1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trọng Sinh hậu cung sấm quan ký - Thiên Nguyệt Mười Ba

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 19: BAN CHO
      Sương Trân dẫn theo cung nữ chưởng bên người Hiền phi, Cầm Sắt, tới gặp Tử Oánh “ Gặp qua Tiểu Chủ.” Cầm Sắt phúc thân “ Nương nương thỉnh Tiểu Chủ đến tây sương phòng trong chính điện Khải Tường Điện.”

      Tử Oánh gật đầu, Đào nhi và Tô Noãn trái phải đỡ Tử Oánh, Sương Trân cúi đầu phía sau, Cầm Sắt ở phía trước dẫn đường.

      Trong chính gian của Khải Tường điện đặt chiếc bàn, có lọ hoa Bạch Lan mới hái, bên trong có cỗ hương thơm thanh nhã. Nhìn thoáng qua màn sa Thanh Dương của đông sương phòng, đây là nơi Hoàng Thượng lâm hạnh. Tử Oánh nhàn nhạt liếc qua, sau đó theo cung nữ vào tây sương phòng.

      Vẫn là bài trí đơn giản, Hiền phi mặc váy toái hoa thúy sa thêu bách hợp, dựa vào đại kháng bên cửa sổ chợp mắt, thoạt nhìn có vẻ mệt mỏi. Thấy nàng tiến vào tươi cười vẫy tay “ Ngọc thường tại đến.”

      “ Tham kiến Hiền phi nương nương.” Tử Oánh quy củ hành lễ.

      Ý cười của Hiền phi càng sâu “ Về sau tỷ muội chúng ta cùng hầu hạ Hoàng Thượng, tất nhiên là tỷ muội tình thâm.”

      “ Là tỷ tỷ nâng đỡ.”

      “ Muội muội cũng là người lanh lợi, vào mùa hè thân mình bản cung luôn tốt, mấy ngày gần đây lại càng lợi hại. Muội muội thiếu cái gì cứ với Bản Cung.”

      “ Vâng’ Tử Oánh cho Đào nhi ánh mắt, Đào nhi hiểu ý mang bức thêu hai mặt trăm tử vui đùa dâng lên “ Tỷ tỷ, đây là chút tâm ý của muội.”

      Nữ nhân trong hậu cung luôn cưỡng lại được bức thêu trăm tử đồ, nàng lại thêu hai mặt, tuy mất nhiều công phu, nhưng lại rất sống động, chọc người thích.

      “ Muội muội khéo tay.” Hiền phi nhiều năm vô sinh, sau khi nhận lấy cầm thưởng thức lát “ Trừ hoa cỏ ngay cả châm tuyến bản cung cũng động đến, để muội muội chê cười rồi.”

      “ Muội sao dám chê cười tỷ, ai cũng biết hoa do tỷ dưỡng đến Thái Hậu cũng cực thích.” Trước kia Hiền Phi là cung nữ dưỡng hoa trong cung Thái hậu, bảy tuổi tiến cung luôn hầu hạ bên cạnh Thái Hậu. Sau khi Hoàng Thượng khai phủ tiến vào làm thị thiếp, rồi lên đến sườn phi, sau khi Hoàng Thượng đăng cơ được phong làm Hiền phi.

      Hoàng Thượng đối với Hiền phi cũng đủ, cung nữ nho được phong phi vị, đây là tấm gương để các cung nữ phấn đấu.

      Nhưng nhiều năm như vậy lại vô sinh, đây là cái gai trong lòng Hiền phi. Tuy đến giờ Hoàng Thượng cũng mới chỉ có hai nhi tử, Đại hoàng tử do Hoàng hậu sinh và Nhị hoàng tử do Huệ phi sinh.

      “ Đây là gấm Tứ Xuyên mới của năm nay, màu sắc vừa vặn thích hợp với muội.” Cầm Sắt dâng lên cuộn gấm Tứ Xuyên màu xanh nhạt, từ xa nhìn lại như nước hồ xanh mát, trông rất đẹp mắt.

      “ Đa tạ Hiền phi tỷ tỷ.” Tử Oánh phúc thân, đây là Hiền phi muốn mượn sức của nàng, ngày hè chói trang, màu sắc như thế sao có thể hợp với Hiền phi? Chẳng qua là muốn thuận nước dong thuyền, Hoàng Thượng sủng hạnh Tử Oánh Hiền phi cũng được lợi.

      Sau khi cáo từ Hiền phi, Tử Oánh để Đào nhi hầu hạ rửa mặt chải đầu, thay xiêm y đơn giản. Sau khi do dự lát, Đào nhi mới mở miệng “ Tiểu thư, Hiền phi nương nương có ý gì a?”

      “ Chỉ là cuộn gấm Tứ Xuyên mà thôi, cũng phải nhận nổi.” Tử Oánh nhàn nhạt .

      Chờ khi tất cả tú nữ vào cung, bái kiến Hoàng Hậu nương nương và các vị phi tần, nội vụ phủ tạo bài tử cho các nàng, các nàng chính thức được thị tẩm.

      “ Tiểu thư, Thẩm quý nhân ban thưởng.” Xảo nhi phúc thân, thấy chỉ có Tử Oánh và Đào nhi, đề phòng mặt giãn ra “ Tiểu thư, dù gì người cũng là tỷ tỷ, sao Tứ tiểu thư có thể…”

      “ Xảo nhi, Đào nhi.” Tử Oánh đánh gãy lời Xảo nhi “ Những gì khi còn trong phủ ta dặn dò các ngươi quên hết rồi sao? Ở trong cung phải thận trọng từ lời ăn tiếng đến việc làm, phải biết rằng tai vách mạch rừng!”

      Xảo nhi và Đào nhi cúi đầu “ Về sau phải gọi ta là Tiểu Chủ, đừng gọi sai nữa”

      Tử Oánh thấy các nàng cúi đầu sợ hãi, ôn nhu “ Các ngươi là cánh tay trái tay phải của ta, phải biết ở trong cung mọi tính toán của ta phải dựa vào các ngươi. tại Uyển là Quý nhân, ta phải bái kiến nàng ta.”

      Đào nhi và Xảo nhi ngẩng đầu “ Nô tỳ biết sai, thỉnh Tiểu Chủ trách phạt.”

      “ Ân, chúng ta xem Thẩm quý nhân ban thưởng cái gì.”

      Bích Nguyệt bên người Uyển đặt mặt bàn cái khay, bên trong có cây trâm Xích kim gắn ngọc nam hải khắc hình hoa quế, Tử Oánh nhìn trong lòng minh bạch. Dù thế nào trước mặt người khác các nàng cũng là thân tỷ muội.

      Thoạt nhìn Uyển tốt với nàng? Nhưng vì sao tự mình đưa đến, như vậy phải càng thể thân thiết sao?

      “ Tiểu chủ, Tiểu chủ của nô tỳ mấy ngày nay thân mình khó chịu, mong Tiểu Chủ thứ lỗi” Bích Nguyệt phúc thân .

      Thân mình khỏe?

      “ Quý nhân bị sao vậy? Hôm nay bản cung cũng có việc gì, bằng đến Trường Lạc cung thăm Quý nhân.”

      “ Đa tạ Tiểu Chủ, thái y Tiểu chủ phải tĩnh dưỡng” trong mắt Bích Nguyệt thoáng qua hoảng loạn.

      Tử Oánh gật đầu “ Nếu như thế, ngày khác bản cung sang thăm Thẩm Quý nhân”

      “ Vâng”

      Đào nhi đỡ Tử Oánh vào nội thất, Tử Oánh dựa vào kháng, duỗi duỗi thắt lưng “ Ta chợp mắt chút, sợ rằng buổi chiều bận rộn.”

      Đào nhi thả vào lư hương chút hương an thần, mùi hương thanh mát truyền đến, Tử Oánh lại hơi có chút phiền chán. Gió thổi man mát, quá nóng, Đào nhi lại ngồi quạt bên, Tử Oánh xuyên qua cửa sổ nhìn mấy gốc lựu, ánh mắt lại có tiêu cự.

      Hôm nay là ngày mười chín tháng năm, kiếp trước khi nàng vào cung thời tiết cũng như thế này. Nàng vui mừng đến thỉnh an Huệ phi, mỗi ngày ngóng trông Hoàng Thượng sủng hạnh nàng.

      tại nàng lại có chút chờ đợi nào nhưng nàng biết kết cục của việc được sủng ái. Vì báo thù nàng chỉ có thể để bản thân được sủng ái, chuyên sủng.

      Nàng nửa tỉnh nửa ngủ, Tô Noãn lặng lẽ tiến vào “ Tiểu chủ, có muốn dùng ngọ thiện?”

      “ Ân” bữa ăn trong cung đều có quy củ, kiếp trước nàng được làm qua, huống chi khi còn ở Thẩm phủ ma ma giáo dưỡng cũng qua, tất nhiên phạm lỗi.

      Sau khi rửa tay, Tử Oánh ngồi bàn khắc hoa lê, đồ ăn được mang đến theo phân lệ, vì biết tương lai ai được sủng ái nên nội vụ phủ dám hà khắc.

      Nhấp ngụm trà súc miệng. Sương Trân ở bên chia thức ăn, ngẫu nhiên có tiếng chén sứ va chạm, bữa cơm này có tiếng động.

      Ăn cơm xong, trà liền được dâng lên, vẫn là loại trà buổi sáng, nàng thoáng nhíu mày.

      “ Tiểu Chủ, tại chỉ có loại trà này, người nhẫn nại chút.” Xảo nhi xong bước vào, trong tay là chén sứ màu xanh “ Nhưng có nước ô mai, Tiểu chủ muốn nếm thử chút ?”

      “ Thôi, ngày mai chúng ta ngự hoa viên hứng sương sớm, hôm nay cứ như vậy .”

      “ Ngọc thường tại, nương nương canh bách hợp này là chút tâm ý của nương nương, để ngài nếm thử.” thanh ôn nhu vang lên, là Cầm Sắt bên người Hiền phi.

      “ Trời nóng như vậy còn phiền phải chuyến, làm lo lắng. Phiền thay ta đa tạ Hiền phi nương nương.” Tử Oánh cho Tô Noãn ánh mắt, Tô Noãn hiểu ý, thân thiết kéo tay Cầm Sắt sang bên chuyện.

      Giờ mùi khắc, Tử Oánh truyền tất cả cung nữ thái giám của Hương Vận hiên đến chính gian, sau khi nhìn hồi mới mở miệng “ Đứng lên cả . Buổi sáng vội vàng chưa kịp biết tên của các ngươi, tại tự báo danh , bắt đầu từ Sương Trân.”

      “ Nô tỳ nhị đẳng cung nữ của Hương Vận hiên, Sương Trân tham kiến Ngọc Thường Tại.”

      “ Nô tỳ, nhị đẳng cung nữ của Hương Vận hiên, Sương Lạc tham kiến Ngọc Thường Tại.”

      Sương Trân, Sương Lạc là nhị đẳng cung nữ, ngoài ra còn có ba tam đẳng cung nữ phụ trách quét dọn và việc nặng linh tinh. Thái giám tiểu Lâm tử và tiểu Đào tử phụ trách trực đêm.

      Buổi sáng Tử Oánh có thể trấn an bọn họ nhưng lại cố ý kéo dài thời gian, chính là muốn xem bản tính của bọn họ, những kẻ nịnh hót, lười làm tất nhiên phải nhanh chóng đuổi ra.

      “ Sau này mọi việc của Hương Vận hiên do Tô Noãn và Lâm Ngôn phụ trách, các ngươi có chuyện gì cũng phải bẩm báo với bọn họ. Bản cung bạc đãi các ngươi.” Sau đó phân phó Đào nhi và Xảo nhi “ Thưởng, về sau chúng ta chính là người nhà, các ngươi được phép hai lòng.”

      Cung nữ , thái giám qùy xuống dập đầu tạ ơn, Tử Oánh phất tay để bọn họ lui xuống. Quay đầu với Tô Noãn đứng phía sau “ Tô Noãn, bọn họ là người của cung nào?”

      “ Người của ai quan trọng, mấu chốt là tương lai là người của ai, chắc trong lòng bọn họ cũng có tính toán.” Tô Noãn châm cho Tử Oánh chén trà, Tử Oánh nhấp ngụm nhìn Tô Noãn.

      “ Nô tỳ thấy tiểu chủ có vẻ thích Bích Nguyệt phiêu tuyết, nô tỳ cả gan đổi sang trà Vân vụ mà Quý phi nương nương thường dùng.” xong lại đỏ mặt.

      “ Ngươi có tâm.” Tử Oánh cười vỗ tay nàng, xoay người trong mắt toàn là ý cười.

      Giờ mùi canh ba, Thái Hậu nương nương ban cho ít vải dệt và trang sức. Lúc sau Hoàng Hậu nương nương và các vị Quý phi, Huệ phi, Thục phi cũng ban thưởng.

      Đợi tiếp nhận mọi thứ xong cũng là giờ thân, Tử Oánh nhìn sắc trời còn sớm, gió thổi , trong lòng thoải mái hơn rất nhiều.

      “ Tiểu chủ Thẩm quý nhân bị Hoàng hậu nương nương cấm túc tháng.”

      “ Cấm túc, vì sao?”

      là đức dung khiếm khuyết.” trong lòng Tử Oánh hiểu nhưng mặt thể gì “ Như vậy là chúng ta cũng bớt việc.”

      “ Nơi này của muội nhàng khoan khoái.” giọng ôn nhu vang lên, Tử Oánh quay lại thấy Hàn Phong đứng dưới gốc quế, mặt lập tức lên tươi cười “ Sao tỷ tỷ lại đến đây?”

      “ Hôm qua ta tiến cung, hôm nay có nơi nào để , đành phải đến kiếm chén trà của muội muội.” Hàn Phong cười .

      Tử Oánh muốn hành lễ với Hàn Phong, Hàn Phong được phong Quý nhân, cao hơn Tử Oánh giai, theo cung quy phi tần phân vị thấp phải hành lễ với phi tần phân vị cao, nhưng lại bị Hàn Phong ngăn lại “ Chúng ta trong thọ yến của Thái Hậu gặp mặt lần, khi tuyển tú lại cùng hàng. Muội muội làm như vậy thú vị?”

      Tử Oánh đứng dậy nắm tay Hàn Phong “ Chỉ là thời gian ngắn như vậy, nơi này của muội muội cũng kịp phao trà.”

      “ Có gì a? Tỷ tỷ cũng ghét bỏ.”

      Vào chính điện, Hàn Phong nhìn bố cục phòng ốc “ Nơi này của muội tao nhã.”

      “ Tỷ tỷ khen trật rồi, đây là Hiền phi nương nương lo lắng.”

      “ Đúng vậy, dù sao cũng là nơi ở. Tỷ thấy muội ban thưởng ít đồ, muốn làm người khác đỏ mắt?”

      “ Tỷ như vậy làm muội muốn tìm lỗ chui vào a. Lại , tỷ ban thưởng chẳng lẽ còn ít hơn muội?”

      “ Đúng là ít, chỉ là chúng ta cũng chỉ là tú nữ” Hàn Phong nhấp ngụm trà “ Quả nhiên là trà ngon”. Thấy có người khác, chỉ có Đào nhi và cung nữ bên cạnh Tố Trễ, hạ giọng “ Muội muội, chúng ta ở trong cung nếu có người có thể dùng nửa bước cũng khó , người bên cạnh nhất định phải trung thành, bằng ngay cả chết như thế nào cũng biết.”

      Nghe những lời tâm huyết như vậy, Tử Oánh cảm kích nhìn Hàn Phong “ Tỷ tỷ phải, muội nhất định chú ý.”

      “ Chờ ngày mai khi đám tú nữ cuối cùng vào cung, chúng ta bái kiến Hoàng Hậu. Rất nhanh chúng ta có thể thị tẩm” trong mắt Hàn Phòng tràn đầy ao ước.

    2. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 20: DIỆU NHÂN
      Tô Noãn tiến vào: “ Tiểu Chủ, bữa tối bày ở phòng khách?”

      Hàn Phong ngẩng đầu nhìn trời tối, tịch dương đỏ rực chân trời, giống như loại lửa cháy “ Muội muội, quấn quýt muội nửa ngày trời, trễ như vậy.”

      “ Tỷ tỷ, bằng lưu lại dùng bữa tối với muội? Muội cũng muốn đến cung của tỷ nhìn lát.”

      “ Hảo a, nhưng dù sao cũng muộn quá” Hàn Phong có chút khó xử, lại nhìn trời “ Cũng được, dùng bữa xong chắc trời cũng chưa tối hẳn.” Tử Oánh kinh ngạc nhưng cũng gì thêm.

      Vẫn ăn tiếng động, Hiền phi nương nương biết Hàn Phong ở đây liền ban thêm món ăn. Dùng bữa và trà xong, Tử Oánh liền cùng Hàn Phong.

      Hàn Phong ở Thải Vi cung của Vinh tần, nằm ở hướng đông nam hoàng cung, muốn đến cũng phải qua nửa hoàng cung. Bái biệt Hiền phi, Tử Oánh mang theo Đào nhi theo Hàn Phong, ngày hè tháng năm đúng là thời điểm đẹp để dạo, liễu rủ lả lướt, ngô đồng cao ngất, bạch dương xào xạc, bầu khí cực tốt.

      Hàn Phong được Tố Trễ đỡ, nàng cũng chậm, Tử Oánh bất động thanh sắc nhìn Hàn Phong.

      “ Muội muội bằng ngày khác chúng ta ngự hoa viên chút, lấy chút hoa làm điểm tâm, cùng với trà của muội, nhất định là mỹ vị.”

      “ Đó cũng là chuyện tốt, chỉ sợ đến lúc đó tỷ chỉ lo cho Hoàng Thượng mà quên mất muội.” Tử Oánh trêu ghẹo Hàn Phong.

      Hàn Phong thẹn thùng cười, vẫn dặn dò Tử Oánh “ Lời này của muội thể a, tư sắc của ta chỉ trung bình, khó mà lọt vào mắt hoàng thượng.”

      “ Chẳng lẽ tỷ là con sâu trong bụng Hoàng Thượng sao? Hoàng Thượng nghĩ gì tỷ cũng biết? Huống chi tỷ tài tình như vậy, Hoàng Thượng rất thích tỷ.”

      “ Càng càng hồ nháo, muội được nữa. biết Thẩm đại nhân giáo dưỡng muội như thế nào, sao lại nhanh mồm miệng như vậy.”

      Có lẽ nàng thích Hàn Phong, trước mặt Hàn Phong phá lệ nhiều. Những lúc nghĩ đến báo thù Tử Oánh cũng chỉ là nương mười ba tuổi.

      Đến Thải Vi cung trời hơi tối, cửa lại đóng chặt. Tố Trễ gõ cửa, cung nữ mặc xiêm y màu vàng mở cửa. Hàn Phong bước lên hỏi tiểu cung nữ “ Sao đóng cửa sớm như vậy? Vinh tần nương nương nghỉ ngơi rồi sao?”

      Tiểu cung nữ cúi đầu “ Hàn quý nhân cát tường, nương nương chưa ngủ, chỉ là vào canh giờ này Thải Vi cung đóng cửa.”

      Hàn Phong gật đầu gì thêm. Vào sân, hai bên đường toàn hoa sen, Tử Oánh hơi sửng sốt, Hàn Phong ở bên cạnh lặng lẽ “ Đây là do Hoàng Thượng ban thưởng, Vinh Tần hoa sen, nhưng lại cố tình đến bên hồ.”

      Vinh tần hoa sen, nàng cũng từng nghe qua, nàng còn biết từ Vinh tần từng bị đuối nước, kiếp trước còn từng ngã xuống hồ Nguyệt Minh trong cung, may mắn cứu kịp thời mới xảy ra chuyện, chỉ là sau này thân mình suy yếu rất nhiều.

      Vinh tần ở đại điện của Thải Vi cung, Hàn Phong và Tử oánh muốn bái kiến cung nữ chưởng Sơ Đồng vén rèm bước ra “ Gặp qua hai vị tiểu chủ, Nương nương vừa mới thưởng sen trong sân, bị gió thổi tại đau đầu lợi hại.”

      Tử oánh cười nhìn Sơ Đồng, đây cũng là người lợi hại, luôn làm như vô ý nhắc đến hoa sen Hoàng Thượng ban, ý chỉ nương nương của nàng thánh sủng suy.

      “ Nếu như vậy, chúng ta quấy rầy nương nương nghỉ ngơi.” Hàn Phong và Tử Oánh lui ra, đến Đông thiên điện.

      “ Để muội chê cười.” Hàn Phong ngượng ngùng .

      “ Tỷ gì vậy, chẳng lẽ chúng ta còn sợ đối phương chê cười?”

      Tấm biển Đông thiên điện đề: Phương hoa hiên., Tử Oánh cười “ Tỷ cung của muội tao nhã, nơi này của tỷ bất nhã sao? Trong viện bố trí như phương hoa nở, chân đóa phương hoa.”

      “ vẫn là sơ sài chút.” Chính gian bài bố khác với Hương vận hiên lắm, nhưng tường có câu đối mà là bức tranh quan thế , bệ hoa sen thập phần chói mắt. trong phòng bài trí rất nhiều đồ sứ, đặc biệt Cảnh Thái Lam chiếm đa số.

      Vào phòng trong, giường là gỗ trầm hương điêu khắc hải đường, bình phong chia nội viện làm hai, gian trong tối hơn, bàn bày mâm điểm tâm, sạp mỹ nhân là chiếu thanh trúc, lịch tao nhã.

      Ngồi lát , Tử Oánh đứng dậy cáo từ, Hàn Phong để Tố Trễ đưa hai người ra khỏi Thải Vi cung, Đào nhi cầm đèn lồng, chậm rãi con đường rải đá.

      “ Tiểu Chủ, con đường này hình như phải về Khải Tường cung.” Tử Oánh để ý đến Đào nhi vẫn bước về phía trước.

      Người càng ngày càng ít, Đào nhi hơi có chút bất an, Tử Oánh vỗ tay nàng “ Ta muốn dạo lát.”

      tòa cung loang lổ xuất , hai thái giám trực, trời tối, thái giám thấy Tử Oánh là ai, chưa bao giờ có người đến lãnh cung vào giờ này.

      “ Tiểu chủ, cửa lãnh cung khóa, người có chuyện gì ngày mai hãy đến.” thái giám khách khí , chắc nghĩ nàng là quý nhân nếu cũng chuyện ôn tồn như vậy, loại thái giám này nàng từng được lĩnh giáo qua rồi.

      “ Tiểu chủ..” Đào nhi nghe là lãnh cung thanh hơi run lên, đây là mà mọi người trong cung kiêng kị, xúi quẩy.

      Tử Oánh đứng lúc lâu, thái giám kiên nhẫn muốn đuổi nàng nàng đứng dậy, bên trong có bao nhiêu đáng sợ nàng là người biết nhất, biết con nàng có được đầu thai vào gia đình tốt?

      Nàng đồng thời cũng biết, vừa có thân ảnh màu vàng đứng cách nàng xa tĩnh lặng nhìn nàng hồi lâu mới rời .

      Trở lại Khải Tường cung, cửa cung đóng, tiểu cung nữ ra mở cửa, Tử Oánh nghe được các nàng vụng trộm thảo luận hôm nay Hoàng Thượng lại Giáng Tuyết hiên.

      Nàng biết ở Giáng Tuyết hiên có Tuyết tần, trời sinh tính tình đạm bạc cao quý, nàng ta muốn ở cùng ai, nên đến Giáng Tuyết hiên. Trong viện trồng rất nhiều hải đường, mỗi khi cánh hoa rơi xuống tựa như những bông tuyết đỏ, nên được đặt là Giáng tuyết. Chỉ là nơi này cách xa Thanh Lương điện mà lại gần lãnh cung, nên mệnh danh xúi quẩy.

      Cố tình Tuyết tần thèm để ý đến điều đó. Hoàng Thượng lại cực thích tính tình lãnh đạm của nàng ta, tuy mỗi khi Hoàng Thượng đến nàng ta cũng thèm để ý nhưng Hoàng Thượng lại cực thích đến Giáng Tuyết hiên.

      Trong lòng Tử Oánh cả kinh, nàng vừa lãnh cung cũng thấy di giá của Hoàng Thượng, đoán là Hoàng Thượng dùng xong bữa tối rời , nghĩ đến đây trong lòng nàng hơi dễ chịu chút.

      Tô Noãn sớm lấy ngải thảo huân phòng, lại thêm hương an giấc vào lư hương, thấy nàng trở về phúc thân “ Tiểu Chủ nên nghỉ ngơi? Ngày mai Thu đáp ứng trong Tây sương điện tiến cung, theo lý đến bái kiến người,:

      “ Ân, Tô Noãn hầu hạ ta rửa mặt chải đầu.”

      “ vâng”

      “ Tô Noãn, Tuyết tần của Giáng tuyết hiên là đại mỹ nhân?”

      “ Trong hậu cung thiếu nhất chính là mỹ nhân, hôm nay người này mai người khác, cũng là chuyện lạ. Chung quy nhan sắc tàn phai, quan trọng nhất là bắt được tâm của Hoàng Thượng, bằng có con nối dòng cũng tốt.” Nghe qua Tô Noãn có trả lời vẫn đề của nàng, nhưng những điều cần đều hết, ý tứ trong lời cũng là muốn chỉ điểm nàng hai, lanh lợi.

      Nằm giường, ánh trăng chiếu vào, gió phất phơ, người khó ngủ như Tử Oánh cũng ngủ mộng mị.

      Hôm sau giờ mẹo, Tử Oánh rửa mặt chải đầu, mặc y phục xanh nhạt thêu hoa sen, đầu vẫn Lưu vân kế, cài bộ diêu bạch ngọc khắc Ngọc Lan, đeo khuyên tai lăng phiến kết dây. Nhân lúc Hiền phi Phượng Nghi cung thỉnh an Hoàng Hậu, Tử Oánh liền dạo phía sau Khải Tường cung.

      Giống như phía trước, sau điện chia làm chính điện và thiên điện. Chỉ là người ở giống nhau, ở đây là cung nữ thô sử. Vào hậu hoa viên, trăm hoa đua nở, bươm bướm dập dờn, Tử Oánh cười với Xảo nhi “ cần ngự hoa viên, chỗ này cũng có nhiều điều để ngắm.” Lại nghĩ đến Hiền phi hoa như mạng, cúi đầu “ Quên , chúng ta vẫn là ngự hoa viên hái hoa .”

      “ Chờ tiểu chủ thành chủ cung, tất nhiên là có thể tùy tiện hái hoa pha trà , làm điểm tâm.” Xảo nhi vui vẻ .

      “ Lời này được lung tung.”

      Trong ngự hoa viên bày số kỳ thạch, giai mộc hành, tử đằng cổ bách, bàn đu dây bách hoa, con đường lát đá cũng nhiều, mang theo tư vị khác. Tử Oánh lệnh Xảo nhi hát ít cánh hoa liền về Khải Tường cung, cũng ở ngự hoa viên lâu.

      Hiền phi vừa thỉnh an Hoàng Hậu trở về, thấy nàng hái cánh hoa cười để nàng làm chút điểm tâm nếm thử, Tử Oánh tất nhiên đáp ứng, ở lại trong chốc lát mới hồi Hương Vận hiên.

      Rất nhanh thái giám mang Thu đáp ứng vào Tây thiên điện, Tử Oánh xuyên qua cửa sổ nhìn, là đại mỹ nữ, rất có phong tình của vùng Giang Nam.

      Thu đáp ứng cũng là diệu nhân, vào Tây thiên điện bao lâu liền Khải Tường điện bái kiến Hiền phi. Lúc ra, vẻ mặt tươi cười đến Hương Vận hiên.

      “ Tỷ tỷ vạn phúc.” Tử Oánh ở trong phòng nghe thanh thanh thúy dễ nghe của Thu đáp ứng vội vàng ra ngoài nhận hành lễ “ Sao muội muội nghỉ ngơi chút? Đào nhi, mau dâng trà.”

      “ Tính tình muội muội nôn nóng, muốn nhanh chút gặp tỷ tỷ. Về sau Họa Phiến còn mong tỷ tỷ chiếu cố nhiều hơn.”

      “ Tất nhiên là phải làm như thế, nghe giọng của muội như là người Vĩnh Phong.”

      “ Tỷ tỷ hiểu biết, nguyên quán của muội ở thành Vĩnh Phong, tỷ tỷ có thân nhân ở Vĩnh Phong?”

      nhà ngoại tổ phụ ta ở Vĩnh Phong, là lâu rồi mới nghe thấy, có chút hoài niệm.”

      Họa Phiến làm như cao hứng. “ như vậy , Họa Phiến và tỷ tỷ coi như là nửa đồng hương, là có duyên phận.”

      Ngoài cửa Lâm Ngôn cao giọng bẩm báo Nội thị Hoằng An đến truyền chỉ, Tử Oánh và Họa Phiến vội vàng tiếp chỉ, trong lòng Tử Oánh biết Hoằng An là thái giám tổng lĩnh bên cạnh Hoàng Hậu, đến chắc là để truyền ý chỉ.

      Cung kính quỳ xuống, giọng thái giám vang lên “ Phụng khẩu dụ của Hoàng Hậu nương nương, giờ mẹo ngày mai cung tần mới tiến cung đến Thể Nguyên điện của Phượng Nghi cung tham kiến Hoàng Hậu nương nương và các phi tần.”

      Tiếp chỉ xong, Tử Oánh cho Tô Noãn ánh mắt, Tô Noãn hiểu ý tiễn bước Hoằng An. Trong lòng Tử Oánh thầm nghĩ : Sau ngày mai các nàng có thể chính thức được thị tẩm.

      “ Tỷ tỷ, muội xin cáo từ trước, muội muốn thu thập chút.”

      “ Muội mau về chuẩn bị .”
      Linh Bi, amanda truc, banhmikhet16 others thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      chính thức nhảy hố, đọc 1 lèo đến đây, hay quá luôn. thank nàng
      Julie Phạm thích bài này.

    4. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 21: THỂ NGUYÊN ĐIỆN
      Hôm sau canh bốn Tử Oánh rời giường, tắm rửa thay quần áo, đây là lần đầu tiên các cung tần mới yết kiến Hoàng Hậu và các vị phi tần, tất nhiên là vô cùng quan trọng.

      Tóc vấn Sơ hương kế, mặt phủ lớp phấn, Sương Lạc bưng hộp trang sức tiến vào. Tử Oánh nhìn “ Bạch Ngọc phỉ thúy thoa .”

      “ Tiểu chủ đây là lần đầu tiên gặp các vị nương nương, sao trang điểm long trọng chút, để các nàng coi thường chúng ta.” Sương Trân .

      Tử Oánh nâng mắt nhìn Sương Trân “ Vẫn lên quá nổi bật”

      “ Vâng” Sương Trân cúi đầu xác nhận, xoay người lấy xiêm y cho nàng, là cung trang màu xanh nhạt thêu hoa lài, bên hông là đai lưng màu trắng, làm dáng người nàng càng thêm cao gầy.

      Tô Noán vén mành tiến vào, thấy nàng ăn mặc như vậy cũng gật đầu “ Tiểu Chủ mặc như vậy sai.”

      Thu đáp ứng ở trong viện chờ nàng từ sớm, vẫn là xiêm y hôm qua chỉ là bỏ ngoại sam, đầu chỉ có trâm bạc, trong búi tóc lại mấy đóa đinh hương, nhìn là phen ý vị khác.

      để muội chờ lâu.” Tử Oánh phúc thân, Thu đáp ứng kéo tay Tử Oánh “ Muội cũng mới thu thập xong, chúng ta mau .”

      Lên kiệu, bọn thái giám vững vàng nâng kiệu, Tô Noãn và Lâm Ngôn ở hai bên, Tử Oánh câu được câu chuyện với Họa Phiến.

      Đến Thể Nguyên điện của Phượng Nghi cung, các cung tần mới đến phân nửa, Tử Oánh nhìn lướt qua, thấy tú nữ từng giúp nàng khi tuyển tú, e ngại cung quy chỉ gật đầu mỉm cười với nàng, cũng chuyện.

      Hàn Phong thấy nàng cũng chỉ gật đầu, hai người các nàng là do Thái hậu điều động, cùng với các cung tần khác có khác biệt, vị phân cũng thấp nên làm việc phải điệu thấp, Hàn Phong ăn mặc cũng theo quy củ.

      Các phi tần đều ngồi vào vị trí, bên trái Hoàng Hậu là Liễu quý phi, tinh thần tựa hồ tốt, thoạt nhìn có chút trắng bệch. Xiêm y của quý phi cũng đơn giản, đầu chỉ cài trâm bạch ngọc, mấy đóa hoa tươi trong búi tóc. Bên phải là Huệ phi, trang điểm cực kỳ lộng lẫy, đầu là trâm vàng hình bươm bướm khảm hồng ngọc, hài màu hồng đào, tóc đen, mị nhãn gì sánh nổi.

      Huệ phi nhìn thấy Tuyết tần ngồi độc, lạnh lùng cười “ Tuyết tần muội muội, sao hôm nay lại đến thỉnh an Hoàng hậu nương nương? là khách quý a.”

      Trong điện nhất thời an tĩnh nhìn hai người, ít nhát gan cúi đầu. Tuyết tần đứng lên phúc thân với Huệ phi “ Hôm nay thân mình muội muội lanh lẹ nên tới thỉnh an Hoàng hậu. Ý tốt của Hoàng Thượng muội muội dám từ chối, còn thỉnh tỷ tỷ thông cảm.”

      Lời này cao minh, vừa đến việc thỉnh an Hoàng Hậu là được Hoàng Thượng chấp thuận, thứ hai Hoàng Hậu nương nương cũng gì, Huệ phi có quyền gì mà lên tiếng.

      Huệ phi tức giận ít, nhưng cũng gì. Tử Oánh thầm tán dương Tuyết tần cơ trí, trách Hoàng Thượng lại quyến luyến rời.

      Thanh của Hoằng An truyền đến: Hoàng Hậu nương nương giá lâm.

      Các vị nương nương và tiểu chủ gì, cúi đầu quỳ xuống. Tử Oánh dùng khóe mắt nhìn Hoàng Hậu được đám cung nữ vây quanh ngồi lên ngai vàng, mọi người trăm miệng “ Hoàng hậu nương nương vạn phúc kim an.”

      Hoàng hậu mặc cung trang đỏ thẫm thêu phượng hoàng, cổ áo và tay áo thêu mẫu đơn, đầu mang mũ phượng khảm hồng ngọc, trước trán rủ xuống hồng ngọc bảo kết, rất trang trọng quý khí “ Bọn muội muội bình thân.”

      Thanh của Hoằng An vang lên, các cung tần mới hành đại lễ với Hoàng hậu, Hoàng hậu ban thưởng chút gấm vóc trang sức, mọi người dập đầu tạ ơn. Tử Oánh chỉ cảm thấy chân có chút nhũn ra, kiếp trước cũng có phiền toái như vậy.

      “ Chúng tiểu chủ tham kiến Quý phi nương nương,”

      Tử Oánh lại quỳ xuống, Quý phi nhàn nhạt câu “ Đứng lên ” rồi thôi.

      Kế tiếp là Huệ phi, Huệ phi muốn trấn áp các nàng nên làm như chú ý để các nàng quỳ lúc lâu, nàng đúng là sợ Huệ phi đem khó chịu chỗ Tuyết tần xả lên người các nàng.

      Sau khi hành lễ xong, Hoàng Hậu ‘ Các vị muội muội về sau hầu hạ Hoàng Thượng, nên như thế nào thế đó. Trong mắt bản cung chứa được hạt cát, các muội muội phải sống chung hòa thuận, hầu hạ Hoàng Thượng tốt.”

      Mọi người quỳ gối đáp ứng “ vâng” Hoàng Hậu hỏi Hoằng An “ Thái hậu nương nương thế nào?”

      “ Thái hậu nương nương mấy ngày gần đây thân thể khó chịu, tâm ý của các vị Nương nương biết, các vị phi tần và tiểu chủ cần thỉnh an, để cho Hàn quý nhân và Ngọc thường tại đến vấn an là được.”

      “ Hàn quý nhân và Ngọc thường tại thỉnh an Thái Hậu ” Hoàng hậu sửng sốt chút mới .

      Tử Oánh và Hàn Phong bước ra khỏi hàng hành lễ với Hoàng hậu, nháy mắt liền có rất nhiều ánh mắt lặng lẽ đánh giá các nàng, Huệ phi càng kiêng nể nhìn các nàng.

      “ Hai vị muội muội có phúc khí, được Thái hậu nương nương coi trọng.” Ngữ khí của Huệ phi có chút chua xót.

      “ Nô tỳ dám.” Tử Oánh và Hàn Phong vội vàng .

      Hoàng Hậu mở miệng “ Thời gian còn sớm, các vị muội muội quỳ an .”

      Quỳ hoàn an, Huệ phi cũng dám gì, Hàn Phong cảm kích nhìn Hoàng Hậu. Ra khỏi Thể Nguyên điện, Tử Oánh và Hàn Phong theo Hoằng An đến Thọ Khang cung của Thái Hậu.

      Thái hậu ở tây thiên điện lễ phật, Tử Oánh và Hàn Phong ở phòng khách trong đông thiên điện chờ nửa canh giờ, cung nữ chưởng Đỗ Nhược mới bước ra dẫn các nàng vào chính điện.

      Thái hậu mặc quần áo đơn giản, thấy các nàng tiến vào vẫy tay: “ Mau đến ngồi bên cạnh ai gia.” Tử Oánh và Hàn Phong hành lễ mới ngồi xuống ghế bên cạnh Thái hậu.

      “ Ở trong cung quen chưa?” bộ diêu của Thái Hậu phản quang dưới ánh mặt trời làm Tử Oánh có chút thất thần.

      “ Hồi Thái hậu nương nương, nô tỳ ở trong cung quen.” Hàn Phong trả lời.

      “ Còn con?” Thái Hậu hỏi Tử Oánh, Tử Oánh vội vàng “ Nô tỳ ở trong cung cũng quen, Nô tỳ là dính phúc trạch thâm sâu của Thái hậu nương nương.”

      Thái hậu cười cười “ mau miệng.”

      Sau khi lui ra Tử Oánh vẫn còn hơi kinh ngạc, Thái Hậu kêu các nàng tới đây chỉ để thỉnh an, cái gì cũng , ngay cả ám chỉ cũng đều có.

      Nhưng vì sao chỉ để hai người các nàng đến? Nàng tin Thái Hậu chỉ là muốn các nàng thỉnh an đơn giản như vậy.

      “ Muội muội, ta về trước, khi nào có thời gian đến Hương vận hiên tìm muội.”

      “ Tỷ tỷ thong thả” Đến chỗ rẽ, Tử Oánh hướng đông, Hàn Phong hướng nam.

      “ Tô Noãn, ngươi Thái hậu là có ý gì?”

      “ Chỉ sợ Thái hậu là muốn thử tiểu chủ và Hàn quý nhân, làm việc gióng trống khua chiêng như vậy phù hợp với tác phong thường ngày của Thái Hậu.”

      “ Thử ta và Phong tỷ tỷ?” Tử Oánh suy xét lát, chẳng lẽ kiếp trước Thái Hậu để Uyển tiến cung là vì muốn đào tạo người của mình, nhưng là vì sao?

      Tình cảm của Thái Hậu và Hoàng Thượng rất tốt, Hoàng Thượng cũng cực kỳ hiếu thuận, nhà mẹ đẻ của Thái Hậu, Lâm gia Trấn Nam hậu cũng rất hiểu tiến lùi, đưa nữ nhi tiến cung, danh tiếng trong dân chúng cũng rất tốt.

      nghĩ ra nghĩ nữa, lại nghĩ đến tú nữ ngày đó, liền phân phó Tô Noãn hỏi thăm.

      Trở lại Hương Vận hiên, tháo trang sức đầu xuống, tuy hôm nay Hoàng Thượng lật bài tử của cung tần mới, nhưng nàng vẫn còn biết tự lượng sức nên hy vọng quá nhiều.

      Ăn qua ngọ thiện, Tử Oánh nằm sạp mỹ nhân chuẩn bị chợp mắt, Tô Noãn vén mành tiến vào “ Tiểu chủ, nô tỳ hỏi thăm được, đó là Tô đáp ứng, người Ứng Châu, phụ thân là huyện lệnh Ứng Châu.”

      Tử Oánh gật đầu, Tô Noãn tiếp “ Khéo là, Tô đáp ứng ở tây thiên viện của Thải Vi cung.”

      “ Ồ? Đúng là có duyên với Phong tỷ tỷ.” Nghĩ lát lại “ Chuẩn bị lễ, chúng ta đến thăm chút.”

      “ Vâng”

      Sau khi Tô Noãn lui xuống, Đào nhi ở bên “ Tiểu Chủ, có thể tin tưởng Tô Noãn ?”

      được tin quá” Tử Oánh nhìn đầu ngón tay, nàng làm người hai đời nhưng cũng nhìn thấu Tô Noãn.

      Kiếp trước nàng ta trung thành bảo hộ nàng, khi biết nàng ta từng là người của Quý phi nàng cũng quá bất ngờ, nàng ta lại biết nàng thích uống Bích Nguyệt phiêu tuyết khiến nàng rất ngạc nhiên, lại đổi sang trà Vân vụ nàng thích uống càng làm nàng nghi hoặc.

      Tô Noãn giống như đám mây mù, nàng biết có nên tin hay . Hoặc Tô Noãn ở trong cung lâu, chứng kiến nhiều việc châm thấy máu nên mới lanh lợi như vậy. tại nàng chỉ có thể chọn tin tưởng, hi vọng nàng nhìn nhầm người.

      “ Xảo nhi đâu?”

      “ Nàng cùng mấy tiểu cung nữ, phương diện này nàng ấy rất có kinh nghiệm a, bao lâu biết tất cả mọi chuyện lớn trong cung a.” Đào nhi đắp cho Tử Oánh tấm chăn mỏng .

      Giờ mùi Tử Oánh rửa mặt chải đầu, mang theo Đào nhi đến Thải Vi cung, Vinh tần nghỉ trưa, nàng dám làm phiền liền đến Phương hoa hiên.

      “ Sao muội muội lại đến đây?” Hàn Phòng vừa mới tỉnh ngủ, thấy nàng ngạc nhiên .

      “ Hôm nay phải đến vấn an tỷ tỷ, là lôi kéo tỷ tỷ gặp ân nhân.”

      “ Ân nhân? Ta có quen sao?” Tố Trễ chải tóc cho Hàn Phong, Hàn Phong ngại mùi nồng của dầu bôi tóc hoa hồng “ Dùng dầu bôi tóc hoa lài .”

      “ Chính là Tô đáp ứng ở Tây thiên điện. Khi tuyển tú là nàng hỗ trợ muội.”

      “Ồ? khéo, ta thấy Tô Muội muội cũng rất dễ ở chung”

      Tây thiên điện là Kiêm hà các. Gõ cửa, cung nữ mở cửa thấy các nàng vội vàng hành lễ.

      “ Tiểu chủ của các ngươi đâu?” Hàn Phong .

      “ Hồi Quý nhân, tiểu chủ ở trong phòng.” Cung nữ sợ hãi , khi Tô đáp ứng ra từ phòng trong thấy các nàng ý cười càng sâu.

      “ Muội muội gặp qua Hàn quý nhân, Ngọc thường tại.”

      Tử Oánh vội vàng nâng Tô đáp ứng “ Ngày đó cảm ơn muội muội ra tay trượng nghĩa.” xong phúc thân với Tô đáp ứng.

      “ Chỉ là việc , tỷ đừng nhắc đến nữa. Các tỷ tỷ mau ngồi xuống.”

      Hàn Phong mở miệng “ Ta nghe xong nửa ngày cũng biết là chuyện gì a?”

      Tử Oánh cười kể lại lần “ Thế chính xác là phải nên cảm ơn muội muội” Hàn Phong đồng tình .

      biết khuê tự của muội muội?” Tử Oánh hỏi.

      “ Muội là Tô Mai Ngôn”

      “ Tay nghề của Mai Ngôn muội muội tốt” Hàn Phong chỉ vào khăn tay thêu được nửa đại kháng “ Đường thêu chân sống động.”

      “ Tỷ tỷ khen trật rồi.”

      Hoàng Thượng phê tấu chương ở Thanh Lương điện, thái giám nội vụ phủ bưng khay trình lên “ Hoàng Thượng, nên lật bài tử rồi.”

      Hoàng Thượng nhíu mày, nhìn mười năm bài tử của cung tần mới, từng người lên trong đầu, khi nhìn thấy bài tử của Ngọc thường tại bất giác trong đầu lên bóng người ngoài lãnh cung.

      Ý tứ của Thái Hậu là thứ nữ Thẩm gia là Quý nhân, có đạo lý nào đích nữ lại thấp hơn. Trong lòng Hoàng Thượng đồng ý, nhưng vì đạo hiếu nên ban thưởng danh hào “ Ngọc” mới áp chế được chuyện này.

      Cố tình lại nhìn thấy Tử Oánh trước lãnh cung thương tâm muốn chết. Trong lòng Hoàng Thượng cao hứng nhưng cũng rất tò mò, trong lòng nương này nghĩ gì? Liều mạng để vào cung, phải nên cao hứng sao?

      Thái hậu có tâm đề bạt nàng, chỉ là thuận theo có gì được?
      Linh Bi, amanda truc, banhmikhet17 others thích bài này.

    5. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 22: THỊ TẨM
      Ngón tay thon dài của Hoàng Thượng chỉ vào bài tử “ Ngọc thường tại” “ Cái này .”

      “ Nô tài thông tri tiểu chủ chuẩn bị, Hoàng Thượng vạn an.”

      “ Ân” Hoàng Thượng cúi đầu phê duyệt tấu chương.

      Thái giám tổng lĩnh kính phòng bưng khay lui ra, nhìn sắc trời “ Chỉ sợ thời tiết muốn thay đổi.”

      Tô Noãn bưng chén nước ô mai tiến vào, thấy Tử Oánh thêu túi ngũ phúc “ Tiểu chủ nghỉ ngơi chút, nếm thử nước ô mai , là Xảo nhi làm.”

      Tử Oánh buông xuống, cầm lấy thìa bạch ngọc, uống ngụm, chua chua ngọt ngọt uống rất ngon. Lúc này Lâm Ngôn ở ngoài cửa bẩm báo “ Tiểu chủ, thái giám kính phòng đến tuyên chỉ.”

      Tay Tử Oánh run lên, vài giọt nước ô mai rơi xuống xiêm y. Tô Noãn cao hứng cười rộ lên “ Tiểu chủ, là việc vui a.”

      Việc vui sao? Có lẽ , chỉ khi nàng củng cố được địa vị ở trong cung mới có thể hành động.

      Nhưng sao nàng lại có thể là người đầu tiên thị tẩm? Đến cùng là sai ở đâu?

      Thay đổi xiêm y, Tử oánh cho thái giám truyền chỉ tiến vào. Tiểu thái giám hành lễ, cười hướng Tử Oánh “ Chúc mừng tiểu chủ, hôm nay Hoàng Thượng lật bài tử của ngài, giờ dậu Phượng Loan xuân đến đón.”

      “ Thưởng” Tử Oánh phân phó Tô Noãn cầm bạc thưởng cho tiểu thái giám, tiểu thái giám cao hứng lui xuống.

      Hiền phi tự mình đến Hương vận hiên, thân thiết kéo tay nàng “ Muội muội, nữ nhi đều khó tránh có lần đầu tiên, cần khẩn trương. Tắm rửa thay quần áo có thái giám đến đem muội lên Phượng Loan xuân.” Nghĩ nghĩ lại “ Hoàng Thượng cũng là người ôn nhu.”

      Tất nhiên nàng biết Hoàng Thượng là người ôn nhu, điều nàng sợ hãi cũng phải điều này, cuối cùng chỉ gật đầu phúc thân tạ Hiền phi nương nương. Hiền phi rời , Thu đáp ứng cũng đến chúc mừng, sợ chậm trễ nàng lên vài câu rồi rời .

      “ Tiểu chủ, tắm rửa ” Tô Noãn đỡ Tử Oánh và phòng tắm.

      Cánh hoa hải đường trôi nổi trong thùng gỗ, khói trắng lượn lờ, hương hoa bốc lên từng đợt. Múc nước đổ từ cổ xuống, da thịt như tơ lụa. Tử Oánh lặn xuống, tóc đen tỏa mặt nước, cảm giác hít thở thông làm nàng thanh tỉnh ít.

      Có gì phải sợ, cửa này nhất định phải vượt qua. Huống chi kiếp trước cũng từng trải qua.

      Tô Noãn mặc cho Tử Oánh sa y hồng nhạt, vốn sắc mặt hồng nhuận lại càng có thể thay cơm. Giờ dậu vừa đến, Tử Oánh nghe được tiếng lenh kenh, thùng thùng, là xe Phượng Loan xuân đến đón nàng.

      Lầu son, khánh nhạc sênh ca, cung tần người khóc kẻ cười. Bao nhiêu cung tần hồng nhan tóc bạc, lúc trước thừa hưởng ân trạch, nay lại mình thủ cung.

      Tô Noãn và Tử Oánh ngồi Phượng Loan xuân đến Thanh Lương điện của Hoàng Thượng, đường Tô Noãn luôn nắm tay Tử Oánh, hơi ấm từ lòng bàn tay giúp nàng yên tâm hơn.

      chân trần nền nhà lát ngọc thượng đẳng, trơn bóng như gương, trong khí thoang thoảng mùi ngọc la và hải đường, vừa quen thuộc vừa xa lạ. Nội thất vẫn như xưa, cúi đầu vượt qua cửa màu đỏ, chạm vào thảm lông cừu, lòng bàn chân cảm thấy lạnh như trước.

      Tô Noãn chỉ có thể đưa Tử Oánh đến cửa điện, Tử Oánh gật đầu về phía trước. qua tầng tầng lớp màn che đến phòng trong, chỉ có nàng và thân ảnh màu vàng.

      ngự sạp trải thảm màu vàng, mặt thêu Cửu Long ngũ sắc, đằng long màn trướng như muốn bay lên, hai bên để nến đỏ to như cánh tay hài tử, dùng tơ vàng khắc kim long ngũ trảo, chiếu trong điện sáng như ban ngày.

      Dịch Thụy Cảnh phê duyệt tấu chương, làm như biết nàng đến. Nàng phúc thân “ Hoàng Thượng vạn phúc kim an.”

      Hoàng Thượng nhàn nhạt “ ân” tiếng, đầu cũng nâng lên. Tử Oánh mệt mỏi dứt khoát tự đứng lên, thấy Hoàng Thượng để ý nàng liền vụng trộm xoa đầu gối.

      Đứng lúc lâu, thấy Hoàng Thượng vẫn chăm chú phê duyệt tấu chương. Tử Oánh liền ra nhã gian pha trà. Kiếp trước lúc này tay phao trà của Lý đáp ứng còn chưa bị Hoàng Thượng phát , nàng muốn chiếm lấy tiện nghi này.

      Dịch Thụy Cảnh thấy nàng ra ngoài, ánh mắt hơi lóe lên, này biết phân biệt, mở miệng, nàng thế nhưng mặc kệ ra ngoài!

      Nàng giống như những nữ nhân khác vội ôn nhu bóp vai cho , nếu cũng nên thành đứng bên chờ ý chỉ của .

      Trong lòng Dịch Thụy Cảnh rất tức giận, nhưng làm Hoàng Thượng lâu như vậy, bản lĩnh hỷ nộ lên mặt vẫn có. Thấy Tử Oánh bưng chén trà Lục xuân hoa lài mới sáng tỏ “ Hoàng Thượng, nô tỳ phao trà, ngài giải lao chút” ngữ khĩ tinh tế dịu dàng.

      Dịch Thụy Cảnh gạt nước trà, trong chén trà như lên bức tranh phong thủy, xanh xanh mảng sinh cơ “ nghĩ đến Ngọc thường tại lại có bản lĩnh này” Sớm biết vậy giận dỗi với Thái Hậu, trực tiếp cho ngươi vào cung pha trà cũng tốt.

      “ Nô tỳ bất tài” Tử Oánh vội vàng làm bộ sợ hãi.

      Dịch Thụy Cảnh nhấp ngụm trà, thấy là hương hoa lài nhưng lại có hương của thanh chi, thanh thuần. Thấy nước trà xanh biếc, thâm tâm vui mừng. Nhấp ngụm hương thơm và vị ngọt tràn ngập trong miệng, lâu cũng tiêu tan.

      “ Sư phụ là người nơi nào?”

      “ Nữ sư phụ Triệu vũ tiên.”

      Uống xong chén trà, Dịch Thụy Cảnh cũng phê duyệt tấu chương xong “ Phao trà sai, sau này có thất sủng cũng có nghề khác để làm.”

      Lời này chút khách khí, Tử Oánh kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Hoàng Thượng, biết bản thân làm sai ở đâu, chọc giận Hoàng Thượng ra những lời này? Vội vàng quỳ xuống “ Nô tỳ sợ hãi.”

      Dịch Thụy Cảnh để ý đến nàng, đến trước sạp “ Cởi áo”

      Tử Oánh sửng sốt lát mới phản ứng lại là Hoàng Thượng kêu nàng cởi áo, vội vàng đứng dậy đến trước mặt cởi áo cho Hoàng Thượng.

      Thân mình tinh tráng ra, lúc này Hoàng Thượng chỉ mặc nội y màu vàng, tuy Tử Oánh có kinh nghiệm cũng phải đỏ mặt.

      Cánh tay dài của Dịch Thụy Cảnh kéo Tử Oánh vào trong ngực, trong miệng và mũi tràn ngập mùi Long tiên hương, thân mình nàng run nhè .

      “ Nàng sợ trẫm?”

      “ Nô tỳ dám, chỉ là nô tỳ khống chế được nội tâm vui mừng.” Tử Oánh buồn buồn .

      “ Vậy để Trẫm xem nàng có bao nhiêu vui mừng.” Dứt lời liền ôm ngang nàng đến long sạp.

      Màn trướng hạ xuống, Tử Oánh bị đặt lên sạp, Dịch Thụy Cảnh dường như rất thưởng thức biểu cảm lúc này của Tử Oánh, nhìn lâu. Lâu đến mức Tử Oánh mở to mắt nhìn lại .

      Tử Oánh nhìn nam nhân trước mặt, đây là phu quân mà nàng nhận định từ trước, cũng là phu quân mà nàng bao giờ có thể đời đôi, thậm chí cuối cùng tin nàng, vứt bỏ nàng còn làm liên lụy đến con của nàng.

      Trong ngực nghẹn cục tức, Tử Oánh nghĩ nghĩ, ngồi dậy, mị nhãn như tơ nhìn Dịch Thụy Cảnh “ Hoàng Thượng, để nô tỳ hầu hạ ngài.”

      bàn tay đụng đến nơi nào đó bành trướng, ánh mắt Dịch Thụy Cảnh tối sầm, nhưng vẫn nhìn chằm chằm Tử Oánh. Nhìn đến làm cho Tử Oánh phải sợ hãi, cục tức trong ngực cũng vô tung vô ảnh.

      “ Tiếp tục” Dịch Thụy Cảnh buông tay, Tử Oánh liền lui về phía sau, Tử Oánh biết nên làm thế nào cho phải, Dịch Thụy Cảnh lại cầm tay nàng đặt vào nơi nào đó ngẩng đầu.

      Tử Oánh vừa chạm vào, liền như bị phỏng, dường như lớn hơn so với lúc trước. Trong lòng sợ hãi, mắt ngấn lệ.

      “ Nàng sợ hãi?” Dịch Thụy Cảnh nâng mặt nàng lên “ A, vừa rồi phải rất lớn mật sao?”

      đợi nàng trả lời, nhét vật nào đó vào miệng nàng. Hơi thở của Dịch Thụy Cảnh hào hển, trong chén trà mới buông tha cho Tử Oánh, Tử Oánh vội vàng xuống sạp, lấy khăn tay màu vàng phun những thứ trong miệng ra.

      Dịch Thụy Cảnh nhìn cảnh này, nơi nào đó vừa mới rủ xuống lại rục rịch muốn ngóc đầu dậy, Tử Oánh muốn chạy lại bị Dịch Thụy Cảnh kéo trở lại.

      Việc này như chọc giận Dịch Thụy Cảnh, để ý thân thể nàng còn khô ráp động thân tiến vào, nàng bị đau đớn để lại vài vết cào lưng Hoàng Thượng.

      Tử Oánh biết bản thân ngủ lúc nào,đến khi mặt trời lên cao nàng mới tỉnh lại.

      “Ai ở bên ngoài?” Tử Oánh cảm thấy phía dưới đau đớn khó nhịn, thắt lưng như muốn rụng ra.

      “ Tiểu chủ, là nô tỳ” Giọng Tô Noãn truyền đến “ Tiểu chủ muốn rửa mặt chải đầu?”

      tại là canh mấy? Hoàng Thượng đâu?”

      “ Hồi tiểu chủ, là giờ mẹo. Hoàng Thượng vào triều, dặn dò chúng nô tỳ cần đánh thức Tiểu Chủ, ước chừng Hoàng Thượng cũng sắp hạ triều.”

      Tử Oánh nghe Hoàng Thượng sắp đến, những hình ảnh tối qua lại lên, vội vàng để Tô Noãn hầu hạ nàng thay y phục.

      Tô Noãn tiến vào thấy người Tử Oánh xanh xanh tím tím cũng giật nảy mình. Vội vàng cúi đầu hầu hạ Tử Oánh mặc y phục.

      Tử Oánh mặc xiêm y, rửa mặt chải đầu liền về Khải Tường cung, chịu đựng đau đớn, ngồi ghế “ Hoàng Hậu thế nào?”

      “ Hoàng Hậu nương nương đồng tình lần đầu tiên Tiểu Chủ hầu hạ Hoàng Thượng miễn cho người thỉnh an.”

      “ Chúng ta thôi.” Tử Oánh phân phó, nàng là người đầu tiên thị tẩm làm ít người ghen tỵ, lại ngủ sạp của Hoàng Thượng đêm, phải biết trừ Hoàng Hậu, các phi tần sau khi thị tẩm được thái giám nâng hồi cung, huống chi nàng còn dậy muộn, mong là Hoàng hậu nghĩ là nàng cố ý.

      ở trong cung muốn đứng vững và trừ bỏ Huệ phi, nàng phải bảo trì quan hệ với Hoàng hậu.

      Sau khi thỉnh an các phi tần đều tự về cung của mình, Phượng nghi cung còn náo nhiệt như sáng sớm, nhìn có chút quạnh quẽ.

      Theo quy củ, phi tần sau khi thị tẩm phải đến hành lễ tam quỳ cửu bái với Hoàng hậu, sau khi nàng hành lễ xong Hoàng hậu nghiêm mặt làm như mơ ngủ. Tử Oánh hoàn lễ những vẫn dám đứng lên.

      Tử Oánh cảm thấy cả người có chỗ nào khó chịu. Quỳ nén hương, thân mình có chút lung lay. Lúc này Hoàng Hậu mới trợn tròn mắt “ Sao muội muội còn quỳ? Mau đứng lên. Vừa đến mùa hè, xương cốt của bản cung lại lười biếng, Trầm Yên, sao đánh thức bản cung?”

      Cung nữ chưởng Trầm Yên phúc thân với Tử Oánh” Tiểu chủ, nô tỳ biết sai.”

      Tử Oánh tươi cười “ mau đứng lên. Mùa hè đến cả người đều khó chịu, nô tỳ cũng muốn tìm chỗ trốn a”

      Sauk hi hàn huyên , Hoàng Hậu dặn nàng được sủng mà kiêu, phải vì Hoàng Thượng khai chi tán diệp, Tử Oánh vâng dạ trả lời. Hoàng Hậu mệt mỏi, vẫy tay để Tử Oánh lui xuống.
      hamaxink, Linh Bi, amanda truc18 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :