1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trọng Sinh Nữ Phụ - Mỉm Cười Wr

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 24: Nam phụ

      Bây giờ thấy thân thể bảo bối nhà mình lại bị người khác xâm phạm, sát ý trong lòng Lan Lăng Yến khống chế được dâng lên, tự tay khẽ vuốt nhè , cảm nhận được thân thể của Ninh Vân Hoan hơi rụt cái, ánh mắt lại lạnh như băng. Tạ Trác Doãn tự cho là phong độ nhanh nhẹn đưa tay qua muốn cùng bắt tay Lan Lăng Yến đem ánh mắt từ cánh tay Ninh Vân Hoan dời đến người Tạ Trác Doãn. cao khoảng 1m9, Tạ Trác Doãn tuy rằng cũng cao, nhưng so lại thấp hơn gần cái đầu, lúc này bị nhìn từ cao xuống, Tạ Trác Doãn đột nhiên có loại cảm giác khí thế của mình bằng người ta.

      vừa định muốn lui về phía sau bước, lại bởi vì gần gũi mà thấy cặp mắt xếch hẹp dài dưới kính mắt của Lan Lăng Yến, lúc này cúi thấp đầu nhìn , ánh mắt vốn dài lúc này lại giống như hai thanh kiếm sắc bén, do góc nhìn, nên sát ý cùng châm chọc trong đó hề che giấu liền lộ ra.

      "Mày đáng chết!" Tạ Trác Doãn vừa bị ánh mắt này làm hoảng sợ, phục hồi tinh thần lại liền nghe được lời này của Lan Lăng Yến, câu này trước kia luôn cao ngạo với người khác, mỗi khi như thế, thấy người ta sợ tới mức run bắn lên, lại cảm thấy đây là chuyện cực kì bình thường, bởi vì những người đó vốn đáng được để vào trong mắt.

      Nhưng hôm nay lại là người thụ động, đón nhận câu đó từ người khác, mà Lan Lăng Yến lại thành nhân vật lợi hại đó, Tạ Trác Doãn lập tức liền ngây dại, càng làm cảm thấy xấu hổ là, khi Lan Lăng Yến lời này thực bị dọa đến run bắn lên!

      " có biết tôi là ai hay , đừng quá ngông cuồng!" Tạ Trác Doãn tự chủ đem thanh giảm thấp xuống, miễn cưỡng lui về phía sau hai bước, lúc này mới ngước đầu nhìn Lan Lăng Yến chăm chú.

      Lan Lăng Yến đem Ninh Vân Hoan kéo vào trong lòng, lúc này mới như cười như nhìn Tạ Trác Doãn cố gắng trấn định, cũng lui về sau hai bước, nhưng bước chân của cực kì thong dong hề bối rối như Tạ Trác Doãn: "Ếch ngồi đáy giếng luôn tự cho là mình có thể tay che trời." Tạ Trác Doãn hung hăng càn quấy, bởi vì căn bản ngu ngốc biết gì hết!

      "Mày nên cảm tạ ngu ngốc của mày, vì thế tại mày mới có cơ hội chuyện với tao. Và, mày chọc giận tao!" Lan Lăng Yến cười nhìn cái, lúc này mới kéo Ninh Vân Hoan nghênh ngang rời trước sắc mặt xanh mét của Tạ Trác Doãn!

      Lời này của Ninh Vân Hoan cực kì tán thành, Lan Lăng Yến là ai, rất nhiều người ngay cả thân phận của là gì cũng có tư cách biết, Tạ Trác Doãn thanh danh hiển hách ở đại học đế đô này, cũng là quý công tử khá nổi danh ở thành phố này, nhưng chỉ bấy nhiêu thôi, khi ra khỏi địa phận Hoa Hạ này, người khác nhất định biết là ai. Mà Ninh Vân Hoan mặc dù cũng hiểu lắm về Lan Lăng Yến. Nhưng gom những kiến thức có từ kiếp trước, số tiền mà đầu tư vào phòng thí nghiệm, cùng với thế lực trong quân đội, cũng như bề nổi của tảng băng chìm, cũng đủ biết mạnh hơn Tạ Trác Doãn biết bao nhiêu.

      Ít nhất bên trong thành phố Hoa Hạ này, Tạ Trác Doãn chỉ là con côn trùng, mà Lan Lăng Yến có thể xưng là rồng.

      Nhưng dù sao Lan Lăng Yến cũng là người mà 'nữ chính' nhìn trúng ở kiếp trước, 'nữ chính' bởi vì chạy trốn khỏi cầu của các nam nhân có thế lực và tài phú, mà cầu cứu với Lan Lăng Yến, liền đủ để chứng minh Lan Lăng Yến có đủ bản lĩnh đối kháng với những người này, cho nên những lời vừa rồi trong mắt của Tạ Trác Doãn cho là phách lối, nhưng ra là chân chính xuất thân từ nội tâm của !

      người như thế, hiểu sao mình lại dính vào, kiếp trước sau khi Ninh Vân Hoan chết cũng nghe được 'nữ chính' có thuận lợi thu phục người này hay , bởi vì người này hoàn toàn hề bị ánh hào quang của 'nữ chính' chinh phục, đem 'nữ chính' ngược chết sống lại, 'nữ chính' vẫn luôn , cả trái tim của ta vẫn luôn hướng về , sao lại để 'nữ phụ' như lại ăn được trước?!

      Ninh Vân Hoan cảm thán trong lòng, chuyện hôm nay làm cho loại cảm giác tiểu nhân đắc chí. Kiếp trước Tạ Trác Doãn ít lần chèn ép vì 'nữ chính', thậm chí vì đem tài sản riêng của Ninh gia biến thành của 'nữ chính', còn đích thân ra tay hù dọa , nhớ tới bất lực ở kiếp trước lúc đối mặt với cường quyền này, rồi so sánh lại tình cảnh Tạ Trác Doãn bị Lan Lăng Yến ngược hôm nay đến nổi dám thở mạnh, Ninh Vân Hoan rốt cục nếm được cảm giác có đại thụ to chống lưng là như thế nào!

      "Lúc gã ta tóm lấy em sao em né." Đón lấy thuốc mỡ do người đàn ông cao to đằng trước đưa tới, Lan Lăng Yến thoa lên cánh tay của xong mới bình thản hỏi câu.

      "Bản thân tôi rất muốn tát ta cái, nhưng tôi lại sợ sau đó bị ta trả thù." Ninh Vân Hoan ngoan ngoãn ngồi hề động, mặc cho Lan Lăng Yến thoa thuốc lên tay giúp , lại nhìn đem thuốc mỡ đưa trở về phía trước, mới mím môi, giọng .

      Câu trả lời lần này của xem như thành , nhưng Lan Lăng Yến lại biết nên khóc hay cười: " Em muốn làm cái gì cứ làm cái đó, cần quan tâm bất cứ gì hết, em cứ làm theo ý em thích, cần lo lắng hậu quả." Lan Lăng Yến rất kiêu ngạo, nhưng có bản lãnh để phách lối, Ninh Vân Hoan nghe như thế, và ánh mắt của khi nhìn nàng lại có ý cười như có như . biết tại sao, trong lòng hoảng hốt, cũng dám về vấn đề này nữa, theo bản năng ngoảnh mặt sang bên dám nhìn .

      Nụ cười mặt Lan Lăng Yến sau khi nhìn thấy động tác của hơi dừng chút, sau lúc lâu mới đem kéo vào trong lòng, hai người đều lên tiếng.

      Mà lúc này, Tạ Trác Doãn bị bỏ mặc ở trước cửa phòng học, sau khi Lan Lăng Yến môjt thời gian rất lâu mới hồi phục tinh thần lại, khi lấy lại tinh thần mới phát ra người ướt đẫm mồ hôi. Bộ quần áo mỏng người lúc này ẩm ướt nhớp nháp thể chịu nổi, thẹn quá thành giận nhưng lại kèm theo tia sợ hãi, nhưng càng nghĩ càng tức, chút nghĩ ngợi liền bấm số điện thoại: "Lập tức đến văn phòng hội trưởng hội học sinh chờ tôi!" Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nữ mảnh mai khóc lóc cầu xin, loại mảnh mai yếu đuối đó làm cho cảm giác tự phụ của thằng đàn ông trong lòng cực kì hài lòng, lúc này mới đem thích lúc trước cùng sợ hãi ném sang bên.

      Bởi vì Tạ Trác Doãn xuất , Ninh Vân Hoan hôm nay đột nhiên nổi tiếng, có thể tưởng tượng được tình cảnh đến trường vào ngày mai náo nhiệt biết bao nhiêu, dù sao những gì cần học kiếp trước đều học xong, hơn nữa Ninh gia cũng phải có tiền, chuẩn bị cúp cua vài ngày, đợi cho mọi chuyện lắng xuống sau đó mới học. Đối với quyết định này của , Lan Lăng Yến đương nhiên phản đối ích lợi tự dưng chạy đến với mình, nhưng cũng được vui, bởi vì Ninh Vân Hoan mặc dù đến trường, nhưng lại phải về thăm nhà.

      Lan Lăng Yến muốn bức lưu lại, nhưng cũng biết nếu mình ra, Ninh Vân Hoan cho dù tình nguyện đến đâu cũng nhất định nghe mình. Nhưng nghĩ đến đôi mắt cầu xin như cún con đó của , lời cự tuyệt lại thể ra khỏi miệng, tuy rằng hứa xong, nhưng lại nghĩ tới chuyện sau này, đại gia bao giờ làm mua bán lỗ vốn, vì thế tăng thêm điều kiện: "Trở về cũng được, nhưng sau này, tháng em chỉ có thể trở về hai ngày."

      Ninh Vân Hoan tại sao phải sợ đồng ý, lúc này nghe được đáp ứng, khỏi có chút do dự, ngay từ đầu ba Ninh và mẹ Ninh có rằng nên về thăm nhà tuần hai lần, nhưng Lan Lăng Yến làm như thế đúng là làm khó . có chút quá tình nguyện, Lan Lăng Yến nở nụ cười, sờ sờ đầu : " đồng ý cũng sao, vậy khỏi về!"
      Last edited: 4/4/16
      Iluvkiwi, B.Cat, Hiyoko53 others thích bài này.

    2. tuyettrongdem

      tuyettrongdem New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      3
      :th_83:.đọc văn án thấy hay rồi.cảm ơn các bạn edit .<3

    3. ly sắc

      ly sắc Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      78
      Hay quá :5:

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 25: Lại đụng phải
      Tiếng của Lan Lăng Yến cũng lạnh, nhưng Ninh Vân Hoan lại tự chủ được giật bắn mình, quên người trước mắt mình là ai, lại còn dám cùng điều kiện, tuy rằng muốn trở về, nhưng nếu đem so sánh ít ra ba Ninh và mẹ Ninh vẫn dễ chuyện hơn Lan Lăng Yến nhiều. bởi vậy Ninh Vân Hoan tuy rằng vui, nhưng vẫn gật đầu, cắn răng đáp ứng hiệp ước bình đẳng này, cũng may mà đáp ứng, Lan Lăng Yến lúc này mới nhịn xuống hối hận ngừng trào lên, gật gật đầu ý bảo có thể thu dọn đồ đạc .

      Chuyến này Ninh Vân Hoan trở về cũng tốt, vừa vặn cũng có chuyện khác phải làm, tên nhóc nhà họ Tạ kia gan , hôm nay dám tới chặn người của , thuận tiện cũng nhân tiện đến cảm ơn thằng nhóc họ Trác kia thêm, cũng coi như lễ thượng vãng lai!

      Đợi cho thu thập xong đồ dùng, Ninh Vân Hoan vác túi xuống lầu Lan Lăng Yến sớm thấy bóng dáng, Ninh Vân Hoan cảm thấy nhàng thở ra, thực sợ gặp rồi lại đổi ý, bất quá Lan Lăng Yến có mặt, lại lo mình biết phải làm thế nào để về. Khu biệt thự cao cấp này của Lan gia tuy rằng nằm trong khu trung tâm của thành phố, nhưng chiếm diện tích lại , nếu có xe đưa đón, ít nhát mất nửa giờ mới có thể ra ngoài, lúc nàybên ngoài trời rất nóng, nếu bộ ra ngoài sợ rằng phải ăn ít đau khổ, nhưng nếu bảo tìm Lan Lăng Yến mượn chiếc xe đưa trở về, lại có chút sợ hãi.

      có chút do dự bên ngoài có vệ sĩ mặc Âu phục đen cao to vạm vỡ bước vào hướng Ninh Vân Hoan gật gật đầu, trầm giọng : "Ninh tiểu thư, xe ở bên ngoài chờ."

      Vốn sợ hãi biết khi mình tìm Lan Lăng Yến mượn xe, rồi có bị giữ lại hay , ngờ tới người ta hoàn toàn có ý định níu giữ mình ở lại, trong lòng Ninh Vân Hoan nhịn được dâng lên chút mất mác, gật đầu đồng ý, sau đó nhịn xuống cảm xúc trong lòng, nhanh chóng lên xe.

      Xe ngừng lại bên ngoài tiểu khu của biệt thự Ninh gia, Ninh Vân Hoan từ chối khéo khi những người này muốn đưa đến tận nhà, tự mình đeo túi xách túi nhảy xuống xe, trước khi về cũng có đánh tiếng trước với ba Ninh và mẹ Ninh, nên lúc này trong nhà hẳn là ai, chuẩn bị trở về phòng tắm rửa cái rồi ngủ giấc. Ở chung với Lan Lăng Yến mấy ngày, có buổi tối nào được ngủ thoải mái, phải là bị đánh thức lại là bị đánh thức, mà ban ngày khi đến trường lại lo lắng đề phòng sợ gặp phải sao chổi Cố Doanh Tích kia, lúc này vất vả lắm mới được về đến nhà, thế này mới thở dài nhõm hơi, khoảng mười lăm phút mới đến cửa biệt thự riêng của Ninh gia trong nhà lại yên tĩnh.

      Tình huống như vậy ngược lại có chút quỷ dị, Ninh gia mặc dù phải thuộc dạng nhà đại phú đại quý gì, nhưng trong nhà vẫn luôn thuê hai người giúp việc, ngoài quét tước vệ sinh, còn cần có người giặt quần áo nấu cơm, nhưng lúc này trong nhà yên tĩnh, bên ngoài trong hoa viên ngay cả bóng người cũng gặp được, an tĩnh đến mức có chút kỳ quái, Ninh Vân Hoan xoa xoa mồ hôi trán, vất vả đến cửa nhà cánh cửa phòng khách chỉ khép hờ, vài tiếng rên rỉ mập mờ truyền đến, tiếp theo là thanh đùa của đàn ông.

      "Bảo bối, em đúng là non mềm, cho biết em vừa thoa cái gì thế?"

      "Ninh đại thiếu thích ? Nhưng mà người ta vừa nhìn trúng đôi bông tai..." Thanh của Ninh Vân Thành liền vang lên.

      "Đó là đương nhiên, nếu em thích, cứ trực tiếp mua và tính vào tài khoản của ." Ninh Vân Thành lăn lộn giới ăn chơi lâu, đương nhiên biết có đạo lý chơi trả tiền, nên đồng ý rất nhanh, dẫn đến người phụ nữ kia càng rên lớn tiếng hơn.

      Ninh Vân Hoan có chút im lặng đứng ở ngoài phòng, bên dưới cửa sổ sát đất rất rộng, bên trong ngay cả rèm cũng thèm kéo, nên có thể nhìn thấy rất bên trong có người phụ nữ trần trụi nằm ngang ghế sô pha, mắt cá chân còn treo lủng lẳng cái quần lót bằng ren màu tím, lúc này hai chân kẹp ở lưng Ninh Vân Thành, mặt ửng đỏ.

      May mắn lúc này Ninh Vân Thành vẫn còn mặc quần áo, quần cũng mơ hồ nhìn thấy chỉ hơi kéo xuống, nếu làm cho Ninh Vân Hoan nhìn thấy trần trụi chắc chắn múc nước mà tạt .

      biết có phải là nữ chính truyện thịt văn nên được hưởng phúc lợi đặc biệt hay , nữ chính người ta là có bàn tay vàng, nên cá hệ mỹ nam đối với ta tình sâu như biển, giữ thân như ngọc. Nhưng nữ phụ thịt văn như lại có thể nhìn thấy cảnh XO ngay trường? Trước đó lỡ xem cảnh Cố Doanh Tích cùng đàn ông đánh dã chiến trước mặt mọi người cũng thôi, nay lại nhìn đến tình huống của Ninh Vân Thành, khóe miệng của Ninh Vân Hoan giật giật, trong lòng thầm nghĩ nếu sau này Ninh Vân Thành biết người tình truyền kiếp của lại có gian díu với người khác, bị người ta xơi tái trước biết vẻ mặt của ta như thế nào.

      Ở trong thành phố này, tuy thân phận của Ninh Vân Thành tính là cao nhất, nhưng lại cao ngạo phách lối, ngay cả chơi cũng khác người, kiếp trước Cố Doanh Tích mê hoặc đến thần hồn điên đảo, bởi vì ngoài việc thân thể của nữ chính có mang thiên phú dị bẩm ra, chủ yếu nhất chính là Ninh Vân Thành là người đàn ông đầu tiên của Cố Doanh Tích, nay người đàn ông dầu tiên của Cố Doanh Tích biến thành người khác, biết Ninh Vân Thành khi dính dáng với ta, phát ta bị người ta dùng qua, có thể bởi vì quá ghen tức mà hộc máu chết hay ?

      Trong lòng Ninh Vân Hoan thầm sung sướng nữ nhân chìm trong tình dục rên rỉ đến khàn cả giọng kia đột nhiên vô tình đưa mắt nhìn thấy Ninh Vân Hoan đứng bên ngoài cửa sổ, ánh mắt chạm vào mắt của , đỏ ửng mặt lập tức liền biến mất, kinh hoàng hét lên, theo bản năng đem Ninh Vân Thành nằm người mình đẩy cái!

      Có lẽ ở ngya thời khắc quan trọng nhất, Ninh Vân Thành cũng ngờ tới này đột nhiên lại nổi điên, lập tức bị ta đẩy lảo đảo, vốn hai người nằm chiếc sô pha, địa phương cũng lớn, Ninh Vân Thành bị ta đẩy ngã ngửa, rơi khỏi sô pha ngã nhào xuống đất, tay chống đất khó khăn lắm ổn định thân mình, nhưng cái thứ của vừa đâm vào trong người kia lập tức phơi hết ra ngoài, may mà Ninh Vân Hoan có dự kiến trước, từ lúc người phụ nữ kia thét chói tai cũng xoay người , nếu thấy như vậy màn, đúng là nên đâm mù đôi mắt.

      "Bên ngoài có người..." Người phụ nữ kia kinh hoàng lắp bắp, bao lâu sau truyền đến tiếng mắng lớn của Ninh Vân Thành, có lẽ bởi vì hứng tình lại bị cắt ngang, nên lúc này nổi giận đùng đùng. Thanh gài khóa dây lưng truyền vào lỗ tai Ninh Vân Hoan rất ràng, đột nhiên trong lòng sinh ra ý niệm trong đầu, nghe được Ninh Vân Thành đem quần kéo lên, nhắm chừng còn cảnh nên nhìn nên xoay người lại, tiếng mắng của Ninh Vân Thành bên trong lớn hơn chút:

      "Mày về đây làm gì vậy?"

      Người phụ nữ kia lúc này hốt hoảng mặc quần áo vào, đột nhiên bị người ta bắt gian tại trận, cho dù da mặt dày như thế nào chăng nữa dù sao vẫn là phụ nữ nên xấu hổ thôi, hơn nữa vẻ mặt Ninh Vân Hoan bình tĩnh, càng làm cho người ta cảm thấy cổ quái.

      "Thành, này là ai thế ?" Ninh Vân Hoan điều chỉnh biểu tình mặt chút, lập tức vọt vào, chút nghĩ ngợi liền xông vào đẩy mặc quần áo xốc xếch bên trong: "Sao lại câu dẫn người của tôi?"
      Iluvkiwi, B.Cat, Hiyoko40 others thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 26: Đuổi người

      Edit:
      Cả ra biến cố như thế, Ninh Vân Thành thoáng sợ ngây người, kia ngạc nhiên, nhưng cũng tỏ vẻ yếu đuối, nhưng lúc này váy ta còn kịp mặc, cơ thể trần truồng nên khí thế yếu hẳn , lắp bắp : "Tôi, tôi là bạn của ấy, là ai?"

      Ninh Vân Hoan thực ra sớm nhận ra này chính là tiểu minh tinh chưa nổi trong giới nghệ sĩ, Ninh gia vốn là công ty giải trí cũng lớn, mà tham gia vào công việc làm ăn của gia đình, trong công ty giải trí Ninh gia có những ai cũng biết hết, nhưng này lại nhớ , vì trước đây này từng vì địa vị cao, cấu kết hại Ninh Vân Thành, tiếc rằng Ninh Vân Thành cùng với Cố Doanh Tích có mối quan hệ mờ ám với nhau, sau đó liền vứt bỏ ta. Về sau Cố Doanh Tích vào được công ty, ta bèn trả thù Cố Doanh Tích, kết quả lại bị Tạ Trác Doãn hại.

      Ở kiếp trước, Ninh Vân Hoan nhìn thấy ta lần nào, bởi vì ta là người đầu tiên bị nữ thần xui xẻo là Cố Doanh Tích hại, có lẽ bởi vì ta có mối quan hệ với Ninh Vân Thành, nên Ninh Vân Hoan mới nhớ đến ta.

      Lúc này ta mặc quần áo, bộ mặt tràn đầy khó chịu, dáng vẻ lại muốn rời . Ninh Vân Hoan cười lạnh hai tiếng: "Còn ?".

      vốn định kéo cánh tay Ninh Vân Thành, muốn mắng đuổi này , nhưng lại nghĩ đến vừa rồi Ninh Vân Thành cùng ta làm chuyện mờ ám, lập tức trong lòng dâng lên cảm giác buồn nôn, càng muốn qua nắm lấy ta, bèn nắm eo ta cười lạnh:"Đừng hòng đòi hỏi thêm lợi ích gì, chút cũng có, nếu còn , tôi báo với chú Ninh đóng băng tất cả mọi hoạt động của ."

      này cũng là tiểu Minh Tinh, tuy rằng nổi tiếng bằng người khác, nhưng cũng từng góp mặt trong các bộ phim truyền hình, nếu như bị lộ scandal như vậy...., ta mất hết cơ hội được đóng phim.
      ta làm như vậy vốn là vì tiền, vì muốn có cuộc sống tốt hơn mà thôi, kể cả quan hệ mờ ám với Ninh Vân Thành cũng vì lý do đó, nhưng bị Ninh Vân Hoan uy hiếp, ta đương nhiên cũng có chút sợ hãi.
      Nhưng ta hẳn còn có chút cam lòng, hậm hực liếc Ninh Vân Thành cái, hi vọng giúp mình vài lời. may, Ninh Vân Thành lại bị thái độ của Ninh Vân Hoan làm nhụt chí, lúc này vừa giận vừa oán nhìn , ngay cả ánh mắt cũng thèm liếc ta lấy cái, vừa tức vừa xấu hổ, vội vàng mặc quần áo của mình, cầm túi xách giả vờ chấp nhận bỏ .

      Ai ngờ Ninh Vân Thành cũng có ý định đuổi theo mình, ta đành hận bản thân, hùng hổ lớn tiếng Ninh Vân Thành chơi chịu trả tiền.

      "Mày làm cái gì vậy?"

      Ninh Vân Thành tí nữa tức đến phát điên, chuyện tốt bị người ta xen ngang, dục vọng chưa được thỏa mãn, lại năm lần bảy lượt bị Ninh Vân Hoan phá đám, Ninh Vân Thành lửa giận bốc lên mắt, chỉ muốn bóp chết .

      Ninh Vân Hoan tỏ vẻ sợ ta chút nảo cả, lại tự mình xách túi vào bếp rót nước uống, mở tủ lạnh lấy trái táo rửa sạch rồi ăn. Ninh Vân Thành thấy thèm để ý tới mình trong lòng lại càng tức giận, càng muốn đem bóp chết. Khi định bước vào bếp mới kịp nhận ra hành động của mình, vội vàng bước vài bước đến trước mặt , đưa tay ngăn lại, lại thấy hơi mất tự nhiên, liền gãi gãi mái tóc ướt mồ hôi hỏi: "Mày đột nhiên trở về làm gì?"

      "Tôi ở trong nhà tôi, tôi đột nhiên trở về là có ý gì?"
      Ninh Vân Hoan liếc mắt nhìn rồi cười lạnh. Trong trí nhớ của , đây là lần đầu tiên ta bộc lộ vẻ mặt bối rối đến như vậy. Nghĩ đến chuyện cũ, trong lòng bỗng cảm thấy thoải mái, mặt lại tỏ vẻ dửng dưng: " ở bên ngoài trăng gió coi như thôi , lại còn nghĩ đến chuyện mang tình nhân về nhà, xem, nếu như tôi đem chuyện này cho ba biết, mà nhân tình của lại là nữ minh tinh trong công ty, đoán xem ba gì?"

      Ba Ninh chắc chắn nổi giận, chừng trong cơn nóng giận còn có thể ra lệnh cho ta được phép ngày ngày bén mảng đến công ty thực tập nữa. Dùng suy nghĩ ít ỏi của mình, Ninh Vân Thành hẳn cũng đoán được phản ứng của ba mình, sắc mặt lập tức thay đổi.

      Ninh Vân Thành cùng với Ninh Vân Hoan từ bé hợp nhau. Thứ nhất là bởi vì hai em tuổi chênh lệch quá nhiều. Thứ hai là bởi vì ta ăn chơi đàng điếm, luôn lêu lổng bên ngoài, mà em này luôn luôn hiền lành hiểu chuyện, tính cách đó làm cho ta ưa chút nào. Hai người luôn luôn bất đồng, hoàn toàn có chung suy nghĩ. Thế nhưng khi còn bé, Ninh Vân Hoan luôn theo sau lưng ta, nịnh nọt ta, nhưng lần này từ nước trở về, thái độ của Ninh Vân Hoan đối với ta có chút lãnh đạm. Lúc đầu Ninh Vân Thành còn sợ bám theo, vì vậy luôn đem người tình đến khu biệt thự ở Lam Sơn, nhưng ngờ dường như trở thành con người khác. Suốt ngày bám theo đành, lại còn tỏ vẻ quan tâm đến , thậm chí còn học được ở đâu thói uy hiếp .

      Con người Ninh Vân Hoan trước kia bao giờ làm những việc này, thời gian nước ngoài đó làm những gì, sao lại biến thành con người như vậy? Trong lòng Ninh Vân Thành mặc dù thích bị lẽo đẽo theo suốt ngày, nhưng bây giờ thái độ của đối với ta cũng hề khách khí, trong lòng cũng rất khó chịu, sắc mặt được tốt lắm, nhìn chằm chằm chịu chuyện.

      Ninh Vân Hoan vốn cũng sợ , trước kia nịnh nọt như kẻ ngốc lâu như vậy cũng đủ để làm động lòng thương hại em của mình, dù sao kết quả của kiếp này nàng cũng sớm biết là gì, vậy cần gì phải làm những chuyện điên rồ nữa?
      "Chó ngoan cản đường, nhường chút!". Ninh Vân Hoan bực mình nhìn rồi phẩy tay áo, Ninh Vân Thành ngờ tới mình như vậy, sắc mặt lập tức xanh mét.
      "Mày trừ việc tố cáo tao với ba ra còn biết làm gì nữa?"

      Thấy thái độ của với ta thay đổi quá nhiều, trước kia quấn quít lấy mình, vẻ mặt nịnh nọt chờ mong của em giờ thay đổi hoàn toàn rồi. Ninh Vân Thành trong lòng có chút khó chịu, nhịn được bèn châm chọc câu.

      ta nghĩ là người có tính cách hướng nội tức giận tới mức phát khóc, ngờ lại cười lạnh hai tiếng, liếc mắt nhìn ta: "Tôi chỉ biết tố cáo đó, làm sao?"

      xong, Ninh Vân Hoan quan tâm đẩy Ninh Vân Thành ra, định , lại thấy có gì đó đúng, bèn quay lại phòng bếp rửa tay sau đó mới vòng qua ta, lúc này nhìn sắc mặt của người nào đó tái xanh rồi lên lầu.

      Buổi tối, cha mẹ trở về, nhìn thấy con ở nhà đều hết sức ngạc nhiên vui mừng, Ninh Vân Thành thấy ở nhà, đoán chừng là lúc Ninh Vân Hoan lên lầu tắm rửa, nghỉ ngơi rồi, Ninh Vân Hoan vốn cũng quan tâm đến ta, lại càng quan tâm đến việc ta đâu làm gì. Chỉ cùng cha mẹ chuyện.

      Ninh phu nhân là người rất thích chơi mạt chược với các phu nhân khác, nhưng bình thường khó mà mà gặp được con , nên cũng hết sức vui mừng, vì vậy gọi điện cho vài người hủy cuộc hẹn đánh bài sau bữa tối, rồi kéo Ninh Vân Hoan quan sát tỉ mỉ.
      "Con về lại thấy gầy ít, ở bên ngoài ăn được sao? Con từ quen giường lạ, ba con rất lo sợ con ngủ quen."
      Ninh phu cầm tay của Ninh Vân Hoan, vuốt ve kĩ, nhìn thấy tay con vẫn mềm mại thay đổi mới an lòng gật đầu hài lòng.

      Cha ở bên cạnh im lặng, nhưng nhìn sắc mặt cũng có lo lắng cho ít. Ninh Vân Hoan đành cười khổ, phải là có ngủ ngon, ngược lại là bị người ta ép ngủ chung nên ngủ được, nhưng nào dám như vậy trước mặt cha mẹ chứ?
      Iluvkiwi, B.Cat, Hiyoko42 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :