1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trọng Sinh Nữ Phụ - Mỉm Cười Wr

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AikoNguyen

      AikoNguyen Active Member

      Bài viết:
      162
      Được thích:
      215
      bạn trẻ Phó Viện chắc là k biết câu tự lượng sức mình nó viết như thế nào đâu ha?! :yoyo59:

    2. Shiyu

      Shiyu Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      1,537
      CHƯƠNG 58: PHÁN PHÁN

      Editor: Shiyu

      Có thể ở trong lớp, Ninh Vân Hoan là nhân vật nổi tiếng năm đó, nếu phải xuất ngoại bị mọi người dần dần quên lãng, chừng lúc này trong những người nổi tiếng tại đại học Đế Đô. Bây giờ quay về, hơn nữa từ lời của Phó Viện các bạn học nhớ lại chuyện năm trước, vậy nên đều hiếu kỳ bát quái chuyện của .

      “Để mình kể cho bạn nghe, bạn nên biết chuyện này, nay Tạ còn là người thừa kế của nhà họ Tạ, chuyện này bạn biết ?”

      Phó Viện đến đây có chút như cười nỗi đau của người khác, năm đó Tạ Trác Doãn đến tìm Ninh Vân Hoan, điều này làm cho nàng ghen tỵ thời gian dài. Nhưng về sau Tạ Trác Doãn toàn gặp chuyện xui, lúc này nàng mới cảm thấy thăng bằng. Bây giờ cố ý ra chuyện này để kích thích Ninh Vân Hoan, vậy mà thấy có nửa điểm phản ứng, cắn môi, cố ý lớn tiếng tiếp:

      “Hoan Hoan, bạn biết ? Nửa tháng trước người của Giang Tân Thành tại huyện Bình Sơn tìm đến đây, họ bạn chưa gửi tiền cho bọn họ, những học sinh kia chờ tiền cứu trợ của bạn để đóng học phí. năm nay bạn quyên tiền như trước, bọn họ nghĩ bạn xảy ra chuyện nên vội vội vàng vàng đến tìm, đến đây tìm được bạn, suýt nữa lưu lạc đầu đường xó chợ bị người ta bắt nạt, may mà gặp được mình.”

      Lúc Phó Viện những lời này, mặt vẻ đắc ý, ngược lại Ninh Vân Hoan ngờ có người đến thủ đô để tìm mình, bấy giờ mới dừng động tác sửa sang sách vở trong tay nhìn nàng ta, người vừa rồi bị Phó Viện giãy khỏi bước đến bên cạnh hai người, có chút tò mò:

      “Viện Viện, chuyện gì mà liên quan đến người huyện Bình Sơn?”

      Nàng là tiểu thư nhà họ Lý, mới du học về vào học tại đại học Đế Đô, tính cách dịu dàng thiện lương, nàng và Phó Viện nhanh chóng trở thành bạn của nhau, hai người có giao tình rất sâu. Lúc này Phó Viện khơi mào chiến tranh thấy Lý Phán Phán chủ động mở miệng, đúng là buồn ngủ mà gặp chiếu manh, trong lòng vui mừng, ngước ngước cằm chỉ vào Ninh Vân Hoan :

      “Phán Phán, đây là Ninh Vân Hoan, trước đây là bạn tốt của mình, bạn gọi ấy là Hoan Hoan cũng được. Mặc dù gia cảnh nhà Hoan Hoan giàu có nhưng ấy tốt lắm. Trước đây Hoan Hoan dồn toàn bộ tiền tiêu vặt lại để quyên góp giúp đỡ mười mấy đứa nghèo khó ở huyện Bình Sơn, cung cấp sách vở, ăn mặc, những người này rất sùng bái ấy. Nhưng năm ngoái Hoan Hoan trao đổi du học, chắc bận rộn quá nên quên tài trợ cho mấy học sinh đáng thương kia. Bởi vậy bọn họ thể học nên lên thành phố tìm ấy, đúng lúc Hoan Hoan ở trong nước. Vốn nhà mấy học sinh rất nghèo cộng thêm vay mượn tiền xe đến đây, bọn họ lại tìm được người, trong tay có tiền, xém chút nữa lưu lạc đầu đường bị người ta đánh, may mắn mình gặp được!”

      Nàng kể chuyện gì xảy ra sau khi “may mắn gặp được” để mọi người tự do phát huy khả năng dự đoán, đoán chắc bọn học sinh gặp được Phó Viện, nàng lấy tiền cứu trợ bọn họ.

      Thiếu nữ Lý Phán Phán ngây thơ nghe xong, trước có chút kính nể nhìn Phó Viện, sau cau mày nhìn Ninh Vân Hoan, :

      “Vốn làm việc thiện là chuyện rất tốt, trước kia làm rất khá vì sao tiếp tục kiên trì?”

      Ninh Vân Hoan biết này, là cháu của người quyền cao chức trọng trong quân đội. Nhà họ Lý có rất nhiều con trai nhưng có con , cả nhà ai cũng mong muốn sinh được con xinh đẹp. Bởi vậy đợi rất lâu, trước khi Lý Phán Phán được sinh ra, thời điểm lúc siêu biết đây là , Lý tướng quân từng có công dựng nước kia tự mình đặt tên cho nàng: Phán Phán.

      Cũng bởi vì nhà họ Lý có gia thế bất phàm, ở nơi thủ đô này xem như nhân vật nổi tiếng, phần lớn con cháu trong gia tộc đều đảm nhiệm chức vị quan trọng ở các nơi, vậy nên thế lực trong nhà rất lớn, duy nhất tại nhà họ Lý – Lý Phán Phán đương nhiên được sủng ái vô cùng, chỉ cha mẹ thường nàng mà ngay cả các chú, các bác, em họ, tất cả mọi người đều coi nàng như bảo bối, rất được chiều, việc này nổi danh khắp thủ đô.

      Bất quá đại tiểu thư được người nhà bảo vệ vô cùng tốt, tính tình trong trắng hồn nhiên, đời trước nàng học tại trường nữ quý tộc ở , ngây ngốc đến khi tốt nghiệp trở về gả cho thanh mai trúc mã của nàng, mang họ Tần, gia cảnh quyền thế cũng môn đăng hộ đối. Nhưng sau khi chồng nàng gặp Cố Doanh Tích liền ả, từ đó lãnh đạm đối với nàng.

      Có thể nàng là trong số người bị hại bởi Cố Doanh Tích mà vì thân phận lai lịch của nàng quá lợi hại, bởi vậy ở kiếp trước, trước khi Ninh Vân Hoan chết, mặc dù cuộc sống của Lý Phán Phán hạnh phúc nhưng bi thảm như các nữ phụ gia cảnh bình thường bị Cố Doanh Tích hại khác.

      Trước khi chết, tuy lòng Ninh Vân Hoan thoải mái nhưng vẫn có cuộc sống cẩm y ngọc thực, chỉ thiếu thương của chồng thôi. Chiếu theo nội dung cuốn sách gia thế nhà họ Lý lớn, căn cơ sâu rộng như thế lại bị đào bật gốc lên khi gặp phải nữ chính, chỉ có thể lui về phát triển ở phía sau. Trong tiểu thuyết chỉ miêu tả sơ lược chuyện này, chỉ Lý Phán Phán ra nước ngoài, nàng cũng là nhân vật nữ phụ qua đường nên đương nhiên nhắc kỹ đến chuyện xảy ra với nhà họ Lý.

      ra trong lòng Ninh Vân Hoan có ấn tượng tệ về nàng, kiếp trước chồng bị cướp cũng oán hận, cũng bị biến đen, ngược lại vẫn hồn nhiên thiện lương, nàng chưa bao giờ giở trò ác độc đối với Cố Doanh Tích, nàng là người tinh khiết hiếm có.

      Mà lúc này nghe thấy nàng chỉ trích mình, trong lòng Ninh Vân Hoan tự nhiên xuất cảm giác thoải mái.

      Đại tiểu thư nhà họ Lý được tắm trong hũ mật từ đến lớn, nàng chưa bao giờ trải nghiệm nên cho rằng thế giới này là chân thiện mỹ. Hơn nữa, mọi người đều quen cưng chiều nàng, nàng liền cho rằng thế giới giống như tưởng tượng của nàng, bộ dáng chỉ trích người khác giống như hiển nhiên, thèm để ý người ta phải người nhà luôn bao dung nàng.

      Lý, tôi làm thế nào, đến phiên tới chỉ trích tôi.”

      Ninh Vân Hoan khách khí làm cho sắc mặt Lý Phán Phán thoáng chốc đỏ bừng, biết làm sao, hai tay xoắn lại với nhau, ánh mắt nhút nhát e lệ, hình như tức giận mà biết phản bác như thế nào, có chút giống con thỏ vô tội, biểu y chang Cố Doanh Tích.

      Nhưng tính cách của nàng do người nhà dưỡng thành như vậy giống Cố Doanh Tích làm bộ làm tịch, bởi vậy nhìn thấy bộ dáng bây giờ của nàng ấy, Ninh Vân Hoan thấy phiền chán mà cũng thích được, xong thèm nhìn hai người này. Ánh mắt Phó Viện sáng lên giống như bắt được vàng, vội vàng lớn tiếng :

      “Hoan Hoan, bạn làm sao vậy, Phán Phán tốt bụng thôi, sao bạn lại bạn ấy như thế?”
      Iluvkiwi, Hiyoko, AnnieNguyễn31537 others thích bài này.

    3. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Ôi hoan hoan nên méc lại vs lan cửu để ảnh xử con phó viện . Đáng ghét quá

    4. AikoNguyen

      AikoNguyen Active Member

      Bài viết:
      162
      Được thích:
      215
      Phó Viện nghĩ ta là Đức Mẹ à? :yoyo68::yoyo68::yoyo68:

    5. Shiyu

      Shiyu Well-Known Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      1,537
      CHƯƠNG 59: DANH TIẾNG

      Editor: Shiyu

      Vừa nghe Phó Viện , Lý Phán Phán vừa cảm kích gật đầu với nàng ta, vừa hít mũi cái, lúc chuyện thanh có chút run run:

      “Đúng vậy, làm việc thiện phải kiên trì được bỏ dở nửa chừng, ông nội dạy mình, ông bỏ dở giữa chừng thể làm được chuyện lớn…”

      Ninh Vân Hoan vừa nghe thấy lời này liền cười lạnh tiếng:

      “Là ông nội phải ông nội tôi.”

      liếc mắt nhìn thấy sắc mặt Lý Phán Phán trắng bệch, lúc này mới tiếp:

      có việc gì phiền các bạn nhường chút, sắp vào học rồi.”

      Phó Viện có chút nóng nảy, vội vàng lôi kéo Ninh Vân Hoan :

      “Hoan Hoan, bạn đừng tùy hứng, bạn biết ông nội Phán Phán là ai ?”

      biết vô tâm hay cố ý nàng ta nhéo mạnh tay phải , đau đớn làm Ninh Vân Hoan tức điên lên, khách khí đẩy nàng ta cái, nàng lảo đảo, mông đụng vào cạnh bàn gỗ cứng rắn, đau đến mức mặt trắng bệch, nàng cố gắng vịn bàn ổn định thân thể, Ninh Vân Hoan lạnh lùng :

      làm tôi đau, hơn nữa tôi mặc kệ ông nội ấy là ai, ba mẹ tôi còn chưa bao giờ giáo huấn tôi như vậy.”

      Lý Phán Phán tay đỡ bạn tốt suýt té, dám tin nhìn chằm chằm Ninh Vân Hoan, hiển nhiên trong cuộc đời nàng chưa bao giờ thấy có người dám như vậy với nàng, kinh hoảng nửa ngày mới ấp úng :

      phải là người tốt…”

      “Đúng vậy, tôi phải là người tốt, dám phiền Lý đại tiểu thư giáo huấn.”

      Ninh Vân Hoan cau mày, khách khí thẳng. tại nàng bị chuyện nữ chính phiền còn xong, tự dưng lại nhảy ra hai người này, tuy thế lực nhà họ Lý tại Hoa Hạ lớn nhưng Ninh Vân Hoan mơ hồ đoán được thế lực của nhà họ Lâm núp xuất tại thủ đô lớn hơn, đây chính là nhà ngoại của Lan Lăng Yến. Nếu chỉ vì chuyện này mà nhà họ Lý làm khó , thèm để ý đẩy hết chuyện này sang người Lan Lăng Yến.

      sống hai đời, nếu gặp ủy khuất mà còn bấm bụng bấm dạ chịu đựng, gặp người tỏ vẻ đáng thương vậy bằng chết cho xong.

      Đôi môi Lý Phán Phán run rẩy giống như muốn khóc, hít mũi cái, cuối cùng nhịn được.

      Bạn học xung quanh biết thân phận nàng, lại thấy Ninh Vân Hoan, nhân vật phong vân năm đó vừa về đắc tội đại tiểu thư này, trong lòng họ khỏi có chút vui vẻ nỗi đau người khác. Họ đoán chắc Ninh Vân Hoan biết gia thế nhà họ Lý nên chuyện với đại tiểu thư nhà họ Lý như vậy, bởi vậy vì nịnh nọt Lý Phán Phán nên cố ý Ninh Vân Hoan:

      hơn năm gặp, vì sao vẫn còn tính tình như vậy? muốn làm cháu nội nhà họ Lý, người ta còn thèm. Làm bộ làm tịch!”

      “Đúng vậy! Ai biết có phải ta giả bộ lương thiện hảo tâm . Có thể sau lưng còn có mưu ma chước quỷ gì đó. Cười chết người!”

      “Đúng!”

      “…”

      Bạn học xung quanh đều phụ họa theo, vừa rồi vì suýt nữa xấu mặt nên trong lòng Phó Viện còn oán hận, lúc này nhìn thấy các bạn đều đứng về phía mình, khỏi có chút đắc ý. Xoa cái mông đau rồi :

      “Thấy Hoan Hoan, mình chỉ muốn tốt cho bạn thôi. Mấy học sinh kia quay về nhưng vẫn lưu lại địa chỉ gửi tiền, bọn họ sợ bạn quên!”

      Phó Viện nhắc đến đám người vong ân phụ nghĩa kia thôi, vừa đến cơn giận vô cớ xông lên trong lòng Ninh Vân Hoan, cười lạnh :

      “Tôi tài trợ nữa, nếu tốt bụng như vậy giúp người giúp đến cùng, tiễn Phật tiễn đến Tây Thiên, về sau những việc thiện này tôi nhường , chúng ta là bạn tốt mà, đúng ?”

      Như vậy sao được! Suýt nữa Phó Viện hét to, tháng những đứa trẻ nghèo khó kia tiêu dùng ít. nay, tính toán chi phí ăn uống người trong tháng phải hơn năm trăm tệ, mười mấy người tháng phải tốn vài ngàn. Hơn nữa học phí hàng năm và quần áo đồ dùng, ngoài ra những người đó còn thường đòi hỏi phí học thêm, còn học tốt hơn về sau báo đáp Ninh Vân Hoan, bởi vậy tháng phải thêm khoảng ngàn tệ. Nuôi bọn trẻ này còn phải lo thêm người nhà của chúng, bọn chúng luôn đòi hỏi thêm nhiều trợ cấp cho những người khốn khổ khác trong huyện. Mỗi tháng nuôi mười mấy đứa trẻ tốn ít nhất khoảng hai vạn, hơn nữa ngày xưa theo tính cách của Ninh Vân Hoan, mua lại những đồ dùng học tập cũ rồi gửi đến họ, những vật này mới nhưng tính toán cũng mất hơn ba vạn.

      Tiền tiêu vặt mỗi tháng của Phó Viện khoảng ba vạn, tại nàng còn trẻ, chừng đó ăn mặc chưa đủ, thích cái gì cũng phải tự bỏ tiền mua, tiền bạc trong nhà cha mẹ đều để lại cho em trai, số tiền đó đối với nàng đủ dùng chi giúp đỡ người khác. Vừa nghe Ninh Vân Hoan ném cục diện rối rắm này cho mình, sắc mặt nàng ta thay đổi nhanh chóng, trong lòng mắng mấy lần mà mặt cố nặn ra nụ cười :

      “Hoan Hoan, sao bạn lại vậy? Những chuyện này là của bạn, phải là trái banh có thể đá tới đá lui.”

      “Bọn họ là người còn tôi phải sao? Tôi hơn năm, ở nước ngoài cần ăn uống hả? Lúc đó tôi giúp đỡ bọn họ vậy ai giúp tôi lo sinh hoạt phí?”

      Tuy du học là trao đổi, danh nghĩa cần đóng học phí, nhưng ra mới du học nên có đoạn thời gian theo kịp việc học. Lúc thi có thể bị nợ môn phải đóng tiền thi lại, đây chính là khoản phí tổn khổng lồ, nếu thi mấy lần qua học sinh trao đổi cũng bị trục xuất về nước.

      Vậy nên nghe tiếng học sinh trao đổi thấy oai phong nhưng cuộc sống của du học sinh rất cực khổ, lúc này Ninh Vân Hoan khách khí đáp trả Phó Viện, nàng ta ngờ tính cách bây giờ của hoàn toàn khác xưa, nàng cũng tự nhận ra vì muốn sướng miệng mà sai. Bây giờ bị Ninh Vân Hoan hỏi, nàng chút nghĩ ngợi :

      “Vậy…vậy bạn có thể bác Ninh cho tiền…”

      “Tiền của ba tôi do gió thổi tới hả? nay ông lớn tuổi, nhiều người ở tuổi này về hưu an hưởng tuổi già rồi mà ông vẫn còn làm việc, nhà họ Phó cũng có tiền, tại sao ba chi tiền giúp đỡ những học sinh nghèo khó đó?”

      Ninh Vân Hoan cười lạnh nhìn Phó Viện, trước kia vì sao phát Phó Viện là người như vậy, nếu sớm biết lui tới với nàng ta, giả vờ.

      “Đúng vậy Viện Viện, sao bạn nhờ bác Phó chi ít tiền trước để giúp bọn họ?”

      Lý Phán Phán hồn nhiên nhìn Phó Viện, nàng cảm thấy kinh ngạc và khó hiểu.

      Sắc mặt Phó Viện thay đổi, ba nàng biết nàng làm những việc này là diễn trò, với lại mang lại lợi ích gì cho Phó thị mà chi nhiều tiền như vậy, mắng chết nàng mới là lạ! Do Lý Phán Phán biết những khó khăn trong cuộc sống nên mới ngu dốt hỏi câu này nên trong bụng nàng mắng Lý Phán Phán xối xả nhưng dám thể ra vì sợ Lý Phán Phán hoài nghi mình, chỉ đành đánh trống lãng thúc giục Lý Phán Phán học.

      Ninh Vân Hoan nhìn hai người cười lạnh tiếng, gì.

      Học nửa ngày ở trường, biết mấy kiện, đúng là trong năm này có rất nhiều chuyện xảy ra. biết Tạ Trác Doãn đắc tội ai, bị chỉnh mấy lần, sau khi tốt nghiệp vào làm trong công ty nhà họ Tạ, chọc ít phiền toái khiến nhà họ Tạ tổn thất . Có lần đắc tội công tử nhà họ Nhiếp, sau khi hai người đánh nhau trận, Tạ Trác Doãn bị cưỡng chế đóng cửa ở nhà sám hối, cha Tạ đến xin lỗi nhà họ Nhiếp mấy lần, từ đó về sau, cha Tạ tuyên bố truất quyền thừa kế của Tạ Trác Doãn, nhấn mạnh bắt đầu bỗi dưỡng nâng đứa con thứ hai của mình.

      Ngoại trừ chuyện của Tạ Trác Doãn, chuyện khiến người ta chú ý nhất là hai chuyện khác. , giống như trong trí nhớ của Ninh Vân Hoan, cha mẹ Trần Viên Viên buôn hàng cấm khiến đại học Đế Đô mang tiếng, Trần Viên Viên cũng bị buộc thôi học. Chuyện này Ninh Vân Hoan sớm biết, hôm nay nghe người ta nhắc đến lần nữa, mà chuyện khác đó là về Cố Doanh Tích năm tư.

      Năm nay là năm cuối của Cố Doanh Tích nhưng năm trước trong trường xuất tin nàng bán dâm, đây chính là chuyện xấu hổ nhất của đại học Đế Đô, các sinh viên học tại đại học Đế Đô chia làm hai loại nếu phải có gia cảnh phi phàm có thành tích học xuất sắc. Bình thường loại trước cũng có những sinh viên cá biệt nhưng trong vòng lẩn quẩn bạn bè mới biết, phần lớn đều che đậy rất tốt, bề ngoài vẫn ngăn nắp như cũ. Còn loại sau vì học tập tốt nên phần lớn đều có tâm cao khí ngạo, cảm thấy thuận mắt các hành vi, việc làm của các chiêu cậu ấm đó, nên đám này tụ tập thành nhóm.

      Mà Cố Doanh Tích miễn cưỡng cũng được xem như người có cốt khí, lại truyền ra tin nàng bán thân, tự nhiên khiến mọi người ồ lên, chỉ những người có tiền nhìn nàng vừa mắt mà ngay cả số người có thành tích tốt nhưng gia cảnh tốt cảm thấy nàng là sỉ nhục bởi vậy chuyện này huyên náo rất lớn tại đại học Đế Đô.

      Thế nhưng tính cách bền bỉ sờn của nữ chính giúp nàng vượt qua nhiều áp lực, dù mọi người đều mắng nàng, nàng vẫn như cũ kiên trì mình bị oan uổng, nhiều người biết chuyện cảnh sát bắt nàng đúng thời điểm nàng và người trung niên “giao dịch”, vậy mà nàng ta vẫn ngụy biện nên người khác nhìn vừa mắt, sau lưng chỉnh nàng nhiều lần. Cố Doanh Tích như cỏ dại sức sống ngoan cường, cố gắng dựa vào kiên nhẫn và nghị lực chịu đựng học hết học kỳ năm tư, học kỳ sau lấy danh nghĩa thực tập để rời khỏi trường, vào làm việc tại công ty nhà họ Ninh.

      Sau khi biết nghiệt duyên giữa nhà mình và Cố Doanh Tích, trong lòng Ninh Vân Hoan cảm thán thôi, đương nhiên, bởi vì Cố Doanh Tích có nghị lực như vậy nên trong đại học Đế Đô có người khen chê khác nhau, có người khen nàng có nghị lực ngoan cường đổ, cho rằng nàng bán thân do có nỗi khổ riêng, sau khi hỏi thăm gia cảnh nhà nàng khen nàng là bé lọ lem tốt , có người do nghịch cảnh vì mẹ mà nàng làm vậy.

      Dĩ nhiên có khen có chê, bởi vì da mặt nàng còn dày hơn tường thành nên dưới tình huống khen chê giống nhau như vậy khiến cho nay nàng cực kỳ nổi danh tại đại học Đế Đô.
      Iluvkiwi, Hiyoko, AnnieNguyễn31537 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :