1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trọng Sinh Nữ Phụ - Mỉm Cười Wr

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 13: Sống Chung

      Edit: Shu Khểnh

      Beta: Nhan Nhan

      Vài lần Ninh Vân Hoan đều mơ tưởng chuồn ra ngoài, có thể mỗi khi chỉ là nghĩ đến mà thôi, Lan Lăng Yến vốn bận rộn như cười như nhìn về hướng . Bên trong có người ngoài ở đây, lúc làm việc chiếc kính che đôi mắt của được bỏ xuống, đôi mắt dài mà xếch lên liền ra, mái tóc mềm mại, đen nhánh, phải là loại tóc đen mà cứng ngược lại mềm mại như nước, mái tóc dài xõa tận xuống chân mày, lúc ngẩng đầu nhìn người từ kẽ hở của mái tóc ánh mắt sắc bén nhìn sang, phối hợp với đôi lông mày kiếm, khiến cho người khác lạnh thấu xương.

      Vừa bị ánh mắt nhìn, Ninh Vân Hoan chỉ đành phải nhẫn nại tiếp, đợi đến lúc sắc trời đen lại, Lan Lăng Yến mới dừng việc trong tay, về hướng Ninh Vân Hoan vẫn nhìn về phía cửa sổ ngẩn người.

      Tập đoàn Lan Thị có vị trí cao trong thành phố phồn hoa,các tòa nhà cao ốc nghiêm chỉnh tất cả đều thuộc về Lan Thị, từ tòa nhà văn phòng đến tòa cao ốc, đừng những thứ khác, chỉ riêng tòa cao ốc này cũng rất đáng giá, cho dù trăm Tô gia chất chồng lên để so sánh cũng sánh bằng phần mười giá trị của tòa cao ốc này, mà Ninh Vân Hoan suy đoán, đây chỉ là suy đoán của Ninh Vân Hoan, đây chỉ là phần trong số tài sản vĩ đại của Lan thị mà thôi.

      "Nghĩ gì thế?"

      lúc ngây ngốc, giọng trầm ấm vang lên, Ninh Vân Hoan theo bản năng liền : "Muốn ..." vốn là muốn Lan Lăng Yến khi nào mới có thể hoàn thành đáp ứng mà giao dịch, từ đó hai người cả đời qua lại với nhau, nhưng lúc quay đầu, người luôn có vẻ mặt nhàn nhạt lạnh lẽo lúc này cởi bỏ lạnh lùng trong mắt, thấm đẫm tầng ấm áp mềm mại, khóe miệng của đều nhếch lên lên, hiển nhiên tâm trạng tệ.

      Lúc này cho dù là người ngu cũng biết nếu cần thiết vào lúc này là tự tìm đường chết !

      Xác thực tâm trạng Lan Lăng Yến tại rất tốt, đặc biệt là nghe được muốn . Cho dù trong lòng hiểu , chỉ sợ lời này , nhưng miệng có thể lời này mà ngượng, cao hứng.

      Kiềm chế kích động, ăn cơm trước, Ninh Vân Hoan yếu ớt đề xuất muốn về nhà bị Lan Lăng Yến làm như thấy, trực tiếp dẫn trở về chỗ ở của , sáng ngày thứ hai Lan Lăng Yến với Ninh Vân Hoan là muốn đưa học, lúc này trong lòng Ninh Vân Hoan mới thở phào nhõm.

      Nửa đêm hôm qua lại bị đạp xuống giường lần, hết lần này tới lần khác còn đạp người nên cùng nhau ngủ, tựa như , có tiến bộ, hôm qua lúc bị đạp xuống giường , ít nhất nửa người còn giãy giụa nằm sấp ở bên giường, bay ra ngoài như trước đó. Người này ngủ đúng là có quá nhiều thói quen, hoàn toàn đối lập với khí chất bình thản ngày thường của .

      Trải qua hai ngày ở chung, sợ hãi của Ninh Vân Hoan ở kiếp trước biết có phải là do nhìn thấy được bộ mặt khác của hay , nên mặc dù vẫn là sợ , thế nhưng còn bộ dáng thê thảm, mỗi khi gặp là toan fthana lại run lên cầm cập.

      Bởi vì muốn được nhanh chóng tới trường học, Ninh Vân Hoan điểm tâm cũng ăn, cũng dám thúc giục Lan Lăng Yến, nhìn ăn cách chậm rãi, lại cực kì ưu nhã cầm khăn lau xong miệng, đợi đến khi có chút nôn nóng bất an, sau đó mới thấy rốt cục cũng đến kéo ra ngoài. Bên ngoài có xe đậu sẵn chờ, hôm nay lái xe vẫn là người đàn ông cao to khỏe mạnh, những người này ngay cả tướng mạo đều là hung thần ác sát Ninh Vân Hoan vốn cực kì sợ Lan Lăng Yến, chỉ biết những tài xế này đều là cận vệ thân cận của , nhưng có phải hai người này trước đây từng gặp hay , chú ý.

      xe, Lan Lăng Yến đứng lên đưa cho cầm cái túi màu hồng phấn da cá sấu, bên trong là chiếc di động màu hồng phấn biết chuẩn bị từ khi nào, cùng với chuỗi chìa khóa xa lạ v.v... Ninh Vân Hoan chỉ thấy động tác của , nhưng có để ở trong lòng, hôm nay quyết định sau khi tới trường học liền nhanh chóng về nhà, tin Lan Lăng Yến chạy đến tận nhà của mình để tìm. tính toán sẵn hết, đôi môi như cười như của Lan Lăng Yến cực kì nhàn nhã khoanh hai tay đùi: "Lời tôi vừa , em nhớ kĩ chưa?"

      gì nhỉ? Ninh Vân Hoan cau mày lại chặt, nhìn đầy vẻ nghi hoặc. Vừa rồi chỉ lo tính toán tìm cách làm sao có thể trở về nhà, cần phải bán thân thể, thuận tiện còn có thể né tránh người mà cực kì sợ hãi, cao hứng nên hoàn toàn hề chú ý tới gì.

      Lan Lăng Yến xem bộ dạng này của , cũng tức giận, khẽ cười hai tiếng, ánh mắt như có chút lạnh lẽo: "Giữ chìa khóa cho kĩ vào, nếu tan học sớm, tôi đến, em hãy về nhà trước. Hoặc là gọi điện thoại cho tôi, tôi cho người tới đón em."

      "Hả?" Vẻ ngây ngô chưa hiểu còn đọng lại mặt của Ninh Vân Hoan, có chút hiểu lời này là có ý gì, từng chữ nghe hiểu, nhưng lời này rốt cuộc là có ý gì?

      "Tôi trực tiếp về nhà là được rồi, cần làm phiền ." còn muốn khách sáo thêm vài câu, nụ cười mặt Lan Lăng Yến càng sâu: "Trở về trang viên bên kia." Giọng cũng nặng, nhưng ý nghĩa trong lời này Ninh Vân Hoan hình như hiểu.

      Khi hai người đồng ý kiến, người chiến thắng luôn là người có ý chí kiên định nhất.

      Nhưng Ninh Vân Hoan muốn, còn muốn vùng vẫy giãy chết: "Tôi muốn, nếu tôi trở về nhà, ba mẹ tôi tức giận, tối hôm qua tôi trở về, tôi..."

      "Suỵt." Lan Lăng Yến duỗi ngón tay ra đặt tại môi , làm cho đem còn lại lời nuốt trở lại trong bụng, đưa tay lên sống mũi lấy kính xuống, ánh mắt của thâm thúy, giống như mang theo dòng nước xoáy, có sức hấp dẫn cực kì thần bí: "Có hai lựa chọn. thẳng em lên đại học nên muốn chuyển ra ngoài ở, sau đó sống cùng tôi, lựa chọn thứ hai, tin tôi , em muốn nghe đâu."

      xong lời này, khẽ nở nụ cười, thanh trầm thấp mang theo tia gợi cảm, gò má của Ninh Vân Hoan ửng đỏ, nhưng khi hiểu được ý trong lời của sắc mặt hơi có chút trắng bệch, theo ý mà hiểu là, Lan Lăng Yến muốn chuyển đến ở cùng ta.

      Mặc dù chung sống với vài ngày, cũng hiểu phải là loại người hay nổi giận, tuy tính tình có hơi lạnh chút, nhưng hai ngày nay ngoại trừ ôm , cùng với việc đá văng ra khỏi giường khi ngủ say ra hình như cũng có làm chuyện gì tổn thương đến , cũng giống như người ngang ngược hoàn toàn đạo lí! Nghĩ như vậy, Ninh Vân Hoan khỏi mang theo tia hi vọng:

      "Tôi..." biết gì, Lan Lăng Yến nhàn nhạt nhìn cái, lời còn lại Ninh Vân Hoan dám nữa, chỉ đành phải yên lặng cúi đầu cắn móng tay lặng lẽ rơi lệ.

      Khí chất của người này quá mạnh mẽ, khí thế mười phần,hoàn toàn có chỗ cho bé yếu ớt như có đường phản kháng.

      suốt đường đều mang theo vẻ mặt đưa đám, sau khi đến trường học, Ninh Vân Hoan thể chờ đợi muốn nhảy ra khỏi xe trước, Lan Lăng Yến mỉm cười kéo mạnh lại, hôn đến khi thở hổn hển, gò má ửng đỏ, sau đó lại đợi đến khi đỏ ửng gò má biến mất , lúc này mới để xuống xe .
      Iluvkiwi, B.Cat, AnnieNguyễn31550 others thích bài này.

    2. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      nam chinh wa ba dao roi

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 14: Gặp lại

      Xuống xe, Ninh Vân Hoan cảm thấy trong lòng có chút rất hốt hoảng, cau mày lại bắt đầu suy nghĩ về cuộc sống của mấy ngày nay, quả thực giống như giấc mơ vậy, giấc mơ mà dường như cho tỉnh dậy, cũng biết kết quả cuối cùng là tốt hay xấu. Nhưng duy nhất có thể khẳng định là, cũng cùng Lan Lăng Yến đến mức này, thân đều bán cho , lui về phía sau chính là nữ chính coi trọng , nếu mình tận tay đem tặng cho nữ chính, biết đâu nể tình giữa hai người có quan hệ mà đối xử với như ở kiếp trước?

      biết cái này có tính là trong cái rủi có cái may hay ?

      là người hay gặp xui nhất, ngay cả khi uống nước lạnh cũng bị mắc nghẹn!

      Vừa rồi bị Lan Lăng Yến ăn đến sít sao, lại nhớ tới nữ chính, Ninh Vân Hoan có chút hoảng hốt, cảm thấy trước mặt có người thoáng qua rồi đụng vào mình, sau đó nghe tiếng 'Ai da' duyên dáng cất lên, hình như có chút quen quen, người liền đụng phải gì đó mềm mềm, Ninh Vân Hoan rùng mình cái, nữ chính vừa mới xuất trong đầu lúc này đặt mông té lăn đất, khóe mắt ngấn lệ, cứ oa oa kêu đau.

      Cố Doanh Tích tay còn che ngực, gò má ửng đỏ, vừa rồi Ninh Vân Hoan cảm giác được khỏi cần , đương nhiên là nữ chính bề ngoài tầm thường, nhưng bộ ngực bên dưới bộ váy đó khoảng chừng cúp D.

      Quả nhiên trong sách miêu tả hề gạt người, trong đầu Ninh Vân Hoan đầu tiên là thoáng lên ý nghĩ như vậy, nhớ đến cái mềm mềm vừa rồi mình chạm vào, lông gáy sau lưng lập tức dựng đứng hết cả lên, lúc này hướng Cố Doanh Tích mới : "Học tỷ, chị sao chớ?"

      "Ôi, ra là em đấy à." Hai mắt Cố Doanh Tích bắt đầu ngấn lệ, cái mông đầy đặn vừa to vừa co dãn ngạo nghễ ưỡn lên, làm các người đàn ông trong danh sách hậu cung của ta thích nỡ buông tay kia ngồi bệt mặt đất, lúc này có lẽ hơi đau, nên sắc mặt tái nhợt có chút khó coi, thỉnh thoảng còn đưa tay tới vuốt vuốt. Ninh Vân Hoan liếc mắt nhìn sang, xác thực thịt rất nhiều, lúc Cố Doanh Tích đưa tay vuốt ve, có thể thấy ràng hai cánh mông của ta thoáng đong đưa.

      Lúc này phần lớn nội dung trong truyện kỳ Ninh Vân Hoan quên gần hết, nhưng chứng kiến hành động của Cố Doanh Tích, trong đầu trong lúc đó tự nhiên chui đến đoạn văn:” Ninh Vân Thành đưa tay bóp mấy cái cặp mông đẫy đà, tay kia đầy ôn hương nhuyễn ngọc nhất thời làm giống như Trư Bát Giới ăn được quả nhân sâm, toàn thân ngay cả lỗ chân lông cũng đều thoải mái hẳn lên”.

      Nghĩ đến đây, Ninh Vân Hoan đột nhiên cảm thấy buồn nôn, khỏi sợ run cả người, vội vàng đem ánh mắt từ mông của Cố Doanh Tích nhìn sang chỗ khác.

      "Chị sao." Cố Doanh Tích mặt cố nặn ra vẻ tươi cười, đầu tiên ta đưa tay về hướng Ninh Vân Hoan, Ninh Vân Hoan biết ta cố tỏ ra thiện ý, cho mình bậc thang để làm quen, chứng minh mình phải bởi ghét ta nên mới xô ta ngã. Hành động dí dỏm dễ thương đó đạt được rất nhiều thiện cảm với những ngây thơ trong sáng, nhưng đối với người từng chịu ít đau khổ bởi hành động này của ta ở kiếp trước như Ninh Vân Hoan mà hoàn toàn hề có tác dụng. Ninh Vân Hoan chỉ làm như thấy cử động của Cố Doanh Tích, đầu tiên là lộ ra bộ dạng lạnh lùng quay đầu , liếc mắt, lúc này mới quay đầu nhìn Cố Doanh Tích : "Học tỷ, nếu chị sao, vậy tôi trước ."

      Khác xa với tình huống mà Cố Doanh Tích tưởng tượng, thấy muốn bỏ , Cố Doanh Tích lập tức có chút nóng nảy , liền tranh thủ vươn ra tay trung vòng qua sờ tóc của mình, lúc này mới vội vàng bò dậy hướng Ninh Vân Hoan : "Học muội đợi , gặp nhau chính là có duyên, lần trước chị còn chưa biết được tên em, nên chị muốn giới thiệu chút. Chị là Cố Doanh Tích sinh viên năm thứ ba, là học tỷ học cùng khoa với em, sau này em có chỗ nào hiểu cứ đến hỏi chị..." Cố Doanh Tích là người ôn nhu, rất được nhiều bạn trai trong lớp thương tiếc, nhưng cũng có ít bạn nữ trong lớp vừa mắt, bởi vậy ít lần chơi xấu ta.

      Mà bởi vì Cố Doanh Tích cũng bởi vì bài xích của mấy bạn học nữ nên luôn mang tia đề phòng đối với phụ nữ , cũng biết tại sao, khi ta nhìn thấy Ninh Vân Hoan theo bản năng có chút thích, nhịn được muốn làm thân, bởi vậy mới nhiều lần đuổi theo muốn kết bạn với Ninh Vân Hoan, mà Ninh Vân Hoan để ý tới làm ta hơi nổi giận.

      " cần." Ninh Vân Hoan lui về sau bước, vẻ mặt có chút lãnh đạm, ngu xuẩn mà vướng phải ở kiếp trước kiếp này dù thế nào tuyệt đối cũng vào vết xe đổ đó. Loại chuyện làm bạn với nữ chính thế này đòi hỏi phải có kĩ thuật cao, kiếp này có ý định muốn thử, ai thích tự nhảy vô .

      Cố Doanh Tích ngờ tới mình cũng đến mức này , mà Ninh Vân Hoan vẫn thèm để ý đến ta, tính cách ta ôn nhu, tuy xuất thân cũng cao, bên trong đám thiếu gia con nhà giàu phú nhị đại hoặc quan nhị đại này, có thể ta gần như thuộc loại tầm thường, nhưng nhưng ta coi trọng học tập vì thế thành tích của ta cũng coi là tệ, lúc trước giống như có thần thánh giúp đỡ, đạt được điểm tối đa mới thi được vào trường này, hơn nữa ta cũng phải loại mỹ nhân đặc biệt, chỉ có thể là thanh tú, tính cách lại dịu dàng, bộ dáng chén cháo trắng rau dưa kia ngược lại làm cho những người quen với những ngôi sao xinh đẹp, hoặc những nóng bỏng là có chút mới mẻ, bởi vậy tại trong trường học này, Cố Doanh Tích có biệt danh ngầm là mỹ nhân tài trí, làm cho phần nam sinh đều mến ta.

      ta vẫn chưa từng thử qua cảm giác mặt nóng dán mông lạnh, lập tức trong lòng có chút bị thương, sắc mặt thoáng chốc liền ảm đạm xuống, có chút ai oán :

      "Học muội, sao em lại để ý đến chị thế? Có phải chị làm sai chuyện gì, nên em mới thích chị hay ?" Giọng của ta ưu thương, giống như là mới vừa bị tình nhân vứt bỏ, làm cho Ninh Vân Hoan bất giác run rẩy cả người.

      Ở kiếp trước khi khắp nơi theo Cố Doanh Tích để học hỏi, cảm thấy nàng này có chỗ nào bình thường, thậm chí còn lòng coi ta như bạn thân, mỗi khi quay lại nhìn thấy ta khó chịu đều não tàn an ủi ta, đây là lần đầu tiên mới phát đầu óc của nàng này rất, rất giống người bình thường. muốn làm thân với ta nhất định là lỗi của ta, hay ta làm sai cái gì sao? Chẳng lẽ Cố Doanh Tích liền nghĩ qua rằng người ta muốn làm bạn với ta? Chẳng lẽ ta cho rằng bản thân thuộc dạng người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, chỉ cần ta vừa cất tiếng muốn kết bạn với ai đó, người đó phải dập đầu hô lớn, tạ Thái Hậu long ân, thuận tiện quỳ xuống liếm đầu ngón chân ta?

      Nghĩ đến đây, Ninh Vân Hoan hừ lạnh hai tiếng, hồi tưởng lại bản thân ở kiếp trước muốn quăng cho bản thân hia bạt tay, lạnh lùng : "Chị làm gì sai cả."

      Loại này giống như vở kịch cứ muốn kéo dài mãi mà chấm dứt, biết diễn cái gì tiếp đây!

      Mày Ninh Vân Hoan giật giật, lại lui về phía sau hai bước: "Nếu như học tỷ có việc gì, tôi còn phải lên lớp, tôi trước."

      "Đợi chút!" Cố Doanh Tích lau nước mắt, ra vẻ đáng thương đuổi theo: "Em vẫn chưa với chị em tên là gì, để sau này có gì chị tìm em, chị rất rành ở trường học này..."

      Quen thuộc đến đâu có bằng người từng học ở đây bốn năm ? Ninh Vân Hoan lãnh đạm lắc đầu, Cố Doanh Tích đem bàn tay đến đặt ở cổ tay , vẻ mặt kiên trì giữ chặt lấy tay , ra vẻ như nhất định phải buộc tên và số điện thoại.
      Iluvkiwi, B.Cat, AnnieNguyễn31547 others thích bài này.

    4. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Má ́ này có bệnh ko nhẹ :3::3:
      stella2412, nganha123, JupiterGalileo2 others thích bài này.

    5. mina980530

      mina980530 New Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      5
      hu, hay nha, cố lên nha bạn :yoyo45::yoyo45::yoyo45:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :