1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trọng Sinh Nữ Phụ - Mỉm Cười Wr

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      đại chị, con rể xấu cũng phải ra mắt ba me vợ thui, kâkấ

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 27: Hãm hại


      Edit:

      Đối mặt với bố mẹ cả hai kiếp này, Ninh Vân Hoan có tình cảm là giả, lúc mặc dù Ninh Vân Thành luôn luôn đối đầu với nuôi , nhưng ra Ninh phụ đối xử với cũng tệ, còn Ninh phu nhân lại có ý tốt muốn gả chồng cho , đó cũng chỉ là tâm tư của người làm mẹ bình thường mà thôi. Quan trọng nhất là, trước kia Ninh Vân Hoan cũng có ý phản đối suy nghĩ này của mẹ, ngược lại là để tránh cho cuộc đời của mình có kết cục bi thảm, bởi vậy mới làm cho Ninh phu nhân có ý nghĩ đó. Nếu phản đối, Ninh phụ chắc chắn bắt ép lấy chồng nữa.

      "Mẹ yên tâm, con trưởng thành, đương nhiên tự biết quan tâm đến bản thân, nhưng tại sao lại thấy hai ở nhà vậy mẹ?"

      Ninh Vân Hoan trấn an Ninh phu nhân câu, lúc này mới vờ như vô tình nhắc tới Ninh Vân Thành:

      "Buổi chiều hình như con có thấy hai ở đây?"

      Vừa nghe lời này, quả nhiên Ninh phu nhân hỏi Ninh Vân Hoan chuyện học tập ở trường theo thói quen nữa, ngược lại chân mày cau lại, sắc mặt của ba Ninh có chút khó coi, lạnh lùng : "Nó về đây?"

      "Chẳng lẽ ba biết ạ?"

      Buổi chiều hôm nay, Ninh Vân Hoan có tố cáo Ninh Vân Thành với ba Ninh, nhưng lại hứa ta lại chơi bời, mang nhân tình về nhà. Với mọi người có thể bỏ qua để còn chừa lại con đường cho họ, dù sao vẫn phải nhìn mặt nhau sau này, nhưng đối với Ninh Vân Thành chỉ sợ "bỏ đá xuống giếng còn chưa đủ", làm gì có chuyện giúp ta. Bởi vậy dừng chút, gương mặt đỏ bừng lặng lẽ nhìn ba :

      "Chiều nay, chiều nay lúc con trở về nhà gặp hai, thấy ấy dẫn theo về nhà, ở ghế sofa......"

      muốn lại thôi, ba Ninh lập tức hiểu ý còn lại trong lời của , lúc đầu còn ngạc nhiên, sau đó sắc mặt tái xanh, lồng ngực căng lên. Vẻ mặt của Ninh phu nhân cũng hết sức khó coi, hai vợ chồng đều hiểu tính tình của Ninh Vân Thành, vì vậy dù Ninh Vân Hoan hết ra nhưng hai người đều có thể tưởng tượng được việc mà Ninh Vân Thành làm.

      Ninh phụ tức muốn chết, vội vàng hét lớn: "Gọi điện thoại cho thằng súc vật đó ngay! Cả ngày lẫn đêm chỉ biết lêu lổng, làm những việc vô nghĩa, còn dám dẫn về nhà, bảo nó ngay lập tức cút về nhà cho tôi!"

      "Xin mình bớt giận ."

      Ninh phu nhân cũng cảm thấy đau đầu, đứa con lớn nhất này tính tình phong lưu thay đổi, hết lần này tới lần khác chịu có ý định lấy vợ. Nhưng cuối cùng cũng là con trai do mình sinh ra, ba Ninh đương nhiên cũng tức giận, Ninh Vân Hoan đương nhiên thể "đổ thêm dầu vào lửa" được, đành phải an ủi cha mẹ vài câu trước, sau đó mới vội vàng đứng dậy gọi điện thoại.

      Ninh Vân Hoan sớm đoán trước xảy ra tình huống như vậy, liền ngoan ngoãn vội vàng chạy đến bên cạnh ba Ninh đấm vai cho ông: "Ba, có thể là hai cố tình làm vậy đâu, con thấy kia hình là người công ty chúng ta, cũng có thể là do con nhớ nhầm, chắc hai muốn cùng nhân viên công ty chuyện tâm gì đó thôi!"

      Ninh Vân Hoan chút do dự lại thêm mắm thêm muối vài câu, càng lại càng làm cho Ninh phụ lại càng nổi trận lôi đình, lại tự an ủi trong lòng mình còn có con ngoan, vừa ấm ách trong lòng, thấy Ninh phu nhân vừa gọi điện thoại được, lập tức xông tới giằng lấy điện thoại, cầm lên liền mắng rất to!

      Ở nhà nên thể nhìn thấy tận mắt bộ dạng xúi quẩy của Ninh Vân Thành, nhưng Ninh Vân Hoan cũng biết nét mặt ta tuyệt đối khó coi, nghĩ tới việc ta hẳn rất khó chịu, Ninh Vân Hoan mới thấy trong lòng thư thái chút! Đây chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi, ở phía sau còn có thể làm cho Ninh Vân Thành cảm thấy ngột ngạt thôi, chỉ cần cho cơ hội, làm cho Ninh Vân Thành cực kì khó chịu, mới có thể giải trừ mối hận trong lòng !

      Mà Ninh Vân Thành nếu còn muốn ăn hiếp như kiếp trước, vậy thực xin lỗi, cần phải lấy oán trả oán vậy!

      Vừa mới ăn cơm xong, liền thấy bộ mặt xám xịt của Ninh Vân Thành ủ rũ tiến vào, vóc người cao lớn lúc này lại khom lưng như giả gù, nhìn qua so với chiều cao của ta lại có vẻ cao hơn chút, vốn là bộ dạng được coi là đào hoa đa tình, nhưng có lẽ bởi vì Ninh Vân Hoan thường thấy Lan Lăng Yến, so sánh với Lan Yến cao hơn ta cái đầu biết chừng, ngoại hình cũng đẹp hơn ta nhiều, bây giờ nhìn Ninh Vân Thành liền thấy đều chẳng có gì đặc sắc. Nhất là bây giờ, thấy gương mặt ta lạnh lùng, oán hận trừng mắt nhìn mình, Ninh Vân Hoan càng muốn cười nỗi đau của người khác, nhìn về phía ta cười lạnh cái, lúc này mới xoay người nhìn ta nữa.

      "Mày, đứa con ngỗ ngược này! Có phải mày muốn tao tức chết phải !"

      Ba Ninh chút suy nghĩ liền nâng tay túm đồ ném về phía Ninh Vân Thành, bên truyền đến tiến Ninh Vân Thành giải thích cùng với tiếng đồ vật bị ném rơi xuống đất vang lên, Ninh Vân Hoan vốn còn muốn xem náo nhiệt lúc, di động để bàn cơm đột nhiên vang lên.

      Khúc dương cầm trong sáng nhàng vang lên, vẻ mặt của ba Ninh dừng lại, Ninh Vân Thành bất giác thở phào nhõm.

      Ninh Vân Hoan nghĩ người gọi điện cho lúc này, ngoại trừ Lan Lăng Yến có người khác, gần đây Phó Viện thấy có bạn trai nên cứ canh cánh trong lòng, thời gian dài rồi liên lạc với , bình thường biết số điện thoại của cũng chỉ có người trong gia đình, trừ Lan Lăng Yến ra Ninh Vân Hoan nghĩ ra có ai khác biết cả.

      Vừa rồi chỉ cười nỗi đau của người khác, nay vừa nghe đến chuông điện thoại reo, toàn thân Ninh Vân Hoan cứng đờ, ba Ninh nhìn thoáng qua về phía , nhận thấy tiếng chuông điện thoại này phải thuộc về người trong nhà, chắc là tiếng chuông của con nhà ông mới đổi gần đây nên lấy làm lạ, chỉ là thấy ngồi yên, liền lên tiếng: "Hoan Hoan, điện thoại reo kìa."

      Ông xong, lại muốn đến nhấc điện thoại cho , Ninh Vân Hoan nào dám cho ông xem, vội vàng cầm điện thoại lên.

      "Con đổi điện thoại từ khi nào thế?"

      Vừa rồi bị răn dạy chẳng khác gì đứa con nít, Ninh Vân Thành như bắt được cây cỏ cứu mạng, ánh mắt nhìn về hướng Ninh Vân Hoan, vừa muốn đem tai họa người mình đổ lên : "Lần trước cùng em dạo phố, lúc đó nhìn thấy em dùng điện thoại giống cái này, vì sao dạo này em toàn ở bên ngoài, hay là em có bạn trai rồi?"

      Vừa nghe lời này, Ninh Vân Hoan muốn nhảy dựng lên đánh vào mặt ta cái! Gương mặt của ba Ninh có chút khó coi, nhưng cũng mở miệng rầy dạy giống như Ninh Vân Thành nghĩ, ngược lại chậm rãi lên tiếng: "Hoan Hoan là người hiểu chuyện, chỉ là phải nhớ , con dễ bị thua thiệt, ba ba phản đối con quen bạn trai, nhưng phải nhớ bảo vệ mình."

      Ông xong lời này, mặc dù giọng phải ôn hòa lắm, nhưng ba Ninh luôn luôn là người nghiêm túc, có thể ra như vậy cũng có thể thấy được ông quan tâm đến mức nào.

      Ninh Vân Hoan cảm thấy cay xè mắt, gật đầu , trong hốc mắt có chút nước, ngược lại Ninh Vân Thành phục, tại sao đều là mẹ sinh ra, sao thái độ đối với mình lại hung dữ như vậy. ta vừa muốn mở miệng, ba Ninh cau mày lại đem tất cả tức giận phát tiết người ta: "Tuổi của mày còn nữa, khi nào mới có thể chững chạc đàng hoàng, cả ngày lẫn đêm chỉ biết cùng phụ nữ lêu lổng...."

      Thừa dịp Ninh Vân Thành bị chửi ngẩng đầu lên được, Ninh Vân Hoan lúc này vội vàng cầm điện thoại lên lầu nghe.
      Iluvkiwi, B.Cat, Hiyoko45 others thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 28: Nhớ nhung


      "Tại sao lâu như thế mới nghe điện thoại?" Giọng lạnh lùng của Lan Lăng Yến từ đầu bên kia điện thoại truyền tới, dù cách xa như thế, chỉ dùng điện thoại để trò chuyện mà thôi, nhưng khí thế cường đại kia cũng hề giảm phần nào, ngược lại bởi vì tận mắt thấy nét mặt của , mà càng gây cho người ta cảm giác áp bách, giống như trời sinh là quý tộc cao cao tại thượng, những người khác ở trước mặt giống như nô lệ ngóc đầu lên được, cho nên mới thói quen là ổn, Ninh Vân Hoan trong tích tắc khi nghe được thanh của , dù nhìn thấy người, cũng theo bản năng khom khom lưng, mặt lộ ra vẻ nịnh nọt :

      "Vừa rồi ở dưới lầu ăn cơm, điện thoại di động để bên cạnh."

      Bên kia đối với câu giải thích mềm mại của lại chẳng đúng sai, hiển nhiên là hài lòng lắm, bởi vậy trầm mặc hai giây, lúc Ninh Vân Hoan có chút run rẩy vì sợ đầu kia lại phát ra thanh: " phải em cố ý để điện thoại xa đấy chứ." câu xong nhịp tim Ninh Vân Hoan đập nhanh hơn hai nhịp, bên kia im lặng, sau lúc lâu mới tiếp: "Hôm nay tính là ngày, hoặc là sau mười hai giờ em ra, hoặc là sáng sớm ngày mai, tôi tới đón em."

      Đây là thái độ hài lòng mình về nhà mẹ đẻ đấy ư?

      Ninh Vân Hoan cảm thấy Lan Cửu đúng là tùy hứng, nhưng cũng biết tính cách của người này buồn vui bất thường, bình thường cho dù là nhìn thấy cũng nhất định có thể đoán được trong lòng nghĩ gì, huống chi lúc này qua điện thoại, ngay cả sắc mặt đều nhìn thấy, hết thảy đều chỉ có đoán mò, Ninh Vân Hoan lại càng cảm thấy thấp thỏm trong lòng, theo bản năng hạ thấp giọng : "Đừng như vậy, em mới vừa trở về, buổi chiều em nhìn thấy trai của em, còn mách lẻo với ba, kết quả ấy mách ngược lại em, em có bạn trai..." Ninh Vân Hoan ngoài miệng lời dí dỏm, dám phản bác ý kiến của Đại Ma Vương, chỉ có thể liều mạng kiếm đề tài để , cố gắng chừa chút xíu rảnh rỗi nào để Lan Lăng Yến mở miệng, đồng thời cũng cho có cơ hội bảo mình phải quay về ngay lập tức, miệng ngừng, trong lòng ngừng hò hét: Mình rốt cuộc cái gì thế này!

      Bên kia Lan Lăng Yến sớm nghe ra ý đồ của , nguyên nhân nên hơi cong môi lên, vừa lúc muốn mở miệng chuyện, lại nghe thấy từ đầu điện thoại bên kia truyền tới từ “bạn trai” của , dừng chút, lạnh lẽo gương mặt từ từ tan , ngược lại lộ ra nụ cười hài lòng, mở miệng, chỉ yên lặng cầm di động nghe Ninh Vân Hoan ngừng.

      Đây là lần đầu tiên ấy chuyện nhiều với mình như thế, mặc dù cũng sợ mình, nhưng bởi vì tia khẩn trương liền biểu ở trong giọng nũng nịu, như làm nũng cùng mình, chứ phải sợ hãi khi nhìn thấy mình, biết có phải bởi vì gặp mặt nhau, nên thể nhìn thấy cảm giác sợ hãi của , Lan Lăng Yến cảm thấy trong lòng thư thái rất nhiều, chưa từng có cảm giác giống như bây giờ, nhẫn nại nghe người ngừng gọi điện thoại cùng mình lảm nhảm, loại cảm giác này thập phần mới lạ, mặc dù vẫn bất mãn trở về 'Nhà mẹ đẻ' nhiều ngày như vậy, nhưng bởi vì đây là lần đầu tiên lải nhải, làm cho đem cảm giác thoải mái thô bạo đè ép xuống, mà phải phát tiết ra theo bản năng.

      Liên tục đến miệng đắng lưỡi khô, cũng biết từ đâu ra đề tài để lảm nhảm nhiều như thế, mấu chốt là điện thoại của đối phương vẫn còn chưa cắt đứt, Ninh Vân Hoan dè dặt vào phòng đem cửa phòng khóa lại, lúc này mới ngồi đến giường thở phào nhõm, dè dặt :

      "Này, Lan Cửu, có còn ở đấy ?" Nửa ngày có nghe được thanh của , Ninh Vân Hoan đoán rằng có phải đem điện thoại ném sang bên để tự mình ngừng hay , đưa điện thoại di động cầm lên nhìn đồng hồ, màn hình biểu cùng Lan Lăng Yến trò chuyện hơn hai mươi phút, Ninh Vân Hoan kinh hãi, giữa và Lan Lăng Yến có thể có nhiều lời để tán gẫu như vậy sao? Nghĩ đến vừa rồi gần như đều là mình , mà có nghe được hồi , nhớ hình như như vừa rồi mình có tố cáo Ninh Vân Thành, sau đó...

      Sau đó, hình như càng càng tức giận, lại ít lời xấu về Ninh Vân Thành, quả nhiên khi xấu người khác lại có thể làm bản thân tự thể hết bản chất tốt của mình, lại dám cùng Lan Lăng Yến nửa giờ điện thoại!

      Sắc mặt của Ninh Vân Hoan cổ quái, cầm điện thoại di động trong tay dè dặt hỏi, nhận định Lan Lăng Yến sớm đem điện thoại ném sang bên, bởi vậy trong lúc chuẩn bị xem như cẩn thận đem điện thoại đụng phải dập máy, bên kia thanh lãnh đạm của Lan Lăng Yến lại vang lên:

      " ra, em bình thường thầm gọi tôi như thế ư?" từ từ chậm rãi nhấn mạnh ngữ điệu, cũng có tức giận gì lớn, Ninh Vân Hoan cũng có thể tưởng tượng được ra vẻ mặt lúc lời này nhất định là ưu nhã thoải mái, mang theo lãnh đạm cao quý, khác hẳn bộ dáng cự người ngoài ngàn dặm làm cho người ta chỉ dám đứng từ xa mà dám đến gần ngày thường, ngẩn ngơ, vẻ mặt của Lan Lăng Yến đóng băng ước chừng ba giây trong đầu , lúc này mới hét lên tiếng.

      Vừa rồi gì đó? Vừa rồi hình như gọi Lan Lăng Yến là Lan Cửu, nhất thời quá thoải mái, nên giống như có chút buông lỏng cảnh giác.

      Điện thoại đầu kia đem tiếng thét chói tai thu vào trong tai, Lan Lăng Yến nén cười, lúc này đáng tiếc thể tự mình chứng kiến nét mặt của , tay bóp di động, tay kia nắm thành quyền lười biếng ở trán gõ cái, lúc này mới : "Tôi nhớ dường như tôi đâu có với em là tôi đứng hàng thứ chín trong nhà..."

      đúng là từng qua, Ninh Vân Hoan cứng ngắc lại, thở ra hơi, sau lúc lâu mới cách quyết đoán: "Hình như em có chút lạ giường ."

      " ngoan!" Lan Lăng Yến rất hài lòng việc thức thời như thế, nghe tám nhảm nửa ngày, kỳ gân xanh trán nhảy liên tục, nếu phải là vì loại cảm giác Ninh Vân Hoan lần đầu tiên buông xuống lòng phòng bị chuyện với này làm cho rất thích, nếu , cứ tiếp tục để cho lại nghe những lời dinh dưỡng này, có cảm giác như muốn giết người! Nhưng nửa giờ này cũng tính uổng phí, Lan Lăng Yến cười cười, đem điện thoại đặt xuống mặt bàn, lúc này mới xuống lầu cho người chuẩn bị xe chuẩn bị đón làm cho nửa ngày rất thoải mái này.

      Thấy con vừa mới trở về nửa ngày liền muốn thu dọn đồ đạc rời , ba Ninh cảm thấy thập phần muốn, nhưng về tình cảm ông luôn ít biểu ra ngoài, bởi vậy trong lòng mặc dù muốn con ông vừa về đến nhà mà ngay cả đêm cũng chịu ngủ như thế lại chỉ cau mày lại hỏi:

      "Mới vừa trở về, sao ở lại đêm đòi ?" Giọng của ông có chút nghiêm khắc, nhưng Ninh Vân Hoan lại phải chỉ mới17, 18 tuổi chân chính, làm sao hiểu ý nghĩa bên trong lời của ba Ninh, bởi vậy cười cười, mặt ôm theo túi sách, mặt còn lại là về hướng ba Ninh, mẹ Ninh hôn cái, lúc này mới cố nén cmar giác bịn rịn trong lòng, làm bộ như đếm xỉa tới : "Vừa rồi nhận được điện thoại, là trong trường học có bạn học tìm con, ba ba, lần sau con tận lực dành nhiều thời gian trở về."

      "Là gặp bạn trai hẹn hò đúng ?" Đứng bên cạnh, thấy Ninh Vân Hoan đem ba Ninh, mẹ Ninh dỗ ngon ngọt cách dễ dàng, trong lòng khỏi nổi giận, lúc chuyện cũng có chút quái gỡ: "Mày lời này để qua mặt ai vậy, những chiêu này mấy năm trước trai của mày dùng nhiều rồi!"
      Iluvkiwi, B.Cat, Hiyoko45 others thích bài này.

    4. Suuuly

      Suuuly Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      1,049
      ặc, k đón được người là gay đó :015::015::015:

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 29: Đón người

      Rất tốt! đến trêu chọc mình, tại có Lan Cửu đè ở trong lòng Ninh Vân Hoan làm có tâm tư chủ động tìm Ninh Vân Thành để gây hấn. Nhưng bây giờ chính đưa tới cửa đến, Đại Ma Vương chính mình tạm thời có biện pháp, nhưng đối với Ninh Vân Thành, liền cần khách sáo nữa, thuận tay đương nhiên muốn tính sổ với . Tròng mắt của Ninh Vân Hoan đảo vòng, nhìn ba Ninh cười cực kì nhu thuận:

      "Ba ba, con nghĩ tại hai cũng học, huống chi lại ở công ty làm, con sợ hàng ngày ba mẹ buồn bực, hay để cho hai dọn về đây ở, cũng tiện thay con tận hiếu tâm, cũng tiện cho ba có thể đem chuyện của công ty dạy ấy bất cứ lúc nào."

      Ninh Vân Thành vừa nghe lời này liền lập tức trở mặt, suýt nữa nhảy dựng lên: "Ai muốn thay mày tận hiếu!"

      mở miệng ba Ninh đúng là nỡ gì con trai, dù sao bề ngoài ông nhìn như đối với con trai chỉ tiếc rèn sắt thành thép, nhưng kỳ trong lòng đều thương con trai thua gì mẹ Ninh, bất quá vừa nghe đến con trai bây giờ muốn tận hiếu, cho dù là tượng Phật khi nghe lời này cũng phải phát hỏa, ba Ninh cũng ngoại lệ, cười lạnh hai tiếng, vỗ bàn : "Quyết định như vậy ! Mày cũng lớn rồi, đừng cả ngày lẫn đêm lêu lổng, rồi gây đủ chuyện phiền toái rắc rối, làm ba mày mất mặt. Đừng qua lại với đám bạn bè suốt ngày chỉ biết ăn chơi của mày, xem công ty của ba mày giống như cái nhà chứa, mày dám làm chứ ba , con thỏ ăn cỏ gần hang, mày làm mấy chuyện đó còn thua cả cầm thú, tốt nhất ngoan ngoãn dọn nhề nhà ngay, nếu đừng trách ba mày thu thẻ lại, cho mày chỗ dung thân luôn!"

      Cười nỗi đau của người khác, Ninh Vân Hoan nhìn thấy Ninh Vân Thành bị chửi đến gục mặt gần sát đất, trong lòng là vô cùng sảng khoái, ba Ninh mắng xong, khi quay đầu lại nhìn con sắc mặt thay đổi:

      "Hoan Hoan, tiền con còn đủ xàikhông, thẻ tín dụng của ba ba ở chỗ của con, cần để ý gì, muốn ăn cái gì cũng cần phải ủy khuất chính mình..."

      Mẹ Ninh cũng muốn xa con , nhưng ba Ninh dọc căn bản có đường cho bà chen vào, chỉ đành phải bớt thời giờ dặn dò nữ nhi đôi câu, rồi vui vẻ kéo thằng con trai nhăn nhó nghiến răng nghiến lợi kéo sang bên.

      Lúc gần còn hãm hại Ninh Vân Thành lần, Ninh Vân Hoan là cao hứng, đối với Ninh Vân Thành mà , ở cùng người cổ hủ như Ba Ninh nhất định là chịu nổi, có thể tưởng được chịu bao nhiêu đau khổ! tất cả những chuyện này đều do tự làm tự chịu1

      Lúc Lan Lăng Yến tới đón, liền chứng kiến mặt mày hớn hở.

      Đèn đường mờ mờ, biết này đứng chờ ở bên ngoài biệt thự bao lâu lúc này cúi đầu, nở nụ cười trộm, gương mặt bình thường có chút sợ hãi, nay được ánh đèn đường mờ ảo chiếu sáng lộ ra vẻ dịu dàng, khóe miệng vểnh lên cong cong dí dỏm, chiếc cằm thon gọn kia càng bày thêm quyến rũ cho gương mặt tinh xảo.

      Lan Lăng Yến căng thẳng trong lòng, xe dừng lại ở trước mặt .

      Nếu phải cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra nửa gò má của Lan Lăng Yến, chỉ sợ Ninh Vân Hoan vẫn còn biết là tới. Lan Cửu giống như thườnglại đổi xe, lần này là do tự mình lái xe tới, lưu loát đem chiếc xe thể thao quẹo vòng đầy phách lối kiêu ngạo khác với hình tượng lạnh lùng điềm tĩnh tao nhã ngày thường của , lần đầu tiên chứng kiến tự mình lái xe, Ninh Vân Hoan sửng sốt chút, lúc nhìn thấy mặt lại nhìn xuống thương hiệu riêng của xe.

      Chiếc xe này thuộc loại xe thể thao có hình dáng bầu dục, màu đỏ, chỉ là nhìn vài cái chữ cái tiếng chói mắt, Ninh Vân Hoan mặc dù cũng là xuất thân Ninh gia, xem như cũng có chút tiền của, dấu hiệu xe thể thao Bugatti đặc thù thế này biết, nhưng mà kiểu dáng này mới nhìn thấy lần đầu, vừa nhìn liền biết giá phải rẻ, chỉ sợ ít nhất phải mấy triệu đô la trở lên .

      "Hình như em rất vui?" Lan Cửu có xuống xe, chỉ ra hiệu tự lên. Chiếc xe đắt như thế này Ninh Vân Hoan vẫn là lần đầu tiên mới gặp phải, cửa xe như tấm gương bóng loáng làm có chút dè dặt, rất sợ túi sách hoặc là chỗ nào người mình làm trầy thân xe, đến lúc đó Lan Lăng Yến chắc chắn bắt bồi thường, sau khi nghe được cười khẽ tiếng Ninh Vân Hoan mới nhích đến ngồi cạnh , mặt có chút nóng lên: "Tại sao tự mình tới vậy?"

      Lan gia vốn là chính là tổ chức hắc đạo lên, dĩ vãng chắc chắn ít kẻ thù, Lan Lăng Yến bình thường ra ngoài đều dẫn theo vài vệ sĩ cao to lực lưỡng bên cạnh, mấy người đó ai ai cũng đều có thân thủ bất phàm, bình thường lúc Lan Lăng Yến ra ngoài đều vẫn luôn sát bên cạnh , đây cũng là lần đầu tiên thân mình lái xe ra ngoài.

      " phải tôi là bạn trai em sao, vừa đúng lúc đưa em ra ngoài tản bộ, như thế nào, có muốn đâu ?" Lan Lăng Yến đến đây dừng lại, như cười như , dứt khoát đưa tay lười biếng chống lên tay lái, quay mặt, nhướng mày nhìn chằm chằm Ninh Vân Hoan.

      Kỳ cũng là nhất thời xúc động, vừa nghĩ tới mấy chữ bạn trai kia, nên cười ngây ngô ồi cầm chìa khóa lên lái xe ra ngoài từ lúc nào, chiếc xe này khác hẳn với tính cách ngày thường của nên bình thường gần như dùng, nhưng lại nghĩ tới số tuổi của Ninh Vân Hoan tại, hẳn là thích chứng kiến ánh mắt hâm mộ của người khác, bởi vậy đầu óc nóng lên, liền tự lái xe . nhưng loại chuyện ngốc nghếch ảnh hưởng đến uy danh này, Lan Cửu đương nhiên , bởi vậy tránh nặng tìm , nên bâng quơ chuyển trọng tâm sang hướng khác.

      Ninh Vân Hoan ngẩn ngơ, lâu mới kịp hiểu là chuyện với mình, nhớ tới trước đó, vì để tránh cho thể ở lại Ninh gia đêm mà mở miệng ra đống lời, lập tức mặt cũng nóng hừng hực, há to miệng ra lời, hơn nửa ngày, kết quả vẫn thể thoát khỏi số mệnh, vẫn bị bắt trở về, số mệnh sao thê lương đến thế này?

      Hôm nay còn bị bắt được lời của mình, sắc mặt Ninh Vân Hoan tái xanh, rất muốn học theo nữ chính trong tiểu thuyết, bình thường nếu gặp được loại chuyện lúng túng này liền hướng nam chính làm nũng cầu xin tha thứ, nhưng dám, bảo đảm nếu làm thế với Lan Lăng Yến, biết Lan Lăng Yến có thể ôn nhu an ủi , hay là thiên lôi động đến địa hỏa, rồi vậy, rồi vậy, rồi vậy đó....Vế sau chắc có thể xảy ra nhiều hơn. Nhưng vế trước cũng đừng nên có ảo tưởng, nếu làm thế, biết đâu cho người kiểm soát não bộ của xem có bị gì hay , dù sao sở nghiên cứu dưới tay , nhân tài thiếu, ở kiếp trước Ninh Vân Hoan biết điểm này hơn bất kỳ ai hết!

      Nghĩ tới những chuyện này, sắc mặt Ninh Vân Hoan khẽ biến, cúi thấp đầu lên tiếng .

      lại lộ ra có chút thần sắc sợ hãi nữa rồi! Vẻ mặt của Lan Lăng Yến đen tối khó lường, nhìn chằm chằm Ninh Vân Hoan hồi lâu, ngực tràn đầy khó chịu, này sợ , hơn nữa biết họ Lan, mà lại đứng hàng thứ chín, tại sao phải sợ như thế, ngày nào đó, đem nguyên nhân này tìm ra!

      Thần sắc của Lan Lăng Yến càng lạnh hơn, nhìn nổi sợ mình như thế, ôm vào trong ngực giữ cằm hôn lên môi , quấn quít lấy đầu lưỡi , cảm nhận được lại muốn trốn tránh, lại mút lấy tha, cuối cùng nghe thở hồng hộc, lúc này mới buông ra vùi mặt vào cổ ! Hận thể đem này nhai nuốt vào trong bụng, như vậy cũng sợ nữa, mà lại vĩnh viễn thuộc về mình! Hơi thở của Lan Lăng Yến đầy nguy hiểm, nghĩ đến vẻ mặt vừa rồi của , tức giận cán cái lên chiếc cổ non mịn của , cảm thấy Ninh Vân Hoan trong ngực cứng đờ thân thể, trong miệng phát ra tiếng thở dốc kêu đau, biết, trừng phạt phải là Ninh Vân Hoan, mà là chính bản thân !
      Iluvkiwi, B.Cat, Hiyoko51 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :