1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trọng Sinh Nữ Phụ - Mỉm Cười Wr

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      bà Phó Viện này nhen, ganh tỵ quá ,

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 18: Gặp được

      " phải tớ với cậu rồi sao?" Ninh Vân Hoan nghe Phó Viện như vậy, trong lòng có chút mất hứng, mặt lại cười : "Trước đó cậu hỏi rồi mà."

      cũng phải mười tám tuổi cái gì cũng hiểu, đương nhiên nhìn ra Phó Viện như thế này động xuân tâm, nhưng loại người ăn tươi nuốt sống người khác như Lan Lăng Yến, sao có thể dễ dàng cấu kết như thế, tâm tư Phó Viện đơn giản, sợ tự động đem thân tự dâng hiến, cuối cùng chết như thế nào cũng biết, mình làm thế này ràng là cứu ta.

      Hai ngày trước Phó Viện ngăn đón hỏi Lan Lăng Yến là ai cũng Lan Lăng Yến là bạn trai của mình, trong lòng Phó Viện vốn vẫn tồn tại chút ít hy vọng xa xôi, nhưng bây giờ nghe Ninh Vân Hoan thừa nhận như vậy, trong lòng cực kì khó chịu, nhịn được đầy vẻ ghen ghét: " ta là ai cậu có tìm hiểu kĩ chưa Hoan Hoan? Đừng thấy người ta mặt mũi xinh đẹp mà dán vào, coi chừng người ta chỉ thích tiền của cậu thôi đó."

      Trọng giọng nồng nặc mùi ghen tị, ghen tị, và cực kì ghen tị!

      Ninh Vân Hoan cười cười, chỉ dựa vào chiếc vòng cổ mà Lan Lăng Yến tặng cho lúc trước đủ để Phó Viện biết phải loại trai bao chỉ biết dựa vào phú bà để kiếm ăn, cũng may là lời này của ta bị Lan Lăng Yến nghe được, nếu Phó Viện chết như thế nào cũng biết!

      Nay ta sau khi ghen tị còn giữ lời nổi nữa, Ninh Vân Hoan hề để ý đến ta. Kiếp trước, cũng bởi vì mình giả vờ hồn nhiên nhu thuận, bởi vậy tính tình cũng khác gì Phó Viện, gia thế hai người lại tương đương, nên đương nhiên trở thành bạn thân, nếu về giao tình hay hiểu nhau, đương nhiên hiểu Cố Doanh Tích hơn Phó Viện nhiều.

      Vốn tưởng rằng trọng sinh trở về, mình làm bạn cùng 'nữ chính', ít ra mình có thể làm bạn với Phó Viện, ngờ kiếp này kết quả vẫn là như vậy.

      Có bài học ở kiếp trước, nên Ninh Vân Hoan muốn cưỡng cầu, loại người như Phó Viện thể tiếp tục qua lại nữa.

      "Dì và dượng có biết chuyện này ?" Phó Viện thấy để ý đến mình, cơn tức trong lòng từ từ bốc lên, nhịn được chạy nhanh đến cản đường của Ninh Vân Hoan, ngữ khí có chút bén nhọn: "Hoan Hoan, chúng ta là bạn nên tớ mới muốn khuyên cậu, bây giờ cậu mới bao nhiêu tuổi, tìm kiếm bạn trai để làm gì..."

      "Mẹ tớ còn chưa quản tớ như cậu." Ninh Vân Hoan cau mày, Phó Viện nghe thấy bực bội trong lời của ý, trong lòng kỳ vừa ghen tị vừa hận, nhưng bên ngoài lại cố nặn ra nụ cười: "Tớ cũng chỉ là quan tâm cậu mà thôi..."

      "Vậy cám ơn quan tâm của cậu." xong lời này, Ninh Vân Hoan đợi Phó Viện kịp quấn quýt lấy mình, nhanh chóng cầm đồ đạc của mình ra cửa phòng học.

      Nửa buổi chiều có tiết, Lan Lăng Yến lại gọi điện thoại mười phút sau chờ ở bên ngoài cổng trường. 10 phút, vậy nhất định là đúng10 phút, thời gian dư thừa Ninh Vân Hoan di dạo loanh quanh trong trường học.

      Kiếp trước vì thay đổi vận mệnh nữ phụ của mình, lòng nịnh bợ lấy lòng 'nữ chính', rất nhiều thời gian đều dùng vào chuyện vô nghĩa này, sân trường này học bốn năm, nhưng kỳ thời gian quan tâm thưởng thức phong cảnh trong trường học ngay cả 1 phút cũng có.

      Nghĩ tới những chuyện này, trong lòng Ninh Vân Hoan khỏi cười mình ngốc, lãng phí quá nhiều.

      Đại học Đế đô là trường học tốt nhất cả nước, bên trong chỉ có phong cảnh tuyệt đẹp, hơn nữa bởi vì có bề dày lịch sử nhiều năm, nên cũng thiếu những kiến trúc và vật trưng bày cổ xưa, được bảo tồn cực kì hoàn hảo. Kiếp trước mình lại bỏ qua những chuyện thế này, suốt ngày theo bên người 'nữ chính'.

      Đằng trước chính là thư viện, bên này cách tất cả khoa khác khá xa, bên này mặc dù vẫn còn có người qua lại, nhưng vì là buổi trưa, rất nhiều người lúc này hẳn là ở căn tin hoặc là trong phòng ngủ, hơn nữa buổi trưa lại nóng, bởi vậy bên này lúc này cực kì vắng vẻ, ngay cả bóng người cũng thấy, nhưng từ trong rừng cây rậm rạp chung quanh lại truyền tiếng ve sầu kêu inh ỏi, làm cho khu hoa viên rậm rạp này tăng thêm vài phần lịch tao nhã cùng yên tĩnh.

      Ninh Vân Hoan dám dạo xa, tuy rằng mấy ngày nay trong thời gian ở chung, Lan Lăng Yến lộ ra vẻ hiểm độc ác trước mặt , nhưng Ninh Vân Hoan biết tính nết của , giống vẻ tao nhã cùng ôn nhu dễ chuyện như biểu bên ngoài, ban nãy mười phút sau đến, tính toán thời gian cũng sắp đến rồi.

      "Ưm a..." chuẩn bị xoay người, trong rừng cây đột nhiên truyền đến tiếng rên rỉ giống như thống khổ lại giống như thoải mái, nhờ Lan Lăng Yến ban tặng, Ninh Vân Hoan cũng phải cái gì cũng người biết, lúc này vừa nghe đến tiếng rên rỉ đầy ái muội này, đầu tiên sắc mặt có chút đỏ lên, tiếp theo tò mò nhịn được dâng lên trong lòng.

      Khu rừng cây bên đây khá rậm rạp, thông thường ít có người đến nơi này, quả nhiên là địa điểm hẹn hò cực kì kín đáo. Phía trước khu rừng lại là bụi hoa hồng cực lớn, thanh kia được phát ra từ trong đó.

      Đây là thời điểm hoa hồng nở rộ nhất, mùi hương thanh nhã tràn ngập xoang mũi, tiêu trừ ít cảm giác phiền muộn do thời tiết nóng bức mang lại, Ninh Vân Hoan cẩn thận nhón chân lên bước tới, khoảng hai mươi bước, trốn phía sau bụi hoa, cẩn thận vén lá nhìn vào bên trong.

      Bên trong là thảm cỏ xanh mướt, cái bóng mảnh khảnh bị thân thể cao gầy đè lên bãi cỏ, lúc này hai chân bị tách ra, cái 'thứ' kia ngừng ra vào giữa hai chân đó, Ninh Vân Hoan chỉ nhìn thoáng qua, mặt cũng tối đen, hận thể đâm mù mắt mình, hình ảnh đầu tiên lại là hình ảnh đáng tởm đó, mấu chốt là vị trí của hai người này cũng là quá trùng hợp rồi!

      xoay người còn muốn chạy, bị đè đó chịu nổi nữa phát ra tiếng rên rỉ kiều: "Đừng mà, đau..."

      " dối này, chỉ đau thôi sao?"


      Câu đối thoại thường thấy của 'nữ chính' trong truyện thịt văn khi cùng nam chính phát sinh quan hệ đột nhiên vang lên, Ninh Vân Hoan nghe được câu quen thuộc đó, khóe miệng đầu tiên giật cái, tiếp theo mới phát có cái gìđó đúng thanh của đó nghe cực quen, ban nãy tiếng rên rỉ nũng nịu ngọt ngấy đó nhận ra, nhưng tại tiếng kêu đau đó cùng đoạn đối thoại này lại cảm thấy cực kì quen thuộc.

      Nhờ Cố Doanh Tích ban tặng, số người quen trong hai kiếp khi học ở ngôi trường này có thể đếm hết mười đầu ngón tay, có thể làm cho cảm thấy có chút quen, đương nhiên cũng phải cảnh tượng gì tốt, vốn muốn , nhưng lúc này Ninh Vân Hoan quyết định muốn ở lại xem thử người bên trong là ai.

      Khoảng 2 phút sau, bị đè dưới cỏ lại kêu lên đau đớn, có lẽ là có chút thương tiếc, nên gã kia nhàng bế ta lên, ngay vào lúc này, sắc mặt đỏ bừng, đôi mắt mơ màng của kia rơi vào trong mắt Ninh Vân Hoan.

      Là Cố Doanh Tích!

      Điều này làm Ninh Vân Hoan cảm thấy rất kinh ngạc, người chơi trò vận động pít tông kia lại là Cố Doanh Tích! Nhưng theo nguyên tác mà , tại phải là thời điểm ta hưởng thụ cuộc sống độc thân sắp hết của ta sao? Có lẽ bởi vì quá kinh ngạc nên Ninh Vân Hoan bắt đầu chú ý đến chỗ mình ở, chỉ tập trung nhớ lại nguyên tác trong kí ức và kiếp trước của mình.
      Iluvkiwi, B.Cat, Hiyoko54 others thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 19: Phát

      Kiếp trước, khi Cố Doanh Tích là sinh viên năm thứ ba có quan hệ với bất kì ai, dù ta có gương mặt thanh tú, nhưng trong trường học như Đế đô này mỹ nữ như mây, ta trong này có thể chỉ là con vịt xấu xí tầm thường mà thôi, thậm chí kiếp trước cũng từng ta như thế. Khi đó Ninh Vân Hoan thân là bạn thân của ta, cũng ít lần đáp trả mấy chuyện thế này. Cũng chính vì moi tim móc phổi để bảo vệ ta, mới nhanh chóng làm cho 'nữ chính' cùng Ninh Vân Hoan thân thiết, trở thành bạn bè.

      Gia cảnh của Cố Doanh Tích cũng tốt, có thể ta chính là hình tượng 'chim sẻ' tiêu chuẩn. ta có người mẹ thân thể khỏe, cần thay thận, hơn nữa còn có hai người em , bởi vậy ta rất cần tiền, khi đó Ninh Vân Hoan khá thân thiết với ta, thấy thế cũng rất đồng tình cho hoàn cảnh của ta, vì thế vào năm thứ tư ở đại học đem Cố Doanh Tích mang vào trong công ty nhà mình.

      Đến lúc này giống như dẫn hổ về nhà, đầu tiên là biết vì chuyện gì, Ninh Vân Thành trong lúc vô ý cướp lần đầu tiên của ta, từ đó về sau bắt đầu cuộc sống khổ sở của Ninh Vân Hoan, bởi vì đó chính là bước ngoặt khá quan trọng trong cuộc sống ở kiếp trước của Ninh Vân Hoan, cho nên nhớ rất ' lần đầu tiên' của Cố Doanh Tích.

      Nhưng bây giờ là sao? Bất kể là thịt văn hay ở kiếp trước, lần đầu tiên của Cố Doanh Tích đều thuộc về Ninh Vân Thành, cũng bởi vì thế Ninh Vân Hoan mới là nữ phụ đệ nhất xui xẻo trong bộ truyện đó, nhưng vì sao kiếp này lại khác hẳn kiếp trước? Chẳng lẽ là bởi vì sống lại, chỉ riêng xảy ra quan hệ bình thường với Lan Lăng Yến, mà ngay cả lần đầu tiên của Cố Doanh Tích cũng bắt đầu xảy ra thay đổi?

      Nghĩ như vậy, Ninh Vân Hoan than tiếng, vừa mới chuẩn bị quay đầu xem thử người đàn ông đoạt quyền được lần đầu tiên của 'nữ chính' của Ninh Vân Thành là ai, bàn tay lại đột ngột từ phía sau choàng qua eo , chỉ kéo cái, đem mang vào trong ngực.

      Vốn là muốn giãy giụa, nhưng bởi vì vòng tay ấm áp phía sau là quá quen thuộc, tiếng kinh hô của Ninh Vân Hoan vừa đến bên miệng, lại bị cắn môi nuốt xuống.

      Nhưng trong nháy mắt như thế, chỉ là tiếng hít thở hơi lớn mà thôi, thân thể người đàn ông kịch liệt cày cấy bên trong lại đột nhiên cứng đờ, ngay tiếp theo giọng nữ kinh hoảng hét lên:

      " được, được chạm vào nơi đó, đau..."

      Xem thế này có chút lúng túng, nhưng Ninh Vân Hoan vẫn chưa từ bỏ ý định muốn vén hoa lên xem thử, Lan Lăng Yến xoay người lại, tay đem mặt ấn vào trong lòng mình.

      Từ bên trong, giọng nữ thống khổ vang lên cao, tiếng thở dốc của người đàn ông cũng lớn hơn nữa: " dối này, chỉ đau thôi ư?"

      Ninh Vân Hoan nhịn được sợ run cả người, cả người buồn nôn, sau trận thở dốc kịch liệt, Cố Doanh Tích phát ra tiếng thở gấp cùng tiếng rên xiết như sắp chết, bên trong mới dần dần yên lặng. Tất cả những chuyện này gần như chỉ diễn ra trong phút mà thôi, người đàn ông ở phía sau bụi hoa đem xụi lơ kia ôm chặt vào lòng, che hơn phân nửa cảnh xuân lõa lồ của ta, sau đó ánh mắt giống như loại rắn cực độc, lạnh lẽo nhìn về hướng Ninh Vân Hoan đứng, trong mắt đầy vẻ tàn nhẫn.

      Xuyên qua khe hở của những chiếc lá, Lan Lăng Yến thấy được ánh mắt hung ác của gã kia, mỉm cười, tay ôm người trong ngực, cho giãy ra nhìn cảnh tượng xấu xa trước mắt, tay khẽ vén những cánh hoa hồng sang bên, cười cười với người đàn ông hung tợn bên trong, đem ngón tay vừa mới vén cánh hoa hồng sang bên, híp mắt, mắt còn lại chứa đầy nụ cười, làm động tác bóp cò súng, nhắm ngay ót người đàn ông này điểm cái, miệng giọng : "Bùm!"

      Động tác như bóp cò súng cùng với thanh của , tuy rằng mặt còn mang theo nụ cười , nhưng sát ý lại cuồn cuộn dứt phát ra từ người . Vừa mới trải qua trận làm tình mãnh liệt, kích động thôi. Người ông kia vừa nhìn thấy động tác của , và nghe được giọng khe khẽ phát ra từ miệng của , giống như thực bị súng bắn trúng, sắc mặt nhất thời trắng bệch, thân thể tự chủ được run lên, ôm Cố Doanh Tích lăn tròn mặt đất giống như né tránh viên đạn bay tới.

      "Ha ha." Lan Lăng Yến phát ra tiếng cười khẽ, sau đó hái đóa hoa hồng nở rực rỡ kia, bẻ hết những gai nhọn có thể làm bị thương , cài lên vàng tai của , khẽ bế lên nghênh ngang rời !

      Người đàn ông vừa trải qua cơn kinh hoàng tốt đỉnh kia, lúc này té mặt đất sau lúc lâu vẫn thể đứng lên được. Gã bị dọa, ràng người kia chỉ làm động tác như muốn bắn nổ tung đầu , hoàn toàn chỉ là động tác giả, người kia chỉ dùng tay làm động tác tay mà thôi, nhưng trong khoảnh khắc đó lại thực cảm thấy giống như mình bị người đàn ông xa lạ kia lấy súng bắn chết, mồ hôi lạnh sau lưng lập tức đổ ướt cả người, vừa rồi dây dưa ngừng với tiểu tinh kia hề mệt, nhưng lúc này bị người xa lạ kia hù dọa cái, lại cảm thấy cả người như nhũn ra, trong lúc nhất thời còn sức để đứng lên.

      Đế đô này khi nào xuất người xa lạ như thế, xem ra giống như người bình thường, hơn nữa nhìn lén vừa rồi bị người kia ôm ở trong ngực là ai? Người thần bí vừa rồi hề ra vẻ khinh bỉ , nhưng thái độ khinh bỉ hoàn toàn cần , chỉ cần cử động thôi có thể ra. Gã trầm ngâm suy nghĩ lúc rất lâu, sướng khoái bởi trận làm tình điên cuồng với Cố Doanh Tích biến mất, mà thay vào đó là nặng nề với người đàn ông thần bí kia.

      suốt đường , Ninh Vân Hoan thông minh mặc cho Lan Lăng Yến ôm dám lên tiếng, vừa rồi lúc mình nhìn lén người khác hẹn hò bị bắt được, nên lúc này vừa xấu hổ vừa bất an, nên mặc cho ôm ra khỏi cổng trường, lên xe khí lạnh ập tới, lúc này mới cảm thấy cả người thở dài nhõm hơi.

      "Đẹp mắt ?" Lan Lăng Yến lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng nhu thuận như vậy của , trong lòng vừa lòng, nhưng mặt lại hề biểu chút gì, đầu tiên là giúp sửa lại mái tóc có chút ướt mồ hôi, nhìn thấy ánh mắt ngừng đảo tròn của , biết nên khóc hay cười: " phải mười phút sau tôi đến sao?"

      "Tôi chỉ muốn dạo quanh trường chút." Hơi chột dạ giải thích trước, Ninh Vân Hoan thận trọng ngẩng đầu liếc mắt nhìn sắc mặt của , thể đoán được trong lòng nghĩ gì, lại theo bản năng muốn ngồi xa ít: "Tôi nghĩ thấy, bởi vì người kia..."

      "Là hôm qua." Lan Lăng Yến đem kéo vào trong lòng, đưa tay sờ cái cổ , rồi mới vươn tay nhấn vào chiếc điện thoại đặt bàn trước mặt, : "Chỉnh độ ấm cao chút."

      Vừa rồi ánh mặt trời quá nóng, nhưng khí trong xe tại quá lạnh, người Ninh Vân Hoan đổ mồi hôi, vừa nóng vừa lạnh như thế rất dễ bị cảm lạnh. Trong lòng suy nghĩ lần sau nhất định đặt chiếc mền trong xe, để lần sau nếu lạnh có thể đắp chút, Lan Lăng Yến hề chú ý đến sắc mặt dần khó chịu của Ninh Vân Hoan: " còn nhớ ta?"
      Iluvkiwi, B.Cat, Hiyoko59 others thích bài này.

    4. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      giật tem:yoyo69::yoyo69::yoyo69:, CDT này quả .... tiện quá , đúng là nữ 9 của thịt văn, chơi dã chiến ngay ban ngày ah, vậy mà lúc nào cg giả vờ thánh nữ

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 20: Hôm sau

      Ninh Vân Hoan ý thức được sắc mặt của mình có bao nhiêu khó coi, chỉ biết là Lan Lăng Yến ở kiếp trước chính là miếng thịt béo mà Cố Doanh Tích muốn ăn đến miệng, lập tức trong lòng cực kỳ khó chịu: "Hừ, quả nhiên mọi người đều thích ta."

      Những lời này Ninh Vân Hoan rất , lúc này trong lòng cực kỳ cực kỳ vui, nhưng dù đến thế nào, vẫn trốn thoát lỗ tai của Lan Lăng Yến.

      Tuy đối với chuyện nam nữ chung đụng có tý kinh nghiệm nào, nhưng Lan Lăng Yến cũng ngốc, nhìn ra Ninh Vân Hoan vui, chỉ nghĩ chút cũng đoán ra thoải mái cái gì, chỉ sợ chính cũng phát giác.

      "Tôi cũng thèm đồ người khác dùng qua” Lan Lăng Yến x nhìn bộ dáng hầm hừ của , tự chủ được cười: "Dù là người ta chưa từng dùng qua, tôi cũng nhất định có thể để ý."

      phải là bắt bẻ, cũng phải tùy tiện nhìn bất cứ người đàn bà nào là có thể nhớ ở trong lòng. Ngày hôm qua kia có thể nhớ được, là bởi vì ta thoạt nhìn thân thiết với Ninh Vân Hoan, mới để cho phân tâm nhìn nhiều thêm lát mà thôi. Bất quá dù ra, trong lời cũng có ý là tùy ý có thể cùng bất cứ nào thân mật, nhưng lại làm cho Ninh Vân Hoan nghe ra, mặt tự chủ được liền bày ra, khóe miệng đều theo bản năng lên vểnh lên:

      " ta lại phải thứ gì."

      Lời tuy như vậy, nhưng kỳ trong lòng Ninh Vân Hoan, Cố Doanh Tích đúng là phải là thứ gì cả, nhất là kiếp trước của !

      Hai người còn nằm giường chuyện lúc, lần đầu tiên mà hai người có thể yên tĩnh ôn hòa đối thoại như vậy, bên khóe miệng Lan Lăng Yến lộ ra nụ cười, càng ôm chặt hơn chút. "Sao em cũng đến đây?"

      đến cái này, Ninh Vân Hoan còn có chút lúng túng, sắc mặt ửng đỏ: "Em vốn là muốn ra ngoài, nhưng do nghe được thanh là lạ, chính là cảm thấy thanh kia có chút quen tai, cho nên xem chút."

      Lan Lăng Yến xem bộ dáng của khi lắp bắp giải thích, nụ cười bên khóe miệng sâu hơn chút ít, nhưng rốt cuộc vì sao qua, cũng .

      Hưởng qua mùi vị của Ninh Vân Hoan, thời điểm lần đầu tiên cảm thấy cảm giác cũng tệ lắm, Lan Lăng Yến cũng đem thân phận, tài liệu của đưa vào quyền sở hữu của mình, chỉ cần vừa muốn tìm, mặc kệ ở nơi nào, chỉ cần là ở trong quốc nội, trong mạng lưới tình báo trải rộng, là có thể dễ dàng bắt được . Vật này là ở trong phòng thí nghiệm ngây người mấy năm trước mới nghiên cứu ra, có thể vượt qua trình độ khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất Trái Đất này, nay chỉ có nắm được loại thủ đoạn này.

      Đương nhiên Lan Lăng Yến cho biết những thứ này, bé này vốn rất sợ , vừa nhìn thấy liền trốn xa, lại phải người ngu, cho biết, về sau để cho càng chạy xa chút sao?

      Tuy dựa vào bản lãnh của Ninh gia, căn bản có khả năng nương này có thể chạy trốn khỏi lòng bàn tay , nhưng sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn, Lan Lăng Yến có tự tin, nhưng phải là tự đại, huống chi mọi việc bày mưu nghĩ kế, đem hết thảy nắm ở trong lòng bàn tay mình mới là tính cách của , ngại đánh cuộc, nhưng cũng muốn đánh cuộc những gì mà để ý, dù chỉ có phần trăm cơ hội thất bại.

      Ninh Vân Hoan yên lặng trong ngực Lan Lăng Yến, lời nào, có thể kỳ trong lòng vẫn suy nghĩ biết hôm nay tên đàn ông cùng Cố Doanh Tích hẹn hò là ai. Lan Lăng Yến đoán được trong lòng suy nghĩ gì, lại cứ mặc kệ lời nào, hai người mực an tĩnh như vậy, xe rất nhanh liền vào trong trang viên.

      Trang viên cũng phải là ở vùng ngoại ô thành phố, mà là ở trong khu vực thành thị, diện tích ước chừng vài trăm mẫu. Nơi này cũng phải giống như biệt thự Ninh gia, mà là vùng tất cả đều là thuộc về Lan Lăng Yến, vùng đất lớn chỉ có ở lại, trong quá khứ Ninh Vân Hoan mỗi lần trở về đầu tiên là muốn chạy trốn, còn có quan sát qua cái chỗ này, chính là ở đây hai ngày, sau khi nhận mệnh biết nếu phải Lan Lăng Yến tự mình buông tay nghĩ cũng đừng nghĩ mình có cơ hội rời khỏi chỗ này, mới thoáng đánh giá trang viên nơi mình ở lại về sau chút.

      Cả thôn trang ngoại trừ biệt thự Lan Lăng Yến ở, còn lại chỗ ở người giúp việc cách biệt thự này ước chừng gần hơn trăm mét. Bên ngoài biệt thự cách đó xa là khu vườn, từ lầu nhìn xuống, phong cảnh đẹp vô cùng.

      Bởi vì nơi đây phải là khu dân cư, hay khu bất động sản thương nhân,mà nơi này là vùng trời đất đều là địa bàn của Lan Lăng Yến, trang viên này giống như thế ngoại đào nguyên giữa phố xá sầm uất, rất là có cảm giác yên tĩnh thoải mái, Ninh Vân Hoan phi thường thích cái chỗ này, đáng tiếc chính là địa phương này lại thuộc về Lan Lăng Yến .

      Mà bên kia, nam nhân từng bị Ninh Vân Hoan rình coi qua, lúc này ở thảm cỏ ôm chặt thân thể của Cố Doanh Tích nằm ba mươi phút, theo khí trời dần dần nóng bức, mới từ từ phục hồi tinh thần lại. Đầu tiên là lay tỉnh Cố Doanh Tích mê man trong ngực, ra hiệu chính ta đem quần áo mặc vào, người đàn ông này mới trầm đem quần áo của mình mặc vào, ra khỏi bụi hoa tường vi, mới bắt đầu thăm dò thân phận của Ninh Vân Hoan.

      Ninh gia phải là gia đình đại phú đại quý, tuy có chút dư dả, so với người bình thường tốt hơn, có thể cùng với gia thế của so sánh, cơ hồ là bé như con muỗi, người này dễ dàng liền đem thân phận của Ninh Vân Hoan tra xét toàn bộ. Nhưng mà người đàn ông doạ mất hồn mất vía, dù cho dùng tất cả các phương pháp, cũng thể đem thân phận của Lan Lăng Yến điều tra ra chút gì.

      Cũng chính bởi vì như thế, trong lòng rất bất an, nghĩ đến khắc so súng cùng với Lan Lăng Yến, thực có loại cảm giác mình bị người người đó nhìn thấy ràng đến trần trụi, mỗi lần chỉ cần nghĩ tới ánh mắt cười như cười của Lan Lăng Yến lúc ấy, luôn có thể dọa thân mồ hôi lạnh. Tra ra thân phận người này, liền đại biểu chính mình nếu trêu chọc phải , có thể thực rơi vào đường chết, hoàn toàn nghi ngờ Lan Lăng Yến giết .

      Nghĩ tới những thứ này, người đàn ông này sợ hãi trong lòng, theo nguyên tác hẳn là tại lúc lấy được thân thể Cố Doanh Tích sau bắt đầu đối với ta mê mẩn, từ đó dần dần mê muội thôi, cũng theo đó phai nhạt xuống.

      Ninh Vân Hoan ngày đầu còn suy nghĩ biết nam nhân đoạt vị trí đệ nhất nam phụ của Ninh Vân Thành, có được lần đầu tiên của Cố Doanh Tích là ai, có ngờ tới ngày hôm sau liền có người tìm tới cửa.

      bục, giảng viên ra sức diễn thuyết, có thể là sau giờ ngọ ánh mặt trời chiếu vào trong phòng học, nhưng bọn sinh viên trong phòng học ai ai cũng đều lười biếng, chống cằm dựa ở bàn, ngoài cửa sổ rừng cây rậm rạp, truyền đến từng trận tiếng chim hót cùng ve kêu thanh thúy, khí biếng nhác như thế đột nhiên biết tại sao, lại như cục đá rơi vào mặt nước tĩnh lặng, bị đánh vỡ ra lần nữa.

      "Nhìn kìa, đây phải là Tạ Trác Doãn sao?" biết là ai kinh hãi thét chút, rất nhiều người lười biếng lập tức đều hưng phấn giống như được sống lại, đều quay đầu nhìn về ngoài cửa sổ xem. Mà ngay cả đứng ở giảng đường, nữ giảng viên lúc này cũng nhịn được nghiêng đầu, hướng về phía thân ảnh phía ngoài cảnh cửa thủy tinh trong suốt, rất nhiều bạn học nữ mặt lộ ra vẻ mặt khát vọng tựa như ảo mộng.
      Iluvkiwi, B.Cat, Hiyoko54 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :