1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trọng Sinh hậu cung sấm quan ký - Thiên Nguyệt Mười Ba

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 52 VU HÃM
      nhìn chòng chọc nàng lúc sau đó thở dài “ Được, trẫm nghe lười nàng.”

      Tử Oánh nghe xong thở ra hơi nhưng đồng thời trong lòng lại thoải mái. Đêm nằm trong khuỷu tay của lại an tâm. Nàng là người ích kỷ, lại sinh ra suy nghĩ hoang đường đời đôi với người có khả năng nhất thiên hạ.

      Lắc đầu, nàng đem ý tưởng này ném ra khỏi đầu, tại nàng thể sai bước nào.

      Hôm sau nàng bẩm báo chuyện này lên Hoàng hậu, Hoàng hậu cũng làm khó nàng, gật đầu để Mai Ngôn chuyển qua cung nàng. Nghe Xỏa nhi vì Đại hoàng tử bị bệnh nên Hoàng hậu có thời gian để ý mấy chuyện này.

      trách được hoàng hậu lại buông tha cơ hội tốt như vậy, dù lý do đó lật đổ được Vinh tần cũng có thể lập uy ở hậu cung.

      Mùng ba tháng mười, thời tiết sáng sủa. Mọi việc đều thuần lợi, cung nữ thái giám ở Hương vận hiên hưng phấn. về sau nương nương là chủ cung, bọn họ cũng cần lo lắng đề phòng cả ngày.

      Tử Oánh rửa mặt sau đó đến cáo biệt Hiền phi, từ sau khi Thái Hậu vui với nàng, tuy Hiền phi tỏ thái độ gì nhưng nàng vẫn phải cẩn thận.

      Ngay cả hoa mà Hiền phi đưa tới đặt ở gian ngoài nếu nàng khuyên can Xảo nhi cũng muốn vứt . Mấy người các nàng đều ràng nguyên nhân Tuyết phi sanh non.

      Trong cung cũng có người thiện lương dễ đối phó.

      Điển hình như Lưu tần, mới vào cung nàng ta cũng tươi cười sáng lạng, Hoàng Thượng cùng nàng ta chấp bút vẽ tranh, hình ảnh hai người ở chung làm nàng hâm mộ. Nhưng từ khi Lưu tần hoài thai đem bất cứ ai để vào trong mắt, hoàn toàn còn bộ dáng đơn thuần trước kia.

      Khải Tường điện vẫn giống như ngày nàng nhập cung, nửa năm trôi qua cái gì cần đổi cũng đổi. Cầm Sắt vén rèm Hiền phi tỉa cành cho chậu Ngân Tiễn. Thấy nàng muốn hành lễ liền nâng nàng lên. Hai người ngồi đại kháng gần cửa số chuyện.

      “ Muội có phúc khí” Hiền phi vỗ tay nàng “ Chờ muội sinh hạ con nối dòng chính là lúc chuyên sủng hậu cung.”

      “ tỷ đừng đùa, Hoàng Thượng là người trọng tình trọng nghĩa, tỷ tỷ mới là người đứng mãi. Tiểu bối bọn muội chỉ có thể ở xa ngưỡng mộ.”

      là nhanh mồm miệng, trách Hoàng Thượng lại thích muội như vậy. Miệng ngọt như bôi mật vậy. Chuyển cung rồi nhớ đến nơi này thăm bản cung.”

      “ Tất nhiên là còn phải đến làm phiền nương nương, thỉnh nương nương ghét bỏ.”

      Động tĩnh chuyển cung . Họa Phiến lôi kéo tay nàng, lưu luyến chia tay. Làm nàng rơi lệ, ra trong lòng nàng có chút luyến tiếc.

      Lưu tần dựa bên cửa nhìn cung nữ thái giám tới lui, Tử Oánh thấy nàng ta liền phát hoảng, sắc mặt Lưu tần tái nhợt, hai mắt lõm xuống, dáng người gầy yếu, ngay cả tóc cũng còn sáng bóng như xưa.

      người là y phục được may bằng chất liệu ban thưởng khi còn được sủng ái, thấy nàng nhìn qua gợi lên ý cười ngoan, ánh mắt trầm đó làm nàng rùng mình cái.

      Tựa như con rắn ngủ đông.

      “ Lưu tần, tại sao thấy Ngọc tần mà hành lễ.” Mai Ngôn , Lưu tần trào phúng xoay người vào bên trong.

      “ Tỷ tỷ, nhìn xem, nàng ta có cấp bậc lễ nghĩa như vậy.” Mai Ngôn quay đầu với Tử Oánh “ Ta và nàng ta cùng vị phân, kể ra ta nên gọi nàng ta tiếng tỷ tỷ. Nàng ta lại vừa mất đứa , trong lòng vốn khó chịu. Muội phải cẩn thận đắc tội nàng ta.”

      “ tâm trạng của tỷ tỷ tốt. Hôm nay là do muội nóng vội. Mai Ngôn nên gây thêm phiền phức cho tỷ.”

      “ Muội mau xem phòng có hợp ý hay .”

      Nàng chỉ là muốn ngày đầu chuyển tới có tâm trạng tốt. Lưu tần, nàng tự có biện pháp thu thập. Có điều? từ khi nào Mai Ngôn lại trở lên táo bạo như thế?

      Vĩnh Hòa điện được tu sửa mới, rèm trân châu trong suốt, đất là thảm dày. Nội vụ phủ thấy nàng được sủng ái, lại hoài con nối dòng nên sửa rất dụng tâm.

      Sau điện có ao, lớn hơn nhiều so với ao trong Hương vận hiên. Thoát xiêm y tắm, tâm tình tốt hơn nhiều. Thoải mái nheo mắt lại, ngay cả vào lúc nào cũng biết.

      “ Nàng biết hưởng thụ.” Nhéo nhéo mặt nàng “ Hôm nay có mệt .”

      Tử Oánh cũng hành lễ, cười bước ra khỏi ao “ sao ạ, người dùng bữa tối chưa?”

      “ Vốn dùng rồi, nhưng nhìn thấy nàng lại muốn dùng chút nữa” Ôm nàng vào lòng, bế vào phòng trong.

      Thái giám cung nữ thức thời lui ra, trong điện chỉ còn hai người. Nàng sợ bị người khác nhìn thấy hôn lên má

      “ Oánh Oánh.” thay đổi sắc mặt “ Đây là nàng tự tìm!” Vùi đầu vào lòng nàng say mê .

      Ban đêm, nữ tử mặc áo choàng né tuần tra của thị vệ đến khu nhà trước cửa cung. Sau khi nhìn trước ngó sau mới cẩn thận bước vào.

      “ Nương nương, chúng ta chưa động thủ sao? Ngọc tần cũng được ba tháng.”

      “ gấp cái gì, người muốn khối thịt trong bụng nàng ta nhiều lắm. Chúng ta kiên nhẫn chút, cần đến chúng ta động thủ. Chuyện giao cho ngươi điều tra thế nào rồi?”

      “ Hồi nương nương, điều tra . Giống như nương nương suy đoán.”

      “” Nếu như thế chúng ta vội động thủ. Ngươi về đừng để nàng ta nghi ngờ.”

      “ vâng”

      Đông đến thu . Mỗi ngày Mai Ngôn đều bồi nàng thêu thùa may vá. Lúc rảnh rỗi Uyển cũng đến chỉ là Tử Oánh để ý nàng ta. Thấy nàng ta nàng liền cảm thấy người khó chịu. Dịch Thụy cảnh hạ lệnh nếu có việc gì Uyển được đến làm phiền nàng.

      Nhưng Mai Ngôn lại đuổi được. Buổi tối ôm nàng lên án. Nàng cười an ủi , nàng cũng cảm thấy mấy ngày gần đây Mai Ngôn rất chịu khó đến đây.

      Sau trận tuyết, cuối năm ngày càng gần. Khắp nơi trong cung bắt đầu treo lồng đèn đỏ bên cửa sổ. Nàng và bọn Hàn Phong hẹn nhau thưởng mai.

      Đây là thời điểm tốt để thưởng mai lên mấy người gặp Vinh tần, Huệ tần, Phương tần, Mai thường tại đều ngồi trong đình dùng trà thưởng mai.

      Thế mà cũng đụng phải nhau.

      Mấy người hành lễ, Huệ tần mát “ Ngọc tần sợ bị ngã sao, đến lúc đó lại bảo toàn được đứa ?”

      Hàn Phong cười “ Xem nương nương kìa, người hiểu chuyện lại nương nương nguyền rủa. mặt đất dù hơi trơn nhưng bọn muội rất cẩn thận a. là nương nương lo lắng rồi.”

      “ hừ! người ta Ngọc tần còn chưa mở miệng chuyện, ngươi ở đây bày trò tỷ muội tình thâm làm gì, chắc gì người ta để ngươi vào trong mắt.”

      Từ Hàn Phong được nâng niu trong lòng bàn tay, nghe xong lời này tức giận nhưng vì phân vị thấp nên phải nhịn.

      “ Huệ tần, ngươi mở miệng là nguyền rủa ta sinh non, lá gan đó ngươi lấy ở đâu? Nếu hoàng thượng, hoàng hậu biết chuyện này phản ứng như thế nào? Tội danh mưu hại con nối dòng ngươi có gánh vác nổi ?”

      “Ta cũng có nguyền rủa ngươi, nhiều tỷ muội trong này cũng nghe thấy! Ngươi đừng có vu cáo!” Quả nhiên lời này vừa ra có ít người cúi thấp đầu xuống. Huệ tần biết hổ thẹn nàng sớm biết nhưng vẫn có chút sinh khí.

      Giằng co lúc, thấy Tô Noãn dẫn người lại đây “ Nương nương hay rồi, xảy ra đại .”

      “ Ngươi chậm rãi , đến cùng xảy ra chuyện gì?”

      Tô Noãn thở hổn hển “ Sương Trân vu cáo nương nương, tại Hoàng Hậu, QUý phi, Thái Hậu đến Vĩnh Hòa cung”

      Trong lòng Tử Oánh rơi lộp bộp. Đào nhi vội đỡ nàng, Hàn Phong cũng giơ tay đõ bên còn lại “ Muội đừng nóng vội, về cung xem tình huống trước .”

      Ổn định tinh thần đáp hảo. Chỉ sợ tình huống trong cung lúc này khả quan. Chứng cứ chắc có rồi, chỉ cần nàng trở về cung là xử lý.

      Nàng khó chịu dẫn đến sinh non, chính là thuận thao ý các nàng.

      Tất cả mọi người đến Vĩnh hòa cung. Các nàng sợ việc lớn nên đến thêm lửa. khí hôm nay có vẻ lạnh bằng mọi hôm.

      Tử Oánh hành lễ, Thái hậu lạnh nhạt “ Vốn ai gia cũng muốn tới, nhưng chuyện này lại quá lớn hoàng hậu dám tự đưa ra chủ trương nên mới thỉnh ai gia đến đây” vòng vo hồi mới “ Ngọc tần ngươi biết tội chưa”

      “ Nô tỳ biết bản thân mắc vào tội gì, thinht Thái hậu chỉ “ Ngữ khí kiêu ngọa xiểm nịnh.

      biết tội? Người đâu, dẫn vào.”

      Sương trân bị dẫn ra, run rẩy quỳ xuống “ Nô tỳ tham kiến Thái hậu nương nương, Hoàng hậu nwuong nương, Quý phi nương nwuong.”

      “ Ngươi lại lần nữa.”

      “ vâng” Sương Trân nhìn Tử Oánh, dập đầu với nàng “ Nô tỳ xin lỗi nương nương, nhưng nô tỳ thể dối. Thỉnh nương nương thứ tội.”

      chờ Tử Oánh phản ứng nàng ta tiếp tục “ Sau khi nô tỳ được điều đến hầu hạ nương nương, nương nương đối với nô tỳ tệ, nô tỳ lòng dạ theo nương nương. Thời điểm nhàn hạ nương nương thường hay thêu khăn, hình thức giống nhau như đúc. Nô tỳ lại chưa từng thấy nương nương dùng đến. Điều đó làm nô tỳ lưu tâm, đến khi nương nương từ hành cung trở về, Đào nhi tỷ ytr lại mang hết khăn đốt, nô tỳ đánh bạo trộm lại cái.”

      Tử oánh vẫn cười nhạt nhưng trong lòng lại nghĩ đến là ai thấy nàng dùng cái khăn đó? Nghe thấy hai chữ hành cung, Tử oánh mới hiểu. Ngày đấy Quý phi, Vinh tần, Huệ tần đều thấy nàng dùng khăn này, Quý phi còn muốn nàng thêu cái cho nàng ta.

      Trừ việc nhìn thấy khăn của nàng còn phải nhìn thấy cả khăn của Trang Dương. Mà ba người kia lại đều có thể có cơ hội nhìn thấy. Ở hành cung nhiều quy củ như trong cung, Trang Dương lại lại khắp nơi, kể đến quãng đường .

      Sương Trân trình khăn lên “ Nô tỳ mấy ngày trước theo nương nương đến ngự thư phòng, gặp Trang thống lĩnh, bắt gặp ngài ấy cũng dùng khăn tay giống hệt như vậy. từ ngày đó nô tỳ luôn bất an, cuối cùng thắng được lương tâm nên mới bẩm báo Hoàng hậu nương nương.”

      Thái hậu nghe xong với Tử Oánh “ Ngọc tần, người còn muốn gì?”

      “ Thái hậu nương nương, nô tỳ biết vì sao Sương Trân lại hãm hại nô tỳ. Cho tới bây giờ nô tỳ chưa từng gặp qua Trang thống lĩnh. Thỉnh Thái hậu nương nwuong cho nô tỳ cái tỏng sạch.” Tử Oánh che bụng trả lời, hôm nay động tĩnh lớn như vậy mà Hoàng thượng vẫn chưa đến, chẳng lẽ hôm nay nàng…

      “ Trong sạch? tại ai gia cũng biết đứa trong bụng ngươi là của ai!”

      Sắc mặt Tử Oánh trắng bệch. Ý cảu Thái hậu là đứa phải con Hoàng Thượng? Như thế dù đứa được sinh ra cũng thể nhập tên vào gia phả.

      cũng nghĩ như vậy sao?

      Trong đầu nàng bật ra ý niệm như vậy. Nàng muốn biết có nghĩ như vậy ? tin tưởng nàng sao?

      Trong bụng có luồng nhiệt xuống, nàng vội điều chỉnh hô hấp, nàng nhất định phải chống cự đến khi đên!

      “ tỷ tỷ, sao tỷ lại hồ đồ như vậy” thanh của Uyển vang lên “ Muội biết tỷ luôn tâm niệm Trang thống lĩnh. Nhưng vào cung rồi chính là người của Hoàng thượng, Hoàng thượng lại thương tỷ như vậy. ngàn vạn lần tỷ nên làm như vậy, nếu phụ thân biết hối hận ngày ấy mười trang thống lĩnh đến phủ làm khách!”

      Lời này vừa ra khiến mọi người tin tưởng rất nhiều. hoàng hậu luôn chuyện mở miệng “ Ngọc tần, bản cung thấy ngày thường ngươi thông minh cơ trí, sao lại có thể hồ đồ nhưu vậy? còn quỳ xuống thỉnh tội.”

      Thái Hậu cười lạnh “ Nhân chứng vật chứng đủ ca, Ngọc tần ngươi vẫn nhận tội sao?”

      Tử Oánh chậm rãi quỳ xuống “ Nô tỳ trong sạch, thỉnh thái hậu tra .”

      Hàn Phong, họa Phiến, mai ngôn cũng quỳ xuống “ Thỉnh thái hậu, nương nương tra .”

      khí trong điện lạnh tanh. Nàng cực kỳ sợ hãi. Sao còn chưa đến? đứa của bọn họ nàng đảm bảo được nữa rồi.
      Linh Bi, Anhdva, banhmikhet13 others thích bài này.

    2. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      có mạng để gửi bài
      Chris_Luu thích bài này.

    3. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 53: CỨU TRỢ
      Trong lúc căng thẳng thế này nàng lại đột nhiên minh bạch người đứng sau màn- Liễu quý phi, Liễu Hành Tư.

      Hoàng hậu ngây ngốc trở thành thương trong tay nàng ta. Nếu hài nhiw của nàng vì chuyện nanyf mà xảy ra chuyện, hoàng thượng chắc chắn giận dữ. Lại thể trách tội Thái hậu nên lúc đó tính lên đầu người mời Thái hậu đến là Hoàng hậu. mà Quý phi từ đầu đến cuối gì.

      Ai cũng tưởng đưuọc người luôn vô thanh vô tức thậm chí vài lần giúp đỡ nàng chính là hung thủ sau màn! là che giấu đủ kỹ. có phải kiếp trước cũng là nàng ta đứng sau màn?

      Tô Noãn? Nàng nhớ Tô Noãn là người của Trường lạc cung. số hình ảnh khi ở chung lên trong đầu, khi biết nàng soi mói với trà, nàng ta liền đem tính nết của nàng hiểu . Nhiều lúc làm như vô ý để nàng và Lưu tần kết thù. Lần Quý phi cứu nàng trong mưa, tại nghĩ lại có gì đó khớp về thời gian!

      Kiếp trước hay kiếp này nàng đều nuôi sói bên người mà còn tưởng là con chó trung thành.

      phải nàng hoài nghi Tô Noãn mà nàng thử nàng ta. Nhưng nàng ta che giấu quá sâu, nàng lần được chút dấu vết nào, điều đó làm nàng bất an. Nên có số chuyện nàng làm sau lưng nàng ta, ví dụ như để Lâm Ngôn đưa thư cho phụ thân nàng. Nàng chưa từng để Tô Noãn biết.

      “Nô tỳ thinht Thái hậu và hoàng hậu nương nương tha cho nương nương của nô tỳ. Dù nương nương có ngàn sai vạn sai nhưng hoài con nối dòng của hoàng thượng. Thỉnh Thái hậu cân nhắc.” Tô Noãn quỳ xuống , bày ra bộ dáng chủ tớ tình thâm, nhưng những lời đó chính là ngấm ngầm thêm hỏa.

      Hôm nay các nàng bắt nàng phải ra câu trả lời. Nhất định hoàng thượng bị cầm chân.

      “ Đau quá..” Tử Oánh hô to tiếng “ hài tử của ta…” Nàng nháy mắt ra hiệu cho Xảo nhi, Xáo nhi lập tức chạy ra ngoài tìm thái y. Thái hậu thấy Xảo nhi chạy nhưng có ngăn lại. Nhất thời trong Vĩnh Hòa cung gà bay chó sủa, Lưu tần luôn dựa vào bên cửa xem náo nhiệt, miệng luôn treo nụ cười châm chọc.

      Chỉ cần kéo được thái y đến nàng có con đường sống.

      Hàn Phong và Họa Phiến nâng nàng. Loại thời điểm này mà các nàng vẫn đứng bên cạnh nàng, trong lòng nàng rất cảm kích. Sắc mặt Thái Hậu trầm nhìn hàn Phong, trong mắt tất cả đều là thất vọng.

      có Thái hậu cất nhắc, cuộc sống của Hàn Phong trong cung rất gian nan. Phần ân tình này nàng ấy lại cần.

      “ Đau, đau quá..” nàng tiếp tục hô, Thái hậu lại thể cho người chặn miệng nàng lại nên khuôn mặt có chút vặn vẹo. Hoàng Hậu thấy thế cũng phát hoảng, lo lắng nhìn thoáng qua Thái hậu- vạn nhất Ngọc tần có vụng trộm, như vậy nàng chẳng phải trốn khỏi trách nhiệm?

      phải nàng kêu bừa, bụng nàng có chút đau, tuy đau như ngoài miệng nhưng đứa của nàng sợ rằng giữ được.

      Đầu óc nàng lại càng sáng sủa, có lẽ cái thai của Tuyết phi cũng là Quý phi động tay chân, Huệ tần chẳng qua là kẻ chết thay? Còn cái thai của Lưu tần, tuy rằng nàng có động tay chân nhưng vì tránh người khác hiềm nghi nên liều lượng nàng dùng rất ít. Lưu tần lại xảy thai nhanh như vậy tránh khỏi là do người khác động thủ.

      Chẳng lẽ Tường tần biết được bí mật gì đó của Quý phi nên mới nhanh kết thúc như vậy?

      Thái hậu thấy nàng huyên náo thành như vậy thở dài “ Ngọc tần, ngươi làm như vậy còn ra thể thống gì nữa? Người đâu, mau đỡ Ngọc tần vào trong, chờ thái y bắt mạch xong lại xử lý.”

      Nàng nhàng thở ra, Tô Noãn tiến lên đỡ nàng, nàng đổi sắc mặt vịn tay nàng ta. Nàng đánh rắn động cỏ!

      Trong mắt nàng lên tính kế, việc hôm nay dù là ai cũng đừng nghĩ đến kết thúc dễ dàng!

      Xảo nhi thỉnh Từ thái y đến, theo còn có Dịch Thụy Cảnh, nhanh hơn mọi ngày, mặt lại bày ra biểu cảm có chút giống ngày thường. hành lễ với Thái hậu, cung tân hành lễ chỉ gật đầu tỏ vẻ kiên nhẫn.

      “ mẫu hậu, biết có chuyện gì mà phiền người tự mình đến đây? Hoàng hậu cũng hiểu chuyện!” Hoàng hậu sợ đến mức quỳ xuống “ Hoàng thượng, nô tỳ biết sai.”

      “ Được rồi, hoàng hậu cũng là biết phải làm sao mới mời ai gia làm chủ.” Thái hậu thấy hoàng thượng bày vẻ mặt đó trước mặt mọi người sắc mặt có chút khó coi, giọng mang theo chút cường ngạnh.

      Hoàng thượng hơi nhếch môi cười khẽ “ Nếu như thế Hoàng hậu đứng lên . biết có chuyện gì mà đến cae hoàng hậu cũng biết xử lý thế nào?”

      Vừa mới nhàng thở ra, hoàng hậu nghe thấy những lời này lại to gan lên “ hoàng thượng, là Ngọc tần và Trang thống lĩnh có tư tình.”

      “ haha, Trẫm còn biết hoàng hậu có cả khả năng này. tình như thế mà cũng biết rành mạch. Vậy Trẫm hỏi ngươi, ngươi có chứng cứ gì ?” Trong giọng lạnh như băng “ hay là QUý phi có chứng cứ?”

      Quý phi luông mở miệng đứng lên phúc thân “ Nô tỳ biết. Chỉ là nghe chứng cứ từ miệng cung nữ.”

      “ Cung nữ?” nhíu mày, nhìn thấy Sương trân quỳ đất “ mẫu hậu dựa vào lời khai của cung nữ mà định tội ái phi của trẫm chứ? Huống chi cung nữ này còn có ý định leo lên giường của Trẫm?”

      Thái hậu nghe vậy cả kinh, nàng ta biết Sương Trân muốn leo lên giwuonfg hoàng đế! Như thế có thể Sương trân muốn trả thù Tử Oánh.

      “ Nô tỳ chưa từng nghĩ muốn leo lên long sàng,là nương nương để nô tỳ hầu hạ hoàng thượng.” Sương trân thấy chuyện xấu của mình bị trước mặt mọi người. liền biện giải. Người kia chỉ cần làm Ngọc tần rơi đài thả nàng ta ra khỏi cung đoàn tụ cùng biểu ca, nếu nàng gánh lưng tội danh này, biểu ca của nàng còn muốn nàng sao?

      “ Cho nên vì Trẫm coi trọng ngươi, người liền hại con nối dòng của trẫm?” Dịch Thụy Cảnh từng bước ép sát, buông tha lỗ hổng. TRong lòng cực kỳ lo cho Tử Oánh lại thể ở đây đôi co cùng các nàng.

      “ Nô tỳ dám…” Sương trân sợ hãi nhìn Dịch Thụy cảnh, thấy sắc mặt lạnh căm của càng sợ hãi, là nàng ta nhất thời quên mất Ngọc tần được sủng ái bao nhiêu, quên hoàng thượng vì nàng mà thỉnh Tưởng thần y, quên hoàng thượng để nàng ngủ lại Thanh Lương điện, thậm chí còn ở Bàn Nhược trì… từng kiện hiền lên trong đầu nàng ta.

      Nhớ tới cung nữ thái giám khi bị đánh, xác bị ném ở bãi tha ma, nghe nơi đó có chó, sói ăn thịt người, làm cho người ta chết rồi cũng yên.

      Là nàng ta hổ đồ, nếu thành thành thực thực theo Ngọc tần chừng còn có ngày xuất cung, tại nàng chỉ mong biểu ca của nàng bị liên lụy.

      “ Sao mẫu hậu cũng theo các nàng hồ nháo, tin lời cung nữ?” Dịch Thụy Cảnh uy hiếp Sương trân, quay đầu với Thái Hậu.

      Thái hậu biết đại thế mất, tại dù có xuất ra cái khăn kia cũng có thể bị là bày trò. Lời của Uyên càng đáng tin, nếu là Thẩm đại nhân mời Trang thống lĩnh sao có thể để Ngọc tần xuất ở nơi đó. Từ sớm hoàng thượng đánh tiếng với Thẩm đại nhân để Ngọc tần tiến cung. Nếu bà ta vẫn giằng co vấn đề này với hoàng thượng ảnh hưởng đến tình mẹ con.

      Thở dài đứng dậy “ Là ai gia hồ đồ, lại tin cung nữ hồ ngôn loạn ngữ, thiếu chút nữa hại Ngọc tần sanh non. Cung nữ này tội đáng chết vạn lần, lăng trì .”

      Sương Trân nghe thấy hai chữ lăng trì hôn mê bất tỉnh.

      Chúng cung tần tại quan tâm Ngọc tần có bị tội danh đó , tại bọn họ cực kỳ muốn biết đứa có giữ được ?

      Dịch Thụy Cảnh cũng giống các nàng, bước vào bên trong, thấy mặt Tử Oánh và Từ thái y đều là mỉm cười thấy an tâm ít “ Thai nhi của Ngọc tần có việc gì ?”

      “ Hồi hoàng thượng, thai tượng có chút suy yếu, vi thần khai đơn thuốc, uống mấy ngày là ổn.”

      “ Ân” Quay đầu thấy mặt Tử Oánh tái nhơt, môi tím tai, biết nàng dễ chịu nên nháo với nàng, chỉ yên lặng ôm nàng.

      Hôm nay tất cả tấu chương đều về tai ương xảy ra ở phía nam, người chết vô số, dân chạy nạn được triều đình cứu tế. và đại thần ở trong ngự thư phòng thảo luận hồi lâu cũng ra được kết quả vừa lòng, phiền muội Trang thống lĩnh dẫn Xảo nhi vào, Xảo nhi vội vàng kể lại đầu đuôi. Trán nhảy lên sợ nàng xảy ra chuyện. Kết quả Trang thống lĩnh muốn theo để giải thích ràng.

      Giải thích cái gì? Giải thích ngươi và oánh oánh của ta có quan hệ, khăn tay kia là ngẫu nhiên mà giống nhau? hung hăng trừng Trang Dườn vài lần mới hết giận? Thực muốn xem trong đầu ( Trang Dương) có phải toàn cỏ ?

      Đám người Từ thái y lui ra ngoài, trong phòng chỉ còn hai người bọn họ. Nàng dựa vào lòng , nhịn được rơi nước mắt. tại ngẫm lại mà sợ hãi. Rũ mắt xuống, trong mắt là mảnh lạnh băng.

      Từ khi mang thai đến nay nàng luôn sợ này sợ nọ. thế nên nàng luôn dám làm gì, thậm chí trước mặt nàng cũng bày ra bộ dáng của tiểu nữ nhi kiêu căng.

      “ Hoàng thượng, người tin tưởng nô tỳ sao?” Vấn đề này từ khi ở hành cung nàng muốn hỏi . tại nhân dịp này cố lấy dũng khí hỏi .

      ngờ nàng lại trực tiếp hỏi như vậy, thành gật đầu “ Tất nhiên là trẫm tin tưởng nàng.”

      Tử oánh ngờ lại tin tưởng nàng như vậy, nàng giống như con mèo lười biếng cọ vào lòng , sau đó đem chuyện năm đó làm sao biết Trang thống lĩnh ra.

      ra những chuyện đó đều biết. bởi vì sớm chú ý đến Thẩm gia và ngoại tổ phu của nàng tân gia. Đối với nàng cũng có chút hiểu biết, biết nàng quanh năm đều luyện chữ, trầm mặc ít , lão phu nhân cũng thích nàng. biết vì sao sau này nàng học phao trà, chọc cho lão phu nhân vui vẻ. Nhưng nàng cũng hỏi. Ngày ấy thấy khăn tay của nàng trong lòng khó chịu. Lập tức để mười hai thị vệ điều tra chuyện này nên biết ràng mười mươi.

      Sau khi an ùi nàng vội vàng đến ngự thư phòng giải quyết nạn ở phía nam. rồi nàng liền thu lại tươi cười. Trong mắt là thống khổ, hối hặn, còn có tàn khốc.

      Đứa của nàng tuy tạm thời có thể bảo vệ nhưng lại sống quá tháng thứ năm. Năm tháng sau nếu nàng để đứa ra thành xác hai mạng.

      Từ thái y chỉ cso nàng và Đào nhi biết. Nàng để Từ thái y ra, thời gian hai tháng này nàng muốn tạo ra bố cục.

      Người nào nàng cũng bỏ qua!

      Chỉ là mọi việc nàng luôn cẩn thận, tại sao đứa vẫn xảy ra chuyện? Nàng nghĩ đơn giản là chỉ quỳ mà đứa có thể gặp chuyện may, chỉ là đến cùng sai ở đâu?

      Đồ ăn mỗi ngày đều là Đào nhi tự làm, trung gian qua tay bất cứ ai, ngay cả Tô Noãn cũng khoogn được chạm qua. Trong phòng có huân hương lẫn hương hoa, nuôi động vật, đồ lạnh nàng cũng chưa từng động vào, điều này làm nàng nghĩ mãi hiểu.

      Đồ Mai Ngôn mang đến nếu có thể tránh nàng cũng tránh. Xạ hương của Uyển nàng cũng ngửi nhiều, mỗi lần đều cách xa nàng ta. Khẳng định là thứ mà nàng tiếp xúc nhiều nhưng lại xem nó. Là cái gì chứ?

    4. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 54: BỐ CỤC
      Gần đến cuối năm, trong cung cũng trở lên vui vẻ. trời hạ mấy trận tuyết, truyết làm mấy cây hoa quế cũng trắng mảng. Cung nhân vội vàng quét dọn, nhưng cũng khoogn dọn tuyết cây, nhìn giống như cây quế nở hoa.

      “ Hoàng thượng ở ngự thư phòng sao?” thần sắc mệt mỏi, quay đầu hỏi Tô Noãn.

      “ Chắc là vậy, nghe phía nam có nạn, hoàng thượng và các vị đại thần thương nghị mấy ngày.” Tô Noãn đắp thêm chăn cho nàng “ hôm nay nương nương cảm thấy thế nào?”

      “ Tốt, uống thuốc của Từ thái y nên còn gì đáng ngại.” Dừng chút “ Trước kia trong phủ có nha hoàn phản bội chủ tử, bị loạn côn đánh chết, sau đó bị ném tới bãi tha ma… Sương trân cũng bị thế sao”

      Tô Noãn nghĩ tới tử Oánh lại đến Sương trân, mặt lại biểu gì, hành lễ “ Vâng”

      Sau khi nàng ta lui ra, nàng giọng với Đào nhi “ Xảo nhi vẫn nhìn chằm chằm Tô Noãn?”

      “ hồi nương nương, Xảo nhi vẫn theo lời người để làm .” trong mắt Đào nhi xoẹt qua đau lòng “ Nương nương, người hãy dưỡng thân thể tốt, hài tử sau này lại có.”

      cái gì vậy.” Tử Oánh cau mày quát lớn “ hài tử của ta còn ngoan ngoãn ở trong bụng! tại chúng ta phải cẩn thận nhiều hơn. Loại lời này đừng để ta nghe thấy lần hai!”

      “ vâng, nương nwuong.” Đào nhi biết bản thân lỗ mãng, chuyện đứa chỉ có nàng ta và Tử Oánh biết, ngay cả Xảo nhi cũng biết chuyện.

      phải tin Xảo nhi mà càng ít người biết càng tốt.

      “ tỷ tỷ.” Mai Ngôn thong thả bước vào, ở gian ngoài xua hàn khí mới tiến vào “ vẫn là chỗ của tỷ ấm áp.”

      giống như chỗ muội có than vậy” kéo tay nàng thấy lạnh “ Nha, sao lại lạnh thế này? Đào nhi, mau lấy lò sưởi tay.”

      “ Muội mới đến chỗ hàn tỷ tỷ. Bên ngoài gió lớn, nên dứt khoát mang lò sưởi tay.” Mai Ngôn cúi đầu cười, bộ dáng nhu hòa. Nàng giật mình cái, trong đầu nhày ra ý niệm.

      “ Muội nha, phải quý bản thân, bằng sau này chỉ có muội là chịu khổ” Điểm trán Mai Ngôn nàng trịnh trọng .

      Khi bị trúng gió lạnh, nữ tử rất khó mang thai.

      “ Xem muội này, đến cả nửa ngày mà hỏi xem tỷ thế nào? Hàn tỷ tỷ cũng muốn đến nhưng vì hoàng thượng bảo tỷ cần tĩnh dưỡng nên cũng dám đến.”

      “ Chỉ là bị kinh hãi, dưỡng mấy ngày tốt hơn rồi. Rất nhanh là cuối năm, muội có rảnh nên đến ngự thư phòng.”

      “ Tỷ nên lấy muội ra trêu đùa. Hoàng thượng hạ chỉ, bất luận kẻ nào cũng được ngự thư phòng. Nghe mấy ngày rồi hoàng thượng cũng dùng bữa tử tế. hoàng hậu avf Quý phi gấp gáp, sai người đưa điểm tâm đến cũng thấy được bóng dáng hoàng thượng. vẫn là huệ tần có biện pháp. Ngày đó Nhị hoàng tử khóc nháo chịu ăn mời hoàng thượng đến. Nhưng hoàng thượng chit ngồi lát liền rời .”

      Mấy ngày gần đây hoàng thượng bận rộn nàng cũng biết, mấy ngày chưa đến Vính hòa cung. biết bây giờ thế nào. Ngày khác nàng tốt hơn đến thăm .

      Thấy Tử Oánh trầm tư, Mai Ngôn vẫn ngừng thêu “ Tỷ cần lo lắng, Hoàng thượng có Ngụy công công chăm sóc. Hôm nay lúc thỉnh an Hoàng hậu trào phúng huệ tần biết cấp bậc lễ nghĩa, lấy hoàng tử để tranh thủ tình cảm. huệ tần thay đổi sắc mặt, tranh luận với hoàng hâu vài câu. tại bị chép phạt nữ giới.” mặt là nét cười trào phúng

      Nàng cũng phụ họa cười vài tiếng, trong lòng có cân nhắc nhưng mặt lại lên mệt mỏi. mai Ngôn thấy thế ngượng ngùng “ Xem muội này, cứ mải chuyện mà quên mất tỷ khỏe. Muội cáo từ trước, chờ tỷ khỏe hơn đến quấy rầy.”

      “ Vậy ta tiễn muội.”

      Mai Ngôn rồi, Đào nhi thay cho nàng chén trà, bưng đến chút điểm tâm, Tử Oánh cân nhắc “ ĐÀo nhi, gọi Sương lạc đến đây.”

      Tử khi Sương trân gặp chuyện, nàng cho gọi Sương lạc hầu hạ. cung nữ trong VĨnh Hòa cung đủ, nhưng vì trong và ngoài cung yên ổn nên nàng đề nghị thêm cung nữ. là vừa chuyển cung nên nàng muốn bị bắt lỗi, hai là nàng muốn gióng trống khua chiêng, nạn dân còn ở bên ngoài giãy dụa, trong cung có thể tiết kiệm liền tiết kiệm.

      Sương lạc bị đưa đến trước mặt nàng, sợ hãi dập đầu “ Nương nương, nô tỳ biết tâm tư của Sương trân, mặc dù nô tỳ và nàng ta đến hầu hạ nương nương cùng lúc nhưng no otyf là sau này mưới quen nàng ta..”

      “ Được rồi” Tử oánh bị ầm ĩ làm cho đau đầu “ Hôm nay bản cung gọi ngươi đến là muốn người làm việc. làm xong chuyện này, bản cung cho ngươi xuất cung, và cho người trăm lượng bạc.”

      Sương Lạc ngờ hôm nay tìm nàng ta đến phải làm vấn tội, nhàng thở ra đồng thời trong lòng nhảy nhót. Tử Oánh nhìn thấy cũng gì, để Đào nhi cho mọi người lui xuống.

      “ Ngươi biết cung nữ bên người của Thẩm tần?”

      Sương lạc tinh tế cân nhắc “ Nô tỳ chỉ biết tam đẳng nha hoàn, cũng phải gần Thẩm tần.”

      sao” Tử Oánh xoay vòng tay “ Ngươi lại gần đây.”

      “…”

      “ Nghe chưa?”

      “ Nô tỳ minh bạch.”

      “ Được, từ hôm nay ngươi tiếp tục hầu hạ bên cạnh ta.” Sau đó hạ giọng “ Những lười ta với ngươi hôm nay được phép lộ nửa chữ, bằng bản cung có rất nhiều cách làm cho ngươi hối hận!”

      Sương Lạc phủ đất “ Vâng” Nhìn Sương lạc ra ngoài, gọi Đào nhi “ Để Lâm Ngôn nhìn chằm chằm Sương lạc, có động tĩnh gì báo lại ta.”

      “Vâng”

      Sương lạc ra khỏi điện thấy Tô Noãn vào vội hành lễ “ cát tường.”

      Tô Noãn nhăn mi “ Sao ngươi lại ra từ đây? sợ nương nương thấy người liền thoải mái.”

      “ Cẩn tuân chỉ bảo, chỉ là vừa rồi nương nương trong cung thiếu người, để nô tỳ ở lại bên người hậu hạ. Nô tỳ trở về chuẩn bị, phụ nương nương ưu ái.”

      “ Như thế là nương nương muốn cất nhắc ngươi, ngươi phải hiểu cho nỗi khổ tâm của nương nương. Nương nương nghỉ ngơi chưa?”

      “ Lúc nãy nương nương có chút mệt mỏi, Đào nhi tỷ tỷ hầu hạ nương nương nghỉ.”

      “ Ân, ngươi xuống .” Tô Noãn gọi cung nữ nhàn rỗi Mai lâm hái hoa. Nàng ta còn nhớ lần đó nương nương muốn Mai lâm hái hoa nên mới xảy ra chuyện, cũng mai lâm hữu kinh vô hiểm.

      Xảo nhi luôn theo Tô Noãn, mấy ngày cũng chưa phát được điều gì. Lại sợ bị Tô Noãn phát nên dám tiếp cận quá gần. Thấy Tô Noãn Mai lâm hái hoa chưa bao giờ cung, vào đông sương phòng bẩm báo Tử Oánh.

      “ Nhiều ngày nay vẫn có biểu khác thường?” Tử Oánh nhíu mi, Tô Noãn truyền tin tức ra ngoài, có khả năng có động tĩnh.

      “ Đúng vậy nương nương, nàng ta ngủ nô tỳ cũng dám ngủ nhưng lại phát được điều gì.”

      Mai Lâm a” Xảo nhi bốc miếng điểm tâm bỏ vào miệng “ Nàng ta thương xuyên hái hoa?”

      “ Đúng vậy, khi còn ở tỏng Hương vận hiên Tô Noãn thường xuyên chiết hương hoa, khi nương nương mang thai, dùng đến hương hoa nên nàng ta thường đặt ở hành lang hoặc thiên điện, chẳng lẽ…”

      Đúng rồi nhất định là lúc Tô Noãn nhân lúc hái hoa truyền tin ra ngoài.

      “ Còn nhớ chuyện Đào nhi bị Lưu tần phạt roi? Ta luôn cảm thấy kỳ quái, Lưu tần có thai lại giữa trưa ngự hoa viên, cố tình lại chỉ gặp được Đào nhi. Nghĩ đến nhất định là có người mật báo..”

      Nhất định là mật báo cho Quý phi, Quý phi lại hơi chỉ điểm cho Lưu tần, liền có màn cứu trong mưa đó.

      Xem ra người của QUý phi ở trong cung nhiều, nhưng người mấy năm nay nàng ta bố trí cũng thể coi khinh.

      Nàng có thể ra tay từ Liễu gia?

      “ Xảo nhi, mời từ thái y đến chuyến.” Có số việc nàng phải dựa vào Từ thái y.

      Từ thái y đến rất nhanh,, Tử Oánh chống đỡ thân thể xuống giường thi lễ “ Từ đại ca, nửa năm nay ít nhiều nhờ người chiếu cố, Thẩm tam nương biết báo đáp thế nào.”

      Từ thái y bị dọa nhảy dựng vội hành lễ “ Nương nương, xin hãy mau đứng lên, người làm vậy là tổn thọ của vi thần a? Huống hồ gia phụ luôn dặn dò phải chiếu cố nương nương, ngày đó cũng là Tân lão gia cứu gia phụ mạng, phần ân tình này dù Từ gia làm trâu làm ngựa cho nương nương cũng phải làm.”

      Tử oánh đoán được ngoại tổ phụ của nàng lại cứu phụ thân của Tử thái y, nàng đối với ngoại tổ phụ hiểu nhiều lắm, nghĩ đến thời còn trẻ ngoại tổ phụ cũng là nhân vật oai phong cõi.

      “ Như thế là Tam nương khách khí với từ đại ca. Nghe gần đây Nhị hoàng tử chịu ăn uống, thường hay khóc nháo, đại ca có biết là chuyện gì ?”

      “ Nhị hoàng tử tuổi còn nên khẩu vị tốt hay khóc nháo là chuyện thường” Đây là lên có ý hại người.

      “ Nếu ăn quả sơn trà thế nào?”

      Từ thái y nhìn thoáng qua Tử Oánh “ Nhị hoàng tử còn nếu ăn sơn trà có bệnh trạng giống như bây giờ, ăn được gì, còn nôn mửa.”

      “ thai của Tuyết phi sao?”

      “ tâm tư Tuyết phi tích tụ dẫn đến thai tượng ổn. Lại dùng dược lung tung để bồi bổ, làm cho thân mình suy yếu, chỉ sở đến lúc đó chỉ có thể giữ lại .”

      Thở dài, nữ nhân trong cung đều dễ dàng “ Thai của ta có thể giữ được bao lâu?”

      “ Nhiều nhất là hơn tháng nữa, đến mười năm bắt buộc phải đưa ra. Thỉnh nương nương sớm quyết định.”

      “ Còn chuyện thỉnh Từ thái y hố trợ, điều tra Liễu gia của Quý phi.”

      “ Vi thần tận lực.”

      Nằm sạp, nàng đau lòng lại khóc được nên trong lòng rất khó chịu.

      biết giờ này làm gì? Dù sao cũng ngủ được, nàng gọi Đào nhi “ Ngươi làm chút canh mang đến cho Hoàng Thượng, cần cầu kỳ, cho nhiều đường chút.”

      Nàng nhớ Chi Hoa thích đồ ngọt.

      “ Nếu Hoàng Thượng biết nương nương thương nhớ người như vậy , nhất định rất cao hứng.” Đào nhi che miệng cười treey ghẹo.

      “ Còn mau .” Tử Oánh làm bộ muốn đứng lên, làm Đào nhi sợ vội vàng đỡ nàng nằm xuống..
      Last edited: 23/5/18

    5. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 55: SƠN TRA
      Liên tiếp mấy ngày, Nhị hoàng tử luôn nôn mửa. trong cung chưa có hoàng tử công chúa nên hoàng thượng rất lo lắng, liên tiếp đến chỗ Huệ tần. Thái y là do hoàng tử bị lạnh, làm thái giám cung nữ hầu hạ Nhị hoàng tử bị phạt hai mươi gậy.

      Ăn xong sơn trà, tình huống của nhị hoàng tử cũng tốt hơn, đến tối đều nôn ra. Liên tiếp mấy ngày huệ phi đều trực trước giường nhị hoàng tử, buồn cả trang điểm, Dịch Thụy Cảnh nhìn thấy có chút động dung.

      Thấy Nhị hoàng tử ăn được mà còn nôn. Những món ăn bình thường động, khí trong cung ngày càng khẩn trương, mọi người lúc đầu nghi ngờ Huệ tần dùng Nhị hoàng tử để tranh thủ tình cảm đần chuyển thành ai là người làm hại Nhị hoàng tử.

      Đứng mũi chịu xào là người hoài dựng Đại hoàng tử, Hoàng hậu, đến khúc mắc giữa hai người họ, còn có hoàng hậu là người nhen. Điều này làm hoàng thượng phái mười hai kim vệ thầm điều tra.

      Hoàng hậu lại là người có tâm cơ sâu như vậy. Hoàng thượng sau khi biết mặt càng đen.Lại thể phát tác nên khi đến VĨnh Hòa cung thăm Tử Oánh đều trương ra bộ mặt đen xì.

      Tử Oánh thức thời, tận lực xuất trước mặt quá nhiều. tại cảm xúc của nàng ổn định, nàng muốn trở thành vật hi sinh.

      Cũng may sau hai lần như thế phát ra, cho phép nàng trốn. Tận lực làm sắc mặt hòa hoãn xuống, vuốt bụng nàng thở dài “ Oánh oánh, nàng nhất định phải sinh cho Trẫm hài tử khỏe mạnh.”

      Thân mình Tử Oánh thoáng cứng đờ, mặt kéo ra chút tươi cười “ Đó là tất nhiên.”

      Cũng may lo lắng cho Nhị hoàng tử nên phát dị thường. Chờ rời nàng có cảm giác như vừa sống lại, bụng lại quặn lên khiến nàng phải hút khí mấy lần.

      Đứa thể giữ quá lâu.

      Nhóm thái y dám dùng dược linh tinh, huống chi hoàng tử còn tuổi. Chỉ luôn Nhị hoàng tử suy yếu, chỉ cần từ từ dưỡng. Đừng dược, đến châm cứu cũng dám. Tưởng thần y lại cách xa kinh thành nên chưa về kịp.

      Hoàng thượng giận dữ, thái y viện bị liên lụy. cũng may có thái y gan lớn thấp thỏm “ Hoàng thượng, vi thần thấy Nhị hoàng tử là ăn phải đồ tương khắc nhau nên mới nôn mửa.”

      Người này tên Chương TRình, làm người thích luồn cúi, bị phần lớn lão tiền bối trong thái y viện áp ngẩng đầu nên được, hôm nay lại gan lớn trả lời, nhưng xong lại hối hận.

      Lấy tư chất của nhóm thái y sao nhìn ra nguyên nhân nôn mửa của Nhị hoàng tử, chẳng qua là chờ kẻ ngu ngốc làm con dê đầu đàn.

      Quả nhiên Dịch Thụy Cảnh vừa nghe liền nhăn mày, hỏi viện trưởng viện thái y, viện trưởng gật đấu “ Đích xác là có thể do nguyên nhân đó, sức đề kháng của hài tử còn yếu, nếu may dùng phải đồ tương khắc nhau dễ bị nôn mửa.”

      Bình thường Nhị hoàng tử dùng sữa của bà vú, đồ ăn cảu bà vú được quy định nghiêm ngặt, được ăn đồ kích thích, được thêm muối, mỗi ngày dùng đồ gì đều do phủ nội vụ quy định. Dịch Thụy Cảnh gọi bà vú, bốn bà vú quỳ đất, xác định hôm nay tránh khỏi bị đánh.

      CHương Trình nghĩ công lao hôm nay của chỉ sợ bị viện trưởng chiếm, chính là được công lao cũng phải lập công chuộc tội. Trong lòng khó chịu, cắn răng với Dịch Thụy Cảnh “ Hoàng Thượng, vi thần biết loại nếu ăn cùng đồ tương khắc có thể gây nôn mửa, đó là Sơn tra. chừng là Nhị hoàng tử dùng sơn tra nên mới bị nôn mửa.”

      bà vú sợ tới mức người nhũn ra, người tỏa ra mùi hôi thối, nguyên lai là bị dọa tiểu ra quần. Dịch Thụy Cảnh nhíu mày, Tiểu Huyền tử vội sai người đem bà vú ra ngoài đổi xiêm y.

      Đầu tiên Ngụy công công sai người điều tra xem gần đây những vị tiểu chủ nào dùng sơn tra, lại sai người lục soát kỹ phòng của các bà vú.

      Sau khi kiểm tra kỹ, đến gầm giường cũng tha, cuối cùng tìm thấy cái bát trong chăn cảu bà vú, tuy cái bát trống nhưng đó lại thoang thoảng mùi sơn trà.

      Hóa ra huệ tần Nhị hoàng tử lớn, cần bà vú phải cho bú. Bà vú đặt sữa trong bát để Nhị hoàng tử học nâng bát.

      Bà vú bị kéo vào điện thẩm vấn, nhưng đánh chết gì nhiều. chỉ bị đồng hương hãm hại, là tiểu cung nữ đồng hương hiếu kính. Bà ta có nhiều sữa cho Nhị hoàng tử bú nên sợ huệ tần cần bà ta, liền vụng trộm dùng thêm sữa dê và sơn tra. ( đoạn này ta đọc cũng hiểu lắm nên dịch k ổn, mọi người thông cảm nha)

      Nhưng bà ta lại được cung nữ kia là ở cung nào, bà ta gấp đến độ tháng chạp mà đổ đầy mồ hôi. Sau hồi bắt bản thân phải tỉnh táo, mới nhớ tới những lời cung nữu kia qua

      “ Hồi Hoàng Thượng, nô tỳ nhớ cung nữu kia gọi là Đỗ Quyên, giọng hà bắc. Nô tỳ nhớ nàng ta tiểu chủ của nàng ta mới hết hạn cấm túc, nàng ta chỉ sợ về sau được nhàn hạ nữa.”

      Nội vụ phủ bẩm báo trong tháng nay có mấy vị tiểu chủ dùng sơn tra, đó là Tuyết phi, Phương tần, triệu đáp ứng, và Thẩm tần.

      Dịch Thụy Cảnh híp mắt, mọi việc đến lúc này có thể khẳng định hung thủ là Thẩm tần, nàng ta mới được giải trừ cấm túc liền an phận. hơn nữa phía trước còn có Tuyết phi suýt sinh non nên càng thể tha thứ.

      “ tiểu Huyền tử, đem Thẩm tần biếm lãnh cung, bỏ phân vị, biếm thành thứ dân, cần bẩm lại trẫm. Huệ tần.. ngay cả đứa cũng chăm sóc tốt, đem Nhị hoàng tử đến chỗ Quý phi nuôi dưỡng thời gian.”

      Sắc mặt huệ tần trắng xám, quỳ xuống “ hoàng thượng, nô tỳ sai rồi, nô tỳ chăm sóc Nhị hoàng tử tốt, nô tỳ là mẹ đẻ của Nhị hoàng tử a, Nhị hoàng tử thể sống xa nô tỳ.. Hoàng thượng.”

      Dịch Thụy Cảnh nhàn nhạt liếc nàng ta “ về sau người vẫn là mẹ đẻ của Nhị hoàng tử.” cũng chỉ là mẹ đẻ mà thôi.

      Huệ tần cảm thấy cả người nhũn ra. Lần đầu tiên nàng ta khắc sâu cảm giác đế vương vô tình, là đế vương, có tình cảm.

      Ngay chút thương hại cũng cho nàng ta.

      đến Uyển , sau khi phát nha hoàn tam đẳng nhảy giếng tự sát biết bản thân bị thiết kế. tại nàng ta coi như cùng đường liền vái tứ phương, khẩn cấp đến gặp Thái hậu.

      Thái hậu lễ phật thấy nàng ta quần áo chỉnh tề, tóc tai loạn xạ nhíu mày “ Xảy ra chuyện gì, sao ngươi lại kích động như vậy?”

      “ Thái hậu nương nương, cứu nô tỳ, nô tỳ làm trâu làm ngựa cũng báo đáp người.” xong dập đầu bang bang.

      Thái hậu cho cung nữ ánh mắt, cung nữ ra ngoài sau đó giọng bẩm báo với thái hậu.TRong điện cực yên tĩnh, chỉ nghe thấy thanh chuyển phật châu của Thái hậu “ Chuyện này ai gia giúp được ngươi.”

      “ Thái hậu..” Uyển cúi đầu, ngữ khí tuyệt vọng “ Nhất định là Thẩm Tử Oánh hại nô tỳ, nhất định là nàng ta! Cầu xin Thái hậu cứu nô tỳ.”

      “Làm càn, trước mặt Thái Hậu lại dám vô lễ, dám gọi tên của Ngọc tần!” thanh thái giám cang lên làm Uyển run lấy bẩy.

      “ Được rồi, nàng cũng là trong tình huống cấp bách mới phạm lỗi.” Thái hậu bày ra vẻ mặt hiền từ “ Ai gia biết ngươi là đứa bé ngoan gây ra chuyện như vậy, nhưng cung nữ của ngươi chết, chết đối chứng. Ai gia chỉ có thể cầu tình trước mặt hoàng thượng.”

      Uyển nghe xong liền mừng rỡ, cung kính dập đầu ba cái “ Nô tỳ làm trâu làm ngựa cũng báo đáp Thái hậu nương nương.”

      , mời Hoàng thượng đến đây.” Thái hậu gật đầu, cũng cho Uyển đứng lên.

      Đợi hơn canh giờ, Dịch thụy Cảnh mới đến Thọ Khang cung. Thấy Uyển đnag quỳ nhíu mày “ mẫu hậu, nữ nhân tâm tư ác độc này sao lại ở đây, làm ô uế Thọ Khang cung.”

      “ trong lòng ai gia biết, huống chi Uyển giống loại người như vậy, nhất định là có gnuwoif vu oan hãm hại. Khó có người tỏng cung hợp mắt ai gia, nên ai gia muốn thay nàng cầu tình.”

      “ mẫu hậu, lúc trước nàng ta hãm hại đứa của Tuyết phi, tại lại hãm hại Nhị hoàng tử, chừng ngày nào đó nàng ta hãm hại trẫm và mẫu hậu.” Lời này ra cực khách khí, mặt uyển lại càng trắng, cửa ải hôm nay sợ rằng nàng ta qua được.

      Sắc mặt thái hậu cũng cứng đờ, tạm thời chuyện mà tinh tế cân nhắc. Nguyên bản muốn dùng Uyển để khống chế Tử Oánh. tại Tử Oánh được sủng ái, cứ như vậy Thẩm gia cũng phong quang vô hạn liền thể lấy đồ đó về.. Làm thế nào mới tốt?

      Còn nữa uyển lọt vào mắt hoàng thượng, lại có con nối dòng. Trong cung chỉ nghe người mới cười nghe người cũ khóc. tại có bảo vệ Uyển đó cũng là con cờ vô dụng.

      Thấy sắc mặt hoàng thượng xanh mét, Thái hậu thở dài “ Theo ý của hoàng thượng thôi, Thẩm tần biếm lãnh cung. Thẩm thị có thể ác độc như vậy nghĩ đến là do gia phong của Thẩm gia tốt, để Ngọc tần chép nhiều nữ giới, nữ huấn, coi như là tích đức cho đứa trong bụng.”

      Uyển người lại rất thoải mái, lãnh cung thế nào, chung quy nàng ta cũng có cách trở về. TRong mắt nàng ta lên ngoan độc.

      Nghe thái hậu gia phong Thẩm gia khoogn tốt, Tử Oánh cười . tại coi như nàng ràng, Thái hậu chèn ép nữ nhân của Thẩm gia được sủng ái. tại nàng rảnh nên chép nữ giới, nữ huấn giết thời gian.

      Quý phi nuôi nấng Nhị Hoàng tử, nhất thời nàng ta thành người nổi bật nhất hậu cung. Ngay cả Hoàng hậu cũng đề phòng hai. Liễu quý phi lại rất biết điều, đến cung của hoàng hậu hỏi phen về cách nuôi đứa của hoàng hậu lại muốn sau này làm phiền hoàng hậu. Điều này làm hoàng hậu rất thư sướng, ngay cả khi HIền phi, Thục phi đến thỉnh an cũng dặn dò chiếu cố Nhị hoàng tử.

      Huệ tần nghiến răng nghiến lợi thu đồ cho Nhị hoàng tử, tại bà vú cũng phải người của nàng ta, nếu có người muốn ám hại dễ như trở bàn tay. Chỉ mong Quý phi bảo vệ tốt cho Nhị hoàng tử, lại lo lắng tương lại Nhị hoàng tử nhận nàng ta.

      Lúc bắt đầu phát Nhị hoàng tử nôn mửa, nàng ta cũng để ý nhiều vì tiểu hài tử thỉnh thoảng cũng bị như thế, huống chi mỗi ngày Hoàng thượng đều đến, tuy ngủ lại nhưng còn hơn những tháng ngày thấy mặt hoàng thượng. thẳng đến khi nhị hoàng tử bắt đầu suy yếu nàng ta mưới cuống lên.

      Nhưng tất cả đều chậm.

      Dịch Thụy cảnh khôi phục những tháng ngày bận rộn chính vụ, rất ít khi đến hậu cung, trừ bỏ ban ngày đến thăm Tử Oánh, ban đêm về ngủ tại thư phòng, triệu kiến tiểu chủ nào, nghe ngày ngày Lý đáp ứng đều đến ngự thư phòng chờ hoàng hượng sủng hạnh. Ngày cả Hoàng hậu cũng phải khen nàng ta kiên trì. Tử Oánh nghe xong biết lên khen nàng ta thông minh hay chê ngu xuẩn.

      Vài ngày sau Tử Oánh xin hoàng hậu ý chỉ cho người thân vào cung,hoàng hậu vui vẻ để Thẩm tiểu phu nhân tiến cung.

      Ngày Hứa thị vào cung là ngày tuyết rơi dày, Tử Oánh nhìn tuyết rơi trong lòng khó chịu, đứa vào ngày lạnh như thế này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :