1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trọng Sinh Nữ Phụ - Mỉm Cười Wr

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      bá đạo...con cố doanh tích thiệt giả tạo...và à nàng ui...mình đề nghị bạn cần tìm ng beta tr :yoyo63:, như chương 7 ấy, đọc hơi sượng

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 9:

      Edit: Ss Trân Đào

      Vừa mới lên năm nhất đại học, trong ban có rất nhiều gương mặt quen thuộc mà cũng xa lạ, những người này kiếp trước có tiếp xúc qua mấy năm, cũng có thể là mới gặp lần đầu. nhớ trong lớp có hai bạn nữ rất xinh đẹp sau khi vào giới giải trí rất nổi tiếng.

      Kiếp này cũng có ý định đem tâm tư đặt lên sách vở từng đọc qua, dù sao ba Ninh và mọi người vẫn còn sống sờ sờ.

      chuẩn bị nắm chặt mọi thứ thuộc về mình, nếu tính tình của hai người này tốt giới thiệu đến công ty của nhà mình dù sao ngọc tốt nên để người ngoài dùng.

      Trong lòng có ý định, lúc này vừa vào cửa lớp, Phó Viện ngồi trong lớp nhìn thoáng qua thấy Ninh Vân Hoan đến liền nổi giận đùng đùng tới: "Hoan Hoan, tại sao ngày hôm qua cậu cúp điện thoại của mình, sau đó còn tắt máy nhận?". Trong tiếng còn mang theo giận dữ và hận ý, cứ như là Ninh Vân Hoan có lỗi với ta vậy.

      Ninh Vân Hoan giải thích được, cho dù là bạn bè bí mật nào cũng phải ra, hôm qua vừa dạo vòng quỷ môn quan về, tại tâm tình tốt chút nào. Lan Lăng Yến xuất , làm cho trong lòng Ninh Vân Hoan lộn xộn, toàn thân khó chịu và lần đầu tiên có cảm giác lo lắng sợ hãi, vậy hôm nay xảy ra chuyện bực mình với nữ chính, làm cho nhẫn nại của sắp bùng nổ:" Vậy sao, chắc là do điện thoại hết pin!"

      nhàn nhạt trả lời hiển nhiên làm cho Phó Viện vừa lòng, ta ném túi xách lên mặt bàn Ninh Vân Hoan mà ngồi xuống : "Hết pin thôi , hôm qua soái ca kia là ai, hai người có quan hệ gì, mình nhìn thấy ta ôm cậu rất thân mật, Hoan Hoan, bạn bè phải việc gì cũng đều chia sẻ với nhau sao? Tại sao cậu có bạn trai mà cho mình biết vậy, ba Ninh cùng mẹ Ninh có biết ? "

      "Ba mẹ tôi có biết hay có liên quan gì?" Lúc này Ninh Vân Hoan nhịn được muốn đứng dậy, điện thoại di động trong túi xách vang lên, tạm dừng tranh cãi với Phó Viện, nhanh chóng lấy điện thoại từ trong túi ra liền thấy dãy số xa lạ, suy nghĩ liền bắt máy : "Xin chào!"

      Bên kia trầm mặc hồi lâu, Ninh Vân Hoan nghĩ rằng gọi nhầm số vừa định tắt máy, đầu bên kia điện thoại vang lên giọng nam nhàn nhạt : "Bây giờ em ra phía ngoài cổng trường".

      Cho dù nhìn thấy chủ nhân của giọng này nhưng chẳng biết tại sao Ninh Vân Hoan vẫn sợ run người, nhớ tới hôm qua nhìn thấy người ấy là miệng há hốc được tiếng nào, bên kia điện thoại sau khi dứt lời giống như hạ xong mệnh lệnh tắt điện thoại.

      Ninh Vân Hoan á khẩu được tiếng nào, trong lòng buồn bực muốn chết, hận thể vứt điện thoại vào thùng rác. Hôm qua cùng Lan Lăng Yến chuyện, từ nay về sau qua lại với nhau nữa, biết tại sao Lan Lăng Yến biết số điện thoại của mình, lúc này cũng dám hỏi vấn đề này, nhưng cũng dám ra.

      Phó Viện thấy chuẩn bị , vội vàng đứng dậy theo ngay cả túi sách cũng cầm, cuống quít ôm cánh tay : "Hoan Hoan có phải bạn trai của cậu điện thoại cho cậu ? Cùng nhau ăn cơm sao, mình còn chưa được gặp ta đâu, cậu ta mời mình cùng ăn cơm luôn được ? ".

      Ninh Vân Hoan lúc này vội vã có thời gian cùng Phó Viện nhiều lời, thèm quan tâm đến việc bị ta lôi kéo như vậy, bây giờ mùa hè nên ăn mặc hơi mỏng, hôm nay chỉ mặc đơn giản áo T-shirt cotton tay ngắn cổ chữ V, phía dưới mặc quần lụa mỏng chiffon mà thôi, lúc này bị Phó Viện lôi kéo phía trong cổ lộ ra sợi dây bạc, mắt Phó Viện sáng lên nhìn sợi dây chuyền lúc lúc , ta liếc nhanh liền nhận ra đây là sợi dây ta thích, ngày hôm qua vốn còn muốn năn nỉ Ninh Vân Hoan nhường lại cho ta mua.

      Nhưng về sau nghe sợi dây này hơn cả trăm vạn, tuy trong nhà ta cũng có chút tiền nhưng mà muốn nhà bỏ ra hơn trăm vạn mua dây chuyền cho ta chắc chắn người nhà họ Phó bao giờ làm như vậy, dù sao đó chỉ là đồ trang sức đeo người mà thôi, cũng ngờ ngay lúc này ta lại thấy Ninh Vân Hoan đeo nó cổ.

      Tất cả đều là bạn bè với nhau, tại sao đồ do ta nhìn trúng mà Ninh Vân Hoan lại có nó. Trong lúc nhất thời ta nảy sinh đố kỵ theo bản năng muốn đưa tay giật lấy.

      Bị ta kéo đến suýt nữa rách toạc áo, may mà áo T-shirt này của Ninh Vân Hoan hoàn toàn may từ cotton vốn rất co giãn. Nếu mà bị trảo của ta mà tong cũng phải hay. theo phản xạ lui về phía sau 2 bước, đưa tay ôm kín ngực, có chút cảnh giác ...

      "Cậu muốn làm gì?"

      "Hoan Hoan, vậy mà cậu còn người đó phải là bạn trai của cậu, ngày hôm qua sợi dây chuyền là ta tặng cho cậu đúng ?"

      Hoàn cảnh của Phó gia cùng Ninh gia cách biệt nhau lắm, mặc dù Ninh gia thương con hơn nhà mình nhưng vô duyên vô cớ chắc cũng thể nào bỏ ra nhiều tiền như vậy cho Ninh Vân Hoan mua dây chuyền.

      Mà Ninh Vân Hoan ngày thường có bao nhiêu tiền Phó Viện là người hiểu nhất, lúc trước Ninh Vân Hoan thường giúp đỡ học sinh khó khăn, tiền tiêu vặt hầu như là đưa ra hết nên chẳng còn bao nhiêu, chính bản thân ta nhất định đủ tiền mua dây chuyền, chắc chắn là người đàn ông ngày hôm qua mua cho ấy.

      Ninh Vân Hoan trong lòng rất sợ Lan Lăng Yến, nhưng lúc này có bên cạnh, khẩu khí của Phó Viện đầy vẻ ghen tị làm cho có chút thích, bởi vậy liền nhếch miệng cười: "Tôi ấy phải bạn trai của tôi lúc nào thế?" kỳ chính cũng tò mò biết sợi dây chuyền ở cổ mình khi nào, hôm qua chỉ nhìn nhìn nhưng cũng còn là thiếu nữ vừa mới lớn, biết sợi dây chuyền này chỉ sợ bản thân mình có mấy vạn đồng mới có thể mua được, lúc đó kì cũng nản chí mà bỏ , ngờ tới nó vẫn ở tay mình.

      Mặc dù tận mắt thấy nhưng hôm qua Ninh Vân Hoan chỉ tiếp xúc với mỗi Lan Lăng Yến, bởi vậy cần đoán cũng biết sợi dây chuyền này là của mua cho , trong lúc nhất thời có chút ngẩn ngơ.

      Phó Viện nghĩ đến cảnh ngày hôm trước, lại giải thích được từ đâu mà có sợi dây chuyền, trong lòng ta hốt hoảng, khẩu khí rất lớn:

      "Vậy sao tôi hỏi qua cậu mấy lần mà cậu chịu thừa nhận".

      biết nghĩ như thế nào nhưng hôm qua nhìn thấy người đàn ông kia là hoa có chủ, cho dù Ninh Vân Hoan là bạn bè của mình, nhưng trong lòng Phó Viện cũng có tia ghen ghét, người đàn ông kia tướng mạo đẹp trai , hơn nữa sợi dây chuyền hơn trăm vạn mà cũng có thể tiện tay tặng được, chuyện như vậy ngay cả cha mình còn chưa chắc làm được, trong lòng ta tràn đầy ghen tị, ngoài miệng liền tự chủ ra: "Có phải cậu xảy ra quan hệ cùng với ta, cho nên ta mới tặng cho cậu sợi dây chuyền này đúng ?"

      cần biết Phó Viện có phải là bạn tốt của mình hay , có thể mở miệng ra được như vậy, Ninh Vân Hoan liền muốn để ý đến ta, ở kiếp trước cùng Phó Viện học chung nhưng sau khi tốt nghiệp ta liền kết hôn hai người rất ít lui tới, có thể trong lúc học đại học hai người thường xuyên dạo phố hay ăn cơm, nhưng cũng thấy ta chuyện chanh chua giống như lúc này.
      Last edited: 21/9/17
      Iluvkiwi, B.Cat, Hiyoko54 others thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      CHƯƠNG 10: PHIỀN TOÁI
      Edit: Ánh Thuận Lê

      Bên ngoài còn có người chờ, Ninh Vân Hoan nhíu mày: “Đây là chuyện của mình.”

      là làm nên lời của Phó Viện dù vô tâm hay cố ý đều như kim châm đâm vào trong lòng , Ninh Vân Hoan cụp mí mắt xuống, câu tạm biệt với Phó Viện, sau đó thèm để ý đến Phó Viện còn muốn đuổi theo xin lỗi, trực tiếp xoay người ra sân trường.

      Khi vào đại học, việc học vốn là nhàng lại mới vừa vào năm học chỉ cần điểm danh là được, Ninh Vân Hoan lại muốn tiếp tục ở trong phòng học ngây ngốc, bởi vậy liền ra khỏi sân trường.

      Phía ngoài cổng trường, đỗ hàng dài xe sang trọng, đây là trường học đứng đầu trong các trường quý tộc, người có thể đến đây học tập phải rất giàu có chính là thành tích học đều rất xuất sắc, ngoài ra còn có bộ phận giai cấp đặc quyền, vì vậy mà nhiều nơi có thể khó nhìn thấy nhiều xe sang trọng nhưng ở đây vẫn có thể thấy được.

      Lúc Ninh Vân Hoan ra khỏi cổng trường, mọi người đứng cách đó xa đều hướng ánh nhìn về phía . Ở giữa đám đông, Ninh Vân Hoan tính là xuất chúng, cũng giống nữ chính quanh thân tỏa ra ánh hào quang, nhưng so với nữ sinh thanh tú cùng trường xinh đẹp hơn nhiều.

      Mặc dù tính là tuyệt sắc nhưng giữa những người phải ăn mặc trang điểm tỉ mỉ để mặt mộc trang điểm cũng là nổi bật. Có người muốn lên xe cũng tự chủ được nhìn về hướng Ninh Vân Hoan tới. Nhiều thanh niên vừa xuống xe cũng lộ ra vẻ mặt hứng thú, muốn bước về phía .

      Mà ở giữa đám xe đó là chiếc xe màu đen bề ngoài quá nổi bật nhưng dám chắc ai biết đến logo cánh thiên sứ, thương hiệu nổi tiếng của hãng xe Mazda, lên giá trị của chiếc xe. xe có người mặc âu phục đen xuống, bước đến chỗ Ninh Vân Hoan.

      Cùng lúc đó cửa sổ xe cũng chậm rãi hạ xuống, ra khuôn mặt tuấn tú nhưng rất lãnh đạm, đôi mắt xếch sắc bén xuyên qua mắt kính mỏng nhìn về hướng Ninh Vân Hoan. Chỉ là bị ánh mắt này nhìn thôi mà Ninh Vân Hoan bất giác được sợ run, có cảm giác như mình là thức ăn bị chim ưng nhắm trúng. Trong lòng có chút sợ hãi, do dự mãi dám bước lên, người mặc âu phục đen cung kính đến bên cạnh , làm tư thế xin mời: “ Ninh tiểu thư, mời!”.

      Người đàn ông mặc âu phục đen với vẻ mặt cứng ngắc và lãnh đạm, chỉ xong câu kia, liền kiên nhẫn nhìn chăm chú vào Ninh Vân Hoan.

      Hôm qua ràng gặp lại, đối với việc liên quan với Lan Lăng Yến, trong lòng Ninh Vân Hoan cảm thấy rất sợ, do dự nửa ngày, liếc mắt trông thấy lông mày người trong xe khẽ nhíu lại, nhìn ra được người trong xe còn kiên nhẫn. Tuy rằng xe ở cách khá xa nhưng có cảm giác nếu ngoan ngoãn nghe lời chỉ sợ hậu quả rất thảm, vì thế thao bản năng liền vội vã tới bên cạnh xe.

      Người đàn ông mặc âu phục đen thấy qua liền theo phía sau, hướng ánh mắt cảnh cáo lướt qua những người tiến đến.

      Vừa đến cạnh xe cửa xe mở ra, cánh tay ôm lấy eo Ninh Vân Hoan trực tiếp ôm lên xe ngã vào trong lồng ngực người trong xe.

      Hôm qua, hành động thân mật hơn hai người cũng có, bây giờ nếu đẩy ra làm vẻ mặt chịu khuất phục có phải quá muộn rồi hay . Rối rắm hồi, phía sau xe và phía trước xe cáh nhau tấm kính, Ninh Vân Hoan có thể nhìn thấy hai người mặc âu phục đen ngồi đằng trước nhưng lại biết họ có thể nhìn thấy mình hay , nhưng cách lớp thủy tinh nghĩ hai người hẳn là nghe đến lời của . Vì vậy, xoay người vừa định di chuyển lại bị ánh mắt nhàn nhạt của Lan Lăng Yến nhìn sang.

      - Sao hôm qua mở điện thoại?

      Giống như đoán trước được Ninh Vân Hoan định gì, Lan Lăng Yên đầu tiên là nhàn nhạt nhìn cái, nhìn ra được muốn co người đến góc ghế khác, nhưng thân thể mềm mại của trong ngực, cảm giác khi ôm lại cực kì thoải mái khiến cho – người hàng năm rèn luyện tính cảnh giác, thích cùng người khác gần gũi tiếp xúc, cũng cảm thấy ghét. Bởi vậy, bỏ qua hành động phản kháng yếu ớt của trực tiếp ôm trong ngực.

      - Hôm qua điện thoại của tôi bị hết pin.

      thể lừa như lừa Phó Viện, Ninh Vân Hoan theo bản năng bắt đầu bịa chuyện. Vừa xong, cảm thấy mình tại rất sợ Lan Lăng Yến liền buồn bực, vùng vẫy hai cái, giãy giụa nhưng vẫn thấy buông ra, cũng dám động, thân thể cứng ngắc lại, lúc này mới dè dặt : “ Lan tiên sinh, tôi, hôm đó phải chúng ta xong sao? Còn sợi dây chuyền này…”

      Thanh của có chút , để ý lắng nghe còn có thể phát trong giọng của mang theo chút run run, như chú thỏ con muốn chạy trốn bất cứ lúc nào Lan Lăng Yến khẽ mỉm cười. phải là người mặt thường xuyên nghiêm túc, thậm chí nhiều lúc lộ ra vẻ mặt ôn tồn, tao nhã, vui vẻ. Nhưng những lúc mà lộ ra biểu tình vui vẻ rất ít khi là vì tâm tình tốt mà hầu như là vì phát ra điều gì thú vị.

      Lúc này Lan Lăng Yến cảm thấy hết sức thú vị, dự cảm của quả nhiên là đúng. Ngày hôm trước, mặc dù bắt , hai người đều thân mật đến trình độ như vậy nhưng Lan Lăng Yến nhớ mình hề tên gọi của mình với , mà trong thành phố này phải người có thân phận đặc thù chỉ sợ cũng biết là ai, công ty Ninh gia như vậy, thương trường có thể thấy rất nhiều nhưng hết lần này tới lần khác lại biết tên họ của .

      Nghĩ như thế, vui vẻ khóe miệng càng sâu, hướng gật đầu : “ xong cái gì?”.

      Lông mày Ninh Vân Hoan vặn lên, khóe miệng ngừng run rẩy: "..."

      Ngày đó làm chuyện gì, lúc ấy biết xấu hổ làm,bây giờ bảo như thế nào ra? Lan Lăng Yến giống người ăn vạ người khác, Ninh Vân Hoan do dwk biết chính mình có nên mặt dày mày dạn nhắc nhở chút Lan Lăng Yến lại nhìn cười: “ Nhưng mà theo tôi nhớ, hôm trước chúng ta là lần đầu gặp mặt, khi đó thất lễ quên chưa giới thiệu về mình.”.

      Thanh nhàn nhạt, còn vẻ lạnh lẽo như vừa rồi, thậm chí khuôn mặt tuấn mỹ lại mang theo nụ cười ôn nhu như gió xuân, nhưng Ninh Vân Hoan tự dưng lại cảm thấy toàn thân phát rét.

      nhớ ra rồi, xác thực hai người chưa từng gặp mặt, hôm nay dưới tình thế cấp bách lại đem tên gọi ra mà chính mình theo lý thuyết thể biết tên họ của . Ninh Vân Hoan thấy hành động này của mình ngu ngốc, sợ lại hỏi thêm cái gì liền dám nhiều lời, cũng dám chuyện hôm trước, càng dám chuyện dây chuyền, chỉ mong cái gì cũng hỏi, ngoan ngoãn co mình lại thành khối dám lên tiếng.
      Iluvkiwi, B.Cat, Hiyoko60 others thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      CHƯƠNG 11: BẮT LẠI

      suốt đường ai gì, Lan Lăng Yến đối với hành động nhu thuận của rất hài lòng, nhưng tại sao biết mình mà lúc mới gặp lại sợ thành bộ dạng như vậy, ngày nào đó chính hiểu !


      lần nữa bị mang về trang viên lần trước, lần này cần Lan Lăng Yến , Ninh Vân Hoan cũng biết muốn làm gì .


      phải hôm đó xong rồi sao, chỉ làm lần sao?" Lúc này, Ninh Vân Hoan cũng bất chấp sợ hãi, vội vàng chống cự, có dự cảm, nếu còn ngây ngốc về sau chuyện như vậy tiếp tục xảy ra, ngừng.



      Lan Lăng Yến chậm rãi đem chiếc áo sơ mi của vén lên, lộ ra chiếc eo trắng tinh tế của . : "Nâng tay lên."

      Đại Ma Vương có phân phó, vốn rất sợ hãi, theo bản năng đem tay giơ lên. Vì thế, Lan Lăng Yến dễ dàng đem quần áo của ném sang bên, thuận thế đem đè lên giường. Ninh Vân Hoan lúc này mới phục hồi tinh thần lại, vội vàng giãy dụa: "Lan tiên sinh..."

      Bất kể kêu như thế nào, chiếc áo lót bé dưới ngón tay thon dài nhưng đầy sức lực chỉ khẽ kéo , dễ dàng thoát khỏi tuyến phòng thủ, quay sang đầu quân với giặc. Đôi tay của Ninh Vân Hoan ấn vào đỉnh đầu, nửa người bởi vì bị giữ chặt ưỡn thành những đường cong xinh đẹp.

      Lúc này, bởi vì dưới thân mặc váy ngắn, nên cần dùng sức quá nhiều chỉ khẽ vén lên là được, Ninh Vân Hoan sắc mặt đỏ bừng, quẩy người cái, nhưng hoàn toàn hề sứt mẻ, chỉ cảm thấy bàn tay dễ dàng đem quần lót bên dưới chiếc váy của , tụt ra khỏi chân, khẩn trương nhưng hình như cũng vội vã bước vào, thở dốc hai tiếng, hơi thở ấm nóng dừng ở bên má , môi lại bị người ta ngậm lấy, thân thể căng thẳng, xông vào vùng cấm địa.

      Hôm kia vừa mới mất lần đầu tiên, tuy vừa rồi hành động của gần như là tán tỉnh, nhưng thân thể của Ninh Vân Hoan cũng phải kháng cự như vậy, nhưng vẫn có chút bị đau do đâm quá mạnh và có chút quen, vội vã định giãy dụa, nhưng gã giảo hoạt nào đó sớm siết chặt hông , làm cho nhúc nhích chút cũng được.

      "Đau." phải cơn đau như bị xé đôi cả người ra thành hai mảnh như lần trước, ngược lại có chút căng đầy khó chịu, chân mày cau lại. Môi của Lan Lăng Yến theo bản năng ngừng hạ những nụ hôn nhàng lên trán , động tác mềm dịu dàng, nhưng động tác của thân dưới lại hoàn toàn hề có chút lưu tình, như sóng vỗ điên cuồng, kính mắt sớm biết bị ném đến nơi đâu, đôi mắt xếch hẹp dài lúc này được lộ ra, thiếu lạnh lẽo của ngày thường mà tăng thêm chút dục niệm.

      Dục vọng giống như mãnh thú, nếu dĩ vãng từng biết qua, nếm thử qua mùi vị cảm thấy mình có thể nhẫn nại, chỉ khi nào hưởng qua mùi vị đó, bao giờ có thể kiềm chế được, mà kỳ quái là đối với những người phụ nữ khác lại hề có chút động lòng nào, giống như là có chút khiết phích, muốn đổi thành người khác, lại có chút giống như phải được. Lan Lăng Yến vốn là người bao giờ để bản thân chịu thiệt thòi, muốn gì đoạt lấy cái đó, đây là tính cách cũng là thói quen của , nếu đạt được tới tay, mà đúng lúc mùi vị của lại cực kì hợp với , lại cũng đúng lúc thích bất kì ai khác, giao dịch mà mong muốn, lần là ngừng gì gì đó, lần trước có thể chiều theo ý , nhưng bắt đầu từ nay về sau, phải theo quy định của .

      Đợi cho Lan Lăng Yến từ trong thân thể Ninh Vân Hoan rút ra ngoài cảm thấy cả người vừa mỏi vừa đau, sắc mặt ửng đỏ, lúc này cũng thèm quan tâm đến việc nên sợ , vội vàng thận trọng đem đùi mình khép lại che ngực ngồi dậy.

      " phải xong hết rồi sao..." Ăn cũng bị ăn rồi, lúc này có cũng muộn, nhưng vì để tránh cho lần sau còn xảy ra những chuyện như thế này, Ninh Vân Hoan quyết định đem tình ràng trước, hoài nghi có phải hôm trước do mình khi gặp phải Lan Cửu quá sợ hãi, cho nên đem lời ràng, chỉ là vừa mới mở miệng, bị người nào đó bế bổng lên, theo bản năng nhanh chóng vươn cánh tay trần mịn màng vòng quanh cổ , Lan Lăng Yến cúi đầu, khe khẽ hôn lên má , mang theo xúc cảm lạnh buốt, giống như cảm giác mà mỗi khi ở gần bên , làm tự chủ được sợ run cả người.

      Bị người nào đó nhét vào trong bồn tắm lớn, tắm xong, Lan Lăng Yến giống như đói đãi với món đồ chơi quý, nghiêm túc cẩn thận tắm sạch, Ninh Vân Hoan nhìn vào ánh mắt của , sợ lại muốn thêm lần nữa, nhưng dù thái độ của ngang ngược, nhưng ngoài ý muốn là, nhìn có chút sưng đỏ, lại hề làm gì hết, chỉ tắm rửa sạch , sau đó đem bế ra.

      Bên ngoài, tấm ga giường hình chữ nhật được thay mới, chăn nệm mới thay mang theo hơi thở của cỏ và mặt trời, Ninh Vân Hoan chỉ mặc cái quần lót bị người nào đó ôm chặc vào trong lòng, vẻ mặt xấu hổ. người , chiếc quần lót này là do cực lực cầu mới có thể mặc vào, Lan Lăng Yến biết là hay giả bộ biết, phụ nữ dù có thích ngủ trần nhất định cũng phải mặc quần lót vào.

      phải là người quen thân, nhưng lại ở chỗ này làm chuyện rất thân mật, thân thể của Ninh Vân Hoan rất mệt mỏi, nhưng biết có phải là do hôm qua ngủ quá lâu, lúc này cả người mệt đến mức mở mắt nổi, trong cơ thể còn nóng bỏng phát đau, nhưng cố tình mí mắt lại cay xè thể ngủ được.

      "Ngủ lát , chiều nay em có đến lớp, theo giúp tôi ra ngoài."

      Ánh mắt của Lan Lăng Yến khép hờ, thần sắc lười biếng nhưng tràn đầy nguy hiểm, lúc này hẳn là thời điểm buông lỏng phòng bị, khuôn mặt tuấn mỹ mang nụ cười như có như .

      Ninh Vân Hoan theo bản năng gật đầu, theo thói quen của tính cách nhu thuận ở kiếp trước, loại tính cách này giống như khắc sâu vào xương tủy, sau khi gật đầu đồng ý xong mới giật mình phục hồi tinh thần lại, có chút sợ hãi : "Sao biết tôi đến lớp?" Giờ học ở đại học cũng nhiều, nhưng cũng muốn ở chung với Lan Lăng Yến, người này quá nguy hiểm, hơn nữa vui hay giận gì cũng nhìn ra, muốn ngày nào đó lại rơi vào kết cục của kiếp trước.

      Nghĩ như thế, trong lòng khỏi có chút hốt hoảng, theo bản năng thân thể liền giãy dụa. Cảm nhận được kháng cự của , da thịt của tràn ngập co dãn cùng mịn màng chỉ cần động tác dù rất , cũng mang tới hậu quả thể đo lường. Ánh mắt của Lan Lăng Yến lập tức mở tom trong đôi mắt hẹp dài lộ ra tia sáng nguy hiểm: "Tôi có thời khóa biểu của em, tin tôi , tôi nghĩ rằng em muốn ngủ hơn."

      Vừa , tay của ấn vào tấm lưng trần của Ninh Vân Hoan.

      Động tác này mang theo sức uy hiếp mười phần, dũng khí vừa phồng lên của Ninh Vân Hoan lập tức theo gió thổi tan, dám cử động nữa, cực kì ngoan ngoãn giống như chim cút ru rú núp vào trong vòng tay bền chắc, trái tim kinh hoàng thấp thỏm hơn nửa ngày, mới đột nhiên nghĩ tới là người bị hại, nhưng chủ mưu lại bá đạo lý lẽ, ngoài ra, thời khóa biểu của , dựa vào đâu để lấy? Và làm sao lấy được, Ninh Vân Hoan suy nghĩ thế nào cũng ra, bóng ma sợ hãi Lan Lăng Yến ở trong lòng của quá sâu, giống như có bất cứ chuyện gì dám làm và làm được.

      Giác quan thứ sau của phái nữ cho biết, thời khóa biểu bị nắm, thời gian sau này của mình tuyệt đối phải là chuyện gì tốt đẹp cho lắm.

      Nghĩ đến những chuyện này, dù trong lòng lo âu thấp thỏm, nhưng biết có phải bởi vì quá mệt mỏi, hay bởi vì bị khí thế mạnh mẽ của hù dọa, mà ngoan ngoãn vâng lời theo bản năng, bao lâu sau cơn buồn ngủ của Ninh Vân Hoan liền dần dần dâng lên, sau đó ngủ say.
      Iluvkiwi, B.Cat, Hiyoko56 others thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      CHƯƠNG 12: THÓI QUEN

      Nhìn nữ nhân trong ngực nhu thuận như chú mèo , bị ôm vào trong lòng trông càng có dáng vẻ bé đáng thương. Trời sinh Lan Lăng Yến có tính tình lạnh lùng trong lòng cũng cảm thấy trìu mến, loại cảm xúc này rất xa lạ nhưng cũng bài xích. Cho dù biết người trong ngực đối với mình tồn tại loại sợ hãi như bản năng cũng để ý, dù sao ngày nào đó, cũng biết làm tổn thương, ngoan ngoãn ở lại bên cạnh .

      Ánh mắt của Lan Lăng Yến từ lạnh thấu xương dần trở nên ấm áp mềm mại, lúc này cũng chầm chậm nhắm mắt lại.

      luôn có tính cảnh giác cực cao, lại có thói quen ngủ mình, Ninh Vân Hoan cảm thấy mình mới ngủ được lúc dưới đùi có lực mạnh đánh tới, “ đông” tiếng bị người nào đó đạp xuống dưới giường!

      Toàn thân vốn tê dại và đau đớn, lúc này người khởi xướng bắt ngủ mờ mịt ngồi cạnh giường, toàn thân bao phủ bởi hơi thở nguy hiểm. Vóc người cao lớn gầy gò chỉ khi ở trần mới nhìn ra được rắn chắc bên trong. Dưới mái tóc che phủ phần lớn, hiển nhiên nhìn ra được người này chưa hoàn toàn thanh tỉnh.

      Lúc này có là người có tính tình ôn hòa như Phật tổ cũng thể nhịn được nữa!

      Ninh Vân Hoan mặc dù sợ , cũng cùng phát sinh hai lần quan hệ, hai lần ngủ bên cạnh , còn chưa kịp gặp ác mộng tỉnh lại bị đạp tỉnh, tại cách nào nhịn được nữa!

      Ninh Vân Hoan vừa muốn mở miệng liền cảm thấy hơi thở nguy hiểm người Lan Lăng Yến từ từ thu lại theo ánh mắt dần mở ra và thanh tỉnh, lời ra tới miệng lập tức có can đảm nuốt trở lại.

      “…” Người vừa đạp xuống giường vẻ mặt lại hết sức bình tĩnh, lạnh nhạt ôm về lại giường, lần nữa ôm lại tư thế cũ, theo động tác của ta hình như có ý muốn dỗ lại ngủ thêm lát.

      Ninh Vân Hoan nhịn được, muốn lại bị đạp xuống giường liền bắt đầu giãy giụa: “Tôi ngủ, muốn ngủ, tôi muốn thức dậy.” Lan Lăng Yến trầm mặc lát, lúc Ninh Vân Hoan nơm nớp lo sợ cho là nổi giận, lại cực kì bình thản: “Tôi tiến bộ nhiều rồi, hôm trước đạp em xuống giường văng xa hơn năm thước, hôm nay chỉ hơn ba thước.”

      “…” Như thế này bảo người khác phải sao đây?!

      Khóe miệng Ninh Vân Hoan giật giật, trán nổi lên vệt gân thể tức giận, hít thở sâu hơi, mặt lại vẫn miễn cưỡng hé ra nụ cười có chút run rẩy:

      “ Tôi cũng quá mệt, hay để tôi thức trước.” Vừa rồi lúc bị đá bay ra, bởi vì người có chăn mỏng hơn nữa sàn nhà còn trải thảm nên ngã xuống cũng bị đau lắm, , chỉ là có chút váng đầu hoa mắt mà thôi, nhưng chỗ bị Lan Lăng Yến đạp có thể bị tím bầm! có cảm giác, bắp chân vừa rồi chết lặng giờ rất là đau. vừa định xoa bóp Lan Lăng Yến giống như nhận ra hành động của liên đem chân nâng lên, đưa tay xoa bóp chân .

      Hành động này làm Ninh Vân Hoan hết sức kinh hãi, hành động này là vượt qua tưởng tượng của , gần như bỏ quên đau đớn đùi, ngược lại đem toàn bộ chú ý tập trung vào tay Lan Lăng Yến để ở chân .

      Trong lúc nhất thời cả hai đều im lặng gì, lúc sau Ninh Vân Hoan cảm thấy chân mình còn đau nữa.

      Bởi vì buổi chiều có lớp, thờii khóa biểu bị Lan Lăng Yến biết được, mà lại cho rời , Ninh Vân Hoan chỉ đành run sợ theo lên xe.

      “ Tối nay, đồ mà em cần được mang đến.” Lan Lăng Yến giúp vén lại lọn tóc bên tai, tóc dài đến eo nhuộm bị cháy nắng, dài mượt thẳng tắp khiến rất thích, chỉ tiếc buộc thành đuôi ngựa làm lộ ra khuôn mặt tròn trịa như trứng ngỗng. Miệng của ngọt như mật đào, căng mọng trơn bóng và hơi ửng hồng ngon miệng, làm nhớ tới cảm giác lúc hôn lần đầu tiên, khỏi đưa tay vuốt lên cổ , ngón tay cái vuốt khẽ, lúc này mới lôi tới gần, đôi môi hướng nơi mà sớm muốn hôn, hôn xuống.

      biết tại là tình huống gì, Ninh Vân Hoan vùng vẫy hai cái, vất vả chờ buông ra, lúc này mặt đỏ bừng, cố gắng cùng đạo lý: “ Lan tiên sinh, là đàn ông con trai, tôi nghĩ nên giữ lời hứa hôm trước chúng ta , hơn nữa tôi cũng hề đòi hỏi hay muốn điều gì từ ."

      Lan Lăng Yến nhàn nhạt nhìn chằm chằm, ánh mắt lạnh lẽo, đôi mắt xếch hẹp dài khẽ nheo lại làm cho người ta có cảm giác nguy hiểm. Ninh Vân Hoan mới được hai câu, thấy ánh mắt này của , giọng liền dần dần xuống, thân thể tự chủ được run hai cái.

      “Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ.” tại, lần đầu tiên có cảm giác sờ đến cái mình thích, hơn nữa còn rất thích thú đối với việc làm tình này, lại hoàn toàn hề có ý muốn đổi người, đương nhiên hứa hẹn gì đó của lần đầu gặp nhau là rác thải có hiệu lực.

      “ Huống chi trước kia tôi hứa làm lần liền để em rời lúc nào?” Lan Lăng Yến đến đây ánh mắt trở nên có chút lãnh khốc, ánh mắt sắc bén nhìn Ninh Vân Hoan làm từ lo lắng bồn chồn đến cuối cùng lại trở thành chột dạ.

      Thấy sốt ruột đến mức đỏ cả mắt, , rằng, lúc này Lan Lăng Yến mới hài lòng, vươn tay xoa đầu , cảm nhận được mềm mại như tơ dưới lòng bàn tay mới lên tiếng.

      Ninh Vân Hoan cảm thấy có chút nóng nảy, nhưng nhìn ngồi dựa vào ghế da sau xe, bộ dáng để ý đến , cũng muốn chuyện liền ấm ức rằng.

      vừa an tĩnh lại, nên nhìn thấy người nhắm mắt hé mở ra chút, khóe miệng cũng lộ ra nụ cười , động tác tay lại càng ôn nhu.

      Ban ngày vận động lần, buổi chiều Lan Lăng Yến đưa đến công ty của Lan gia ngồi ngây ngốc hơn nửa ngày! Lan gia vốn là gia tộc nổi danh ở thế giới ngầm, danh tiếng bốn phương đều biết Lan gia là cần thời gian hơn hai mươi năm mới tẩy trắng được như tại. Thuộc hạ dưới tay cùng với tài sản tại đều có thể sánh ngang với bất kỳ quốc gia nào. Trong đó, ăn, mặc, ở, lại đều có liên quan, hơn nữa các ngành sản xuất của Lan gia ở trong nước đều đứng hàng đầu.

      Những năm gần đây, Lan Lăng Yến loại bỏ những người thừa kế còn lại, lại ở ít tuổi như vậy có thể khống chế được công ty lớn mạnh như vậy, tự nhiên là thể nào nhàn rỗi. Cả buổi chiều, Ninh Vân Hoan bị nhốt ở phòng làm việc, nhìn xử lý công , mà bên ôm laptop lên mạng chơi, thỉnh thoảng còn có người mang đến cho chút đồ ăn vặt, trái cây giống như hầu hạ Hoàng thái hậu.

      Theo lý mà cuộc sống như thế phải hết sức nhàn hạ, nhưng bởi vì khí tràng của Lan Lăng Yến là quá mạnh mẽ, chỉ cần ngồi bên cạnh, dù lời nào cũng gây cho Ninh Vân Hoan áp lức tâm lý cực kì lớn. rất sợ Lan Lăng Yến, nhất là tự cho là mình cũng thỏa thuận xong điều kiện, cho là mình an toàn mà đó chỉ là nằm mơ làm cho trong lòng Ninh Vân Hoan càng thêm hoang mang.

      Cùng người như vậy có quan hệ, làm cho trong lòng Ninh Vân Hoan thấp thỏm bất an.
      Iluvkiwi, B.Cat, Hiyoko54 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :