1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trọng Sinh hậu cung sấm quan ký - Thiên Nguyệt Mười Ba

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 34 TRƯỚNG ẤM
      Nàng thống hận cảm giác này, dường như lúc này là chúa tể. Mà nàng chỉ là dải đất cho muốn làm gì làm.

      Dường như muốn tra tấn nàng. Nàng nhịn được mà nức nở. Hai tay treo cổ , dường như làm vậy nàng bớt thống khổ. Nước ấm trong cơ thể nàng ngày càng nhiều, lại chậm trễ tiến vào, đôi mắt sáng ngời biến thành màu đen nhìn nàng chằm chằm.

      “ Hoàng thượng…?” nàng cảm thấy bản thân như bị thiếu gì đó, chỉ có của mới có thể lấp đầy cảm giác này. Hai tay của châm lên ngọn lửa thân thể nàng

      Đây là cảm giác nàng chưa từng có, ngoài hổ thẹn còn có cảm xúc khác, lúc nàng như mây, lúc sau lại dưới địa ngục. khắc trước còn ở trong nước sau đó liền ở trong biển lửa.

      dường như chưa hài lòng, tinh tế cắm cổ nàng, ngồi dậy để nàng ngồi trong lòng , lấy loại tư thế khác tiến vào. muốn nàng mỗi lần đều nở rộ trong tay .

      lúc sau, sạp mảnh hỗn độn, Tử Oánh nâng mắt lên, lông mi dài cong vút còn lưu lại nước mắt, cả môi và người đều hồng phấn, Dịch Thụy Cảnh nhìn thấy cảnh này phía dưới lại có dấu hiệu muốn đứng lên, cũng may Ngụy công công ở hành lang bẩm báo:

      “ Hoàng thượng, bụng của Lưu thường tại lại đau, mời người đến xem chút.”

      Dịch Thụy Cảnh nhíu mày “ Truyền thái ý, Trẫm qua.” Lại ôm lấy Tử Oánh có định xuống đất lấy quần áo, Tử Oánh đỏ mặt cười lấy lòng “ Hoàng thượng, người xem hay là vẫn đến xem Lưu thường tại, dù sao nàng ấy cũng hoài con nối dòng của người.”

      “Ngọc thường tại quan tâm con nối dòng của Trẫm như vậy bằng ngươi thay Hoàng hậu chăm sóc Trấm làm lụng vất vả” Dịch Thụy Cảnh cầm lấy ngọn tóc của nàng quấn vòng.

      Tử Oánh nghe thế liền vội vàng xuống đất quỳ xuống, để ý Hoàng Thượng cầm tóc, liền bị giật đến phát đau.

      Dịch Thụy Cảnh cầm mấy sợi tóc bị giật rụng “ Động chút là muốn quỳ, cái này coi như giáo huấn.”

      Tử Oánh khóc ra nước mắt, sau hồi ép buộc, hai người đều đầy mồ hôi, liền sai thái giám chuẩn bị nước, Tử Oánh sợ Dịch Thụy Cảnh lại muốn nữa liền vội vàng sai Sương Trân vào hầu hạ Hoàng Thượng tắm rửa.

      Sương Trân cũng có chút nhan sắc, lại có ít tâm cơ. Cất nhắc Sương Trân, nếu nàng ta được Hoàng Thượng coi trọng tốt xấu gì nàng cũng có đồng minh.

      Sương Trân mới vào bao lâu nghe thấy Hoàng Thượng gầm “ Ngọc thường tại”

      Tử Oánh ngồi ghế thái sư liền bật dậy, bước vào Noãn các thấy Sương Trân quỳ đất, Hoàng Thượng ngồi trong thùng tắm.

      “ Hoàng, Hoàng Thượng.” Tử Oánh vội vàng bước vào, cho Sương Trân ánh mắt, Sương Trân hành lễ lui ra,khi ngẩng đầu mặt toàn nước mắt.

      “ Ngọc thường tại nhàn nhã, có thể phái cung nữ hầu hạ Trẫm tắm rửa?” Mặt Dịch Thụy Cảnh lạnh như băng.

      “ Nô tỳ dám” Tử Oánh quỳ mặt đất, nàng cảm thấy mỗi lần gặp Hoàng Thượng nàng hết quỳ rồi lại quỳ. Để cung nữ hầu hạ cũng là hợp lý. Nếu thích có thể đuổi ra, sao lại đến làm khó nàng?

      là làm nữ nhân của Hoàng Thượng khó, làm nữ nhân của Hoàng Thượng có tính tình bất định lại càng khó.

      Hai hàng lông mày của Dịch Thụy Cảnh nhíu lại, thấy nàng quỳ cả nửa ngày cũng đứng dậy, khóe mắt liền dật dật “ Đứng lên, kỳ lưng cho Trẫm.”

      Tử Oánh nghe được lệnh, cầm khăn lụa lau người cho , vốn tưởng rằng còn phải chịu tra tấn nhưng dường như cũng mệt mỏi, tắm xong liền lên giường nghỉ ngơi.

      “ Hoàng thượng, muốn ngủ lại?” Tử Oánh hơi kinh ngạc, Hoàng Thượng rất ít khi ngủ lại cung của các phi tần, lần trước ngủ lại Hương Vận hiên, lần này chẳng lẽ lại muốn ngủ lại?

      “ Mệt mỏi” Dịch Thụy Cảnh nằm thẳng giường, nhắm mắt lại, Tử Oánh thổi nến lặng lẽ nằm bên cạnh .

      Khi Tử Oánh tỉnh lại, trời còn chưa sáng, nàng cuộn mình nắm trong lòng Dịch Thụy Cảnh, bên tai là tiếng hít thở nặng nề của . Nghiêng đầu nhìn sườn mặt của Dịch Thụy Cảnh, khuôm mặt như bức tượng điêu khắc, tại hai mắt nhắm lại nên còn thấy khôn khéo, cơ trí của ban ngày.

      “ Ai ở bên ngoài?” Tử Oánh nhàng tránh khỏi vòng tay của , vén màn hỏi, bên ngoài truyền đến giọng của Tô Noãn “ Tiểu chủ, là nô tỳ.”

      Tử Oánh nhấp ngụm trà mới thấy miệng khô đắng như cũ, Tô Noãn rửa mặt, chải kiểu tóc đơn giản, mặc kiểu váy như ý. Tử Oánh vừa lòng gật đầu “ Ngụy công công đâu?”

      “ Công công về Thanh Lương điện, dặn Tiểu Chủ giờ mẹo đánh thức Hoàng Thượng.” Tô Noãn giúp Tử Oánh sửa sang lại quần áo, lần trước Hoàng Thượng qua đêm ở Hương Vận hiên khi nàng tỉnh dậy Hoàng Thượng thay y phục, đây coi như là lần đầu nàng hầu hạ Hoàng Thượng thức giấc. Nàng ổn định tinh thần đến bên giường, giọng gọi “ Hoàng Thượng.”

      Hô hấp của người giường vẫn nặng nề, Tử Oánh kiên trì gọi “ Hoàng Thượng” lần này giọng lớn hơn so với lần trước.

      Tô Noãn nghe thấy Tử Oánh gọi lớn như vậy, sợ tới mức giữ khay trà cũng vững, nhưng người giường vẫn có động tĩnh, Tử Oánh lại kêu lớn hơn, Dịch Thụy cảnh xốc màn lên.

      Tử Oánh xấu hổ, lắp bắp kêu “ Hoàng Thượng”, nhanh chóng phục hồi tinh thần giướ giầy.

      “ Hôm qua Hoàng Thượng có nghỉ được ?” Tử Oánh hỏi xong những lời này liền muốn cắn lưỡi, có bao điều có thể sao lại hỏi như vậy?

      Dịch Thụy Cảnh cười xuy tiếng “ Trẫm nghỉ tốt, Ngọc thường tại có ý tưởng gì? Lại muốn trẫm thăng vị phân”

      Tử Oánh vội “ Nô tỳ nghĩ, nếu Hoàng Thượng ở chỗ nô tỳ được nghỉ tốt chính là nô tỳ phạm tội lớn.”

      “ Hừ” Dịch Thụy Cảnh nhận chén trà Tô Noãn dâng “ Nàng gọi lớn như vậy là muốn hù chết Trẫm sao?”

      Tử Oánh vội vàng quỳ đất, người trong phòng đều sợ đến mức quỳ xuống, toàn thân Tử Oánh cứng nhắc “ Nô tỳ dám.”

      “ Đứng lên ” Dịch Thụy Cảnh uống trà, tâm tình rất tốt, thấy Tử Oánh cũng thuận mắt hơn nhiều, thấy nàng chỉ cài cây trâm đơn giản càng cảm thấy thú vị.

      Tử Oánh chậm rãi đứng lên, Ngụy công công dẫn theo cung nữ thái giám bưng đồ của Hoàng Thượng tiến vào, Ngụy công công đứng ở bên tiến lên giúp. Tử Oánh bước lên phía trước, bưng chén Ngân Nguyệt đưa cho Dịch Thụy Cảnh súc miệng.

      Dịch Thụy Cảnh tiếp, Tử Oánh rất kinh ngạc. Cứng nhắc quay đầu nhìn Tô Noãn, Tô Noãn dùng ánh mắt ra hiệu đưa cho thái giám. Tử Oánh bừng tỉnh đại ngộ, đưa cốc cho thái giám, sau khi Thái giám thử qua, Dịch Thụy Cảnh mới tiếp nhận, sau đó cũng nữ bưng triều phục tiến lên.

      Giúp mặc triều phục, sau đó mang ủng, Tử Oánh làm xong. Sau khi mặc sai hai lần, ủng đến nỗi chân tê dại, Tử Oánh nhìn mặt ngày càng đen, trái tim nangfd đập thình thịch.

      Dịch Thụy Cảnh để xõa tóc, nhìn có vẻ lười nhác hơn so với ngày thường, Tử Oánh thấp thỏm giúp rửa mặt, đội triêu quan, sau khi hoàn thành mới thở phào nhõm.

      Lần sau, nếu có lần sau nàng vẫn nên ngủ tốt hơn.

      Lúc nàng vui vì thoát khỏi , Dịch Thụy Cảnh ra đến cửa nhàn nhạt bỏ lại câu “ Hạ triều Trẫm dùng bữa cùng ngươi.”

      Tử Oánh nghẹn họng , Dịch Thụy Cảnh thấy phản ứng của nàng hừ lạnh tiếng, sắc mặt rất vui.

      Nàng vội vàng đến Trường Nhạc cung, dọc đường rất nhiều cung nữ thái giám hành lễ, Tử Oánh chưa bao giờ biết con đường này lại nhiều thái giám cung nữ như vậy. Lưu thường tại nhìn thấy nàng dùng sức trừng mắt, nếu phải có mọi người ở đây, chỉ sợ Lưu thường tại tiến lên cho nàng vài bạt tai.

      Hàn Phong ở bên cạnh nàng khoogn cam lòng yếu thế trừng mắt với Lưu thường tại, Tử Oánh giận, còn cười trấn an Hàn Phong.

      Liễu quý phi vẫn như trước nhàn nhạt phân phó công việc, dặn mọi người tận tâm chăm sóc Hoàng Thượng, tranh thủ hoài con nối dòng, phân phó Lưu thường tại an tâm dưỡng thai.Tuyết phi được thái y dặn dò nằm giường bảy tháng dưỡng thai cũng được miễn thỉnh an.

      Vinh tần thấy mọi người chỉ chuyện phiếm, nũng nịu “ Lưu muội muội, nghe hôm qua muội bị đau bụng, tốt hơn chưa?”

      Lưu thường tại ỷ vào mang thai nên ngay cả Vinh tần cũng để vào mắt “ Đúng vậy, tiểu tổ tông này còn ở trong bụng mà biết ép buộc bản cung, biết khi ra đời còn như thế nào nữa.” xòn còn bổ sung câu “ Khi nào tỷ tỷ sinh cho Hoàng Thượng đứa.”

      Ai cũng biết Vinh tần tiến cung nhiều năm nhưng lại có dấu hiệu gì, những lời này đâm vào nỗi đau trong lòng nàng, nhưng lại phản kháng lại được. Vinh tần thấy bộ dáng càn rỡ của Lưu thường tại vẫn là nhịn được “ Muội muội vẫn lên có phúc khí sinh hạ được mới tốt! Ai chẳng biết hôm qua muội muốn cướp Hoàng thượng từ chỗ Ngọc thường tại, Hoàng Thượng lại thèm liếc ngươi cái!”

      Lời này vừa ra ít người tháy đổi sắc mặt, nguyền rủa hoàng tự là tội đại bất kính, Liễu quý phi quát tiếng “ Vinh tần!” Thấy hai người thu liễm lại mới “ Vinh Tần miệng muội có chừng mực, Bản cung phạt muội chép nữ giới ba trăm lần, muội có ý kiến gì ?”

      Vinh tần ứng “ Là” tiếng, người ngoài nhìn vào thấy Vinh tần chịu thiệt, nhưng lại bao giờ viết xong, đây là giúp Vinh tần.

      Nữ nhân trong cung quả nhiên dễ đối phó, những lời Lưu thường tại cũng đắc tội Liễu quý phi.

      Rời khỏi Trường Nhạc cung, Vinh tần trừng mắt với Lưu thường tại nhưng cũng gì thêm. Hiền phi và Thục phi rời . Lưu thường tại làm gì được Vinh tần liền trút giận lên người Mai Ngôn.

      “ Tô đáp ứng, quần áo của ngươi may từ chất liệu từ năm ngoái ? Ngươi kết bằng hữu với Ngọc thường tại, nàng ta thưởng cho ngươi mấy khúc vải sao?”

      Sắc mặt Mai Ngôn thay đổi , Tử Oánh nghĩ đến Lưu thường tại dám công khai khi dễ Mai Ngôn trước mặt mọi người, biết thầm khi dễ Mai Ngôn như thế nào nữa.

      Tử Oánh nhếch miệng “ Lưu muội muội, nếu ta nhớ nhầm phụ thân muội là chính thất phẩm Hà Nam Thông chính ty, biết những chất liệu trước kia hay dùng nay còn giữ lại?”

      “ Ngươi!” Lưu thường tại dị thường tức giận, đưa tay muốn đánh Tử Oánh, Tử Oánh động đậy nhìn nàng ta chằm chằm.
      Linh Bi, amanda truc, banhmikhet16 others thích bài này.

    2. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 35: VẢ MIỆNG (1)
      Ai cũng ngờ Mai Ngôn đột nhiên bước ra đỡ cái tát kia cho Tử Oánh. Lưu thường tại cũng ngờ Mai Ngôn lao ra, nên sau khi đánh xong liền ngốc lăng.

      Mọi người trong Trường Nhạc cung đều đứng lại nhìn, Hàn Phong rất tức giận, muốn tiến lên, Tử Oánh lại ngăn nàng lại, bước về phía trước, dùng lượng chỉ có nàng và Lưu thường tại nghe được “ Chắc muội cũng biết Bàn Nhược trì trông như thế nào ? Muội xem, nếu Vinh tần biết ngày đó ngay cả bậc thềm của Bàn Nhược trì muội cũng bước lên được, có phải Vinh tần cười to ba tiếng ?”

      “ Ngươi, ngươi, làm sao ngươi biết được?” Lưu thường tại bày ra vẻ mặt thể tin nhìn Tử Oánh.

      “ Ngươi đoán xem, sao ta lại biết được?” Tử Oánh câu môi cười, dứt lời liền xoay người đến bên cạnh Mai Ngôn.

      Lưu thường tại cũng tự biết bản thân đuối lý, oán hận nhìn Mai Ngôn và Tử Oánh rồi xoay người lên kiệu rời .

      Tử Oánh phúc thân với Mai Ngôn “ Đều là tại ta liên lụy muội.” Sai Tô Noãn mời Từ thái y.

      “ Tỷ gì vậy, dù có tỷ Lưu thường tại vẫn luôn thuận mắt với muội” Mai Ngôn ngượng ngùng cười.

      “ Được rồi, mau về Kiêm Hà các để thái ý xem sao, đừng để lại sẹo.” Hàn Phong kéo tay Mai Ngôn : “ Ta và Tô muội muội về trước, hai muội cũng mau trở về ăn sáng .”

      “ Được, vậy làm phiền Hàn tỷ tỷ, giữa trưa muội và Họa Phiến đến xem Tô muội muội.”

      Tử chuyện này, Tử Oánh và Lưu thường tại chính thức trở mặt, Họa Phiến bên cạnh tỏ vẻ đồng ý với cách làm của Tử Oánh “ Tỷ tỷ cần gì so đo cùng Lưu thường tại, nàng ta lên mặt là vì hoài long thai, vạn nhất vào lúc đó nàng ta động thai khí, tỷ phải làm sao bây giờ?”

      Tử Oánh ngẫm lại cũng đổ mồ hôi lạnh, may là lúc đó Lưu thường tại lấy đứa ra áp chế nàng, bằng nàng chết là thể nghi ngờ, nghĩ chút “ Về sau ta tránh nàng ta, nàng ta cũng đắc tội với ít người đâu.”

      Họa Phiến hiểu ý náng nhưng cũng gì thêm.

      Trở về Hương Vận hiên, hoàng thượng còn chưa hạ triều. Đào nhi và Xảo nhi hưng phấn chuẩn bị đồ ăn, thấy Tử Oánh và Tô Noãn về mà sắc mặt tốt, liếc nhau liền tiến lên múc nước chuẩn bị cho nàng rửa mặt. Xảo nhi thiếu kiên nhẫn hỏi “ Tiểu chủ, là ai làm người sinh khí?”

      Tử Oánh lắc đầu “ ai làm ta khó chịu. Là bản thân ta thiếu kiên nhẫn.” Sống nhiều hơn người khác đời, lại cứ nóng vội như vậy.

      “Ngọc thường tại lại có thể tự hiểu mình.” Tiểu Huyền tử vén rèm, Dịch Thụy Cảnh bước vào “ Ngày thường sao Trẫm lại phát .”

      Tử Oánh và mọi người quỳ xuống hành lễ: “ Nô tỳ biết Hoàng thượng giá lâm, thể nghênh đón từ xa” “Lâm Ngôn, sao lại thông báo”

      “ Đứng lên , là Trẫm cho thông báo. Truyền thiện .”

      Tử Oánh vội vàng cho người truyền thiện, ngày hè nóng bức, đồ ăn sáng ở chỗ Tử Oánh mới lạ nhưng lại được cái tươi mát, Dịch Thụy Cảnh chuyện, dùng chén cơm.

      Cơm nước xong, Tử Oánh phao trà cho Dịch Thụy Cảnh, Đào nhi và Xảo nhi ở bên cạnh quạt. Tựa hồ tâm tình rất tốt nên cũng làm khó nàng trước mặt đám nô tỳ, nhấp ngụm trà mĩ mãn “ Ngọc thường tại”

      “ Nàng đến Ngự thư phòng phao trà cho trẫm mấy ngày, Trẫm thăng vị phân cho nàng, thế nào?”

      Tử Oánh tinh tế cân nhắc, mấy ngày luôn phải đối mặt với , nếu là cung tần khác chắc nhảy lên vì vui mừng nhưng với nàng đó lại là tra tấn. Nhưng thăng vị phân lại là chuyện chỉ có thể gặp chứ thể cầu. Tử Oánh thấy mặt Dịch Thụy Cảnh dần đen lại liền dám do dự mà vội vàng đáp ứng.

      Hoàng Thượng vừa bước vào Hương Vận hiên trong cung liền nổi lên lời đồn Ngọc thường tại được sủng. Hoàng thượng chỉ ngủ lại Hương Vận hiên mà bữa sáng cũng dùng ở đây.

      Lưu thường tại hỏi lại cung nữ thăm dò tin tức “ Những gì ngươi ? Hoàng thượng dùng bữa tại chỗ của tiện nhân kia?”

      “ Hối Tiểu Chủ, đúng vậy” cung nữ giọng trả lời, Luu thường tại gạt mọi thứ bàn xuống, cung nữ chưởng Nhạc nhi nghe tiến động bước vào, vội để cung nữ kia rời , bản thân rót cho Lưu thường tại chén trà.

      “ Tiểu chủ tốt của nô tỳ, sao lại tức giận như vậy, phải để ý đến tiểu hoàng tử trong bụng. Ngọc thường tại thế nào, còn phải là gà mái đẻ được trứng.”

      Lưu thường tại nhận chén trà, nghe xong có chút nguôi giận nhưng vẫn mạnh miệng “ Hoàng thượng sủng nàng ta như vậy, khó tránh khỏi ngày nàng ta hoài long thai”


      Nhạc nhi cười cười, để cung nữ vào dọn dẹp: “ Ngài cho rằng ai cũng có phúc khí hoài long thai?”

      Lưu thường tại vừa lòng cười cười, nhưng vẫn được, bản cung thể buông tha cho Ngọc thường tại như vậy được! nàng ta dám uy hiếp bản cung!”

      Tử Oánh đáp ứng Dịch Thụy Cảnh đến Ngự thư phòng pha trà, trong lòng lại vẫn yên, nàng đoán được tính Hoàng Thượng, vạn nhất làm ra chuyện gì nhục nhã, nàng phải làm sao để cự tuyệt?

      Dịch Thụy Cảnh ăn uống no say, thấy Tử Oánh thả hồn đâu đâu đen mặt nhưng lập tức phát tác mà phân phó Ngụy công công “ Nếu muốn thăng vị phân của Ngọc thường tại cũng thăng vị phân của Lưu thường tại , truyền chỉ xuống thăng Lưu thường tại thành tần, để nàng yên tâm dưỡng thai.”

      Trả thù, nhất định là trả thù!

      “ Ngọc thường tại thành Ngọc quý nhân.”

      “ Đa tạ hoàng thượng” Tử Oánh phúc thân, Ngụy công công báo Liễu quý phi chuẩn bị đại điển.

      “ Chúc mừng tiểu chủ” Chờ Hoàng thượng rồi tất cả thái giám cung nữ quỳ xuống chúc mừng, Tử Oánh thưởng cũng rất hào phóng, mỗi người thưởng lượng bạc.

      Lưu thường tại nghe công công tuyên chỉ, đuôi lông mày cũng nhếch lên trời, nàng thăng liên tiếp ba cấp, lại hoài con nối dòng, nhất thời hào quang vô tận. Phần lớn người trong cung giỏi nịnh nọt, cửa Vĩnh Hòa cung ngựa xe như nước, đồ ban thưởng như nước tiến vào.

      Giữa trưa đồ ban thường cho Hương Vận hiên được ban xuống, Quý phi ban thưởng rất nhiều vải vóc, trang sức, Thái Hậu cũng ban thưởng vài thứ, tuy đáng giá nhưng cũng cho nàng mặt mũi. Liếc qua lần nàng để Xảo nhi và Đào nhi nhập vào danh sách, nghĩ nghĩ quyết định thỉnh an Thái Hậu, ngọ thiện cũng tùy ý ăn chút.

      Nghĩ đến mặt Mai Ngôn bị thương, phân phó Đào nhi đến Ngự hoa viên hái chút hoa làm cao tốt cho vết sẹo của Mai Ngôn, gọi Sương nhi vào sửa soạn đồ ban thưởng.

      Mặt trời tháng sáu như ném lửa, Đào nhi mang theo cung nữ Ngự hoa viên, Tử Oánh đau lòng nàng liền để nàng mang theo ô.

      Sau khi ngủ trưa dậy, cảm thấy trời mát mẻ hơn, gió thổi làm màn trướng như khiêu vũ. Năm nay trời có mưa nhiều, biết có sảy ra đại hồng thủy.

      Tô Noãn quạt, thấy nàng tỉnh liền rót cho nàng chén trà “ Tô Noãn, phải hôm nay là Xảo nhi trực sao? Ngươi lại giúp đỡ nàng?”

      “ Xảo nhi tìm Đào nhi, nô tỳ thay nàng lát, ngờ lại làm người tỉnh giấc.”

      “ Đào nhi chưa về sao?” Tử Oánh kinh ngạc “ Hơn canh giờ rồi, dù mưa lớn thế nào cũng phải về rồi mới phải?”

      Trong lòng Tử Oánh có chút bất an “Tô Noãn, mang hài của ta đến đây, ta muốn tìm Đào nhi”

      “ Tiểu chủ, Xảo nhi và Lâm Ngôn tìm, huống chi bên cạnh Đào nhi còn có tiểu cung nữ. Trời mưa lớn như vậy, ngài vẫn là bảo trọng thân thể hơn.”

      Tử Oánh nghe khuyên bảo, hài, Tô Noãn ngăn được đành lấy guốc gỗ và áo choàng cho nàng lại mang thêm ô, dặn Sương Trân trông viện, theo nàng ra ngoài.

      Rất nhanh bóng dáng hai người biến mất trong làn mưa.. Mưa ngày càng to, thỉnh thoảng lại có tiếng sấm, bao lâu quần áo Tử Oánh ướt đẫm, búi tóc cũng hỗn độn. Con đường bằng đá cũng đầy bọt nước, tiếng mưa như nuốt hẳn tiếng guốc mộc.

      Rất nhiều loài hoa trong Ngự hoa viên bị dập nát, còn vẻ kiều diễm của ngày thường. Trong đình nghỉ, tiếng rèm châu chạm vào nhau, thấy Đào nhi, ngay cả Lâm Ngôn và Xảo nhi cũng thấy bóng dáng.

      Phảng phất trong trời đất chỉ có nàng và Tô Noãn.

      “ Tiểu chủ, bằng chúng ta về trước, chừng Đào nhi trở lại.” ô bị gió thổi bay, người Tô Noãn cũng ướt sũng.

      “ Nhất định Đào nhi xảy ra chuyện.” Tử Oánh kiên trì về phía trước, lúc này trong lòng nàng chỉ có ý niệm, nhất định phải cứu Đào nhi.

      Trong đình Cùng Quân, Lưu tần được nha hoàn bóp chân, ăn điểm tâm, tâm trạng thoải mái làm như nghe thấy tiếng nức nở.

      Cả người Đào nhi quỳ rạp đất, ván gỗ có quy luật đánh vào người nàng, tiểu cung nữ cũng quỳ mặt đất, đầu cũng dám ngẩng lên, vết máu người Đào nhi loang nổ, giống như vẽ hoa nước mưa.

      Tử Oánh ổn định tâm trạng, vén rèm bước vào hành lễ “ Nô tỳ gặp qua Lưu tần nương nương, nương nương cát tường.”

      Lưu tần thấy nàng có chút ngoài ý muốn, nhưng lại nhanh chóng gật đầu “ Tiếng mưa lớn quá, Ngọc quý nhân gì?”

      Tử Oánh cắn răng thỉnh an lại “ Nô tỳ thỉnh an Lưu tần nương nương, nương nương cát tường.”

      Lưu tần gật đầu hài lòng, với Nhạc nhi “ Hôm nay trà phao tốt lắm, nghe Ngọc quý nhân là tay phao trà có tiếng, biết bản cung có được cơ hội nếm thử?”

      Nhạc nhi lệnh cung nữ mang dụng cụ pha trà đến, Tử Oánh cười nhạt, xem ra Lưu tần là có chuẩn bị.

      “ Nương nương muốn uống, nô tỳ tất nhiên phao tốt nhất mời nương nương. Chỉ là biết cung nữ của nô tỳ làm gì đắc tội nương nương? Nương nương cho nô tỳ, nô tỳ quản giáo nghiêm, để nương nương phải nặng lòng.”

      “ A, cung nữ này của muội cũng hiểu cấp bậc lễ nghĩa. Bản cung lo lắng cho muội, nên mới muốn quản, bằng tương lai cung nữ này lại khi dễ đến đầu muội.”

      “ Tiểu chủ..” Đào nhi cố gắng nhếch mép cười “ Nô tỳ sao”

      Tử Oánh đỡ nàng “ Trước cần chuyện.” xong quỳ mặt đất “ Nô tỳ đa tạ ý tốt của nương nương. Chỉ là ngoài trời gió lớn, nương nương lại mang long thai, vẫn nên bảo trọng thân thể, tránh phạm vào điều kiêng kị, dẫn đến mất nhiều hơn được.”

      to gan, dám nguyền rủa bản cung! Người đâu, vả miệng cho ta.” Lưu tần chỉ vào Tử Oánh, thái giám phía dưới bước lên bước nhưng ngại Tử Oánh được sủng ái nên dám ra tay.

      “ Phản rồi! Còn đánh cho ta, bằng trở về lột da các ngươi.” Lưu tần tức giận trừng mắt, ngực phập phồng, Nhạc nhi vội châm trà, dùng ánh mắt ra hiệu cho bọn thái giám.

      Bọn thái giám hướng Tử Oánh cáo: “ Đắc tội Tiểu chủ.” Rồi bắt đầu vả miệng Tử Oánh, mỗi cái vả đều vang to, chẳng mấy chốc mặt nàng sưng mảnh.

      “ Lưu tần nương nương, tất cả là do nô tỳ sai” Đào nhi nghẹn ngào khóc “ Chuyện này liên quan đến Tiểu Chủ.”

      “ Dừng tay!” giọng nữ vang lên, tất cả thái giám cung nữ vội quỳ xuống.

    3. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 36: MƯA TO
      “ Tham kiến Quý phi nương nương, Quý phi nương nương vạn phúc kim an.”

      Lưu tần đứng lên nhưng chỉ hành lễ “ Quý phi nương nương, thân mình nô tỳ nặng nề, thể hành đại lễ với nương nương.”

      Liễu quý phi nâng nàng dậy “ Muội muội hoài long thai, nên ở trong cung nghỉ ngơi, mưa to gió lớn thế này sao lại dạo Ngự hoa viên?”

      “ Nô tỳ dùng ngọ thiện xong ngủ được, sợ trướng bụng nên mới đến Ngự hoa viên dạo, ngờ lại xúi quẩy va phải người như vậy.”

      “ Muội cần gì sinh khí vì cung nữ, cứ giao cho Thận hình tư là được, cần gì phải làm khó Ngọc quý nhân. Kể ra hai muội còn có duyên được tấn phong cũng ngày, sao lại vì việc này mà tổn thương hòa khí” Quý phi nâng Tử Oánh dậy “ Ngọc quý nhân mau đứng lên, đất lạnh”

      “ Đa tạ Quý phi nương nương.”

      “ Được rồi, tại mưa cũng dừng. Lưu muội muội mau hồi cung nghỉ ngơi, gọi thái y đến bắt mạch, có chuyện gì cần ra ngoài, bên ngoài nóng bức.”

      Lưu tần thấy Quý phi đến biết làm gì được Tử Oánh,hừ tiếng, liền vị tay Nhạc nhi rời .

      “ Đa tạ nương nương ra tay tương trợ.” Tử Oánh phúc thân sâu, khi nàng phát Đào nhi và Lưu tần ở trong đình Cùng Quân,liền sai Tô Noãn thỉnh Quý phi, may mà kịp.

      “ Đều là chuyện tỷ muội nên giúp đỡ nhau.” Liễu quý phi “ Nếu có chuyện khác, Bản Cung trước, Ngọc quý nhân cũng mau hồi cung rửa mặt chải đầu, tránh sinh bệnh.”

      “ Đa tạ nương nương, nương nương vạn phúc kim an.” Tử Oánh hành lễ, với Tô Noãn “ Mau nâng Đào nhi dậy, truyền Từ thái ý.”

      May mắn Xảo nhi và Lâm Ngôn cũng tìm đến, các nàng đến mức ai giúp đỡ, Xảo nhi thấy Đào nhi bị đánh thành như vậy, mặt Tử Oánh cũng sưng đỏ, nước mắt liền trào ra.

      sao, hồi cung rồi .”

      Trong Hương Vận hiên, Từ thái y chờ sẵn, Tử Oánh chỉ Đào nhi hôn mê bất tỉnh “ Làm phiền thái y chẩn trị cho cung nữ của ta.”

      Từ thái y thấy ánh mắt Tử Oánh kiên định, mặt lại có chút sưng đỏ “ Tiểu Chủ mau thay xiêm y, thần tận lực chẩn trị cho nàng ta.”

      Cung nữ thái giám đều có đại phu chẩn trị riêng, được thái y chẩn trị cho cũng yên tâm hơn, cũng may gặp được Từ thái y kiêng kị quan hệ.

      có gì nguy hiểm đến tính mạng, chỉ cần vượt qua được cơn sốt đêm nay có chuyện gì. Nhưng cần phải điều dưỡng tốt, ba tháng tới thể xuống giường” Từ thái y xem mạch cho Đào nhi “ Mỗi ngày dùng thuốc dán để dán nên vết sẹo người, được đụng nước lạnh, được ăn đồ kích thích.”

      Tử Oánh thay xong xiêm y bước ra nghe được những lời này nhàng thở ra, chỉ cảm thấy cả người vô lực, tháng sáu nóng bức nhưng lại cảm thấy cả người lạnh toát.

      Từ thái y thấy nàng hành lễ, bắt mạch cho nàng “ Tiểu Chủ, thân thể nhiễm lạnh, chỉ sợ nhiễm phong hàn, vi thần khai mấy đơn thuốc. Sưng đỏ mặt mỗi ngày dùng băng chờm, vi thân kê thêm chút hoa hồng giúp lưu thông máu tụ.”

      “ Đa tạ đại nhân, làm ngài vất vả chuyến.”

      “ Đây vốn là chức trách của thần, trước đó vài ngày gia phụ có viết thư, nhắc đến ngoại tổ phụ của Tiểu Chủ, thân thể Tân lão gia tử rất tốt”

      Tử Oánh bừng tỉnh “ làm Đại nhân lo lắng.”

      “ Tiểu Chủ phải bảo trọng thân thể.”

      Để Xảo nhi theo Tử thái y lấy thuốc, sai Lâm Ngôn báo kính phòng, nàng nhiễm phong hàn thể thị tẩm.

      Mệt mỏi nằm đại kháng, cảm thấy cả mặt nóng bừng, Tô Noãn cầm khăn bọc băng nhàng chờm cho nàng “ Quý phi có làm khó ngươi ?”

      “ Nô tỳ tìm cung nữ chưởng của Trường Nhạc cung- Dự An, nàng ấy và nô tỳ trước đây có chút giao tình. Ban đầu Quý phi nương nương muốn , biết về sau tại sao lại đổi ý.”

      “ Làm khó cho ngươi, lát nữa bảo phòng bếp làm canh gừng uống. Chăm sóc Đào nhi cho tốt, ngươi nghỉ ngơi , bảo Sương Lạc vào hầu hạ ta.” chuyện vài câu liền nhắm mắt ngủ.

      Tô Noãn dịch góc chăn cho nàng, để Sương Lạc vào hầu hạ, từ ngày bị Hoàng Thượng làm mất mặt mũi, Sương Trân luôn cáo ốm, Đào nhi lại bị thương nặng, người của nàng có chút đủ.

      Ban đêm Tử Oánh sốt cao đến phân biệt được thực và mơ, chỉ cảm thấy có đôi tay vuốt trán nàng, nàng thấy thoải mái.

      Dịch Thụy Cảnh nhìn thấy hai gò má của nàng bị sưng đỏ, khẽ thở dài, bình thường lạnh nhạt sao nay lại hồ đồ như vậy “ Thái y, sao đến giờ nàng còn chưa tỉnh?”

      Tưởng thái ý nhướng mắt, cái thân già bảy mươi tuổi bị Hoàng Thượng suốt đêm xách đến đây, bây giờ vẫn còn cảm thấy rụng rời “ Hoàng Thượng, nương nương phát sốt tất nhiên là muốn ngủ, chỉ cần hạ sốt là có thể tỉnh” chấp bút viết đơn thuốc đưa cho Tô Noãn đứng bên “ Uống hết đơn thuốc là tốt rồi.”

      Tô Noãn cầm đơn thuốc lui xuống, Tưởng thái y ngáp cái “ Hoàng Thượng, hôm nay vi thần xuất cung hay là vẫn nên ngủ lại trong cung?”

      Dịch Thụy Cảnh cảm thấy chưa yên tâm liền sai Ngụy công công đưa đến Thiên điện chờ, Tưởng thái y ra đến cửa còn để lại câu “ Hoàng Thượng nên ngủ ở đây, tránh việc bị bệnh.”

      Lời này hù Ngụy công công phải vội vàng để Tiểu Huyền Huyền tử đưa Hoàng Thượng ra xa chút, Dịch Thụy Cảnh minh bạch, thấy Tử Oánh có gì nguy hiểm mới bãi giá Tây thiên điện.

      Ban đêm nữ tử mặc áo choàng lén lút ra ngoài, trời tối nhưng đốt đèn, chọn những con đường hẻo lánh trong cung để . Đến cửa cung, nhìn bốn phía xác định có ai mới bước vào.

      “Nương nương” nữ tử mặc áo choàng hành lễ với nữ tử nằm sạp “ Hoàng thượng thăng vị phân cho hai tiện nhân kia, chúng ta vẫn động thủ sao.”

      Nữ tử nằm sạp mở mắt, nhìn móng tay được sơn màu xanh ngọc phát sáng dưới ánh đèn, môi đỏ khẽ mở “ vội, nếu bây giờ động thủ lưu lại dấu vết, Tuyết phi mới phát có thai lại nhảy ra Lưu thường tại. Cứ để hai người đó tranh đấu .”

      “ Ý của nương nương là?”

      “ Sắp đến sinh nhật Nhị hoàng tử, hãy cho bọn họ chút gió đông. Để hai người đó tự đấu nhau, đừng làm bẩn tay chúng ta.”

      Nữ tử mặc áo choàng nghĩ chút “ Nương nương cao minh!”

      “ Mấy ngày này nếu bản cung có gọi, ngươi cũng đừng tự chủ trương đến đây.” Cung nữ bên cạnh quạt quá chậm làm nàng ta phải trừng mắt nhìn, cung nữ kia vội quỳ xuống xin tha thứ.

      Quạt kia cũng cực tinh xảo, mặt quạt được làm bằng lụa trắng như tuyết thêu hoa hải đường, xương quạt làm bằng ngà voi tinh xảo, chỉ chiếc quạt cho thấy quý khí bức người.

      “ Trong cung, người nghe lời nhiều lắm, may mà ngươi lại là người nghe lời.”

      Nữ tử mặc áo choàng đổ mồ hôi lạnh, biết rằng đây là cảnh cáo nàng ta, vài ngày trước nàng ta làm việc lỗ mãng, thấy Hàn Phong được sủng ái nên bỏ thêm vài thử trong hương liệu, muốn động tĩnh trừ bỏ Hàn Phong. biết là ai phát ra việc trong dược của Hàn Phong bị động tay, làm hại nàng ta những thành công mà suýt bị bại lộ.

      “ Nương nương, nô tỳ biết sai.” Nữ tử mặc áo choàng quỳ xuống bồi tội, nữ tử sạp lại như ngủ quên mất, nhắm mắt có động tĩnh.

      Ngọn nến phát ra tiếng “ba”, nữ tử sạp mới ung dung tỉnh lại, thấy nàng ta còn quỳ sai cung nữ nâng nàng ta dậy “ Bản cung lớn tuổi nên bất tri bất giác ngủ mất.”

      Nữ tử mặc áo choàng cười làm lành “ Nương nương xinh đẹp như hoa, áp đảo lục cung, ngài nhận già người khác phải sống sao?”

      “ Vẫn là ngươi miệng ngọt, đây là trân châu Nam Hải ca ca bản cung cho người làm, ngươi mang về chơi .” Nữ tử nằm sạp ra hiệu cho cung nữ, nữ tử mặc áo choàng vội khấu tạ, thở ra hơi, chuyện này coi như qua cửa.

      Giống như lúc đến, nàng ta tiếng động chọn những con đường hẻo lánh để , gió thổi qua, người nàng ta lại đổ mồ hôi mang theo ý lạnh. Cành cây đung đưa trong gió thoạt nhìn quỷ mị, ban đêm lại hiểu sao yên tĩnh, dù nàng ta con đường này rất nhiều lần nhưng trong lòng vẫn khống chế được sợ hãi, Vốn trong cung khí rất nặng, nàng ta chột dạ, cảm thấy như sau lưng có gì đó, nàng ta gia tăng cước bộ sau đó như chạy trốn.

      Đến khi về đến cửa cung mới dừng lại lách vào cửa hông.

      Hôm sau Tử Oánh tỉnh đậy, thấy Sương Lạc và Tô Noãn đều ở bên “ Giờ nào rồi?”

      “ Giờ thân, Quý phi nương nương nghe Tiểu Chủ bị bệnh nên miễn người thỉnh an.” Sương Lạc rót chén trà “ Tiểu Chủ người biết hôm qua Hoàng Thượng bên người đến tận nửa đêm mới rời .”

      “ Tối qua?” Tử Oánh ngồi dậy, Tô Noãn kê gối phía sau lưng cho nàng “ Đúng vậy, đêm qua Tiểu Chủ sốt cao, là Hoàng Thượng mời Tưởng thần y chẩn trị cho người.”

      “ Tưởng thần y? phải ông ấy ngao du thiên hạ sao?” Tử Oánh nhấp ngụm trà “ Đêm qua Hoàng Thượng nghỉ ở đâu”

      “ Ở chỗ Thu đáp ứng, Tưởng thần y dặn Hoàng Thượng thể để bị lây bệnh.”

      “Đào nhi thế nào?”

      “ Đào nhi tỷ tỷ có chuyện gì, sáng nay còn đòi đến hầu hạ Tiểu Chủ, làm Xảo nhi phải ngăn lại mãi.”

      Tử Oánh cười “ Để nàng nghỉ dưỡng cho tốt rồi đến hầu hạ ta.”

      “ Tỷ tỷ tỉnh rồi?” Họa Phiến bước vào, trong tay Lục Xuân còn cầm hộp đựng thức ăn.

      “ Muội mau vào .” Tử Oánh muốn đứng dậy nhưng thân thể lại nghe theo ý nàng.

      “ Tỷ cứ nằm đó” Họa Phiến vội đến trước mặt nàng “ Tỷ là hồ đồ, cung nữ đáng để tỷ làm như vậy?”

      “ Đó là cung nữ ta đưa vào cung, nếu đến tính mệnh nàng ta cũng bảo đảm được mới là thẹn với nàng.”

      “ Tỷ tỷ biết, hôm nay trước khi vào triểu sớm hạ lệnh Lưu tần ở trong cung chép kinh văn vì hoàng tử trong bụng, người sáng suốt đều nhìn ra là Hoàng Thượng thiên vị tỷ tỷ.”

      “ Chỉ là công đạo thôi, nếu Hoàng Thượng thiên vị thăng vị phân cho nàng ta.”

      Họa Phiến gật đầu “ Chỉ sợ trong lòng nàng ta lại ghen ghét tỷ.”

      Tử Oánh thở dài “ Đâu phải chỉ vì chuyện này.” Lại hỏi đến Mai Ngôn “ Nàng ấy giờ như thế nào?”

      “ Nàng ấy chỉ bị tát, lại hơn tỷ, hôm nay tốt hơn nhiều”

      xong để Lục Xuân mở hộp đựng thức ăn mang ra mứt hoa quả và mấy đồ ăn vặt linh tinh “ Sau khi uống thuốc tỷ hãy ăn viên, khi ở nhà nương dạy muội làm, hương vị khác với những nơi khác.”

      Tử Oánh cười ăn viên, quả nhiên chua chua ngọt ngọt, ăn ngon, ăn Hàn Phong bước vào “ Được nha, hai người các ngươi lại ăn mình” Chào hỏi Họa Phiến “ Hôm nay muội muội còn khó chịu ?”

      Tử Oánh cười lắc đầu “ tốt hơn nhiều.”

      “ Thoạt nhìn sắc mặt vẫn trắng, lát sau khi ăn cơm ngủ tiếp , việc bên ngoài muội cần quan tâm, an tâm dưỡng bệnh.”
      Linh Bi, amanda truc, banhmikhet16 others thích bài này.

    4. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 37: TRANG SINH HIỂU MỘNG MÊ BƯƠM BƯỚM
      Tiễn Hà Phong và Họa Phiến, Tử Oánh gắt gao cầm mấy cánh sen, nàng thoái nhượng nên ngay cả cung nữ thiếp thân cung bảo vệ được, bản thân cũng bị tạt tai!

      Tròng mắt Tử Oánh trầm xuống, trong mắt lên hàn quang, nàng nhẫn nhịn nữa, để bất cứ ai khi dễ bản thân và người của nàng.

      Nàng, Thẩm Tử Oánh, để người ta khi dễ, mặc kệ là ai làm hại nàng, nàng làm kẻ đó sống bằng chết.

      Cho dù phía trước có sói hay hổ như thế nào?

      phải Lưu tần ỷ vào bản thân mang khối thịt kia sao? Nàng để nàng ta phải nếm thử kết cục khi đắc tội nàng. Cái gì ân sủng, công bằng, nàng cần, nàng tìm cái gì mà ấm áp ở trong cung này, điều nàng cần bây giờ là thận trọng.

      Về Lưu tần, tuy Hoàng Thượng bắt nàng ta sao chép kinh thư, nhưng thái giám cung nữ nào dám để nàng ta làm. Lúc này nàng ta nằm sạp mỹ nhân nghe cung nữ hát dân ca, tâm tình vô cùng tốt.

      Tử Oánh sai Lâm Ngôn mang tiểu cung nữ vào. Tiểu cung nữ run rẩy khóc thút thít. Tử Oánh cảm thấy phiền muội “ Ngươi khóc tiếng nữa, bản cung cho người đánh ngươi đến khóc được nữa thôi.”

      Lâm Ngôn làm bộ sai tiểu thái giám lấy gậy.

      Thấy thế tiểu cung nữ khóc hai tiếng nữa liền nín “ , hôm qua xảy ra chuyện gì?”

      “ Nô tỳ cùng Đào nhi tỷ tỷ Ngự hoa viên hái hoa, đụng phải Lưu tần, Đào nhi tỷ tỷ hành lễ với Lưu tần, Lưu tần thấy Đào nhi tỷ tỷ dùng ô Đào nhi tỷ tỷ có quy củ, dám dùng ô của quý nhân, Đào nhi tỷ tỷ cãi lại, Lưu tần liền để thái giám đánh Đào nhi tỷ tỷ, lúc sau cung nữ chưởng của Lưu tần, Nhạc nhi vào trong đình đánh làm người khác chú ý.”

      là tai bay vạ gió, Lưu tần ràng là muốn trả thù nàng, còn cung nữ bên cạnh nàng ta chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng.

      Tử Oánh nghịch vòng tay Thái hậu ban thưởng “ Lui xuống , hầu hạ Đào nhi cho tốt.”

      Cung nữ vui sướng vội vàng lui ra, Tử Oánh nằm xuống, Lâm Ngôn nhìn Tử Oánh chỉ cảm thấy Tiểu Chủ có chút biến hóa so với trước đây.

      chuẩn bị lui xuống, Tử Oánh nhàn nhạt phân phó “ Lâm Ngôn lặng lẽ lấy giấy bút đến đây, được để kinh động đến bất cứ ai, kể cả Tô Noãn.”

      Lâm Ngôn kinh ngạc lát,lĩnh mệnh xuống, lát sau mang giấy và nghiên mực đến hầu hạ Tử Oánh viết thư.

      “ Phong thư này ngươi tìm cơ hội ra cung đưa tận tay phụ thân của ta, thể để vào tay kẻ khác.”

      Lâm Ngôn cẩn thận tiếp nhận phong thư, đặt trong ngực “ Tiểu Chủ yên tâm, nô tài chắc chắn phụ kỳ vọng.”

      Nằm mấy ngày, Tử Oánh cảm thấy tốt hơn nhiều liền bảo Xảo nhi đỡ thăm Đào nhi.

      Cả người Đào nhi ghé giường, sắc mặt hồng nhuận, thấy Tử Oánh muốn hành lễ, Xảo nhi ngăn nàng ta lại “ Tiểu chủ tin ngươi khỏe, cứ nhất định muốn đến xem, người xem phải Đào nhi vẫn tốt sao.”

      Tử Oánh cười điểm mũi Xảo nhi “ là con khỉ

      Đào nhi nước mắt lưng tròng nhìn Tử Oánh “ Tiểu chủ, người gầy, chịu khó dùng bữa? Đều do nô tỳ làm hại người sinh bệnh.”

      “ Vậy ngươi mau chóng khỏe lên, cần suy nghĩ linh tinh, chịu khó dưỡng bệnh.”

      Tử Oánh vấn tóc phi tiên kế,cài trâm hoa Ngọc Lan, trước trán kết bảo ngọc, khuyên tai phỉ thúy đính trân châu tương nam, mặc váy thêu hoa mai vàng. Được thăng làm quý nhân nên trang điểm cũng cầu kỳ hơn trước.

      Thọ Khang cung.”

      Sau khi dập đầu tạ ơn Thái Hậu, Thái hậu kéo tay nàng, khuôn mặt luôn nghiêm túc lộ ra hiền lành tốt hơn chưa?”

      Tử Oánh cười trả lời “ Đa tạ Thái hậu nương nương thương nhớ, nô tỳ tốt hơn nhiều, mấy ngày đến thỉnh an người được, trong lòng luôn nghĩ đến người, thấy sắc mặt người tốt, nô tỳ cũng yên tâm.”

      “ Làm khó ngươi còn quan tâm đến ai gia, chuyện này là Lưu tần quá phận, nhưng nàng lại hoài con nối dòng. May mắn ngươi cũng là đứa trẻ hiểu biết.”

      “ Lưu tỷ tỷ hoài con nối dòng nên trong người khó chịu cũng là chuyện thường, là nô tỳ hiểu quy củ, ngày khác nhất định bồi tội với Lưu tỷ tỷ.”

      Thái Hậu vừa lòng gật đầu “ Bên người Hoàng Thượng có người hiểu chuyện như con ai gia cũng yên tâm. Có thời gian hãy đến Thọ Khang cung bồi ai gia, cả ngày ai gia nhàn rỗi.”

      “ Vâng”

      Rời chỗ Thái Hậu, Tử Oánh dọc theo con đường rải đá “ Tiểu Chủ, chúng ta đây là ?”

      Ngự thư phòng thỉnh an Hoàng Thượng.” Xảo nhi hiểu , Hoàng Thượng để Tiểu Chủ Ngự Thư phòng pha trà, Tiểu Chủ lại ngã bệnh.

      Ngụy công công hầu hạ bên ngoài, Tử Oánh hành bán lễ hỏi “ Công công, ai hầu hạ Hoàng Thượng bên trong?”

      “ Hồi Ngọc tiểu chủ, là Lý đáp ứng mới tấn phong.” Tử Oánh hiểu nhưng lại làm bộ hiểu hỏi “ Trước đây nghe thấy Lý đáp ứng, chắc là người đẹp tựa thiên tiên.”

      “ Tiểu chủ biết, Lý đáp ứng là cung nữ của Quý phi nương nương, phải đẹp nhưng lại là tay phao trà hảo. Hoàng Thượng thấy thuận mắt lên thu.” Ngụy công công hạ giọng

      “ Hoàng Thượng có phúc, ngày khác bản cung cũng muốn nếm thử trà Lý đáp ứng phao, Công công cáo từ.” Ra hiệu Xảo nhi đưa cho Ngụy công công hầu bao.

      Lý đáp ứng, là người của Quý phi.

      Quý phi trong cung nhiều năm luôn sinh được con, thể so sánh với Huệ tần có con bàng thân. Ở trong cung lôi kéo đồng minh cũng bình thường, ngay cả người luôn cho người khác cảm giác tồn tại- Thục phi, cũng lại tương đối gần với Quý phi.

      Trước kia Huệ tần chưa có Nhị hoàng tử cũng tạm mượn sức cung nữ của mình, Vinh tần. Sau này sinh Nhị hoàng tử liền coi trọng Vinh tần, vinh sủng của Vinh tần liền bằng trước.

      Hoàng hậu nương nương vì ghen tỵ lên bao giờ đề bạt cung tần đồng thời còn chèn ép, Hoàng Hậu lại được Hoàng Thượng thích nên dần đần có ai muốn về phe Hoàng hậu.

      Đến cùng vẫn là Hoàng Hậu, mặc dù ở trong cung cũng xu lợi, hàng tháng Hoàng Thượng cũng nghỉ cung của nàng hai lần. Huống chi nàng ta còn có đại hoàng tử.

      “ Ngọc quý nhân, xin dừng bước” Ngụy công công ở phía sau gọi , Tử Oánh tươi cười xoay người lại “ Công công có việc gì sao?”

      “ Hoàng thượng biết nương nương tới, thỉnh ngài vào trong.”

      “ Nhưng Lý đáp ứng còn ở bên trong, như vậy…” Nàng khó xử lắc đầu nhưng cũng theo Ngụy công công vào trong.

      Dịch Thụy Cảnh cúi đầu phê tấu chương, Lý đáp ứng cầm quạt quạt cho , thấy nàng hành lễ “ Nô tỳ gặp qua Ngọc quý nhân.”

      Tử Oánh cười nâng nàng dậy “ Muội muội đa lễ.”

      Thấy Hoàng Thượng nâng mắt nhìn nàng, nàng liền hành lễ “ Nô tỳ thỉnh an Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn phúc kim an.”

      “ Đứng lên , bệnh tốt?”

      “ Nhờ phúc của Hoàng Thượng, tốt nhiều .”

      Dịch Thụy Cảnh hừ lạnh, cố kị Lý Đáp ứng ở đây nên trực tiếp châm chọc nàng.

      tốt pha trà .”

      Sắc mặt Lý đáp ứng trắng bệch, tay cầm quạt cũng run run.

      “ Nghe Lý muội muội là tay pha trà hảo, nô tỳ tự biết tài học sơ thiển” đến cùng nàng vẫn muốn ngày ngày đối mặt với .

      Dịch Thụy Cảnh “ba” tiếng ném sổ con xuống bàn, xem , nàng còn chưa nổi cáu.

      Tử Oánh và Lý đáp ứng vội quỳ xuống, Dịch Thụy Cảnh đầy lửa giận nhưng thấy sắc mặt trắng bệch của nàng cũng vơi nửa “ Bảo ngươi làm cái gì làm cái đó, ở đâu ra nhiều đạo lý như vậy?”

      Tử Oánh cúi đầu hé răng, nàng biết gì, sợ hãi khi ở cùng dường như là bản năng của nàng. Nhưng ở trong cung chỉ có được sủng ái nàng mới có thể sống tốt.

      chuyện?” Dịch Thụy Cảnh lại tức giận, gì thêm, nàng luôn bày ra bộ dáng khinh bỉ như vậy.

      “ Nô tỳ muốn lát nữa thỉnh an Quý phi nương nương.” Tử Oánh dám tiếp tục giả chết.

      “ Xem ra trong lòng Ngọc quý nhân Quý phi còn quan trọng hơn trẫm.” Dịch Thụy Cảnh nâng cằm nàng “ Hử?”

      Lý đáp ứng chưa từng thấy Dịch Thụy Cảnh nổi cơn thịnh nộ nên run rẩy quỳ bên. Khi Dịch Thụy Cảnh cho nàng ta ra ngoài, nàng ta có biểu cam lòng như lúc đầu mà gần như là chạy té khói ra ngoài.

      Xem ra lời đồn Ngọc quý nhân được sủng ái phải là .

      Tử Oánh cảm thấy da đầu run rẩy, đây là lần đầu làm nàng khó xử trước mặt người khác, ngày thường nàng bảo trì hình tượng đoan trang nay hoàn toàn thành trò cười.

      “Nô tỳ dám.”

      cần qua loa với trẫm, trẫm còn hiểu nàng sao, vì cung nữ mà nhận bạt tai của Lưu tần, nàng còn gì là dám? Xem ra trong lòng nàng Trẫm còn bằng cọng lông của Quý phi.”

      dùng lực rất lớn, làm xương nàng cũng đau, nàng biết tại sao chỉ câu thỉnh an Quý phi lại làm tức giận.

      “ Hoàng Thượng, người như vầng thái dương của nô tỳ, nô tỳ thể sống thiếu người dù ngày, người luôn ở đầu quả tim của nô tỳ.”

      Dường như Dịch Thụy Cảnh rất vừa lòng, nới lỏng tay, nâng nàng dậy “ ràng có thể lời dễ nghe lại luôn cố tình mạnh miệng.”

      ôn nhu vén tóc nàng, thân thể Tử Oánh hơi phát run, trực giác cho nàng biết tiếp theo xảy ra chuyện nàng mong muốn nhất.

      Quả nhiên, Dịch Thụy Cảnh vuốt tóc nàng thuận thế ôm nàng vào lòng, hơi thở ấm áp thổi vào tai nàng, làm tai lập tức phiếm hồng.

      Dịch Thụy Cảnh cúi đầu cười rộ lên, tựa hồ rất vừa lòng với phản ứng của nàng, bàn tay chế trụ lưng nàng, bàn tay hướng về phía ngực.

      “ Hoàng Thượng, đây là Ngự thư phòng.” Nàng biết cổ quái, nàng muốn tự đẩy bản thân và hoàn cảnh nhục nhã.

      “ Ân, trẫm biết.” Dịch Thụy Cảnh nhìn cái miệng đóng mở của nàng, cúi đầu phủ lên.

      “ Hoàng Thượng, Trang thống lĩnh cầu kiến.” thanh của Ngụy công công ở bên ngoài vang lên, Tử Oánh cảm thấy thanh của Ngụy công công như là tiếng trời.

      Lần trước ở núi giả cũng là tình cảnh như thế này, Dịch Thụy Cảnh cáu giận trừng mắt với nàng, nàng dùng ánh mắt vô tội nhìn lại , cũng phải là nàng bảo Ngụy công công gọi .

      Tử Oánh sửa sang lại xiêm y bị nhăn nhúm của hoàng thượng, Dịch Thụy Cảnh để ý nàng sửa xong chưa, truyền lệnh “ Tuyên”

      “ Hoàng Thượng, nô tỳ cáo từ.” Tử Oánh vội hành lễ lui ra.

      thiếu niên mặc khôi giáp tiến vào, thoạt nhìn chưa đến hai mươi tuổi, vóc người cao lớn, hai mắt tinh , trán chảy chút mồ hôi.

      Tử Oánh và chính diện đối mặt, hành lễ với nhau, thấy tỏ ra kinh ngạc, chắc là cũng nhận ra nàng.
      hamaxink, Linh Bi, amanda truc18 others thích bài này.

    5. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      Truyện hay lắm nàng. Hóng những chương tiếp nữa, tks nàng nhiều
      Julie Phạm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :