1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trọng Sinh Nữ Phụ - Mỉm Cười Wr

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Shiyu

      Shiyu Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      1,537
      CHƯƠNG 72: TỨC NGƯỢC LẠI

      Editor: Shiyu
      Mỗi ngày Ninh Vân Hoan đều đến đây nên mọi người xung quanh đều quen mặt . Lúc họ nhìn thấy đến, tự chủ tản ra nhường lối , cửa phòng chưa đóng kín, bên trong truyền ra tiếng quát rung trời của Ninh Vân Thành:

      “Ba, vì sao các người lại đối với tôi như vậy? cho tôi tiền coi như xong, vì sao cũng cho tôi mượn? Tôi mượn nhiều, chỉ hai ngàn vạn chứ mấy, chẳng lẽ các người thể đáp ứng? Công ty nhà họ Ninh có nổi hai ngàn vạn sao? phải muốn phá sản!”

      Ninh Vân Thành càng , thanh càng tức giận, ba Ninh nằm giường tức đến mức mặt đỏ bừng bừng, ho khù khù chỉ vào Ninh Vân Thành nên lời.

      “Được rồi, Vân Thành, con tới để đối xử với ba con như vậy sao?”

      Mẹ Ninh nhìn thấy con trai khiến chồng tức giận . Bà sợ ông có mệnh hệ gì, vội vàng vuốt vuốt lưng giúp ông, sau đó tức giận :

      “Con có biết ba con tại …”

      “Bình thường có chuyện gì. Mỗi khi tôi đến vay tiền thoải mái, nhất định là giả vờ!”

      Ninh Vân Thành vừa nghe mẹ Ninh như vậy, chút nghĩ ngợi phản bác. Hơn nữa, tháng trước Cố Doanh Tích khóc lóc quay về nhà. và Tạ Trác Doãn hỏi ai bắt nạt mà ả chịu . Cuối cùng và Tạ Trác Doãn hết cách đành phải hợp tác ở giường, ép buộc ả . Lúc đó mới biết ả nợ người ta hơn năm ngàn vạn.

      làm rớt bể điện thoại di động và túi xách của người ta! Lúc ấy Ninh Vân Thành hoài nghi người bị người khác chỉnh, túi xách và điện thoại gì có giá trị hơn năm ngàn vạn? Mà gần đây thường xuyên có người gây với Cố Doanh Tích, nếu phải có và Tạ Trác Doãn phân biệt ngày đêm canh chừng bên người ả sợ ả sớm xảy ra chuyện rồi. Điều này càng làm cho Ninh Vân Thành hoài nghi ả bị chỉnh.

      Năm ngàn vạn mặc dù nhiều nhưng so sánh với tính mạng của Cố Doanh Tích đáng bao nhiêu. Bởi vậy và Tạ Trác Doãn thương nghị, muốn giúp người trả tiền, miễn sau này có người đến làm phiền ả, dù sao “Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng.”

      Thân phận tại của Tạ Trác Doãn thể so với trước kia. chỉ là thiếu gia dựa vào huê hồng mà sống qua ngày, năm được hai ba triệu là nhiều. Có thể do trước đây làm công ty tổn thất lớn nên hai năm qua huê hồng của đắp vào chỗ này, tại người có bao nhiêu tiền. Bất quá vẫn chủ động gánh hai ngàn năm trăm vạn, Ninh Vân Thành muốn để xem thường bởi vậy cũng mạnh mẽ đáp ứng gánh hai ngàn vạn.

      Nhưng gần đây tài lộ của bị ba Ninh chặt đứt, thể lấy ra mười vạn chứ đừng cái khác. Mặc dù du học ở vài năm nhưng năm nay tuổi cũng . Vốn trước đây Ninh Vân Thành tiêu xài quen, gửi ngân hàng vì chỉ cần giơ tay xin ba Ninh là có, chưa lúc nào thiếu tiền. Hơn nữa đại thiếu gia cần làm, ngay cả làm cho công ty nhà mình cũng chỉ là treo cái danh dễ nghe chưa bao giờ làm việc. Hôm nay thiếu tiền, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có thể quay về đòi tiền ba Ninh.

      Tuy nhà họ Ninh có tiền nhưng ba Ninh vừa nghe Ninh Vân Thành muốn mượn hai ngàn vạn liền hoài nghi mục đích mượn tiền của . Bởi vậy ông đồng ý, lúc này thấy bộ dáng kích động của Ninh Vân Thành, ông lại nghĩ tới lời bác sĩ dặn dò mình được tức giận nên ông cố nén phẫn nộ trong lòng :

      “Ngươi cần số tiền này làm gì? Ngươi nên biết mặc dù nhà chúng ta có thể lấy ra hai ngàn vạn nhưng lấy ra liền cần có thời gian xoay sở.”

      “Ba, chỉ cần ba có cho tôi hay thôi. Dù sao sau này ba và mẹ cũng chết, số tiền này cũng là của tôi, vì sao tại thể lấy đưa tôi? Các ngươi biết thời điểm này ta cần tiền gấp sao?”

      câu thành công làm ba Ninh tức giận suýt ngất, gân xanh hằn lên trán, sắc mặt mẹ Ninh cũng vô cùng khó coi, Ninh Vân Thành vẫn còn ở đó nắm đầu tóc:

      ta cần dùng gấp. Lòng dạ hai người ác độc chặt đứt tài lộ của tôi thôi . Hôm nay muốn mượn tiền mà cũng cho, có phải sợ tôi trả hay ? Có phải muốn bức tử tôi mới vừa lòng? Các người có tin tôi lập tức từ đây nhảy xuống hay ?”

      Nghe thế, mọi người bên ngoài chỉ chỉ trỏ trỏ, rốt cục Ninh Vân Hoan nhịn được nữa, đẩy đám người chen vào, chút nghĩ ngợi cầm bình giữ nhiệt đập lên đầu Ninh Vân Thành:

      là đồ biết xấu hổ, có phải cố ý đến chọc giận ba?”

      Đời trước Ninh Vân Thành cũng tìm ba Ninh vay tiền vì Cố Doanh Tích. Sau khi ba Ninh đồng ý, mới đánh chủ ý đầu . Đời trước Ninh Vân Hoan vì nhẫn nhịn chịu mọi ủy khuất, cuối cùng vì tranh lấy lòng Cố Doanh Tích với đám đàn ông khác nên dâng công ty nhà họ Ninh cho Cố Doanh Tích. Việc này khiến cho ba Ninh sống sờ sờ tức đến ngất xỉu, đưa đến bệnh viện cứu chữa kịp nên mất. Hôm nay Ninh Vân Hoan nghe được mượn tiền liền thấy căng thằng trong lòng. Giống như nhớ đến cuộc sống xui xẻo ở kiếp trước, lực đạo tay lại mạnh hơn vài phần.

      “Mày điên hả?”

      Ninh Vân Thành trúng vài cú đánh, bên trong bình giữ nhiệt chứa đầy súp nóng nên trọng lượng , nện ở người rất đau. nhất thời phòng, bị Ninh Vân Hoan đánh, hơn nữa dưới phẫn nộ khí lực đặc biệt lớn, bởi vậy trúng vài cú mới bắt lấy tay của Ninh Vân Hoan, tay giật bình súp đập xuống đất:

      “Mày muốn làm gì?”

      "Mày mới muốn làm gì!"

      Ba Ninh vừa nhìn thấy tay con bị Ninh Vân Thành vặn chặt, nhớ đến vừa mới gãy tay nên lập tức ngồi yên, tức đến thở nổi, vội gọi mẹ Ninh đến:

      “Mau, mau, làm cho nó, thả.”

      Có lẽ do quá kích động nên hô hấp ông có vẻ thuận, ngược lại hù dọa mẹ Ninh, bà vội vã vừa xoa bóp vừa nhấn chuông gọi bác sĩ, xong rồi mới lạnh mặt mắng con trai:

      “Mau mau thả em con ra, xem ba con bị tức thành dạng gì.”

      “Sớm bệnh, muộn bệnh, vì sao lúc tôi vừa mượn tiền liền bị bệnh?”

      Ý trong lời của là ba Ninh giả vờ bệnh, sắc mặt ba Ninh lập tức tái mét, lại sung huyết đỏ bừng, nước mắt chảy dài.

      câm miệng cho tôi!”

      Lúc này Ninh Vân Hoan chỉ hận chất lượng bình giữ nhiệt này quá tốt, nếu súp nóng hổi bên trong xối lên đầu , khiến bị bỏng đến kêu cha gọi mẹ mới tốt!

      Trong lúc nhất thời mọi người loạn thành đoàn, người vây quanh bên ngoài cũng bắt đầu khuyên bảo. Sắc mặt Ninh Vân Thành tái xanh, nhìn vẻ mặt hoảng loạn của mẹ Ninh và bộ dáng thở dốc ngừng của ba Ninh, lúc này mới ấm ức hỏi:

      phải bệnh chứ?”

      "Mày câm miệng cho tao!"

      Lúc này mẹ Ninh nhịn được quát ầm lên, chạy đến bạt tai con trai.

      “Bốp” tiếng giòn tan, Ninh Vân Thành luôn được thương lần này cũng bị đánh lệch mặt. Mẹ Ninh dùng hết khí lực để đánh khiến lảo đảo vài bước đụng phải vách tường mới đứng vững được.

      “Nếu ba mày xảy ra chuyện gì, mày đừng gọi tao là mẹ, mày gọi Cố Doanh Tích là mẹ luôn !”

      Mọi người : “Có vợ quên mẹ”. tại Ninh Vân Thành chưa chính thức rước Cố Doanh Tích vào cửa mà khiến nhà họ Ninh long trời lở đất?

      Ninh Vân Thành nhìn lại thấy ba Ninh giống giả vờ lúc này mới hoảng hồn, đồng thời nghe thấy lời của mẹ, sắc mặt liền thoắt xanh thoắt trắng. hừ lạnh tiếng giống như muốn rời khỏi. Đúng lúc này bác sĩ y tá nhận được tin tức liền vội vàng chạy vào, Ninh Vân Thành bị đẩy ra, có nhiều người như vậy nên thẹn thùng dám nữa.

      dặn để ông Ninh lại tức giận, vì sao chọc tức ông nữa?”

      bác sĩ có tuổi, đeo mắt kính gọng vàng, diện mạo có vẻ nghiêm túc cau mày, tức giận quát tháo:

      “Các người đây là sợ mệnh ông ta quá dài đủ lăn qua lăn lại hả?”

      “Ai biết có phải giả bộ hay , chắc là muốn cho tôi mượn tiền.”

      Ninh Vân Thành nghe bác sĩ thế nhưng trong lòng vẫn nghi ngờ, bất quá ngoài miệng lại chịu thua, giọng lẩm bẩm câu.

      khéo ba Ninh thở phì phò giường nghe được câu này, hai mắt trợn ngược, lập tức nhịn được, khóe miệng chảy nước miếng, hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.

      Các bác sĩ nhìn thấy tình huống như vậy, ngay cả huyết áp cũng dám đo, trực tiếp ra lệnh:

      “Mau chuẩn bị phòng phẫu thuật !”

      Mẹ Ninh bây giờ vừa lo lắng vừa sợ hãi nhìn thấy con trai đứng bên mà tức muốn điên, chút nghĩ ngợi lại cho thêm bạt tai:

      “Ba mày xảy ra chuyện gì, tao bỏ qua cho mày!”

      Đến lúc này Ninh Vân Thành mới hoảng hốt, rất sợ ba Ninh ngã xuống dậy nổi. Bởi vậy bị mẹ Ninh đánh cũng dám lên tiếng, chỉ lo chạy theo xe đẩy ba Ninh vào phòng phẫu thuật. May mắn ba Ninh ngất xỉu ngay trong bệnh viện, mạch máu trong đầu ông có vấn đề cần phải cứu chữa kịp thời, bị trì hoãn nên tiến hành phẫu thuật thuận lợi, để lại di chứng gì nhưng từ nay phải điều dưỡng tốt thân thể, thể lại tức giận lần nào nữa.

      Trải qua chuyện lần này, mẹ Ninh sinh vài phần ngăn cách với con trai. Hôm nay có thể vì Cố Doanh Tích chưa tiến vào cửa nhà họ Ninh làm chuyện như vậy, làm chồng bà tức giận đến mức suýt chết. Vậy sau này cũng có thể làm vậy với bà. Nghĩ tới trước đây, bà luôn thương con trai, để chịu ủy khuất nửa điểm, lúc này bà nhịn được rơi nước mắt. Sau khi nhìn thấy ba Ninh ra phòng giải phẫu, nhìn Ninh Vân Thành thở phào nhõm dáng vẻ muốn lại ngừng, vẻ mặt giống như muốn , bà lau mặt :

      “Nếu mày có việc trước .”

      “Mẹ, Tích nhi sắp tan làm, nếu con đến đón trễ để ấy về mình gặp nguy hiểm.”

      Ninh Vân Thành phải lo cho ba Ninh nhưng nhớ đến lần trước Cố Doanh Tích bị người ta cho uống xuân dược trong hội sở Quan Lại Quyền Quý, suýt chút nữa bị mấy tên lưu manh cưỡng hiếp, trong lòng lại lo lắng ả bị tổn thương. tại ba Ninh có chuyện gì, đương nhiên muốn đón Cố Doanh Tích. Nếu chừng tâm hồn thiếu nữ của người bị tên khốn Tạ Trác Doãn chiếm mất.
      Last edited: 16/11/16
      Hiyoko, AnnieNguyễn315, Pe Mick33 others thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Cả bộ truyện chỉ bội phục mỗ tác giả.....hố hố......đẻ ra đc mấy đứa con trai cực phẩm trong vạn người, mê cái toilet công cộng (CDT), :yoyo9:......:barf:.......
      anh8877, Shiyu, thuyt3 others thích bài này.

    3. Banashi

      Banashi Member

      Bài viết:
      86
      Được thích:
      74
      , mỗi lần đọc đến thằng của NVH mình thực sùng máu à, tuy cũng bực mấy thằng kia nhưng ko bằng thằng trai này. từ nó là vừa
      anh8877Shiyu thích bài này.

    4. AikoNguyen

      AikoNguyen Active Member

      Bài viết:
      162
      Được thích:
      215
      thể chịu nổi nữa!!! TND!!! Ninh Vân Thành k bằng con chó, ít nhất chó cũng biết ai là người nuôi nó! bọn cực phẩm k não, chúng mày chết hết :yoyo61::yoyo61:
      Shiyu thích bài này.

    5. Shiyu

      Shiyu Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      1,537
      CHƯƠNG 73: GẶP ĐƯỜNG

      Editor: Shiyu

      “Mày cút !”

      Vửa nghe thấy tên Cố Doanh Tích, mẹ Ninh muốn nôn ngay lập tức, rống con trai câu. Lại thấy ánh mắt tránh né, muốn mở miệng của Ninh Vân Thành quay mặt :

      “Mày cũng đừng tìm tao mượn tiền, phân chúng tao cũng có.”

      ra trong lòng bà hy vọng Ninh Vân Thành hối hận. Ai ngờ Ninh Vân Thành nghe thấy lời này nên vô cùng bất mãn với tuyệt tình của mẹ Ninh. Bởi vậy hừ lạnh tiếng, phát tác tính tình cậu ấm, phất tay quay .

      Mẹ Ninh tức đến mức nghẹt thở, Ninh Vân Hoan giúp bà thuận khí giọng khuyên. Bà kéo tay con :

      “Hôm nay mới nhìn ra, ba con thương con là sai. Chờ ông ấy tỉnh mẹ thương lượng với ông ấy. Ngày hôm nay con vì ả đàn bà mà nhận người nhà. Phần gia nghiệp nhà họ Ninh chúng ta dù lớn nhưng chịu nổi nó cung phụng cho ả đàn bà đó. Ba con tán thưởng Lan Lăng Yến. Ông với mẹ muốn giao công ty cho nó quản lý. Về chuyện của con, con đừng kể với nó nhé!”

      Trước đây, khi nghe thấy lời đề nghị này của chồng, mẹ Ninh còn cảm thấy ông quá thiên vị. Nhưng hôm nay nhìn lại lời chồng quá đúng.

      Ninh Vân Hoan nghe mẹ thế, lòng tự chủ được nhảy lên.

      ra, phần gia nghiệp nhà họ Ninh lớn, nếu quy thành tiền mặt nhiều nhất khoảng triệu là cùng. Công ty giải trí nho do nhà họ Ninh làm chủ có cổ đông. Có thể công ty là của ba Ninh, chỉ cần ông quyết định người nào có tư cách vung tay múa chân.

      Nếu ba Ninh tặng công ty cho Ninh Vân Hoan. Ông quyết định như vậy, ngoại trừ Ninh Vân Thành có trở ngại gì. Bây giờ tay Ninh Vân Hoan còn có triệu tiền bồi thường của nhà họ Tần. Hôm trước, sau khi Lan Lăng Yến Ninh Vân Hoan kiểm tra thẻ, chính xác có hơn triệu. tại được xem là tiểu phú bà rồi, thiếu tiền xài. công ty nhà họ Ninh giao cho có tác dụng gì.

      Nhưng kiếp trước Ninh Vân Thành gạt nửa quyền thừa kế của , hôm nay ba Ninh muốn cho toàn bộ nhà họ Ninh, đương nhiên cự tuyệt. Vừa vặn mượn cơ hội này, muốn cho Ninh Vân Thành nếm thử mùi vị bị người thân tính kế và cả cảm giác tuyệt vọng khi hai bàn tay trắng!

      Vì duyên cớ này nên sau khi mẹ Ninh giao toàn bộ tài sản nhà họ Ninh cho Lan Lăng Yến, Ninh Vân Hoan từ chối.

      Từ bệnh viện ra sắc trời tối. Lúc về ba Ninh vì còn thuốc tê nên chưa tỉnh. màn trời đen nhánh xuất mưa phùn lác đác, mới vừa ra khỏi cửa bệnh viện, khí tươi mát lạnh lẽo quất vào mặt khiến tự chủ rụt rụt bả vai.

      Thời tiết ở Đế Đô luôn thất thường, lúc chiều vẫn còn ánh nắng chói chang, chốc lát mưa phùn bay bay, biết lái xe của ở đâu. Ninh Vân Hoan vừa lấy điện thoại ra Lan Lăng Yến gọi tới.

      "Ở đâu?"

      Giống như biết Ninh Vân Hoan ra, Lan Lăng Yến lời thừa thãi, vốn thanh của thanh lãnh, nhưng trong tình cảnh như thế này, Ninh Vân Hoan nghe thấy khỏi cảm thấy ấm áp trong lòng. Sau khi vị trí của mình, dứt khoát ngoan ngoãn đứng ở đó chờ .

      Lúc Lan Lăng Yến đến đón thấy dưới đèn đuốc sáng trưng của bệnh viện, người người đều tránh mưa bên trong đại sảnh còn mình đứng đó, ôm bả vai. Váy bị gió thổi bay khiến thân ảnh ngừng lay động bậc thềm, hình bóng này kéo dài, giống như trong chớp mắt bóng dáng đơn của rót thẳng vào lòng .

      Nghe được tiếng xe, Ninh Vân Hoan theo phản xạ quay đầu nhìn lại nhưng đợi xe ngừng chạy về phía nó. Đợi chạy đến cửa xe, Lan Lăng Yến vừa muốn che dù xuống đón thấy chạy đến, đành kéo lên xe. May mắn xe thường xuyên chuẩn bị trà nóng và khăn lông. Đưa trà nóng cho , đồng thời ngắm nhìn miệng nho của uống từng ngụm, lúc này Lan Lăng Yến cầm khăn lông giúp lau đầu:

      “Ba sao chứ?”

      biết chuyện buổi chiều ba Ninh bị tức giận phải làm phẫu thuật, lúc này hỏi câu.

      Ninh Vân Hoan hỏi vì sao biết ba Ninh giải phẫu. biết Lan Lăng Yến có biện pháp riêng, nghe hỏi nên trả lời:

      “Lúc em , ông còn chưa tỉnh, bị Ninh Vân Thành kích thích.”

      xong kể cho nghe chuyện buổi chiều, bỏ qua chuyện Ninh Vân Thành vặn tay . Nhưng bàn tay bị Ninh Vân Thành vặn hồi nãy đau mơ hồ khi thử nhúc nhích chút. Ánh mắt sắc bén của Lan Lăng Yến lập tức thấy được, cau mày:

      “Có muốn tìm người dạy dỗ ?”

      Lần trước Tần Dật dám đả thương Ninh Vân Hoan, cuối cùng bị đánh cho gần chết, nhà họ Tần còn đưa tiền đến thăm thỉnh tội. Chắc chắn vừa rồi Ninh Vân Thành động tay động chân với . Mặc dù nhưng Lan Lăng Yến có thể nhìn thấy. Bởi vậy sau khi hỏi câu, thấy lên tiếng trong lòng có quyết định.

      *●*●

      Lúc hai người Lan Lăng Yến và Ninh Vân Hoan thân mật Ninh Vân Thành người bị Lan Lăng Yến ghi sổ vẫn vô tư. hớn hở cùng Tạ Trác Doãn hộ tống Cố Doanh Tích về nhà.

      Lúc đầu trời còn mưa lâm râm, càng về sau càng nặng hạt. Sau khi Tạ Trác Doãn chọc chuyện, nhà họ Tạ sớm chán ghét mà vứt bỏ . Mặc dù nay, danh nghĩa vẫn còn có xe có phòng nhưng chỉ có thể sử dụng thể bán. Nhà ở còn dùng được, chứ xe vì có tiền nên dám dùng. Tất cả tiền bạc của Ninh Vân Thành cũng bị ba Ninh cắt đứt. Bởi vậy hai cậu ấm trước kia luôn cao cao tại thượng đành phải bộ cùng Cố Doanh Tích.

      Doanh Tích phải lọai người ngại bần phú, bây giờ nhìn hai người đội mưa đến đón ả, trong lòng ả vô cùng cảm động. Hơn nữa phần nguyên nhân do lần trước ả mất hồn vì Lan Lăng Yến mà hai người đàn ông này cũng giận ả. Vì cảm thấy tội lỗi nên ả oán hận có xe đưa đón mà ngược lại càng săn sóc, an ủi hai người đàn ông bị tổn thương này. Ả khéo hiểu lòng người như vậy đương nhiên khiến cho Tạ Trác Doãn và Ninh Vân Thành càng ả sâu đậm hơn.

      Mấy người gần về đến nhà Cố Doanh Tích phát thanh nức nở nghẹn ngào truyền đến. thanh này giống mèo kêu, cũng giống tiếng mưa rơi, đêm mưa lớn như vậy… ả và hai người đàn ông trao đổi ánh mắt. Lúc này Cố Doanh Tích mới hỏi:

      “Bên kia có thanh gì đó?”

      Mưa bên ngoài càng lúc càng lớn, Tạ Trác Doãn và Ninh Vân Thành trước sau che mưa giúp Cố Doanh Tích, nửa người của hai người đều dính ướt, hận thể ngay lập tức về nhà tắm rửa thay quần áo sạch . Lúc này nghe thấy Cố Doanh Tích hỏi, thoáng nhìn nhau cái rồi miễn cưỡng khuyên nhủ:

      “Tích nhi, thôi , đừng để ý đó là thanh gì. Hôm nay mưa to như vậy, bọn bị ướt cũng gấp nhưng thân thể em yếu đuối, nếu dính ướt lỡ bệnh sao?”

      Đương nhiên nghe lời này Cố Doanh Tích cảm động lệ tràn, mắt chớp chớp:

      “Vân Thành nhưng thấy người gặp nạn mà giúp vậy chúng ta khác gì với cầm thú?”

      “Em hiền lành như vậy, đáng tiếc hết lần này đến lần khác người ta hiểu em.”

      Ninh Vân Thành thấy người hiểu chuyện như vậy, trong lòng cũng cảm thấy tê dại, nghĩ đến hôm nay trở về nhưng mượn được tiền, toàn thân khỏi cảm thấy nặng nề.

      “Hu..hu..hu…híc…”

      Khi đến gần, bọn họ nghe thấy càng ràng giống như tiếng ai khóc thút thít. Lúc này trời tối, lại mưa to, nghĩ đến có người khóc ở ven đường, lòng Cố Doanh Tích có chút đồng tình, vội vàng che dù đến. Quả nhiên gặp mấy người quần áo ướt đẫm, co ro ôm nhau. Mấy thiếu niên thiếu nữ bị lạnh tới mức toàn thân run rẩy trốn sau cây cột ven đường.

      “Mấy em bị gì vậy? Cần giúp đỡ ?”

      Lúc đám người Lưu Tấn Quân bị đông lạnh đến môi tím tái giọng dịu dàng vang lên giống như thanh của thiên sứ, giống như trong đêm đen lạnh buốt, trong nháy mắt ánh mặt trời chiếu sáng lòng . là thủ lĩnh của nhóm này, tuổi cũng nên cũng hiểu được nhân tình nóng lạnh, bởi vậy nhìn thấy có người đến hỏi, liền đứng lên:

      “Vốn chúng tôi đến thủ đô để tìm người, nhưng tìm được, người cũng có tiền.”

      Lưu Tấn Quân cắn răng nhìn Cố Doanh Tích được hai người đàn ông che chở ở giữa, mắt liền tỏa sáng, lúc này mới kể chuyện của .

      Sau đó, Lưu Tấn Quân giới thiệu chút về mình, rồi kéo mấy đứa nhút nhát e lệ lên. Tuổi của năm người này lớn, lớn nhất là Lưu Tấn Quân mới mười bảy tuổi, năm nay vừa tốt nghiệp năm nhất trung học. Bọn họ đến từ vùng núi nghèo nổi tiếng khó khăn của Hoa Hạ nên học trễ. Sau khi Cố Doanh Tích nghe chuyện của bọn họ xong, trong lòng liền nổi lên thương tiếc.

      đáng thương, người các em muốn tìm để lại số điện thoại sao?”

      Cố Doanh Tích nhìn thiếu niên mười bốn tuổi, đầu tóc ướt dính vào ót, còn sắc mặt trắng bệch, nhìn qua nhu nhu nhược nhược. Ả luôn chống cự được với những người yếu đuối nên nhìn thấy bộ dáng đáng thương của thiếu niên kia trong lòng mềm nhũn.

      có.”

      Lưu Tấn Quân lắc đầu, cắn răng tiếp:

      “Lúc ấy cũng lưu số điện thoại, chỉ biết sống ở Đế Đô.”

      Mấy đứa bọn họ được người ta giúp đỡ, hình như bắt đầu từ mười năm trước. Hằng năm gửi tiền vào tài khoản của bọn họ giúp giải quyết vấn đề sinh hoạt và học. Liên tục mười năm chưa bao giờ gián đoạn, ngoại trừ biết tên của đối phương và người đó sống tại Đế Đô bọn họ hỏi số điện thoại người nọ.

      “Hai tháng trước, chúng tôi đến Đế Đô, đúng là tìm được người, may mắn gặp chị tốt bụng.”

      Thiếu niên tuổi kia thấy Cố Doanh Tích nhìn chằm chằm, khỏi nhân tiện kể:

      “Cho chúng tôi lộ phí trở về, nếu chúng tôi…”
      ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

      Đôi lời Editor: bực mình bà thánh mẫu Cố Doanh Tích này, “ốc còn lo nổi mình ốc” mà cứ thích đèo bồng. Thích nhúng mũi vào chuyện người khác rồi làm khổ chị Hoan. Bó tay, hết cách!:die:

      Spoil trước cho mấy nàng biết: CDT gặp chuyện vì độ thánh mẫu, não tàn vô đối của bả, có liên quan đến mấy bạn trẻ “Ăn cháo đá bát” bả thích giúp đỡ ở .
      Hiyoko, AnnieNguyễn315, phương131127 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :