1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Nữ Vương Và Trung Khuyển - Nguyệt Cả Triều Ca (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      tội cho hứa mạt a mong lần này bắt được cái tên cậu đáng chết kia a.................tks nàng nhìu

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 31


      Manh mối


      Bên trong khu phế liệu rất lớn, thùng cát tông và giấy báo bỏ xếp thành tòa núi cao, xung quanh lộn xộn chất đống những thứ linh tinh, muốn tìm người căn bản dễ dàng!
      Lưu Lạc Bằng trốn trong góc xó u, cầm cây bút chì bỏ viết cái gì đó lên tờ giấy trắng coi như sạch . Viết vài ký tự lại gãi gãi mớ tóc rối bù, suy nghĩ khổ sở. Bên chân rải rác bảy, tám tờ giấy vo tròn.
      "Aiz! viết nữa!" Lưu Lạc Băng phiền chán xoa xoa đầu tóc rối.
      "Ái chà, mới vài ngày thấy, biến thành bộ dáng của chó rồi ư--" Từ Thu Yến khoanh tay nhìn Lưu Lạc Bằng ngồi trong xó tường. Lưu Lạc Bằng sợ tới mức run lên, giấy bút tay rơi xuống đất.
      "Là !" Lưu Lạc Bằng hận cắn răng. Đều do ả đàn bà này mà ra! Nếu phải do ả ta như hồn tan lấy nhược điểm của ra uy hiếp, nhất định còn ở Hứa gia ôm chăn ngủ ngon.
      "Dù sao tôi cũng là tử tù! Tôi liều mạng với !" Lưu Lạc Bằng cá chết lưới rách xông lên, còn chưa động được vào cổ Từ Thu Yến liền bị con dao sáng lóa đâm tới, giật mình lùi lại nhưng vẫn bị chém sượt qua da tay, đau đớn và sợ hãi lui bước về phía sau.
      Nhậm Kiến Xương cầm con dao trong tay, Lưu Lạc Bằng dám tiến lên. "Hứa đại tiểu thư quả là đáng thương khi người cậu như , con chuột cống trốn chui trốn nhũi.... ha ha ha.... Đem vào công ty làm việc, trước câu cậu, sau câu cũng cậu. Chậc chậc chậc, ta quan tâm a, giết cha và chồng ta, phải là người." Từ Thu Yến chanh chua .
      "Tôi......" Lưu Lạc Bằng nếu biết vậy chẳng làm, thống khổ thôi: "...... Tôi phải cố ý, tôi cũng ngờ ......"
      "Tôi khinh, ích kỷ còn tìm cớ biện minh, bất quá quên ......" Từ Thu Yến hướng Nhậm Kiến Xương ra hiệu. Nhậm Kiến Xương cầm túi tiền bằng nhựa màu đen ném xuống chân Lưu Lạc Bằng, bịch tiếng, miệng túi hở góc lộ ra cọc tiền in màu đỏ chói.
      "Trong đó có 6 vạn, cầm lấy mà trốn nơi xa chút, đừng ở đây để họ tìm ra, còn phải suốt ngày trốn trốn tránh tránh."
      Lưu Lạc Bằng nghe thế liền giận dữ: "Đưa tôi có 6 vạn liền muốn đuổi tôi ?! Mẹ nó! Đừng có mơ!"
      Từ Thu Yến tức giận nhìn chằm chằm Lưu Lạc Bằng: " tay giết 3 mạng người mà dám mơ tưởng bàn điều kiện với tôi? có tin hay chúng tôi giết , sau đó dàn cảnh sợ tội tự sát?"
      Từ Thu Yến cố ý như vậy để đe dọa Lưu Lạc Bằng, bà ta nào có gan giết người.
      Lưu Lạc Bằng phẫn nộ và sợ hãi, trừng mắt nhìn nam nữ đứng trước mặt cắn chặt răng. Nhậm Kiến Xương nhìn chằm chằm Lưu Lạc Bằng, tay quơ quơ con dao: "Lưu Lạc Bằng, cùng bọn tôi cá chết lưới rách đối với có lợi ích gì. Còn bằng cầm tiền tới nơi khác, với số tiền này cũng đủ để thành gia lập nghiệp, chúng tôi cũng yên ổn sống. Cớ sao lại đồng ý?"
      Lưu Lạc Bằng toàn thân run run, biết là do bị dọa hay do tức giận, từ trong hàm răng bật ra chữ: "Được......"
      Nhậm Kiến Xương thấy Lưu Lạc Bằng cúi người nhặt túi tiền mặt đất, lôi kéo Từ Thu Yến rời . Chỗ này nên ở lâu.
      "Yến Yến, chúng ta mau."
      Từ Thu Yến xoay người liền hét thảm tiếng – Lưu Lạc Bằng nhanh tay nhặt thanh sắt vụn đập lên đầu Từ Thu Yến, lúc này máu tuôn ra xối xả.
      "Thằng khốn nạn! Mờ dờ…” Nhậm Kiếm Xương cầm con dao lao về phía Lưu Lạc Bằng, Lưu Lạc Bằng nhanh tay đập con dao rơi xuống đất. Hai người xông vào đánh nhau!
      Bộ mặt Lưu Lạc Bằng dữ tợn xanh mét: "Đều do chúng mày hại tao! Hại tao ra tay giết thân nhân! Hôm nay tao giết chết chúng mày, miễn cho chúng mày lại hại Mạt Mạt, cho dù muốn tao đền tội ......"
      Lời còn chưa hết, Lưu Lạc Bằng bị đau kinh hô, quỳ rạp mặt đất, lưng cắm con dao nhọn – Từ Thu Yến toàn thân phát run. Mụ ta giết người!
      Bỗng nhiên, cách đó hơn mười thước có ba bóng người xông ra từ chồng các-tông. Đó chính là người Hứa gia sai theo dõi Lưu Lạc Bằng, nghe thấy tiếng chuyện vang lên liền chạy tới.
      "Yến Yến, chạy mau!" Nhậm Kiến Xương sợ hãi kéo Từ Thu Yến chạy trốn.
      Lưu Lạc Bằng quỳ rạp mặt đất, sau lưng máu tươi giàn giụa, cố vươn tay về phía nửa trang giấy viết dở lúc trước, chưa kịp chạm vào tờ giấy, cánh tay xụi lơ buông thõng......
      Hứa Mạt vừa đuổi tới bên ngoài khu phê liệu liền nhận được cuội gọi từ người theo dõi Lưu Lạc Bằng: Lưa Lạc Bằng bị giết chết!
      Hứa Mạt chạy lướt qua chồng các-tông, vài ụ đồ vật linh tinh, đống thùng phuy, rốt cục cũng nhìn thấy Lưu Lạc Bằng quỳ rạp mặt đất trong góc tối. Hóa ra ngoại trừ cửa trước và cửa sau, bên cạnh còn có cửa hông, hướng ra rừng cây là đường quốc lộ. Nghĩ tới kẻ giết cậu có lẽ chạy hướng đó đào thoát. Hứa Mạt nên lời cảm xúc ngổn ngang trong lòng, lúc chết Lưu Lạc Bằng vẫn mở to đôi mắt, liền ngồi xuống vuốt mắt cho cậu.
      " báo cảnh sát chưa?" Hứa Mạt hỏi.
      "Thưa đại tiểu thư, họ lập tức đến ngay, cục thông báo cho cảnh sát địa phương." A Tả trả lời.
      "Đại tiểu thư mau nhìn này!" Thư ký Châu nhặt tờ giấy gần tử thi lên đưa cho Hứa Mạt xem. Hứa Mạt cầm tờ giấy nhăn nhúm vuốt vuốt cho phẳng, mặt giấy xiêu xiêu vẹo vẹo viết hàng chữ đúng chính tả -- "Thực xin lỗi Mạt Mạt, cậu đáng chết! Là cậu hại chết ba mạng người. Nhưng cậu là bị ép buộc, cậu phải tự nguyện. Có người mang hồ sơ vụ án giết người của cậu ép cậu hợp tác, ép cậu phải trộm văn kiện chứng từ gì đó của công ty, cùng với hợp đồng và ngân phiếu nữa. Cậu còn mặt mũi nào nhìn cháu, cũng dám để người tìm được, cậu sợ chết. Cho nên cậu viết vào trong tờ giấy này, thầm nghĩ nhắc nhở cháu, có người muốn hại cháu, người đó là Từ….. "
      Câu cuối cùng chưa viết hết, ước chừng viết tới đó có người phát nên dừng bút, vo tờ giấy vứt xuống. Lưu Lạc Bằng nhắc nhở đề phòng ai? Hứa Mạt nắm chặt tờ giấy, trong lòng như lửa thiêu đốt, tức giận và đau đớn. Ba người cử theo dõi luôn tự trách, Hứa Mạt nhìn bọn họ chưa câu nào.
      "Tôi ra ngoài hít thở khí." Hứa Mạt về phía cửa chính, mới tới cửa liền dựa vào thanh cửa nôn ra.
      Sống từng đó năm, chưa bao giờ tận mắt chứng kiến tình cảnh giết người đẫm máu như vậy.
      "Đại tiểu thư, sao chứ." A Tả vội vàng tiến lên, vỗ vỗ lưng Hứa Mạt giúp nhuận khí.
      Cảnh sát đến gọi mấy người Hứa Mạt cục cảnh sát lấy lời khai. Hứa Mạt liền gọi điện thoại cho Lâm cục trưởng thông báo tình hình, ông liền gọi cho cảnh sát Trương tới trường vụ án. Cảnh sát Trương thụ lý vụ án của Hứa gia nhanh chóng chạy tới, Hứa Mạt liền đem tờ giấy của người mất lưu lại đưa cho cảnh sát Trương.
      "Câu cuối cùng vẫn chưa viết xong, đây chắc chắn là tên người sát hại Lưu Lạc Bằng, cũng có thể là người đứng sau hãm hại Hứa gia."
      Cảnh sát Trương nhìn vào tờ giấy phân tích: "Chỉ tiếc chưa viết hết câu, biết là cái gì “tự”?!"
      Ánh mắt Hứa Mạt càng ngày càng lạnh:"Tôi nghĩ là “Từ” chứ phải là “Tự."
      "Từ?"
      "......"
      Hứa Mạt mấy ngày nay đều thiếu ngủ, có nhiều thời gian để nghỉ ngơi.
      Hứa Mạt xử lý xong xuôi mọi chuyện bên khu phế liệu liền trở về, vào bệnh viện chăm sóc Hứa Minh Sơn.
      Sau ngày Hứa Minh Sơn bị thương tinh thần của ông gần như si ngốc, nháy mắt trông ông già rất nhiều. Hứa Mạt chứng kiến hết thảy, xót xa đau lòng cố nén nước mắt. Ông chỉ có người con .
      Ít ra thần trí của ông hôm nay khá tốt, ông nhận ra Hứa Mạt.
      Hứa Mạt hỏi bác sĩ, bác sĩ bảo ông ấy dần bình phục, lâu nữa có thể hoàn toàn khôi phục thần trí, chỉ là tại hai chân của Hứa Minh Sơn vẫn chưa có cảm giác, cần tiếp tục lưu lại bệnh viện quan sát và điều trị triệt để.
      Tuổi lớn còn bị thương ở đầu khó tránh khỏi bệnh tình có biến chứng.
      Hứa Mạt vẫn luôn nghĩ tới việc Lục Tử Hoành nằm ở bệnh viện bên kia, công việc của tập đoàn đè nặng lên vai. Hợp đồng bị mất, văn kiện cần trình báo phải làm cho xong, cần bổ sung sửa chữa phải làm ngay, còn phải giảm bớt vốn lưu động, lại phải bù lỗ cho những khoản bị thiếu hụt, củng cố các hợp đồng tiến hành, giảm thiểu tối đa những sai xót cần thiết ở các công ty con…......
      Phòng họp vẫn còn sáng đèn, khí trong phòng căng thẳng nghiêm túc. Hứa Mạt ngồi đúng vị trí của Hứa Minh Sơn vẫn hay ngồi. Tập đoàn Hứa gia cùng các tập đoàn khác kinh doanh giống nhau. Tiền thân là xí nghiệp gia tộc, từng bước phát triển cho tới ngày nay trở thành tập đoàn lớn có danh tiếng thương trường.
      Hứa Mạt tiếp nhận chức vụ của Hứa Minh Sơn cũng cảm thấy có cái gì ổn. Mười lão tổng của các công ty con lần lượt ngồi vào ghế của mình, sắc mặt ai cũng nặng nề trầm.
      "Chuyện hợp đồng nhà đất bị mất cách đây lâu được Lưu tổng xử lý, nếu bên cục xây dựng đồng ý phê duyệt lại, nhờ Giang tổng - Giang Chấn Hoa ra mặt giúp đỡ." Hứa Mạt bình tĩnh , vành mắt đen và trũng sâu biểu mỏi mệt, dù có mệt đến mấy thể ngã xuống.
      "Được."
      " biết các vị còn muốn bổ sung điều gì ?" Hứa Mạt chăm chú nhìn 11 người đều lớn tuổi hơn , có nhiều kinh nghiệm hơn : "Nếu còn chuyện gì, tan họp ."
      "Đợi chút. đại tiểu thư. Bên công ty cung cấp dịch vụ năng lượng của chúng tôi thiếu hụt trầm trọng nguồn tài chính, trước mắt có rất nhiều đơn đặt hàng nguyên vật liệu sử dụng năng lượng mặt trời, khách hàng thông báo bốn, năm lần chờ nổi nữa rồi."
      Nhắc tới tiền đầu Hứa Mạt liền đau. Suốt bao năm qua đây là lần đầu tiên thiếu tiền.
      "Bảo bọn họ chờ thêm tuần nữa."
      "Nhưng......... Được rồi, tôi cùng bọn họ chuyện chút."
      Bất ngờ tiếp quản công việc, Hứa Mạt chưa quen thuộc lắm, cố hết sức, lập kế hoạch đầu tư, viết phương án thực , tổng hợp hồ sơ giấy tờ từ các công ty con, nắm bắt toàn bộ hình thức kinh doanh các ngành của tập đoàn, xem họ làm những gì.
      Lúc Hứa Mạt ra khỏi công ty là nửa đêm, cả người mệt đến cực hạn. Hứa Mạt nhìn lên bầu trời lấp lánh ánh sao, trăng đêm nay tròn, trầm tĩnh, mát lạnh, làm nhớ tới ánh mắt . Rất muốn trông thấy , nghe giọng của , hơi thở tươi mát của , nụ hôn của , rất nhớ…..
      ….
      Bệnh viện Hi Khang tầng 11 trong phòng VIP, vợ chồng Dương Thục Du ngủ giường .
      Lục Tử Hoành vẫn yên tĩnh nằm đó như ngủ say. Điện tâm đồ gợn sóng lên xuống có tiết tấu dao động.
      vẫn khỏe.
      Hứa Mạt dù mệt mỏi nhưng rất an tâm, cái gì cũng cần lo nghĩ, chỉ cần khỏe mạnh là tốt rồi…
      Thời gian cứ thế tích tắc trôi , bình minh ló rạng phá tan bóng đêm. giường, Lục Tử Hoành dần dần mở mắt, người đầu tiên thấy -- Hứa Mạt.
      Lại là ấy.
      Ngón tay Lục Tử Hoành giật giật, suy yếu vuốt ve hai má Hứa Mạt, hiểu sao trong lòng bồi hồi, gợn lên tầng ôn nhu mến. Cảm giác này, rất kỳ quái......
      Last edited by a moderator: 14/5/17
      Pe Mick, tieunai691993, lionlemon11 others thích bài này.

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 32


      Ác mộng


      Nhiều ngày qua, Hứa Mạt dần quen với công việc của tập đoàn, các văn kiện dần được bổ sung, chỉ số hối đoái của các công ty dần ổn định, chỉ riêng về phần tiền tài chính bị đánh cắp còn chưa có thu hồi lại.
      Tuy nhiên, cảnh sát Trương gọi điện thoại tới thông báo, họ lần ra nơi số tiền bịt mất cắp được chuyển đến…..
      "Honolulu Coffee" là quán café tao nhã và đông khách nhất thành phố N, bởi nó chiếm cứ vị trí tuyệt đẹp, xung quanh là các khu chung cư và biệt thự cao cấp, những khách hàng lui tới phần lớn là tầng lớp tri thức, tổng giám đốc của các công ty lớn khác nhau, cậu ấm chiêu con nhà giàu.
      người đàn ông trung niên với cái bụng phệ, nước da ngăm ngăm nâu, tay cầm cặp táp bằng da, bước vào cửa liền nhìn ngó xung quanh.
      Hứa Mạt liếc mắt liền thấy người đàn ông đó, vẫy người phục vụ phân phó câu, người phục vụ gật đầu đáp ứng, về phía người đàn ông kia: "Tổng giám đốc Dương, mời bên này."
      Dương Kim Ba nhìn sang chỗ ngồi của Hứa Mạt, ánh mắt nhất thời sáng lên -- khá lắm, tuổi trẻ xinh đẹp ưu tú!
      " chính là Hứa tiểu thư?" Cả cuộc đời Dương Kim Ba bao giờ bỏ qua những người phụ nữ quyến rũ, thời trai trẻ ông ta tiêu tiền như nước, phong lưu phóng khoáng, đến cả nhà còn có thể mua tặng cho Từ Thu Yến.
      Đối với ánh mắt tham lam thèm thuồng của Dương Kim Ba, Hứa Mạt kìm nén chán ghét kinh tởm trong lòng, khóe miệng nhếch lên, ngoài cười trong cười, :
      "Xin lỗi, tôi họ Hứa nhưng phải “ tiểu thư” như trong lời của ngài, ngài có thể gọi tôi là Hứa tổng hoặc chủ tịch Hứa."
      Hứa Mạt tìm mình khiến cho Dương Kim Ba ngoài ý muốn, nhưng lại thầm đoán nguyên nhân sâu xa bên trong. Lúc Từ Thu yến chuyển giao giấy tờ tài chính cho ông ta, lão nghĩ ngay có lúc Hứa Mạt tới tìm mình. Cho nên những tư liệu và ngân phiếu tài chính đó tờ lão cũng chưa động tới. Lão sớm dự đoán được số tiền cùng bản hợp đồng này lão thể chiếm được. Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy được. Có mạng trộm, nhưng có mạng để hưởng mới là quan trọng.
      "Hứa tổng tìm tôi có chuyện gì sao?"
      "Cũng có gì, chỉ là muốn gặp Dương tổng để đàm phán hợp tác." Hứa Mạt cuối mắt che giấu tức giận, vờ điều chỉnh nhẫn cưới tay.
      " muốn cùng tôi bàn hợp tác? A --"
      Dương Kim Ba nghiền ngẫm nhìn Hứa Mạt, cơ thể lão dựa hẳn vào lưng ghế sofa, cười cười ngạo mạn, biểu tình đùa cợt hoàn toàn xem trọng trước mặt chút nào. Nha đầu tuổi còn non mà dám cùng lão đàm phán “ hợp tác”.
      " tại tập đoàn Long Khoa loạn trong giặc ngoài, tôi Hứa “tổng” có cái gì để cùng tôi chuyện “hợp tác”?"
      Hứa Mạt cười sáng lạn: "Nếu Dương tổng muốn quý công ty phải đóng cửa vô thời hạn, tôi đề nghị ông nên nghiêm túc cùng tôi chuyện. Xin thứ cho tôi thẳng, thái độ của ông…..tôi thích."
      Hứa Mạt đem chồng tư liệu đặt lên bàn, đổ hết giấy tờ ra trước mặt Dương Kim Ba.
      Dương Kim Ba nhìn lướt qua tiêu đề các tập hồ sơ tư liệu, thoáng chốc biến sắc.
      Xí nghiệp y dược sản xuất thuốc chữa bệnh, có cái nào là làm chết người, 2 năm trước xí nghiệp của Dương Kim Ba sản xuất ra loại thuốc Pennicilin, vừa tung ra thị trường liền có vài khách hàng mua thuốc về dùng và chết. Lúc đó lão phải chạy khắp nơi nhờ vả ít mối quan hệ để ém nhẹm thông tin xuống, bí mật bồi thường thiệt hại cho gia đình các nạn nhân, bên báo chí và truyền thông nào đánh hơi thấy cũng hối lộ cho tin tức phát tán ra ngoài. ràng các tư liệu về những người dùng thuốc chết bị tiêu hủy, ta làm thế nào lôi ra được cả chồng lớn, ngay cả ảnh chụp màu cũng có.
      Dương Kim Ba lập tức phát công suất 100% tỉnh táo tinh thần, dám có nửa điểm khinh thường, cợt nhả như vừa rồi nữa.
      "Hứa tổng, muốn hợp tác chuyện gì xin cứ ." Trong lòng Dương Kim Ba sao có thể hiểu , Hứa Mạt tìm lão chỉ có chuyện vụ trộm của Hứa gia.
      "Tôi nghĩ cần tôi ông cũng biết là chuyện gì rồi chứ!"
      "Hứa tổng quả nhiên thông minh. Nhưng mà, kêu tôi lý do đem hơn 1000 vạn tài chính hai tay hoàn trả, tôi luyến tiếc a."
      "Ông sợ tôi phát đơn lên tòa án?"
      "Nếu quả có chứng cứ trong tay, tới tìm tôi. Dù sao tôi cũng rất hứng thú nghe chuyện “ hợp tác” mà đề nghị."
      A! Lão ta đánh giá bản thân quá cao rồi….Hứa Mạt bất động thanh sắc.
      "Ở tập đoàn Long Khoa có công ty truyền thông Hạ Long, giữ bên ngoài 17 khối Led, có thể cho bên ông sử dụng miễn phí nửa năm để quảng cáo cho loại thuốc mới “Thái Thư”. Chỉ cần ông trong vòng ba ngày trao trả toàn bộ giấy tờ văn kiện, hợp đồng, ngân phiếu cho bên tôi."
      "Hửm? Làm gì có chuyện tiện nghi như vậy." khối Led để dùng quảng cáo mất 10-15 vạn chi phí, nửa năm thời gian cũng là khoản tiền khổng lồ.
      "Đương nhiên có! Nửa năm sau, nếu ông tiếp tục đầu tư quảng cáo phải tự bỏ phí ra. Nếu …. tôi cũng ngại hai bên cùng ra tòa giải quyết, dù sao lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, đừng tưởng tôi tìm ra được chứng cứ ông cấu kết với Từ Thu Yến làm việc xấu. Mặt khác......"
      Hứa Mạt nhìn tập tư liệu để bàn: "Công ty truyền thông Hạ Long chuyên về internet, nhận quảng cáo các kênh truyền hình, muốn truyền bá thông tin rất dễ dàng. Cho nên tôi đề nghị Dương tổng nhất định phải đưa ra quyết định đúng đắn, cũng nên vội cự tuyệt lời đề nghị của tôi…....."
      "!" Dương Kim Ba từ sofa nhảy dựng lên, trợn tròn mắt. Lão vốn cho rằng Hứa Mạt cầu xin lão để đổi tiền trở về, lão vốn định chiếm phần cổ phần trong Long Khoa, nghĩ tới nha đầu kia tính toán mọi đường làm cho lão có đường lui, giỏi a!
      Dương Kim Ba nghĩ nghĩ, thôi, coi như gia tăng tuyên truyền quảng cáo miễn phí, là tức chết, chiếm được chỗ tốt gì, chỉ là… nửa năm quảng cáo miễn phí có chút….
      "Mặt khác, hãy đưa tôi mọi chứng cứ về tội trạng của Từ Thu Yến…....." Hứa Mạt nhấp ngụm cà phê, quên cho thêm đường vào, đắng: "Phí quảng cáo LED nửa năm ta có thể giảm cho ông 8 phần."
      Dương Kim Ba cúi đầu buồn bực muốn nôn ra máu, sớm biết thế nên đưa ra chủ ý chết tiệt này. Lão chỉ hận sao lúc đó uống nhiều rượu, nóng đầu cứ thế đáp ứng Từ Thu Yến….
      "......Được! Tôi đồng ý......"
      Mọi chứng cứ về những việc làm của Từ Thu Yến được thu thập đầy đủ, Hứa Mạt phân phó A Tả điều người theo dõi chặt chẽ nhất cử nhất động của hai mẹ con Từ Thu Yến. Sống lại ở kiếp này chưa bao giờ muốn dính dáng hay chủ động trêu chọc hai mẹ con nhà này, nhưng ai biết trước được chuyện gì, bọn họ quấn quýt lấy buông, vậy cũng đừng trách nhẫn tâm.
      tính toán lập tức đưa chứng cứ cho cảnh sát, trò chơi mèo vờn chuột, phải cho con chuột ăn no con mèo cũng no bụng.
      Những thứ bị đánh cắp được chuyển về nửa, nửa còn lại vẫn nằm trong tay Dương Kim Ba. Lão già gian thương, lấy được tiền tới tay vui sướng, ép buộc nhả ra nhăn nhó.
      Hứa Mạt kêu thư ký Châu phát ra tối hậu thư, Dương Kim Ba hứa hẹn nhất định trong vòng tuần trả hết.
      Hứa Mạt bệnh viện thăm cha. Tinh thần Hứa Minh Sơn hôm nay tốt lên rất nhiều, chỉ có hai chân vẫn còn cử động được. Bác Trung mỗi ngày đều đến bệnh viện bầu bạn Hứa Minh Sơn, hai ông lão cao tuổi miên nan những chuyện xưa khi còn trẻ, cũng thấy vui vẻ hơn.
      Hứa Mạt lo lắng nhất là Tử Hoành, tranh thủ thời gian chạy sang thành phố S, nhưng….
      "Mạt Mạt......Tử Hoành bị Thẩm Gia Bích mang , Canada......" Dương Thục Du vội vàng lau nước mắt, bi thương đau xót.
      "Mẹ, ấy bị đưa khi nào?" Ánh mắt Hứa Mạt phát ra ánh sáng lạnh. câu với liền cứ thế đưa người !
      "Sáng hôm nay bị đưa …......"
      Hứa Mạt vội vàng lấy di động ra bấm số của Thẩm Gia Bích: "Xin lỗi quý khách. Số thuê bao quý khách vừa gọi liên lạc được. Xin quý khách vui lòng gọi lại sau….. "
      Chắc bà ta máy bay ......
      Hai chân Hứa Mạt mềm nhũn, ngã ngồi ở cửa phòng bệnh, hai mắt trống rỗng nhìn giường bệnh, hốc mắt ẩm ướt.
      sao, xử lý tốt mọi chuyện ở tập đoàn, qua hai ngày nữa Toronto thăm ......
      Những nguy cơ tài chính của tập đoàn được giải quyết, còn lại là công việc của công ty bất động sản Kim Khoa bắt tay hợp tác với Giang gia về hạng mục xây dựng khu biệt thự và khu chung cư. Hợp đồng nhà đất, ngân phiếu chứng từ chưa có, đây mới là chuyện phiền toái cần gấp rút giải quyết. Hứa Mạt tới Long Khoa xem xét lại các hạng mục, những văn kiện quan trọng và dự đoán những tình huống có thể xảy ra…
      Nhưng tạm thời muốn nhìn thấy Giang Dịch Thần, bởi thế giao cho tổng giám đốc Lưu Cương toàn quyền xử lý với bên đối tác Giang gia.
      Thẩm Gia Bích đến Toronto ngày thứ hai liền gọi cho Hứa Mạt, các hình ảnh chụp bản X-Quang, báo cáo chuẩn đoán bệnh tình của Tử Hoành tất cả bằng tiếng đều chuyển vào email cho Hứa Mạt. vô cùng lo lắng nhưng cũng thể phân thân rời được. Hứa Minh Sơn tạm thời chưa thể quay trở lại tập đoàn, chức chủ tịch trước mắt giao cho Hứa Mạt. còn trẻ, kinh nghiệm đủ nhưng diện của đối với tồn tại của tập đoàn Long Khoa được ví như nữ hoàng quốc. Nữ vương quốc là biểu tượng của hoàng gia, tuy nhiên ở đây cũng có khác biệt, đó là quyền khống chế tập đoàn vẫn ở trong tay Hứa gia.
      Sau ngày Từ Thu Yên tự tay đâm chết Lưu Lạc Bằng, ngày đêm ngủ yên, mỗi lần nhắm mắt lại liền thấy hình ảnh đôi tay ướt đẫm máu tươi cầm dao đâm vào Lưu Lạc Bằng, cảnh tượng máu thịt văng khắp nơi. Từ Thu Yến như người điên lầm bầm lầu bầu trốn ở trong phòng, rèm cửa sổ che kín ánh sáng bên ngoài, trong phòng màu đen u ám.
      "Tránh ra! Buông tôi ra! Tôi có giết người...... Tôi có giết người… có! có......"
      Mụ 3 ngày ngủ, ánh mắt thâm đen trũng sâu, trong tầm mắt đều bao phủ màu đen, hằn lên những tia máu.
      "Mẹ......" Từ Tiểu Cẩn đẩy cửa ra, bật công tác đèn tường lên, trong phòng ngủ thoáng chốc sáng choang.
      "A! Ai bảo con bật đèn ! Tắt ! Mau tắt !" Hốc mắt Từ Thu Yến hõm sâu, tóc tai bù xù, cuộn mình ngồi trong góc tường, ánh sáng xuất làm cho mụ sợ hãi.
      Từ Thu Yến bỗng nhiên nhớ tới cái gì, bổ nhào qua bắt lấy cánh tay Từ Tiểu Cẩn: "Có phải lại có người mang ảnh chụp đến hay ? Phải hay ?!"
      Từ Tiểu Cẩn nước mắt rơi lã chã, Từ Thu Yến trở thành người điên điên khùng khùng, biết phải làm sao.
      Vào buổi sáng mỗi ngày, trong hòm thư Từ gia đều có xấp ảnh chụp -- Lưu Lạc Bằng trừng trừng hai mắt, quỳ gối trong vũng máu, lưng cắm con dao nhọn.
      Tinh thần Từ Thu Yến hoảng sợ mấy ngày liền, thậm chí có lần cầm con dao gọt hoa quả cắt cổ tay để tự sát, may mà Từ Tiểu Cẩn phát kịp thời mới xảy ra án mạng. Hai người dám bệnh viện, chỉ có thể ở nhà tự băng bó, bây giờ vẫn còn chảy ít máu, vết thương chưa liền hẳn. Từ Tiểu Cẩn ôm mẹ cắn môi khóc, hoang mang và lo sợ. Báo ứng bọn họ phải gánh đến sao…
      "Mẹ, mẹ...... Chúng ta tự thú , tự thú......"
      Từ Thu Yến nghe vậy càng khủng hoảng hơn, đẩy Từ Tiểu Cẩn ra: "Con cũng muốn hại mẹ! Ngay cả con cũng muốn hại mẹ!! Cút -- Con cút !"
      "Mẹ......"
      Từ Tiểu Cẩn cố gắng kéo Từ Thu Yến, Từ Thu Yến ra sức phản kháng.
      "Cứu mạng...... Cứu mạng a......"
      Từ Thu Yến lao xuống tầng chạy , cửa chính vừa đẩy ra, ảnh chụp bay toán loạn từ cao xuống, mỗi bức ảnh đều là các góc chụp khác nhau, cùng nội dung: Lưu Lạc Bằng chết mở to hai mắt, vũng máu lênh láng, con dao cắm lưng.
      "A -- a!!" Từ Thu Yến thét chói tai, điên cuồng lao -- "Vì sao buông tha cho tôi…......"
      Last edited by a moderator: 14/5/17
      Pe Mick, tieunai691993, lionlemon17 others thích bài này.

    4. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      đây chính là cái tem thứ 3 mà ta ăn được trong tối nay a....
      từ thu yến trả giá như vậy vẫn chưa đủ a.....còn từ tiểu cần nữa.......tình hình này ta thấy hình như lục tử hoành nhớ hứa mạt phải a.....tks nàng nhìu......

    5. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      tua mấy chap này lục tử hoành xuất như cho có ý , mà sao dạo này đăng chậm vậy nàng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :