1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Nữ Vương Và Trung Khuyển - Nguyệt Cả Triều Ca (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 37


      Danh dự


      “Thiệp mời phát?” Chu Tĩnh Nhã tao nhã hướng về phía gương soi chải lông mi.
      phát, thưa Tĩnh Nhã tiểu thư.” Thư ký Khương cầm tập văn kiện, cung kính đứng ở bên.
      Chu Tĩnh Nhã nhìn chút bản thân mình trong gương, quần dài màu xanh lam nhạt dài tới mắt cá chân, tóc dài tết về bên, khuôn mặt trang điểm nhìn như tùy ý, kỳ thực tốn rất nhiều thời gian. Chu Tĩnh Nhã đánh giá mình từ xuống dưới, khóe môi bất giác câu nụ cười hài lòng. Danh hiệu nữ thần, chính là như vậy.
      Chu Tĩnh Nhã đến phòng chứa đồ, kéo cánh cửa, loạt các loại tụi xách với đủ hình kiểu bày ra.
      Khương thư ký vụng trộm liếc nhìn cái, vẻ mặt hâm mộ. Trong cái tủ kia chứa trăm loại túi sách nhãn hiệu nổi tiếng, chỉ nhận biết được Hermes cùng Chanel, những nhãn hiệu khác cũng lắm. Trong lòng thầm thở dài, người ta , nghề nghiệp tốt bằng gả cho người tốt, nhưng cũng muốn , gả cho người tốt bằng sinh ra tốt. Đầu thai tốt tương đương với phấn đấu cả đời …
      “…Chị Khương?” Chu Tĩnh Nhã kêu thành tiếng, Khương thư ký phản ứng.
      “Dạ dạ, Tĩnh Nhã đại tiểu thư, có gì căn dặn?” Khương thư ký phục hồi tinh thần lại, hốt hoảng lên tiếng, thái độ cung kính mà hèn mọn.
      Chu Tĩnh Nhã hơi nhíu mày, quá coi trọng người có tự tin.
      Khương thư ký nhìn thấy Chu Tĩnh Nhã sắc mặc vui, ánh mắt khinh bỉ, trong lòng hấp tấp.
      “Tôi phải bảo chị tra chút lai lịch của Hứa Mạt sao.Tra được ?” Chu Tĩnh Nhã thời gian dài ở nước ngoài, quá hiểu chuyện trong nước. Hơn nữa, Hứa Mạt là ở thành phố N, phải thành phố S, ta lại càng biết chi tiết. Hỏi Thẩm Gia Bích, Thẩm Gia Bích cũng . Chính vì lý do Chu Tĩnh Nhã biết lai lịch Hứa Mạt mới bảo Khương thư ký đưa thiệp mời, quả , ta cũng biết Hứa Mạt là chủ tịch của tập đoàn Long Khoa, cũng biết cha là hội trưởng thương hội của N thị.
      “Hai ngày nay tôi có chút chuyện ở công ty, bận rộn nhiều chuyện nên có đủ thời gian, chờ tôi cuối tuần này xong chuyện, liền…” Khương thư ký còn chưa xong, bị Chu Tĩnh Nhã cắt lời.
      “Bao nhiêu ngày rồi mà còn chưa tra ra được? Tôi ở nước ngoài giờ này tra ra được rồi.” Chu Tĩnh Nhã mất hứng, khiển trách, “Chị Khương, phải tôi muốn chị, mặc dù chị lấy lương là của cha nuôi, nhưng xin chị đừng quên, phần công việc này là nhà chúng tôi làm trung gian giới thiệu cho chị, hơn nữa, ba tôi từng giúp đỡ chị, đó cũng phải là khoản tiền , chị bây giờ ngay cả chút chuyện này cũng để tâm làm?”
      Khương thư ký co rút khóe miệng, cố nặn ra nụ cười, để cho mình tức giận, nhục nhã làm mất lý trí. Khương thư ký tên là Khương Lệ Châu, 33 tuổi, là do ba của Chu Tĩnh Nhã lúc làm từ thiện tài trợ cho những học sinh nghèo, lúc đó tài trợ cho ta du học ở Singapo.
      Khương Lệ Châu cúi đầu, : “Tôi lập tức thăm dò, trong vòng ba giờ cho câu trả lời chắc chắn.”
      Chu Tĩnh Nhã lườm ta cái, “Ba giờ sau? Ba giờ sau chị có thể điều tra xong? Tốt lắm, chị cho tôi biết, chị dự định tra những gì?”
      “…”Khương Lệ Châu trầm mặc, cái gì cũng đều sai, chỉ biết buồn bực lên tiếng.
      Chu Tĩnh Nhã hiểu tình hình, cau mày , “Tôi xem chị cũng biết…”
      Chu Tĩnh Nhã thuận tay ném túi , vòng cái bay về trong tủ, “, đem Hứa Mạt trong nhà làm gì, có những ai, đương với ai, học ở đâu, có nhược điểm gì, cũng tra ra hết cho tôi, mau sớm đưa cho tôi.”
      Khương Lệ Châu cúi đầu, giọng “Được.”

      Bộ dáng của Khương Lệ Châu làm cho Chu Tĩnh Nhã có chút phiền muộn, “Mỗi lần đều làm cho tôi tức giận chị mới chịu làm việc, làm việc có lúc phải đòi hỏi chủ động, đừng như kem đánh răng vậy, bóp chút lòi ra chút… biết mấy năm nay chị lăn lộn như thế nào…”
      “Đại tiểu thư dạy phải, tôi… Lần sau nhớ kỹ.”
      Khương Lệ Châu ra khỏi cửa, rời khỏi Chu gia, xe xa, rốt cục nhịn được, sắc mặt gầm lên giận dữ. Thực con mọe nó, chẳng lẽ nhận giúp đỡ của Chu Triển Thanh phải làm người ở cho con của ông ta cả đời sao?
      ta cảm kích ba của Chu Tĩnh Nhã cho ta tiền, để cho ta du học, nhưng cái đó phải gọi là “Nhà từ thiện” làm sao, mua danh tiếng sao? Chu Triển Thanh cũng nhận lại được danh tiếng rồi. Mà Chu Tĩnh Nhã lúc nào cũng mang bộ dáng tự cho là Chu gia đối với ta ân trọng như núi, thực là làm cho ta cảm thấy buồn nôn!
      Lục Tử Hoành ngày mai về nước, Chu Tĩnh Nhã hôm nay thử quần áo, rốt cuộc ngày mai mặc đồ nào, mang đồ trang sức nào. Ở nước ngoài thời gian trôi qua cái nhiều năm, thoáng cái đến tuổi phải lập gia đình nhưng vẫn chưa tìm được người vừa ý. Biết là con nhà giàu, phần lớn đều là ngồi mát ăn bát vàng, có khí khái, có lòng cầu tiến. Mà có lòng cầu tiếng, ở phương diện khác lại nhìn thuận mắt.
      Mãi cho đến khi gặp Lục Tử Hoành. chưa bao giờ gặp được người thông thạo nhiều loại ngôn ngữ như vậy, người đầu óc thông minh như vậy, nhất định thành công.
      Chu Tĩnh Nhã cũng phải sau khi bị thương mới biết Lục Tử Hoành. sở dĩ biết Lục Tử Hoành là vì…
      “Chị, chị lại vừa cố tình làm cho chị Khương khó chịu? Chuyện đó qua mấy năm rồi, chị vẫn còn làm khó dễ chi vậy.”
      thanh trong trẻo ở cửa phòng Chu Tĩnh Nhã vang lên. người đàn ông hơn 20 tuổi, tà khí dựa ở khung cửa, cười với Chu Tĩnh Nhã.
      “Cái gì là làm khó ta hả, chị bất quá là thôi, mắng ta chút thôi được sao?” Chu Tĩnh Nhã cười , “Con khỉ kia, chuyện của công ty cậu thế nào?”
      Chu Thanh Dự nhíu mày, “ sớm thành lập.”
      “Tiểu tử cậu được lắm, cũng là tổng tài, chị của cậu vẫn còn là trợ lý .” Chu Tĩnh Nhã vỗ vai em trai.
      “Cái gì mà tổng tài với tổng tài, tài sản cộng lại mới sáu bảy trăm vạn, còn bằng cái tủ quần áo kia của chị.” Chu Thanh Dự chỉ chỉ cái tủ.
      Chu Tĩnh Nhã cười, từ trong tủ lấy ra cái váy ngắn màu cam, khoa tay múa chân với Chu Thanh Dự hỏi, “Con khỉ kia, cậu xem chị mặc cái này đẹp ? Cái màu xanh nhạt hay cái màu cam đẹp, hả?”
      Chu Thanh Dự sờ sờ cằm, cười lộ ra hàm răng trắng: “Màu cam đẹp hơn, đàn ông ngoài miệng đều thích đoan trang tao nhã, nhưng thực chất bên trong kỳ thực đều nhịn được tính- dụ-hoặc.”
      Chu Tĩnh Nhã gật đầu cái. Ở bên ngoài lăn lộn nhiều năm, tư tưởng tự nhiên cũng có vẻ Tây hóa, buông thả.
      “Em chị này, chị tính theo đuổi người đàn ông đó à? Em nghe chị cùng mẹ nuôi chuyện, hình như kết hôn rồi, hơn nữa còn có con. Như vậy có phải hay tốt?”
      Chu Tĩnh Nhã liếc mắt nhìn cái, “Cậu biết lúc vợ mang thai, đàn ông bên ngoài dễ dàng lạc lối sao? Cho nên bây giờ chính là thời cơ tốt.”
      Chu Thanh Dự nhún vai. “Em cho rằng như vậy… quá mất đạo đức…”
      “Tình vốn có cài gì có hay có đạo đức, thích liền chiếm làm của riêng, ai quy định khi kết hôn thể có người dự bị? Bây giờ kết hôn cũng chỉ là ký cái tên, nếu như cùng đó tình cảm kiên định thě hiển nhięn chị lŕm sao có thể chen chân vŕo, chừng, chị ra lŕ giúp họ thoát ly khổ ải, mỗi ngưởi đều được tự do. Hơn nữa, muốn cùng chị đạo đức phẩm hạnh, cậu hãy về đếm lại những bị cậu làm khổ sở .”
      “Dạ dạ dạ, nữ vương điện hạ, em cái phải, người liền đến mười cái. Ngày hôm qua Tiếu gia gia lại nằm viện, lần này bệnh tình rất nghiêm trọng, chị có muốn cùng em thăm chút ?”
      Chu Tĩnh Nhã thở dài suy nghĩ chút, “ , vừa trở về liền bắt đầu an bày bố trí tiệc chiêu đãi, mệt mỏi, cậu thay chị chuyển lời hỏi thăm .”
      Chu Thanh Dự lắc đầu, “Chậc chậc, Tiếu gia gia là thương chị.”
      Chu Thanh Dự xuống lầu, thở dài. Vợ người đàn ông đó là đáng thương. Gặp phải chị của , có mấy người phụ nữ có thể chống đỡ được, lại có mấy người đàn ông có thể chống lại được. Đáng thương nha…
      ****

      Trong hoa viên của Hứa gia, cả vườn trăm sắc hoa, bướm bay, chim hót, sau giờ ngọ ánh mặt trời ôn nhu thong thả, gió cũng lười biếng.
      Hứa Mạt nằm ghế dựa bằng gỗ mây, 2 hầu mới tới, người cắt mòng chân cho , người bóc vỏ quýt. Hướng Tả và A Hổ đứng bên cạnh. Hứa Mạt ra hiệu tự mình bóc, cho hầu xuống chuẩn bị nước chanh cho mình. Khó có khi để bản thân được buông thả ngày, thoải mái. Nhớ lại trước đó vài ngày, cả ngày ăn ngồi rồi, thực giống như là thiên đường vậy.
      Hứa Mặt ăn cả hai quả quýt chua, quả quýt vỏ xanh mọng, múi quýt đầy thịt vàng ươm, Hướng Tả đứng bên cạnh nhìn thấy cảm giác răng mình ê ẩm. A Hổ vội vàng đưa khăn tay tới, “Đại tiểu thư, lau tay .”
      Ít ra tên này cũng có tầm nhìn, loại 'tầm nhìn' của những người trẻ tuổi này bình thường chỉ tụ tập ở hai địa phương, là quân nhân hay là 'thế lực ngầm'.
      trước đây là thuộc tổ chức gì tới nhỉ?” Hứa Mạt vừa lau đầu ngón tay vừa hỏi A Hổ.
      “Thưa đại tiểu thư, phải tổ chức, là công ty.” A Hổ sửa lại.
      “À…” Nước quả quýt ở đầu ngón tay làm thế nào vẫn lau hết, bỏ , Hứa Mạt ném khăn tay về bên phải nơi vừa nhận được.
      “Vậy công ty làm những gì?” Hứa Mạt hỏi.
      A Hổ gãi đầu suy nghĩ, ngượng ngùng , “Phạm vi công việc rất rộng, tới nhà đòi nợ, điều tra ngoại tình, nghe lén tin nhắn điện thoại, à, còn có đánh người, à, dù sao chỉ cần trả tiền, đều là công việc của chúng tôi.”
      “Xã hội đen?”
      đúng đúng, đại tiểu thư, chúng tôi là công ty.”
      “Ừ, tôi biết.” Đúng là xã hội đen mở công ty mà.
      Hướng Tả bưng chậu nước , đặt ở trước mặt Hứa Mạt, Hứa Mạt bỏ đầu ngón tay vào, lập tức rút ra, “Hơi nóng…”
      Hướng Tả lại bỏ thêm ít nước lạnh. Hứa Mạt rửa tay cái.
      vừa thư ký kia vừa có động tĩnh gì ấy nhỉ?” Hứa Mạt hỏi A Hổ.
      “À, người con đó điều tra tài liệu về đại tiểu thư, muốn đưa cho khác câu trả lời.”
      “Ai với ai?”
      người họ Khương, người tên gì mà Tĩnh Nhã, họ Khương điều tra tin tức về .
      “Ừ…” Hứa Mạt đưa tay cho hầu , phủ phấn trân châu, phủ phấn có thể giúp cho móng tay sáng lên, trở nên cứng rắng, quả phụ nữ có thai càng thích làm đẹp!
      , đem Khương thư ký đến đây…”
      “Hả? Dạ, được, tôi làm ngay.” A Hổ hấp tấp chạy.
      A Tả, cũng giúp tay , A Hổ mới đến, tuổi lại , rất nhiều việc vẫn chưa quen thuộc.” Hứa Mạt phân phó.
      Hướng Tả được lệnh liền đuổi theo A Hổ, trong lòng có phần thoải mái. Luôn cảm thấy đại tiểu thư đối với A Hổ mới tới khỏi đặc biệt có phần trọng dụng, nếu việc này qua thêm hai ngày nữa, đãi ngộ chẳng phải là so với “nguyên lão” như còn cao hơn sao. Hơn nữa, A Hổ này hết lần này tới lần khác lại có năng lực. Khiến cho người khác chán ghét.
      Hướng, đại tiểu thư có phải là muốn dùng chuyện này thử thách tôi, sau đó dựa vào năng lực mới phân công công việc?” A Hổ cười tủm tỉm hỏi Hướng Tả.
      Hướng Tả chua xót, hừ tiếng, “Cậu đừng cao hứng quá sớm, đại tiểu thư căn bản là thèm để ý, cậu tin hay , tiểu thư ngay cả cậu tên họ đầy đủ là gì cũng nhớ .”
      “Hả? thể nào…” A Hổ thất vọng.
      Hướng Tả nhìn thấy mặt A Hổ thất vọng chán nản, khóe miệng khẽ mỉm cười, giống như tiền bối vỗ vỗ vai A Hổ, đổ thêm dầu vào lửa , “Em trai, làm người thể nóng nảy, cậu mới tới bao lâu, tôi làm việc được 2 năm, tiểu thư mới nhớ kỹ tên của tôi, cứ từ từ, ha?”
      Hướng …” A Hổ chẹn họng gì.
      ****

      Hứa Mạt mời Khương Lệ Châu đến ăn cơm tối. Lúc Khương Lệ Châu được mời tới Hứa gia khỏi mười phần cảnh giác, thầm đánh giá. Nhìn tòa nhà này, so với Chu gia tuyệt thua kém, thậm chí chừng còn hơn…
      “Hứa chủ tịch tìm tôi có chuyện gì căn dặn sao?”
      Hứa Mạt mỉm cười thân thiện, “ sớm nghe Khương thư ký năng lực tệ, kiến thức uyên bác, thái độ lại khiêm tốn, vẫn muốn cùng làm bạn tâm , nhưng, cũng biết, trước kia bận nhiều chuyện, tôi vẫn có cơ hội. gọi tôi là Hứa Mạt được rồi, vị trí chủ tịch tôi còn chưa đảm đương nổi, đều là do các tiền bối chỉ bảo tôi.”
      “Hứa tiểu thư quá khiêm tốn rồi.” Khương Lệ Châu trong lòng tính toán. Rốt cuộc Hứa Mạt gọi tới là có chuyện gì? Thực nghĩ ra.
      Hứa Minh Sơn cũng ở nhà, Hứa Mạt giới thiệu Khương Lệ Châu, trước mặt cha tán thưởng Khương Lệ Châu phen. Hứa Minh Sơn tuy rằng còn là chủ tịch, nhưng hội trưởng của thành phố N vẫn là ông. Hứa Minh Sơn gật đầu chào hỏi, Khương Lệ Châu trong lòng thấp thỏm cũng nhịn được cảm thấy vui mừng.
      Cơm chiều ăn cũng như thường ngày, món ăn nhiều, nhưng mỗi món đều đặc biệt tinh xảo. Trong lòng Khương Lệ Châu thầm so sánh, hoàn toàn làm tốt hơn so với đầu bếp Chu gia. bữa cơm ăn hoàn toàn vui vẻ, trong lúc ăn trò chuyện về giá cả thị trường chứng khoán, trò chuyện trời nam biển bắc, lại tới buôn bán ở nước ngoài.
      “Ba, con dự định mở công ty bên ngoài, bảo đảm kiếm tiền bị lỗ.” Năm 2003, 2004 giá giao dịch thị trường rất tốt, Hứa Mạt đương nhiên nắm rất , mãi đến trước khi khủng hoảng tài chính năm 2008, giá thị trường đều rất tốt.
      Hứa Minh Sơn cười ha ha, “Chỉ cần việc con muốn làm, ba đều ủng hộ! muốn làm thương mại, nên chọn Nhật Bản hoặc là Mỹ.”
      “Chọn điểm gần trước , Nhật Bản nhé, về phần kinh doanh loại mặt hàng nào.... Chị Khương, chị có đề nghị nào ?”
      Khương Lệ Châu rất nghi ngờ, vì sao Hứa Mạt lại muốn những chuyện này. Khương Lệ Châu suy nghĩ chút, , “Trước mắt nguồn lao động trong nước rất dồi dào, đồ dệt gấm Tô Châu cũng tệ, mặt khác có thể xuất khẩu sản phẩm gia công hoặc vật liệu thô sơ, thị trường Nhật Bản có nhu cầu rất lớn về những sản phẩm thô sơ này.”
      “A? Ngoài những thứ này ra còn có vài thứ phù hợp với thị trường Nhật Bản, rau quả như thế nào?” Hứa Mạt học thương nghiệp ở Mỹ, phải biết những chuyện này, cố tình hỏi tiếp.
      “Nhật Bản tài nguyên thiên nhiên thiếu thốn, rau quả đúng là lựa chọn đúng đắn, nhưng mạo hiểm tương đối lớn, đến việc dễ hư hỏng, nếu đến bến cảng mà khách hàng chịu nhận, chỉ có thể xử lí ngay tại chỗ, rất dễ lỗ vốn. Về phần phương tiện nhập khẩu, đương nhiên là sản phẩm điện tử và linh kiện…”
      Khương Lệ Châu phân tích lần, rất cẩn , chính xác.
      Hứa Mạt mỉm cười gật đầu, bày tỏ đồng ý, “Muốn mở công ty cũng phải chuyện dễ, trước tiên phải có tinh làm nòng cốt chống đỡ… Chị Khương, có hứng thú theo tôi làm ăn ?
      Chị làm tổng giám đốc công ty, xử lý toàn bộ.”
      Khương Lệ Châu kinh sợ, “Hứa tiểu thư, …”
      Đây là đùa sao? Thiên hạ tuyệt có bửa cơm miễn phí.
      “Bất quá… Trước khi công ty chuẩn bị thành lập trong khoảng thời gian này, tôi nghĩ muốn nhờ chị giúp đỡ chút…”
      Hứa Mạt qua loa vài câu, mắt Khương Lệ Châu bỗng nhiên trợn to, cau mày suy nghĩ, rất lâu, Khương Lệ Châu , “…Xin lỗi, họ có ơn với tôi, tôi, thể đồng ý…”
      Việc Khương Lệ Châu cự tuyệt, sớm nằm trong dự liệu của Hứa Mạt, lần liền đáp ứng, chưa đủ trung thành lắm. Nhưng cũng phân tích ràng những lợi ích đạt được, đem chân tình của biểu ra trước mắt, đến lúc này mà ta vẫn còn theo chi phối, phải là quá thức thời?
      Hứa Mạt có chút mất kiên nhẫn.
      Hứa Minh Sơn ở bên, bình thản ăn cơm, định bụng làm khán giả, làm nền, cũng chen vào. Bây giờ, là lúc để cho người trẻ tiếp nhận thử thách.
      Sau khi ăn xong, Hứa Mạt nhờ con của chú Trung, lái xe Trịnh Thành đưa Khương Lệ Châu về nhà.
      Khương Lệ Châu tâm nặng nề rởi khỏi, Hứa Mạt lại bóng gió với Khương Lệ Châu, Khương Lệ Châu im lặng, vẫn có đồng ý.
      Hứa Mạt tiếc nuối, “Người làm việc đều có lập trường của mình. Đáng giá cùng đáng giá, chị Khương tự suy nghĩ kỹ rồi trả lời cho tôi sau…”
      là cố chấp a!
      Hứa Mạt thở dài, khiêu khích cũng khiêu khích, dụ dỗ cũng dụ dỗ, vẫn đáp ứng? cũng tin!
      Hứa Mạt vừa tiễn Khương Lệ Châu rồi vào nhà, Hứa Minh Sơn liền đem điện thoại ở bàn cơm đưa cho , Màn hình động hiển thị số lạ.
      Chân mày Hứa Mạt chậm rãi dãn ra, cười tiếng, nhấn nút nghe.
      “Alo, chị Khương…”
      ****

      Hôm nay Lục Tử Hoành cùng Thẩm Gia Bích về nước, Chu Tĩnh Nhã sớm sắp xếp xong xuôi ăn cơm, nghỉ ngơi v.v… biết Khương Lệ Châu bên kia tra ra được sao. Chu Tĩnh Nhã ở nhà luyện tập yoga, bởi vì từ tập múa, độ mềm dẻo của cơ thể quả tệ.
      “Tĩnh Nhã tiểu thư, Khương thư ký đến.” Nữ giúp việc .
      Chu Tĩnh Nhã thở hổn hển, trán đổ mồ hôi, “Ừ, để cho chị ta đến đây…”
      “Dạ.”
      Khương Lệ Châu mang theo tài liệu cá nhân của Hứa Mạt đứng sàn nhà bằng gỗ nâu.
      “Thế nào?” Chu Tĩnh Nhã vừa luyện yoga vừa hỏi Khương Lệ Châu.
      “Tra được rồi.” Khương Lệ Châu đối với Chu Tĩnh Nhã luôn là biểu cảm chết lặng như khúc gỗ, mắt nhìn xuống.
      “Được, chị cho tôi nghe.”
      Khương Lệ Châu liếc Chu Tĩnh Nhã cái, thanh nhàng , “ đó gọi là Hứa Mạt, phải xuất thân trong gia đình tốt, chẳng qua chỉ là con của ông chủ kinh doanh , Tĩnh Nhã tiểu thư cần để mắt tới ta…”
      Khương Lệ Châu vẫn nhanh chậm , Chu Tĩnh Nhã nghe xong, ngày càng vui vẻ. .
      ra chỉ là đóa hoa đuôi chó lại cố học đòi làm kim mẫu đơn. Ha ha, ra cũng chỉ là thứ chịu nổi chiêu....
      Chu Tĩnh Nhã cong khóe môi, cao ngạo thương hại Hứa Mạt......
      Buổi chiều, Chu Tĩnh Nhã mặc váy ngắn màu cam hôm qua thử, cố ý đeo vòng cỗ Catier, nhìn vào gương cái, quý phái, thanh lịch, Chu Tĩnh Nhã hướng trong gương cười, có chút hài lòng, cầm túi xách ra khỏi cửa.
      “Khỉ con, đưa chị ra sân bay.” Chu Tĩnh Nhã với em trai Chu Tĩnh Nhã Thanh Dự.
      Chu Thanh Dự sớm đoán được Chu Tĩnh Nhã gọi đưa ta , nhưng vẫn làm ra bộ dáng thở dài: “Chị, nhà chúng ta có 2 lái xe, đều là tài xế có kinh nghiệm, sao chị kêu bọn họ đưa chị ?”
      Chu Tĩnh Nhã quàng cổ em trai, các dễ thương, “Người đẹp phải xứng với mỹ nam, chú Trình, chú Triệu đều già rồi…”
      “Em là em trai ruột của chị đó, chị, chị ở Canada ngốc đến độ coi thường luân lý luôn rồi hả?"
      Chu Tĩnh Nhã buông Chu Thanh Dự ra, vỗ vỗ bả vai , “Nếu cậu phải là em trai chị, chị cho cậu chở đâu. Nhưng hôm nay là chị gặp “mục tiêu” của chị, mang theo cậu vừa an toàn lại vừa mất mặt mà.”
      Chu Thanh Dự lắc đầu thở dài, hai tay tiêu sái đúc trong túi quần, theo Chu Tĩnh Nhã ra cửa: “Aiz, chị, em là vì đưa chị ra sân bay, để mất đơn đặt hàng lớn a.”
      Chu Tĩnh Nhã xì mũi: “Đơn đặt hàng lớn? Chỉ dựa vào công ty sắp lụn bại đó, có thể cho vay ra được bao nhiêu 'Đơn đặt hàng lớn' vậy?"
      Chu Thanh Dự dùng ngón trỏ xoa xoa hai má, nhướng mày , “Mười, hai mươi vạn …”
      Chu Tĩnh Nhã ngồi lên xe, liếc em trai Chu Thanh Dự cái, “Mười, hai mươi vạn? Cái đó chắc đủ để cho cậu dùng thay nhớt và bảo trì xe thôi. Còn là đơn đặt hàng lớn......”
      thể dùng tiền bạc để cân nhắc lớn, , đây là công việc…” Công ty mà Chu Thanh Dự mở chính là công ty cho vay.
      Chu Tĩnh Nhã muốn để ý . Ba hoa.
      Chu Thanh Dự khởi động xe, mở nhạc, ngón tay nhàng gõ vô lăng, tâm tình thoải mái. Lưu luyến bụi hoa, miếng lá dính thân Chu Thanh Dự giờ phút này vẫn còn chưa biết, người phụ nữ làm cho cuộc đời nhiều lần rối rắm sắp đến rồi.
      Vừa đến sân bay, Chu Tĩnh Nhã gọi điện thoại cho Thẩm Gia Bích, nhưng vẫn trong tình trạng tắt máy, đoán chừng chắc là còn chưa tới.
      Chu Thanh Dự phong độ đích thân mở cửa cho chị . đôi tuấn nam mỹ nữ, dễ khiến cho người khác chú ý.
      “Chị, em cho rằng vợ chắc chắn tới đón , nếu như vậy, tốt lắm đâu…” Chu Thanh Dự rầu rĩ . Vạn nhất phát sinh mâu thuẫn, đánh nhau, hoặc là mắng chửi sao?
      “Chị cho mẹ nuôi với ta 9 giờ tối đến, người phụ nữ đó còn biết là buổi chiều ấy tới đâu…” Chu Tĩnh Nhã .
      Chu Thanh Dự thở dài, “Chị, em hi vọng chị bước con đường này, nếu như bị người ta ảnh hưởng tốt…”
      Chu Tĩnh Nhã làm dấu 'suỵt' cái, “Cậu chưa từng sống ở nước ngoài, tư tưởng phong kiến, bảo thủ, con người sống phải dám theo đuổi, thích phải cố gắng đoạt lấy, bằng chỉ có khóc lóc hối hận.”
      “…….”
      Chu Tĩnh Nhã tâm tình tệ, ưu nhã bước giày cao gót. Chu Thanh Dự theo sau lưng, thầm thương tiếc cho vợ của người đàn ông sắp lạc lối kia. Đụng phải chị của , coi như ta xui xẻo.
      Chu Tĩnh Nhã bước chân chợt dừng lại, Chu Thanh Dự thấy phía sau lưng ta cứng đờ.
      “Chị bị sao vậy?”
      Chu Thanh Dự nhìn theo tầm mắt Chu Tĩnh Nhã – nhóm chừng mấy người, từ cửa sân bay chậm rãi tới. Vóc dáng người đàn ông cao lớn thoạt nhìn như hạc giữa bầy gà đích người tầm thường, trong ngực hình như ôm người phụ nữ nhắn. Nhìn kỹ chút, hình như người phụ nữ đó là thai phụ, quần áo rộng thùng thình như búp bê, trang điểm, vừa xinh đẹp động lòng người vừa mất vẻ thanh lịch, quyết đoán… Trong lòng Chu Thanh Dự như có tiếng ngọc rơi tận trong tim, nước trong hòa mình vào đáy hồ, dập dờn tạo ra gợn sóng ....
      Ánh mắt Chu Thanh Dự lưu luyến khuôn mặt cười của Hứa Mạt, có chút thất thần, mãi cho đến khi Chu Tĩnh Nhã thấp giọng phẫn nộ
      “Chết tiệt, làm sao ta lại đến!” Lẽ nào mẹ nuôi cho ta biết?
      Chu Tĩnh Nhã tức giận trận, cuối cùng cố gắng điều chỉnh tốt vẻ mặt mỉm cười, lôi kéo Chu Thanh Dự qua. Chu Thanh Dự đứng xa, định đứng ngoài quan sát.
      “Mẹ nuôi, Dật.” Chu Tĩnh Nhã tới, cho Thẩm Gia Bích cái ôm niềm nở, hôn hai gò má theo lễ nghi của người phương Tây. Lúc hai má chạm nhau, Chu Tĩnh Nhã dùng giọng cực hỏi bên tai Thẩm Gia Bích, “Mẹ cho ta biết thời gian à?” Thẩm Gia Bích gọng , “ có…”
      Chu Tĩnh Nhã cười, lại quay về hướng Lục Tử Hoành, ôm .
      Lục Tử Hoành nghĩ đến Hứa Mạt, có chút khó xử, nhưng rốt cuộc vẫn cự tuyệt tránh ra. Mà Chu Tĩnh Nhã động tác vừa nhanh, Hứa Mạt căn bản ngăn cản kịp.
      “Dật…” tiếng “Dật” tình ý kéo dài, Hứa Mạt nghe được xương cốt mềm nhũn, chớ chi là đàn ông.
      Hứa Mạt tức giận thầm hừ tiếng, liếc Lục Tử Hoành, chỉ thấy cặp mắt cũng nhìn , nửa điểm cũng chưa từng nhìn qua Chu Tĩnh Nhã.
      Hứa Mạt hạ thấp đuôi chân mày – coi như biết điều.
      “Chu tiểu thư, chỉ ân cần thăm hỏi sức khỏe đối với chồng tôi cùng mẹ chồng tôi, có phải quá mức bên trọng bên khinh hay ?” Hứa Mạt cười , đem vệ sĩ Hướng Tả cùng A Hổ kéo về bên này, “Còn có chúng tôi chứ?”
      Chu Tĩnh Nhã cau mày, liếc Hướng Tả cùng A Hổ cái, ràng là muốn.
      “Lẽ nào Chu tiểu thư coi thường chúng tôi?” Hứa Mạt nghiêm túc hỏi.
      Chu Tĩnh Nhã thấy Thẩm Gia Bích cùng Lục Tử Hoành đều nhìn mình, có phần lâm vào thế bí.
      “Chu Tĩnh Nhã tiểu thư?”
      “Dĩ nhiên phải.” Chu Tĩnh Nhã muốn thất lễ trước mặt Lục Tử Hoành, kéo căng nụ cười.
      A Hổ tiến tới bên tai Hứa Mạt, , “Đại tiều thư, phần tôi thôi , sáng sớm quá mau, quên đánh răng…”
      Hứa Mạt trách cứ, “Chu tiểu thư làm sao lại để tâm những chuyện nhặt của cậu, cậu có phần nghĩ ấy quá hẹp hòi rồi.”
      Hướng Tả theo Hứa Mạt mấy ngày nay, đương nhiên hiểu dụng ý của , chủ động tới ôm Chu Tĩnh Nhã, hôn gò má . Có mỹ nữ ở trước mặt, ôm uổng quá, hơn nữa còn là mỹ nữ chân dài.
      A Hổ thấy Hướng Tả làm tự nhiên hào phóng như vậy, cũng tranh thủ xếp hàng tới ôm, hôn cái.
      Chu Tĩnh Nhã hơi thở ổn định, nhìn chằm chằm Hứa Mạt nụ cười hơi biến dạng, nhưng vẫn phải cố gắng kéo căng.
      Hứa Mạt hào phóng giang hai cánh tay, ôn nhã lễ độ cùng Chu Tĩnh Nhă chào hỏi, thừa cơ ở bên tai ta giọng , “Tôi tự mình tới, cần nghi ngờ mẹ nuôi …”
      Chu Tĩnh Nhã tức giận nghiến răng.
      Dương Thục Du và Lý Tinh Tinh hai ngày trước trở về. Lần này trở về chỉ có Thẩm Gia Bích và Lục Tử Hoành. Chu Tĩnh Nhã vốn định tiếp mẹ con Lục Tử Hoành cùng Tiếu gia, ai biết Hứa Mạt biết làm sao biết được thời gian, lại đến đây. Lần này, chỉ sợ là ta khó có thể mang người .
      Chu Thanh Dự cũng tới, cùng mấy người chào hỏi, Chu Tĩnh Nhã giới thiệu với Lục Tử Hoành.
      “Em trai em, Chu Thanh Dự. Thanh Dự, đây là con trai của mẹ nuôi chị, Thiên Dật, đây là…” Quay qua người kế bên Lục Tử Hoành, Chu Tĩnh Nhã dừng chút, như có chút tích tụ, rất muốn .
      “Đây là vợ tôi, Hứa Mạt.” Lục Tử Hoành cười với Chu Thanh Dự.
      Chu Thanh Dự nhìn thoáng qua Hứa Mạt, cùng đối mắt với Lục Tử Hoành, Hứa Mạt cảm giác được xung quanh có cảm giác đối nghịch.
      Lục Tử Hoành trực giác nhạy bén, khiến cho có thiện cảm đối với Chu Thanh Dự, nhất là đôi mắt ngả ngớn mang theo háo sắc kia. Loại đàn ông này phải cẩn thận.
      Lục Tử Hoành ôm bả vai Hứa Mạt, hỏi han ân cần, bộc lộ tình cảm thương . Hứa Mạt oán trách nhìn thoáng qua Lục Tử Hoành, mặt nhiễm chút vẻ thẹn thùng của vợ mới cưới.
      Chu Tĩnh Nhã nhìn, giận có chỗ phát tiết, phát A Hổ vẫn nhìn vào cần cổ trắng nõn của mình, lập tức nổi trận lôi đình.
      Chẳng lẽ vừa mới hôn ta nghĩ muốn ăn thịt thiên nga?
      Chu Tĩnh Nhã lại kéo căng nụ cười chúm chím của người trí thức, nổi giận : “ nhìn chằm chằm tôi nhìn gì vậy?!”
      A Hổ nghe vậy sợ hết hồn, rút lui về phía Hứa Mạt, với Hứa Mạt, “Đại tiểu thư, xem, sợi dây chuyền của Chu tiểu thư đó với của giống nhau như đúc.”
      “Dây chuyền? Dây chuyền nào?” Hứa Mạt trong lúc nghĩ ra, đồ trang sức của rất nhiều, luôn chê phiền phức, đeo thường xuyên, gần đây lại vừa mang thai, càng có tâm tình để ý tới.
      “Là món mà tối hôm qua, chê xấu nên vứt đó, cuối cùng là Tinh Tinh muốn nên đeo chơi”. A Hổ thành nhắc nhở, kiêng nể làm cho sắc mặc Chu Tĩnh Nhã ngày càng đen.
      Từ sân bay ra, dọc theo đường A Hổ đều cái vòng cổ đó đẹp đẽ quý giá như thế nào, làm thế nào mà Hứa Mạt lại ném , đáng tiếc. Hứa Mạt buồn cười thôi.
      A Hổ a A Hổ cậu đúng là bảo vật nha!
      “Con và Mạt về nhà trước, mẹ và Tĩnh Nhã về nhà trước , tối mai chúng con đến dạ tiệc sớm.” Lục Tử Hoành ôm Hứa Mạt với Thẩm Gia Bích.
      “Dật, sao? Cha nuôi ở nhà chờ …” Chu Tĩnh Nhã dịu dàng . Chu Tĩnh Nhã và Thẩm Gia Bích đều ở thành phố S.
      Hứa Mạt trong lòng hừ lạnh, nếu chờ, mong đợi sớm tới sân bay rồi…
      được, ngày mai chúng ta gặp lại.” Lục Tử Hoành muốn tốn thời gian cho có lệ. Bây giờ, chỉ muốn tìm chỗ tốt cùng Hứa Mạt thân mật cho đủ. Tiểu biệt thắng tân hôn, cái loại tưởng niệm cùng ham muốn có thể đem người ta giày vò đến điên a!
      Tay Lục Tử Hoành luôn đặt ở bên eo Hứa Mạt, vuốt nhè , tiếng động bên tai Hứa Mạt, “Vợ, …”
      Hứa Mạt trừng mắt Lục Tử Hoành cái - chỉ biết tư tưởng đứng đắn!
      Lục Tử Hoành vẻ mặt vô tội - có a! Em là phụ nữ có thai, có khả năng xằng bậy được.
      “Hứa tiểu thư, tạm biệt.” thanh trong trẻo, như dòng suối chảy qua tai.
      Hứa Mạt ngẩng đầu, vừa vặn thấy được Chu Thanh Dự hướng về phía làm động tác tay “Tạm biệt.”
      Hứa Mạt mỉm cười hướng về phía gật đầu cái, vừa thu hồi tầm mắt, vừa vặn trông thấy Lục Tử Hoành híp mắt nhìn .
      “Em đối với cười rất dịu dàng đồng ý.” Lục Tử Hoành .
      “…Phản đối vô hiệu.”
      “Mạt… Em quá tàn nhẫn…”
      “Làm nũng có hiệu lưc!”
      Lục Tử Hoành này, càng ngày càng giảo hoạt vô lại, lớn như vậy vẫn còn làm nũng với ?
      là buồn cười!
      Last edited by a moderator: 14/5/17
      Pe Mick, tieunai691993, lionlemon24 others thích bài này.

    2. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      căn bản lục tử hoành nhớ ra mọi thứ về hứa mạt
      naughtygirl_35PHUONGLINH87^^ thích bài này.

    3. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Vậy là cố tình diễn cái gì đây ta?
      quỳnhpinky thích bài này.

    4. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      ôi má ơi mây rền gió dữ luôn cơ đấy..............tks nàng nhá
      naughtygirl_35PHUONGLINH87^^ thích bài này.

    5. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      bao giờ có chap mới
      naughtygirl_35PHUONGLINH87^^ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :