1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trọng Sinh hậu cung sấm quan ký - Thiên Nguyệt Mười Ba

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 24: HẠCH NHÂN BẤT NHÂN
      “ Hoàng Thượng nhất định là thích nàng ta, chừng là bắt nàng ta quỳ cả đêm trong Thanh Lương điện.” Càng hai mắt càng sáng “ Đúng, như vậy mới hợp lý.”

      “ Hừ, tiểu tiện nhân, cho ngươi nếm thử bản lĩnh của bản cung, ngươi nghĩ là có mệnh làm nương nương!”

      “ Hoàng Thượng, nên lật bài tử rồi” Thái giám kính phòng bưng khay tiến vào.

      Dịch Thụy Cảnh ngẩng đầu lên vẫy tay để thái giám lui xuống, trong lòng phiền chán thôi.

      Hôm sau canh bốn Tử Oánh dậy rửa mặt chải đầu, đây là lần đầu tiên sau khi thị tẩm gặp cung tần, nàng trang điểm nàng, tùy ý dùng trâm cài và khuyên tai trân châu.

      “ Đây phải là Ngọc thường tại sao? Hôm nay sao lại đến sớm như vậy”Tường tần mở miệng, nàng ta sớm đầu quân cho Huệ phi, ỷ vào Huệ phi có ân sủng, cuộc sống trong cung cũng tốt hơn so với các phi tần khác.

      “ Tường tần cát tường” Tử Oánh hành lễ, để ý đến nàng ta.

      “ Ngọc thường tại đúng là biết ‘ quy củ’” Huệ phi che miệng cười duyên, hai chữ ‘ Quy củ’ phát ra rất nặng. Hoàng hậu ngồi bên lạnh mặt, chen vào. Các phi tần khác hoặc ào ào hùa theo hoặc ngồi bên xem diễn.

      Chỉ có Hàn quý nhân, Tô đáp ứng và Thu đáp ứng lo lắng nhìn nàng, Tử Oánh hướng các nàng cho ánh mắt yên tâm.

      “ Huệ phi nương nương quá khen” Tử Oánh làm bộ như nghe hiểu ý của Huệ phi, bộ dáng vô tội.

      Huệ phi làm như gặp thứ gì đó ghê tởm, sau đó nhíu mày “ Hôm nay Nhị hoàng tử có chút nóng trong người, thái y dặn phải ăn đồ mát. biết Ngọc thường tại có rảnh đến giúp đỡ chút.”

      “ Được tận tâm vì Nhị hoàng tử là phúc khí của nô tỳ.” Tử Oánh thể cự tuyệt mà còn phải tạ ơn Huệ phi, ngay cả Hoàng Hậu cũng gì.

      Huệ phi ngồi ghế lát rồi rời , trước khi “ Ngọc thường tại, nhanh chút đuổi kịp.”

      Tử Oánh quỳ gối đáp ứng “ Vâng” Hiền phi lo lắng nhìn thoáng qua Tử Oánh, cũng đứng lên rời .

      “ Muội muội, làm sao bây giờ?” Hàn Phong kéo tay Tử Oánh.

      “ Có thể làm gì, tận tâm vì Nhị hoàng tử cũng tốt.” Kiếp trước nàng bị vu oan hãm hại Nhị hoàng tử, Huệ phi làm vậy khác gì dẫn sói vào nhà?

      Sướng An cung chỉ có Huệ phi và Nhị hoàng tử, bố cục đơn giản giống Khải Tường cung, trong viện trồng Ngọc Lan và Hải Đường. Hoa Ngọc lan nở từng chùm, trong sương sớm lại càng làm cho người ta thương, Hải đường đỏ rơi như tuyết, còn muốn nhiều hơn ở Giáng tuyết hiên.

      Khi Sướng An cung đổi chủ, cảnh đẹp đó mới được phô bày.

      “ Ngọc thường tại, mời vào.” Thanh Ngưng dẫn Tử Oánh vào chính điện.

      Huệ phi nằm sạp mỹ nhân, tiểu cung nữ nhuộm móng cho Huệ phi, màu hồng đào hơi thẫm, có vài phần giống màu của máu.

      “ Nô tỳ tham kiến Huệ phi nương nương, nương nương vạn phúc kim an” Tử Oánh phúc thân hành lễ.

      “ Bản cung nghe , trước đây Ngọc thường tại được ma ma giáo dưỡng trong cung chỉ dạy, đúng là tệ.” Huệ phi xuy tiếng cười .

      “ Nô tỳ dám” Tử Oánh luôn bảo trì bộ dáng hành lễ. Trước mặt Hoàng Thượng nàng luôn để ý lễ tiết vì nàng hận.

      Hận tin vào chuyện thị phi. Nàng mang theo ý đập nồi dìm thuyền, tốt nhất để Hoàng Thượng lâm hạnh nàng.

      Nàng quy củ hành lễ với Huệ phi cũng vì hận, nàng phải nhẫn tích thực lực để cắn trả nàng ta miếng.

      nén hương sau, cung nữ nhuộm móng tay cho Huệ phi rất tốt. Huệ phi nhàn nhạt nhìn móng tay, cảm thấy rất tốt, cong khóe môi. Tử Oánh chỉ cảm thấy hai chân run lên, chân bắt đầu đau.

      “ Đứng lên ” Huệ phi “ Hôm nay ngươi tới thể lòng thành với Nhị hoàng tử. Thái y Nhị hoàng tử ăn nhiều hạnh nhân có thể giúp hạ nhiệt, làm phiền Ngọc thường tại.”

      Cung nữ bưng khay hạnh nhân tiến vào, nhưng lại mang theo dụng cụ bóc, phải muốn nàng dùng tay bóc?

      may, dụng cụ bóc hạnh nhân trong cung đều bị mất, Ngọc thường tại chịu ủy khuất rồi.”

      Bóc vài hạt, tay Tử Oánh muốn sưng đỏ lên, Huệ phi nằm sạp mỹ nhân thưởng thức thảm trạng của nàng “ biết khi Hoàng Thượng thấy tay của ngươi có cảm nghĩ gì.?”

      “ Thanh Ngưng, Ngọc Thường Tại bóc chậm, mau giúp Ngọc thường tại.”

      “ Vâng” Thanh Ngưng bưng ít sáp du nóng bỏng đến, đổ lên tay Tử Oánh, Tử Oánh cảm thấy tay nóng bừng đau đớn, nhưng loại đau đớn đó thể bằng phần đau đớn trong quá khứ.

      Cắn răng tiếp tục bóc hạnh nhân, cũng là đau thấu tâm can “ Cũng có vài phần cốt khí, vậy xem ngươi cứng rắn hay canh hồng lệ của ta cứng rắn!”

      Canh Hồng Lệ! Canh Hồng Lệ hảo, được làm từ sáp nến, dùng lửa nung nóng thừa dịp chưa đông lại mà lên tay, từng giọt rơi xuống đều đau thấu tin gan.

      “ Hoàng Thượng giá lâm” tiếng Thái giám vang lên, Huệ phi vội vàng để cung nữ thu dọn, mấy giọt sáp tay Tử Oánh cũng được lấy sạch .

      Hạnh nhân cũng được chuyển thành hạt sen.

      Tâm tư Huệ phi rất nặng, cũng rất có thủ đoạn.

      Huệ phi trừng mắt cảnh cáo nàng, cười đứng dậy nghênh đón Hoàng Thượng “ Hoàng thượng vạn phúc kim an.”

      “ Ái phi mau đứng lên.” Hoàng Thượng cười nâng Huệ phi dậy, thấy Tử Oánh khẽ cau mày “ Ngọc thường tại ở trong cung mà chạy loạn làm gì.”

      Giọng có chút gay gắt, Huệ phi cười mở miệng “ Hoàng Thượng, là nô tỳ tìm muội muội bóc hạt sen cho Nhị hoàng tử a.”

      “ Ái phi cũng nên tìm người cơ trí.” Vẫy tay để Tử Oánh lui ra.

      Tử Oánh lập tức rời , ra ngoài còn nghe được giọng của Huệ phi “ Hoàng Thượng sao lại đến giờ này a?”

      “ Tất nhiên là do nhớ ái phi và hoàng nhi.”

      “ Tiểu Chủ” Tô Noán đón nàng, Tử Oánh đánh gãy lời nàng ta “ Hồi cung, ta có chút mệt mỏi.”

      Trong Hương Vận hiên, Xảo nhi và Đào nhi gấp đến độ xoay vòng, thấy Tô Noãn đỡ Tử Oánh trở về, thở phào hơi.

      “ Sương Trân báo với Hàn quý nhân và Tô đáp ứng tiểu chủ trở lại.” Đào nhi chỉ huy .

      Xảo nhi bước lên “ Tiểu Chủ chịu ủy khuất ?”

      Tử Oánh mệt mỏi nằm sạp mỹ nhân, hai tay lộ ra ngoài, Xảo nhi nhìn thấy phải hô ra tiếng “ Tiểu chủ…”

      Tô Noãn tiến lên bước “ Huệ phi có thể ra tay độc ác như vậy, canh hồng lệ này rất dễ để lại sẹo.”

      Nghe đến đây ngay cả Đào nhi cũng rơi lệ “ Huệ phi tâm tư ngoan độc, chẳng lẽ Hoàng hậu cũng mặc kệ sao?”

      Hoàng Hậu ước gì Huệ phi làm như vậy, cũng cần quan tâm , làm ngư ông đắc lwoij.

      “ Tiểu chủ muốn truyền thái y ?”

      “ Quên , cũng chỉ là vết thương , quan trọng. Đào nhi bôi cho ta ít thuốc chống sẹo là được rồi.”

      “ Vâng”

      Sau khi mọi chuyện ổn thỏa, Tô Noãn “ Tiểu chủ, cũng may là Hoàng Thượng kịp thời xuất .”

      Hôm nay cũng may là Hòang Thượng xuất , nếu hai tay của nàng sợ là bị hủy.

      Đêm đó Hoàng Thượng ngủ lại Sướng An cung, kế tiếp lâm hạnh Hàn quý nhân, Lưu đáp ứng, Tô đáp ứng, nhưng lại lật đến bài tử của nàng.

      Nửa tháng liên tiếp, HOàng Thượng triệu hạnh Tử Oánh, ngay cả Hàn quý nhân cũng được tuyên triệu hai lần.

      Mỗi cung tần sau khi thị tẩm đều được ban này nọ, dần dần có tin đồn thực ra Tử Oánh phải được sủng ái mà là thất sủng, chọc Hoàng Thượng sinh khí.

      “ Để nô tỳ biết là ai cắt lưỡi ném cho chó ăn” Xảo nhi cắn răng .

      “ Nhìn xem Xảo nhi của chúng ta kìa, sao ta biết muội lại có tật xấu động chút là muốn cắt lưỡi người ta nhỉ.” Tử Oánh trêu ghẹo.

      “ Tiểu chủ vẫn còn trêu nô tỳ.” Xảo nhi chà chà chân thuận theo “ Nội vụ phủ cấp hương ngày càng kém.”

      “ Vậy lát nữa chúng ta ngự hoa viên hái hoa.” Tay Tử Oánh dưỡng nửa tháng cũng tốt.

      “ Có gọi thêm Hàn quý nhân hoặc Thu đáp ứng?” Tô Noãn hỏi.

      “ Thôi, cần đâu” gần đây Hàn quý nhân được sủng ái, số lần đến chỗ nàng cũng ít .

      Về phần Thu đáp ứng, đến nay vẫn chưa được lật bài tử, cả ngày nhốt mình ở tây thiên điện, ngẫu nhiên mới đến ngồi chỗ nàng. Nàng nên quấy rầy nàng ấy.

      Tử Oánh nhìn Tô Noãn, cảm thấy càng ngày càng hiểu, nàng thất sủng hơn nửa tháng, Tô Noãn vẫn giống kiếp trước bỏ nàng.

      Chẳng lẽ nàng hiểu lầm Tô Noãn? Nàng nghĩ nhiều?

      “ Cung nữ thái giám phía dưới có dị động gì ?”

      “ Hồi tiểu chủ, có mấy tiểu thái giám an phận bị Lâm Ngôn dạy dỗ, cũng thành hơn.”

      “ Về sau mấy chuyện này hãy trực tiếp đuổi , cần bẩm báo ta, ta miếu chứa chấp được hòa thượng lớn.”

      “ Vâng”tất cả cùng đáp ứng, Tử Oánh thấy trời nắng gắt “ Chúng ta ngự hoa viên.”

      Xảo nhi và Đào nhi theo, Tô Noãn ở lại Hương Vận hiên “ Đào nhi, Tô Noãn có gì khác thường ?”

      “ Hồi tiểu chủ, nô tỳ phát Tô Noãn có gì bất thường, trong ngày thường cũng tiếp xúc với người khác.”

      “ Ân”

      “ Tiểu chủ còn muốn nô tỳ theo dõi nàng?”

      cần”

      Tháng sáu trời nóng bức, Tử Oánh chọn giờ này vẫn chưa quá nắng.

      “ Tiểu chủ, phía trước có hoa bóng nước, chúng ta hái về nhuộm móng tay.”

      “ Ngươi khi nào muốn nhuộm móng tay, ràng là ham vui” Tử Oánh trêu ghẹo “ Nô tỳ chỉ thấy hái thú vị…”

      xong thấy nghi thức màu vàng xuất trước mắt, Hoàng Thượng dẫn theo nữ tử vẽ tranh. Tử Oánh nhìn người kia có chút quen mắt, nhìn kỹ mới nhớ ra đó là Lưu đáp ứng cùng tiến cung với nàng.

      Nghe Lưu đáp ứng là tay tỳ bà giỏi, thời xem ra cũng là cao thủ vẽ tranh.

      Tử Oánh lặng lẽ thối lui, thấy Hoàng Thượng chuyên chú chắc là phát ra nàng. Nàng cũng muốn phá hỏng tâm tình của Hoàng Thượng.

      đoạn xa, Tử Oảnh mới vỗ ngực, trong lòng thâm kêu xúi quẩy “ Xem ra Ngọc thường tại rất thanh nhàn.”

      thanh mát rượi vang lên đầu nàng, Tử Oánh vội vàng hành lễ “ Hoàng Thượng vạn phúc kim an.”

      Bên người Hoàng Thượng chỉ có Ngụy công công “ nhìn thấy Ngọc thường tại chỉ sợ cũng thể vạn phúc kim an.”

      Những lời này hù cho Xảo nhi và Đào nhi phải quỳ xuống. Dịch Thụy Cảnh tiến lên bước, tay chạm vào ngực nàng “ biết Ngọc thường tại cảm thấy thế nào?”

      Vừa rồi thấy nàng, nàng lại nghĩ phát , quay đầu bỏ chạy, uy nghiêm của nàng để đâu? Nàng đem hoàng đế để vào mắt, muốn biết trong đầu nàng có gì, tất cả đều là lá cây sao?!

      “ Nô tỳ dám.” Tử Oánh thoát khỏi tay muốn quỳ xuống, hành động này chọc giận Dịch Thụy Cảnh, để ý là ban ngày ôm Tử Oánh lên.

      Tử Oánh kinh hô tiếng, tuy nô tỳ thái giám dám nhìn, nhưng tránh khỏi gặp phi tần dạo ngự hoa viên.

      Dịch Thụy Cảnh ôm nàng đến núi giả, vén quần áo của nàng lên, tiến vào.

      Tử Oánh đau đến rơi lệ, dường như Dịch Thụy Cảnh cũng biết cảm giác của nàng, động tác hơi hòa hoãn.
      Tiểu Ưu Nhi, Linh Bi, amanda truc18 others thích bài này.

    2. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Ui trùi lại ngược, ngược chị sau chị ngược lại cho biết mặt nha

    3. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 25: BÀN NHƯỢC TRÌ
      Tử Oánh gắt gao cắn môi, nàng sợ hô thành tiếng, càng sợ bản thân khống chế được mà cắn Dịch Thụy Cảnh.

      Dịch Thụy Cảnh lúc này cũng dễ chịu, phía dưới của Tử Oánh sít sao, rời được, lại dám động sợ nàng đau chịu nổi.

      Tưởng rằng vắng vẻ nàng nửa tháng là có thể quên nàng, thiếu mỹ nhân, cũng thiếu mỹ nhân muốn điên loan đảo phượng với . Chỉ có Tử Oánh là ngoại lệ? Mỗi lần thấy nàng đều hận thể đường vòng, luôn trưng bộ dáng lạnh lùng với . Thậm chí biết tại sao khi thấy nàng là khống chế được, quan tâm tới thể diện.

      Núi giả cọ làm lưng nàng phát đau, phía dưới được dưỡng nửa tháng cũng nóng bừng đau đớn. Nếu như bị người phát , ban ngày nàng dám làm ra chuyện này, cần đến Thái Hậu, Hoàng hậu đem nàng ra xử tử.

      Tội danh này nàng gánh nổi.

      “ Hoàng Thượng.” Tử Oánh hít hơi “ Buông tha cho nô tỳ, như thế là vi phạm tổ chế.”

      “ Buông tha nàng?” Dịch Thụy Cảnh vì nàng chống cự mà hít ngụm lãnh khí, nàng chính là do trời phái xuống chỉnh đốn .

      “ Là, nếu Hoàng Thượng muốn nô tỳ có thể lật bài từ, thuận tiện thăng vị phân cho nô tỳ.”

      “ Khẩu vị lớn” Dịch Thụy Cảnh thong thả tiến vào sâu hơn “ Còn mơ tưởng muốn thăng vị phân?”

      Thanh trong miệng Tử Oánh phát ra như mèo kêu, Dịch Thụy Cảnh nhìn nàng làm nàng xấu hổ. Ánh nắng chiếu vào góc trong núi giả, Dịch Thụy Cảnh đứng ngược nắng làm nàng nhìn biểu cảm của .

      “ Hoàng Thượng” là thanh của Ngụy công công. Hoàng Thượng trong trạng thái cao trào làm như nghe thấy, Tử Oánh ghé vào tai “ Hoàng Thượng, Ngụy công công tìm ngài.”

      ” ngữ khí của Hoàng Thượng thập phần vui, còn mang theo hơi lạnh. Nhưng rời Tử Oánh mà còn cố tình giật giật.

      “Trang thống lĩnh cầu kiến.” thanh của Ngụy công công cũng thấp vài phần.

      “ Kêu buổi tối lại tới, nâng kiệu đến đây.” Làm như xem thấu suy nghĩ của Tử Oánh thấp giọng bên tai nàng “ phải muốn thăng vị phân sao? Vậy hãy làm trẫm vừa lòng.”

      Rốt cục rời , Tử Oánh thở dài hơi, cúi đầu nhìn mặt đất còn xót lại dịch trong suốt.

      Dịch Thụy Cảnh chút hoang mang, dùng ánh mắt ra hiệu cho Tử Oánh hỗ trợ, hơi híp mắt mang theo nguy hiểm, khuôn mặt tuấn lãng mang vẻ chân thực.

      Tử Oánh lấy khăn tay, quỳ mặt đất, nhàng chùi, may mà Trang thống lĩnh xuất kịp thời, đánh gãy động tác tiếp theo của Hoàng Thượng.

      Sửa sang lại cho Hoàng Thượng xong, Tử Oánh bắt đầu chỉnh đốn y phục của mình, Hoàng Thượng ràng mất hứng, nàng cũng dám kêu Đào nhi và Xảo nhi tiến vào. Trong lòng thở dài hơi, tựa hồ bản thân như kiếp trước.

      “ Hoàng Thượng, kiệu đến.” Ngụy công công giọng .

      “ Ân” Dịch Thụy Cảnh ôm ngang Tử Oánh, sửa sang y phục, đem nàng nhét vào kiệu, bản thân cũng tiến vào.

      “ Hoàng Thượng?” Tử Oánh giật mình nhìn Dịch Thụy Cảnh, xem ra việc hôm nay vẫn chưa xong.

      Bọn thái giám vững vàng nâng kiệu, Dịch Thụy Cảnh ôm Tử Oánh vào lòng “ Tiếp tục” xong lại cởi xiêm y của nàng, y phục mùa hè mỏng manh, bị Dịch Thủy Cảnh lôi kéo qua bả vai.

      Ngực bị xoa nắn thành các loại hình dạng, Dịch Thụy Cảnh vụn hôn môi, vành tai Tử Oánh. Xiêm y như vắt vẻo người nàng.

      Tử Oánh khóc ra nước mắt, xiêm y là mặc được rồi, tội danh cũng xác thực, biết ngày mai truyền ra những phiên bản như thế nào nữa. Hoặc Hoàng hậu và Huệ phi trừng trị nàng như thế nào?

      Ông trời, nàng còn chưa báo được thù!

      Dịch Thụy Cảnh thấy nàng chuyên tâm, liền hung hăng cắn nàng ngụm, Tử Oánh bị đau khôi phục lại tinh thần, trừng , tất cả là do cầm đầu. Kiếp trước khi nàng thích , tin nàng. Kiếp này nàng muốn cách xa, lại đến trêu trọc nàng!

      “ Lá gan .” Dịch Thụy Cảnh hít ngụm khí “ Hay là gan của nàng luôn .” Vừa vừa thoát tiết khố của nàng.

      “ Hoàng Thượng, kiệu.” Tử Oánh gắt gao cầm lấy. nếu Hoàng Thượng muốn nàng ở kiệu, nàng xong, Thái Hậu cũng chưa chắc bảo vệ được nàng.

      Dịch Thụy Cảnh quan tâm “ sao, dù sao kiệu cũng rộng.” nhịn vất vả, nàng là khắc tinh của .

      Nếu chuyện này truyền ra, Hoàng Thượng cũng bị nước bọt của ngự sử dìm chết.

      “ Hoàng Thượng” Tử Oánh nức nở “ Người nhịn chút.”

      Dịch Thụy Cảnh phải người mềm lòng, làm như nghe thấy Tử Oánh nức nở, nhưng cũng động thủ, chỉ là chỗ nào đó chậm chạp xuống.

      Tử Oánh run run cởi bỏ thắt lưng của Hoàng Thượng. Nàng còn có lớn mật để Hoàng Thượng phải chịu đựng vì nàng, Dịch Thụy Cảnh chẳng buồn hừ tiếng, nàng hé miệng ngậm lấy vật nào đó bành trướng, chả trách mỗi lần nàng đều đau lợi hại.

      Làm như vậy chẳng khác gì chịu nhục, nhưng nàng ra ngoài cũng ai biết.

      Chờ trong miệng tràn ngập mùi vị kia, Dịch Thụy Cảnh mới rời , lấy khăn lau, khóe miệng nàng tràn ra dịch trắng ngà, lòng Tử Oánh động đậy, tiến lên hôn môi Dịch Thụy Cảnh.

      Thừa dịp phòng bị, chuyển hết sang miệng , đây vốn là của , trả lại là điều đương nhiên.

      Đến khi nghe thấy tiếng Dịch Thụy Cảnh nuốt xuống, Tử Oánh mới rời . Trong kiệu là mảng im lặng còn khí giương cung bạt kiếm như vừa rồi. Trước kia nàng chưa từng nhìn kỹ mắt , phát ra mắt lại đẹp như vậy, lông mi còn dài hơn cả nàng.

      “ Ngươi lớn mật.” Dịch Thủy Cảnh nhìn nữ nhân nằm người “ hừ” tiếng. “ Nàng còn ngồi người ta, ta dám cam đoan xảy ra chuyện gì.”

      có xưng “trẫm” nhưng Tử Oánh lại để ý, chỉ vội vàng xoay người ngồi xuống bên cạnh , y phục thể mặc, Tử Oánh khóc ra nước mắt.

      Hít sâu hơi, Tử Oánh hé mắt nhìn Dịch Thụy Cảnh “ Hoàng Thượng thấy hương vị thế nào?” Nàng làm chịu khuất nhục như vậy, còn phải do cầm đầu!

      “ Nàng hẳn là biết hơn trẫm.” Dịch Thụy Cảnh cam lòng yếu thế .

      “ Hoàng Thượng, đến Bàn Nhược trì.” Ngụy công công ở bên nhắc .

      Bàn Nhược trì là ôn tuyền dẫn vào cung, có ba hồ, phân chia nơi Hoàng Thượng tắm rửa và phi tần tắm rửa, nhưng chỉ khi được Hoàng Thượng cho phép mới được tiến vào, đây là lần đầu tiên Tử Oánh bước vào.

      Vén góc rèm, Tử Oánh chưa kịp nhìn thấy gì, Dịch Thụy Cảnh vén rèm bước xuống, y phục của Tử Oánh chỉnh tề, cúi đầu dám nhìn người khác, bên tai truyền đến tiếng cười khẽ của Dịch Thụy Cảnh “ Nơi này có người.”

      Tử Oánh ngẩng đầu, quả cung điện to như vậy nhưng lại có ai, chả trách Ngụy công công có thể hầu hạ Hoàng Thượng lâu như vậy, đúng là người tùy cơ ứng biến.

      Sàn bạch ngọc lạnh lẽo như Thanh Lương điện, chân tiếp xúc với sàn là mảnh ấm áp. Sàn trơn bóng lên bóng dáng của nàng và Hoàng Thượng dựa vào nhau, ba hồ bốc hơi nóng mờ ảo. Nơi Hoàng Thượng tắm rửa là Xích kim long thủ, sau là Ngọc Phương đầu, nơi tần phi tắm là Thanh Ngọc Loan điểu.

      “ cởi áo cho trẫm” Dịch Thụy Cảnh nâng tay, Tử Oánh yên lặng cởi áo cho , nàng đoán được tâm tư của Hoàng Thượng, nghĩ nghĩ quyết định mở miệng chuyện. Huống chi trước đó nàng còn hôn , còn cho ăn thứ dơ bẩn kia, xem ra mỗi lần hoan ái cùng Hoàng Thượng nàng luôn đánh mất lý trí.

      Chỉ sợ lần này được thăng vị phân, bị biếm vào lãnh cung tốt lắm rồi.

      Hoàng Thượng chỉ còn lại áo lót, trong hơi nước mờ ảo nhìn như mới hai mươi tuổi. Nhìn kỹ thấy trong mắt thả lỏng, ánh nắng chiếu mặt , tranh sáng tranh tối, có thể nhìn sống mũi thẳng tắp.

      Y phục của Dịch Thụy Cảnh sắp thoát hết, hai người phải lần đầu hoan ái nhưng đây là lần đầu tiên bình tĩnh như vậy.

      Yếm màu tím thêu hoa mai, Dịch Thụy Cảnh nhìn lại cười cười “ Yếm này trong trắng thuần khiết.”

      “ Nô tỳ có kiến thức rộng rãi như Hoàng Thượng.” Tử Oánh nhịn được phản kích, nàng phải người chanh chua, nàng có thể chịu đựng Huệ phi, lại nhìn được mà lộ nanh vuốt trước mặt Hoàng Thượng.

      “ Tự nhiên” Dịch Thụy Cảnh bước xuống hồ, vươn tay kéo theo Tử Oánh, Tử Oánh kịp chuẩn bị , liền uống mấy ngụm nước hồ.

      “ Tựa hồ nàng quên mất trẫm là ai?’ Dịch Thụy Cảnh nhíu mày, nàng lại dám giận dỗi .

      Tử Oánh ngẩng đầu ướt sũng , trong mắt cũng có hơi nước, thoạt nhìn như vật vô hại.Nhưng Dịch Thụy Cảnh biết bộ mặt của nàng.

      Nước hồ ấm áp vây quanh da thịt nàng, nếu có người trước mặt nàng có thể hưởng thụ phen. Tất nhiên Dịch Thụy Cảnh để cho nàng được tốt, nắm lấy má nàng hôn xuống.

      Hai phiến môi gắn bó, Dịch Thụy Cảnh vội vàng, mang theo tia ôn nhu. Đến khi Tử Oánh thở hổn hển mới buông nàng ra.

      Dịch Thụy Cảnh nhìn cảnh đẹp trước mắt, tóc nàng tan tác mặt nước, cái trán cao của nàng, mày nhíu lại, híp mắt, mũi cọ vào mũi nàng, môi gần trong gang tấc, có thể nghe được tiếng hít thở của nhau.

      Tử Oánh được đặt lên phiến đá khắc đồ án hoa sen, hôn lên môi . Những chuyện nàng làm cũng đáng chết trăm lần, cần gì phải chịu ức hiếp.

      Nội tâm nàng lúc này cũng mềm mại, nếu như trải qua kiếp trước, nàng tin tưởng Hoàng Thượng là sủng ái nàng.

      Nàng biết Hoàng Thượng là người ôn nhu, nếu như nàng chọc giận , nàng phỉa làm những chuyện khuất nhục kia.

      “ Nếu phải trẫm biết Thẩm ái khanh có lá gan lớn, trấm hoài nghi là nàng ra từ thanh lâu.” Dịch Thụy Cảnh đánh lát chút hảo cảm cuối cùng của Tử Oánh.

      Thanh lâu? Nghe được những lời này của Hoàng Thượng, nếu là người nhu nhược sợ rằng thắt cổ thể trung trinh.

      Tử Oánh cũng nhíu mi nhìn chằm chằm “ Nô tỳ dám.”

      “ Nàng dám? Nàng biết đại bất kính là gì ?”Dịch Thụy Cảnh xong nhét ngón tay vào miệng nàng , lúc rút ra còn mang theo tia trong suốt
      Linh Bi, amanda truc, banhmikhet15 others thích bài này.

    4. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      trời ơi ngồi ở văn phòng đọc xong chương này sắc nữ như ta hoa mắt muốn xỉu, đúng là giết người dao mà.
      Julie Phạm thích bài này.

    5. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      :yoyo57::yoyo52: hóng chương tiếp của nàng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :