1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trọng Sinh Nữ Phụ - Mỉm Cười Wr

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Banashi

      Banashi Member

      Bài viết:
      86
      Được thích:
      74
      oiii, ruot cuoc cung tim duoc truyen nay. co len nha ban oi....
      ngong trong moi ngay co chap moi

    2. Bạch Thần Quân 1312

      Bạch Thần Quân 1312 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      755
      Chương 32, Đen đủi


      "Tôi nghĩ có thể nghe được những lời ti tiện ấy từ trong miệng loại người như cậu, nếu tôi nhất định tìm cậu, tố cáo cậu tội phỉ báng người khác. Còn nữa, chỉ bởi chưa có chứng cớ xác thực, bằng tôi đem chuyện cha mẹ cậu ra đến lúc ấy chẳng tốt đẹp gì đâu!" Ninh Vân Hoan còn nhớ Trần Viên Viên, kiếp trước nàng này ở đại học có tiếng là bé lọ lem, ai ngờ nửa năm sau cha me bị người ta bắt gặp tụ tập hút thuốc phiện, bởi vì kiện này có ảnh hưởng xấu đến trường học, nên sau đó Trần Viên Viên bị cho thôi học, Ninh Vân Hoan cũng còn ấn tượng gì với ta nữa.


      Nhưng cũng bởi trong trường đại học rộng lớn này khó có được vụ bê bối để gièm pha như thế, nên tin tức lưu truyền cũng khá lâu, lại là bạn cùng lớp, Ninh Vân Hoan mới để trong lòng.


      Vừa nghe những lời này của Ninh Vân Hoan, Trần Viên Viên mặt thoát trắng bệch, mí mắt giật giật, sau hồi mới hừ lạnh tiếng, để ý đến bộ dạng cười cợt xung quanh, gầm gừ xuống chỗ ngồi.


      Ninh Vân Hoan cảm thấy mất hứng vô cùng, kiếp trước bởi vì muốn có kết cục như của nữ phụ trong nguyên tác nên luôn phải chịu áp lực trong việc lúc nào cũng phải đột lốt vị Thánh Mẫu, cuộc sống thập phần tẻ nhạt, chỉ vì trọng cái danh hão ấy mà phải nhẫn nhịn, kỳ thanh danh tốt đẹp đến mấy cũng chẳng thể đem lại cho lợi ích gì, có lẽ đây chính là nguyên nhân khiến mãi chỉ là nữ phụ, cuối cùng con người thiện lương cũng bị cho là kẻ yếu đuối, giả dối mà thôi.


      "Hoan Hoan, cậu nên như thế!" Phó Viện nhìn giáo huấn Trần Viên Viên, trong lòng vô cùng mừng rỡ, dạo gần đây Ninh Vân Hoan là nhân vật nổi nhất lớp, Tạ Trác Doãn biết vì lẽ gì mà liên tục đến lớp học tìm ( Ninh Vân Hoan), chỉ trong khoa này, ngay cả những khoa khác cũng bắt đầu tò mò về Ninh Vân Hoan, tình huống này khiến ta ( Phó Viện) hận thể lập tức lên thân phận bạn tốt của mình, dẫn đến chú ý của mọi người, hiềm nỗi Trần Viên Viên kia ỷ vào việc ngồi cạnh Ninh Vân Hoan, dám đem bán tin tức cho rất nhiều người.


      Mấy đồng tiền này Phó Viện thèm để vào mắt, vấn đề là ta muốn để bị cướp mất vị trí trung tâm khi được mọi người vây quanh, huống hồ tại ta cũng còn , gia đình muốn ta tận dụng thời gian ở trường biết đâu có thể làm quen được người bạn trai có quyền có thế.


      Chỉ là Phó Viện vừa bước chân vào cổng trường địa học, vẫn chưa có cơ hội để tỏa sáng, khiến mọi người để ý, bây giờ vật vả mới có cơ hội do Tạ Trác Doãn đem tới, Phó Viện đương nhiên phải nắm bắt bằng được, lợi dụng việc Ninh Vân Hoan đả kích Trần Viên Viên, Phó Viện chỉ sợ người khác biết bản thân cùng Ninh Vân Hoan có quen biết, vội vàng lên cao giọng :


      "Hoan Hoan, chúng ta lâu rồi gặp nhau, hay là tối nay mình về nhà cậu ăn cơm ." ta vừa vừa đắc ý trước ánh mắt của các bạn học còn lại.


      Những Ninh Vân Hoan buồn phối hợp với ta, lắc lắc đầu: "Tôi và mẹ về nữa."


      Phó Viện tuy rằng bình thường có biết Ninh phu nhân, nhưng nếu đến chữ “nhớ” cũng thân tới mức đó, Ninh Vân Hoan nhếch khóe miệng: " Tôi có hẹn rồi, xin phép trước."


      Vừa nghe thấy thế, rất nhiều người hiếu kỳ xúm lại: "Ninh Vân Hoan, người có hẹn với cậu phải là Tạ công tử đó chứ?"


      "Tôi biết ai là Tạ công tử hết." Ninh Vân Hoan cười cười, rồi bước , Phó Viện ngờ chừa tý mặt mũi nào cho mình như thế, tức giận đến mức vặn vẹo ngón tay, rất nhiều bạn học nhìn ta với ánh mắt cổ quái đầy chế nhạo, sắc mặt Phó Viện khó coi đến cực điểm, trừng mắt nhìn Ninh Vân Hoan khuất dạng, mới miễn cưỡng quay đầu, gượng cười: " ta rồi, mọi người cũng đừng túm tụm lại đây nữa."


      " ấy biết Tạ công tử, vậy Tạ công tử vì cái gì mà ba lần bốn lượt đến tìm ấy?" Chẳng có ai rảnh để ý đến Phó Viện, ngược lại lại châu đầu ghé tai bàn tán: "Hay là, ấy muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt!"


      ...............


      Giờ phút này Ninh Vân Hoan hoàn toàn đem chuyện vừa xảy ra trong lớp học ném ra sau đầu, vừa ra khỏi lớp Lan Lăng Yến gọi điện, bảo rằng có việc gấp phải trì hoãn, phái tài xế tới đây, đại khái là mười lăm phút sau đến, đành tìm chỗ ngồi lúc, chờ lái xe tới gọi cho .


      Nhớ lần trước vì tùy tiện chạy lung tung mà đụng phải màn đông cung đồ sống động, lần này Ninh Vân Hoan dám chạy loạn, ra khỏi phòng học liền tìm bóng râm yên lặng dựa vào, chỗ này quá vắng vẻ, nhưng cũng phải nơi náo nhiệt, bốn phía chỉ có lác đác vài người, muốn quan sát xung quanh cũng có ý tìm người chuyện.


      tin bản thân có thể xui xẻo đến mức thoải mái ngồi ở chỗ nào cũng có khả năng rước lấy phiền toái, tại nơi đông người thế này, nghĩ rằng khó có thể xảy ra việc gì, Ninh Vân Hoan mới đảm bảo an toàn, ngồi xuống.


      Rút di động nhẵn bóng ra, cái này cùng loại với cái di động có trí tuệ và năng lực của con người gì đó, nhưng còn kém xa với cái mà kiếp trước Ninh Vân Hoan nhìn thấy, Ngũ Đại Lục Đại, công dụng rất nhiều, hơn nữa tốc độ truy cập mạng cũng rất nhanh, cầm di động chuẩn bị chơi game giết thời gian, vừa mới ngồi xuống, đột nhiên phía sau bụi cỏ truyền đến giọng hết sức quỷ dị.


      Ninh Vân Hoan căng tai lên nghe, cả người cứng lại ngay tức khắc, thể nào?


      " cần, ưm, chút........" thanh quen thuộc vọng lại, Ninh Vân Hoan hoàn toàn nhận ra đó là ai!


      thể nào, lần trước dù sao cũng là vùng hẻo lánh, nhưng bây giờ tại chỗ ồn ào thế này cũng có thể gặp được, nữ chính ruốt cuộc là đói khát cỡ nào? Ninh Vân Hoan biết bản thân có phải sống mấy kiếp quá bại hay , hay bởi đặc quyền làm nữ phụ, mà tại trường đại học rộng lớn, phải hết bốn năm ngày mới hết vòng này, chỗ khuất nẻo cũng ít, tại sao mỗi lần ra về đều xúi quẩy gặp phải chuyện này.


      "Bảo bối, chặt, thả lỏng chút ! Em nỡ để tôi ra ngoài phải !" giọng đay nghiến cùng tiếng thở hổn hển thô tục đồng thời tiếng khóc thét của Cố Doanh Tích vang lên, ngoài này xem là quạnh quẽ, tiếng của nữ chủ là lớn, nhưng cách đó xa với đối diện đây nhiều người như thế, ta kêu thế sợ bị người ta nghe thấy sao?


      " đồ hư hỏng, ô ô......" lâu sau tiếng khóc của nữ chủ, giọng nam thở dốc kịch liệt, lát sau hai người đều cùng kêu lên, Ninh Vân Hoan sợ mình nhìn nhiều đau mắt, ôm đầu chạy nhanh.


      vô cùng cẩn thận trong lúc đứng dậy, cũng chắc chắn mình đạp lên nhánh cây nào để xảy ra việc cẩu huyết nào, nhưng đoán được bọn họ vừa dã chiến như chốn người xong lại vô cùng im lặng, tỉnh táo, giọng nam mới thở hổn hển quát lên: "Là ai?"


      vừa dứt lời, tiếng khóc lanh lảnh đầy xấu hổ của Cố Doanh Tích truyền đến, hằn bèn an ủi ta hai câu, vùng quần áo mát mẻ, lộ ra lồng ngực rắn chắc, vẻ mặt hung ác nham hiểm.Tạ Trác Doãn đứng lên, nửa thân thể để trần.


      "Lại là ?" Tạ Trác Doãn nhìn Ninh Vân Hoan chưa kịp chạy trốn, cau mày, hung tợn thể ràng mặt.
      B.Cat, Hiyoko, Pe Mick41 others thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 33: Uy Hiếp


      Ngay lúc này nếu bị bắt gặp, Ninh Vân Hoan cũng nghĩ đến chuyện bỏ chạy, ở chỗ này nhiều người như vậy cũng tin Tạ Trác Doãn dám làm gì mình, cho dù người này lòng dạ độc ác, nhưng nếu hét lên chắc chắnTạ Trác Doãn cũng mất hết mặt mũi. Nhưng vì phòng ngừa chó cùng rứt giậu, Ninh Vân Hoan vẫn đề phòng lui về phía sau 2 bước, để tránh ta vươn tay tới là bắt được rồi phải thấy cái nên thấy, ghê tởm chết được, lúc này mới nhíu mày: " Là tôi”.

      Trong bụng hoài nghi biết Tạ Trác Doãn có bị hư thận hay , như thế nào sớm xong trễ xong mà ngay lúc vừa ngồi xuống hai người kia vừa xong chuyện, làm nhanh như vậy, khẳng định thận sử dụng quá độ nên chịu nổi! Trong bụng thầm mắng tiếng, rốt cục cũng hiểu lần trước đụng phải người đoạt được lần đầu tiên của Cố Doanh Tíchlà ai, khó trách Tạ Trác Doãn lại tìm được mình trong lớp, có lẽ lần trước là biết nhìn lén.

      có phải thầm tôi hay ? Theo dõi tôi?” Sắc mặt Tạ Trác Doãn vô cùng khó coi, gương mặt tràn đầy tức giận, đè nén thấp giọng rống hỏi Ninh Vân Hoan.

      Vừa nghe xong câu này, Ninh Vân Hoan mém chút nhịn được mà ói ra, khinh bỉ nhìn Tạ Trác Doãn đanh giá vài lần: " Loại người như vậy mà dám hoài nghi tôi thích ? Đồ người khác xài qua tay, tôi càng nhìn càng thấy chướng mắt!”

      Lúc này lại dùng lại những lời mà Lan Lăng Yến từng , khi nãy gương mặt Tạ Trác Doãn vênh váo lúc này liền sa sầm xuống, bộ dáng vô cùng tức giận.

      “Ninh gia của bất quá chỉ là công ty , có tin là bị tôi bóp chết như đơn giản bóp chết con kiến hay ? Chuyện xảy ra ngày hôm nay tốt nhất là nên khóa kín miệng mình lại, lần tới thời điểm tôi 'làm việc', tôi muốn nhìn thấy mặt của nữa, nếu ….” đến đây Tạ Trác Doãn hừ lạnh tiếng, trong nháy mắt trong mắt lên sát khí.

      ai hiểu người đàn ông độc ác trước mặt này hơn Ninh Vân Hoan, kiếp trước cũng biết, vốn là lúc trước còn hơi sợ ta, nhưng giờ sau khi gặp được BOSS Lan Lăng Yến, nên khi nhìn lại Tạ Trác Doãn chỉ là tên lâu la nho , cơ hồ mi mắt cũng nháy, so sánh với Lan Lăng Yến độ độc ác của Tạ Doãn chỉ là ngoài mặt hơi hung ác chút, dù sao tục ngữ cũng có câu chó sủa là chó cắn người, đạo lý này lúc nào cũng đúng.

      đừng làm cho tôi sợ nha, lá gan tôi rất , tôi mà sợ hãi chừng tôi khóc to lên đó.” Ninh Vân Hoan vừa gãi gãi cái cằm, vừa nhìn về Tạ Trác Doãn lắc lắc điện thoại trong tay, nhìn đến sắc mặt Tạ Trác Doãn tái mét, cười lạnh hai tiếng, câu xúi quẩy, lúc này mới xoay người rời .

      “Đáng chết!” Tạ Trác Doãn híp con mắt hung ác nhìn chằm chằm sau lưng Ninh Vân Hoan hồi lâu, lúc sau oán hận nắm chặt quả đấm, bên Cố Doanh Tích toàn thân bị lột sạch , bắp đùi khó có thể khép lại, ở giữa hai chân lầy lội chịu nổi, hai chân khẽ run, đôi mắt to trong như mắt bồ câu mang theo kinh sợ, nhất là càng nhìn càng khiến cho người ta trìu mến.

      Nhìn thấy vẻ chấn kinh như nai con của ta, Tạ Trác Doãn lại cảm thấy cơn giận vừa bị Ninh Vân Hoan chọc tức lập tức biến thành dục hỏa, lại lần nữa đem Cố Doanh Tích đẩy ngã bãi cỏ, sau đó nằm đè lên bãi cỏ vừa mới dẹp loạn qua lại bắt đầu triển khai đại chiến lần nữa, tiếng nỉ non như mèo con kêu của thiếu nữ đầy mập mờ lại vang lên lần nữa.

      Ninh Vân Hoan biết mình rồi hai người kia lại bắt đầu kích động, lúc này chỉ cảm thấy có phải mình bị xui xẻo hay , chỉ ngồi ghế mà cũng có thể gặp được đoạn xuân cung đồ sống, nếu gặp phải thêm mấy lần nữa chắc ói hết!

      Đợi đến lúc Lan Lăng Yến cho xe đến đón, bản thân có ở xe, bởi vì chuyện xảy ra buổi sáng, Ninh Vân Hoandứt khoát cúp học, dù sao ở kiếp trước cũng là học sinh ba tốt, nên học cái gì đều ở trong đầu , cho dù học đến lúc thi vẫn sợ rớt, còn gặp lúc thầy giao điểm danh cứ giao cho Lan Lăng Yến đối phó, nghĩ tới những việc này, buổi chiều mới yên tâm thoải mái ngủ trong biệt thự.

      Gần đây lâu rồi được ngủ ngon giấc, lúc này ngủ được ngủ ngay cả mộng mị cũng gặp, lúc ngủ say, mặt có cảm giác hơi ngứa, né qua vài cái đem mặt mình vùi xuống gối nằm, cảm xúc nhàng kia vẫn có ngừng lại, ngược lại lưng cũng khó chịu, trong mơ màng cảm thấy thân thể hơi chìm xuống, biết hai chân mình bị người ta tách ra, giống như có cái gì lạnh buốt chen vào trong thân thể, có chút thoải mái nhíu mày hừ , sau lúc bị sờ mó, thân thể giống như ngày càng nặng, thân thể bị người nào đó mạnh mẽ đẩy ra, cảm giác nhoi nhói truyền tới, người bị đè nặng làm phải hít sâu vài cái, lúc này mới tình nguyện mở mắt ra.

      tỉnh?” Lan Lăng Yến vừa về đến liền chứng kiến ngủ say, bộ dáng nhắn xinh xắn, hề phòng bị ngủ giường của mình, thoải mái như ngủ giường của , làm thể nhẫn nại, thừa dịp ngủ mơ mà xông vào, nhìn đến bộ dáng có chút mơ màng, như có chút khó chịu chân mày đều nhíu lại, hai tay đem hai tay gối dưới đầu tách ram sau đó mới bắt đầu nằm đè lên.

      Mới vừa ngủ say bị người khác cưỡng bức làm tỉnh lại, toàn thân Ninh Vân Hoan mềm nhũn chỉ còn rên rĩ, thanh nhàng chấn động lòng người, làm cho ánh mắt Lan Lăng Yến nhìn càng thêm mềm mại, hôn như mưa rơi mi tâm cùng mí mắt.

      Ăn no nê, Lan Lăng Yến vừa lòng thoải mái từ trong cơ thể lui ra, hài lòng nhìn xem bộ dáng mảnh mai yếu đuối, tự mình ôm đứng lên tắm rửa, cầm áo ngủ bằng lụa bận vào cho , bế lên giường cho dựa vào, sau đó tự cũng tắm rửa sạch , lúc ra liền chứng kiến thấy hai gò má cùng mí mắt hé ra bộ dáng yếu ớt, vô cùng chấn động lòng người.

      “Chiều nay tại sao học?” Lan Lăng Yến xoa xoa đầu tóc đem khăn vứt tại bên sô pha, lúc này mới leo lên giường ôm vào trong lòng, đưa tay vuốt ve eo của .

      “Em muốn , sáng hôm nay khi ra về lại nhìn thấy Cố Doanh Tích.” Toàn thân Ninh Vân Hoan mềm nhũn còn chút khí lực, mặc cho ôm ấp.

      Lan Lăng Yến ôm ngay vị trí này rất hay, làm cho có cảm giác mình sắp té xuống bất cứ lúc nào, bởi vậy khỏi đưa tay ôm cổ , thân mật tựa vào trước ngực , phòng ngừa chen lấn làm cho mình rớt xuống giường, thợ săn xảo trá như cảm nhận được động tác của , lập tức càng lưu lại vị trí nằm của hơn, cảm thấy càng dán sát vào mình hơn và càng ôm chặt hơn, lúc này Lan Lăng Yến mới vừa lòng hôn lên môi .

      “Chính là ngày hôm đó,” Ninh Vân Hoan giải thích qua lần, sợ biết Cố Doanh Tích là ai: "Là mà lần trước ở thư viện trong trường học chúng ta bắt gặp ta làm tình với ai thảm cỏ, hôm nay lại thấy được, ra người đó là Tạ Trác Doãn, khó trách ngày đó ta tới tìm em.”
      Iluvkiwi, B.Cat, Hiyoko46 others thích bài này.

    4. banlamynam

      banlamynam Member

      Bài viết:
      53
      Được thích:
      49
      :yoyo66::yoyo45::yoyo44::yoyo44::yoyo44:Hay quá bạn ơi . mong chương mới . bạn có lịch post cụ thể

    5. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      hay quá nàng ơi, típ nhé. Thik bạn nam chính nay rồi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :