1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trọng Sinh Nữ Phụ - Mỉm Cười Wr

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      2 kiếp người đều bị a ruột hại vì ...ko ức chế mới lạ......
      stella2412, vuthuhang, cuong2 others thích bài này.

    2. Âu Dương Nhan

      Âu Dương Nhan Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      969
      Chương 03: Mỹ nam

      Edit: Nhan Nhan

      Beta: Đào

      "Hoan Hoan, cậu muốn mua cái gì à?" Tuy tính cách Phó Viện khá trầm tĩnh, nhưng thích mua sắm vẫn là thiên tính, lúc này trông thấy trong khu thương mại rực rỡ muôn màu cái gì cũng có, sớm hoa cả mắt, lôi Ninh Vân Hoan khắp nơi, quay đầu lại mà hỏi.

      "Tháng sau là sinh nhật của mẹ mình rồi, mình muốn tặng bà ấy sợi dây chuyền." Ninh Vân Hoan vừa , ánh mắt liền dừng lại bên cửa hàng.

      Phó Viện vừa nghe đến sinh nhật của Ninh phu nhân, hai mắt lập tức sáng lên: "Sinh nhật của Bác sao? Vậy mình cũng chọn món quà tặng bác ấy." Tính cách Phó Viện nhu thuận, bây giờ nhà giàu có chút đều thích những có tình tình nhu mỳ điềm đạm đáng như Phó Viện, Phó gia cũng nuôi dưỡng Phó Viện như vậy, trước kia Ninh Vân Hoan có thể làm bạn tốt với Phó Viện, cũng là do đời trước Ninh Vân Hoan vì thay đổi kết cục bi thảm của mình như trong sách, cho nên mới tận lực biến mình trở nên Chân Thiện Mỹ, đúng ra chính là cái dạng thánh mẫu, tính cách hai người cũng tương tự nhau nên trở thành bạn thân, lúc này chọn quà sinh nhật cho mẹ mình, Phó Viện muốn tặng quà cho bà, Ninh Vân Hoan kỳ thực cũng cảm thấy bất ngờ.

      Loanh quanh nửa ngày, nhưng khi qua cửa hàng cạnh cửa phía bên phải khu thương mại, Ninh Vân Hoan nhìn trúng vật. Đó là sợi dây chuyền bạch kim được treo giá, hột xoàn bằng kim cương ước chừng hai ba ca-ra, xung quanh còn đính những mảnh kim cương như hạt sương đọng lá sen, những đơn giản thanh nhã, mà còn rất ưu nhã xinh đẹp.

      Ninh Vân Hoan vừa thấy nhìn trúng sợi dây chuyền này, nhịn được vươn tay sờ sờ qua tấm thủy tinh.

      " đẹp."

      Phó Viện cũng khom người xuống nhìn theo tay của Ninh Vân Hoan, kim cương lóe sáng, tuy cách lớp thủy tinh, nhưng hào quang hề giảm bớt chút nào, sợi dây chuyền bạch kim như trở thành vật trang trí để làm nổi bật tác phẩm nghệ thuật, màu sắc đơn giản nhưng thể bỏ qua.

      "Tiểu thư, sợi dây chuyền này có thể là bảo vật của cửa hàng chúng tôi, bên trong vẫn còn rất nhiều trang sức tinh xảo, hai vị muốn vào để xem chút ?"

      Vừa mới đứng bên cạnh tủ thuỷ tinh xem chút, trong tiệm có nhân viên lanh lợi vội vàng từ bên trong ra cười : "Sợi dây chuyền này hình thức đơn giản mà lại mất quý khí, viên kim cương trung tâm chừng...."

      Nhân viên cửa hàng miệng ngừng, vừa dùng ánh mắt đánh giá hai người Ninh Vân Hoan và Phó Viện, nhìn cách ăn mặc của hai người, mặc dù phải là quần áo hàng hiệu nổi tiếng, nhưng cũng phải tầm thường, bởi vậy càng tỏ ra nhiệt tình.

      Ninh Vân Hoan vốn cũng có chút động tâm, lúc này lại nghe nhân viên cửa hàng giới thiệu, ánh mắt chăm chú nhìn sợi dây chuyền kia, gật gật đầu, cùng Phó Viện vào trong cửa hàng.

      có ánh sáng bên ngoài chiếu vào, chỉ cách lớp kính thủy tinh, Ninh Vân Hoan càng nhìn thấy vẻ đẹp của sợi dây chuyền kia, đứng ở sau quầy, nhân viên cửa hàng cầm chìa khóa mở tủ kính ra, nhàng đem sợi dây chuyền giá ra ngoài.

      Đồ trang sức này rất quý giá, nếu phải thấy Ninh Vân Hoan có thể là khách quý, sợi dây chuyền trong tủ kính kia chắc chắn bao giờ lấy ra. Nhân viên cửa hàng rất cẩn thận, liên quan đến đồ vật quý giá, biểu tình càng trở nên rất nghiêm túc.

      "Trọng lượng của kim cương là..." Vừa cầm sợi giây chuyền này, tay của nhân viên hơi run, bởi vì viên kim cương nặng tới mấy ca-ra, ít nhất giá của sợi giây chuyền này cũng hơn trăm vạn, nếu có thể bán thành công sợi dây chuyền này, nghĩ đến tiền hoa hồng mà nhận được chắc chắn hề ít, bởi vậy từng câu từng chữ cùa nữ nhân viên bán hàng đều phải suy nghĩ cẩn thận rồi mới ra.

      Ninh Vân Hoan liếc mắt nhìn trúng sợi giây chuyền này, nhân viên bán hàng cần cũng thích, chỉ là lúc đến giá cả, bắt đầu thấy hối hận, khi nãy Ninh Vân Thành lấy tiền đưa cho , lại bị ném trở về.

      Ninh Vân Thành là con trai lớn của Ninh gia, Ninh ba mặc dù chỉ tiếc rèn sắt thành thép, nhưng đối với con trai của mình hề khắt khe, tiền tiêu vặt của vừa tích góp bao lâu lên đến năm sáu vạn, trong tay Ninh Vân Thành phải có hơn trăm vạn.

      Dù sao nợ mình nhiều như vậy, cho dù cầm tiền của cũng là đòi lại chút công bằng mà thôi, sớm biết vậy vừa rồi đừng có vì cái gì thể diện mà nhận ví tiền của . Ninh Vân Hoan thầm hối tiếc, khom người nhìn dây chuyền, lúc này hối hận định đứng lên rời , khóe mắt trong lúc vô tình cách tấm thủy tinh nhìn ra bên ngoài.

      Tiệm trang sức này nằm ở bên phải cửa ra vào trung tâm thương mại, xuyên qua mấy lớp cửa kính bên ngoài, mơ hồ nhìn thấy dáng người cao lớn nhưng hơi gầy đứng ở đằng kia, dường như rất quen mắt, Ninh Vân Hoan bất giác nhíu lông mày lại nhìn thêm lần, kiếp trước lòng muốn thay đổi kết cục của nữ phụ, cả đời giả bộ làm thánh mẫu Bạch Liên Hoa, nhu thuận an ổn rất ít khi tiếp xúc với đàn ông bên ngoài, theo lý mà bóng dáng ấy vừa nhìn qua là biết khí thế bất phàm, chắc chắn mình biết mới đúng, nhưng lại cảm thấy có chút quen thuộc, dán sát mặt vào tấm thủy tinh, muốn nhìn kỹ người kia là ai.

      Có lẽ là nhận ra có người nhìn mình, dáng người thon cao kia hơi nghiêng đầu nhìn qua, nửa khuôn mặt hoàn mỹ như đao tạc lộ ra.

      Mái tóc đen bóng mượt che khuất cái trán cao rộng, khí thế người này rất mạnh mẽ, nhưng khi mang mắt kiếng lại trở nên ôn tồn tao nhã, đôi môi mỏng nhếch lên, cằm thon dài như được gọt dũa, là chàng trai xuất chúng mười phần, vừa hào hoa lại vừa phong nhã. Khí thế kia cho dù lời nào, thế nhưng vẫn đủ để hạ gục tất cả!

      Ánh mắt của Ninh Vân Hoan nhìn sợi dây chuyền kim cương, lúc này lại bất giác bị người đàn ông trẻ tuổi kia hấp dẫn, nhưng nhìn lát, sắc mặt đột nhiên đại biến, lưng bắt đầu lấm tấm mồ hôi lạnh, đôi chân thon dài tự chủ được run rẩy.

      Hai bắp chân dưới váy cũng căng cứng lên, sắc mặt xanh mét.

      "Hoan Hoan, mình thấy giây chuyền này rất đẹp." Phó Viện lúc này còn bị sợi dây kim cương hấp dẫn, rất thích sợi giây chuyền này, nếu như Ninh Vân Hoan là muốn tặng cho Ninh phu nhân làm quà sinh nhật, lúc này trong lòng cũng bắt đầu nghĩ cách thuyết phục Ninh Vân Hoan chọn nó nữa.

      Chỉ là xong rồi, Ninh Vân Hoan đáp lại, Phó Viện hơi buồn bực ngẩng đầu nhìn cái, theo ánh mắt của nhìn ra phía ngoài, nhịn được đưa tay húc Ninh Vân Hoan: "Hoan Hoan, cậu làm sao vậy?"

      Lúc Phó Viện chuyện, người đàn ông ngoài cửa giống như cảm giác được Ninh Vân Hoan khác thường, khóe miệng nhếch lên lộ ra ý cười, ban đầu cũng có ý định muốn tiến vào, nhưng lúc này lại xoay người về phía bên phải trung tâm thương mại.

      Cửa tự động theo bước chân của chậm rãi mở ra, lộ ra khuôn mặt tuấn mỹ mà tao nhã, thân mặc áo sơ mi màu xanh kẻ ô vuông, đôi chân dài trong chiếc quần tây đen thẳng tắp, thản nhiên tiến vào khu thương mại.

      Phó Viện chỉ nhìn thoáng qua, ánh mắt liền bị định trụ, khuôn mặt liền ửng hồng.

      P/s: Nam chính lên sàn! Mua ha ha!!!!

      Chương 04: Tự nhảy vào...
      Last edited by a moderator: 21/9/17
      Iluvkiwi, B.Cat, Tuyết Nhu51 others thích bài này.

    3. Âu Dương Nhan

      Âu Dương Nhan Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      969
      Chương 04: Tự nhảy vào...

      Edit: Nhan Nhan

      Người đàn ông này khí thế bất phàm, tới gương mặt hoàn mỹ, chỉ bằng khí chất trác tuyệt của , cũng đủ để người ta bỏ qua khuôn mặt.

      Vóc người rất cao, phải hơn 1m9, càng tiến về hướng này, khí thế càng sắc bén khiến người ta cảm thấy khó thở.

      "Hoan Hoan, cậu biết soái ca này sao?" Phó Viện chỉ cảm giác tim mình bắt đầu điên cuồng loạn nhịp, miệng đắng lưỡi khô hích Ninh Vân Hoan cái.

      bạn này quá kích động chú ý tới khí lực của mình, đụng ngay vào bên hông của Ninh Vân Hoan, nhất thời làm Ninh Vân Hoan đau, theo bản năng hô tiếng, cũng thầm cảm ơn Phó Viện đụng cái, mới khiến hoàn hồn.

      " biết." Ninh Vân Hoan suýt nữa thét lên, vừa nhìn thấy người đàn ông này theo bản năng muốn tìm nơi trốn. Ở kiếp trước đè nén bản tính của mình, giả bộ thuần khiết thiện lương, thậm chí vì thay đổi kết cục bi thảm của nữ phụ, lòng chỉ muốn đợi Ninh mẹ chọn đối tượng cho mình để chung sống cả đời, tránh khỏi cái kết cục xui xẻo, nhưng ngờ tới, cuối cùng giả bộ hai mươi năm, lại vẫn rơi vào kết cục bi thảm như vậy.

      Theo nguyên tác trong truyện nữ chính thiện lương và thuần khiết, ta vô tình cùng Ninh Vân Thành quan hệ, sau khi Ninh Vân Thành hưởng qua tư vị của ta, liền bắt đầu quay lại lãng tử như hồi đầu, mặc dù dung mạo của nữ chính có gì đặc sắc, nhưng ta lại có được đặc ân mà tác giả có bàn tay vàng ban cho, vẻ ngoài xuất sắc, nhưng cơ thể lại quyến rũ, nhất là sau khi quan hệ với đàn ông, liền có thể làm cho tên đàn ông đó thể quên được tư vị hoàn mỹ của ta!

      Ninh Vân Hoan lúc trước từng đọc qua quyển thịt văn, mặc dù nữ chính chỉ có , nhưng đàn ông ưu tú lại tầng tầng lớp lớp, đủ loại mỹ nam đều vì nữ chính mà sinh ra, đời trước Ninh Vân Hoan cũng tận mắt chứng kiến cái kết quả này!

      Nhưng có bất đồng, chính là người đàn ông trước mắt này!

      Chỉ sợ người khác biết là ai, thậm chí nhiều người xứng để biết tên , nhưng Ninh Vân Hoan lại biết, nhưng mà nếu có lựa chọn, tình nguyện cả đời biết người này là ai!

      Lan Lăng Yến, Lan gia Cửu công tử, người nắm quyền duy nhất của Lan thị, sở dĩ là duy nhất, đó là bởi vì những người có tư cách kế thừa đều bị thu thập sạch . Lan gia vốn là hắc đạo thế gia, biết thế lực rốt cuộc lớn thế nào, nhưng ở kiếp trước Ninh Vân Hoan bị hại chết cũng bởi nguyên nhân này, cho nên mới ma xui quỷ khiến biết như thế, thế lực đó lớn đến nỗi chính mình cách nào tưởng tượng nổi, kiếp trước bỏ mạng tuy có thể biết được nguyên nhân, nhưng vẫn đủ tư cách biết đến cả chi thấp nhất của Lan gia.

      Mẹ của vốn xuất thân từ dòng họ Lâm thị, tuy ở thủ đô mấy ai biết tới Lâm thị, nhưng Ninh Vân Hoan đoán hẳn là có chút thế lực trong quân đội, dù sao kiếp trước chính là bị chiếc quân xa bắt , chết cũng ai cứu ra, mà cũng có người nào có thể cứu ra ngoài. Có thể làm như vậy, rốt cuộc Lâm gia có bao nhiêu năng lực, Ninh Vân Hoan cũng biết.

      Lúc trước khi còn sống ở kiếp trước, Ninh Vân Hoan từng vô tình gặp qua vị Lan gia Cửu công tử lần, nhưng mà tuy chỉ nhìn thoáng qua lần, thế nhưng lại khiến nhớ kỹ cho tới bây giờ, khuôn mặt này gắt gao khắc vào trong lòng !

      Đương nhiên, những ấn tượng này phải là si mê phong thái trác tuyệt của người đàn ông này, mà là vì sợ! Ninh Vân Hoan kỳ xem như gián tiếp chết ở tay , hơn nữa cái chết của , còn phải là thống khoái gì, cơ hồ đối với , chính là sống bằng chết.

      biết như thế nào, lúc trước trong truyện thịt văn kia, vốn xuất Lan Lăng Yến, nhưng đời trước chỉ xuất , hơn nữa còn quỳ dưới váy của nữ chính, cho dù nữ chính người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, nếm qua tất cả nam nhân thuộc tầng lớp quý tộc ở thủ đô, thậm chí làm cho người ta say mê ta, nhưng mà nữ chính, hết lần này tới lần khác điên cuồng mê luyến Lan Lăng Yến, thậm chí cuối cùng vì có thể có được chú ý của , mà làm ra chuyện khiến Ninh Vân Hoan oán hận vô cùng.

      Sau lưng Lan gia có cái sở nghiên cứu, nghe là do vị Lan gia Cửu công tử đầu tư xây dựng, có thể lập được sở nghiên cứu, tiêu tốn tiền bạc làm gì, mà vị Lan Cửu công tử lòng dạ độc ác này, đối tượng nghiên cứu phải là chuột bạch trắng bình thường, chuyện cụ thể Ninh Vân Hoan biết, nhưng kiếp trước vì nữ chính mà nịnh nọt vị Cửu công tử này, vì có thể lọt vào mắt xanh của , Ninh Vân Thành tiếc đem em ruột có giá trị lợi dụng, đích thân dâng đến bàn nghiên cứu của Lan Cửu.

      Kiếp trước Ninh Vân Hoan có thể sống hai đời, ý chí sống tất nhiên so với người bình thường hơn rất nhiều, cũng chính bởi vì như thế, nếm ít đau khổ, lúc này nhìn thấy Lan Lăng Yến, giống như những thứ đáng sợ nơi đáy lòng bị chôn chặt đột nhiên ùa ra, làm cho sắc mặt Ninh Vân Hoan đều trở nên xanh mét, vô thức đổ mồ hôi lạnh muốn chạy trốn.

      "Hoan Hoan, cậu biết người đó sao? Người đó là ai vậy?" Phó Viện lúc này chú ý tới sắc mặt khó coi của Ninh Vân Hoan, gương mặt ửng đỏ nhìn chằm chằm thân ảnh hướng bên này tới, trong mắt lộ ra sắc xuân nhộn nhạo.

      "Mình biết." Phản ứng đầu tiên của Ninh Vân Hoan là muốn trốn khỏi nơi này, nhưng mà thấy quầy trang sức quá để trốn, lúc này mới phản ứng lại, nhanh chóng chạy ra ngoài.

      Nếu là bởi vì kiếp trước đối với Ninh Vân Thành có hận, đối với người tên Lan Lăng Yến này chỉ có cảm giác chính là sợ hãi.

      Chỉ là người nọ thân hình cao lớn, chân cũng dài, cửa hàng trang sức nằm bên phải khu thương mại cũng xa lắm, chỉ vài bước liền tới bên ngoài quầy chuyên doanh. Ninh Vân Hoan sợ đến toàn thân run rẩy, lúc này trong lúc cực độ hoảng sợ, chút nghĩ ngợi liền muốn hướng ngoài cửa mà chạy.

      Lan Lăng Yến cũng tới gần, lẳng lặng đứng ở bên ngoài, đôi mắt giống như chim ưng che giấu dưới cặp mắt kiếng, ánh mắt nhàn nhạt nhìn chằm chằm thần sắc hoảng loạn của Ninh Vân Hoan, khóe miệng khẽ nhếch lên.

      Giống như trò chơi mèo vờn chuột, mặt lộ ra thần sắc làm người ta nghiền ngẫm, ánh mắt châm chọc đứng ở trước cửa kính.

      Trong ký ức của chính xác là biết người thiếu nữ này, làm sao ta lại sợ ? Loại cảm giác này rất bình thường, giống như nằm trong lòng bàn tay , người biết Lan Lăng Yến sợ, bởi vì biết chuyện tình, luôn có thể dưới an bài của biến thành đâu vào đấy, nếu như vượt ngoài khống chế của , chuyện đó nên tồn tại.

      thể bị khống chế, phải bị hủy diệt!

      cúi đầu xuống, tóc đen dài rủ xuống che hơn phân nửa mắt kiếng, cũng che thần sắc nghiêm nghị đến ớn lạnh của trong đôi mắt xếch dài kia.

      Khí định thần nhàn đứng ở ngoài cửa tiệm trang sức, giống như thợ săn giăng cái bẫy lớn, bắt đầu chờ con mồi tự chui đầu vào lưới!

      Ninh Vân Hoan tông cửa xông ra, liền nhìn thấy Lan Lăng Yến đứng ở ngoài cửa, có lẽ là quá kinh hoảng, theo bản năng muốn chạy trốn, hoảng hốt chạy bừa ra ngoài.

      Nhưng ngờ tới con mồi đường liền chạy thẳng vào trong ngực của gã thợ săn đứng chờ!
      Last edited by a moderator: 21/9/17
      Iluvkiwi, B.Cat, Hiyoko51 others thích bài này.

    4. Âu Dương Nhan

      Âu Dương Nhan Well-Known Member

      Bài viết:
      76
      Được thích:
      969
      Chương 05: Lưới

      Edit: Nhan Nhan

      Xác định trong trí nhớ của mình có người con luống cuống cùng hoảng loạn này, nhưng bởi vì thần sắc của ta thực rất lạ, làm cho Lan Lăng Yến coi như giả vờ nhìn thấy cũng được.

      Dung mạo của cực kỳ tuấn tú, bình thường phụ nữ nhìn thấy có sợ, nhưng cũng sợ thành cái bộ dáng như thế này, phải quá mức sợ hãi, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hoảng, mặc dù thủ đoạn của Lan Lăng Yến độc ác, người bình thường muốn chứng kiến lúc hung ác, phải là chết, chính là đường đến chỗ chết, vậy mà này vừa nhìn thấy liền muốn trốn, có chút thông minh, khiến nảy sinh hứng thú.

      "Muốn đâu?" giọng có chút ôn nhu vang lên, dường như còn mang theo ý cười, đôi tay nóng bỏng cách lớp quần áo mỏng manh để cho cự tuyệt gắt gao ôm ngang hông Ninh Vân Hoan, khẽ kéo lại khiến cho đôi chân chỉ còn mũi chân là điểm mặt đất mà thôi.

      Vừa nghe thấy giọng này, Ninh Vân Hoan quả thực muốn phát điên, sợ tới mức trái tim như muốn nứt ra, liều mạng bắt đầu giãy giụa.

      Chủ nhân của đôi tay kia làm như biết muốn giãy giụa, tay ôm lấy eo , tay kia dễ dàng luồn ra sau đầu , đem mặt áp vào trước ngực mình, nhàn nhạt liếc nhanh vào trong tiệm, rồi mới ôm Ninh Vân Hoan rời .

      Chẳng biết từ lúc nào mấy người mặc comple màu đen theo sau lưng , dáng người cao lớn cường tráng cung kính gật đầu , lúc này mới vào trong tiệm.

      Phó Viện nhìn thấy Lan Lăng Yến, trong mắt suýt nữa tuôn ra sóng lớn, tướng mạo Lan Lăng Yến tuấn mỹ , cái quan trọng chính là khí thế, ngay cả người ngu cũng nhìn ra được là tuyệt đối bất phàm, vừa rồi Ninh Vân Hoan lại quen người này, vậy mà hai người lại ôm nhau thân mật!

      Phó Viện thầm oán hận cùng đố kỵ, trong đầu xẹt qua ý niệm muốn biết người này, thở ra hơi, theo bản năng chạy ra phía ngoài cửa: "Em, em tên là Phó Viện, em là bạn thân của Hoan Hoan, rất vui được biết ..."

      Khuôn mặt của thiếu nữ phiếm hồng, mắt lộ ra vẻ mong đợi, khóe miệng Lan Lăng Yến khẽ cong cong, trong mắt lộ ra vẻ hứng thú thầm kín, cảm giác được, lúc kia tự giới thiệu mình sau lại gọi cái tên Hoan Hoan, muốn thoát khỏi ngực cả người liền run rẩy.

      vừa đem người trong ngực ôm cao hơn chút, vừa cúi đầu nhàng chôn ở cổ . người của này mang theo hương thơm nhàn nhạt đặc biệt còn có mùi mồ hôi, luôn thích sạch , nhưng lúc này lại buông người ra, mà ôm chặt hơn, nhận ra người đẹp trong ngực run mạnh hơn, Lan Lăng Yến mới cười cười, ôm xoay người rời .

      Hai người thân mật như vậy khiến Phó Viện nóng mắt, ta cam lòng muốn đuổi theo, vừa rồi mỹ nam để ý tới ta, hơn nữa còn để lại tên liền rời , mặc dù Ninh Vân Hoan xinh đẹp, nhưng ta cũng kém, dựa vào cái gì người lại được ôm, người mà ngay cả tên cũng biết.

      Nhưng mà ta vừa nhấc chân, vài tên mặc đồ đen chỉnh tề chắn trước mặt ta, mặt lộ ra sát khí, Phó Viện vốn chỉ là tiểu nương được nuông chiều, bây giờ chứng kiến tình cảnh như thế, sợ tới mức hai chân như nhũn ra, làm gì còn dám đuổi theo.

      Mà vừa rồi Lan Lăng Yến ôm người bắt ngay trước mắt mọi người, lúc này ra khỏi cửa chính khu thương mại, ngay cả bóng người cũng trông thấy.

      "Bên..., bên đường, bắt người, là, là, là phạm pháp." Lúc này bị Phó Viện ghen ghét ngồi chiếc xe việt dã cải trang đặc biệt, chui vào góc, sợ hãi đến bật khóc. ràng cả đời này cùng nữ chính chạm trán, lúc này nữ chính vẫn còn hưởng thụ cuộc sống độc thân, Ninh Vân Hoan nghĩ ra, tại sao mình lại chọc tới tên sát tinh này!

      "A?" Lan Lăng Yến có chút hứng thú nhìn chui vào góc kia, lúc này hận thể co lại đến mức còn tồn tại khiến cho có chút khó chịu, mặc dù trong lòng bất mãn, nhưng mặt căn bản biểu gì, chỉ đưa tay ngoắc về phía cái, thấy sợ đến toàn thân run rẩy, sắc mặt tái xanh , hơn nữa hàm răng còn vang lên 'Khanh khách'.

      Dung mạo Lan Lăng Yến rất hoàn mỹ, bình thường phụ nữ nhìn thấy ánh mắt lộ vẻ ái mộ cùng kính sợ thấy quá nhiều, nhưng bây giờ là lần đầu chứng kiến Ninh Vân Hoan dùng ánh mắt này nhìn , làm có chút mới lạ cũng cảm thấy thú vị. ngạc nhiên, phải là này quá mức thông minh sắc bén, mà là vì đôi mắt rất đơn thuần. Mặc kệ là như thế nào, cũng làm cho cảm thấy rất hứng thú.

      "Tôi, tôi, tôi tốt..." Nước mắt Ninh Vân Hoan đều chảy ra, lúc đầu nghĩ thân thể mình tốt, thể chịu được thí nghiệm của , nhưng nghĩ lại, mình cũng phải là mình của lúc trước, theo lý mà hẳn là biết Lan Lăng Yến có phòng thí nghiệm, bởi vậy lời đến bên miệng, lại nuốt trở lại, chỉ liều mạng lắc đầu, đem cặp chân dài co lại thành đoàn.

      "Chỗ nào tốt? Đến cho tôi nghe chút." Lan Lăng Yến duỗi cánh tay về phía , tay của thon dài trắng nõn, khớp xương ràng, là đôi tay rất tao nhã dùng để đánh Piano. Nhưng Ninh Vân Hoan từng thấy qua đôi tay này dùng súng bắn chết người, lúc này thấy tay ưu nhã chút nào, chỉ thấy được tay dính loang lổ vết máu, lại càng thêm sợ hãi.

      "Hửm?" Khóe miệng của khẽ nhếch lên, cằm càng thêm bén nhọn, Ninh Vân Hoan sợ đến run người, theo bản năng vươn tay đặt vào lòng bàn tay của người kia.

      Giống như nắm lấy tay của chú chó ngồi chồm hỗm mặt đất, Lan Lăng Yến nở nụ cười, khẽ dùng sức kéo lên, thân thể Ninh Vân Hoan chợt cảm thấy , tự chủ được bị lôi lại gần va vào lồng ngực , Ninh Vân Hoan bị va vào, mặc kệ đầu óc mình còn choáng váng, lập tức mở miệng xin lỗi: "Thực xin lỗi."

      rất sợ Lan Lăng Yến, nguyên nhân là kiếp trước, giống như trong trí nhớ của , tồn tại của Lan Lăng Yến cách nào bị đánh ngã, đứng vững cả đời, Ninh Vân Hoan từng nghĩ muốn trả thù nữ chính, cũng từng nghĩ qua muốn trả thù Ninh Vân Thành, nhưng chỉ có mình Lan Lăng Yến, muốn trốn.

      Ở kiếp trước người đàn ông ngoan này sớm nhập vào trong xương cốt của , lúc này cho dù phải lỗi của mình, cũng muốn nhận sai trước rồi sau, biết thế nào, có dự cảm, nếu như mình nhận sai, chỉ sợ kết quả chờ đợi mình tốt chút nào, nếu chọc cho vị đại gia này vui, rất có thể đợi chờ mình, kết cục so với kiếp trước còn thảm hơn.

      Nhìn vẻ mặt biết nhận lỗi của , Lan Lăng Yến dở khóc dở cười nhếch miệng.

      là rất thức thời!

      P/s: chương sau có thịt!!! )))))
      Last edited by a moderator: 21/9/17
      Iluvkiwi, B.Cat, Hiyoko54 others thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Phong Vũ YênÂu Dương Nhan thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :