1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trọng Sinh Nữ Phụ - Mỉm Cười Wr

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Á đù. Thằng nam phụ này gan, chán sống lắm rồi. Mẹ doanh tích nên mua thuốc chống ảo tưởng sức mạnh . Kiểu này bạn trẻ hùng rơm kia biết đc cái gọi là sống k bằng chết nè.

    2. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Ớ đ*t! Thằng này lì. Bẻ nát cổ tay, nắm tóc, tát tỷ hai cái mặt. Ngày giỗ mi sắp tới

    3. thienbinh2388

      thienbinh2388 Active Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      182
      :014::014::014:ta tung kinh sieu do cho may nguoi do

    4. Shiyu

      Shiyu Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      1,537
      CHƯƠNG 65: MUỐN CHẾT

      Editor: Shiyu

      “Em chưa với Tần đại ca mà…”

      thanh nghi hoặc của Lý Phán Phán vang lên, thần sắc Phó Viện lại có chút bối rối, vội vàng cắt đứt lời nàng:

      “A, Tần đại ca vì sao đánh Hoan Hoan.”

      Trong lời của nàng có ý cười nỗi đau người khác, cố ý lớn tiếng :

      “Sao Tần đại ca lại gọi bạn ấy là “tiện nhân”, em cũng biết ấy, ấy phải loại người giống như Tần đại ca đâu.”

      Người này đúng là vị hôn phu của Lý Phán Phán, về sau ngừng Cố Doanh Tích, cũng gia nhập thành thành viên trong đội ngũ Tạ Trác Doãn, là Tần Dật. Nhà họ Tần tướng lãnh thế gia, ở trong quân đội là nhân vật có địa vị. Thân con trai lớn thế hệ này, ở kinh đô Tần Dật thầm được mệnh danh là thái tử. Từ vào quân đội tập luyện, vóc người to con cao lớn. Vừa rồi Ninh Vân Hoan bị tát, lại bẻ gãy cổ tay, khi bình tình lại thấy toàn thân đều đau đớn.

      ta hèn hạ, nên đánh?”

      Tần Dật nhướng mày, cười hỏi Phó Viện câu. Phó Viện mấp máy miệng, gương mặt lộ vẻ đỏ ửng, trong mắt lộ ra khát khao và sùng bái. Lúc này Lý Phán Phán nhìn thấy bạn tốt và hôn phu của mình liếc mắt đưa tình, ngược lại nàng tới bên Ninh Vân Hoan, có chút thương cảm :

      “Tần đại ca ra tay có chút nương tình rồi, nếu bây giờ thể ngồi dậy nổi đâu. Bất quá tại sao lại bị như vậy?”

      Lý Phán Phán vừa vừa đồng ý cau mày:

      "Tần đại ca vô duyên vô cớ đánh người, ..."

      “Có thể cho tôi mượn điện thoại ?”

      Ninh Vân Hoan nén nhịn gò má đau rát hỏi Lý Phán Phán. Nàng ta ngừng chút dường như ngờ Ninh Vân Hoan hỏi mượn điện thoại nàng. Lúc muốn trả lời, Phó Viện lập tức lao đến:

      “Phán Phán, bạn coi chừng chút.”

      Nàng nhìn thấy Ninh Vân Hoan xúi quẩy, trong lòng sảng khoái ngút trời giống như trời nóng mà được ăn cây kem mát lạnh vậy, vừa nghe thấy Ninh Vân Hoan mượn điện thoại nàng ta muốn để toại nguyện. Ngược lại hận thể để cho nhiều người vây quanh , khiến trở thành trò cười cho thiên hạ mới tốt.

      Nhưng Lý Phán Phán là nhân vật thánh mẫu, hào quang thánh mẫu của nàng so với bóng ma trong lòng Cố Doanh Tích còn long trọng hơn. Đời trước, nàng bị Cố Doanh Tích đoạt chồng, cũng nhẫn tâm thu thập ả, nếu dùng quyền thế của nhà họ Lý, lúc đó muốn giải quyết Cố Doanh Tích là chuyện đơn giản. Mà hết lần này đến lần khác nàng bấm bụng bấm dạ chịu đựng, có thể do nàng giải quyết mọi chuyện như vậy cho nên đến trước khi Ninh Vân Hoan chết nàng gặp bất kỳ chuyện xui nào. Bởi vì tính cách nàng như thế nên đối với cầu này của Ninh Vân Hoan, dù bị Phó Viện ngăn cản nhưng chắc chắn nàng từ chối:

      "Yên tâm Viện Viện, có chuyện gì!"

      Nàng cười cái với Phó Viện, sau đó lấy di động trong túi xách ra đưa Ninh Vân Hoan.

      Đón di động, lúc này Ninh Vân Hoan mới thở phào nhõm. Gắt gao nắm giống như nắm cọng rơm cứu mạng cuối cùng. Tần Dật ngăn cản hành động lương thiện của vị hôn thê, rất thích tính cách dịu dàng, hiền lành này của nàng. Huống chi lúc Phó Viện cáo trạng điều tra Ninh Vân Hoan, phải là người có bối cảnh gì. Nên sợ gọi điện kêu người nào tới, nếu có can đảm trả thù ở chỗ này đợi. Đến người đánh người, tới đôi đánh đôi, muốn cho người đàn bà này bài học cả đời khó quên!

      Đương nhiên Ninh Vân Hoan thấy Tần Dật cười lạnh, cũng cười lạnh theo tiếng, thầm cổ động dũng khí sau đó trượt màn hình điện thoại. mở khóa, đánh số Lan Lăng Yến vào, gọi .

      Đến lúc này mới nhận ra số điện thoại của Lan Lăng Yến in sâu đậm trong trí óc , bên kia truyền đến thanh nhận cuộc gọi, vì sợ nhận nên Ninh Vân Hoan cố ý gọi số điện thoại cá nhân của . Số này chỉ có mình biết, bởi vậy vừa gọi, điện thoại reng hai tiếng, đầu kia vang lên thanh lãnh đạm của Lan Lăng Yến:

      "Hoan Hoan."

      "Ô..."

      Ninh Vân Hoan mặc dù che miệng, nhưng lúc vừa nghe thấy thanh Lan Lăng Yến, theo bản năng cảm thấy ủy khuất, nước mắt nhịn được chảy ra. Lan Lăng Yến ở đầu kia nhạy cảm phát giác được tiếng khóc của , thanh thoáng chốc trầm xuống:

      "Ở nơi nào?"

      Chuyện gì cũng hỏi, chỉ trực tiếp hỏi địa chỉ, Ninh Vân Hoan nhìn quanh bốn phía, lúc này mới giọng :

      “Từ tòa nhà khoa học kỹ thuật ra trước cách sân bóng rổ khoảng ba trăm mét, bên cạnh bụi hoa hồng.”

      Lan Lăng Yến liền dập máy, Ninh Vân Hoan hít mũi cái, sau khi xóa số điện thoại mới trả lại cho Lý Phán Phán, lúc này lộ ra nụ cười tươi tắn với nàng:

      “Cám ơn!”

      Đầu Lý Phán Phán gật , lấy điện thoại về, mặc dù trước kia Ninh Vân Hoan khách khí đối với nàng nhưng bây giờ nàng sớm quên, nhìn thấy cánh tay rũ xuống của Ninh Vân Hoan, có chút lo lắng hỏi:

      khỏe ? Có người nào đến đón ? Nếu có, để tôi đưa bệnh viện.”

      "Phán Phán, bạn đúng là rất thiện lương."

      Hàm răng Phó Viện nghiến như muốn cắn đứt, trong lòng mắng cẩu huyết lâm đầu là Lý Phán Phán ngu ngốc:

      “Hoan Hoan nhất định có người đến đón a, dù Ninh đến bác Ninh cũng đến! Bạn cần lo, Tần đại ca đến trường để đón bạn mà? Chúng ta nhanh ra ngoài ăn cơm !”

      Nàng muốn làm kỳ đà người ta hẹn hò chút cũng xấu hổ, lại thể bộ dáng hiển nhiên, Lý Phán Phán lộ ra thần sắc kinh ngạc, chắc là trước đây tình huống này luôn xảy ra. Nàng chỉ lo lắng nhìn Ninh Vân Hoan, giọng :

      "Nhưng mà, nhưng mà ấy..."

      "Ai nha!"

      Phó Viện lôi kéo nàng cái, lúc quay đầu nhìn Ninh Vân Hoan liền lộ ra vẻ châm chọc, hình như muốn cũng có hôm nay, lúc quay lại nhìn Lý Phán Phán biến thành bộ dạng dịu dàng:

      “Bạn đừng suy nghĩ nhiều như vậy, bạn cũng biết Tần đại ca ra tay có chừng mực. Hoan Hoan có chuyện gì?”

      Nàng xong, nịnh nọt quay đầu nhìn thoáng qua vẻ mặt ngạo mạn của thanh niên trẻ tuổi kia, tà tà dựa bên thân cây to, hai tay ôm ngực, vẻ mặt thèm đếm xỉa gật đầu , trong mắt lại lộ vẻ trào phúng.

      “Nhưng mà…”

      “Tốt lắm, đừng nhưng nhị nữa…”

      Phó Viện bực mình cắt đứt lời nàng ta, lúc này mới tới bên cạnh Tần Dật, thân mật kéo cánh tay , còn ánh mắt sáng ngời:

      “Lần trước nhà hàng Tần đại ca dẫn chúng ta ăn rất ngon, hôm nay chúng ta lại đến đó .”

      Tần Dật gật đầu với nàng, ánh mắt hai người có chút thích hợp, Ninh Vân Hoan nhớ hành động cho mình mượn điện thoại vừa rồi của Lý Phán Phán, mặc kệ thiên tính nàng ta như vậy hay như thế nào nhưng trong lòng luôn ghi nhớ chuyện này, chuẩn bị về sau giúp nàng ta tay.

      sao chứ?”

      Lý Phán Phán lại hỏi mỹ nhân ngu ngơ vì được Tần Dật làm hùng cứu lúc vừa rồi. Nàng liếc nhanh nhìn vẻ mặt Cố Doanh Tích có chút đỏ ửng biết làm sao kia, sau đó mới cắn cắn môi, giọng về phía Ninh Vân Hoan:

      “Đều là bạn bè, cần gì phải đánh ấy? Tôi nghe Tần đại ca do …”

      hãy lo canh chừng Tần đại ca của .”

      Ninh Vân Hoan cố nén đau nhức, chỉa chỉa cằm về phía sau nàng và :

      chừng ngày nào đó bạn tốt của cướp vị hôn phu của đấy.”

      Theo bản năng Lý Phán Phán quay đầu nhìn, sắc mặt lập tức tái nhợt, lắc đầu :

      , thể nào…”

      “Ngươi muốn chết!”

      Tần Dật nghe thấy Ninh Vân Hoan , mặt lập tức vẻ thô bạo, nắm chặt tay, quả đấm phát ra tiếng vang “khanh khách”, từ từ tới chỗ Ninh Vân Hoan.

      Lý Phán Phán vừa muốn đứng ra khuyên thanh trầm thấp lạnh như băng mơ hồ lộ ra sát ý vang lên:

      “Tao nhìn thấy kẻ muốn chết là mày.”

      Khi Lan Lăng Yến tới gần nhìn thấy đám người vây quanh chỗ này, bốn hộ vệ vất vả đẩy đám người ra để đến. nhìn thấy Ninh Vân Hoan ngồi dưới đất, đầu tóc tán loạn, gò má sung đó, đôi mắt có chút phiếm hồng, tay được bình thường mà rũ xuống. Vừa nhìn Lan Lăng Yến biết bị người ta đánh, chỗ cổ tay xanh tím mảng lại càng nổi bật da thịt trắng nõn của !

      luôn luôn lộ ra hỉ nộ, tâm tình luôn giữ tỉnh táo đến mức cha còn phải là người. Nhưng chứng kiến bộ dáng bị thương của Ninh Vân Hoan, trong lòng cỗ lệ khí dâng lên, kích thích muốn giết người, ngực phập phồng thể tức giận. mắt Lan Lăng Yến thẳng tắp chăm chú nhìn cổ tay Ninh Vân Hoan dời chỗ khác, chỉ sải bước đến bên cạnh .

      Cố Doanh Tích nhìn thấy về phía mình, con mắt còn thấy hùng Tần Dật vừa rồi hùng cứu mỹ nhân nữa. Đôi mắt đẹp của ả đầy tình nhìn chăm chú vào nhưng Lan Lăng Yến liếc nhìn ả cái, nhanh chóng qua ả, trực tiếp kéo Ninh Vân Hoan ngồi dưới đất lên, ôm vào trong ngực, giọng trầm:

      làm?”

      Vừa rồi đương nhiên nghe thấy Tần Dật muốn đánh chết Ninh Vân Hoan, tự nhiên tìm thấy mục tiêu. Huống chi tình huống cổ tay Ninh Vân Hoàn phải do người bình thường làm được, chỉ có những cao thủ được huấn luyện mới có thể làm được!

      Càng nhìn , trong lòng càng tỏa ra sát ý cuồn cuộn nhưng vẫn dịu dàng vuốt ve lòng bàn tay lạnh buốt của , sau khi cảm giác được Ninh Vân Hoan run rẩy mới giúp sửa sang đầu tóc, đôi môi hôn trán cái:

      “Yên tâm, chồng thay em trút giận!”

      giọng chuyện bên tai , vốn tâm Ninh Vân Hoan khẩn trương, lúc này thoáng cái liền nới lỏng, nước mắt nhẫn lâu nhịn được chảy ra, dùng cánh tay bị thương ôm cổ , chôn trong ngực khóc nấc lên.

      nghĩ đến người mình sợ hãi ở kiếp trước vậy mà đời này lại cho cảm giác an toàn, nghe thấy muốn trút giận thay , lòng Ninh Vân Hoan có chút ê ẩm, chua xót, đủ loại mùi vị.

      Lúc nguy hiểm, thời điểm ủy khuất người đầu tiên nghĩ đến lại là , vẫn cho rằng mình sợ , vẫn nghĩ cách trốn khỏi nhưng ngờ tới có ngày thích .

      “Khẩu khí lớn !”

      Tần Dật vừa nhìn thấy Lan Lăng Yến, trong lòng liền dâng lên cảm giác khó chịu. Vóc người được xem nhua cao lớn mà Lan Lăng Yến còn cao hơn nửa cái đầu. Càng làm cho thấy thoải mái là cảm giác áp bách và nguy hiểm mơ hồ tỏa ra người Lan Lăng Yến.
      Iluvkiwi, Hiyoko, AnnieNguyễn31540 others thích bài này.

    5. Huỳnh Thượng Hỷ

      Huỳnh Thượng Hỷ Active Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      204
      Ôi mong chờ chương sau
      ngược thằng ho tần thê thảm lun:die:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :