, “…Mẹ bảo em cắt tóc… đứa nắm tóc…”

      Hai câu sau Lục Tử Hoành nghe , Hứa Mạt lại chìm vào giấc ngủ say.

      Trong đêm đen nhánh, Lục Tử Hoành mở to đôi mắt, nháy mắt, nháy mắt, suy nghĩ hồi lâu, đem tất cả mọi chuyện sắp xếp lại lần, rồi mới ngủ.

      ****


      Hai vợ chồng ở giường ôm nhau ngủ, nhưng, đôi vợ chồng khác lại có hạnh phúc hài hòa như vậy.

      Lưu Thi Ngữ cuối cùng cũng đợi Sở Nam về, tính toán thời gian đến đón lại muộn hơn 1 giờ. Trong giờ này, làm gì? Lưu Thi Ngữ dám loạn tưởng.

      Sở Nam trằm mặc lời nào, Lưu Thi Ngữ mực cúi đầu, ôn nhu, từng chút từng chút vuốt ve bụng của mình.

      Sở Nam nhìn Lưu Thi Ngữ liếc mắt cái, ngữ khí lạnh lùng.

      “Sau này, cho phép theo tôi ra ngoài.”

      Đây là câu duy nhất trong đêm nay với . Lưu Thi Ngữ trong lòng cười lạnh, đáy mắt ra được thê lương đến cỡ nào.

      “Em biết rồi.”

      Lưu Thi Ngữ nhìn ra ngoài cửa sổ đêm khuya tối đen. Sở Nam đối với vốn lạnh lùng, tối nay, lại càng lạnh nhạt, gắt gỏng…

      Lưu Thi Ngữ mở to hai mắt, làm sao cũng nhìn thấy con đường trước mặt, chỉ mảnh tối đen. Đặt tay ở bụng, cảm thấy chuyển động của đứa bé. Lưu Thi Ngữ trong lòng lạnh lẽo, cuối cùng cũng có chút ấm áp chảy vào…

      Bảo bối, mẹ con…
      Last edited by a moderator: 14/5/17
      Pe Mick, lionlemon, JupiterGalileo15 others thích bài này.

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Co len em, edit khong te dau nhung moi lan edit xong nho kiem tra lai cau tu nhe, mot so cau thieu dau va sai tu, neu khong hay tim mot ban beta cho em. cam on em da edit tiep bo truyen nay giup chi^^

    3. HyoChul

      HyoChul Well-Known Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      322
      @PHUONGLINH87^^ dạ em cảm ơn chị, tại em chưa có ai beta dùm nên còn nhiều chỗ sơ sót. Em sửa lỗi rồi nhưng vì đọc nhanh quá nên bị sót đó chị. Chị có biết ai beta được giới thiệu cho em với?

    4. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      chi ra tay sua chua ctn di nhin gai mat wa

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      de chi beta cho... bo nay chi edit hoi kho, nhung beta thi ok, ban truyen nao de nghia chi moi dich dc
      luc dau ham ho moi nhay vao. [email protected] hoac vao face: Phuonglinh Nguyen (uchihasaki)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :