1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Lời Tuyên Ngôn Của Trung Khuyển Hoạn Quan (Full) [Đã có ebook]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Met Culan

      Met Culan Well-Known Member

      Bài viết:
      412
      Được thích:
      1,090
      CHƯƠNG 46


      Khiến Tần Thúc quẫn bách đứng ở nơi đó nửa ngày nói nên lời, Liễu Thanh Đường tâm tình thực tốt, ở yến tiệc của Hoàng đế thái độ vẫn ôn hòa. Nhưng tâm tình này cũng kiên trì được lâu, ngay sau lúc yến tiệc tan, trở lại Từ An cung, lúc nàng chuẩn bị ngủ, thì một tiểu thái giám từ Trường An cung của Hoàng Đế vội vàng đến đây.

      "Ngươi lặp lại lần nữa?" Liễu Thanh Đường ngồi ghế sắc mặt trầm xuống, lời nói vừa ra liền dọa cho tiểu thái giám sợ đến mức có chút run rẩy đứng lên.

      "Hoàng Thượng hôm nay uống hơi nhiều rượu, một tiểu cung nữ trong Trường An cung nhân lúc đó dụ....dụ dỗ Hoàng Thượng làm....làm chuyện đó, Phúc....Phúc công công cũng biết nên làm gì bây giờ, nên sai nô tài đến bẩm báo Thái Hậu nương nương, thỉnh...thỉnh nương nương ̣nh đoạt."

      "Hồ nháo." Liễu Thanh Đường lạnh lùng nói, ngón tay gõ từng nhịp lên bàn, thanh lớn nhưng cũng làm cho tiểu thái giám đáp lời sợ đến mặt trắng bệch.

      Bình thường sau khi Hoàng Đế mười lăm tuổi mới có thể an bài một đại cung nữ có thân thế trong sạch hướng dẫn hắn việc chu công chi lễ *, thể có đạo lý tùy tiện tìm một người như thế này được. Loại nữ nhân có dã tâm này trong cung hề thiếu, nàng ta cứ nghĩ là một bước lên trời, cũng biết đúng mực, loại nữ nhân biết tự lượng sức mình, mưu toan leo lên giường Hoàng Đế, người ngu xuẩn như vậy chỉ có một kết cục chết.

      *Chu công chi lễ: tương truyền Tây Chu năm thứ nhất, nam nữ lạm tình, Chu công thấy như vậy là được, vì thế quy định: nam nữ trước khi kết hôn thể tùy tiện phát sinh quan hệ “tình dục”, trừ phi tới ngày kết hôn. Sau mọi người gọi đó là “Chu công chi lễ – lễ nghi của Chu công”. “Chu công chi lễ” tại thông tục chỉ vợ chồng cùng phòng, làm tình, phát sinh quan hệ. (http://sweetdeath4u.us )

      Phúc công công cũng giống Ninh công công, trước kia đều là người hầu hạ Tiên Đế, lần này cũng có chừng mực như vậy, trơ mắt nhìn Hoàng Đế làm việc hồ đồ này. Hắn hôm nay mới tròn mười ba tuổi, làm sự tình này sớm, đối với thân thể thương tổn rất lớn, đã có bao nhiêu Hoàng Đế vì tiếp xúc sớm với chuyện này, lâm vào mỹ sắc, cuối cùng bệnh tật, ba bốn mười tuổi đã phải rời trần thế.

      Liễu Thanh Đường tức đến nỗi mặt nhăn lại, đứng lên chuẩn bị giải quyết chuyện này.

      Nhưng đứng lên nàng khựng lại một chút, nếu Hoàng Đế trầm mê nữ sắc, vì điều này mà sớm băng hà, đối với nàng mà nói chẳng lẽ phải là chuyện tốt hay sao? Chỉ cần Hoàng Đế lưu lại đứa nhỏ, như vậy nàng hoàn toàn có thể giúp đỡ một vị tiểu Hoàng Đế khác lên kế vệ. Như vậy so với việc lúc nào cũng đề phòng tốt hơn rất nhiều? Ít nhất chờ đến lúc đứa nhỏ trưởng thành, có thời nhiều thời gian. Nàng chỉ nên ngăn cản, mà hẳn nên dẫn Hoàng Đế theo con đường này mới đúng.

      Liễu Thanh Đường trong lòng lửa giận, thình lình bị ý niệm trong đầu dập tắt.

      Nhưng thời điểm nàng nghĩ như vậy, lại biết như thế nào bỗng nhiên nhớ lại năm ấy vừa mới tiến cung, ở Phụng Hiền điện nhìn thấy đứa nhỏ kia mặc áo tang thần sắc đẫn đờ nhìn bài vị mẫu thân đặt đại điện, thân mình đơn bạc giống như một trận gió thổi đến thì sẽ đổ. Còn có rất nhiều năm về sau bộ dáng hắn ngồi ở triều ̀nh hăng hái chỉ điểm giang sơn.

      Nàng dùng thời thanh xuân đẹp nhất của đời người con gái nuôi lớn đứa nhỏ kia, thời điểm ban đầu, hắn còn theo phía sau nàng kêu tỷ tỷ, sau đó bị nàng bắt gọi là dì, hắn còn cao hứng bĩu môi.

      Sau đó cũng biết khi nào thì bắt đầu, hắn lại thân thiết lại phân biệt kêu nàng là mẫu hậu. Khi đó nàng vẫn chỉ nghĩ là đứa nhỏ, lại biết tiếng gọi kia của hắn ngầm được hiểu như chứng thực tư cách cho một Hoàng đế. Hoàng quyền sao có thể để người khác nắm giữ, cho dù tỷ lệ nàng sẽ đoạt vị trí này của hắn là rất lớn, nàng cũng thèm tham gia.

      Hoàng Đế đời trước ban chết cho nàng, đời này nàng chán ghét hắn, xa cách hắn, lại thủy chung muốn thừa nhận hắn như trước vẫn là đứa nhỏ trong lòng nàng. Tựa như một người mẫu thân, cho dù cảm thấy đứa nhỏ là bại hoại, tội ác tày trời, cũng thể nào nhẫn tâm tự tay giết hắn, buộc hắn đến đường cùng.

      Nàng vẫn tự thuyết phục chính mình, Hoàng Đế làm việc này đều bởi vì lời dèm pha mê hoặc của hai vị thủ phụ, liền đem cừu hận đặt lên người hai vị thủ phụ. Nhưng sự thật như thế nào, nàng đã đoán được, chính là muốn tin mà thôi.

      Liễu Thanh Đường mặt lạnh dọa người, hạ mắt nhìn bàn tay trắng thuần của mình trong chốc lát, thân hình cứng lại rốt cục cũng giật giật nói:" Đào Hiệp ở lại, mama theo ta đến Trường An cung." Sau đó hướng phía cửa rời .

      Tựa như lúc trước nàng nói, đến vạn bất dĩ, nàng sẽ động thủ với Hoàng Đế. Coi như vì...nhiều năm hắn gọi nàng là mẫu thân.

      Chờ Liễu Thanh Đường ra cửa, nhìn thấy Tần Thúc đứng ở nơi đó. Lúc này kỳ thật sắc trời đã rất tối, nhưng Tần Thúc lại vội vàng chưa kịp nghỉ ngơi, vừa nghe động tĩnh bên này liền vội vàng chạy đến đây. Đã có một thái giám từ Trường An cung đem mọi sự tình nói cho hắn, Tần Thúc liền lập tức cho người chuẩn bị kiệu cho Thái Hậu nương nương, quả nhiên vừa mới chuẩn bị tốt thì thấy Liễu Thanh Đường từ trong điện ra.

      Nhìn thấy hắn, Liễu Thanh Đường hít một hơi, đến kiệu. Tần Thúc nhìn sắc mặt nàng, nghĩ nên nói gì đó, nhưng xung quanh lại có người, đành nâng tay giúp đỡ nàng, thấp giọng nói:" Nương nương, cẩn thận dưới chân."

      Liễu Thanh Đường nắm tay hắn, trong chớp mắt rất tự nhiên buông tay ra, đường sắc mặt đã trở nên bình thường rất nhiều.

      Im lặng tiến vào trong điện, một đội người cầm theo đèn lồng cúi đầu vội vàng hướng đến tẩm cung Trường An cung của Hoàng Đế.

      Mà lúc này ở Trường An cuung, ngày thường luôn mang khuôn mặt tươi cười, như một thiếu niên chân chất hề có tâm cơ, Tiêu Hoài Húc sắc mặt nặng nề được Phúc công công hầu hạ mặc thêm ngoại bào, hắn liếc mắt nhìn nữ nhân quỳ xuống, tay cầm lấy y phục của chính mình bao bọc quanh người, thản nhiên nói:" Đem nàng ta xuống, giết ngay, mẫu hậu sắp đến, đừng để loại ti tiện này làm bẩn mắt mẫu hậu."

      Nữ nhân kia vừa nghe, mặt lộ ra thần sắc thể tin, mang theo lệ nâng lên khuôn mặt ngơ ngác nhìn Tiêu Hoài Húc, thật lâu sau mới tuôn ra tiếng khóc cầu xin nói:" Hoàng Thượng, Hoàng Thượng, nô tỳ đã là người của ngài, cầu ngài tha mạng, là nô tỳ có ý nên, nô tỳ biết sai rồi, coi như ngày thường nô tỳ toàn tâm toàn ý hầu hạ Hoàng Thượng, Hoàng Thượng, cầu người tha cho nô tỳ một mạng!!"

      " Kéo xuống, bịt miệng nàng ta lại, đừng để nàng ta nói lung tung nữa." Tiêu Hoài Húc nhìn cũng nhìn, đảo qua một đống hỗn loạn giường, trong mắt có chút ngờ. Bất quá chỉ là một nô tỳ, ngày thường ỷ mình có tí nhan sắc liền quên thân phận của mình. Dám tính kế hắn, nếu phải khuôn mặt của nàng ta, làm sao hắn sẽ nhìn nhiều hơn một cái, thật làm cho người ta buồn nôn.

      Thị vệ nghe vậy liền chặn miệng của nàng ta, kéo ra ngoài, nhưng còn chưa tới cửa đã có người tiến vào. Liễu Thanh Đường mang theo mama cùng Tần Thúc vào, trong điện vài nô tài cùng thị vệ đều nhất loại quỳ xuống.

      Đứng ở một chỗ, Tiêu Hoài Húc liếc nhìn nô tỳ chưa kịp kéo ra ngoài, mặt có chút yên, sau đó mới miễn cưỡng nở ra một nụ cười, đến nói:" Mẫu hậu, đã trễ thế này còn phiền người đến đây một chuyến, là con bất hiếu."

      Lúc này nô tỳ kia thừa cơ giãy ra trong tay hai thị vệ, bổ nhào đến dưới chân Liễu Thanh Đường, khóc hô Thái Hậu nương nương tha mạng, tay lôi kéo váy của nàng. Tần Thúc đứng ở bên cạnh, chút suy nghĩ giơ chân đá văng nàng ta ra, thấy nàng ngã về một bên, khóe miệng trào ra chút tơ máu, biểu tình cũng biến đổi. Nhưng nháy mắt nhìn khuôn mặt ấy, hắn hiểu sao trong lòng vừa động, tựa hồ cảm thấy kỳ quái, có chút chút quen mắt.

      Tiêu Hoài Húc lại lạnh giọng với hai thị vệ sửng sốt:" Còn đem nàng ta giết ."

      " Chậm đã.". Liễu Thanh Đường phất phất tay, giương mắt nhìn Tiêu Hoài Húc," Hoàng Đế khoan giết vội, hôm nay là sinh nhật người, nên nhìn thấy máu. Còn nữa, dù thế nào cũng phải để ai gia nghe rõ ngọn nguồn, ́ch thân hỏi cung nữ to gan lớn mật này, đến tột cùng ai cho nàng lá gan lớn như vậy, dám dụ dỗ Hoàng Thượng làm sự tình này."

      Dưới ánh mắt của Liễu Thanh Đường, Tiêu Hoài Húc cười nổi, sắc mặt khó coi nói nên lời, có lẽ còn kèm theo vài tia bất an, nhưng rất nhanh đã biến mất. Sau đó hắn tựa như đứa nhỏ làm sai cái gì, cúi đầu nhỏ giọng nói:" Mẫu hậu, Hoài Húc biết sai rồi."

      Liễu Thanh Đường tuy lớn hơn Tiêu Hoài Húc tám tuổi, nhưng thân là người trong hoàng tộc, nên trưởng thành rất sớm, Liễu Thanh Đường vừa mới tiến cung hai năm, cùng đồng lứa với cháu ngoại trai, bằng nói là tỷ tỷ. Nhưng về sau trải qua nhiều chuyện, nàng trở thành một người hề thích cười đùa, đối với Tiêu Hoài Húc cũng phá lệ nghiêm khắc, quan hệ hai người mới dần dần trở nên xa lạ.

      Nói xa lạ có lẽ quá thỏa đáng, nhưng Tiêu Hoài Húc biết thế nào, ngày càng giống với một tiểu thiếu niên, thích cười lại ôn hòa, cùng trước đây sớm trưởng thành hoàn toàn bất đồng. Lúc trước nhìn hắn như vậy, Liễu Thanh Đường còn vì bộ dáng này của hắn mà vui mừng, nhưng sau khi trọng sinh Liễu Thanh Đường mới hiểu được, bộ dáng này chỉ là hắn giả bộ để nàng nhìn mà thôi.

      Hiện tại nhìn thấy hắn giống như lúc tám, chín tuổi, hạ giọng nhận sai với nàng, Liễu Thanh Đường cũng mềm lòng, ngược lại cảm thất tâm thật mệt mỏi. Bất luận thời điểm nào, đứa nhỏ này đều có thể ngụy trang ở trước mặt nàng.

      " Nếu biết sai rồi, lần sau được tái phạm nữa. Người là Hoàng Đế, nên học cách kiềm chế bản thân. Hôm nay là một cung nữ nho nhỏ nhưng cũng có thể khiến người đại loạn, ngày khác lại làm như thế nào? Đừng để ai gia thất vọng." Liễu Thanh Đường tâm lạnh, ngữ khí theo đó cũng lạnh.

      Tiêu Hoài Húc nghe được thân mình chấn động, cúi dầu thưa dạ, còn nói một lần:" Tuyệt đối có lần sau."

      " Vậy Hoàng Đế nên nghỉ ngơi, người của ta sẽ xử trí việc còn lại." Liễu Thanh Đường thế này mới liếc mắt nhìn xuống nô tỳ kia. Nàng quần áo hỗn độn, tóc rơi xuống che khuất hơn phân nữa khuôn mặt nên thể nhìn rõ.

      Tiêu Hoài Húc mặt xuất hiện một tia kinh hoàng, lại lập tức bị hắn áp chế. Hắn giương mắt, vẻ mặt quan tâm áy náy nói:" Chỉ là một nô tỳ ti tiện, lôi ra ngoài xử trí là được, nên làm phiền mẫu hậu khuya vậy thể nghỉ ngơi."

      Vốn Liễu Thanh Đường chuẩn bị , đột nhiên nghĩ đến cái gì, nói:" Ai gia muốn xây một tòa "Cung ngục" ở trong cung, chuyên môn xử lý cung nữ thái giám phạm tội, Hoàng Đế càm thấy thế nào?"

      Tiêu Hoài Húc trong lòng vòng vo mấy vòng, vẫn là khiêm tốn nói:" Phủ nội vụ phải cũng có nơi như vậy sao?"

      Liễu Thanh Đường hừ một tiếng từ từ nói:" Người của nội vụ phủ chỉ sợ quản nhiều việc như vậy, hai năm nay cũng rất bận, ai gia cũng đã thu được rất nhiều tấu chương buộc tội, cũng sai người giáo huấn lại bọn họ, nhưng vẫn biết thu liễm như vậy."

      Nguyên lai là phân chia quyền lực phủ nội vụ, Tiêu Hoài Húc hiểu được, hắn cũng thích đám nô tài càng ngày càng trắng trợn của phủ nội vụ kia, nhưng nếu đáp ứng, quyền lực trong tay Thái hậu sẽ càng nhiều.

      " Việc ...xây Cung ngục, bằng để lúc lâm triều hỏi ý kiến của các khanh gia?" Tiêu Hoài Húc bày ra bộ dáng thể quyết ̣nh nói.

      "Việc của nội vụ, nếu các vị đại thần có ý kiến gì cứ đề xuất với ta, tuy phải là phạm vị công việc của bọn họ, nói chừng bọn họ cũng có những ý kiến tốt. Nhưng chuyện này cũng lớn, bất quá theo khí trong cung, làm cho bọn nô tài có tâm tư bất thường tỉnh ngộ một phen." Liễu Thanh Đường nói tới đây, hơi lộ ra chút cười, nhưng cũng đạt đến đáy mắt, nàng nói:" Việc nhỏ này, Hoàng Đế cũng nên đồng ý ."

      Tiêu Hoài Húc nội tâm im lặng, mặt lại mang tươi cười, nhìn ra chút gì:" Tất nhiên là đồng ý." Hắn biết thời điểm mẫu hậu cười như vậy với hắn, chính là nói cho hắn chuyện này có đường thương lượng. A, người này vĩnh viễn đều cường thế như vậy, thực làm cho người ta....chán ghét.

      Thời điểm Liễu Thanh Đường mang theo một đám người trở lại Từ An cung, mặt mới lộ ra chút mệt mỏi. Nàng đứng đóng gió đêm trong chốc lát, Tần Thúc liền yên lặng theo đứng ở đầu hướng gió giúp nàng chắn lại.

      Liễu Thanh Đường chú ý, nhéo nhéo mặt Tần Thúc cười," có việc gì, ngươi nghỉ , ngày mai tra hỏi cung nữ kia một chút, ta đoán nàng cũng phải do người nào phái tới, hẳn là một nữ tử ngốc nghếc nhìn rõ tình huống. Ngươi tùy tiện hỏi mấy câu thì sai người xử trí, cho nàng yên lặng xuống mồ ."

      Tần Thúc đáp một tiếng, đưa nàng đến tẩm điện nghỉ ngơi mới rời . Nhưng hắn cũng theo như lời nói nghỉ ngơi, mà đến nơi giam giữ cung nữ kia. Khi đó hắn vô tình nhìn thoáng qua mặt của nàng ta, cảm thấy có chỗ nào đó làm cho hắn thấy thoải mái.

      Thái giám canh giữ phía ngoài tháp mở cửa cho Tần Thúc, hắn mang theo một tiểu thái giám gần đây bồi dưỡng bên người cầm đèn bước vào. Cung nữ kia đã ngất , té mặt đất bất tỉnh nhân sự.

      Tần Thúc bước qua thân thể nàng ta, nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt của nàng ta, trong nháy mắt sắc mặt hắn liền trở nên vặn vẹo khó coi, Khuôn mặt cung nữ này nhìn qua cùng......Thái Hậu nương nương có đến bốn phần giống nhau.

      Lúc nàng trợn tròn mắt giống như vậy, Tần Thúc nhất thời mới nghĩ ra làm sao lại kỳ quái như vậy. Hiện tại nàng nhắm mắt lại, rất dễ dàng nhìn ra nàng ta cùng Thái Hậu bộ dáng rất giống nhau. Nếu gặp qua Thái Hậu nương nương lúc nhắm mắt, chỉ sợ sẽ chú ý đến sự giống nhau này, Nhưng Tần Thúc đã đem Liễu Thanh Đường khắc sâu vào trong lòng, đối với bộ dáng của nàng hoàn toàn quen thuộc, nhắm mắt cũng có thể miêu tả lại giống như đúc, đối với hình dáng của nàng rất mẫn cảm, như thế nào lại chú ý đến.

      Tần Thúc cơ hồ lập tức nghĩ đến Hoàng Đế, hắn đã nhiều năm sát ngôn quan sắc**, tự nhiên có vài phần nhãn lực, trừ bỏ đối với Thái Hậu nương nương, cái gì hắn cũng ngốc.

      **Sát ngôn quan sắc: xét lời và xem sắc mặt có thể biết được tâm ý của người.

      Hắn Thái Hậu nương nương, nên hắn hiểu được một người có áp lực là bộ dáng như thế nào, hắn cũng theo thói quen quan sát mỗi người xung quanh, bắt giữ những dấu vết chút tầm thường. Hắn tinh tế nhớ lại thái độ của Hoàng Đế từ xưa cho đến nay với Thái Hậu nương, theo mỗi lần hồi tưởng, cuối cùng hắn đã tìm ra đáp án.

      Tần Thúc nửa ngồi thân mình, biết suy nghĩ đến cái gì, thần sắc theo ánh đuốc nhảy lên hạ xuống. Tiểu thái giám theo hắn nhìn thấy hắn lên tiếng, lặng lẽ nhìn hắn một cái, lại bị ánh mắt trầm của hắn phóng tới, sợ đến mức run run, cây đuốc trong tay rơi xuống.

      Hắn sợ hãi, chợt nghe Tần Thúc thản nhiên nói:" Lấy chủy thủ đến hủy mặt của nàng ta, để nàng ta nửa chết nửa sống."
      tart_trung, CHIMQUYEN, xukem19 others thích bài này.

    2. Met Culan

      Met Culan Well-Known Member

      Bài viết:
      412
      Được thích:
      1,090

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      TEmmmmmmm, tưởng sấu up chứ.....nàng ay dang phấn đấu editor moa.......chừng nào tới phiên nàng lun di @Met Culan......to chuc an mừng 1 lan:yoyo55::yoyo55::yoyo55:
      quỳnhpinky, caoduongMet Culan thích bài này.

    4. Sấu Dầm

      Sấu Dầm Well-Known Member

      Bài viết:
      725
      Được thích:
      3,723
      hú hú hú , cả nhà ơi bợn lên chức r nà :038::038::038:
      quỳnhpinky, laula, Chó Điên3 others thích bài này.

    5. Met Culan

      Met Culan Well-Known Member

      Bài viết:
      412
      Được thích:
      1,090
      còn một phiên ngoại của Tiêu Hoài Húc nữa, mọi người muốn đọc giờ hay để hết truyện ạ, e thì nên để cuối truyện luôn cho nó hợp lí, giờ mà nói rõ nỗi lòng của này thì lỡ mọi người rủ lòng thương, quay sang này mới chết chứ :yoyo65::yoyo65::yoyo65:
      Nhi Đặng, thanh thanh, caoduong2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :